Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1006
Hàn Thạc, Diana không ở lại Phong Khiếu sơn cốc bao lâu. Cùng Tiểu Khô Lâu đối mặt đàm luận một phen thì Hàn Thạc phát hiện ra thần cách do hắn hình thành dường như không cùng loại với của mười hai đại Thần cách Chủ thần, rồi cũng không đưa ra thêm ý kiến gì cho Tiểu Khô Lâu, chỉ để hắn tự mình lĩnh ngộ kỹ càng lực lượng của thần cách.
Thân ngoại hóa thân này của Hàn Thạc dẫn theo Diana cũng không lập tức vội vã trở về Vùng đất hỗn loạn. Trên đường trở về cứ thong thả bồi tiếp Diana du sơn ngoạn thủy, còn thời gian thì cứ để mặc cho nàng sắp đặt.
Hiện giờ thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc ngoài việc chưa triệt để dung hợp, còn thì chẳng còn chỗ nào khiến hắn phải lo lắng. Tìm không được phương pháp khiến mười ba hệ lực lượng dung hợp với nhau thì Hàn Thạc đừng hòng tiến thêm một bước, cho nên chỉ đành mặc kệ mà thôi. Lại thêm bản thể của hắn có tiến bộ mãnh liệt tại Ma Ẩn cốc cho nên tấm thân này có thể tận tình bồi tiếp Diana đi phiêu lãng.
Mặc dù thân thể có chỗ đặc biệt nên Hàn Thạc không cách nào quá thân mật với Diana, nhưng nàng có hắn bồi tiếp bên cạnh vẫn thấy hạnh phúc vô cùng. Có thể nắm tay Hàn Thạc thả bộ nhàn nhã ngắm cảnh đẹp, chuyện này đã đủ để Diana cảm thấy thỏa mãn.
Đến Chúng Thần đại lục bao nhiêu năm nay, khu vực hoạt động của Hàn Thạc cũng chỉ vẻn vẹn giới hạn ở ba đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong và Thời Không, còn thì chỉ có Vùng đất hỗn loạn.
Mười hai thần vực của Chúng Thần đại lục, đa số là các nơi hắn đều chưa từng đi qua. Tuy nói là thông qua tin tức hắn cũng đủ hiểu kết cục cùng tình huống tổng thể của Chúng Thần đại lục, nhưng cụ thể thế nào thì lại không biết.
Hiện giờ thời gian dư dả, Chúng Thần chi chiến đã chính thức mở màn, cũng chẳng có gì kịch liệt, chỉ giới hạn trong các đại thần vực Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, Sinh Mệnh, Quang Minh, Thủy. Còn một nửa số thần vực thì vẫn chưa tham chiến, hơn nữa cho dù là sáu đại thần vực có tham chiến thì cuộc chiến cũng không phải là tối mày tối mặt.
Chúng Thần chi chiến còn chưa kết thúc, Thiên Không thành vẫn chưa tới lúc khai mở, huống chi cho dù Chúng Thần chi chiến kết thúc thì lực lượng bản thể của Hàn Thạc cũng chưa đột phá cảnh giới Ma chủ, muốn đi khai mở Thiên Không thành cũng không có khả năng, cho nên cũng còn cần phải đợi một khoảng thời gian.
Có được lúc nhàn hạ rảnh rỗi này, nên hắn muốn đi thăm mười hai đại thần vực một phen, cho xong việc bồi tiếp Diana thoải mái đi chơi càng nhiều nơi càng tốt cho thỏa chí tang bồng.
Ngoài ra, bản thể Hàn Thạc ở nơi xa tại Ma Ẩn cốc của Vùng đất hỗn loạn cũng đang ở dưới lòng đất tiếp tục tu luyện lực lượng do Cửu địa Huyền âm tụ linh trận trợ giúp, hòng thoát thai hoán cốt thêm một lần.
Ma Ẩn cốc. Trong một toà đình viện tĩnh mịch.
Rosie với mái tóc bạch kim đang lẳng lặng ngồi trên một ghế đá, nhìn cây cảnh, tiểu kiều nước chảy xinh xắn trong đình viện, mọi thứ đều đầy sinh cơ, còn nàng thì vẻ mặt lại rất ư hiu quạnh.
Rosie dẫn theo cự nhân đến vùng sa mạc hoang vu bình lặng ngoài ngàn dặm. Đột nhiên có một người bước vào toà đình viện yên tĩnh này, phá đi nét bình lặng của nàng.
Rosie đang chăm chú nhìn cây cầu nhỏ có nước chảy bên dưới chỉ liếc mắt nhìn tới Romont đang tùy tiện bước tới. Nhìn thấy thân hình đặc biệt do hấp thụ kim chúc tạo thành, nàng chỉ nhíu mày hỏi:
- Romont, ngươi tới đây làm gì? Thân thể của ngươi dường như lại có biến hóa.
Romont cười ha hả nói:
- Trước đây không lâu ta có đi tìm Hàn Kim, vừa may Adelina cũng ở đó. Ta vốn định hỏi hai người một số điểm dị thường về thân thể của ta. Ai ngờ cả hai liên thủ đánh ta một trận. Bà mẹ nó, nhưng sau khi bị đánh một trận mà thân thể của ta vẫn thấy vô cùng thoải mái. Độ kiên cố lại còn đạt tới một cảnh giới mới nữa, thật muốn ngày nào cũng được bọn họ đập ta một trận!
Rosie ngạc nhiên sững sờ một lúc rồi mới nghĩ tới cho dù là Hàn Kim hay Adelina thì lực lượng trên người cũng đều đặc biệt vô cùng. Thân thể của Romont chỉ cần thêm một số đặc tính kim chúc trong cơ thể Hàn Kim cùng Adelina thì đối với hắn khẳng định là có nhiều chỗ lợi.
- Romont, cảnh giới hiện giờ của ngươi hơi quái dị, ngươi có biết thực lực của ngươi rốt cuộc là tới giai đoạn nào chưa? - Rosie suy nghĩ một hồi rồi mới mở lời hỏi. Bạn đang đọc truyện tại - http://Janet
- Ta không biết là kinh nghiệm của ta hiện giờ đã tới mức nào. Nhưng trước đó ta có gặp Salas. Ta có thử đánh lén hắn, sau khi bị phát hiện, Salas không biết là ta, cũng không khách khí, hung hăng ra tay với ta. Ta cũng cứng cỏi chịu một đòn lôi điện oanh kích của hắn, sau đó phát hiện ra căn bản không có bị thương gì, khôi phục vài ngày là khoẻ lại hết. - Romont đắc ý nói.
Rosie nhẹ nhàng hất mái tóc rồi kinh ngạc nói:
- Salas có cảnh giới của Chủ thần, đánh toàn lực một đòn không ngờ cũng không làm trọng thương Romont nhà ngươi. Thực lực hiện giờ của ngươi cũng thật là mạnh mẽ ha.
Romont cười ha hả nói:
- Sau này ta cùng Salas chiến đấu, lực lượng lôi điện của hắn chẳng có tác dụng gì với thân thể của ta, chỉ làm thần hồn của ta bị tê mà thôi. Tài nghệ ta không bằng hắn, nhưng cho dù như vậy, Salas cũng sẽ đau đầu vô cùng. Thật không biết vì sao Bryan lại lợi hại như vậy. Chỉ hơi cải biến thân thể của ta một chút là ta đã phát sinh biến hóa dữ dội như vậy.
Chần chừ một chút rồi Romont mới cảm kích nói với Rosie:
- Cũng may là năm đó ngươi dẫn Bryan đại nhân tới tìm ta, bằng không ta sợ rằng vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng ở cái đầm lầy đó, thêm cả ngàn năm cũng chẳng đạt tới cảnh giới ngày nay!
Vừa nghe hắn đề cập tới Hàn Thạc, sắc mặt Rosie liền lộ vẻ mất mát, hờ hững nói:
- Từ sau khi hắn đi vào lòng đất, ta cũng lâu lắm rồi không gặp hắn. Mặc dù ta ngày nay cũng đã đạt tới Thượng vị thần hậu kỳ, nhưng so với lúc còn kịch liệt với hắn thì đã cách biệt một trời một vực rồi.
Rosie nói tới đây liền ngưng, chỉ lộ vẻ bất đắc dĩ cùng chua xót. Nghĩ tới năm đó lần đầu Hàn Thạc tới Ác Ma Phong, bị nàng truy sát chỉ có thể bỏ trốn khắp nơi. Chỉ cách vài chục năm, lần đầu hắn trở về Ác Ma phong đã có thể thắng được nàng. Như hiện giờ, Hàn Thạc đã như là một Thần cách Chủ thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng xa.
Khi còn ở Hắc Ám thần vực, năm đó bên cạnh Hàn Thạc chỉ có Rosie là Thượng vị thần. Hai người thường đi chung với nhau. Hồi tưởng đến chuyện năm đó nàng cùng Hàn Thạc đại náo U Mạc thành, gặp phải những tao ngộ vô cùng thống khổ ở nơi Hofstede, lại còn khi ở chung với nhau trong lần hành trình từ Hắc Ám thần vực tới Vùng đất hỗn loạn. Những chuyện này khiến lòng Rosie đầy hoài niệm không thôi.
Hiện nay địch nhân của Rosie đã sớm bị Hàn Thạc giết sạch, nơi hỗn độn nhất của Chúng Thần đại lục là Vùng đất hỗn loạn cũng đã bị hắn nắm giữ. Năm đó những lời nói hào hùng của Hàn Thạc với Rosie đều đã thành hiện thực, nhưng nàng phát hiện khoảng cách giữa mình và hắn lại càng lúc càng xa. Điều này khiến Rosie cảm thấy vô cùng mất mát, thỉnh thoảng lại bắt đầu hối hận khi đó vì sao lại mang theo Hàn Thạc đến Vùng đất hỗn loạn.
Rosie nghĩ nếu quả Hàn Thạc không cường đại như vậy, có lẽ sự cách biệt giữa bọn họ cũng không đến nông nỗi này.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cúi đầu nhìn xuống vùng đất dưới chân. Không biết giờ phút này Hàn Thạc trong mật thất đang làm gì đây.
- Rosie, nàng tới đây một chuyến đi. - Đột nhiên một ý niệm vang lên từ nơi sâu thẳm trong thần hồn. Rosie cả kinh rồi chợt ý thức ra đây là thanh âm của Hàn Thạc, rồi chỉ sững sờ đứng đó không biết phải thế nào.
- Làm sao vậy? - Romont thấy nàng ngẩn ngơ đứng đó, nhịn không được liền lên tiếng hỏi.
- Hắn tìm ta! Hắn tìm ta! - Rosie có vẻ không kềm chế được nỗi vui mừng hưng phấn trong lòng. Sau khi nói ra hai câu này liền đi thẳng tới thông đạo ngầm dưới lòng đất, để mặc Romont đang đứng đó với vẻ mặt đầy nét quái dị.
Đại Ma VươngĐọc nhanh tại Vietwriter.com
Thân ngoại hóa thân này của Hàn Thạc dẫn theo Diana cũng không lập tức vội vã trở về Vùng đất hỗn loạn. Trên đường trở về cứ thong thả bồi tiếp Diana du sơn ngoạn thủy, còn thời gian thì cứ để mặc cho nàng sắp đặt.
Hiện giờ thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc ngoài việc chưa triệt để dung hợp, còn thì chẳng còn chỗ nào khiến hắn phải lo lắng. Tìm không được phương pháp khiến mười ba hệ lực lượng dung hợp với nhau thì Hàn Thạc đừng hòng tiến thêm một bước, cho nên chỉ đành mặc kệ mà thôi. Lại thêm bản thể của hắn có tiến bộ mãnh liệt tại Ma Ẩn cốc cho nên tấm thân này có thể tận tình bồi tiếp Diana đi phiêu lãng.
Mặc dù thân thể có chỗ đặc biệt nên Hàn Thạc không cách nào quá thân mật với Diana, nhưng nàng có hắn bồi tiếp bên cạnh vẫn thấy hạnh phúc vô cùng. Có thể nắm tay Hàn Thạc thả bộ nhàn nhã ngắm cảnh đẹp, chuyện này đã đủ để Diana cảm thấy thỏa mãn.
Đến Chúng Thần đại lục bao nhiêu năm nay, khu vực hoạt động của Hàn Thạc cũng chỉ vẻn vẹn giới hạn ở ba đại thần vực Hắc Ám, Tử Vong và Thời Không, còn thì chỉ có Vùng đất hỗn loạn.
Mười hai thần vực của Chúng Thần đại lục, đa số là các nơi hắn đều chưa từng đi qua. Tuy nói là thông qua tin tức hắn cũng đủ hiểu kết cục cùng tình huống tổng thể của Chúng Thần đại lục, nhưng cụ thể thế nào thì lại không biết.
Hiện giờ thời gian dư dả, Chúng Thần chi chiến đã chính thức mở màn, cũng chẳng có gì kịch liệt, chỉ giới hạn trong các đại thần vực Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, Sinh Mệnh, Quang Minh, Thủy. Còn một nửa số thần vực thì vẫn chưa tham chiến, hơn nữa cho dù là sáu đại thần vực có tham chiến thì cuộc chiến cũng không phải là tối mày tối mặt.
Chúng Thần chi chiến còn chưa kết thúc, Thiên Không thành vẫn chưa tới lúc khai mở, huống chi cho dù Chúng Thần chi chiến kết thúc thì lực lượng bản thể của Hàn Thạc cũng chưa đột phá cảnh giới Ma chủ, muốn đi khai mở Thiên Không thành cũng không có khả năng, cho nên cũng còn cần phải đợi một khoảng thời gian.
Có được lúc nhàn hạ rảnh rỗi này, nên hắn muốn đi thăm mười hai đại thần vực một phen, cho xong việc bồi tiếp Diana thoải mái đi chơi càng nhiều nơi càng tốt cho thỏa chí tang bồng.
Ngoài ra, bản thể Hàn Thạc ở nơi xa tại Ma Ẩn cốc của Vùng đất hỗn loạn cũng đang ở dưới lòng đất tiếp tục tu luyện lực lượng do Cửu địa Huyền âm tụ linh trận trợ giúp, hòng thoát thai hoán cốt thêm một lần.
Ma Ẩn cốc. Trong một toà đình viện tĩnh mịch.
Rosie với mái tóc bạch kim đang lẳng lặng ngồi trên một ghế đá, nhìn cây cảnh, tiểu kiều nước chảy xinh xắn trong đình viện, mọi thứ đều đầy sinh cơ, còn nàng thì vẻ mặt lại rất ư hiu quạnh.
Rosie dẫn theo cự nhân đến vùng sa mạc hoang vu bình lặng ngoài ngàn dặm. Đột nhiên có một người bước vào toà đình viện yên tĩnh này, phá đi nét bình lặng của nàng.
Rosie đang chăm chú nhìn cây cầu nhỏ có nước chảy bên dưới chỉ liếc mắt nhìn tới Romont đang tùy tiện bước tới. Nhìn thấy thân hình đặc biệt do hấp thụ kim chúc tạo thành, nàng chỉ nhíu mày hỏi:
- Romont, ngươi tới đây làm gì? Thân thể của ngươi dường như lại có biến hóa.
Romont cười ha hả nói:
- Trước đây không lâu ta có đi tìm Hàn Kim, vừa may Adelina cũng ở đó. Ta vốn định hỏi hai người một số điểm dị thường về thân thể của ta. Ai ngờ cả hai liên thủ đánh ta một trận. Bà mẹ nó, nhưng sau khi bị đánh một trận mà thân thể của ta vẫn thấy vô cùng thoải mái. Độ kiên cố lại còn đạt tới một cảnh giới mới nữa, thật muốn ngày nào cũng được bọn họ đập ta một trận!
Rosie ngạc nhiên sững sờ một lúc rồi mới nghĩ tới cho dù là Hàn Kim hay Adelina thì lực lượng trên người cũng đều đặc biệt vô cùng. Thân thể của Romont chỉ cần thêm một số đặc tính kim chúc trong cơ thể Hàn Kim cùng Adelina thì đối với hắn khẳng định là có nhiều chỗ lợi.
- Romont, cảnh giới hiện giờ của ngươi hơi quái dị, ngươi có biết thực lực của ngươi rốt cuộc là tới giai đoạn nào chưa? - Rosie suy nghĩ một hồi rồi mới mở lời hỏi. Bạn đang đọc truyện tại - http://Janet
- Ta không biết là kinh nghiệm của ta hiện giờ đã tới mức nào. Nhưng trước đó ta có gặp Salas. Ta có thử đánh lén hắn, sau khi bị phát hiện, Salas không biết là ta, cũng không khách khí, hung hăng ra tay với ta. Ta cũng cứng cỏi chịu một đòn lôi điện oanh kích của hắn, sau đó phát hiện ra căn bản không có bị thương gì, khôi phục vài ngày là khoẻ lại hết. - Romont đắc ý nói.
Rosie nhẹ nhàng hất mái tóc rồi kinh ngạc nói:
- Salas có cảnh giới của Chủ thần, đánh toàn lực một đòn không ngờ cũng không làm trọng thương Romont nhà ngươi. Thực lực hiện giờ của ngươi cũng thật là mạnh mẽ ha.
Romont cười ha hả nói:
- Sau này ta cùng Salas chiến đấu, lực lượng lôi điện của hắn chẳng có tác dụng gì với thân thể của ta, chỉ làm thần hồn của ta bị tê mà thôi. Tài nghệ ta không bằng hắn, nhưng cho dù như vậy, Salas cũng sẽ đau đầu vô cùng. Thật không biết vì sao Bryan lại lợi hại như vậy. Chỉ hơi cải biến thân thể của ta một chút là ta đã phát sinh biến hóa dữ dội như vậy.
Chần chừ một chút rồi Romont mới cảm kích nói với Rosie:
- Cũng may là năm đó ngươi dẫn Bryan đại nhân tới tìm ta, bằng không ta sợ rằng vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng ở cái đầm lầy đó, thêm cả ngàn năm cũng chẳng đạt tới cảnh giới ngày nay!
Vừa nghe hắn đề cập tới Hàn Thạc, sắc mặt Rosie liền lộ vẻ mất mát, hờ hững nói:
- Từ sau khi hắn đi vào lòng đất, ta cũng lâu lắm rồi không gặp hắn. Mặc dù ta ngày nay cũng đã đạt tới Thượng vị thần hậu kỳ, nhưng so với lúc còn kịch liệt với hắn thì đã cách biệt một trời một vực rồi.
Rosie nói tới đây liền ngưng, chỉ lộ vẻ bất đắc dĩ cùng chua xót. Nghĩ tới năm đó lần đầu Hàn Thạc tới Ác Ma Phong, bị nàng truy sát chỉ có thể bỏ trốn khắp nơi. Chỉ cách vài chục năm, lần đầu hắn trở về Ác Ma phong đã có thể thắng được nàng. Như hiện giờ, Hàn Thạc đã như là một Thần cách Chủ thần, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng xa.
Khi còn ở Hắc Ám thần vực, năm đó bên cạnh Hàn Thạc chỉ có Rosie là Thượng vị thần. Hai người thường đi chung với nhau. Hồi tưởng đến chuyện năm đó nàng cùng Hàn Thạc đại náo U Mạc thành, gặp phải những tao ngộ vô cùng thống khổ ở nơi Hofstede, lại còn khi ở chung với nhau trong lần hành trình từ Hắc Ám thần vực tới Vùng đất hỗn loạn. Những chuyện này khiến lòng Rosie đầy hoài niệm không thôi.
Hiện nay địch nhân của Rosie đã sớm bị Hàn Thạc giết sạch, nơi hỗn độn nhất của Chúng Thần đại lục là Vùng đất hỗn loạn cũng đã bị hắn nắm giữ. Năm đó những lời nói hào hùng của Hàn Thạc với Rosie đều đã thành hiện thực, nhưng nàng phát hiện khoảng cách giữa mình và hắn lại càng lúc càng xa. Điều này khiến Rosie cảm thấy vô cùng mất mát, thỉnh thoảng lại bắt đầu hối hận khi đó vì sao lại mang theo Hàn Thạc đến Vùng đất hỗn loạn.
Rosie nghĩ nếu quả Hàn Thạc không cường đại như vậy, có lẽ sự cách biệt giữa bọn họ cũng không đến nông nỗi này.
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cúi đầu nhìn xuống vùng đất dưới chân. Không biết giờ phút này Hàn Thạc trong mật thất đang làm gì đây.
- Rosie, nàng tới đây một chuyến đi. - Đột nhiên một ý niệm vang lên từ nơi sâu thẳm trong thần hồn. Rosie cả kinh rồi chợt ý thức ra đây là thanh âm của Hàn Thạc, rồi chỉ sững sờ đứng đó không biết phải thế nào.
- Làm sao vậy? - Romont thấy nàng ngẩn ngơ đứng đó, nhịn không được liền lên tiếng hỏi.
- Hắn tìm ta! Hắn tìm ta! - Rosie có vẻ không kềm chế được nỗi vui mừng hưng phấn trong lòng. Sau khi nói ra hai câu này liền đi thẳng tới thông đạo ngầm dưới lòng đất, để mặc Romont đang đứng đó với vẻ mặt đầy nét quái dị.
Đại Ma VươngĐọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook