• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (9 Viewers)

  • Chương 1801-1805

Chương 1801 Mười hai Yêu Tổ

Khương Phàm giật mình, không còn khẩn trương.

Sau khi giới thiệu tình huống cho các huynh đệ, thì lại đi tới bên bên cạnh bờ ao.

Ao nước trong suốt đến thấy đáy, bốc hơi lấy hơi nước, lại có mùi rượu.

- Đây là sau khi linh quả rơi vào trong, lắng đọng thành rượu thuốc.

Khương Qua thưởng thức, toàn thân nổi lên cơn sóng nhiệt.

Nhiệt lưu không gần như chỉ lan tràn ở huyết dịch, còn thẩm thấu đến cơ bắp hài cốt thậm chí là nội tạng.

- Đều nếm thử đi, hiệu quả rất không tệ, có thể so với bảo dược cường thân kiện thể.

Hàn Ngạo nghiêm mặt nói:

- Rót cho Chu Thanh Thọ mấy ngụm, thêm can đảm một chút!

Khương Qua lại trêu hai câu khó có được:

- Ngươi không sợ hắn uống say, chà đạp ngươi.

- Lão ca! Lời này lăng mạ ta!

Chu Thanh Thọ phản bác, bất mãn nói:

- Ta chỉ sợ những yêu trùng xấu xí này, không có nghĩa là ta không can đảm.

- Làm cái gì cũng không được, chạy trốn lại là nhất, sự can đảm của ngươi thật lớn nhỉ.

Hàn Ngạo trợn mắt trừng một cái, từ bên cạnh quơ lấy cái vỏ quả, múc tràn đầy cho Chu Thanh Thọ:

- Làm đi!!

- Tuyệt giao!!

Chu Thanh Thọ đẩy ra.

Bọn hắn sắp xếp gọn rượu thuốc, tiếp tục thám hiểm trong rừng rậm, tìm kiếm bảo vật mà mình ngưỡng mộ trong lòng.

Tài nguyên nơi này xác thực rất phong phú, mùi thuốc phiêu đãng, linh tuyền có ở khắp nơi trên đất, nhiều loại linh quả dược liệu cần cái gì cũng đều có.

Một chút dược liệu ở bên ngoài hiếm thấy, thậm chí là tuyệt tích, nơi này lại còn có thể nhìn thấy.

Nhưng, không có cái chủng loại rất mong muốn kia.

Sau khi xâm nhập hơn hai trăm dặm, bọn hắn tiếp cận cự ‘khu vực cường quang’ bao phủ nhạc nguy nga.

Nếu như nơi đó có người canh giữ, phía trước hẳn sẽ tiến vào cái gọi là lãnh địa.

Bởi vì sau khi tiến vào phạm vi cường quang, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Yêu thú, rất có thể là nhiếp tại uy thế lãnh chúa, không dám mạo phạm.

Trong núi rừng thâm thúy khắp nơi đều là bảo dược linh quả, phóng tầm mắt nhìn tới tựa như là dược viên, các loại dược liệu gì cũng đều có, mùi thuốc nồng nặc đều ngưng tụ thành linh vụ, hít sâu một cái, tinh thần thanh thản, toàn thân thư sướng không nói ra được.

- Đừng có đi gấp, chúng ta đưa đám Lôi Bằng cao ngạo đến.

Khương Phàm không có mạo hiểm xâm nhập vào, bởi vì Lôi Bằng ở phía sau đang mang theo lôi triều phóng tới nơi này.

Số lượng Lôi Bằng khổng lồ, lôi triều nóng nảy giống như những con sông lao nhanh, cường quang chiếu thẳng đến trời, lôi uy bạo động, khi đang nói chuyện liền lướt qua từ đỉnh đầu bọn họ, xông vào ‘khu vực cường quang’, thẳng đến cự nhạc nguy nga ở hơn một trăm dặm bên ngoài kia.

Rống!!

Giờ khắc này, trong rừng rậm yên lặng lại vang lên rít sắc nhọn, nồng vụ cuồn cuộn, cuồng phong gào thét, mười mấy con đại xà quái dị liên tiếp bay lên không, xông đến đám Lôi Bằng khiêu khích.

Đại xà lại không hề nhỏ hơn bao nhiêu so với Lôi Bằng, chúng dài một trăm mét, thậm chí đến hai trăm mét, chúng nó mở rộng hai cánh, phát ra tiếng rít gào sắc nhọn, toàn thân bọn chúng được bao trùm bằng vảy dày đặc, con mắt giống như là hai mảnh huyết hồ.

- Đằng Xà? Nơi này lại có Đằng Xà?

Đám Lôi Bằng phách lối liên tiếp nhấc lên đứng tại không trung, toàn thân bạo động lôi triều, sôi trào lên cường quan chói mắt.

Xà mãng là thiên địch của bọn chúng, vậy mà đều cảnh giác lên.

- Là Đằng Xà!

Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.

- Một trong mười hai Yêu Tổ, Đằng Xà sao? Không phải đã mất hẳn tung tích rồi sao?

Khương Phàm bất ngờ, trách không được lại có lệ khí lớn như vậy.

- Tại thời đại của chúng ta kia, Đằng Xà cũng đã biến mất.

Đan Hoàng chỉ gặp qua chân dung Đằng Xà trên tư liệu lịch sử, không nghĩ tới lại gặp được những con còn sống.

- Nghe nói bọn chúng rất hung.

- Không phải hung bình thường, Đằng Xà là tôn chủ chí cao loại xà mãng, ngay cả Long tộc thuần huyết mà Đằng Xà cũng dám khiêu khích. Trừ phi là Cự Long tộc chân chính, nếu không Long tộc khác thật đúng là ép không được nó, làm không tốt còn có thể bị nó nuốt.

Đan Hoàng dung hợp ý thức Khương Phàm, muốn đích thân nhìn thế giới mới lạ này.

Ngay cả Đằng Xà đều có, không biết còn sẽ có sinh vật tuyệt tích gì khác.

- Đó là yêu vật gì?

Khương Bân lòng sinh cảnh giác, đã nhận ra uy hiếp mãnh liệt.

- Một trong mười hai Yêu Tổ, Đằng Xà, tổ tông xà mãng.

Khương Phàm lưu ý lấy thể hiện của Khương Bân.

- Ngươi đây đều biết?

Chu Thanh Thọ bắt đầu bội phục Khương Phàm, giống như liền không có thứ gì hắn không biết.

- Đã được học qua một ít.

Khương Phàm ra hiệu bọn hắn ẩn núp tốt, chớ bị Đằng Xà tiếp cận.

Tê tê tê...

Đám Đằng Xà sáng chói kim quang, thân thể kéo căng, giống như hoàng kim tiêu thương sáng lên trăm mét, thẳng tắp nằm ngang ở bầu trời, chiếu sáng rạng rỡ, phóng thích ra khí tức kinh khủng.

Trên đầu rắn của bọn chúng lại còn tràn ngập từng tia khí tức Hỗn Độn, mang cho đám Lôi Bằng áp bách cường đại.

Đám Lôi Bằng xao động một lát, theo một tiếng thét ra lệnh của đảo chủ Thánh Bằng đảo, bổ nhào đi qua phía trước.

Bọn chúng tiến đến chính là săn mồi, bất kỳ cái gì có thể săn giết đồ đều là con mồi.

Huống chi trong thân thể Đằng Xà đều có xà đan, là thánh dược huyết mạch cực kỳ quý giá.

Ầm ầm!!

Lôi Bằng hành động, toàn thân bọn chúng chói mắt, sôi trào lên lôi triều dữ dằn, cuồng kích khung trời, uy thế cường hãn giống như là thiên quân vạn mã lao nhanh, mãnh liệt tựa là uy thế hủy diệt táo bạo, che mất đám Đằng Xà chặn đường ở phía trước.

Xoẹt!

Đám Đằng Xà giống như thần mâu màu vàng, xé rách hư không, trực tiếp lao thẳng đến đám Lôi Bằng.

Lôi điện rất nhanh?

Bọn chúng càng nhanh!

Đây là thiên phú thần thuật trong huyết mạch Đằng Xà, Đằng Xà Thuật, phi thiên độn địa, vạn dặm vô tung, có thể xưng là nhanh chóng nhất thiên hạ.

Bọn chúng tránh khỏi những Lôi Bằng mạnh nhất phía trước kia, xông vào lôi triều, lao thẳng tới những con Lôi Bằng nhỏ xung quanh.

Tràng diện lúc này đang hỗn loạn, đám Lôi Bằng nhỏ bất luận là thực lực hay là huyết mạch đều tương đối yếu hơn, đối mặt với một trong mười hai Yêu tộc - Đằng Xà đánh giết, lại không hề có lực hoàn thủ.

Răng rắc!

Răng rắc!

Số lượng lớn Lôi Bằng bị vỡ nát đầu, máu tươi phhun trào, từ không trung rơi xuống.

Tràng diện thảm liệt để bọn người Khương Phàm đều hít vào từng ngụm khí lạnh.

- Tản ra! Kéo dài khoảng cách!

Đảo chủ Thánh Bằng đảo cao giọng ra lệnh, vỗ mạnh hai cánh, lôi triều bạo động, xé mở bầu trời, nhào về con Đằng Xà mạnh nhất phía trước kia.

Đằng Xà phát giác được nguy cơ, hai cánh bỗng nhiên vỗ mạnh, con mắt lại phun ra hai mảnh cường quang, trong nháy mắt, xung quanh nó hiện ra hình ảnh quỷ bí, giống như núi thây biển máu, khủng bố không gì sánh được.
Chương 1802 Đằng Xà

Cường quang trong hai mắt xuyên thủng không gian, thẳng đến đảo chủ Thánh Bằng đảo.

Đáy mắt đảo chủ Thánh Bằng đảo đại tác hung quang, vỗ cánh gáy to, sóng âm chói tai chấn vỡ nát không gian xung quanh, cường thế ngăn chặn ánh sáng đỏ hồng, lôi triều toàn thân sôi trào toàn diện, hóa thành một trăm ngàn cái lôi mâu không khác nhau oanh sát đối phương.

Đằng Xà chớp mắt đã lui lại mấy ngàn thước, tránh khỏi lôi triều, nhưng không có một khắc nào ngừng lại, nó lách qua đòn chặn đánh của đảo chủ Thánh Bằng đảo, lao thẳng đến những con Lôi Bằng đang tháo chạy khác.

Đám Lôi Bằng tức giận không kiềm chế được, tốc độ mà bọn chúng vẫn lấy làm kiêu ngạo, vậy mà lại không đuổi kịp những Yêu Xà này?

Cùng lúc đó, càng ngày càng nhiều Đằng Xà xuất hiện, từ bốn phương tám hướng giết tới, toàn bộ bọn chúng căng cứng thân thể, giống như là những cây giáo một hai trăm mét to lớn, xé rách không gian, khuấy động khí tức Hỗn Độn, sôi trào lên cuồng triều sát lục, riêng phần mình khóa chặt mục tiêu triển khai đánh giết.

- Diệt Thế Thịnh Yến!

Đám Lôi Bằng tập thể thét dài, chỉ lên trời vỗ cánh, cao ngạo ngẩng đầu, mỗi con Lôi Bằng đều giống như biến thành vòng xoáy lôi điện, cướp đoạt lấy lôi điện nguyên lực ở giữa trời, nhanh chóng sáng tỏ.

Bọn chúng phân tán các nơi, giống như hợp thành pháp trận thần bí, tương dung lẫn nhau, cùng nhau phát uy.

Đám Đằng Xà phát giác được nguy cơ, quả quyết lui lại. Nhưng...

Ầm ầm!

Toàn bộ Lôi Bằng tập thể bộc phát, sôi trào lên lôi uy tuyệt thế quét sạch hơn một trăm dặm, trên trời dưới đất đều giống như bị lôi triều vô tận lấp đầy.

Núi cao sụp đổ, cây rừng bị chôn vùi, mặt đất bị tạo ra vô số hố sâu, giống như là tận thế.

Ngoại trừ vài con Đằng Xà chạy trốn rải rác ra, thì những con Đằng Xà còn lại đều bị vô tình oanh sát.

Nhưng, lôi triều bạo động đã đánh thức cự nhạc nguy nga nơi xa kia, từng tiếng gầm vang vọng trời cao, trong thanh âm tràn ngập lệ khí kinh khủng, để cho người ta tuyệt vọng.

Xa xa nhìn lại, từng con Đằng Xà hai trăm mét, thậm chí là hơn ba trăm mét đã thức tỉnh, cho dù cách hơn trăm dặm, vẫn có thể cảm nhận được sự khủng bố của bọn chúng.

Ầm ầm!

Một con Đằng Xà hơn ba trăm mét, thi triển Đằng Xà Thuật giết tới đây.

Tốc độ nhanh, hình thể lớn, tựa như tuyệt thế hung thú vượt qua không gian, nhanh chóng phóng đại trong tầm mắt.

Rống!!

Huyết mạch của con Đằng Xà này đã là thuần huyết, không đợi tới gần liền rít gào sắc nhọn, kim quang vô tận vừa tôn quý lại càng bạo ngược, hóa thành hư ảnh của hơn ngàn con Đằng Xà, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào về phía đám Lôi Bằng.

Bọn chúng đều giống như Đằng Xà chân chính, tốc độ nhanh đến kinh người, khuấy động khí tức Hỗn Độn, cường thế oanh sát.

Đây là Đằng Xà thần thuật, trăm rắn điên cuồng công kích!

Đám Lôi Bằng huy động lôi triều sôi trào, cường thế chặn đánh.

Con Đằng Xà hơn ba trăm mét cường thế giết tới, một tiếng rít cao, hai con ngươi lấp lóe huyết quang.

Phạm vi khung trời hơn mấy chục dặm đều ù ù lắc lư, xuất hiện tầng tầng lay động, giống như chín tầng trời đang rơi xuống, lại giáng lâm như tận thế thế giới.

Đây là truyền thừa Đằng Xà thần thuật, tên là Xà Động Cửu Thiên. Chỉ có Đằng Xà chân chính tới gần thuần huyết mới có thể phóng thích, tượng trưng cho cao ngạo Đằng Xà đứng ở trên chín tầng trời, trấn áp hết thảy trên thế gian.

Đảo chủ Thánh Bằng đảo phát giác được nguy cơ, nhưng không có chút mập mờ nào, hắn tới gần Lôi Bằng thuần huyết, có được huyết mạch cao ngạo, cũng có được truyền thừa cường hãn.

Toàn thân lôi vũ liên miên bay lên không, mỗi cái đều có dài hai mươi, ba mươi mét, cứng như sắt thép, mang theo máu tươi, khuấy động lôi uy vô thượng.

Lôi vũ kịch liệt xen lẫn, hình thành hai thanh giao lôi dực nhau, giống như là tuyệt thế lôi đao, bao quanh Thiên Bằng Chân Lôi, xông lên trời, cuồng bạo vỡ nát tầng tầng rơi xuống chín tầng trời khung.

Va chạm kịch liệt quét sạch mấy trăm dặm rừng rậm, cự nhạc bị hù dọa nơi xa bên trên càng nhiều Đằng Xà.

Bọn người Khương Phàm đã tránh ra chiến trường thật xa, từ những vị trí khác xông vào lãnh địa, thừa dịp đám Đằng Xà nhao nhao lúc rời khỏi, tìm kiếm 'Dược viên' quý giá.

- Đây là khí tức gì?

Bọn hắn rất nhanh đã dừng lại, ánh sáng đỏ hồng phiêu đãng yêu, cường quang bao phủ trong rừng rậm dị, kích thích bọn hắn toàn thân máu tươi nổi lên nhiệt ý.

Ở phía trước hơn hai mươi dặm, có tòa sơn cốc thâm thúy, bị năm ngọn núi cao vờn quanh, phạm vi vô cùng khổng lồ. Trong u cốc chỉ có một gốc lão Thụ tang thương, thân cành tráng kiện cao chừng trăm mét, nhưng tán cây tươi tốt phía trên lại cơ hồ đóng đầy hơn ngàn mét u cốc.

Trong tán cây kết lấy mười mấy quả màu hồng hình người, ánh sáng màu hồng chính là từ nơi đó tỏa ra.

- Huyết Linh Bồ Đề?

Linh hồn Đan Hoàng tương thông cùng ý thức Khương Phàm, nhận ra cây quái thụ kia.

- Huyết Linh Bồ Đề là dị loại bên trong Bồ Đề Thụ. Quá trình sinh trưởng vô cùng chậm chạp. Đầu tiên là không ngừng cắm rễ, chờ rễ cây trải rộng dưới mặt đất ngàn mét, trăm mét sâu mới có thể mọc ra mầm non, sau đó không ngừng cắm rễ không ngừng sinh trưởng. Một gốc chừng mười thước

Huyết Linh Bồ Đề Thụ, sợi rễ có thể trải rộng vạn mét dưới mặt đất, quấn tới ba trăm mét trở lên, cần thời gian khoảng chùng trăm năm.

Cũng chỉ có đến mười mét, mới bắt đầu nở hoa kết trái.

Trái cây liền gọi Huyết Linh Bồ Đề Quả, là Bồ Đề Thụ hấp thu tinh hoa địa tầng ngưng tụ thành, từ nở hoa đến kết quả lại đến thành thục, một viên Huyết Linh Bồ Đề Quả cần hơn một trăm năm.

Cây Bồ Đề Thụ này vậy mà lại có thể cao đến trăm mét, còn duy nhất một lần kết xuất hơn mười viên Bồ Đề Quả, không dám tưởng tượng nó đã ở chỗ này đã bao nhiêu năm.

- Huyết Linh Bồ Đề có công hiệu gì?

- Sinh trưởng khó khăn như vậy, đương nhiên có công hiệu đặc thù. Ngươi có thể tưởng tượng Huyết Linh Bồ Đề Thụ sống được lấy luyện lô, nó có thể hấp thu tinh hoa đến trong thân thể địa tầng, chuyển biến thành Đại Địa Mẫu Khí, lại ngay thời điểm đang ngưng tụ trái cây, Đại Địa Mẫu Khí cô đọng thành... Đan Hoàng ngừng lại, Khương Phàm lại đoán được:

- Khí tức Huyền Hoàng?

Đan Hoàng nói:

- Không sai! Huyết Linh Bồ Đề, còn được gọi là Huyền Hoàng Quả! Một quả có thể kích phát ra tiềm lực huyết mạch tầng sâu, là Linh Bảo chân chính!

Khương Phàm hít vào một hơi, không hổ là đại lục thứ mười yên lặng, lại còn bảo bảo vật truyền kỳ tồn lại như thế này!

- Thế nào?

Bọn người Khương Qua nhao nhao nhìn về phía Khương Phàm, có biết không?

Khương Phàm giới thiệu kỹ càng tình huống, đám người hít một hơi, mặt mũi tràn đầy cuồng nhiệt.
Chương 1803 Hoàng Gia Kiếp Lược Đồ

Khương Qua rung động:

- Trách không được đám Đằng Xà đều mạnh như vậy, thì ra là ăn Huyết Linh Bồ Đề Quả kích phát huyết mạch.

Mắt Chu Thanh Thọ sáng lên, kích động đến xoa tay:

- Rốt cuộc cũng gặp được đồ tốt.

Hàn Ngạo im lặng nhìn hắn:

- Ngươi kích động cái gì, ngươi là Tinh Thần linh văn, lại không cần kích phát huyết mạch?

- Ta không cần, Na Yêu nhà ta cần.

- Lại phải giữ cảm giác? Ngươi đây là tích lũy đủ, chuẩn bị nạp thiếp sao?

- Ghen ghét? Nếu ngươi có một nửa sự tinh tế của ta đã sớm bắt lấy Lâm Nam sư tỷ, hài tử đều sẽ kêu ta là thúc thúc.

- Xéo đi!!

- Còn không phục, Tiểu Phượng đều trợ công cho ngươi, ngươi cũng không thành, thật đúng là ném đi khuôn mặt nam tử.

- Ngươi cần ăn đòn rồi?

- Đều nói Long tộc xao động, già Hổ Sư con chim bay con rùa, trên mặt đất chạy trên bầu trời bay bơi trong nước đều từng mấy lần, ngươi đây là xảy ra chuyện gì? Thực sự không được, ta đưa ngươi chút thuốc, bắt lấy trước lại nói.

- Ngươi là cầm thú, ta không giống với hai kẻ tai họa các ngươi!

- Còn cao thượng. Trước tiên bắt lấy sau đó lại bồi dưỡng tình cảm, cùng với bồi dưỡng tình cảm trước lại bắt lấy, khác nhau ở chỗ nào sao? Trình tự xoay chuyển, cuối cùng còn không phải đều là ân ân ái ái thật dài thật lâu?

- Được rồi được rồi! Mạo hiểm cái gì, đứng đắn một chút!

Dương Biện ngăn lại.

Chu Thanh Thọ đả kích xong Hàn Ngạo, kêu một tiếng:

- Đoàn cướp bóc hoàng thất, xuất kích!!

- Cái quái gì?

Bọn người Khương Phàm đang muốn đứng dậy, kết quả bị một cuống họng gọi lại.

- Chúng ta tiến đến không phải ăn cướp sao? Thổ phỉ thật khó nghe, làm cái thân phận tôn quý chút, đoàn cướp bóc hoàng thất!

- Ở đâu ra hoàng thất?

- Vạn Thế Thần Triều đấy, Thần Hoàng khâm mệnh, đoàn cướp bóc hoàng thất. Bản nhân, Chu Thanh Thọ, bộ đoàn trưởng đầu tiên.

Chu Thanh Thọ nháy mắt với Khương Phàm, rồi xông vào u cốc đầu tiên.

Bọn người Khương Phàm đen mặt lại, cái tên này đơn giản nhân tài.

- Ai là đoàn trưởng?

Hàn Ngạo lắc đầu đi theo vào.

- Khương Phàm chứ ai, so anh tuấn phóng khoáng, ta không chịu thua, nhưng bàn về trộm nện đánh cướp, còn không phải không phục.

Sau khi Chu Thanh Thọ xác định trong sơn cốc không có nguy hiểm, hắn đi thẳng đến Huyết Linh Bồ Đề Thụ:

- Đều nhanh đi, chờ Đằng Xà trở về, các ngươi liền khóc đi thôi.

Hàn Ngạo đả kích nói:

- Anh tuấn phóng khoáng, ngươi so với Khương Phàm cũng thiếu chút. Người ta kiếp trước tam cung lục viện, kiếp này tốp năm tốp ba, ngươi đây, trông coi Na Yêu còn không có hầu hạ thỏa đáng.

- Nói đùa gì vậy. Hắn tam cung lục viện là bởi vì hắn anh tuấn sao? Nếu ta có thể thành thần, Cửu Cung mười tám viện của ta mỗi ngày không giống nhau. Oa, cái này lớn, thuộc về ta.

Chu Thanh Thọ bắt lấy một Quả Bồ Đề liền muốn hái xuống.

- Dừng tay!!

Khương Phàm đột nhiên quát bảo ngưng lại, đi đến u cốc.

- Làm gì?

Chu Thanh Thọ thoáng rụt cổ một cái, đánh giá sơn cốc cùng tán cây, thật có Đằng Xà?

- Ta bảo ngươi dừng tay!

Khương Phàm đi tới,

- Làm gì, đoàn trưởng hái trước??

- Đừng chà đạp bảo bối.

- Khi dễ người, ta hái chính là chà đạp bảo bối?

- Ta nói, ta đến!!

Khương Phàm đi đến dưới Huyết Linh Bồ Đề Thụ, vòng quanh vài vòng, sau đó lại xếp bằng ở phía trước bắt đầu minh tưởng.

Chu Thanh Thọ chau mày.

- Làm cái gì vậy? Trước khi ăn cướp, lên tiếng kêu gọi cùng Huyết Linh Bồ Đề Thụ? Chú ý như thế sao!

- Ngươi im miệng đi.

Dương Biện chịu không được gia hỏa này.

Khương Phàm minh tưởng sau mấy phút đồng hồ, liền mở mắt ra nói:

- Không hổ là Bồ Đề Thụ trăm mét, phạm vi quá lớn.

- Phạm vi gì?

Đám người không hiểu thấu.

Khương Phàm xắn tay áo, nói:

- Đều tản ra! Ta muốn nó dời đi!

Đám người trừng mắt đến căng tròn:

- Cái gì?

- Huyết Linh Bồ Đề Thụ chỉ là cắm rễ liền muốn trăm năm, nở hoa kết trái lại là hơn một trăm năm, có thể cao đến bây giờ thật không biết đã trải qua bao nhiêu năm, ta muốn chuyển đến bên trong Thế giới Ngũ Hành bình yên nhà ta, để nó tiếp tục nở hoa, tiếp tục kết quả.

Khương Phàm chìm ý thức vào địa tầng, cảm nhận Đại Địa Mẫu Khí, địa tầng mênh mông bắt đầu vặn vẹo.

Bên trong địa tầng tất cả đều là rễ già của Huyết Linh Bồ Đề Thụ, phạm vi rất có thể đã lan tràn ra gần trăm dặm, thậm chí càng xa hơn.

Khương Phàm không thể nào rút ra toàn bộ, cho nên hắn chỉ xác định rễ chính bên trong, sau đó cắt đứt từ vị trí hơn mười dặm, cam đoan Huyết Linh Bồ Đề Thụ có thể sống tốt.

Hàn Ngạo vỗ vỗ bả vai Chu Thanh Thọ:

- Nhìn người ta xem.

Chu Thanh Thọ lắc đầu nói:

- Nếu không sao có thể là đoàn trưởng. Mặt đất vỡ nát, ngọn núi lay động, Khương Phàm rút toàn bộ Huyết Linh Bồ Đề Thụ cao trăm mét ra, phía trên chỉ cao có trăm mét, phía dưới lại là rễ già lan tràn hơn mười dặm.

- Mau rời khỏi nơi này!

Khương Phàm chuyển Huyết Linh Bồ Đề Thụ đến tầng thứ ba, sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Lôi Bằng đang cùng Đằng Xà chém giết như lửa, càng ngày càng nhiều Đằng Xà từ cự nhạc xông lên tới, số lượng lớn Đằng Xà trốn ở trong rừng rậm săn giết Lôi Bằng đang vây ở bên ngoài.

Lôi Bằng không hề nghi ngờ chính là bá chủ hải vực, càng là thiên địch của vô số rắn biển, bọn chúng nương tựa theo ưu thế tốc độ tuyệt hảo, cùng huyết mạch Thiên Bằng, cơ hồ ở vào đỉnh cao của chuỗi sinh vật ở hải vực, mà ở trong thế giới mới này, bọn chúng đã gặp phải đối thủ chân chính.

Đằng Xà Thuật của Đằng Xà có thể thể hiện ra tốc độ cực hạn mạnh hơn lôi đình, độ cường hãn của huyết mạch Đằng Xà càng là có thể trực tiếp so với huyết mạch Côn Bằng, hoàn toàn không sợ khí tức Thiên Bằng của bọn chúng.

Hai bên chém giết càng ngày càng kịch liệt, lôi triều kinh khủng liên tục được phóng ra, mang cho đám Đằng Xà tổn thương cực lớn, đánh giết Đằng Xà, để bọn chúng tổn thất nặng nề.

Nhưng, sau đó đội ngũ Hải Thần đảo giết tới, phối hợp bộ tộc Lôi Bằng tấn công mạnh, khiến cho chiến trường chuyển dời về hướng cự nhạc.

- Càn quét rừng rậm xung quanh, sưu tập tất cả bảo vật!

Gia chủ Lý gia lao của Hải Thần đảo lao thẳng đến trước cự nhạc, thét lên ra lệnh tộc nhân Niết Bàn cảnh trở xuống cùng đám Lôi Bằng đều ở lại càn quét.

Nơi đó nguy hiểm, Niết Bàn cảnh trở xuống thì không nên đi, vừa vặn thừa cơ hội bọn hắn vây công cự nhạc, càn quét bên ngoài lãnh địa.

- Năm người một tổ, phối hợp Lôi Bằng triển khai càn quét, bất kỳ bảo vật gì cũng đều không cần buông tha.

Các cường giả Hải Thần đảo trở nên nhiệt tình, không cần nhấc lên nguy hiểm tính mạng trực diện với Đằng Xà, còn có thể phụng mệnh cướp bóc, đơn giản là quá hoàn mỹ.
Chương 1804 Xông vào ổ rắn

Nếu nơi này là lãnh địa Đằng Xà, khẳng định nuôi rất nhiều bảo vật quý giá, nói không chừng còn có thể phát hiện trứng Đằng Xà.

- Oa...

- Đây là xông vào ổ rắn rồi?

Bọn người Khương Phàm chui vào trong động sâu, phát hiện trọn vẹn năm quả trứng Đằng Xà lóng lánh.

Mỗi quả đều lớn như cối xay vậy, mặt ngoài còn có chút hoa văn phức tạp, tại không ngừng liên tục hấp thu uy lực tự nhiên, bên trong mơ hồ có thể nhìn thấy Đằng Xà non nớt đang chuyển động.

Chu Thanh Thọ rung động nói:

- Không hổ là huyết mạch của một trong mười hai Yêu Tổ, chính là chăm chỉ liền bắt đầu tu luyện từ lúc ở trong trứng, trách không được người ta có thể xưng vương xưng bá, khiêu khích Long tộc.

Hàn Ngạo tiến đến trước vỏ trứng, quan sát Đằng Xà ở bên trong:

- Chúng ta cứ mang đi như vậy, thích hợp không?

Chu Thanh Thọ im lặng:

- Có chút tố dưỡng đoàn cướp bóc được không? Ngươi nhìn đoàn trưởng chúng ta, đã bắt đầu chuyên chở hàng hoá rồi kìa.

Khương Phàm bên cạnh trứng Đằng Xà sau đó thu vào Thông Thiên Tháp, đẩy nhẹ Hàn Ngạo ra, quả này cũng thu vào:

- Kiếp trước Thiên Hậu mong ước gom góp mười hai Yêu Tổ, kiếp này có Tổ Kỳ Lân, có Kim Hống, ta lại tìm được cho nàng Đằng Xà. Không biết trong thế giới mới này có huyết mạch Yêu Tổ khác hay không.

- Hai người này...

Bọn người Chu Thanh Thọ lắc đầu rung động, nhanh nhẹn dũng mãnh thật.

Khương Phàm chào hỏi bọn hắn rời khỏi, tiếp tục tìm kiếm bảo bối mới, muốn trước khi Lôi Bằng rút lui, càn quét sạch sẽ 'dược viên' của Đằng Xà.

Ầm ầm!

Bên ngoài, lôi triều vẫn mãnh liệt, những tiếng oanh minh kịch liệt truyền vào cửa hang, thuận theo con đường sâu thăm thẳm, thẳng tới dưới đáy.

Bọn người Khương Phàm thoáng cảnh giác, sau đó chào hỏi lẫn nhau trốn đi.

Chỉ sau chốc lát, năm vị cường giả Hải Thần đảo thuận theo con đường đi tới dưới đáy huyệt động.

Trên vách tường cao tới trăm mét treo đầy nhiều loại linh quả quý giá, lóe ra hào quang sáng chói, hang động được chiếu ánh với những màu sắc rực rỡ.

- Nơi này hẳn là sào huyệt của Đằng Xà!

- Thật nhiều linh quả, tranh thủ thời gian hái đi thôi.

- Đừng có gấp, xem trước một chút có trứng Đằng Xà hay không.

- Nếu như ấp ra Đằng Xà, bồi dưỡng từ nhỏ, rất có thể tương lai sẽ trở thành Yêu thú bảo vệ Hải Thần đảo chúng ta.

Sau khi năm vị cường giả của Hải Thần đảo nhìn xung quanh liền kích động chạy đến cái 'Tổ' xây lên tại nơi cao sâu trong hang động, nơi đó có năng lượng mênh mông đang khuấy động, rất có thể là giường ấm ấp trứng.

- Nhất định có! Nhất định có!!

- Đằng Xà đẻ trứng sẽ sinh mấy quả?

- Khẳng định một tổ!

- Ngươi coi Đằng Xà là rắn bình thường sao? Loại Yêu thú đỉnh phong này, sinh sản vô cùng khó khăn, một lần có thể sinh một quả cũng là không tệ rồi.

- Hang động này rất lớn, có thể là chuyên môn dùng để sinh sản, nói không chừng còn có rất nhiều.

Bọn hắn một bên cầu nguyện một bên thảo luận, tranh nhau chen lấn leo lên tổ rắn, nhưng cảnh tượng trước mắt lại để bọn hắn khẽ giật mình, nụ cười kích động đều cứng ở trên mặt.

Người??

Bên trong vậy mà có người đang đứng đấy??

Chờ chút, nơi này không phải là sào huyệt Đằng Xà sao?

Chẳng lẽ là Đằng Xà nuôi nhân nô sao?

Rất có thể, Yêu thú giống như vậy, nuôi nhân nô cũng không có gì mới.

Dương Biện đứng ở trong sào huyệt, trong tay cầm Đồ Thần Chiến Kích, toàn thân tràn ngập khí tức sát lục như máu. Ánh mắt sau mặt nạ dần dần lăng lệ, nhìn chằm chằm năm người một cái:

- Lý Hoán, đã lâu không gặp.

Sắc mặt nam tử bị gọi là Lý Hoán hơi biến đổi:

- Ngươi là ai??

Bốn người lập tức cảnh giác, người này biết Lý Hoán?

Còn đã lâu không gặp??

Dương Biện nắm chặt Đồ Thần Chiến Kích, chậm rãi nhấc ngang, khí tức sát lục đột nhiên mãnh liệt:

- Có nghe nói chuyện tại Kim Bảo đảo không??

Lý Hoán bỗng nhiên biến sắc:

- Dương Biện?!

Dương Biện??

Hắn ở chỗ này!

Bốn người còn lại ớn lạnh toàn thân, cái chân trượt đi, từ bên trên sào huyệt cao cao ngã xuống dưới.

- Ngươi đến từ lúc nào?

Lý Hoán muốn giữ vững ổn định, nhưng bây giờ hắn làm không được.

Mấy ngày trước hắn vừa biết được chuyện phát sinh tại Kim Bảo đảo.

Nam tử chết tại mười năm trước kia, không chỉ có trở về từ Địa Ngục, mà còn trở nên mạnh hơn.

Niết Bàn cảnh, Viễn Cổ kình hồn, Thánh Vương Thiên phẩm!

Lúc đó còn cảm giác chấn kinh, cũng suy đoán khẳng định Dương gia sẽ tận hết sức lực diệt trừ Dương Biện, không nghĩ tới cái tên gia hỏa kinh khủng này cứ không thể tưởng tượng nổi mà đứng ở trước mặt hắn như vậy!

- Trước khi các ngươi tới.

Dương Biện cầm kích, bỗng nhiên chấn động, sát khí, tử khí cuồn cuộn, giống như là âm binh xô ra từ Địa Ngục vô tận, mang theo khí thế thảm liệt đánh bay Lý Hoán.

Lý Hoán cảm giác như cơ thể mình là tượng đá bị đánh nát, hắn kêu thảm tung bay ra ngoài, nện xuống đất.

- Lý Hoán!!

Bốn người khác đều là tử đệ Lý gia, sợ hãi kêu lên bổ nhào qua.

- Khụ khụ...

Lý Hoán ho khan kịch liệt, miệng đầy máu tươi, hắn giãy dụa đứng lên, muốn chạy trốn, kết quả trong góc liên tiếp đi ra mấy bóng người, ngăn cản đường đi.

- Bọn hắn là huynh đệ kết nghĩa của Dương Biện?

Bốn người còn lại tê cả da đầu, nghe nói đều là Chí Tôn Thánh phẩm, còn có Thiên phẩm.

Mẹ nó, đây là thiên tài cấp cao nhất của Thần Vực Chi Hải tập kết cùng với nhau sao?

Làm thế nào Dương Biện làm được?

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi là do Dương Thiên Hữu hại chết, không liên quan tới Lý gia chúng ta!

Lý Hoán tóc tai bù xù gầm thét.

- Ta hỏi ngươi, Lôi Tú chết thế nào?

Dương Biện mang theo chiến kích nhảy xuống từ tổ rắn, trực tiếp rơi xuống trước mặt bọn hắn, khí thế cường hãn, như uy thế đại dương, mang cho bọn hắn áp bách giống như ngạt thở.

Lý Hoán khẽ cắn môi, hé mồm nói:

- Ta không biết...

Bành!!

Dương Biện nhấc ngang chiến kích, vô tình đánh vỡ nát người bên phải hắn, máu tươi thịt nát phun tung toé.

- Ngươi điên rồi...

Bành!!

Lại là một kích, lại là một mạng.

- Dương Biện, Lý gia chúng ta...

Bành!!

Kích thứ ba, mệnh thứ ba!

Đệ tử còn lại của Lý gia trực tiếp quỳ xuống, hoảng sợ thét lên:

- Tự sát! Là tự sát!

Bành!!

Thứ tư kích, trong nháy mắt đã đánh chết tên đó.

Dương Biện nhấc ngang chiến kích, chống đỡ ở trước mặt Lý Hoán:

- Nói!!

Lý Hoán ớn lạnh toàn thân, gương mặt dữ tợn:

- Dương gia cho ra tin tức chính là tự sát, Thánh Bằng đảo nơi đó cũng đã tiếp nhận!

Dương Biện kích phát chiến kích hiện ra vằn đen quỷ dị, giống như nguyền rủa, để cho người ta sợ hãi tuyệt vọng:

- Thánh Bằng đảo có chấp nhận hay không, không giống với sự thật, là Dương gia cho điều kiện là có thích hợp hay không, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, rốt cuộc là Lôi Tú chết thế nào?
Chương 1805 Cái chết của Lôi Tú

- Lôi Tú là mấu chốt thông gia của hai đảo, lại chết ngoài ý muốn, Dương gia không thể nào để lộ ra nguyên nhân cái chết thật sự. Ta biết, chỉ có hai chữ, tự sát!

- Tại sao Lôi Tú phải tự sát? Dù sao Dương gia cũng phải cho Hải Thần đảo một lời giải thích đơn giản.

- Giải thích? Ha ha, ngươi rời khỏi quá lâu, đã quên mất phong cách làm việc bá đạo của Dương gia rồi? Hắn nói tự sát, chính là tự sát, ai lại đi hỏi nguyên nhân.

Dương Biện dùng sức nắm chiến kích:

- Sau khi Lôi Tú thành thân cùng Dương Thiên Hữu, trải qua như thế nào?

- Nàng là Lôi Bằng, là Yêu thú, Dương Thiên Hữu cảm giác buồn nôn, lười nhác đụng vào nàng. Nhưng, Dương Duy chết không rõ ràng tại Tang Thi đảo, mẫu thân hắn cực kỳ bi thương, vì để tra ra chân tướng, nên đã giết sạch tất cả những người thân mật, liên quan với ngươi trước đó, cuối cùng là mang Lôi Tú ra.

- Lôi Tú gặp cái gì, ta không biết, nhưng mẫu thân của Dương Duy là hạng người gì, ngươi so với ta lại rõ ràng hơn.

Lý Hoán vừa dứt lời, Đồ Thần Chiến Kích đã bắn ra sát khí, nổ đầu hắn ngay tại chỗ.

Chu Thanh Thọ nhỏ giọng hỏi:

- Mẫu thân Dương Duy mạnh như vậy? Lại còn có thể tùy ý bắt người giết người?

Khương Phàm nói:

- Mẫu thân Dương Duy, chính là mẫu thân Dương Thiên Hữu, bọn hắn cùng phụ thân cùng phụ mẫu.

Chu Thanh Thọ giật mình, nha đầu đáng thương rơi xuống trong tay bà bà sao.

- Dương Ngọc Chân!

Đôi mắt của Dương Biện lộ ra hung quang, hai hàm răng ma sát, phát ra âm thanh két két khiếp người.

Tự sát sao?

Không phải là bị tiện nhân Dương Ngọc Chân kia hành hạ chết, thì chính là Lôi Tú đã triệt để tuyệt vọng, kết thúc bản thân.

Thân thể hùng tráng của Dương Biện nhẹ nhàng run rẩy, trái tim hắn thắt chặt, đau nhức.

Lôi Tú đã từng cô độc nhỏ yếu, ở Thánh Bằng đảo nhận hết nhục nhã, sau khi gặp được hắn rốt cuộc cũng đã lộ ra nụ cười, nhưng hắn chết, lại nàng vô tình đẩy đến vực sâu, vốn cho là hắn có thể trở về cứu vớt nàng, ôm nàng, để nàng lần nữa lộ ra nụ cười, thế nhưng...

Dương Biện nhắm mắt lại, nàng chết rồi, tim của hắn cũng đã chết.

Đối với Hải Thần đảo, hắn đã không còn bất luận sự mong mỏi nào nữa.

Báo thù!!

Hắn phải báo thù tất cả mọi người của Hải Thần đảo!!

Hắn phải thấy, Lôi Tú chết, nơi đó không ai có thể không đếm xỉa đến!

- Dương Ngọc Chân, đều nhớ kỹ cái tên này, tương lai giết đến Hải Thần đảo, giải quyết nàng đầu tiên!

Khương Phàm nhẹ giọng nhắc nhở ở hai bên.

- Nàng, đã nằm trong danh sách Sinh Tử.

Hàn Ngạo, Chu Thanh Thọ đều nghiêm chỉnh lại.

Khương Qua rời khỏi động sâu, đi ra bên ngoài bắt lấy Lôi Bằng không có chút phòng bị nào, thô lỗ kéo trở về, đóng đinh ở bên trên tổ rắn, giá họa tội danh trứng Đằng Xà biến mất đến trên thân Lôi Bằng.

Khương Phàm triệu ra tàn đao, đáy mắt bắn tung toé hung mang:

- Bên ngoài hẳn là còn có rất nhiều đệ tử Hải Thần đảo, giết!!

Sau đó không lâu, đệ tử cùng Lôi Bằng đang cướp bóc ở bên ngoài đã bị đồ sát, không một ai may mắn thoát khỏi.

Ngọn lửa tức giận trong lòng Dương Biện không có chỗ phát tiết, dùng đầu tử đệ Hải Thần đảo, bày ra năm chữ lớn đẫm máu tại phế tích trong rừng rậm —— trận chiến báo thù thứ hai!

Sau đó không lâu, trận chém giết kịch liệt tại cự nhạc nơi đó đã đánh thức lão tổ Đằng Xà đang ngủ say.

Thân hình khổng lồ dài đến hơn năm trăm mét, chậm rãi duỗi ra từ đỉnh chóp cự nhạc.

Lệ khí vô tận giống như hải dương, bao phủ khung trời, Lôi Bằng hồi hộp. Cái đầu to như một ngọn núi dữ tợn đáng sợ, hai cái con mắt đỏ ngầu càng giống như hai cái hồ máu thật sâu.

Đám Lôi Bằng quả quyết chở đội ngũ Hải Thần đảo rút lui.

Cự yêu như thế này quá kinh khủng, cần chờ viện quân của Hải Thần đảo cùng Lôi Bằng đuổi tới, mới có thể vây bắt được.

Nhưng, khi bọn hắn rút lui ra khỏi lãnh địa của Đằng Xà, lại thấy được một màn thảm liệt trong phế tích biên giới kia.

Từng cái đầu máu me đầm đìa, từng đôi mắt, chết không nhắm được.

Hai chữ báo thù, càng là nhìn thấy mà giật mình.

- Dương Biện ở nơi này!

Lôi Bằng cùng Hải Thần đảo đều muốn điên rồi, các tử đệ ở lại bên ngoài đều bị giết?

- Thông báo Dương gia tới xử lý chuyện nhà!

Đảo chủ của Thánh Bằng đảo tức giận không kiềm chế được, cự nhạc không thể đánh hạ, Lôi Bằng lưu thủ lại còn đều đã chết, bọn hắn tổn thất quá lớn.

- Lúc ấy Dương gia nên trực tiếp chém hắn, nhất định phải tạo sự kiện ngoài ý muốn gì đó.

Tộc trưởng Lý gia càng tức giận, Lý Hoán là tiểu nhị tử mà hắn thương yêu nhất.

Bọn hắn chật vật rút lui, chờ đợi viện quân, nhưng sau khi đám Đằng Xà đang kiểm tra 'Dược viên' bên trong lãnh địa của mình, lại triệt để tức giận.

Không chỉ có dược liệu đã nuôi trong thời gian vô tận bị trừ tận gốc, ngay cả năm cái trứng sắp phá xác đều bị cuốn đi.

Lão tổ Đằng Xà hét lên đầy giận dữ, thân lệnh Đằng Xà triển khai đuổi bắt Lôi Bằng.

- Nơi đó lại còn có cự nhạc (núi lớn)?

Bọn người Khương Phàm đã thoát xa khỏi lãnh địa Đằng Xà, sau khi phóng tới ngàn dặm, lại thấy được một tòa cự nhạc nguy nga đột ngột nhảy lên tại cuối tầm mắt, cũng nổi lên ánh sáng vô tận chiếu thấu tới bầu trời, giống như là 'mặt trời' trong thế giới mới, ánh sáng chiếu xa vạn trượng, mang cho dãy núi xung quanh đầy ánh sáng, bảo hộ lấy phiến lãnh địa kia.

- Chẳng lẽ cách mỗi mấy ngàn dặm liền có một tòa cự nhạc?

- Trong thế giới mới có bao nhiêu toà cự nhạc?

- Nếu như mười toà tám tòa còn có thể tiếp nhận, mười mấy hai mươi liền khoa trương.

- Mỗi tòa cự nhạc đều có kẻ canh giữ, chẳng phải đều là cùng loại với Đằng Xà như thế này sao?

- Thế giới mới so ta mong muốn còn cường đại hơn nữa.

- Nếu như so sánh pháp trận hoàn chỉnh tại thế giới mới, mỗi tòa cự nhạc tương đương với một trận tâm.

Bọn người Chu Thanh Thọ phát tán tư duy, đều có loại cảm giác mãnh liệt, quy mô cùng thực lực thế giới mới đều cao siêu hơn tưởng tượng của bọn hắn.

Khương Phàm nói:

- Nếu quả thật pháp trận có thể bao phủ mấy vạn dặm cương vực trong thế giới mới, vậy thứ chúng ta nhìn thấy bây giờ hẳn chỉ là xung quanh trận tâm, trong sâu nhất khẳng định còn có chủ trận tâm, nơi đó hẳn cũng có người canh giữ, rất có thể là chủ nhân của thế giới mới.

- Kẻ khống chế chủ trận tâm mang ý nghĩa khống chế thế giới mới. Còn nhớ rõ tình cảnh Thánh Bằng đảo bọn hắn xông vào không? Quá dễ dàng! Ta cảm giác bị chủ trận tâm phát hiện, sau đó cố ý mở ra bình chướng, bỏ bọn hắn vào đến.

Hàn Ngạo cảnh giác nói:

- Đột nhiên cảm giác nơi này rất nguy hiểm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom