Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80: Uy hiếp ngược
Đối với sự cố trong bộ sưu tập mới nhất của Vương thị, người phải chịu trách nhiệm lớn nhất ở thời điểm hiện tại là Đình Hạ và một cô nhân viên khác thuộc bộ phận thiết kế.
Mạc Tử Quân không thể đứng ngoài cuộc, bởi vì cô gái nhỏ, hắn đã chủ động điều tra chuyện này. Truyện Dị Năng
Theo lời kể của Đình Hạ, thì cô là người giữ chìa khóa và mang thiết kế đến phòng chứa đồ, sau đó còn kiểm tra qua lần cuối trước ngày trình diễn. Cùng với Đình Hạ còn có một cô nhân viên khác, chịu trách nhiệm mang các thiết kế trang sức của Mạc thị đặt ngay bên cạnh trang phục.
Quá trình mang trang sức đến phòng chứa đồ trước khi Đình Hạ kiểm tra lần cuối khoảng hai tiếng đồng hồ. Lúc cô kiểm tra cũng không trực tiếp động vào trang phục, chỉ quan sát bằng mắt, đảm bảo sự nguyên vẹn của chúng trên giá treo đồ.
Người kia một mực từ chối, còn oan ức đến phát khóc. Đình Hạ biết rõ tính tình cô ấy đơn thuần, chắc chắn không phải loại người giở trò hãm hại người khác.
Chỉ là có một bí mật không ai biết, đó là người mang trang sức vào phòng chứa đồ không phải cô gái kia, mà là nhân viên bên phía Mạc thị.
Người kia đúng lúc bàn giao trang sức thì có việc bận gấp, nên chỉ quay lại phòng kiểm tra sau khi người bên phía Mạc thị đã rời đi. Biết rõ không được phép để người không phận sự vào trong khu vực để đồ thiết kế, nên cô nhân viên đó mới giữ im lặng, vì sợ bị trách phạt.
Xui xẻo cho Đình Hạ, camera trong phòng thử đồ đã ngừng hoạt động suốt mấy ngày nay. Kiểm tra hình ảnh từ camera hành lang, không thể chứng minh được điều gì.
Mạc Tử Quân vẫn thấy nghi ngờ, vội gọi nhân viên giao thiết kế trang sức của công ty mình đến hỏi chuyện.
“Lúc đó, tôi chỉ bàn giao xong rồi rời đi ngay thôi. Hoàn toàn không biết gì hết.”
Cô ta nói vậy, hắn cũng không biết hỏi thêm điều gì. Nhưng nhìn dáng vẻ có phần lấm lét kia, Mạc Tử Quân lại phát sinh nghi ngờ.
“Đi tìm hiểu lịch trình suốt ngày hôm qua của cô nhân viên kia đi.” Hắn ra lệnh cho Cao Vũ.
…
Đình Hạ từ chối yêu cầu của Viên Á Hân, nhưng cô ta lại không từ thủ đoạn mà gọi cánh truyền thông đến vây quanh bệnh viện, sau đó tự liên lạc với Tiết San, nói rõ tình hình.
Cô ấy và Văn Duệ Minh đến gặp cô người mẫu kia. Tiết San đã nghe phong phanh tin tức từ đồng nghiệp, biết được Vương thị xảy ra sự cố trong buổi trình diễn thiết kế mới, mà phần nhiều là liên quan đến Đình Hạ.
“Chỉ cần Văn Duệ Minh công khai hẹn hò tôi trước mặt truyền thông, thì tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả.”
“Nực cười! Cô bị điên sao?” Văn Duệ Minh mắng thẳng vào mặt người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh.
Viên Á Hân không hề do dự, tiếp tục quay sang Tiết San, đưa ra lời thách thức:
“Cô tốt nhất là khuyên nhủ anh ấy đi, nếu không muốn bạn thân mình phải vào tù bóc lịch.”
Từ nãy đến giờ Tiết San vẫn rất bình tĩnh, gần như chẳng thèm quan tâm đến những lời Viên Á Hân nói. Cô ấy bước đến gần giường bệnh, nhếch miệng cười:
“Này, chắc cô còn nhớ bữa ăn tối ngọt ngào với tổng giám đốc Lý của công ty giải trí W chứ?”
Nghe đến đây, Viên Á Hân khẽ nhíu mày. Một tuần trước, cô ta vì muốn lấy lòng lão Lý nên mới phải đi ăn tối cùng ông già bụng bự đó. Hai người còn có một số cử chỉ thân mật.
“Cô… cô có ý gì?”
“Ý gì cô phải hiểu rõ nhất chứ? Viên Á Hân à, cô quên mất tôi làm nghề gì rồi sao?” Tiết San ghé sát vào tai cô ta, thấp giọng nói.
Bình thường Tiết San cũng không muốn nắm thóp người khác kiểu này, chỉ là mấy hôm trước tình cờ nhìn thấy hình ảnh từ máy quay mà đồng nghiệp chụp được liên quan đến đời sống riêng tư của Viên Á Hân, trường hợp khẩn cấp, cô ấy mới lấy ra hù dọa cô ta một chút.
“Tin tức một nữ diễn viên trẻ hẹn hò với giám đốc công ty giải trí W, chắc chắn sẽ rất được săn đón nhỉ?”
“Đoán chừng sẽ thổi bay sự quan tâm của dư luận về buổi ra mắt thiết kế của Vương thị đó.” Tiết San nghiêng đầu, nở một nụ cười thân thiện.
Viên Á Hân tức tối đập tay lên giường, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía ba con người đang đứng trong phòng bệnh. Đình Hạ và Văn Duệ Minh nhìn nhau, thầm nể phục Tiết San lợi hại, chỉ vài ba câu nói đã làm Viên Á Hân sợ hãi như rùa rụt cổ.
“Cô Viên, tôi đưa ra đề nghị thế này, cô thấy thế nào?”
Tiết San sẽ đưa cho Viên Á Hân file ảnh gốc đã chụp lại khoảnh khắc cô ta ôm, hôn ông tổng giám đốc Lý kia, bên phía Vương thị sẽ chịu trách nhiệm chi trả viện phí và bồi thường một khoản tiền, còn cô ta sẽ đứng trước truyền thông, làm rõ sự việc ngất xỉu trên sàn diễn là do vấn đề sức khỏe của cá nhân mình.
Viên Á Hân không còn sự lựa chọn khác, đành phải thỏa hiệp.
Đình Hạ như trút được nổi lo trong lòng, vội đi báo tin tức với cha mẹ nuôi của mình. Tuy vậy, Triệu Mễ vẫn không muốn để yên chuyện này, nhất quyết phải điều tra cho ra lẽ.
Một tiếng đồng hồ sau, Mạc Tử Quân đến bệnh viện, hắn vào trong phòng bệnh gặp Viên Á Hân. Đình Hạ không hiểu hắn tìm cô ta để làm gì, chỉ đứng ở một bên theo dõi tình hình.
“Người mẫu Viên, đối với sự cố liên quan đến Vương thị, cô định giải quyết thế nào?”
Biết Mạc Tử Quân là người đàn ông bên cạnh Đình Hạ, cũng là người có máu mặt trong giới kinh doanh, Viên Á Hân phải hạ thấp giọng mấy phần:
“Chúng tôi đã hòa giải xong rồi. Có lẽ chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Hiểu lầm thôi sao? Không đâu! Cô Viên à, tôi ủng hộ cô lôi pháp luật vào, mạnh tay xử lý chuyện này.” Mạc Tử Quân điềm nhiên nói.
Đình Hạ trợn tròn hai mắt, kinh hãi nhìn người đàn ông trước mặt.
Mạc Tử Quân không thể đứng ngoài cuộc, bởi vì cô gái nhỏ, hắn đã chủ động điều tra chuyện này. Truyện Dị Năng
Theo lời kể của Đình Hạ, thì cô là người giữ chìa khóa và mang thiết kế đến phòng chứa đồ, sau đó còn kiểm tra qua lần cuối trước ngày trình diễn. Cùng với Đình Hạ còn có một cô nhân viên khác, chịu trách nhiệm mang các thiết kế trang sức của Mạc thị đặt ngay bên cạnh trang phục.
Quá trình mang trang sức đến phòng chứa đồ trước khi Đình Hạ kiểm tra lần cuối khoảng hai tiếng đồng hồ. Lúc cô kiểm tra cũng không trực tiếp động vào trang phục, chỉ quan sát bằng mắt, đảm bảo sự nguyên vẹn của chúng trên giá treo đồ.
Người kia một mực từ chối, còn oan ức đến phát khóc. Đình Hạ biết rõ tính tình cô ấy đơn thuần, chắc chắn không phải loại người giở trò hãm hại người khác.
Chỉ là có một bí mật không ai biết, đó là người mang trang sức vào phòng chứa đồ không phải cô gái kia, mà là nhân viên bên phía Mạc thị.
Người kia đúng lúc bàn giao trang sức thì có việc bận gấp, nên chỉ quay lại phòng kiểm tra sau khi người bên phía Mạc thị đã rời đi. Biết rõ không được phép để người không phận sự vào trong khu vực để đồ thiết kế, nên cô nhân viên đó mới giữ im lặng, vì sợ bị trách phạt.
Xui xẻo cho Đình Hạ, camera trong phòng thử đồ đã ngừng hoạt động suốt mấy ngày nay. Kiểm tra hình ảnh từ camera hành lang, không thể chứng minh được điều gì.
Mạc Tử Quân vẫn thấy nghi ngờ, vội gọi nhân viên giao thiết kế trang sức của công ty mình đến hỏi chuyện.
“Lúc đó, tôi chỉ bàn giao xong rồi rời đi ngay thôi. Hoàn toàn không biết gì hết.”
Cô ta nói vậy, hắn cũng không biết hỏi thêm điều gì. Nhưng nhìn dáng vẻ có phần lấm lét kia, Mạc Tử Quân lại phát sinh nghi ngờ.
“Đi tìm hiểu lịch trình suốt ngày hôm qua của cô nhân viên kia đi.” Hắn ra lệnh cho Cao Vũ.
…
Đình Hạ từ chối yêu cầu của Viên Á Hân, nhưng cô ta lại không từ thủ đoạn mà gọi cánh truyền thông đến vây quanh bệnh viện, sau đó tự liên lạc với Tiết San, nói rõ tình hình.
Cô ấy và Văn Duệ Minh đến gặp cô người mẫu kia. Tiết San đã nghe phong phanh tin tức từ đồng nghiệp, biết được Vương thị xảy ra sự cố trong buổi trình diễn thiết kế mới, mà phần nhiều là liên quan đến Đình Hạ.
“Chỉ cần Văn Duệ Minh công khai hẹn hò tôi trước mặt truyền thông, thì tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả.”
“Nực cười! Cô bị điên sao?” Văn Duệ Minh mắng thẳng vào mặt người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh.
Viên Á Hân không hề do dự, tiếp tục quay sang Tiết San, đưa ra lời thách thức:
“Cô tốt nhất là khuyên nhủ anh ấy đi, nếu không muốn bạn thân mình phải vào tù bóc lịch.”
Từ nãy đến giờ Tiết San vẫn rất bình tĩnh, gần như chẳng thèm quan tâm đến những lời Viên Á Hân nói. Cô ấy bước đến gần giường bệnh, nhếch miệng cười:
“Này, chắc cô còn nhớ bữa ăn tối ngọt ngào với tổng giám đốc Lý của công ty giải trí W chứ?”
Nghe đến đây, Viên Á Hân khẽ nhíu mày. Một tuần trước, cô ta vì muốn lấy lòng lão Lý nên mới phải đi ăn tối cùng ông già bụng bự đó. Hai người còn có một số cử chỉ thân mật.
“Cô… cô có ý gì?”
“Ý gì cô phải hiểu rõ nhất chứ? Viên Á Hân à, cô quên mất tôi làm nghề gì rồi sao?” Tiết San ghé sát vào tai cô ta, thấp giọng nói.
Bình thường Tiết San cũng không muốn nắm thóp người khác kiểu này, chỉ là mấy hôm trước tình cờ nhìn thấy hình ảnh từ máy quay mà đồng nghiệp chụp được liên quan đến đời sống riêng tư của Viên Á Hân, trường hợp khẩn cấp, cô ấy mới lấy ra hù dọa cô ta một chút.
“Tin tức một nữ diễn viên trẻ hẹn hò với giám đốc công ty giải trí W, chắc chắn sẽ rất được săn đón nhỉ?”
“Đoán chừng sẽ thổi bay sự quan tâm của dư luận về buổi ra mắt thiết kế của Vương thị đó.” Tiết San nghiêng đầu, nở một nụ cười thân thiện.
Viên Á Hân tức tối đập tay lên giường, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía ba con người đang đứng trong phòng bệnh. Đình Hạ và Văn Duệ Minh nhìn nhau, thầm nể phục Tiết San lợi hại, chỉ vài ba câu nói đã làm Viên Á Hân sợ hãi như rùa rụt cổ.
“Cô Viên, tôi đưa ra đề nghị thế này, cô thấy thế nào?”
Tiết San sẽ đưa cho Viên Á Hân file ảnh gốc đã chụp lại khoảnh khắc cô ta ôm, hôn ông tổng giám đốc Lý kia, bên phía Vương thị sẽ chịu trách nhiệm chi trả viện phí và bồi thường một khoản tiền, còn cô ta sẽ đứng trước truyền thông, làm rõ sự việc ngất xỉu trên sàn diễn là do vấn đề sức khỏe của cá nhân mình.
Viên Á Hân không còn sự lựa chọn khác, đành phải thỏa hiệp.
Đình Hạ như trút được nổi lo trong lòng, vội đi báo tin tức với cha mẹ nuôi của mình. Tuy vậy, Triệu Mễ vẫn không muốn để yên chuyện này, nhất quyết phải điều tra cho ra lẽ.
Một tiếng đồng hồ sau, Mạc Tử Quân đến bệnh viện, hắn vào trong phòng bệnh gặp Viên Á Hân. Đình Hạ không hiểu hắn tìm cô ta để làm gì, chỉ đứng ở một bên theo dõi tình hình.
“Người mẫu Viên, đối với sự cố liên quan đến Vương thị, cô định giải quyết thế nào?”
Biết Mạc Tử Quân là người đàn ông bên cạnh Đình Hạ, cũng là người có máu mặt trong giới kinh doanh, Viên Á Hân phải hạ thấp giọng mấy phần:
“Chúng tôi đã hòa giải xong rồi. Có lẽ chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Hiểu lầm thôi sao? Không đâu! Cô Viên à, tôi ủng hộ cô lôi pháp luật vào, mạnh tay xử lý chuyện này.” Mạc Tử Quân điềm nhiên nói.
Đình Hạ trợn tròn hai mắt, kinh hãi nhìn người đàn ông trước mặt.
Bình luận facebook