Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 202: Chiến tranh bộc phát (6)
Lúc xế chiều, Tiêu Mặc đuổi theo Nguyệt Vũ Chi vẫn không thấy trở lại, nhưng Vương phủ lại nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
Nguyệt Trì Lạc nhàn nhạt liếc nàng một cái, miễn cưỡng cười nói: "Không biết thái tử phi có chuyện gì quan trọng? A Tuyết không có ở đây."
Tống Chỉ Thi cười nói: "Bổn cung tới tìm ngươi."
"Không biết thái tử phi lại nghĩ ra được kế gì để đối phó bản phi?"
"Vương phi nói đi đâu rồi, Bổn cung tìm ngươi chẳng qua là cảm thấy có chuyện cần phải nói cho ngươi biết."
"Bản phi không muốn biết." Nguyệt Trì Lạc cười khẩy nói.
Tống Chỉ Thi hừ lạnh: "Chẳng lẽ ngươi cũng không muốn biết Vương Gia tại sao cưới ngươi sao?"
Đuôi lông mày giật giật, nói không muốn biết là giả, việc này vẫn là một cây gai trong lòng Nguyệt Trì Lạc.
Nhưng Nguyệt Trì Lạc chỉ mỉm cười nói: "Ngươi mà cũng tốt bụng như vậy sao?"
Vểnh môi cười một tiếng, Tống Chỉ Thi nói: "Ta đúng thật không có tốt bụng, chẳng qua ta nghĩ ngươi vẫn luôn muốn biết A Tuyết tại sao phải cưới ngươi làm vợ? Ngươi thứ nhất không có quyền, thứ hai không có thế, thứ ba không có dung mạo, ngươi cho rằng A Tuyết tại sao cưới ngươi? Muốn biết không? Muốn biết thì đi theo ta."
Nói xong, Tống Chỉ Thi bình tĩnh cười một tiếng, xoay người lập tức rời đi.
Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ một chút, trong lòng biết chắc lần này Tống Chỉ Thi nhất định không có tốt bụng như thế, nhưng nàng thật sự muốn biết.
Cuối cùng, nàng lấy Hợp Thị Bích thật giao cho Thập Thất, thay đổi bộ quần áo rồi đi theo Tống Chỉ Thi.
Khi đi đến cửa trước thì bị Cao tổng quản ngăn cản, Nguyệt Trì Lạc cười nhẹ điểm huyệt đạo của hắn.
Đi theo Tống Chỉ Thi quẹo trái rẽ phải, cuối cùng hai người ra khỏi cửa thành, dừng lại ở một nơi không có người qua lại.
Nguyệt Trì Lạc mơ hồ cảm thấy không có chuyện gì tốt, khóe mắt nhảy lên, không chút hảo cảm hỏi: "Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? Ta không có thời gian chơi trốn tìm với ngươi."
"Ngươi gấp cái gì? Ta sẽ nói cho ngươi biết."
Tống Chỉ Thi châm chọc cười một tiếng, tươi cười không thể che giấu sự ác độc, đôi mắt phượng hung hăng nhìn chằm chằm vào người Nguyệt Trì Lạc, nàng cười khẩy nói: "Người đúng là một nữ nhân ngu xuẩn, ngươi cho rằng A Tuyết tại sao cưới ngươi, ngươi biết không? Là ta bảo A Tuyết cưới đấy, nếu như không phải là ta, ngươi cho rằng ngươi có thể lên làm Tứ vương phi sao?"
A Tuyết là vì Tống Chỉ Thi mới cưới nàng, mặc dù đã sớm biết Đông Phương Tuyết cưới nàng là có nội tình, nhưng vừa nghe người ta nói như thế, Nguyệt Trì Lạc vẫn cảm thấy rất khổ sở, trong lòng mơ hồ có chút đau nhói.
Nguyệt Trì Lạc nhàn nhạt liếc nàng một cái, miễn cưỡng cười nói: "Không biết thái tử phi có chuyện gì quan trọng? A Tuyết không có ở đây."
Tống Chỉ Thi cười nói: "Bổn cung tới tìm ngươi."
"Không biết thái tử phi lại nghĩ ra được kế gì để đối phó bản phi?"
"Vương phi nói đi đâu rồi, Bổn cung tìm ngươi chẳng qua là cảm thấy có chuyện cần phải nói cho ngươi biết."
"Bản phi không muốn biết." Nguyệt Trì Lạc cười khẩy nói.
Tống Chỉ Thi hừ lạnh: "Chẳng lẽ ngươi cũng không muốn biết Vương Gia tại sao cưới ngươi sao?"
Đuôi lông mày giật giật, nói không muốn biết là giả, việc này vẫn là một cây gai trong lòng Nguyệt Trì Lạc.
Nhưng Nguyệt Trì Lạc chỉ mỉm cười nói: "Ngươi mà cũng tốt bụng như vậy sao?"
Vểnh môi cười một tiếng, Tống Chỉ Thi nói: "Ta đúng thật không có tốt bụng, chẳng qua ta nghĩ ngươi vẫn luôn muốn biết A Tuyết tại sao phải cưới ngươi làm vợ? Ngươi thứ nhất không có quyền, thứ hai không có thế, thứ ba không có dung mạo, ngươi cho rằng A Tuyết tại sao cưới ngươi? Muốn biết không? Muốn biết thì đi theo ta."
Nói xong, Tống Chỉ Thi bình tĩnh cười một tiếng, xoay người lập tức rời đi.
Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ một chút, trong lòng biết chắc lần này Tống Chỉ Thi nhất định không có tốt bụng như thế, nhưng nàng thật sự muốn biết.
Cuối cùng, nàng lấy Hợp Thị Bích thật giao cho Thập Thất, thay đổi bộ quần áo rồi đi theo Tống Chỉ Thi.
Khi đi đến cửa trước thì bị Cao tổng quản ngăn cản, Nguyệt Trì Lạc cười nhẹ điểm huyệt đạo của hắn.
Đi theo Tống Chỉ Thi quẹo trái rẽ phải, cuối cùng hai người ra khỏi cửa thành, dừng lại ở một nơi không có người qua lại.
Nguyệt Trì Lạc mơ hồ cảm thấy không có chuyện gì tốt, khóe mắt nhảy lên, không chút hảo cảm hỏi: "Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? Ta không có thời gian chơi trốn tìm với ngươi."
"Ngươi gấp cái gì? Ta sẽ nói cho ngươi biết."
Tống Chỉ Thi châm chọc cười một tiếng, tươi cười không thể che giấu sự ác độc, đôi mắt phượng hung hăng nhìn chằm chằm vào người Nguyệt Trì Lạc, nàng cười khẩy nói: "Người đúng là một nữ nhân ngu xuẩn, ngươi cho rằng A Tuyết tại sao cưới ngươi, ngươi biết không? Là ta bảo A Tuyết cưới đấy, nếu như không phải là ta, ngươi cho rằng ngươi có thể lên làm Tứ vương phi sao?"
A Tuyết là vì Tống Chỉ Thi mới cưới nàng, mặc dù đã sớm biết Đông Phương Tuyết cưới nàng là có nội tình, nhưng vừa nghe người ta nói như thế, Nguyệt Trì Lạc vẫn cảm thấy rất khổ sở, trong lòng mơ hồ có chút đau nhói.
Bình luận facebook