Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-3
Chương 3
Thanh xuân niên hoa, nữ sinh mười sáu duyên dáng yêu kiều, dạt dào sức sống, một đôi mắt to trong sáng, hướng tới tương lai, chỉ cần đứng im, khoé môi hồng nở một nụ cười, cả khung cảnh xám xịt cũng bừng sáng lên. Nữ sinh ấm áp hấp dẫn bao nhiêu con mắt của người đi đường, lại cũng hấp dẫn cả những dã thú ghê tởm trong bóng đêm. Chúng nó muốn ăn tươi nuốt sống cô gái nhỏ, muốn lấy hết sức sống trên người cô để bổ lấp miệng vết thương thúi rữa mục nát của chúng.
Chúng yên lặng quan sát con mồi, không bất kể bao nhiêu thời gian, cuối cùng, vào một đêm mưa to gió lớn, tiếng sét vang vọng cả bầu trời, chúng có thể vô tư phóng xuất dục vọng đê hèn, không cần lo tiếng la hét chống cự của nữ sinh có thể khiến người khác chú ý. Nữ sinh nhỏ bé giãy dụa, lại không thể thể chống cự lại vô số bàn tay dơ bẩn mạnh mẽ ấy, hai tay hai chân cô bị bắt dạng ra hết cỡ, áo sơ mi trắng bị banh hết cúc, không thể che đậy cảnh xuân, bộ ngực mềm mại bị những súc sinh xoa bóp, liếm mút, không nơi nào bị bỏ sót, phía dưới lại càng thêm đáng thương, nụ hoa mong manh bị cự vật cứng rắn đâm xiên thấu, một căn rồi thêm một căn cùng nhau chen chúc, muốn hưởng thụ tư vị co rút liếm mút thật chặt của nụ hoa chưa từng được khai phá. Tiếng cười khả ố xen lẫn tiếng thở dốc thoải mái của bọn chúng, đều là nỗi ám ảnh kinh hoàng trong suốt một thời gian dài của nữ sinh.
Mưa tạnh, trời lại sáng, nhưng đối với một nữ sinh tuổi ăn tuổi học, đó chính là bắt đầu chuỗi ngày trong bóng tối. Kéo lê thân xác tả tơi về tới nhà, những tưởng sẽ được hưởng ấm áp từ gia đình, lại không ngờ. Một cái tát như trời giáng của cha khiến một căn huyền cố gắng của nữ sinh sụp đổ. Cô gái giam mình trong căn phòng tối suốt mấy ngày, ngoài trừ mẹ cô lúc đầu còn hỏi cô một hai câu, sau đó cũng dường như thất vọng lắm về cô nên cũng im lặng. Trong bóng tối tuyệt vọng, mọi việc đều được chúng phóng đại vô số lần, nữ sinh ngước mắt nhìn bản thân trong gương. Gương mặt cô vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng trong đôi mắt to ấy nào còn chút sức sống, chúng nó như bị mực đen nhiễm qua, rồi lại ngâm vào trong hầm băng, vừa đen đặc, lại vừa lạnh lẽo. Nữ sinh nhìn bản thân một hồi lâu, khoé môi tái nhợt khô nứt cong lên, tia máu tươi lập tức chảy ra từ những vết rạn nứt trên môi. Màu đỏ tươi của máu vô tình tô điểm thêm sắc màu cho gương mặt xinh đẹp non nớt ấy. Trở nên ma mị.
Sáng hôm sau, nữ sinh thu thập bản thân gọn gàng, lễ phép ngoan ngoãn nghe cha mẹ răn dạy, không nhắc đến một câu muốn cha mẹ báo cảnh sát giúp cô. Một tràng cưỡng hiếp tập thể cứ như vậy bị bỏ quên. Trở lại trường học, không ai biết nữ sinh từng trải qua những gì, cha mẹ cô chỉ nói với giáo viên là cô bị dính mưa, cảm lạnh. Nghe lý do xin nghỉ này từ miệng giáo viên chủ nhiệm, nữ sinh mỉm cười gật đầu, sau đó ngoan ngoãn trở về lớp. Học tập, tan trường, về nhà làm bài tập, cứ tiếp tục như quỹ đạo thường ngày. Cho đến một buổi sáng, ngước nhìn bầu trời dày đặc mây đen, nữ sinh chậm rãi đeo cặp sách đi ra khỏi nhà. Gần ra tới ngõ nhỏ, mưa to đã trút xuống, cùng lúc đó, đám sinh vật ghê tởm cũng xuất hiện, chúng vây quanh lấy cô, kéo cô tới một nơi ẩm ướt u ám, ép cô dựa đứng vào vách tường lạnh lẽo, sau đó tiếp tục xé toạc áo sơ mi trắng của cô ra, châu đầu vào cần cổ, ngực bụng cô liếm cắn, hai tên nhấc hai chân cô dạng ra, phía dưới lại bị thô bạo xâm phạm. Lần này cũng như lần trước, nhưng cô không còn chống cự kêu la nữa.
Chúng ăn uống no đủ, cảnh giác súc sinh giảm bớt, nữ sinh giống như không biết đau đớn, móc từ trong túi ra một con dao bấm, mau, ngoan, chuẩn đêm ngay vào cần cổ của ba tên, hai tên ở xa ngửi thấy mùi tươi nồng nặc lập tức cảnh giác, vơ một căn gỗ to hung tợn giơ cao muốn nện vào đầu nữ sinh. Nữ sinh không cam tâm trừng to mắt nhìn, nhưng khoảng cách quá gần, cô không thể tránh. Một tiếng "Rầm!" ngã xuống, nữ sinh đưa mắt nhìn ra phía sau, tên còn lại cũng đã bị một người đàn ông lạ mặt đâm chết.
Ánh sáng quá tối, nữ sinh không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông ấy, chỉ biết đôi mắt ấy rất lạnh, cũng rất tối.
Từ đó, nữ sinh liền bỏ hết những xiềng xích gia đình, trường học, ánh sáng mà theo hắn, gia nhập một tổ chức sát thủ. Sau bao nhiêu huấn luyện hung ác, lại tiếp mấy chục nhiệm vụ thử luyện, rồi đến nhiệm vụ cao cấp, danh hiệu của nữ sinh ruốc cuộc cũng có tiếng tăm trong giới.
Bạch Y sát thủ.
Thanh xuân niên hoa, nữ sinh mười sáu duyên dáng yêu kiều, dạt dào sức sống, một đôi mắt to trong sáng, hướng tới tương lai, chỉ cần đứng im, khoé môi hồng nở một nụ cười, cả khung cảnh xám xịt cũng bừng sáng lên. Nữ sinh ấm áp hấp dẫn bao nhiêu con mắt của người đi đường, lại cũng hấp dẫn cả những dã thú ghê tởm trong bóng đêm. Chúng nó muốn ăn tươi nuốt sống cô gái nhỏ, muốn lấy hết sức sống trên người cô để bổ lấp miệng vết thương thúi rữa mục nát của chúng.
Chúng yên lặng quan sát con mồi, không bất kể bao nhiêu thời gian, cuối cùng, vào một đêm mưa to gió lớn, tiếng sét vang vọng cả bầu trời, chúng có thể vô tư phóng xuất dục vọng đê hèn, không cần lo tiếng la hét chống cự của nữ sinh có thể khiến người khác chú ý. Nữ sinh nhỏ bé giãy dụa, lại không thể thể chống cự lại vô số bàn tay dơ bẩn mạnh mẽ ấy, hai tay hai chân cô bị bắt dạng ra hết cỡ, áo sơ mi trắng bị banh hết cúc, không thể che đậy cảnh xuân, bộ ngực mềm mại bị những súc sinh xoa bóp, liếm mút, không nơi nào bị bỏ sót, phía dưới lại càng thêm đáng thương, nụ hoa mong manh bị cự vật cứng rắn đâm xiên thấu, một căn rồi thêm một căn cùng nhau chen chúc, muốn hưởng thụ tư vị co rút liếm mút thật chặt của nụ hoa chưa từng được khai phá. Tiếng cười khả ố xen lẫn tiếng thở dốc thoải mái của bọn chúng, đều là nỗi ám ảnh kinh hoàng trong suốt một thời gian dài của nữ sinh.
Mưa tạnh, trời lại sáng, nhưng đối với một nữ sinh tuổi ăn tuổi học, đó chính là bắt đầu chuỗi ngày trong bóng tối. Kéo lê thân xác tả tơi về tới nhà, những tưởng sẽ được hưởng ấm áp từ gia đình, lại không ngờ. Một cái tát như trời giáng của cha khiến một căn huyền cố gắng của nữ sinh sụp đổ. Cô gái giam mình trong căn phòng tối suốt mấy ngày, ngoài trừ mẹ cô lúc đầu còn hỏi cô một hai câu, sau đó cũng dường như thất vọng lắm về cô nên cũng im lặng. Trong bóng tối tuyệt vọng, mọi việc đều được chúng phóng đại vô số lần, nữ sinh ngước mắt nhìn bản thân trong gương. Gương mặt cô vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng trong đôi mắt to ấy nào còn chút sức sống, chúng nó như bị mực đen nhiễm qua, rồi lại ngâm vào trong hầm băng, vừa đen đặc, lại vừa lạnh lẽo. Nữ sinh nhìn bản thân một hồi lâu, khoé môi tái nhợt khô nứt cong lên, tia máu tươi lập tức chảy ra từ những vết rạn nứt trên môi. Màu đỏ tươi của máu vô tình tô điểm thêm sắc màu cho gương mặt xinh đẹp non nớt ấy. Trở nên ma mị.
Sáng hôm sau, nữ sinh thu thập bản thân gọn gàng, lễ phép ngoan ngoãn nghe cha mẹ răn dạy, không nhắc đến một câu muốn cha mẹ báo cảnh sát giúp cô. Một tràng cưỡng hiếp tập thể cứ như vậy bị bỏ quên. Trở lại trường học, không ai biết nữ sinh từng trải qua những gì, cha mẹ cô chỉ nói với giáo viên là cô bị dính mưa, cảm lạnh. Nghe lý do xin nghỉ này từ miệng giáo viên chủ nhiệm, nữ sinh mỉm cười gật đầu, sau đó ngoan ngoãn trở về lớp. Học tập, tan trường, về nhà làm bài tập, cứ tiếp tục như quỹ đạo thường ngày. Cho đến một buổi sáng, ngước nhìn bầu trời dày đặc mây đen, nữ sinh chậm rãi đeo cặp sách đi ra khỏi nhà. Gần ra tới ngõ nhỏ, mưa to đã trút xuống, cùng lúc đó, đám sinh vật ghê tởm cũng xuất hiện, chúng vây quanh lấy cô, kéo cô tới một nơi ẩm ướt u ám, ép cô dựa đứng vào vách tường lạnh lẽo, sau đó tiếp tục xé toạc áo sơ mi trắng của cô ra, châu đầu vào cần cổ, ngực bụng cô liếm cắn, hai tên nhấc hai chân cô dạng ra, phía dưới lại bị thô bạo xâm phạm. Lần này cũng như lần trước, nhưng cô không còn chống cự kêu la nữa.
Chúng ăn uống no đủ, cảnh giác súc sinh giảm bớt, nữ sinh giống như không biết đau đớn, móc từ trong túi ra một con dao bấm, mau, ngoan, chuẩn đêm ngay vào cần cổ của ba tên, hai tên ở xa ngửi thấy mùi tươi nồng nặc lập tức cảnh giác, vơ một căn gỗ to hung tợn giơ cao muốn nện vào đầu nữ sinh. Nữ sinh không cam tâm trừng to mắt nhìn, nhưng khoảng cách quá gần, cô không thể tránh. Một tiếng "Rầm!" ngã xuống, nữ sinh đưa mắt nhìn ra phía sau, tên còn lại cũng đã bị một người đàn ông lạ mặt đâm chết.
Ánh sáng quá tối, nữ sinh không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông ấy, chỉ biết đôi mắt ấy rất lạnh, cũng rất tối.
Từ đó, nữ sinh liền bỏ hết những xiềng xích gia đình, trường học, ánh sáng mà theo hắn, gia nhập một tổ chức sát thủ. Sau bao nhiêu huấn luyện hung ác, lại tiếp mấy chục nhiệm vụ thử luyện, rồi đến nhiệm vụ cao cấp, danh hiệu của nữ sinh ruốc cuộc cũng có tiếng tăm trong giới.
Bạch Y sát thủ.
Bình luận facebook