Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35
Vợ chồng ông chủ Tào đều rất kinh ngạc, cả hai nhanh chóng chìm vào suy nghĩ, Chu Mạch thấy thế lại đưa thêm một đề nghị khác: "Tôi còn ý này, tôi sẽ đưa thực đơn miễn phí cho quý tiệm, nhưng hàng tháng quý tiệm phải chia hai phần tiền lời cho tôi."
Nếu so đề nghị thứ nhất với đề nghị thứ hai, Phúc Lâm khách sạn có chút chịu thiệt. Dựa vào tình hình buôn bán của tiệm hiện tại càng ngày càng tốt. Tiền lời cũng sẽ càng ngày càng nhiều, nếu đem so một phần tiền lời với hai phần tiền lời thì đương nhiên đề nghị thứ nhất tương đối dễ làm cho người ta chấp nhận.
Kỳ thực Chu Mạch sở dĩ tin tưởng bọn họ sẽ chấp nhận đề nghị của nàng là vì dựa vào thái độ của bọn họ đối với nàng, đầu tiên là bọn họ biết tri ân báo đáp, bởi vì nàng giúp cho tiệm của bọn họ sống lại, ông chủ Tào vì thế mới chắp tay thi lễ nói lời cảm tạ với nàng, Tào phu nhân thì lại bảo người hầu chuẩn bị lễ vật cho nàng.
Mặt khác, bọn họ biết giữ chữ tín, cũng tương đối thoải mái, từ lần đầu tiên nàng đưa thực đơn cho Tào phu nhân có thể nhìn ra được, lúc đó nàng ta đưa bạc cho nàng mà không chút do dự. Cho nên hiện tại Chu Mạch đối với đôi vợ chồng trước mắt này tràn ngập tín nhiệm.
Ông chủ Tào sau khi suy nghĩ xong không cùng phu nhân bên cạnh mình thương lượng liền gật đầu nói với Chu Mạch: "Triệu tẩu tử, đề nghị thứ nhất của tẩu tôi nghe qua tương đối tốt cho đôi bên, khi tẩu đưa thực đơn chúng tôi sẽ đưa cho tẩu theo giá năm mươi văn tiền một thực đơn, như vậy sẽ đảm bảo hơn và cứ đầu mỗi tháng chúng tôi sẽ đưa cho tẩu một phần tiền lời."
"Ông chủ Tào quả nhiên sáng suốt, như vậy thì đối với mọi người đều có lợi, nhưng tôi có thêm điều kiện, chính là nếu sau này quý tiệm muốn mở rộng thêm hoặc là việc buôn bán tốt muốn mở thêm tiệm, chỉ cần quý tiệm bán được món nào mà tôi viết, quý tiệm phải đưa cho tôi mỗi món một phần tiền lời, tất nhiên là tôi sẽ cố gắng viết nhiều món ngon hơn, hơn nữa còn có thể cho chút ý kiến nếu quý tiệm khai trương quán mới." Chu Mạch khen ngợi đối phương một chút, sau đó đem điều kiện cần thêm vào cùng đề nghị nói ra.
"Mở thêm tiệm sao?" Ông chủ Tào hỏi Chu Mạch, nhưng lại giống như đang tự nhẩm một mình, xem ra hắn cũng không có ý nghĩ mở thêm tiệm.
Chu Mạch gật đầu: "Đúng vậy, tôi tin tưởng việc buôn bán của quý tiệm sẽ ngày càng tốt, dưới lầu thì không được hai mươi cái bàn, đến lúc đó người đến dùng bữa sẽ nhiều hơn, bao nhiêu đó thì không đủ."
Ông chủ Tào cũng gật đầu, cảm thấy Chu Mạch nói có chút đạo lý, Tào phu nhân bên cạnh cũng đồng ý với Chu Mạch, quyết định bắt đầu từ tháng sau thì hàng tháng Chu Mạch phải đưa từ ba đến năm món ăn, nếu Chu Mạch không đưa thực đơn đúng hẹn thì bọn họ cũng sẽ không đưa tiền lời cho nàng. Thỏa thuận xong Chu Mạch yêu cầu đem những điều thỏa thuận đều viết ra giấy dùng làm khế ước, hai bên ký tên đồng ý.
Chu Mạch không lo lắng bọn họ sẽ làm giả sổ sách, ở nơi đây lấy chữ tín làm gốc, có rất ít người đi lừa gạt. Đem khế ước cất vào áo, ông chủ Tào liền đứng dậy cáo từ, Tào phu nhân hiển nhiên còn có chút lời muốn nói với Chu Mạch cho nên vẫn ngồi yên, hiện tại nàng ta cũng không hễ động một chút thì cúi người chào Chu Mạch hoặc tự xưng là thiếp thân.
"Triệu tẩu tử, trải qua vài lần tiếp xúc, tôi cảm giác cô là người thẳng thắn, không giấu gì tẩu, phu quân của tôi trước đây rất ít khi ở nhà, vốn là muốn đi kinh thành tìm thúc thúc của ông ấy nương tựa, nhưng không may vị thúc thúc đó bị trị tội, thiếu chút nữa đã liên lụy đến nhà chúng tôi, việc buôn bán trong tiệm cũng càng ngày càng kém, cho nên tinh thần của ông ấy cũng sa sút, dạo trước còn mê nghe hát, ngày nào cũng đều đến mấy nơi phức tạp đó, tuy không chơi gái, nhưng lại làm cho trong lòng tôi không được thoải mái."
Chu Mạch luôn cảm thấy Tào phu nhân là loại người thẳng thắn, nhưng hôm nay xem ra nàng ta rất ư là thẳng thắn, cái gì cũng đều nói với nàng. Nghe xong câu chuyện Chu Mạch cũng chỉ có thể ngẫu nhiên gật đầu phụ họa vài cái, nhìn mặt nàng ta như cái kiểu trời quang mây tạnh, mây tan thấy trăng. Nghĩ lại nàng ta ở trong nhà này cũng không có người để tâm sự, lại không thể nói với đám nha hoàn người ở trong nhà, hôm nay nàng đến lại trở thành nơi trút nỗi lòng của nàng ta.
Thấy Chu Mạch gật đầu, Tào phu nhân nói tiếp: "Mấy ngày nay việc buôn bán có tốt hơn, ông ấy cũng bắt đầu trông coi tiệm, cho nên tôi muốn nói một câu cảm ơn cô, giống như cô nói lúc nãy, nếu tương lai thật sự có mở thêm mấy tiệm nữa, ông ấy làm sao còn có thời gian mà đi đến mấy loại địa phương đó." Nói tới đây, trên mặt Tào phu nhân hơi hơi hiện ra ý cười.
Chu Mạch cũng an ủi nàng ta vài câu, nói sau này sẽ càng ngày càng tốt. Còn đùa giỡn hỏi tiệm của bọn họ bây giờ như vậy còn muốn bán nữa không?
Tào phu nhân cũng cười: "Tình hình như thế thì bán được."
"Bất quá, nói đến cửa hàng, Tào phu nhân cô quen thuộc ở đây, không biết tiệm lớn như nhà cô thì giá bao nhiêu tiền ?" Chu Mạch nhân cơ hội hỏi.
"Nửa năm qua giá tăng rất cao, theo như tình hình hiện giờ không đánh giặc, giá của lương thực cũng tăng rất nhiều, huống chi là tiệm. Tiệm nhỏ hơn tiệm của chúng ta ít nhất cũng có giá năm sáu mười lượng bạc, còn phải xem vị trí nữa." Tào phu nhân nói điều này xong. Lại khẩn trương hỏi nàng có phải cũng muốn mở tiệm ăn hay không, cảm giác được đối phương khẩn trương, Chu Mạch cười an ủi nói: "Yên tâm, Tào phu nhân, tôi sẽ không mở tiệm ăn. Chỉ là thuận tiện hỏi thăm một chút."
Hai người còn nói chuyện với nhau thêm một lát, Chu Mạch đứng dậy cáo từ, khéo léo từ chối lời mời dùng cơm trưa của Tào phu nhân, lúc xuống lầu có một nha hoàn đem lễ vật đến cho nàng, Đông Nhi đang ngồi ăn dưới lầu thấy nương của nó liền đứng dậy cùng mẫu thân rời khỏi tiệm, vừa rồi lúc bọn họ nói chuyện ông chủ Tào bảo tiểu nhị dắt Đông Nhi xuống lầu ăn cơm.
Mới từ Phúc Lâm khách sạn kiếm được hơn hai lượng bạc, trong lòng Chu Mạch vui sướng liền dẫn Đông Nhi đi mua chút vải vóc, nhìn sắc trời không còn sớm liền vội vàng chạy về tiệm hớt tóc của Vương Nhất Đao.
Quả nhiên, đến tiệm thì thấy Triệu Trọng Sơn đã ở đó chờ bọn họ, trên xe ngựa cũng đã chất đầy, hắn ôm Đông Nhi lên xe ngựa trước, sau đó thúc giục Chu Mạch nhanh lên xe chạy về nhà.
Triệu Trọng Sơn cùng thợ xây trong thôn cùng nhau xây nhà, xây gần nửa tháng mới xây xong hai gian phòng ở phía tây cùng phòng tắm ở phía đông, lúc xây cũng có đại ca Triệu Bá Tuyền cùng tam đệ Triệu Thúc Hà mỗi ngày đều đến hỗ trợ.
Chu Mạch thì phụ trách nấu cơm trưa cùng cơm chiều cho mọi người, ngoại trừ trả cho thợ xây mỗi người mỗi ngày ba văn tiền công, nàng còn phải lo cơm cho bọn họ, hơn nữa vì công việc này đòi hỏi phải có sức khỏe, cho nên ngoài cơm canh rau bình thường còn phải có chút thịt.
Triệu Trọng Sơn là người sĩ diện, cho nên lúc đi trấn trên đã đem ba lượng bạc mua nửa cái tai heo về, Chu Mạch nhìn thấy không chỉ nhíu mày, nhiều thịt như vậy ăn không hết lại bị hỏng, nhưng chưa đợi nàng sầu não xong, hắn liền nói với Chu Mạch muốn hiếu kính chút thịt với Tôn Thị, còn muốn tiếp tế một chút cho đại ca hắn, vì thế một phần ba thịt bị tiễn bước. Chu Mạch cũng cho Lưu tẩu tử một miếng, tiện đường lấy chút củ cải cùng mầm cải trắng đem về.
Bởi vì mua thịt heo nhiều, ông chủ còn tặng thêm chút lòng heo cho bọn họ, cho nên mỗi ngày Chu Mạch đều đổi món, hôm nay thịt heo nấu miến, ngày mai rau xào thịt, như vậy làm cho bọn họ có sức khỏe hăng hái làm việc, lại càng không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, tốc độ cũng nhanh rất nhiều.
Đồng thời, những thợ xây này đều đối với những món ăn của Chu Mạch khen không dứt miệng, người cầm đầu đám thợ xây còn rất nghiêm túc nói sau này nhà hắn có ma chay cưới hỏi sẽ mời Chu Mạch đến làm bếp trưởng. Chu Mạch nghe xong chỉ cười không nói, nhưng Triệu Trọng Sơn lại khiêm tốn nói đến lúc đó lại tính.
Lí thị bởi vì được Triệu Trọng Sơn đưa cho năm lượng bạc, nên đối với Chu Mạch cũng ra vẻ mặt nhã nhặn, Chu Mạch mỗi lần nhìn thấy ả ta cười nói với mình tuy không quen như thế, nhưng trong lòng luôn nghĩ tốn năm lượng bạc quả thật không uổng phí, coi như là mua sự bình an cho nàng đi, nhưng lúc Chu Mạch xây nhà, Lí thị cũng đến giúp nàng nấu cơm, tuy Chu Mạch lần nữa nhấn mạnh không cần nàng ta hỗ trợ, đã có Đông Nhi giúp nàng nhóm lửa rồi, nhưng Lí thị lại kiên trì muốn giúp, hơn nữa Triệu Trọng Sơn cùng Chu Mạch thương lượng một chút, cảm thấy nên nể mặt đại ca mà đồng ý, đương nhiên Triệu Trọng Sơn cũng không quên an ủi Chu Mạch, nàng đồng ý đi mỗi ngày nàng ta đi tới đi lui làm phiền nàng thì cái miệng sẽ bớt chuyện. Vì thế mỗi ngày buổi trưa cùng buổi chiều Lí thị đều đến nhà Chu Mạch nhóm lửa.
Lúc Lí thị hỗ trợ cũng ở nhà Chu Mạch ăn cơm, hơn mười ngày xây nhà, Lí thị giúp đỡ nhưng cũng không kiếm chuyện để gây, Chu Mạch cảm thấy bội phục không biết là kỹ thuật diễn xuất của ả ta giỏi hay là da mặt dày, vài ngày trước còn cùng nàng đánh nhau, hai ngày này lại thân thiết kêu nàng đệ muội còn cùng nàng kề vai sát cánh, thái độ trước sau khác biệt quá lớn.
Sau khi xây phòng xong, lại bắt đầu vội vã làm gia cụ* trong nhà, đúng lúc Triệu Bá Tuyền nói nhà hắn cũng muốn làm, vì thế ba người Triệu gia huynh đệ cùng vài an hem chú bác đi lên núi chặt gỗ trở về.
* gia cụ : những vật dùng trong nhà
Khi Chu Mạch nhìn thấy mấy khúc gỗ trong nhà liền vui mừng, buổi tối nàng bàn bạc với Triệu Trọng Sơn: "Trọng Sơn, tôi muốn làm một vài thứ có thể dùng tốt hơn gia cụ, có thể đặt ở trần nhà này, cũng có thể dùng ở trong bếp, còn ở giường nữa."
"Tốt hơn gia cụ?" Triệu Trọng Sơn nghi hoặc nói, gia cụ chính là gia cụ, còn có thể phân chia dùng tốt hay không tốt sao?
Vì thế Chu Mạch liền tìm giấy vẽ bản vẽ đưa cho hắn, không hổ là công tượng trong doanh xuất ra, Triệu Trọng Sơn cùng ba thợ mộc lại có thể đem những đồ nàng vẽ trên giấy đều làm ra được, giường lớn khắc hoa chạm trỗ ở đầu giường, tủ quần áo với cánh cửa đẩy, người cổ đại thật sự là thông minh.
Làm vật dụng nhà mình xong, lại đi nhà Triệu Bá Tuyền làm vật dụng cho nhà hắn, kỳ thực bọn họ cũng chỉ muốn làm một cái giường cùng một cái tủ quần áo, hiện tại Triệu Tiểu Thúy đã chín tuổi còn ngủ cùng cha mẹ, mà Triệu Lai Phúc cũng đã gần nửa tuổi, dù sao cũng phải lớn lên, cho nên làm trước một cái giường cho Tiểu Thúy ngủ. Lúc chuyển nhà có đem theo bàn ghế cho nên không cần làm cái mới. Bất quá Chu Mạch nhịn không được đoán rằng không chừng là ả Lí thị không muốn tốn tiền mời thợ mộc.
Cứ như vậy, xây phòng ở, làm gia cụ phải tốn hơn một tháng, sau đó cả nhà bọn họ lại mượn chiếc xe gắn ngựa vào đi trấn trên mua mấy cái chăn bông, Chu Mạch cũng tiện đường đưa thực đơn gồm ba món ăn cùng phương pháp nấu hai món canh cho Phúc Lâm khách sạn, đồng thời cũng lấy về năm lượng bạc, Tào phu nhân vui mừng còn không quên nói cho nàng biết bọn họ đã mua được một chỗ tốt, chuẩn bị mở thêm tiệm, Chu Mạch tự đáy lòng cũng thay bọn họ vui vẻ, nhất là khi nhìn thấy ngoài cửa Phúc Lâm khách sạn đã bắt đầu có người xếp hàng chờ đợi, trong lòng rất là kích động.
Hai gian phòng mới ở phía tây thì căn phòng ở phía bên trái sẽ bỏ trống, sang năm mới có người ở, cho nên liền đem phòng này là nơi để nông cụ, còn căn phòng phía bên phải thì được Triệu Trọng Sơn dọn dẹp, hắn để vào phòng một cái giường nhỏ, sau khi làm xong Triệu Trọng Sơn liền bắt đầu tìm con gái thân yêu đàm phán bảo nó chuyển đến phòng phía tây mà ngủ.
Nếu so đề nghị thứ nhất với đề nghị thứ hai, Phúc Lâm khách sạn có chút chịu thiệt. Dựa vào tình hình buôn bán của tiệm hiện tại càng ngày càng tốt. Tiền lời cũng sẽ càng ngày càng nhiều, nếu đem so một phần tiền lời với hai phần tiền lời thì đương nhiên đề nghị thứ nhất tương đối dễ làm cho người ta chấp nhận.
Kỳ thực Chu Mạch sở dĩ tin tưởng bọn họ sẽ chấp nhận đề nghị của nàng là vì dựa vào thái độ của bọn họ đối với nàng, đầu tiên là bọn họ biết tri ân báo đáp, bởi vì nàng giúp cho tiệm của bọn họ sống lại, ông chủ Tào vì thế mới chắp tay thi lễ nói lời cảm tạ với nàng, Tào phu nhân thì lại bảo người hầu chuẩn bị lễ vật cho nàng.
Mặt khác, bọn họ biết giữ chữ tín, cũng tương đối thoải mái, từ lần đầu tiên nàng đưa thực đơn cho Tào phu nhân có thể nhìn ra được, lúc đó nàng ta đưa bạc cho nàng mà không chút do dự. Cho nên hiện tại Chu Mạch đối với đôi vợ chồng trước mắt này tràn ngập tín nhiệm.
Ông chủ Tào sau khi suy nghĩ xong không cùng phu nhân bên cạnh mình thương lượng liền gật đầu nói với Chu Mạch: "Triệu tẩu tử, đề nghị thứ nhất của tẩu tôi nghe qua tương đối tốt cho đôi bên, khi tẩu đưa thực đơn chúng tôi sẽ đưa cho tẩu theo giá năm mươi văn tiền một thực đơn, như vậy sẽ đảm bảo hơn và cứ đầu mỗi tháng chúng tôi sẽ đưa cho tẩu một phần tiền lời."
"Ông chủ Tào quả nhiên sáng suốt, như vậy thì đối với mọi người đều có lợi, nhưng tôi có thêm điều kiện, chính là nếu sau này quý tiệm muốn mở rộng thêm hoặc là việc buôn bán tốt muốn mở thêm tiệm, chỉ cần quý tiệm bán được món nào mà tôi viết, quý tiệm phải đưa cho tôi mỗi món một phần tiền lời, tất nhiên là tôi sẽ cố gắng viết nhiều món ngon hơn, hơn nữa còn có thể cho chút ý kiến nếu quý tiệm khai trương quán mới." Chu Mạch khen ngợi đối phương một chút, sau đó đem điều kiện cần thêm vào cùng đề nghị nói ra.
"Mở thêm tiệm sao?" Ông chủ Tào hỏi Chu Mạch, nhưng lại giống như đang tự nhẩm một mình, xem ra hắn cũng không có ý nghĩ mở thêm tiệm.
Chu Mạch gật đầu: "Đúng vậy, tôi tin tưởng việc buôn bán của quý tiệm sẽ ngày càng tốt, dưới lầu thì không được hai mươi cái bàn, đến lúc đó người đến dùng bữa sẽ nhiều hơn, bao nhiêu đó thì không đủ."
Ông chủ Tào cũng gật đầu, cảm thấy Chu Mạch nói có chút đạo lý, Tào phu nhân bên cạnh cũng đồng ý với Chu Mạch, quyết định bắt đầu từ tháng sau thì hàng tháng Chu Mạch phải đưa từ ba đến năm món ăn, nếu Chu Mạch không đưa thực đơn đúng hẹn thì bọn họ cũng sẽ không đưa tiền lời cho nàng. Thỏa thuận xong Chu Mạch yêu cầu đem những điều thỏa thuận đều viết ra giấy dùng làm khế ước, hai bên ký tên đồng ý.
Chu Mạch không lo lắng bọn họ sẽ làm giả sổ sách, ở nơi đây lấy chữ tín làm gốc, có rất ít người đi lừa gạt. Đem khế ước cất vào áo, ông chủ Tào liền đứng dậy cáo từ, Tào phu nhân hiển nhiên còn có chút lời muốn nói với Chu Mạch cho nên vẫn ngồi yên, hiện tại nàng ta cũng không hễ động một chút thì cúi người chào Chu Mạch hoặc tự xưng là thiếp thân.
"Triệu tẩu tử, trải qua vài lần tiếp xúc, tôi cảm giác cô là người thẳng thắn, không giấu gì tẩu, phu quân của tôi trước đây rất ít khi ở nhà, vốn là muốn đi kinh thành tìm thúc thúc của ông ấy nương tựa, nhưng không may vị thúc thúc đó bị trị tội, thiếu chút nữa đã liên lụy đến nhà chúng tôi, việc buôn bán trong tiệm cũng càng ngày càng kém, cho nên tinh thần của ông ấy cũng sa sút, dạo trước còn mê nghe hát, ngày nào cũng đều đến mấy nơi phức tạp đó, tuy không chơi gái, nhưng lại làm cho trong lòng tôi không được thoải mái."
Chu Mạch luôn cảm thấy Tào phu nhân là loại người thẳng thắn, nhưng hôm nay xem ra nàng ta rất ư là thẳng thắn, cái gì cũng đều nói với nàng. Nghe xong câu chuyện Chu Mạch cũng chỉ có thể ngẫu nhiên gật đầu phụ họa vài cái, nhìn mặt nàng ta như cái kiểu trời quang mây tạnh, mây tan thấy trăng. Nghĩ lại nàng ta ở trong nhà này cũng không có người để tâm sự, lại không thể nói với đám nha hoàn người ở trong nhà, hôm nay nàng đến lại trở thành nơi trút nỗi lòng của nàng ta.
Thấy Chu Mạch gật đầu, Tào phu nhân nói tiếp: "Mấy ngày nay việc buôn bán có tốt hơn, ông ấy cũng bắt đầu trông coi tiệm, cho nên tôi muốn nói một câu cảm ơn cô, giống như cô nói lúc nãy, nếu tương lai thật sự có mở thêm mấy tiệm nữa, ông ấy làm sao còn có thời gian mà đi đến mấy loại địa phương đó." Nói tới đây, trên mặt Tào phu nhân hơi hơi hiện ra ý cười.
Chu Mạch cũng an ủi nàng ta vài câu, nói sau này sẽ càng ngày càng tốt. Còn đùa giỡn hỏi tiệm của bọn họ bây giờ như vậy còn muốn bán nữa không?
Tào phu nhân cũng cười: "Tình hình như thế thì bán được."
"Bất quá, nói đến cửa hàng, Tào phu nhân cô quen thuộc ở đây, không biết tiệm lớn như nhà cô thì giá bao nhiêu tiền ?" Chu Mạch nhân cơ hội hỏi.
"Nửa năm qua giá tăng rất cao, theo như tình hình hiện giờ không đánh giặc, giá của lương thực cũng tăng rất nhiều, huống chi là tiệm. Tiệm nhỏ hơn tiệm của chúng ta ít nhất cũng có giá năm sáu mười lượng bạc, còn phải xem vị trí nữa." Tào phu nhân nói điều này xong. Lại khẩn trương hỏi nàng có phải cũng muốn mở tiệm ăn hay không, cảm giác được đối phương khẩn trương, Chu Mạch cười an ủi nói: "Yên tâm, Tào phu nhân, tôi sẽ không mở tiệm ăn. Chỉ là thuận tiện hỏi thăm một chút."
Hai người còn nói chuyện với nhau thêm một lát, Chu Mạch đứng dậy cáo từ, khéo léo từ chối lời mời dùng cơm trưa của Tào phu nhân, lúc xuống lầu có một nha hoàn đem lễ vật đến cho nàng, Đông Nhi đang ngồi ăn dưới lầu thấy nương của nó liền đứng dậy cùng mẫu thân rời khỏi tiệm, vừa rồi lúc bọn họ nói chuyện ông chủ Tào bảo tiểu nhị dắt Đông Nhi xuống lầu ăn cơm.
Mới từ Phúc Lâm khách sạn kiếm được hơn hai lượng bạc, trong lòng Chu Mạch vui sướng liền dẫn Đông Nhi đi mua chút vải vóc, nhìn sắc trời không còn sớm liền vội vàng chạy về tiệm hớt tóc của Vương Nhất Đao.
Quả nhiên, đến tiệm thì thấy Triệu Trọng Sơn đã ở đó chờ bọn họ, trên xe ngựa cũng đã chất đầy, hắn ôm Đông Nhi lên xe ngựa trước, sau đó thúc giục Chu Mạch nhanh lên xe chạy về nhà.
Triệu Trọng Sơn cùng thợ xây trong thôn cùng nhau xây nhà, xây gần nửa tháng mới xây xong hai gian phòng ở phía tây cùng phòng tắm ở phía đông, lúc xây cũng có đại ca Triệu Bá Tuyền cùng tam đệ Triệu Thúc Hà mỗi ngày đều đến hỗ trợ.
Chu Mạch thì phụ trách nấu cơm trưa cùng cơm chiều cho mọi người, ngoại trừ trả cho thợ xây mỗi người mỗi ngày ba văn tiền công, nàng còn phải lo cơm cho bọn họ, hơn nữa vì công việc này đòi hỏi phải có sức khỏe, cho nên ngoài cơm canh rau bình thường còn phải có chút thịt.
Triệu Trọng Sơn là người sĩ diện, cho nên lúc đi trấn trên đã đem ba lượng bạc mua nửa cái tai heo về, Chu Mạch nhìn thấy không chỉ nhíu mày, nhiều thịt như vậy ăn không hết lại bị hỏng, nhưng chưa đợi nàng sầu não xong, hắn liền nói với Chu Mạch muốn hiếu kính chút thịt với Tôn Thị, còn muốn tiếp tế một chút cho đại ca hắn, vì thế một phần ba thịt bị tiễn bước. Chu Mạch cũng cho Lưu tẩu tử một miếng, tiện đường lấy chút củ cải cùng mầm cải trắng đem về.
Bởi vì mua thịt heo nhiều, ông chủ còn tặng thêm chút lòng heo cho bọn họ, cho nên mỗi ngày Chu Mạch đều đổi món, hôm nay thịt heo nấu miến, ngày mai rau xào thịt, như vậy làm cho bọn họ có sức khỏe hăng hái làm việc, lại càng không ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, tốc độ cũng nhanh rất nhiều.
Đồng thời, những thợ xây này đều đối với những món ăn của Chu Mạch khen không dứt miệng, người cầm đầu đám thợ xây còn rất nghiêm túc nói sau này nhà hắn có ma chay cưới hỏi sẽ mời Chu Mạch đến làm bếp trưởng. Chu Mạch nghe xong chỉ cười không nói, nhưng Triệu Trọng Sơn lại khiêm tốn nói đến lúc đó lại tính.
Lí thị bởi vì được Triệu Trọng Sơn đưa cho năm lượng bạc, nên đối với Chu Mạch cũng ra vẻ mặt nhã nhặn, Chu Mạch mỗi lần nhìn thấy ả ta cười nói với mình tuy không quen như thế, nhưng trong lòng luôn nghĩ tốn năm lượng bạc quả thật không uổng phí, coi như là mua sự bình an cho nàng đi, nhưng lúc Chu Mạch xây nhà, Lí thị cũng đến giúp nàng nấu cơm, tuy Chu Mạch lần nữa nhấn mạnh không cần nàng ta hỗ trợ, đã có Đông Nhi giúp nàng nhóm lửa rồi, nhưng Lí thị lại kiên trì muốn giúp, hơn nữa Triệu Trọng Sơn cùng Chu Mạch thương lượng một chút, cảm thấy nên nể mặt đại ca mà đồng ý, đương nhiên Triệu Trọng Sơn cũng không quên an ủi Chu Mạch, nàng đồng ý đi mỗi ngày nàng ta đi tới đi lui làm phiền nàng thì cái miệng sẽ bớt chuyện. Vì thế mỗi ngày buổi trưa cùng buổi chiều Lí thị đều đến nhà Chu Mạch nhóm lửa.
Lúc Lí thị hỗ trợ cũng ở nhà Chu Mạch ăn cơm, hơn mười ngày xây nhà, Lí thị giúp đỡ nhưng cũng không kiếm chuyện để gây, Chu Mạch cảm thấy bội phục không biết là kỹ thuật diễn xuất của ả ta giỏi hay là da mặt dày, vài ngày trước còn cùng nàng đánh nhau, hai ngày này lại thân thiết kêu nàng đệ muội còn cùng nàng kề vai sát cánh, thái độ trước sau khác biệt quá lớn.
Sau khi xây phòng xong, lại bắt đầu vội vã làm gia cụ* trong nhà, đúng lúc Triệu Bá Tuyền nói nhà hắn cũng muốn làm, vì thế ba người Triệu gia huynh đệ cùng vài an hem chú bác đi lên núi chặt gỗ trở về.
* gia cụ : những vật dùng trong nhà
Khi Chu Mạch nhìn thấy mấy khúc gỗ trong nhà liền vui mừng, buổi tối nàng bàn bạc với Triệu Trọng Sơn: "Trọng Sơn, tôi muốn làm một vài thứ có thể dùng tốt hơn gia cụ, có thể đặt ở trần nhà này, cũng có thể dùng ở trong bếp, còn ở giường nữa."
"Tốt hơn gia cụ?" Triệu Trọng Sơn nghi hoặc nói, gia cụ chính là gia cụ, còn có thể phân chia dùng tốt hay không tốt sao?
Vì thế Chu Mạch liền tìm giấy vẽ bản vẽ đưa cho hắn, không hổ là công tượng trong doanh xuất ra, Triệu Trọng Sơn cùng ba thợ mộc lại có thể đem những đồ nàng vẽ trên giấy đều làm ra được, giường lớn khắc hoa chạm trỗ ở đầu giường, tủ quần áo với cánh cửa đẩy, người cổ đại thật sự là thông minh.
Làm vật dụng nhà mình xong, lại đi nhà Triệu Bá Tuyền làm vật dụng cho nhà hắn, kỳ thực bọn họ cũng chỉ muốn làm một cái giường cùng một cái tủ quần áo, hiện tại Triệu Tiểu Thúy đã chín tuổi còn ngủ cùng cha mẹ, mà Triệu Lai Phúc cũng đã gần nửa tuổi, dù sao cũng phải lớn lên, cho nên làm trước một cái giường cho Tiểu Thúy ngủ. Lúc chuyển nhà có đem theo bàn ghế cho nên không cần làm cái mới. Bất quá Chu Mạch nhịn không được đoán rằng không chừng là ả Lí thị không muốn tốn tiền mời thợ mộc.
Cứ như vậy, xây phòng ở, làm gia cụ phải tốn hơn một tháng, sau đó cả nhà bọn họ lại mượn chiếc xe gắn ngựa vào đi trấn trên mua mấy cái chăn bông, Chu Mạch cũng tiện đường đưa thực đơn gồm ba món ăn cùng phương pháp nấu hai món canh cho Phúc Lâm khách sạn, đồng thời cũng lấy về năm lượng bạc, Tào phu nhân vui mừng còn không quên nói cho nàng biết bọn họ đã mua được một chỗ tốt, chuẩn bị mở thêm tiệm, Chu Mạch tự đáy lòng cũng thay bọn họ vui vẻ, nhất là khi nhìn thấy ngoài cửa Phúc Lâm khách sạn đã bắt đầu có người xếp hàng chờ đợi, trong lòng rất là kích động.
Hai gian phòng mới ở phía tây thì căn phòng ở phía bên trái sẽ bỏ trống, sang năm mới có người ở, cho nên liền đem phòng này là nơi để nông cụ, còn căn phòng phía bên phải thì được Triệu Trọng Sơn dọn dẹp, hắn để vào phòng một cái giường nhỏ, sau khi làm xong Triệu Trọng Sơn liền bắt đầu tìm con gái thân yêu đàm phán bảo nó chuyển đến phòng phía tây mà ngủ.
Bình luận facebook