Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1168
Chương 1168: Thiên hạ đệ nhất đại hại (thượng)
Bọn hắn đã quyết định chủ ý trong nội tâm, coi như là tự bạo nhục thể, nguyên thần cùng với Thiên Khuyết Tiên Kiếm của mình thì cũng tuyệt đối không để đối phương làm nhục.
- Chủ nhân, chủ nhân.
Thương Lan tiên tử bay lại, có chút tránh né, cuống quít nói với Lôi Động:
- Nô tài, nô tài có thể cầu tình cho Chung Ly đại nhân hay không? Mặc dù Chung Ly đại nhân là người có chút kiêu ngạo, nhưng từ trước đến nay đối với những thuộc hạ tiểu bối chúng ta vô cùng tốt. Hắn cũng không phải hèn hạ vô sỉ như Ngải Đức La kia.
- Thái Minh, trở về.
Lôi Động nhàn nhạt nói một câu.
- Vâng, Thiếu chủ.
Hiện tại Thái Minh rất nghe lời, tuy rất không tình nguyện trong nội tâm vì không thể bóp chết hai tên kia nhưng hắn cũng không dám trái lệnh Lôi Động. Cái này không chỉ là vì thân phận hắn hay vì ban thưởng, mệnh lệnh của Minh Thần mà còn là sự tôn kính cường giả đối với Lôi Động.
Vài ngàn năm trước, Thái Minh đều tinh tường tu vi thực lực của Thiếu chủ Lôi Động. Khi đó hắn muốn giết Lôi Động thì cũng không phí quá nhiều sức lực. Nhưng thực lực của Thiếu chủ hiện tại đã vượt qua hắn rồi, tùy thời đều vượt xa hơn nữa. Thực lực vi tôn, Thái Minh tự nhiên càng thêm kính trọng Lôi Động.
- Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, Thương Lan nói ngươi làm người cũng không tệ lắm, cầu tình cho ngươi. Hiện tại bổn thiếu chủ cho ngươi một cơ hội.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Nếu như ngươi có thể hoàn toàn buông tha nguyên thần của ngươi, tiếp nhận tinh thần lạc ấn của bổn Thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ tha chết cho ngươi, về sau nếu ngươi lập được công lao thì ngươi muốn ban thưởng nửa miếng hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không được.
Sắc mặt Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly âm tình bất định, nhìn nhìn Thương Lan. Không nghĩ tới Ngải Đức La đau khổ cầu xin Thống khổ nữ vương nhưng nàng ta cũng không chịu tha thứ cho hắn. Nhưng hắn lại không mở miệng cầu khẩn Thương Lan thì nàng đã chủ động cầu tình cho mình, điều này cũng làm hắn có chút cảm khái vạn phần.
Sau khi do dự thật lâu, hắn thở dài một hơi, nói:
- Chủ thượng, ngài thật sự có thể cho ta nửa miếng Hỗn độn bổn nguyên?
- Chỉ cần ngươi thật tâm thần phục Bổn thiếu chủ thì đương nhiên chỗ tốt không thiếu phần cho ngươi.
Lôi Động thập phần uy nghiêm, nói:
- Nhưng hiện tại ngươi là người chờ xử tội, vô công bất hưởng. Chờ ngươi lập được đầy đủ công trạng thì bổn thiếu chủ tự nhiên ban thưởng Hỗn độn bổn nguyên cho ngươi.
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình đường đường là một cường giả đỉnh phong lại rơi vào tình trạng như bây giờ. Bất quá cũng may, có hy vọng đạt được Hỗn độn bổn nguyên. Thấy đối phương cũng không phải không quan tâm mình có đầu hàng hay không, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng liền không dám suy nghĩ nhiều hơn nữa, liền cung kính chắp tay nói:
- Đã như vậy, Chung Ly tự nguyện đầu nhập Thiếu chủ. Trước kia có nhiều chỗ đắc tội, mong Thiếu chủ rộng lòng bỏ qua.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thật tâm đầu nhập vào thì Bổn thiếu chủ tự nhiên đối đãi với ngươi như là người một nhà. Nhưng nếu có chút dị tâm nào thì bổn thiếu chủ sẽ khiến ngươi sống không được mà chết cũng không xong.
Lôi Động sẵng giọng, hiện tại hắn đang ở trong trạng thái Chúa tể Càn Khôn, phối hợp với thực lực cường đại của hắn thì lời nói ra đương nhiên thập phần uy thế.
- Thuộc hạ còn có một yêu cầu quá đáng. Hổ Hoàng Bạch Ly là hảo hữu chí giao nhiều năm với thuộc hạ, hắn làm người cũng không tệ. Không biết chủ thượng có thể cho hắn một cơ hội hay không? Đầu nhập vào chủ thượng, lấy công chuộc tội.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng nói cẩn thận từng ly từng tí.
- Chung Ly, ngươi đã đầu nhập bổn thiếu chủ, ta cũng không thể không cho ngươi chút mặt mũi.
Lôi Động nói, thập phần uy nghiêm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Vietwriter.com
- Bất quá, Hổ Hoàng Bạch Ly phải giao ra trăm vạn Hỗn độn kết tinh để chuộc mệnh. Về sau bổn thiếu chủ sẽ đối xử với hắn như ngươi, lập công ban thưởng, phạm sai lầm bị trừng phạt. Chỉ cần công trạng đầy đủ thì ngay cả Hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không ban thưởng.
Trước kia Lôi Động đã bế quan tu luyện một thời gian dài, cơ hồ đã tiêu hao hết tài sản của mình không còn chút nào, hiện tại hắn cần rất nhiều Hỗn độn kết tinh để bổ sung phần tài nguyên bị thiếu hụt. Sở dĩ hắn chịu lời cầu tình, thu nhận hai tên này. Thứ nhất là cấp chút mặt mũi cho thuộc hạ, thứ hai là cũng sợ tính tình cương liệt của Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, lâm vào tình huống hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì không chút do dự tự bạo đả thương địch thủ. Nếu như vậy thì hắn không đạt được chút chỗ tốt nào.
- Trăm vạn tài nguyên? Bổn hoàng đâu có nhiều như vậy.
Bạch Ly chấn động, lúc biết được tính mạng mình có thể được bảo toàn thì cũng có chút kinh hỉ. Nhưng cái giá chuộc mạng kia quả thực quá khủng bố rồi. Trừ phi bán Hỗn độn bạch hổ giáp đi, nếu không thì hắn không thể nào gom góp được một khoản tiền lớn như vậy.
- Bạch huynh an tâm một chút, chớ vội.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng muốn lôi kéo vài minh hữu trong trận doanh của Lôi Động, như vậy sẽ dễ lăn lộn hơn. Hắn liền trực tiếp nói sảng khoái:
- Chung Ly ta nguyện ý giúp ngươi 50 vạn tài nguyên. Bạch huynh, núi xanh còn đó thì lo gì không có củi đốt? Huống chi chủ thượng cũng đã nói, về sau chỉ cần lập được nhiều công trạng thì sẽ thưởng phạt phân minh. Chỉ cần có thể đạt được chút ít Hỗn độn bổn nguyên thì không chỗ tốt không thể lường được.
Lời này rất có lý, Hổ Hoàng Bạch Ly cân nhắc một chút, chắp tay nói với Lôi Động.
- Vậy thì sau này thuộc hạ sẽ theo chủ thượng lăn lộn. Bất quá, thuộc hạ cũng có một yêu cầu quá đáng. Về sau chủ thượng chinh chiến Tam Giới, có thể hạ thủ lưu tình với Bạch Hổ nhất tộc hay không?
- Trong mắt Bổn thiếu chủ ta, chỉ có ba loại người. Một là người nhà, hai là minh hữu, ba là địch nhân.
Ánh mắt Lôi Động nhìn chằm chằm lên người Bạch Ly, nói ra:
- Chỉ cần ngươi có thể khiến Bạch Hổ nhất tộc ra sức vì ngươi, bổn thiếu chủ tự nhiên không đuổi tận giết tuyệt Bạch Hổ nhất tộc. Nếu như bọn hắn dám cả gan đối nghịch với bổn thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ nhất định không hạ thủ lưu tình. Bạch Ly, sống chết của Bạch Hổ nhất tộc ngươi chỉ có thể dựa vào tay ngươi.
- Thuộc hạ thân là điện chủ Bạch Hổ điện, trong tộc vẫn luôn có chút uy vọng.
Hổ Hoàng Bạch Ly do dự một chút rồi nói ra:
- Chỉ cần chủ thượng cho thuộc hạ một thời gian thì thuộc hạ sẽ thuyết phục Bạch hổ nhất tộc đi theo chủ thượng.
Lôi Động rất thỏa mãn, nhẹ gật đầu, sau đó phân biệt tuyên khắc tinh thần lạc ấn lên nguyên thần bọn hắn. Loại phương thức này chính là tà thuật khống chế tinh thần của Minh Cơ. Sau mấy lần thi triển thì Lôi Động cũng dần dần quen với bản chất phương thức khống chế này.
Chỉ cần đối phương không đề phòng chút nào thì Lôi Động có thể hoàn toàn triển khai ý thức thần hồn của mình, trực tiếp xâm nhập vào sâu trong thần hồn bọn hắn, hạ tinh thần lạc ấn của mình mà không cần tốn hao nhiều sức lực.
Bọn hắn đã quyết định chủ ý trong nội tâm, coi như là tự bạo nhục thể, nguyên thần cùng với Thiên Khuyết Tiên Kiếm của mình thì cũng tuyệt đối không để đối phương làm nhục.
- Chủ nhân, chủ nhân.
Thương Lan tiên tử bay lại, có chút tránh né, cuống quít nói với Lôi Động:
- Nô tài, nô tài có thể cầu tình cho Chung Ly đại nhân hay không? Mặc dù Chung Ly đại nhân là người có chút kiêu ngạo, nhưng từ trước đến nay đối với những thuộc hạ tiểu bối chúng ta vô cùng tốt. Hắn cũng không phải hèn hạ vô sỉ như Ngải Đức La kia.
- Thái Minh, trở về.
Lôi Động nhàn nhạt nói một câu.
- Vâng, Thiếu chủ.
Hiện tại Thái Minh rất nghe lời, tuy rất không tình nguyện trong nội tâm vì không thể bóp chết hai tên kia nhưng hắn cũng không dám trái lệnh Lôi Động. Cái này không chỉ là vì thân phận hắn hay vì ban thưởng, mệnh lệnh của Minh Thần mà còn là sự tôn kính cường giả đối với Lôi Động.
Vài ngàn năm trước, Thái Minh đều tinh tường tu vi thực lực của Thiếu chủ Lôi Động. Khi đó hắn muốn giết Lôi Động thì cũng không phí quá nhiều sức lực. Nhưng thực lực của Thiếu chủ hiện tại đã vượt qua hắn rồi, tùy thời đều vượt xa hơn nữa. Thực lực vi tôn, Thái Minh tự nhiên càng thêm kính trọng Lôi Động.
- Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, Thương Lan nói ngươi làm người cũng không tệ lắm, cầu tình cho ngươi. Hiện tại bổn thiếu chủ cho ngươi một cơ hội.
Lôi Động bình tĩnh nói:
- Nếu như ngươi có thể hoàn toàn buông tha nguyên thần của ngươi, tiếp nhận tinh thần lạc ấn của bổn Thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ tha chết cho ngươi, về sau nếu ngươi lập được công lao thì ngươi muốn ban thưởng nửa miếng hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không được.
Sắc mặt Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly âm tình bất định, nhìn nhìn Thương Lan. Không nghĩ tới Ngải Đức La đau khổ cầu xin Thống khổ nữ vương nhưng nàng ta cũng không chịu tha thứ cho hắn. Nhưng hắn lại không mở miệng cầu khẩn Thương Lan thì nàng đã chủ động cầu tình cho mình, điều này cũng làm hắn có chút cảm khái vạn phần.
Sau khi do dự thật lâu, hắn thở dài một hơi, nói:
- Chủ thượng, ngài thật sự có thể cho ta nửa miếng Hỗn độn bổn nguyên?
- Chỉ cần ngươi thật tâm thần phục Bổn thiếu chủ thì đương nhiên chỗ tốt không thiếu phần cho ngươi.
Lôi Động thập phần uy nghiêm, nói:
- Nhưng hiện tại ngươi là người chờ xử tội, vô công bất hưởng. Chờ ngươi lập được đầy đủ công trạng thì bổn thiếu chủ tự nhiên ban thưởng Hỗn độn bổn nguyên cho ngươi.
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình đường đường là một cường giả đỉnh phong lại rơi vào tình trạng như bây giờ. Bất quá cũng may, có hy vọng đạt được Hỗn độn bổn nguyên. Thấy đối phương cũng không phải không quan tâm mình có đầu hàng hay không, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng liền không dám suy nghĩ nhiều hơn nữa, liền cung kính chắp tay nói:
- Đã như vậy, Chung Ly tự nguyện đầu nhập Thiếu chủ. Trước kia có nhiều chỗ đắc tội, mong Thiếu chủ rộng lòng bỏ qua.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thật tâm đầu nhập vào thì Bổn thiếu chủ tự nhiên đối đãi với ngươi như là người một nhà. Nhưng nếu có chút dị tâm nào thì bổn thiếu chủ sẽ khiến ngươi sống không được mà chết cũng không xong.
Lôi Động sẵng giọng, hiện tại hắn đang ở trong trạng thái Chúa tể Càn Khôn, phối hợp với thực lực cường đại của hắn thì lời nói ra đương nhiên thập phần uy thế.
- Thuộc hạ còn có một yêu cầu quá đáng. Hổ Hoàng Bạch Ly là hảo hữu chí giao nhiều năm với thuộc hạ, hắn làm người cũng không tệ. Không biết chủ thượng có thể cho hắn một cơ hội hay không? Đầu nhập vào chủ thượng, lấy công chuộc tội.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng nói cẩn thận từng ly từng tí.
- Chung Ly, ngươi đã đầu nhập bổn thiếu chủ, ta cũng không thể không cho ngươi chút mặt mũi.
Lôi Động nói, thập phần uy nghiêm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Vietwriter.com
- Bất quá, Hổ Hoàng Bạch Ly phải giao ra trăm vạn Hỗn độn kết tinh để chuộc mệnh. Về sau bổn thiếu chủ sẽ đối xử với hắn như ngươi, lập công ban thưởng, phạm sai lầm bị trừng phạt. Chỉ cần công trạng đầy đủ thì ngay cả Hỗn độn bổn nguyên cũng không thể không ban thưởng.
Trước kia Lôi Động đã bế quan tu luyện một thời gian dài, cơ hồ đã tiêu hao hết tài sản của mình không còn chút nào, hiện tại hắn cần rất nhiều Hỗn độn kết tinh để bổ sung phần tài nguyên bị thiếu hụt. Sở dĩ hắn chịu lời cầu tình, thu nhận hai tên này. Thứ nhất là cấp chút mặt mũi cho thuộc hạ, thứ hai là cũng sợ tính tình cương liệt của Hổ Hoàng và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, lâm vào tình huống hẳn phải chết không thể nghi ngờ thì không chút do dự tự bạo đả thương địch thủ. Nếu như vậy thì hắn không đạt được chút chỗ tốt nào.
- Trăm vạn tài nguyên? Bổn hoàng đâu có nhiều như vậy.
Bạch Ly chấn động, lúc biết được tính mạng mình có thể được bảo toàn thì cũng có chút kinh hỉ. Nhưng cái giá chuộc mạng kia quả thực quá khủng bố rồi. Trừ phi bán Hỗn độn bạch hổ giáp đi, nếu không thì hắn không thể nào gom góp được một khoản tiền lớn như vậy.
- Bạch huynh an tâm một chút, chớ vội.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng muốn lôi kéo vài minh hữu trong trận doanh của Lôi Động, như vậy sẽ dễ lăn lộn hơn. Hắn liền trực tiếp nói sảng khoái:
- Chung Ly ta nguyện ý giúp ngươi 50 vạn tài nguyên. Bạch huynh, núi xanh còn đó thì lo gì không có củi đốt? Huống chi chủ thượng cũng đã nói, về sau chỉ cần lập được nhiều công trạng thì sẽ thưởng phạt phân minh. Chỉ cần có thể đạt được chút ít Hỗn độn bổn nguyên thì không chỗ tốt không thể lường được.
Lời này rất có lý, Hổ Hoàng Bạch Ly cân nhắc một chút, chắp tay nói với Lôi Động.
- Vậy thì sau này thuộc hạ sẽ theo chủ thượng lăn lộn. Bất quá, thuộc hạ cũng có một yêu cầu quá đáng. Về sau chủ thượng chinh chiến Tam Giới, có thể hạ thủ lưu tình với Bạch Hổ nhất tộc hay không?
- Trong mắt Bổn thiếu chủ ta, chỉ có ba loại người. Một là người nhà, hai là minh hữu, ba là địch nhân.
Ánh mắt Lôi Động nhìn chằm chằm lên người Bạch Ly, nói ra:
- Chỉ cần ngươi có thể khiến Bạch Hổ nhất tộc ra sức vì ngươi, bổn thiếu chủ tự nhiên không đuổi tận giết tuyệt Bạch Hổ nhất tộc. Nếu như bọn hắn dám cả gan đối nghịch với bổn thiếu chủ thì bổn thiếu chủ sẽ nhất định không hạ thủ lưu tình. Bạch Ly, sống chết của Bạch Hổ nhất tộc ngươi chỉ có thể dựa vào tay ngươi.
- Thuộc hạ thân là điện chủ Bạch Hổ điện, trong tộc vẫn luôn có chút uy vọng.
Hổ Hoàng Bạch Ly do dự một chút rồi nói ra:
- Chỉ cần chủ thượng cho thuộc hạ một thời gian thì thuộc hạ sẽ thuyết phục Bạch hổ nhất tộc đi theo chủ thượng.
Lôi Động rất thỏa mãn, nhẹ gật đầu, sau đó phân biệt tuyên khắc tinh thần lạc ấn lên nguyên thần bọn hắn. Loại phương thức này chính là tà thuật khống chế tinh thần của Minh Cơ. Sau mấy lần thi triển thì Lôi Động cũng dần dần quen với bản chất phương thức khống chế này.
Chỉ cần đối phương không đề phòng chút nào thì Lôi Động có thể hoàn toàn triển khai ý thức thần hồn của mình, trực tiếp xâm nhập vào sâu trong thần hồn bọn hắn, hạ tinh thần lạc ấn của mình mà không cần tốn hao nhiều sức lực.
Bình luận facebook