Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5: Kiêu Ngạo
Edit by Góc nhỏ của Nguyệt
----------------------------
----------
"Tôi là tiểu tam A, có việc cứ tới tìm tôi.
"
- - thế gian sao lại có người mặt dày vô sỉ như thế.
Có gì hot? Chọt thử tra????g + ????????Ù ????????????????YỆ????.
???????? +
Làm tiểu tam rất có mặt phải không? Làm tiểu tam rất hợp lý phải không? Làm tiểu tam quang tông diệu tổ* phải không?
*Quang tông diệu tổ (光宗耀祖): làm rạng rỡ tổ tông, làm vinh dự cho dòng họ.
Lời này nếu nói ra sợ là sẽ làm trò cười cho thiên hạ, nhưng biểu hiện của Alpha trước mắt này đại khái chính là ý tứ này.
Cố Phi bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Chu Đường nhìn hắn không nói lời nào, lại đánh lên bài hữu nghị: "Hai ta từng gặp qua, anh bạn, hai tuần trước ở trung tâm mua sắm, anh mua vòng cổ cho một Omega khác.
"
"Áo anh rớt trên mặt đất, tôi giúp anh nhặt áo khoác! Còn nhớ rõ không?"
Anh không nói lời này còn đỡ, vừa nói lời này Cố Phi thiếu chút nữa đã nổ tung, nắm lấy cổ áo Chu Đường một phen: "Mày chính là tên khốn ném đinh vào trong áo tao!"
Chu Đường kéo cổ áo của mình xuống, ân cần dạy dỗ: "Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh mua trang sức cho một Omega khác.
"
"Đúng, tao mua, vậy thì thế nào!"
Tình nhân nhỏ của hắn nhiều như vậy, tiêu chút tiền dỗ dành thì làm sao!
"Anh có thể mua trang sức cho Omega khác, vậy vì sao tôi không thể mua trang sức cho Tô Nhiễm?" Alpha vẻ mặt vô tội: "! Omega đều thích trang sức, nếu người khác có, mà em ấy lại không có, thì em ấy sẽ khổ sở muốn chết.
"
"Anh không quan tâm Tô Nhiễm, tôi tới chăm sóc, còn toàn tâm toàn ý chăm sóc, có cái gì sai sao?"
Cố Phi bị cái logic không biết xấu hổ này dọa cho ngây người, tiện đà càng thêm phẫn nộ lên -- đây là lý do mày cạy góc tường của tao?
Kỳ thật đến lúc này, vừa cãi nhau vừa không động thủ gì đó, một chút cũng không phù hợp với bộ dáng hai Alpha đối chọi gay gắt.
Cãi nhau cứ như Omega! Còn ra thể thống gì!
Alpha sao, phải đánh nhau! Nên phát sinh xung đột tứ chi! Nên động thủ! Nên đánh nhau vỡ đầu chảy máu!
Người thắng có quyền ra lệnh, người thua phải quỳ xuống đất xin tha!
Tô Nhiễm đứng ở một bên, xem đến sửng sốt.
Cô hẳn là nên cảm thấy xấu hổ, dù sao thì làm một Omega quy quy củ củ, thông đồng tiểu tam A bị nguyên phối phát hiện gì đó, đúng là làm người quá xấu hổ.
Nhưng kỳ quái chính là, hiện tại trong lòng cô, chỉ cảm thấy lo lắng cho Chu Đường, còn đối với Cố Phi mà mình quen biết từ nhỏ đến lớn, ngược lại không có cảm giác gì
Tuy rằng hai Alpha này cao xấp xỉ nhau, nhưng Cố Phi từ lúc còn rất nhỏ đã có đi báo danh các lớp võ thuật, lớp Tae Kwon Do, không thể nói là cao thủ, nhưng so với Alpha cùng tuổi mà nói, tuyệt đối xem như không kém.
So sánh như vậy, đối với Chu Đường trên lưng bị phỏng còn đang bôi thuốc chưa khỏi hẳn mà nói, thì có vẻ rơi vào thế hạ phong hơn.
Nhưng cô không dám nói lời nào, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ yên lặng dịch hai bước, đứng ở bên người Chu Đường, cho thấy lập trường của bản thân.
Cố Phi vừa thấy, càng muốn nổ tung, hung thần ác sát nói: "Cô còn dám động một chút nữa xem! Cút lại đây cho tôi!"
Tô Nhiễm co rúm lại một chút.
Chu Đường quay đầu lại nhìn một Omega sợ tới mức co đầu giống như chim cút, che chở cô sau lưng, phê bình nói: "Đây là chuyện giữa chúng ta, anh dữ với em ấy làm cái gì? Không có chút bộ dáng nào của Alpha!"
Cố Phi cảm thấy người này thật là đáng ghét.
Rõ ràng anh nói những lời này đến một chữ thô tục cũng không có, nhưng vì sao ghép chúng lại với nhau lại làm người không thoải mái đến vậy? Hắn sống hai mươi năm, vẫn là lần đầu tiên bị sống sờ sờ tức thành như vậy.
Cái Alpha phẫn nộ bị đeo nón xanh này cởi áo khoác, một vén tay áo, vọt lên.
Có lẽ là liên quan đến tính cách, Cố Phi thuộc về kiểu người hoàn toàn tiến công, từ lúc bắt đầu chính là chủ động khởi xướng công kích, đá ngang, tung quyền, từng bước ép sát, chiêu số hay thay đổi.
Trái lại Chu Đường, tựa hồ là bị áp chế lợi hại, không ngừng chặn đòn, lui về phía sau để tập trung phòng thủ.
Nhưng chờ Cố Phi đánh xong, Chu Đường đã ôm eo hắn, tàn nhẫn quăng người ngã trên mặt đất chỉ trong một chiêu, lật ngược tình thế trong nháy mắt.
Tiếng hét thảm của Cố Phi nghẹn ở trong cổ họng, hắn ngã trên mặt đất cắn răng thở dốc, không cam lòng đầy mặt, phẫn nộ trừng mắt.
Chu Đường phê bình nói: "Hoa hòe loè loẹt!"
Đẹp chứ không xài được!
Trong lòng Cố Phi vốn dĩ đã bực không được, lại vừa bị đánh như vậy, thiếu chút nữa tức hộc máu.
Nhưng Chu Đường không thèm quản hắn, anh ôm bả vai Omega, thong thả ung dung đi lên lầu.
Chỉ để lại Cố Phi nằm trên mặt đất nghiến răng ken két -- không chơi chết mày thì tao không phải họ Cố!
Quản anh là tiểu tam A đến từ nơi nào, chờ mày nếm đủ giáo huấn, đến lúc đó xem mày còn kiêu ngạo thế nào!
! !
Cố Phi hiện tại sống ở nơi này với Tô Nhiễm, ăn ở đều không trở về nhà mình.
Tô Nhiễm lo sợ bất an, hơn nữa cảm thấy rất không thích hợp -- dù sao thì căn nhà này vẫn là Cố Phi mua.
Chu Đường da mặt dày, nhưng Tô Nhiễm vẫn có chút cảm thấy thẹn tâm.
Alpha mới vừa vào cửa đã cởi áo hoodie, tùy tay ném ở trên sô pha, tê một tiếng, nói: "! Lại đây, giúp tôi đổi thuốc.
"
Tô Nhiễm trong lòng tràn đầy tâm sự, nhưng vẫn tìm hòm thuốc gia dụng trong ngăn tủ, chậm rãi bôi thuốc cho anh.
Cô cảm thấy những ngày về sau có lẽ sẽ không dễ chịu cho lắm, thời điểm Cố Phi nhẫn tâm đúng là không nhớ tình cũ, huống chi loại chuyện này này cho dù là Alpha nào thì cũng không thể tiếp thu.
Đầu sỏ gây tội tất nhiên là Chu Đường, nhưng cô cũng không dám nói mình không có can hệ gì -- vì đến bản thân cô cũng cảm thấy, nếu có thể có Alpha như Chu Đường làm bạn lữ mà nói, vậy thì thật quá may mắn.
Anh không giống Cố Phi.
Nhưng cha Cố Phi là thị trưởng, trên cơ bản chính là hoàng đế của nơi này, nếu hắn muốn chơi chết chính mình, thì sẽ chẳng khác gì dẫm chết một con kiến.
Phương pháp tốt nhất chính là nhanh chóng rời khỏi này, trốn đến thành phố khác.
Nhưng mà cô còn đi học, nếu cứ tùy tiện thôi học, căn bản không có biện pháp nuôi sống chính mình.
Tô Nhiễm trong lòng sầu muốn chết, nhìn Chu Đường còn đang cười, tức khắc giận sôi máu: "Anh lại cười, còn cười! Chờ Cố Phi tìm người đánh chết anh, lúc đó thử cười nữa xem!"
Nhưng Chu Đường dường như hoàn toàn không sợ hãi, bế Omega lên đặt ở trên đùi, thân mật cọ mặt cô: "Còn nói không lo lắng cho tôi?"
"Nhưng mà yên tâm, Alpha nhà em không dễ chết như vậy.
"
"Nếu em thật sự đau lòng tôi, vậy thì nhanh chóng cùng tôi đi đến chỗ đăng ký lãnh dây xích mới thay thế đi! Như vậy thì cho dù có một tốp quân đội đánh tới, tôi cũng không sợ.
".
----------------------------
----------
"Tôi là tiểu tam A, có việc cứ tới tìm tôi.
"
- - thế gian sao lại có người mặt dày vô sỉ như thế.
Có gì hot? Chọt thử tra????g + ????????Ù ????????????????YỆ????.
???????? +
Làm tiểu tam rất có mặt phải không? Làm tiểu tam rất hợp lý phải không? Làm tiểu tam quang tông diệu tổ* phải không?
*Quang tông diệu tổ (光宗耀祖): làm rạng rỡ tổ tông, làm vinh dự cho dòng họ.
Lời này nếu nói ra sợ là sẽ làm trò cười cho thiên hạ, nhưng biểu hiện của Alpha trước mắt này đại khái chính là ý tứ này.
Cố Phi bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Chu Đường nhìn hắn không nói lời nào, lại đánh lên bài hữu nghị: "Hai ta từng gặp qua, anh bạn, hai tuần trước ở trung tâm mua sắm, anh mua vòng cổ cho một Omega khác.
"
"Áo anh rớt trên mặt đất, tôi giúp anh nhặt áo khoác! Còn nhớ rõ không?"
Anh không nói lời này còn đỡ, vừa nói lời này Cố Phi thiếu chút nữa đã nổ tung, nắm lấy cổ áo Chu Đường một phen: "Mày chính là tên khốn ném đinh vào trong áo tao!"
Chu Đường kéo cổ áo của mình xuống, ân cần dạy dỗ: "Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh mua trang sức cho một Omega khác.
"
"Đúng, tao mua, vậy thì thế nào!"
Tình nhân nhỏ của hắn nhiều như vậy, tiêu chút tiền dỗ dành thì làm sao!
"Anh có thể mua trang sức cho Omega khác, vậy vì sao tôi không thể mua trang sức cho Tô Nhiễm?" Alpha vẻ mặt vô tội: "! Omega đều thích trang sức, nếu người khác có, mà em ấy lại không có, thì em ấy sẽ khổ sở muốn chết.
"
"Anh không quan tâm Tô Nhiễm, tôi tới chăm sóc, còn toàn tâm toàn ý chăm sóc, có cái gì sai sao?"
Cố Phi bị cái logic không biết xấu hổ này dọa cho ngây người, tiện đà càng thêm phẫn nộ lên -- đây là lý do mày cạy góc tường của tao?
Kỳ thật đến lúc này, vừa cãi nhau vừa không động thủ gì đó, một chút cũng không phù hợp với bộ dáng hai Alpha đối chọi gay gắt.
Cãi nhau cứ như Omega! Còn ra thể thống gì!
Alpha sao, phải đánh nhau! Nên phát sinh xung đột tứ chi! Nên động thủ! Nên đánh nhau vỡ đầu chảy máu!
Người thắng có quyền ra lệnh, người thua phải quỳ xuống đất xin tha!
Tô Nhiễm đứng ở một bên, xem đến sửng sốt.
Cô hẳn là nên cảm thấy xấu hổ, dù sao thì làm một Omega quy quy củ củ, thông đồng tiểu tam A bị nguyên phối phát hiện gì đó, đúng là làm người quá xấu hổ.
Nhưng kỳ quái chính là, hiện tại trong lòng cô, chỉ cảm thấy lo lắng cho Chu Đường, còn đối với Cố Phi mà mình quen biết từ nhỏ đến lớn, ngược lại không có cảm giác gì
Tuy rằng hai Alpha này cao xấp xỉ nhau, nhưng Cố Phi từ lúc còn rất nhỏ đã có đi báo danh các lớp võ thuật, lớp Tae Kwon Do, không thể nói là cao thủ, nhưng so với Alpha cùng tuổi mà nói, tuyệt đối xem như không kém.
So sánh như vậy, đối với Chu Đường trên lưng bị phỏng còn đang bôi thuốc chưa khỏi hẳn mà nói, thì có vẻ rơi vào thế hạ phong hơn.
Nhưng cô không dám nói lời nào, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ yên lặng dịch hai bước, đứng ở bên người Chu Đường, cho thấy lập trường của bản thân.
Cố Phi vừa thấy, càng muốn nổ tung, hung thần ác sát nói: "Cô còn dám động một chút nữa xem! Cút lại đây cho tôi!"
Tô Nhiễm co rúm lại một chút.
Chu Đường quay đầu lại nhìn một Omega sợ tới mức co đầu giống như chim cút, che chở cô sau lưng, phê bình nói: "Đây là chuyện giữa chúng ta, anh dữ với em ấy làm cái gì? Không có chút bộ dáng nào của Alpha!"
Cố Phi cảm thấy người này thật là đáng ghét.
Rõ ràng anh nói những lời này đến một chữ thô tục cũng không có, nhưng vì sao ghép chúng lại với nhau lại làm người không thoải mái đến vậy? Hắn sống hai mươi năm, vẫn là lần đầu tiên bị sống sờ sờ tức thành như vậy.
Cái Alpha phẫn nộ bị đeo nón xanh này cởi áo khoác, một vén tay áo, vọt lên.
Có lẽ là liên quan đến tính cách, Cố Phi thuộc về kiểu người hoàn toàn tiến công, từ lúc bắt đầu chính là chủ động khởi xướng công kích, đá ngang, tung quyền, từng bước ép sát, chiêu số hay thay đổi.
Trái lại Chu Đường, tựa hồ là bị áp chế lợi hại, không ngừng chặn đòn, lui về phía sau để tập trung phòng thủ.
Nhưng chờ Cố Phi đánh xong, Chu Đường đã ôm eo hắn, tàn nhẫn quăng người ngã trên mặt đất chỉ trong một chiêu, lật ngược tình thế trong nháy mắt.
Tiếng hét thảm của Cố Phi nghẹn ở trong cổ họng, hắn ngã trên mặt đất cắn răng thở dốc, không cam lòng đầy mặt, phẫn nộ trừng mắt.
Chu Đường phê bình nói: "Hoa hòe loè loẹt!"
Đẹp chứ không xài được!
Trong lòng Cố Phi vốn dĩ đã bực không được, lại vừa bị đánh như vậy, thiếu chút nữa tức hộc máu.
Nhưng Chu Đường không thèm quản hắn, anh ôm bả vai Omega, thong thả ung dung đi lên lầu.
Chỉ để lại Cố Phi nằm trên mặt đất nghiến răng ken két -- không chơi chết mày thì tao không phải họ Cố!
Quản anh là tiểu tam A đến từ nơi nào, chờ mày nếm đủ giáo huấn, đến lúc đó xem mày còn kiêu ngạo thế nào!
! !
Cố Phi hiện tại sống ở nơi này với Tô Nhiễm, ăn ở đều không trở về nhà mình.
Tô Nhiễm lo sợ bất an, hơn nữa cảm thấy rất không thích hợp -- dù sao thì căn nhà này vẫn là Cố Phi mua.
Chu Đường da mặt dày, nhưng Tô Nhiễm vẫn có chút cảm thấy thẹn tâm.
Alpha mới vừa vào cửa đã cởi áo hoodie, tùy tay ném ở trên sô pha, tê một tiếng, nói: "! Lại đây, giúp tôi đổi thuốc.
"
Tô Nhiễm trong lòng tràn đầy tâm sự, nhưng vẫn tìm hòm thuốc gia dụng trong ngăn tủ, chậm rãi bôi thuốc cho anh.
Cô cảm thấy những ngày về sau có lẽ sẽ không dễ chịu cho lắm, thời điểm Cố Phi nhẫn tâm đúng là không nhớ tình cũ, huống chi loại chuyện này này cho dù là Alpha nào thì cũng không thể tiếp thu.
Đầu sỏ gây tội tất nhiên là Chu Đường, nhưng cô cũng không dám nói mình không có can hệ gì -- vì đến bản thân cô cũng cảm thấy, nếu có thể có Alpha như Chu Đường làm bạn lữ mà nói, vậy thì thật quá may mắn.
Anh không giống Cố Phi.
Nhưng cha Cố Phi là thị trưởng, trên cơ bản chính là hoàng đế của nơi này, nếu hắn muốn chơi chết chính mình, thì sẽ chẳng khác gì dẫm chết một con kiến.
Phương pháp tốt nhất chính là nhanh chóng rời khỏi này, trốn đến thành phố khác.
Nhưng mà cô còn đi học, nếu cứ tùy tiện thôi học, căn bản không có biện pháp nuôi sống chính mình.
Tô Nhiễm trong lòng sầu muốn chết, nhìn Chu Đường còn đang cười, tức khắc giận sôi máu: "Anh lại cười, còn cười! Chờ Cố Phi tìm người đánh chết anh, lúc đó thử cười nữa xem!"
Nhưng Chu Đường dường như hoàn toàn không sợ hãi, bế Omega lên đặt ở trên đùi, thân mật cọ mặt cô: "Còn nói không lo lắng cho tôi?"
"Nhưng mà yên tâm, Alpha nhà em không dễ chết như vậy.
"
"Nếu em thật sự đau lòng tôi, vậy thì nhanh chóng cùng tôi đi đến chỗ đăng ký lãnh dây xích mới thay thế đi! Như vậy thì cho dù có một tốp quân đội đánh tới, tôi cũng không sợ.
".
Bình luận facebook