Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Sau khi dần quen thuộc với một trận Liệt sơn quyền, Bạch Khởi đi ra khỏi phòng, đúng lúc đó nghe thấy có tiếng ầm ĩ bên ngoài, Bạch Khởi liền sửng sốt, lập tức chạy tới, lại phát hiện ra không ít nô bộc đang vội vàng gấp gáp chạy ra ngoài, ngay lập tức Bạch Khởi liền kéo một người nô bộc lại hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Sao các ngươi lại hỗn loạn như vậy?”
Nô bộc đó đầu tiên là sửng sốt, sau khi nhìn thấy đó là Bạch Khởi, liền cung kính vạn phần đáp: “Thiếu tộc trưởng, là các trưởng lão đang chủ trì gia tộc luận võ, mọi người đều vội vã, vì thế mới hỗn loạn như vậy.”
“Gia tộc luận võ?” Bạch Khởi nhíu mày không nói gì thêm, Bạch Khởi đối với việc này thực sự không hề biết gì.
Có điều người nô bộc đó cũng biết rất hiểu ý, dù sao Bạch Khởi trước đây ở Bạch gia tuy là một trong những thiếu gia nhưng địa vị lại rất thấp hèn, thậm chí ngay cả đến tư cách ra khỏi sân của mình cũng không có, hơn nữa cũng không dám đi ra, về việc của gia tộc tự nhiên lại càng không biết, điểm này hắn cũng có thể hiểu được, do đó sau khi nhìn thấy sắc mặt Bạch Khởi, nô bộc đó vội vàng cung kính nói: “Đúng vậy, thiếu tộc trưởng, Bạch gia ta từ khi thành lập hơn trăm năm đã có quy tắc này, mỗi năm một lần đấu lớn, chỉ cho phép những người dưới hai mươi tuổi tham gia, bất luận là trực hệ chi thứ nào, chỉ có ba người đạt được tư cách tiến vào giảng võ đường của gia tộc, tộc nhân tiến vào cửu tinh đấu giả, càng có thể đạt được công pháp cao cấp hơn, để tu luyện, có thể nói là thịnh hội quan trọng nhất hàng năm của Bạch gia, thiếu tộc trưởng trước đây không thường xuyên ra ngoài cho nên cũng không biết.”
“Ồ…. Như vậy a…… Vậy được……Ngươi dẫn ta qua đó…..” Bạch Khởi sau khi nghe xong lời đó, trầm ngâm một chút rồi nói.
Nói thật, người bên ngoài nhìn vào, kể cả Bạch Kình Thiên cũng cho rằng Bạch Khởi tuy đã hồi phục trí lực, bất quá chưa từng nghĩ Bạch Khởi lại biết tu luyện đấu khí, bởi vậy việc này Bạch Kình Thiên khi sắp đi cũng không nói gì cho Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi lại biết bản thân hiện nay đã sắp tới điểm giới hạn, đã bước vào hàng ngũ cửu tinh đấu giả, muốn tiến thêm một bước, ngoài việc cần tu luyện và hấp thụ đấu khí ra, điều quan trọng hơn là đạt được một quyển công pháp đấu khí cao cấp hơn.
Tuy ở chỗ Cửu U, Bạch Khởi có thể có được công pháp đấu khí cao cấp hơn, thậm chí đó là những thứ đã không còn xuất bản nữa, nhưng Bạch Khởi lại luyến tiếc những điểm giao dịch đó, nó thực tế còn hơn vàng bạc thật, cần biết một kim tệ có thể đổi một điểm giao dịch, năm nghìn điểm giao dịch chình là năm nghìn kim tệ…… năm nghìn kim tệ là khái niệm gì?
Tại Thiên Ân đại lục, một con chiến mã thượng hảo hạng cũng chỉ hai kim tệ mà thôi, một kim tệ đủ cho một gia đình bình thường tiêu dùng trong một năm, năm nghìn kim tệ bằng với thu nhập một năm của một tiểu gia tộc, có thể thấy điểm giao dịch này thật quý giá, bởi vậy Bạch Khởi không nỡ.
Mà cuộc thi đấu luận võ gia tộc này hiển nhiên là sự lựa chọn rấ tốt, huống chi Bạch Khởi cũng có một dự định khác……
Bạch Khởi hiểu rõ tuy bây giờ sự cung kính của tất cả mọi người đối với mình đã tăng lên, nhưng đó lại không phải vì mình giành được sự tôn trọng của họ, mà là bởi vì mình có một người cha tốt, một người cha khiến bọn họ phải cúi đầu trước mình, thiếu tộc trưởng, cái tên gọi này, chỉ là hữu danh vô thực, bản thân muốn đứng vững ở Bạch gia, cần phải tạo dựng thanh thế cho mình, mà muốn tạo dựng thanh thế cho mình, vệc đầu tiên cần làm chính là thay đổi hình tượng mình trước đây, không phải nghi ngờ, luận võ gia tộc chính là một sự lựa chọn tốt nhất.
“Vâng…..” Người nô bộc không hiểu Bạch Khởi tại sao lại có hứng thú với luận võ gia tộc, nhưng dù sao Bạch Khởi bây giờ đã không còn là hắn trước đây, mà bất kỳ ai cũng có thể ức hiếp, Bạch Khởi hiện nay đường đường là thiếu tộc trưởng, hắn ta cũng không dám có chút chậm chễ, bởi vậy nghe xong Bạch Khởi nói chỉ do dự một chút liền lập tức dẫn Bạch Khởi đến giáo trường gia tộc.
Khi Bạch Khởi và tên nô bộc đó xuyên qua những đình thai lầu các, hoa viên trang trí tinh mĩ và hành lang hẹp dài, ở trong một giáo trường sau trạch viện của gia tộc, giờ này khắc này trong giáo trường vuông vức mấy ngàn mét vuông đã đông nghịt người, chi thứ trực hệ của Bạch gia, cộng thêm người hầu, trưởng lão, nghi trượng gia tộc, rải rác tổng cộng hai ba nghìn người bao vây kín giáo trường này.
Các gia tộc trưởng lão lúc này người nào cũng ngỗi xa xa trên đài cao, người nào cũng thần sắc thản nhiên, đôi lúc lại nhìn một cách tán thưởng, vị trí trung ương là lôi đài bằng đá cao trên dưới ba thước được phủ màu đỏ thẫm, mà trên lôi đài có một hàng trụ thủy tinh, thủy tinh trụ lấp lánh, bên trên xếp một nghìn viên bảo thạch màu trắng, thoạt nhìn có vẻ giản dị tự nhiên.
Còn các tử đệ trẻ tuổi của Bạch gia lúc này từng người xếp hàng, lần lượt bước lên lôi đài, từng người đưa tay đặt lên thủy tinh trụ, phóng xuất ngập đấu khí, sau một lát, viên bảo thạch vốn dĩ màu trắng đó lại sáng lên, lóe lên hồng sắc quang mang.
Bạch Khởi nhìn kỹ từng người đi lên, mà mỗi một người dựa theo mạnh yếu khác nhau, số viên bảo thạch màu trắng trên trụ thủy tinh phát sáng cũng có sự khác biệt, nhưng không ai ngoại lệ, toàn bộ đều dưới tám trăm.
Lúc này, một thanh niên tướng mạo khá khôi ngô đi lên, quần áo giản dị, dáng người cao lớn, má bên trái có một vết đao. Khi anh ta bước lên, những người xung quanh nhanh chóng bàn tán xôn xao…… “ Nhìn kìa…… là Bạch Phá Thiên……”
“Đúng vậy….. Bạch Phá Thiên…… năm ngoái hắn đã là thất tinh đấu giả rồi, bây giờ e là càng lợi hại hơn…….chưa biết chừng hiện nay đã là bát tinh đấu giả rồi, trong bàng hệ chúng ta kẻ lợi hại nhất chính là hắn, nghe nói năm nay hắn mới chỉ mười bảy……” Những người xung quanh thấp giọng nghị luận, nghe trong lời nói đủ biết là đệ tử bàng hệ.
“Hắc hắc, đúng vậy…… chàng trai này thật lợi hại…… chà chà ….. trước đây lợi hại nhất Bạch gia chính là hai huynh đệ Bạch Cảnh Long, Bạch Cảnh Thăng, có điều hai tên này tuy lợi hại nhưng mười tám tuổi mới đạt đến bát tinh đấu giả, hơn nữa nghe nói bởi vì gia chủ trước đây đã cho họ không ít dược liệu trân quý, mời danh sư chỉ đạo mới đến được bát tinh đấu giả, so với Bạch Phá Thiên….. bọn họ chẳng là gì cả……” Lại có người nói.
Nghe những lời này Bạch Khởi bất giác chú ý đến đệ tử bàng hệ gia tộc tên Bạch Phá Thiên này, lẳng lặng nhìn hắn bước lên cao đài, đưa tay đặt trên trụ thủy tinh, sau một lát một tia hồng quang lóe sáng, mấy trăm viên bảo thạch sáng lên.
Nô bộc đó đầu tiên là sửng sốt, sau khi nhìn thấy đó là Bạch Khởi, liền cung kính vạn phần đáp: “Thiếu tộc trưởng, là các trưởng lão đang chủ trì gia tộc luận võ, mọi người đều vội vã, vì thế mới hỗn loạn như vậy.”
“Gia tộc luận võ?” Bạch Khởi nhíu mày không nói gì thêm, Bạch Khởi đối với việc này thực sự không hề biết gì.
Có điều người nô bộc đó cũng biết rất hiểu ý, dù sao Bạch Khởi trước đây ở Bạch gia tuy là một trong những thiếu gia nhưng địa vị lại rất thấp hèn, thậm chí ngay cả đến tư cách ra khỏi sân của mình cũng không có, hơn nữa cũng không dám đi ra, về việc của gia tộc tự nhiên lại càng không biết, điểm này hắn cũng có thể hiểu được, do đó sau khi nhìn thấy sắc mặt Bạch Khởi, nô bộc đó vội vàng cung kính nói: “Đúng vậy, thiếu tộc trưởng, Bạch gia ta từ khi thành lập hơn trăm năm đã có quy tắc này, mỗi năm một lần đấu lớn, chỉ cho phép những người dưới hai mươi tuổi tham gia, bất luận là trực hệ chi thứ nào, chỉ có ba người đạt được tư cách tiến vào giảng võ đường của gia tộc, tộc nhân tiến vào cửu tinh đấu giả, càng có thể đạt được công pháp cao cấp hơn, để tu luyện, có thể nói là thịnh hội quan trọng nhất hàng năm của Bạch gia, thiếu tộc trưởng trước đây không thường xuyên ra ngoài cho nên cũng không biết.”
“Ồ…. Như vậy a…… Vậy được……Ngươi dẫn ta qua đó…..” Bạch Khởi sau khi nghe xong lời đó, trầm ngâm một chút rồi nói.
Nói thật, người bên ngoài nhìn vào, kể cả Bạch Kình Thiên cũng cho rằng Bạch Khởi tuy đã hồi phục trí lực, bất quá chưa từng nghĩ Bạch Khởi lại biết tu luyện đấu khí, bởi vậy việc này Bạch Kình Thiên khi sắp đi cũng không nói gì cho Bạch Khởi, nhưng Bạch Khởi lại biết bản thân hiện nay đã sắp tới điểm giới hạn, đã bước vào hàng ngũ cửu tinh đấu giả, muốn tiến thêm một bước, ngoài việc cần tu luyện và hấp thụ đấu khí ra, điều quan trọng hơn là đạt được một quyển công pháp đấu khí cao cấp hơn.
Tuy ở chỗ Cửu U, Bạch Khởi có thể có được công pháp đấu khí cao cấp hơn, thậm chí đó là những thứ đã không còn xuất bản nữa, nhưng Bạch Khởi lại luyến tiếc những điểm giao dịch đó, nó thực tế còn hơn vàng bạc thật, cần biết một kim tệ có thể đổi một điểm giao dịch, năm nghìn điểm giao dịch chình là năm nghìn kim tệ…… năm nghìn kim tệ là khái niệm gì?
Tại Thiên Ân đại lục, một con chiến mã thượng hảo hạng cũng chỉ hai kim tệ mà thôi, một kim tệ đủ cho một gia đình bình thường tiêu dùng trong một năm, năm nghìn kim tệ bằng với thu nhập một năm của một tiểu gia tộc, có thể thấy điểm giao dịch này thật quý giá, bởi vậy Bạch Khởi không nỡ.
Mà cuộc thi đấu luận võ gia tộc này hiển nhiên là sự lựa chọn rấ tốt, huống chi Bạch Khởi cũng có một dự định khác……
Bạch Khởi hiểu rõ tuy bây giờ sự cung kính của tất cả mọi người đối với mình đã tăng lên, nhưng đó lại không phải vì mình giành được sự tôn trọng của họ, mà là bởi vì mình có một người cha tốt, một người cha khiến bọn họ phải cúi đầu trước mình, thiếu tộc trưởng, cái tên gọi này, chỉ là hữu danh vô thực, bản thân muốn đứng vững ở Bạch gia, cần phải tạo dựng thanh thế cho mình, mà muốn tạo dựng thanh thế cho mình, vệc đầu tiên cần làm chính là thay đổi hình tượng mình trước đây, không phải nghi ngờ, luận võ gia tộc chính là một sự lựa chọn tốt nhất.
“Vâng…..” Người nô bộc không hiểu Bạch Khởi tại sao lại có hứng thú với luận võ gia tộc, nhưng dù sao Bạch Khởi bây giờ đã không còn là hắn trước đây, mà bất kỳ ai cũng có thể ức hiếp, Bạch Khởi hiện nay đường đường là thiếu tộc trưởng, hắn ta cũng không dám có chút chậm chễ, bởi vậy nghe xong Bạch Khởi nói chỉ do dự một chút liền lập tức dẫn Bạch Khởi đến giáo trường gia tộc.
Khi Bạch Khởi và tên nô bộc đó xuyên qua những đình thai lầu các, hoa viên trang trí tinh mĩ và hành lang hẹp dài, ở trong một giáo trường sau trạch viện của gia tộc, giờ này khắc này trong giáo trường vuông vức mấy ngàn mét vuông đã đông nghịt người, chi thứ trực hệ của Bạch gia, cộng thêm người hầu, trưởng lão, nghi trượng gia tộc, rải rác tổng cộng hai ba nghìn người bao vây kín giáo trường này.
Các gia tộc trưởng lão lúc này người nào cũng ngỗi xa xa trên đài cao, người nào cũng thần sắc thản nhiên, đôi lúc lại nhìn một cách tán thưởng, vị trí trung ương là lôi đài bằng đá cao trên dưới ba thước được phủ màu đỏ thẫm, mà trên lôi đài có một hàng trụ thủy tinh, thủy tinh trụ lấp lánh, bên trên xếp một nghìn viên bảo thạch màu trắng, thoạt nhìn có vẻ giản dị tự nhiên.
Còn các tử đệ trẻ tuổi của Bạch gia lúc này từng người xếp hàng, lần lượt bước lên lôi đài, từng người đưa tay đặt lên thủy tinh trụ, phóng xuất ngập đấu khí, sau một lát, viên bảo thạch vốn dĩ màu trắng đó lại sáng lên, lóe lên hồng sắc quang mang.
Bạch Khởi nhìn kỹ từng người đi lên, mà mỗi một người dựa theo mạnh yếu khác nhau, số viên bảo thạch màu trắng trên trụ thủy tinh phát sáng cũng có sự khác biệt, nhưng không ai ngoại lệ, toàn bộ đều dưới tám trăm.
Lúc này, một thanh niên tướng mạo khá khôi ngô đi lên, quần áo giản dị, dáng người cao lớn, má bên trái có một vết đao. Khi anh ta bước lên, những người xung quanh nhanh chóng bàn tán xôn xao…… “ Nhìn kìa…… là Bạch Phá Thiên……”
“Đúng vậy….. Bạch Phá Thiên…… năm ngoái hắn đã là thất tinh đấu giả rồi, bây giờ e là càng lợi hại hơn…….chưa biết chừng hiện nay đã là bát tinh đấu giả rồi, trong bàng hệ chúng ta kẻ lợi hại nhất chính là hắn, nghe nói năm nay hắn mới chỉ mười bảy……” Những người xung quanh thấp giọng nghị luận, nghe trong lời nói đủ biết là đệ tử bàng hệ.
“Hắc hắc, đúng vậy…… chàng trai này thật lợi hại…… chà chà ….. trước đây lợi hại nhất Bạch gia chính là hai huynh đệ Bạch Cảnh Long, Bạch Cảnh Thăng, có điều hai tên này tuy lợi hại nhưng mười tám tuổi mới đạt đến bát tinh đấu giả, hơn nữa nghe nói bởi vì gia chủ trước đây đã cho họ không ít dược liệu trân quý, mời danh sư chỉ đạo mới đến được bát tinh đấu giả, so với Bạch Phá Thiên….. bọn họ chẳng là gì cả……” Lại có người nói.
Nghe những lời này Bạch Khởi bất giác chú ý đến đệ tử bàng hệ gia tộc tên Bạch Phá Thiên này, lẳng lặng nhìn hắn bước lên cao đài, đưa tay đặt trên trụ thủy tinh, sau một lát một tia hồng quang lóe sáng, mấy trăm viên bảo thạch sáng lên.
Bình luận facebook