-
Chương 2801-2805
Chương 2801 Trận chiến Thương Huyền đầu tiên, liệp thần (7)
- Hắn nói cái gì? Giết ai??
Ánh mắt Đế Tử lạnh thấu xương, bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm.
- Ba vị Thần Tôn?
Trái tim Lăng Tiêu Chiến Thần đều rụt rụt, bọn hắn chỉ mang theo ba vị Thần Tôn tới, chẳng lẽ đều chết hết?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Thần Tôn há lại nói giết thì có thể giết được!
Huống chi, Tinh Túc Thần Tôn, Thiên Mệnh Thần Tôn, Cửu Cực Chiến Thần đều có bí thuật kinh khủng, đều có thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh.
Nhất là Tinh Túc Thần Tôn, coi như không địch lại, chạy trốn hẳn là không có chút áp lực nào.
Chẳng lẽ trừ Khương Phàm, Thiên Hậu và Tru Thiên Thần Tôn toàn tụ tập tới đây?
Đây là không tiếc cái giá muốn quyết chiến đến chết cùng liên quân Nhân tộc sao?
- Tên khốn kiếp đáng chết này!
Đế Tử tức giận muốn điên, thực sự khó mà giữ vững được bình tĩnh.
Vốn cho rằng trận tập kích vây bắt này hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, lại còn không có bắt đầu thì đã lọt vào phản kích, thậm chí là trọng thương.
Tên hỗn đản kia hoàn toàn không làm việc theo lẽ thường, đi lên đã cho phát nổ 'căn cứ' mạnh nhất quan trọng nhất, triệt để phát nổ.
Loại chiến thuật đi lên liền cho nổ 'nhà' này, chỉ sợ đọc qua sách sử cổ kim đều chỉ có duy nhất một cái này.
Người bình thường ai có thể làm ra loại chuyện này?
Người bình thường ai có thể sinh ra cái ý nghĩ này?
- Nhanh!! Rất có thể bọn hắn nhào về phía Nam Bộ!!
- Bọn hắn có võ giả không gian, khẳng định là muốn mượn hỗn loạn, phát huy ưu thế tập kích đến cao nhất.
Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần lập tức mang theo Đế Tử đuổi giết Nam Bộ.
Chỉ mong bọn người Thiên Uy Thần Tôn đã tụ họp lại, chỉ cần ổn định trận cước, nhất định có thể ngăn chặn vây khốn bọn người Khương Phàm.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Tử sốt ruột càng tức giận, nơi này cách Nam Bộ mấy vạn dặm, coi như lại nhanh hơn nữa cũng đều cần một thời gian, nhưng bọn người Khương Phàm có Đông Hoàng Càn và các đỉnh cấp Không Võ, rất nhanh đã có thể giết qua.
Không biết Vĩnh Dạ có thể chống đỡ hay không, không biết Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu là mấy vị Thần Tôn!
- A a a...
Đế Tử càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng nóng nảy, cái này không chỉ là bọn hắn thảm bại, càng là sỉ nhục của Nhân tộc, phía sau còn tranh hùng cùng Yêu tộc Ma tộc như thế nào nữa?
Tại thời điểm bọn hắn đuổi giết Nam Bộ, Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song cùng Bá Thiên Chiến Thần bị tách ra ở Nam Bộ đã nhanh chóng hoàn thành tập hợp, cũng khẩn cấp tụ tập mười vị Thánh Hoàng đến bên cạnh.
Thế giới Hỗn Độn bạo tạc mười vạn dặm, liên quân Nhân tộc tụ tập ở phía xa bị thảm tao nuốt hết, cứ việc cách đầu nguồn bạo tạc hơn ba vạn dặm, nhưng năng lượng bạo tạc vẫn quá kinh khủng, đa số cường giả Niết Bàn cảnh đều chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, huyết nhục văng tung tóe, linh hồn chôn vùi, số lượng lớn Bán Thánh Thánh Linh, thậm chí là Thánh Vương, cũng thảm tao trọng thương thậm chí là tử vong, cho dù là Thánh Hoàng cùng ba vị Thần Tôn lưu thủ, đều hứng chịu tới tổn thương.
Liên quân Nhân tộc bị xông đến thất linh bát lạc như vậy.
Lý Tư, Doanh Lưu, Thiên Kiếp Thần Tôn ba vị Thần Tôn đứng giữa không gian phá toái, ngắm nhìn đầu nguồn bạo tạc đen kịt, chấn kinh đến mức cả đầu đều ông ông.
Đây là bổ ra thế giới Hỗn Độn?
Càng nhìn càng thấy giống như thế giới Hỗn Độn tự bạo!!
Thế giới tự bạo??
Khương Phàm đây là đang cố ý đào bẫy sao? Trong cạm bẫy chôn thế giới Hỗn Độn?
Đầu tên điên này làm bằng cá gì vậy! Chủ ý ác độc tàn bạo như vậy đều có thể nghĩ ra?
Bọn hắn khẩn trương đến bối rối, muốn qua nghĩ cách cứu viện, nhưng vẫn đứng ở tại chỗ không dám đi qua.
Nơi đó đang hỗn loạn bạo động, nói không chừng còn ẩn giấu nguy hiểm gì gì khác.
Bọn hắn chỉ có thể trấn an chính mình, thế giới Hỗn Độn bạo tạc có thể thương tổn được bọn người Đế Tử, nhưng khẳng định giết không được, dù sao đó cũng là thần, mà lại còn có hơn mười vị thần, chỉ cần hai ba người tổ hợp tại thì đã có thể vừa đánh vừa lui.
- Tất cả Thánh Hoàng còn sống đều tới đây tập hợp cho ta!
Bọn hắn hít một ngụm khí lạnh thật sâu, nắm chặt vũ khí, triển khai trận thế, chuẩn bị nghênh đón Thần Tôn cùng Thánh Hoàng trốn tới, chặn đánh đội ngũ truy kích của Khương Phàm.
- Dưới Thánh Vương, lui đến khoảng cách an toàn. Thánh Hoàng, toàn thể tập kết!!
- Thánh Hoàng, Thánh Hoàng còn sống, tập kết!!
- Khương Phàm dám ở chỗ này chặn đánh liên quân Nhân tộc chúng ta, khẳng định tập kết tất cả cường giả của hắn! Chỉ cần nuốt lấy bọn hắn, Thương Huyền... Dễ như trở bàn tay!!
- Dưới trướng Khương Phàm có ba Thần Tôn, mà chúng ta là hơn mười vị!! Số lượng Thánh Hoàng của Khương Phàm nhiều nhất hai mươi vị, mà chúng ta có hơn ba mươi vị!
Dưới từng tiếng ủng hộ, hơn mười vị Thánh Hoàng tập kết đến phía trước, cả đám đều toàn thân mang máu, chật vật không chịu nổi, nhưng rất nhanh đã nhấc lên chiến ý.
Mặc dù bạo tạc đột nhiên lại khủng bố, nhưng Thánh Hoàng và Thần Linh đều không phải là dễ dàng chết như vậy, bên trong có hơn mười vị Thần Tôn, hai mươi vị Thánh Hoàng, chỉ cần ổn định trận cước thì có thể khởi xướng phản kích đối với đám người Khương Phàm kia.
- Chúng ta cứ ở lại nơi này chờ lấy? Bên trong khẳng định đánh đến hôn thiên ám địa, chúng ta nên tới đó trợ giúp.
- Khương Phàm chiếm ưu thế tập kích, nói không chừng còn đang đồ sát, chúng ta nên đi đến hỗ trợ.
Đám người vừa mới tụ tập, các Thánh Hoàng Đế tộc cũng bắt đầu tức giận kêu gào.
- Đúng vậy, chúng ta ở lại chỗ này làm gì? Chờ kết thúc sao?
- Bên trong chiến trường mấy vạn dặm, bọn người Khương Phàm đang khí thế dâng cao, nói không chừng còn bố trí sát chiêu khác, đây chính là lúc cần viện quân chúng ta đây.
Những người khác kịp phản ứng, tăng vọt chiến ý, đằng đằng sát khí.
Chương 2802 Căm hận ngút trời (1)
Những Thánh Hoàng lưu thủ bọn hắn đây đa số là tân tấn Thánh Hoàng, đều là từ Thánh Vương kích phát ra tới.
Mà tại mấy năm trước, Thánh Vương đều là chưởng khống giả trực tiếp trên mặt nổi của tất cả hoàng tộc hoàng đạo, ngạo dũng gồm nhiều mặt, huyết tính mười phần.
Bây giờ bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, càng là không sợ hãi.
Lý Tư, Doanh Lưu, Kiếp Thiên Thần Tôn trao đổi ánh mắt, thật muốn đi đến sao?
Nếu như lại có mai phục khác... Giống như không thể nào lại có mai phục khác, thậm chí đều khó có khả năng truy kích người đào vong, bởi vì số lượng cường giả của bọn người Khương Phàm quá ít, chỉ có thể thừa dịp tập kích ưu thế, bốn chỗ vây bắt lạc đàn hoặc là trọng thương.
- Tất cả Không Võ may mắn còn sống sót, đều tới đây cho ta!!
Lý Tư rốt cuộc cũng quyết định, bên ngoài không có cái gì để bảo vệ, bên trong mới là mấu chốt.
Nếu Khương Phàm dám chặn đánh ở chỗ này, khẳng định là muốn buông tay đánh cược một lần, điều tập tất cả cường giả.
Giống như vị Thánh Hoàng kia vừa mới nói, chỉ cần giải quyết nơi này, chẳng khác nào đã bình định Thương Huyền!!
Các Không Võ vụn vặt lẻ tẻ tụ họp lại, nhưng Niết Bàn cảnh chiếm đa số, không có mấy Thánh Linh.
Không Võ cường hãn đều mang theo các Thần Tôn xông vào chiến trường trước đó.
- Giết đi đến!!
Lý Tư khống chế Hoàng Nê Đài, dẫn đầu xuất kích, lao thẳng đến hư không hắc ám sụp đổ.
- Giết!! Tập kết cùng một chỗ, ai cũng không được tản ra!!
- Liên hợp đột kích, chúng ta biến thành đội quân mũi nhọn, gặp được một tên giết một tên, gặp được một đám, giết một đám!!
Doanh Lưu, Linh Kiếp Thần Tôn cắn răng thét lên ra lệnh, bắn ra thần uy, sát ý sôi trào, kêu gọi các Thánh Hoàng phía sau toàn diện đột kích.
- Giết giết giết...
- Khương Phàm là phản nghịch Nhân tộc, do Nhân tộc chúng ta đến giải quyết!
Các Thánh Hoàng dâng cao chiến ý, kích phát uy lực và năng lượng Thánh Hoàng, đuổi giết chiến trường Hắc Ám.
Phàm là có thể đạt tới Thánh Hoàng đều là linh văn cực hạn của thế gian, hơn mười vị Thánh Hoàng liên thủ, uy thế hiển hách đều muốn vượt qua ba vị Thần Linh phía trước.
Mà, bình thường Thánh Hoàng đều là nhân vật cấp lão tổ tông, đều là Thống Lĩnh đỉnh phong, năm ba người gom lại cùng một chỗ cũng khó khăn, giờ phút này lại mười người liên hợp hành động, cái sự hào hùng, nguồn năng lượng kia, để bọn hắn kích thích lẫn nhau, đều sôi trào lên nhiệt huyết, sát ý tiếp tục tăng vọt.
Dương Biện xen lẫn trong trong đội ngũ, cũng là đằng đằng sát khí, nhưng cố ý đi ở phía sau, đôi mắt hiện ra u quang quét mắt nhìn các Thánh Hoàng xung quanh.
Ngay cả hắn cũng đều bị chiến thuật dẫn bạo thế giới Hỗn Độn của Khương Phàm làm cho kinh động, nhưng có thể phát huy ưu thế chặn đánh đến cực hạn hay không, tiếp theo mới thật sự là thời điểm khảo nghiệm Khương Phàm, cũng là cơ hội để hắn ra tay bất cứ lúc nào.
Chỉ là đáng tiếc tên hỗn đản Cổ Thần kia không ở đây, nếu không ưu thế tập kích khẳng định lớn hơn.
Đúng vào lúc này...
Ông!!
Một đạo ngấn Không Gian nhanh chóng lan tràn, như lôi điện đi nhanh qua màn trời, đột ngột xông vào trong đội ngũ.
Không chờ bọn hắn kịp phản ứng, đạo ngấn đã vỡ nát, liệt diễm tuôn ra, nương theo tiếng gáy to chói tai, một tôn Chu Tước giương cánh hơn năm trăm mét dục hỏa mà sinh, lông vũ hoa lệ cứng cỏi, móng vuốt lạnh lẽo thấu xương, lệ khí tuyệt thế kinh khủng, để sắc mặt các cường giả hỗn loạn kịch biến.
- Chu Tước??
Không chỉ có Thánh Hoàng sợ hãi, Lý Tư, Doanh Lưu, Kiếp Thiên Thần Tôn đều như rơi vào hầm băng.
Ầm ầm...
Khương Phàm giương cánh bạo kích, liệt diễm phát động như đại dương mênh mông nộ trào, tuôn ra tám phương.
Dưới sự khống chế của ý thức, Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền đã lâu nay được ầm vang phóng thích, liệt diễm cuồn cuộn, tiếng thú rống tiếng chim gáy, như là đột nhiên thả ra Hỏa Thú trong thế giới liệt diễm vô biên, tràn ngập đất trời, cuồng kích toàn trường.
Tại cảnh giới Bán Đế sơ khuy bạo phát xuống, tại Phần Thiên Diệt Thế Viêm diễn biến ra, Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền cho thấy thần uy cường hãn, mấy Thánh Hoàng ở khoảng cách gần bị băng huyết nhục bay tứ tung, áo giáp vũ khí đều theo đó mà vỡ vụn.
- Nếu đây là thành đoàn tiến vào Địa Ngục? Ta đưa tiễn các ngươi nhé!!
Khương Phàm điên cuồng gào thét, giương cánh bay lên trời, mãnh liệt bắn hơn vạn mét, hai cánh cuồng kích, liệt diễm lại nổi lên, tràn ngập đất trời bao phủ chiến trường hư vô, ngàn mét... Vạn mét... Mười vạn mét... Trăm vạn mét...
Liệt diễm cuồn cuộn, như giang hải lật đổ, liên miên bất tuyệt, tuôn ra lao nhanh.
- Ổn định...
Số lượng lớn Thánh Hoàng cưỡng ép chống cự, giận dữ giận lên, nhưng bọn hắn rất nhanh đã phát giác được chuyện là lạ.
Khương Phàm tiếp tục bay lên không, giương cánh lên, khống chế liệt diễm cuồn cuộn kịch liệt xoay tròn, giống như siêu cấp gió xoáy ở thời đại Hồng Hoang, thông thiên đạt địa, cuồng dã càng bao la.
Nhiệt độ không gian nơi đây tăng vọt, lần nữa bị chôn vùi.
Trừ Dương Biện cùng mười bảy vị Thánh Hoàng ra thì hơn ba mươi vị Không Võ, bao gồm cả ba vị Thần Linh, toàn bộ đều bị bao vây ở trong đó.
Một loại uy lực và năng lượng dung luyện trời đất, thấm vào linh hồn tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn.
- Chu Tước đế thuật! Liệt Ngục! Phần Thiên Diệt Thế!
Thân thể Khương Phàm tăng vọt, giương cánh ba ngàn mét, gió lốc liệt diễm thông thiên đạt địa cuồng dã phấp phới, hóa thành Luyện Ngục Hỏa lô, tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn toàn bộ đều bị thôn nạp vào trong.
- Đây là Liệt Ngục Thuật, hắn muốn luyện sống chúng ta!
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi thật tàn nhẫn!
- Chạy đi!!
Bọn người Lý Tư tức giận gào thét, lập tức kích phát ra thần uy cuồn cuộn, tại thời điểm Liệt Ngục sắp thành hình, điên cuồng tứ tán chạy trốn.
Nhưng... Đông Hoàng Như Ảnh du tẩu các nơi, liên tiếp thi triển đạo ngấn Không Gian, để mấy vị Thánh Hoàng thật vất vả mới giết ra tới lại phải quay người, nhào vào bên trong Liệt Ngục.
Chương 2803 Căm hận ngút trời (1)
Lý Tư, Doanh Lưu, Thiên Kiếp Thần Tôn cũng không ngoại lệ.
Tốc độ cùng thực lực của Đông Hoàng Như Ảnh tại lúc này đã được phát huy vô cùng tinh tế, để nàng trực tiếp chém giết cùng Thần Tôn, có lẽ trong thời gian ngắn khó mà phân thắng bại, nhưng để nàng thay đổi quỹ tích, lại hoàn toàn không có áp lực.
Đám người Lý Tư đang bối rối, lo lắng, bất ngờ không đề phòng, liên tiếp bước vào vòng xoáy không gian, bị cưỡng ép chuyển dời đến bên trong liệt diễm luyện lô.
- Xung quanh có Không Võ!!
- Đừng hốt hoảng!! Tập hợp tới chỗ ta, cùng một chỗ giết ra ngoài!
Lý Tư hét lớn, kích phát uy lực Hoàng Nê Đài, diễn biến sóng triều hỗn loạn, trùng kích mãnh liệt về phía trước.
Doanh Lưu khống chế Hoàng Nê Đài đuổi tới, cuồn cuộn phóng thích thần uy cường đại chôn vùi vạn vật, vỡ nát pháp tắc trong liệt diễm.
Thiên Kiếp Thần Tôn cướp bóc khí vận đất trời, diễn biến khí vận đại trụ, theo hai đế mạch hỗn loạn cùng chôn vùi tấn công, đánh về phía tuyệt thế luyện lô.
Các Thánh Hoàng đau đớn giãy dụa trong liệt diễm cũng đều nhao nhao giận lên, không lo được cơ thể đang hòa tan, liên tiếp kích phát Nguyên lực trong khí hải, thậm chí chủ động thiêu đốt sinh cơ, thôi phát ra thực lực cường đại của Thánh Hoàng đỉnh phong.
Nhưng... Khương Phàm liên tiếp phóng thích 'bản thân' thứ hai, 'bản thân' thứ ba, thực lực tầng tầng tăng vọt, cái đầu hoàn toàn hư vô lại lan tràn toàn thân, chợt nhìn lại như là nửa người trên bị trọng thương phá thành mảnh nhỏ, nhưng phần diệt trong khe hở, Chu Tước đế uy đang bộc phát kinh khủng.
Tuyệt thế luyện lô tăng vọt uy thế!
Lại tăng vọt!
Liệt diễm như là hóa thành hàng tỷ Chu Tước, dọc theo quỹ tích đặc biệt nhanh chóng bay lên, duy trì uy thế luyện lô, chống cự lại bộc phát ở bên trong.
Một tiếng gáy to, âm thanh chấn nứt cả không gian.
Khương Phàm kéo lấy tuyệt thế luyện lô, giết ra hư không, lao thẳng đến liên quân Nhân tộc đang rút lui ở nơi xa.
Nhiệt độ cao tràn ngập đất trời, cường quang rọi khắp nơi, lệ khí cùng sát uy vẫn sôi trào giống như biển động, lập tức trùng kích đến đội ngũ liên quân Nhân tộc kinh hồn khó định.
Luyện lô với ánh lửa vô biên, thông thiên đạt địa, bên trong như đại dương hỏa triều, nhưng đám người Lý Tư lại như ẩn như hiện, đang tức giận trùng kích, lại giãy dụa thê lương.
Chợt nhìn như là thấy được luyện hỏa trận tại U Minh Địa Ngục!
Tiếng Khương Phàm gáy to kinh thiên, gắt gao áp chế luyện lô, đốt cháy Thần Linh cùng Thánh Hoàng ở bên trong.
Thần Hoàng cùng Thánh Hoàng bộc phát lúc nào cũng có thể đánh vỡ nát luyện lô, nhưng... Thánh Hoàng lại căn bản gánh không được loại này tới gần Bán Đế như Khương Phàm đốt cháy, liên tiếp hòa tan, biến thành đan dược trong tiếng kêu đau đớn thảm thiết.
Ngay cả võ pháp mà bọn người Lý Tư thả ra cũng bắt đầu tan rã, trùng kích đối với luyện lô càng ngày càng yếu ớt, ngay cả cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện hòa tan, linh hồn càng là đang gào thét.
Tràng diện vùng vẫy giãy chết này nện vào trong tầm mắt tất cả người vây xem thật sâu.
Khương Phàm cố ý kéo lấy luyện lô hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người, tiếng gào thét tức giận vang vọng đến chân trời:
- Thấy rõ ràng không! Bọn súc sinh xâm lấn Thương Huyền các ngươi, nhìn rõ ràng cho ta!! Đây chính là thần của các ngươi!! Đây chính là thần linh mà các ngươi vẫn lấy làm kiêu ngạo!! Ở trước mặt ta! Cũng chỉ là huyết nhục mà thôi!! Thấy rõ ràng chưa?? Thấy rõ ràng chưa!! Bọn súc sinh các ngươi! Hôm nay, các ngươi xâm lấn Thương Huyền, ngày khác, ta diệt toàn tộc các ngươi, tử tôn toàn tuyệt!! Tử tôn, toàn tuyệt!! Chết!! Chết chết chết!!
Một tiếng gầm hét cao hơn một tiếng sau, mang theo sát uy, lửa giận, cùng điên cuồng vô tận, cuồn cuộn phá toái thiên địa.
Số lượng lớn cường giả Nhân tộc bị dọa đến hồn bay ra ngoài, càng có cường giả ngồi liệt ngay tại chỗ, thậm chí là có kẻ bị dọa chết tươi!!
- A a a a...
Lý Tư, Doanh Lưu tức giận muốn điên, khống chế Hoàng Nê Đài, cưỡng ép mãnh kích luyện lô.
Luyện lô lay động, âm thanh chấn động đất trời!
- Gõ mẫu thân ngươi... gõ chuông tang cho ngươi sao? Lão tử đến tiễn các ngươi!!
Khương Phàm hét lớn, trong liệt diễm cuồn cuộn xé rách ra một tôn Chu Tước, tiếp là tôn thứ hai, thứ ba, thứ tư... thứ năm...
Thực lực của Khương Phàm chợt hạ xuống đến giai đoạn bình thường, nhưng năm tôn Chu Tước lại mang thực lực Thần Linh đỉnh phong, xông vào bên trong luyện lô, điên cuồng đánh giết Lý Tư, Doanh Lưu, cùng Thiên Kiếp Thần Tôn.
Về phần Thánh Hoàng khác... thì liên tiếp chết bất đắc kỳ tử trong tiếng kêu rên tuyệt vọng, huyết nhục hài cốt, thậm chí linh hồn cùng linh lực bộc phát bên trong khí hải, đều bị sống sờ sờ luyện thành đan dược.
Các cường giả Nhân tộc trơ nhìn Thánh Hoàng chí cao vô thượng trong lòng bọn họ biến thành đan dược, đều sắp nứt cả tim gan, răng môi run lên, thậm chí muốn chạy trốn đều đứng không yên.
Dương Biện trong hư không tối tăm, Lý Hoàng của Hải Thần đảo cùng các cường giả Thiên Kiếm Thần Tông ở chiến trường nơi xa, cũng đều tái nhợt sắc mặt, con mắt trừng lớn, bị điên cuồng giống như hung thú của Khương Phàm giờ phút này hù đến linh hồn đều run rẩy.
- Đây là Thương Huyền của ta! Nơi này là tổ địa chúng sinh! Bọn tạp toái các ngươi!! Chết chết chết chết...
Khương Phàm điên cuồng gào thét, dẫn phát cả thâm không rung chuyển, như là rống động Thương Thiên, rống động Vạn Đạo, quy mô cùng uy thế của tuyệt thế luyện lô lại lần nữa tăng vọt.
Năm tôn Thủy Tổ phân thân điên cuồng đánh giết bọn người Lý Tư ở bên trong, năm Thần Hoàng đỉnh phong, gắt gao đè hai tấn Thần Linh, cùng lão thần mục nát kia lại.
Ầm ầm!!
Thông Thiên Tháp bộc phát trên lưng Khương Phàm, từng sợi xiềng xích hoành hành, vung lên hơn mười hồn ảnh.
Bốn vị trong đó theo thứ tự là Tiết Vân Đình, Cửu Cực Chiến Thần, Tinh Túc Thần Tôn, Thiên Mệnh Thần Tôn, mười ba vị khác, thì là linh hồn của số lượng lớn Thánh Hoàng cùng Không Võ.
Chương 2804 Căm giận ngút trời (2)
Những hồn thể đang vùng vẫy giãy chết này mới vừa xuất hiện, đám người nơi xa đã lập tức rên rỉ liên miên.
Đó là Thần Tôn của bọn họ a!
Ngay cả ba người Lý Tư đều sắp nứt cả tim gan, gần như sụp đổ.
Bốn vị Thần Tôn?
Khương Phàm đã săn giết bốn vị Thần Tôn??
Chính là cái hoảng hốt ngắn ngủi này, ba tôn Chu Tước Thủy Tổ đã liên thủ xuất kích, đánh vỡ nát Lý Tư, tiếp lấy lao thẳng đến Doanh Lưu đang bị áp chế.
- Khương Phàm!! Ngươi chết không yên lành!! Ta lấy uy lực khí vận, chú ngươi đời này tất bại...
Thiên Kiếp Thần Tôn bi phẫn gầm thét, muốn dẫn bạo mình, đổi lấy thiên kiếp nguyền rủa!!
- Bại tổ tông ngươi! Bọn súc sinh các ngươi, đừng mơ có ai sống sót mà đi ra khỏi Thương Huyền!!
Khương Phàm đột nhiên từ bên ngoài xông vào luyện lô, vỗ cánh bạo kích, thế như thiên lôi, lấy uy lực xé rách vạn vật, đuổi giết Kiếp Thiên Thần Tôn:
- Lão súc sinh, cái này gọi là... Chu Tước... Bác Thiên Thuật...
Bành!! Răng rắc!!
Cơ thể đang hòa tan của Thiên Kiếp Thần Tôn vỡ nát ngay tại chỗ, máu thịt văng tung tóe, tiếp theo là bị liệt diễm bạo động nuốt hết.
Sau một khắc... Khương Phàm dắt tay năm tôn Chu Tước Thủy Tổ, rời khỏi luyện lô còn đang cháy hừng hực, giương cánh gáy to, âm thanh chấn nứt không gian, một tiếng vang thật lớn, liệt diễm sôi trào, sáu tôn Chu Tước từ trên trời giáng xuống, đuổi giết đám người còn đang vây xem ở nơi xa:
- Lũ súc sinh, cái này gọi là... Đồ sát!!
Đám người sợ vỡ mật rốt cuộc cũng giật mình tỉnh lại, chật vật chạy trốn.
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi nát tạo sát nghiệt, là muốn bị trời phạt!
Một vị phụ nhân Thánh Vương chỉ vào Khương Phàm hét lên đầy giận dữ.
Sau một khắc, Khương Phàm hoành không lao tới, hai cánh chấn kích, liệt diễm như đao, trong nháy mắt gạt bỏ kẻ đó, tiếng gáy to sắc nhọn lần nữa vang vọng đất trời, pháp lệnh năm tôn Thủy Tổ Chu Tước:
- Giết cho ta! Giết giết giết! Có thể giết bao nhiêu, giết bấy nhiêu!! Lão tử không sợ báo ứng!! Lão tử không sợ nguyền rủa! Giết, a a a! Bọn súc sinh các ngươi, một khắc đặt chân Thương Huyền này thì phải rõ ràng kết quả của các ngươi! Hoặc là, giết ta. Hoặc là, ta đồ sát các ngươi!! Thương Huyền là Tu La Tràng!! Không phải mai táng ta, thì chính là ta chôn các ngươi! Các ngươi cho rằng mình là đến tham quan sao? Các ngươi tưởng rằng mình đến hưởng thụ sao? Bọn tạp toái các ngươi! Đều chết cho ta!
Sáu tôn Chu Tước hoành hành khắp nơi, liệt diễm bao phủ cả bầu trời, lao nhanh qua đại địa, mênh mông sơn hà.
Số lượng lớn cường giả bị đốt sống chết tươi trong lúc hoảng hốt chạy trốn, rất nhiều cường giả điên cuồng phản kích gánh không được một vòng trùng kích của Khương Phàm.
Đông Hoàng Như Ảnh đứng ở đằng xa, khẽ nhếch môi, ánh mắt hoảng hốt.
Thân thể mềm mại không tự chủ được mà kéo căng, vậy mà lại cảm nhận được từng cơn ớn lạnh.
Mặc dù là hẳn phải trừng trị người xâm nhập, nhưng... thủ đoạn như thế...
- Hắn điên rồi?
Giọng của Phó Hành Không đều đang run rẩy, đây mới thật sự là Khương Phàm sao?
Hắn bị Chu Tước linh văn ảnh hưởng đến tâm trí sao?
Dương Biện đột nhiên bừng tỉnh, ngắm nhìn hư không thâm thúy.
Cắn răng một cái, vọt vào, tìm kiếm các Thần Tôn đang tập kết.
Đây là thời điểm hắn phát huy tác dụng!!
Cao thấp đến cả một cái!!
Cùng lúc đó, bạo tạc khủng bố từ thế giới Hỗn Độn lan tràn ra mười vạn dặm ảnh hưởng đến đội ngũ Hắc Ma Đế tộc đang Tây Bộ chậm chạp tiến lên, cũng kinh động đến Bạch Hổ Đế tộc đang tấn mãnh xuôi nam.
Bọn hắn dừng lại trong giây lát, sau đó lần lượt thay đổi phương hướng, lần theo ba động đuổi giết đầu nguồn bạo tạc.
Quy mô bạo tạc như vậy, tám chín phần là Khương Phàm chuyển dời thế giới Hỗn Độn đến nơi đó, muốn chính diện chặn đánh liên quân Nhân tộc!
Tên kia quả nhiên có mưu kế làm việc, hắn lại không có ở lại Thượng Thương, mà là chủ động nghênh kích!!
Đội hình liên quân Nhân tộc vô địch, thế giới Hỗn Độn phòng ngự cường hãn, hai bên hẳn là có thể hỗn chiến mấy ngày.
Chỉ mong thế giới Hỗn Độn có thể kiên trì, đừng cho Nhân tộc sớm vây bắt!!
Bọn hắn xuất chinh Thương Huyền mong đợi nhất chính là cái thế giới Hỗn Độn thần bí kia!
Đầu nguồn bạo tạc, trong hư vô hắc ám hỗn loạn.
Thời điểm Đế Tử mang theo Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần nhanh chóng xuôi nam, Nam Bộ có Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song, cùng Bá Thiên Chiến Thần tập kết, cũng đang mang theo Thánh Hoàng của bọn hắn nhanh chóng đi lên phía bắc, gấp rút tiếp viện Bắc Thái.
Khi Khương Phàm điên cuồng đồ sát tại Tây Bắc Bộ, hai đội ngũ đã chạm mặt trong thâm không hư vô.
Chỉ là nhìn lẫn nhau bình yên vô sự, bọn hắn đều mộng.
Nếu Khương Phàm không đối chiến cùng Đế Tử, cũng không có tập kích đội ngũ Thái Sơ.
Nếu bọn hắn thuận lợi chạm mặt ở chỗ này, đều bình yên vô sự.
Vậy thì Khương Phàm ở đâu??
Bọn hắn gần như đồng thời nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên quay đầu, ngóng nhìn Tây Bắc!
Yên lặng ngắn ngủi!
Yên lặng kiềm chế!
Càng là yên lặng sợ hãi.
Bọn người Khương Phàm đuổi giết Tây Bắc rồi? Nơi đó mặc dù có ba tôn thần, một bộ phận Thánh Hoàng, nhưng... Làm sao có thể là đối thủ của Khương Phàm được?
- Không không không... Không không...
Giọng của Kim Vô Song cùng Bá Thiên Chiến Thần đều run rẩy, một tiếng gầm khàn giọng, bọn hắn bộc phát thần uy, xông về Tây Bắc Bộ.
Nơi đó có tộc nhân của bọn hắn, nơi đó là tinh nhuệ của bọn hắn, nếu như gặp phải bọn người Khương Phàm tập kích, hậu quả khó mà lường được!!
- Khương Phàm, nếu như ngươi dám...
Đế Tử đều khó mà bình tĩnh, kích phát thần uy, đuổi giết Tây Bắc Bộ.
Tinh nhuệ Bắc Thái đều ở lại nơi đó, xuống đến cao giai Niết Bàn, lên tới Thánh Vương, toàn bộ đều lưu thủ ở nơi đó!
- Chuẩn bị kỹ càng Vạn Kiếp Môn, xử tử Khương Phàm!!
Vĩnh Dạ nhắc nhở Thiên Uy Thần Tôn, sau đó kích thích lên Chư Thiên Thần Ma Đại Táng, muốn triệt để trấn áp cái tên điên cuồng Khương Phàm kia.
Chương 2805 Dụ sát
Trên đường đi, bọn hắn liên tiếp gặp phải hơn mười vị Không Võ cùng Thánh Hoàng may mắn còn sống sót, cũng đều là đang nóng nảy thoát khỏi thâm không.
Khi biết Khương Phàm khả năng đang đồ sát đội ngũ liên quân, các lão tổ tông Thánh Hoàng đỉnh phong này cơ hồ muốn điên.
Lưu thủ nơi đó tất cả đều là tinh nhuệ của bọn hắn, có tộc trưởng, thống lĩnh, thiên kiêu...
Lần xuất chinh này cơ hồ là đưa tinh nhuệ ra hết. Nếu như lọt vào đồ sát, bọn hắn thật không tưởng tượng nổi hậu quả sẽ nghiêm trọng đến trình độ gì.
Không lâu sau đó, bọn hắn còn đụng phải Tiết Thiên Sóc cùng tinh nhuệ Võ Thần điện.
Tiết Thiên Sóc đạt được Tự Tại Vũ Trụ truyền thừa, nhưng thời gian cấp bách, vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội.
Vĩnh Dạ nhìn thấu tình huống của hắn, nhưng không có thời gian nhiều lời, đi đường quan trọng hơn.
Ầm ầm...
Âm thanh hải triều lao nhanh quanh quẩn trong bóng đêm, hấp dẫn Không Võ đang dẫn đầu xuống phi nhanh đến chỗ đám người Đế Tử.
Bọn hắn vốn không muốn để ý tới, nhưng âm thanh hải triều này lại nhanh chóng lao đến phía bọn hắn.
- Là ta!! Ta là đảo chủ Hải Thần đảo!!
Dương Biện khống chế hải triều, cách rất xa đã lo lắng hô to.
- Hải Thần đảo?
Bọn người Đế Tử thoáng lưu ý, nhưng chỉ là hơi thả chậm tốc độ, để mảnh hải triều kia miễn cưỡng có thể đuổi theo.
Bọn hắn vẫn lo lắng nhìn qua phương xa, bức thiết biết nơi đó tình huống.
- Khương Phàm đã giết qua, đang đồ sát!!
Sau khi Dương Biện nói câu đầu tiên đã lập tức kéo ánh mắt của mọi người tới trên người hắn.
- Nói!! Tình huống cụ thể như thế nào!!
- Nhanh đi, nói hết!!
- Bọn người Khương Phàm có mấy tôn thần? Có phải Thánh Hoàng Thánh Vương đến đông đủ hay không?
Bọn hắn một bên đi đường, một bên gào thét, các Thánh Hoàng cao ngạo chưa bao giờ không kiềm chế được nỗi lòng qua giống như bây giờ.
Dù sao Khương Phàm cũng là tên điên từ đầu đến đuôi, ngay cả thế giới Hỗn Độn đều nổ, còn có cái gì không làm được?
- Khương Phàm!! Thiên Hậu!! Tru Thiên Thần Tôn!! Nhi tử Bất Diệt Thiên Hoàng kia của hắn đã thành thần. Còn có những Thánh Hoàng kia, Đông Hoàng Càn và những Thánh Vương Thánh Hoàng Không Võ kia, đều ở nơi này!! Bọn hắn liền đột nhiên giết ra đến như thế, lưu thủ Thần Tôn cùng Thánh Hoàng đều không có chút phòng bị nào, bị giết thất linh bát lạc. Khương Phàm đổi lấy phân thân, dưới sự hiệp trợ của Không Võ, rất nhanh đã tru diệt được bọn họ, sau đó… bắt đầu...
Vẻ mặt Dương Biện lo lắng, ngữ khí bối rối, sắc mặt đều trở nên tái nhợt.
- Khương Phàm quả nhiên kéo toàn tinh nhuệ của hắn tới nơi này.
Kim Vô Song gầm thét, kim quang toàn thân như lôi đình quấn quanh, nàng nắm chặt Hoàng cấp chiến thương, hận không thể liền giết qua ngay bây giờ.
- Sau đó thì sao!! Nói tiếp!!
Thiên Uy Thần Tôn giận dữ mắng mỏ, tại sao lại dừng lại, mau nói.
- Tại thời điểm bọn người Khương Phàm đồ sát, ta hẳn là nên chạy trốn, nhưng ta nhấc lên nguy hiểm tính mạng giấu đến trong hư vô nhìn nhiều một hồi, cho nên... ừm... Các ngài...
Dương Biện không dám đụng vào ánh mắt của mọi người.
- Ta đập chết ngươi bây giờ! Nói nhanh!
Bá Thiên Chiến Thần lĩnh ngộ được ý tứ của Dương Biện trước tiên, hỗn đản này lại là đến đòi thưởng.
- Ngươi nói tiếp, nếu có giá trị, sau đó nhất định có trọng thưởng!!
Vĩnh Dạ lạnh lùng nói.
- Ta muốn thần cốt thần huyết!!
Dương Biện cố ý biểu hiện tham lam.
- Chỉ cần giết bọn hắn, không thể thiếu ngươi!!
Đế Tử run run khóe miệng, áp chế sát ý.
Dương Biện vừa hít một hơi, ưỡn thân một cái, cắn răng nói:
- Khương Phàm tự mình ở lại Tây Bắc Bộ tọa trấn, Thiên Hậu cùng Đông Hoàng Càn, còn có mười Thánh Hoàng, đường vòng đi Bắc Bộ. Tru Thiên Thần Tôn, Kiều Vô Hối, còn có những Phượng Hoàng cùng Thánh Hoàng kia được Đông Hoàng Toại hiệp trợ, đường vòng tới Nam Bộ.
- An bài cụ thể ta không rõ ràng, nhưng Khương Phàm tựa như là nói dùng chính hắn làm mồi dụ, tận hết khả năng ngăn chặn các ngươi, sau đó bọn người Thiên Hậu từ trong hư vô giết ra tới.
- Tốt!!
Bọn hắn phấn chấn tinh thần, rốt cuộc cũng biết bố trí của Khương Phàm, vừa vặn có thể liền kế mà tính toán.
- Ai đi chặn đánh Thiên Hậu cùng Tru Thiên Thần Tôn? Khương Phàm, là của ta!!
Đế Tử nhất định phải tự tay giải quyết Khương Phàm, khi đang nói chuyện hắn lại quét mắt qua Vĩnh Dạ.
- Vẫn nên giao Khương Phàm cho ta xử lý.
Vĩnh Dạ càng phải giết giết nhuệ khí của Khương Phàm.
Kim Vô Song, Tiết Thiên Sóc, Bá Thiên Chiến Thần còn có Thiên Hoang lão tổ, Hạo Vô Cực đều sôi trào chiến huyết, đầy rẫy sát ý, khăng khăng muốn đi vây bắt Khương Phàm.
Hai bên càng ngày càng kịch liệt, suýt chút nữa đều muốn đánh nhau.
Dương Biện cười lạnh trong lòng, nhưng cực lực khống chế thần thái cùng cảm xúc, để tránh lộ ra sơ hở.
Cuối cùng, Đế Tử đột nhiên cao giọng vượt trên tiếng gây gổ của tất cả mọi người:
- Ta đề nghị, để Khương Phàm chờ ở nơi đó, toàn bộ chúng ta hướng bắc, liên thủ bôn tập Thiên Hậu, hung hăng tiễu sát nàng, sau đó nhanh chóng xuôi nam vây bắt Tru Thiên Thần Tôn, sau khi xử tử, liên thủ tiếp tấn công Khương Phàm!!
Vừa nói ra lời này, đám người khẽ nhíu mày, nhưng lần lượt tỏ thái độ ủng hộ.
Dương Biện thể hiện cứng đờ, hơi sững sờ, a?
Không phân tán xuất kích sao?
Cái này không giống như phán đoán của hắn lắm.
Hắn vạn dặm xa xôi chạy tới, là kích thích các Thần Tôn cao ngạo chia làm ba bộ phân, một bộ phận chặn đánh Khương Phàm, một bộ phận chặn đánh Thiên Hậu, một bộ phận chặn đánh Tru Thiên Thần Tôn, tranh thủ cơ hội cho Khương Phàm, lại săn giết hai ba tôn thần.
Các thần này không giống với trong nhận thức của hắn lắm, chặn đánh Thiên Hậu mà thôi, lại muốn xuất động tập thể, cùng nhau tiến lên?
Là các thần đã tinh minh rồi, hay là bị đánh đến sợ?
- Xuất phát!
Đế Tử vừa phất tay,Dương Biện dưới sự lo lắng lại thốt ra:
- Chờ một chút!!
- Còn có cái gì tình huống?
Chúng Thần Tôn lập tức khẩn trương, bọn hắn không chỉ là cẩn thận, cũng là không nguyện ý lại xảy ra ngoài ý muốn.
- Hắn nói cái gì? Giết ai??
Ánh mắt Đế Tử lạnh thấu xương, bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm.
- Ba vị Thần Tôn?
Trái tim Lăng Tiêu Chiến Thần đều rụt rụt, bọn hắn chỉ mang theo ba vị Thần Tôn tới, chẳng lẽ đều chết hết?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Thần Tôn há lại nói giết thì có thể giết được!
Huống chi, Tinh Túc Thần Tôn, Thiên Mệnh Thần Tôn, Cửu Cực Chiến Thần đều có bí thuật kinh khủng, đều có thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh.
Nhất là Tinh Túc Thần Tôn, coi như không địch lại, chạy trốn hẳn là không có chút áp lực nào.
Chẳng lẽ trừ Khương Phàm, Thiên Hậu và Tru Thiên Thần Tôn toàn tụ tập tới đây?
Đây là không tiếc cái giá muốn quyết chiến đến chết cùng liên quân Nhân tộc sao?
- Tên khốn kiếp đáng chết này!
Đế Tử tức giận muốn điên, thực sự khó mà giữ vững được bình tĩnh.
Vốn cho rằng trận tập kích vây bắt này hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, lại còn không có bắt đầu thì đã lọt vào phản kích, thậm chí là trọng thương.
Tên hỗn đản kia hoàn toàn không làm việc theo lẽ thường, đi lên đã cho phát nổ 'căn cứ' mạnh nhất quan trọng nhất, triệt để phát nổ.
Loại chiến thuật đi lên liền cho nổ 'nhà' này, chỉ sợ đọc qua sách sử cổ kim đều chỉ có duy nhất một cái này.
Người bình thường ai có thể làm ra loại chuyện này?
Người bình thường ai có thể sinh ra cái ý nghĩ này?
- Nhanh!! Rất có thể bọn hắn nhào về phía Nam Bộ!!
- Bọn hắn có võ giả không gian, khẳng định là muốn mượn hỗn loạn, phát huy ưu thế tập kích đến cao nhất.
Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần lập tức mang theo Đế Tử đuổi giết Nam Bộ.
Chỉ mong bọn người Thiên Uy Thần Tôn đã tụ họp lại, chỉ cần ổn định trận cước, nhất định có thể ngăn chặn vây khốn bọn người Khương Phàm.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Tử sốt ruột càng tức giận, nơi này cách Nam Bộ mấy vạn dặm, coi như lại nhanh hơn nữa cũng đều cần một thời gian, nhưng bọn người Khương Phàm có Đông Hoàng Càn và các đỉnh cấp Không Võ, rất nhanh đã có thể giết qua.
Không biết Vĩnh Dạ có thể chống đỡ hay không, không biết Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu là mấy vị Thần Tôn!
- A a a...
Đế Tử càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng nóng nảy, cái này không chỉ là bọn hắn thảm bại, càng là sỉ nhục của Nhân tộc, phía sau còn tranh hùng cùng Yêu tộc Ma tộc như thế nào nữa?
Tại thời điểm bọn hắn đuổi giết Nam Bộ, Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song cùng Bá Thiên Chiến Thần bị tách ra ở Nam Bộ đã nhanh chóng hoàn thành tập hợp, cũng khẩn cấp tụ tập mười vị Thánh Hoàng đến bên cạnh.
Thế giới Hỗn Độn bạo tạc mười vạn dặm, liên quân Nhân tộc tụ tập ở phía xa bị thảm tao nuốt hết, cứ việc cách đầu nguồn bạo tạc hơn ba vạn dặm, nhưng năng lượng bạo tạc vẫn quá kinh khủng, đa số cường giả Niết Bàn cảnh đều chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, huyết nhục văng tung tóe, linh hồn chôn vùi, số lượng lớn Bán Thánh Thánh Linh, thậm chí là Thánh Vương, cũng thảm tao trọng thương thậm chí là tử vong, cho dù là Thánh Hoàng cùng ba vị Thần Tôn lưu thủ, đều hứng chịu tới tổn thương.
Liên quân Nhân tộc bị xông đến thất linh bát lạc như vậy.
Lý Tư, Doanh Lưu, Thiên Kiếp Thần Tôn ba vị Thần Tôn đứng giữa không gian phá toái, ngắm nhìn đầu nguồn bạo tạc đen kịt, chấn kinh đến mức cả đầu đều ông ông.
Đây là bổ ra thế giới Hỗn Độn?
Càng nhìn càng thấy giống như thế giới Hỗn Độn tự bạo!!
Thế giới tự bạo??
Khương Phàm đây là đang cố ý đào bẫy sao? Trong cạm bẫy chôn thế giới Hỗn Độn?
Đầu tên điên này làm bằng cá gì vậy! Chủ ý ác độc tàn bạo như vậy đều có thể nghĩ ra?
Bọn hắn khẩn trương đến bối rối, muốn qua nghĩ cách cứu viện, nhưng vẫn đứng ở tại chỗ không dám đi qua.
Nơi đó đang hỗn loạn bạo động, nói không chừng còn ẩn giấu nguy hiểm gì gì khác.
Bọn hắn chỉ có thể trấn an chính mình, thế giới Hỗn Độn bạo tạc có thể thương tổn được bọn người Đế Tử, nhưng khẳng định giết không được, dù sao đó cũng là thần, mà lại còn có hơn mười vị thần, chỉ cần hai ba người tổ hợp tại thì đã có thể vừa đánh vừa lui.
- Tất cả Thánh Hoàng còn sống đều tới đây tập hợp cho ta!
Bọn hắn hít một ngụm khí lạnh thật sâu, nắm chặt vũ khí, triển khai trận thế, chuẩn bị nghênh đón Thần Tôn cùng Thánh Hoàng trốn tới, chặn đánh đội ngũ truy kích của Khương Phàm.
- Dưới Thánh Vương, lui đến khoảng cách an toàn. Thánh Hoàng, toàn thể tập kết!!
- Thánh Hoàng, Thánh Hoàng còn sống, tập kết!!
- Khương Phàm dám ở chỗ này chặn đánh liên quân Nhân tộc chúng ta, khẳng định tập kết tất cả cường giả của hắn! Chỉ cần nuốt lấy bọn hắn, Thương Huyền... Dễ như trở bàn tay!!
- Dưới trướng Khương Phàm có ba Thần Tôn, mà chúng ta là hơn mười vị!! Số lượng Thánh Hoàng của Khương Phàm nhiều nhất hai mươi vị, mà chúng ta có hơn ba mươi vị!
Dưới từng tiếng ủng hộ, hơn mười vị Thánh Hoàng tập kết đến phía trước, cả đám đều toàn thân mang máu, chật vật không chịu nổi, nhưng rất nhanh đã nhấc lên chiến ý.
Mặc dù bạo tạc đột nhiên lại khủng bố, nhưng Thánh Hoàng và Thần Linh đều không phải là dễ dàng chết như vậy, bên trong có hơn mười vị Thần Tôn, hai mươi vị Thánh Hoàng, chỉ cần ổn định trận cước thì có thể khởi xướng phản kích đối với đám người Khương Phàm kia.
- Chúng ta cứ ở lại nơi này chờ lấy? Bên trong khẳng định đánh đến hôn thiên ám địa, chúng ta nên tới đó trợ giúp.
- Khương Phàm chiếm ưu thế tập kích, nói không chừng còn đang đồ sát, chúng ta nên đi đến hỗ trợ.
Đám người vừa mới tụ tập, các Thánh Hoàng Đế tộc cũng bắt đầu tức giận kêu gào.
- Đúng vậy, chúng ta ở lại chỗ này làm gì? Chờ kết thúc sao?
- Bên trong chiến trường mấy vạn dặm, bọn người Khương Phàm đang khí thế dâng cao, nói không chừng còn bố trí sát chiêu khác, đây chính là lúc cần viện quân chúng ta đây.
Những người khác kịp phản ứng, tăng vọt chiến ý, đằng đằng sát khí.
Chương 2802 Căm hận ngút trời (1)
Những Thánh Hoàng lưu thủ bọn hắn đây đa số là tân tấn Thánh Hoàng, đều là từ Thánh Vương kích phát ra tới.
Mà tại mấy năm trước, Thánh Vương đều là chưởng khống giả trực tiếp trên mặt nổi của tất cả hoàng tộc hoàng đạo, ngạo dũng gồm nhiều mặt, huyết tính mười phần.
Bây giờ bước lên cảnh giới Thánh Hoàng, càng là không sợ hãi.
Lý Tư, Doanh Lưu, Kiếp Thiên Thần Tôn trao đổi ánh mắt, thật muốn đi đến sao?
Nếu như lại có mai phục khác... Giống như không thể nào lại có mai phục khác, thậm chí đều khó có khả năng truy kích người đào vong, bởi vì số lượng cường giả của bọn người Khương Phàm quá ít, chỉ có thể thừa dịp tập kích ưu thế, bốn chỗ vây bắt lạc đàn hoặc là trọng thương.
- Tất cả Không Võ may mắn còn sống sót, đều tới đây cho ta!!
Lý Tư rốt cuộc cũng quyết định, bên ngoài không có cái gì để bảo vệ, bên trong mới là mấu chốt.
Nếu Khương Phàm dám chặn đánh ở chỗ này, khẳng định là muốn buông tay đánh cược một lần, điều tập tất cả cường giả.
Giống như vị Thánh Hoàng kia vừa mới nói, chỉ cần giải quyết nơi này, chẳng khác nào đã bình định Thương Huyền!!
Các Không Võ vụn vặt lẻ tẻ tụ họp lại, nhưng Niết Bàn cảnh chiếm đa số, không có mấy Thánh Linh.
Không Võ cường hãn đều mang theo các Thần Tôn xông vào chiến trường trước đó.
- Giết đi đến!!
Lý Tư khống chế Hoàng Nê Đài, dẫn đầu xuất kích, lao thẳng đến hư không hắc ám sụp đổ.
- Giết!! Tập kết cùng một chỗ, ai cũng không được tản ra!!
- Liên hợp đột kích, chúng ta biến thành đội quân mũi nhọn, gặp được một tên giết một tên, gặp được một đám, giết một đám!!
Doanh Lưu, Linh Kiếp Thần Tôn cắn răng thét lên ra lệnh, bắn ra thần uy, sát ý sôi trào, kêu gọi các Thánh Hoàng phía sau toàn diện đột kích.
- Giết giết giết...
- Khương Phàm là phản nghịch Nhân tộc, do Nhân tộc chúng ta đến giải quyết!
Các Thánh Hoàng dâng cao chiến ý, kích phát uy lực và năng lượng Thánh Hoàng, đuổi giết chiến trường Hắc Ám.
Phàm là có thể đạt tới Thánh Hoàng đều là linh văn cực hạn của thế gian, hơn mười vị Thánh Hoàng liên thủ, uy thế hiển hách đều muốn vượt qua ba vị Thần Linh phía trước.
Mà, bình thường Thánh Hoàng đều là nhân vật cấp lão tổ tông, đều là Thống Lĩnh đỉnh phong, năm ba người gom lại cùng một chỗ cũng khó khăn, giờ phút này lại mười người liên hợp hành động, cái sự hào hùng, nguồn năng lượng kia, để bọn hắn kích thích lẫn nhau, đều sôi trào lên nhiệt huyết, sát ý tiếp tục tăng vọt.
Dương Biện xen lẫn trong trong đội ngũ, cũng là đằng đằng sát khí, nhưng cố ý đi ở phía sau, đôi mắt hiện ra u quang quét mắt nhìn các Thánh Hoàng xung quanh.
Ngay cả hắn cũng đều bị chiến thuật dẫn bạo thế giới Hỗn Độn của Khương Phàm làm cho kinh động, nhưng có thể phát huy ưu thế chặn đánh đến cực hạn hay không, tiếp theo mới thật sự là thời điểm khảo nghiệm Khương Phàm, cũng là cơ hội để hắn ra tay bất cứ lúc nào.
Chỉ là đáng tiếc tên hỗn đản Cổ Thần kia không ở đây, nếu không ưu thế tập kích khẳng định lớn hơn.
Đúng vào lúc này...
Ông!!
Một đạo ngấn Không Gian nhanh chóng lan tràn, như lôi điện đi nhanh qua màn trời, đột ngột xông vào trong đội ngũ.
Không chờ bọn hắn kịp phản ứng, đạo ngấn đã vỡ nát, liệt diễm tuôn ra, nương theo tiếng gáy to chói tai, một tôn Chu Tước giương cánh hơn năm trăm mét dục hỏa mà sinh, lông vũ hoa lệ cứng cỏi, móng vuốt lạnh lẽo thấu xương, lệ khí tuyệt thế kinh khủng, để sắc mặt các cường giả hỗn loạn kịch biến.
- Chu Tước??
Không chỉ có Thánh Hoàng sợ hãi, Lý Tư, Doanh Lưu, Kiếp Thiên Thần Tôn đều như rơi vào hầm băng.
Ầm ầm...
Khương Phàm giương cánh bạo kích, liệt diễm phát động như đại dương mênh mông nộ trào, tuôn ra tám phương.
Dưới sự khống chế của ý thức, Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền đã lâu nay được ầm vang phóng thích, liệt diễm cuồn cuộn, tiếng thú rống tiếng chim gáy, như là đột nhiên thả ra Hỏa Thú trong thế giới liệt diễm vô biên, tràn ngập đất trời, cuồng kích toàn trường.
Tại cảnh giới Bán Đế sơ khuy bạo phát xuống, tại Phần Thiên Diệt Thế Viêm diễn biến ra, Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền cho thấy thần uy cường hãn, mấy Thánh Hoàng ở khoảng cách gần bị băng huyết nhục bay tứ tung, áo giáp vũ khí đều theo đó mà vỡ vụn.
- Nếu đây là thành đoàn tiến vào Địa Ngục? Ta đưa tiễn các ngươi nhé!!
Khương Phàm điên cuồng gào thét, giương cánh bay lên trời, mãnh liệt bắn hơn vạn mét, hai cánh cuồng kích, liệt diễm lại nổi lên, tràn ngập đất trời bao phủ chiến trường hư vô, ngàn mét... Vạn mét... Mười vạn mét... Trăm vạn mét...
Liệt diễm cuồn cuộn, như giang hải lật đổ, liên miên bất tuyệt, tuôn ra lao nhanh.
- Ổn định...
Số lượng lớn Thánh Hoàng cưỡng ép chống cự, giận dữ giận lên, nhưng bọn hắn rất nhanh đã phát giác được chuyện là lạ.
Khương Phàm tiếp tục bay lên không, giương cánh lên, khống chế liệt diễm cuồn cuộn kịch liệt xoay tròn, giống như siêu cấp gió xoáy ở thời đại Hồng Hoang, thông thiên đạt địa, cuồng dã càng bao la.
Nhiệt độ không gian nơi đây tăng vọt, lần nữa bị chôn vùi.
Trừ Dương Biện cùng mười bảy vị Thánh Hoàng ra thì hơn ba mươi vị Không Võ, bao gồm cả ba vị Thần Linh, toàn bộ đều bị bao vây ở trong đó.
Một loại uy lực và năng lượng dung luyện trời đất, thấm vào linh hồn tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn.
- Chu Tước đế thuật! Liệt Ngục! Phần Thiên Diệt Thế!
Thân thể Khương Phàm tăng vọt, giương cánh ba ngàn mét, gió lốc liệt diễm thông thiên đạt địa cuồng dã phấp phới, hóa thành Luyện Ngục Hỏa lô, tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn toàn bộ đều bị thôn nạp vào trong.
- Đây là Liệt Ngục Thuật, hắn muốn luyện sống chúng ta!
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi thật tàn nhẫn!
- Chạy đi!!
Bọn người Lý Tư tức giận gào thét, lập tức kích phát ra thần uy cuồn cuộn, tại thời điểm Liệt Ngục sắp thành hình, điên cuồng tứ tán chạy trốn.
Nhưng... Đông Hoàng Như Ảnh du tẩu các nơi, liên tiếp thi triển đạo ngấn Không Gian, để mấy vị Thánh Hoàng thật vất vả mới giết ra tới lại phải quay người, nhào vào bên trong Liệt Ngục.
Chương 2803 Căm hận ngút trời (1)
Lý Tư, Doanh Lưu, Thiên Kiếp Thần Tôn cũng không ngoại lệ.
Tốc độ cùng thực lực của Đông Hoàng Như Ảnh tại lúc này đã được phát huy vô cùng tinh tế, để nàng trực tiếp chém giết cùng Thần Tôn, có lẽ trong thời gian ngắn khó mà phân thắng bại, nhưng để nàng thay đổi quỹ tích, lại hoàn toàn không có áp lực.
Đám người Lý Tư đang bối rối, lo lắng, bất ngờ không đề phòng, liên tiếp bước vào vòng xoáy không gian, bị cưỡng ép chuyển dời đến bên trong liệt diễm luyện lô.
- Xung quanh có Không Võ!!
- Đừng hốt hoảng!! Tập hợp tới chỗ ta, cùng một chỗ giết ra ngoài!
Lý Tư hét lớn, kích phát uy lực Hoàng Nê Đài, diễn biến sóng triều hỗn loạn, trùng kích mãnh liệt về phía trước.
Doanh Lưu khống chế Hoàng Nê Đài đuổi tới, cuồn cuộn phóng thích thần uy cường đại chôn vùi vạn vật, vỡ nát pháp tắc trong liệt diễm.
Thiên Kiếp Thần Tôn cướp bóc khí vận đất trời, diễn biến khí vận đại trụ, theo hai đế mạch hỗn loạn cùng chôn vùi tấn công, đánh về phía tuyệt thế luyện lô.
Các Thánh Hoàng đau đớn giãy dụa trong liệt diễm cũng đều nhao nhao giận lên, không lo được cơ thể đang hòa tan, liên tiếp kích phát Nguyên lực trong khí hải, thậm chí chủ động thiêu đốt sinh cơ, thôi phát ra thực lực cường đại của Thánh Hoàng đỉnh phong.
Nhưng... Khương Phàm liên tiếp phóng thích 'bản thân' thứ hai, 'bản thân' thứ ba, thực lực tầng tầng tăng vọt, cái đầu hoàn toàn hư vô lại lan tràn toàn thân, chợt nhìn lại như là nửa người trên bị trọng thương phá thành mảnh nhỏ, nhưng phần diệt trong khe hở, Chu Tước đế uy đang bộc phát kinh khủng.
Tuyệt thế luyện lô tăng vọt uy thế!
Lại tăng vọt!
Liệt diễm như là hóa thành hàng tỷ Chu Tước, dọc theo quỹ tích đặc biệt nhanh chóng bay lên, duy trì uy thế luyện lô, chống cự lại bộc phát ở bên trong.
Một tiếng gáy to, âm thanh chấn nứt cả không gian.
Khương Phàm kéo lấy tuyệt thế luyện lô, giết ra hư không, lao thẳng đến liên quân Nhân tộc đang rút lui ở nơi xa.
Nhiệt độ cao tràn ngập đất trời, cường quang rọi khắp nơi, lệ khí cùng sát uy vẫn sôi trào giống như biển động, lập tức trùng kích đến đội ngũ liên quân Nhân tộc kinh hồn khó định.
Luyện lô với ánh lửa vô biên, thông thiên đạt địa, bên trong như đại dương hỏa triều, nhưng đám người Lý Tư lại như ẩn như hiện, đang tức giận trùng kích, lại giãy dụa thê lương.
Chợt nhìn như là thấy được luyện hỏa trận tại U Minh Địa Ngục!
Tiếng Khương Phàm gáy to kinh thiên, gắt gao áp chế luyện lô, đốt cháy Thần Linh cùng Thánh Hoàng ở bên trong.
Thần Hoàng cùng Thánh Hoàng bộc phát lúc nào cũng có thể đánh vỡ nát luyện lô, nhưng... Thánh Hoàng lại căn bản gánh không được loại này tới gần Bán Đế như Khương Phàm đốt cháy, liên tiếp hòa tan, biến thành đan dược trong tiếng kêu đau đớn thảm thiết.
Ngay cả võ pháp mà bọn người Lý Tư thả ra cũng bắt đầu tan rã, trùng kích đối với luyện lô càng ngày càng yếu ớt, ngay cả cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện hòa tan, linh hồn càng là đang gào thét.
Tràng diện vùng vẫy giãy chết này nện vào trong tầm mắt tất cả người vây xem thật sâu.
Khương Phàm cố ý kéo lấy luyện lô hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người, tiếng gào thét tức giận vang vọng đến chân trời:
- Thấy rõ ràng không! Bọn súc sinh xâm lấn Thương Huyền các ngươi, nhìn rõ ràng cho ta!! Đây chính là thần của các ngươi!! Đây chính là thần linh mà các ngươi vẫn lấy làm kiêu ngạo!! Ở trước mặt ta! Cũng chỉ là huyết nhục mà thôi!! Thấy rõ ràng chưa?? Thấy rõ ràng chưa!! Bọn súc sinh các ngươi! Hôm nay, các ngươi xâm lấn Thương Huyền, ngày khác, ta diệt toàn tộc các ngươi, tử tôn toàn tuyệt!! Tử tôn, toàn tuyệt!! Chết!! Chết chết chết!!
Một tiếng gầm hét cao hơn một tiếng sau, mang theo sát uy, lửa giận, cùng điên cuồng vô tận, cuồn cuộn phá toái thiên địa.
Số lượng lớn cường giả Nhân tộc bị dọa đến hồn bay ra ngoài, càng có cường giả ngồi liệt ngay tại chỗ, thậm chí là có kẻ bị dọa chết tươi!!
- A a a a...
Lý Tư, Doanh Lưu tức giận muốn điên, khống chế Hoàng Nê Đài, cưỡng ép mãnh kích luyện lô.
Luyện lô lay động, âm thanh chấn động đất trời!
- Gõ mẫu thân ngươi... gõ chuông tang cho ngươi sao? Lão tử đến tiễn các ngươi!!
Khương Phàm hét lớn, trong liệt diễm cuồn cuộn xé rách ra một tôn Chu Tước, tiếp là tôn thứ hai, thứ ba, thứ tư... thứ năm...
Thực lực của Khương Phàm chợt hạ xuống đến giai đoạn bình thường, nhưng năm tôn Chu Tước lại mang thực lực Thần Linh đỉnh phong, xông vào bên trong luyện lô, điên cuồng đánh giết Lý Tư, Doanh Lưu, cùng Thiên Kiếp Thần Tôn.
Về phần Thánh Hoàng khác... thì liên tiếp chết bất đắc kỳ tử trong tiếng kêu rên tuyệt vọng, huyết nhục hài cốt, thậm chí linh hồn cùng linh lực bộc phát bên trong khí hải, đều bị sống sờ sờ luyện thành đan dược.
Các cường giả Nhân tộc trơ nhìn Thánh Hoàng chí cao vô thượng trong lòng bọn họ biến thành đan dược, đều sắp nứt cả tim gan, răng môi run lên, thậm chí muốn chạy trốn đều đứng không yên.
Dương Biện trong hư không tối tăm, Lý Hoàng của Hải Thần đảo cùng các cường giả Thiên Kiếm Thần Tông ở chiến trường nơi xa, cũng đều tái nhợt sắc mặt, con mắt trừng lớn, bị điên cuồng giống như hung thú của Khương Phàm giờ phút này hù đến linh hồn đều run rẩy.
- Đây là Thương Huyền của ta! Nơi này là tổ địa chúng sinh! Bọn tạp toái các ngươi!! Chết chết chết chết...
Khương Phàm điên cuồng gào thét, dẫn phát cả thâm không rung chuyển, như là rống động Thương Thiên, rống động Vạn Đạo, quy mô cùng uy thế của tuyệt thế luyện lô lại lần nữa tăng vọt.
Năm tôn Thủy Tổ phân thân điên cuồng đánh giết bọn người Lý Tư ở bên trong, năm Thần Hoàng đỉnh phong, gắt gao đè hai tấn Thần Linh, cùng lão thần mục nát kia lại.
Ầm ầm!!
Thông Thiên Tháp bộc phát trên lưng Khương Phàm, từng sợi xiềng xích hoành hành, vung lên hơn mười hồn ảnh.
Bốn vị trong đó theo thứ tự là Tiết Vân Đình, Cửu Cực Chiến Thần, Tinh Túc Thần Tôn, Thiên Mệnh Thần Tôn, mười ba vị khác, thì là linh hồn của số lượng lớn Thánh Hoàng cùng Không Võ.
Chương 2804 Căm giận ngút trời (2)
Những hồn thể đang vùng vẫy giãy chết này mới vừa xuất hiện, đám người nơi xa đã lập tức rên rỉ liên miên.
Đó là Thần Tôn của bọn họ a!
Ngay cả ba người Lý Tư đều sắp nứt cả tim gan, gần như sụp đổ.
Bốn vị Thần Tôn?
Khương Phàm đã săn giết bốn vị Thần Tôn??
Chính là cái hoảng hốt ngắn ngủi này, ba tôn Chu Tước Thủy Tổ đã liên thủ xuất kích, đánh vỡ nát Lý Tư, tiếp lấy lao thẳng đến Doanh Lưu đang bị áp chế.
- Khương Phàm!! Ngươi chết không yên lành!! Ta lấy uy lực khí vận, chú ngươi đời này tất bại...
Thiên Kiếp Thần Tôn bi phẫn gầm thét, muốn dẫn bạo mình, đổi lấy thiên kiếp nguyền rủa!!
- Bại tổ tông ngươi! Bọn súc sinh các ngươi, đừng mơ có ai sống sót mà đi ra khỏi Thương Huyền!!
Khương Phàm đột nhiên từ bên ngoài xông vào luyện lô, vỗ cánh bạo kích, thế như thiên lôi, lấy uy lực xé rách vạn vật, đuổi giết Kiếp Thiên Thần Tôn:
- Lão súc sinh, cái này gọi là... Chu Tước... Bác Thiên Thuật...
Bành!! Răng rắc!!
Cơ thể đang hòa tan của Thiên Kiếp Thần Tôn vỡ nát ngay tại chỗ, máu thịt văng tung tóe, tiếp theo là bị liệt diễm bạo động nuốt hết.
Sau một khắc... Khương Phàm dắt tay năm tôn Chu Tước Thủy Tổ, rời khỏi luyện lô còn đang cháy hừng hực, giương cánh gáy to, âm thanh chấn nứt không gian, một tiếng vang thật lớn, liệt diễm sôi trào, sáu tôn Chu Tước từ trên trời giáng xuống, đuổi giết đám người còn đang vây xem ở nơi xa:
- Lũ súc sinh, cái này gọi là... Đồ sát!!
Đám người sợ vỡ mật rốt cuộc cũng giật mình tỉnh lại, chật vật chạy trốn.
- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi nát tạo sát nghiệt, là muốn bị trời phạt!
Một vị phụ nhân Thánh Vương chỉ vào Khương Phàm hét lên đầy giận dữ.
Sau một khắc, Khương Phàm hoành không lao tới, hai cánh chấn kích, liệt diễm như đao, trong nháy mắt gạt bỏ kẻ đó, tiếng gáy to sắc nhọn lần nữa vang vọng đất trời, pháp lệnh năm tôn Thủy Tổ Chu Tước:
- Giết cho ta! Giết giết giết! Có thể giết bao nhiêu, giết bấy nhiêu!! Lão tử không sợ báo ứng!! Lão tử không sợ nguyền rủa! Giết, a a a! Bọn súc sinh các ngươi, một khắc đặt chân Thương Huyền này thì phải rõ ràng kết quả của các ngươi! Hoặc là, giết ta. Hoặc là, ta đồ sát các ngươi!! Thương Huyền là Tu La Tràng!! Không phải mai táng ta, thì chính là ta chôn các ngươi! Các ngươi cho rằng mình là đến tham quan sao? Các ngươi tưởng rằng mình đến hưởng thụ sao? Bọn tạp toái các ngươi! Đều chết cho ta!
Sáu tôn Chu Tước hoành hành khắp nơi, liệt diễm bao phủ cả bầu trời, lao nhanh qua đại địa, mênh mông sơn hà.
Số lượng lớn cường giả bị đốt sống chết tươi trong lúc hoảng hốt chạy trốn, rất nhiều cường giả điên cuồng phản kích gánh không được một vòng trùng kích của Khương Phàm.
Đông Hoàng Như Ảnh đứng ở đằng xa, khẽ nhếch môi, ánh mắt hoảng hốt.
Thân thể mềm mại không tự chủ được mà kéo căng, vậy mà lại cảm nhận được từng cơn ớn lạnh.
Mặc dù là hẳn phải trừng trị người xâm nhập, nhưng... thủ đoạn như thế...
- Hắn điên rồi?
Giọng của Phó Hành Không đều đang run rẩy, đây mới thật sự là Khương Phàm sao?
Hắn bị Chu Tước linh văn ảnh hưởng đến tâm trí sao?
Dương Biện đột nhiên bừng tỉnh, ngắm nhìn hư không thâm thúy.
Cắn răng một cái, vọt vào, tìm kiếm các Thần Tôn đang tập kết.
Đây là thời điểm hắn phát huy tác dụng!!
Cao thấp đến cả một cái!!
Cùng lúc đó, bạo tạc khủng bố từ thế giới Hỗn Độn lan tràn ra mười vạn dặm ảnh hưởng đến đội ngũ Hắc Ma Đế tộc đang Tây Bộ chậm chạp tiến lên, cũng kinh động đến Bạch Hổ Đế tộc đang tấn mãnh xuôi nam.
Bọn hắn dừng lại trong giây lát, sau đó lần lượt thay đổi phương hướng, lần theo ba động đuổi giết đầu nguồn bạo tạc.
Quy mô bạo tạc như vậy, tám chín phần là Khương Phàm chuyển dời thế giới Hỗn Độn đến nơi đó, muốn chính diện chặn đánh liên quân Nhân tộc!
Tên kia quả nhiên có mưu kế làm việc, hắn lại không có ở lại Thượng Thương, mà là chủ động nghênh kích!!
Đội hình liên quân Nhân tộc vô địch, thế giới Hỗn Độn phòng ngự cường hãn, hai bên hẳn là có thể hỗn chiến mấy ngày.
Chỉ mong thế giới Hỗn Độn có thể kiên trì, đừng cho Nhân tộc sớm vây bắt!!
Bọn hắn xuất chinh Thương Huyền mong đợi nhất chính là cái thế giới Hỗn Độn thần bí kia!
Đầu nguồn bạo tạc, trong hư vô hắc ám hỗn loạn.
Thời điểm Đế Tử mang theo Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần nhanh chóng xuôi nam, Nam Bộ có Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song, cùng Bá Thiên Chiến Thần tập kết, cũng đang mang theo Thánh Hoàng của bọn hắn nhanh chóng đi lên phía bắc, gấp rút tiếp viện Bắc Thái.
Khi Khương Phàm điên cuồng đồ sát tại Tây Bắc Bộ, hai đội ngũ đã chạm mặt trong thâm không hư vô.
Chỉ là nhìn lẫn nhau bình yên vô sự, bọn hắn đều mộng.
Nếu Khương Phàm không đối chiến cùng Đế Tử, cũng không có tập kích đội ngũ Thái Sơ.
Nếu bọn hắn thuận lợi chạm mặt ở chỗ này, đều bình yên vô sự.
Vậy thì Khương Phàm ở đâu??
Bọn hắn gần như đồng thời nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên quay đầu, ngóng nhìn Tây Bắc!
Yên lặng ngắn ngủi!
Yên lặng kiềm chế!
Càng là yên lặng sợ hãi.
Bọn người Khương Phàm đuổi giết Tây Bắc rồi? Nơi đó mặc dù có ba tôn thần, một bộ phận Thánh Hoàng, nhưng... Làm sao có thể là đối thủ của Khương Phàm được?
- Không không không... Không không...
Giọng của Kim Vô Song cùng Bá Thiên Chiến Thần đều run rẩy, một tiếng gầm khàn giọng, bọn hắn bộc phát thần uy, xông về Tây Bắc Bộ.
Nơi đó có tộc nhân của bọn hắn, nơi đó là tinh nhuệ của bọn hắn, nếu như gặp phải bọn người Khương Phàm tập kích, hậu quả khó mà lường được!!
- Khương Phàm, nếu như ngươi dám...
Đế Tử đều khó mà bình tĩnh, kích phát thần uy, đuổi giết Tây Bắc Bộ.
Tinh nhuệ Bắc Thái đều ở lại nơi đó, xuống đến cao giai Niết Bàn, lên tới Thánh Vương, toàn bộ đều lưu thủ ở nơi đó!
- Chuẩn bị kỹ càng Vạn Kiếp Môn, xử tử Khương Phàm!!
Vĩnh Dạ nhắc nhở Thiên Uy Thần Tôn, sau đó kích thích lên Chư Thiên Thần Ma Đại Táng, muốn triệt để trấn áp cái tên điên cuồng Khương Phàm kia.
Chương 2805 Dụ sát
Trên đường đi, bọn hắn liên tiếp gặp phải hơn mười vị Không Võ cùng Thánh Hoàng may mắn còn sống sót, cũng đều là đang nóng nảy thoát khỏi thâm không.
Khi biết Khương Phàm khả năng đang đồ sát đội ngũ liên quân, các lão tổ tông Thánh Hoàng đỉnh phong này cơ hồ muốn điên.
Lưu thủ nơi đó tất cả đều là tinh nhuệ của bọn hắn, có tộc trưởng, thống lĩnh, thiên kiêu...
Lần xuất chinh này cơ hồ là đưa tinh nhuệ ra hết. Nếu như lọt vào đồ sát, bọn hắn thật không tưởng tượng nổi hậu quả sẽ nghiêm trọng đến trình độ gì.
Không lâu sau đó, bọn hắn còn đụng phải Tiết Thiên Sóc cùng tinh nhuệ Võ Thần điện.
Tiết Thiên Sóc đạt được Tự Tại Vũ Trụ truyền thừa, nhưng thời gian cấp bách, vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội.
Vĩnh Dạ nhìn thấu tình huống của hắn, nhưng không có thời gian nhiều lời, đi đường quan trọng hơn.
Ầm ầm...
Âm thanh hải triều lao nhanh quanh quẩn trong bóng đêm, hấp dẫn Không Võ đang dẫn đầu xuống phi nhanh đến chỗ đám người Đế Tử.
Bọn hắn vốn không muốn để ý tới, nhưng âm thanh hải triều này lại nhanh chóng lao đến phía bọn hắn.
- Là ta!! Ta là đảo chủ Hải Thần đảo!!
Dương Biện khống chế hải triều, cách rất xa đã lo lắng hô to.
- Hải Thần đảo?
Bọn người Đế Tử thoáng lưu ý, nhưng chỉ là hơi thả chậm tốc độ, để mảnh hải triều kia miễn cưỡng có thể đuổi theo.
Bọn hắn vẫn lo lắng nhìn qua phương xa, bức thiết biết nơi đó tình huống.
- Khương Phàm đã giết qua, đang đồ sát!!
Sau khi Dương Biện nói câu đầu tiên đã lập tức kéo ánh mắt của mọi người tới trên người hắn.
- Nói!! Tình huống cụ thể như thế nào!!
- Nhanh đi, nói hết!!
- Bọn người Khương Phàm có mấy tôn thần? Có phải Thánh Hoàng Thánh Vương đến đông đủ hay không?
Bọn hắn một bên đi đường, một bên gào thét, các Thánh Hoàng cao ngạo chưa bao giờ không kiềm chế được nỗi lòng qua giống như bây giờ.
Dù sao Khương Phàm cũng là tên điên từ đầu đến đuôi, ngay cả thế giới Hỗn Độn đều nổ, còn có cái gì không làm được?
- Khương Phàm!! Thiên Hậu!! Tru Thiên Thần Tôn!! Nhi tử Bất Diệt Thiên Hoàng kia của hắn đã thành thần. Còn có những Thánh Hoàng kia, Đông Hoàng Càn và những Thánh Vương Thánh Hoàng Không Võ kia, đều ở nơi này!! Bọn hắn liền đột nhiên giết ra đến như thế, lưu thủ Thần Tôn cùng Thánh Hoàng đều không có chút phòng bị nào, bị giết thất linh bát lạc. Khương Phàm đổi lấy phân thân, dưới sự hiệp trợ của Không Võ, rất nhanh đã tru diệt được bọn họ, sau đó… bắt đầu...
Vẻ mặt Dương Biện lo lắng, ngữ khí bối rối, sắc mặt đều trở nên tái nhợt.
- Khương Phàm quả nhiên kéo toàn tinh nhuệ của hắn tới nơi này.
Kim Vô Song gầm thét, kim quang toàn thân như lôi đình quấn quanh, nàng nắm chặt Hoàng cấp chiến thương, hận không thể liền giết qua ngay bây giờ.
- Sau đó thì sao!! Nói tiếp!!
Thiên Uy Thần Tôn giận dữ mắng mỏ, tại sao lại dừng lại, mau nói.
- Tại thời điểm bọn người Khương Phàm đồ sát, ta hẳn là nên chạy trốn, nhưng ta nhấc lên nguy hiểm tính mạng giấu đến trong hư vô nhìn nhiều một hồi, cho nên... ừm... Các ngài...
Dương Biện không dám đụng vào ánh mắt của mọi người.
- Ta đập chết ngươi bây giờ! Nói nhanh!
Bá Thiên Chiến Thần lĩnh ngộ được ý tứ của Dương Biện trước tiên, hỗn đản này lại là đến đòi thưởng.
- Ngươi nói tiếp, nếu có giá trị, sau đó nhất định có trọng thưởng!!
Vĩnh Dạ lạnh lùng nói.
- Ta muốn thần cốt thần huyết!!
Dương Biện cố ý biểu hiện tham lam.
- Chỉ cần giết bọn hắn, không thể thiếu ngươi!!
Đế Tử run run khóe miệng, áp chế sát ý.
Dương Biện vừa hít một hơi, ưỡn thân một cái, cắn răng nói:
- Khương Phàm tự mình ở lại Tây Bắc Bộ tọa trấn, Thiên Hậu cùng Đông Hoàng Càn, còn có mười Thánh Hoàng, đường vòng đi Bắc Bộ. Tru Thiên Thần Tôn, Kiều Vô Hối, còn có những Phượng Hoàng cùng Thánh Hoàng kia được Đông Hoàng Toại hiệp trợ, đường vòng tới Nam Bộ.
- An bài cụ thể ta không rõ ràng, nhưng Khương Phàm tựa như là nói dùng chính hắn làm mồi dụ, tận hết khả năng ngăn chặn các ngươi, sau đó bọn người Thiên Hậu từ trong hư vô giết ra tới.
- Tốt!!
Bọn hắn phấn chấn tinh thần, rốt cuộc cũng biết bố trí của Khương Phàm, vừa vặn có thể liền kế mà tính toán.
- Ai đi chặn đánh Thiên Hậu cùng Tru Thiên Thần Tôn? Khương Phàm, là của ta!!
Đế Tử nhất định phải tự tay giải quyết Khương Phàm, khi đang nói chuyện hắn lại quét mắt qua Vĩnh Dạ.
- Vẫn nên giao Khương Phàm cho ta xử lý.
Vĩnh Dạ càng phải giết giết nhuệ khí của Khương Phàm.
Kim Vô Song, Tiết Thiên Sóc, Bá Thiên Chiến Thần còn có Thiên Hoang lão tổ, Hạo Vô Cực đều sôi trào chiến huyết, đầy rẫy sát ý, khăng khăng muốn đi vây bắt Khương Phàm.
Hai bên càng ngày càng kịch liệt, suýt chút nữa đều muốn đánh nhau.
Dương Biện cười lạnh trong lòng, nhưng cực lực khống chế thần thái cùng cảm xúc, để tránh lộ ra sơ hở.
Cuối cùng, Đế Tử đột nhiên cao giọng vượt trên tiếng gây gổ của tất cả mọi người:
- Ta đề nghị, để Khương Phàm chờ ở nơi đó, toàn bộ chúng ta hướng bắc, liên thủ bôn tập Thiên Hậu, hung hăng tiễu sát nàng, sau đó nhanh chóng xuôi nam vây bắt Tru Thiên Thần Tôn, sau khi xử tử, liên thủ tiếp tấn công Khương Phàm!!
Vừa nói ra lời này, đám người khẽ nhíu mày, nhưng lần lượt tỏ thái độ ủng hộ.
Dương Biện thể hiện cứng đờ, hơi sững sờ, a?
Không phân tán xuất kích sao?
Cái này không giống như phán đoán của hắn lắm.
Hắn vạn dặm xa xôi chạy tới, là kích thích các Thần Tôn cao ngạo chia làm ba bộ phân, một bộ phận chặn đánh Khương Phàm, một bộ phận chặn đánh Thiên Hậu, một bộ phận chặn đánh Tru Thiên Thần Tôn, tranh thủ cơ hội cho Khương Phàm, lại săn giết hai ba tôn thần.
Các thần này không giống với trong nhận thức của hắn lắm, chặn đánh Thiên Hậu mà thôi, lại muốn xuất động tập thể, cùng nhau tiến lên?
Là các thần đã tinh minh rồi, hay là bị đánh đến sợ?
- Xuất phát!
Đế Tử vừa phất tay,Dương Biện dưới sự lo lắng lại thốt ra:
- Chờ một chút!!
- Còn có cái gì tình huống?
Chúng Thần Tôn lập tức khẩn trương, bọn hắn không chỉ là cẩn thận, cũng là không nguyện ý lại xảy ra ngoài ý muốn.
Bình luận facebook