• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (5 Viewers)

  • Chương 101-105

Chương 101 Hỗn Đản Cuồng Ngạo

- Thiên Sư tông đã xuống dốc thảm hại, chẳng mấy chốc sẽ bị ném ra khỏi hàng ngũ mười tám đại tông.

- Các ngươi còn tụ ở chỗ này làm gì? Bồi tiếp bọn hắn cùng chết sao!

Trước sơn môn Thiên Sư tông, một đám thanh niên nam nữ tụ ở trêи chỗ cao, gõ chiêng đánh trống, hét lớn về phía đám người tham gia khảo hạch thu đồ đệ của Thiên Sư tông bên dưới.

Không kiêng nể gì cả!

Còn đốt giấy để tang!

- Mau tới gia nhập Kim Cương tông chúng ta đi. Chỉ cần các ngươi là con dân thôn xóm La Phù sơn mạch, nên rất rõ ràng khí thế Kim Cương tông chúng ta hiện tại như thế nào. Qua mấy tháng nữa chính là đại hội La Phù, Kim Cương tông sẽ toàn diện thay thế Thiên Sư tông.

Thiếu niên cao lớn cường tráng phía trước nhất vung roi da mãnh liệt quật bầu trời.

- Bùi Tử Phong, đừng khinh người quá đáng.

Một thiếu niên anh tuấn mang theo các đệ tử Thiên Sư tông lao ra, giận dữ mắng mỏ bọn hắn.

Năm nay người báo danh Thiên Sư tông vốn không nhiều, so với dáng vẻ các tông khác náo nhiệt chen chúc thì quả thực là keo kiệt.

Bọn hắn nháo trò như thế, không biết có bao nhiêu người do dự muốn thối lui ra khỏi.

- Lão tử gào to hai câu ăn thua gì tới ngươi. Nơi này là lãnh địa Thiên Sư tông các ngươi sao?

- Ở một bên đợi đi.

Bùi Tử Phong hoàn toàn không nể mặt hắn, bỗng nhiên co trường tiên lại, kéo cuống họng hô to.

- Quặng mỏ tinh thạch của Thiên Sư tông chỉ còn năm tòa, lấy cái gì nuôi những đệ tử các ngươi đây! Các ngươi không dùng tinh thạch, lấy cái gì tu luyện? Không cần vội vã báo danh, nghĩ rõ ràng rồi hãy quyết định, đây chính là đại sự cả đời.

Sắc mặt thiếu niên bị nhục nhã tái xanh, dùng sức nắm chặt nắm đấm, kiếm văn lăng lệ trêи trán lóe ra cường quang, chần chờ liên tục lại cố kiềm nén lại.

Bùi Tử Phong liếc mắt nhìn hắn, cất tiếng cười to:

- Thấy rõ ràng, đây chính là đệ tử thiên tài Thiên Sư tông - Cổ La. Một đệ tử thiên tài đều sợ đến dạng này, các ngươi gia nhập Thiên Sư tông còn có tiền đồ gì!

- Bùi Tử Phong, ngươi chán sống rồi.

Cổ La giận tím mặt.

- U Aaa...! Nổi giận lên rồi? Phụ mẫu ơi nó đến đánh ta! Tới tới tới!

Bùi Tử Phong thả người nhảy xuống tảng đá, dùng sức đập tay lên cổ của mình:

- Cho ngươi một cơ hội, một kiếm đánh chết ta.

- Muốn chết!

Toàn thân Cổ La bộc phát cường quang kinh người, hóa thành kiếm khí lăng liệt trải rộng ra mấy chục mét, hoa cỏ xung quanh trong nháy mắt vỡ nát, mặt ngoài cây rừng đầy vết kiếm.

- Sư huynh! Tuyệt đối không thể!

Các đệ tử Thiên Sư tông tranh thủ thời gian ngăn lại, bọn hắn không thể trêu vào người này!

Cổ La hồng hộc thở hổn hển, cố nén lửa giận, thấp giọng nói:

- Làm người nên lưu một đường, đừng làm gãy mất đường lui của chính mình!

Bùi Tử Phong hé mắt:

- Ngươi đang cầu xin ta?

- Ta đang nhắc nhở ngươi!

- Ha ha...

Bùi Tử Phong cao giọng cười to:

- Cổ La vừa mới cầu xin ta tha thứ, cầu ta tha cho hắn, vậy ngươi mau quỳ xuống cho ta!

- Bùi Tử Phong, tên vô lại nhà ngươi!

Cổ La giận dữ mắng to, cố nén kiếm khí kém chút đập tới.

- Đủ rồi!

Các trưởng lão phía trước Thiên Sư tông nhìn không được nữa, đang muốn lên tiếng ngăn lại, bỗng một tiếng quát to truyền ra từ trong rừng cây.

- Sợ hàng.

Bùi Tử Phong nhổ nước miếng đối với Cổ La, sau lại quay đầu nhìn sang.

Kết quả không nhìn không sao, vừa nhìn thì đứng hình.

Biển người trước Thiên Sư tông cấp tốc an tĩnh, ánh mắt kinh diễm nhìn về phía trước.

Dạ An Nhiên từ trong rừng đi tới, một bộ áo tím đón gió mà tung bay, tóc dài như trút xuống, da trắng nõn nà, mắt như sao sớm, phảng phất như Tinh Linh, nói không hết mỹ lệ thanh nhã.

- Vị cô nương này vô cùng lạ mắt, cũng là đến báo danh?

Bùi Tử Phong lập tức đi đến phía trước, không chút kiêng kỵ nhìn từ trêи xuống dưới.

Mỹ nữ nha!

Đây mới gọi là mỹ nữ nè!

Nhìn một chút đã toàn thân khô nóng, hận không thể trực tiếp kéo vào người.

Dạ An Nhiên khẽ mở môi đỏ, phun ra một chữ:

- Lăn.

Hai mắt Bùi Tử Phong tỏa ánh sáng, cười tà nói:

- Tốt, cùng một chỗ lăn!

Cổ La nhìn kỹ thiếu nữ xinh đẹp đột nhiên xuất hiện kia, có chút quen thuộc, lại nhất thời không nhớ ra được là ai.

- A?

Rất nhiều trưởng lão đều đứng dậy nhìn sang, càng xem càng quen thuộc.

Một lát sau sắc mặt hơi biến, nàng còn sống?

- Lăn!

Thanh Văn hướng về phía trước, y phục rực rỡ như hoa, trường kiếm trắng hơn tuyết, đe dọa nhìn Bùi Tử Phong.

- Tốt tốt, ba người chúng ta cùng một chỗ, thể trạng này của ta vẫn là có thể.

Bùi Tử Phong dùng sức vỗ ngực một cái, nháy nháy mắt với Thanh Văn, nha nha nha, cái này cũng không tệ, phấn nộn phấn nộn, còn có chút ngạo khí, ta thích!

Khương Phàm đứng ở giữa các nàng, giằng co với Bùi Tử Phong.

- Kim Cương tông đều là người tài giỏi như ngươi thế sao?

Bùi Tử Phong quan sát Khương Phàm một chút:

- Ngươi là ai? Cút sang một bên.

- Ngươi nháo sự, ta mặc kệ. Ngươi muốn chết, ta có thể giúp một tay.

- A... Hắc, rốt cuộc cũng đứng ra một tên cứng rắn.

Bùi Tử Phong quay đầu cười cười với các đệ tử, thời điểm quay lại là một mặt dữ tợn:

- Ta muốn chết đấy, ngươi giết chết ta à!

- Thật sự muốn chết?

- Ta sống đủ! Ngươi giết chết ta đi!

Bùi Tử Phong đưa tay đẩy trêи người Khương Phàm, kết quả vậy mà không có động đậy, lại đẩy một cái lại càng không có động đậy.

Khương Phàm không nhúc nhích tí nào đứng đấy:

- Ngươi nếu có yêu cầu này, ta liền thỏa mãn ngươi. Muốn chết thế nào đây?

- Ha ha, có chút ý tứ.

Bùi Tử Phong lui lại hai bước, liếc mắt nhìn Dạ An Nhiên, lại nhìn đến Khương Phàm:

- Một người đánh đối phương ba quyền, ai còn có thể đứng, liền xem như người đó thắng.

- Có thể.

- Bất quá, tiểu gia ta thân phận tôn quý, bình thường không bồi một ít lâu la luận võ. Muốn theo ta so, ngươi hạ tiền đặt cược.

- Có thể.

- Nếu ta thắng, hắc hắc...

Bùi Tử Phong ɭϊếʍ môi một cái, chỉ Dạ An Nhiên cùng Thanh Văn, tà ác cười nói:

- Hai người bọn họ, lột sạch y phục, nhảy cho tiểu gia ta! Ngay tại đây!

- Ha ha...

- Tốt tốt tốt, tiền đặt cược này tốt.

Sư huynh uy vũ, ha ha.

- Lột! Lột sạch!

Các đệ tử Kim Cương tông cất tiếng cười to, khinh bạc huýt sáo.
Chương 102 Ta, Thắng

- Quá hỗn đản.

- Cái quái gì.

- Kim Cương tông làm sao lại bồi dưỡng một tên súc sinh như thế.

Các đệ tử Thiên Sư tông cũng nhịn không được, thua thiệt hỗn đản này nghĩ ra.

Thanh Văn tức giận đến gương mặt xinh đẹp đều đỏ lên, vừa muốn giận dữ mắng mỏ, lại bị Khương Phàm đưa tay ngăn lại.

- Có thể!

- Cái này đều có thể? Ngươi có thể làm chủ sao?

Khương Phàm ở sau lưng cùng Dạ An Nhiên các nàng đánh thủ thế:

- Ngươi có thể thắng ta, các nàng lập tức sẽ nhảy.

- Nhảy đến khi tiểu gia ta hài lòng mới thôi?

- Đương nhiên!

- Không mảnh vải che thân?

- Như ngươi mong muốn.

- Tốt!! Tiểu gia ta cược!!

Bùi Tử Phong phấn khởi xoa xoa đôi bàn tay, trắng trợn phất tay:

- Đều tránh ra cho ta. Các sư đệ, chuẩn bị kỹ càng lấy tiền, chờ một lúc nữa ai muốn nhìn mỹ nữ khiêu vũ, là phải bỏ tiền.

- Tránh ra, tránh ra, đều lui hết ra.

Các đệ tử Kim Cương tông thô lỗ xô đẩy đệ tử Thiên Sư tông, thanh lý ra một vòng tròn phạm vi trăm mét.

- Sư tỷ, Bùi Tử Phong là võ giả luyện thể. Khương Phàm gánh vác được sao?

Thanh Văn lo lắng nói nhỏ, đây cũng không phải là trò đùa, nàng cũng không muốn mình và sư tỷ vừa về tông môn liền bị lột y phục.

Mặt mũi Tông chủ phải để đâu, mặt mũi Thiên Sư tông phải để đâu.

- Nhìn trước xem.

Dạ An Nhiên không biết Khương Phàm gánh vác được hay không, nhưng biết Khương Phàm không phải người ngu.

Chờ sau khi người Thiên Sư tông thanh tràng, Bùi Tử Phong lung lay cánh tay, nhìn chằm chằm Khương Phàm.

- Tiểu gia ta thân phận tôn quý, ta bắt đầu trước!

- Chớ nóng vội bắt đầu, nếu như ta thắng thì sao?

- Ngươi thắng? Ngươi có thể thắng sao!

- Nếu như ta thắng, đám người các ngươi đây cũng phải lột sạch y phục, ở chỗ này nhảy đủ một giờ.

- Tốt! Tiểu gia ta tiếp nhận! Ta bắt đầu trước!

Bùi Tử Phong không còn nói nhảm, vung lên nắm đấm thẳng tới Khương Phàm.

Mặc dù tính tình hắn cuồng một chút, nhưng tốc độ lại mau đến kinh người, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Khương Phàm, diện mục dữ tợn.

Một tiếng bạo hống, như hổ gầm sơn lâm!

Vung lên nắm đấm tạo ra tiếng gió chói tai, thẳng đến mặt Khương Phàm.

Một quyền này, chừng vạn cân lực quyền!

- Aaa...!

Rất nhiều nữ đệ tử Thiên Sư tông kinh hô quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn hình ảnh huyết thủy vẩy ra.

Toàn thân Khương Phàm căng cứng, hai tay giao nhau, ngạnh kháng trọng quyền.

m thanh trầm đục, toàn thân Khương Phàm run rẩy dữ dội, hai tay kém chút đánh vào trêи mặt, lại ngạnh sinh đón đỡ trọng quyền.

- A?

Bùi Tử Phong bất ngờ, thắt lưng gấm quấn lấy trêи trán gia hỏa này, hẳn là linh văn võ giả, vậy mà có thể ngạnh kháng lực quyền vạn cân của mình?

Khương Phàm lắc lắc hai tay.

- Ngươi chỉ có chút ấy lực lượng? Chờ lột y phục đi!

- Cuồng ngạo!! Để cho ngươi nếm thử cương khí Kim Cương tông!

Bùi Tử Phong lui lại vài chục bước, lần nữa lao đến, trong lúc phi nước đại đột ngột nhảy lên từ mặt đất, toàn thân dâng lên khí lãng chân thực hội tụ vào tay phải, đánh xuống Khương Phàm.

Lực quyền vạn cân, phối hợp với cương khí luyện thể.

Một quyền này chừng ba mươi ngàn cân!

Khương Phàm đứng yên ở đó, hai tay giao nhau, lần nữa ngạnh kháng.

Bành!!

Trọng quyền của Bùi Tử Phong ầm vang rơi xuống, đập ầm ầm trêи hai tay!

Thân thể Khương Phàm bỗng nhiên chìm xuống, hai chân trực tiếp cắm vào trong đất, thẳng tới đầu gối.

Nhưng... Khương Phàm chỉ đứng tại chỗ, đừng nói ngã xuống, lui cũng đều không có lui một bước.

- Đây là quyền thứ hai. Ngươi thật chuẩn bị lột y phục?

- Hắn có thể gánh vác được sao?

Không chỉ có các đệ tử Kim Cương tông không thể tưởng tượng nổi mà các đệ tử Thiên Sư tông cũng đều rất bất ngờ.

Tiểu gia hỏa này nhìn gầy gò như thế vậy mà có thể chống đỡ được nắm đấm của Bùi Tử Phong?

Sắc mặt Bùi Tử Phong âm trầm xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm Khương Phàm một lát, lại nhếch miệng cười:

- Không nên gấp gáp, còn một quyền cuối cùng.

- Ngươi còn đang chờ cái gì? Muốn ăn trước ít đồ hay không? Nắm đấm này không đủ sức lực!

Khương Phàm rút hai chân ra, lắc lắc hai tay, kϊƈɦ thích Bùi Tử Phong.

Bùi Tử Phong nhắm lại mắt, hít một hơi thật sâu.

Đá vụn dưới chân rung động, cỏ dại đổ rạp, một cỗ khí lãng mãnh liệt từ toàn thân hắn bộc phát ra.

Khi hắn mở mắt, một khắc này, khí thế đại biến, cương khí trong nháy mắt bạo động, toàn bộ hội tụ đến cánh tay phải.

- Tiểu tử, một quyền này, không đủ sức lực, sẽ còn muốn mạng ngươi.

Bùi Tử Phong rống to, nhấc lên cương khí mãnh liệt đánh về phía Khương Phàm.

Trước Thiên Sư tông cấp tốc an tĩnh, tất cả mọi người nín thở ngưng thần.

Thanh Văn cũng nhịn không được mà dùng sức nắm chặt cánh tay Dạ An Nhiên.

Nhưng, Khương Phàm không dựng lên hai tay ngạnh kháng như vừa rồi, ngược lại là hướng về phía trước cất bước, vung lên một quyền, thẳng đến Bùi Tử Phong.

Trong chớp mắt, mạch máu phồng lên, máu tươi lao nhanh, trùng kϊƈɦ toàn thân. Làn da nổi lên hồng quang, toàn thân bốc lên nhiệt khí.

Bành!

Răng rắc!

Song quyền đối kϊƈɦ giữa trời, Khương Phàm hoành hành không trở ngại, chấn vỡ nắm đấm Bùi Tử Phong.

Bùi Tử Phong vội vàng không kịp chuẩn bị, kêu thảm bay ra ngoài.

- Aaa...!! Tay của ta!

- A a a...

Bùi Tử Phong nhìn tay phải rách rưới, hoảng sợ kêu rêи.

- Ngươi... Ngươi làm gì?

- Ngươi chỉ có thể ngạnh kháng! Ngươi đây là phạm quy!

Các đệ tử Kim Cương tông quá sợ hãi, chỉ vào Khương Phàm giận dữ mắng mỏ.

- Nắm đấm cũng là bộ vị trêи người ta. Dùng nắm đấm kháng, khác nhau ở chỗ nào. Nếu như các ngươi không phục, vậy vừa rồi xem như ta đánh quyền đầu tiên.

Toàn thân Khương Phàm bốc hơi nóng, bỗng nhiên bạo khởi, xông về phía Bùi Tử Phong đang bị dựng lên tới.

- Tiếp, quyền thứ hai!

Khương Phàm gào thét mà tới, không chờ đối phương kịp phản ứng, trọng quyền bạo phát, tạo ra cương khí mãnh liệt, hung ác đánh vào lồng ngực của Bùi Tử Phong.

Thân thể Bùi Tử Phong bỗng nhiên cong lại, miệng há to phát ra tiếng kêu thảm thiết, phun ra máu tươi, thân thể nằm ngang bay ra ngoài.

- Dừng tay!

Các đệ tử Kim Cương tông quá sợ hãi, đang muốn ngăn cản, Khương Phàm đã vọt tới.

- Quyền thứ ba!

Khương Phàm xoay người quơ tay giống như vung roi sắt, đối mặt Bùi Tử Phong, một khắc này, trọng quyền trùng kϊƈɦ, thẳng đến ngực hắn.

Răng rắc!

Xương ngực vỡ vụn, bắn ra trong thân thể nổ đâm xuyên qua nội tạng.

Hai mắt Bùi Tử Phong lồi ra ngoài, bay rớt ra mười mấy mét, trùng điệp nện ở trêи một tảng đá.

Khương Phàm tản ra nhiệt khí toàn thân, lạnh lùng nhìn Bùi Tử Phong thất khiếu rướm máu.

- Ba quyền, hình như ngươi không đứng lên nổi. Ta, thắng.
Chương 103 Hố Không Chết Ngươi

Phía trước Thiên Sư tông an tĩnh một hồi, sau đó cấp tốc oanh động.

Quá đột nhiên, quá ngoài ý muốn!

Bọn hắn cũng còn có chút không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, Bùi Tử Phong vậy mà đã ngồi liệt bên ngoài mấy chục mét.

- Tốt!! Đánh thật hay!

Thanh Văn kϊƈɦ động dùng sức vỗ tay, xuất ra một ngụm ác khí.

- Sư huynh!

Các đệ tử Kim Cương tông bối rối tiến lên, vội vàng xuất ra đan dược nhét vào trong miệng Bùi Tử Phong.

Bùi Tử Phong ho ra đầy máu, một hồi lâu mới tỉnh táo lại, căm tức nhìn Khương Phàm:

- Ngươi... Ngươi dám hại ta!

- Ta đều đã nhường ngươi một quyền, đừng không biết tốt xấu.

- Hỗn đản! Ngươi... Ngươi biết... Ngươi biết ta là ai không?

Bùi Tử Phong rống giận muốn đứng lên, lại chấn động thương thế trong thân thể, há mồm phun ra thêm một ngụm máu tươi, trùng điệp ngồi dưới đất, hồng hộc thở hổn hển.

- Ngươi biết ta là ai không?

Dạ An Nhiên đi đến phía trước, mắt lạnh nhìn Bùi Tử Phong đang gào thảm.

- Ta quản ngươi là ai, tiểu tiện nhân, phụ mẫu ngươi đều để ba người các ngươi quỳ trêи mặt đất gọi ta một tiếng gia gia!

Bùi Tử Phong đau đến toàn thân cứng ngắc, cơ hồ muốn ngất đi.

- Còn đứng ngây đó làm gì, bắt bọn hắn đều lại cho ta! Mang về Kim Cương tông, ta muốn để bọn hắn sống không bằng chết.

Sắt mặt Bùi Tử Phong dữ tợn gào thét.

Các đệ tử Kim Cương tông trợn mắt nhìn, đánh tới Khương Phàm và Dạ An Nhiên.

- Lăn!

Linh văn dưới thắt lưng gấm trêи trán Dạ An Nhiên sáng lên cường quang, nàng đưa tay lên, đầu ngón tay huy động, một phù chú hoa mỹ sôi nổi thành hình.

Một giây sau, phù chú nổ tung, quang mang như điện tạo ra khí lãng mãnh liệt giống như sóng lớn vô hình nuốt sống hơn mười vị đệ tử Kim Cương tông.

Bọn hắn run rẩy toàn thân, kêu thảm bay ra ngoài, thất linh bát lạc bị hất vao trong rừng cây.

- Phù chú!

- Thiên Thư linh văn!

- An Nhiên? Là ngươi sao?

Mười mấy vị trưởng lão đẩy đám người đang xao động ra, đi tới nơi này.

Khi nhìn thấy phù chú một khắc này, bọn hắn rốt cuộc cũng đã xác định.

Ba năm không gặp, biến hóa quá lớn.

Lúc đó nàng chỉ là một tiểu hài tử, hiện tại quả thực đã là một đại cô nương rồi.

- An Nhiên gặp qua chư vị trưởng lão.

Dạ An Nhiên chậm rãi hành lễ.

- An Nhiên?

Cổ La càng không thể tin nổi, đơn giản không dám nhận nhau. Bất quá nhìn kỹ một chút, vẫn có chút bộ dáng khi còn bé.

- Nữ nhi của Tông chủ, Dạ An Nhiên?

- Dạ An Nhiên trở về!

- Ba năm trước đây đột nhiên rời khỏi, có người nói bị hại chết rồi, có người nói đi ra ngoài lịch luyện.

Rất nhiều đệ tử Thiên Sư tông đều đi đến phía trước, ngoài ý muốn vui mừng nhìn Dạ An Nhiên.

- An Nhiên, ngươi cũng đã là Linh Nguyên cảnh rồi?

Một vị nữ trưởng lão thừa dịp giữ chặt cổ tay Dạ An Nhiên, thăm dò cảnh giới của nàng.

- Hơn ba tháng trước ổn định được Linh Nguyên cảnh, ta hẳn là nên về sớm.

Dạ An Nhiên xảo diệu dùng từ "Ổn định", để tránh chú ý quá đáng.

Thời gian nàng chân chính tiến vào Linh Nguyên cảnh là vào năm tháng trước, hiện tại đã chuẩn bị trùng kϊƈɦ Linh Nguyên cảnh nhị trọng thiên.

- Không hổ là lục phẩm linh văn!

- Thiên Thư linh văn quả nhiên cường đại!

Các trưởng lão cảm khái không thôi, cũng phi thường phấn chấn.

Hiện tại Thiên Sư tông rất cần thiên tài như thế này tọa trấn.

- Mười ba tuổi Linh Nguyên cảnh?

- Đều nói Thiên Thư linh văn có thể so với linh văn cường đại như Thú linh văn, quả nhiên…

Các đệ tử Thiên Sư tông kinh động đến reo hò, Thiên Sư tông rốt cuộc cũng có một thiên tài có thể đem ra được.

Thanh Văn kiêu ngạo giương đầu lên, sư tỷ nàng cũng không chỉ là lục phẩm linh văn.

- Các vị chờ một lúc lại ôn chuyện, có người muốn chạy.

Khương Phàm ho nhẹ một tiếng, chỉ vào Bùi Tử Phong nơi xa đang được các đệ tử Kim Cương tông khiêng đi muốn chuồn.

Bùi Tử Phong quay đầu nhìn hằm hằm Khương Phàm, miệng đầy máu tươi:

- Ngươi khẳng định muốn kiên trì?

- Đương nhiên xác định!

- Thiên Sư tông các ngươi khẳng định muốn kiên trì?

Bùi Tử Phong nhìn về phía những trưởng lão Thiên Sư tông kia, còn có Cổ La.

Các trưởng lão khẽ nhíu mày, mặc dù rất muốn phản kϊƈɦ, nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại của Thiên Sư tông cùng thân phận của Bùi Tử Phong, nên do dự.

- Có chừng có mực đi.

Cổ La đi đến phía trước, khua tay nói:

- Các ngươi có thể đi.

- Hừ! Chúng ta đi!

Bùi Tử Phong hừ một tiếng, đang muốn rời khỏi nhưng phía sau lại truyền tới thanh âm bất đồng.

- Còn không có khiêu vũ, sao có thể đi.

Thanh Văn hì hì cười một tiếng.

- Đổ ước chính là đổ ước, còn xin Bùi công tử tuân thủ.

Dạ An Nhiên cũng cho thấy thái độ.

- An Nhiên! Đừng gây tai hoạ cho Thiên Sư tông!

Cổ La lập tức nhắc nhở Dạ An Nhiên:

- Ngươi rời khỏi ba năm, không hiểu rõ tình huống hiện tại, chúng ta không thể trêu vào Kim Cương tông.

- Thiên Sư tông nếu là một trong La Phù Thập Bát Tông, có lý do gì e ngại một Kim Cương tông?

Dạ An Nhiên không nhìn Cổ La cảnh cáo, chỉ phía xa Bùi Tử Phong:

- Toàn bộ, cởi!!

- Cởi đi!!

Phía trước Thiên Sư tông lập tức có người ồn ào, rất nhiều đệ tử cùng thiếu nam thiếu nữ đến báo danh nhao nhao hưởng ứng.

Bầu không khí lập tức náo nhiệt lên.

- Không mảnh vải che thân! Vô luận nam nữ!

Khương Phàm cố ý cường điệu.

- Im miệng! Nơi này không có chuyện của ngươi?

Cổ La quát tháo, ánh mắt hiện ra vẻ bất thiện.

- Hình như ngươi rất sợ…

Khương Phàm cười khẽ, âm thanh không lớn, nhưng cũng không có che giấu.

- Ngươi...

- Cổ La sư huynh, hắn là khách quý ta mời về!

Dạ An Nhiên nhắc nhở Cổ La, cũng đang cảnh cáo hắn.

Thanh Văn quay qua nói với các đệ tử Thiên Sư tông phía trước.

- Có vị sư huynh sư tỷ nào nguyện ý giúp đám Kim Cương tông một tay hay không?

Một đám đệ tử trao đổi nhắm mắt, mới đầu còn có chút do dự, một lát sau, từng người đều hai mắt phát sáng, nhào tới mấy người Bùi Tử Phong.

Trong một trận phản kháng và bị ngược kịch liệt, bọn người Bùi Tử Phong đều bị lột y phục, ném xuống đất.

Ngoại trừ lưu lại bộ vị mấu chốt che giấu ra, còn lại cởi sạch.

- Nhảy đi, chờ cái gì nữa?

Các đệ tử Thiên Sư tông nhao nhao ồn ào.

- Đủ rồi!!

Các trưởng lão Thiên Sư tông nhìn không được, mặc dù đây là nhục nhã Kim Cương tông, nhưng hôm nay là thời gian thu đồ đệ, như thế này nhìn hơi bất nhã.

- Các ngươi chờ đó cho ta, việc này chưa xong đâu.

Đám đệ tử và Bùi Tử Phong chật vật chạy vào trong rừng cây, chỉ là y phục đều bị cướp, bộ dáng thật sự rất tráng lệ.
Chương 104 Nàng Gây Họa

- Nghi thức thu đồ đệ tiếp tục tiến hành!

- Tới trước khu một kiểm tra xương cốt, xác định tuổi tác. Lại đến khu hai kiểm tra thuộc tính linh văn, sau đó đến khu ba khảo thí ý chí lực. Cuối cùng đến trước sơn môn kiểm tra đo lường phẩm cấp linh văn.

Sau khi một vị trưởng lão cao giọng tuyên cáo, tự mình dẫn Dạ An Nhiên tiến vào Thiên Sư tông.

- An Nhiên, những năm này ngươi đi đâu? Phụ thân ngươi giữ bí mật rất tốt, ngay cả chúng ta những lão gia hỏa này cũng không biết. Ngươi trở về đúng lúc, Thiên Sư tông cần ngươi. Ta vừa rồi đã phái người thông tri phụ thân ngươi, hắn rất nhanh sẽ đến chủ phong Thanh Vân điện.

Dạ An Nhiên mỉm cười, đánh gãy nhiệt tình của trưởng lão.

- Tề trưởng lão, ta trước tiên có thể thu xếp bằng hữu của ta được không?

- Đương nhiên, đương nhiên, ta tới trước Thanh Vân điện chờ ngươi.

Tề trưởng lão nhìn Khương Phàm, lại chỉ mỉm cười, ngay cả danh tự đều không hỏi.

Dạ An Nhiên đi ở trêи đường nhỏ quen thuộc trong núi, nhưng không có nửa điểm hưng phấn khi về nhà.

- Ta vừa mới thô sơ giản lược nhìn một chút, người bên ngoài tham gia nghi thức thu đồ đệ hẳn là vẫn chưa tới một ngàn. Bị người đến sơn môn khi dễ, vậy mà không ai phản kháng. Thiên Sư tông các ngươi không có mạnh như ta tưởng tượng.

Khương Phàm ngay thẳng nói.

Trêи đường tới đây, Dạ An Nhiên và Thanh Văn hưng phấn mà giới thiệu một đường.

La Phù Thập Bát Tông hàng năm cũng sẽ tại thời điểm cố định cùng một chỗ cử hành thu nghi thức đồ đệ.

Cái này không chỉ là tuyển nhận máu mới, cũng là một loại biểu hiện lực ảnh hưởng ra ngoài. Nơi nào tụ tập nhiều người, ai tuyển nhận đệ tử mạnh hơn, ai chiêu bao nhiêu người ngũ phẩm linh văn hay lục phẩm linh văn cũng sẽ sau đó truyền khắp La Phù sơn mạch.

Hôm nay mặc dù là ngày đầu tiên, nhưng phía trước tông môn lớn như vậy chỉ có mấy trăm người, thật quá keo kiệt.

Thương Châu võ viện còn trêи vạn người!

Càng làm cho Khương Phàm khó mà tiếp nhận chính là thái độ Thiên Sư tông đối mặt khiêu khích.

Có thể là do hắn ở Khương Vương phủ đã lâu, quen thuộc với sự cường thế của Vương gia.

Hắn nhìn thấy nơi này đều có một cảm giác xúc động.

- La Phù sơn mạch rất nhiều thôn xóm bộ tộc, đều gia nhập mười tám tông xem như vinh quang. Bình thường mà nói, ngày đầu tiên sẽ có khoảng hai ngàn người, mười ngày trôi qua, có thể có chừng hai vạn. Giống Ngọc Đỉnh tông, Thiên Cương tông những nơi kia, ngày đầu tiên có thể đạt tới ba ngàn người. Chúng ta nơi này quả thật có chút khác thường.

Dạ An Nhiên cũng không kiêng kỵ gì, đây đúng là tình cảnh nàng không nghĩ tới.

- Thiên Sư tông chúng ta năm đó là một trong Tam Tôn Chủ La Phù, bởi vì việc ngoài ý muốn năm năm trước kia...

Thanh Văn vừa định giải thích, lại bị Dạ An Nhiên dùng ánh mắt đè xuống.

- Bầu không khí Thiên Sư tông các ngươi là lạ, ngươi nhanh đi tìm hiểu một chút đi.

Khương Phàm không quan tâm Thiên Sư tông làm sao vậy, hắn ngại là Thiên Sư tông còn có thể giúp hắn tìm tới người của Khương gia hay không.

Sau khi Dạ An Nhiên dàn xếp Khương Phàm đến nơi nàng ở năm đó liền mang theo Thanh Văn chạy tới chủ phong.

Lúc này bên trong chủ phong Thanh Vân điện đang gây gỗ kịch liệt.

Cổ La đứng trong đại điện, ngay trước mặt đông đảo trưởng lão tức giận dữ chỉ trích Dạ An Nhiên.

- Bùi Tử Phong là cháu trai Đại trưởng lão Bùi Vân Hải của Kim Cương tông! Địa vị như thế nào, tất cả mọi người rất rõ ràng! Lần bị thương này lại chịu nhục, lấy tính cách bao che khuyết điểm của Bùi Vân Hải há có thể tuỳ tiện bỏ qua. Ta dám đoán chắc, Kim Cương tông mấy ngày kế tiếp khẳng định sẽ đại náo Thiên Sư tông chúng ta, quấy nhiễu chúng ta thu đồ đệ. Trước đại hội thu đồ đệ, các vị trưởng lão tự mình hạ lệnh, trong khoảng thời gian này phải dàn xếp ổn thỏa, thà rằng chịu chút ủy khuất cũng tuyệt đối không cho Kim Cương tông lý do gây chuyện. Hiện tại tốt rồi, Dạ An Nhiên vừa về đến, không chỉ đả thương Bùi Tử Phong, còn để hắn lột y phục chạy về!

Cổ La ý tứ rất rõ ràng, nàng gây họa, nên phạt!

Sắc mặt một đám trưởng lão cũng rất khó coi, mặc dù rất vui mừng khi Dạ An Nhiên có thể trở về, nhưng sự kiện đột phát này để bọn hắn rất khó tiếp nhận.

Hôm nay mới là ngày đầu tiên, nếu như Kim Cương tông thừa cơ náo đến mười ngày nửa tháng, Thiên Sư tông năm nay còn chiêu thu đệ tử thế nào. Mười ngày sau, La Phù Thập Bát Tông sẽ lần lượt công bố kết quả thu đồ đệ, nếu như Thiên Sư tông ngay cả số lẻ của người ta cũng chưa tới, há không để cho người ta cười nhạo.

Đến lúc đó không cần người khác xua đuổi bọn hắn, Thiên Sư tông cũng tự mình không có mặt tự xưng là ‘một trong mười tám tông’.

- Dựa theo ý của ngươi, nên trừng phạt Dạ An Nhiên như thế nào?

Tông chủ Thiên Sư tông - Dạ Thiên Lan ngồi ngay ngắn ở ghế đá cao lớn, lạnh lùng nhìn Cổ La phía dưới đang kϊƈɦ động.

- Để Dạ An Nhiên tự mình đến Kim Cương tông bồi tội. Lại đem nam hài nàng mang về kia giao cho Kim Cương tông xử trí.

Cổ La ngẩng đầu, nhìn thẳng Dạ Thiên Lan.

Dạ Thiên Lan nhìn ánh mắt Cổ La quăng tới, nụ cười nhàn nhạt.

- Nam Cung trưởng lão, chúc mừng ngươi. Dạy được một đồ nhi thật tốt, dám đối với tông chủ ta đây khoa tay múa chân. Là ai cho hắn đảm lượng, ta bế quan một năm thì không có ai biết Dạ Thiên Lan ta là tông chủ Thiên Sư tông rồi?

Cổ La lập tức bừng tỉnh, cuống quít cúi đầu xuống:

- Đệ tử không dám, đệ tử là cân nhắc vì tông môn, không có bất kính với tông chủ...

- Im miệng! Lăn ra ngoài!

Vị trưởng lão tóc trắng ngồi ở bên trái đầu tiên lập tức quát tháo.

- Sư phụ...

- Lui ra!!

Cổ La cắn răng, khom người cáo lui.

- Tông chủ, Cổ La mặc dù mạo phạm ngài, nhưng chuyện này xác thực cần xử lý thích đáng. Quan hệ giữa Kim Cương tông và Thiên Cương tông không phải bí mật gì. Bọn hắn dám lớn lối như vậy, một mực là Thiên Cương tông ở sau lưng chống đỡ. Chúng ta nhịn mà không phát, Kim Cương tông chỉ có thể tiểu đả tiểu nháo. Nhưng còn bây giờ thì sao, Dạ An Nhiên chẳng khác gì cho bọn hắn một cái cớ không có gì thích hợp bằng.

Năm nay thu đồ đệ đối với Thiên Sư tông chúng ta phi thường trọng yếu, nếu như ngay cả danh ngạch đệ tử đều chiêu không được đầy đủ, chỉ sợ ngay cả cảm xúc đệ tử trong tông đều sẽ chịu ảnh hưởng.

Nam Cung trưởng lão đứng dậy, nhắc nhở tông chủ vừa mới xuất quan không bao lâu.
Chương 105 Khương Nghị Có Thể Dùng

Dạ Thiên Lan thờ ơ mà hỏi lại:

- Nam Cung trưởng lão, trước khi ta bế quan đã giao Thiên Sư tông cho ngươi. Chỉ nhắc tới qua một yêu cầu, ngươi còn nhớ rõ không?

- Điệu thấp làm việc!

- Nam Cung trưởng lão, ngươi làm như thế nào?

- Thiên Sư tông một năm này, chưa bao giờ chủ động trêu vào chuyện gì!

Nam Cung trưởng lão nói lực lượng mười phần, một năm này, Thiên Sư tông xác thực điệu thấp!

Dạ Thiên Lan lại lạnh lùng đáp lễ một câu:

- Điệu thấp, là không được gây chuyện. Điệu thấp, không phải là sợ phiền phức. Điệu thấp, càng không phải là nhu nhược.

- Tông chủ...

Nam Cung trưởng lão cau chặt lông mày, đang muốn ngẩng đầu giải thích liền bị Dạ Thiên Lan đánh gãy.

- Chuyện của Dạ An Nhiên, ta sẽ đích thân xử trí. Các ngươi một mực làm tốt việc thu đồ đệ năm nay, mặc kệ dùng phương pháp gì, nhất định phải chiêu đầy tám trăm đệ tử tam phẩm linh văn trở lên, lục phẩm linh văn ta không yêu cầu, nhưng ngũ phẩm linh văn nhất định phải cam đoan ba mươi vị.

Sắc mặt Nam Cung trưởng lão âm trầm, để Dạ An Nhiên nháo trò như thế, còn chiêu thế nào?

Đừng nói tám trăm, năm trăm đều không được!

Một vị trưởng lão đột nhiên hỏi.

- Tông chủ, ngài không còn bế quan?

- Từ hôm nay trở đi, ta một lần nữa tiếp quản Thiên Sư tông.

Một vị trưởng lão chủ động hỏi.

- Tông chủ, vậy vấn đề thân phận của Nam Cung trưởng lão...

Nam Cung trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, chờ đợi Dạ Thiên Lan tuyên bố.

Trước khi Dạ Thiên Lan bế quan đã ủy thác hắn là người quản lý Thiên Sư tông, nếu như biểu hiện tốt thì có thể đảm nhiệm chức "Đại trưởng lão" còn trống chỗ.

- Sau này lại bàn!

Dạ Thiên Lan không cho bọn hắn cơ hội tranh luận, phất tay ra hiệu toàn bộ lui ra.

- Phụ thân, con đã trở về. Xin thứ cho nữ nhi tự tiện chủ trương, cố ý chậm trễ hai tháng mới trở về.

Dạ An Nhiên đi vào Thanh Vân điện, hành lễ với phụ thân.

- Xảy ra chuyện gì?

Dạ Thiên Lan khẽ nhíu mày, dựa theo ước định, Dạ An Nhiên cần trở về sớm hai tháng.

Lấy Thiên Thư thánh văn, hướng toàn bộ La Phù sơn mạch hiện ra thực lực.

Một là đề chấn hưng khí thế Thiên Sư tông, hai là tăng lên lực ảnh hưởng của Thiên Sư tông để cam đoan cho việc thu đồ đệ năm nay.

Kết quả Dạ An Nhiên vậy mà lại về trễ hai tháng, cái này hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch lúc trước của hắn.

- Nữ nhi mang về cho Thiên Sư tông một Thánh linh văn khác.

- Ồ? Ở đâu!

Lông mày Dạ Thiên Lan đang nhăn lại lập tức giãn ra.

- Chính là người "Nháo sự" bên ngoài, hắn gọi Khương Phàm.

- Con từ chỗ nào tìm được hắn?

- Hắn là con nuôi Khương Vương - Khương Hồng Võ.

- Khương Vương phủ vậy mà lại xuất hiện Thánh linh văn rồi? Hoàng thất thái độ gì? Khương Hồng Võ làm sao chịu đưa hắn đến đây?

Dạ Thiên Lan thật bất ngờ, cũng trước tiên dự cảm được chuyện không ổn.

Thánh linh văn đối với Khương Vương phủ mà nói khẳng định là chuyện tốt, nhưng đối với hoàng thất mà nói là, ngược lại càng giống như uy hϊế͙p͙.

- Khương Vương phủ đã rời khỏi Bạch Hổ quan.

Dạ An Nhiên giới thiệu sơ lược biến cố phát sinh tại Bạch Hổ quan.

- Đáng tiếc. Tử thủ trung nghĩa, kết quả đổi lấy là tai họa diệt tộc.

Dạ Thiên Lan lắc đầu, tiếc hận thay Khương Vương phủ.

- Con có thể xác định Khương gia tiến vào La Phù sơn mạch?

- Hẳn là không sai được, xin phụ thân nhất định phải hỗ trợ tìm tới bọn hắn.

Thực lực Khương gia rất mạnh, coi như không thể gia nhập Thiên Sư tông chúng ta nhưng cũng có thể chống đỡ cho chúng ta, trở thành một lực lượng hoàn toàn mới.

- Ta sẽ đích thân sắp xếp người điều tra.

Dạ Thiên Lan mặc dù ở La Phù sơn mạch phía xa, nhưng đối với Khương Vương phủ cùng gia chủ đương đại Khương Hồng Võ thì có chút hiểu rõ.

- Phụ thân, trong tông có phải lại xảy ra chuyện gì hay không?

Dạ An Nhiên dò hỏi, phụ thân là một người anh danh quả quyết, làm sao để Thiên Sư tông biến thành dạng này?

- Từ sau khi con rời khỏi, Thiên Cương tông nhằm vào chúng ta chèn ép bắt đầu trầm trọng thêm. Ta dùng tất cả biện pháp thỉnh cầu Ngọc Đỉnh tông nhúng tay, ngăn lại Thiên Cương tông. Nhưng Thiên Cương tông không ra mặt chèn ép, lại nâng đỡ Kim Cương tông. Đám chó hoang Kim Cương tông kia ỷ vào Thiên Cương tông làm chỗ dựa, không cố kỵ gì. Ta không thể đem tinh lực lãng phí ở việc xử lý loại chuyện vặt vãnh này, ngay một năm trước đã bế quan, tấn thăng cảnh giới Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên. Trước khi bế quan đã để cho Nam Cung trưởng lão một chỉ thị, điệu thấp làm việc!

- Kết quả như con thấy đấy, Nam Cung trưởng lão lý giải hai chữ điệu thấp thành nhu nhược. Thiên Sư tông không có nhuệ khí, không có dũng khí, cũng rất nhanh đã đánh mất luôn nhuệ khí.

Dạ Thiên Lan xuất quan hai tháng trước, chuẩn bị nghênh đón Dạ An Nhiên trở về, trọng chấn Thiên Sư tông. Kết quả Dạ An Nhiên không có trở về, Nam Cung trưởng lão càng là đem Thiên Sư tông từ một đầu hùng sư biến thành chó.

- Tính cách Nam Cung trưởng lão chính là như vậy.

Dạ An Nhiên lắc đầu, đem toàn tông giao cho Nam Cung trưởng lão xác thực không phải là quyết định sáng suốt.

Nhưng, hiện tại Thiên Sư tông cũng chỉ có Nam Cung trưởng lão có tư lịch và thực lực mới có thể phục chúng.

- Phụ thân, chúng ta có thể hợp tác cùng Khương Phàm! Hắn mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng rất có phong phạm Khương Hồng Võ, con thậm chí hoài nghi hắn chính là con riêng Khương Hồng Võ. Chúng ta trước tiên có thể đẩy Khương Phàm ra tuyên bố với La Phù sơn mạch, đề chấn khí thế, ta lại lựa chọn thời kỳ tất yếu hiện ra Thánh linh văn. Một tông hai thánh văn, lại có thực lực của ngài, Thiên Sư tông hoàn toàn có thể ổn định vị trí trong mười tám tông.

Dạ Thiên Lan không tiếp nhận, cũng không có cự tuyệt, mà là hỏi:

- Con đối với hắn hiểu bao nhiêu?

- Không hiểu nhiều, nhưng con xem trọng hắn.

Dạ An Nhiên xác thực không hiểu rõ Khương Phàm, nhưng từ biểu hiện của Khương Phàm ở Thương Châu võ viện, cùng biểu hiện giết ra Bạch Hổ quan, nàng có thể nhìn ra được, kẻ này tương lai sẽ rất thành tựu, bất khả hạn lượng.

Nhìn thấy tình huống mệt mỏi hiện tại của Thiên Sư tông, nàng càng cảm thấy may mắn khi mình đã mang Khương Phàm về.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom