_Làm gì vậy? Tự tôi đi được...
Hoa Trạch Siêu bế cô trên tay từ cầu thang đi xuống, từ ngày cô xảy ra chuyện hắn luôn ở bên cô, nâng niu chăm sóc cô từng ly từng tí
_Hoa tổng...đi đâu vậy?
Cô hỏi hắn, hắn khư khư ôm cô ngồi lên người mà không để cô ngồi xuống ghế trong xe
_Cho xe chạy...
_Vâng ạ...
Hoắc Kiệt Nam nhìn thấy đã ái ngại không dám nhìn đoạn phim tình cảm kia, quá ngọt ngào, đại boss hôm nay rất vui tươi còn giữ chặt cô bên mình nữa
_Đến Lam Đình Uyển
_Thuộc hạ biết rồi
Hoắc Kiệt Nam vâng dạ, tay xoay bánh lái rẻ phải đến Lam Đình Uyển, đó là một nơi có thương hiệu thời trang đẳng cấp nhất nước, một nơi cực kỳ rộng lớn với nhiều bộ trang phục đắt giá
_Hoa tổng...đưa tôi đi đâu?...bỏ tôi xuống đi, ngồi thế này không thoải mái
Cô nhìn con đường phía trước, nó khá lạ lẫm và hoàn toàn cô chưa biết đến, nhìn cô lo lắng sợ hãi chuẩn bị la lối, hắn cong môi giải thích
_Chẳng phải tối nay ở trường có Dạ tiệc? Không cần chuẩn bị à?
Hắn nhìn đồng hồ, giờ này đã là 6 giờ rồi, nên chuẩn bị là vừa, cô thật phiền phức, nhưng mà hắn yêu cái phiền phức của cô, vừa nói miệng lưỡi vừa hôn lên vành tai cô
_À...Tôi nghĩ Hoa tổng không cho tôi dự, nên đã không nói đến
Cô xịu mặt, thật ra dạ tiệc rất vui, cô rất thích, từ khi có hắn xuất hiện cô biết cuộc sống sẽ bị giam cầm đến thở cũng khó khăn nên đã bỏ qua chuyện đi dự tiệc
_Tôi đi cùng em...
Hắn thoải mái nói, tâm tình rất tốt còn mở mồm huýt sáo, hai mắt chú tâm xem tài liệu qua điện thoại di động
_Sao?...hức vậy thì dạ tiệc còn ý nghĩ gì chứ?
Cô đau khổ nhìn con người kỳ quái kia, đúng là chạy đường nào cũng không thoát khỏi hắn
Đến Lam Đình Uyển, vừa nhìn thấy cô đám nhân viên đã bày tỏ ánh mắt ghen tị, họ nhìn hai vệ sĩ nam mở cửa, không cho ai tiếp cận, hắn bước xuống xe, vẻ mặt cao ngạo bước vào trong
_Xin chào Hoa thiếu...
Đám nhân viên cúi mặt không dám cười đùa, hắn luôn đặt trên khuôn mặt bộ dạng u ám lãnh khốc, đến doạ người khác ngất đi, ấy vậy mà có rất nhiều người vẫn bị cuốn hút
_Phải chi tôi lọt vào mắt ngài ấy
Nhân viên quản lý trầm trồ nuối tiếc, cô ta nhìn Lâm Tương Y như sinh vật lạ, trông cô quê mùa, nhỏ bé đi theo sau hắn, rụt rè không mạnh dạng tí nào
_Ở đây cái gì cũng đẹp...
_Cô đừng động lung tung, bộ váy dạ hội đính kim cương này đâu thể để cô tùy tiện động vào, nhỡ xướt chỉ cô đền nổi không?
Một nhân viên to tiếng với cô, do là cô ta không biết cô đi với hắn, nếu biết thử hỏi còn dám lên mặt như vậy
_Tôi...Tôi chỉ là...Tôi xin lỗi
Lâm Tương Y cúi mặt xin lỗi nhân viên to tiếng kia, cô chỉ là thấy bộ váy đẹp quá nên muốn nhìn thôi mà
_Cô nên thu lời nói của mình lại đi, Lâm tiểu thư là người của Hoa tổng gia đó...cô dám động đến hay sao? Lam Đình Uyển này chỉ là 1 hạt cát so với Hoa thiếu thôi
Hải Đan đe doạ, cô gái kia nghe thấy vội cúi đầu xin lỗi, ngoài ra toàn bộ nhân viên đều không dám lên mặt
***
_Lâm tiểu thư...bộ váy của cô xong rồi, tôi đưa cô đi thử, nếu không vừa ý tôi lập tức đem đến cái khác
Một nhân viên niềm nở cẩn thận đưa bộ váy màu trắng cho cô, cô nhìn bộ váy mà mồm há hốc...
_Đẹp...đẹp quá...
Cô rất thích bộ váy trắng với thiết kế giản dị nhưng cực kỳ xinh đẹp, đó chỉ là váy được xếp ly từ phần eo, bên dưới rủ xuống xoè ra nhẹ nhàng, váy cổ tròn khá kính đáo, tay áo phồng nhẹ dài đến khủy tay, loại vải dày dặn, còn may nối liền, sau lưng có dây kéo, lúc đặt may bộ váy này hắn có nói muốn nó kính đáo, không được hở chỗ nào, đặt biệt phải chắn chắn không được dễ rách, độ dài cũng vừa phải không được để gió dễ dàng hất lên...nói chung hắn không muốn cô lộ ra một tí da thịt nào trước mặt kẻ khác
_Đưa đây...
Hắn đen tối giật lấy bộ váy sau đó kéo cô vào phòng thử đồ trước con mắt hốt hoảng của nhiều người
_Đừng...sao Hoa tổng ngang ngược quá vậy?
Cô khó chịu đẩy cái người hung hăng đang cởi cúc áo của cô, tự nhiên đến mức cô lầm tưởng đây là cơ thể của hắn chứ
_Đứng im, ngã bây giờ, em nghĩ thân hình em chuẩn hay sao? Phụ nữ qua lại với tôi có em là kém nhất
Hắn ôm eo cô xoay tới xoay lui nhíu mày nhận xét, hắn lục trong trí nhớ, lúc trước phụ nữ của hắn đều xinh đẹp, cao chuẩn, ba vòng đều đạt...có người còn là siêu mẫu, ngôi sao...
_Đúng tôi kém nhất...vậy đi tìm bọn họ đi...đừng ở đây sỉ nhục tôi, tôi tệ đến thế đó...
Cô hậm hực lườm hắn, thật là quá đáng đã chê bai vậy mai đêm nào cũng ức hiếp ngực nhỏ của cô, còn cái mông thì bị hắn hành hạ đến ê ẩm...
_Em ghen...trông rất là dễ thương
_Anh..
Cô bực tức nổi gì hắn cũng đáp trả được, ai mà thèm ghen...cần gì ghen với anh chứ.
Tiếp theo chap 64 Ghen tị trong lòng
By Thuytinh103
Bình luận facebook