-
Chương 1501-1505
Chương 1501 Thánh Chủ giáng lâm, tiếp Giới Chủ (1)
Còn có cường giả của Cổ Hoa hoàng thành, Chí Tôn Kim Thành, thậm chí là Huyền Nguyệt hoàng triều, gần đây cũng sẽ ở nhận được tin tức, bằng tốc độ nhanh nhất nhào về phía Kiều Vô Hối.
Lần này, Thiên Cung sẽ lại không nhúng tay nữa, chỉ có thể dựa vào chính bọn hắn đi đối mặt.
- Gió tanh mưa máu, mới có thể đúc thành cường giả chân chính.
Khương Phàm thay bọn hắn lo lắng, nhưng cũng có lòng tin đối với bọn hắn.
Ba ngày sau, một vui mừng khiến cho hắn chấn phấn.
'Dung hợp' trong thanh đồng tiểu tháp đã kết thúc.
Lý Dần cùng tinh thuẫn đã hòa làm một thể. Hơn mấy ngàn vạn lần xé rách gây dựng lại, mang đến biến đổi kéo dài. Năng lượng tinh thuẫn thẩm thấu đến từng bộ vị, thậm chí là trong tế bào. Hắn cảm giác mình không thể bị phá vỡ, ý chí kéo dài trên vạn dặm núi sông.
Ngay cả cảnh giới đều ổn định tại cửu trọng thiên.
Tiếc nuối là linh văn không có đột phá đến Thiên phẩm, có thể là tinh thuẫn chú trọng thể chất thay đổi hơn, cũng có thể là năng lượng của Hồn Thiên Linh Bảo cần hắn tự mình kích phát ở sau này.
Tuy nhiên, linh văn xác thực có thay đổi, giống như khoảng cách đến Thiên phẩm chỉ cách xa một bước.
Dương Biện dung hợp chiến kích, toàn thân bò đầy đường vân đỏ thẫm, lộ ra tà ác dữ tợn.
Bởi vì là trùng tu, cơ sở còn ở đó, cho nên cảnh giới đã tăng lên thật nhanh. Chưa tỉnh lại, đạt đến Linh Hồn cảnh bát trọng thiên.
Hắn mong đợi nhất là sẽ thức tỉnh kình hồn, cũng đã hoàn thành trong lúc này.
Không phải Thái Cổ kình hồn, mà là ước mơ tha thiết, lại không dám hy vọng xa vời, Viễn Cổ kình hồn.
Khương Bân cùng cây giáo hoàn thành dung hợp chân chính, khí tức đao thương phần đuôi đạt tới cực hạn, có uy thế cường đại đâm thủng cả trời.
- Hỗn Nguyên Linh Bảo đã cùng các ngươi hoàn toàn dung hợp. Bọn chúng biến thành các ngươi, các ngươi biến thành bọn chúng. Nói một cách khác, các ngươi bây giờ chính là binh khí hình người.
- Hỗn Nguyên Linh Bảo cùng các ngươi là thuộc về quan hệ ký sinh, bọn chúng sẽ bảo vệ các ngươi, các ngươi cũng có thể mượn dùng lực lượng của bọn chúng. Sau khi các ngươi chết, cần tế hiến linh hồn.
- Các ngươi là chủ nhân đầu tiên của bọn chúng, định vị tên đi.
Khương Phàm phóng xuất bọn hắn ra ngoài, giới thiệu tình huống của Hỗn Thiên Linh Bảo.
…
(Trích lời tác giả: Quyển thứ hai, bộc phát toàn diện.
Điên cuồng dung hợp ‘Tạo Hóa Thương Sinh’, ngoài ý muốn mở ra 'Ức vạn quốc vận', bừng tỉnh đại lục Thương Huyền đang yên lặng.
Đệ nhất hoàng phi thức tỉnh, Nhân Gian Ngục ra tay bá đạo; ngũ đại Kim Thai cảm ứng, tề tụ về Phần Thiên Chiến Vực; hoàng tử quốc vận gia thân, cuồng chiến Bát Bộ Hoàng Đạo; Thiên Hậu ngự thiên mà đi, vạn thú tại Đại La sơn gọi trời; Tu La lại nổi lên cuộc chiến tại Côn Lôn, xé rách Sinh Tử Lưỡng Giới.
Đất trời tung bay máu, vạn tộc chấn động.
Liệt hỏa phần thiên, Ngô hoàng vạn tuế!
Khi thân phận Thần Hoàng chiêu cáo thiên hạ, khi Đông Nam Thiên Môn tái hiện thế gian, khi mấy triệu chiến hồn giết ra khỏi âm u, ngàn năm di bí dẫn bạo Thương Huyền đại lục!
Mà trong lúc hỗn loạn vô tận, lại ẩn núp lấy u ảnh quỷ bí.... )
…
Lý Dần, Dương Biện, Khương Bân bọn hắn vừa mới dung hợp, khí thế còn không dễ khống chế, đều sôi trào uy thế cường đại.
Toàn thân Lý Dần phát sáng, giống như là đại lục hình người, có thể thấy rõ ràng sơn hà đại địa, rừng rậm thác nước, thậm chí có thể nhìn thấy thành quách con dân.
Xung quanh Dương Biện cuồn cuộn huyết khí, hắc quang như sấm, giống như mở ra cửa địa ngục, tà ác lại càng khốc liệt hơn. Tuy nhiên Viễn Cổ kình hồn của hắn quá cường đại, cũng hình thành hình dáng, mấp mé ở giữa bờ vực sinh tử, nhấc lên ở sâu trong huyết hải, kình minh như ẩn như hiện, quanh quẩn giữa dất trời.
Khương Bân thì cuồn cuộn liệt diễm toàn thân, hoàn toàn áp chế không nổi, một loại uy thế thẳng tới khung trời, tạo nên mê vụ cuồn cuộn, rung động lòng người.
- Hỗn Thiên Linh Bảo, còn có vũ khí như thế này.
Lần đầu tiên Dương Biện nghe được cái tên như vậy.
- Tên, ta không quá rõ, tên là gì mới có thể xứng với nó.
Lý Dần cảm nhận được khí tức hùng hậu phun trào khắp cơ thể, hắn rung động và càng kích động.
Lần đầu tiên hắn có lòng tin to lớn, là lòng tin cưới Hứa Đan, là thể lòng tin khiêu chiến bản thể.
Khương Phàm nói:
- Các ngươi từ từ suy nghĩ, từ từ cảm ngộ, tóm lại bọn chúng có thể thay đổi nhân sinh của các ngươi, các ngươi cũng đừng phụ lòng bọn chúng.
Dương Biện nhìn Khương Phàm:
- Ngươi thật sự cứ cho ta như vậy? Có điều kiện gì?
- Vũ khí như thế này tổng cộng có năm kiện, đều cất giấu bí mật đặc biệt, sau khi các ngươi phát hiện nhất định phải chia sẻ cùng ta.
- Cái này dễ nói, còn gì nữa không?
- Dùng cái này làm tín vật đính ước giữa chúng ta. Ta không hẹn buộc tự do của ngươi, cũng không cưỡng bách ngươi làm việc, nhưng ngươi phải đi theo bên cạnh ta, cho đến ngày nào đó ta có năng lực cùng ngươi giết trở lại Thần Dụ Chi Hải.
- Tín vật đính ước?
Dương Biện lập tức cảnh giác.
- Hữu nghị.
Khương Phàm cười cười.
- Thật không có mục đích khác?
Dương Biện vẫn còn có chút hoài nghi.
- Đừng nghĩ ta muốn phức tạp như vậy, từ từ ở chung đi. Nếu như ngày nào đó ngươi cảm thấy chúng ta xác thực không thích hợp, ngươi có thể lấy đi rời khỏi bất cứ lúc nào.
- Ngươi nói có năm Hỗn Thiên Linh Bảo, khác hai cái...
Dương Biện đang nói thì có hai bóng người trong cánh rừng bên cạnh đi tới.
Một người mỹ lệ linh động, tinh khiết duy mỹ.
Một người phong thái yểu điệu, quyến rũ động lòng người.
Dáng người cao gầy, lượn lờ mềm mại mà đến, quá đẹp, hoàn toàn khác biệt phong cách mỹ diệu phong tình không có gì sánh kịp. Để cho người ta hoảng hốt, để cho người ta si mê.
Giống như ngay cả xung quanh cánh rừng cũng đều tươi đẹp hơn rất nhiều.
- Hai kiện Hỗn Thiên Linh Bảo khác chính là các nàng?
Dương Biện hoàn hồn, đáy mắt nổi lên sáng rực, không nhịn được lặp đi lặp lại dò xét.
Túi da đẹp mắt có thể thấy được khắp nơi, nhưng mỹ lệ giống như vậy lại làm rung động lòng người, khí chất phi phàm, lại tản ra mị lực nữ tử đặc biệt.
Khương Phàm cười nói:
- Để cho ngươi thất vọng, hai nam tử.
- Nam?? Cơ ngực lớn như vậy!
- Không phải là các nàng!
- A, ta nói sao, nam hài mà như thế này, để nữ tử sống thế nào.
- Cự Kình linh văn? Lại còn là kình hồn màu đen. Ngươi là truyền nhân của Hải Thần đảo?
Đôi môi mê người của Hướng Vãn Tình khẽ nói cười yếu ớt, chiếc lưỡi thơm tho ẩn hiện, khí chất mị hoặc để cho người ta căng phồng huyết mạch.
Chương 1502 Thánh Chủ giáng lâm, tiếp Giới Chủ (2 )
- Ta và Hải Thần đảo đã không còn liên quan với nhau.
Dương Biện nghe được ba chữ Hải Thần đảo, đáy mắt đã bùng lên ý lạnh, ngay cả huyết khí cuồn cuộn xung quanh cũng đều rung chuyển mãnh liệt, tản mát ra sát khí ngập trời.
Hải Thần đảo, đã từng là kiêu ngạo lớn nhất của hắn. Bây giờ lại giống như là cấm kỵ, chỉ là nghe thấy thôi thì đã không nhịn được mà lên cơn giận dữ.
- Hắn làm sao thế?
Hướng Vãn Tình kinh ngạc nhìn Khương Phàm, người này nhìn rất táo bạo.
- Không khác ngươi lắm, bị ném bỏ. Tuy nhiên, hắn so với cô còn thảm hơn chút.
Khương Phàm nhún nhún vai, đi đến trong bọn hắn:
- Tới đây tới đây, giới thiệu cho các ngươi làm.
- Đây là Dạ An Nhiên, Ngũ Hành thiên văn; đây là lão tặc, Hỏa Diễm Huyễn Điểu, là Yêu Linh thể, dung hợp Thượng Cổ Thái Dương đồ đằng; đây là Hướng Vãn Tình, Cửu Vĩ Thiên Hồ linh văn, dung hợp Thượng Cổ Thái m đồ đằng.
- Đây là đồ đệ của ta Lý Dần, trước mắt là Chí Tôn song thánh văn, ngươi rất quen thuộc. Đây là huynh đệ của ta Khương Bân, thân phận cụ thể ta cũng không rõ ràng, các ngươi từ từ ở chung.
Khương Phàm chỉ vào Dương Biện nói:
- Cự Kình thiên văn, vừa mới thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn.
- Viễn Cổ kình hồn?
Hướng Vãn Tình càng kinh ngạc.
Nhân vật như vậy mà Hải Thần đảo vậy lại từ bỏ?
Không đúng, làm sao Khương Phàm lại cùng người như vậy liên lụy với nhau.
Vẻ mặt cao ngạo của Dương Biện biến thành kinh ngạc.
Thiên phẩm Ngũ Hành?
Thượng Cổ Thái m Thái Dương đồ đằng?
Khương Phàm từ chỗ nào sưu tập được nhiều cường giả như vậy?
Hắn muốn làm gì?
Khai sáng hoàng tộc mới sao?
A?? Giống như thật có thể thực hiện nhỉ!
Ánh mắt Dương Biện lấp lóe , rốt cuộc cũng cảm thấy được nhiệt huyết. Bằng vào lực lượng của bọn hắn, thật đúng là có khả năng đơn độc khai sáng hoàng tộc, cứ như vậy, hắn liền có thực lực báo thù Hải Thần đảo.
Khương Phàm nói:
- Hai vị Hỗn Thiên Linh Bảo khác trong các ngươi đang ở thánh địa, một người là Chu Thanh Thọ, Tinh Thần linh văn, một người là Hàn Ngạo, Dực Long linh văn. Nếu ta không có đoán sai, bọn hắn đã dung hợp, một thời gian nữa có khả năng sẽ đến đây.
Tinh thần?
Rồng?
Nếu như cùng bọn hắn dung hợp vũ khí, vậy tương lai chẳng phải là có thể khống chế tinh thần, diễn hóa Cự Long?
Nguồn lực lượng này, giống như mạnh có chút quá mức rồi.
Dương Biện khẽ nhíu mày:
- Khương Phàm, không giới thiệu chính ngươi?
- Tình huống của ta tương đối phức tạp, vẫn là thôi đi.
- Chuyện của ta, ngươi cũng biết, ta đối với ngươi lại hoàn toàn không biết gì cả, cái này khiến chúng ta hợp tác ra sao?
- Ngươi thật muốn nghe?
- Đương nhiên.
- Đừng sợ.
- Sợ sệt? Ha ha, ngươi quá coi thường Dương Biện ta.
Khương Phàm hơi trầm ngâm, nói:
- Ta đã từng là đệ tử tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, sau này lại chạy ra, bây giờ là trưởng lão tam đẳng của Sí Thiên giới, hoàng tộc Nam Bộ. Ta bị hoàng tộc Bắc Bộ là Cổ Hoa hoàng thành truy sát, bởi vì ta đã dẫn dắt đệ nhất đại tộc Kiều gia của bọn hắn chạy trốn, còn giết chết hai vị Thánh Tổ và hai vị Bán Thánh của bọn họ.
- Ta bị hoàng tộc Tây Bộ là Huyền Nguyệt hoàng triều truy sát, bởi vì ta khuyến khích hai đại hoàng tộc vây bắt bọn hắn, suýt chút nữa cho bọn hắn diệt quốc. Ta bị hoàng tộc Tây Bắc là Chí Tôn Kim Thành truy sát, bởi vì ta nhục nhã qua bọn hắn, cũng đã giết rất nhiều người của bọn hắn.
- Ta đang thử cùng hoàng tộc Hỗn Độn Tử Phủ hoà giải, cũng là bởi vì ta đã bắt tiểu công chúa của bọn hắn. Còn có hoàng đạo Tây Bắc, Vạn Đạo Thần Giáo, bọn hắn vừa mới đưa ta vào danh sách phải giết.
- Còn có Chúa Tể dưới mặt đất tại Trung Vực Nam Bộ, Nhân Gian Ngục, mấy ngày trước ta vừa mới phái người hủy đi ba tổng bộ của bọn hắn, bây giờ hẳn là đang đánh nhau.
Khương Phàm nói xong, Dương Biện triệt để ngây ngẩn cả người, con mắt trực nhìn chằm chằm Khương Phàm, ngón tay một chút một chút động lên, lại vô ý thức đếm lại số lượng hoàng tộc mà Khương Phàm vừa mới nói.
Khương Phàm cười vỗ vỗ bả vai Dương Biện:
- Chuyện của ngươi, còn chưa nhắc tới.
Dương Biện hoàn hồn trở về, nhìn người bên cạnh:
- Hắn đang khoác lác sao?
Dạ An Nhiên lắc đầu cười nói:
- Phiền phức là nhiều một chút, ngươi cứ từ từ tiếp nhận.
- Chờ một chút ! Chờ một chút... Để cho ta từ từ...
Dương Biện xoa đầu, bỗng nhiên có loại cảm giác đã lên thuyền tặc.
Mục tiêu của hắn là Hải Thần đảo, làm sao cũng đều không để ý, nhiều kẻ địch như vậy.
Khương Phàm nói không sai, sau khi Chu Thanh Thọ và Hàn Ngạo dung hợp vũ khí xong thì rời khỏi thánh địa tiến về Sí Thiên giới.
Bọn hắn muốn nói lời cảm tạ với Khương Phàm, thuận tiện giải tình huống vũ khí.
Nhưng, bọn hắn không phải tự mình tới, mà là theo Vô Hồi Thánh Chủ tới.
Vô Hồi Thánh Chủ lấy danh nghĩa tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, mang theo đông đảo túc lão, trưởng lão, đệ tử, cao điệu rời khỏi La Phù sơn mạch, tiếp Sí Thiên giới.
Tại thời khắc Trung Vực Nam Bộ nhấc lên chiến tranh hỗn loạn, ánh mắt các phương tập trung Khương Phàm, Vô Hồi Thánh Chủ lấy tôn chủ tên cao điệu bái phỏng, nó có ý nghĩa không nói tự do —— tạo thế! Trợ uy!
Tuy nhiên Vô Hồi Thánh Chủ đánh ra danh nghĩa ngược lại rất hợp lý —— xét thấy Sí Thiên giới chủ động trả lại Ly Hỏa Lô, Vô Hồi Thánh Chủ nguyện ý cùng Sí Thiên giới điều giải ân oán trước đó, cùng nhau giữ gìn ổn định cục diện tại Tây Nam.
Sau khi Sí Thiên giới nhận được tin tức, cũng cao điệu tuyên bố hoan nghênh Vô Hồi Thánh Chủ bái phỏng, còn nhờ Bá Vương của Bá Vương Chiến quốc tự mình đến trăm dặm bên ngoài Chiến quốc đóng giữ chờ đợi.
Kỷ nguyên năm thứ chín, ngày mùng một tháng ba.
Khi vô số ánh mắt chú ý xuống, đội ngũ của Vô Hồi Thánh Chủ đã đến Bá Vương Chiến quốc, được Bá Vương đã chờ đợi ở nơi này nhiệt tình hoan nghênh.
- Cô cô, sao mọi người lại tới đây?
Khương Phàm theo đội ngũ Chiến quốc nghênh đón, tại thời điểm Bá Vương cùng Vô Hồi Thánh Chủ khách sáo, hắn đã tìm được cô cô Khương Tuyền trong đám người.
- Bát quái (*) chứ sao.
[*Nhiều chuyện]
Khương Tuyền nhìn thấy Khương Phàm, cười ôm vào trong ngực, tiểu gia hỏa bây giờ là càng ngày càng có tiền đồ, quá cho Khương gia các nàng tranh khí.
- Bát quái?
Khương Phàm kinh ngạc, không phải đến tạo thế cho ta?
Khương Tuyền hạ giọng:
- Thánh Chủ cùng các vị túc lão đánh cược, cược đến tức giận, nhất định phải tự mình tới.
- Đánh cái gì cược?
Khương Phàm dở khóc dở cười, làm sao lại còn tức giận.
- Cược Giới Chủ Sí Thiên giới là nữ.
Khương Phàm kéo khóe mắt ra:
- Chỉ cái này? Các ngươi cũng không biết Giới Chủ Sí Thiên giới là nam hay nữ?
Chương 1503 Thánh Chủ giáng lâm, tiếp Giới Chủ (3)
- Sí Thiên giới cách Vô Hồi thánh địa chúng ta quá xa, lại là hoàng tộc cao cao tại thượng, trước nay chưa từng có liên hệ. Coi như Ly Hỏa thánh địa cũng chỉ là liên hệ cùng một ít Luyện Đan sư bên trong, không có tư cách trực tiếp nói chuyện cùng Giới Chủ. Mà, Giới Chủ Sí Thiên giới từ xưa đến nay đều rất thần bí, cực ít lộ diện ở bên ngoài.
Lúc Khương Tuyền nói chuyện, Ngụy Thiên Thu và các túc lão đều lườm tới.
Khương Phàm xấu hổ:
- Nữ.
- Ai...
Mấy vị túc lão, trưởng lão cùng thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Có phải là các ngươi rảnh rỗi, nhàm chán hay không?
Khương Tuyền lắc đầu:
- Đều tại ngươi, nhất định phải làm Trường Sinh Đan gì đó. Trước đó Thánh Chủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị 'Hậu sự', ngươi thì tốt, cho nàng tục mấy chục năm mệnh. Nàng có loại cảm giác phản lão hoàn đồng, trong khoảng thời gian này một mực phấn khởi. Mấy ngày trước còn kéo lấy sư phụ rót một đêm rượu, suýt chút nữa đưa tiễn lão đầu tử ẹo.
- Khụ khụ!
Ngụy Thiên Thu ở phía trước dùng sức ho khan, nha đầu này, làm sao chuyện gì cũng đều nói với bên ngoài vậy.
Khương Phàm nói với Chu Thanh Thọ:
- Cảm giác thế nào?
Chu Thanh Thọ phong độ nhẹ nhàng, phóng khoáng lắc lắc quạt lông, cười nói:
- Thánh văn!!
- Chúc mừng chúc mừng.
- Cũng là có phiền não.
- Phiền não gì?
- Ta đã anh tuấn đến thần và người đều tức giận, ông trời lại để cho ta sáng tạo ra kỳ tích, ánh mắt các nữ đệ tử trong thánh địa nhìn ta cũng không giống nhau. Ai, không để ý liền thành tình nhân trong mộng của bọn họ, phiền não thật.
Suýt chút nữa Na Yêu đã một chân đạp tới:
- Nhìn cái bộ dạng đắc ý kia của ngươi.
Chu Thanh Thọ nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, nói nhỏ:
- Bắt lấy, hết dã một chút.
- Tiêu Phượng Ngô sẽ ghen ghét.
- Lúc nào hắn đến? Ta phải cùng hắn tâm sự. Cảm giác kia... A... Khá là tuyệt vời, quả thật rất dễ chịu.
Khương Phàm cười lắc đầu, lại hỏi Hàn Ngạo:
- Chí Tôn thánh phẩm rồi?
Hàn Ngạo thay đổi hết sức rõ ràng, dáng người thẳng tắp hùng tráng hơn rất nhiều, phát ra sự tự tin mạnh mẽ cùng khí thế:
- Ta có hoài nghi, thanh đao này tựa như là dùng di cốt Cự Long rèn đúc, là Cự Long chân chính.
- Năm kiện binh khí đều có bí mật, chờ trở lại Sí Thiên giới, ta giới thiệu kỹ càng cho các ngươi.
Dưới sự tiếp đãi nhiệt tình của Bá Vương, đội ngũ Vô Hồi thánh địa cao điệu tiến vào Sí Thiên giới.
Con dân Chiến quốc cùng Thánh quốc lập tức oanh động.
- Sao đội ngũ của Vô Hồi thánh địa lại tiến vào??
- Dựa theo truyền thống Sí Thiên giới, tất cả tân khách từ bên ngoài đến, đều phải do Chiến quốc cùng Thánh quốc tiếp đãi, không được đi đến Sí Thiên giới. Cho dù là hoàng tộc giáng lâm, đều là do vương phủ tiến Sí Thiên giới thông báo, Sí Thiên giới phái người đi ra gặp mặt.
- Vô Hồi thánh địa mặc dù là thánh địa tôn chủ Nam Bộ, nhưng cũng không thể có được đãi ngộ như vậy chứ.
- Sí Thiên giới đây là đang cho Vô Hồi Thánh Chủ mặt mũi, hay là cho Khương Phàm mặt mũi?
- Sí Thiên giới đây là chiếu cố Khương Phàm, hay là sủng ái Khương Phàm.
Đám người oanh động, nghị luận ầm ĩ.
Tại thời kì đặc thù khi Khương Phàm tuyên chiến Nhân Gian Ngục, Vô Hồi Thánh Chủ cao điệu tạo thế, Giới Chủ Sí Thiên giới cũng không e dè, thâm ý phía sau không thể không khiến cho người người suy nghĩ sâu xa.
Đội ngũ Vô Hồi thánh địa tiến vào Sí Thiên giới, đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh động.
Nơi này tựa như là thế giới Sâm Lâm mênh mông, thế núi chập trùng, núi lớn che trời, rừng rậm tươi tốt, mây mù tràn ngập, một chút nhìn không thấy bờ.
Không chỉ có năng lượng tự nhiên nồng hậu dày đặc, mà còn tràn ngập thản nhiên mùi thuốc.
Nơi này quả nhiên giống như truyền thuyết, là một tiểu thế giới độc lập.
Hoàng tộc ơi hoàng tộc.
Chênh lệch ơi chênh lệch.
Bọn người Chu Thanh Thọ đều là lần đầu tiên đi đến hoàng tộc, đều rung động không thôi.
Thánh địa hơn có hơn trăm dặm, liền đã cảm giác rất lớn, lại tới đây mới biết được cái gì gọi là lớn thật sự.
Bọn hắn đi trong thánh địa đường, nhiều nhất cưỡi mây đạp gió, nhưng đến nơi này, lại còn phải thông qua tế đàn không gian, vượt qua không gian để di chuyển.
Khương Phàm mang theo bọn hắn liên tiếp vượt qua tế đàn, vượt qua hơn hai ngàn dặm, đi tới sâu trong cấm khu.
- Tiểu cô nương? Trách không được.
Vô Hồi Thánh Chủ còn chưa đi tiến Sí Thiên đại điện liền thấy Giới Chủ ngồi tại chỗ cao.
Cảnh giới phiêu hốt, nhất định là Sinh Tử cảnh.
Gương mặt non nớt, không giống như dùng đan dược duy trì.
Nói cách khác, tiểu nữ hài nhi này lại là Giới Chủ mà còn ở vào Sinh Tử cảnh.
Vô Hồi Thánh Chủ đi đến trước đại điện, ý vị sâu xa liếc mắt nhìn Khương Phàm.
- Không phải như ngài nghĩ đâu.
Khương Phàm tranh thủ thời gian thấp giọng giải thích, tuyệt đối đừng náo ra trò cười.
- Không phải 'Như thế', nàng có thể 'Như thế'?
- Loại nào cùng loại nào?
- Đừng giả bộ ngốc. Nuôi trong nhà phổ biến đều ưa thích hoang dại, tìm kích thích, ta hiểu.
Vô Hồi Thánh Chủ thuận miệng hai câu, sau đó đi đến Sí Thiên đại điện.
- Hình tượng! Chú ý hình tượng!
Ngụy Thiên Thu vội vàng ở phía sau thấp giọng nhắc nhở.
Ai, thật không bớt lo được.
- Từ khi ta kế nhiệm tôn chủ thánh địa Nam Bộ, quá bận rộn chỉnh đốn thánh địa Nam Bộ, chuẩn bị Đại Hoang thánh địa, không thể kịp thời tiếp Giới Chủ, thất lễ.
- Giới Chủ có đảm phách tiếp thu Khương Phàm, còn có thể công chính xử trí phản nghịch Tác Ngọc Đường, càng không sợ hoàng đạo, hoàng tộc uy hiếp, bảo vệ uy nghi Sí Thiên giới, ta cảm thấy bội phục sâu sắc.
- Vốn cho rằng một nam tử oai hùng cường thế, không nghĩ tới lại là một nữ nhi.
- Bậc cân quắc(*) không thua đấng mày râu, ai nói nữ tử không bằng nam tử, thật sự là mẫu mực của nữ tử chúng ta.
(*) Khăn của đàn bà xưa. Chỉ đàn bà với ý coi trọng.
Vô Hồi Thánh Chủ vừa đi vừa nói, đưa tay hành lễ với Giới Chủ.
Giới Chủ cũng đưa tay hoàn lễ:
- Vô Hồi Thánh Chủ thủ vững Đại Hoang thâm uyên, chống cự hắc ám xâm nhập, dùng máu tươi bảo vệ Tôn nghiêm thánh địa, liên minh Thánh Địa Nam Bộ đã sớm hẳn là giao cho trên tay của ngươi. Thánh địa Trung Ương cuối cùng là đã làm quyết định chính xác.
Hai người khách khí ngươi tới ta đi, bầu không khí coi như hòa hợp.
Điều này cũng làm cho các trưởng lão hai bên âm thầm thở phào, sợ 'Cô nương' nhà mình nói sai, mất cấp bậc lễ nghĩa.
Chỉ là nói, Giới Chủ cảm giác có điểm là lạ.
Lão nương môn này mà rốt cuộc là tới làm gì?
Chương 1504 Vĩnh Hằng Lục Đạo, Thương Sinh Tạo Hóa
Đã không có xách chuyện hợp tác, cũng không có ý tứ kết giao, chính là chút không liên quan đau khổ.
Sau đó... Vậy mà cáo từ!
Họp bàn không dài không ngắn, không nhẹ không nặng mà kết thúc.
Ngay cả tiểu lão đầu đứng trong góc cũng đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Giới Chủ sao có thể nghĩ đến, vị tôn chủ thánh địa nhìn phong hoa tuyệt đại này, chỉ là đến xem nàng là nam hay là nữ.
Khương Phàm đang ở ngoài điện cùng Hàn Ngạo, Chu Thanh Thọ giải thích Hỗn Thiên Linh Bảo, giới thiệu bọn người Dương Biện, cũng không nghĩ tới Vô Hồi Thánh Chủ liền đi ra nhanh như vậy.
- Nhanh như vậy đã xong rồi? Mọi người đều nói chuyện gì rồi?
Khương Phàm nghênh tới.
- Ngươi không có bắt lấy nàng?
Vô Hồi Thánh Chủ há miệng một câu làm cho Khương Phàm đỏ mặt tới mang tai.
- Thánh Chủ, ta là loại người bán nhan sắc đổi lấy hợp tác này sao?
- Vì sao nàng lại giúp ngươi như vậy? Nếu như không có chút xâm nhập giao lưu, nàng có thể che chở ngươi như vậy?
- Lúc mới đầu ta nghĩ là ngươi tìm cho mình một phụ mẫu, đặc biệt tới giao lưu trao đổi tâm đắc nuôi trẻ. Lần đầu tiên gặp nàng ta lại cho rằng ngươi tìm một thê tử, chuẩn bị kỹ càng tốt nói chuyện quyền nuôi dưỡng hài tử. Có thể nói, cảm giác không đúng lắm. Khương Phàm, ngươi để cho ta rất xấu hổ!
- Ta còn xấu hổ đây!
Khương Phàm khóc không ra nước mắt, cái này đều cái gì cùng cái gì.
- Ngươi làm như thế nào... A? An Nhiên, phá à nha?
Vô Hồi Thánh Chủ bỗng nhiên tập trung vào Dạ An Nhiên ở bên cạnh.
Dạ An Nhiên đang muốn hành lễ, bỗng nhiên khẽ giật mình, phá cái gì.
Chu Thanh Thọ nơi đó kinh hô một tiếng:
- Bắt lấy rồi? Huynh đệ, làm tốt đấy!
Dạ An Nhiên giờ mới hiểu được tới, mặt lập tức đỏ lên ngượng ngùng.
A?
Hai mắt Khương Tuyền tỏa sáng, tranh thủ thời gian kéo Dạ An Nhiên lại:
- Có tin vui chưa?
- Không có... Còn không có...
Dạ An Nhiên xấu hổ, gương mặt xinh đẹp biến thành quả táo đỏ.
- Chuyện khi nào rồi?
Khương Tuyền liên tiếp nháy mắt cho Khương Phàm, được đó, rốt cuộc cũng hành động, Khương gia sắp có hậu nhân.
Dạ An Nhiên nháy mắt cho Khương Phàm, chuyện này phải trả lời thế nào.
- Không nên gấp gáp, tìm chút thời gian, chú ý tư thế, tiếp tục cố gắng.
Vô Hồi Thánh Chủ đều nhìn An Nhiên lộ ra nụ cười giống như từ mẫu.
- Thánh Chủ!
Bọn người Ngụy Thiên Thu tranh thủ thời gian khuyên can, ngươi cũng đã là lão cô nương, nói cũng rất có kinh nghiệm.
Chu Thanh Thọ vỗ vỗ Khương Phàm bả vai:
- Đại lực xuất kỳ tích.
- Kỳ tích cái đầu của ngươi.
Na Yêu nắm lấy hắn hất ra, ngươi xem náo nhiệt cái gì.
Dạ An Nhiên thực sự chống đỡ không được, lúng túng nhìn Khương Phàm cầu cứu.
Khương Phàm tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:
- Thánh Chủ, ngài cùng Giới Chủ nói chuyện gì rồi?
- Ngươi đã không có bắt lấy liền quen biết đơn giản một chút.
- Không có bàn bạc chuyện khác?
- Ngươi không biết tranh đua, ta còn có thể nói chuyện gì?
-...
- Lần đầu tiên gặp mặt, quen biết một chút là được. Không có quan hệ đặc biệt, đi lên liền nói quá sâu lộ ra chúng ta không có cấp bậc.
- Ngài vạn dặm xa xôi chạy tới, gặp mặt liền trở về rồi?
- Nơi này chỉ là tiện đường, ta muốn tới Tử Vi thánh địa.
- Nơi đó lại tìm phiền toái?
- Bọn hắn vẫn đang ngó chừng Đại Hoang thâm uyên, ta đi đề tỉnh bọn hắn một câu, thuận tiện khóc than.
- Khóc than?
- Ta muốn trù hoạch kiến lập Đại Hoang thánh địa, không ai không có tiền không có tài nguyên. Ly Hỏa thánh địa bị Tác Ngọc Đường rút sạch, nghèo rớt mồng tơi. Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, đòi người đòi tiền đều cùng muốn mạng, ta lười nhác xem bản mặt nhọn kia của bọn hắn.
Trên mặt Vô Hồi Thánh Chủ hiện ra nụ cười xảo quyệt:
- Tử Vi thánh địa đánh mặt của ta, ta có thể tha cho bọn hắn sao? Lần này không lấy bọn họ mười cân máu, lão nương ta không đi!
Nhanh nhẹn dũng mãnh thật.
Khương Phàm rung động lắc đầu.
Bọn người Ngụy Thiên Thu thì thẹn đến lắc đầu liên tục, có một Thánh Chủ như thế, bọn hắn thật sự rất bất đắc dĩ.
- Ta có thể đi nhờ không?
Khương Phàm bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp, do Vô Hồi Thánh Chủ mang theo hắn, vượt qua biên giới Nam Bộ cùng Trung Vực, xâm nhập Trung Vực.
- Ngươi muốn đi Tử Vi thánh địa?
- Ta phải vào Trung Vực, có một số việc phải xử lý.
- Ngươi bây giờ đều đã là Sinh Tử cảnh, còn dám chạy loạn khắp nơi? Ngươi không sợ chết ở bên ngoài, để An Nhiên thủ tiết?
- Ta không gây chuyện.
- Ngươi không gây chuyện mới là lạ. Được rồi, mặc kệ ngươi. Dọn dẹp một chút, ngày mai chúng ta liền xuất phát.
- Thánh Chủ, ngài thật muốn mang hắn theo? Hắn là Sinh Tử cảnh!
Ngụy Thiên Thu vội vàng nhắc nhở Thánh Chủ, đây cũng không phải là trò đùa.
Tính cách của Khương Phàm bọn hắn đều hiểu, lúc này khăng khăng phải vào Trung Vực, khẳng định có chuyện rất đặc biệt, cũng càng mang ý nghĩa sẽ có nguy hiểm.
Sinh Tử cảnh thích hợp yên lặng điều dưỡng, tu luyện, cảm ngộ, nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn lớn, không phải suy yếu chí tử, thì chính là bạo thể mà chết.
Lúc này Thánh Chủ dẫn hắn rời khỏi, chẳng phải là hại hắn.
- Với tính cách phấn khởi của hắn, có thể an an ổn ổn ở chỗ này ở ba năm? Nếu thật là ở ba năm, hắn không điên, An Nhiên đều sẽ điên.
Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, đám người tập thể trầm mặc.
Khương Phàm đuổi kịp Vô Hồi Thánh Chủ:
- Thánh Chủ, có thể mượn hai người sử dụng hay không.
- Chu Thanh Thọ và Hàn Ngạo? Ngươi cũng rời khỏi thánh địa, vẫn không quên hút máu ta?
- Đừng nói nghiêm trọng như vậy, ta chỉ mượn dùng một thời gian. Bọn hắn dung hợp vũ khí có chút bí mật đặc biệt, ta muốn lúc đầu bọn hắn đều có thể tập hợp một chỗ, nhìn xem có thể cảm ngộ thứ gì hay không.
- Ngươi nói chuyện với bọn hắn đi, đã lớn không phải do mẹ, bọn hắn muốn theo ta thì theo ta, muốn theo ngươi thì theo ngươi.
Khương Phàm đắng chát cười nói:
- Ta sẽ còn trả bọn hắn cho thánh địa, nhất là Hàn Ngạo.
- Chu Thanh Thọ đâu, nghe giọng điệu ngươi thế này, là không có ý định trả?
- Trả, thật sẽ trả.
- Ngươi tiến vào Trung Vực có chuyện gì?
- Ta muốn đi gặp một người.
- Rất gấp sao?
- Cũng không tính là quá gấp.
- Lần này đi Tử Vi thánh địa, kỳ thật còn có nguyên nhân.
Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ kéo dài khoảng cách cùng người phía sau, nói:
- Tổ sơn Trung Ương cách mỗi hai trăm năm sẽ từ bốn đại thánh địa trung ương chọn lựa một người canh giữ. Đây là vinh hạnh vô cùng đặc biệt, cũng sẽ có được quyền lợi cực lớn, càng quan trọng hơn là có thể tiếp quản Thương Sinh Cung.
Chương 1505 Thương Sinh Cung
- Người bây giờ canh giữ, thuộc về thánh địa Trung Ương Bắc Bộ, Vạn Sơ thánh địa. Thiên phẩm linh văn, Thánh Linh cảnh giới. Hắn tại vị đã hai trăm sáu mươi bảy năm, sở dĩ không có thoái vị đúng thời hạn là bởi vì thánh địa Trung Ương từ đầu đến cuối không có sinh ra ra ba vị Thiên phẩm linh văn trở lên.
- Đây là quy củ tổ sơn, trước khi người canh giữ đầy hai trăm năm thì phải bắt đầu chọn lựa người canh giữ mới, nhưng nhất định phải là cùng thời điểm xuất hiện ba vị Thiên phẩm trở lên, đồng thời cùng nhau cạnh tranh, mới có thể chiến đấu chức vụ người canh giữ tổ sơn. Cái cạnh tranh này thường vô cùng kịch liệt, bởi vì thánh địa không có tài nguyên bồi dưỡng Thiên phẩm đến Thánh Linh, tổ sơn lại có!
- Thánh địa Trung Ương vẫn còn có chút nội tình.
Khương Phàm biết thực lực thánh địa Trung Ương sẽ rất mạnh.
Mặc dù lực lượng đơn độc kém xa hoàng tộc, nhưng bốn bên liên hợp lại, thật đúng là có thể có thực lực của hoàng tộc. Lại thêm lực ảnh hưởng cường đại, lại có mối quan hệ tốt cùng đông đảo thế lực giao hảo, địa vị thánh địa tại Trung Vực rất cao cũng hợp tình hợp lí.
- Bây giờ trung ương Bắc Bộ, Vạn Sơ thánh địa, trung ương Đông Bộ, Thái Huyền thánh địa, trung ương Nam Bộ, Tử Vi thánh địa, đều có Thiên phẩm riêng phần mình, lại đều đã bồi dưỡng thành quen, chính là chọn lựa người thừa kế là lựa chọn tốt nhất. Nhưng...
- Nhưng cái gì?
Khương Phàm kỳ quái nhìn biểu hiện trên mặt của Vô Hồi Thánh Chủ, rất ít thấy được nàng nghiêm túc như vậy.
- Dựa theo mong muốn trước đó, người canh giữ tổ sơn thế hệ này rất có thể sẽ rơi vào Vạn Sơ thánh địa. Bởi vì vị truyền nhân kia kinh thái tuyệt diễm, thực lực phi phàm, lại là trực hệ hậu đại của người canh giữ đương nhiệm.
- Thế nhưng một thời gian trước, truyền nhân của Tử Vi thánh địa, Lãnh Văn Thanh đã thành công giơ lên phục chế Thương Sinh Cung, ngưng tụ Sát Sinh Tiễn đánh ra hơn hai trăm dặm, chấn kinh Trung Vực Nam Bộ, cũng kinh động đến tổ sơn.
- Rất nhiều thánh địa sau khi lấy được tin tức đều đã bắt đầu khởi hành tiến về Tử Vi thánh địa Nam Bộ, bọn hắn muốn ở nơi đó cùng nhau tận mắt chứng kiến kỳ tích này.
- Thương Sinh Cung phục chế phẩm ?
Khương Phàm nhớ ra rồi, tựa như là Thánh khí mà Phù Sinh hội phỏng chế rất nhiều ngày, trong đó có Thương Sinh Cung của tổ sơn.
- Thương Sinh Cung là trọng khí trấn sơn của tổ sơn Trung Ương, cao tới ba ngàn trượng, nặng đến cả ngàn tấn, có thể mượn trợ pháp trận kỳ diệu của tổ sơn, ngưng tụ lực lượng cầu nguyện của dân chúng, phóng xuất ra Sát Sinh Tiễn, các loại lực lượng hủy diệt của Thương Sinh Kiếp Quang.
- Thương Sinh Cung có tiềm lực vô hạn, tầm bắn có ghi chép cao nhất đã từng đạt tới qua ba mươi vạn dặm, uy lực thì có liên quan cùng các loại lực lượng tín ngưỡng, lực lượng cầu nguyện của dân chúng.
- Một tổ chức tên là Phù Sinh hội, đã từng phòng chế qua Thương Sinh Cung, mặc dù không có thành công, nhưng trong đó có hai kiện có thể chân chính phóng xuất ra lực lượng cầu nguyện. Một cái tại Vạn Sơ thánh địa, một cái tại Tử Vi thánh địa.
- Uy lực cụ thể của bọn chúng có rất ít người biết, nhưng bởi vì là hàng nhái, ngưng tụ lực lượng dân chúng có hạn liền xem như cao giai Niết Bàn cảnh cũng chỉ có thể đánh ra trăm dặm. Thế nhưng truyền nhân của Tử Vi thánh địa lại có thể lấy Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên, cướp đoạt khí vận cường đại, đánh ra hai trăm dặm, thật sự không thể tưởng tượng được.
- Nếu quả thật là như thế này, rất có thể người canh giữ lần này không cần dựng lên, nàng chính là người chọn lựa thích hợp nhất. Bởi vì rất có thể nàng là người được ông trời chọn trong truyền thuyết, phù hợp với Thương Sinh Cung nhất.
- Người được trời chọn?
Khương Phàm đối với cái tên này quá nhạy cảm.
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, tựa như là bên trên tư liệu lịch sử tổ sơn có ghi lại. Sau khi truyền nhân Lãnh Văn Thanh của Tử Vi thánh địa đánh ra hai trăm dặm, tổ sơn nơi đó đã đặc biệt phái sứ giả đi Tử Vi thánh địa, giống như làm kiểm tra.
- Sư phụ, ngài hiểu không?
Khương Phàm lập tức hỏi thăm Đan Hoàng, là kẻ được trời chọn giống như hắn hiểu, hay là xưng hô đơn độc của tổ sơn.
- Hẳn là một trong Thương Sinh Tạo Hóa của Vĩnh Hằng Lục Đạo.
- Còn có Vĩnh Hằng Lục Đạo?
- Thế giới thai nghén lực lượng hủy diệt, đồng thời cũng sẽ sinh ra lực lượng bảo vệ bản thân, tên là Vĩnh Hằng Lục Đạo. Cũng là sáu loại truyền thừa cực hạn, sáu loại bảo vệ cực hạn. Thương Sinh Tạo Hóa, ý là hấp thu khí vận vạn linh dân chúng, diễn dịch huyền diệu vô thượng.
- Tu luyện tới cực hạn có thể cộng minh với ý nguyện của dân chúng thiên hạ, mượn dẫn cầu nguyện của dân chúng, diễn dịch ra lực lượng hủy diệt diệt tuyệt Chư Thiên.
Khương Phàm ngạc nhiên, còn có lực lượng như vậy?
Ngoài Chư Thiên Lục Táng, còn có Vĩnh Hằng Lục Đạo?
Chẳng phải là nói thiên hạ tổng cộng có mười hai đứa con của trời sao!
Đan Hoàng thì kỳ quái, thiên hạ tổng cộng có Cửu Châu Thập Tam Hải, kẻ được trời chọn cũng chỉ có mười hai người, mỗi địa vực gánh vác một người cũng không tệ rồi, vậy mà Thương Huyền đại lục liên tiếp tuyển định Khương Phàm, Diệp Trục Thiên, còn có Lãnh Văn Thanh.
Chẳng lẽ là bởi vì Thương Huyền đại lục là tổ địa, hay là Thương Huyền đại lục chôn giấu 'Thiên' ?
- Sư phụ! Một người có thể đồng thời có được Vĩnh Hằng Lục Đạo cùng Chư Thiên Lục Táng không?
Sau khi Khương Phàm kinh ngạc, sắc mặt đột nhiên nghiêm trọng lên.
- Ngươi muốn làm gì?
- Nếu như không thể làm bằng hữu, ta nhất định phải diệt trừ nàng!
Ánh mắt âm tình cả Khương Phàm không thay đổi.
Thương Sinh Tạo Hóa!
Khí vận vạn linh, dân chúng cầu nguyện!
Truyền thừa như vậy rơi xuống thánh địa, không thể nghi ngờ là có được được hoàn cảnh lớn lên mà trời ưu ái.
Nếu như tổ sơn vì Lãnh Văn Thanh cao điệu tạo thế, lực ảnh hưởng của nàng sẽ càng lớn, khống chế khí vận sẽ mạnh hơn, thực lực càng biết đột nhiên tăng mạnh, tiếp tục tăng vọt.
Đây là một nhân vật đáng sợ, càng là một uy hiếp tiềm ẩn lớn.
Một khi Lãnh Văn Thanh là địch với hắn, khó có thể tưởng tượng được hắn sẽ gặp phải cục diện hỏng bét gì.
- Diệt trừ nàng...
Đan Hoàng đã hiểu lo lắng của Khương Phàm.
- Tử Vi thánh địa cùng Vô Hồi thánh địa có ân oán, Lãnh Văn Thanh là truyền nhân Tử Vi sớm đã coi ta là phản nghịch. Chờ tương lai của ta nhấc lên hỗn loạn, gây nên các phương thảo phạt, nàng làm người canh giữ tổ sơn, càng sẽ coi ta là dị loại.
Vì để tăng lên lực ảnh hưởng của nàng, nàng còn có thể giơ cao khẩu hiệu 'thay trời hành đạo', 'thuận theo dân chúng', bắt đầu dùng Thương Sinh Cung cách mấy mấy chục vạn dặm oanh sát ta.
Còn có cường giả của Cổ Hoa hoàng thành, Chí Tôn Kim Thành, thậm chí là Huyền Nguyệt hoàng triều, gần đây cũng sẽ ở nhận được tin tức, bằng tốc độ nhanh nhất nhào về phía Kiều Vô Hối.
Lần này, Thiên Cung sẽ lại không nhúng tay nữa, chỉ có thể dựa vào chính bọn hắn đi đối mặt.
- Gió tanh mưa máu, mới có thể đúc thành cường giả chân chính.
Khương Phàm thay bọn hắn lo lắng, nhưng cũng có lòng tin đối với bọn hắn.
Ba ngày sau, một vui mừng khiến cho hắn chấn phấn.
'Dung hợp' trong thanh đồng tiểu tháp đã kết thúc.
Lý Dần cùng tinh thuẫn đã hòa làm một thể. Hơn mấy ngàn vạn lần xé rách gây dựng lại, mang đến biến đổi kéo dài. Năng lượng tinh thuẫn thẩm thấu đến từng bộ vị, thậm chí là trong tế bào. Hắn cảm giác mình không thể bị phá vỡ, ý chí kéo dài trên vạn dặm núi sông.
Ngay cả cảnh giới đều ổn định tại cửu trọng thiên.
Tiếc nuối là linh văn không có đột phá đến Thiên phẩm, có thể là tinh thuẫn chú trọng thể chất thay đổi hơn, cũng có thể là năng lượng của Hồn Thiên Linh Bảo cần hắn tự mình kích phát ở sau này.
Tuy nhiên, linh văn xác thực có thay đổi, giống như khoảng cách đến Thiên phẩm chỉ cách xa một bước.
Dương Biện dung hợp chiến kích, toàn thân bò đầy đường vân đỏ thẫm, lộ ra tà ác dữ tợn.
Bởi vì là trùng tu, cơ sở còn ở đó, cho nên cảnh giới đã tăng lên thật nhanh. Chưa tỉnh lại, đạt đến Linh Hồn cảnh bát trọng thiên.
Hắn mong đợi nhất là sẽ thức tỉnh kình hồn, cũng đã hoàn thành trong lúc này.
Không phải Thái Cổ kình hồn, mà là ước mơ tha thiết, lại không dám hy vọng xa vời, Viễn Cổ kình hồn.
Khương Bân cùng cây giáo hoàn thành dung hợp chân chính, khí tức đao thương phần đuôi đạt tới cực hạn, có uy thế cường đại đâm thủng cả trời.
- Hỗn Nguyên Linh Bảo đã cùng các ngươi hoàn toàn dung hợp. Bọn chúng biến thành các ngươi, các ngươi biến thành bọn chúng. Nói một cách khác, các ngươi bây giờ chính là binh khí hình người.
- Hỗn Nguyên Linh Bảo cùng các ngươi là thuộc về quan hệ ký sinh, bọn chúng sẽ bảo vệ các ngươi, các ngươi cũng có thể mượn dùng lực lượng của bọn chúng. Sau khi các ngươi chết, cần tế hiến linh hồn.
- Các ngươi là chủ nhân đầu tiên của bọn chúng, định vị tên đi.
Khương Phàm phóng xuất bọn hắn ra ngoài, giới thiệu tình huống của Hỗn Thiên Linh Bảo.
…
(Trích lời tác giả: Quyển thứ hai, bộc phát toàn diện.
Điên cuồng dung hợp ‘Tạo Hóa Thương Sinh’, ngoài ý muốn mở ra 'Ức vạn quốc vận', bừng tỉnh đại lục Thương Huyền đang yên lặng.
Đệ nhất hoàng phi thức tỉnh, Nhân Gian Ngục ra tay bá đạo; ngũ đại Kim Thai cảm ứng, tề tụ về Phần Thiên Chiến Vực; hoàng tử quốc vận gia thân, cuồng chiến Bát Bộ Hoàng Đạo; Thiên Hậu ngự thiên mà đi, vạn thú tại Đại La sơn gọi trời; Tu La lại nổi lên cuộc chiến tại Côn Lôn, xé rách Sinh Tử Lưỡng Giới.
Đất trời tung bay máu, vạn tộc chấn động.
Liệt hỏa phần thiên, Ngô hoàng vạn tuế!
Khi thân phận Thần Hoàng chiêu cáo thiên hạ, khi Đông Nam Thiên Môn tái hiện thế gian, khi mấy triệu chiến hồn giết ra khỏi âm u, ngàn năm di bí dẫn bạo Thương Huyền đại lục!
Mà trong lúc hỗn loạn vô tận, lại ẩn núp lấy u ảnh quỷ bí.... )
…
Lý Dần, Dương Biện, Khương Bân bọn hắn vừa mới dung hợp, khí thế còn không dễ khống chế, đều sôi trào uy thế cường đại.
Toàn thân Lý Dần phát sáng, giống như là đại lục hình người, có thể thấy rõ ràng sơn hà đại địa, rừng rậm thác nước, thậm chí có thể nhìn thấy thành quách con dân.
Xung quanh Dương Biện cuồn cuộn huyết khí, hắc quang như sấm, giống như mở ra cửa địa ngục, tà ác lại càng khốc liệt hơn. Tuy nhiên Viễn Cổ kình hồn của hắn quá cường đại, cũng hình thành hình dáng, mấp mé ở giữa bờ vực sinh tử, nhấc lên ở sâu trong huyết hải, kình minh như ẩn như hiện, quanh quẩn giữa dất trời.
Khương Bân thì cuồn cuộn liệt diễm toàn thân, hoàn toàn áp chế không nổi, một loại uy thế thẳng tới khung trời, tạo nên mê vụ cuồn cuộn, rung động lòng người.
- Hỗn Thiên Linh Bảo, còn có vũ khí như thế này.
Lần đầu tiên Dương Biện nghe được cái tên như vậy.
- Tên, ta không quá rõ, tên là gì mới có thể xứng với nó.
Lý Dần cảm nhận được khí tức hùng hậu phun trào khắp cơ thể, hắn rung động và càng kích động.
Lần đầu tiên hắn có lòng tin to lớn, là lòng tin cưới Hứa Đan, là thể lòng tin khiêu chiến bản thể.
Khương Phàm nói:
- Các ngươi từ từ suy nghĩ, từ từ cảm ngộ, tóm lại bọn chúng có thể thay đổi nhân sinh của các ngươi, các ngươi cũng đừng phụ lòng bọn chúng.
Dương Biện nhìn Khương Phàm:
- Ngươi thật sự cứ cho ta như vậy? Có điều kiện gì?
- Vũ khí như thế này tổng cộng có năm kiện, đều cất giấu bí mật đặc biệt, sau khi các ngươi phát hiện nhất định phải chia sẻ cùng ta.
- Cái này dễ nói, còn gì nữa không?
- Dùng cái này làm tín vật đính ước giữa chúng ta. Ta không hẹn buộc tự do của ngươi, cũng không cưỡng bách ngươi làm việc, nhưng ngươi phải đi theo bên cạnh ta, cho đến ngày nào đó ta có năng lực cùng ngươi giết trở lại Thần Dụ Chi Hải.
- Tín vật đính ước?
Dương Biện lập tức cảnh giác.
- Hữu nghị.
Khương Phàm cười cười.
- Thật không có mục đích khác?
Dương Biện vẫn còn có chút hoài nghi.
- Đừng nghĩ ta muốn phức tạp như vậy, từ từ ở chung đi. Nếu như ngày nào đó ngươi cảm thấy chúng ta xác thực không thích hợp, ngươi có thể lấy đi rời khỏi bất cứ lúc nào.
- Ngươi nói có năm Hỗn Thiên Linh Bảo, khác hai cái...
Dương Biện đang nói thì có hai bóng người trong cánh rừng bên cạnh đi tới.
Một người mỹ lệ linh động, tinh khiết duy mỹ.
Một người phong thái yểu điệu, quyến rũ động lòng người.
Dáng người cao gầy, lượn lờ mềm mại mà đến, quá đẹp, hoàn toàn khác biệt phong cách mỹ diệu phong tình không có gì sánh kịp. Để cho người ta hoảng hốt, để cho người ta si mê.
Giống như ngay cả xung quanh cánh rừng cũng đều tươi đẹp hơn rất nhiều.
- Hai kiện Hỗn Thiên Linh Bảo khác chính là các nàng?
Dương Biện hoàn hồn, đáy mắt nổi lên sáng rực, không nhịn được lặp đi lặp lại dò xét.
Túi da đẹp mắt có thể thấy được khắp nơi, nhưng mỹ lệ giống như vậy lại làm rung động lòng người, khí chất phi phàm, lại tản ra mị lực nữ tử đặc biệt.
Khương Phàm cười nói:
- Để cho ngươi thất vọng, hai nam tử.
- Nam?? Cơ ngực lớn như vậy!
- Không phải là các nàng!
- A, ta nói sao, nam hài mà như thế này, để nữ tử sống thế nào.
- Cự Kình linh văn? Lại còn là kình hồn màu đen. Ngươi là truyền nhân của Hải Thần đảo?
Đôi môi mê người của Hướng Vãn Tình khẽ nói cười yếu ớt, chiếc lưỡi thơm tho ẩn hiện, khí chất mị hoặc để cho người ta căng phồng huyết mạch.
Chương 1502 Thánh Chủ giáng lâm, tiếp Giới Chủ (2 )
- Ta và Hải Thần đảo đã không còn liên quan với nhau.
Dương Biện nghe được ba chữ Hải Thần đảo, đáy mắt đã bùng lên ý lạnh, ngay cả huyết khí cuồn cuộn xung quanh cũng đều rung chuyển mãnh liệt, tản mát ra sát khí ngập trời.
Hải Thần đảo, đã từng là kiêu ngạo lớn nhất của hắn. Bây giờ lại giống như là cấm kỵ, chỉ là nghe thấy thôi thì đã không nhịn được mà lên cơn giận dữ.
- Hắn làm sao thế?
Hướng Vãn Tình kinh ngạc nhìn Khương Phàm, người này nhìn rất táo bạo.
- Không khác ngươi lắm, bị ném bỏ. Tuy nhiên, hắn so với cô còn thảm hơn chút.
Khương Phàm nhún nhún vai, đi đến trong bọn hắn:
- Tới đây tới đây, giới thiệu cho các ngươi làm.
- Đây là Dạ An Nhiên, Ngũ Hành thiên văn; đây là lão tặc, Hỏa Diễm Huyễn Điểu, là Yêu Linh thể, dung hợp Thượng Cổ Thái Dương đồ đằng; đây là Hướng Vãn Tình, Cửu Vĩ Thiên Hồ linh văn, dung hợp Thượng Cổ Thái m đồ đằng.
- Đây là đồ đệ của ta Lý Dần, trước mắt là Chí Tôn song thánh văn, ngươi rất quen thuộc. Đây là huynh đệ của ta Khương Bân, thân phận cụ thể ta cũng không rõ ràng, các ngươi từ từ ở chung.
Khương Phàm chỉ vào Dương Biện nói:
- Cự Kình thiên văn, vừa mới thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn.
- Viễn Cổ kình hồn?
Hướng Vãn Tình càng kinh ngạc.
Nhân vật như vậy mà Hải Thần đảo vậy lại từ bỏ?
Không đúng, làm sao Khương Phàm lại cùng người như vậy liên lụy với nhau.
Vẻ mặt cao ngạo của Dương Biện biến thành kinh ngạc.
Thiên phẩm Ngũ Hành?
Thượng Cổ Thái m Thái Dương đồ đằng?
Khương Phàm từ chỗ nào sưu tập được nhiều cường giả như vậy?
Hắn muốn làm gì?
Khai sáng hoàng tộc mới sao?
A?? Giống như thật có thể thực hiện nhỉ!
Ánh mắt Dương Biện lấp lóe , rốt cuộc cũng cảm thấy được nhiệt huyết. Bằng vào lực lượng của bọn hắn, thật đúng là có khả năng đơn độc khai sáng hoàng tộc, cứ như vậy, hắn liền có thực lực báo thù Hải Thần đảo.
Khương Phàm nói:
- Hai vị Hỗn Thiên Linh Bảo khác trong các ngươi đang ở thánh địa, một người là Chu Thanh Thọ, Tinh Thần linh văn, một người là Hàn Ngạo, Dực Long linh văn. Nếu ta không có đoán sai, bọn hắn đã dung hợp, một thời gian nữa có khả năng sẽ đến đây.
Tinh thần?
Rồng?
Nếu như cùng bọn hắn dung hợp vũ khí, vậy tương lai chẳng phải là có thể khống chế tinh thần, diễn hóa Cự Long?
Nguồn lực lượng này, giống như mạnh có chút quá mức rồi.
Dương Biện khẽ nhíu mày:
- Khương Phàm, không giới thiệu chính ngươi?
- Tình huống của ta tương đối phức tạp, vẫn là thôi đi.
- Chuyện của ta, ngươi cũng biết, ta đối với ngươi lại hoàn toàn không biết gì cả, cái này khiến chúng ta hợp tác ra sao?
- Ngươi thật muốn nghe?
- Đương nhiên.
- Đừng sợ.
- Sợ sệt? Ha ha, ngươi quá coi thường Dương Biện ta.
Khương Phàm hơi trầm ngâm, nói:
- Ta đã từng là đệ tử tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, sau này lại chạy ra, bây giờ là trưởng lão tam đẳng của Sí Thiên giới, hoàng tộc Nam Bộ. Ta bị hoàng tộc Bắc Bộ là Cổ Hoa hoàng thành truy sát, bởi vì ta đã dẫn dắt đệ nhất đại tộc Kiều gia của bọn hắn chạy trốn, còn giết chết hai vị Thánh Tổ và hai vị Bán Thánh của bọn họ.
- Ta bị hoàng tộc Tây Bộ là Huyền Nguyệt hoàng triều truy sát, bởi vì ta khuyến khích hai đại hoàng tộc vây bắt bọn hắn, suýt chút nữa cho bọn hắn diệt quốc. Ta bị hoàng tộc Tây Bắc là Chí Tôn Kim Thành truy sát, bởi vì ta nhục nhã qua bọn hắn, cũng đã giết rất nhiều người của bọn hắn.
- Ta đang thử cùng hoàng tộc Hỗn Độn Tử Phủ hoà giải, cũng là bởi vì ta đã bắt tiểu công chúa của bọn hắn. Còn có hoàng đạo Tây Bắc, Vạn Đạo Thần Giáo, bọn hắn vừa mới đưa ta vào danh sách phải giết.
- Còn có Chúa Tể dưới mặt đất tại Trung Vực Nam Bộ, Nhân Gian Ngục, mấy ngày trước ta vừa mới phái người hủy đi ba tổng bộ của bọn hắn, bây giờ hẳn là đang đánh nhau.
Khương Phàm nói xong, Dương Biện triệt để ngây ngẩn cả người, con mắt trực nhìn chằm chằm Khương Phàm, ngón tay một chút một chút động lên, lại vô ý thức đếm lại số lượng hoàng tộc mà Khương Phàm vừa mới nói.
Khương Phàm cười vỗ vỗ bả vai Dương Biện:
- Chuyện của ngươi, còn chưa nhắc tới.
Dương Biện hoàn hồn trở về, nhìn người bên cạnh:
- Hắn đang khoác lác sao?
Dạ An Nhiên lắc đầu cười nói:
- Phiền phức là nhiều một chút, ngươi cứ từ từ tiếp nhận.
- Chờ một chút ! Chờ một chút... Để cho ta từ từ...
Dương Biện xoa đầu, bỗng nhiên có loại cảm giác đã lên thuyền tặc.
Mục tiêu của hắn là Hải Thần đảo, làm sao cũng đều không để ý, nhiều kẻ địch như vậy.
Khương Phàm nói không sai, sau khi Chu Thanh Thọ và Hàn Ngạo dung hợp vũ khí xong thì rời khỏi thánh địa tiến về Sí Thiên giới.
Bọn hắn muốn nói lời cảm tạ với Khương Phàm, thuận tiện giải tình huống vũ khí.
Nhưng, bọn hắn không phải tự mình tới, mà là theo Vô Hồi Thánh Chủ tới.
Vô Hồi Thánh Chủ lấy danh nghĩa tôn chủ liên minh Thánh Địa Nam Bộ, mang theo đông đảo túc lão, trưởng lão, đệ tử, cao điệu rời khỏi La Phù sơn mạch, tiếp Sí Thiên giới.
Tại thời khắc Trung Vực Nam Bộ nhấc lên chiến tranh hỗn loạn, ánh mắt các phương tập trung Khương Phàm, Vô Hồi Thánh Chủ lấy tôn chủ tên cao điệu bái phỏng, nó có ý nghĩa không nói tự do —— tạo thế! Trợ uy!
Tuy nhiên Vô Hồi Thánh Chủ đánh ra danh nghĩa ngược lại rất hợp lý —— xét thấy Sí Thiên giới chủ động trả lại Ly Hỏa Lô, Vô Hồi Thánh Chủ nguyện ý cùng Sí Thiên giới điều giải ân oán trước đó, cùng nhau giữ gìn ổn định cục diện tại Tây Nam.
Sau khi Sí Thiên giới nhận được tin tức, cũng cao điệu tuyên bố hoan nghênh Vô Hồi Thánh Chủ bái phỏng, còn nhờ Bá Vương của Bá Vương Chiến quốc tự mình đến trăm dặm bên ngoài Chiến quốc đóng giữ chờ đợi.
Kỷ nguyên năm thứ chín, ngày mùng một tháng ba.
Khi vô số ánh mắt chú ý xuống, đội ngũ của Vô Hồi Thánh Chủ đã đến Bá Vương Chiến quốc, được Bá Vương đã chờ đợi ở nơi này nhiệt tình hoan nghênh.
- Cô cô, sao mọi người lại tới đây?
Khương Phàm theo đội ngũ Chiến quốc nghênh đón, tại thời điểm Bá Vương cùng Vô Hồi Thánh Chủ khách sáo, hắn đã tìm được cô cô Khương Tuyền trong đám người.
- Bát quái (*) chứ sao.
[*Nhiều chuyện]
Khương Tuyền nhìn thấy Khương Phàm, cười ôm vào trong ngực, tiểu gia hỏa bây giờ là càng ngày càng có tiền đồ, quá cho Khương gia các nàng tranh khí.
- Bát quái?
Khương Phàm kinh ngạc, không phải đến tạo thế cho ta?
Khương Tuyền hạ giọng:
- Thánh Chủ cùng các vị túc lão đánh cược, cược đến tức giận, nhất định phải tự mình tới.
- Đánh cái gì cược?
Khương Phàm dở khóc dở cười, làm sao lại còn tức giận.
- Cược Giới Chủ Sí Thiên giới là nữ.
Khương Phàm kéo khóe mắt ra:
- Chỉ cái này? Các ngươi cũng không biết Giới Chủ Sí Thiên giới là nam hay nữ?
Chương 1503 Thánh Chủ giáng lâm, tiếp Giới Chủ (3)
- Sí Thiên giới cách Vô Hồi thánh địa chúng ta quá xa, lại là hoàng tộc cao cao tại thượng, trước nay chưa từng có liên hệ. Coi như Ly Hỏa thánh địa cũng chỉ là liên hệ cùng một ít Luyện Đan sư bên trong, không có tư cách trực tiếp nói chuyện cùng Giới Chủ. Mà, Giới Chủ Sí Thiên giới từ xưa đến nay đều rất thần bí, cực ít lộ diện ở bên ngoài.
Lúc Khương Tuyền nói chuyện, Ngụy Thiên Thu và các túc lão đều lườm tới.
Khương Phàm xấu hổ:
- Nữ.
- Ai...
Mấy vị túc lão, trưởng lão cùng thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Có phải là các ngươi rảnh rỗi, nhàm chán hay không?
Khương Tuyền lắc đầu:
- Đều tại ngươi, nhất định phải làm Trường Sinh Đan gì đó. Trước đó Thánh Chủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị 'Hậu sự', ngươi thì tốt, cho nàng tục mấy chục năm mệnh. Nàng có loại cảm giác phản lão hoàn đồng, trong khoảng thời gian này một mực phấn khởi. Mấy ngày trước còn kéo lấy sư phụ rót một đêm rượu, suýt chút nữa đưa tiễn lão đầu tử ẹo.
- Khụ khụ!
Ngụy Thiên Thu ở phía trước dùng sức ho khan, nha đầu này, làm sao chuyện gì cũng đều nói với bên ngoài vậy.
Khương Phàm nói với Chu Thanh Thọ:
- Cảm giác thế nào?
Chu Thanh Thọ phong độ nhẹ nhàng, phóng khoáng lắc lắc quạt lông, cười nói:
- Thánh văn!!
- Chúc mừng chúc mừng.
- Cũng là có phiền não.
- Phiền não gì?
- Ta đã anh tuấn đến thần và người đều tức giận, ông trời lại để cho ta sáng tạo ra kỳ tích, ánh mắt các nữ đệ tử trong thánh địa nhìn ta cũng không giống nhau. Ai, không để ý liền thành tình nhân trong mộng của bọn họ, phiền não thật.
Suýt chút nữa Na Yêu đã một chân đạp tới:
- Nhìn cái bộ dạng đắc ý kia của ngươi.
Chu Thanh Thọ nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, nói nhỏ:
- Bắt lấy, hết dã một chút.
- Tiêu Phượng Ngô sẽ ghen ghét.
- Lúc nào hắn đến? Ta phải cùng hắn tâm sự. Cảm giác kia... A... Khá là tuyệt vời, quả thật rất dễ chịu.
Khương Phàm cười lắc đầu, lại hỏi Hàn Ngạo:
- Chí Tôn thánh phẩm rồi?
Hàn Ngạo thay đổi hết sức rõ ràng, dáng người thẳng tắp hùng tráng hơn rất nhiều, phát ra sự tự tin mạnh mẽ cùng khí thế:
- Ta có hoài nghi, thanh đao này tựa như là dùng di cốt Cự Long rèn đúc, là Cự Long chân chính.
- Năm kiện binh khí đều có bí mật, chờ trở lại Sí Thiên giới, ta giới thiệu kỹ càng cho các ngươi.
Dưới sự tiếp đãi nhiệt tình của Bá Vương, đội ngũ Vô Hồi thánh địa cao điệu tiến vào Sí Thiên giới.
Con dân Chiến quốc cùng Thánh quốc lập tức oanh động.
- Sao đội ngũ của Vô Hồi thánh địa lại tiến vào??
- Dựa theo truyền thống Sí Thiên giới, tất cả tân khách từ bên ngoài đến, đều phải do Chiến quốc cùng Thánh quốc tiếp đãi, không được đi đến Sí Thiên giới. Cho dù là hoàng tộc giáng lâm, đều là do vương phủ tiến Sí Thiên giới thông báo, Sí Thiên giới phái người đi ra gặp mặt.
- Vô Hồi thánh địa mặc dù là thánh địa tôn chủ Nam Bộ, nhưng cũng không thể có được đãi ngộ như vậy chứ.
- Sí Thiên giới đây là đang cho Vô Hồi Thánh Chủ mặt mũi, hay là cho Khương Phàm mặt mũi?
- Sí Thiên giới đây là chiếu cố Khương Phàm, hay là sủng ái Khương Phàm.
Đám người oanh động, nghị luận ầm ĩ.
Tại thời kì đặc thù khi Khương Phàm tuyên chiến Nhân Gian Ngục, Vô Hồi Thánh Chủ cao điệu tạo thế, Giới Chủ Sí Thiên giới cũng không e dè, thâm ý phía sau không thể không khiến cho người người suy nghĩ sâu xa.
Đội ngũ Vô Hồi thánh địa tiến vào Sí Thiên giới, đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh động.
Nơi này tựa như là thế giới Sâm Lâm mênh mông, thế núi chập trùng, núi lớn che trời, rừng rậm tươi tốt, mây mù tràn ngập, một chút nhìn không thấy bờ.
Không chỉ có năng lượng tự nhiên nồng hậu dày đặc, mà còn tràn ngập thản nhiên mùi thuốc.
Nơi này quả nhiên giống như truyền thuyết, là một tiểu thế giới độc lập.
Hoàng tộc ơi hoàng tộc.
Chênh lệch ơi chênh lệch.
Bọn người Chu Thanh Thọ đều là lần đầu tiên đi đến hoàng tộc, đều rung động không thôi.
Thánh địa hơn có hơn trăm dặm, liền đã cảm giác rất lớn, lại tới đây mới biết được cái gì gọi là lớn thật sự.
Bọn hắn đi trong thánh địa đường, nhiều nhất cưỡi mây đạp gió, nhưng đến nơi này, lại còn phải thông qua tế đàn không gian, vượt qua không gian để di chuyển.
Khương Phàm mang theo bọn hắn liên tiếp vượt qua tế đàn, vượt qua hơn hai ngàn dặm, đi tới sâu trong cấm khu.
- Tiểu cô nương? Trách không được.
Vô Hồi Thánh Chủ còn chưa đi tiến Sí Thiên đại điện liền thấy Giới Chủ ngồi tại chỗ cao.
Cảnh giới phiêu hốt, nhất định là Sinh Tử cảnh.
Gương mặt non nớt, không giống như dùng đan dược duy trì.
Nói cách khác, tiểu nữ hài nhi này lại là Giới Chủ mà còn ở vào Sinh Tử cảnh.
Vô Hồi Thánh Chủ đi đến trước đại điện, ý vị sâu xa liếc mắt nhìn Khương Phàm.
- Không phải như ngài nghĩ đâu.
Khương Phàm tranh thủ thời gian thấp giọng giải thích, tuyệt đối đừng náo ra trò cười.
- Không phải 'Như thế', nàng có thể 'Như thế'?
- Loại nào cùng loại nào?
- Đừng giả bộ ngốc. Nuôi trong nhà phổ biến đều ưa thích hoang dại, tìm kích thích, ta hiểu.
Vô Hồi Thánh Chủ thuận miệng hai câu, sau đó đi đến Sí Thiên đại điện.
- Hình tượng! Chú ý hình tượng!
Ngụy Thiên Thu vội vàng ở phía sau thấp giọng nhắc nhở.
Ai, thật không bớt lo được.
- Từ khi ta kế nhiệm tôn chủ thánh địa Nam Bộ, quá bận rộn chỉnh đốn thánh địa Nam Bộ, chuẩn bị Đại Hoang thánh địa, không thể kịp thời tiếp Giới Chủ, thất lễ.
- Giới Chủ có đảm phách tiếp thu Khương Phàm, còn có thể công chính xử trí phản nghịch Tác Ngọc Đường, càng không sợ hoàng đạo, hoàng tộc uy hiếp, bảo vệ uy nghi Sí Thiên giới, ta cảm thấy bội phục sâu sắc.
- Vốn cho rằng một nam tử oai hùng cường thế, không nghĩ tới lại là một nữ nhi.
- Bậc cân quắc(*) không thua đấng mày râu, ai nói nữ tử không bằng nam tử, thật sự là mẫu mực của nữ tử chúng ta.
(*) Khăn của đàn bà xưa. Chỉ đàn bà với ý coi trọng.
Vô Hồi Thánh Chủ vừa đi vừa nói, đưa tay hành lễ với Giới Chủ.
Giới Chủ cũng đưa tay hoàn lễ:
- Vô Hồi Thánh Chủ thủ vững Đại Hoang thâm uyên, chống cự hắc ám xâm nhập, dùng máu tươi bảo vệ Tôn nghiêm thánh địa, liên minh Thánh Địa Nam Bộ đã sớm hẳn là giao cho trên tay của ngươi. Thánh địa Trung Ương cuối cùng là đã làm quyết định chính xác.
Hai người khách khí ngươi tới ta đi, bầu không khí coi như hòa hợp.
Điều này cũng làm cho các trưởng lão hai bên âm thầm thở phào, sợ 'Cô nương' nhà mình nói sai, mất cấp bậc lễ nghĩa.
Chỉ là nói, Giới Chủ cảm giác có điểm là lạ.
Lão nương môn này mà rốt cuộc là tới làm gì?
Chương 1504 Vĩnh Hằng Lục Đạo, Thương Sinh Tạo Hóa
Đã không có xách chuyện hợp tác, cũng không có ý tứ kết giao, chính là chút không liên quan đau khổ.
Sau đó... Vậy mà cáo từ!
Họp bàn không dài không ngắn, không nhẹ không nặng mà kết thúc.
Ngay cả tiểu lão đầu đứng trong góc cũng đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Giới Chủ sao có thể nghĩ đến, vị tôn chủ thánh địa nhìn phong hoa tuyệt đại này, chỉ là đến xem nàng là nam hay là nữ.
Khương Phàm đang ở ngoài điện cùng Hàn Ngạo, Chu Thanh Thọ giải thích Hỗn Thiên Linh Bảo, giới thiệu bọn người Dương Biện, cũng không nghĩ tới Vô Hồi Thánh Chủ liền đi ra nhanh như vậy.
- Nhanh như vậy đã xong rồi? Mọi người đều nói chuyện gì rồi?
Khương Phàm nghênh tới.
- Ngươi không có bắt lấy nàng?
Vô Hồi Thánh Chủ há miệng một câu làm cho Khương Phàm đỏ mặt tới mang tai.
- Thánh Chủ, ta là loại người bán nhan sắc đổi lấy hợp tác này sao?
- Vì sao nàng lại giúp ngươi như vậy? Nếu như không có chút xâm nhập giao lưu, nàng có thể che chở ngươi như vậy?
- Lúc mới đầu ta nghĩ là ngươi tìm cho mình một phụ mẫu, đặc biệt tới giao lưu trao đổi tâm đắc nuôi trẻ. Lần đầu tiên gặp nàng ta lại cho rằng ngươi tìm một thê tử, chuẩn bị kỹ càng tốt nói chuyện quyền nuôi dưỡng hài tử. Có thể nói, cảm giác không đúng lắm. Khương Phàm, ngươi để cho ta rất xấu hổ!
- Ta còn xấu hổ đây!
Khương Phàm khóc không ra nước mắt, cái này đều cái gì cùng cái gì.
- Ngươi làm như thế nào... A? An Nhiên, phá à nha?
Vô Hồi Thánh Chủ bỗng nhiên tập trung vào Dạ An Nhiên ở bên cạnh.
Dạ An Nhiên đang muốn hành lễ, bỗng nhiên khẽ giật mình, phá cái gì.
Chu Thanh Thọ nơi đó kinh hô một tiếng:
- Bắt lấy rồi? Huynh đệ, làm tốt đấy!
Dạ An Nhiên giờ mới hiểu được tới, mặt lập tức đỏ lên ngượng ngùng.
A?
Hai mắt Khương Tuyền tỏa sáng, tranh thủ thời gian kéo Dạ An Nhiên lại:
- Có tin vui chưa?
- Không có... Còn không có...
Dạ An Nhiên xấu hổ, gương mặt xinh đẹp biến thành quả táo đỏ.
- Chuyện khi nào rồi?
Khương Tuyền liên tiếp nháy mắt cho Khương Phàm, được đó, rốt cuộc cũng hành động, Khương gia sắp có hậu nhân.
Dạ An Nhiên nháy mắt cho Khương Phàm, chuyện này phải trả lời thế nào.
- Không nên gấp gáp, tìm chút thời gian, chú ý tư thế, tiếp tục cố gắng.
Vô Hồi Thánh Chủ đều nhìn An Nhiên lộ ra nụ cười giống như từ mẫu.
- Thánh Chủ!
Bọn người Ngụy Thiên Thu tranh thủ thời gian khuyên can, ngươi cũng đã là lão cô nương, nói cũng rất có kinh nghiệm.
Chu Thanh Thọ vỗ vỗ Khương Phàm bả vai:
- Đại lực xuất kỳ tích.
- Kỳ tích cái đầu của ngươi.
Na Yêu nắm lấy hắn hất ra, ngươi xem náo nhiệt cái gì.
Dạ An Nhiên thực sự chống đỡ không được, lúng túng nhìn Khương Phàm cầu cứu.
Khương Phàm tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:
- Thánh Chủ, ngài cùng Giới Chủ nói chuyện gì rồi?
- Ngươi đã không có bắt lấy liền quen biết đơn giản một chút.
- Không có bàn bạc chuyện khác?
- Ngươi không biết tranh đua, ta còn có thể nói chuyện gì?
-...
- Lần đầu tiên gặp mặt, quen biết một chút là được. Không có quan hệ đặc biệt, đi lên liền nói quá sâu lộ ra chúng ta không có cấp bậc.
- Ngài vạn dặm xa xôi chạy tới, gặp mặt liền trở về rồi?
- Nơi này chỉ là tiện đường, ta muốn tới Tử Vi thánh địa.
- Nơi đó lại tìm phiền toái?
- Bọn hắn vẫn đang ngó chừng Đại Hoang thâm uyên, ta đi đề tỉnh bọn hắn một câu, thuận tiện khóc than.
- Khóc than?
- Ta muốn trù hoạch kiến lập Đại Hoang thánh địa, không ai không có tiền không có tài nguyên. Ly Hỏa thánh địa bị Tác Ngọc Đường rút sạch, nghèo rớt mồng tơi. Linh Kiếp thánh địa, Hồn Thiên thánh địa, đòi người đòi tiền đều cùng muốn mạng, ta lười nhác xem bản mặt nhọn kia của bọn hắn.
Trên mặt Vô Hồi Thánh Chủ hiện ra nụ cười xảo quyệt:
- Tử Vi thánh địa đánh mặt của ta, ta có thể tha cho bọn hắn sao? Lần này không lấy bọn họ mười cân máu, lão nương ta không đi!
Nhanh nhẹn dũng mãnh thật.
Khương Phàm rung động lắc đầu.
Bọn người Ngụy Thiên Thu thì thẹn đến lắc đầu liên tục, có một Thánh Chủ như thế, bọn hắn thật sự rất bất đắc dĩ.
- Ta có thể đi nhờ không?
Khương Phàm bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp, do Vô Hồi Thánh Chủ mang theo hắn, vượt qua biên giới Nam Bộ cùng Trung Vực, xâm nhập Trung Vực.
- Ngươi muốn đi Tử Vi thánh địa?
- Ta phải vào Trung Vực, có một số việc phải xử lý.
- Ngươi bây giờ đều đã là Sinh Tử cảnh, còn dám chạy loạn khắp nơi? Ngươi không sợ chết ở bên ngoài, để An Nhiên thủ tiết?
- Ta không gây chuyện.
- Ngươi không gây chuyện mới là lạ. Được rồi, mặc kệ ngươi. Dọn dẹp một chút, ngày mai chúng ta liền xuất phát.
- Thánh Chủ, ngài thật muốn mang hắn theo? Hắn là Sinh Tử cảnh!
Ngụy Thiên Thu vội vàng nhắc nhở Thánh Chủ, đây cũng không phải là trò đùa.
Tính cách của Khương Phàm bọn hắn đều hiểu, lúc này khăng khăng phải vào Trung Vực, khẳng định có chuyện rất đặc biệt, cũng càng mang ý nghĩa sẽ có nguy hiểm.
Sinh Tử cảnh thích hợp yên lặng điều dưỡng, tu luyện, cảm ngộ, nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn lớn, không phải suy yếu chí tử, thì chính là bạo thể mà chết.
Lúc này Thánh Chủ dẫn hắn rời khỏi, chẳng phải là hại hắn.
- Với tính cách phấn khởi của hắn, có thể an an ổn ổn ở chỗ này ở ba năm? Nếu thật là ở ba năm, hắn không điên, An Nhiên đều sẽ điên.
Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, đám người tập thể trầm mặc.
Khương Phàm đuổi kịp Vô Hồi Thánh Chủ:
- Thánh Chủ, có thể mượn hai người sử dụng hay không.
- Chu Thanh Thọ và Hàn Ngạo? Ngươi cũng rời khỏi thánh địa, vẫn không quên hút máu ta?
- Đừng nói nghiêm trọng như vậy, ta chỉ mượn dùng một thời gian. Bọn hắn dung hợp vũ khí có chút bí mật đặc biệt, ta muốn lúc đầu bọn hắn đều có thể tập hợp một chỗ, nhìn xem có thể cảm ngộ thứ gì hay không.
- Ngươi nói chuyện với bọn hắn đi, đã lớn không phải do mẹ, bọn hắn muốn theo ta thì theo ta, muốn theo ngươi thì theo ngươi.
Khương Phàm đắng chát cười nói:
- Ta sẽ còn trả bọn hắn cho thánh địa, nhất là Hàn Ngạo.
- Chu Thanh Thọ đâu, nghe giọng điệu ngươi thế này, là không có ý định trả?
- Trả, thật sẽ trả.
- Ngươi tiến vào Trung Vực có chuyện gì?
- Ta muốn đi gặp một người.
- Rất gấp sao?
- Cũng không tính là quá gấp.
- Lần này đi Tử Vi thánh địa, kỳ thật còn có nguyên nhân.
Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ kéo dài khoảng cách cùng người phía sau, nói:
- Tổ sơn Trung Ương cách mỗi hai trăm năm sẽ từ bốn đại thánh địa trung ương chọn lựa một người canh giữ. Đây là vinh hạnh vô cùng đặc biệt, cũng sẽ có được quyền lợi cực lớn, càng quan trọng hơn là có thể tiếp quản Thương Sinh Cung.
Chương 1505 Thương Sinh Cung
- Người bây giờ canh giữ, thuộc về thánh địa Trung Ương Bắc Bộ, Vạn Sơ thánh địa. Thiên phẩm linh văn, Thánh Linh cảnh giới. Hắn tại vị đã hai trăm sáu mươi bảy năm, sở dĩ không có thoái vị đúng thời hạn là bởi vì thánh địa Trung Ương từ đầu đến cuối không có sinh ra ra ba vị Thiên phẩm linh văn trở lên.
- Đây là quy củ tổ sơn, trước khi người canh giữ đầy hai trăm năm thì phải bắt đầu chọn lựa người canh giữ mới, nhưng nhất định phải là cùng thời điểm xuất hiện ba vị Thiên phẩm trở lên, đồng thời cùng nhau cạnh tranh, mới có thể chiến đấu chức vụ người canh giữ tổ sơn. Cái cạnh tranh này thường vô cùng kịch liệt, bởi vì thánh địa không có tài nguyên bồi dưỡng Thiên phẩm đến Thánh Linh, tổ sơn lại có!
- Thánh địa Trung Ương vẫn còn có chút nội tình.
Khương Phàm biết thực lực thánh địa Trung Ương sẽ rất mạnh.
Mặc dù lực lượng đơn độc kém xa hoàng tộc, nhưng bốn bên liên hợp lại, thật đúng là có thể có thực lực của hoàng tộc. Lại thêm lực ảnh hưởng cường đại, lại có mối quan hệ tốt cùng đông đảo thế lực giao hảo, địa vị thánh địa tại Trung Vực rất cao cũng hợp tình hợp lí.
- Bây giờ trung ương Bắc Bộ, Vạn Sơ thánh địa, trung ương Đông Bộ, Thái Huyền thánh địa, trung ương Nam Bộ, Tử Vi thánh địa, đều có Thiên phẩm riêng phần mình, lại đều đã bồi dưỡng thành quen, chính là chọn lựa người thừa kế là lựa chọn tốt nhất. Nhưng...
- Nhưng cái gì?
Khương Phàm kỳ quái nhìn biểu hiện trên mặt của Vô Hồi Thánh Chủ, rất ít thấy được nàng nghiêm túc như vậy.
- Dựa theo mong muốn trước đó, người canh giữ tổ sơn thế hệ này rất có thể sẽ rơi vào Vạn Sơ thánh địa. Bởi vì vị truyền nhân kia kinh thái tuyệt diễm, thực lực phi phàm, lại là trực hệ hậu đại của người canh giữ đương nhiệm.
- Thế nhưng một thời gian trước, truyền nhân của Tử Vi thánh địa, Lãnh Văn Thanh đã thành công giơ lên phục chế Thương Sinh Cung, ngưng tụ Sát Sinh Tiễn đánh ra hơn hai trăm dặm, chấn kinh Trung Vực Nam Bộ, cũng kinh động đến tổ sơn.
- Rất nhiều thánh địa sau khi lấy được tin tức đều đã bắt đầu khởi hành tiến về Tử Vi thánh địa Nam Bộ, bọn hắn muốn ở nơi đó cùng nhau tận mắt chứng kiến kỳ tích này.
- Thương Sinh Cung phục chế phẩm ?
Khương Phàm nhớ ra rồi, tựa như là Thánh khí mà Phù Sinh hội phỏng chế rất nhiều ngày, trong đó có Thương Sinh Cung của tổ sơn.
- Thương Sinh Cung là trọng khí trấn sơn của tổ sơn Trung Ương, cao tới ba ngàn trượng, nặng đến cả ngàn tấn, có thể mượn trợ pháp trận kỳ diệu của tổ sơn, ngưng tụ lực lượng cầu nguyện của dân chúng, phóng xuất ra Sát Sinh Tiễn, các loại lực lượng hủy diệt của Thương Sinh Kiếp Quang.
- Thương Sinh Cung có tiềm lực vô hạn, tầm bắn có ghi chép cao nhất đã từng đạt tới qua ba mươi vạn dặm, uy lực thì có liên quan cùng các loại lực lượng tín ngưỡng, lực lượng cầu nguyện của dân chúng.
- Một tổ chức tên là Phù Sinh hội, đã từng phòng chế qua Thương Sinh Cung, mặc dù không có thành công, nhưng trong đó có hai kiện có thể chân chính phóng xuất ra lực lượng cầu nguyện. Một cái tại Vạn Sơ thánh địa, một cái tại Tử Vi thánh địa.
- Uy lực cụ thể của bọn chúng có rất ít người biết, nhưng bởi vì là hàng nhái, ngưng tụ lực lượng dân chúng có hạn liền xem như cao giai Niết Bàn cảnh cũng chỉ có thể đánh ra trăm dặm. Thế nhưng truyền nhân của Tử Vi thánh địa lại có thể lấy Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên, cướp đoạt khí vận cường đại, đánh ra hai trăm dặm, thật sự không thể tưởng tượng được.
- Nếu quả thật là như thế này, rất có thể người canh giữ lần này không cần dựng lên, nàng chính là người chọn lựa thích hợp nhất. Bởi vì rất có thể nàng là người được ông trời chọn trong truyền thuyết, phù hợp với Thương Sinh Cung nhất.
- Người được trời chọn?
Khương Phàm đối với cái tên này quá nhạy cảm.
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, tựa như là bên trên tư liệu lịch sử tổ sơn có ghi lại. Sau khi truyền nhân Lãnh Văn Thanh của Tử Vi thánh địa đánh ra hai trăm dặm, tổ sơn nơi đó đã đặc biệt phái sứ giả đi Tử Vi thánh địa, giống như làm kiểm tra.
- Sư phụ, ngài hiểu không?
Khương Phàm lập tức hỏi thăm Đan Hoàng, là kẻ được trời chọn giống như hắn hiểu, hay là xưng hô đơn độc của tổ sơn.
- Hẳn là một trong Thương Sinh Tạo Hóa của Vĩnh Hằng Lục Đạo.
- Còn có Vĩnh Hằng Lục Đạo?
- Thế giới thai nghén lực lượng hủy diệt, đồng thời cũng sẽ sinh ra lực lượng bảo vệ bản thân, tên là Vĩnh Hằng Lục Đạo. Cũng là sáu loại truyền thừa cực hạn, sáu loại bảo vệ cực hạn. Thương Sinh Tạo Hóa, ý là hấp thu khí vận vạn linh dân chúng, diễn dịch huyền diệu vô thượng.
- Tu luyện tới cực hạn có thể cộng minh với ý nguyện của dân chúng thiên hạ, mượn dẫn cầu nguyện của dân chúng, diễn dịch ra lực lượng hủy diệt diệt tuyệt Chư Thiên.
Khương Phàm ngạc nhiên, còn có lực lượng như vậy?
Ngoài Chư Thiên Lục Táng, còn có Vĩnh Hằng Lục Đạo?
Chẳng phải là nói thiên hạ tổng cộng có mười hai đứa con của trời sao!
Đan Hoàng thì kỳ quái, thiên hạ tổng cộng có Cửu Châu Thập Tam Hải, kẻ được trời chọn cũng chỉ có mười hai người, mỗi địa vực gánh vác một người cũng không tệ rồi, vậy mà Thương Huyền đại lục liên tiếp tuyển định Khương Phàm, Diệp Trục Thiên, còn có Lãnh Văn Thanh.
Chẳng lẽ là bởi vì Thương Huyền đại lục là tổ địa, hay là Thương Huyền đại lục chôn giấu 'Thiên' ?
- Sư phụ! Một người có thể đồng thời có được Vĩnh Hằng Lục Đạo cùng Chư Thiên Lục Táng không?
Sau khi Khương Phàm kinh ngạc, sắc mặt đột nhiên nghiêm trọng lên.
- Ngươi muốn làm gì?
- Nếu như không thể làm bằng hữu, ta nhất định phải diệt trừ nàng!
Ánh mắt âm tình cả Khương Phàm không thay đổi.
Thương Sinh Tạo Hóa!
Khí vận vạn linh, dân chúng cầu nguyện!
Truyền thừa như vậy rơi xuống thánh địa, không thể nghi ngờ là có được được hoàn cảnh lớn lên mà trời ưu ái.
Nếu như tổ sơn vì Lãnh Văn Thanh cao điệu tạo thế, lực ảnh hưởng của nàng sẽ càng lớn, khống chế khí vận sẽ mạnh hơn, thực lực càng biết đột nhiên tăng mạnh, tiếp tục tăng vọt.
Đây là một nhân vật đáng sợ, càng là một uy hiếp tiềm ẩn lớn.
Một khi Lãnh Văn Thanh là địch với hắn, khó có thể tưởng tượng được hắn sẽ gặp phải cục diện hỏng bét gì.
- Diệt trừ nàng...
Đan Hoàng đã hiểu lo lắng của Khương Phàm.
- Tử Vi thánh địa cùng Vô Hồi thánh địa có ân oán, Lãnh Văn Thanh là truyền nhân Tử Vi sớm đã coi ta là phản nghịch. Chờ tương lai của ta nhấc lên hỗn loạn, gây nên các phương thảo phạt, nàng làm người canh giữ tổ sơn, càng sẽ coi ta là dị loại.
Vì để tăng lên lực ảnh hưởng của nàng, nàng còn có thể giơ cao khẩu hiệu 'thay trời hành đạo', 'thuận theo dân chúng', bắt đầu dùng Thương Sinh Cung cách mấy mấy chục vạn dặm oanh sát ta.
Bình luận facebook