Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Mọi người đều biết rằng, các vị thần trên Olympus không những là những kẻ tàn bạo mà còn rất nhỏ mọn. Đầu tiên, không kể đến tôi, cho dù văn minh thông minh cơ trí như Athena, cũng chỉ vì không vui về việc kẻ khác tán dương kỹ thuật dệt của một người phụ nữ loài người thắng được nàng ta, sau khi thua cuộc đã thẹn quá hóa giận biến người ta thành con nhện 1. Ôn nhu thanh khiết như nữ thần mặt trăng Artemis chỉ vì người ta vô ý nhỡ nhìn thấy nàng tắm, trong lúc tức giận đã biến cái tên quỷ xui xẻo này thành một con hươu 2 . Số lần các vị thần lòng dạ hẹp hòi gây khó dễ trả thù con người ngày một tăng, tưởng chừng có thể viết cuốn sách có tựa đề "Các vị thần vô sỉ".
Nhưng trong số các vị thần có thù tất, chết cùng không chịu thua, cũng có người tốt thực sự, như con trai của tôi, Hephaestus. Đôi khi tôi cũng không kìm được hoài nghi, thằng bé thực sự là con của tôi và Zeus? Sao chúng tôi có thể sinh ra đứa con lương thiện đến như vậy! Không kể đến những thứ khác, rõ ràng nó đã biết vợ và em trai của mình cấu kết làm bậy nhưng lại giả bộ làm như không phát hiện ra. Cũng có thể giải thích rằng vì giữa bọn họ không có tình cảm, cho nên không để bụng. Nhưng dù sao Aphrodite cũng là vợ trên danh nghĩa của Hephaestus?! Loại chuyện người vợ ngoại tình từ cổ chí kim không phân biệt bất kỳ chủng tộc nào, giống đực có thể nhịn được cơn tức này quả thực không nhiều lắm. Ở Olympus, các vị thần vụng trộm nhiều vô kể, nhưng tất cả dù gì cũng là "Trộm", không bao giờ dám công khai. Ngay cả tên cặn bã như Zeus chưa từng công khai thừa nhận chuyện này, thỉnh thoảng muốn xuống nhân gian làm loạn cũng thừa dịp tôi không chú ý mới lặng lẽ chạy xuống. Thực ra hắn rất chu đáo, sợ tôi bắt gặp nên kéo một đám mây che khuất. Vấn đè ở chỗ tôi cũng không phải kẻ ngu, giữa trời quang mây tạnh không hiểu vì sao bỗng nhiên kéo đến rất nhiều mây như muốn che che giấu giấu thật cẩn thận cái gì đấy, nhất định là có vấn đề.
Chỉ nhớ năm đó Aphrodite và Ares không chút kiêng nể, không thèm để người chồng hợp pháp vào tầm mắt. Nhưng Hephaestus chưa bao giờ đi quản bọn họ, mỗi ngày đều chú trọng vào việc rèn đúc, bình tĩnh không cái gì có thể sánh được. Chỉ duy nhất có một lần nó bùng nổ, đó chính là khi biết Aphrodite lén sinh cho Ares một đứa con. Người tốt tính hơn nữa cũng không thể chịu nổi, suốt đêm chế tạo một chiếc lưới lớn, thừa dịp bọn chúng đang say sưa tóm lấy, lôi đến đại điện nhờ người phân xử. Lúc đó tuy tôi có chỉ trích nó không nên làm vậy, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của Aphrodite lúc xanh lúc trắng, trong lòng lại cười đến chết ngất, hóa ra ả cũng có ngày hôm nay.
Thế nhưng, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc là, sau khi Hephaestus bộc phát hoàn toàn lại âm thầm chấp nhận sự thật này, thực sự coi đứa trẻ kia như con của mình, tự tay nuôi lớn còn dường như rất thích thú. Nhưng ngược lại cũng bởi vì chuyện này, đứa trẻ mà con người gọi là thần tình ái kia, rất hiếu thuận với Hephaestus, chưa bao giờ để ý tới Ares, người cha ruột của mình.
Điều này có thể chứng minh bề ngoài hung ác của Hephaestus hoàn toàn tương phản với tính tình ôn nhu hiền lành của nó. Cho nên, khi thấy Hephaestus xanh mặt, vung chiếc búa sắt như muốn nghiền nát em trai mình thành thịt vụn, khiến tôi trong nháy mắt sợ ngây người, thầm nghĩ nó bị sao vậy, đổi gió sao? Người mà trước đây luôn khuyên tôi giữ mối quan hệ tốt đẹp với Ares sao?
Trong chiến đấu, trong khí huyết của đàn ông luôn có sẵn tính bạo lực, thân là mẹ của bọn chúng, tôi luôn rõ bay giờ mình có bao nhiêu phân lượng, việc đầu tiên phải làm là tránh khỏi việc bị chiến hỏa lan tới. Nhìn bọn chúng coi nhau như kẻ thù, đất đá bay tán loạn khắp nơi, ngoại trừ không hiểu ra sao cả, còn có một chút cảm giác dở khóc dở cười, bây giờ mới nhớ tới việc đánh nhau, sao không sớm thực hiện một chút. Quả thực là quân tử báo thù, vạn năm không muộn?
"Hephaestus, con làm sao vậy, có việc gì không nói rõ ràng được hay sao? Dù Zeus đã ra lệnh cho con phải làm cái gì, cũng không thể làm như vậy với em ruột của con".
Gắt gao dựa vào một cái cây, tôi kinh hồn táng đảm nhìn bọn chúng đánh nhau máu thịt tung tóe, Hephaestus hoàn toàn coi Ares thành kẻ thù, nhưng khiến cho tôi cảm thấy kỳ quái là Ares chưa bao giờ là một kẻ đánh nhau trong im lặng. Nếu như không lý giải được việc vì sao anh trai của mình lại bất ngờ lao vào đánh mình, nhất định nó sẽ bất bình kêu gào ầm ĩ. Huống chi ngẫm lại sự tình giữa nó và Aphrodite năm đó, cũng không thể coi là lỗi của một mình nó. Ares đã chia tay với Aphrodite. Hơn nữa dựa vào tính cách của Ares, nếu không lớn tiếng trách cứ thì cũng châm chọc vài câu, bảo Hephaestus hãy tự quản vợ mình cho thật tốt.
Ares mà cũng có lúc chột dạ sao? Từ trươc đến nay nó luôn vàng thật không sợ lửa, luôn tự mình cho đúng.
"Đừng đánh nhau nữa, ta nói hai đứa có nghe không? Không được đánh nhau nữa!"
Tôi chỉ đứng một bên kêu chúng dừng tay, chứ không có ý định cẩu huyết xông vào trong cuộc chiến. Đây là sự thật chứ không phải đùa, cơ thể của tôi chỉ là của một người thường, còn hai tên kia hoàn toàn là thần, tư chất chiến đấu bạo lực vĩnh viễn vượt xa con người. Đừng nói là xông vào, dù chỉ cơn gió dữ dội tạo ra bởi cuộc chiến cũng làm tôi thở không nổi. Không cẩn thận trúng một quyền của bọn chúng, chỉ sợ lại phải gặp mặt Hades.
Hai anh em bọn chúng không thèm nhìn tôi, tiếp tục đánh nhau. Ares như vậy là hoàn toàn bình thường nhưng Hephaestus lại có thể không nghe lời tôi nói. Đây thật sự một cơn đại hồng thủy. Nhìn bọn chúng đánh lộn lăn đi lăn lại, bỗng nhiên tôi muốn cười thật to.
Chuyện này là sao ư? Từ bé cho đến tận bây giờ, hai đứa chưa bao giờ khiến tôi bận tâm, kiện khang khỏe mạnh lớn lên, mà lớn lên quá nhanh. Bây giờ cả con cũng có rồi, lại như biến thành mấy đứa trẻ mười mấy tuổi, vô duyên vô cớ xông vào đánh nhau? Tôi hoàn toàn cảm thấy đây là một câu chuyện thú vị, bị kẻ khác nhìn thấy còn không cười đến rụng cả răng.
"Hephaestus, Ares, hai đứa xong chưa? Cho dù tới bắt ta và Ares, cũng nên văn minh giống như loài người, từ từ ngồi xuống nói chuyện".
Tôi thuận tay vung tới vài tia lửa điện, ai ngờ vì bực tức nên hơi quá tay, đùng một tiếng, chém đứt vài cây đại thụ. Hơn nữa vì cảm nhận được lửa giận của tôi, bầu trời cũng bắt đầu đen kịt, thỉnh thoảng còn xuất hiện vài tia chớp, kèm theo tiếng sấm đinh tai nhức óc. Bây giờ tôi mới nhớ tới, dù còn là loài người nhưng tôi vẫn là Thần hậu như cũ, vợ của Zeus.
"Hera, người có biết Ares đã làm cái gì không?"
Ai ngờ người mở miệng trước lại là Hephaestus, trên mặt nó vẫn là cơn tức không suy giảm, một tay chỉ vào mũi của Ares, quả thực ai cũng có thể nhìn thây ngọn lửa phẫn nộ đang hừng hực cháy trên đỉnh đầu của nó. Nếu ai dám làm vậy đối với Ares, cho dù là Zeus, cho dù là nữ thần nó từng yêu đến chết đi sống lại, cũng đều khiến Ares nổi giận lôi đình. Nhưng không nghĩ tới rằng, Ares không hề phản biện, ngược lại bộ dáng như chột dạ, bước mấy bước lẻn đến bên cạnh tôi, nắm lấy tay tôi định kéo đi.
"Anh ta chỉ đang mơ ngủ, người đừng tin anh ta, anh ta chính là tay sai của Zeus".
"Cái gì mà chó săn của Zeus, ngươi đang mắng ai đó? Ta mà là chó săn, thì ngươi là cái vật gì?"
Hephaestus ném một cái đuốc tới, cản đường của Ares. Có thể khiến một người hiền lành tức giận đến mức độ này, tôi không khỏi hoài nghi nhìn Ares, định rút tay ra: "Con đang làm cái gì, có phải lại gây họa hay không? Ta đã nói rồi mà con không hề nghe lời. Yên lành ở Olympus thì không ở, lại muốn muốn ở với một người bị lưu đày như ta, có phải lúc ta không có mặt, đã chọc giận Zeus nên không dám trở về?"
Ares gần như nhảy dựng lên: "Con sợ ông ta! Ông ta là cái thá gì".
"Tên hèn hạ vô sỉ kia! Ngươi có dám nói chuyện bản thân đã làm cho Hera hay không. Thấy người bị lừa gạt, có phải người cảm thấy rất thú vị hay không!"
Gương mặt của Hephaestus vỗn dĩ đã rất đáng sợ, sau khi nổi giận càng đáng sợ hơn, hoàn toàn có thể hù dọa bất kỳ kẻ nhát gan nào. Ngay cả tôi cũng bị vẻ mặt dữ tơn dọa sợ phải lùi về sau một bước: "Con nói Ares đã làm cái gì?"
"Người đừng nghe anh ta nói bậy! Chỉ có con mới thật sự muốn tốt cho người!"
Ares định bịt tai tôi lại, mà có lẽ nhìn dáng vẻ của nó là muốn triệt để đánh bay anh trai mình, miến cho Hephaestus ít nói đi mấy câu. Chỉ có điều nó cũng quá coi thường tôi, nếu tôi đã không muốn, nó sao có thể bắt ép được tôi. Tôi ra sức gỡ bỏ tay của Ares, bày ra dáng vẻ của một người mẹ, nghiêm nghị nói: "Ares, con hãy thành thật nói cho ta nghe chuyện gì đang xảy ra!"
Tôi còn thực sự lo lắng thằng ngốc này có thể trong chốc lát hiểu được vấn đề tự cho là thông minh mà đi "tạo phản" hay không, nó làm sao có thể qua mặt được tên cáo già gian trá như Zeus. Mặc dù hiện tại Zeus ngoại trừ tán gái cũng không có làm bất kỳ việc chính sự nào, nhưng đối với vị trí ngai vàng của mình một điểm phòng bị hắn cũng không có. Về điểm này, ngược lại hắn chưa từng che giấu bất kỳ cái gì trước mặt tôi.
"Con..."
Ares chỉ nặn ra được một chữ, rồi không nói thêm gì cả. Thoạt nhìn dường như nó hận không thể ngay lập tức kéo tôi rời khỏi, nhưng nhân ra tôi không khả năng phối hợp, chỉ có thể căm tức đứng tại chỗ nhìn Hephaestus.
"Tại sao người không nói?" Hephaestus cười lạnh, "Đừng tự cho là việc mình làm rất khôn ngoan, nếu như không phải bởi vì chột dạ, sao ngay cả Hebe cũng không cho tới gần. Ngươi sợ sau khi nàng tới gần sẽ lật tẩy lời nói dối của ngươi".
...Hóa ra tôi không biết có ngày Hephaestus không còn lắp ba lắp bắp nữa mà có thể nói năng một cách lưu loát như vậy, cùng với việc Ares lại cũng có thể ngượng ngùng đỏ mặt, mặc dù nhìn qua giống như bị người ta lật tẩy lời nói dối mà thẹn quá hóa giận.
"Hera, người đã bị Ares lừa rồi!"
Hephaestus không để ý đến việc đáp trả Ares nữa, quay đầu nói với tôi: "Căn bản Zeus ban bất kỳ cái lệnh nào khiến người phải lưu vong cấm không được trở về Olympus. Sau khi ông ấy quay về đã tức giận một trận, nhưng rất nhanh lại lo lắng cho cuộc sống của người, muốn người quay trở về nhưng lại không muốn hạ mình, cuối cùng bảo Hebe tới tìm người".
Tôi sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Thảo nào, ta đang cảm thấy kỳ quái vì sao Hebe bỗng nhiên xuất hiện..."
"Nhưng cái tên này, không biết xuất phát từ mục đích gì, lại đi trước một bước tới tìm người, rồi che giấu tất cả hành tung của người, làm cho Hebe không có cách nào tìm được người.", vẻ mặt của Hephaestus vô cùng thành khẩn, "Hera, người không phải là không biết tính khí của Zeus. Hiển nhiên là ông ấy muốn cấp một cái thang, sau khi người trở về mọi người sẽ coi như chưa từng có bất kỳ chuyện gì xảy ra, chuyện này coi như đã xong. Nhưng Ares lại giấu người đi, sau đó lại phao tin là người cố ý tránh Hebe, căn bản không muốn trở về. Zeus bởi vì cảm thấy mặt nên rất giận dữ. Nếu Hebe tiếp tục không tìm được người thì người sẽ thật sự bị lưu đày".
Tôi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hiểu ra, khó trách vẻ mặt và giọng nói của Aphrodite lúc đó lại kỳ quái như vậy, hóa ra ả đã biết chuyện này. Thấy tôi bị lừa gạt có lẽ trong lòng ả cảm thấy rất buồn cười! Kỳ thực tôi cũng cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Zeus lại có thể ban ra cái mệnh lệnh kỳ quắc như vậy. Nhưng sau đó tôi nghĩ rằng mình và Zeus đã triệt để mâu thuẫn, cộng thêm tuy Ares thô lỗ nhưng nó cũng không thể nào dối trá được, cho nên hoàn toàn không nghĩ đến khía cạnh này. Kết quả, Ares cố ý kéo tôi đi đông đi tây, chính là muốn tránh Hebe tới tìm tôi hay sao?
"Hera, người đừng bị anh ta lừa, con làm vậy là hoàn toàn muốn tốt cho người".
Ares gấp gáp nói.
"Trở về, trở về để làm cái gì? Ông ta đối xử với người như vậy, ngẫm lại trước đây hắn đã đối xử với con như thế nào, khốn khiếp như vậy không xứng làm chồng của người, cha của ta. Muốn đuổi là đuổi, muốn gọi là gọi. Hera, người là Thần hậu, là nữ thần cao quý nhất, tại sao phải chịu bị hắn xỉ nhục! Nếu như con nói, vừa hay nhân cơ hội này cách xa hắn ra, cho hắn tự sống phóng đãng một mình. Có loại chồng và cha như vậy đúng là một loại xỉ nhục".
Tôi mở miệng chưa kịp trả lời, Hephaestus đã tung một quyền về phía Zeus, thét lên: "Ngươi bớt nói hươu nói vượn đi. Căn bản ngươi không phải là vì Hera, ngươi chỉ vì bảo tọa của Thần vương mà thôi! Ngươi vẫn luôn cho rằng lời tiên đoán của nữ thần vận mệnh năm đó là sự thật. Ngươi cho rằng nếu kết hôn với mẹ của mình nhất định có thể lật đổ được Zeus, đừng có mơ mộng nữa".
"Thì ra là vậy".
Tôi gật đầu, nhìn thoáng qua Ares.
"Con muốn lời tiên đoán trở thành sự thật? Cho nên mới cực khổ lao tâm khổ tứ lấy lòng ta? Ồ, rất xin lỗi, mọi thứ đều là giả, năm đó là do Zeus cố ý tung ra lời đồn, làm sao loại chuyện này có thể là thật. Ares, có phải con ở cùng Aphrodite lâu quá lên trí khôn mới càng ngày càng giảm, hay xem tranh châm biếm quá nhiều nên đầu óc bị hỏng rồi".
Ares lùi ra sau một bước, tưc giận nói: "Lời của con đều là sự thật, con không cần phải cố ý lấy lòng người".
"Hừ"
Hephaestus khinh thường nhổ một bãi nước bọt về phía Ares.
"Ngươi thực sự chưa bao giờ ngươi làm ra loại chuyện này đã khiến Hera gặp phải bao lời đồn cùng phiền phức, làm một loại chuyện giống Zeus mà lại phỉ nhổ ông ấy, Ares, ngươi còn sợ mất mặt sao! Ta đã sớm nói, nếu như ngươi thực sự yêu Aphrodite, thì đi tìm Zeus, ta sẽ rất nguyện ý rời khỏi. Nhưng ngươi lại là loại người nhát gan, luôn miệng nói yêu nàng, nhưng lại không muốn đắc tội với Zeus, à, ai bảo khi đó ngươi đang tranh đấu kịch liệt với Athena. Cái gì mà nữ thần yêu nhất, trong mắt ngươi, thích nhất chỉ có bản thân ngươi thôi. Thừa nhận đi, Ares, ngươi chính là con trai của Zeus".
Chú thích:
1. Arachne, một người con gái trần gian có tài thêu dệt rất đẹp. Có người nói nàng học từ nữ thần Athena. Cô ta phạm thượng trả lời: "Tôi tự có năng khiếu bẩm sinh chứ ai cần cô ta dạy bảo!" Nữ thần Athena rất tức giận, biến thành một cụ già đến khuyên bảo nhưng cô ta không nghe, Athena bèn thi tài với cô ta. Athena thêu dệt lại hình ảnh 12 vị thần trên đỉnh Olympus còn Arachne thì thêu hình ảnh thần Zeus đang ngoại tình với các cô gái. Athena vô cùng tức giận. "Ngươi thật phạm thượng!", nữ thần nói, rồi biến cô ta thành con nhện. Con cháu của cô ta cũng là giống nhện, mãi mãi thêu thùa những chiếc mạng nhện mà ta thấy ngày nay.
2. Một lần nữ thần Artemis cùng đoàn thị nữ đi tắm trên đỉnh Cithaeron, lúc đó hoàng tử Actaeon thành Theban đang đi săn, chàng Acteaon xúi quẩy thế nào mà bước ngay đến chỗ Artemis tắm. Artemis từ thẹn thùng chuyển sang tức giận, đã biến chàng thành một con hươu và ngay lập tức chàng bị chính lũ chó săn của mình xé xác.
Nhưng trong số các vị thần có thù tất, chết cùng không chịu thua, cũng có người tốt thực sự, như con trai của tôi, Hephaestus. Đôi khi tôi cũng không kìm được hoài nghi, thằng bé thực sự là con của tôi và Zeus? Sao chúng tôi có thể sinh ra đứa con lương thiện đến như vậy! Không kể đến những thứ khác, rõ ràng nó đã biết vợ và em trai của mình cấu kết làm bậy nhưng lại giả bộ làm như không phát hiện ra. Cũng có thể giải thích rằng vì giữa bọn họ không có tình cảm, cho nên không để bụng. Nhưng dù sao Aphrodite cũng là vợ trên danh nghĩa của Hephaestus?! Loại chuyện người vợ ngoại tình từ cổ chí kim không phân biệt bất kỳ chủng tộc nào, giống đực có thể nhịn được cơn tức này quả thực không nhiều lắm. Ở Olympus, các vị thần vụng trộm nhiều vô kể, nhưng tất cả dù gì cũng là "Trộm", không bao giờ dám công khai. Ngay cả tên cặn bã như Zeus chưa từng công khai thừa nhận chuyện này, thỉnh thoảng muốn xuống nhân gian làm loạn cũng thừa dịp tôi không chú ý mới lặng lẽ chạy xuống. Thực ra hắn rất chu đáo, sợ tôi bắt gặp nên kéo một đám mây che khuất. Vấn đè ở chỗ tôi cũng không phải kẻ ngu, giữa trời quang mây tạnh không hiểu vì sao bỗng nhiên kéo đến rất nhiều mây như muốn che che giấu giấu thật cẩn thận cái gì đấy, nhất định là có vấn đề.
Chỉ nhớ năm đó Aphrodite và Ares không chút kiêng nể, không thèm để người chồng hợp pháp vào tầm mắt. Nhưng Hephaestus chưa bao giờ đi quản bọn họ, mỗi ngày đều chú trọng vào việc rèn đúc, bình tĩnh không cái gì có thể sánh được. Chỉ duy nhất có một lần nó bùng nổ, đó chính là khi biết Aphrodite lén sinh cho Ares một đứa con. Người tốt tính hơn nữa cũng không thể chịu nổi, suốt đêm chế tạo một chiếc lưới lớn, thừa dịp bọn chúng đang say sưa tóm lấy, lôi đến đại điện nhờ người phân xử. Lúc đó tuy tôi có chỉ trích nó không nên làm vậy, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của Aphrodite lúc xanh lúc trắng, trong lòng lại cười đến chết ngất, hóa ra ả cũng có ngày hôm nay.
Thế nhưng, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc là, sau khi Hephaestus bộc phát hoàn toàn lại âm thầm chấp nhận sự thật này, thực sự coi đứa trẻ kia như con của mình, tự tay nuôi lớn còn dường như rất thích thú. Nhưng ngược lại cũng bởi vì chuyện này, đứa trẻ mà con người gọi là thần tình ái kia, rất hiếu thuận với Hephaestus, chưa bao giờ để ý tới Ares, người cha ruột của mình.
Điều này có thể chứng minh bề ngoài hung ác của Hephaestus hoàn toàn tương phản với tính tình ôn nhu hiền lành của nó. Cho nên, khi thấy Hephaestus xanh mặt, vung chiếc búa sắt như muốn nghiền nát em trai mình thành thịt vụn, khiến tôi trong nháy mắt sợ ngây người, thầm nghĩ nó bị sao vậy, đổi gió sao? Người mà trước đây luôn khuyên tôi giữ mối quan hệ tốt đẹp với Ares sao?
Trong chiến đấu, trong khí huyết của đàn ông luôn có sẵn tính bạo lực, thân là mẹ của bọn chúng, tôi luôn rõ bay giờ mình có bao nhiêu phân lượng, việc đầu tiên phải làm là tránh khỏi việc bị chiến hỏa lan tới. Nhìn bọn chúng coi nhau như kẻ thù, đất đá bay tán loạn khắp nơi, ngoại trừ không hiểu ra sao cả, còn có một chút cảm giác dở khóc dở cười, bây giờ mới nhớ tới việc đánh nhau, sao không sớm thực hiện một chút. Quả thực là quân tử báo thù, vạn năm không muộn?
"Hephaestus, con làm sao vậy, có việc gì không nói rõ ràng được hay sao? Dù Zeus đã ra lệnh cho con phải làm cái gì, cũng không thể làm như vậy với em ruột của con".
Gắt gao dựa vào một cái cây, tôi kinh hồn táng đảm nhìn bọn chúng đánh nhau máu thịt tung tóe, Hephaestus hoàn toàn coi Ares thành kẻ thù, nhưng khiến cho tôi cảm thấy kỳ quái là Ares chưa bao giờ là một kẻ đánh nhau trong im lặng. Nếu như không lý giải được việc vì sao anh trai của mình lại bất ngờ lao vào đánh mình, nhất định nó sẽ bất bình kêu gào ầm ĩ. Huống chi ngẫm lại sự tình giữa nó và Aphrodite năm đó, cũng không thể coi là lỗi của một mình nó. Ares đã chia tay với Aphrodite. Hơn nữa dựa vào tính cách của Ares, nếu không lớn tiếng trách cứ thì cũng châm chọc vài câu, bảo Hephaestus hãy tự quản vợ mình cho thật tốt.
Ares mà cũng có lúc chột dạ sao? Từ trươc đến nay nó luôn vàng thật không sợ lửa, luôn tự mình cho đúng.
"Đừng đánh nhau nữa, ta nói hai đứa có nghe không? Không được đánh nhau nữa!"
Tôi chỉ đứng một bên kêu chúng dừng tay, chứ không có ý định cẩu huyết xông vào trong cuộc chiến. Đây là sự thật chứ không phải đùa, cơ thể của tôi chỉ là của một người thường, còn hai tên kia hoàn toàn là thần, tư chất chiến đấu bạo lực vĩnh viễn vượt xa con người. Đừng nói là xông vào, dù chỉ cơn gió dữ dội tạo ra bởi cuộc chiến cũng làm tôi thở không nổi. Không cẩn thận trúng một quyền của bọn chúng, chỉ sợ lại phải gặp mặt Hades.
Hai anh em bọn chúng không thèm nhìn tôi, tiếp tục đánh nhau. Ares như vậy là hoàn toàn bình thường nhưng Hephaestus lại có thể không nghe lời tôi nói. Đây thật sự một cơn đại hồng thủy. Nhìn bọn chúng đánh lộn lăn đi lăn lại, bỗng nhiên tôi muốn cười thật to.
Chuyện này là sao ư? Từ bé cho đến tận bây giờ, hai đứa chưa bao giờ khiến tôi bận tâm, kiện khang khỏe mạnh lớn lên, mà lớn lên quá nhanh. Bây giờ cả con cũng có rồi, lại như biến thành mấy đứa trẻ mười mấy tuổi, vô duyên vô cớ xông vào đánh nhau? Tôi hoàn toàn cảm thấy đây là một câu chuyện thú vị, bị kẻ khác nhìn thấy còn không cười đến rụng cả răng.
"Hephaestus, Ares, hai đứa xong chưa? Cho dù tới bắt ta và Ares, cũng nên văn minh giống như loài người, từ từ ngồi xuống nói chuyện".
Tôi thuận tay vung tới vài tia lửa điện, ai ngờ vì bực tức nên hơi quá tay, đùng một tiếng, chém đứt vài cây đại thụ. Hơn nữa vì cảm nhận được lửa giận của tôi, bầu trời cũng bắt đầu đen kịt, thỉnh thoảng còn xuất hiện vài tia chớp, kèm theo tiếng sấm đinh tai nhức óc. Bây giờ tôi mới nhớ tới, dù còn là loài người nhưng tôi vẫn là Thần hậu như cũ, vợ của Zeus.
"Hera, người có biết Ares đã làm cái gì không?"
Ai ngờ người mở miệng trước lại là Hephaestus, trên mặt nó vẫn là cơn tức không suy giảm, một tay chỉ vào mũi của Ares, quả thực ai cũng có thể nhìn thây ngọn lửa phẫn nộ đang hừng hực cháy trên đỉnh đầu của nó. Nếu ai dám làm vậy đối với Ares, cho dù là Zeus, cho dù là nữ thần nó từng yêu đến chết đi sống lại, cũng đều khiến Ares nổi giận lôi đình. Nhưng không nghĩ tới rằng, Ares không hề phản biện, ngược lại bộ dáng như chột dạ, bước mấy bước lẻn đến bên cạnh tôi, nắm lấy tay tôi định kéo đi.
"Anh ta chỉ đang mơ ngủ, người đừng tin anh ta, anh ta chính là tay sai của Zeus".
"Cái gì mà chó săn của Zeus, ngươi đang mắng ai đó? Ta mà là chó săn, thì ngươi là cái vật gì?"
Hephaestus ném một cái đuốc tới, cản đường của Ares. Có thể khiến một người hiền lành tức giận đến mức độ này, tôi không khỏi hoài nghi nhìn Ares, định rút tay ra: "Con đang làm cái gì, có phải lại gây họa hay không? Ta đã nói rồi mà con không hề nghe lời. Yên lành ở Olympus thì không ở, lại muốn muốn ở với một người bị lưu đày như ta, có phải lúc ta không có mặt, đã chọc giận Zeus nên không dám trở về?"
Ares gần như nhảy dựng lên: "Con sợ ông ta! Ông ta là cái thá gì".
"Tên hèn hạ vô sỉ kia! Ngươi có dám nói chuyện bản thân đã làm cho Hera hay không. Thấy người bị lừa gạt, có phải người cảm thấy rất thú vị hay không!"
Gương mặt của Hephaestus vỗn dĩ đã rất đáng sợ, sau khi nổi giận càng đáng sợ hơn, hoàn toàn có thể hù dọa bất kỳ kẻ nhát gan nào. Ngay cả tôi cũng bị vẻ mặt dữ tơn dọa sợ phải lùi về sau một bước: "Con nói Ares đã làm cái gì?"
"Người đừng nghe anh ta nói bậy! Chỉ có con mới thật sự muốn tốt cho người!"
Ares định bịt tai tôi lại, mà có lẽ nhìn dáng vẻ của nó là muốn triệt để đánh bay anh trai mình, miến cho Hephaestus ít nói đi mấy câu. Chỉ có điều nó cũng quá coi thường tôi, nếu tôi đã không muốn, nó sao có thể bắt ép được tôi. Tôi ra sức gỡ bỏ tay của Ares, bày ra dáng vẻ của một người mẹ, nghiêm nghị nói: "Ares, con hãy thành thật nói cho ta nghe chuyện gì đang xảy ra!"
Tôi còn thực sự lo lắng thằng ngốc này có thể trong chốc lát hiểu được vấn đề tự cho là thông minh mà đi "tạo phản" hay không, nó làm sao có thể qua mặt được tên cáo già gian trá như Zeus. Mặc dù hiện tại Zeus ngoại trừ tán gái cũng không có làm bất kỳ việc chính sự nào, nhưng đối với vị trí ngai vàng của mình một điểm phòng bị hắn cũng không có. Về điểm này, ngược lại hắn chưa từng che giấu bất kỳ cái gì trước mặt tôi.
"Con..."
Ares chỉ nặn ra được một chữ, rồi không nói thêm gì cả. Thoạt nhìn dường như nó hận không thể ngay lập tức kéo tôi rời khỏi, nhưng nhân ra tôi không khả năng phối hợp, chỉ có thể căm tức đứng tại chỗ nhìn Hephaestus.
"Tại sao người không nói?" Hephaestus cười lạnh, "Đừng tự cho là việc mình làm rất khôn ngoan, nếu như không phải bởi vì chột dạ, sao ngay cả Hebe cũng không cho tới gần. Ngươi sợ sau khi nàng tới gần sẽ lật tẩy lời nói dối của ngươi".
...Hóa ra tôi không biết có ngày Hephaestus không còn lắp ba lắp bắp nữa mà có thể nói năng một cách lưu loát như vậy, cùng với việc Ares lại cũng có thể ngượng ngùng đỏ mặt, mặc dù nhìn qua giống như bị người ta lật tẩy lời nói dối mà thẹn quá hóa giận.
"Hera, người đã bị Ares lừa rồi!"
Hephaestus không để ý đến việc đáp trả Ares nữa, quay đầu nói với tôi: "Căn bản Zeus ban bất kỳ cái lệnh nào khiến người phải lưu vong cấm không được trở về Olympus. Sau khi ông ấy quay về đã tức giận một trận, nhưng rất nhanh lại lo lắng cho cuộc sống của người, muốn người quay trở về nhưng lại không muốn hạ mình, cuối cùng bảo Hebe tới tìm người".
Tôi sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Thảo nào, ta đang cảm thấy kỳ quái vì sao Hebe bỗng nhiên xuất hiện..."
"Nhưng cái tên này, không biết xuất phát từ mục đích gì, lại đi trước một bước tới tìm người, rồi che giấu tất cả hành tung của người, làm cho Hebe không có cách nào tìm được người.", vẻ mặt của Hephaestus vô cùng thành khẩn, "Hera, người không phải là không biết tính khí của Zeus. Hiển nhiên là ông ấy muốn cấp một cái thang, sau khi người trở về mọi người sẽ coi như chưa từng có bất kỳ chuyện gì xảy ra, chuyện này coi như đã xong. Nhưng Ares lại giấu người đi, sau đó lại phao tin là người cố ý tránh Hebe, căn bản không muốn trở về. Zeus bởi vì cảm thấy mặt nên rất giận dữ. Nếu Hebe tiếp tục không tìm được người thì người sẽ thật sự bị lưu đày".
Tôi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hiểu ra, khó trách vẻ mặt và giọng nói của Aphrodite lúc đó lại kỳ quái như vậy, hóa ra ả đã biết chuyện này. Thấy tôi bị lừa gạt có lẽ trong lòng ả cảm thấy rất buồn cười! Kỳ thực tôi cũng cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Zeus lại có thể ban ra cái mệnh lệnh kỳ quắc như vậy. Nhưng sau đó tôi nghĩ rằng mình và Zeus đã triệt để mâu thuẫn, cộng thêm tuy Ares thô lỗ nhưng nó cũng không thể nào dối trá được, cho nên hoàn toàn không nghĩ đến khía cạnh này. Kết quả, Ares cố ý kéo tôi đi đông đi tây, chính là muốn tránh Hebe tới tìm tôi hay sao?
"Hera, người đừng bị anh ta lừa, con làm vậy là hoàn toàn muốn tốt cho người".
Ares gấp gáp nói.
"Trở về, trở về để làm cái gì? Ông ta đối xử với người như vậy, ngẫm lại trước đây hắn đã đối xử với con như thế nào, khốn khiếp như vậy không xứng làm chồng của người, cha của ta. Muốn đuổi là đuổi, muốn gọi là gọi. Hera, người là Thần hậu, là nữ thần cao quý nhất, tại sao phải chịu bị hắn xỉ nhục! Nếu như con nói, vừa hay nhân cơ hội này cách xa hắn ra, cho hắn tự sống phóng đãng một mình. Có loại chồng và cha như vậy đúng là một loại xỉ nhục".
Tôi mở miệng chưa kịp trả lời, Hephaestus đã tung một quyền về phía Zeus, thét lên: "Ngươi bớt nói hươu nói vượn đi. Căn bản ngươi không phải là vì Hera, ngươi chỉ vì bảo tọa của Thần vương mà thôi! Ngươi vẫn luôn cho rằng lời tiên đoán của nữ thần vận mệnh năm đó là sự thật. Ngươi cho rằng nếu kết hôn với mẹ của mình nhất định có thể lật đổ được Zeus, đừng có mơ mộng nữa".
"Thì ra là vậy".
Tôi gật đầu, nhìn thoáng qua Ares.
"Con muốn lời tiên đoán trở thành sự thật? Cho nên mới cực khổ lao tâm khổ tứ lấy lòng ta? Ồ, rất xin lỗi, mọi thứ đều là giả, năm đó là do Zeus cố ý tung ra lời đồn, làm sao loại chuyện này có thể là thật. Ares, có phải con ở cùng Aphrodite lâu quá lên trí khôn mới càng ngày càng giảm, hay xem tranh châm biếm quá nhiều nên đầu óc bị hỏng rồi".
Ares lùi ra sau một bước, tưc giận nói: "Lời của con đều là sự thật, con không cần phải cố ý lấy lòng người".
"Hừ"
Hephaestus khinh thường nhổ một bãi nước bọt về phía Ares.
"Ngươi thực sự chưa bao giờ ngươi làm ra loại chuyện này đã khiến Hera gặp phải bao lời đồn cùng phiền phức, làm một loại chuyện giống Zeus mà lại phỉ nhổ ông ấy, Ares, ngươi còn sợ mất mặt sao! Ta đã sớm nói, nếu như ngươi thực sự yêu Aphrodite, thì đi tìm Zeus, ta sẽ rất nguyện ý rời khỏi. Nhưng ngươi lại là loại người nhát gan, luôn miệng nói yêu nàng, nhưng lại không muốn đắc tội với Zeus, à, ai bảo khi đó ngươi đang tranh đấu kịch liệt với Athena. Cái gì mà nữ thần yêu nhất, trong mắt ngươi, thích nhất chỉ có bản thân ngươi thôi. Thừa nhận đi, Ares, ngươi chính là con trai của Zeus".
Chú thích:
1. Arachne, một người con gái trần gian có tài thêu dệt rất đẹp. Có người nói nàng học từ nữ thần Athena. Cô ta phạm thượng trả lời: "Tôi tự có năng khiếu bẩm sinh chứ ai cần cô ta dạy bảo!" Nữ thần Athena rất tức giận, biến thành một cụ già đến khuyên bảo nhưng cô ta không nghe, Athena bèn thi tài với cô ta. Athena thêu dệt lại hình ảnh 12 vị thần trên đỉnh Olympus còn Arachne thì thêu hình ảnh thần Zeus đang ngoại tình với các cô gái. Athena vô cùng tức giận. "Ngươi thật phạm thượng!", nữ thần nói, rồi biến cô ta thành con nhện. Con cháu của cô ta cũng là giống nhện, mãi mãi thêu thùa những chiếc mạng nhện mà ta thấy ngày nay.
2. Một lần nữ thần Artemis cùng đoàn thị nữ đi tắm trên đỉnh Cithaeron, lúc đó hoàng tử Actaeon thành Theban đang đi săn, chàng Acteaon xúi quẩy thế nào mà bước ngay đến chỗ Artemis tắm. Artemis từ thẹn thùng chuyển sang tức giận, đã biến chàng thành một con hươu và ngay lập tức chàng bị chính lũ chó săn của mình xé xác.
Bình luận facebook