-
Chương 711-715
Chương 711 Lần Đầu Tiên Liên Hợp Hành Động (2)
- Ta vẫn treo ở trong lòng, càng chân thành hơn so với các ngươi nói ngoài miệng.
Khương Phàm phất phất tay đối với Thánh Chủ.
Đám người bất đắc dĩ lắc đầu, đứa nhỏ này đúng là khác người.
Thánh Chủ nhìn chằm chằm Khương Phàm.
- Ngươi chạy đi đâu?
- Ra ngoài làm chút việc tư.
- Việc tư gì?
- Ta đi Lang Gia hoàng triều một chuyến, bắt Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa trở về.
- Cái gì?
Tiêu Phượng Ngô suýt chút nữa cắn được đầu lưỡi.
Khương Phàm nhìn đám người:
- Có phải xảy ra chuyện gì hay không, Ly Hỏa thánh địa đã giải quyết chưa?
- Ngươi chờ chút đã, ngươi đem ai trở về rồi?
Khương Tuyền đều ngây ngẩn cả người.
- Trước đó không phải là bởi chuyện của Ly Hỏa thánh địa nên đã đem bọn hắn để lại chỗ cũ rồi sao, ta sợ tương lai bọn hắn không an phận, lại bắt trở về.
- Chính ngươi?
- Chuyện như thế này, càng ít người càng tốt.
- Bắt ở chỗ nào, ngươi chạy đến hoàng thành rồi?
- Bọn hắn bị giáng chức đến Bắc Cương, ta theo hơn nửa tháng, đuổi kịp bọn hắn tới Bạch Hổ quan.
Ngữ khí của Khương Phàm nhẹ nhõm tùy ý, để vẻ mặt của mọi người càng quái dị hơn.
Đứa nhỏ này thật đúng là sẽ ra tay bất ngờ.
Tuy nhiên ngay cả bọn hắn cũng đều không có nghĩ đến, bọn hắn có thể hiểu được khi Đại hoàng tử nhìn thấy Khương Phàm, vẻ mặt hẳn là như gặp phải quỷ.
- Thật đáng thương.
Tiêu Phượng Ngô lắc đầu, ai chọc gia hỏa này là chữ 'Bát' ngược, cả đời xui xẻo.
Vũ Văn Hùng nhắc nhở Khương Phàm:
- Ngươi bây giờ đã là thánh địa đệ tử, không thể nhúng tay và sự vụ hoàng triều.
- Không phải các ngươi còn chưa có công bố ra ngoài sao, qua mấy ngày nữa chờ ta đem người đưa về Bạch Hổ tông, các ngươi lại tuyên bố là được.
Vũ Văn Hùng nhìn về phía sư phụ.
Ngụy Thiên Thu lắc đầu, không truy cứu:
- Vẫn là nói chính sự đi. Thánh Chủ?
Thánh Chủ vẫn đang nhìn Khương Phàm:
- Ngươi mỗi ngày đi chịu chết như vậy, không sợ ngày nào đó sẽ chết thật?
- Ta làm việc mạo hiểm, nhưng ta làm người vẫn rất cẩn thận.
- Ngươi kế thừa Đại Hoang Phần Thiên Ấn, mệnh của ngươi đã không còn là chính ngươi, mà là của ta! Ngươi còn dám hồ nháo, nhốt ngươi hai năm cấm đoán. Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Khương Phàm đi đến Tiêu Phượng Ngô:
- Xảy ra chuyện gì?
- Công việc tốt.
Tiêu Phượng Ngô nháy mắt mấy cái.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Ly Hỏa thánh địa thỉnh Đại Diễn thánh địa ra mặt điều đình ân oán giữa chúng ta với bọn chúng.
- Đại Diễn thánh địa có thể quản tới chuyện này?
Khương Phàm nhớ không lầm, Đại Diễn thánh địa cách nơi này tới mấy chục vạn dặm.
Ly Hỏa thánh địa sao lại đến nơi đó mời.
Vô Hồi Thánh Chủ giới thiệu nói:
- Thương Huyền đại lục, tổng cộng có hai mươi sáu thánh địa, tôn chỉ tồn tại là tuyệt đối trung lập, không nhúng tay vào chiến tranh, không can thiệp sự vụ nhân quốc, chỉ bảo vệ một phương địa vực bình an.
- Khi phát sinh thiên tai, chiến loạn, thậm chí thời điểm không thể tránh né chiến tranh với hoàng tộc, phù hộ con dân trong lãnh địa phe mình. Hai mươi sáu thánh địa, phân thuộc địa vực khác nhau tại Thương Huyền, cũng kết thành quần thể khác biệt.
- Ví dụ như chúng ta nơi này, tính cả Đại Hoang thánh địa trước đó, năm đại thánh địa liên hợp thành thánh địa Nam Bộ. Bình thường bảo vệ lãnh địa riêng phần mình, nếu như gặp tình huống đột phát, có thể liên thủ ứng phó.
- Ngoài ra còn có liên minh Thánh Địa Bắc Bộ, liên minh Thánh Địa Tây Bộ, liên minh Thánh Địa Đông Bộ, cùng liên minh Thánh Địa Trung Bộ. Trong tất cả thánh địa liên minh số lượng đều không giống nhau, thực lực mạnh yếu cũng không giống nhau.
- Tất cả liên minh Thánh Địa đều có một Thánh địa có sức ảnh hưởng nhất, xưng là tôn chủ, ở chỗ chúng ta đây chính là Ly Hỏa thánh địa. Liên minh Tây Bộ là Đại Diễn thánh địa, số lượng thánh địa nơi đó đạt tới bảy cái, lực ảnh hưởng thậm chí kéo dài đến trung bộ Thương Huyền.
- Ly Hỏa thánh địa mời Đại Diễn thánh địa đến ra mặt, chúng ta không thể không cho mấy phần mặt mũi, mà bọn hắn còn đưa ra điều kiện đặc biệt.
- Đại Diễn thánh địa đưa ra điều kiện gì?
Khương Phàm đối với Đại Diễn thánh địa ấn tượng cũng không tệ lắm, chí ít từ trên thân Tô Triệt có thể cảm nhận được chút dáng vẻ thánh địa.
- Xác thực mà nói là chúng ta đưa ra mấy điều kiện, sau khi cò kè mặc cả, đã có được ba hiệp nghị.
Hạng đầu tiên, Ly Hỏa thánh địa lấy ra đan dược Thánh phẩm của bọn hắn, Bồ Đề Dương Linh Đan. Viên đan dược kia là cho Tịch Nhan, có thể cường thịnh linh hồn, linh văn, cùng linh nguyên. Sau khi dùng Bồ Đề Dương Linh Đan, có bảy phần nắm chắc đem Càn Nguyên Thánh phẩm linh văn tăng lên tới Đại Thừa Thánh phẩm.
Lúc Vô Hồi Thánh Chủ giới thiệu, Đan Hoàng ở trong đầu Khương Phàm cũng giải thích:
- Bồ Đề Dương Linh Đan chân chính coi như hẳn là chưa tới Thánh phẩm, nhưng bởi vì dính đến linh văn, đa số người càng muốn coi nó là Thánh phẩm.
Khương Phàm hỏi thăm Đan Hoàng:
- Thật có hiệu quả biến đổi linh văn sao?
- Càn Nguyên Thánh phẩm, Đại Thừa Thánh phẩm, Chí Tôn Thánh phẩm, đều là thuộc về cấp độ Thánh phẩm này, ở giữa ba loại đều có khả năng biến đổi. Không giống với lục phẩm đến Thánh phẩm một mực đóng đinh như thế, không thể vượt qua. Tuy nhiên ở giữa Thánh phẩm thăng hoa đặc biệt khó, trừ phi linh văn cực kỳ đặc biệt, tựa như ngươi, hoặc là có được đan dược phi phàm.
- Ngài cảm giác Tịch Nhan có hi vọng không?
- Có! Luân Hồi thánh văn vốn rấtphi phàm, nếu như có thể có được Bồ Đề Dương Linh Đan, quả thật có thể có khoảng bảy phần mười hi vọng.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Nhưng Bồ Đề Dương Linh Đan thuộc về thánh đan, bọn hắn không nguyện ý tuỳ tiện giao ra, cho nên muốn một chủ ý, cử hành đi săn tranh tài.
- Vô Hồi thánh địa, Ly Hỏa thánh địa, còn có Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, cùng nhau tham dự. Sau khi thời gian quy định kết thúc, Bồ Đề Dương Linh Đan ở trên tay người nào liền về tay người đó. Mặc kệ kết quả như thế nào, đều xem như bọn hắn làm bồi thường cho việc xâm lấn Đại Hoang.
Chương 712 Lần Đầu Tiên Liên Hợp Hành Động (3)
- Một viên đan dược liền xong việc rồi? Còn muốn tự chúng ta tranh thủ?
Khương Phàm khó có thể tin được mà nhìn Thánh Chủ, lúc nào lại dễ nói chuyện như vậy.
- Ngươi gấp cái gì? Còn có hai cái điều kiện đây. Điều kiện thứ hai, trong vòng hai năm, Ly Hỏa thánh địa phải giao phó ba ngàn viên đan dược tứ phẩm, năm ngàn viên đan dược ngũ phẩm, cùng mười viên đan dược lục phẩm cho Vô Hồi thánh địa, phẩm loại đan dược do Vô Hồi thánh địa chỉ định.
Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, Khương Phàm mới miễn cưỡng có thể tiếp nhận.
- Hai điều kiện trở lên, xem như Ly Hỏa thánh địa đã xin lỗi Vô Hồi thánh địa. Điều kiện thứ ba là Vô Hồi thánh địa cần xin lỗi chuyện dìm nước Hoang Mãng nguyên.
- Điều kiện gì.
Khương Phàm lập tức chú ý tới ánh mắt Vô Hồi Thánh Chủ không đúng lắm.
- Ngươi! Bọn hắn sẽ chọn lựa năm đệ tử cùng cảnh giới vây công ngươi! Nếu như ngươi có thể thắng, việc này xóa bỏ, nếu như ngươi thua, ngươi sẽ bị áp tại Ly Hỏa thánh địa hai năm. Đồng thời, Vô Hồi thánh địa còn phải công khai xin lỗi.
- Năm kẻ vây công? Ngài cứ như vậy mà tin tưởng ta?
Khương Phàm dở khóc dở cười.
- Ngươi cũng là Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám, người Ly Hỏa thánh địa chọn ép không được ngươi. Đến lúc đó ngươi liền cố ý đổ đổ nước, để bọn hắn đánh ngươi hai quyền, hả giận, việc này coi như qua.
- Năm người! Năm người đó! Chẳng may lại mời kẻ ngoại viện nào, giết chết ta thì sao?
Khương Phàm lắc đầu, Ly Hỏa thánh địa cũng không phải loại lương thiện gì.
- Đại Diễn thánh địa làm điều giải có tác dụng gì?
- Ba cái điều kiện này, thuộc về điều kiện hoà giải giữa chúng ta cùng Ly Hỏa thánh địa. Mặc kệ cuối cùng Bồ Đề Dương Linh Đan về ai, mặc kệ ngươi thắng hay thua, ân oán hai bên đều xem như xóa bỏ. Từ nay về sau, hai bên tuyệt đối không thể lại bộc phát chiến tranh, cũng không thể phát sinh Sinh Tử cảnh trở lên, hay hoặc là vượt qua trăm Linh Hồn cảnh đối kháng, nếu không Đại Diễn thánh địa sẽ cưỡng ép nhúng tay. Trừ ba điều kiện này ra, Đại Diễn thánh địa nguyện ý tới liên minh Thánh Địa Nam Bộ mở ra Vĩnh Hằng Thánh Sơn, cùng đệ tử thiên tài liên minh Thánh Địa Tây Bộ ở cùng một chỗ, truy đuổi Vĩnh Sinh Chi Linh.
Vô Hồi Thánh Chủ nói đến đây, bọn người Dạ An Nhiên đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Trước khi Khương Phàm đến, Thánh Chủ vừa vặn đang giới thiệu đến nơi đây.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn, là bí cảnh truyền kỳ do bảy đại thánh địa Tây Bộ cùng nhau khống chế. Cái tên Vĩnh Hằng đã được truyền thừa từ lâu, từ khi phát hiện đến bây giờ, có ghi chép đã qua năm mươi ngàn năm. Hình dạng mặt đất nơi đó có nguyên thủy nhất, huyết mạch Yêu thú cổ xưa nhất, dược thảo quý giá nhất, nơi đó có vô số cơ duyên.
- Mà bản thân Vĩnh Hằng Thánh Sơn đã phong bế, chỉ có Vĩnh Hằng Chi Linh trăm năm nở rộ một lần, tác động đến cấm chế Vĩnh Hằng, mới có thể xuất hiện vết nứt yếu ớt. Mỗi lúc đến đó, liên minh Thánh Địa Tây Bộ sẽ cưỡng ép giam cầm cái khe kia, bố trí con đường, cho phép tinh anh Linh Hồn cảnh trở xuống tiến vào bên trong.
- Vĩnh Hằng Chi Linh vô cùng thần bí, danh xưng Vạn Hoa Chi Vương, có được hiệu quả phi phàm. Ví dụ như tẩm bổ sinh mệnh, có thể để ngươi giữ vững trạng thái tinh thần, trạng thái thân thể mười mấy tuổi lâu dài.
- Mười mấy tuổi vẫn luôn được công nhận là thời kỳ tu võ vàng son, bất luận là tinh thần, linh văn trưởng thành, hay thiên phú diễn biến, đều cực kỳ sinh động. Nếu như có thể lâu dài giữ vững trạng thái này, tốc độ phát triển nhất định viễn siêu hơn người khác.
- Lại ví dụ như khởi tử hồi sinh, khi dùng Vĩnh Hằng Hoa Linh chừng mười năm, mặc kệ là nhận tổn thương trí mạng cỡ nào, chỉ cần không phải đạt trình độ tới mất mạng trong nháy mắt, thì vẫn có thể để cho ngươi từ cõi chết trở về.
- Hay là còn so sánh như biến đổi linh văn. Chỉ thích hợp để dùng cho Thánh phẩm linh văn, có thể để ngươi từ Càn Nguyên thẳng tới Đại Thừa, đồng thời không có bất kỳ lo lắng gì, cũng có thể để Đại Thừa thánh văn có tỷ lệ nhất định trùng kích lên Chí Tôn Thánh phẩm!
Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, bất luận là Khương Phàm hay là bọn người Dạ An Nhiên đều hô hấp dồn dập, ánh mắt sáng rực nhìn Thánh Chủ.
Tẩm bổ thân thể!
Khởi tử hồi sinh!
Thăng hoa linh văn!
Thế gian lại còn có linh túy phi phàm như thế này?
- Thứ nàng nói, chẳng lẽ là Chu Tước Yêu Hồn Hoa?
Đan Hoàng nói nhỏ ở trong đầu Khương Phàm.
- Ngài biết sao?
- Nghe nàng giới thiệu, giống như có chút tương tự Chu Tước Yêu Hồn Hoa, tiếp tục nghe một chút.
Vô Hồi Thánh Chủ lại tiếp tục giới thiệu:
- Bởi vì Vĩnh Hằng Thánh Sơn trăm năm vừa mở, mỗi lần mở ra đều sẽ trở thành thịnh hội lớn nhất của Liên minh Thánh Địa Tây Bộ, tất cả thánh địa đều sẽ điều động đệ tử thiên tài của bọn hắn, xông vào bên trong thám hiểm. Coi như không chiếm được Vĩnh Hằng Chi Linh, Linh Yêu linh túy khác ở bên trong cũng là cơ duyên lớn lao.
- Nghe nói nơi đó còn chôn giấu bí cảnh đặc biệt, mỗi lần mở ra, chắc chắn sẽ có người đạt được bảo bối phi phàm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân để Liên minh Thánh Địa Tây Bộ, thậm chí Đại Diễn thánh địa có thể một mực cường thịnh.
- Lần này, Đại Diễn thánh địa là giúp chúng ta cùng Ly Hỏa thánh địa hóa giải ân oán, cung cấp một cơ hội đặc biệt như thế, để cho chúng ta cùng tham gia. Thuận tiện, bọn hắn còn mời Linh Kiếp thánh địa, cùng Hồn Thiên thánh địa.
Khương Phàm nói:
- Thánh Chủ, có thể giới thiệu cụ thể Vĩnh Hằng Chi Linh không?
- Vĩnh Hằng Chi Linh là bí mật của thánh địa Tây Bộ, sao có thể để cho chúng ta hiểu rõ quá kỹ càng. Các ngươi không cần hy vọng xa vời đến Vĩnh Hằng Chi Linh, mục tiêu chủ yếu là bí cảnh cùng Linh Bảo nơi đó, người người đều tranh thủ chiếm được đại cơ duyên một lần.
- Lúc nào mở ra?
Chương 713 Lần Đầu Tiên Liên Hợp Hành Động (4)
- Về khoảng cách lần Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ đã qua hơn một trăm hai mươi năm, Liên minh Thánh Địa Tây Bộ cũng đã chờ không kịp, cho nên vẫn một mực đang nghiêm mật giám sát. Cho đến mấy tháng trước, bọn hắn đã nhận ra phong ấn thánh sơn có dấu hiệu buông lỏng. Dựa theo kinh nghiệm, Vĩnh Hằng Chi Linh dự tính sẽ nở rộ sau hai tháng nữa.
- Kéo dài bao lâu?
- Thời gian Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ bất định, ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm. Thời gian vừa đến, nó liền tàn lụi, một khi tàn lụi, Vĩnh Hằng Thánh Sơn liền tự động phong bế.
- Lúc nào thì chúng ta xuất phát.
- Cho các ngươi thời gian chừng mười ngày để chuẩn bị, mười ngày sau, trước khi chúng ta khởi hành đến Đại Diễn thánh địa. Trước tiên phải giải quyết ân oán giữa Ly Hỏa thánh địa, sau đó cùng Đại Diễn thánh địa tiến về Vĩnh Hằng Thánh Sơn.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn bọn người Khương Phàm ở phía dưới:
- Lần hành động này, Dạ An Nhiên là đội trưởng. Đây cũng là lần đầu các ngươi liên hợp hành động, phải hiểu rõ sâu thêm, càng phải bồi dưỡng ăn ý, và phải tìm kiếm cơ duyên. Hàn Ngạo, mặc dù ngươi không có Đại Hoang Ấn, nhưng chỉ cần rời khỏi Vô Hồi thánh địa, các ngươi chính là người một nhà, đừng có khúc mắc gì.
Bọn người Dạ An Nhiên cung kính lĩnh mệnh.
- Thánh Chủ, chỉ có mấy người chúng ta sao?
Hàn Ngạo đột nhiên hỏi.
- Còn có Dạ An Nhiên cùng Yêu thú của Khương Phàm, hết thảy chín người.
- Vì sao không có Lâm Nam sư tỷ? Ta đoán tất cả thánh địa đều sẽ mang đệ tử cửu trọng thiên thuộc tính Mộc, mặc kệ là thi đấu săn giết, hay là mở ra Vĩnh Hằng bí cảnh, Mộc hệ linh văn cửu trọng thiên ở trong rừng rậm tiềm lực sẽ được phóng đại vô hạn, còn có thể điều tra có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công. Huống chi, Lâm Nam sư tỷ cũng am hiểu chiến đấu.
Hàn Ngạo nói đến Lâm Nam sư tỷ chính là đệ tử thân truyền của sư phụ hắn, Lâm Thiên Lộc.
Không phải Thánh phẩm linh văn mà là lục phẩm Lôi Văn Thụ, nàng có được hai khí hải Mộc hệ, Lôi hệ độc lập xen lẫn nhau, lại có thể đem hai loại Mộc hệ Lôi hệ bất tương dung dung hợp một chỗ.
Thiên phú cực mạnh, tính tình lại ổn trọng.
Bây giờ đã là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Ngụy Thiên Thu nói:
- Tin tức đã mang đến Vương Quốc Hắc Ám, mấy ngày nữa Lâm Nam sẽ trở về, nhưng Lâm Nam sẽ không tham gia thi đấu đi săn, sẽ chỉ cùng các ngươi đến Vĩnh Hằng bí cảnh.
Hàn Ngạo không hiểu:
- Vì sao? Thế lực thi đấu săn giết quá ngang nhau, có ý nghĩa gì?
Ở vấn đề này, bọn người Ngụy Thiên Thu và Vô Hồi Thánh Chủ vô cùng thống nhất ý kiến.
Dù là Ly Hỏa thánh địa nơi đó mang theo hai ba người cửu trọng thiên, bọn hắn nơi này cũng sẽ không phái một cửu trọng thiên tham gia săn giết thi đấu.
Vì là để tôi luyện dũng khí, ăn ý, và kích phát tiềm lực của bọn hắn.
Bọn người Khương Phàm không còn chất vấn, liên tiếp hành lễ, quay người lui ra.
Đan Hoàng lại nói ở trong đầu Khương Phàm:
- Đến Vĩnh Hằng Thánh Sơn nơi đó nhìn tình huống. Nếu thật là Chu Tước Yêu Hồn Hoa, ngươi hẳn là có ưu thế.
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa còn có công hiệu đặc biệt gì sao?
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa cũng chia phẩm loại, căn cứ số lượng hoa nhỏ nở rộ đến quyết định, số lượng càng nhiều, phẩm loại càng cao, năm đó ta lấy được vài cọng, đều là ba đóa hoa nhỏ, xem như cực cao phẩm. Đây là dược chủ để luyện chế Niết Bàn đan, nó phẩm loại quyết định phẩm chất Niết Bàn đan. Nếu như trực tiếp dùng, hiệu quả cũng không tệ. Trừ ba Thánh Chủ hiểu rõ kia, còn có công hiệu biến đổi Thú linh văn.
- Có ý gì?
- Đối với Thú linh văn mà nói, nhất là Thú linh văn loại Linh Cầm, trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức Chu Tước, có thể kích thích linh nguyên trưởng thành. Chu Tước là Vạn Cầm Chi Tổ, bên trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức đến từ lão tổ tông, đương nhiên có thể kích phát lực lượng tổ mạch Linh Cầm. Còn có thể trưởng thành đến vấn đề gì, phải nhìn tạo hóa của riêng mình. Nếu như ngươi dùng, ta không rõ sẽ xuất hiện thay đổi gì. Có lẽ, có thể sớm thôi động linh nguyên cùng huyết mạch của ngươi biến đổi chăng.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Khương Phàm âm thầm chờ mong, bất kể có phải là Chu Tước Yêu Hồn Hoa hay không, đều muốn cầm gốc kia Hoa Linh kia tới tay.
- Cúi đầu suy nghĩ gì đó?
Dạ An Nhiên kỳ quái nhìn Khương Phàm đang cúi đầu đi đường ở bên cạnh, lúc nào lại thành thật như vậy.
- Cô dung hợp Hạt giống Ngũ Hành rồi?
Khương Phàm lấy lại tinh thần.
Bốn năm tháng không gặp, khí chất Dạ An Nhiên đã thay đổi thật nhiều, cảm giác càng thêm linh động, càng thêm mỹ lệ, thật giống như Tinh Linh tự nhiên được thai nghén, khí chất đặc biệt, khiến cho người khác phải mê muội.
- Nhờ có Thánh Chủ tương trợ, Hạt giống Ngũ Hành dung hợp rất thành công, linh văn cũng đạt tới Đại Thừa thánh văn, cảnh giới vừa đột phá đến lục trọng thiên.
- Chúc mừng cô.
Khương Phàm mừng thay cho Dạ An Nhiên, dung hợp Hạt giống Ngũ Hành không chỉ đơn giản là biến đổi linh văn tăng cường cảnh giới, càng mang ý nghĩa tương lai nàng sẽ rộng lớn hơn, tiềm lực sẽ trưởng thành hơn.
- Cũng chúc mừng ngươi, trở thành Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám.
- Hư danh mà thôi. Ta đi về trước.
Khương Phàm cười cười, bước nhanh chạy đi.
Dạ An Nhiên ngừng lại, nhìn bóng lưng Khương Phàm có chút hoảng hốt.
‘Cứ như vậy mà đi rồi?’
Bọn người Thương Hàn Nguyệt có chút nhíu mày, hai người này làm sao vậy, không phải nói Khương Hồng và Võ Dạ Thiên Lan cũng đã bắt đầu thảo luận chuyện đính hôn sao, sao lại cảm thấy lạ lẫm như vậy.
Chẳng lẽ Khương Phàm thật thích Thường Lăng như thế?
Cũng không phải, từ khi Khương Phàm từ Vương Quốc Hắc Ám trở về đến bây giờ, giống như cũng chưa tới Dược sơn nhìn qua Thường Lăng.
Tên kỳ quái.
Khương Phàm giao Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa cho bọn người Khương Hồng Võ đang chuẩn bị rời khỏi, sau đó trở lại sơn cốc bế quan.
Chương 714 Đại Diễn Thánh Địa
Hắn muốn trở nên mạnh hơn!
Hắn phải không ngừng trở nên mạnh mẽ!
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền là lựa chọn tăng cường thực lực hàng đầu!
Không chỉ có uy lực phi phàm, chủ yếu hơn chính là thuận tiện tu luyện.
Trên đường từ Bạch Hổ quan trở về, mỗi đến hắn đều sẽ trốn đi, ở bên trong ý thức hải diễn biến quyền pháp mới. Cho tới bây giờ, đã diễn dịch ra năm bộ thánh quyền.
- Quyền thứ hai mươi mốt, Huyễn Điệp Quyền! Quyền thứ hai mươi hai, Thứ Phong Quyền! Quyền thứ hai mươi ba, Kim Thiền Quyền! Quyền thứ hai mươi bốn, Yêu Bức Quyền! Quyền thứ hai mươi lăm, Liệt Hạt Quyền!
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền bắt đầu từ quyền thứ hai mươi mốt, từ 'Tẩu thú' biến thành yêu trùng.
Thiếu đi mấy phần cường thế bá liệt, nhiều hơn mấy phần khống chế quỷ bí, thích hợp với quần chiến.
Ví dụ như Thứ Phong Quyền, tựa như là 'Lưu Kim Hỏa Vũ' thăng hoa, có thể trong thời gian rất ngắn ngưng tụ ra hàng trăm Thứ Phong, khởi xướng bạo kích trí mạng.
Ví dụ như Huyễn Điệp Quyền, có thể lợi dụng liệt diễm, phóng xuất ra huyễn ảnh đầy trời, lại bằng vào quỹ tích nó nhẹ nhàng, khiến cho kẻ địch khó phân biệt thật giả.
Khương Phàm đắm chìm tu luyện trong ý thức hải, cẩn thận nghiên cứu mỗi một thánh quyền.
Trong lòng không suy nghĩ đến bất cứ chuyện gì khác, rất tập trung tinh thần.
- Khương Phàm.
Dạ An Nhiên đi đến sơn cốc, lấy dũng khí muốn cùng Khương Phàm nói chuyện.
Khương Phàm lại cau mày, không hề hay biết.
- Khương Phàm? Ta muốn cùng ngươi nói chuyện, có rảnh không? Khương Phàm?
Dạ An Nhiên nói liên tục mấy lần, đều không có được đáp lại, nàng khẽ mím môi đỏ, yên lặng rời khỏi sơn cốc.
Mười ngày sau, đám người đầy lòng mong đợi tập kết trước thánh điện.
Vô Hồi Thánh Chủ, Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng, cùng hai vị trưởng lão và mười tám đệ tử thân truyền, toàn bộ trình diện.
Còn có Lâm Nam trở về gấp từ Vương Quốc Hắc Ám.
Khuôn mặt nàng xinh đẹp, mang theo nụ cười nhạt, ánh mắt lại hiện ra sự nghiêm nghị.
Dáng người nàng cao gầy, áo váy bó sát ngắn phác hoạ ra tư thái hoàn mỹ, mười chín tuổi chính là giai đoạn ngây ngô lui đi hướng đến thành thục, để toàn thân nàng tản ra mị lực đặc biệt.
Cho dù là đứng trước mặt Dạ An Nhiên, Tịch Nhan như muốn quốc khuynh thành, cũng không thua kém nửa phần.
Hàn Ngạo mặc dù kiêu ngạo tự phụ, nhưng ở trước mặt Lâm Nam lại tự giác yếu đi mấy phần khí thế, ngẫu nhiên liếc nhìn nàng trong ánh mắt mang theo vài phần hâm mộ.
Nhưng, bọn hắn đã đợi lại đợi, từ đầu đến cuối không thấy bóng dáng Khương Phàm.
- Khương Phàm đâu? Ta đi gọi.
Tiêu Phượng Ngô không đợi nổi, hắn nhanh chóng phóng tới sơn cốc Khương Phàm sống một mình.
- Khương Phàm!
Tiêu Phượng Ngô đã gọi ba tiếng nhưng không có phản ứng, một bàn tay đập vào bờ vai Khương Phàm.
Khương Phàm bỗng nhiên bừng tỉnh, căm tức nhìn Tiêu Phượng Ngô:
- Nổi điên làm gì!
- Đến lúc rồi! Tất cả mọi người đang chờ ngươi!
Tiêu Phượng Ngô chẳng quan tâm hắn buồn bực hay không, cứ nắm lấy cánh tay liền kéo dậy, chạy ra bên ngoài.
- Đã mười ngày?
Khương Phàm đều ngồi nhìn thời gian.
- Thật phục ngươi, chuyện kích thích như thế, ngươi lại còn có thể ổn định tinh thần tu luyện, ta đều đã mười ngày không ngủ.
Tiêu Phượng Ngô hưng phấn hai mắt cũng tỏa ánh sáng, không kịp chờ đợi muốn cùng những thiên tài thánh địa này luận bàn.
- Mọi người đều đã đến đông đủ, xuất phát.
Chờ sau khi Khương Phàm đuổi tới, Thánh Chủ phất tay giơ lên cường quang hừng hực, ù ù điếc tai, lay động dãy núi, một tòa cung điện hùng vĩ ầm vang đứng vững.
Bọn người Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng liên tiếp đi đến bảo điện.
Bên trong vô cùng rộng rãi, ngoại trừ đại điện rộng rãi ra, còn có số lượng lớn gian phòng. Có chút dùng để cất giữ bảo vật, có chút dùng để ở.
- Đến lúc đó gọi ta.
Khương Phàm nói với Tiêu Phượng Ngô, sau đó tìm tới một căn phòng tiếp tục bế quan.
- Hắn làm sao vậy, trạng thái hình như không đúng.
Hàn Ngạo kỳ quái nói thầm.
- Thất tình.
Tiêu Phượng Ngô không để ý.
- Thất tình?
- Chân đứng hai thuyền, giạng thẳng chân chứ sao.
Tiêu Phượng Ngô tràn đầy phấn khởi đánh giá cung điện.
- Mấy ngày nay, ai ở cùng hắn?
Cơ Lăng Huyên giơ lông mày xinh đẹp lên, nhìn Dạ An Nhiên và Tịch Nhan.
- Không có..
- Không có nữ tử bồi tiếp, sao lại mệt mỏi thành như thế này.
Thương Hàn Nguyệt dở khóc dở cười, nha đầu này cái gì cũng đều nói ra như thế cả.
Ánh sáng bảo điện chiếu xa vạn trượng, giống như là mặt trời đang bay lên không, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt mọi người.
- Cung tiễn Thánh Chủ!
Phương Thành Vân và các túc lão, các trưởng lão nhao nhao hành lễ.
- Chỉ mong có thể thuận lợi.
Phương Thành Vân, Giang Thành Tử lắc đầu thở dài.
Mặc dù Ly Hỏa thánh địa nguyện ý xuất ra 'Bồ Đề Dương Linh Đan' để bồi thường, nhưng có thể đạt được hay không, vẫn là ẩn số.
Ngay cả chuyện mời Đại Diễn thánh địa đến mở 'Vĩnh Hằng Thánh Sơn' cũng tràn đầy biến cố và nguy cơ.
Cho đến bây giờ, những cái gọi là xin lỗi cùng bồi thường này, cũng còn chỉ là trên miệng.
Nhưng cũng không có cách nào khác, dù sao cũng là Vô Hồi thánh địa bọn hắn mạo phạm Ly Hỏa thánh địa trước, Ly Hỏa thánh địa cao ngạo lại tự phụ, không thể nào cúi đầu đơn giản như vậy được.
Cũng may Thánh Chủ đã tranh thủ đến 'Hơn ba ngàn viên' đan dược làm bồi thường, đó là thật sự chỗ tốt, nhất là mười viên 'Lục phẩm' đan dược.
Tuy nhiên, bọn hắn luôn cảm thấy hai ngày này Thánh Chủ có chút là lạ, giống như đang tính toán cái gì đó.
Chỉ mong lão nhân gia nàng đừng gây sự ở Tây Bộ.
…
Đại Diễn thánh địa!
Đại Diễn sơn mạch kéo dài mấy vạn dặm, như mênh mông vô cương, như một thế giới độc lập.
Núi cao chập trùng, liên miên vô tận, rừng rậm rậm rạp, mây mù tràn ngập, những con sông lao nhanh, giăng khắp nơi.
Nơi này có tông môn san sát, cũng có cổ thành liên miên. Nơi này có hoang nguyên bằng phẳng, cũng có núi lửa bộc phát ngẫu nhiên. Nơi này có liên miên dược viên, cũng có hiểm cảnh bí ẩn. Nơi này giống loài Yêu thú đạt tới mấy chục ức, nơi này có con dân bộ lạc sinh tồn, số lượng cũng có ức vạn.
Chương 715 Đại Diễn Thánh Chủ
Chính là nương tựa theo mảnh Đại Diễn sơn mạch cổ lão mà mênh mông này, Đại Diễn thánh địa từ đầu đến cuối có thể hưng thịnh không suy.
Càng đáng quý chính là, Đại Diễn thánh địa ở trong dãy núi này có được lực uy tín tuyệt đối, được người người kính ngưỡng.
Tại thời điểm Vô Hồi thánh địa chạy tới nơi này, Ly Hỏa thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, đều lấy sớm đi đến.
Khi Ly Hỏa Thánh Chủ cực lực hòa giải, Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa đều đã tự mình đồng ý liên hợp cùng Ly Hỏa thánh địa, liên thủ chèn ép Vô Hồi thánh địa.
- Thánh Địa liên minh Nam Bộ, quả thực là năm bè bảy mảng. Vốn là chỉ còn bốn đại thánh địa, lại còn không nghĩ hợp tác, chỉ lo đối kháng. Nếu như không phải là vì chuyện này, ta cũng không biết Nam Bộ đã loạn thành như thế.
- Thánh địa khai chiến? Đây chính là chuyện hiếm lạ ngàn năm cũng chưa từng xảy ra. Bọn hắn thật đã quên sứ mệnh thánh địa rồi sao?
- Bốn đại thánh địa khu vực trung ương hình như cũng bắt đầu chú ý tói sự kiện lần này.
Trong Đại Diễn thánh địa, Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy nam tử túc lão cấp bậc đứng bên trên cao phong vạn trượng, nhìn qua rừng rậm tràn ngập mây mù.
- Đã từng là liên minh Nam Bộ cũng tạm được, bởi vì trận kịch biến tại Đại Hoang ngàn năm trước kia, để tất cả đại thánh địa bọn hắn bằng mặt không bằng lòng.
Đại Diễn Thánh Chủ chậm rãi lắc đầu.
Một trận kịch biến Đại Hoang, chôn vùi Đại Hoang thánh địa, ức vạn sinh linh chết thảm, cũng suýt nữa tác động đến La Phù sơn mạch. Vô Hồi thánh địa trước sau chín lần cầu cứu tôn chủ Ly Hỏa thánh địa đều bị cự tuyệt, hoàn toàn bất đắc dĩ chỉ có thể cầu cứu Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, vậy mà bị cũng không nhìn đến.
Một ngàn năm, Vô Hồi thánh địa một mình chống cự Đại Hoang, thương vong thảm trọng, cũng mỏi mệt không chịu nổi, khẳng định oán hận trong lòng càng để lâu càng sâu.
Một vị túc lão nói:
- Thánh Chủ, ngài muốn hóa giải mâu thuẫn của bọn họ, chỉ sợ không quá hiện thực. Bọn hắn chất chứa oán hận đã sâu, cũng đều cao ngạo cường thế, sẽ không dễ dàng bắt tay.
Đại Diễn Thánh Chủ nói:
- Ta đưa bọn hắn đến nơi này, chỉ là để bọn hắn nhìn thấy thánh địa khu vực Tây Bộ mạnh bao nhiêu, lại là làm thánh địa thế nào. Không hy vọng xa vời bọn hắn có thể bắt tay giảng hòa, chí ít có thể ổn định lại tinh thần ngẫm lại làm sao duy trì liên minh Nam Bộ đã vô cùng không chịu nổi mặt mũi. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
Các túc lão đều nhìn về Thánh Chủ.
- Vô Hồi Thánh Chủ vậy mà đã đạt đến Niết Bàn cảnh thất trọng thiên rồi, đây thật là để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc Đại Diễn Thánh Chủ xuất hiện tại Ly Hỏa thánh địa, một khắc này đã liền nhận ra khí tức Vô Hồi Thánh Chủ có gì đó quái lạ.
Vô Hồi Thánh Chủ đang cực lực ẩn giấu, áp chế!
Nhưng hắn rất xác định, cảnh giới Vô Hồi Thánh Chủ đã vượt qua Niết Bàn lục trọng thiên.
Tất cả túc lão cũng hơi nhíu mày, khi nghe được tin tức này đều rất không thể tưởng tượng nổi.
Từ Sinh Tử cảnh tiến vào Niết Bàn cảnh cần trải qua khảo nghiệm sinh tử, đã vô cùng khó khăn, nhưng sau khi tiến vào Niết Bàn cảnh, muốn lại bước lên một trọng thiên càng là gian nan, có ít người thậm chí trong quá vượt qua Sinh Tử cảnh trình liền hao hết toàn bộ tiềm lực truy cứu cả đời mà dừng bước tại đây.
Mà muốn từ tam trọng thiên đột phá đến tứ trọng thiên, tiến vào trung giai đơn giản là khó hơn lên trời.
Tất cả các túc lão thánh địa, cơ bản đều ở tam trọng thiên, tứ trọng thiên là cực kỳ hiếm thấy.
Thánh Chủ, phổ biến kẹt tại lục trọng thiên.
Bởi vì bước qua lục trọng thiên, chẳng khác nào tiến vào cao giai Niết Bàn cảnh, thân thể bắt đầu chuẩn bị biến đổi đến Thánh Nhân.
Một vị túc lão hỏi:
- Không phải là ngài cảm giác, Đại Hoang thâm uyên có gì đó quái lạ sao?
- Đại Hoang thâm uyên xác thực có gì đó quái lạ! Không chỉ có Vô Hồi Thánh Chủ là cao giai Niết Bàn, vị túc lão tên là Ngụy Thiên Thu kia lại là trung giai Niết Bàn tứ trọng thiên, mà cũng đang dùng thứ gì đó để áp chế ngụy trang, thoạt nhìn là tam trọng thiên.
Đại Diễn Thánh Chủ lấy danh nghĩa 'Vĩnh Hằng Thánh Sơn' đều mời thánh địa Nam Bộ đi theo, kỳ thật cũng là nói bóng nói gió để hiểu rõ một chút.
- Phụ thân.
Một tiểu nha đầu non nớt đáng yêu mặc váy hoa xinh đẹp đi tới đỉnh núi.
- Tiểu Niệm Nhi, sao con lại tới đây.
Đại Diễn Thánh Chủ nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình thì không khỏi lộ ra nụ cười từ ái.
- Tiểu Niệm Nhi, núi cao như vậy mà tự mình chạy tới sao?
Mấy vị túc lão cũng đều lộ ra nụ cười.
- Tiểu Kim dẫn con tới.
Đi theo phía sau Tiểu nha đầu là một con Tiểu Kim Bằng thần tuấn.
Đây là một con Kim Bằng cấp bậc bán huyết, toàn thân kim vũ bóng loáng như gương, mỗi một sợi lông đều giống như lợi kiếm rèn đúc bởi tinh kim, vô cùng khiếp người, trong cặp mắt kia có kim quang lưu chuyển, giống như là hai vòng xoáy, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
Nhưng một con hung cầm đáng sợ như thế, lại nhu thuận đi theo sau lưng tiểu nữ hài nhi hai tuổi này.
- Vô Hồi thánh địa sắp tới?
Tiểu nha đầu như là búp bê phấn điêu ngọc trác, ngọt ngào đáng yêu, mắt to sáng lấp lánh nhìn phụ thân.
- Đúng vậy, ai nói cho con?
- Có người tên Khương Phàm không?
- Là có người như vậy, dìm nước Ly Hỏa thánh địa, huyên náo hai đại thánh địa không được an bình. Sao con lại quan tâm tới cái này?
- Lúc nào đến?
- Cũng nhanh thôi.
- Không sao.
Tiểu nha đầu nện bàn chân nhỏ, đi xuống núi cao.
Tiểu Kim Bằng cũng nện móng vuốt, bay nhảy bay nhảy theo ở phía sau.
Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy vị túc lão trao đổi ánh mắt, đều lộ ra mấy phần cười khổ.
Nha đầu này từ khi sinh ra đến nay đã bắt đầu không giống những người khác lắm.
- Sao tiểu nữ lại biết có tên Khương Phàm kia, Tô Triệt nói sao?
- Ta vẫn treo ở trong lòng, càng chân thành hơn so với các ngươi nói ngoài miệng.
Khương Phàm phất phất tay đối với Thánh Chủ.
Đám người bất đắc dĩ lắc đầu, đứa nhỏ này đúng là khác người.
Thánh Chủ nhìn chằm chằm Khương Phàm.
- Ngươi chạy đi đâu?
- Ra ngoài làm chút việc tư.
- Việc tư gì?
- Ta đi Lang Gia hoàng triều một chuyến, bắt Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa trở về.
- Cái gì?
Tiêu Phượng Ngô suýt chút nữa cắn được đầu lưỡi.
Khương Phàm nhìn đám người:
- Có phải xảy ra chuyện gì hay không, Ly Hỏa thánh địa đã giải quyết chưa?
- Ngươi chờ chút đã, ngươi đem ai trở về rồi?
Khương Tuyền đều ngây ngẩn cả người.
- Trước đó không phải là bởi chuyện của Ly Hỏa thánh địa nên đã đem bọn hắn để lại chỗ cũ rồi sao, ta sợ tương lai bọn hắn không an phận, lại bắt trở về.
- Chính ngươi?
- Chuyện như thế này, càng ít người càng tốt.
- Bắt ở chỗ nào, ngươi chạy đến hoàng thành rồi?
- Bọn hắn bị giáng chức đến Bắc Cương, ta theo hơn nửa tháng, đuổi kịp bọn hắn tới Bạch Hổ quan.
Ngữ khí của Khương Phàm nhẹ nhõm tùy ý, để vẻ mặt của mọi người càng quái dị hơn.
Đứa nhỏ này thật đúng là sẽ ra tay bất ngờ.
Tuy nhiên ngay cả bọn hắn cũng đều không có nghĩ đến, bọn hắn có thể hiểu được khi Đại hoàng tử nhìn thấy Khương Phàm, vẻ mặt hẳn là như gặp phải quỷ.
- Thật đáng thương.
Tiêu Phượng Ngô lắc đầu, ai chọc gia hỏa này là chữ 'Bát' ngược, cả đời xui xẻo.
Vũ Văn Hùng nhắc nhở Khương Phàm:
- Ngươi bây giờ đã là thánh địa đệ tử, không thể nhúng tay và sự vụ hoàng triều.
- Không phải các ngươi còn chưa có công bố ra ngoài sao, qua mấy ngày nữa chờ ta đem người đưa về Bạch Hổ tông, các ngươi lại tuyên bố là được.
Vũ Văn Hùng nhìn về phía sư phụ.
Ngụy Thiên Thu lắc đầu, không truy cứu:
- Vẫn là nói chính sự đi. Thánh Chủ?
Thánh Chủ vẫn đang nhìn Khương Phàm:
- Ngươi mỗi ngày đi chịu chết như vậy, không sợ ngày nào đó sẽ chết thật?
- Ta làm việc mạo hiểm, nhưng ta làm người vẫn rất cẩn thận.
- Ngươi kế thừa Đại Hoang Phần Thiên Ấn, mệnh của ngươi đã không còn là chính ngươi, mà là của ta! Ngươi còn dám hồ nháo, nhốt ngươi hai năm cấm đoán. Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
Khương Phàm đi đến Tiêu Phượng Ngô:
- Xảy ra chuyện gì?
- Công việc tốt.
Tiêu Phượng Ngô nháy mắt mấy cái.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Ly Hỏa thánh địa thỉnh Đại Diễn thánh địa ra mặt điều đình ân oán giữa chúng ta với bọn chúng.
- Đại Diễn thánh địa có thể quản tới chuyện này?
Khương Phàm nhớ không lầm, Đại Diễn thánh địa cách nơi này tới mấy chục vạn dặm.
Ly Hỏa thánh địa sao lại đến nơi đó mời.
Vô Hồi Thánh Chủ giới thiệu nói:
- Thương Huyền đại lục, tổng cộng có hai mươi sáu thánh địa, tôn chỉ tồn tại là tuyệt đối trung lập, không nhúng tay vào chiến tranh, không can thiệp sự vụ nhân quốc, chỉ bảo vệ một phương địa vực bình an.
- Khi phát sinh thiên tai, chiến loạn, thậm chí thời điểm không thể tránh né chiến tranh với hoàng tộc, phù hộ con dân trong lãnh địa phe mình. Hai mươi sáu thánh địa, phân thuộc địa vực khác nhau tại Thương Huyền, cũng kết thành quần thể khác biệt.
- Ví dụ như chúng ta nơi này, tính cả Đại Hoang thánh địa trước đó, năm đại thánh địa liên hợp thành thánh địa Nam Bộ. Bình thường bảo vệ lãnh địa riêng phần mình, nếu như gặp tình huống đột phát, có thể liên thủ ứng phó.
- Ngoài ra còn có liên minh Thánh Địa Bắc Bộ, liên minh Thánh Địa Tây Bộ, liên minh Thánh Địa Đông Bộ, cùng liên minh Thánh Địa Trung Bộ. Trong tất cả thánh địa liên minh số lượng đều không giống nhau, thực lực mạnh yếu cũng không giống nhau.
- Tất cả liên minh Thánh Địa đều có một Thánh địa có sức ảnh hưởng nhất, xưng là tôn chủ, ở chỗ chúng ta đây chính là Ly Hỏa thánh địa. Liên minh Tây Bộ là Đại Diễn thánh địa, số lượng thánh địa nơi đó đạt tới bảy cái, lực ảnh hưởng thậm chí kéo dài đến trung bộ Thương Huyền.
- Ly Hỏa thánh địa mời Đại Diễn thánh địa đến ra mặt, chúng ta không thể không cho mấy phần mặt mũi, mà bọn hắn còn đưa ra điều kiện đặc biệt.
- Đại Diễn thánh địa đưa ra điều kiện gì?
Khương Phàm đối với Đại Diễn thánh địa ấn tượng cũng không tệ lắm, chí ít từ trên thân Tô Triệt có thể cảm nhận được chút dáng vẻ thánh địa.
- Xác thực mà nói là chúng ta đưa ra mấy điều kiện, sau khi cò kè mặc cả, đã có được ba hiệp nghị.
Hạng đầu tiên, Ly Hỏa thánh địa lấy ra đan dược Thánh phẩm của bọn hắn, Bồ Đề Dương Linh Đan. Viên đan dược kia là cho Tịch Nhan, có thể cường thịnh linh hồn, linh văn, cùng linh nguyên. Sau khi dùng Bồ Đề Dương Linh Đan, có bảy phần nắm chắc đem Càn Nguyên Thánh phẩm linh văn tăng lên tới Đại Thừa Thánh phẩm.
Lúc Vô Hồi Thánh Chủ giới thiệu, Đan Hoàng ở trong đầu Khương Phàm cũng giải thích:
- Bồ Đề Dương Linh Đan chân chính coi như hẳn là chưa tới Thánh phẩm, nhưng bởi vì dính đến linh văn, đa số người càng muốn coi nó là Thánh phẩm.
Khương Phàm hỏi thăm Đan Hoàng:
- Thật có hiệu quả biến đổi linh văn sao?
- Càn Nguyên Thánh phẩm, Đại Thừa Thánh phẩm, Chí Tôn Thánh phẩm, đều là thuộc về cấp độ Thánh phẩm này, ở giữa ba loại đều có khả năng biến đổi. Không giống với lục phẩm đến Thánh phẩm một mực đóng đinh như thế, không thể vượt qua. Tuy nhiên ở giữa Thánh phẩm thăng hoa đặc biệt khó, trừ phi linh văn cực kỳ đặc biệt, tựa như ngươi, hoặc là có được đan dược phi phàm.
- Ngài cảm giác Tịch Nhan có hi vọng không?
- Có! Luân Hồi thánh văn vốn rấtphi phàm, nếu như có thể có được Bồ Đề Dương Linh Đan, quả thật có thể có khoảng bảy phần mười hi vọng.
Vô Hồi Thánh Chủ nói:
- Nhưng Bồ Đề Dương Linh Đan thuộc về thánh đan, bọn hắn không nguyện ý tuỳ tiện giao ra, cho nên muốn một chủ ý, cử hành đi săn tranh tài.
- Vô Hồi thánh địa, Ly Hỏa thánh địa, còn có Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, cùng nhau tham dự. Sau khi thời gian quy định kết thúc, Bồ Đề Dương Linh Đan ở trên tay người nào liền về tay người đó. Mặc kệ kết quả như thế nào, đều xem như bọn hắn làm bồi thường cho việc xâm lấn Đại Hoang.
Chương 712 Lần Đầu Tiên Liên Hợp Hành Động (3)
- Một viên đan dược liền xong việc rồi? Còn muốn tự chúng ta tranh thủ?
Khương Phàm khó có thể tin được mà nhìn Thánh Chủ, lúc nào lại dễ nói chuyện như vậy.
- Ngươi gấp cái gì? Còn có hai cái điều kiện đây. Điều kiện thứ hai, trong vòng hai năm, Ly Hỏa thánh địa phải giao phó ba ngàn viên đan dược tứ phẩm, năm ngàn viên đan dược ngũ phẩm, cùng mười viên đan dược lục phẩm cho Vô Hồi thánh địa, phẩm loại đan dược do Vô Hồi thánh địa chỉ định.
Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, Khương Phàm mới miễn cưỡng có thể tiếp nhận.
- Hai điều kiện trở lên, xem như Ly Hỏa thánh địa đã xin lỗi Vô Hồi thánh địa. Điều kiện thứ ba là Vô Hồi thánh địa cần xin lỗi chuyện dìm nước Hoang Mãng nguyên.
- Điều kiện gì.
Khương Phàm lập tức chú ý tới ánh mắt Vô Hồi Thánh Chủ không đúng lắm.
- Ngươi! Bọn hắn sẽ chọn lựa năm đệ tử cùng cảnh giới vây công ngươi! Nếu như ngươi có thể thắng, việc này xóa bỏ, nếu như ngươi thua, ngươi sẽ bị áp tại Ly Hỏa thánh địa hai năm. Đồng thời, Vô Hồi thánh địa còn phải công khai xin lỗi.
- Năm kẻ vây công? Ngài cứ như vậy mà tin tưởng ta?
Khương Phàm dở khóc dở cười.
- Ngươi cũng là Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám, người Ly Hỏa thánh địa chọn ép không được ngươi. Đến lúc đó ngươi liền cố ý đổ đổ nước, để bọn hắn đánh ngươi hai quyền, hả giận, việc này coi như qua.
- Năm người! Năm người đó! Chẳng may lại mời kẻ ngoại viện nào, giết chết ta thì sao?
Khương Phàm lắc đầu, Ly Hỏa thánh địa cũng không phải loại lương thiện gì.
- Đại Diễn thánh địa làm điều giải có tác dụng gì?
- Ba cái điều kiện này, thuộc về điều kiện hoà giải giữa chúng ta cùng Ly Hỏa thánh địa. Mặc kệ cuối cùng Bồ Đề Dương Linh Đan về ai, mặc kệ ngươi thắng hay thua, ân oán hai bên đều xem như xóa bỏ. Từ nay về sau, hai bên tuyệt đối không thể lại bộc phát chiến tranh, cũng không thể phát sinh Sinh Tử cảnh trở lên, hay hoặc là vượt qua trăm Linh Hồn cảnh đối kháng, nếu không Đại Diễn thánh địa sẽ cưỡng ép nhúng tay. Trừ ba điều kiện này ra, Đại Diễn thánh địa nguyện ý tới liên minh Thánh Địa Nam Bộ mở ra Vĩnh Hằng Thánh Sơn, cùng đệ tử thiên tài liên minh Thánh Địa Tây Bộ ở cùng một chỗ, truy đuổi Vĩnh Sinh Chi Linh.
Vô Hồi Thánh Chủ nói đến đây, bọn người Dạ An Nhiên đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Trước khi Khương Phàm đến, Thánh Chủ vừa vặn đang giới thiệu đến nơi đây.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn, là bí cảnh truyền kỳ do bảy đại thánh địa Tây Bộ cùng nhau khống chế. Cái tên Vĩnh Hằng đã được truyền thừa từ lâu, từ khi phát hiện đến bây giờ, có ghi chép đã qua năm mươi ngàn năm. Hình dạng mặt đất nơi đó có nguyên thủy nhất, huyết mạch Yêu thú cổ xưa nhất, dược thảo quý giá nhất, nơi đó có vô số cơ duyên.
- Mà bản thân Vĩnh Hằng Thánh Sơn đã phong bế, chỉ có Vĩnh Hằng Chi Linh trăm năm nở rộ một lần, tác động đến cấm chế Vĩnh Hằng, mới có thể xuất hiện vết nứt yếu ớt. Mỗi lúc đến đó, liên minh Thánh Địa Tây Bộ sẽ cưỡng ép giam cầm cái khe kia, bố trí con đường, cho phép tinh anh Linh Hồn cảnh trở xuống tiến vào bên trong.
- Vĩnh Hằng Chi Linh vô cùng thần bí, danh xưng Vạn Hoa Chi Vương, có được hiệu quả phi phàm. Ví dụ như tẩm bổ sinh mệnh, có thể để ngươi giữ vững trạng thái tinh thần, trạng thái thân thể mười mấy tuổi lâu dài.
- Mười mấy tuổi vẫn luôn được công nhận là thời kỳ tu võ vàng son, bất luận là tinh thần, linh văn trưởng thành, hay thiên phú diễn biến, đều cực kỳ sinh động. Nếu như có thể lâu dài giữ vững trạng thái này, tốc độ phát triển nhất định viễn siêu hơn người khác.
- Lại ví dụ như khởi tử hồi sinh, khi dùng Vĩnh Hằng Hoa Linh chừng mười năm, mặc kệ là nhận tổn thương trí mạng cỡ nào, chỉ cần không phải đạt trình độ tới mất mạng trong nháy mắt, thì vẫn có thể để cho ngươi từ cõi chết trở về.
- Hay là còn so sánh như biến đổi linh văn. Chỉ thích hợp để dùng cho Thánh phẩm linh văn, có thể để ngươi từ Càn Nguyên thẳng tới Đại Thừa, đồng thời không có bất kỳ lo lắng gì, cũng có thể để Đại Thừa thánh văn có tỷ lệ nhất định trùng kích lên Chí Tôn Thánh phẩm!
Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, bất luận là Khương Phàm hay là bọn người Dạ An Nhiên đều hô hấp dồn dập, ánh mắt sáng rực nhìn Thánh Chủ.
Tẩm bổ thân thể!
Khởi tử hồi sinh!
Thăng hoa linh văn!
Thế gian lại còn có linh túy phi phàm như thế này?
- Thứ nàng nói, chẳng lẽ là Chu Tước Yêu Hồn Hoa?
Đan Hoàng nói nhỏ ở trong đầu Khương Phàm.
- Ngài biết sao?
- Nghe nàng giới thiệu, giống như có chút tương tự Chu Tước Yêu Hồn Hoa, tiếp tục nghe một chút.
Vô Hồi Thánh Chủ lại tiếp tục giới thiệu:
- Bởi vì Vĩnh Hằng Thánh Sơn trăm năm vừa mở, mỗi lần mở ra đều sẽ trở thành thịnh hội lớn nhất của Liên minh Thánh Địa Tây Bộ, tất cả thánh địa đều sẽ điều động đệ tử thiên tài của bọn hắn, xông vào bên trong thám hiểm. Coi như không chiếm được Vĩnh Hằng Chi Linh, Linh Yêu linh túy khác ở bên trong cũng là cơ duyên lớn lao.
- Nghe nói nơi đó còn chôn giấu bí cảnh đặc biệt, mỗi lần mở ra, chắc chắn sẽ có người đạt được bảo bối phi phàm. Đây cũng là một trong những nguyên nhân để Liên minh Thánh Địa Tây Bộ, thậm chí Đại Diễn thánh địa có thể một mực cường thịnh.
- Lần này, Đại Diễn thánh địa là giúp chúng ta cùng Ly Hỏa thánh địa hóa giải ân oán, cung cấp một cơ hội đặc biệt như thế, để cho chúng ta cùng tham gia. Thuận tiện, bọn hắn còn mời Linh Kiếp thánh địa, cùng Hồn Thiên thánh địa.
Khương Phàm nói:
- Thánh Chủ, có thể giới thiệu cụ thể Vĩnh Hằng Chi Linh không?
- Vĩnh Hằng Chi Linh là bí mật của thánh địa Tây Bộ, sao có thể để cho chúng ta hiểu rõ quá kỹ càng. Các ngươi không cần hy vọng xa vời đến Vĩnh Hằng Chi Linh, mục tiêu chủ yếu là bí cảnh cùng Linh Bảo nơi đó, người người đều tranh thủ chiếm được đại cơ duyên một lần.
- Lúc nào mở ra?
Chương 713 Lần Đầu Tiên Liên Hợp Hành Động (4)
- Về khoảng cách lần Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ đã qua hơn một trăm hai mươi năm, Liên minh Thánh Địa Tây Bộ cũng đã chờ không kịp, cho nên vẫn một mực đang nghiêm mật giám sát. Cho đến mấy tháng trước, bọn hắn đã nhận ra phong ấn thánh sơn có dấu hiệu buông lỏng. Dựa theo kinh nghiệm, Vĩnh Hằng Chi Linh dự tính sẽ nở rộ sau hai tháng nữa.
- Kéo dài bao lâu?
- Thời gian Vĩnh Hằng Chi Linh nở rộ bất định, ngắn thì ba tháng, lâu là nửa năm. Thời gian vừa đến, nó liền tàn lụi, một khi tàn lụi, Vĩnh Hằng Thánh Sơn liền tự động phong bế.
- Lúc nào thì chúng ta xuất phát.
- Cho các ngươi thời gian chừng mười ngày để chuẩn bị, mười ngày sau, trước khi chúng ta khởi hành đến Đại Diễn thánh địa. Trước tiên phải giải quyết ân oán giữa Ly Hỏa thánh địa, sau đó cùng Đại Diễn thánh địa tiến về Vĩnh Hằng Thánh Sơn.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn bọn người Khương Phàm ở phía dưới:
- Lần hành động này, Dạ An Nhiên là đội trưởng. Đây cũng là lần đầu các ngươi liên hợp hành động, phải hiểu rõ sâu thêm, càng phải bồi dưỡng ăn ý, và phải tìm kiếm cơ duyên. Hàn Ngạo, mặc dù ngươi không có Đại Hoang Ấn, nhưng chỉ cần rời khỏi Vô Hồi thánh địa, các ngươi chính là người một nhà, đừng có khúc mắc gì.
Bọn người Dạ An Nhiên cung kính lĩnh mệnh.
- Thánh Chủ, chỉ có mấy người chúng ta sao?
Hàn Ngạo đột nhiên hỏi.
- Còn có Dạ An Nhiên cùng Yêu thú của Khương Phàm, hết thảy chín người.
- Vì sao không có Lâm Nam sư tỷ? Ta đoán tất cả thánh địa đều sẽ mang đệ tử cửu trọng thiên thuộc tính Mộc, mặc kệ là thi đấu săn giết, hay là mở ra Vĩnh Hằng bí cảnh, Mộc hệ linh văn cửu trọng thiên ở trong rừng rậm tiềm lực sẽ được phóng đại vô hạn, còn có thể điều tra có thể phòng ngự, cũng có thể tấn công. Huống chi, Lâm Nam sư tỷ cũng am hiểu chiến đấu.
Hàn Ngạo nói đến Lâm Nam sư tỷ chính là đệ tử thân truyền của sư phụ hắn, Lâm Thiên Lộc.
Không phải Thánh phẩm linh văn mà là lục phẩm Lôi Văn Thụ, nàng có được hai khí hải Mộc hệ, Lôi hệ độc lập xen lẫn nhau, lại có thể đem hai loại Mộc hệ Lôi hệ bất tương dung dung hợp một chỗ.
Thiên phú cực mạnh, tính tình lại ổn trọng.
Bây giờ đã là Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Ngụy Thiên Thu nói:
- Tin tức đã mang đến Vương Quốc Hắc Ám, mấy ngày nữa Lâm Nam sẽ trở về, nhưng Lâm Nam sẽ không tham gia thi đấu đi săn, sẽ chỉ cùng các ngươi đến Vĩnh Hằng bí cảnh.
Hàn Ngạo không hiểu:
- Vì sao? Thế lực thi đấu săn giết quá ngang nhau, có ý nghĩa gì?
Ở vấn đề này, bọn người Ngụy Thiên Thu và Vô Hồi Thánh Chủ vô cùng thống nhất ý kiến.
Dù là Ly Hỏa thánh địa nơi đó mang theo hai ba người cửu trọng thiên, bọn hắn nơi này cũng sẽ không phái một cửu trọng thiên tham gia săn giết thi đấu.
Vì là để tôi luyện dũng khí, ăn ý, và kích phát tiềm lực của bọn hắn.
Bọn người Khương Phàm không còn chất vấn, liên tiếp hành lễ, quay người lui ra.
Đan Hoàng lại nói ở trong đầu Khương Phàm:
- Đến Vĩnh Hằng Thánh Sơn nơi đó nhìn tình huống. Nếu thật là Chu Tước Yêu Hồn Hoa, ngươi hẳn là có ưu thế.
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa còn có công hiệu đặc biệt gì sao?
- Chu Tước Yêu Hồn Hoa cũng chia phẩm loại, căn cứ số lượng hoa nhỏ nở rộ đến quyết định, số lượng càng nhiều, phẩm loại càng cao, năm đó ta lấy được vài cọng, đều là ba đóa hoa nhỏ, xem như cực cao phẩm. Đây là dược chủ để luyện chế Niết Bàn đan, nó phẩm loại quyết định phẩm chất Niết Bàn đan. Nếu như trực tiếp dùng, hiệu quả cũng không tệ. Trừ ba Thánh Chủ hiểu rõ kia, còn có công hiệu biến đổi Thú linh văn.
- Có ý gì?
- Đối với Thú linh văn mà nói, nhất là Thú linh văn loại Linh Cầm, trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức Chu Tước, có thể kích thích linh nguyên trưởng thành. Chu Tước là Vạn Cầm Chi Tổ, bên trong Chu Tước Yêu Hồn Hoa có khí tức đến từ lão tổ tông, đương nhiên có thể kích phát lực lượng tổ mạch Linh Cầm. Còn có thể trưởng thành đến vấn đề gì, phải nhìn tạo hóa của riêng mình. Nếu như ngươi dùng, ta không rõ sẽ xuất hiện thay đổi gì. Có lẽ, có thể sớm thôi động linh nguyên cùng huyết mạch của ngươi biến đổi chăng.
- Vĩnh Hằng Thánh Sơn!
Khương Phàm âm thầm chờ mong, bất kể có phải là Chu Tước Yêu Hồn Hoa hay không, đều muốn cầm gốc kia Hoa Linh kia tới tay.
- Cúi đầu suy nghĩ gì đó?
Dạ An Nhiên kỳ quái nhìn Khương Phàm đang cúi đầu đi đường ở bên cạnh, lúc nào lại thành thật như vậy.
- Cô dung hợp Hạt giống Ngũ Hành rồi?
Khương Phàm lấy lại tinh thần.
Bốn năm tháng không gặp, khí chất Dạ An Nhiên đã thay đổi thật nhiều, cảm giác càng thêm linh động, càng thêm mỹ lệ, thật giống như Tinh Linh tự nhiên được thai nghén, khí chất đặc biệt, khiến cho người khác phải mê muội.
- Nhờ có Thánh Chủ tương trợ, Hạt giống Ngũ Hành dung hợp rất thành công, linh văn cũng đạt tới Đại Thừa thánh văn, cảnh giới vừa đột phá đến lục trọng thiên.
- Chúc mừng cô.
Khương Phàm mừng thay cho Dạ An Nhiên, dung hợp Hạt giống Ngũ Hành không chỉ đơn giản là biến đổi linh văn tăng cường cảnh giới, càng mang ý nghĩa tương lai nàng sẽ rộng lớn hơn, tiềm lực sẽ trưởng thành hơn.
- Cũng chúc mừng ngươi, trở thành Võ Hầu của Vương Quốc Hắc Ám.
- Hư danh mà thôi. Ta đi về trước.
Khương Phàm cười cười, bước nhanh chạy đi.
Dạ An Nhiên ngừng lại, nhìn bóng lưng Khương Phàm có chút hoảng hốt.
‘Cứ như vậy mà đi rồi?’
Bọn người Thương Hàn Nguyệt có chút nhíu mày, hai người này làm sao vậy, không phải nói Khương Hồng và Võ Dạ Thiên Lan cũng đã bắt đầu thảo luận chuyện đính hôn sao, sao lại cảm thấy lạ lẫm như vậy.
Chẳng lẽ Khương Phàm thật thích Thường Lăng như thế?
Cũng không phải, từ khi Khương Phàm từ Vương Quốc Hắc Ám trở về đến bây giờ, giống như cũng chưa tới Dược sơn nhìn qua Thường Lăng.
Tên kỳ quái.
Khương Phàm giao Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa cho bọn người Khương Hồng Võ đang chuẩn bị rời khỏi, sau đó trở lại sơn cốc bế quan.
Chương 714 Đại Diễn Thánh Địa
Hắn muốn trở nên mạnh hơn!
Hắn phải không ngừng trở nên mạnh mẽ!
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền là lựa chọn tăng cường thực lực hàng đầu!
Không chỉ có uy lực phi phàm, chủ yếu hơn chính là thuận tiện tu luyện.
Trên đường từ Bạch Hổ quan trở về, mỗi đến hắn đều sẽ trốn đi, ở bên trong ý thức hải diễn biến quyền pháp mới. Cho tới bây giờ, đã diễn dịch ra năm bộ thánh quyền.
- Quyền thứ hai mươi mốt, Huyễn Điệp Quyền! Quyền thứ hai mươi hai, Thứ Phong Quyền! Quyền thứ hai mươi ba, Kim Thiền Quyền! Quyền thứ hai mươi bốn, Yêu Bức Quyền! Quyền thứ hai mươi lăm, Liệt Hạt Quyền!
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền bắt đầu từ quyền thứ hai mươi mốt, từ 'Tẩu thú' biến thành yêu trùng.
Thiếu đi mấy phần cường thế bá liệt, nhiều hơn mấy phần khống chế quỷ bí, thích hợp với quần chiến.
Ví dụ như Thứ Phong Quyền, tựa như là 'Lưu Kim Hỏa Vũ' thăng hoa, có thể trong thời gian rất ngắn ngưng tụ ra hàng trăm Thứ Phong, khởi xướng bạo kích trí mạng.
Ví dụ như Huyễn Điệp Quyền, có thể lợi dụng liệt diễm, phóng xuất ra huyễn ảnh đầy trời, lại bằng vào quỹ tích nó nhẹ nhàng, khiến cho kẻ địch khó phân biệt thật giả.
Khương Phàm đắm chìm tu luyện trong ý thức hải, cẩn thận nghiên cứu mỗi một thánh quyền.
Trong lòng không suy nghĩ đến bất cứ chuyện gì khác, rất tập trung tinh thần.
- Khương Phàm.
Dạ An Nhiên đi đến sơn cốc, lấy dũng khí muốn cùng Khương Phàm nói chuyện.
Khương Phàm lại cau mày, không hề hay biết.
- Khương Phàm? Ta muốn cùng ngươi nói chuyện, có rảnh không? Khương Phàm?
Dạ An Nhiên nói liên tục mấy lần, đều không có được đáp lại, nàng khẽ mím môi đỏ, yên lặng rời khỏi sơn cốc.
Mười ngày sau, đám người đầy lòng mong đợi tập kết trước thánh điện.
Vô Hồi Thánh Chủ, Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng, cùng hai vị trưởng lão và mười tám đệ tử thân truyền, toàn bộ trình diện.
Còn có Lâm Nam trở về gấp từ Vương Quốc Hắc Ám.
Khuôn mặt nàng xinh đẹp, mang theo nụ cười nhạt, ánh mắt lại hiện ra sự nghiêm nghị.
Dáng người nàng cao gầy, áo váy bó sát ngắn phác hoạ ra tư thái hoàn mỹ, mười chín tuổi chính là giai đoạn ngây ngô lui đi hướng đến thành thục, để toàn thân nàng tản ra mị lực đặc biệt.
Cho dù là đứng trước mặt Dạ An Nhiên, Tịch Nhan như muốn quốc khuynh thành, cũng không thua kém nửa phần.
Hàn Ngạo mặc dù kiêu ngạo tự phụ, nhưng ở trước mặt Lâm Nam lại tự giác yếu đi mấy phần khí thế, ngẫu nhiên liếc nhìn nàng trong ánh mắt mang theo vài phần hâm mộ.
Nhưng, bọn hắn đã đợi lại đợi, từ đầu đến cuối không thấy bóng dáng Khương Phàm.
- Khương Phàm đâu? Ta đi gọi.
Tiêu Phượng Ngô không đợi nổi, hắn nhanh chóng phóng tới sơn cốc Khương Phàm sống một mình.
- Khương Phàm!
Tiêu Phượng Ngô đã gọi ba tiếng nhưng không có phản ứng, một bàn tay đập vào bờ vai Khương Phàm.
Khương Phàm bỗng nhiên bừng tỉnh, căm tức nhìn Tiêu Phượng Ngô:
- Nổi điên làm gì!
- Đến lúc rồi! Tất cả mọi người đang chờ ngươi!
Tiêu Phượng Ngô chẳng quan tâm hắn buồn bực hay không, cứ nắm lấy cánh tay liền kéo dậy, chạy ra bên ngoài.
- Đã mười ngày?
Khương Phàm đều ngồi nhìn thời gian.
- Thật phục ngươi, chuyện kích thích như thế, ngươi lại còn có thể ổn định tinh thần tu luyện, ta đều đã mười ngày không ngủ.
Tiêu Phượng Ngô hưng phấn hai mắt cũng tỏa ánh sáng, không kịp chờ đợi muốn cùng những thiên tài thánh địa này luận bàn.
- Mọi người đều đã đến đông đủ, xuất phát.
Chờ sau khi Khương Phàm đuổi tới, Thánh Chủ phất tay giơ lên cường quang hừng hực, ù ù điếc tai, lay động dãy núi, một tòa cung điện hùng vĩ ầm vang đứng vững.
Bọn người Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng liên tiếp đi đến bảo điện.
Bên trong vô cùng rộng rãi, ngoại trừ đại điện rộng rãi ra, còn có số lượng lớn gian phòng. Có chút dùng để cất giữ bảo vật, có chút dùng để ở.
- Đến lúc đó gọi ta.
Khương Phàm nói với Tiêu Phượng Ngô, sau đó tìm tới một căn phòng tiếp tục bế quan.
- Hắn làm sao vậy, trạng thái hình như không đúng.
Hàn Ngạo kỳ quái nói thầm.
- Thất tình.
Tiêu Phượng Ngô không để ý.
- Thất tình?
- Chân đứng hai thuyền, giạng thẳng chân chứ sao.
Tiêu Phượng Ngô tràn đầy phấn khởi đánh giá cung điện.
- Mấy ngày nay, ai ở cùng hắn?
Cơ Lăng Huyên giơ lông mày xinh đẹp lên, nhìn Dạ An Nhiên và Tịch Nhan.
- Không có..
- Không có nữ tử bồi tiếp, sao lại mệt mỏi thành như thế này.
Thương Hàn Nguyệt dở khóc dở cười, nha đầu này cái gì cũng đều nói ra như thế cả.
Ánh sáng bảo điện chiếu xa vạn trượng, giống như là mặt trời đang bay lên không, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt mọi người.
- Cung tiễn Thánh Chủ!
Phương Thành Vân và các túc lão, các trưởng lão nhao nhao hành lễ.
- Chỉ mong có thể thuận lợi.
Phương Thành Vân, Giang Thành Tử lắc đầu thở dài.
Mặc dù Ly Hỏa thánh địa nguyện ý xuất ra 'Bồ Đề Dương Linh Đan' để bồi thường, nhưng có thể đạt được hay không, vẫn là ẩn số.
Ngay cả chuyện mời Đại Diễn thánh địa đến mở 'Vĩnh Hằng Thánh Sơn' cũng tràn đầy biến cố và nguy cơ.
Cho đến bây giờ, những cái gọi là xin lỗi cùng bồi thường này, cũng còn chỉ là trên miệng.
Nhưng cũng không có cách nào khác, dù sao cũng là Vô Hồi thánh địa bọn hắn mạo phạm Ly Hỏa thánh địa trước, Ly Hỏa thánh địa cao ngạo lại tự phụ, không thể nào cúi đầu đơn giản như vậy được.
Cũng may Thánh Chủ đã tranh thủ đến 'Hơn ba ngàn viên' đan dược làm bồi thường, đó là thật sự chỗ tốt, nhất là mười viên 'Lục phẩm' đan dược.
Tuy nhiên, bọn hắn luôn cảm thấy hai ngày này Thánh Chủ có chút là lạ, giống như đang tính toán cái gì đó.
Chỉ mong lão nhân gia nàng đừng gây sự ở Tây Bộ.
…
Đại Diễn thánh địa!
Đại Diễn sơn mạch kéo dài mấy vạn dặm, như mênh mông vô cương, như một thế giới độc lập.
Núi cao chập trùng, liên miên vô tận, rừng rậm rậm rạp, mây mù tràn ngập, những con sông lao nhanh, giăng khắp nơi.
Nơi này có tông môn san sát, cũng có cổ thành liên miên. Nơi này có hoang nguyên bằng phẳng, cũng có núi lửa bộc phát ngẫu nhiên. Nơi này có liên miên dược viên, cũng có hiểm cảnh bí ẩn. Nơi này giống loài Yêu thú đạt tới mấy chục ức, nơi này có con dân bộ lạc sinh tồn, số lượng cũng có ức vạn.
Chương 715 Đại Diễn Thánh Chủ
Chính là nương tựa theo mảnh Đại Diễn sơn mạch cổ lão mà mênh mông này, Đại Diễn thánh địa từ đầu đến cuối có thể hưng thịnh không suy.
Càng đáng quý chính là, Đại Diễn thánh địa ở trong dãy núi này có được lực uy tín tuyệt đối, được người người kính ngưỡng.
Tại thời điểm Vô Hồi thánh địa chạy tới nơi này, Ly Hỏa thánh địa, Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, đều lấy sớm đi đến.
Khi Ly Hỏa Thánh Chủ cực lực hòa giải, Hồn Thiên thánh địa, Linh Kiếp thánh địa đều đã tự mình đồng ý liên hợp cùng Ly Hỏa thánh địa, liên thủ chèn ép Vô Hồi thánh địa.
- Thánh Địa liên minh Nam Bộ, quả thực là năm bè bảy mảng. Vốn là chỉ còn bốn đại thánh địa, lại còn không nghĩ hợp tác, chỉ lo đối kháng. Nếu như không phải là vì chuyện này, ta cũng không biết Nam Bộ đã loạn thành như thế.
- Thánh địa khai chiến? Đây chính là chuyện hiếm lạ ngàn năm cũng chưa từng xảy ra. Bọn hắn thật đã quên sứ mệnh thánh địa rồi sao?
- Bốn đại thánh địa khu vực trung ương hình như cũng bắt đầu chú ý tói sự kiện lần này.
Trong Đại Diễn thánh địa, Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy nam tử túc lão cấp bậc đứng bên trên cao phong vạn trượng, nhìn qua rừng rậm tràn ngập mây mù.
- Đã từng là liên minh Nam Bộ cũng tạm được, bởi vì trận kịch biến tại Đại Hoang ngàn năm trước kia, để tất cả đại thánh địa bọn hắn bằng mặt không bằng lòng.
Đại Diễn Thánh Chủ chậm rãi lắc đầu.
Một trận kịch biến Đại Hoang, chôn vùi Đại Hoang thánh địa, ức vạn sinh linh chết thảm, cũng suýt nữa tác động đến La Phù sơn mạch. Vô Hồi thánh địa trước sau chín lần cầu cứu tôn chủ Ly Hỏa thánh địa đều bị cự tuyệt, hoàn toàn bất đắc dĩ chỉ có thể cầu cứu Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, vậy mà bị cũng không nhìn đến.
Một ngàn năm, Vô Hồi thánh địa một mình chống cự Đại Hoang, thương vong thảm trọng, cũng mỏi mệt không chịu nổi, khẳng định oán hận trong lòng càng để lâu càng sâu.
Một vị túc lão nói:
- Thánh Chủ, ngài muốn hóa giải mâu thuẫn của bọn họ, chỉ sợ không quá hiện thực. Bọn hắn chất chứa oán hận đã sâu, cũng đều cao ngạo cường thế, sẽ không dễ dàng bắt tay.
Đại Diễn Thánh Chủ nói:
- Ta đưa bọn hắn đến nơi này, chỉ là để bọn hắn nhìn thấy thánh địa khu vực Tây Bộ mạnh bao nhiêu, lại là làm thánh địa thế nào. Không hy vọng xa vời bọn hắn có thể bắt tay giảng hòa, chí ít có thể ổn định lại tinh thần ngẫm lại làm sao duy trì liên minh Nam Bộ đã vô cùng không chịu nổi mặt mũi. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
Các túc lão đều nhìn về Thánh Chủ.
- Vô Hồi Thánh Chủ vậy mà đã đạt đến Niết Bàn cảnh thất trọng thiên rồi, đây thật là để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Lúc Đại Diễn Thánh Chủ xuất hiện tại Ly Hỏa thánh địa, một khắc này đã liền nhận ra khí tức Vô Hồi Thánh Chủ có gì đó quái lạ.
Vô Hồi Thánh Chủ đang cực lực ẩn giấu, áp chế!
Nhưng hắn rất xác định, cảnh giới Vô Hồi Thánh Chủ đã vượt qua Niết Bàn lục trọng thiên.
Tất cả túc lão cũng hơi nhíu mày, khi nghe được tin tức này đều rất không thể tưởng tượng nổi.
Từ Sinh Tử cảnh tiến vào Niết Bàn cảnh cần trải qua khảo nghiệm sinh tử, đã vô cùng khó khăn, nhưng sau khi tiến vào Niết Bàn cảnh, muốn lại bước lên một trọng thiên càng là gian nan, có ít người thậm chí trong quá vượt qua Sinh Tử cảnh trình liền hao hết toàn bộ tiềm lực truy cứu cả đời mà dừng bước tại đây.
Mà muốn từ tam trọng thiên đột phá đến tứ trọng thiên, tiến vào trung giai đơn giản là khó hơn lên trời.
Tất cả các túc lão thánh địa, cơ bản đều ở tam trọng thiên, tứ trọng thiên là cực kỳ hiếm thấy.
Thánh Chủ, phổ biến kẹt tại lục trọng thiên.
Bởi vì bước qua lục trọng thiên, chẳng khác nào tiến vào cao giai Niết Bàn cảnh, thân thể bắt đầu chuẩn bị biến đổi đến Thánh Nhân.
Một vị túc lão hỏi:
- Không phải là ngài cảm giác, Đại Hoang thâm uyên có gì đó quái lạ sao?
- Đại Hoang thâm uyên xác thực có gì đó quái lạ! Không chỉ có Vô Hồi Thánh Chủ là cao giai Niết Bàn, vị túc lão tên là Ngụy Thiên Thu kia lại là trung giai Niết Bàn tứ trọng thiên, mà cũng đang dùng thứ gì đó để áp chế ngụy trang, thoạt nhìn là tam trọng thiên.
Đại Diễn Thánh Chủ lấy danh nghĩa 'Vĩnh Hằng Thánh Sơn' đều mời thánh địa Nam Bộ đi theo, kỳ thật cũng là nói bóng nói gió để hiểu rõ một chút.
- Phụ thân.
Một tiểu nha đầu non nớt đáng yêu mặc váy hoa xinh đẹp đi tới đỉnh núi.
- Tiểu Niệm Nhi, sao con lại tới đây.
Đại Diễn Thánh Chủ nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình thì không khỏi lộ ra nụ cười từ ái.
- Tiểu Niệm Nhi, núi cao như vậy mà tự mình chạy tới sao?
Mấy vị túc lão cũng đều lộ ra nụ cười.
- Tiểu Kim dẫn con tới.
Đi theo phía sau Tiểu nha đầu là một con Tiểu Kim Bằng thần tuấn.
Đây là một con Kim Bằng cấp bậc bán huyết, toàn thân kim vũ bóng loáng như gương, mỗi một sợi lông đều giống như lợi kiếm rèn đúc bởi tinh kim, vô cùng khiếp người, trong cặp mắt kia có kim quang lưu chuyển, giống như là hai vòng xoáy, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.
Nhưng một con hung cầm đáng sợ như thế, lại nhu thuận đi theo sau lưng tiểu nữ hài nhi hai tuổi này.
- Vô Hồi thánh địa sắp tới?
Tiểu nha đầu như là búp bê phấn điêu ngọc trác, ngọt ngào đáng yêu, mắt to sáng lấp lánh nhìn phụ thân.
- Đúng vậy, ai nói cho con?
- Có người tên Khương Phàm không?
- Là có người như vậy, dìm nước Ly Hỏa thánh địa, huyên náo hai đại thánh địa không được an bình. Sao con lại quan tâm tới cái này?
- Lúc nào đến?
- Cũng nhanh thôi.
- Không sao.
Tiểu nha đầu nện bàn chân nhỏ, đi xuống núi cao.
Tiểu Kim Bằng cũng nện móng vuốt, bay nhảy bay nhảy theo ở phía sau.
Đại Diễn Thánh Chủ cùng mấy vị túc lão trao đổi ánh mắt, đều lộ ra mấy phần cười khổ.
Nha đầu này từ khi sinh ra đến nay đã bắt đầu không giống những người khác lắm.
- Sao tiểu nữ lại biết có tên Khương Phàm kia, Tô Triệt nói sao?
Bình luận facebook