Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-18
Chương 13 : Phơi cô một đêm!
Chương 13 : Phơi cô một đêm!
Ông nội Dung cảm thấy rất mất mặt, ông đang rất tức, lỡ như chuyện này bị truyền ra ngoài, thì mặt mũi nhà họ Dung nhét chỗ nào?
Lảm nhảm xong, ông lại tiếp tục oanh tạc như pháo, “Đám cưới lại xảy ra chuyện gì? Nhà này thiếu tiền a? Hay là thiếu người?”
“Đám cưới tổ chức hơi gấp gáp! Tôi có thể giúp gì được không?”
Từ hôm qua, chuyện cần làm đã bắt đầu thực hiện! Điện thoại gọi mời từng người đều đã làm xong, hiện giờ lại nói một câu không làm! Nguyên nhân cũng không nói, rồi khiến người ta nghĩ thế nào hả?”
“Anh nói tổ chức là tổ chức, hủy là hủy? Dung Cảnh Mặc, sao anh không lên trời ở luôn đi!”
Tiếng “cạch cạch” của gậy vang lên chắc nịch, ông nội Dung bực bội bước tới bước lui mất kiên nhẫn. lại xoay người mắng chửi Dung Cảnh Mặc đến nỗi miệng khô rang.
Thế nhưng sau khi nổi cơn, thì phát hiện thằng cháu vẫn ngồi chình ình chỗ cũ, ôm máy tính, đầu ngón tay lướt trên bàn phím.
Rõ ràng, lời ông nói trong mắt nó, đến cục cức cũng không tính, một chữ cũng chẳng để ý.
Máu dồn hết lên não, ménm xíu nữa ngất luôn.
“Dung! Cảnh! Mặc!” trong phòng khách vang lên tiếng hét to, vang xa cả nhà họ Dung.
Bạch Tinh Ngôn quần áo thẳng thớm ngồi trong phòng ngủ Dung Cảnh Mặc, cô trầm tư suy nghĩ làm sao để xử lí chuyện đi đăng kí.
Từ lúc kết hôn đến khi bước chân vào nhà họ Dung, trước sau gì mới có một hay ngày mà thôi.
Giờ cô là người nhà họ Dung, từ đây về sau trên người cô đã đóng cái tag nhà họ Dung.
Trước khi về nước, ngàn tính vạn tính tìm đủ cách để quậy tung cái vụ kết hôn này, thế nhưng lại không ngờ không xài được chiêu nào.
Nhà họ Bạch thì sao? Chỉ có thể nói là một công ty gia đình nhỏ, miễn cưỡng lắm mới chen chân được vào giới thượng lưu của thành phố C.
Nhà họ Bạch không thể chống lại nhà họ Dung.
Cô cũng không thể ngồi im cho anh ta
Bạch gia là không thể nào chống lại đạt được Dung Gia .
Bạch Tinh Ngôn cũng không vậy có thể nhịn bào chế y theo chỉ dẫn cho cảnh mực thủ đoạn, đem hắn mang đi cục dân chính, cưỡng chế hắn kí xuống ly hôn thỏa thuận.
Dung Cảnh Mặc đồng ý chuyện cưới xin này, chính là giăng một tấm lưới khiến cho cô không có đường lui.
Nghĩ tới nghĩ lui cô không nghĩ ra được cách nào tốt cả.
Hôn nhân đã thành, giờ cô chỉ có cách đi đến đâu tính đến đó.
So với chuyện, ngồi tình cô nên làm gì, thì vấn đề quan trọng hiện nay, là làm sao cô có thể lọt khỏi tối nay.
“Nhị thiếu gia sẽ về hơi muộn!” Lời nói của nữ giúp việc cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô. Vừa nghĩ đến khuôn mặt Dung Cảnh Mặc, khuôn mặt Bạch Tinh Ngôn đột nhiên đầy lo âu.
Quần áo gọn gàng, chỉnh tề, thậm chí các nút áo còn được cài kĩ lên tận phía trên cổ. Cô ngồi trên ghế sofa, trong lòng lặng lẽ chờ đợi.
Nhưng...
Đến sang sớm ngày thứ hai tỉnh dậy, cái bong của Dung Cảnh Mặc trước sau chưa từng thấy trong phòng ngủ.
Đại khái có lẽ trừng phạt cô trốn cả đêm trước khi kết hôn. Đêm tân hôn anh ta cố tình không xuất hiện trong phòng, đại ý muốn cô khó xử.
Bình thường, một cô gái vừa mới kết hôn đã bị lạnh nhạt, có lẽ sẽ vô cùng bối rối.
Nhưng với Bạch Tinh Ngôn, thì cô lại thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Anh ta không về, đúng ý cô quá rồi!
Trong phòng, hoa nhè nhẹ tỏa hương thơm.
Tuy rằng lễ cưới được Dung Cảnh Mặc hủy bỏ, thế nhưng phòng ngủ đã dọn dẹp từ trước, thiết kế như phòng cưới, cánh hoa hồng phủ kín khắp nơi.
Bạch Tinh Ngôn thất thần, nhìn quanh đột nhiên có chút hoảng hốt.
Bận rộn hai ngày, cuối cùng cô vẫn bước chân vào nhà họ Dung.
"Thiếu phu nhân tỉnh chưa ạ? Bảy giờ rưỡi phải đến phòng lớn gặp ông chủ và mấy bậc bề trên trong nhà, Tám giờ sang bắt đầu dung bữa sang cùng mọi người!”
Ngoài cửa, giọng nói của người nữ giúp việc vô cùng cung kính.
Chương 13 : Phơi cô một đêm!
Ông nội Dung cảm thấy rất mất mặt, ông đang rất tức, lỡ như chuyện này bị truyền ra ngoài, thì mặt mũi nhà họ Dung nhét chỗ nào?
Lảm nhảm xong, ông lại tiếp tục oanh tạc như pháo, “Đám cưới lại xảy ra chuyện gì? Nhà này thiếu tiền a? Hay là thiếu người?”
“Đám cưới tổ chức hơi gấp gáp! Tôi có thể giúp gì được không?”
Từ hôm qua, chuyện cần làm đã bắt đầu thực hiện! Điện thoại gọi mời từng người đều đã làm xong, hiện giờ lại nói một câu không làm! Nguyên nhân cũng không nói, rồi khiến người ta nghĩ thế nào hả?”
“Anh nói tổ chức là tổ chức, hủy là hủy? Dung Cảnh Mặc, sao anh không lên trời ở luôn đi!”
Tiếng “cạch cạch” của gậy vang lên chắc nịch, ông nội Dung bực bội bước tới bước lui mất kiên nhẫn. lại xoay người mắng chửi Dung Cảnh Mặc đến nỗi miệng khô rang.
Thế nhưng sau khi nổi cơn, thì phát hiện thằng cháu vẫn ngồi chình ình chỗ cũ, ôm máy tính, đầu ngón tay lướt trên bàn phím.
Rõ ràng, lời ông nói trong mắt nó, đến cục cức cũng không tính, một chữ cũng chẳng để ý.
Máu dồn hết lên não, ménm xíu nữa ngất luôn.
“Dung! Cảnh! Mặc!” trong phòng khách vang lên tiếng hét to, vang xa cả nhà họ Dung.
Bạch Tinh Ngôn quần áo thẳng thớm ngồi trong phòng ngủ Dung Cảnh Mặc, cô trầm tư suy nghĩ làm sao để xử lí chuyện đi đăng kí.
Từ lúc kết hôn đến khi bước chân vào nhà họ Dung, trước sau gì mới có một hay ngày mà thôi.
Giờ cô là người nhà họ Dung, từ đây về sau trên người cô đã đóng cái tag nhà họ Dung.
Trước khi về nước, ngàn tính vạn tính tìm đủ cách để quậy tung cái vụ kết hôn này, thế nhưng lại không ngờ không xài được chiêu nào.
Nhà họ Bạch thì sao? Chỉ có thể nói là một công ty gia đình nhỏ, miễn cưỡng lắm mới chen chân được vào giới thượng lưu của thành phố C.
Nhà họ Bạch không thể chống lại nhà họ Dung.
Cô cũng không thể ngồi im cho anh ta
Bạch gia là không thể nào chống lại đạt được Dung Gia .
Bạch Tinh Ngôn cũng không vậy có thể nhịn bào chế y theo chỉ dẫn cho cảnh mực thủ đoạn, đem hắn mang đi cục dân chính, cưỡng chế hắn kí xuống ly hôn thỏa thuận.
Dung Cảnh Mặc đồng ý chuyện cưới xin này, chính là giăng một tấm lưới khiến cho cô không có đường lui.
Nghĩ tới nghĩ lui cô không nghĩ ra được cách nào tốt cả.
Hôn nhân đã thành, giờ cô chỉ có cách đi đến đâu tính đến đó.
So với chuyện, ngồi tình cô nên làm gì, thì vấn đề quan trọng hiện nay, là làm sao cô có thể lọt khỏi tối nay.
“Nhị thiếu gia sẽ về hơi muộn!” Lời nói của nữ giúp việc cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô. Vừa nghĩ đến khuôn mặt Dung Cảnh Mặc, khuôn mặt Bạch Tinh Ngôn đột nhiên đầy lo âu.
Quần áo gọn gàng, chỉnh tề, thậm chí các nút áo còn được cài kĩ lên tận phía trên cổ. Cô ngồi trên ghế sofa, trong lòng lặng lẽ chờ đợi.
Nhưng...
Đến sang sớm ngày thứ hai tỉnh dậy, cái bong của Dung Cảnh Mặc trước sau chưa từng thấy trong phòng ngủ.
Đại khái có lẽ trừng phạt cô trốn cả đêm trước khi kết hôn. Đêm tân hôn anh ta cố tình không xuất hiện trong phòng, đại ý muốn cô khó xử.
Bình thường, một cô gái vừa mới kết hôn đã bị lạnh nhạt, có lẽ sẽ vô cùng bối rối.
Nhưng với Bạch Tinh Ngôn, thì cô lại thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Anh ta không về, đúng ý cô quá rồi!
Trong phòng, hoa nhè nhẹ tỏa hương thơm.
Tuy rằng lễ cưới được Dung Cảnh Mặc hủy bỏ, thế nhưng phòng ngủ đã dọn dẹp từ trước, thiết kế như phòng cưới, cánh hoa hồng phủ kín khắp nơi.
Bạch Tinh Ngôn thất thần, nhìn quanh đột nhiên có chút hoảng hốt.
Bận rộn hai ngày, cuối cùng cô vẫn bước chân vào nhà họ Dung.
"Thiếu phu nhân tỉnh chưa ạ? Bảy giờ rưỡi phải đến phòng lớn gặp ông chủ và mấy bậc bề trên trong nhà, Tám giờ sang bắt đầu dung bữa sang cùng mọi người!”
Ngoài cửa, giọng nói của người nữ giúp việc vô cùng cung kính.
Bình luận facebook