Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-469
Chương 469: Chợt ngộ ra
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rất nhanh Lỗ Sâm đã mua đủ ngân châm trở Biệt thự, tầng hai.
Trong một gian phòng.
Đan Thiến tắm rửa, sau đó khoác một chiếc khăn tắm lên người đi ra ngoài.
Giang Cung Tuấn khoanh chân ngồi trên giường.
Giang Vô Song đứng bên cạnh.
Giang Vô Song nhìn Đan Thiến đi ra khỏi phòng tắm, hỏi: “Đan Thiến, chuẩn bị xong chưa?”
Khuôn mặt Đan Thiến ửng đỏ lên, không biết là vì mới vừa tắm xong hay là vì xấu hổ.
Cô ta đỏ mặt khế gật đầu.
Sau đó đi tới trên giường ngồi trước người Giang Cung Tuấn.
Cô ta cởi khăn tắm ra.
Phía trên không mặc gì, phía dưới lại có mặc.
Tuổi không lớn lắm nhưng thân thể rất tuyệt, rất đầy đặn.
Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng. Anh minh tưởng một hồi lâu, triệt để tĩnh tâm lại.
Giang Vô Song mở ngân châm ra tiến hành tiêu độc.
Sau khi chuẩn bị xong, Giang Cung Tuấn bắt đầu dặn dò.
Giang Vô Song dựa theo lời Giang Cung Tuấn dặn dò mà cắm châm trên người Đan Thiến.
Rất nhanh trên người cô ta đã bị cắm đầy ngân châm.
Mà giờ khắc này, Đan Thiến có thể cảm ứng được rõ ràng trong cơ thể có một luồng khí đang nhanh chóng hội tụ.
Giang Cung Tuấn dặn tiếp: “Đan Thiến, đưa tay ra”
“Ừm”
Đan Thiến giơ tay lên.
Giang Cung Tuấn cũng đưa tay ra, lòng bàn tay của anh và Đan Thiến dính vào nhau.
“Vô Song, em dùng chân khí thôi động hàn khí trong cơ thể Thiến Thiến”
Hàn khí trong cơ thể cô ta đã hội tụ, thế nhưng Đan Thiến vốn không cách nào khống chế luồng hàn khí kia. Mà sau khi ngân châm hội tụ hàn khí lại với nhau, còn cần có một luồng lực.
lượng từ bên ngoài thôi động nó.
Giang Vô Song đưa tay thôi động chân khí, bàn tay dán lên lưng Đan Thiến. Giang Vô Song dẫn chân khí vào cơ thể Đan Thiến, thôi động hafnk khí trong cơ thể cô ta.
Hàn khí nhanh chóng lưu động theo kinh mạch.
Giờ khắc này có thể thấy rõ, trên cánh tay cô ta nổi đầy gân xanh, hệt như một con rắn đang nhanh chóng bò trườn.
Chỉ khoảnh khắc, luồng hàn khí kia đã bị thôi động đến trong lòng bàn tay, theo lòng bàn tay chui vào trong lòng bàn tay Giang Cung Tuấn.
Hàn khí nhập thể, Giang Cung Tuấn lập tức cảm thấy lạnh lẽo, thân thể không nhịn được run rẩy một chút.
Đồng thời luồng hàn khí kia vừa tiến vào trong cơ thể, máu trong cơ thể anh đã có dấu hiệu đóng băng, ngay cả tốc độ chảy cũng trở nên chậm chạp hơn.
“Phùi” Qua trang nguồn như trên hình bạn sẽ thích nhé!”
Trong khoảnh khắc, luồng hàn khí kia đã như nước sông cuồn cuộn nhanh chóng lưu động trong kinh mạch của anh, truyền khắp tứ chi bách hài.
Mà bên ngoài thân thể Giang Cung Tuấn đã bắt đầu kết băng.
“Này..?”
Đan Thiến thấy trên mặt Giang Cung Tuấn xuất hiện một lớp băng mỏng, không khỏi sửng sốt, không nhịn được hỏi: “Chị Vô Song, anh ấy sẽ không sao chứ?”
Giang Vô Song nói: “Sẽ không sao đâu, thể chất của cô có thể thừa nhận hàn khí, nhưng thể chất của Giang Cung Tuấn lại không giống của cô, anh ấy phải chuyển đổi hàn khí thành chân khí của bản thân”
Dần dần, lớp băng trên thân thể Giang Cung Tuấn biến mất.
Ước chừng nửa giờ sau.
Giang Cung Tuấn mở mắt ra, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng nói: “Thành công, anh đã chuyển đổi tất cả hàn khí vào cơ thể thành chân khí của bản thân: Giang Vô Song nói: “Anh làm nhanh một chút, hàn khí hội tụ trong cơ thể Vô Song đã rất nhiều, nếu còn hội tụ tiếp sợ rằng ngay cả em cũng không thể khống chế được luồng hàn khí kia”
Giang Cung Tuấn nói: “Nhanh thôi động, trút nó vào trong cơ thể anh”
Giang Vô Song lập tức thôi động chân khí, dẫn chân khí tiến vào trong cơ thể Đan Thiến. Hàn khí được hội tụ trong cơ thể Đan Thiến nhanh chóng lưu động, theo lòng bàn tay chui vào trong lòng bàn tay Giang Cung Tuấn.
Mà lòng bàn tay Giang Cung Tuấn lại bắt đầu kết băng, từ bàn tay nhanh chóng lan tràn lên trên, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi cả đôi tay anh đã bị đóng băng.
Anh cũng không dám thờ ơ, nhanh chóng hấp thu luyện hóa.
Lần này anh hấp thu luyện hóa tròn ba giờ.
Ba giờ sau, chân khí của anh đã trở nên rất mạnh. Hiện tại vừa khởi động, chân khí đã như nước sông cuồn cuộn không ngừng tuôn trào đến.
“Được rồi”
Giang Vô Song mở miệng nói: “Gần như tất cả hàn khí trong cơ thể Đan Thiến đã bị anh hấp thu”
Giang Cung Tuấn thu tay về.
Mà Giang Vô Song cũng bắt đầu lấy ngân châm trên người Đan Thiến xuống, cầm lấy khăn tắm một bên đưa cho cô ta.
Đan Thiến nhận lấy, khoác nó lên người mình che đi các vị trí nhạy cảm.
Giang Vô Song hỏi: “Anh Giang, thế nào rồi, chân khí tăng lên bao nhiêu?”
Giang Cung Tuấn cười nhẹ một tiếng, chợt đưa tay đánh ra một chưởng.
Kình lực cường đại huyễn hóa ra, công kích lên trên vách tường xa xa.
Oanh!
Chỉ nháy mắt, gạch men trên vách tường đã bị đánh nát, rơi lả tả trên đất.
“Tốt, thật mạnh”
Hai mắt Đan Thiến sáng lấp lánh.
Trên mặt Giang Vô Song hiện lên vẻ tán thưởng, nói: “Rất không tồi, hiện tại chỉ mới nửa ngày mà cường độ chân khí của anh đã có thể sánh với Nhất Cảnh đỉnh phong. Chờ mấy ngày nữa hàn khí trong cơ thể Đan Thiến trở nên nhiều hơn, anh lại hấp thu một lần nữa là có thể bước.
vào Nhị Cảnh. Tốc độ tu luyện này thật khủng bố”
Giang Vô Song cảm thấy hâm mộ.
Từ nhỏ cô ta đã bắt đầu luyện võ.
Luyện hơn hai mươi năm lúc này chỉ mới bước vào Nhị Cảnh.
Mà Giang Cung Tuấn chỉ mới tu luyện mấy ngày đã có thể bước vào cảnh giới này.
Người với người thực sự không thể so sánh.
“Đan Thiến, cảm ơn cô.”
Giang Cung Tuấn cảm kích từ trong thâm tâm.
“Cảm ơn cái gì, có thể giúp anh Giang tôi cũng rất vui vẻ.’ Đan Thiến bày ra vẻ mặt hướng tới, trơ mắt nhìn Giang Cung Tuấn: “Anh Giang, anh có thể truyền thụ tâm pháp anh tu luyện cho tôi không?”
“Không vấn đề gì” Giang Cung Tuấn cũng mở miệng cười.
“Chờ đã…
Giang Vô Song bỗng có ý tưởng, nhìn Giang Cung Tuấn và Đan Thiến.
Giang Cung Tuấn nghiêng đầu nhìn cô ta, nghỉ ngờ hỏi: “Em sao vậy?”
“Hình như em đã hiểu rõ.’ Trên mặt Giang Vô Song hiện lên vẻ suy nghĩ. Phải mất mấy giây sau cô ta mới vui mừng thốt ra: “Em biết rồi.”
“Chị Vô Song, chị biết cái gì?”
Giang Vô Song hít sâu một hơi nói: “Em biết bí mật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ.
“Ừm?” Giang Cung Tuấn cũng nhìn Giang Vô Song.
Giang Vô Song giải thích: “Ánh trăng trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ là chỉ âm, cũng chính là hàn khí, mà mặt trời chỉ dương, cũng chính là dương khí, kết hợp âm dương mới có thể tu luyện.
Mà kinh mạch cũng là như thế. Không chỉ phải nam nữ đồng tu, còn phải âm dương điều hòa, cần một người phụ nữ tu luyện chân khí chí âm và một người đàn ông tu luyện chân khí chí dương đồng thời luyện, Âm Dương điều hòa, Âm Dương tương hỗ.
Cô ta càng nói càng kích động.
“Mà tâm pháp trên bản vẽ cũng không phải dành cho một người tu luyện, là tâm pháp cho hai người tu luyện.”
Trong lòng Giang Cung Tuấn hơi động.
Giang Vô Song vừa nói như vậy dường như anh cũng đã hiểu rõ.
Anh nhắm nghiền hai mắt, suy nghĩ cẩn thận tâm pháp trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ.
Trước đó anh đang nghĩ cách tháo gỡ ra tu luyện, thế nhưng cố thế nào cũng không được.
Nếu là một bộ tâm pháp hai người luyện, mỗi người một câu khẩu quyết, vậy hoàn toàn có thể giải thích được.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rất nhanh Lỗ Sâm đã mua đủ ngân châm trở Biệt thự, tầng hai.
Trong một gian phòng.
Đan Thiến tắm rửa, sau đó khoác một chiếc khăn tắm lên người đi ra ngoài.
Giang Cung Tuấn khoanh chân ngồi trên giường.
Giang Vô Song đứng bên cạnh.
Giang Vô Song nhìn Đan Thiến đi ra khỏi phòng tắm, hỏi: “Đan Thiến, chuẩn bị xong chưa?”
Khuôn mặt Đan Thiến ửng đỏ lên, không biết là vì mới vừa tắm xong hay là vì xấu hổ.
Cô ta đỏ mặt khế gật đầu.
Sau đó đi tới trên giường ngồi trước người Giang Cung Tuấn.
Cô ta cởi khăn tắm ra.
Phía trên không mặc gì, phía dưới lại có mặc.
Tuổi không lớn lắm nhưng thân thể rất tuyệt, rất đầy đặn.
Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng. Anh minh tưởng một hồi lâu, triệt để tĩnh tâm lại.
Giang Vô Song mở ngân châm ra tiến hành tiêu độc.
Sau khi chuẩn bị xong, Giang Cung Tuấn bắt đầu dặn dò.
Giang Vô Song dựa theo lời Giang Cung Tuấn dặn dò mà cắm châm trên người Đan Thiến.
Rất nhanh trên người cô ta đã bị cắm đầy ngân châm.
Mà giờ khắc này, Đan Thiến có thể cảm ứng được rõ ràng trong cơ thể có một luồng khí đang nhanh chóng hội tụ.
Giang Cung Tuấn dặn tiếp: “Đan Thiến, đưa tay ra”
“Ừm”
Đan Thiến giơ tay lên.
Giang Cung Tuấn cũng đưa tay ra, lòng bàn tay của anh và Đan Thiến dính vào nhau.
“Vô Song, em dùng chân khí thôi động hàn khí trong cơ thể Thiến Thiến”
Hàn khí trong cơ thể cô ta đã hội tụ, thế nhưng Đan Thiến vốn không cách nào khống chế luồng hàn khí kia. Mà sau khi ngân châm hội tụ hàn khí lại với nhau, còn cần có một luồng lực.
lượng từ bên ngoài thôi động nó.
Giang Vô Song đưa tay thôi động chân khí, bàn tay dán lên lưng Đan Thiến. Giang Vô Song dẫn chân khí vào cơ thể Đan Thiến, thôi động hafnk khí trong cơ thể cô ta.
Hàn khí nhanh chóng lưu động theo kinh mạch.
Giờ khắc này có thể thấy rõ, trên cánh tay cô ta nổi đầy gân xanh, hệt như một con rắn đang nhanh chóng bò trườn.
Chỉ khoảnh khắc, luồng hàn khí kia đã bị thôi động đến trong lòng bàn tay, theo lòng bàn tay chui vào trong lòng bàn tay Giang Cung Tuấn.
Hàn khí nhập thể, Giang Cung Tuấn lập tức cảm thấy lạnh lẽo, thân thể không nhịn được run rẩy một chút.
Đồng thời luồng hàn khí kia vừa tiến vào trong cơ thể, máu trong cơ thể anh đã có dấu hiệu đóng băng, ngay cả tốc độ chảy cũng trở nên chậm chạp hơn.
“Phùi” Qua trang nguồn như trên hình bạn sẽ thích nhé!”
Trong khoảnh khắc, luồng hàn khí kia đã như nước sông cuồn cuộn nhanh chóng lưu động trong kinh mạch của anh, truyền khắp tứ chi bách hài.
Mà bên ngoài thân thể Giang Cung Tuấn đã bắt đầu kết băng.
“Này..?”
Đan Thiến thấy trên mặt Giang Cung Tuấn xuất hiện một lớp băng mỏng, không khỏi sửng sốt, không nhịn được hỏi: “Chị Vô Song, anh ấy sẽ không sao chứ?”
Giang Vô Song nói: “Sẽ không sao đâu, thể chất của cô có thể thừa nhận hàn khí, nhưng thể chất của Giang Cung Tuấn lại không giống của cô, anh ấy phải chuyển đổi hàn khí thành chân khí của bản thân”
Dần dần, lớp băng trên thân thể Giang Cung Tuấn biến mất.
Ước chừng nửa giờ sau.
Giang Cung Tuấn mở mắt ra, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng nói: “Thành công, anh đã chuyển đổi tất cả hàn khí vào cơ thể thành chân khí của bản thân: Giang Vô Song nói: “Anh làm nhanh một chút, hàn khí hội tụ trong cơ thể Vô Song đã rất nhiều, nếu còn hội tụ tiếp sợ rằng ngay cả em cũng không thể khống chế được luồng hàn khí kia”
Giang Cung Tuấn nói: “Nhanh thôi động, trút nó vào trong cơ thể anh”
Giang Vô Song lập tức thôi động chân khí, dẫn chân khí tiến vào trong cơ thể Đan Thiến. Hàn khí được hội tụ trong cơ thể Đan Thiến nhanh chóng lưu động, theo lòng bàn tay chui vào trong lòng bàn tay Giang Cung Tuấn.
Mà lòng bàn tay Giang Cung Tuấn lại bắt đầu kết băng, từ bàn tay nhanh chóng lan tràn lên trên, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi cả đôi tay anh đã bị đóng băng.
Anh cũng không dám thờ ơ, nhanh chóng hấp thu luyện hóa.
Lần này anh hấp thu luyện hóa tròn ba giờ.
Ba giờ sau, chân khí của anh đã trở nên rất mạnh. Hiện tại vừa khởi động, chân khí đã như nước sông cuồn cuộn không ngừng tuôn trào đến.
“Được rồi”
Giang Vô Song mở miệng nói: “Gần như tất cả hàn khí trong cơ thể Đan Thiến đã bị anh hấp thu”
Giang Cung Tuấn thu tay về.
Mà Giang Vô Song cũng bắt đầu lấy ngân châm trên người Đan Thiến xuống, cầm lấy khăn tắm một bên đưa cho cô ta.
Đan Thiến nhận lấy, khoác nó lên người mình che đi các vị trí nhạy cảm.
Giang Vô Song hỏi: “Anh Giang, thế nào rồi, chân khí tăng lên bao nhiêu?”
Giang Cung Tuấn cười nhẹ một tiếng, chợt đưa tay đánh ra một chưởng.
Kình lực cường đại huyễn hóa ra, công kích lên trên vách tường xa xa.
Oanh!
Chỉ nháy mắt, gạch men trên vách tường đã bị đánh nát, rơi lả tả trên đất.
“Tốt, thật mạnh”
Hai mắt Đan Thiến sáng lấp lánh.
Trên mặt Giang Vô Song hiện lên vẻ tán thưởng, nói: “Rất không tồi, hiện tại chỉ mới nửa ngày mà cường độ chân khí của anh đã có thể sánh với Nhất Cảnh đỉnh phong. Chờ mấy ngày nữa hàn khí trong cơ thể Đan Thiến trở nên nhiều hơn, anh lại hấp thu một lần nữa là có thể bước.
vào Nhị Cảnh. Tốc độ tu luyện này thật khủng bố”
Giang Vô Song cảm thấy hâm mộ.
Từ nhỏ cô ta đã bắt đầu luyện võ.
Luyện hơn hai mươi năm lúc này chỉ mới bước vào Nhị Cảnh.
Mà Giang Cung Tuấn chỉ mới tu luyện mấy ngày đã có thể bước vào cảnh giới này.
Người với người thực sự không thể so sánh.
“Đan Thiến, cảm ơn cô.”
Giang Cung Tuấn cảm kích từ trong thâm tâm.
“Cảm ơn cái gì, có thể giúp anh Giang tôi cũng rất vui vẻ.’ Đan Thiến bày ra vẻ mặt hướng tới, trơ mắt nhìn Giang Cung Tuấn: “Anh Giang, anh có thể truyền thụ tâm pháp anh tu luyện cho tôi không?”
“Không vấn đề gì” Giang Cung Tuấn cũng mở miệng cười.
“Chờ đã…
Giang Vô Song bỗng có ý tưởng, nhìn Giang Cung Tuấn và Đan Thiến.
Giang Cung Tuấn nghiêng đầu nhìn cô ta, nghỉ ngờ hỏi: “Em sao vậy?”
“Hình như em đã hiểu rõ.’ Trên mặt Giang Vô Song hiện lên vẻ suy nghĩ. Phải mất mấy giây sau cô ta mới vui mừng thốt ra: “Em biết rồi.”
“Chị Vô Song, chị biết cái gì?”
Giang Vô Song hít sâu một hơi nói: “Em biết bí mật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ.
“Ừm?” Giang Cung Tuấn cũng nhìn Giang Vô Song.
Giang Vô Song giải thích: “Ánh trăng trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ là chỉ âm, cũng chính là hàn khí, mà mặt trời chỉ dương, cũng chính là dương khí, kết hợp âm dương mới có thể tu luyện.
Mà kinh mạch cũng là như thế. Không chỉ phải nam nữ đồng tu, còn phải âm dương điều hòa, cần một người phụ nữ tu luyện chân khí chí âm và một người đàn ông tu luyện chân khí chí dương đồng thời luyện, Âm Dương điều hòa, Âm Dương tương hỗ.
Cô ta càng nói càng kích động.
“Mà tâm pháp trên bản vẽ cũng không phải dành cho một người tu luyện, là tâm pháp cho hai người tu luyện.”
Trong lòng Giang Cung Tuấn hơi động.
Giang Vô Song vừa nói như vậy dường như anh cũng đã hiểu rõ.
Anh nhắm nghiền hai mắt, suy nghĩ cẩn thận tâm pháp trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ.
Trước đó anh đang nghĩ cách tháo gỡ ra tu luyện, thế nhưng cố thế nào cũng không được.
Nếu là một bộ tâm pháp hai người luyện, mỗi người một câu khẩu quyết, vậy hoàn toàn có thể giải thích được.
Bình luận facebook