• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị (3 Viewers)

  • Chương 271-275

Chapter 271 Tiểu Hắc ra tay! 1

Từ Ngọc Cường lão nhân không nhịn được muốn ra tay, nhưng vừa mới bước lên đã bị Đường Chính Lâm giữ lại: “Dương Thiên không phải người của Long tổ chúng ta!”

Từ Ngọc Cường lão nhân thở dài một hơi, lùi về sau, nhìn Dương Thiên bằng ánh mắt tràn đầy đáng tiếc. Cho dù Dương Thiên lợi hại đến đâu thì cũng không thể chống lại được ba cường giả cấp S liên thủ.

Mấy cường giả cấp S của liên minh châu Phi, liên minh châu Âu, tiểu quốc đảo cũng vô cùng nghiêm túc quan sát trận chiến trên bầu trời. Lần này, nếu như Dương Thiên thực sự có thể thoát khỏi tay nhóm người Hải Thần, vậy thì hắn thực sự là cường giả trong cường giả!

Dương Thiên một chọi ba nhưng không hề nao núng. Hắn tạo nên một bức tường nước ngăn trở đòn tấn công của William, đồng thời chống lại thủy đao và sấm sét của hai người còn lại.

Trận chiến này kéo dài mười mấy phút, khóe miệng Dương Thiên bắt đầu rỉ máu, nhưng ba người còn lại không hề bị thương.

Một mình Dương Thiên chống lại ba người, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Chỉ cần là người sáng suốt thì vừa nhìn đã biết kết quả.

Dương Thiên lại không hề lo lắng, bây giờ hắn đã biết thực lực của mình không bằng bọn họ, nhưng bọn họ cũng không làm gì được hắn. Dương Thiên cười to: “Hải Thần và Lôi Thần cũng chỉ thế mà thôi! Dương Thiên đã lĩnh giáo được rồi, xin phép đi trước một bước!”

Nói xong, hắn trực tiếp rời đi.

Ba người nhóm Hải Thần xem đó là biểu hiện của việc không chống đỡ nổi nữa, lập tức đuổi theo.

Bọn họ không nhìn thấy Dương Thiên khẽ nhếch môi cười lạnh.

Tình hình lúc này là Dương Thiên lấy một chọi ba, không địch lại được nên chuẩn bị chạy trốn.

Nhóm người Hải Thần, Lôi Thần và William lập tức đuổi theo. Dương Thiên có sức uy hiếp quá lớn, bọn họ nhất định phải giết Dương Thiên ở đây.

Lúc trước Hải Thần bất cẩn nên đã khiến Dương Thiên chạy thoát một lần, chỉ hơn mười ngày mà hắn đã đột phá lên cấp S, lại còn khó chơi như vậy, đến cả ba cường giả cấp S cũng không bắt được Dương Thiên.

Trong số ba người này, tốc độ của Lôi Thần là nhanh nhất. Ông ta và Hải Thần đều là cấp S trung kỳ, nhưng Hải Thần phải ở dưới biển mới có thể phát huy được thực lực một cách hoàn mỹ.

Cuối cùng Lôi Thần cũng đã đuổi kịp được Dương Thiên.

Lôi Thần vui mừng, vươn tay chụp lấy tay trái Dương Thiên, ngăn không cho hắn chạy trốn.

Ông ta đã bắt được Dương Thiên rồi, trên mặt lập tức nở nụ cười gớm ghiếc. Dương Thiên tuổi còn trẻ mà đã đạt tới cảnh giới này, nhất định không thể giữ lại, nếu không thì sau này hắn chắc chắn sẽ là mối họa của Liên minh chúng thần bọn họ.

Hải Thần và William nhìn thấy Lôi Thần bắt được Dương Thiên thì cũng vô cùng vui vẻ.

Nhưng mà, sau khi Dương Thiên bị ông ta bắt thì đột nhiên quay đầu lại, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.

“Có chuyện gì vậy?” Lôi Thần khẽ giật mình, ông ta không biết Dương Thiên cười như vậy là có ý gì. Hải Thần và William đứng cách bọn họ không xa, ba người bọn họ liên thủ lại, Dương Thiên lẽ ra nên sợ hãi mới phải.

Lôi Thần còn đang nghi ngờ thì một luồng sáng lóe lên trước mặt ông ta, sau đó ông ta cảm giác được một cái miệng rộng đầy máu cắn vào mình!

Đây là cái gì?

Thứ này xuất hiện qua đột ngột nên Lôi Thần chưa kịp phản ứng lại được. Ông ta vung búa lên ngăn cản, búa của Lôi Thần mang theo cả sấm sét, có thể giết chết cường giả cấp A đỉnh phong!

Nhưng cái miệng máu kia lại không thèm để ý đến chiếc búa này, cắn vào thân thể Lôi Thần. Mặc dù ông ta đã tránh đi nhưng nửa người vẫn lọt vào trong miệng con quái vật khổng lồ này.

“A!” Lôi Thần kêu lên thảm thiết, Hải Thần và William cũng đã đuổi đến nơi. Hai người nhìn thấy con quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện thì vô cùng hoảng hốt. Nhưng bây giờ Lôi Thần đang bị con quái vật ngoạm lấy, bọn họ phải nhanh chóng cứu ông ta ra.

“Bùm!” Bùm!”

Từng đòn tấn công liên tục giáng xuống người con quái vật khổng lồ. Mặc dù Lôi Thần vô cùng đau đớn nhưng vẫn cố gắng giãy dụa. Cuối cùng quái vật khổng lồ cũng phải thả ông ta ra.

“Rầm!”

Lôi Thần rơi bộp xuống đất, nửa người đều là máu, huyết nhục mơ hồ, cánh tay phải mềm nhũn, hiển nhiên đã bị phế đi.

Ngay sau đó, con quái vật khổng lồ quất đuôi về phía William.

William bị đánh trúng, máu tươi không ngừng phun ra. Ông ta bị chiếc đuôi này đập lún sâu trong đất, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu vài mét.

“Ôi trời ơi!”

Biến cố đột nhiên xảy ra khiến tất cả các cường giả cấp S đều kinh hãi.

Ban đầu là ba người nhóm Hải Thần Poggs đuổi theo Dương Thiên, sau đó quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện, cắn Lôi Thần bị thương, ngăn cản đòn công kích của Hải Thần, đánh bại William. Mọi chuyện diễn ra chỉ trong mấy giây, tình thế đã hoàn toàn xoay chuyển.

Xung quanh yên tĩnh lại, mọi người nhìn về phía quái vật khổng lồ. Đó là một con cự mãng dài đến 200 mét, cả người tỏa ra hai màu đỏ đen, trên người có vảy cứng cáp, cái đầu khổng lồ, đầu lưỡi không ngừng thò ra thụt vào, ánh mắt tràn đầy vẻ khát máu, khí thế vô cùng chấn động!

Sau đó, con mãng xà khổng lồ kia đột nhiên bò thấp xuống, để Dương Thiên đứng trên đầu nó.

“Trời ơi! Đây là một con yêu thú cấp S trung kỳ!” Charlie của Liên minh châu Âu khiếp sợ thốt lên.
Chapter 272 Tiểu Hắc ra tay! 2

Yêu thú cấp S đều có hình thể khổng lồ, sức chiến đấu kinh người, hơn nữa vô cùng khó đối phó. Trước đây bọn họ chỉ nhìn thấy chúng ở trong bí cảnh, còn bây giờ không nhìn thấy nữa!

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Dương Thiên đang ở trên đầu cự mãng, trong mắt tràn đầy khiếp sợ. Nhìn bộ dáng này thì yêu thú này là của Dương Thiên, nghe theo mệnh lệnh của Dương Thiên.

“A! Tay của tôi!” Lôi Thần kêu lên thảm thiết. Cánh tay ông ta bị răng nanh sắc nhọn của Tiểu Hắc đâm thủng, độc tố truyền vào trong. Mặc dù ông ta là cấp S trung kỳ không chết được, nhưng cánh tay phải đã hoàn toàn mất cảm giác. Nếu như không có thánh dược chữa thương thì cánh tay này của ông ta coi như bỏ.

William cũng bò lên khỏi miệng hố, nhìn Dương Thiên và cự mãng, sau đó lại nhìn về phía Lôi thần, sắc mặt tái nhợt.

Nếu như vừa rồi người mà cự mãng tấn công không phải Lôi thần mà là ông ta thì chắc chắn ông ta đã chết ở đây rồi.

Vẻ mặt Hải Thần Poggs vô cùng ảm đạm, ông ta nhìn về phía con quái vật khổng lồ, vẻ mặt tràn đầy vẻ kiêng kị.

Yêu thú cấp S trung kỳ! Bọn họ rất khó đối phó.

“Chết tiệt! Sao Dương Thiên lại có được yêu thú mạnh mẽ như thế này chứ? Hơn nữa chẳng phải yêu thú không bao giờ rời khỏi bí cảnh sao? Bí cảnh này là bí cảnh chết, toàn bộ sinh vật đã tử vong rồi, con yêu thú này rốt cuộc từ đâu tới?” Hải Thần Poggs vô cùng tức giận, trong lòng ông ta bắt đầu dâng lên cảm giác vô lực.

Ông ta có cảm giác những con át chủ bài của Dương Thiên cứ lần lượt xuất hiện, không chỉ có lực phòng ngự kinh người mà còn có yêu thú cấp S trung kỳ.

Bây giờ Lôi Thần đã trọng thương, tên phế vật William lại chẳng được tác dụng gì. Bọn họ khó mà động đến được Dương Thiên.

“Tiếc quá!” Dương Thiên nhìn Lôi Thần, trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc. Lúc trước là hắn giả vờ rời đi, cũng khống chế tốc độ của mình. Nếu không, dựa vào thực lực của hắn thì một khi thi triển hoàn toàn tốc độ thì nhóm người Lôi Thần không thể nào đuổi kịp hắn được.

Kế hoạch ban đầu của Dương Thiên chỉ là lợi dụng sự xuất hiện của Tiểu Hắc loại bỏ một trong ba người này. Không ngờ Lôi Thần lại có tính cảnh giác quá cao, thế nên Tiểu Hắc cũng chỉ phế được một cánh tay của ông ta.

Dương Thiên muốn xử lý Hải Thần Poggs!

Nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, lần này không giết được thì về sau cũng vẫn còn cơ hội.

“Ha ha, ba người của Liên minh chúng thần mà không đánh lại được một mình người anh em Dương Thiên này, tôi cười chết mất!” Lugba của Liên minh châu Phi cười to, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên và cự mãng vẫn còn chút kiêng kỵ.

“Hừ!” Hải Thần Poggs chỉ hừ lạnh một tiếng chứ không nói thêm gì.

Ba người bọn họ không ngờ Dương Thiên lại có một con át chủ bài như vậy, nhất thời sơ ý trúng bẫy của Dương Thiên.

Poggs không để tâm đến những lời châm chọc mỉa mai của Lugba, ông ta cũng không có cách gì. Lugba đã sắp tới cấp S hậu kỳ, hơn nữa còn là thức tỉnh giả thân thể. Thân thể Lugba cứng như sắt thép, đến cả thủy đao của ông ta cũng không phá được hàng phòng ngự của Lugba. Trước đây có một lần Uy Đế tức giận đuổi giết Lugba, nhưng đánh nhau hơn một tiếng mà vẫn không giết được ông ta.

“Các người còn thủ đoạn gì nữa thì cứ dùng hết đi! Nghe nói lần này Liên minh chúng thần các người dẫn đến tận sáu cường giả cấp S? Sao không cùng nhau liên thủ lại mà tấn công tôi?” Dương Thiên đứng trên đầu cự mãng, châm chọc.

“Hừ! Dương Thiên, cậu đừng có mà đắc ý, Uy Đế cũng ở bí cảnh này, cho dù cậu và con cự mãng này liên thủ thì cũng không phải đối thủ của Uy Đế đâu!” Hải Thần giận dữ.

Dương Thiên không bày tỏ ý kiến, thực lực hiện tại của hắn đúng là không so được với Uy Đế cấp S đỉnh phong, nhưng tốc độ của hắn so được. Nếu không đánh được thì hắn chạy, Uy Đế cũng khó mà đuổi được.

“Dương Thiên, tôi nhất định phải giết cậu!” Lôi Thần oán giận hét lên. Nếu như cánh tay phải của ông ta thật sự bị phế thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sức chiến đấu.

“Ha ha, ông không muốn giữ cánh tay trái nữa à?” Dương Thiên mỉm cười.

Một con mãng xà khổng lồ, một người trẻ tuổi khoanh tay đứng hiên ngang, đối mặt với đông đảo cường giả cấp S nhưng không hề sợ hãi chút nào!

Xung quanh, các cường giả cấp S im lặng không nói gì, chỉ có tiếng cười của Dương Thiên truyền đến. Tiếng cười này nghe tràn ngập tự tin.

Thực ra Dương Thiên vẫn còn đang bảo tồn thực lực nên vẫn chưa hoàn toàn bộc phát tốc độ của mình. Một khi bùng nổ, sức chiến đấu của hắn sẽ càng lớn hơn, nhóm người Lôi Thần căn bản không thể nào chạm được vào hắn!

Cứ như thế, hắn dựa vào sức mạnh của chính mình, ngăn cản được ba cường giả cấp S: Hải Thần, Lôi Thần và William.

Mà từ khi Dương Thiên chưa sinh ra, Hải Thần và Lôi Thần đã uy chấn thế giới rồi!

Tất cả các cường giả cấp S ở đây nhìn Dương Thiên bằng đủ các loại sắc thái, có kính nể, có phẫn nộ, có kinh sợ, còn có cả hối hận.

Tốc độ phát triển của Dương Thiên quá mức kinh người. Đến cả Long Kinh Thiên thời trẻ cũng không có khả năng nghịch thiên như vậy.

“Ha ha, Dương Thiên, nghe nói lúc trước cậu bị trục xuất khỏi Long tổ hả?” Lugba cười lớn, tính cách của ông ta là như vậy, nghĩ đến cái gì thì nói cái đó.

Sau đó, ông ta lại nhìn về phía Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân: “Không thể không nói, mắt nhìn người của Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường các ông kém quá!”

“Hừ! Lugba, chuyện của Long tổ chúng tôi còn chưa đến lượt ông xen vào!” Đường Chính Lâm tức giận hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Dương Thiên vô cùng phức tạp.

Lúc trước ông ta còn vọng tưởng thông qua Dương Thiên để thúc đẩy Đường Tuấn tiến bộ. Lúc đó Dương Thiên mới chỉ là cấp D đỉnh phong, nhưng Đường Tuấn đã là cấp C trung kỳ rồi.

Bây giờ, Dương Thiên đã đột phá tới cấp S, còn Đường Tuấn thậm chí vẫn chưa đạt tới cấp C đỉnh phong!

Không biết là ông ta đã quá coi trọng Đường Tuấn hay là quá xem thường Dương Thiên.
Chapter 273 Gửi câu này đến cho Đường Tuấn!

Chưa tới một năm, từ một thanh niên ngây ngô vừa mới bước vào thế giới của dị năng giả nháy mắt đã biến thành một cường giả cấp S. Đối mặt với những cường giả cấp S lâu đời như Hải Thần Poggs hay Lôi Thần mà cũng không hề rơi vào thế thượng phong.

Dựa vào thực lực của Dương Thiên, chỉ cần tùy tiện gia nhập một thế lực nhỏ nào đó thì cũng có thể khiến thế lực nhỏ đó trở thành thế lực đỉnh cao của thế giới!

“Đi thôi!” Hải Thần Poggs không cam lòng, nhìn Dương Thiên đứng trên đầu cự mãng, cuối cùng ra lệnh rút lui.

Ba người bọn họ không bắt được Dương Thiên, hơn nữa phía Dương Thiên còn có một cự mãng cấp S trung kỳ, bọn họ đành phải từ bỏ hành động lần này.

“Ha ha, Hải Thần, Lôi Thần, William, vậy thì tôi không tiễn các ông nữa!” Dương Thiên cười to.

Nhóm người Hải Thần Poggs khí thế ồ ạt, tới định đánh chết Dương Thiên, cuối cùng kết quả lại là Lôi Thần bị phế một tay, ủ rũ quay lại.

Dương Thiên quay sang nhìn mấy cường giả cấp S của các thế lực khác.

Sơn Bản Quân và Sơn Xuyên Quân của tiểu quốc đảo nhìn thấy Dương Thiên đang nhìn mình thì lập tức nhìn sang chỗ khác. Đến cả nhóm người Hải Thần Poggs còn không làm gì được Dương Thiên thì hai người bọn họ càng không có khả năng làm gì hắn.

“Lúc trước là các người đang tấn công tôi nhỉ!” Dương Thiên nhìn về phía Sơn Bản Quân và Sơn Xuyên Quân.

Trước khi nhóm Hải Thần xuất hiện thì Sơn Bản Quân vô cớ đánh lén Dương Thiên, còn cả Sơn Xuyên Quân nữa.

“Dương Thiên, cậu...” Sơn Xuyên Quân giận dữ.

“Một quả Huyền cảnh vương, năm quả Huyền cảnh, sau đó chuyện giữa chúng ta coi như xí xóa!” Dương Thiên nói.

Sắc mặt Sơn Xuyên Quân biến hóa kịch liệt. Thực ra điều kiện của Dương Thiên cũng không quá đáng, hơn nữa bọn họ đúng là đã đánh lén Dương Thiên.

Sau bao nhiêu ngày ở trong bảo địa, bọn họ cũng đã cướp đoạt được rất nhiều tài nguyên.

Mặc dù không cam lòng, nhưng nhìn về phía cự mãng bên cạnh Dương Thiên, Sơn Xuyên Quân vẫn phải ném một chiếc túi không gian ra.

Dương Thiên không ngờ Sơn Xuyên Quân lại dứt khoát như vậy, hắn mới chỉ nói thế mà thôi, không tin Sơn Xuyên Quân chịu đưa thật.

Nhưng hắn lại không biết vừa rồi Sơn Xuyên Quân đã bị dáng vẻ thê thảm của Lôi Thần dọa sợ.

Tiểu quốc đảo của bọn họ chỉ còn lại hai cường giả cấp S, nếu như chết trên tay Dương Thiên thì Thần xã Ninja của bọn họ chắc chắn sẽ suy bại.

Nhìn Sơn Xuyên Quân và Sơn Bản Quân chuẩn bị rời đi, ánh mắt Dương Thiên khẽ híp lại. Nếu như có cơ hội, hắn nhất định sẽ không để hai người này đi. Nhưng bây giờ vẫn chưa phải cơ hội tốt nhất.

Vụ hỏa hoạn ở thành phố Hải chính là do Ninja của tiểu quốc đảo tạo ra!

Chờ sau này thực lực của hắn tiến bộ thêm một bước nữa thì hắn nhất định sẽ không tha cho những người này. Ánh mắt Dương Thiên lộ ra sát ý.

“Ha ha, Dương Thiên, có thời gian thì đến Liên minh châu Phi chúng tôi ngồi nói chuyện chút đi, tôi thích nhất là kết giao với những người bạn như cậu!” Lugba lớn tiếng cười, sau đó xoay người rời đi.

Hai người nhóm Charlie e dè nhìn cự mãng bên cạnh Dương Thiên, không nói câu nào mà nhanh chóng bay vút lên không trung biến mất.

Trong nháy mắt, nơi này chỉ còn lại Dương Thiên và Đường Chính Lâm, Từ Ngọc Cường lão nhân.

Dương Thiên nhìn hai người trước mắt, trên mặt lộ vẻ tươi cười: “Tổ phó Đường, tổ phó Từ, chúng ta chắc cũng phải hơn nửa năm không gặp nhau rồi nhỉ?”

“Dương Thiên, cậu... Haizz, là Long tổ chúng tôi nợ cậu!” Từ Ngọc Cường lão nhân nhìn Dương Thiên, thở dài.

Vốn dĩ là một thanh niên có thiên phú nhất Long tổ! Nếu như bây giờ Dương Thiên vẫn ở Long tổ, vậy thì sau chuyện hôm nay, danh tiếng của Long tổ nhất định sẽ cao nhất toàn thế giới.

Bây giờ Từ Ngọc Cường lão nhân vô cùng hối hận. Lúc trước, chỉ cần bỏ một quả Thánh anh là có thể giữ lại Dương Thiên rồi. Bây giờ trong bí cảnh này, tùy tiện tìm một linh quả cũng có giá trị hơn quả Thánh anh rất nhiều.

Nhưng mà trên đời này không có thuốc hối hận, có hối hận cũng không có tác dụng gì.

“Ồ? Tôi nhớ rõ lúc trước tổ phó Từ nói chuyện với tôi không phải giọng điệu như thế này!” Nghe Từ Ngọc Cường nói, Dương Thiên hờ hững trả lời.

Lúc trước Từ Ngọc Cường lão nhân mạnh mẽ như vậy, Dương Thiên khổ sở cầu xin một quả Thánh anh cũng không được. Cuối cùng, Đường Chính Lâm xuất hiện, không chút khách khí nào nhằm vào hắn, đuổi hắn khỏi Long tổ. Từ Ngọc Cường lão nhân đứng bên cạnh, cũng ủng hộ Đường Chính Lâm hết mình.

“Dương Thiên, rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?” Đường Chính Lâm cau mày nói.

“Ha ha, tôi chẳng muốn nói gì cả, chỉ muốn nhờ tổ phó Đường nhắn cho Đường Tuấn một câu. Dương Thiên này không lúc nào không nhớ tới anh ta!” Dương Thiên cười nói, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sát khí.

Hắn và Long tổ không có mâu thuẫn gì, nhưng hắn nhất định không bỏ qua cho Đường Tuấn. Dương Thiên sẽ vĩnh viễn không quên thời điểm mình bị phế bỏ tứ chi đã tuyệt vọng như thế nào!

“Hừ! Muốn đối phó với Đường Tuấn thì phải bước qua cửa của tôi trước!” Đường Chính Lâm hừ lạnh.

“Đúng vậy! Thế nên tôi mới cố gắng để bản thân trở nên mạnh mẽ!” Dương Thiên cười nói với Đường Chính Lâm. Hắn không phủ nhận những cống hiến của Đường Chính Lâm dành cho Hoa Hạ, nhưng Đường Chính Lâm vì Đường Tuấn mà đối xử với hắn như thế. Hơn nữa, sau khi biết Đường Tuấn sai người phế bỏ tứ chi của hắn, ông ta không hề làm gì cả, chỉ cấm túc Đường Tuấn, cái này coi như trừng phạt sao?

“Đừng tưởng cậu còn trẻ đã đột phá lên cấp S là có thể tự cao tự đại. Uy Đế của Liên minh chúng thần vẫn còn ở trong bí cảnh, cậu chạy thoát khỏi tay ông ta rồi nói tiếp!” Đường Chính Lâm tức giận nói.

“Việc này không cần tổ phó Đường quan tâm, tính mạng của Dương Thiên này không phải ai muốn lấy là lấy được đâu!” Dương Thiên nói xong thì lập tức nhảy lên đầu cự mãng.

Mãng xà thè lưỡi nhìn về phía Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân, sau đó biến mất trước mặt họ.
Chapter 274 Hơn ba trăm quả Huyền cảnh! 1

“Haizz, Chính Lâm, xem ra Dương Thiên rất bất mãn với chúng ta!” Từ Ngọc Cường lão nhân thở dài.

Lúc trước ông ta nghe lời Đường Chính Lâm nên không cho Dương Thiên quả Thánh anh. Ông ta cũng nghĩ chỉ là một tiểu tử cấp D bị phế thôi mà, làm sao có thể làm nên việc lớn.

Nhưng mà không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà Dương Thiên có thể mạnh mẽ đến như vậy.

Nói một cách thực lòng thì thực lực không kém gì ông ta và Đường Chính Lâm.

“Bất mãn thì làm sao? Tự cao tự đại, không để ai vào mắt! Tính cách như vậy thì cho dù có cường đại thế nào đi nữa thì cũng là một tai họa!” Đường Chính Lâm lạnh lùng nói.

...

Đại bản doanh của Liên minh chúng thần.

Uy Đế nhìn ba người Hải Thần Poggs trước mặt, tức giận đến run người.

“Các người nói, cả ba người các người liên thủ đều không bắt được Dương Thiên?” Uy Đế phẫn nộ nói.

“Uy Đế, thực lực của Dương Thiên đã gần tới cấp S trung kỳ, hàng phòng ngự kinh người, chúng tôi không thể gây thương tổn được cho cậu ta. Hơn nữa, cậu ta còn có một con cự mãng cấp S trung kỳ, Lôi Thần nhất thời sơ ý đã bị phế mất cánh tay phải!” Hải Thần Poggs chỉ có thể nói sự thật.

“Hừ! Dương Thiên đúng là lợi hại!” Uy Đế phẫn nộ, nhìn vết thương của Lôi Thần thì ném ra một trái cây màu tím: “Đây là quả Linh nguyên, có thể chữa trị vết thương của ông!”

Lôi Thần vội vàng tiếp nhận, sau đó nuốt xuống. Một lát sau, cánh tay phải của ông ta bắt đầu phát sáng, sau đó từ miệng vết thương thối rữa bắt đầu có thịt mọc ra.

Quả Linh nguyên còn quý giá hơn quả Huyền cảnh, Uy Đế cũng chỉ có hai quả. Mặc dù ông ta không nỡ, nhưng vết thương của Lôi Thần để lâu thì sẽ thành tàn phế.

“Uy Đế, tôi đề nghị chúng ta liên thủ lại giết chết Dương Thiên, thực lực của cậu ta bây giờ rất khủng bố, sau này chắc chắn là mối họa lớn của Liên minh chúng thần chúng ta!” Hải Thần Poggs nói.

“Việc này tôi tự có suy nghĩ, mọi người điều chỉnh trạng thái của mình một chút, chờ lát nữa chúng ta sẽ xuất phát đến một nơi.” Uy Đế lắc đầu.

“Nơi nào?” Nhóm người Hải Thần nghi hoặc hỏi lại. Theo lý mà nói, chuyện của Dương Thiên mới là quan trọng nhất lúc này.

“Có người tìm thấy một tòa cung điện cổ kính đã bị phong bế, chỉ có một cánh cửa lớn để tiến vào. Tôi đã tới quan sát rồi, cần mười hai cường giả cấp S mới có thể mở được cánh cửa đó! Chúng ta có sáu người, tôi đã thông báo với liên minh châu Âu và thế lực của tiểu quốc đảo rồi. Đến khi đó chúng ta sẽ hợp lực để mở cánh cửa đó!” Uy Đế nói.

“Vậy còn Dương Thiên thì sao?” Hải Thần hỏi.

“Chuyện vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn Dương Thiên cũng tới đó. Chỉ cần cậu ta dám đến thì tôi sẽ ra tay giết chết cậu ta!” Uy Đế lạnh lùng nói, giống như chuyện giết Dương Thiên là một chuyện vô cùng đơn giản đối với ông ta.

Ông ta là cường giả cấp S đỉnh phong, chỉ Long Kinh Thiên mới có thể đánh thắng ông ta, thế nên Uy Đế vô cùng tự tin.

“Tòa cung điện đó rất thần bí, có thể sẽ có những đồ có ích cho cường giả cấp S chúng ta.” Uy Đế cười.

Những người khác nghe thế thì hai mắt cũng sáng lên.

Nếu như tòa cung điện đó có thứ gì thích hợp cho cường giả cấp S, vậy thì chuyện của Dương Thiên đúng chỉ là chuyện nhỏ.

Nửa giờ sau, cánh tay của Lôi Thần đã khôi phục hoàn toàn. Hải Thần Poggs và William cũng phục hồi thể lực. Ngoài ra còn hai cường giả cấp S là Johan và Jess.

“Đi thôi!” Uy Đế dẫn đầu bay lên không trung, nhóm người Hải Thần Lôi Thần vội vàng đi theo.

...

Cung điện sừng sững đứng giữa mảnh đất hoang vắng. Bởi vì cung điện này đã có từ lâu đời nên tường thành cũng đã bắt đầu mục nát, nhưng cho dù có mục nát thì các cường giả cấp S cũng không thể lay động được.

Một cánh cửa lớn đóng chặt trước cung điện, trước đó là mấy người đang đứng quan sát. Người của Liên minh chúng thần, Long tổ, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi... Tất cả các thành viên đều ở đây.

Cánh cửa này là lối vào duy nhất của cung điện. Lúc này, nhóm người Đường Chính Lâm, Lugba, Charlie đã đứng ở bên cạnh.

Sau lưng Đường Chính Lâm chính là Cố Linh Kiệt, nhìn khi thế dao động trên người ông ta thì đã đạt tới cấp S!

Lúc này, sáu bóng người từ trên trời bay xuống, là nhóm người Uy Đế.

“Uy Đế, các ông tới rôi?” Charlie của Liên minh châu Âu hỏi.

Uy Đế gật đầu: “Nếu đã đến đông đủ thì mở cửa thôi. Lúc trước chúng ta đã nói rõ rồi, lấy tài nguyên dựa vào bản lĩnh từng người, không được phép làm thương tổn người khác!”

Mặc dù cường giả cấp S của Liên minh chúng thần nhiều nhất, nhưng cường giả cấp A cũng nhiều nhất. Một khi xảy ra tranh đấu thì chắc chắn cũng là thế lực bị thương vong nhiều nhất.

Mọi người đều gật đầu. Sau đó Uy Đế trực tiếp đi đến trước cửa cung điện.

Theo Uy Đế, mấy người Hải Thần và các cường giả cấp S của Long tổ, Liên minh châu Âu...đều bước ra. Bọn họ có tổng cộng mười bốn người, thừa sức mở cánh cửa này.

Cuối cùng, cánh cửa phủi đầy bụi bặm đóng chặt không biết bao nhiêu năm đã thong thả mở ra, nhóm người Uy Đế đi vào bên trong.

Những cường giả cấp A cũng theo sau mà vào.

Trong nhóm cường giả cấp A, có một thanh niên cũng đi theo dòng người, hơi cúi đầu xuống. Đó chính là Dương Thiên.

“Bùm!”

Vừa bước vào trong cung điện, ánh mắt mọi người trở nên đỏ bừng!

Bên trong cung điện, rất nhiều loại linh quả được bày trí ngẫu nhiên, rơi đầy trên mặt đất.

Dương Thiên cũng tràn đầy khiếp sợ, hắn liếc mắt một cái đã thấy được bảy tám quả Huyền cảnh nằm ở một chỗ, hơn nữa nhìn linh lực chắc chỉ mới xói mòn một nửa.

Hiện trường lập tức vô cùng hỗn loạn.

“Cướp lấy!”

“Cút ngay, đây là của tôi!”

...
Chapter 275 Hơn ba trăm quả Huyền cảnh! 2

Mọi người vừa rồi còn giữ lời hứa, bây giờ đã bắt đầu lao vào tranh cướp. Cứ theo tình trạng này thì phỏng chừng một lúc nữa sẽ xuất hiện thương vong.

Mà lúc này, nhóm Uy Đế và những cường giả cấp S đã tiến vào trong cung điện.

Dương Thiên nhanh chóng tiến vào bên trong, không tranh đoạt cùng đám người này. Linh quả ở bên ngoài tuy nhiều nhưng cũng không đủ cho mọi người tranh nhau.

Tốc độ di chuyển của Dương Thiên rất nhanh, người khác thậm chỉ còn không nhìn thấy bóng dáng hắn.

“Tiểu Quang!” Dương Thiên gọi Tiểu Quang. Tiểu Quang rất nhạy bén với bảo vật, biết được nơi nào có đồ tốt.

Tiểu Quang xuất hiện, ban đầu là vui mừng cọ cọ Dương Thiên, sau đó bóng dáng khẽ biến thành một luồng sáng bay về một phía.

Dương Thiên lập tức đi theo.

Tiểu Quang bay về một phía rồi ngừng lại. Đó là một cánh cửa mục nát, giống như chỉ cần đẩy một cái là đổ.

Dương Thiên hít sâu một hơi, đấm một quyền lên cánh cửa, sau đó đi vào trong.

Đây là một không gian chỉ có khoảng bốn mét vuông, không có cái gì đặc biệt. Nhưng trên mặt đất lại có một đống linh quả, Dương Thiên nhìn thấy đó là quả Thánh anh, có quả còn hơn một nửa linh lực, có quả còn lại một phần ba linh lực.

Dương Thiên nhìn đống quả Thánh anh chất đống lên nhau, đếm sơ qua một chút, phải hơn hai trăm quả!

Theo như linh lực của quả Thánh anh hoàn chỉnh thì chỗ này phải tương đương với tám mươi quả Thánh anh!

“Trúng mánh rồi!” Dương Thiên luôn bình tĩnh mà lúc này cũng không giấu được vẻ kích động!

Hắn không chút do dự thu hết toàn bộ vào trong long phượng nguyên châu!

Tiểu Quang lại bay về nơi khác, Dương Thiên khẽ cười, nhanh chóng lao đi.

Lát sau, Tiểu Quang lại dừng lại trước một căn phòng.

Dương Thiên phá cửa, nhìn thấy tình cảnh bên trong thì gương mặt tràn đầy khiếp sợ.

Một đống quả Huyền cảnh nằm ở trong đó, đếm sơ cũng phải hơn ba trăm viên!

Hơn ba trăm quả Huyền cảnh nằm chất đống ở một bên, nhìn không khác gì những vật phẩm bình thường. Nếu như để những người khác nhìn thấy tình cảnh này thì chắc chắn sẽ phát điên!

Những quả Huyền cảnh này có quả nhiều linh lực, có quả ít linh lực. Dương Thiên tính toán một chút, ba trăm quả này có thể tương đương với 150 quả Huyền cảnh hoàn chỉnh. Một quả Huyền cảnh có thể khiến một cường giả cấp B đỉnh phong đột phá thành cấp A, 150 quả Huyền cảnh có nghĩa là sẽ có thêm 150 cường giả cấp A!

Toàn bộ cường giả cấp A của Long tổ còn chưa tới một trăm người!

Dương Thiên tràn ngập kích động, nhanh chóng thu hồi tất cả vào trong Long phượng nguyên châu. Hắn nhìn Tiểu Quang, khích lệ: “Tiểu Quang, làm tốt lắm!”

Có những quả Huyền cảnh này, hắn có thể nâng cao thực lực của nhóm người Trương Đại Hổ! Cực hạn của Chiến hoàng quyết là cấp C trung kỳ, sau khi dùng quả Huyền cảnh thì nhóm Trương Đại Hổ có thể đạt tới cấp B!

Tiểu Quang vui vẻ xoay vòng xung quanh Dương Thiên. Nó dụ đầu cọ cọ lên người Dương Thiên, sau đó lại bay về một phía.

Tòa cung điện này quá lớn, Dương Thiên điên cuồng tìm bảo vật, mấy cường giả cấp S cũng không hề nghỉ ngơi.

“Uy Đế, ông đừng có quá đáng!” Một căn phòng bằng đá vừa mở ra, Uy Đế và Đường Chính Lâm gần như cùng nhau đi vào. Hơn hai trăm quả Hồng anh lặng lẽ nằm đó. Những quả Hồng anh này rất có tác dụng trị thương rất tốt, thậm chí còn có cả một chút tác dụng đối với cường giả cấp A, nhưng Uy Đế lại muốn độc chiếm một mình.

“Cút ngay!” Uy Đế tức giận, tấn công Đường Chính Lâm không chút kiêng nể gì. Đường Chính Lâm không có khả năng chống cự, thân thể bay ngược về sau. Sau đó, Uy Đế nhanh chóng nhặt hết tất cả những quả Hồng anh này.

Sắc mặt Đường Chính Lâm vô cùng khó coi, ông ta không cam lòng, nhưng bản thân lại không phải đối thủ của Uy Đế, thế nên chỉ có thể đi sang chỗ khác.

Đường Chính Lâm vừa phẫn nộ vừa đi sang mở một cánh cửa khác, nhưng lại phát hiện tất cả linh quả ở trong thạch thất này đều đã khô quắt, mất hết linh lực.

Đường Chính Lâm đã đi bốn căn phòng, ba căn phòng đều là linh quả mất hết linh lực, đến căn phòng này thì có quả Hồng anh, nhưng lại bị Uy Đế chiếm mất.

Đến bây giờ ông ta vẫn chưa thu hoạch được gì.

Trên thực tế, mặc dù tòa cung điện này có vô số căn phòng cất giữ dược thảo linh quả, bảo vật phải gọi là nhiều vô kể, nhưng bởi vì thời gian quá dài, thế nên hầu hết đều đã mất đi linh lực, chỉ có rất ít phòng còn chút linh quả còn linh lực.

Dương Thiên mở hai căn phòng đều có những linh quả quý hiếm còn linh lực, tất cả là nhờ Tiểu Quang.

Tiểu Quang rất nhạy cảm với dược thảo linh quả. Bởi vì nó bị những linh lực này hấp dẫn, thế nên nếu như linh quả mất linh lực thì Tiểu Quang sẽ không cảm ứng được.

Dương Thiên tràn đầy ý cười, từ khi tiến vào đến giờ hắn đã mở năm căn phòng rồi, phòng nào cũng có bảo vật. Tuy nhiên, sau khi mở được năm căn phòng, đã hơn mười phút trôi qua mà Tiểu Quang không phát hiện thêm được gì nữa.

Dương Thiên cũng không quan tâm, cho dù từ giờ không có thu hoạch được gì nữa thì hắn cũng cảm thấy như thế này đã nhiều lắm rồi. Trong Long phượng nguyên châu có đến tận hơn 300 quả Huyền cảnh, chuyến đi này đáng giá lắm.

Bỗng nhiên, Tiểu Quang trở nên cô cùng phấn khích, tốc độ cũng nhanh hơn.

Dương Thiên vui vẻ, hành động này của Tiểu Quang chứng tỏ nó đã phát hiện ra được một bảo vật to lớn. Lúc trước, cho dù là quả Huyền cảnh cũng không khiến nó kích động như vậy.

Sau khi rẽ vào một góc, Dương Thiên đột nhiên dừng bước, né sáng một bên.

Phía xa là hơn mười cường giả cấp S đang giằng co.

Mà trước mặt bọn họ, một cánh cửa mở toang, Dương Thiên nhìn một cái, trái tim như nhảy ra khỏi lồng ngực! Nơi đó có gần một trăm quả Huyền cảnh vương!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Cường Giả Tông Sư
Chương 741-745
Cường Giả Đô Thị
  • Khuynh Tâm Nhĩ Nha
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom