Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2
“Phí lời. Tất nhiên là muốn rồi… Nhưng mà… ngươi có khả năng này không?” Bạch Khởi ngồi trong phòng, ngập ngừng hỏi, giọng nói lạnh lùng đó vang lên trong phòng. Tuy hắn đã cố gắng kìm chế bản thân, song từ giọng nói đó vẫn có thể cảm nhận thấy sự nóng lòng mong đợi.
Nói thật là Bạch Khởi hi vọng có được sức mạnh, hắn hi vọng thay đổi được cảnh ngộ bị động hiện tại của mình. Dù sao thì khi số phận mình bị kẻ khác nắm giữ, có thể tiêu tùng bất cứ lúc nào đâu có dễ chịu, hơn nữa Bạch Khởi hiện tại không không phải tuýp người nhẫn nhục chịu đựng như trước, máu kiên cường và lòng tự tôn khiến hắn không thể chịu đựng được cuộc sống hiện tại. Mà để thay đổi mọi thứ, cách duy nhất chính là sức mạnh… Bản thân có đủ sức mạnh mới có thể đảm bảo cho mình tiếp tục sống được trong môi trường xa lạ này.
Cho nên… Bạch Khởi động tâm rồi, song hắn vẫn cố giữ kiên nhẫn, việc này không hấp tấp được. Tuy hắn mới bước ra khỏi ghế nhà trường, song tiếp xúc với xã hội cũng không ít, nên hắn không dễ gì tin một người hay một vật, cho dù nó vừa lập một kì tích sinh động ngay trước mắt hắn, đó là đưa hắn từ một thế giới vào một thế giới khác.
“Tất nhiên. Đừng nghi ngờ sức mạnh của ta, tiểu tử ạ. Ta có đủ thực lực để khiến ngươi có được sức mạnh mà ngươi muốn, kể cả là khả năng chống chọi với thiên thần.” Tiếng của Cửu U lại vọng ra, song trong giọng điệu đã lộ ra vẻ kiêu ngạo, ngông cuồng, dường như trong mắt Cửu U, các thiên thần tối cao kia cũng chỉ tầm thường thôi.
Nghe xong câu này, Bạch Khởi trầm mặc, trầm mặc rất lâu rồi mới tiếp tục lên tiếng: “Thế… ta phải mất cái gì?”
Trên đời không bao giờ có miếng ngon đưa đến tận miệng mà không mất gì. Điều này từ nhỏ Bạch Khởi đã hiểu rồi. Hắn không tin hề tin cái âm thanh âm trầm đáng sợ này, một gã giống như ác ma dụ dỗ người trần lại có thể vô duyên vô cớ tặng cho hắn thứ hắn muốn, vô duyên vô cớ giúp đỡ hắn à…
“Hắc hắc.… Tiểu tử, có biết tại sao ta chọn ngươi không? Vì tiểu tử ngươi lòng dạ đen tối, lại rất thông minh. Ha ha, ta thích kiểu người như ngươi. Xem ra ngươi có vẻ không tin ta, đã vậy thì chúng ta nên làm một vụ trao đổi đi. Ngươi nghĩ thế nào?” Tiếng Cửu U lại vang lên, xuyên thẳng vào đầu óc Bạch Khởi, không ngừng xoáy quanh tai Bạch Khởi.
“Khụ… Ta lòng dạ đen tối?” Bạch Khởi nghe xong câu này, bất giác nhếch mép cười gượng. Thực ra bụng dạ hắn hình như không trong sáng, lương thiện lắm thật. Tuy hắn là một tiến sĩ, song cả ngày trong đầu chỉ toàn mơ mộng hão huyền rằng được YY, ngồi mát mà có cả giang sơn, trong tay có cả hậu cung với 3000 giai nhân, ngoài ra tâm tưởng tuyệt đối không được coi là người đứng đắn. Điểm này Bạch Khởi tự mình hiểu hơn ai hết. Nhưng nếu nói hắn là người xấu thì đánh chết hắn cũng không thừa nhận. Như lời hắn nói thì hắn là người trong sáng như tờ giấy trắng, tuy rằng… Những lời lẽ thế này đã từng khiến Bạch Khởi vui tươi đón nhận vô vàn ánh mắt khinh bỉ.
“Trao đổi thế nào, thử nói xem…” Bạch Khởi ngập ngừng hỏi, có vẻ không nghi ngờ nữa, kì thực trong lòng đã ra quyết định, chỉ cần yêu cầu của đối phương không quá hà khắc thì hắn sẽ tuyệt đối không do dự, đồng ý ngay. Hiện tại hắn hầu như không có lựa chọn nào khác, muốn sống sót trong thế giới nguy hiểm rình rập này, có lúc buộc phải từ bỏ một số thứ…
“Ừm… Thế này nhé, ngươi có thể coi ta là chiếc máy tính trong thế giới của các ngươi, chúng ta cùng chơi một trò chơi, tất nhiên trò chơi này hết sức nguy hiểm và không dễ chút nào, trong trò chơi này ngươi có thế tiêu tùng bất cứ lúc nào. Ta giao nhiệm vụ cho ngươi, ngươi phải hoàn thành hoặc lấy vật gì đó của thế giới này trao đổi với ta, giành được đủ điểm trao đổi từ phía ta, sau đó có thể trao đổi với ta bất cứ thứ gì… nhớ là bất cứ thứ gì, bao gồm cả bí kíp công pháp đấu khí, tăng cường tố chất cơ thể, vàng bạc châu báu, mỹ nữ, binh lực, vũ khí, thậm chí ngươi có thể đổi mẫu hạm và các công pháp trong truyền thuyết ở thế giới của các ngươi, ví dụ các loại bí kíp kiểu như “Cửu âm chân kinh”, “Hàng long thập bát chưởng”, thậm chí các đồ cao cấp hơn nữa. Chỉ cần là đồ ngươi có thể nghĩ ra, chỗ ta đều có thể dùng điểm trao đổi để trao đổi. Còn việc người cần làm là cố gắng hết sức giành được điểm trao đổi bằng cách hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi hoặc là lấy đồ vật gì đó đến trao đổi với ta…vàng bạc châu báu, mỹ nữ, giang sơn, binh lực, vũ khí, cả linh hồn con người ta cũng lấy, chỉ là điểm số khác nhau thôi… Thế nào, cách trao đổi này ngươi hài lòng không?” Tiếng Cửu U lại văng vẳng bên tai Bạch Khởi.
Không thể phủ nhận cách trao đổi này thật sự hấp dẫn. Bạch Khởi nghe xong tim đập thình thịch, ngần ngừ một chút rồi hỏi nhỏ: “Vậy ngươi có thể cho ta biết tình hình thế giới này không? Ta muốn biết…”
“Đương nhiên là có thể… Ừm… Nói thế nào nhỉ. Thế giới này gọi là Đại lục Thiên Ân, diện tích đại lục tương đương với diện tích mặt đất của 3000 hành tinh Trái đất, cả đại lục nối liền với nhau, xung quanh có không ít hải đảo, chẳng bao lâu sau nơi đây đầy rẫy nguyên tố ma pháp thâm hậu, không khác gì thế giới kiếm và ma pháp trong sách ở Trái đất các ngươi. Ở đây có các loại chủng tộc thần bí, ví dụ Cự Long, Thái Thản, Tinh Linh, Người lùn, Địa Tinh… có các ma pháp sư thần bí, còn có cả các chiến sĩ, kị sĩ vạm vỡ chuyên để đấu khí. Nhưng 10 vạn năm trước nơi đây bùng nổ một cuộc chiến tranh, từ đó trở đi các nguyên tố ma pháp biến mất sạch khỏi thế giới này, con người trên thế giới này, thậm chí cả các chủng tộc đều phải tìm kiếm lực lượng hung mạnh, lực lượng ** hùng mạnh, đây là sức mạnh đấu khí mà tất cả những người tu luyện đấu khí đều được gọi là đấu giả. Vì vậy đại lục Thiên Ân còn có một biệt danh, gọi là đại lục Đấu Khí…” Có vẻ như không có cái gì Cửu U không biết, vấn đề vừa được đưa ra nó liền trả lời tức khắc, có lẽ những vấn đề này đối với nó đều là những thứ không quan trọng.
“Thế à? Đại lục Thiên Ân? Đấu giả? Ừm… Có thể cho ta biết ở đây phân cấp sức mạnh như thế nào không? Cả hoàn cảnh hiện tại của ta nữa…” Trong mắt Bạch Khởi lóe lên ánh sáng khác lạ, trong đó xen lẫn nỗi sợ hãi và sự hưng phấn, rất khó hiểu.
“Tất nhiên, đây chẳng phải vấn đề gì khó trả lời… Ừm… Thế giới này phân cấp thực bằng cửu tinh, có cửu giai, mỗi giai đều có cửu tinh phân cấp thực lực, gọi tắt là cửu giai cửu tinh. Cửu giai lần lượt phân chia đó là đấu giả, đấu sĩ, đấu sư, đại đấu sư, đấu linh, đấu tông, đấu vương, đấu hoàng, đấu đế, mỗi tầng lớp đều chia làm cửu tinh… Để được liệt vào hàng có đẳng cấp vô cùng khó khăn, về cơ bản có thể nói các nhân vật cấp đại đấu sư đều được gọi là cao thủ, còn cấp đấu linh, đấu tông đều được gọi là bá chủ một phương, sức mạnh của mỗi cấp phía sau đều có biến đổi long trời lở đất, cao thủ cấp đấu hoàng đã có thể nói là có khả năng dời núi lấp biển, đương nhiên… Ta chưa từng gặp, chỉ là tìm hiểu cơ qua thế, tuy kiến thức của ta sâu rộng, song ừm… ngươi biết rằng ta không thuộc về nơi này nên chưa từng tận mắt chứng kiến là điều dễ hiểu thôi.” Tiếng Cửu U đều đều vang lên bên tai Bạch Khởi, từ từ kể hết mọi thứ nó biết cho hắn.
Nghe xong, Bạch Khởi lại im lặng, nhìn bầu trời xanh trong và ánh nắng sắp tắt ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu, cái giọng ủ dột lại vang lên trong phòng: “Cửu U… Ta nghĩ… cuộc giao dịch của chúng ta có thể thực hiện.”
Nói thật là Bạch Khởi hi vọng có được sức mạnh, hắn hi vọng thay đổi được cảnh ngộ bị động hiện tại của mình. Dù sao thì khi số phận mình bị kẻ khác nắm giữ, có thể tiêu tùng bất cứ lúc nào đâu có dễ chịu, hơn nữa Bạch Khởi hiện tại không không phải tuýp người nhẫn nhục chịu đựng như trước, máu kiên cường và lòng tự tôn khiến hắn không thể chịu đựng được cuộc sống hiện tại. Mà để thay đổi mọi thứ, cách duy nhất chính là sức mạnh… Bản thân có đủ sức mạnh mới có thể đảm bảo cho mình tiếp tục sống được trong môi trường xa lạ này.
Cho nên… Bạch Khởi động tâm rồi, song hắn vẫn cố giữ kiên nhẫn, việc này không hấp tấp được. Tuy hắn mới bước ra khỏi ghế nhà trường, song tiếp xúc với xã hội cũng không ít, nên hắn không dễ gì tin một người hay một vật, cho dù nó vừa lập một kì tích sinh động ngay trước mắt hắn, đó là đưa hắn từ một thế giới vào một thế giới khác.
“Tất nhiên. Đừng nghi ngờ sức mạnh của ta, tiểu tử ạ. Ta có đủ thực lực để khiến ngươi có được sức mạnh mà ngươi muốn, kể cả là khả năng chống chọi với thiên thần.” Tiếng của Cửu U lại vọng ra, song trong giọng điệu đã lộ ra vẻ kiêu ngạo, ngông cuồng, dường như trong mắt Cửu U, các thiên thần tối cao kia cũng chỉ tầm thường thôi.
Nghe xong câu này, Bạch Khởi trầm mặc, trầm mặc rất lâu rồi mới tiếp tục lên tiếng: “Thế… ta phải mất cái gì?”
Trên đời không bao giờ có miếng ngon đưa đến tận miệng mà không mất gì. Điều này từ nhỏ Bạch Khởi đã hiểu rồi. Hắn không tin hề tin cái âm thanh âm trầm đáng sợ này, một gã giống như ác ma dụ dỗ người trần lại có thể vô duyên vô cớ tặng cho hắn thứ hắn muốn, vô duyên vô cớ giúp đỡ hắn à…
“Hắc hắc.… Tiểu tử, có biết tại sao ta chọn ngươi không? Vì tiểu tử ngươi lòng dạ đen tối, lại rất thông minh. Ha ha, ta thích kiểu người như ngươi. Xem ra ngươi có vẻ không tin ta, đã vậy thì chúng ta nên làm một vụ trao đổi đi. Ngươi nghĩ thế nào?” Tiếng Cửu U lại vang lên, xuyên thẳng vào đầu óc Bạch Khởi, không ngừng xoáy quanh tai Bạch Khởi.
“Khụ… Ta lòng dạ đen tối?” Bạch Khởi nghe xong câu này, bất giác nhếch mép cười gượng. Thực ra bụng dạ hắn hình như không trong sáng, lương thiện lắm thật. Tuy hắn là một tiến sĩ, song cả ngày trong đầu chỉ toàn mơ mộng hão huyền rằng được YY, ngồi mát mà có cả giang sơn, trong tay có cả hậu cung với 3000 giai nhân, ngoài ra tâm tưởng tuyệt đối không được coi là người đứng đắn. Điểm này Bạch Khởi tự mình hiểu hơn ai hết. Nhưng nếu nói hắn là người xấu thì đánh chết hắn cũng không thừa nhận. Như lời hắn nói thì hắn là người trong sáng như tờ giấy trắng, tuy rằng… Những lời lẽ thế này đã từng khiến Bạch Khởi vui tươi đón nhận vô vàn ánh mắt khinh bỉ.
“Trao đổi thế nào, thử nói xem…” Bạch Khởi ngập ngừng hỏi, có vẻ không nghi ngờ nữa, kì thực trong lòng đã ra quyết định, chỉ cần yêu cầu của đối phương không quá hà khắc thì hắn sẽ tuyệt đối không do dự, đồng ý ngay. Hiện tại hắn hầu như không có lựa chọn nào khác, muốn sống sót trong thế giới nguy hiểm rình rập này, có lúc buộc phải từ bỏ một số thứ…
“Ừm… Thế này nhé, ngươi có thể coi ta là chiếc máy tính trong thế giới của các ngươi, chúng ta cùng chơi một trò chơi, tất nhiên trò chơi này hết sức nguy hiểm và không dễ chút nào, trong trò chơi này ngươi có thế tiêu tùng bất cứ lúc nào. Ta giao nhiệm vụ cho ngươi, ngươi phải hoàn thành hoặc lấy vật gì đó của thế giới này trao đổi với ta, giành được đủ điểm trao đổi từ phía ta, sau đó có thể trao đổi với ta bất cứ thứ gì… nhớ là bất cứ thứ gì, bao gồm cả bí kíp công pháp đấu khí, tăng cường tố chất cơ thể, vàng bạc châu báu, mỹ nữ, binh lực, vũ khí, thậm chí ngươi có thể đổi mẫu hạm và các công pháp trong truyền thuyết ở thế giới của các ngươi, ví dụ các loại bí kíp kiểu như “Cửu âm chân kinh”, “Hàng long thập bát chưởng”, thậm chí các đồ cao cấp hơn nữa. Chỉ cần là đồ ngươi có thể nghĩ ra, chỗ ta đều có thể dùng điểm trao đổi để trao đổi. Còn việc người cần làm là cố gắng hết sức giành được điểm trao đổi bằng cách hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi hoặc là lấy đồ vật gì đó đến trao đổi với ta…vàng bạc châu báu, mỹ nữ, giang sơn, binh lực, vũ khí, cả linh hồn con người ta cũng lấy, chỉ là điểm số khác nhau thôi… Thế nào, cách trao đổi này ngươi hài lòng không?” Tiếng Cửu U lại văng vẳng bên tai Bạch Khởi.
Không thể phủ nhận cách trao đổi này thật sự hấp dẫn. Bạch Khởi nghe xong tim đập thình thịch, ngần ngừ một chút rồi hỏi nhỏ: “Vậy ngươi có thể cho ta biết tình hình thế giới này không? Ta muốn biết…”
“Đương nhiên là có thể… Ừm… Nói thế nào nhỉ. Thế giới này gọi là Đại lục Thiên Ân, diện tích đại lục tương đương với diện tích mặt đất của 3000 hành tinh Trái đất, cả đại lục nối liền với nhau, xung quanh có không ít hải đảo, chẳng bao lâu sau nơi đây đầy rẫy nguyên tố ma pháp thâm hậu, không khác gì thế giới kiếm và ma pháp trong sách ở Trái đất các ngươi. Ở đây có các loại chủng tộc thần bí, ví dụ Cự Long, Thái Thản, Tinh Linh, Người lùn, Địa Tinh… có các ma pháp sư thần bí, còn có cả các chiến sĩ, kị sĩ vạm vỡ chuyên để đấu khí. Nhưng 10 vạn năm trước nơi đây bùng nổ một cuộc chiến tranh, từ đó trở đi các nguyên tố ma pháp biến mất sạch khỏi thế giới này, con người trên thế giới này, thậm chí cả các chủng tộc đều phải tìm kiếm lực lượng hung mạnh, lực lượng ** hùng mạnh, đây là sức mạnh đấu khí mà tất cả những người tu luyện đấu khí đều được gọi là đấu giả. Vì vậy đại lục Thiên Ân còn có một biệt danh, gọi là đại lục Đấu Khí…” Có vẻ như không có cái gì Cửu U không biết, vấn đề vừa được đưa ra nó liền trả lời tức khắc, có lẽ những vấn đề này đối với nó đều là những thứ không quan trọng.
“Thế à? Đại lục Thiên Ân? Đấu giả? Ừm… Có thể cho ta biết ở đây phân cấp sức mạnh như thế nào không? Cả hoàn cảnh hiện tại của ta nữa…” Trong mắt Bạch Khởi lóe lên ánh sáng khác lạ, trong đó xen lẫn nỗi sợ hãi và sự hưng phấn, rất khó hiểu.
“Tất nhiên, đây chẳng phải vấn đề gì khó trả lời… Ừm… Thế giới này phân cấp thực bằng cửu tinh, có cửu giai, mỗi giai đều có cửu tinh phân cấp thực lực, gọi tắt là cửu giai cửu tinh. Cửu giai lần lượt phân chia đó là đấu giả, đấu sĩ, đấu sư, đại đấu sư, đấu linh, đấu tông, đấu vương, đấu hoàng, đấu đế, mỗi tầng lớp đều chia làm cửu tinh… Để được liệt vào hàng có đẳng cấp vô cùng khó khăn, về cơ bản có thể nói các nhân vật cấp đại đấu sư đều được gọi là cao thủ, còn cấp đấu linh, đấu tông đều được gọi là bá chủ một phương, sức mạnh của mỗi cấp phía sau đều có biến đổi long trời lở đất, cao thủ cấp đấu hoàng đã có thể nói là có khả năng dời núi lấp biển, đương nhiên… Ta chưa từng gặp, chỉ là tìm hiểu cơ qua thế, tuy kiến thức của ta sâu rộng, song ừm… ngươi biết rằng ta không thuộc về nơi này nên chưa từng tận mắt chứng kiến là điều dễ hiểu thôi.” Tiếng Cửu U đều đều vang lên bên tai Bạch Khởi, từ từ kể hết mọi thứ nó biết cho hắn.
Nghe xong, Bạch Khởi lại im lặng, nhìn bầu trời xanh trong và ánh nắng sắp tắt ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu, cái giọng ủ dột lại vang lên trong phòng: “Cửu U… Ta nghĩ… cuộc giao dịch của chúng ta có thể thực hiện.”
Bình luận facebook