04
Sau khi nói chuyện với Kiều Nhiên lần đó, mối quan hệ của chúng tôi dần trở nên thân thiết hơn.
Kiều Nhiên thỉnh thoảng khó xử, tôi cũng hiểu vì sao.
Con bé giống như một con nhím nhỏ đã quen với việc bị tổn thương, luôn sợ bị tổn thương một lần nữa, vì vậy chỉ có thể mọc gai khắp người để bảo vệ chính mình.
Nhưng sâu thẳm trong tim, con bé cũng chỉ là một đứa trẻ thiếu thốn tình thương.
Chúng tôi dần dần trở nên thân thiết hơn.
Chương trình thực tế cũng sắp kết thúc.
Còn hai ngày nữa là kết thúc chương trình, cũng là dịp để mọi người giao lưu.
Mọi người tập trung thành một vòng tròn trả lời các câu hỏi trên thẻ.
Trần Nghi Lan và Nguyễn Tĩnh nhìn chúng tôi với ánh mắt oán hận. Rõ ràng họ định dựa vào chương trình thực tế này để bước lên một tầm cao mới nhưng không ngờ lại trở thành bàn đạp của Kiều Nhiên.
Tôi đã hiểu con sói mắt trắng Nguyễn Tình là do đâu mà ra, hoá ra cả nhà cô ta đều là cái dạng này.
Những người này sẽ không bao giờ cảm thấy rằng họ sai, luôn cảm thấy rằng cả thế giới này đều mắc nợ họ.
Tôi đảo mắt không nhìn hai mẹ con bọn họ.
Nguyễn Tĩnh lật tấm thẻ đầu tiên, câu hỏi trên tấm thẻ của cô ấy là: Câu mà bạn muốn nói nhất là gì.
Nguyễn Tĩnh đã bị mắng thậm tệ vì đã hắc nước bẩn vào tôi trước đó.
Bây giờ antifan gọi cô ấy là Nguyễn chịu khổ, chế nhạo cho việc cô ấy nói mình phải chịu khổ rất nhiều.
Nhìn thấy tấm thiệp này, Nguyễn Tĩnh sửng sốt một chút, sau đó khẽ cắn môi dưới, trong mắt hiện lên một tia nước, đi đến trước mặt tôi, chậm rãi ngồi xổm xuống, ngẩng đầu cao để biểu cảm được thiết kế tỉ mỉ hiện lên trên camera một cách đẹp nhất.
Tôi nhìn cô ấy hành động một cách lạnh lùng.
Nếu cô ấy đem kỹ năng diễn xuất này khi đóng phim truyền hình có lẽ đã là nữ hoàng rating từ lâu rồi.
“Mẹ…” Cô ấy ôm lấy đầu gối tôi, khàn giọng nói: “Con không biết mẹ còn cho phép con gọi mẹ như vậy không. Trước đây con không kiềm chế được cảm xúc, giữa chúng ta có thể có chút hiểu lầm. Con biết mẹ hiểu con nhất mà mẹ. Nhưng con vẫn muốn nói lời xin lỗi..."
Nguyễn Tĩnh cúi đầu lau đi nước mắt trên khóe mắt, sau đó xoay người trở về chỗ ngồi.
Cô ấy có lẽ vẫn cho rằng tôi là người mẹ yêu thương cô ấy một cách vô điều kiện trước đây, nghĩ tôi không đành lòng nhìn cô ấy bị mắng như vậy, hy vọng rằng tôi sẽ giải thích cho cô ấy.
Thực sự không biết xấu hổ.
Tôi cười khẩy không nói gì.
Nguyễn Tĩnh sững người nhìn tôi với vẻ hoài nghi.
Người dẫn chương trình đánh vỡ bầu không khí xấu hổ: "Kế tiếp là ai?"
Kiều Nhiên đưa tay chạm vào thẻ, sau khi mở thẻ, câu hỏi là: Điều gì khiến bạn đau khổ nhất?
Kiều Nhiên không tiếp tục bán thảm như Nguyễn Tĩnh mà nói một cách bình tĩnh:
"Điều khiến tôi lo lắng nhất chính là con đường diễn xuất của mình. Những vai diễn mà tôi đang tìm kiếm hiện nay đều là những vai bình hoa. Tôi không nghĩ rằng nó sẽ giúp nâng cao kỹ năng diễn xuất của tôi, con đường diễn xuất cũng có phần hạn chế."
Đối với Kiều Nhiên đây thực sự là một vấn đề.
Hình ảnh của Kiều Nhiên là một nhân vật phản diện quyến rũ. Những vai diễn đảm nhận trong những năm này không phải là những vai nữ phụ độc ác thì cũng là bình hoa. Thực sự đã bị đóng khung vào những vai diễn này.
"Đúng vậy, không gian phát triển của Kiều Nhiên rất hẹp, nghe nói mấy tháng nay cô ấy không đóng phim."
"Nhưng vai nữ thứ xấu xa cũng không thể đóng mãi được. Không lẽ ba mươi bốn mươi tuổi vẫn đóng vai nữ phụ phản diện đúng không?"
"Tôi đã xem video thử vai của Kiều Nhiên trước đây. Cô ấy thực sự có kỹ năng diễn xuất khá tốt nhưng lại bị hạn chế bởi hình tượng của mình."
...
Người đại diện ở một bên cũng khẽ nhíu mày, hiển nhiên bọn họ cũng ý thức được vấn đề này.
Người chủ trì nhìn tôi, gần đây anh ấy ăn không ít cơm tôi nấu, nhân tiện bán cho tôi một món nhân tình.
"Cô Trương nghĩ thế nào? Cô có kiến nghị gì cho nỗi khổ của con gái tôi không?"
Tôi lấy một cuốn sổ từ một bên túi ra đưa cho Kiều Nhiên.
"Tôi không có gợi ý hay nào, nhưng tôi có một kịch bản hay, Kiều Nhiên thích thì có thể dùng kịch bản của tôi."
Kiếp trước sau khi công việc làm ăn lớn lên, tôi không còn xử lý một mình nữa, lúc rảnh rỗi sẽ làm một số việc mình thích.
Trên thực tế, tôi đã học khoa Văn học ở trường đại học, tôi luôn rất hứng thú với công việc viết lách.
Sau đó tôi cũng đã viết một số kịch bản và trở nên nổi tiếng trong giới.
Những cái khác đều chỉ có chút danh tiếng. Tác phẩm tiêu biểu nhất của tôi chỉ có một cái, tác phẩm đó đã giúp nữ chính của bộ phim giành được giải ảnh hậu.
Có thể nói đó là tâm huyết cả đời của tôi.
Trong mấy năm đó, phim truyền hình do tôi viết kịch bản sản xuất có thể nói là rất được chú ý, nhiều năm sau tác phẩm này vẫn còn được nhắc đến bàn tán say sưa.
“Mẹ cũng có thể viết kịch bản à?” Kiều Nhiên lúc đầu có chút lơ đễnh, nhưng sau khi đọc vài trang, con bé trở nên nghiêm túc.
Khác với những bộ phim tình cảm xuyên không thông thường, những gì tôi viết là một bộ cung đấu thuần tuý.
Trên thực tế, vai nữ chính vừa thiện vừa ác, từ lúc đầu đơn thuần khờ dại cho đến sau này đại sát tứ phương, thiết lập nhân vật vô cùng tốt, rất phù hợp với Kiều Nhiên.
Máy ảnh theo kịch bản quét vài trang, cư dân mạng cũng trở nên nhiệt tình.
"Chết tiệt, kịch bản này không tồi, tôi cũng muốn thấy mỹ nữ đại sát tứ phương!"
"Đúng vậy, tôi đã xem đủ mấy bộ phim ngôn tình não tàn rồi. Không ngờ mẹ Kiều Nhiên lại viết kịch bản, bà ấy thật là quá toàn năng!"
"Uuuuuuuuu, tôi thực sự cũng muốn có một người mẹ như vậy..."
"Chúng tôi rất có hứng thú với kịch bản này, không biết Kiều mẫu có muốn bán không, chúng tôi đã nhắn tin riêng trên Weibo."
Trần Nghi Lan và Nguyễn Tĩnh, những người ban đầu tỏ ra thờ ơ, sau khi nhìn thấy làn sóng comment cũng trở nên nghiêm túc, họ không thể không liếc nhìn kịch bản của Kiều Nhiên.
Sau đó, mọi người đều tham gia phần hỏi đáp nhưng hiển nhiên suy nghĩ của Kiều Nhiên đều ở trên kịch bản, còn vô thức dùng tay xoa xoa kịch bản.
Quản lý của Kiều Nhiên ngay lập tức tìm tôi sau buổi phát sóng trực tiếp.
Anh ấy trông có chút phấn khích nhìn tôi đầy mong đợi: "Dì Trương, có thật là dì sẵn sàng đưa kịch bản cho Kiều Nhiên không?
"Hoặc là hãng phim nguyện ý trả giá, dì có dự kiến về giá sao? Chúng ta có thể thương lượng!"
Kiều Nhiên cúi đầu im lặng.
Con bé là con gái của tôi, rõ ràng nó có thể mạnh dạn hỏi xin tôi.
Nhưng đối với những đứa trẻ không được yêu thương, cư xử giống như một đứa trẻ là một kỹ năng mà chúng sẽ không bao giờ học được.
Tôi nhìn những ngón tay đang được con bé bẻ bẻ vì lo lắng, trong lòng khẽ nhói đau, tôi bước tới đặt tập kịch bản đặt vào tay con bé, nhẹ giọng nói:
"Của mẹ là của con. Tiền của mẹ và của con khác gì nhau đâu?"
Hiện tại Kiều Nhiên đã tự mở một studio, sự nghiệp mới bắt đầu. Tôi không giúp được gì cho con, nhưng chỉ cần tôi có, tôi sẵn sàng dành hết cho nó.
Kiều Nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt dần dần dâng lên hơi nước, nhưng lại mím môi lau đi, không cho chảy ra.
Tôi nhìn đôi má gầy guộc của con mà thầm thở dài.
Đứa trẻ này đã chịu bao nhiêu đau khổ suốt những năm qua. Nếu tôi thực sự là mẹ ruột của nó, tôi nhất định sẽ bảo vệ nó, nâng niu nó trong lòng bàn tay.
Gặp được nhau là do ý trời, nó không có mẹ thương yêu, tôi cũng mất đi đứa con gái của mình. Sau này con bé sẽ là con gái của tôi.
Tôi sẽ bù đắp cho con bé những gì mà nó đã bỏ lỡ suốt ngần ấy năm.
"Mẹ có biết kịch bản này trị giá bao nhiêu không. Bây giờ mẹ cho con sau này nhất định sẽ hối hận—" Kiều Nhiên khóc.
Tôi xoa đầu nó nói nhỏ:
"Mẹ không hối hận."
Kiều Nhiên dựa vào vai tôi, lệ rơi đầy mặt.
"Sao mẹ lại đối xử tốt với con như vậy, không phải mẹ rất không thích con sao?"
Tôi không nói gì, một lúc sau tôi ôm lấy con bé.
"Mẹ sẽ không bao giờ ghét bỏ con, con là món quà tuyệt vời nhất mà thế giới này đã ban tặng cho mẹ."
05
Chương trình thực tế sắp kết thúc, mối quan hệ giữa Kiều Nhiên và tôi ngày càng tốt hơn.
Kiều Nhiên từ từ, vụng về mà làm nũng với tôi, cũng sẽ thử lắc lắc tay tôi, nói với tôi hôm nay nàng muốn ăn gì.
Có vẻ như mọi thứ đang đi theo hướng tốt nhất.
Cho đến đêm trước ngày khởi hành, tôi đột nhiên bị chặn lại trước nhà vệ sinh.
Quay người lại, là Nguyễn Tĩnh.
Khuôn mặt cô ta đầm đìa nước mắt, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, sà vào lòng tôi lớn tiếng kêu:
"Mẹ!"
Tôi lập tức nhớ cảnh cô ấy bỏ đi mà không ngoảnh lại sau khi biết rằng cô ấy là con gái của một gia đình giàu có.
Nguyên thân đã khóc cầu xin cô ấy, nói rằng bà không mong đợi trở thành mẹ của cô ấy mà chỉ hy vọng rằng bà có thể liên lạc với cô ta như một người thân bình thường.
Nguyễn Tĩnh khinh thường hất tay nguyên thân ra, gằn từng chữ nói:
"Nếu không có bà, tôi căn bản cũng không cần phải sống nhiều năm nghèo khổ như vậy. Bà hại tôi hơn mười năm, bà còn muốn hại tôi cả đời sao?!
"Biến đi!"
Nói rồi cô bước đi.
Kể từ đó, cô không bao giờ gọi nguyên thân một từ mẹ.
Bây giờ cô ấy tìm đến tôi, tôi dùng ngón chân cũng biết lí do là do đâu.
Tôi giật giật khóe miệng: "Không phải cô nói tôi hại cô nhiều năm như vậy sao? Bây giờ cô có người mẹ giàu có rồi, sao còn quay về với tôi?"
“Mẹ…” Nguyễn Tĩnh khóc lóc nắm lấy tay tôi, “Trong trái tim con, mẹ mãi mãi là mẹ ruột của con. Đối với Trần Nghi Lan cũng chỉ là lá mặt lá trái mà thôi. Mẹ cũng biết làng giải trí là nơi đốt tiền. Không có bà ấy con không thể vượt qua được!
"Mẹ quên rồi, khi con còn nhỏ, con bị sốt, mẹ đội mưa cũng phải đưa con đến bệnh viện. Con nói muốn ăn KFC, mẹ đi làm để dành tiền đưa con đi ăn, còn nói với con là mẹ không thích ăn… Lớn lên vì để nuôi con, mẹ làm cả ba công việc, mẹ ơi không phải mẹ thương con nhất sao."
"Thì ra cô cũng có thể nhớ kĩ như vậy."
Tôi dừng lại: “Vậy tại sao cô lại ở trước ống kính bôi nhọ tôi, nói tôi làm khổ cô?
"Từ nhỏ, mặc dù điều kiện gia đình không tốt nhưng tôi đều cho cô tất cả những gì có thể cho cô. Cô khi nào phải làm qua việc nhà?"
Nguyễn Tĩnh lau nước mắt nói một cách đáng thương:
"Không phải con muốn như vậy, là yêu cầu từ phía công ty. Con cũng không có cách nào khác!"
Tôi hơi thất vọng: “Cho nên cô liền nhìn tôi bị vu hãm, mặc kệ không quan tâm?”
Nguyễn Tĩnh có chút không kiên nhẫn nhưng vẫn phải nhẫn nhịn nói:
“Con đã nói rồi, là do con không có lựa chọn!
"Sau này khi con trở nên nổi tiếng, tiền không phải tất cả đều là của chúng ta à? Mẹ, đến lúc đó con có thể cho mẹ rất nhiều tiền, đền bù cho những gì mẹ phải chịu. Con còn có thể mua cho mẹ nhà đẹp cùng xe sang.
Nàng tỉ tê tặng tôi một chiếc bánh vẽ, rõ ràng là một khuôn mặt trắng trẻo tinh tươm, vậy mà bây giờ lại đầy toan tính.
“Vậy còn Trần Nghi Lan thì sao?” Tôi hỏi ngược lại.
“Bà ta?” Nguyễn Tĩnh hừ một tiếng, “Bà ta chỉ là một người công cụ mà thôi, làm cây ATM. Chờ khi con trở nên nổi tiếng thì con sẽ đá bà ta, mẹ, đến lúc đó mẹ vẫn là mẹ ruột của con!
"Mẹ, chỉ cần mẹ đưa cho con kịch bản đó, con nhất định sẽ nổi tiếng! Kiều Nhiên chẳng là gì cả, cô ta chưa bao giờ sống cùng mẹ, con cũng biết mẹ không thích cô ta"
Nhìn dáng vẻ hào hứng của cô ấy mà tôi đau thắt ruột gan.
Những người như Nguyễn Tĩnh, bản chất là ích kỷ, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân.
Trong lòng cô ấy, tôi nào có khác gì Trần Nghi Lan, chỉ là một cây ATM?
"Mẹ."
Một giọng nói phát ra từ phía sau, tôi giật mình quay đầu lại.
Là Kiều Nhiên, con bé đứng một bên vẻ mặt ảm đạm khó nói thành lời.
Có lẽ con bé đã nghe thấy tất cả những lời vừa rồi. Kiều Nhiên đang nắm chặt tay không nói lời nào, nhìn thẳng vào tôi, như thể đang chờ đợi câu trả lời của tôi.
Tôi mỉm cười với con bé, hất tay Nguyễn Tĩnh ra.
Nguyễn Tĩnh cả kinh, lớn tiếng nói: "Mẹ, chẳng phải mẹ yêu con nhất sao, con thật sự cần kịch bản đó!"
Tôi chỉ về phía sau cô ta, đằng sau những chiếc lá, một ánh đèn đỏ nhỏ đang nhấp nháy.
Là camera nhưng được giấu quá kỹ, Nguyễn Tĩnh không nhìn thấy.
Tôi nhếch khóe môi: “Kịch bản là của con gái tôi, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.
"Nhưng mà chúc mừng nha, bây giờ cô đã trở nên thực sự nổi tiếng rồi."
...
Tất cả các hình ảnh đều được livestream.
Nguyễn Tĩnh thực sự trở nên nổi tiếng như cô mong muốn.
Đây có lẽ là ngày cô ả nổi tiếng nhất, trực tiếp nằm trên top1 hotsearch. Mấy mục đầu tiên đều có liên quan đến cô ta.
#ATM
#trà xanh sống
#Nguyễn Tĩnh chương trình thực tế
...
Nhân vật tiểu bạch hoa mà cô dày công tạo ra đã sụp đổ ngay lập tức, khuôn mặt xấu xí của cô bị mọi người nhìn thấy rõ ràng, hơn một nửa fan của cô ta thoát fan chỉ sau một đêm, Weibo của cô tràn ngập những lời chửi bới.
"Thật sự là ghê tởm, mẹ nó mở miệng liền ghê tởm, ghê tởm đến tận nhà, trên đời làm sao có loại như ngươi vô ơn bạc nghĩa như vậy? !"
"Khi tôi nghĩ về việc người phụ nữ này xào CP với anh trai của chúng tôi, tôi muốn nôn mửa."
"Bề ngoài thuần khiết nhưng trong lòng lại dơ bẩn như vậy, thật không thể tin được."
...
Một số người đã chế "Kiếp sau tôi sẽ là mẹ của Nguyễn Tĩnh" thành một meme.
Hình ảnh của Nguyễn Tĩnh đã bị hủy hoại hoàn toàn, tất cả các hợp đồng quảng cáo của cô ấy đều bị chấm dứt, tất cả các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình chuẩn bị quay đều bị huỷ, thậm chí cả những bộ phim đã hoàn thành ban đầu cũng bị dỡ bỏ khỏi kệ.
Trần Nghi Lan đã mất tất cả khoản đầu tư và công ty của gia đình đã phá sản chỉ sau một đêm.
Không ai sẵn sàng lội nước bùn vì họ, vòng giao thiệp của bà ta cũng chỉ toàn kẻ bợ đỡ, thấy tiền liền sáng mắt. Tình bạn plastic thì không bền lâu, sao có thể vì ba ta mà ra mặt.
Ngược lại, một số người có quan hệ tốt trong quá khứ đã lợi dụng cô ấy để nổi tiếng bằng cách tiết lộ tất cả những điều bẩn thỉu về cô ấy.
Trong vòng chưa đầy một tuần, Nguyễn Tĩnh đã bị phong sát.
Bình luận facebook