-
Chương 1
Sau khi tan học, Phạm Đình Đình đeo cặp sách một đường chạy trở về túc xá, vào cửa liền mở máy tính ngay, đây đã là thói quen tự nhiên của cô rồi.
Song, khi cô vào giao diện trò chơi, lúc nhập mật khẩu, tin sét đánh như sấm nổ vang đầu làm người cô như bị bổ làm hai mảnh.
【 hệ thống nhắc nhở 】: Thật xin lỗi, bạn đã nhập sai mật khẩu.
Lần thứ hai nhập vào, sai mật khẩu; lần thứ ba, sai mật khẩu… Lần thứ mười, sai mật khẩu! Tất cả đều sai.
“A! Đáp án lấy lại mật khẩu cũng bị trộm sửa rồi, tài khoản của mình bị trộm rồi sao? !” Phạm Đình Đình hoảng sợ trừng to mắt, không, đây không phải sự thật.
Nhớ lại ba tháng trước, trong từng đêm cô quạnh tịch mịch thê lãnh, cô vô số lần ngồi cắm đầu trên máy soát tiểu BOSS, vô số lần không thu hoạch được gì, vô số lần nội tâm gầm thét, cho đến tối hôm qua, cô rốt cục sắp chịu đựng không nổi muốn vật ra ngủ chết thì soát được một trang bị cực phẩm nhỏ. Hôm nay, a… NO! (ㄒoㄒ ) ~~ cô chịu không nổi hiện thực tàn khốc này.
Này… Bị vi rút xâm nhập sao.
Phần mềm diệt vi rút rất nhanh cho ra kết luận —— người sử dụng IP ẩn xâm nhập máy tính của cô.
Phạm Đình Đình run run môi, nhìn về đèn dây tóc, tuyệt vọng chảy nước mắt.
“Cậu khóc cái gì chứ, bây giờ tạo một tài khoản khác lên xem một chút, cái tài khoản bỏ đi của cậu, muốn cấp bậc không có cấp bậc, muốn trang bị không có trang bị, cái người trộm tài khoản kia, có thể còn đáng thương cảm hơn cả cậu.” Bạn cùng phòng Tiểu Hồng vừa lật xem tạp chí, vừa “an ủi” cô.
“A! Cậu tàn nhẫn quá đó!” Phạm Đình Đình lau nước mắt, bình phục tâm tình, lập tức đăng kí một tài khoản mới vào cửa sổ trò chơi.
Thuận lợi đăng nhập vào giao diện trò chơi, ngay lập tức cô nhảy vào kênh nói chuyện riêng kể chuyện mình bị mất tài khoản.
[Tiểu Thổ Đậu bi thương] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Này.
—— nếu như gửi đi thành công, thì chứng tỏ tài khoản đang online.
Quả nhiên, chuyện Phạm Đình Đình không muốn thấy nhất đã xảy ra, tài khoản của cô chẳng những online, hơn nữa trắng trợn trả lời.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] nói chuyện riêng [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Có chuyện gì sao?
Phạm Đình Đình nắm quyền, hít sâu nhắc nhở mình nhất định phải tỉnh táo, tài khoản của mình trong tay hắn, cô không thể nóng giận nhất thời chửi tên trộm nick ầm ĩ. Mà là! … Vứt bỏ tôn nghiêm, van cầu xem sao.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] quanh co lòng vòng nói với [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Xin chào, anh có phải đăng nhập sai tài khoản rồi hay không?
[ Đình Đình Ngọc Lập ] thì trực tiếp trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Trộm được, hiện tại tài khoản này thuộc về tôi.
Phạm Đình Đình một ngụm máu đen ngăn ở cổ họng, tên trộm này quá càn rỡ rồi đó.
“Cứu mạng đi Tiểu Hồng! Hắn còn thừa nhận trộm tài khoản của mình!” Cô lắp bắp than vãn.
“Bình tĩnh, cậu tính ngả bài với hắn ta sao, hỏi đối phương năm đồng tiền bán tài khoản hay không.” Tiểu Hồng nghiêm túc xuất chiêu.
“…” Phạm Đình Đình vươn năm ngón tay, phản bác, “Tớ nhất định cũng luyện hơn ba tháng rồi, chỉ trị giá năm đồng?!”
Phạm Đình Đình phẫn hận nheo mắt, vì tiền tài và mặt mũi tranh đấu trong vòng ba giây, nhanh chóng liên lạc với kẻ trộm…
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Tôi muốn mua tài khoản này, tôi đã thấy mấy lần, nói thật, muốn trang bị không có trang bị, muốn cấp bậc sao cũng không cao, tôi rất lười không muốn luyện lại cái mới, tài khoản này, năm đồng mua lại được chứ?
Đánh xong chữ, Phạm Đình Đình nắm chặt hai tay, thấp thỏm bất an chờ đợi đối phương cò kè mặc cả. Nếu như không hơn năm mươi đồng, cô nguyện ý mua về, ừ, cực hạn.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Xem trước mắt, tài khoản này một đồng cũng không đáng, không bằng tôi luyện tài khoản này cao chút rồi bán cho cô, cho tôi một tuần lễ, tôi có thể luyện lên cấp 50 cho cô ( max level 60 ), có mật khẩu bảo vệ, yên tâm sử dụng.
Phạm Đình Đình vừa nghe lời này giận đến hai mắt nổ đom đóm, cô không lười biếng cũng không có phí công luyện ba tháng cũng mới cấp 30, muốn tăng thêm cấp cũng khó khăn vô cùng, một tuần lễ có thể hoàn thành? Có cần coi thường người khác dữ vậy không?!
Cô mới vừa tính chửi tên trộm, rồi lại nghĩ lại, hừm? Như nếu như đối phương nói thật thì, nói ra, thật đúng là điều kiện rất mê người.
Nhưng mà nhân phẩm tên trộm tài khoản quá thấp kém, cô nghĩ ngợi chốc lát, bắt đầu đàm phán với đối phương.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Có thể nói chuyện một chút, bao nhiêu tiền?
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: 500.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] trả lời [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Anh cũng quá gian xảo rồi, giảm một chút đi.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Gía chót, 300.
Phạm Đình Đình thầm tính toán, tiền điện thêm đồ ăn vặt cũng không tới bao nhiêu tiền, dường như rất có lời nha.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Đồng ý, luyện xong trả tiền. Tin tưởng tôi, tôi có nhân phẩm nhất định.
—— theo như quy củ nhận luyện dùm phải trả trước 30%. Phạm Đình Đình biết khả năng tên trộm đồng ý không lớn, nhưng mà lỡ như hắn là kẻ ngốc thì sao? Hắc hắc, thử một chút cũng không hại gì.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Vậy cũng được, nhưng tôi không thể luyện một mình, tôi đưa mật mã tài khoản này cho cô, mật mã tạm thời giữ lại, tôi mở nick dẫn cô đi soát kinh nghiệm, như thế nào?
“A Tiểu Hồng, tên trộm trả tài khoản lại cho mình rồi! Hắn quả nhiên là kẻ ngu! Ha ha.” Phạm Đình Đình kích động rồi.
Tiểu Hồng xuống giường, hí mắt nhìn khung trò chuyện giữa hai người, chậm rãi nói, “Mình thật sự không hiểu trí thông minh như cậu vì sao lại có dũng khí bước vào thế giới võng du? Hai người soát cấp dĩ nhiên nhanh hơn một người rất nhiều, mật mã bảo vệ lại không cho cậu, một khi luyện đến cấp bậc đáng giá, đối phương tùy thời có thể đổi mật mã, cậu chẳng những phí tiền điện với thời gian, kết quả vẫn là trắng tay.”
“…” Phạm Đình Đình nháy mắt không ngừng, nhanh chóng tiêu hóa lời của cô, rốt cục hoàn toàn tỉnh ngộ, không khỏi thở hốc vì kinh ngạc.
Lúc này, trộm tài khoản đã đứng trước mặt tài khoản cô vừa tạo.
[ Đình Đình Ngọc Lập ]: Này, cô còn muốn mua hay không?
Phạm Đình Đình nhìn chăm chú vào nick của mình, tan nát cõi lòng không giải thích.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Hừ, đừng cho là tôi ngu, kéo mặt nạ anh xuống đi! Anh nhất định là luyện tài khoản lên cấp cao xong rồi đi bán cho người khác!
[ Đình Đình Ngọc Lập ]: Nếu như không tin lời tôi, cô có thể nghe giọng của tôi, số điện thoại di động cũng có thể nói cho cô biết, tôi làm người rất có nguyên tắc.
Phạm Đình Đình hận đến ngứa răng. Được rồi, đã như vậy, không bằng trước hết lấy được số điện thoại di động tên trộm, mặc dù cuối cùng không lấy lại được nick, cũng có thể chờ hắn nửa đêm đang ngủ say gọi hắn rời giường buồn đái (lời tác giả =.=)!
Cho nên, hai người trao đổi phương thức liên lạc, thêm bạn tốt, rất quy củ.
Chuyện làm Phạm Đình Đình hâm mộ ghen tỵ và hận thù lại tới nữa ——
Mã hiệu của đối phương lại là 5 sao! ! ! ! Khẳng định cũng là trộm được mới có!! !
Song, khi cô vào giao diện trò chơi, lúc nhập mật khẩu, tin sét đánh như sấm nổ vang đầu làm người cô như bị bổ làm hai mảnh.
【 hệ thống nhắc nhở 】: Thật xin lỗi, bạn đã nhập sai mật khẩu.
Lần thứ hai nhập vào, sai mật khẩu; lần thứ ba, sai mật khẩu… Lần thứ mười, sai mật khẩu! Tất cả đều sai.
“A! Đáp án lấy lại mật khẩu cũng bị trộm sửa rồi, tài khoản của mình bị trộm rồi sao? !” Phạm Đình Đình hoảng sợ trừng to mắt, không, đây không phải sự thật.
Nhớ lại ba tháng trước, trong từng đêm cô quạnh tịch mịch thê lãnh, cô vô số lần ngồi cắm đầu trên máy soát tiểu BOSS, vô số lần không thu hoạch được gì, vô số lần nội tâm gầm thét, cho đến tối hôm qua, cô rốt cục sắp chịu đựng không nổi muốn vật ra ngủ chết thì soát được một trang bị cực phẩm nhỏ. Hôm nay, a… NO! (ㄒoㄒ ) ~~ cô chịu không nổi hiện thực tàn khốc này.
Này… Bị vi rút xâm nhập sao.
Phần mềm diệt vi rút rất nhanh cho ra kết luận —— người sử dụng IP ẩn xâm nhập máy tính của cô.
Phạm Đình Đình run run môi, nhìn về đèn dây tóc, tuyệt vọng chảy nước mắt.
“Cậu khóc cái gì chứ, bây giờ tạo một tài khoản khác lên xem một chút, cái tài khoản bỏ đi của cậu, muốn cấp bậc không có cấp bậc, muốn trang bị không có trang bị, cái người trộm tài khoản kia, có thể còn đáng thương cảm hơn cả cậu.” Bạn cùng phòng Tiểu Hồng vừa lật xem tạp chí, vừa “an ủi” cô.
“A! Cậu tàn nhẫn quá đó!” Phạm Đình Đình lau nước mắt, bình phục tâm tình, lập tức đăng kí một tài khoản mới vào cửa sổ trò chơi.
Thuận lợi đăng nhập vào giao diện trò chơi, ngay lập tức cô nhảy vào kênh nói chuyện riêng kể chuyện mình bị mất tài khoản.
[Tiểu Thổ Đậu bi thương] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Này.
—— nếu như gửi đi thành công, thì chứng tỏ tài khoản đang online.
Quả nhiên, chuyện Phạm Đình Đình không muốn thấy nhất đã xảy ra, tài khoản của cô chẳng những online, hơn nữa trắng trợn trả lời.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] nói chuyện riêng [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Có chuyện gì sao?
Phạm Đình Đình nắm quyền, hít sâu nhắc nhở mình nhất định phải tỉnh táo, tài khoản của mình trong tay hắn, cô không thể nóng giận nhất thời chửi tên trộm nick ầm ĩ. Mà là! … Vứt bỏ tôn nghiêm, van cầu xem sao.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] quanh co lòng vòng nói với [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Xin chào, anh có phải đăng nhập sai tài khoản rồi hay không?
[ Đình Đình Ngọc Lập ] thì trực tiếp trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Trộm được, hiện tại tài khoản này thuộc về tôi.
Phạm Đình Đình một ngụm máu đen ngăn ở cổ họng, tên trộm này quá càn rỡ rồi đó.
“Cứu mạng đi Tiểu Hồng! Hắn còn thừa nhận trộm tài khoản của mình!” Cô lắp bắp than vãn.
“Bình tĩnh, cậu tính ngả bài với hắn ta sao, hỏi đối phương năm đồng tiền bán tài khoản hay không.” Tiểu Hồng nghiêm túc xuất chiêu.
“…” Phạm Đình Đình vươn năm ngón tay, phản bác, “Tớ nhất định cũng luyện hơn ba tháng rồi, chỉ trị giá năm đồng?!”
Phạm Đình Đình phẫn hận nheo mắt, vì tiền tài và mặt mũi tranh đấu trong vòng ba giây, nhanh chóng liên lạc với kẻ trộm…
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Tôi muốn mua tài khoản này, tôi đã thấy mấy lần, nói thật, muốn trang bị không có trang bị, muốn cấp bậc sao cũng không cao, tôi rất lười không muốn luyện lại cái mới, tài khoản này, năm đồng mua lại được chứ?
Đánh xong chữ, Phạm Đình Đình nắm chặt hai tay, thấp thỏm bất an chờ đợi đối phương cò kè mặc cả. Nếu như không hơn năm mươi đồng, cô nguyện ý mua về, ừ, cực hạn.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Xem trước mắt, tài khoản này một đồng cũng không đáng, không bằng tôi luyện tài khoản này cao chút rồi bán cho cô, cho tôi một tuần lễ, tôi có thể luyện lên cấp 50 cho cô ( max level 60 ), có mật khẩu bảo vệ, yên tâm sử dụng.
Phạm Đình Đình vừa nghe lời này giận đến hai mắt nổ đom đóm, cô không lười biếng cũng không có phí công luyện ba tháng cũng mới cấp 30, muốn tăng thêm cấp cũng khó khăn vô cùng, một tuần lễ có thể hoàn thành? Có cần coi thường người khác dữ vậy không?!
Cô mới vừa tính chửi tên trộm, rồi lại nghĩ lại, hừm? Như nếu như đối phương nói thật thì, nói ra, thật đúng là điều kiện rất mê người.
Nhưng mà nhân phẩm tên trộm tài khoản quá thấp kém, cô nghĩ ngợi chốc lát, bắt đầu đàm phán với đối phương.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Có thể nói chuyện một chút, bao nhiêu tiền?
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: 500.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] trả lời [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Anh cũng quá gian xảo rồi, giảm một chút đi.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Gía chót, 300.
Phạm Đình Đình thầm tính toán, tiền điện thêm đồ ăn vặt cũng không tới bao nhiêu tiền, dường như rất có lời nha.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ] nói chuyện riêng [ Đình Đình Ngọc Lập ]: Đồng ý, luyện xong trả tiền. Tin tưởng tôi, tôi có nhân phẩm nhất định.
—— theo như quy củ nhận luyện dùm phải trả trước 30%. Phạm Đình Đình biết khả năng tên trộm đồng ý không lớn, nhưng mà lỡ như hắn là kẻ ngốc thì sao? Hắc hắc, thử một chút cũng không hại gì.
[ Đình Đình Ngọc Lập ] trả lời [ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Vậy cũng được, nhưng tôi không thể luyện một mình, tôi đưa mật mã tài khoản này cho cô, mật mã tạm thời giữ lại, tôi mở nick dẫn cô đi soát kinh nghiệm, như thế nào?
“A Tiểu Hồng, tên trộm trả tài khoản lại cho mình rồi! Hắn quả nhiên là kẻ ngu! Ha ha.” Phạm Đình Đình kích động rồi.
Tiểu Hồng xuống giường, hí mắt nhìn khung trò chuyện giữa hai người, chậm rãi nói, “Mình thật sự không hiểu trí thông minh như cậu vì sao lại có dũng khí bước vào thế giới võng du? Hai người soát cấp dĩ nhiên nhanh hơn một người rất nhiều, mật mã bảo vệ lại không cho cậu, một khi luyện đến cấp bậc đáng giá, đối phương tùy thời có thể đổi mật mã, cậu chẳng những phí tiền điện với thời gian, kết quả vẫn là trắng tay.”
“…” Phạm Đình Đình nháy mắt không ngừng, nhanh chóng tiêu hóa lời của cô, rốt cục hoàn toàn tỉnh ngộ, không khỏi thở hốc vì kinh ngạc.
Lúc này, trộm tài khoản đã đứng trước mặt tài khoản cô vừa tạo.
[ Đình Đình Ngọc Lập ]: Này, cô còn muốn mua hay không?
Phạm Đình Đình nhìn chăm chú vào nick của mình, tan nát cõi lòng không giải thích.
[ Tiểu Thổ Đậu bi thương ]: Hừ, đừng cho là tôi ngu, kéo mặt nạ anh xuống đi! Anh nhất định là luyện tài khoản lên cấp cao xong rồi đi bán cho người khác!
[ Đình Đình Ngọc Lập ]: Nếu như không tin lời tôi, cô có thể nghe giọng của tôi, số điện thoại di động cũng có thể nói cho cô biết, tôi làm người rất có nguyên tắc.
Phạm Đình Đình hận đến ngứa răng. Được rồi, đã như vậy, không bằng trước hết lấy được số điện thoại di động tên trộm, mặc dù cuối cùng không lấy lại được nick, cũng có thể chờ hắn nửa đêm đang ngủ say gọi hắn rời giường buồn đái (lời tác giả =.=)!
Cho nên, hai người trao đổi phương thức liên lạc, thêm bạn tốt, rất quy củ.
Chuyện làm Phạm Đình Đình hâm mộ ghen tỵ và hận thù lại tới nữa ——
Mã hiệu của đối phương lại là 5 sao! ! ! ! Khẳng định cũng là trộm được mới có!! !
Bình luận facebook