Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 41
Không nói bên kia đã hoang mang rối loạn, An Đức Lỗ đang mang theo ba trăm hắc y kỵ sĩ và hai gã đấu linh cấp cao thủ đi nghìn dặm hướng về phía tây bắc để vào bên trong Thanh Phong thành, bên này Bạch Khởi cũng đã đi vào bên trong khu vực Hoành Đoạn sơn mạch.
Hoành Đoạn sơn mạch này có hung danh rất lớn, nửa tháng trôi qua, Bạch Khởi đã xem qua về lịch sử đại lục này, đối với Hoành Đoạn sơn mạch này tự nhiên cũng có chút lý giải, Hoành Đoạn sơn mạch này là một trong bốn đại tuyệt vực, là nơi xa xôi mà quỷ thần khó lường, là một giải đất xa xôi sát biên giới, ở chỗ này cũng có không ít ma thú, tuy rằng những ma thú này đẳng cấp cũng không cao, thế nhưng cũng cực kỳ kinh khủng.
Phải biết rằng, ở thời đại thượng cổ ma pháp, ma pháp sư cần rất nhiều ma hạch để đề thăng tu vi và chế tác ma pháp khí cụ, ma hạch trong khoảng thời gian ngắn có giá trị gấp trăm lần, vô số mạo hiểm giả chen chúc giành giật nhau, tàn sát ma thú, tuy chưa tàn sát hết ma thú, mà trải qua mấy vạn năm, ma pháp văn minh xuống dốc, ma pháp nguyên tố bị chư thần phong ấn, nhu cầu về ma hạch đối với ma pháp sư nhân loại đã hạ thấp xuống cực điểm, ngoại trừ một ít thế lực đặc thù cùng với một số đặc thù dược liệu mới cần ma hạch, ma hạch căn bản là không còn nhiều tác dụng.
Mà bản thân ma thú lại có năng lực ma pháp và rất hung mãnh dị thường, không ai nguyện ý trêu chọc bọn chúng, giết chết bọn chúng cũng không mang lại được gì mà lại còn có khả năng bị bọn ma thú hung hãn này tàn sát, có ai lại nguyện để bản thân gặp nguy hiểm chứ? Ngoại trừ khổ tu giả ra, không có ai ở cùng ma thú sống trong Hoành Đoạn sơn mạch này, ở khu vực xa xôi hiểm trở này, bởi vì đó là một loại hành động rất không sáng suốt, điều đó làm cho ma thú ở nơi này nhanh chóng gia tăng số lượng, nên khu vực này bây giờ càng cực kỳ nguy hiểm.
"Cửu U, ngươi nói, vì sao chư thần lại liên thủ phong ấn ma pháp nguyên tố, thế nhưng những ma thú này lại không bị ảnh hưởng chút nào?" Đang đi sát biên giới của Hoành Đoạn sơn mạch này, Bạch Khởi trong lòng có nghi hoặc, nên trực tiếp hỏi thẳng Cửu U những nghi vấn của chính bản thân mình.
“Thực ra cũng không có gì khó hiểu, ngươi nghĩ rằng ma thú không có bị ảnh hưởng ư? Chư thần liên thủ phong ấn ma pháp nguyên tố, trên thế giới này quả thực ma pháp nguyên tố điều bị biến mất, toàn bộ phong ấn đều do chư thần thành lập không có khả năng bị phá giải, các ma thú đương nhiên cũng không ngoại lệ, thế nhưng trước khi chư thần ngủ say thì lưới phong ấn bị hở một ít, giúp cho các ma thú trực tiếp hấp thụ thiên địa trong đó mà sản sinh, rất thưa thớt và hỗn tạp, nhân loại không còn khả năng sử dụng năng lực ma pháp nguyên tố, còn các ma thú chỉ có thể sử dụng ma pháp của chính mình, bất quá không giống như thời kỳ thượng cổ ma pháp văn minh, các ma thú phất tay là có thể sử dụng cấm chú ma pháp kinh khủng có thể hủy diệt cả mười nghìn dặm, nhưng ma thú hôm nay, cho dù là đỉnh cấp ma thú cũng không có năng lực này, ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, so với thời kì thượng cổ ma pháp văn minh.... Các ma thú này chí ít bị suy yếu mất bảy thành lực lượng, còn đỉnh cấp ma thú này thì bị suy nhược tới chín thành lực lượng, một thời từng xưng bá đại lục huy hoàng có thể sử dụng cấm chú ma pháp, nhưng hôm nay các ma thú cường đại đã tiêu vong.....” Cửu U như một đại học sĩ giải thích mọi việc một cách rõ ràng.
"Thì ra là thế." Bạch Khởi nghe xong lời này thì gật đầu, trong mắt tinh quang chợt lóe và trong lòng dâng lên một cảm giác khó hiểu, bất giác trong đầu Bạch Khởi lại xuất hiện một vài hình ảnh đỉnh cấp ma thú thi triển ra ma pháp cấm chú đủ để hủy thiên diệt địa, ngay cả nhật nguyệt cũng ảm đạm vô sắc, làm cho người ta mê mẩn ngây ngất.
“Sưu sưu” Bỗng nhiên có một động tĩnh rất nhỏ vang lên bên tai Bạch Khởi, trong rừng rậm kế bên Bạch Khởi có một bóng đen với tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người khác líu lưỡi, đang tìm cách hướng về phía Bạch Khởi, Bạch Khởi trong nháy mắt đã có phản ứng, thân thể lập tức khẽ động, thanh trường kiếm xuất hiện ngay lập tức trong tay Bạch Khởi, Bạch Khởi quan sát bốn phía xung quanh đề phòng.
“Gào.o.o..” Một con Liệp Báo đang theo dõi Bạch Khởi từ phía sau bỗng nhiên vọt ra, thân thể dài hơn hai thước lao thẳng tới Bạch Khởi, trong nháy mắt mở miệng ra, một trái hỏa cầu từ trong miệng Liệp Báo phun ra.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Bạch Khởi không dám chậm trễ, đấu khí màu cam trong nháy mắt bao phủ toàn thân, nhằm vào hỏa cầu mà công kích, “Ầm”, một tiếng nổ phát ra, hỏa cầu ngay lập tức vỡ vụn, tia lửa tóe ra khắp nơi, cùng lúc đó con báo dài hơn hai thước, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Bạch Khởi.
"Sưu" Ngay lập tức Liệp Báo dùng móng vuốt xé rách da trên vai phải Bạch Khởi, ngay lập tức trên vai Bạch Khởi máu chảy đầm đìa, nhìn vô cùng thê thảm.
Liệp Báo, là ma thú cấp hai Liệt Vân Báo, ở Hoành Đoạn sơn mạch này phải nói là cực kỳ lợi hại, có thể nói, nếu là ma thú bình thường thì còn đối phó được, bất quá bây giờ thì Liệt Vân Báo là ma thú cấp hai nên cũng tạo ra uy hiếp không nhỏ đối với Bạch Khởi, ma thú cấp hai tương đương với nhân loại là đấu sư cấp cao thủ, hơn nữa tốc độ cực nhanh, móng vuốt như tinh thiết cứng rắn, ngoài ra còn có thể sử dụng ma pháp hỏa cầu, nếu là một vài đấu sư mới thăng cấp lên sẽ rất dễ dàng chết trong móng vuốt của nó.
Nơi này là sát biên giới Hoành Đoạn sơn mạch, lẽ ra chỉ có một ít dã thú bình thường, hoặc là ma thú cấp một, ma thú cấp hai hẳn là phải ở sâu bên trong, thế nhưng không biết vì sao lại gặp phải Liệt Vân Báo này ở đây.
Phải biết rằng ma thú cũng có quy củ của ma thú, mỗi một một ma thú đều có một khu vực sinh hoạt cố định cũng chính là địa bàn của nó, ma thú sẽ không đi ra khỏi địa bàn của mình, không biết vì sao Liệt Vân Báo lại xuất hiện đây, Bạch Khởi thật là không may mắn, vừa mới tiến vào Hoành Đoạn sơn mạch đã phải gặp ngay nhị cấp ma thú lợi hại này rồi.
Bất chấp cơn đau đớn trên vai, để cho đấu khí bao phủ toàn thân, trường kiếm dọc theo cánh tay nhanh chóng được Bạch Khởi bắt lấy, kiếm quang chợt lóe, ngay lập tức sử dụng “Đạp vân bộ”, sau đó thi triển “Bất bại kiếm quyết” đánh về phía Liệt Vân Báo.
Một người một báo ở sát biên giới Hoành Đoạn sơn mạch tiến hành chém giết, Liệt Vân Báo động tác nhanh như chớp, trời sinh tính tình hung mãnh, mà Bạch Khởi lại có Đạp Vân Bộ trợ giúp, tốc độ cũng không thua Liệt Vân Báo bao nhiêu, lợi trảo của Liệt Vân Báo nhanh chóng bị trường kiếm được quán nhập đấu khí, chế trụ kín mọi góc độ.
Một người một thú kiếm qua trảo lại, thực ra thực lực của Bạch Khởi vượt trội hơn so với Liệt Vân Báo, mặc dù Liệt Vân Báo cũng là ma thú cấp hai, thế nhưng bản thân thực lực cũng là ma thú cấp hai hạ đẳng, không phải mạnh lắm, mà Bạch Khởi lại là tứ tinh đấu sư, đã có dấu hiệu đột phá, nghiễm nhiên đã là đấu sư trung phẩm, tu vi lại có ba loại địa cấp đấu kĩ phụ trợ, đối phó với Liệt Vân Báo quả thật không có vấn đề, chỉ có điều kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Khởi không nhiều, mới lâm vào tình cảnh nguy hiểm như vậy, làm cho Bạch Khởi có chút trở tay không kịp, bởi vậy mới có thể để cho Liệt Vân Báo làm bản thân bị thương, bất quá khi hai bên đối chiến, rõ ràng Bạch Khởi đã dần chiếm được thượng phong.
Hoành Đoạn sơn mạch này có hung danh rất lớn, nửa tháng trôi qua, Bạch Khởi đã xem qua về lịch sử đại lục này, đối với Hoành Đoạn sơn mạch này tự nhiên cũng có chút lý giải, Hoành Đoạn sơn mạch này là một trong bốn đại tuyệt vực, là nơi xa xôi mà quỷ thần khó lường, là một giải đất xa xôi sát biên giới, ở chỗ này cũng có không ít ma thú, tuy rằng những ma thú này đẳng cấp cũng không cao, thế nhưng cũng cực kỳ kinh khủng.
Phải biết rằng, ở thời đại thượng cổ ma pháp, ma pháp sư cần rất nhiều ma hạch để đề thăng tu vi và chế tác ma pháp khí cụ, ma hạch trong khoảng thời gian ngắn có giá trị gấp trăm lần, vô số mạo hiểm giả chen chúc giành giật nhau, tàn sát ma thú, tuy chưa tàn sát hết ma thú, mà trải qua mấy vạn năm, ma pháp văn minh xuống dốc, ma pháp nguyên tố bị chư thần phong ấn, nhu cầu về ma hạch đối với ma pháp sư nhân loại đã hạ thấp xuống cực điểm, ngoại trừ một ít thế lực đặc thù cùng với một số đặc thù dược liệu mới cần ma hạch, ma hạch căn bản là không còn nhiều tác dụng.
Mà bản thân ma thú lại có năng lực ma pháp và rất hung mãnh dị thường, không ai nguyện ý trêu chọc bọn chúng, giết chết bọn chúng cũng không mang lại được gì mà lại còn có khả năng bị bọn ma thú hung hãn này tàn sát, có ai lại nguyện để bản thân gặp nguy hiểm chứ? Ngoại trừ khổ tu giả ra, không có ai ở cùng ma thú sống trong Hoành Đoạn sơn mạch này, ở khu vực xa xôi hiểm trở này, bởi vì đó là một loại hành động rất không sáng suốt, điều đó làm cho ma thú ở nơi này nhanh chóng gia tăng số lượng, nên khu vực này bây giờ càng cực kỳ nguy hiểm.
"Cửu U, ngươi nói, vì sao chư thần lại liên thủ phong ấn ma pháp nguyên tố, thế nhưng những ma thú này lại không bị ảnh hưởng chút nào?" Đang đi sát biên giới của Hoành Đoạn sơn mạch này, Bạch Khởi trong lòng có nghi hoặc, nên trực tiếp hỏi thẳng Cửu U những nghi vấn của chính bản thân mình.
“Thực ra cũng không có gì khó hiểu, ngươi nghĩ rằng ma thú không có bị ảnh hưởng ư? Chư thần liên thủ phong ấn ma pháp nguyên tố, trên thế giới này quả thực ma pháp nguyên tố điều bị biến mất, toàn bộ phong ấn đều do chư thần thành lập không có khả năng bị phá giải, các ma thú đương nhiên cũng không ngoại lệ, thế nhưng trước khi chư thần ngủ say thì lưới phong ấn bị hở một ít, giúp cho các ma thú trực tiếp hấp thụ thiên địa trong đó mà sản sinh, rất thưa thớt và hỗn tạp, nhân loại không còn khả năng sử dụng năng lực ma pháp nguyên tố, còn các ma thú chỉ có thể sử dụng ma pháp của chính mình, bất quá không giống như thời kỳ thượng cổ ma pháp văn minh, các ma thú phất tay là có thể sử dụng cấm chú ma pháp kinh khủng có thể hủy diệt cả mười nghìn dặm, nhưng ma thú hôm nay, cho dù là đỉnh cấp ma thú cũng không có năng lực này, ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, so với thời kì thượng cổ ma pháp văn minh.... Các ma thú này chí ít bị suy yếu mất bảy thành lực lượng, còn đỉnh cấp ma thú này thì bị suy nhược tới chín thành lực lượng, một thời từng xưng bá đại lục huy hoàng có thể sử dụng cấm chú ma pháp, nhưng hôm nay các ma thú cường đại đã tiêu vong.....” Cửu U như một đại học sĩ giải thích mọi việc một cách rõ ràng.
"Thì ra là thế." Bạch Khởi nghe xong lời này thì gật đầu, trong mắt tinh quang chợt lóe và trong lòng dâng lên một cảm giác khó hiểu, bất giác trong đầu Bạch Khởi lại xuất hiện một vài hình ảnh đỉnh cấp ma thú thi triển ra ma pháp cấm chú đủ để hủy thiên diệt địa, ngay cả nhật nguyệt cũng ảm đạm vô sắc, làm cho người ta mê mẩn ngây ngất.
“Sưu sưu” Bỗng nhiên có một động tĩnh rất nhỏ vang lên bên tai Bạch Khởi, trong rừng rậm kế bên Bạch Khởi có một bóng đen với tốc độ cực nhanh, quả thực khiến người khác líu lưỡi, đang tìm cách hướng về phía Bạch Khởi, Bạch Khởi trong nháy mắt đã có phản ứng, thân thể lập tức khẽ động, thanh trường kiếm xuất hiện ngay lập tức trong tay Bạch Khởi, Bạch Khởi quan sát bốn phía xung quanh đề phòng.
“Gào.o.o..” Một con Liệp Báo đang theo dõi Bạch Khởi từ phía sau bỗng nhiên vọt ra, thân thể dài hơn hai thước lao thẳng tới Bạch Khởi, trong nháy mắt mở miệng ra, một trái hỏa cầu từ trong miệng Liệp Báo phun ra.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Bạch Khởi không dám chậm trễ, đấu khí màu cam trong nháy mắt bao phủ toàn thân, nhằm vào hỏa cầu mà công kích, “Ầm”, một tiếng nổ phát ra, hỏa cầu ngay lập tức vỡ vụn, tia lửa tóe ra khắp nơi, cùng lúc đó con báo dài hơn hai thước, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Bạch Khởi.
"Sưu" Ngay lập tức Liệp Báo dùng móng vuốt xé rách da trên vai phải Bạch Khởi, ngay lập tức trên vai Bạch Khởi máu chảy đầm đìa, nhìn vô cùng thê thảm.
Liệp Báo, là ma thú cấp hai Liệt Vân Báo, ở Hoành Đoạn sơn mạch này phải nói là cực kỳ lợi hại, có thể nói, nếu là ma thú bình thường thì còn đối phó được, bất quá bây giờ thì Liệt Vân Báo là ma thú cấp hai nên cũng tạo ra uy hiếp không nhỏ đối với Bạch Khởi, ma thú cấp hai tương đương với nhân loại là đấu sư cấp cao thủ, hơn nữa tốc độ cực nhanh, móng vuốt như tinh thiết cứng rắn, ngoài ra còn có thể sử dụng ma pháp hỏa cầu, nếu là một vài đấu sư mới thăng cấp lên sẽ rất dễ dàng chết trong móng vuốt của nó.
Nơi này là sát biên giới Hoành Đoạn sơn mạch, lẽ ra chỉ có một ít dã thú bình thường, hoặc là ma thú cấp một, ma thú cấp hai hẳn là phải ở sâu bên trong, thế nhưng không biết vì sao lại gặp phải Liệt Vân Báo này ở đây.
Phải biết rằng ma thú cũng có quy củ của ma thú, mỗi một một ma thú đều có một khu vực sinh hoạt cố định cũng chính là địa bàn của nó, ma thú sẽ không đi ra khỏi địa bàn của mình, không biết vì sao Liệt Vân Báo lại xuất hiện đây, Bạch Khởi thật là không may mắn, vừa mới tiến vào Hoành Đoạn sơn mạch đã phải gặp ngay nhị cấp ma thú lợi hại này rồi.
Bất chấp cơn đau đớn trên vai, để cho đấu khí bao phủ toàn thân, trường kiếm dọc theo cánh tay nhanh chóng được Bạch Khởi bắt lấy, kiếm quang chợt lóe, ngay lập tức sử dụng “Đạp vân bộ”, sau đó thi triển “Bất bại kiếm quyết” đánh về phía Liệt Vân Báo.
Một người một báo ở sát biên giới Hoành Đoạn sơn mạch tiến hành chém giết, Liệt Vân Báo động tác nhanh như chớp, trời sinh tính tình hung mãnh, mà Bạch Khởi lại có Đạp Vân Bộ trợ giúp, tốc độ cũng không thua Liệt Vân Báo bao nhiêu, lợi trảo của Liệt Vân Báo nhanh chóng bị trường kiếm được quán nhập đấu khí, chế trụ kín mọi góc độ.
Một người một thú kiếm qua trảo lại, thực ra thực lực của Bạch Khởi vượt trội hơn so với Liệt Vân Báo, mặc dù Liệt Vân Báo cũng là ma thú cấp hai, thế nhưng bản thân thực lực cũng là ma thú cấp hai hạ đẳng, không phải mạnh lắm, mà Bạch Khởi lại là tứ tinh đấu sư, đã có dấu hiệu đột phá, nghiễm nhiên đã là đấu sư trung phẩm, tu vi lại có ba loại địa cấp đấu kĩ phụ trợ, đối phó với Liệt Vân Báo quả thật không có vấn đề, chỉ có điều kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Khởi không nhiều, mới lâm vào tình cảnh nguy hiểm như vậy, làm cho Bạch Khởi có chút trở tay không kịp, bởi vậy mới có thể để cho Liệt Vân Báo làm bản thân bị thương, bất quá khi hai bên đối chiến, rõ ràng Bạch Khởi đã dần chiếm được thượng phong.
Bình luận facebook