-
Chương 2756-2760
Chương 2756 Băng Thiên Môn
- Lão tặc, cám ơn tài nguyên của ngươi, ta sẽ dùng bảo vật bên trong Đế Thành bồi dưỡng Thần Tôn mới, săn giết con dân Bắc Thái Đế tộc ngươi!
Khương Phàm thể hiện dữ tợn, ba tôn Chu Tước nhấc lên tuyệt thế sát uy, liên tiếp đánh tới gần bình chướng, sau đó... Tự bạo...
Gần như ba tôn Thần Linh tự bạo một cách khủng bố, nhấc lên uy lực diệt thế giống như biển động, trùng kích sóng triều hỗn loạn, phá diệt pháp trận.
Pháp trận đang nhanh chóng yếu bớt không thể kiên trì thêm được nữa, đầu tiên là sụp ra ba cái hố to lớn, liên luỵ đến phòng ngự chỉnh thể ổn định.
Tiếp đó Thiên Hậu, Hỗn Độn Cự Long thuận thế xông mở bình chướng, giết vào Đế Thành, phòng ngự Đế Thành nhận phải trí mạng hư hao, uy thế mà pho tượng Đế Quân đang thả ra lập tức sụt giảm.
Khương Phàm gầm lên giận dữ, mang theo Liệp Thần Thương nhanh chóng bạo kích, đối diện xuyên qua đầu pho tượng.
Pho tượng Đế Quân tương đương với cả tòa Đế Thành hóa thân, pháp trận phá diệt để thực lực của hắn nhanh chóng suy yếu.
- Giết...
Bọn người Khương Quỳ phát động ra sát uy cực đại, liên tiếp xé nát bình chướng trước mặt, giết vào Đế Thành.
- Liên hệ Đế Thành lục địa!! Xin mời Đế Quân, giá lâm Thiên Khải!!
Các trấn thủ Đế Thành bọn họ bi phẫn gầm lên, gào thét với các tộc lão ở sâu trong hoàng cung.
Các tộc lão cũng sớm đã bắt đầu liên hệ, nhưng Càn Khôn Đại Táng chôn vùi không gian, cắt đứt hết thảy các đạo ngấn liên hệ, bọn hắn không ngừng trùng kích tế đàn, nhưng không có bất kỳ sự đáp lại nào.
Tuy nhiên, đế huyết Đế Quân lưu lại trên pho tượng lại tồn tại phản ứng vi diệu cùng Đế Quân ở lục địa phía dưới.
Khi Khương Phàm vô tình phá giải pho tượng, điên cuồng cướp đoạt đế huyết ở bên trong, Bắc Thái Đế Quân ở bên trong Đế Thành lục địa đã phát hiện ra dị dạng!
Mạnh như Bắc Thái Đế Quân cũng không nghĩ tới Đế Thành Thiên Khải của mình sẽ gặp phải tập kích, huống chi tin tức mới vừa nhận được lại là cái tên cuồng nhân chiến tranh Khương Phàm kia đang trở về Thương Huyền, cho nên khi pho tượng vừa mới chưa tỉnh lại, hắn chỉ là cảm thấy rất kỳ quái, không có rất để ý.
Cho đến khi... pho tượng tại Đế Thành Thiên Khải bị Khương Phàm triệt để phá huỷ, đế huyết ở phía trên hoàn toàn lọt vào cướp đoạt, rốt cuộc Bắc Thái Đế Quân cũng bừng tỉnh, Thiên Khải Đế Thành... Gặp phải biến cố!
- Đế Thành có biến, Thánh Linh, Thần Tôn, đăng lâm Thiên Khải!
Bắc Thái Đế Quân tự mình xuất hiện, năng lượng kinh khủng khôi phục, như đại dương mênh mông nổi giận bao phủ bầu trời, tiếp đó là tràn ngập đất trời để chúng sinh run sợ.
Mặt đất bao la, mười vạn dặm núi sông đều rõ ràng nghe được tiếng lệnh quát này.
Lăng Tiêu Chiến Thần và các cường giả nhao nhao kinh động, cho dù đang bế quan cũng đều cưỡng ép xuất quan.
Đế Thành có biến?
Phía dưới đang rất bình thường mà.
Chẳng lẽ là... Thiên Khải Đế Thành?
Bắc Thái Đế Quân không đợi bọn người Lăng Tiêu Chiến Thần thì đã bay lên không, trước một bước vượt qua bầu trời, chạy tới tế tràng Thiên Trụ sơn ở ngoài vạn dặm tại Bắc Thái đại lục.
Đế uy vô biên, trời đất hỗn loạn, tất cả trật tự, đại đạo ở xung quanh đều không còn tồn tại ở trước mặt hắn, mà là lâm vào bên trong nghịch loạn vô tận.
Hắn như là hành tẩu ở bên ngoài trật tự, siêu thoát khỏi thế gian, như là thời không đều sụp đổ xung quanh ở xung quanh hắn.
Thiên Khải chiến trường, Tây Bắc Thiên Môn.
- Không sai biệt lắm chỉ?
Đông Hoàng Lăng Tuyệt lo lắng nhìn qua thiên địa quy về hư vô hơn hai ngàn dặm, khẩn trương đến muốn hít thở không thông.
- Ngươi đó, tuổi còn rất trẻ, còn cần rèn luyện, gặp được chuyện cũng đừng hốt hoảng, phải chú ý quan sát, phải dùng tâm tư, lại làm ra phán đoán...
Đông Hoàng Càn đứng chắp tay, dùng lời nói thấm thía dạy bảo.
- Giáo Tôn nói đúng lắm.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt tranh thủ thời gian cúi đầu, không còn dám biểu hiện quá khiếp đảm.
- Ngươi là tương lai thần giáo, cùng đi theo chúng ta, phải chú ý quan sát, chú tâm học tập.
Đông Hoàng Càn bình tĩnh lạnh nhạt.
Đông Hoàng Toại ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu, bởi vì đầu ngón tay Giáo Tôn vác tại sau lưng một mực đang run rẩy kịch liệt, ngay cả 'lời nói thấm thía' tại giờ phút này cũng hoàn toàn khác biệt so với bình thường, cũng rõ ràng là đang cố ý che giấu hoảng hốt.
Dù sao bọn hắn cũng là người phụ trách con đường quan trọng nhất, không chỉ phải cực lực chống cự năng lượng tại Thiên Khuyết sơn nơi đó trùng kích, để thiên môn giữ yên lặng, càng cần tại thời khắc mấu chốt cưỡng ép phá huỷ con đường hơn.
Quá sớm, không được, dễ dàng kinh động trấn thủ phía dưới.
Quá muộn, càng không được, nếu như Đế Quân đột nhiên giết lên, ba người bọn hắn nhìn như cao ngạo Thánh Vương Thánh Hoàng, trong nháy mắt đều có thể bị giây thành cặn bã.
- Không tốt!
Đông Hoàng Toại đột nhiên hét lớn một tiếng.
- Ngọa tào! Tới?
Đông Hoàng Càn la một cái nhảy dựng lên.
- Không có, giải buồn.
Đông Hoàng Toại cười ha ha.
- Thằng ranh con, ngươi cần ăn đòn! Tới đây cho ta!
Đông Hoàng Càn giận dữ, một tay bóp lấy cổ Đông Hoàng Toại, nhét vào nách muốn đánh cho tê người, nhưng đúng vào lúc này, thiên môn đột nhiên nổi lên cường quang, cửa đá đóng chặt ù ù run động, như là liền muốn rộng mở.
- Tới?
Toàn thân Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt lập tức lạnh cả người, tiếp đó là lên tiếng hét to:
- Đánh!!
Ba vị cường giả không gian phóng thích toàn bộ năng lượng đang vận sức chờ phát động, ngưng tụ thành không gian loạn quyền, trút xuống cửa đá.
- Đánh!
Cộc cộc cộc cộc!!
Đông Hoàng Càn đang khẩn trương, sợ hãi và sự điên cuồng, hắn cuồng loạn phóng thích năng lượng không gian, âm điệu cũng thay đổi.
Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt càng sợ hãi hơn, toàn thân đều đang run rẩy, tròng mắt đều trừng đến căng tròn, kẻ đang tới phía dưới chính là Đế Quân, mẫu thân nó, là Đế Quân nha!
Dưới áp lực cực hạn mà cả ba đều điên cuồng phóng thích, hình thành cuồng triều năng lượng hủy trời diệt đất, diễn biến thành lít nha lít nhít trọng quyền không gian giống như mưa to gió lớn vọt vào con đường Thiên Trụ sơn.
Bình thường mà nói, dù là Đông Hoàng Càn thành thần đều khó có khả năng ngăn cản Đế Quân đang muốn giá lâm Thiên Khải, nhưng... Đây là đầu con đường không gian, toàn bộ con đường đều là không gian đạo ấn xen lẫn mà thành.
Đám người Đông Hoàng Càn điên cuồng trùng kích, không đả thương được Đế Quân, lại có thể để con đường đâm đến Thiên Khải vặn vẹo kịch liệt.
Giờ phút này Đế Quân đang cưỡi trên tế đàn, con đường lao thẳng tới Thiên Khải lập tức sôi trào mãnh liệt một như cơn lốc, số lượng lớn sóng triều không gian từ bên trong đổ xuống, trùng kích bầu trời, tàn phá bừa bãi.
Rốt cuộc Đế Quân cũng xác định được phía trên đang xảy ra chuyện lớn, hắn không nhìn con đường đang hoắc loạn, nghịch thiên mà lên, thẳng đến Thiên Khải!
- Ổn định pháp trận!
Các trấn thủ xung quanh tế đàn cao giọng gào thét, cưỡng ép thôi động tế đàn, cỗ vững chắc con đường như trụ trời, bảo đảm Đế Quân lên trời.
Chương 2757 Đế Nộ (1)
- Đánh đi!!
Bọn người Đông Hoàng Càn liên tục đánh, hận không thể mình xông vào tự bạo.
Nhưng thiên môn khó mà ngăn cản lại chậm rãi mở ra, thậm chí bên trong mênh mông ánh sáng tràn ngập đế uy, dâng lên, cuồn cuộn khắp Thiên Khải.
Bọn người Đông Hoàng Càn suýt chút nữa đã muốn quỳ xuống.
Vào thời khắc mấu chốt, xa xa trong hư vô xông ra một thân ảnh.
Khương Phàm giương cánh lăng tiêu, hoành hành giữa chân thực cùng hư không, giống như là đụng nát tầng tầng tước đoạt, lưu lại vết nứt đầy trời, lao thẳng đến Tây Bắc Thiên Môn.
- Tránh ra!!
Một tiếng quát lớn, Khương Phàm giống như một viên thiên thạch giống như ầm vang đụng vào thiên môn.
Thiên môn nguy nga thẳng tắp, giao hòa cùng chiến trường Thiên Khải mênh mông vô biên, mặc dù bạo kích vỡ trong chốc lát đã đánh nát địa tầng, nhấc lên vết nứt, thiên môn lại lù lù bất động.
Mỗi tòa thiên môn đều là tồn tại trong thời gian vô tận, vô cùng kiên cố, trừ phi là tình huống đặc biệt như Đông Nam Thiên Môn lúc trước, nếu không chỉ dựa vào Thần Ma căn bản không động được.
Tuy nhiên thời điểm Khương Phàm giết tới, hắn đã đã lấy Niết Bàn ngưng tụ tam đại phân thân, không chút khách khí nào mà trực tiếp đánh vào con đường phía dưới.
Ba tôn Chu Tước giương cánh gáy to, dọc theo con đường nhanh chóng lao xuống, Phần Thiên Diệt Thế Viêm sinh ra trùng kích cực kỳ thảm liệt đối với con đường không gian, toàn bộ con đường lần nữa biến động.
- Phần Thiên Thần Hoàng?
Đế Quân đã xông đến nửa đường, đối diện chạm vào cùng ba tôn Chu Tước.
Ầm ầm!!
Ba tôn Chu Tước không đợi trực diện với Đế Quân đã liên tiếp nổ nát vụn, bạo động kinh khủng đã làm vỡ nát con đường, chặn ngang nổ nát vụn nó.
Liệt diễm hủy diệt, bạo động kinh khủng, cùng triều cường không gian vỡ vụn, Đế Quân đều bị cưỡng bức đặt ở giữa không trung.
Năng lượng không lay động được thiên môn, lại có thể tạm thời hủy đi con đường.
Con đường từ trên chín tầng trời đến tế đàn phía dưới, liên miên đổ sụp, triều cường không gian không ngừng tàn phá bừa bãi, cuồn cuộn khắp trời đất, các trấn thủ tế đàn đều nhận phải trùng kích, sắc mặt tái nhợt, miệng mũi chảy máu.
- Lập tức đỡ tiếp con đường!
Sắc mặt Bắc Thái Đế Quân hơi trầm xuống, tiếng thét lên ra lệnh uy nghiêm vang vọng khắp dãy Thiên Trụ sơn.
Các trấn thủ tán loạn ở xung quanh tế đàn chật vật hành động, không lo được phàn nàn hay tức giận, lập tức nhét đan dược vào trong miệng, bắt đầu cưỡng ép thôi động con đường.
Lăng Tiêu Chiến Thần, Hoa Thiên Chiến Thần cùng các cường giả của Bắc Thái Đế tộc, đang thành đàn đuổi tới, nhìn thấy con đường bị sụp đổ thì đều chấn kinh lại càng tức giận.
Liệt diễm bạo tạc chiếm cứ cả bầu trời, kéo dài không tiêu tan, mơ hồ có thể thấy là hình dáng của Chu Tước, bễ nghễ trên dãy núi, giống như là đang cười nhạo bọn hắn.
- Phần Thiên Thần Hoàng đang ở Thiên Khải? Hắn không phải vừa rời khỏi Thần Khấp Chi Hải sao?
- Phần Thiên Thần Hoàng đã làm gì? Tuyệt đối không chỉ đơn giản là phá hủy con đường như vậy!
- Cái tên điên này cũng dám chủ động mạo phạm chúng ta, là muốn đánh mất lý trí sao?
Bọn hắn chấn kinh, tức giận, liên tiếp tụ tập đến xung quanh Đế Quân, chờ đợi con đường một lần nữa được tiếp đỡ.
Tế đàn rất nhanh đã nở rộ lên ánh sáng, lít nha lít nhít năng lượng không gian giống như là chạc cây tung hoành xen lẫn, nhanh chóng lan tràn lên bầu trời.
- Rút lui rút lui rút lui!!
- Đông Hoàng Càn, chúng ta là chết hay sống, phải xem ngươi rồi!
Khương Phàm nhịn suy yếu, khàn giọng gào thét.
- Mẫu thân nó, ngươi nhất định phải chơi tới mệnh, sống chết còn do ta?
Đông Hoàng Càn kích phát cánh tay phải của Thần Tôn, gần như điên cuồng mà phóng thích, vạch ra một đạo ngấn hư không kéo dài tới hơn vạn dặm, trong nháy mắt cuốn bọn người Khương Phàm đi.
- Nhanh nhanh nhanh, tiếp tục vẽ!! Vẽ vẽ vẽ! Vẽ vào chỗ chết!!
Khương Phàm lo lắng thúc giục, tim cũng nhảy lên đến cuống họng, nếu thật sự là bị bắt lại, bọn hắn sẽ bị tận diệt.
- Không phải lão tử đang vẽ sao? Ngươi coi đây là chèo thuyền à!!
- Im miệng, tập trung tinh thần, nhanh đi.
- Chết tiệt, ngươi cũng im miệng cho ta!!
Đông Hoàng Càn ông ông cả đầu, thôi động đạo ngấn Không Gian, nhanh chóng mở rộng.
Đông Hoàng Toại cùng Đông Hoàng Lăng Tuyệt bồi bạn ở hai bên, gấp đến mức tròng mắt đều muốn trừng ra ngoài, điên cuồng đến mức quên hết tất cả mà phóng thích năng lượng, mở rộng đạo ngấn Không Gian, bảo đảm bọn người Thiên Hậu đều có thể bị khống chế, không đến mức quên mất ai.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đám Đại Vương căng cứng cả người, trái tim run rẩy, mặc kệ cảnh tượng lộn xộn xẹt qua xung quanh, hận không thể liền nhảy ra Thiên Khải, chạy về Thương Huyền ngay bây giờ.
Vừa rồi bọn hắn có bao nhiêu phách lối, bây giờ lại có sợ hãi bấy nhiêu
Đế Quân muốn lên tới, đó là Đế Quân a!!
Đông Hoàng Càn bị gió lớn thổi loạn cả mái tóc trắng phơ, hắn giống như nổi điên mà cuồng kích hư không, một đạo tiếp lấy một đạo ngấn kéo đến mấy ngàn dặm lại đến hơn vạn dặm, mang theo bọn người Khương Phàm tiếp tục vượt qua không gian.
Cũng may mắn là tất cả hoàng thành Thiên Khải đều đang phong bế, không để ý tới bất kỳ tình huống kỳ lạ nào, bằng không bọn hắn vượt thẳng qua như thế này rất dễ dàng kinh động hoàng thành dọc đường, lọt vào chặn đường.
Khi con đường liên tiếp với Tây Bắc Thiên Môn, Đế Quân và các tùy tùng giá lâm Thiên Khải, bọn người Khương Phàm đã thành công rời khỏi Tây Bắc Bộ Thiên Khải.
Hiện ra ở trước mặt Đế Quân và đám người chính là hư vô hắc ám kéo dài hơn hai ngàn dặm.
Tình huống đã không cần nói cũng biết.
Đế Thành của bọn hắn đã bị hủy!
Tam đại hoàng thành của hoàng đạo phụ thuộc cũng bị tai hoạ ngập đầu!
Các cường giả đế tộc không dám tin vào hai mắt mình, Đế Thành bị tập kích? Loại tình huống này chưa từng nghe thấy, huống chi là xảy ra ở trên người bọn họ!!
Đám người tức giận đến không thể kiềm chế được.
Quá ghê tởm, quá đáng giận, đây quả thực là đánh mặt bọn hắn ngay trước thiên hạ.
Có người hô to muốn đuổi theo, nhưng... đuổi theo hướng nào?
Đám tên điên kia hoàn toàn không có để lại vết tích.
Hoa Thiên Chiến Thần mang theo lửa giận đầy mắt:
- Hắn không thể hoàn thành liệp thần tại hải dương, lại dám chạy đến Thiên Khải tiến công Đế Thành? Thật thua thiệt hắn nghĩ ra, đây là nghèo đến điên rồi sao?
Lăng Tiêu Chiến Thần tức giận gào thét:
- Khinh người quá đáng! Đợi ta giết đến Thương Huyền, ta nhất định sẽ rút lông Chu Tước của hắn, phá hủy xương Chu Tước của hắn, giơ đầu của hắn lên để hắn chứng kiến Thương Huyền hủy diệt!
Giờ khắc này, hai tôn Chiến Thần này thật hận không thể từ bỏ Hắc Ma Đế tộc và Huyết Ma Đế tộc liên thủ Yêu tộc sớm xâm lấn Thương Huyền.
Lại tiếp tục như thế, không chừng tên điên kia lại làm ra cái cử động điên cuồng gì khác nữa.
Chương 2758 Đế Nộ (2)
Đế Quân nhìn qua hư vô hắc ám:
- Trời muốn hắn vong, tất khiến cho cuồng. Ngay cả đánh lén loại Đế Thành nguy hiểm này cũng dám nhấc lên, nói rõ hắn đã cùng đồ mạt lộ, không thể không bí quá hoá liều.
Lăng Tiêu Chiến Thần bực tức nói:
- Hắn không có bất kỳ phần thắng gì, khẳng định sẽ diệt vong! Kiếp trước chết tại Đăng Thiên Kiều, kiếp này sẽ chết tại Thương Huyền đại lục, đây chính là số mệnh của hắn. Nhưng… Vì sao tên khốn kiếp đáng chết này không đi Đế Thành khác?
Đế Quân đi đến hư vô, tìm kiếm mảnh vỡ Đế Thành, lại đột nhiên hỏi một câu:
- Phần Thiên Thần Hoàng đi qua Võ Thần điện, nhưng không có hủy diệt nơi đó, vì sao?
Hoa Thiên Chiến Thần theo ở phía sau, hơi nhíu mày lại.
Khương Phàm có thể hủy diệt Đế Thành, không tính là khó, dù sao cường giả trấn thủ Đế Thành quá ít, nhưng chỉ mười phút ngắn ngủi mà đã hủy diệt được Đế Thành, không hề dễ dàng, nơi này chung quy vẫn là Đế Thành, huống chi... Khương Phàm lại khiến cho hai ngàn dặm sơn hà quy về hư vô, khiến cho ba tòa hoàng thành chôn vùi, loại năng lượng kinh khủng này hẳn là có hi vọng bắt lấy Võ Thần điện.
Lăng Tiêu Chiến Thần nói:
- Hắn không phải không muốn hủy diệt nơi đó, mà là có lo lắng, làm không được! Nếu không, hủy diệt nơi đó, xa so với bôn tập Đế Thành, nguy hiểm cũng càng nhỏ.
Đế Quân nói:
- Liên quan tới sự hợp tác của Võ Thần điện và chúng ta, phải đề cao cảnh giác. Không chỉ phải đề phòng Phần Thiên Thần Hoàng, cũng phải đề phòng Võ Thần điện. Sau khi khai chiến Thương Huyền, có thể tín nhiệm chỉ có thể là người một nhà. Hai người các ngươi, nhất định phải bảo vệ ở bên cạnh Đế Tử. Nhớ kỹ, bất luận có xảy ra bất cứ chuyện gì, đều phải lấy Đế Tử làm chủ!
- Tuân lệnh.
Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần trịnh trọng lĩnh mệnh.
Số lượng Thần Linh của Bắc Thái đại lục bây giờ đã đạt tới quy mô chưa từng có, trừ hai người bọn họ ra thì còn có Đế Tử vừa mới đột phá, có Thiên Mệnh Thần Tôn đã tái tạo thần khu, có Tinh Tú Thần Tôn của Tinh Túc Thần Cung, Cửu Cực Chiến Thần của Cửu Cực Thần Điện, cùng tộc trưởng tiền nhiệm của Đế Thành đang dùng Thần Dương Huyết cùng Hoàng Nê Đài cưỡng ép thúc thăng.
Nhưng, người mạnh nhất bên trong không thể nghi ngờ chính là phụ tá đắc lực của Đế Quân - Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần.
Ngoại trừ cảnh giới cao thâm ra thì thực lực của họ cũng cực kỳ cường hãn.
Trong tất cả Thần Tôn của Nhân tộc, 'Chiến Thần' là một xưng hô rất đặc biệt, phàm được tôn là Chiến Thần, tất nhiên là Thần Tôn cực thiện chiến đấu mà lại cực kỳ cường hãn.
Đế Quân tìm được Đế Thành phiêu đãng trong bóng đêm, tường thành sụp đổ, cung điện phá toái, pho tượng tượng trưng cho hắn thì biến thành mảnh vỡ, phía trên lại còn bị Khương Phàm dùng máu tươi viết xuống mấy chữ —— tìm ta báo thù!
- Điểu nhân đáng chết!
Lăng Tiêu Chiến Thần lên cơn giận dữ.
- Ta không chờ đại chiến Thương Huyền thêm được nữa!
Hoa Thiên Chiến Thần chưa từng chờ mong đại chiến Thương Huyền sắp đến giống như bây giờ, trước đó luôn ôm tâm tính xem náo nhiệt, nhiệm vụ chủ yếu là phải đối kháng cùng Thái Sơ Đế tộc và các tộc yêu ma, đạt được càng nhiều lãnh địa tại thời điểm chia cắt Thương Huyền, nhưng bây giờ, hắn rất có hứng thú va vào cùng Khương Phàm và đám người kia.
Lúc này, thống lĩnh tự biết tội nghiệt đang sợ hãi quỳ gối trước mặt Đế Quân, tự mình xin lỗi.
Hắn chính là Thánh Hoàng phụng mệnh trấn thủ Đế Thành, lại vụng trộm xuống đến hạ giới.
- Mạch ngươi đây, thanh trừ.
Đế Quân chưa từng liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng hạ đạt tru sát lệnh tàn nhẫn.
Tại thời điểm tin tức Thiên Khuyết sơn lọt vào đả kích hủy diệt điên cuồng truyền khắp Thiên Khải, vẩy xuống hạ giới, cũng chính là ngày mùng hai tháng ba, Khương Phàm thuận lợi về tới thế giới Hỗn Độn.
Vừa đi một lần đã gần bốn tháng!
Nhưng không chờ bọn hắn tiến vào thế giới Hỗn Độn, bên trong Thượng Thương đã có người chờ đợi.
- Thu hoạch như thế nào?
Không gian Thượng Thương đột nhiên vỡ nát, trong bóng tối vặn vẹo có một con quái vật xấu xí toàn thân đỏ hồng đứng đấy, đầu có hai cái sừng nhọn, lưng mang theo hai cánh.
Khương Phàm có chút nhíu mày, trong đôi mắt sáng tỏ lưu chuyển lên mê ảnh Chu Tước.
- Cá không có mắc câu, ngươi không có nghe nói sao?
- Ngươi đã hiểu ý của ta.
Quái vật chính là Man Hoang Đế Tổ, khí tức của hắn đã vô cùng khủng bố, mạnh không chỉ gấp đôi so với lúc trước, giống như... di thể hai tôn Ma Hoàng ở Côn Lôn, đều bị chính hắn luyện hóa!
- Ta giống như không phải rất rõ ràng.
- Bên trong Đế Thành hẳn là có đế cốt đi, không có đế cốt, tóm lại là có đế huyết.
Bọn người Thiên Hậu đều âm thầm cảnh giác, quái vật này làm thế nào biết được Thiên Khải sự kiện?
Bây giờ hẳn là vừa mới truyền khắp các Đế tộc, tất cả hoàng tộc hoàng đạo cũng không biết, huống chi là Thương Huyền đoạn tuyệt liên hệ cùng Thiên Khải và ngoại giới!
Sau lưng Man Hoang Đế Tổ xuất hiện nê đài vàng tươi, chìm nổi bên trong hư không hắc ám vô tận:
- Đế cốt đế huyết đều cho ta, ta giao Hoàng Nê Đài cho ngươi. Giao dịch này, ngươi không lỗ.
Khương Phàm lập tức nhìn chằm chằm Hoàng Nê Đài, Man Hoang lại có một tòa.
- Hoàng Nê Đài chỉ là thần vật, giá trị kém xa đế huyết.
- Thật sao??
Man Hoang Đế Tổ chỉ là cười lạnh, con mắt tinh hồng nhìn chằm chằm Khương Phàm.
- Hoàng Nê Đài có thể tạo thần, nhưng đối với chúng ta mà nói, thời gian không đủ.
- Quên đi. Ngươi từ từ hưởng dụng.
Không gian xung quanh Man Hoang Đế Tổ cuồn cuộn, nhanh chóng bao vây hắn.
- Chậm đã!!
Tại một khắc cuối cùng Khương Phàm gọi hắn lại.
Hoàng Nê Đài xác thực không thể nào lại cho bọn hắn tạo thần, nhưng khống chế càng nhiều, càng dễ dàng khống chế chủ nê đài, đó là mấu chốt bên trong mấu chốt.
- Ta muốn đế cốt đế huyết!!
Giọng của Man Hoang Đế Tổ từ trong bóng tối bay ra, khàn khàn lạnh lẽo.
So với thần vật, đế cốt đế huyết lại càng dễ để hắn khôi phục thực lực, nếu như số lượng đầy đủ, hẳn là có thể để hắn trở lại cảnh giới Bán Đế trước khi cuộc chiến Thương Huyền bộc phát.
- Thần cốt thần huyết chiếm đa số, đế cốt đế huyết rất ít.
Khương Phàm từ trong Thông Thiên Tháp lật ra một cây đế cốt, không biết là ở vị trí nào, tựa như là bị luyện hóa, lúc ấy khảm nạm ở trong pho tượng bộ, do bộ phận đế huyết bao quanh.
- Ta muốn toàn bộ!!
- Có chừng có mực đi, giá trị Hoàng Nê Đài chỉ những thứ này.
- Thật sao? Theo ta được biết, ngươi muốn khống chế Phong Thần Đài, thật đúng là cần tòa này của ta.
- Ngươi nói cái gì?
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, vẻ mặt của bọn người Thiên Hậu lập tức cảnh giác.
- Chuyện ta biết, nhiều hơn ngươi. Đế cốt đế huyết đều đưa hết cho ta, ta sẽ cho ngươi Hoàng Nê Đài ngay bây giờ.
Trong bóng tối bay ra thanh âm cười lạnh của Man Hoang Đế Tổ.
Chương 2759 Ma Giới Hoàng Đồ
Hắn lại biết bí mật Phong Thần Đài?
Khương Phàm đột nhiên hoài nghi về thân phận của con quái vật này.
Trước đó đột nhiên xuất hiện, lại có thể ép Huyết Ma Hoàng chạy trốn tại Côn Lôn.
Cái tên gia hỏa tự xưng là thức tỉnh bên trong Man Hoang Tổ Miếu này rốt cuộc là từ bao nhiêu năm trước?
Còn có, quái vật này làm sao biết hắn bôn tập Đế Thành?
Khương Phàm đột nhiên nghĩ đến Sinh Mệnh Thần Điện.
Đưa mắt nhìn khắp Thương Huyền, kẻ biết hắn mạo hiểm trèo lên Thiên Khải trộm Đế Thành, trong thời gian ngắn giống như chỉ có nơi đó.
Mà biết bí mật giữa Hoàng Nê Đài cũng chỉ có nơi đó, nhưng... Lúc ấy hắn không có nói Phong Thần Đài cơ mà.
Huống chi, Man Hoang Đế tộc? Sinh Mệnh Thần Điện?
Hai phe này không thể nào tồn tại liên hệ!!
Khương Phàm nhìn chăm chú hắc ám, từ từ dẫn xuất hai viên đế huyết từ trong Thông Thiên Tháp.
Nói là viên, mỗi viên đều có to như nắm tay, khuấy động mênh mông đế uy, như là Hỗn Loạn Nguyên, để không gian xung quanh sụp đổ, trật tự vỡ vụn, ngay cả tay Khương Phàm đều giống như muốn bị bóp méo.
- Ngươi còn!
- Ta đương nhiên còn!! Một khối đế cốt, hai viên đế huyết, cực hạn của ta!! Ngươi muốn, để lại Hoàng Nê Đài. Không muốn, ném Hoàng Nê Đài đi đi!!
- Nhiều thêm một tòa này của ngươi, trước khi chiến đấu ta cũng không khống chế được Phong Thần Đài, sớm muộn cũng đều là phải săn giết tại chiến trường Thương Huyền.
Khương Phàm biết một khối đế cốt đuổi không được, chỉ có thể nhịn đau lại lấy ra đế huyết.
Gương mặt của bọn người Đông Hoàng Càn đều đang run rẩy, vừa mới hoàn thành ăn cướp, lại bị người khác đánh cướp ngược lại trước cửa nhà?
Nếu như không phải còn cần cùng Man Hoang Đế tộc kết minh, bây giờ bọn hắn thật muốn xé sống hắn.
- Một khối đế cốt, ba viên đế huyết!! Ngươi không lỗ, ta càng mạnh, Chiến tộc càng mạnh, thời gian chống cự Huyết Ma Đế tộc càng lâu! Nếu không chỉ dựa vào lực lượng chúng ta bây giờ, gánh không được một tháng. Chỉ cần ngươi cho ta đế cốt đế huyết, ta cam đoan Man Hoang Đế tộc sẽ ngăn chặn Huyết Ma Đế tộc tại Đông Bắc Bộ hai tháng trở lên!
Man Hoang Đế tộc nhìn chằm chằm đế huyết, ánh mắt lộ ra tham lam, ha ha, ha ha, ha ha ha ha... Đây chính là hắn cần bảo bối!! Thần huyết thần cốt mặc dù có thể giúp hắn khôi phục, nhưng đế huyết đế cốt mới có thể chân chính tỉnh lại đế mạch đang yên lặng trong hắn.
Chỉ cần đế mạch khôi phục, hắn không chỉ có thể mạnh lên, còn có thể chân chính kéo theo tộc nhân trưởng thành.
Huyết Ma tộc? Đó chính là con mồi của hắn!
Hắn muốn sống nuốt Huyết Ma đại lục, trở lại đế vị!!
Khương Phàm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy ra một viên đế huyết, lạnh lùng nói:
- Để lại Hoàng Nê Đài! Đóng giữ Đông Bắc, ba tháng!
Hư không vặn vẹo, Hoàng Nê Đài bị thô lỗ phun ra.
Man Hoang Đế Tổ đạp tan không gian, xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm, trực tiếp cuốn đế huyết đế cốt đi, biến mất không còn bóng dáng.
Bầu không khí thoáng kiềm chế.
Đế cốt đế huyết không thể nghi ngờ là thu hoạch quan trọng nhất trong lần bôn tập này, lại bị quái vật đoạt đi.
Mặc dù đạt được Hoàng Nê Đài cùng cam đoan, nhưng... Vậy mà vui mừng không nổi.
- Còn có đế huyết không?
Đông Hoàng Càn cũng không biết Khương Phàm cuốn đi bao nhiêu đế huyết.
- Còn lại ba giọt.
Trên đường Khương Phàm còn tính toán để mình dùng ba giọt, tất cả bọn người Đông Hoàng Như Ảnh dùng đế huyết đế cốt, cưỡng ép đẩy lên Thần Linh cảnh.
Kết quả...
- Lão yêu quái thực sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Đông Hoàng Càn lắc đầu, nếu như không phải cần Man Hoang Đế tộc ngăn cản Huyết Ma đại lục cùng Ma tộc hải vực, há có thể chịu khuất nhục này.
- Cũng coi như có thể, ít nhất là đến trao đổi, không phải tới cứng đoạt.
Đông Hoàng Toại khổ sở nói.
- Tám tòa.
Khương Phàm nhìn Hoàng Nê Đài, cảm xúc uất ức và mong đợi hỗn tạp cùng một chỗ, để hắn vô cùng khó chịu.
Thiên Hậu nói:
- Tốt nhất là có thể gom góp mười một tòa, bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm.
Khương Phàm thở phào một hơi:
- Gom góp mười toà là được, mười một tòa... Khó quá...
Đám người lắc đầu, nhấc tinh thần lên, một lần nữa về tới thế giới Hỗn Độn.
Kết quả vừa trở lại bên trong, lại lần nữa bị người khác ngăn chặn.
Là Đông Hoàng Trấn Nguyên.
Sớm tại tháng mười một năm ngoái đã thụ mệnh bồi tiếp ma hồn của Thôn Thiên Ma Hoàng, đi ra bên ngoài tìm kiếm ma đồ, đến bây giờ đã là nửa năm.
- Ngươi trở về, Ma Giới Hoàng Đồ đâu?
Khương Phàm quan sát đến thể hiện của Đông Hoàng Trấn Nguyên, chờ mong có thể có tin tức tốt.
- Chúng ta đã trở về từ tháng trước. Ma Giới Hoàng Đồ...
- Tìm được hay là không tìm được?
- Ngài vẫn là tự mình đi gặp hắn đi.
- Tin tức tốt hay là tin tức xấu!!
- Cũng có tin tức tốt, cũng có tin tức xấu.
-...
Đông Hoàng Trấn Nguyên mang theo Khương Phàm chạy tới sâu trong thế giới Hỗn Độn.
Hồn phách của Thôn Thiên Ma Hoàng đang chỉ đạo các tộc nhân Sát Đồ tu luyện võ pháp, nhìn thấy Khương Phàm tới, lập tức nói:
- Ta rõ ràng có thể cảm giác được Ma Giới Hoàng Đồ vẫn tồn tại, nhưng tìm khắp Cửu Châu Thập Tam Hải đều không có phát hiện tung tích.
- Là thất lạc ở sâu trong đại lục nào đó.
- Nếu như đang tại đại lục nào đó, ta chỉ cần tới gần Tân Hải thì đã có thể xác định có ở đó hay không, lại đang phương vị nào, nhưng từ đầu đến cuối ta đều không có bất cứ cảm ứng nào. Ta có thể xác định không tại từng cái đại lục, cũng không tại hải vực nào đó. Lúc trước bồi tiếp Tịch Nhan tiến vào U Minh Địa Ngục, cũng không ở trong đó.
- Sau đó thì sao? Đừng nói với ta là bị một vị Đế Quân nào đó bí mật khống chế.
Tâm tình tốt của Khương Phàm bị tiêu hao một chút xíu.
- Nếu như bị Đế Quân trấn áp, lại giấu trong Đế Thành, ta hẳn là hoàn toàn không cảm giác được bất cứ tồn tại gì. Nhưng... Ma Giới Hoàng Đồ vẫn mãi cho ta một cảm giác rất phiêu miểu.
- Nói thẳng suy đoán của ngươi.
- Ta hoài nghi Ma Giới Hoàng Đồ bay tới vũ trụ hư vô, cũng chính là ngoài Cửu Thiên, trong vũ trụ hắc ám phía trên Thiên Khải.
- Ý của ngươi là...
- Để tiểu lão đầu này theo giúp ta đi Thiên Khải chiến trường tìm xem.
Đông Hoàng Trấn Nguyên đứng ở bên cạnh im lặng lắc đầu, tiểu lão đầu nhi?
Ta cùng ngươi đi nửa năm, liền đổi lấy một cái xưng hô như thế?
Khương Phàm nói:
- Vậy liền đi đi.
Thôn Thiên Ma Hoàng nói:
- Ta muốn đi, nhưng tiểu lão đầu nhi không đi.
Đông Hoàng Trấn Nguyên cười khổ nói:
- Nếu quả thật Ma Giới Hoàng Đồ phiêu ở trong vũ trụ hư vô, khẳng định là rất rất xa, xa tới không cách nào tưởng tượng được nổi, mặc dù ta là võ giả không gian, nhưng bình thường đều di chuyển tiếp xúc cùng hư không thế giới. Có nói các ngươi cũng không hiểu rõ, dù sao cũng chính là... Rất nguy hiểm! Vô cùng nguy hiểm!
Nhìn thấy Khương Phàm dùng ánh mắt hồ nghi nhìn hắn, Đông Hoàng Trấn Nguyên lại bổ sung:
- Tựa như ta là một con cá sinh sống trong biển, hắn hết lần này tới lần khác muốn dẫn ta đến trong biển sâu phiêu lưu tìm một viên trân châu. Tìm không tìm được là một chuyện, nhưng làm sao trở về mới là vấn đề lớn!
Chương 2760 Mưu Đồ Bí Mật Bất Hủ Thần Sơn (1)
Đông Hoàng Trấn Nguyên nói mà lắc đầu liên tục, thật vất vả bởi vì Thần Dương Huyết kích phát tiềm lực linh văn, tại năm trăm tuổi lột xác ra linh văn Thánh Hoàng Thiên phẩm, mặc dù đời này chưa chắc có hi vọng chân chính tiến vào Thánh Hoàng, nhưng tiềm lực linh văn cường hãn đủ để hắn đối kháng cùng một ít Thánh Hoàng.
Hắn cũng không muốn còn chưa có phát huy nhiệt lượng thừa, thì lại mê thất lúc đang ở trong hư vô vũ trụ... Tại vô hạn giá lạnh bên trong chết héo... Khương Phàm hỏi:
- Ngươi xác định Ma Giới Hoàng Đồ đang ở trong hư vô vũ trụ?
Thôn Thiên Ma Hoàng nói:
- Khả năng cực lớn.
Khương Phàm thận trọng tự định giá một lát, nói:
- Trấn Nguyên tiền bối tuổi tác đã cao, không thích hợp đến hư vô vũ trụ, ta có thể thay ngươi mời Đông Hoàng Toại. Hắn là Thánh Hoàng, thực lực mạnh hơn, tạo nghệ không gian cao hơn. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
- Nếu nơi đó có cược mệnh nguy hiểm, có phải ngươi phải làm chút biểu thị gì hay không?
- Đợi ta trở về, săn giết Thần Tôn, quỹ lấy thần huyết!!
- Ngươi có phần tâm ý này, ta đi bàn bạc giúp ngươi. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì? Có chuyện gì cứ nói thẳng!!
- Ngươi muốn đi Thiên Khải chiến trường như thế nào? Đi đường vòng qua Hắc Ma đại lục sao?
- Quá phiền phức, dùng Thông Thiên Tháp của ngươi.
- Có thể, tuy nhiên...
- Nói!! Có chuyện gì thì cứ nói thẳng!!
- Ta phóng thích thứ này một lần, tiêu hao rất nhiều, mà chúng ta mới vừa chọc họa ở Thiên Khải, lại mạo hiểm xuyên suốt liên hệ, nguy hiểm sẽ rất lớn. Ta cũng không lừa ngươi, như vậy đi, dựa theo giá thị trường bình thường, ngươi lại không điều kiện giúp ta đánh một lần nữa đi.
Thôn Thiên Ma Hoàng từ từ ngưng kết hồn khí, bày biện ra hình dáng một Cự Ma, ở trên cao quan sát Khương Phàm.
Đây không phải đe doạ?
Còn giá thị trường bình thường?
- Không cần chê đắt, ta thuộc về lũng đoạn ngành nghề, giá cả chính là hơi cao. Nếu như ngươi không chấp nhận được, đi đại lục khác, từ thiên môn trèo lên Thiên Khải. Nếu như muốn từ nơi này trực tiếp tiến tới Thiên Khải thì phải lại không điều kiện giúp ta đánh một lần, tính cả bốn trận ước định trước đó, hết thảy năm trận.
Thôn Thiên Ma Hoàng giận dữ hằm hằm nhìn Khương Phàm thật lâu:
- Anh danh một thế của Đan Hoàng sớm muộn cũng hủy ở trên tay tên đồ đệ ti tiện như ngươi đây!
Tâm tình Khương Phàm đã hơi tốt hơn một chút, nói:
- Vậy cứ quyết định như thế, Trấn Nguyên tiền bối đi về nghỉ ngơi đi, ta đi tìm Đông Hoàng Toại nói chuyện.
Đông Hoàng Trấn Nguyên thở dài, lắc đầu:
- Cũng được, vẫn là để ta đi đi.
- Ngài... Thân thể có thể chịu được sao?
- Không chịu cũng phải chịu thôi.
Đông Hoàng Trấn Nguyên rất bất đắc dĩ, chiến tranh sắp bộc phát, hai vị Thánh Hoàng như Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại càng cần tu dưỡng trưởng thành hơn, Thánh Vương Thánh Linh khác lại không có đầy đủ kinh nghiệm, nếu như Khương Phàm kiên trì muốn tìm Ma Giới Hoàng Đồ, chỉ có thể là hắn.
Khương Phàm vội vàng nói tạ ơn:
- Ngài bị liên lụy, ta sẽ xin mời cho ngài từ mấy viên đan dược chỗ Đan Hoàng.
Đông Hoàng Trấn Nguyên nói:
- Đúng rồi, nơi này còn tới một vị khách, là Bất Hủ Thần Sơn. Lúc các ngươi vừa rời khỏi thì họ liền đến, vẫn luôn chờ ở đây.
- Hỏa Lạc?
Mặc Dao ngửa đầu, kinh ngạc nhìn cự thú thần tuấn oai hùng vảy đen ở trước mặt.
Tám cái đầu hoàn chỉnh, một cái đầu hắc ám sắp thành hình.
Ngũ Hành Phong Lôi Quang cùng Ám, đây không phải chính là biểu tượng của Tổ Kỳ Lân sao?
Hỏa Lạc vậy mà thật... Thật... thật sự đã thức tỉnh tổ mạch trong truyền thuyết??
- Mặc Dao, đã lâu không gặp.
Tám cái đầu của Tổ Kỳ Lân có chút rủ xuống, nhìn đồng bạn đã từng, cũng không khỏi có chút than thở.
Ngay lúc đó nó khư khư cố chấp, chỉ là xuất phát từ không cam lòng cùng truy tìm đối với huyết mạch, thật không nghĩ tới mình có thể thành công.
Mà lúc đó hy vọng xa vời cao nhất chỉ là Mặc Kỳ Lân, bây giờ không chỉ có tám cái đầu đã vô cùng cường đại, mà cái đầu tượng trưng cho hắc ám cũng bởi vì Thiên Hậu đạt được uy lực thái âm mà nhận lấy kích phát, lột xác thành hình ở trong tầm tay.
Sau khi kinh ngạc, hốc mắt Mặc Dao dần dần ướt át, kích động nói:
- Chúc mừng ngươi, ngươi thật sự đã làm được. Ta kiêu ngạo vì ngươi.
- Là có Thiên Hậu và Khương Phàm trợ giúp ta mới có thể có ngày hôm nay.
Tổ Kỳ Lân thật sự rất cảm kích Khương Phàm và Thiên Hậu, sau khi cái đầu hắc ám chân chính thành hình, chính là ngưng tụ Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt, Chí Tôn cốt thành hình, một khắc này, chính là thời điểm để nó trùng kích Thần Linh.
Khi nó chân chính bước lên Thần Linh cảnh thì có thể tái hiện vinh quang tiên tổ, tái hiện huy hoàng của Kỳ Lân Yêu tộc.
Hỗn chiến Thương Huyền sắp đến, chính là cơ hội để nó đại biểu Kỳ Lân Yêu tộc, chứng minh với Yêu tộc khắp thiên hạ.
Nó thẳng tiến không lùi, không sợ hãi, cho dù là chiến tử, cũng muốn để thời đại này nhớ kỹ cái danh Kỳ Lân, thực lực của Tổ Kỳ Lân.
- Ca ca đi cùng ta. Lúc vừa tới, một tên hỗn đản gạt chúng ta nói các ngươi đang bế quan, bảo chúng ta chậm rãi chờ lấy, kết quả chờ đợi ròng rã hai tháng, ca ca chờ không nổi, đi về trước.
Mặc Dao nhớ tới nam tử ngồi trên xe lăn kia thì tức giận.
Ca ca nghiêm trọng hoài nghi Hỏa Lạc căn bản không có biến thành Tổ Kỳ Lân, cho nên tên hỗn đản kia mới cố ý kéo dài thời gian, trong cơn tức giận mới đi về trước, nàng kiên trì ở lại nơi này, chính là muốn nhìn tên hỗn đản kia lúc nào để nàng gặp một lần.
Không nghĩ tới, Phần Thiên Thần Hoàng lại mang theo đội ngũ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
- Tên hỗn đản kia là bằng hữu của Khương Phàm, là quân sư được mời tới, cũng là hầu của thần triều.
- Lợi hại như vậy? Nhìn chẳng ra sao cả.
- Thoạt nhìn là chẳng ra sao cả.
- Chẳng ra sao sao có thể xưng hầu? Mấy người các ngươi không có được mười mấy ai?
- Ba vị hầu, hắn là một trong số đó. Năng lực của hắn không thích hợp để chiến đấu, nhưng thích hợp để quản lý.
- Năng lực gì?
- Ngươi suy nghĩ gì, hắn đều biết, ý nghĩ của tất cả mọi người xung quanh, đều ở trong đầu hắn. Bao gồm cả khi ngươi mắng hắn.
Mặc Dao che lấy môi đỏ, trừng to mắt, trực nhìn Tổ Kỳ Lân.
Tổ Kỳ Lân nói:
- Không cần khẩn trương, hắn sẽ không để vào trong lòng.
Đôi mắt to của Mặc Dao vụt sáng, mặt mũi tràn đầy xấu hổ.
Có thể nhìn trộm ý nghĩ?
Trên đời còn có linh văn như thế này?
Ta đâu chỉ mắng hắn, ta còn... Còn...
Tổ Kỳ Lân hỏi:
- Bây giờ Bất Hủ Thần Sơn như thế nào? Thái Sơ Đế tộc có làm khó dễ các ngươi hay không.
- Lão tặc, cám ơn tài nguyên của ngươi, ta sẽ dùng bảo vật bên trong Đế Thành bồi dưỡng Thần Tôn mới, săn giết con dân Bắc Thái Đế tộc ngươi!
Khương Phàm thể hiện dữ tợn, ba tôn Chu Tước nhấc lên tuyệt thế sát uy, liên tiếp đánh tới gần bình chướng, sau đó... Tự bạo...
Gần như ba tôn Thần Linh tự bạo một cách khủng bố, nhấc lên uy lực diệt thế giống như biển động, trùng kích sóng triều hỗn loạn, phá diệt pháp trận.
Pháp trận đang nhanh chóng yếu bớt không thể kiên trì thêm được nữa, đầu tiên là sụp ra ba cái hố to lớn, liên luỵ đến phòng ngự chỉnh thể ổn định.
Tiếp đó Thiên Hậu, Hỗn Độn Cự Long thuận thế xông mở bình chướng, giết vào Đế Thành, phòng ngự Đế Thành nhận phải trí mạng hư hao, uy thế mà pho tượng Đế Quân đang thả ra lập tức sụt giảm.
Khương Phàm gầm lên giận dữ, mang theo Liệp Thần Thương nhanh chóng bạo kích, đối diện xuyên qua đầu pho tượng.
Pho tượng Đế Quân tương đương với cả tòa Đế Thành hóa thân, pháp trận phá diệt để thực lực của hắn nhanh chóng suy yếu.
- Giết...
Bọn người Khương Quỳ phát động ra sát uy cực đại, liên tiếp xé nát bình chướng trước mặt, giết vào Đế Thành.
- Liên hệ Đế Thành lục địa!! Xin mời Đế Quân, giá lâm Thiên Khải!!
Các trấn thủ Đế Thành bọn họ bi phẫn gầm lên, gào thét với các tộc lão ở sâu trong hoàng cung.
Các tộc lão cũng sớm đã bắt đầu liên hệ, nhưng Càn Khôn Đại Táng chôn vùi không gian, cắt đứt hết thảy các đạo ngấn liên hệ, bọn hắn không ngừng trùng kích tế đàn, nhưng không có bất kỳ sự đáp lại nào.
Tuy nhiên, đế huyết Đế Quân lưu lại trên pho tượng lại tồn tại phản ứng vi diệu cùng Đế Quân ở lục địa phía dưới.
Khi Khương Phàm vô tình phá giải pho tượng, điên cuồng cướp đoạt đế huyết ở bên trong, Bắc Thái Đế Quân ở bên trong Đế Thành lục địa đã phát hiện ra dị dạng!
Mạnh như Bắc Thái Đế Quân cũng không nghĩ tới Đế Thành Thiên Khải của mình sẽ gặp phải tập kích, huống chi tin tức mới vừa nhận được lại là cái tên cuồng nhân chiến tranh Khương Phàm kia đang trở về Thương Huyền, cho nên khi pho tượng vừa mới chưa tỉnh lại, hắn chỉ là cảm thấy rất kỳ quái, không có rất để ý.
Cho đến khi... pho tượng tại Đế Thành Thiên Khải bị Khương Phàm triệt để phá huỷ, đế huyết ở phía trên hoàn toàn lọt vào cướp đoạt, rốt cuộc Bắc Thái Đế Quân cũng bừng tỉnh, Thiên Khải Đế Thành... Gặp phải biến cố!
- Đế Thành có biến, Thánh Linh, Thần Tôn, đăng lâm Thiên Khải!
Bắc Thái Đế Quân tự mình xuất hiện, năng lượng kinh khủng khôi phục, như đại dương mênh mông nổi giận bao phủ bầu trời, tiếp đó là tràn ngập đất trời để chúng sinh run sợ.
Mặt đất bao la, mười vạn dặm núi sông đều rõ ràng nghe được tiếng lệnh quát này.
Lăng Tiêu Chiến Thần và các cường giả nhao nhao kinh động, cho dù đang bế quan cũng đều cưỡng ép xuất quan.
Đế Thành có biến?
Phía dưới đang rất bình thường mà.
Chẳng lẽ là... Thiên Khải Đế Thành?
Bắc Thái Đế Quân không đợi bọn người Lăng Tiêu Chiến Thần thì đã bay lên không, trước một bước vượt qua bầu trời, chạy tới tế tràng Thiên Trụ sơn ở ngoài vạn dặm tại Bắc Thái đại lục.
Đế uy vô biên, trời đất hỗn loạn, tất cả trật tự, đại đạo ở xung quanh đều không còn tồn tại ở trước mặt hắn, mà là lâm vào bên trong nghịch loạn vô tận.
Hắn như là hành tẩu ở bên ngoài trật tự, siêu thoát khỏi thế gian, như là thời không đều sụp đổ xung quanh ở xung quanh hắn.
Thiên Khải chiến trường, Tây Bắc Thiên Môn.
- Không sai biệt lắm chỉ?
Đông Hoàng Lăng Tuyệt lo lắng nhìn qua thiên địa quy về hư vô hơn hai ngàn dặm, khẩn trương đến muốn hít thở không thông.
- Ngươi đó, tuổi còn rất trẻ, còn cần rèn luyện, gặp được chuyện cũng đừng hốt hoảng, phải chú ý quan sát, phải dùng tâm tư, lại làm ra phán đoán...
Đông Hoàng Càn đứng chắp tay, dùng lời nói thấm thía dạy bảo.
- Giáo Tôn nói đúng lắm.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt tranh thủ thời gian cúi đầu, không còn dám biểu hiện quá khiếp đảm.
- Ngươi là tương lai thần giáo, cùng đi theo chúng ta, phải chú ý quan sát, chú tâm học tập.
Đông Hoàng Càn bình tĩnh lạnh nhạt.
Đông Hoàng Toại ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu, bởi vì đầu ngón tay Giáo Tôn vác tại sau lưng một mực đang run rẩy kịch liệt, ngay cả 'lời nói thấm thía' tại giờ phút này cũng hoàn toàn khác biệt so với bình thường, cũng rõ ràng là đang cố ý che giấu hoảng hốt.
Dù sao bọn hắn cũng là người phụ trách con đường quan trọng nhất, không chỉ phải cực lực chống cự năng lượng tại Thiên Khuyết sơn nơi đó trùng kích, để thiên môn giữ yên lặng, càng cần tại thời khắc mấu chốt cưỡng ép phá huỷ con đường hơn.
Quá sớm, không được, dễ dàng kinh động trấn thủ phía dưới.
Quá muộn, càng không được, nếu như Đế Quân đột nhiên giết lên, ba người bọn hắn nhìn như cao ngạo Thánh Vương Thánh Hoàng, trong nháy mắt đều có thể bị giây thành cặn bã.
- Không tốt!
Đông Hoàng Toại đột nhiên hét lớn một tiếng.
- Ngọa tào! Tới?
Đông Hoàng Càn la một cái nhảy dựng lên.
- Không có, giải buồn.
Đông Hoàng Toại cười ha ha.
- Thằng ranh con, ngươi cần ăn đòn! Tới đây cho ta!
Đông Hoàng Càn giận dữ, một tay bóp lấy cổ Đông Hoàng Toại, nhét vào nách muốn đánh cho tê người, nhưng đúng vào lúc này, thiên môn đột nhiên nổi lên cường quang, cửa đá đóng chặt ù ù run động, như là liền muốn rộng mở.
- Tới?
Toàn thân Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt lập tức lạnh cả người, tiếp đó là lên tiếng hét to:
- Đánh!!
Ba vị cường giả không gian phóng thích toàn bộ năng lượng đang vận sức chờ phát động, ngưng tụ thành không gian loạn quyền, trút xuống cửa đá.
- Đánh!
Cộc cộc cộc cộc!!
Đông Hoàng Càn đang khẩn trương, sợ hãi và sự điên cuồng, hắn cuồng loạn phóng thích năng lượng không gian, âm điệu cũng thay đổi.
Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt càng sợ hãi hơn, toàn thân đều đang run rẩy, tròng mắt đều trừng đến căng tròn, kẻ đang tới phía dưới chính là Đế Quân, mẫu thân nó, là Đế Quân nha!
Dưới áp lực cực hạn mà cả ba đều điên cuồng phóng thích, hình thành cuồng triều năng lượng hủy trời diệt đất, diễn biến thành lít nha lít nhít trọng quyền không gian giống như mưa to gió lớn vọt vào con đường Thiên Trụ sơn.
Bình thường mà nói, dù là Đông Hoàng Càn thành thần đều khó có khả năng ngăn cản Đế Quân đang muốn giá lâm Thiên Khải, nhưng... Đây là đầu con đường không gian, toàn bộ con đường đều là không gian đạo ấn xen lẫn mà thành.
Đám người Đông Hoàng Càn điên cuồng trùng kích, không đả thương được Đế Quân, lại có thể để con đường đâm đến Thiên Khải vặn vẹo kịch liệt.
Giờ phút này Đế Quân đang cưỡi trên tế đàn, con đường lao thẳng tới Thiên Khải lập tức sôi trào mãnh liệt một như cơn lốc, số lượng lớn sóng triều không gian từ bên trong đổ xuống, trùng kích bầu trời, tàn phá bừa bãi.
Rốt cuộc Đế Quân cũng xác định được phía trên đang xảy ra chuyện lớn, hắn không nhìn con đường đang hoắc loạn, nghịch thiên mà lên, thẳng đến Thiên Khải!
- Ổn định pháp trận!
Các trấn thủ xung quanh tế đàn cao giọng gào thét, cưỡng ép thôi động tế đàn, cỗ vững chắc con đường như trụ trời, bảo đảm Đế Quân lên trời.
Chương 2757 Đế Nộ (1)
- Đánh đi!!
Bọn người Đông Hoàng Càn liên tục đánh, hận không thể mình xông vào tự bạo.
Nhưng thiên môn khó mà ngăn cản lại chậm rãi mở ra, thậm chí bên trong mênh mông ánh sáng tràn ngập đế uy, dâng lên, cuồn cuộn khắp Thiên Khải.
Bọn người Đông Hoàng Càn suýt chút nữa đã muốn quỳ xuống.
Vào thời khắc mấu chốt, xa xa trong hư vô xông ra một thân ảnh.
Khương Phàm giương cánh lăng tiêu, hoành hành giữa chân thực cùng hư không, giống như là đụng nát tầng tầng tước đoạt, lưu lại vết nứt đầy trời, lao thẳng đến Tây Bắc Thiên Môn.
- Tránh ra!!
Một tiếng quát lớn, Khương Phàm giống như một viên thiên thạch giống như ầm vang đụng vào thiên môn.
Thiên môn nguy nga thẳng tắp, giao hòa cùng chiến trường Thiên Khải mênh mông vô biên, mặc dù bạo kích vỡ trong chốc lát đã đánh nát địa tầng, nhấc lên vết nứt, thiên môn lại lù lù bất động.
Mỗi tòa thiên môn đều là tồn tại trong thời gian vô tận, vô cùng kiên cố, trừ phi là tình huống đặc biệt như Đông Nam Thiên Môn lúc trước, nếu không chỉ dựa vào Thần Ma căn bản không động được.
Tuy nhiên thời điểm Khương Phàm giết tới, hắn đã đã lấy Niết Bàn ngưng tụ tam đại phân thân, không chút khách khí nào mà trực tiếp đánh vào con đường phía dưới.
Ba tôn Chu Tước giương cánh gáy to, dọc theo con đường nhanh chóng lao xuống, Phần Thiên Diệt Thế Viêm sinh ra trùng kích cực kỳ thảm liệt đối với con đường không gian, toàn bộ con đường lần nữa biến động.
- Phần Thiên Thần Hoàng?
Đế Quân đã xông đến nửa đường, đối diện chạm vào cùng ba tôn Chu Tước.
Ầm ầm!!
Ba tôn Chu Tước không đợi trực diện với Đế Quân đã liên tiếp nổ nát vụn, bạo động kinh khủng đã làm vỡ nát con đường, chặn ngang nổ nát vụn nó.
Liệt diễm hủy diệt, bạo động kinh khủng, cùng triều cường không gian vỡ vụn, Đế Quân đều bị cưỡng bức đặt ở giữa không trung.
Năng lượng không lay động được thiên môn, lại có thể tạm thời hủy đi con đường.
Con đường từ trên chín tầng trời đến tế đàn phía dưới, liên miên đổ sụp, triều cường không gian không ngừng tàn phá bừa bãi, cuồn cuộn khắp trời đất, các trấn thủ tế đàn đều nhận phải trùng kích, sắc mặt tái nhợt, miệng mũi chảy máu.
- Lập tức đỡ tiếp con đường!
Sắc mặt Bắc Thái Đế Quân hơi trầm xuống, tiếng thét lên ra lệnh uy nghiêm vang vọng khắp dãy Thiên Trụ sơn.
Các trấn thủ tán loạn ở xung quanh tế đàn chật vật hành động, không lo được phàn nàn hay tức giận, lập tức nhét đan dược vào trong miệng, bắt đầu cưỡng ép thôi động con đường.
Lăng Tiêu Chiến Thần, Hoa Thiên Chiến Thần cùng các cường giả của Bắc Thái Đế tộc, đang thành đàn đuổi tới, nhìn thấy con đường bị sụp đổ thì đều chấn kinh lại càng tức giận.
Liệt diễm bạo tạc chiếm cứ cả bầu trời, kéo dài không tiêu tan, mơ hồ có thể thấy là hình dáng của Chu Tước, bễ nghễ trên dãy núi, giống như là đang cười nhạo bọn hắn.
- Phần Thiên Thần Hoàng đang ở Thiên Khải? Hắn không phải vừa rời khỏi Thần Khấp Chi Hải sao?
- Phần Thiên Thần Hoàng đã làm gì? Tuyệt đối không chỉ đơn giản là phá hủy con đường như vậy!
- Cái tên điên này cũng dám chủ động mạo phạm chúng ta, là muốn đánh mất lý trí sao?
Bọn hắn chấn kinh, tức giận, liên tiếp tụ tập đến xung quanh Đế Quân, chờ đợi con đường một lần nữa được tiếp đỡ.
Tế đàn rất nhanh đã nở rộ lên ánh sáng, lít nha lít nhít năng lượng không gian giống như là chạc cây tung hoành xen lẫn, nhanh chóng lan tràn lên bầu trời.
- Rút lui rút lui rút lui!!
- Đông Hoàng Càn, chúng ta là chết hay sống, phải xem ngươi rồi!
Khương Phàm nhịn suy yếu, khàn giọng gào thét.
- Mẫu thân nó, ngươi nhất định phải chơi tới mệnh, sống chết còn do ta?
Đông Hoàng Càn kích phát cánh tay phải của Thần Tôn, gần như điên cuồng mà phóng thích, vạch ra một đạo ngấn hư không kéo dài tới hơn vạn dặm, trong nháy mắt cuốn bọn người Khương Phàm đi.
- Nhanh nhanh nhanh, tiếp tục vẽ!! Vẽ vẽ vẽ! Vẽ vào chỗ chết!!
Khương Phàm lo lắng thúc giục, tim cũng nhảy lên đến cuống họng, nếu thật sự là bị bắt lại, bọn hắn sẽ bị tận diệt.
- Không phải lão tử đang vẽ sao? Ngươi coi đây là chèo thuyền à!!
- Im miệng, tập trung tinh thần, nhanh đi.
- Chết tiệt, ngươi cũng im miệng cho ta!!
Đông Hoàng Càn ông ông cả đầu, thôi động đạo ngấn Không Gian, nhanh chóng mở rộng.
Đông Hoàng Toại cùng Đông Hoàng Lăng Tuyệt bồi bạn ở hai bên, gấp đến mức tròng mắt đều muốn trừng ra ngoài, điên cuồng đến mức quên hết tất cả mà phóng thích năng lượng, mở rộng đạo ngấn Không Gian, bảo đảm bọn người Thiên Hậu đều có thể bị khống chế, không đến mức quên mất ai.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đám Đại Vương căng cứng cả người, trái tim run rẩy, mặc kệ cảnh tượng lộn xộn xẹt qua xung quanh, hận không thể liền nhảy ra Thiên Khải, chạy về Thương Huyền ngay bây giờ.
Vừa rồi bọn hắn có bao nhiêu phách lối, bây giờ lại có sợ hãi bấy nhiêu
Đế Quân muốn lên tới, đó là Đế Quân a!!
Đông Hoàng Càn bị gió lớn thổi loạn cả mái tóc trắng phơ, hắn giống như nổi điên mà cuồng kích hư không, một đạo tiếp lấy một đạo ngấn kéo đến mấy ngàn dặm lại đến hơn vạn dặm, mang theo bọn người Khương Phàm tiếp tục vượt qua không gian.
Cũng may mắn là tất cả hoàng thành Thiên Khải đều đang phong bế, không để ý tới bất kỳ tình huống kỳ lạ nào, bằng không bọn hắn vượt thẳng qua như thế này rất dễ dàng kinh động hoàng thành dọc đường, lọt vào chặn đường.
Khi con đường liên tiếp với Tây Bắc Thiên Môn, Đế Quân và các tùy tùng giá lâm Thiên Khải, bọn người Khương Phàm đã thành công rời khỏi Tây Bắc Bộ Thiên Khải.
Hiện ra ở trước mặt Đế Quân và đám người chính là hư vô hắc ám kéo dài hơn hai ngàn dặm.
Tình huống đã không cần nói cũng biết.
Đế Thành của bọn hắn đã bị hủy!
Tam đại hoàng thành của hoàng đạo phụ thuộc cũng bị tai hoạ ngập đầu!
Các cường giả đế tộc không dám tin vào hai mắt mình, Đế Thành bị tập kích? Loại tình huống này chưa từng nghe thấy, huống chi là xảy ra ở trên người bọn họ!!
Đám người tức giận đến không thể kiềm chế được.
Quá ghê tởm, quá đáng giận, đây quả thực là đánh mặt bọn hắn ngay trước thiên hạ.
Có người hô to muốn đuổi theo, nhưng... đuổi theo hướng nào?
Đám tên điên kia hoàn toàn không có để lại vết tích.
Hoa Thiên Chiến Thần mang theo lửa giận đầy mắt:
- Hắn không thể hoàn thành liệp thần tại hải dương, lại dám chạy đến Thiên Khải tiến công Đế Thành? Thật thua thiệt hắn nghĩ ra, đây là nghèo đến điên rồi sao?
Lăng Tiêu Chiến Thần tức giận gào thét:
- Khinh người quá đáng! Đợi ta giết đến Thương Huyền, ta nhất định sẽ rút lông Chu Tước của hắn, phá hủy xương Chu Tước của hắn, giơ đầu của hắn lên để hắn chứng kiến Thương Huyền hủy diệt!
Giờ khắc này, hai tôn Chiến Thần này thật hận không thể từ bỏ Hắc Ma Đế tộc và Huyết Ma Đế tộc liên thủ Yêu tộc sớm xâm lấn Thương Huyền.
Lại tiếp tục như thế, không chừng tên điên kia lại làm ra cái cử động điên cuồng gì khác nữa.
Chương 2758 Đế Nộ (2)
Đế Quân nhìn qua hư vô hắc ám:
- Trời muốn hắn vong, tất khiến cho cuồng. Ngay cả đánh lén loại Đế Thành nguy hiểm này cũng dám nhấc lên, nói rõ hắn đã cùng đồ mạt lộ, không thể không bí quá hoá liều.
Lăng Tiêu Chiến Thần bực tức nói:
- Hắn không có bất kỳ phần thắng gì, khẳng định sẽ diệt vong! Kiếp trước chết tại Đăng Thiên Kiều, kiếp này sẽ chết tại Thương Huyền đại lục, đây chính là số mệnh của hắn. Nhưng… Vì sao tên khốn kiếp đáng chết này không đi Đế Thành khác?
Đế Quân đi đến hư vô, tìm kiếm mảnh vỡ Đế Thành, lại đột nhiên hỏi một câu:
- Phần Thiên Thần Hoàng đi qua Võ Thần điện, nhưng không có hủy diệt nơi đó, vì sao?
Hoa Thiên Chiến Thần theo ở phía sau, hơi nhíu mày lại.
Khương Phàm có thể hủy diệt Đế Thành, không tính là khó, dù sao cường giả trấn thủ Đế Thành quá ít, nhưng chỉ mười phút ngắn ngủi mà đã hủy diệt được Đế Thành, không hề dễ dàng, nơi này chung quy vẫn là Đế Thành, huống chi... Khương Phàm lại khiến cho hai ngàn dặm sơn hà quy về hư vô, khiến cho ba tòa hoàng thành chôn vùi, loại năng lượng kinh khủng này hẳn là có hi vọng bắt lấy Võ Thần điện.
Lăng Tiêu Chiến Thần nói:
- Hắn không phải không muốn hủy diệt nơi đó, mà là có lo lắng, làm không được! Nếu không, hủy diệt nơi đó, xa so với bôn tập Đế Thành, nguy hiểm cũng càng nhỏ.
Đế Quân nói:
- Liên quan tới sự hợp tác của Võ Thần điện và chúng ta, phải đề cao cảnh giác. Không chỉ phải đề phòng Phần Thiên Thần Hoàng, cũng phải đề phòng Võ Thần điện. Sau khi khai chiến Thương Huyền, có thể tín nhiệm chỉ có thể là người một nhà. Hai người các ngươi, nhất định phải bảo vệ ở bên cạnh Đế Tử. Nhớ kỹ, bất luận có xảy ra bất cứ chuyện gì, đều phải lấy Đế Tử làm chủ!
- Tuân lệnh.
Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần trịnh trọng lĩnh mệnh.
Số lượng Thần Linh của Bắc Thái đại lục bây giờ đã đạt tới quy mô chưa từng có, trừ hai người bọn họ ra thì còn có Đế Tử vừa mới đột phá, có Thiên Mệnh Thần Tôn đã tái tạo thần khu, có Tinh Tú Thần Tôn của Tinh Túc Thần Cung, Cửu Cực Chiến Thần của Cửu Cực Thần Điện, cùng tộc trưởng tiền nhiệm của Đế Thành đang dùng Thần Dương Huyết cùng Hoàng Nê Đài cưỡng ép thúc thăng.
Nhưng, người mạnh nhất bên trong không thể nghi ngờ chính là phụ tá đắc lực của Đế Quân - Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần.
Ngoại trừ cảnh giới cao thâm ra thì thực lực của họ cũng cực kỳ cường hãn.
Trong tất cả Thần Tôn của Nhân tộc, 'Chiến Thần' là một xưng hô rất đặc biệt, phàm được tôn là Chiến Thần, tất nhiên là Thần Tôn cực thiện chiến đấu mà lại cực kỳ cường hãn.
Đế Quân tìm được Đế Thành phiêu đãng trong bóng đêm, tường thành sụp đổ, cung điện phá toái, pho tượng tượng trưng cho hắn thì biến thành mảnh vỡ, phía trên lại còn bị Khương Phàm dùng máu tươi viết xuống mấy chữ —— tìm ta báo thù!
- Điểu nhân đáng chết!
Lăng Tiêu Chiến Thần lên cơn giận dữ.
- Ta không chờ đại chiến Thương Huyền thêm được nữa!
Hoa Thiên Chiến Thần chưa từng chờ mong đại chiến Thương Huyền sắp đến giống như bây giờ, trước đó luôn ôm tâm tính xem náo nhiệt, nhiệm vụ chủ yếu là phải đối kháng cùng Thái Sơ Đế tộc và các tộc yêu ma, đạt được càng nhiều lãnh địa tại thời điểm chia cắt Thương Huyền, nhưng bây giờ, hắn rất có hứng thú va vào cùng Khương Phàm và đám người kia.
Lúc này, thống lĩnh tự biết tội nghiệt đang sợ hãi quỳ gối trước mặt Đế Quân, tự mình xin lỗi.
Hắn chính là Thánh Hoàng phụng mệnh trấn thủ Đế Thành, lại vụng trộm xuống đến hạ giới.
- Mạch ngươi đây, thanh trừ.
Đế Quân chưa từng liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng hạ đạt tru sát lệnh tàn nhẫn.
Tại thời điểm tin tức Thiên Khuyết sơn lọt vào đả kích hủy diệt điên cuồng truyền khắp Thiên Khải, vẩy xuống hạ giới, cũng chính là ngày mùng hai tháng ba, Khương Phàm thuận lợi về tới thế giới Hỗn Độn.
Vừa đi một lần đã gần bốn tháng!
Nhưng không chờ bọn hắn tiến vào thế giới Hỗn Độn, bên trong Thượng Thương đã có người chờ đợi.
- Thu hoạch như thế nào?
Không gian Thượng Thương đột nhiên vỡ nát, trong bóng tối vặn vẹo có một con quái vật xấu xí toàn thân đỏ hồng đứng đấy, đầu có hai cái sừng nhọn, lưng mang theo hai cánh.
Khương Phàm có chút nhíu mày, trong đôi mắt sáng tỏ lưu chuyển lên mê ảnh Chu Tước.
- Cá không có mắc câu, ngươi không có nghe nói sao?
- Ngươi đã hiểu ý của ta.
Quái vật chính là Man Hoang Đế Tổ, khí tức của hắn đã vô cùng khủng bố, mạnh không chỉ gấp đôi so với lúc trước, giống như... di thể hai tôn Ma Hoàng ở Côn Lôn, đều bị chính hắn luyện hóa!
- Ta giống như không phải rất rõ ràng.
- Bên trong Đế Thành hẳn là có đế cốt đi, không có đế cốt, tóm lại là có đế huyết.
Bọn người Thiên Hậu đều âm thầm cảnh giác, quái vật này làm thế nào biết được Thiên Khải sự kiện?
Bây giờ hẳn là vừa mới truyền khắp các Đế tộc, tất cả hoàng tộc hoàng đạo cũng không biết, huống chi là Thương Huyền đoạn tuyệt liên hệ cùng Thiên Khải và ngoại giới!
Sau lưng Man Hoang Đế Tổ xuất hiện nê đài vàng tươi, chìm nổi bên trong hư không hắc ám vô tận:
- Đế cốt đế huyết đều cho ta, ta giao Hoàng Nê Đài cho ngươi. Giao dịch này, ngươi không lỗ.
Khương Phàm lập tức nhìn chằm chằm Hoàng Nê Đài, Man Hoang lại có một tòa.
- Hoàng Nê Đài chỉ là thần vật, giá trị kém xa đế huyết.
- Thật sao??
Man Hoang Đế Tổ chỉ là cười lạnh, con mắt tinh hồng nhìn chằm chằm Khương Phàm.
- Hoàng Nê Đài có thể tạo thần, nhưng đối với chúng ta mà nói, thời gian không đủ.
- Quên đi. Ngươi từ từ hưởng dụng.
Không gian xung quanh Man Hoang Đế Tổ cuồn cuộn, nhanh chóng bao vây hắn.
- Chậm đã!!
Tại một khắc cuối cùng Khương Phàm gọi hắn lại.
Hoàng Nê Đài xác thực không thể nào lại cho bọn hắn tạo thần, nhưng khống chế càng nhiều, càng dễ dàng khống chế chủ nê đài, đó là mấu chốt bên trong mấu chốt.
- Ta muốn đế cốt đế huyết!!
Giọng của Man Hoang Đế Tổ từ trong bóng tối bay ra, khàn khàn lạnh lẽo.
So với thần vật, đế cốt đế huyết lại càng dễ để hắn khôi phục thực lực, nếu như số lượng đầy đủ, hẳn là có thể để hắn trở lại cảnh giới Bán Đế trước khi cuộc chiến Thương Huyền bộc phát.
- Thần cốt thần huyết chiếm đa số, đế cốt đế huyết rất ít.
Khương Phàm từ trong Thông Thiên Tháp lật ra một cây đế cốt, không biết là ở vị trí nào, tựa như là bị luyện hóa, lúc ấy khảm nạm ở trong pho tượng bộ, do bộ phận đế huyết bao quanh.
- Ta muốn toàn bộ!!
- Có chừng có mực đi, giá trị Hoàng Nê Đài chỉ những thứ này.
- Thật sao? Theo ta được biết, ngươi muốn khống chế Phong Thần Đài, thật đúng là cần tòa này của ta.
- Ngươi nói cái gì?
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, vẻ mặt của bọn người Thiên Hậu lập tức cảnh giác.
- Chuyện ta biết, nhiều hơn ngươi. Đế cốt đế huyết đều đưa hết cho ta, ta sẽ cho ngươi Hoàng Nê Đài ngay bây giờ.
Trong bóng tối bay ra thanh âm cười lạnh của Man Hoang Đế Tổ.
Chương 2759 Ma Giới Hoàng Đồ
Hắn lại biết bí mật Phong Thần Đài?
Khương Phàm đột nhiên hoài nghi về thân phận của con quái vật này.
Trước đó đột nhiên xuất hiện, lại có thể ép Huyết Ma Hoàng chạy trốn tại Côn Lôn.
Cái tên gia hỏa tự xưng là thức tỉnh bên trong Man Hoang Tổ Miếu này rốt cuộc là từ bao nhiêu năm trước?
Còn có, quái vật này làm sao biết hắn bôn tập Đế Thành?
Khương Phàm đột nhiên nghĩ đến Sinh Mệnh Thần Điện.
Đưa mắt nhìn khắp Thương Huyền, kẻ biết hắn mạo hiểm trèo lên Thiên Khải trộm Đế Thành, trong thời gian ngắn giống như chỉ có nơi đó.
Mà biết bí mật giữa Hoàng Nê Đài cũng chỉ có nơi đó, nhưng... Lúc ấy hắn không có nói Phong Thần Đài cơ mà.
Huống chi, Man Hoang Đế tộc? Sinh Mệnh Thần Điện?
Hai phe này không thể nào tồn tại liên hệ!!
Khương Phàm nhìn chăm chú hắc ám, từ từ dẫn xuất hai viên đế huyết từ trong Thông Thiên Tháp.
Nói là viên, mỗi viên đều có to như nắm tay, khuấy động mênh mông đế uy, như là Hỗn Loạn Nguyên, để không gian xung quanh sụp đổ, trật tự vỡ vụn, ngay cả tay Khương Phàm đều giống như muốn bị bóp méo.
- Ngươi còn!
- Ta đương nhiên còn!! Một khối đế cốt, hai viên đế huyết, cực hạn của ta!! Ngươi muốn, để lại Hoàng Nê Đài. Không muốn, ném Hoàng Nê Đài đi đi!!
- Nhiều thêm một tòa này của ngươi, trước khi chiến đấu ta cũng không khống chế được Phong Thần Đài, sớm muộn cũng đều là phải săn giết tại chiến trường Thương Huyền.
Khương Phàm biết một khối đế cốt đuổi không được, chỉ có thể nhịn đau lại lấy ra đế huyết.
Gương mặt của bọn người Đông Hoàng Càn đều đang run rẩy, vừa mới hoàn thành ăn cướp, lại bị người khác đánh cướp ngược lại trước cửa nhà?
Nếu như không phải còn cần cùng Man Hoang Đế tộc kết minh, bây giờ bọn hắn thật muốn xé sống hắn.
- Một khối đế cốt, ba viên đế huyết!! Ngươi không lỗ, ta càng mạnh, Chiến tộc càng mạnh, thời gian chống cự Huyết Ma Đế tộc càng lâu! Nếu không chỉ dựa vào lực lượng chúng ta bây giờ, gánh không được một tháng. Chỉ cần ngươi cho ta đế cốt đế huyết, ta cam đoan Man Hoang Đế tộc sẽ ngăn chặn Huyết Ma Đế tộc tại Đông Bắc Bộ hai tháng trở lên!
Man Hoang Đế tộc nhìn chằm chằm đế huyết, ánh mắt lộ ra tham lam, ha ha, ha ha, ha ha ha ha... Đây chính là hắn cần bảo bối!! Thần huyết thần cốt mặc dù có thể giúp hắn khôi phục, nhưng đế huyết đế cốt mới có thể chân chính tỉnh lại đế mạch đang yên lặng trong hắn.
Chỉ cần đế mạch khôi phục, hắn không chỉ có thể mạnh lên, còn có thể chân chính kéo theo tộc nhân trưởng thành.
Huyết Ma tộc? Đó chính là con mồi của hắn!
Hắn muốn sống nuốt Huyết Ma đại lục, trở lại đế vị!!
Khương Phàm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy ra một viên đế huyết, lạnh lùng nói:
- Để lại Hoàng Nê Đài! Đóng giữ Đông Bắc, ba tháng!
Hư không vặn vẹo, Hoàng Nê Đài bị thô lỗ phun ra.
Man Hoang Đế Tổ đạp tan không gian, xuất hiện ở trước mặt Khương Phàm, trực tiếp cuốn đế huyết đế cốt đi, biến mất không còn bóng dáng.
Bầu không khí thoáng kiềm chế.
Đế cốt đế huyết không thể nghi ngờ là thu hoạch quan trọng nhất trong lần bôn tập này, lại bị quái vật đoạt đi.
Mặc dù đạt được Hoàng Nê Đài cùng cam đoan, nhưng... Vậy mà vui mừng không nổi.
- Còn có đế huyết không?
Đông Hoàng Càn cũng không biết Khương Phàm cuốn đi bao nhiêu đế huyết.
- Còn lại ba giọt.
Trên đường Khương Phàm còn tính toán để mình dùng ba giọt, tất cả bọn người Đông Hoàng Như Ảnh dùng đế huyết đế cốt, cưỡng ép đẩy lên Thần Linh cảnh.
Kết quả...
- Lão yêu quái thực sẽ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Đông Hoàng Càn lắc đầu, nếu như không phải cần Man Hoang Đế tộc ngăn cản Huyết Ma đại lục cùng Ma tộc hải vực, há có thể chịu khuất nhục này.
- Cũng coi như có thể, ít nhất là đến trao đổi, không phải tới cứng đoạt.
Đông Hoàng Toại khổ sở nói.
- Tám tòa.
Khương Phàm nhìn Hoàng Nê Đài, cảm xúc uất ức và mong đợi hỗn tạp cùng một chỗ, để hắn vô cùng khó chịu.
Thiên Hậu nói:
- Tốt nhất là có thể gom góp mười một tòa, bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm.
Khương Phàm thở phào một hơi:
- Gom góp mười toà là được, mười một tòa... Khó quá...
Đám người lắc đầu, nhấc tinh thần lên, một lần nữa về tới thế giới Hỗn Độn.
Kết quả vừa trở lại bên trong, lại lần nữa bị người khác ngăn chặn.
Là Đông Hoàng Trấn Nguyên.
Sớm tại tháng mười một năm ngoái đã thụ mệnh bồi tiếp ma hồn của Thôn Thiên Ma Hoàng, đi ra bên ngoài tìm kiếm ma đồ, đến bây giờ đã là nửa năm.
- Ngươi trở về, Ma Giới Hoàng Đồ đâu?
Khương Phàm quan sát đến thể hiện của Đông Hoàng Trấn Nguyên, chờ mong có thể có tin tức tốt.
- Chúng ta đã trở về từ tháng trước. Ma Giới Hoàng Đồ...
- Tìm được hay là không tìm được?
- Ngài vẫn là tự mình đi gặp hắn đi.
- Tin tức tốt hay là tin tức xấu!!
- Cũng có tin tức tốt, cũng có tin tức xấu.
-...
Đông Hoàng Trấn Nguyên mang theo Khương Phàm chạy tới sâu trong thế giới Hỗn Độn.
Hồn phách của Thôn Thiên Ma Hoàng đang chỉ đạo các tộc nhân Sát Đồ tu luyện võ pháp, nhìn thấy Khương Phàm tới, lập tức nói:
- Ta rõ ràng có thể cảm giác được Ma Giới Hoàng Đồ vẫn tồn tại, nhưng tìm khắp Cửu Châu Thập Tam Hải đều không có phát hiện tung tích.
- Là thất lạc ở sâu trong đại lục nào đó.
- Nếu như đang tại đại lục nào đó, ta chỉ cần tới gần Tân Hải thì đã có thể xác định có ở đó hay không, lại đang phương vị nào, nhưng từ đầu đến cuối ta đều không có bất cứ cảm ứng nào. Ta có thể xác định không tại từng cái đại lục, cũng không tại hải vực nào đó. Lúc trước bồi tiếp Tịch Nhan tiến vào U Minh Địa Ngục, cũng không ở trong đó.
- Sau đó thì sao? Đừng nói với ta là bị một vị Đế Quân nào đó bí mật khống chế.
Tâm tình tốt của Khương Phàm bị tiêu hao một chút xíu.
- Nếu như bị Đế Quân trấn áp, lại giấu trong Đế Thành, ta hẳn là hoàn toàn không cảm giác được bất cứ tồn tại gì. Nhưng... Ma Giới Hoàng Đồ vẫn mãi cho ta một cảm giác rất phiêu miểu.
- Nói thẳng suy đoán của ngươi.
- Ta hoài nghi Ma Giới Hoàng Đồ bay tới vũ trụ hư vô, cũng chính là ngoài Cửu Thiên, trong vũ trụ hắc ám phía trên Thiên Khải.
- Ý của ngươi là...
- Để tiểu lão đầu này theo giúp ta đi Thiên Khải chiến trường tìm xem.
Đông Hoàng Trấn Nguyên đứng ở bên cạnh im lặng lắc đầu, tiểu lão đầu nhi?
Ta cùng ngươi đi nửa năm, liền đổi lấy một cái xưng hô như thế?
Khương Phàm nói:
- Vậy liền đi đi.
Thôn Thiên Ma Hoàng nói:
- Ta muốn đi, nhưng tiểu lão đầu nhi không đi.
Đông Hoàng Trấn Nguyên cười khổ nói:
- Nếu quả thật Ma Giới Hoàng Đồ phiêu ở trong vũ trụ hư vô, khẳng định là rất rất xa, xa tới không cách nào tưởng tượng được nổi, mặc dù ta là võ giả không gian, nhưng bình thường đều di chuyển tiếp xúc cùng hư không thế giới. Có nói các ngươi cũng không hiểu rõ, dù sao cũng chính là... Rất nguy hiểm! Vô cùng nguy hiểm!
Nhìn thấy Khương Phàm dùng ánh mắt hồ nghi nhìn hắn, Đông Hoàng Trấn Nguyên lại bổ sung:
- Tựa như ta là một con cá sinh sống trong biển, hắn hết lần này tới lần khác muốn dẫn ta đến trong biển sâu phiêu lưu tìm một viên trân châu. Tìm không tìm được là một chuyện, nhưng làm sao trở về mới là vấn đề lớn!
Chương 2760 Mưu Đồ Bí Mật Bất Hủ Thần Sơn (1)
Đông Hoàng Trấn Nguyên nói mà lắc đầu liên tục, thật vất vả bởi vì Thần Dương Huyết kích phát tiềm lực linh văn, tại năm trăm tuổi lột xác ra linh văn Thánh Hoàng Thiên phẩm, mặc dù đời này chưa chắc có hi vọng chân chính tiến vào Thánh Hoàng, nhưng tiềm lực linh văn cường hãn đủ để hắn đối kháng cùng một ít Thánh Hoàng.
Hắn cũng không muốn còn chưa có phát huy nhiệt lượng thừa, thì lại mê thất lúc đang ở trong hư vô vũ trụ... Tại vô hạn giá lạnh bên trong chết héo... Khương Phàm hỏi:
- Ngươi xác định Ma Giới Hoàng Đồ đang ở trong hư vô vũ trụ?
Thôn Thiên Ma Hoàng nói:
- Khả năng cực lớn.
Khương Phàm thận trọng tự định giá một lát, nói:
- Trấn Nguyên tiền bối tuổi tác đã cao, không thích hợp đến hư vô vũ trụ, ta có thể thay ngươi mời Đông Hoàng Toại. Hắn là Thánh Hoàng, thực lực mạnh hơn, tạo nghệ không gian cao hơn. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì?
- Nếu nơi đó có cược mệnh nguy hiểm, có phải ngươi phải làm chút biểu thị gì hay không?
- Đợi ta trở về, săn giết Thần Tôn, quỹ lấy thần huyết!!
- Ngươi có phần tâm ý này, ta đi bàn bạc giúp ngươi. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì? Có chuyện gì cứ nói thẳng!!
- Ngươi muốn đi Thiên Khải chiến trường như thế nào? Đi đường vòng qua Hắc Ma đại lục sao?
- Quá phiền phức, dùng Thông Thiên Tháp của ngươi.
- Có thể, tuy nhiên...
- Nói!! Có chuyện gì thì cứ nói thẳng!!
- Ta phóng thích thứ này một lần, tiêu hao rất nhiều, mà chúng ta mới vừa chọc họa ở Thiên Khải, lại mạo hiểm xuyên suốt liên hệ, nguy hiểm sẽ rất lớn. Ta cũng không lừa ngươi, như vậy đi, dựa theo giá thị trường bình thường, ngươi lại không điều kiện giúp ta đánh một lần nữa đi.
Thôn Thiên Ma Hoàng từ từ ngưng kết hồn khí, bày biện ra hình dáng một Cự Ma, ở trên cao quan sát Khương Phàm.
Đây không phải đe doạ?
Còn giá thị trường bình thường?
- Không cần chê đắt, ta thuộc về lũng đoạn ngành nghề, giá cả chính là hơi cao. Nếu như ngươi không chấp nhận được, đi đại lục khác, từ thiên môn trèo lên Thiên Khải. Nếu như muốn từ nơi này trực tiếp tiến tới Thiên Khải thì phải lại không điều kiện giúp ta đánh một lần, tính cả bốn trận ước định trước đó, hết thảy năm trận.
Thôn Thiên Ma Hoàng giận dữ hằm hằm nhìn Khương Phàm thật lâu:
- Anh danh một thế của Đan Hoàng sớm muộn cũng hủy ở trên tay tên đồ đệ ti tiện như ngươi đây!
Tâm tình Khương Phàm đã hơi tốt hơn một chút, nói:
- Vậy cứ quyết định như thế, Trấn Nguyên tiền bối đi về nghỉ ngơi đi, ta đi tìm Đông Hoàng Toại nói chuyện.
Đông Hoàng Trấn Nguyên thở dài, lắc đầu:
- Cũng được, vẫn là để ta đi đi.
- Ngài... Thân thể có thể chịu được sao?
- Không chịu cũng phải chịu thôi.
Đông Hoàng Trấn Nguyên rất bất đắc dĩ, chiến tranh sắp bộc phát, hai vị Thánh Hoàng như Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại càng cần tu dưỡng trưởng thành hơn, Thánh Vương Thánh Linh khác lại không có đầy đủ kinh nghiệm, nếu như Khương Phàm kiên trì muốn tìm Ma Giới Hoàng Đồ, chỉ có thể là hắn.
Khương Phàm vội vàng nói tạ ơn:
- Ngài bị liên lụy, ta sẽ xin mời cho ngài từ mấy viên đan dược chỗ Đan Hoàng.
Đông Hoàng Trấn Nguyên nói:
- Đúng rồi, nơi này còn tới một vị khách, là Bất Hủ Thần Sơn. Lúc các ngươi vừa rời khỏi thì họ liền đến, vẫn luôn chờ ở đây.
- Hỏa Lạc?
Mặc Dao ngửa đầu, kinh ngạc nhìn cự thú thần tuấn oai hùng vảy đen ở trước mặt.
Tám cái đầu hoàn chỉnh, một cái đầu hắc ám sắp thành hình.
Ngũ Hành Phong Lôi Quang cùng Ám, đây không phải chính là biểu tượng của Tổ Kỳ Lân sao?
Hỏa Lạc vậy mà thật... Thật... thật sự đã thức tỉnh tổ mạch trong truyền thuyết??
- Mặc Dao, đã lâu không gặp.
Tám cái đầu của Tổ Kỳ Lân có chút rủ xuống, nhìn đồng bạn đã từng, cũng không khỏi có chút than thở.
Ngay lúc đó nó khư khư cố chấp, chỉ là xuất phát từ không cam lòng cùng truy tìm đối với huyết mạch, thật không nghĩ tới mình có thể thành công.
Mà lúc đó hy vọng xa vời cao nhất chỉ là Mặc Kỳ Lân, bây giờ không chỉ có tám cái đầu đã vô cùng cường đại, mà cái đầu tượng trưng cho hắc ám cũng bởi vì Thiên Hậu đạt được uy lực thái âm mà nhận lấy kích phát, lột xác thành hình ở trong tầm tay.
Sau khi kinh ngạc, hốc mắt Mặc Dao dần dần ướt át, kích động nói:
- Chúc mừng ngươi, ngươi thật sự đã làm được. Ta kiêu ngạo vì ngươi.
- Là có Thiên Hậu và Khương Phàm trợ giúp ta mới có thể có ngày hôm nay.
Tổ Kỳ Lân thật sự rất cảm kích Khương Phàm và Thiên Hậu, sau khi cái đầu hắc ám chân chính thành hình, chính là ngưng tụ Tổ Nguyên Chí Tôn Cốt, Chí Tôn cốt thành hình, một khắc này, chính là thời điểm để nó trùng kích Thần Linh.
Khi nó chân chính bước lên Thần Linh cảnh thì có thể tái hiện vinh quang tiên tổ, tái hiện huy hoàng của Kỳ Lân Yêu tộc.
Hỗn chiến Thương Huyền sắp đến, chính là cơ hội để nó đại biểu Kỳ Lân Yêu tộc, chứng minh với Yêu tộc khắp thiên hạ.
Nó thẳng tiến không lùi, không sợ hãi, cho dù là chiến tử, cũng muốn để thời đại này nhớ kỹ cái danh Kỳ Lân, thực lực của Tổ Kỳ Lân.
- Ca ca đi cùng ta. Lúc vừa tới, một tên hỗn đản gạt chúng ta nói các ngươi đang bế quan, bảo chúng ta chậm rãi chờ lấy, kết quả chờ đợi ròng rã hai tháng, ca ca chờ không nổi, đi về trước.
Mặc Dao nhớ tới nam tử ngồi trên xe lăn kia thì tức giận.
Ca ca nghiêm trọng hoài nghi Hỏa Lạc căn bản không có biến thành Tổ Kỳ Lân, cho nên tên hỗn đản kia mới cố ý kéo dài thời gian, trong cơn tức giận mới đi về trước, nàng kiên trì ở lại nơi này, chính là muốn nhìn tên hỗn đản kia lúc nào để nàng gặp một lần.
Không nghĩ tới, Phần Thiên Thần Hoàng lại mang theo đội ngũ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.
- Tên hỗn đản kia là bằng hữu của Khương Phàm, là quân sư được mời tới, cũng là hầu của thần triều.
- Lợi hại như vậy? Nhìn chẳng ra sao cả.
- Thoạt nhìn là chẳng ra sao cả.
- Chẳng ra sao sao có thể xưng hầu? Mấy người các ngươi không có được mười mấy ai?
- Ba vị hầu, hắn là một trong số đó. Năng lực của hắn không thích hợp để chiến đấu, nhưng thích hợp để quản lý.
- Năng lực gì?
- Ngươi suy nghĩ gì, hắn đều biết, ý nghĩ của tất cả mọi người xung quanh, đều ở trong đầu hắn. Bao gồm cả khi ngươi mắng hắn.
Mặc Dao che lấy môi đỏ, trừng to mắt, trực nhìn Tổ Kỳ Lân.
Tổ Kỳ Lân nói:
- Không cần khẩn trương, hắn sẽ không để vào trong lòng.
Đôi mắt to của Mặc Dao vụt sáng, mặt mũi tràn đầy xấu hổ.
Có thể nhìn trộm ý nghĩ?
Trên đời còn có linh văn như thế này?
Ta đâu chỉ mắng hắn, ta còn... Còn...
Tổ Kỳ Lân hỏi:
- Bây giờ Bất Hủ Thần Sơn như thế nào? Thái Sơ Đế tộc có làm khó dễ các ngươi hay không.
Bình luận facebook