Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-361
Chương 361: Lựa chọn của vương
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hôm nay chắc canh là một đêm không ngủ.
Giang Cung Tuấn, tổng thống lĩnh Nam Cương, một trong năm đại soái Đại Lan, là nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp quyên lực.
Anh là chiến thần Đoan Hùng, anh là anh hùng dân tộc.
Anh vừa dùng biện pháp không đánh mà thẳng thu phục thành Nam Cương vốn đã thất thủ. Hiện tại toàn dân còn đang sôi trào.
Thế nhưng một phát bùng nổ, chỉ trong nháy mắt anh đã trở thành chuột chạy qua đường.
Trên internet toàn là tiếng mảng chửi anh.
Đều mắng Giang Cung Tuấn là con cọp, là khối u ác tính.
“Xoá sạch con cọp này.”
Tiếng hô trên mạng càng ngày càng cao.
Thủ đô.
Phủ Thiên An.
Đây là chỗ mà chỉ huy trưởng Đại Lan cùng Vua Đại Lan cư ngụ.
Phủ đệ, trong viện.
Chỉ huy trưởng mặc một bộ âu phục màu xám. Ông ta hơn năm mươi tuổi, người hơi mập, nhưng thoạt nhìn rất có tỉnh thần. Trên người ông ta có một luồng khí chất người thường khó có thể có được.
Ông ta ngồi trong chòi nghỉ mát ở viện lắng lặng uống trà.
Ở trước người ông ta có một người đàn ông trung niên.
Người này là Hồng Hàn.
Là bí thư của Vua Đại Lan, chức vị cực kỳ đặc thù, ông ta là một nhân vật quyên cao chức trọng.
“Hồng Hàn, chuyện này anh cảm thấy thế nào?”
“Hả?”
Bí thư trưởng Hồng Hàn hơi sững sờ, nói: “Vương, ông đang nói tới chuyện gì vậy?”
Vua Đại Lan liếc mắt nhìn Hồng Hàn, câm một ly trà nhẹ nhàng nhấp một hớp, “Cậu biết tôi đang nói tới chuyện gì”
“Vương, ông muốn nói tới việc có người tố cáo Long Vương Giang Cung Tuấn sao? Hiện tại chuyện này đã truyền khắp trên internet, có thể nói nó đã đạt tới trình độ toàn dân đều biết, muốn ngăn cản tin tức khuếch tán cũng không còn kịp nữa”
“Vậy ý của anh là?” Người trung niên có địa vị chí cao vô thượng của Đại Lan liếc nhìn Hồng Hàn.
Ngay tại lúc này, một người đàn ông vội vàng đi tới.
Anh ta mặc tây trang màu đen, thoạt nhìn rất có tinh thần. Chẳng qua trên mặt anh ta lại lộ vẻ nóng nảy. Sau khi đi tới, anh ta vội vàng nói: “Vương, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, Long Vương bị tố cáo, hiện tại tất cả kiểm viện đều nhận được thư báo tin, còn có thư do mười ngàn dân liên danh. Thị dân mong muốn nhà nước điều tra rõ chuyện Long Vương. Nếu như thư tố cáo là thật, bọn họ yêu cầu nghiêm trị không tha.”
Gã ta là Thiên Tử.
“Sao có thể như vậy được? Mới vừa được sắc phong làm Long Vương đã xảy ra nhiêu chuyện như vậy, thật không nghĩ tới trong lúc Giang Cung Tuấn nhận chức Long Vương lại làm ra nhiêu chuyện xấu như vậy, đã nhận hối lộ nhiều tiền như vậy lại còn giết nhiều người như thế, quả thực là bất chấp vương pháp”
Thiên Tử đau lòng lớn tiếng mắng ra.
Vua Đại Lan ngồi trên ghế bên cạnh, trong tay bưng một ly trà lắng lặng nhếch môi. Vẻ mặt ông ta rất bình tĩnh, không người nào biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì.
“Thiên Tử, anh cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?”
Vua Đại Lan nhìn Thiên Tử, giọng điệu bằng phẳng.
đêm mời các phóng viên tới dự họp báo, tuyên bố với bên ngoài chúng ta đã thành lập tổ chuyên án điều tra rõ chuyện về Long Vương, sẽ sớm cho dân chúng một lời giải thích”
“Vâng, tôi lập tức đi sắp xếp”
Hồng Hàn xoay người rời đi.
Phùi Vua Đại Lan thở ra một hơi thật dài.
Ba mươi năm trước, Hắc Long tiền nhậm chết đi, triều đình Đại Lan biến đổi, bố cục thủ đô cũng biến đổi một lượt.
Ông ta đã thượng vị vào ba mươi năm trước.
Vẫn đảm nhiệm vị trí Vua Đại Lan đến hiện tại.
Hôm nay, ông phải đối mặt với vấn đề giống như trước.
Nếu ông xử lý không tốt, sợ rằng chức vương này cũng tiêu tùng.
“Ảnh Tử”
Ông ta kêu một tiếng.
Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo bào đen xuất hiện.
Quỳ một gối xuống.
“Vương”
“Lập tức chạy tới Nam Cương báo tin cho Giang Cung Tuấn..”
Ông ta đứng dậy nhỏ giọng nói một câu bên tai người đàn ông mặc áo bào đen đang quỳ dưới đất.
“Vâng.”
Ảnh Tử đứng dậy nhanh chóng rời đi, suốt đêm chạy tới Nam Cương.
Cùng lúc đó.
Thủ đô, hội trường lớn.
Nơi đây hội tụ tất cả phóng viên ở thủ đô.
Ở vị trí đầu là một số người địa vị hàng đầu ở thủ đô.
Có bí thư trưởng Hồng Hàn, có trưởng ban hành chính Điền Lâm, còn có tổng thống lĩnh quân Xích Diễm Thiên Tử.
“Bí thư trưởng, xin hỏi đối với những hành vi Hắc Long đã làm khi tại chức đang được lan truyền trên internet, phía trên có thái độ thế nào?”
Có phóng viên đặt câu hỏi.
Dưới vô số camera quay chụp, Hồng Hàn cất cao giọng nói: “Tuyệt không nuông chiều, vấn đề nhận hối lộ là chuyện bị Đại Lan cấm chỉ mấy ngàn năm nay. Không ít triều đại cũng vì một số gian thần mà đi về phía diệt vong. Mỗi một triều đại đều có đại gian thần tồn tại, chúng ta sẽ trừng phạt nghiêm khắc mỗi một gian thần”
“Bí thư trưởng, xin hỏi tiếp đó phía trên sẽ xử trí Giang Cung Tuấn như thế nào?”
Hồng Hàn gần từng chữ nói: “Hiện tại chính phủ đã thành lập tổ chuyên án, do tổng thống lĩnh quân Xích Diễm Thiên Tử làm tổ trưởng, chuyên điều tra Hắc Long. Nếu như tố cáo là thật, nghiêm trị không tha”
Đêm khuya này, toàn dân đều đang chú ý tới chuyện đấy.
Sau khi buổi họp báo này được công khai, không ít người võ tay khen hay.
Mà cũng có không ít người đang lo lăng.
Thành phố Tử Đẳng, trong một biệt thự.
Một cô gái mặc đồ ngủ ngồi lên sofa ôm laptop xem tin tức.
Cô ta là Hứa Linh.
Lúc trưa Hứa Linh đã biết Giang Cung Tuấn gặp chuyện không may.
Cô ta vân luôn quan tâm chuyện này.
Hiện tại lại thấy buổi họp báo, trên gương mặt xinh đẹp của cô ta hiện lên vẻ ngưng trọng, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Vì sao đang yên đang lành lại sinh ra nhiều biến cố như vậy?”
€ô ta lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Giang Cung Tuấn Thế nhưng phía điện thoại của Giang Cung Tuấn vần không có ai nhận.
Cô ta rất lo lắng.
Đồng thời Bạch Tâm cũng rất lo lăng Bởi vì trên danh nghĩa, cô ta là chủ tịch điêu hành của Thời Đại. Từ sau khi chuyện Thời Đại bị lộ ra, phóng viên đã lấp kín bên ngoài tập đoàn Thời Đại, thậm chí còn có không ít thị dân vượt rào nhảy vào bên ngoài tập đoàn Thời Đại, ném trứng gà vào Thời Đại.
Cô ta đã gọi điện thoại cho Giang Cung Tuấn, muốn hỏi thăm xem tiếp theo phải làm gì.
Thế nhưng cho dù cô ta cố gọi thế nào cũng không thể gọi được Người lo lãng còn có Đường Sở Vi.
Sau khi Đường Sở Vi bị đuổi về thành phố Tử Đẳng, tin tức Giang Cung Tuấn xảy ra chuyện lại truyền đến Sau khi trải qua chuyện ở Nam Cương, cô biết có người đang nhăm vào Giang Cung Tuấn, chắc chăn chuyện này do người cố ý nhăm vào Giang Cung Tuấn làm ra.
Cô cũng đã gọi điện thoại hỏi thăm tình huống.
Thế nhưng điện thoại không cách nào kết nổi được Giang Cung Tuấn gặp chuyện không may chấn động hàng tỉ thị dân Đại Lan.
Mà giờ khắc này, Giang Cung Tuấn đang ở trong biệt thự Häc Long Nam Cương.
Anh cũng nhìn thấy buổi họp báo.
Anh biết chắc chàn Vua Đại Lan sẽ áp dụng biện pháp như vậy, chỉ khi làm như vậy mới có thể làm nguôi cơn giận của thị dân.
Anh dựa lên ghế sofa, toàn thân không nhấc lên nổi một chút sức lực nào, thật giống như đã bị đói bụng vài ngày.
Ở bên cạnh có không ít người đang đứng.
Ngô Huy, Quỷ Viễn cùng với Bát Bộ Thiên Long mới được sắc phong.
Những người này đều cau mày.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hôm nay chắc canh là một đêm không ngủ.
Giang Cung Tuấn, tổng thống lĩnh Nam Cương, một trong năm đại soái Đại Lan, là nhân vật đứng trên đỉnh kim tự tháp quyên lực.
Anh là chiến thần Đoan Hùng, anh là anh hùng dân tộc.
Anh vừa dùng biện pháp không đánh mà thẳng thu phục thành Nam Cương vốn đã thất thủ. Hiện tại toàn dân còn đang sôi trào.
Thế nhưng một phát bùng nổ, chỉ trong nháy mắt anh đã trở thành chuột chạy qua đường.
Trên internet toàn là tiếng mảng chửi anh.
Đều mắng Giang Cung Tuấn là con cọp, là khối u ác tính.
“Xoá sạch con cọp này.”
Tiếng hô trên mạng càng ngày càng cao.
Thủ đô.
Phủ Thiên An.
Đây là chỗ mà chỉ huy trưởng Đại Lan cùng Vua Đại Lan cư ngụ.
Phủ đệ, trong viện.
Chỉ huy trưởng mặc một bộ âu phục màu xám. Ông ta hơn năm mươi tuổi, người hơi mập, nhưng thoạt nhìn rất có tỉnh thần. Trên người ông ta có một luồng khí chất người thường khó có thể có được.
Ông ta ngồi trong chòi nghỉ mát ở viện lắng lặng uống trà.
Ở trước người ông ta có một người đàn ông trung niên.
Người này là Hồng Hàn.
Là bí thư của Vua Đại Lan, chức vị cực kỳ đặc thù, ông ta là một nhân vật quyên cao chức trọng.
“Hồng Hàn, chuyện này anh cảm thấy thế nào?”
“Hả?”
Bí thư trưởng Hồng Hàn hơi sững sờ, nói: “Vương, ông đang nói tới chuyện gì vậy?”
Vua Đại Lan liếc mắt nhìn Hồng Hàn, câm một ly trà nhẹ nhàng nhấp một hớp, “Cậu biết tôi đang nói tới chuyện gì”
“Vương, ông muốn nói tới việc có người tố cáo Long Vương Giang Cung Tuấn sao? Hiện tại chuyện này đã truyền khắp trên internet, có thể nói nó đã đạt tới trình độ toàn dân đều biết, muốn ngăn cản tin tức khuếch tán cũng không còn kịp nữa”
“Vậy ý của anh là?” Người trung niên có địa vị chí cao vô thượng của Đại Lan liếc nhìn Hồng Hàn.
Ngay tại lúc này, một người đàn ông vội vàng đi tới.
Anh ta mặc tây trang màu đen, thoạt nhìn rất có tinh thần. Chẳng qua trên mặt anh ta lại lộ vẻ nóng nảy. Sau khi đi tới, anh ta vội vàng nói: “Vương, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi, Long Vương bị tố cáo, hiện tại tất cả kiểm viện đều nhận được thư báo tin, còn có thư do mười ngàn dân liên danh. Thị dân mong muốn nhà nước điều tra rõ chuyện Long Vương. Nếu như thư tố cáo là thật, bọn họ yêu cầu nghiêm trị không tha.”
Gã ta là Thiên Tử.
“Sao có thể như vậy được? Mới vừa được sắc phong làm Long Vương đã xảy ra nhiêu chuyện như vậy, thật không nghĩ tới trong lúc Giang Cung Tuấn nhận chức Long Vương lại làm ra nhiêu chuyện xấu như vậy, đã nhận hối lộ nhiều tiền như vậy lại còn giết nhiều người như thế, quả thực là bất chấp vương pháp”
Thiên Tử đau lòng lớn tiếng mắng ra.
Vua Đại Lan ngồi trên ghế bên cạnh, trong tay bưng một ly trà lắng lặng nhếch môi. Vẻ mặt ông ta rất bình tĩnh, không người nào biết trong lòng ông ta đang nghĩ gì.
“Thiên Tử, anh cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?”
Vua Đại Lan nhìn Thiên Tử, giọng điệu bằng phẳng.
đêm mời các phóng viên tới dự họp báo, tuyên bố với bên ngoài chúng ta đã thành lập tổ chuyên án điều tra rõ chuyện về Long Vương, sẽ sớm cho dân chúng một lời giải thích”
“Vâng, tôi lập tức đi sắp xếp”
Hồng Hàn xoay người rời đi.
Phùi Vua Đại Lan thở ra một hơi thật dài.
Ba mươi năm trước, Hắc Long tiền nhậm chết đi, triều đình Đại Lan biến đổi, bố cục thủ đô cũng biến đổi một lượt.
Ông ta đã thượng vị vào ba mươi năm trước.
Vẫn đảm nhiệm vị trí Vua Đại Lan đến hiện tại.
Hôm nay, ông phải đối mặt với vấn đề giống như trước.
Nếu ông xử lý không tốt, sợ rằng chức vương này cũng tiêu tùng.
“Ảnh Tử”
Ông ta kêu một tiếng.
Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo bào đen xuất hiện.
Quỳ một gối xuống.
“Vương”
“Lập tức chạy tới Nam Cương báo tin cho Giang Cung Tuấn..”
Ông ta đứng dậy nhỏ giọng nói một câu bên tai người đàn ông mặc áo bào đen đang quỳ dưới đất.
“Vâng.”
Ảnh Tử đứng dậy nhanh chóng rời đi, suốt đêm chạy tới Nam Cương.
Cùng lúc đó.
Thủ đô, hội trường lớn.
Nơi đây hội tụ tất cả phóng viên ở thủ đô.
Ở vị trí đầu là một số người địa vị hàng đầu ở thủ đô.
Có bí thư trưởng Hồng Hàn, có trưởng ban hành chính Điền Lâm, còn có tổng thống lĩnh quân Xích Diễm Thiên Tử.
“Bí thư trưởng, xin hỏi đối với những hành vi Hắc Long đã làm khi tại chức đang được lan truyền trên internet, phía trên có thái độ thế nào?”
Có phóng viên đặt câu hỏi.
Dưới vô số camera quay chụp, Hồng Hàn cất cao giọng nói: “Tuyệt không nuông chiều, vấn đề nhận hối lộ là chuyện bị Đại Lan cấm chỉ mấy ngàn năm nay. Không ít triều đại cũng vì một số gian thần mà đi về phía diệt vong. Mỗi một triều đại đều có đại gian thần tồn tại, chúng ta sẽ trừng phạt nghiêm khắc mỗi một gian thần”
“Bí thư trưởng, xin hỏi tiếp đó phía trên sẽ xử trí Giang Cung Tuấn như thế nào?”
Hồng Hàn gần từng chữ nói: “Hiện tại chính phủ đã thành lập tổ chuyên án, do tổng thống lĩnh quân Xích Diễm Thiên Tử làm tổ trưởng, chuyên điều tra Hắc Long. Nếu như tố cáo là thật, nghiêm trị không tha”
Đêm khuya này, toàn dân đều đang chú ý tới chuyện đấy.
Sau khi buổi họp báo này được công khai, không ít người võ tay khen hay.
Mà cũng có không ít người đang lo lăng.
Thành phố Tử Đẳng, trong một biệt thự.
Một cô gái mặc đồ ngủ ngồi lên sofa ôm laptop xem tin tức.
Cô ta là Hứa Linh.
Lúc trưa Hứa Linh đã biết Giang Cung Tuấn gặp chuyện không may.
Cô ta vân luôn quan tâm chuyện này.
Hiện tại lại thấy buổi họp báo, trên gương mặt xinh đẹp của cô ta hiện lên vẻ ngưng trọng, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Vì sao đang yên đang lành lại sinh ra nhiều biến cố như vậy?”
€ô ta lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Giang Cung Tuấn Thế nhưng phía điện thoại của Giang Cung Tuấn vần không có ai nhận.
Cô ta rất lo lắng.
Đồng thời Bạch Tâm cũng rất lo lăng Bởi vì trên danh nghĩa, cô ta là chủ tịch điêu hành của Thời Đại. Từ sau khi chuyện Thời Đại bị lộ ra, phóng viên đã lấp kín bên ngoài tập đoàn Thời Đại, thậm chí còn có không ít thị dân vượt rào nhảy vào bên ngoài tập đoàn Thời Đại, ném trứng gà vào Thời Đại.
Cô ta đã gọi điện thoại cho Giang Cung Tuấn, muốn hỏi thăm xem tiếp theo phải làm gì.
Thế nhưng cho dù cô ta cố gọi thế nào cũng không thể gọi được Người lo lãng còn có Đường Sở Vi.
Sau khi Đường Sở Vi bị đuổi về thành phố Tử Đẳng, tin tức Giang Cung Tuấn xảy ra chuyện lại truyền đến Sau khi trải qua chuyện ở Nam Cương, cô biết có người đang nhăm vào Giang Cung Tuấn, chắc chăn chuyện này do người cố ý nhăm vào Giang Cung Tuấn làm ra.
Cô cũng đã gọi điện thoại hỏi thăm tình huống.
Thế nhưng điện thoại không cách nào kết nổi được Giang Cung Tuấn gặp chuyện không may chấn động hàng tỉ thị dân Đại Lan.
Mà giờ khắc này, Giang Cung Tuấn đang ở trong biệt thự Häc Long Nam Cương.
Anh cũng nhìn thấy buổi họp báo.
Anh biết chắc chàn Vua Đại Lan sẽ áp dụng biện pháp như vậy, chỉ khi làm như vậy mới có thể làm nguôi cơn giận của thị dân.
Anh dựa lên ghế sofa, toàn thân không nhấc lên nổi một chút sức lực nào, thật giống như đã bị đói bụng vài ngày.
Ở bên cạnh có không ít người đang đứng.
Ngô Huy, Quỷ Viễn cùng với Bát Bộ Thiên Long mới được sắc phong.
Những người này đều cau mày.
Bình luận facebook