Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80
Căn phòng Vaeni ở sát với phòng của mấy nữ lão sư thuộc Hắc Ám hệ, bất quá cũng có chút khoảng cách. Giác quan linh mẫn khiến Hàn Thạc nghe được những câu truyện trò nho nhỏ trong tòa nhà ký túc xá của những giáo sư này. Xem ra bọn họ còn chưa đi ngủ. Mỗi một lão sư của học viện Babylon đều là một cao thủ có thực lực siêu phàm, Hàn Thạc đến gần liền cố ý ẩn đi khí tức, ngay cả tiếng trái tim đập cũng trở nên chậm rãi rất nhiều. Khi Hàn Thạc đứng trước phòng của Vaeni, đang muốn đưa tay gõ cửa, đột nhiên cửa phòng mở ra. Vaeni mang đồ ngủ bằng tơ tằm, ngực lộ hẳn một vùng trắng như tuyết, vòng cổ bằng hồng bảo thạch do Hàn Thạc đưa được nàng mang trên ngực, khiến nàng càng thêm tươi đẹp mấy phần.
- Bryan, ngươi quái quái quỷ quỷ đến đây làm gì? - Vaeni hơi bực mình liếc nhìn Hàn Thạc nói.
Nhìn qua nhìn lại hai bên, Hàn Thạc kinh ngạc hỏi lại:
- Ồ, người làm sao phát hiện được ta?
- Thời gian gần đây, ta cảm thấy dường như có người theo dõi, vì thế trở nên cảnh giác, trước cửa ta đã phóng ra Sinh Mệnh Trinh Sát, ngươi vừa đến ta liền phát hiện ra ngươi rồi! - Vaeni trừng mắt nhìn Hàn Thạc, thấy Hàn Thạc lấm la lấm lét ngó đông ngó tây, giận dỗi nói.
- Ây da, Vaeni lão sư, ta có thể vào không? Đứng ngoài cửa nói chuyện, hẳn là không được tiện, lại thêm lão sư ở mấy phòng chung quanh còn chưa ngủ, vạn nhất nhìn thấy càng không được tốt.
Thừa hiểu ý tứ trong lời nói của Hàn Thạc, khuôn mặt xinh đẹp của Vaeni liền hơi ửng hồng. Nhưng Vaeni chỉ thoáng do dự, rồi cũng ngó đông ngó tây một lượt, đỏ mặt kéo Hàn Thạc vào, sau đó mới vội vàng đóng cửa lại. Vào trong phòng của Vaeni, Hàn Thạc liền phát hiện phòng này đầy vẻ nữ tính, màn giường màu hồng phấn, tấm thảm trải nền sạch sẽ. Mọi thứ được bài trí thanh nhã chứng tỏ thân phận nữ tính của chủ nhân. Đột nhiên trong lòng thoáng động, Hàn Thạc nhớ đến thế giới trước đây, thông thường những thiếu nữ trẻ tuổi không thể dễ dàng để cho người nam xa lạ nào có thể vào trong phòng của mình. Phòng của mỗi người con gái đều là của sổ tâm hồn của họ. Nếu không được họ cho phép, tuyệt đối không được tiến vào bên trong. Nghĩ đến điều này, trong lòng Hàn Thạc rung lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn vào Vaeni.
- Nhìn cái gì, mấy hôm nay ngươi đi đâu mất, còn hơn nửa tháng nữa là có một kỳ thi, ngươi phải tới tham gia. Nếu không ban quản lý có quyền thẳng tay khai trừ ngươi.
Vaeni thấy ánh mắt nồng nhiệt của Hàn Thạc, hung hăng lườm hắn, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, quay lưng lại với Hàn Thạc, tháo vòng cổ hồng bảo thạch trên chiếc cổ trắng ngần xuống.
- Ta biết rồi, ta lần này đến đây tìm người, chính là muốn thỉnh giáo người một số tri thức ma pháp. Ồ, sao người lại tháo vòng cổ ra vậy, ta thấy người mang vòng cổ này trong tuyệt đẹp rung động lòng người.
- Ai cần ngươi lo. Bây giờ cũng đã trễ rồi, ta tháo vòng cổ đương nhiên là chuẩn bị đi ngủ. Ngươi muốn thỉnh giáo tri thức ma pháp, sáng mai trời sáng hãy đến phòng thực nghiệm tìm ta. Lúc này đêm đã khuya, nếu bị người ta thấy được ngươi đang ở chỗ của ta thì rắc rối to. - Vaeni giận dữ nói với Hàn Thạc.
Đúng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, thoáng chốc, tiếng bước chân đã đến trước cửa phòng Vaeni. Trước phòng vang lên hai tiếng gõ cửa, giọng một người phụ nữ vọng vào:
- Vaeni lão sư, người còn chưa ngủ à, ta có thể vào chăng?
Đúng là lo cái gì có cái đó, Vaeni và Hàn Thạc đột nhiên liếc nhau, khuôn mặt cả hai cùng ngây ra. Sau đó Vaeni mặt oán hận trừng mắt nhìn Hàn Thạc, đưa tay ra hiệu không được nói, mở miệng đáp lại:
- Kamilla lão sư, người chờ một chút nhé, ta mở cửa ngay!
Vaeni nói rồi liền đi quanh trong phòng, mắt không ngừng nhìn khắp nơi, xem ra đang tìm chỗ giúp Hàn Thạc núp. Căn phòng Vaeni không lớn lắm, dường như không có được chổ nào đủ để giấu Hàn Thạc. Đang lúc vội vã, Vaeni đột nhiên nhìn thấy giường ngủ của mình, vẻ mặt tươi lên nhìn Hàn Thạc chỉ vào giường. Hàn Thạc thấy Vaeni lo lắng như vậy, nhún vai theo ý của Vaeni đứng lên bên bàn, đi thẳng đến chiếc giường căng tấm màn màu hồng. "Vèo" một tiếng đã phóng thẳng lên giường của Vaeni, mặt còn tỏ ra dáng vẻ hưởng thụ vô cùng. Vaeni đã đến trước cửa phòng, vừa tính mở cửa liền quay đầu nhìn lại, đột nhiên thất kinh miệng há hốc không nói nên lời, tay phải lo lắng chỉ vào gầm giường. Xem ra ý nàng ta muốn Hàn Thạc chui xuống gầm giường, không ngờ Hàn Thạc hiểu sai, ngang nhiên nằm lên chiếc giường trước giờ chưa có một người nam xa lạ nào được đụng vào.
- Vaeni lão sư, mở cửa nhanh đi! - Kamilla đứng trước cửa phòng, nhìn vào khe sáng phản chiếu bóng đèn thấy được Vaeni đã tới trước cửa, mở miệng thúc giục Vaeni.
Hàn Thạc nằm nghiêng trên giường, hít nhè nhẹ mùi hương trên giường, không nhìn thấy được ám hiệu lo lắng của Vaeni đang đứng ở cửa, cười cười nhấc tấm màn lên, dùng tấm chăn mỏng thơm tho của Vaeni che lấy cơ thể.
Thấy hành động của Hàn Thạc hiện giờ, Vaeni tức giận nghiến răng nghiến lợi, bất quá Kamilla trước cửa phòng đang thúc giục, khiến cho Vaeni không biết làm sao, không thể không mở cửa phòng được, cố gắng trấn tĩnh cười đáp:
- Kamilla lão sư, đã trễ thế này mà người còn muốn đến tìm ta à!
Kamilla là tên của một ma pháp sư cao cấp của Hắc Ám hệ, tuổi cũng đã quá trung niên, tướng mạo cũng chỉ được xem là bình thường thôi. Vừa tiến vào phòng của Vaeni, bà ta liền tự mình đi đến ngồi xuống bên bàn, cất tiếng nói:
- Lần thí luyện trước ở U Ám sâm lâm, Vong Linh hệ của các vị không ngờ lại áp chế được Quang hệ, điều này khiến chúng ta vô cùng kinh ngạc. Chẳng bao lâu nữa, hệ chúng ta cũng phải ra ngoài thí luyện, ta đến đây chính là tìm người xin bí quyết!
- Làm gì có bí quyết nào, lần trước Vong Linh hệ chúng tôi có thể săn được những con ma thú đó, hoàn toàn là nhờ may mắn thôi. Kamilla lão sư người ở trong Hắc Ám hệ đã lâu, dẫn các học viên đi thí luyện rất nhiều lần, hẳn có kinh nghiệm vô cùng mới đúng chứ, ta nghĩ người hỏi ta là lầm người rồi.
Vaeni nhìn Kamilla ngồi trong phòng, cảm thấy không được tự nhiên, sợ bà ấy sẽ phát hiện ra Hàn Thạc. Càng lo lắng, ánh mắt của Vaeni luôn nhìn tới nhìn lui mép giường bên cạnh, liên tục chú ý đến động tĩnh trên giường, sợ Hàn Thạc gây nên chút tiếng động nào, khiến cho Kamilla chú ý.
- Tấm màn giường của Vaeni lão sư rất dễ thương, người mua ở nơi đâu vậy! - Kamilla đột nhiên đứng lên, bất ngờ đi thẳng đến bên giường của Vaeni, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn giường, vẻ mặt tỏ vẻ hết sức hứng thú.
Trong lòng run lên, Vaeni đột nhiên nhanh chóng tiến đến, khi Kamilla đi đến bên giường, nàng ngồi xuống dùng thân mình trực tiếp ngăn chặn ánh mắt của Kamilla.
Ưỡn thẳng lưng chắn ngay đằng trước, Vaeni nói nhanh:
- Chính là những đồ của Cửa hàng Mier, Kamilla lão sư thích thú như vậy, hay cũng đi sắm một cái đi, chỉ cần một kim tệ là đủ rồi. Không …
Cái giường của Vaeni vốn không lớn lắm, Hàn Thạc nằm nghiêng một bên, lại áp sát vào tường rồi, nhưng Vaeni lúc này nóng nảy, đột nhiên ngồi lên trên giường, cả bàn tọa không ngờ đặt ngay trên mu bàn tay trái của Hàn Thạc. Vaeni đang giải thích với Kamilla đến khúc cuối, một tiếng "Không" vang lên đã cho thấy Vaeni cũng cảm thấy không ổn.
- Té ra là mua từ Cửa hàng Mier, khó trách thứ này lại xinh xắn như vậy. Đáng tiếc ta cũng đã nhiều tuổi rồi, lại không được xinh đẹp như Vaeni lão sư, nếu lại mua cái màn này, nhất định sẽ bị những người lớp sau chê trách rồi.
Bàn tọa đầy đặn của Vaeni đặt ngay trên mu bàn tay của Hàn Thạc, khiến Hàn Thạc có cảm giác tuyệt vời. Trong nhất thời cảm thấy êm ái vừa ý không biết tốt đến thế nào. Đang lúc Hàn Thạc cảm thấy mê mẩn thỏa mãn, đột nhiên phát hiện không còn cảm giác nữa, trong lòng Hàn Thạc đột nhiên dâng lên thất vọng, cẩn thận chú ý chi tiết, phát hiện Vaeni thân thể vẫn giữ nguyên thế ngồi, chỉ có eo lưng dùng lực hơi hơi nâng bàn tọa lên. Chỗ Vaeni ngồi vừa đúng che được ánh mắt của Kamilla, nếu như Vaeni chuyển mình thì Hàn Thạc sau lưng sẽ có khả năng bị phát hiện. Vaeni rõ ràng cảm giác được mình ngồi đúng ngay chỗ không nên ngồi, còn không thể di động thân hình, chỉ có thể cố gắng nâng mông lên, tránh để Hàn Thạc chiếm được tiện nghi. Hàn Thạc từ sau nhìn tới, có thể nhìn thấy cái cổ thẹn đỏ của Vaeni, bờ vai xinh xắn và cái lưng mỹ miều. Còn bởi vì phải rướn người lên, nên bộ mông căng tròn đầy đặn của Vaeni đập hết vào mắt của Hàn Thạc.
Vaeni và Kamilla nói chuyện gì đó, Hàn Thạc cũng không hề hay biết, ánh mắt nóng đỏ tham lam đảo suốt trên người Vaeni. Vaeni thân là ma pháp sư, giữ nguyên tư thế như vậy cũng hệt như đang đứng tấn khó nhọc, chỉ một lúc cả người hơi run lên. Không biết do thực sự không chịu đựng nổi, hay phát hiện Hàn Thạc đã rút ra khỏi khu vực đó. Thân thể Vaeni buông lỏng ra, cặp mông ngồi hẳn xuống.
Một tiếng "đừng" lại phát ra từ miệng Vaeni, tay Hàn Thạc lật lại ngửa lên trên, lòng bàn tay áp thẳng vào mông Vaeni, năm ngón hơi hơi cong lại, sờ mó vào khu vực mẫn cảm của Vaeni, lập tức khiến cho Vaeni nhịn không được nhẹ hô một tiếng.
- Vaeni lão sư, người thế nào vậy, mặt đỏ rực thế kia, thân thể phát nóng, có phải bị bệnh không, để ta giúp người xem thử thế nào nhé?
- Không, không có gì. Kamilla lão sư nếu như không có chuyện gì, hay là đi trước đi, ta … Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi sớm một chút! - Vaeni vừa nói vừa run rẩy nhấc mông lên, muốn vươn người đứng thẳng dậy.
Hàn Thạc vốn đang hưởng thụ bộ mông trắng nõn mềm mại đẹp đẽ, vừa thấy mất đi cảm giác, ma xui quỷ khiến thế nào lại vô ý duỗi tay ra, vuốt ve bờ mông của Vaeni vừa mới nhấc lên. Thân thể Vaeni đang đứng thẳng lên thật nhanh, đột nhiên run lên bởi đợt kích thích mãnh liệt này, cả người không chịu đựng nỗi lại ngồi xuống, cả bờ mông đều nằm gọn trong bàn tay đang khua khoắng loạn xạ của Hàn Thạc. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Sao vậy, sao vậy Vaeni lão sư, cơ thể người chắc chắn có vấn đề!
Kamilla lo lắng lên tiếng, sau đó mới vén màn giường lên, muốn đỡ lấy thân thể đột nhiên thất thần ngồi xuống của Vaeni, bất ngờ nhìn thấy cặp mắt đỏ rực của Hàn Thạc, thất thanh kinh hô lên! Tiếng hô thất thanh này khiến cho Vaeni đang mê loạn bừng tỉnh. Vaeni đã tỉnh lại liền nhanh chóng đứng thẳng lên, cũng không thèm để ý đến Hàn Thạc, vội vàng hoang mang giải thích:
- Kamilla lão sư, hắn là học sinh của ta, đến đây để hỏi ta một số vấn đề, ta sợ người hiểu lầm vì thế mới kêu hắn trốn vào đó.
- Vaeni lão sư, người không cần phải giải thích, đây là chuyện riêng của người. À há, khó trách người đã cự tuyệt ý tốt của những người nhiều tuổi, ngay cả Jean cũng không được nhận lời, té ra là như vậy. Quan hệ của hai người không ngờ đã phát triển đến giai đoạn lên giường, thật sự khiến ta phải kinh ngạc. Vaeni lão sư, thật là có lỗi vì đã phá ngang chuyện tốt của hai người, ta đi ngay đây! - Kamilla kêu lên một tiếng kinh ngạc, nói mấy tiếng xin lỗi quái dị, sau đó đi thẳng ra bên ngoài.
Vaeni trong lòng hoảng loạn vô cùng, không khỏi kéo Kamilla lại, dường như muốn nói mọi chuyện cho rõ. Bất quá nàng giải thích thế nào đi nữa, Kamilla đều tỏ ra mơ mơ hồ hồ, thể hiện trong lòng hiểu rất rõ, cười ha hả đi khỏi phòng của Vaeni. Đợi khi Kamilla ra khỏi phòng, Vaeni đứng trước cửa quay vào, nóng nảy đi vòng quanh bàn một vòng, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, giương nanh múa vuốt xông thẳng đến Hàn Thạc trên giường, mở miệng quát lên thánh thót:
- Bryan đáng chết, hôm nay ta tuyệt đối không tha cho ngươi.
Thanh âm vừa dứt, Vaeni đã phốc lên giường, khuôn mặt giận dữ nhìn Hàn Thạc, tay đám chân đá, nắm tay nhỏ nhắn đập vào ngực Hàn Thạc như mưa. Vaeni vốn là ma pháp sư, căn bản dùng quyền cước tấn công không gây được chút thương tích nào cho Hàn Thạc. Bất quá Vaeni đang bị kích động, múa loạn cả hai tay, bộ ngực rung rinh, sau khi nhảy xổ lên giường quần áo tung lên, cặp đùi trắng nõn lộ hết ra ngoài, Hàn Thạc hoàn toàn mê đắm ngất ngây.
Đầu tiên còn giả vờ đưa tay đón đỡ một lượt, sau đó Hàn Thạc trong lòng kích động khó chịu, đầu óc hừng hực đẩy ngã Vaeni, dùng thân thể mạnh mẽ rắn chắc đè hẳn lên thân thể nở nang đẹp đẽ của Vaeni, miệng không ngừng nói:
- Vaeni lão sư, bình tĩnh lại đi, bình tĩnh lại đi.
Miệng Hàn Thạc kêu Vaeni bình tĩnh lại, nhưng lại ép chặt người Vaeni, ngực chạm vào cảm nhận đôi gò bồng đảo nhọn hoắc của Vaeni, bụng ép chặt vào Vaeni. Sau khi Vaeni vùng vẫy một lúc, thân thể hai người ma sát vào nhau, khiến cho Hàn Thạc dần dần mê muội không còn tự chủ. Chỉ thấy Hàn Thạc khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt lộ ra quang mang nóng rực khiến Vaeni thấy phát sợ. Đến khi toàn thân Vaeni không động đậy được, bị Hàn Thạc ôm chặt hoàn toàn, Vaeni thấy Hàn Thạc thở hổn hển, ánh mắt ngập đầy dục vọng nhìn nàng, miệng vẫn không ngừng nói:
- Người bình tĩnh lại, người bình tĩnh lại.
Vaeni trong lòng không khỏi chán nản: "Hắn rõ ràng kích động hơn ai hết, không ngờ lại còn bảo mình tỉnh táo." Trong vòng tay càng ngày càng chặt, giãy dụa cũng không được nữa, Vaeni nhìn Hàn Thạc đang dần dần tiến gần, trong lòng vô cùng lo lắng, miệng không ngừng hét lên:
- Quỷ tha ma bắt ngươi, dừng lại mau, nếu không ta không khách khí đâu.
Đại Ma VươngĐọc nhanh tại Vietwriter.com
- Bryan, ngươi quái quái quỷ quỷ đến đây làm gì? - Vaeni hơi bực mình liếc nhìn Hàn Thạc nói.
Nhìn qua nhìn lại hai bên, Hàn Thạc kinh ngạc hỏi lại:
- Ồ, người làm sao phát hiện được ta?
- Thời gian gần đây, ta cảm thấy dường như có người theo dõi, vì thế trở nên cảnh giác, trước cửa ta đã phóng ra Sinh Mệnh Trinh Sát, ngươi vừa đến ta liền phát hiện ra ngươi rồi! - Vaeni trừng mắt nhìn Hàn Thạc, thấy Hàn Thạc lấm la lấm lét ngó đông ngó tây, giận dỗi nói.
- Ây da, Vaeni lão sư, ta có thể vào không? Đứng ngoài cửa nói chuyện, hẳn là không được tiện, lại thêm lão sư ở mấy phòng chung quanh còn chưa ngủ, vạn nhất nhìn thấy càng không được tốt.
Thừa hiểu ý tứ trong lời nói của Hàn Thạc, khuôn mặt xinh đẹp của Vaeni liền hơi ửng hồng. Nhưng Vaeni chỉ thoáng do dự, rồi cũng ngó đông ngó tây một lượt, đỏ mặt kéo Hàn Thạc vào, sau đó mới vội vàng đóng cửa lại. Vào trong phòng của Vaeni, Hàn Thạc liền phát hiện phòng này đầy vẻ nữ tính, màn giường màu hồng phấn, tấm thảm trải nền sạch sẽ. Mọi thứ được bài trí thanh nhã chứng tỏ thân phận nữ tính của chủ nhân. Đột nhiên trong lòng thoáng động, Hàn Thạc nhớ đến thế giới trước đây, thông thường những thiếu nữ trẻ tuổi không thể dễ dàng để cho người nam xa lạ nào có thể vào trong phòng của mình. Phòng của mỗi người con gái đều là của sổ tâm hồn của họ. Nếu không được họ cho phép, tuyệt đối không được tiến vào bên trong. Nghĩ đến điều này, trong lòng Hàn Thạc rung lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn vào Vaeni.
- Nhìn cái gì, mấy hôm nay ngươi đi đâu mất, còn hơn nửa tháng nữa là có một kỳ thi, ngươi phải tới tham gia. Nếu không ban quản lý có quyền thẳng tay khai trừ ngươi.
Vaeni thấy ánh mắt nồng nhiệt của Hàn Thạc, hung hăng lườm hắn, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, quay lưng lại với Hàn Thạc, tháo vòng cổ hồng bảo thạch trên chiếc cổ trắng ngần xuống.
- Ta biết rồi, ta lần này đến đây tìm người, chính là muốn thỉnh giáo người một số tri thức ma pháp. Ồ, sao người lại tháo vòng cổ ra vậy, ta thấy người mang vòng cổ này trong tuyệt đẹp rung động lòng người.
- Ai cần ngươi lo. Bây giờ cũng đã trễ rồi, ta tháo vòng cổ đương nhiên là chuẩn bị đi ngủ. Ngươi muốn thỉnh giáo tri thức ma pháp, sáng mai trời sáng hãy đến phòng thực nghiệm tìm ta. Lúc này đêm đã khuya, nếu bị người ta thấy được ngươi đang ở chỗ của ta thì rắc rối to. - Vaeni giận dữ nói với Hàn Thạc.
Đúng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, thoáng chốc, tiếng bước chân đã đến trước cửa phòng Vaeni. Trước phòng vang lên hai tiếng gõ cửa, giọng một người phụ nữ vọng vào:
- Vaeni lão sư, người còn chưa ngủ à, ta có thể vào chăng?
Đúng là lo cái gì có cái đó, Vaeni và Hàn Thạc đột nhiên liếc nhau, khuôn mặt cả hai cùng ngây ra. Sau đó Vaeni mặt oán hận trừng mắt nhìn Hàn Thạc, đưa tay ra hiệu không được nói, mở miệng đáp lại:
- Kamilla lão sư, người chờ một chút nhé, ta mở cửa ngay!
Vaeni nói rồi liền đi quanh trong phòng, mắt không ngừng nhìn khắp nơi, xem ra đang tìm chỗ giúp Hàn Thạc núp. Căn phòng Vaeni không lớn lắm, dường như không có được chổ nào đủ để giấu Hàn Thạc. Đang lúc vội vã, Vaeni đột nhiên nhìn thấy giường ngủ của mình, vẻ mặt tươi lên nhìn Hàn Thạc chỉ vào giường. Hàn Thạc thấy Vaeni lo lắng như vậy, nhún vai theo ý của Vaeni đứng lên bên bàn, đi thẳng đến chiếc giường căng tấm màn màu hồng. "Vèo" một tiếng đã phóng thẳng lên giường của Vaeni, mặt còn tỏ ra dáng vẻ hưởng thụ vô cùng. Vaeni đã đến trước cửa phòng, vừa tính mở cửa liền quay đầu nhìn lại, đột nhiên thất kinh miệng há hốc không nói nên lời, tay phải lo lắng chỉ vào gầm giường. Xem ra ý nàng ta muốn Hàn Thạc chui xuống gầm giường, không ngờ Hàn Thạc hiểu sai, ngang nhiên nằm lên chiếc giường trước giờ chưa có một người nam xa lạ nào được đụng vào.
- Vaeni lão sư, mở cửa nhanh đi! - Kamilla đứng trước cửa phòng, nhìn vào khe sáng phản chiếu bóng đèn thấy được Vaeni đã tới trước cửa, mở miệng thúc giục Vaeni.
Hàn Thạc nằm nghiêng trên giường, hít nhè nhẹ mùi hương trên giường, không nhìn thấy được ám hiệu lo lắng của Vaeni đang đứng ở cửa, cười cười nhấc tấm màn lên, dùng tấm chăn mỏng thơm tho của Vaeni che lấy cơ thể.
Thấy hành động của Hàn Thạc hiện giờ, Vaeni tức giận nghiến răng nghiến lợi, bất quá Kamilla trước cửa phòng đang thúc giục, khiến cho Vaeni không biết làm sao, không thể không mở cửa phòng được, cố gắng trấn tĩnh cười đáp:
- Kamilla lão sư, đã trễ thế này mà người còn muốn đến tìm ta à!
Kamilla là tên của một ma pháp sư cao cấp của Hắc Ám hệ, tuổi cũng đã quá trung niên, tướng mạo cũng chỉ được xem là bình thường thôi. Vừa tiến vào phòng của Vaeni, bà ta liền tự mình đi đến ngồi xuống bên bàn, cất tiếng nói:
- Lần thí luyện trước ở U Ám sâm lâm, Vong Linh hệ của các vị không ngờ lại áp chế được Quang hệ, điều này khiến chúng ta vô cùng kinh ngạc. Chẳng bao lâu nữa, hệ chúng ta cũng phải ra ngoài thí luyện, ta đến đây chính là tìm người xin bí quyết!
- Làm gì có bí quyết nào, lần trước Vong Linh hệ chúng tôi có thể săn được những con ma thú đó, hoàn toàn là nhờ may mắn thôi. Kamilla lão sư người ở trong Hắc Ám hệ đã lâu, dẫn các học viên đi thí luyện rất nhiều lần, hẳn có kinh nghiệm vô cùng mới đúng chứ, ta nghĩ người hỏi ta là lầm người rồi.
Vaeni nhìn Kamilla ngồi trong phòng, cảm thấy không được tự nhiên, sợ bà ấy sẽ phát hiện ra Hàn Thạc. Càng lo lắng, ánh mắt của Vaeni luôn nhìn tới nhìn lui mép giường bên cạnh, liên tục chú ý đến động tĩnh trên giường, sợ Hàn Thạc gây nên chút tiếng động nào, khiến cho Kamilla chú ý.
- Tấm màn giường của Vaeni lão sư rất dễ thương, người mua ở nơi đâu vậy! - Kamilla đột nhiên đứng lên, bất ngờ đi thẳng đến bên giường của Vaeni, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn giường, vẻ mặt tỏ vẻ hết sức hứng thú.
Trong lòng run lên, Vaeni đột nhiên nhanh chóng tiến đến, khi Kamilla đi đến bên giường, nàng ngồi xuống dùng thân mình trực tiếp ngăn chặn ánh mắt của Kamilla.
Ưỡn thẳng lưng chắn ngay đằng trước, Vaeni nói nhanh:
- Chính là những đồ của Cửa hàng Mier, Kamilla lão sư thích thú như vậy, hay cũng đi sắm một cái đi, chỉ cần một kim tệ là đủ rồi. Không …
Cái giường của Vaeni vốn không lớn lắm, Hàn Thạc nằm nghiêng một bên, lại áp sát vào tường rồi, nhưng Vaeni lúc này nóng nảy, đột nhiên ngồi lên trên giường, cả bàn tọa không ngờ đặt ngay trên mu bàn tay trái của Hàn Thạc. Vaeni đang giải thích với Kamilla đến khúc cuối, một tiếng "Không" vang lên đã cho thấy Vaeni cũng cảm thấy không ổn.
- Té ra là mua từ Cửa hàng Mier, khó trách thứ này lại xinh xắn như vậy. Đáng tiếc ta cũng đã nhiều tuổi rồi, lại không được xinh đẹp như Vaeni lão sư, nếu lại mua cái màn này, nhất định sẽ bị những người lớp sau chê trách rồi.
Bàn tọa đầy đặn của Vaeni đặt ngay trên mu bàn tay của Hàn Thạc, khiến Hàn Thạc có cảm giác tuyệt vời. Trong nhất thời cảm thấy êm ái vừa ý không biết tốt đến thế nào. Đang lúc Hàn Thạc cảm thấy mê mẩn thỏa mãn, đột nhiên phát hiện không còn cảm giác nữa, trong lòng Hàn Thạc đột nhiên dâng lên thất vọng, cẩn thận chú ý chi tiết, phát hiện Vaeni thân thể vẫn giữ nguyên thế ngồi, chỉ có eo lưng dùng lực hơi hơi nâng bàn tọa lên. Chỗ Vaeni ngồi vừa đúng che được ánh mắt của Kamilla, nếu như Vaeni chuyển mình thì Hàn Thạc sau lưng sẽ có khả năng bị phát hiện. Vaeni rõ ràng cảm giác được mình ngồi đúng ngay chỗ không nên ngồi, còn không thể di động thân hình, chỉ có thể cố gắng nâng mông lên, tránh để Hàn Thạc chiếm được tiện nghi. Hàn Thạc từ sau nhìn tới, có thể nhìn thấy cái cổ thẹn đỏ của Vaeni, bờ vai xinh xắn và cái lưng mỹ miều. Còn bởi vì phải rướn người lên, nên bộ mông căng tròn đầy đặn của Vaeni đập hết vào mắt của Hàn Thạc.
Vaeni và Kamilla nói chuyện gì đó, Hàn Thạc cũng không hề hay biết, ánh mắt nóng đỏ tham lam đảo suốt trên người Vaeni. Vaeni thân là ma pháp sư, giữ nguyên tư thế như vậy cũng hệt như đang đứng tấn khó nhọc, chỉ một lúc cả người hơi run lên. Không biết do thực sự không chịu đựng nổi, hay phát hiện Hàn Thạc đã rút ra khỏi khu vực đó. Thân thể Vaeni buông lỏng ra, cặp mông ngồi hẳn xuống.
Một tiếng "đừng" lại phát ra từ miệng Vaeni, tay Hàn Thạc lật lại ngửa lên trên, lòng bàn tay áp thẳng vào mông Vaeni, năm ngón hơi hơi cong lại, sờ mó vào khu vực mẫn cảm của Vaeni, lập tức khiến cho Vaeni nhịn không được nhẹ hô một tiếng.
- Vaeni lão sư, người thế nào vậy, mặt đỏ rực thế kia, thân thể phát nóng, có phải bị bệnh không, để ta giúp người xem thử thế nào nhé?
- Không, không có gì. Kamilla lão sư nếu như không có chuyện gì, hay là đi trước đi, ta … Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi sớm một chút! - Vaeni vừa nói vừa run rẩy nhấc mông lên, muốn vươn người đứng thẳng dậy.
Hàn Thạc vốn đang hưởng thụ bộ mông trắng nõn mềm mại đẹp đẽ, vừa thấy mất đi cảm giác, ma xui quỷ khiến thế nào lại vô ý duỗi tay ra, vuốt ve bờ mông của Vaeni vừa mới nhấc lên. Thân thể Vaeni đang đứng thẳng lên thật nhanh, đột nhiên run lên bởi đợt kích thích mãnh liệt này, cả người không chịu đựng nỗi lại ngồi xuống, cả bờ mông đều nằm gọn trong bàn tay đang khua khoắng loạn xạ của Hàn Thạc. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Sao vậy, sao vậy Vaeni lão sư, cơ thể người chắc chắn có vấn đề!
Kamilla lo lắng lên tiếng, sau đó mới vén màn giường lên, muốn đỡ lấy thân thể đột nhiên thất thần ngồi xuống của Vaeni, bất ngờ nhìn thấy cặp mắt đỏ rực của Hàn Thạc, thất thanh kinh hô lên! Tiếng hô thất thanh này khiến cho Vaeni đang mê loạn bừng tỉnh. Vaeni đã tỉnh lại liền nhanh chóng đứng thẳng lên, cũng không thèm để ý đến Hàn Thạc, vội vàng hoang mang giải thích:
- Kamilla lão sư, hắn là học sinh của ta, đến đây để hỏi ta một số vấn đề, ta sợ người hiểu lầm vì thế mới kêu hắn trốn vào đó.
- Vaeni lão sư, người không cần phải giải thích, đây là chuyện riêng của người. À há, khó trách người đã cự tuyệt ý tốt của những người nhiều tuổi, ngay cả Jean cũng không được nhận lời, té ra là như vậy. Quan hệ của hai người không ngờ đã phát triển đến giai đoạn lên giường, thật sự khiến ta phải kinh ngạc. Vaeni lão sư, thật là có lỗi vì đã phá ngang chuyện tốt của hai người, ta đi ngay đây! - Kamilla kêu lên một tiếng kinh ngạc, nói mấy tiếng xin lỗi quái dị, sau đó đi thẳng ra bên ngoài.
Vaeni trong lòng hoảng loạn vô cùng, không khỏi kéo Kamilla lại, dường như muốn nói mọi chuyện cho rõ. Bất quá nàng giải thích thế nào đi nữa, Kamilla đều tỏ ra mơ mơ hồ hồ, thể hiện trong lòng hiểu rất rõ, cười ha hả đi khỏi phòng của Vaeni. Đợi khi Kamilla ra khỏi phòng, Vaeni đứng trước cửa quay vào, nóng nảy đi vòng quanh bàn một vòng, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, giương nanh múa vuốt xông thẳng đến Hàn Thạc trên giường, mở miệng quát lên thánh thót:
- Bryan đáng chết, hôm nay ta tuyệt đối không tha cho ngươi.
Thanh âm vừa dứt, Vaeni đã phốc lên giường, khuôn mặt giận dữ nhìn Hàn Thạc, tay đám chân đá, nắm tay nhỏ nhắn đập vào ngực Hàn Thạc như mưa. Vaeni vốn là ma pháp sư, căn bản dùng quyền cước tấn công không gây được chút thương tích nào cho Hàn Thạc. Bất quá Vaeni đang bị kích động, múa loạn cả hai tay, bộ ngực rung rinh, sau khi nhảy xổ lên giường quần áo tung lên, cặp đùi trắng nõn lộ hết ra ngoài, Hàn Thạc hoàn toàn mê đắm ngất ngây.
Đầu tiên còn giả vờ đưa tay đón đỡ một lượt, sau đó Hàn Thạc trong lòng kích động khó chịu, đầu óc hừng hực đẩy ngã Vaeni, dùng thân thể mạnh mẽ rắn chắc đè hẳn lên thân thể nở nang đẹp đẽ của Vaeni, miệng không ngừng nói:
- Vaeni lão sư, bình tĩnh lại đi, bình tĩnh lại đi.
Miệng Hàn Thạc kêu Vaeni bình tĩnh lại, nhưng lại ép chặt người Vaeni, ngực chạm vào cảm nhận đôi gò bồng đảo nhọn hoắc của Vaeni, bụng ép chặt vào Vaeni. Sau khi Vaeni vùng vẫy một lúc, thân thể hai người ma sát vào nhau, khiến cho Hàn Thạc dần dần mê muội không còn tự chủ. Chỉ thấy Hàn Thạc khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt lộ ra quang mang nóng rực khiến Vaeni thấy phát sợ. Đến khi toàn thân Vaeni không động đậy được, bị Hàn Thạc ôm chặt hoàn toàn, Vaeni thấy Hàn Thạc thở hổn hển, ánh mắt ngập đầy dục vọng nhìn nàng, miệng vẫn không ngừng nói:
- Người bình tĩnh lại, người bình tĩnh lại.
Vaeni trong lòng không khỏi chán nản: "Hắn rõ ràng kích động hơn ai hết, không ngờ lại còn bảo mình tỉnh táo." Trong vòng tay càng ngày càng chặt, giãy dụa cũng không được nữa, Vaeni nhìn Hàn Thạc đang dần dần tiến gần, trong lòng vô cùng lo lắng, miệng không ngừng hét lên:
- Quỷ tha ma bắt ngươi, dừng lại mau, nếu không ta không khách khí đâu.
Đại Ma VươngĐọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook