-
Chương 3026-3030
Chương 3026 Hư Không Đế Quân (1)
- Không thể nói như thế.
- Không mượn!! Ra ngoài!!
- Ta chỉ mượn một chút, xem như bồi thường đối với ta.
- Bồi thường? Ở đâu ra bồi thường!
- Hài tử...
Khương Phàm hơi do dự, nhỏ giọng nói:
- Là của ngài chứ.
Bầu không khí bỗng nhiên vi diệu. Sau đó...
- Làm càn!!
Một tiếng hét lớn, như long trời lở đất, chấn động đến Đế Thành rộng lớn đều lay động mãnh liệt.
Tinh Linh đại điện bạo động, cửa điện ầm vang rộng mở, Khương Phàm giống như là viên thiên thạch nằm ngang bay ra ngoài, liên tiếp đụng đổ mười mấy Tinh Linh, nện ở trên thành cung.
Trước điện, các Tinh Linh quỳ xuống một mảnh, lại đều lặng lẽ đánh giá Khương Phàm.
Thiên Nghi Nữ Hoàng, Diệu Thiên Nữ Hoàng và các Tinh Linh Thần Tôn nhao nhao kinh động, từ bốn phương tám hướng chạy tới, đang muốn hỏi thăm tình huống, lại đều thấy được Khương Phàm đang từ trong phế tích bò ra tới.
- Không có việc gì, ha ha, không có chuyện gì.
Khương Phàm sửa sang lại áo choàng, đắp kín chiến khu hư vô, phóng khoáng rời khỏi.
Thần tộc trao đổi ánh mắt, hỏi thăm Tinh Linh bên cạnh.
Các Tinh Linh nói nhỏ:
- Thần Hoàng cười mấy tiếng quái dị, đóng cửa lại, sau đó... Đế Quân nổi giận, đánh ra... Còn nói hắn làm càn...
Chư vị Thần Tôn thể hiện quái dị, gia hỏa này sẽ không phải...
Bọn hắn đột nhiên nghĩ đến Khương Phàm kiếp trước, lúc ấy giống như là đã yêu thích làm chuyện này.
Tinh Linh Đế Thành khẩn trương cao độ.
Tinh Linh Đế Quân thời khắc chú ý thâm không, Khương Phàm, bọn người Thiên Hậu, cũng ngày đêm không ngừng chờ đợi tin tức. Mặc dù nói là ba mươi ngàn năm sau, nhưng trời mới biết lúc ấy làm sao Hư Không Đế Quân thiết trí thời gian, ba mươi ngàn lại là không phải một thời gian đại khái.
Quả nhiên!
Sau mấy ngày ngắn ngủi, Đông Hoàng Như Ảnh, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại đang tìm kiếm trong thâm không, đồng thời đã nhận ra hư không ba động.
Ba cái đồ đằng cảm ứng trước nhất, kịch liệt rung chuyển tại thâm không mênh mông, lực lượng không gian tượng trưng cho Hư Không, Hư Thiên, cùng Hư Vô tại thâm không rung chuyển Hư Không Pháp Tắc.
- Mọi người nhìn nơi đó!
Đông Hoàng Như Ảnh chỉ ẩn núp phía xa bên trong hắc ám vô tận.
Hắc ám bạo động, nhấc lên ngọn sóng không gian, khuấy động tám phương, vô biên vô hạn, như là muốn rung chuyển toàn bộ thế giới.
Từng sợi ánh sáng như tinh quang vạch phá bầu trời đêm, sáng chói thần bí.
Từng đạo đế ngấn như thiên uy rung động thâm không, bao la, hùng vĩ, to lớn.
Như là một tôn Đại Đế phục sinh ở phương xa, nhìn xuống Chư Thiên Vạn Cổ, nhìn xuyên cổ kim tương lai.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh vừa khẩn trương lại càng kính sợ, dựa theo Đan Hoàng cùng Thần Thụ Thế Giới giới thiệu, Hư Không Đế Quân hẳn là tiên tổ của bọn hắn. Mà Hư Không Đế Quân càng là Đế Quân còn sống sót duy nhất sau cuộc chiến sát thiên, còn tái tạo cách cục thế giới.
Nhân vật như vậy, không chỉ có cường đại, mà còn càng vĩ đại!
Theo hắc ám bạo động, cuối thâm không một loại khí tức thê lương đập vào mặt, nhưng không có bất cứ âm thanh gì, tĩnh mịch mà giá lạnh, hoang vu lại cô tịch, để tâm tình của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đều hứng chịu tới ảnh hưởng.
Nhưng...
Khi cái gọi là Đế Thành từ trong hắc ám cùng sương mù vô tận chậm rãi hiện ra hình dáng, bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đều bị rung động thật sâu.
Đó là Đế Thành??
Cái kia rõ ràng là một ngôi sao!!
Một viên tinh thần bị móc sạch toàn bộ, bị uy lực và năng lượng cưỡng ép cải tạo!!
Tinh thần ù ù xoay tròn, giống như một ‘ngôi sao chết’ ngang qua vạn cổ, từ thâm không xa xôi phiêu lưu tới, bên ngoài khắc đầy lấy đạo ngấn hư không thần bí mà phức tạp, cùng thâm không sinh ra cộng minh, lại hoặc là hòa làm một thể, nội bộ tinh thần thì là Thiên Khuyết giống như cổ thành rộng rãi lơ lửng, cực lớn đến để cho người ta không phân rõ chân thực cùng hư ảo.
- Dùng tinh thần làm xác, đào Đế Thành ra?
Đông Hoàng Như Ảnh bị Hư Không Đế Quân múa bút làm cho khiếp sợ.
- Không hổ là Hư Không Đế Quân.
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại rung động đến ngạt thở.
Tinh thần đang hoành hành, càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng khổng lồ, quy mô của nó tuyệt đối có thể so với thế giới Hỗn Độn trước đó, nhưng khí thế đập vào mặt, vượt xa thế giới Hỗn Độn mấy lần, thậm chí là mười mấy lần.
Từ sâu trong nội tâm bọn hắn tin tưởng, cái này không chỉ là đào một ngôi sao, rất có thể là dung luyện một ngôi sao!
Quy mô ban sơ của tinh thần, tuyệt đối đạt tới trăm vạn dặm trở lên, bị áp súc đến mười vạn dặm trở xuống như bây giờ.
Quá rung động, quá kinh khủng.
Đây là uy lực và năng lượng lớn đến cỡ nào!
Hư Không Đế Thành rốt cuộc cũng hoàn chỉnh bày biện ra từ trong hư vô.
Một loại áp bách kinh khủng đến cực hạn, khó mà đối kháng, để cho người ta ngạt thở, như là một tòa Đại Đế đang ở trước mắt.
- Người giết trời không có đụng tới Đế Thành khác hạ giới, duy chỉ có phá hủy Hư Không Đế Thành. Vì sao??
- Là Hư Không Đế Quân cường đại, uy hiếp đến hắn, để hắn không muốn khi nhìn đến Hư Không Đế tộc sẽ quật khởi? Hay là bên trong Hư Không Đế Thành có thứ hắn vô cùng cần?
- Chẳng lẽ là đang tìm kiếm cánh cửa Hư Không?
Đông Hoàng Như Ảnh và bọn hắn suy đoán lịch sử, cũng không dám tùy tiện xông vào tinh thần.
Mặc dù lúc ấy ngôi sao này bị người giết trời trọng thương, nhưng sau đó khẳng định đã được Hư Không Đế Quân tu sửa, có được hệ thống phòng ngự cực kỳ hoàn thiện, huống chi ở trong đó còn có di cốt Hư Không Đế Quân!
- Hư Không... Hư Thiên... Hư Vô...
Lúc này, một tiếng nỉ non già nua quanh quẩn bên trong Đế Thành tại sâu trong tinh thần.
- Hư Không Đế Quân?
Đông Hoàng Như Ảnh và bọn hắn kinh hô, theo bản năng lui về sau khi mấy bước!!.....
(Người giết trời = sát thiên nhân)
- Hư Không di tộc của ta lại phục hồi rồi sao?
Thanh âm lần nữa truyền đến, phiêu miểu trầm thấp, chấn động thâm không, cũng đánh thẳng vào thần hồn của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh.
Bọn hắn giật mình, thần huyết toàn thân bắt đầu nóng bỏng, thần uy mênh mông không bị khống chế mà bộc phát.
- Truyền nhân hậu thế, Đông Hoàng Như Ảnh (Càn, Toại)... Bái kiến Đế Quân!!
- Chúng ta là tiểu tộc của Hư Không Đế tộc thất lạc ở bên ngoài, trải qua ba mươi ngàn năm sinh sôi, huyết mạch chưa ngừng, linh văn khôi phục, được Thần Thụ Thế Giới tương trợ, lấy Hư Thiên linh văn trùng kiến Cửu Thiên Thần Giáo.
- Cửu Thiên Thần Giáo hiện hữu Thần Linh ba vị, tại Phong Thần đại điển lấy được thần cách, tiếp quản Hồng Hoang đồ đằng, Hư Không, Hư Thiên, Hư Vô!
Đông Hoàng Như Ảnh cùng bọn hắn vội vàng giới thiệu, cung kính hành lễ đối với Hư Không Đế Thành.
- Thương Huyền...
Chương 3027 Hư Không Đế Quân (2)
Thanh âm lần nữa truyền ra Đế Thành, đế văn yên lặng mặt ngoài Đế Thành bắt đầu khôi phục, bắn ra cường quang, đế uy cuồn cuộn, giống như là từng dòng lũ lao nhanh giao tung, to lớn mà rung động, theo Đế Thành thức tỉnh, toàn bộ mặt ngoài xác tinh thần cũng nổi lên cường quang sáng chói, cường quang chiếu xa vạn trượng, rọi khắp thâm không.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh kích động đến phấn chấn, tuyệt đối không nghĩ tới Hư Không
Đúng vậy!!
Khẳng định sẽ lưu lại ý thức!!
Sao bọn hắn không nghĩ tới cơ chứ?!
Đan Hoàng đều lưu lại ý thức, cùng là Đế Quân ba vạn năm trước sao có thể không có được?
Huống chi, Hư Không Đế Quân là chết bình thường, cũng không phải bị giết chết, khẳng định sẽ còn làm chút bố trí đặc thù!!
Đông Hoàng Như Ảnh tranh thủ thời gian hô to:
- Bảy vị Đế Quân vong ân phụ nghĩa, chưa bao giờ đến đỡ hay bảo vệ Thương Huyền đại lục. Vạn năm trước, bọn hắn điên cuồng bồi dưỡng Bán Đế, mưu toan sinh ra tân đế, độc bá Thương Huyền. May mắn được Tinh Linh Đế Quân hòa giải thao túng, không ngừng tạo mâu thuẫn ở giữa Đế Quân, mới tránh cho Đế tộc sinh ra tân đế.
- Trong vạn năm, bọn hắn đến đỡ con rối, chiếm lấy ngoại vực Thương Huyền, lấy Bát Bộ Hoàng Đạo cướp đoạt tài nguyên, cũng trấn áp tất cả linh văn cường đại tại Thương Huyền. Ròng rã ba mươi ngàn năm, bọn hắn đối với Thương Huyền không có bất kỳ thiện ý gì!! Ngàn năm trước, Thương Huyền hậu tích bạc phát rốt cuộc cũng đã sinh ra được Chu Tước linh văn, cũng thức tỉnh Khởi Nguyên đế văn, càng xuất hiện Ngự Thiên thần văn chưa bao giờ có.
- Bọn hắn dắt tay phấn chiến, nghịch thiên cải mệnh, cuối cùng thống ngự Thương Huyền, Chu Tước làm chủ, định danh Phần Thiên Thần Hoàng, Ngự Thiên làm Hậu, định danh Thiên Hậu, Khởi Nguyên làm soái, định danh Tu La.
- Nhưng, tại thời khắc cuối cùng bọn hắn lại bị Bát Bộ Hoàng Đạo do Đế tộc thao túng trấn áp, bị Thần tộc Thương Huyền bán rẻ, chết thảm bại. Ngàn năm sau, Phần Thiên Thần Hoàng trùng sinh, được trời trợ giúp, lại nổi lên Thương Huyền, giết lùi Đế tộc luân phiên tiến công, lần nữa thống ngự Thương Huyền. Dù vậy, các Đế Quân vẫn không chịu buông tha, muốn tại Đăng Thiên Kiều tiến hành trấn áp sau cùng. Đế Quân, ngài tỉnh lại thật quá đúng lúc!!
Đông Hoàng Như Ảnh không chút khách khí lên án việc ác của các Đế tộc!
Cũng mặc kệ Hư Không Đế Quân vừa mới thức tỉnh có tiếp nhận không chịu được hay không, lúc này là hoàn toàn không cần thiết cho những Đế Quân kia mặt mũi!
Bên trong Hư Không Đế Thành là một mảnh yên lặng, thật lâu không có tiếng trả lời.
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại lặng lẽ đối mặt, không có đáp lại nữa?
Dùng sức quá mạnh rồi?
Có thể sợi ý thức kia quá yếu ớt, không chịu nổi phản bội, lại biến mất hay không?
Ngọa tào, chúng ta làm tổ tông tức chết??
Đại nghịch bất đạo a!!
Đông Hoàng Như Ảnh đều thoáng khẩn trương, sức thừa nhận của Đế Quân không đến mức yếu ớt như vậy chứ.
- Ai...
Bên trong Hư Không Đế Thành truyền ra một tiếng thở dài rất nhỏ, nồng đậm thất lạc cùng ưu thương, phiêu đãng tại thâm không mênh mông, cũng chạm tới tâm tình của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh.
- Đế Quân chớ buồn!! Trời bảo hộ Thương Huyền!! Mặc dù bây giờ Thương Huyền không có Đế Quân, nhưng Phần Thiên Thần Hoàng tài năng ngút trời, oai hùng cái thế, có một không hai trong thiên hạ.
- Ba năm trước đây, vừa mới mang theo quần hùng Thương Huyền, giết lùi toàn bộ liên quân Đế tộc, đúc thành kỳ tích vang dội cổ kim. Hiện nay, Thương Huyền tổng cộng có năm vị Siêu Thần, ba mươi vị Thần Ma!!
- Thiên Hậu, Ngự Thiên thần văn, khế ước bảy đại Tổ Thú, đã là sơ khuy Bán Đế. Hồng Hoang Thiên Long, siêu cấp tổ mạch Thiên Long tộc, cũng là sơ khuy Bán Đế. Thôn Thiên Ma Hoàng, siêu cấp Ma Hoàng tại thời đại kia của ngài, khống chế ma đồ, trùng sinh hắn! Cũng đã là sơ khuy Bán Đế!
- Còn có Đan Hoàng, ngài nhớ kỹ ngài ấy không? Ngài ấy là ân sư của Phần Thiên Thần Hoàng! Cũng đã trùng sinh, bây giờ là cảnh giới Thần Linh!
- Trừ cái đó ra, Phần Thiên Thần Hoàng cùng Tinh Linh Thần Tôn còn có hài tử, cũng đã là sơ khuy Bán Đế!! Phần Thiên Thần Hoàng còn có một vị đồ đệ, là Hỗn Loạn đế mạch, sắp Siêu Thần!!
- Phần Thiên Thần Hoàng hai đời quật khởi, hai đời nghịch thiên, đúc thành huy hoàng vô thượng!! Thương Huyền đại lục bây giờ, không phụ tên tổ địa. Phần Thiên Thần Hoàng bây giờ, cách đế vị xa một bước!!
Đông Hoàng Như Ảnh cao vút đáp lại, lời gì êm tai đều nói ra bên ngoài, hoàn toàn không để ý ưu nhã cùng tỉnh táo như bình thường.
Ngay cả Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại đều âm thầm co rúm khóe mắt, kiềm chế một chút đi, biết là nam tử của ngươi, nhưng cũng không cần khen như thế chứ.
- Phần Thiên Thần Hoàng, đứa con được trời chọn, hai đời nghịch thiên, được Thương Thương để mắt!! Hư Không Đế Quân! Các đại Đế Quân sắp ra tay, liên hợp trấn áp hắn, hủy diệt hắn tại Đăng Thiên Kiều, triệt để chôn vùi hi vọng Thương Huyền, xin ngài... Cần phải tương trợ!!
Đông Hoàng Như Ảnh lại tiếp tục hô to, không thèm đếm xỉa, ý thức Hư Không Đế Quân ngủ say trọn vẹn ba mươi ngàn năm, gần như trống không, vừa thức tỉnh trước tiên đã nghe được tất mọi chuyện, đều sẽ để lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu.
Lại nói, vừa mới nghe được tin tức tức giận, đột nhiên đến một tin tức phấn chấn, cái ấn tượng kia, cái hảo cảm kia, khẳng định sẽ bị trực tiếp kéo căng!!
- Ta chỉ là một sợi đế hồn, tế dâng cho cánh cửa Hư Không, lấy tàn niệm bảo tồn, nhìn Thương Huyền ba mươi ngàn năm sau một chút, thế giới ba mươi ngàn năm sau một chút.
Giọng của Hư Không Đế Quân phiêu miểu trầm thấp, không che giấu được thất lạc nồng đậm.
Lúc trước hắn nóng lòng bồi dưỡng Tân Đế Quân cho từng đại lục, chủ yếu là lo lắng người giết trời lần nữa giáng lâm.
Hắn cũng biết từng Đế Quân đều có tư tâm, nhưng ít ra hẳn là sẽ cảm niệm những gì hắn bỏ ra, bảo đảm Thương Huyền sinh ra tân đế.
Kết quả...
Chỉ có Tinh Linh Đế Quân tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa?
Chỉ có Tinh Linh Đế Quân?
Bảy tên Đế Quân, không một vị bảo vệ Thương Huyền?
Hư Không Đế Quân tế hiến?
Rốt cuộc Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại cũng biết vì sao đế ngấn giữ được trọn vẹn ba mươi ngàn năm ở trên người những Đế Quân khác!
Thì ra Hư Không Đế Quân cũng không có thật sự biến mất! Hắn biến mình thành khí linh!
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Dựa theo ước định của ngài, cánh cửa Hư Không sẽ quy thuận Tinh Linh Đế tộc, nhưng Hư Không Đế Thành thì sao? Hi vọng ngài trở lại Thương Huyền, tọa trấn Thương Huyền, cho chúng ta, cho Thương Huyền hi vọng cuối cùng, một chỗ sống yên phận!
Chương 3028 Hư Không Đế Quân (3)
Đông Hoàng Càn cũng nói:
- Thời đại này xuất hiện rất nhiều kỳ tích, ví dụ như Thượng Thương cổ thành tái thế, chúng ta còn phát hiện Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy tại thời kỳ Hồng Hoang. Có nó, chúng ta không cần tiến về Thiên Khải, liền có thể nghênh đón thiên phạt tại Thương Huyền, nếu có ngài bảo vệ, Phần Thiên Thần Hoàng tuyệt đối sẽ không xảy ra sai lầm, nếu có Đế Thành bảo vệ, khi Đế Quân các phương giết vào Thương Huyền, chúng ta cũng có thể có một chỗ tị nạn!
Đông Hoàng Toại cao giọng nói:
- Trước khi ngài ngủ say, tiếc nuối nhất không ai qua được Thương Huyền không đế, bây giờ ngài tỉnh lại, chúng ta cung thỉnh ngài chứng kiến Thương Huyền... Lại nổi lên tân đế!! Cầu xin ngài bảo vệ Thương Huyền... Lại nổi lên Cửu Châu!
Ba người nói xong, kích động lại mong đợi nhìn qua tinh thần sáng chói, chờ đợi Hư Không Đế Quân đáp lại.
Thật lâu...
- Chuyển cáo Tinh Linh Đế Quân, cánh cửa Hư Không sẽ như định kỳ vào ở Tinh Linh Đế Thành!
Hư Không Đế Thành phát ra âm thanh than nhẹ, tinh thần khổng lồ ù ù chuyển động, thủ vệ Đế Thành, lái về phía Thương Huyền.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đầu tiên là kích động, tiếp đến lại là sợ hãi thán phục.
Tinh thần khổng lồ như là con thuyền lớn di chuyển trong thâm không, nổi lên gợn sóng thâm không kịch liệt, nhưng gợn sóng rất nhanh đã bình tĩnh, cũng không có truyền ra bao xa, trừ sóng cả mãnh liệt ở khu vực xung quanh, thì bên ngoài cũng không có bất kỳ vết tích gì.
Cái lực khống chế kinh khủng này, thật sự là để bọn người Đông Hoàng Như Ảnh tự than thở không bằng.
Càng quan trọng hơn là, Hư Không Đế Thành cường thế giáng lâm rất có thể sẽ không kinh động đến các Đế Quân khác!
- Các ngươi đi Thương Huyền, ta đi báo cáo Tinh Linh Đế Quân!
Đông Hoàng Càn ra hiệu Đông Hoàng Như Ảnh đuổi theo sát, nói không chừng có thể được Đế Quân chỉ điểm.
- Xuất hiện! Hư Không Đế Thành xuất hiện!!
Âm thanh kích động từ Đông Hoàng Càn vang vọng khắp Tinh Linh Đế Thành.
Khương Phàm, Thiên Hậu, Thiên Nghi Nữ Hoàng và toàn bộ đuổi tới đại điện, nhìn thấy dáng vẻ Đông Hoàng Càn kích động khoa tay múa chân, cũng nhao nhao nhận lấy cảm nhiễm, kích động mong đợi nhìn hắn.
- Tin tức tốt!! Hư Không Đế Quân...
Đông Hoàng Càn dừng lại một chút, chờ sau khi tất cả mọi người ngừng thở, ánh mắt cuồng nhiệt, lên tiếng hô to:
- Hư Không Đế Quân vẫn còn ý thức! Linh hồn tế dâng cho cánh cửa Hư Không!!
- Linh hồn vẫn còn??
Tinh Linh Đế Quân bỗng nhiên đứng dậy, kích động lại chấn kinh, nhưng càng cảm thấy chuyện kỳ quái:
- Đế Quân nhận thiên kiếp rèn luyện, giao hòa cùng thế giới, ở trình độ nào đó mà nói, tương đương với Thương Thiên hóa thân. Mặc dù tuổi thọ vài vạn năm, nhưng một khi chết đi, linh hồn sẽ quy về thế giới, không còn luân hồi.
Sau khi Hư Không Đế Quân chết, linh hồn cũng hẳn là không còn tồn tại mới đúng.
- Đế Quân không còn luân hồi?
Đông Hoàng Càn kinh ngạc.
Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu đều trao đổi ánh mắt, Đế Quân còn có loại kết cục này?
Chết là triệt để chết rồi??
Tinh Linh Đế Quân hỏi lại:
- Các ngươi không biết? Nếu như Đế Quân chết còn có thể luân hồi, Địa Ngục dám thu sao? Chẳng phải là sau khi luân hồi sẽ lần nữa khôi phục, lần nữa trưởng thành, lần nữa xưng đế?
Bọn người Khương Phàm ngưng nghẹn im lặng, đạo lý tựa như là như thế.
Đan Hoàng chất vấn:
- Không đúng, nếu linh hồn tồn tại, còn khống chế cánh cửa Pháp Tắc, vì sao ba mươi ngàn năm không xuất hiện? Hắn hoàn toàn có thể khống chế cánh cửa Pháp Tắc, trấn thủ Thương Huyền. Vấn đề là ở trên cánh cửa Hư Không? Linh hồn của hắn là thật sự tồn tại, hay chỉ lưu lại ý niệm?
Tinh Linh Đế Quân tiếp cận Đông Hoàng Càn:
- Ngài ấy còn nói cái gì rồi??
Đông Hoàng Càn nói:
- Hư Không Đế Quân để cho ta chuyển cáo, ngài ấy sẽ tuân thủ lời hứa đúng hạn vào ở Tinh Linh Đế Thành. Bây giờ ngài ấy đang tự mình chỉ dẫn Hư Không Đế Thành, tiến về Thương Huyền tọa trấn.
- Trở về Thương Huyền!
Khương Phàm rất phấn chấn!
Trước đó chỉ là tưởng tượng, không nghĩ tới sẽ thực hiện thật, còn đơn giản như vậy!
- Hư Không Đế Thành!!
Bọn người Thiên Hậu đều cũng không nghĩ tới sẽ nhẹ nhõm như vậy.
Đối với quen thuộc long đong và ngoài ý muốn như bọn hắn mà nói, thông thuận như thế thật sự là rất hiếm thấy, lại có chút không quen.
Thiên Nghi Nữ Hoàng nói:
- Mang theo Khương Thương đi.
- Không nôn nóng! Chờ ta thu xếp tốt lại đến đón hắn.
Khương Phàm vội vã không nhịn nổi, chào hỏi bọn người Thiên Hậu bay lên không rời khỏi, lao thẳng đến tế đàn không gian bên ngoài Đế Thành.
- Hư Không Đế Quân... Lại còn lưu lại ý thức...
Tinh Linh Đế Quân nhìn lên thâm không, vẻ mặt phức tạp.
Mặc dù còn không biết phần ý thức này là tồn tại như thế nào, lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, nhưng... Đối với bảy đại Đế Quân mà nói, cái này chỉ sợ là rung động không nhỏ.
Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng đi ra, một tiếng 'còn tốt chứ' của Hư Không Đế Quân, sẽ mang đến áp lực tinh thần bao lớn cho bảy Đế Quân kia.
- Càng ngày càng có ý tứ...
Tinh Linh Đế Quân thu hồi ánh mắt, lặng lẽ chờ Hư Không Đế Quân trở về.
Sinh Mệnh Thần Điện!
Khi Hư Không Đế Thành va chạm thế giới, tái nhập Thương Huyền đại địa, nhìn lên không gian ba động mãnh liệt, cũng không có ảnh hưởng quá xa, cực hạn tại Trung Vực, giáng lâm Địa Chu, sóng triều không gian cũng ngăn cách dò xét.
Cho dù là tai mắt Đế tộc tiềm phục tại Thương Huyền cũng đều tưởng rằng Sí Thiên giới vẫn tồn tại.
Nhưng, Nữ Đế trong thần điện đã bị kinh động.
- Cánh cửa Hư Không... Ngươi lại còn trở về...
Dáng người Nữ Đế mông lung, phiêu miểu khó lường.
Nàng đưa tay sờ nhẹ không gian, cảm nhận được gợn sóng pháp tắc vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Từ sau khi bị giam giữ đến Thượng Thương cổ thành, nàng đã triệt để ngăn cách liên hệ cùng thế giới này, mà vừa đóng chính là trăm vạn năm.
Sau khi thoát khốn mới phát hiện 'Mười hai huynh muội' đã từng của chỉ còn 'Tử Vong' cùng 'Kiếp Nạn'.
Tử Vong trấn thủ U Minh, vẫn lạnh nhạt y hệt năm đó, mặc kệ chuyện nhân gian, không để ý tới thế gian hỗn loạn, một lòng diễn biến Địa Ngục Quỷ tộc.
Kiếp Nạn tàn phá không chịu nổi, đã không có cường thịnh như năm đó, biến thành vũ khí của Nhân tộc, lại cố chấp lấy kiêu ngạo đã từng, không chịu quay về hệ thống pháp tắc.
Hồi tưởng trận ‘loạn cục Hoang Cổ’ trăm vạn năm trước kia, nàng đã không có hy vọng xa vời đối với những 'huynh muội' khác.
Ngủ say thì ngủ say, biến mất thì biến mất, hẳn là sẽ không lại xuất hiện.
Không nghĩ tới, nàng lại đột nhiên cảm nhận được cánh cửa Hư Không giáng lâm!
- Năm đó, ngươi chính là kẻ đầu tiên từ bỏ. Trăm vạn năm, bọn hắn đều đã không còn, vậy mà ngươi lại trở về. Vì sao?
Chương 3029 Hư Không Đế Quân (4)
Thân hình Nữ Đế dần dần mơ hồ, rời khỏi thần điện.
Vừa đúng lúc này, tế đàn không gian lại nở rộ ánh sáng, lộng lẫy khắp dãy núi.
Khương Phàm, bọn người Thiên Hậu vượt qua vũ trụ, trở lại Thương Huyền đại lục.
- Thiên Bảo Thánh Thụ!!
Khương Phàm quát lớn một tiếng, vang vọng dãy núi, toàn bộ Linh tộc đều kinh hãi run lẩy bẩy.
- Hắn đến rồi!!
Thiên Bảo Thánh Thụ vội vàng chạy đến trong thần điện xin chỉ thị, kết quả bên trong im lặng, không có bất kỳ lời đáp lại nào.
- Nữ Đế?
Thiên Bảo Thánh Thụ hiếu kỳ nhìn quanh, đây là từ chối gặp mặt Khương Phàm sao?
Vậy ta thì sao!!
- Nàng ở đâu!
Giọng Khương Phàm còn đang quanh quẩn, thân thể hư vô đã chấn vỡ vụn không gian, giáng lâm đến trước mặt thần điện.
- Rốt cuộc ngài muốn tìm ai chứ, ngài đừng cố chấp...
Thiên Bảo Thánh Thụ vừa muốn giải thích, lại bị Khương Phàm một phát bắt được, nhét vào Thông Thiên Tháp.
- Chuyển cáo nàng! Ta chờ tại Sí Thiên giới!
Khương Phàm gào thét, tiếp đó là nhanh chóng rời khỏi.
Linh tộc xung quanh Thần điện đều hai mặt nhìn nhau, bắt đi? Bắt đi thật?? Trước sau vài phút mà thôi, đây cũng quá nhanh nhẹn!!
Dưới sự dẫn dắt của Đông Hoàng Như Ảnh cùng Đông Hoàng Toại, Hư Không Đế Thành giáng lâm đến gần Thượng Thương cổ thành.
Mặc dù chỉ là lộ ra một phần nhỏ, lại nhấc lên triều cường không gian thật lớn, giống như là biển động sôi trào lao nhanh về bốn phương tám hướng, liên miên bất tuyệt, kinh thế hãi tục.
Các cường giả bên trong Sí Thiên giới nhao nhao kinh động, bọn hắn không rõ tình huống còn tưởng rằng các Đế Quân giết tới.
- Là Hư Không Đế Thành!
Đông Hoàng Toại tranh thủ thời gian giới thiệu cho Thôn Thiên Ma Hoàng đang cùng nhau giết đi ra.
- Các ngươi thật sự nó đẩy ra ngoài rồi?
Thôn Thiên Ma Hoàng chấn kinh đến tột đỉnh, đây chính là cái siêu cấp Đế Thành thời đại kia của hắn.
Mặc dù các Đế Quân đều rất cường đại, nhưng cái gọi là 'Thời gian là tôn' 'Không gian là vua', địa vị cường giả không gian tại Thánh Linh cảnh cùng Thần Linh cảnh tôn quý đến mức vấn đề Đế Quân tức bị phóng đại vô hạn.
Tại thời đại của bọn hắn, chính là tồn tại của Hư Không Đế Quân, bảo đảm địa vị của Thương Huyền tổ địa, nhận tám phương Đế Quân tôn trọng.
- Hư Không Đế Thành!!
Bọn người Ngu Chính Uyên liên tục hít một hơi, mặc dù biết mục đích lần này Khương Phàm đi Tinh Linh Đế tộc, nhưng thật không nghĩ tới sẽ có thể kéo Đế Thành trong truyền thuyết về.
Đế Thành a!!
Mặc dù năm đó Hư Không Đế Quân vẫn lạc, nhưng thời điểm vẫn lạc khẳng định đã tiến hành qua tu sửa đối với Đế Thành. Nhất là sau khi trải qua trận chiến đấu với Bắc Thái Đế Thành, nhận biết của bọn hắn đối với Đế Thành đã càng sâu hơn.
Có cái này, thậm chí bọn hắn có thể kiềm chế Đế Quân nào đó lại!
Vui mừng tới quá đột nhiên, cũng quá kích thích!!
- Hư Không Đế Quân vẫn còn ý thức, giữ vững tôn trọng!!
Đông Hoàng Toại nhắc nhở đám người đang oanh oanh liệt liệt tụ tập tới.
- Ý thức vẫn còn??
Đám người hồi hộp, Đế Quân còn lưu lại ý thức?
Cái này chẳng phải là còn có thể khống chế Đế Thành??
Đám người nghiêm nghị kính trọng, đều theo bản năng chỉnh lý vạt áo, thẳng tắp lồng ngực, triển hiện phong thái thần thái của mình với chủ nhân Thương Huyền ngày xưa, đám yêu thú cũng đều kích phát huyết mạch, hiện ra uy thế cường đại, ngẩng đầu ưỡn ngực hướng Đế Thành.
Bọn hắn được Đông Hoàng Như Ảnh dẫn dắt, xuyên qua xác ngoài tinh thần, dọc theo hoành cầu vạn dặm, đi tới Đế Thành hùng vĩ.
Đế Thành to lớn, giống như là Trái Tim Tinh Thần bị móc rỗng, tạo dựng mà thành ở bên trong, mang theo hùng vĩ rung động, cũng tràn ngập quỷ phủ thần công tinh xảo.
Đây là siêu cấp đại thủ múa bút, cho dù bọn hắn đều đã được tôn làm Thần Linh, nhưng cũng khó mà tưởng tượng được nguồn lực lượng kia.
Bọn người Triệu Thiên Khoát cũng xen lẫn trong bên trong, khiếp sợ đến tột đỉnh, cho dù tầm mắt bây giờ đã không phải bình thường, nhưng vẫn khó có thể tưởng tượng lại có người có thể đục khắc tinh thần đúc thành.
Đế Thành chia làm hai tầng cấu tạo nội ngoại, ngoại tầng là nơi dân chúng bình thường sinh hoạt, bên trong thì là chỗ ở của cường giả sở thuộc Đế tộc.
Nhưng bất luận là ngoại thành hay là nội thành, con đường và kiến trúc đều sắp xếp dựa theo quỹ tích đặc thù, lại lóe ra mê quang, trải rộng pháp trận cùng đạo ngấn, như là kiến trúc cả tòa Đế Thành đều giống như sinh mệnh tự do hô hấp.
Đông Hoàng Như Ảnh và đám người đứng ở trong đó, bỗng nhiên có chút thương cảm.
Nơi này đã từng phồn hoa náo nhiệt, hưng thịnh càng tôn quý, có thể sinh sống ở nơi này không thể nghi ngờ là mộng tưởng của tất cả mọi người khắp thiên hạ, mà nơi này lại càng là Hư Không Đế tộc - càng là Đế tộc mạnh nhất thế gian, nhưng... Người giết trời xông ra Thiên Khải, tàn sát nơi này.
Tại trước mặt loại năng lượng kinh khủng đó, chỉ sợ con dân nơi này ngay cả sức hoàn thủ cũng đều không có.
Huy hoàng cực hạn, xuống dốc cực hạn, trong mấy ngày ngắn ngủi đã hoàn thành chuyển đổi.
Là rung động đến cỡ nào!
Đông Hoàng tộc thật sự tưởng tượng không ra khi Hư Không Đế Quân trở lại Thương Huyền, nhìn thấy Đế Thành thây ngang khắp đồng, thì sẽ là tâm tình như thế nào?
Bọn hắn đi qua ngoại thành, cùng vào nội thành, cuối cùng toàn bộ đều đứng tại trước cung điện.
Nơi đó chính là nơi Hư Không Đế Quân ngủ say!!
Mặc dù nhìn rất bình tĩnh, không có một gợn sóng, nhưng lại có loại lực lượng kinh khủng không nói được, để cho người ta sợ hãi, cũng làm cho người người kính sợ.
- Hư Không Đế Thành!! Nó đã trở về!!
Bọn người Khương Phàm trở về, xuyên qua Không Gian Mê Sào, chân chính gặp được Hư Không Đế Thành.
Đầu tiên đập vào mi mắt là tinh thần, trùng kích ánh mắt, trực kích linh hồn, để bọn hắn nhao nhao hít một hơi, nói thầm một tiếng đại thủ múa bút.
Tinh thần không có hoàn toàn giáng lâm, chỉ là chen vào thế giới thật một phần nhỏ, nhưng bởi vì cùng thâm không tương liên, đến mức hình dáng toàn bộ tinh thần toàn bộ hiện ra ở trước mắt.
Thật giống như... Một cái siêu cấp cự tinh, quăng tới hư ảnh rung động!
Như mộng như ảo, rung động tuyệt luân!
- Ta, Khương Phàm, chủ nhân Thương Huyền hiện nay, bái kiến Đế Quân!
Khương Phàm đi tới sâu trong Đế Thành, bao hàm kính trọng hành lễ.
Bọn người Khương Diễm nhao nhao lui lại, tách rời ở hai bên, cũng theo Khương Phàm một lần nữa hành lễ.
- Bất Diệt Thiên Thể, linh hồn Chu Tước, song đế mạch phù hợp hoàn mỹ, Thương Thiên đối với Thương Huyền ta không tệ.
Bên trong Hư Không Đế Thành truyền ra thanh âm chậm rãi phiêu miểu của Đế Quân.
- Nhận được trời bảo hộ, Thương Huyền không có biến thành phụ thuộc Đế tộc.
Khương Phàm khiêm tốn đáp lại.
- Thời đại sẽ không phụ lòng một người thật sự cố gắng.
Chương 3030 Hư Không Đế Quân (5)
Giọng của Đế Quân dừng lại một chút, nhẹ giọng thở dài:
- Lão bằng hữu, chúng ta lại gặp mặt.
- Ba mươi ngàn năm, hoan nghênh trở về.
Đan Hoàng nhìn qua cung điện, lòng sinh rung động.
Tưởng tượng năm đó, hắn đã từng là tự do ra vào Hư Không Đế Thành mà kiêu ngạo; tưởng tượng năm đó, hắn tìm kiếm Chiến Thần tiên phong, đã từng nhận Hư Không Đế tộc trợ giúp; tưởng tượng năm đó, cũng chính là Hư Không Đế Quân chiếu cố trong nháy mắt đó, để hắn bảo vệ một đầu tàn mệnh.
Ba mươi ngàn năm đã qua, cảnh còn người mất.
Hắn may mắn có thể trùng sinh, tái thế Thần Linh, Hư Không Đế Quân lại chỉ còn mỗi di cốt.
Hư Không Đế Quân khẽ nói:
- Ta đã không còn là ta năm đó, gửi lại tại cánh cửa Hư Không, chỉ vì nhìn Thương Huyền ba mươi ngàn năm sau một chút.
Đan Hoàng nói:
- Thương Huyền đang khôi phục vinh quang thuộc về nó, ngươi không cần lo lắng. Nhưng nguy cơ năm đó, đang giáng lâm. So với lúc trước không có chút chuẩn bị nào, lần này chúng ta không chỉ có hiểu rõ rất nhiều bí mật, cũng làm ra chuẩn bị.
- Ví dụ như, mười vạn năm trước, thế giới này đã từng phát khởi một trận phản kích hoàn mỹ, mặc dù cũng đã thất bại, nhưng lưu lại rất nhiều tư liệu quý giá. Ví dụ như, năm mươi vạn năm trước, thế giới này đã từng thử tạo nên một siêu cấp cường giả, mặc dù cũng là thất bại, nhưng này siêu cấp cường giả này vẫn không có hủy diệt, bây giờ đã thức tỉnh. Lại ví dụ như, trăm vạn năm trước, thế giới này phản kích lần đầu tiên, mặc dù cũng là thất bại, nhưng còn sót lại vết tích, đều đã một lần nữa thức tỉnh.
- Từ xưa đến nay, mặc dù ba lần phản kích mạnh nhất đều thất bại, nhưng đều lưu lại truyền thừa, lại một lần nữa thức tỉnh ở thời đại này. Thời đại này đã làm tốt chuẩn bị toàn diện, chúng ta cũng đã toàn lực ứng phó. Hư Không Đế Quân, ngài lựa chọn ba mươi ngàn năm làm thời gian thức tỉnh, có lẽ cũng là số mệnh chỉ dẫn.
- Chúng ta cần ngài, cần cánh cửa Hư Không, cũng cần Hư Không Đế Thành. Tiếc nuối lớn nhất khi còn sống của ngài cũng không biết trận nguyên nhân nguy cơ thảm liệt kia, cùng toàn bộ Thiên Khải sụp đổ, bây giờ... Cơ hội một lần nữa bày ở trước mặt của ngài, vì chính ngài, vì Thương Huyền, xin nhờ.
Đan Hoàng, thi lễ một cái thật sâu đối với người đã từng là hảo hữu, đã từng là chủ nhân Thương Huyền.
- Siêu cấp cường giả năm mươi vạn năm trước?
Hư Không Đế Quân còn không có tỏ thái độ, bọn người Ngu Chính Uyên thì toàn bộ có phản ứng.
Đây lại là phát hiện bí mật gì?
- Nguy cơ gì?
Còn có một số người thì ngây ngẩn cả người, bọn hắn còn không biết cuộc chiến sát thiên, đều coi uy hiếp lớn nhất chính là cuộc chiến Đăng Thiên Kiều.
Bên trong Hư Không Đế Thành trầm mặc hồi lâu, mặc dù đã từ 'tiểu bối' nghe được một chút giới thiệu, nhưng vừa mới thức tỉnh, trong tiềm thức vẫn chỉ duy trì mỗi chất vấn.
Cho đến giờ phút này, chính miệng Đan Hoàng nói ra, rốt cuộc hắn cũng phải tin tưởng.
Muốn nói thế giới bây giờ, hắn có thể tin tưởng ai vô điều kiện, trừ Đan Hoàng ra thì không còn có thể là ai khác.
Dù sao kiếp trước bọn hắn đều hiểu rất rõ nhau.
Hư Không Đế Quân nhẹ giọng thở dài:
- Ta thật đáng tiếc, chỉ có thể làm người chứng kiến.
Đan Hoàng hỏi:
- Tha thứ ta mạo muội, tình huống Đế Quân ngài bây giờ là...
Hư Không Đế Quân nói:
- Đế Quân tử vong, hồn về Thiên Đạo, không vào luân hồi. Nhưng ta làm giao dịch đặc thù cùng Hư Không cánh cửa, trước khi chết, thời khắc chưa chết, thiêu đốt đế khu huyết nhục, tẩm bổ cánh cửa Hư Không, giúp đỡ khôi phục nguyên khí, nó thì lại lấy uy lực đại đạo, phong tồn một chút linh hồn của ta, gửi lại tại Hư Không cánh cửa. Bây giờ cánh cửa Hư Không, mạnh hơn so với lúc trước, nhưng ta lại không thể tránh thoát khỏi cánh cửa Hư Không được, cũng không thể khống chế cánh cửa Hư Không.
Khương Phàm giật mình:
- Cánh cửa Hư Không... Có ý thức?
Hư Không Đế Quân nói:
- Nó tồn tại rất phức tạp, không có ý thức như chúng ta hiểu, cũng không phải vũ khí như chúng ta hiểu. Nó là hình thái cụ thể do thế giới pháp tắc diễn biến ra, để vô hình biến thành hữu hình. Tương đương với... Không Gian Đại Đạo hóa thân.
Nó đã từng bị trọng thương, yên lặng vượt qua sáu trăm ngàn năm, sau đó quy về đại đạo, lấy trạng thái vô hình tồn tại hơn ba trăm ngàn năm, cho đến chín vạn năm trước, ta lên trời chứng đạo, một khắc này, cảm nhận được nó tồn tại, nó đoàn tụ hình thái, giáng lâm thế gian, hiệp trợ ta trọng chỉnh trật tự không gian thế giới.
Ta tuyên cáo với những khác Đế Quân, đây là cánh cửa diễn sinh trong mười hai cánh cửa Pháp Tắc, chính là lo lắng Đế Quân khác sinh ra tham niệm quá độ. Không nghĩ tới... sau khi ta rời khỏi bọn chúng vẫn bị tham lam hủ thực tâm trí.
Khương Phàm cùng Đan Hoàng chấn kinh thật sâu, cái này lại thật là cánh cửa Pháp Tắc!!
Yên lặng sáu trăm ngàn năm?
Trạng thái vô hình tồn tại hơn ba trăm ngàn năm?
Chẳng phải là nói, nó từ hậu kỳ Hồng Hoang đã... bắt đầu tồn tại...
- Xin hỏi Đế Quân, cánh cửa Hư Không đã từng nhận trọng thương gì?
Khương Phàm cùng Đan Hoàng cơ hồ trăm miệng một lời, rốt cuộc hậu kỳ Hồng Hoang đã xảy ra chuyện gì, chuyện gì mà lại có thể khiến cho cánh cửa Hư Không trọng thương đến không thể không yên lặng, mà gần trăm vạn năm không dám ra đến!
Các cánh cửa Pháp Tắc khác đâu?
Chẳng phải cũng là loại trạng thái này!!
Đây là muốn triệt để táng diệt toàn bộ thế giới, hay là mưu toan khống chế tất cả pháp tắc thế giới!
Đế Quân tiếc nuối:
- Ta từng tìm tòi nghiên cứu, nhưng không thu hoạch được gì.
Khương Phàm có một loại dự cảm mãnh liệt, thân phận của người giết trời, hoặc là bí mật chân chính, rất có thể trận biến động lớn trăm vạn năm trước kia cũng có liên quan cùng mười hai cánh cửa Pháp Tắc.
Đan Hoàng hỏi:
- Ta nghe Tinh Linh Đế Quân nói, ngài làm giao dịch cùng với nàng, muốn để cánh cửa Hư Không vào ở Tinh Linh Đế Thành? Tha thứ ta nói thẳng, nàng có thể khống chế sao?
Hư Không Đế Quân nói:
- Cánh cửa Hư Không là cánh cửa Pháp Tắc, trước kia suy yếu, có lẽ Đế Quân khác có thể cưỡng ép khống chế, thôi phát ra năng lượng không gian cực mạnh. Nhưng cánh cửa Hư Không bây giờ đã hấp thu huyết nhục của ta, lại lợi dụng Hư Không Đế Thành khôi phục ba mươi ngàn năm, thực lực đã cao hơn lúc trước. Muốn thật sự khống chế, chỉ có thể là cường giả Không Gian, còn nhất định phải Thần Linh trở lên, ít nhất là Bán Thần trở lên.
- Vậy ngài đây chẳng phải là lừa nàng?
- Ta cam đoan cánh cửa Hư Không vào ở Hư Không Đế Thành. Mặc dù nàng không cách nào khống chế, nhưng cánh cửa Hư Không đủ để bảo đảm Tinh Linh Đế Thành vững như thành đồng.
- Không thể nói như thế.
- Không mượn!! Ra ngoài!!
- Ta chỉ mượn một chút, xem như bồi thường đối với ta.
- Bồi thường? Ở đâu ra bồi thường!
- Hài tử...
Khương Phàm hơi do dự, nhỏ giọng nói:
- Là của ngài chứ.
Bầu không khí bỗng nhiên vi diệu. Sau đó...
- Làm càn!!
Một tiếng hét lớn, như long trời lở đất, chấn động đến Đế Thành rộng lớn đều lay động mãnh liệt.
Tinh Linh đại điện bạo động, cửa điện ầm vang rộng mở, Khương Phàm giống như là viên thiên thạch nằm ngang bay ra ngoài, liên tiếp đụng đổ mười mấy Tinh Linh, nện ở trên thành cung.
Trước điện, các Tinh Linh quỳ xuống một mảnh, lại đều lặng lẽ đánh giá Khương Phàm.
Thiên Nghi Nữ Hoàng, Diệu Thiên Nữ Hoàng và các Tinh Linh Thần Tôn nhao nhao kinh động, từ bốn phương tám hướng chạy tới, đang muốn hỏi thăm tình huống, lại đều thấy được Khương Phàm đang từ trong phế tích bò ra tới.
- Không có việc gì, ha ha, không có chuyện gì.
Khương Phàm sửa sang lại áo choàng, đắp kín chiến khu hư vô, phóng khoáng rời khỏi.
Thần tộc trao đổi ánh mắt, hỏi thăm Tinh Linh bên cạnh.
Các Tinh Linh nói nhỏ:
- Thần Hoàng cười mấy tiếng quái dị, đóng cửa lại, sau đó... Đế Quân nổi giận, đánh ra... Còn nói hắn làm càn...
Chư vị Thần Tôn thể hiện quái dị, gia hỏa này sẽ không phải...
Bọn hắn đột nhiên nghĩ đến Khương Phàm kiếp trước, lúc ấy giống như là đã yêu thích làm chuyện này.
Tinh Linh Đế Thành khẩn trương cao độ.
Tinh Linh Đế Quân thời khắc chú ý thâm không, Khương Phàm, bọn người Thiên Hậu, cũng ngày đêm không ngừng chờ đợi tin tức. Mặc dù nói là ba mươi ngàn năm sau, nhưng trời mới biết lúc ấy làm sao Hư Không Đế Quân thiết trí thời gian, ba mươi ngàn lại là không phải một thời gian đại khái.
Quả nhiên!
Sau mấy ngày ngắn ngủi, Đông Hoàng Như Ảnh, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại đang tìm kiếm trong thâm không, đồng thời đã nhận ra hư không ba động.
Ba cái đồ đằng cảm ứng trước nhất, kịch liệt rung chuyển tại thâm không mênh mông, lực lượng không gian tượng trưng cho Hư Không, Hư Thiên, cùng Hư Vô tại thâm không rung chuyển Hư Không Pháp Tắc.
- Mọi người nhìn nơi đó!
Đông Hoàng Như Ảnh chỉ ẩn núp phía xa bên trong hắc ám vô tận.
Hắc ám bạo động, nhấc lên ngọn sóng không gian, khuấy động tám phương, vô biên vô hạn, như là muốn rung chuyển toàn bộ thế giới.
Từng sợi ánh sáng như tinh quang vạch phá bầu trời đêm, sáng chói thần bí.
Từng đạo đế ngấn như thiên uy rung động thâm không, bao la, hùng vĩ, to lớn.
Như là một tôn Đại Đế phục sinh ở phương xa, nhìn xuống Chư Thiên Vạn Cổ, nhìn xuyên cổ kim tương lai.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh vừa khẩn trương lại càng kính sợ, dựa theo Đan Hoàng cùng Thần Thụ Thế Giới giới thiệu, Hư Không Đế Quân hẳn là tiên tổ của bọn hắn. Mà Hư Không Đế Quân càng là Đế Quân còn sống sót duy nhất sau cuộc chiến sát thiên, còn tái tạo cách cục thế giới.
Nhân vật như vậy, không chỉ có cường đại, mà còn càng vĩ đại!
Theo hắc ám bạo động, cuối thâm không một loại khí tức thê lương đập vào mặt, nhưng không có bất cứ âm thanh gì, tĩnh mịch mà giá lạnh, hoang vu lại cô tịch, để tâm tình của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đều hứng chịu tới ảnh hưởng.
Nhưng...
Khi cái gọi là Đế Thành từ trong hắc ám cùng sương mù vô tận chậm rãi hiện ra hình dáng, bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đều bị rung động thật sâu.
Đó là Đế Thành??
Cái kia rõ ràng là một ngôi sao!!
Một viên tinh thần bị móc sạch toàn bộ, bị uy lực và năng lượng cưỡng ép cải tạo!!
Tinh thần ù ù xoay tròn, giống như một ‘ngôi sao chết’ ngang qua vạn cổ, từ thâm không xa xôi phiêu lưu tới, bên ngoài khắc đầy lấy đạo ngấn hư không thần bí mà phức tạp, cùng thâm không sinh ra cộng minh, lại hoặc là hòa làm một thể, nội bộ tinh thần thì là Thiên Khuyết giống như cổ thành rộng rãi lơ lửng, cực lớn đến để cho người ta không phân rõ chân thực cùng hư ảo.
- Dùng tinh thần làm xác, đào Đế Thành ra?
Đông Hoàng Như Ảnh bị Hư Không Đế Quân múa bút làm cho khiếp sợ.
- Không hổ là Hư Không Đế Quân.
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại rung động đến ngạt thở.
Tinh thần đang hoành hành, càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng khổng lồ, quy mô của nó tuyệt đối có thể so với thế giới Hỗn Độn trước đó, nhưng khí thế đập vào mặt, vượt xa thế giới Hỗn Độn mấy lần, thậm chí là mười mấy lần.
Từ sâu trong nội tâm bọn hắn tin tưởng, cái này không chỉ là đào một ngôi sao, rất có thể là dung luyện một ngôi sao!
Quy mô ban sơ của tinh thần, tuyệt đối đạt tới trăm vạn dặm trở lên, bị áp súc đến mười vạn dặm trở xuống như bây giờ.
Quá rung động, quá kinh khủng.
Đây là uy lực và năng lượng lớn đến cỡ nào!
Hư Không Đế Thành rốt cuộc cũng hoàn chỉnh bày biện ra từ trong hư vô.
Một loại áp bách kinh khủng đến cực hạn, khó mà đối kháng, để cho người ta ngạt thở, như là một tòa Đại Đế đang ở trước mắt.
- Người giết trời không có đụng tới Đế Thành khác hạ giới, duy chỉ có phá hủy Hư Không Đế Thành. Vì sao??
- Là Hư Không Đế Quân cường đại, uy hiếp đến hắn, để hắn không muốn khi nhìn đến Hư Không Đế tộc sẽ quật khởi? Hay là bên trong Hư Không Đế Thành có thứ hắn vô cùng cần?
- Chẳng lẽ là đang tìm kiếm cánh cửa Hư Không?
Đông Hoàng Như Ảnh và bọn hắn suy đoán lịch sử, cũng không dám tùy tiện xông vào tinh thần.
Mặc dù lúc ấy ngôi sao này bị người giết trời trọng thương, nhưng sau đó khẳng định đã được Hư Không Đế Quân tu sửa, có được hệ thống phòng ngự cực kỳ hoàn thiện, huống chi ở trong đó còn có di cốt Hư Không Đế Quân!
- Hư Không... Hư Thiên... Hư Vô...
Lúc này, một tiếng nỉ non già nua quanh quẩn bên trong Đế Thành tại sâu trong tinh thần.
- Hư Không Đế Quân?
Đông Hoàng Như Ảnh và bọn hắn kinh hô, theo bản năng lui về sau khi mấy bước!!.....
(Người giết trời = sát thiên nhân)
- Hư Không di tộc của ta lại phục hồi rồi sao?
Thanh âm lần nữa truyền đến, phiêu miểu trầm thấp, chấn động thâm không, cũng đánh thẳng vào thần hồn của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh.
Bọn hắn giật mình, thần huyết toàn thân bắt đầu nóng bỏng, thần uy mênh mông không bị khống chế mà bộc phát.
- Truyền nhân hậu thế, Đông Hoàng Như Ảnh (Càn, Toại)... Bái kiến Đế Quân!!
- Chúng ta là tiểu tộc của Hư Không Đế tộc thất lạc ở bên ngoài, trải qua ba mươi ngàn năm sinh sôi, huyết mạch chưa ngừng, linh văn khôi phục, được Thần Thụ Thế Giới tương trợ, lấy Hư Thiên linh văn trùng kiến Cửu Thiên Thần Giáo.
- Cửu Thiên Thần Giáo hiện hữu Thần Linh ba vị, tại Phong Thần đại điển lấy được thần cách, tiếp quản Hồng Hoang đồ đằng, Hư Không, Hư Thiên, Hư Vô!
Đông Hoàng Như Ảnh cùng bọn hắn vội vàng giới thiệu, cung kính hành lễ đối với Hư Không Đế Thành.
- Thương Huyền...
Chương 3027 Hư Không Đế Quân (2)
Thanh âm lần nữa truyền ra Đế Thành, đế văn yên lặng mặt ngoài Đế Thành bắt đầu khôi phục, bắn ra cường quang, đế uy cuồn cuộn, giống như là từng dòng lũ lao nhanh giao tung, to lớn mà rung động, theo Đế Thành thức tỉnh, toàn bộ mặt ngoài xác tinh thần cũng nổi lên cường quang sáng chói, cường quang chiếu xa vạn trượng, rọi khắp thâm không.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh kích động đến phấn chấn, tuyệt đối không nghĩ tới Hư Không
Đúng vậy!!
Khẳng định sẽ lưu lại ý thức!!
Sao bọn hắn không nghĩ tới cơ chứ?!
Đan Hoàng đều lưu lại ý thức, cùng là Đế Quân ba vạn năm trước sao có thể không có được?
Huống chi, Hư Không Đế Quân là chết bình thường, cũng không phải bị giết chết, khẳng định sẽ còn làm chút bố trí đặc thù!!
Đông Hoàng Như Ảnh tranh thủ thời gian hô to:
- Bảy vị Đế Quân vong ân phụ nghĩa, chưa bao giờ đến đỡ hay bảo vệ Thương Huyền đại lục. Vạn năm trước, bọn hắn điên cuồng bồi dưỡng Bán Đế, mưu toan sinh ra tân đế, độc bá Thương Huyền. May mắn được Tinh Linh Đế Quân hòa giải thao túng, không ngừng tạo mâu thuẫn ở giữa Đế Quân, mới tránh cho Đế tộc sinh ra tân đế.
- Trong vạn năm, bọn hắn đến đỡ con rối, chiếm lấy ngoại vực Thương Huyền, lấy Bát Bộ Hoàng Đạo cướp đoạt tài nguyên, cũng trấn áp tất cả linh văn cường đại tại Thương Huyền. Ròng rã ba mươi ngàn năm, bọn hắn đối với Thương Huyền không có bất kỳ thiện ý gì!! Ngàn năm trước, Thương Huyền hậu tích bạc phát rốt cuộc cũng đã sinh ra được Chu Tước linh văn, cũng thức tỉnh Khởi Nguyên đế văn, càng xuất hiện Ngự Thiên thần văn chưa bao giờ có.
- Bọn hắn dắt tay phấn chiến, nghịch thiên cải mệnh, cuối cùng thống ngự Thương Huyền, Chu Tước làm chủ, định danh Phần Thiên Thần Hoàng, Ngự Thiên làm Hậu, định danh Thiên Hậu, Khởi Nguyên làm soái, định danh Tu La.
- Nhưng, tại thời khắc cuối cùng bọn hắn lại bị Bát Bộ Hoàng Đạo do Đế tộc thao túng trấn áp, bị Thần tộc Thương Huyền bán rẻ, chết thảm bại. Ngàn năm sau, Phần Thiên Thần Hoàng trùng sinh, được trời trợ giúp, lại nổi lên Thương Huyền, giết lùi Đế tộc luân phiên tiến công, lần nữa thống ngự Thương Huyền. Dù vậy, các Đế Quân vẫn không chịu buông tha, muốn tại Đăng Thiên Kiều tiến hành trấn áp sau cùng. Đế Quân, ngài tỉnh lại thật quá đúng lúc!!
Đông Hoàng Như Ảnh không chút khách khí lên án việc ác của các Đế tộc!
Cũng mặc kệ Hư Không Đế Quân vừa mới thức tỉnh có tiếp nhận không chịu được hay không, lúc này là hoàn toàn không cần thiết cho những Đế Quân kia mặt mũi!
Bên trong Hư Không Đế Thành là một mảnh yên lặng, thật lâu không có tiếng trả lời.
Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại lặng lẽ đối mặt, không có đáp lại nữa?
Dùng sức quá mạnh rồi?
Có thể sợi ý thức kia quá yếu ớt, không chịu nổi phản bội, lại biến mất hay không?
Ngọa tào, chúng ta làm tổ tông tức chết??
Đại nghịch bất đạo a!!
Đông Hoàng Như Ảnh đều thoáng khẩn trương, sức thừa nhận của Đế Quân không đến mức yếu ớt như vậy chứ.
- Ai...
Bên trong Hư Không Đế Thành truyền ra một tiếng thở dài rất nhỏ, nồng đậm thất lạc cùng ưu thương, phiêu đãng tại thâm không mênh mông, cũng chạm tới tâm tình của bọn người Đông Hoàng Như Ảnh.
- Đế Quân chớ buồn!! Trời bảo hộ Thương Huyền!! Mặc dù bây giờ Thương Huyền không có Đế Quân, nhưng Phần Thiên Thần Hoàng tài năng ngút trời, oai hùng cái thế, có một không hai trong thiên hạ.
- Ba năm trước đây, vừa mới mang theo quần hùng Thương Huyền, giết lùi toàn bộ liên quân Đế tộc, đúc thành kỳ tích vang dội cổ kim. Hiện nay, Thương Huyền tổng cộng có năm vị Siêu Thần, ba mươi vị Thần Ma!!
- Thiên Hậu, Ngự Thiên thần văn, khế ước bảy đại Tổ Thú, đã là sơ khuy Bán Đế. Hồng Hoang Thiên Long, siêu cấp tổ mạch Thiên Long tộc, cũng là sơ khuy Bán Đế. Thôn Thiên Ma Hoàng, siêu cấp Ma Hoàng tại thời đại kia của ngài, khống chế ma đồ, trùng sinh hắn! Cũng đã là sơ khuy Bán Đế!
- Còn có Đan Hoàng, ngài nhớ kỹ ngài ấy không? Ngài ấy là ân sư của Phần Thiên Thần Hoàng! Cũng đã trùng sinh, bây giờ là cảnh giới Thần Linh!
- Trừ cái đó ra, Phần Thiên Thần Hoàng cùng Tinh Linh Thần Tôn còn có hài tử, cũng đã là sơ khuy Bán Đế!! Phần Thiên Thần Hoàng còn có một vị đồ đệ, là Hỗn Loạn đế mạch, sắp Siêu Thần!!
- Phần Thiên Thần Hoàng hai đời quật khởi, hai đời nghịch thiên, đúc thành huy hoàng vô thượng!! Thương Huyền đại lục bây giờ, không phụ tên tổ địa. Phần Thiên Thần Hoàng bây giờ, cách đế vị xa một bước!!
Đông Hoàng Như Ảnh cao vút đáp lại, lời gì êm tai đều nói ra bên ngoài, hoàn toàn không để ý ưu nhã cùng tỉnh táo như bình thường.
Ngay cả Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại đều âm thầm co rúm khóe mắt, kiềm chế một chút đi, biết là nam tử của ngươi, nhưng cũng không cần khen như thế chứ.
- Phần Thiên Thần Hoàng, đứa con được trời chọn, hai đời nghịch thiên, được Thương Thương để mắt!! Hư Không Đế Quân! Các đại Đế Quân sắp ra tay, liên hợp trấn áp hắn, hủy diệt hắn tại Đăng Thiên Kiều, triệt để chôn vùi hi vọng Thương Huyền, xin ngài... Cần phải tương trợ!!
Đông Hoàng Như Ảnh lại tiếp tục hô to, không thèm đếm xỉa, ý thức Hư Không Đế Quân ngủ say trọn vẹn ba mươi ngàn năm, gần như trống không, vừa thức tỉnh trước tiên đã nghe được tất mọi chuyện, đều sẽ để lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu.
Lại nói, vừa mới nghe được tin tức tức giận, đột nhiên đến một tin tức phấn chấn, cái ấn tượng kia, cái hảo cảm kia, khẳng định sẽ bị trực tiếp kéo căng!!
- Ta chỉ là một sợi đế hồn, tế dâng cho cánh cửa Hư Không, lấy tàn niệm bảo tồn, nhìn Thương Huyền ba mươi ngàn năm sau một chút, thế giới ba mươi ngàn năm sau một chút.
Giọng của Hư Không Đế Quân phiêu miểu trầm thấp, không che giấu được thất lạc nồng đậm.
Lúc trước hắn nóng lòng bồi dưỡng Tân Đế Quân cho từng đại lục, chủ yếu là lo lắng người giết trời lần nữa giáng lâm.
Hắn cũng biết từng Đế Quân đều có tư tâm, nhưng ít ra hẳn là sẽ cảm niệm những gì hắn bỏ ra, bảo đảm Thương Huyền sinh ra tân đế.
Kết quả...
Chỉ có Tinh Linh Đế Quân tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa?
Chỉ có Tinh Linh Đế Quân?
Bảy tên Đế Quân, không một vị bảo vệ Thương Huyền?
Hư Không Đế Quân tế hiến?
Rốt cuộc Đông Hoàng Càn cùng Đông Hoàng Toại cũng biết vì sao đế ngấn giữ được trọn vẹn ba mươi ngàn năm ở trên người những Đế Quân khác!
Thì ra Hư Không Đế Quân cũng không có thật sự biến mất! Hắn biến mình thành khí linh!
Đông Hoàng Như Ảnh nói:
- Dựa theo ước định của ngài, cánh cửa Hư Không sẽ quy thuận Tinh Linh Đế tộc, nhưng Hư Không Đế Thành thì sao? Hi vọng ngài trở lại Thương Huyền, tọa trấn Thương Huyền, cho chúng ta, cho Thương Huyền hi vọng cuối cùng, một chỗ sống yên phận!
Chương 3028 Hư Không Đế Quân (3)
Đông Hoàng Càn cũng nói:
- Thời đại này xuất hiện rất nhiều kỳ tích, ví dụ như Thượng Thương cổ thành tái thế, chúng ta còn phát hiện Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy tại thời kỳ Hồng Hoang. Có nó, chúng ta không cần tiến về Thiên Khải, liền có thể nghênh đón thiên phạt tại Thương Huyền, nếu có ngài bảo vệ, Phần Thiên Thần Hoàng tuyệt đối sẽ không xảy ra sai lầm, nếu có Đế Thành bảo vệ, khi Đế Quân các phương giết vào Thương Huyền, chúng ta cũng có thể có một chỗ tị nạn!
Đông Hoàng Toại cao giọng nói:
- Trước khi ngài ngủ say, tiếc nuối nhất không ai qua được Thương Huyền không đế, bây giờ ngài tỉnh lại, chúng ta cung thỉnh ngài chứng kiến Thương Huyền... Lại nổi lên tân đế!! Cầu xin ngài bảo vệ Thương Huyền... Lại nổi lên Cửu Châu!
Ba người nói xong, kích động lại mong đợi nhìn qua tinh thần sáng chói, chờ đợi Hư Không Đế Quân đáp lại.
Thật lâu...
- Chuyển cáo Tinh Linh Đế Quân, cánh cửa Hư Không sẽ như định kỳ vào ở Tinh Linh Đế Thành!
Hư Không Đế Thành phát ra âm thanh than nhẹ, tinh thần khổng lồ ù ù chuyển động, thủ vệ Đế Thành, lái về phía Thương Huyền.
Bọn người Đông Hoàng Như Ảnh đầu tiên là kích động, tiếp đến lại là sợ hãi thán phục.
Tinh thần khổng lồ như là con thuyền lớn di chuyển trong thâm không, nổi lên gợn sóng thâm không kịch liệt, nhưng gợn sóng rất nhanh đã bình tĩnh, cũng không có truyền ra bao xa, trừ sóng cả mãnh liệt ở khu vực xung quanh, thì bên ngoài cũng không có bất kỳ vết tích gì.
Cái lực khống chế kinh khủng này, thật sự là để bọn người Đông Hoàng Như Ảnh tự than thở không bằng.
Càng quan trọng hơn là, Hư Không Đế Thành cường thế giáng lâm rất có thể sẽ không kinh động đến các Đế Quân khác!
- Các ngươi đi Thương Huyền, ta đi báo cáo Tinh Linh Đế Quân!
Đông Hoàng Càn ra hiệu Đông Hoàng Như Ảnh đuổi theo sát, nói không chừng có thể được Đế Quân chỉ điểm.
- Xuất hiện! Hư Không Đế Thành xuất hiện!!
Âm thanh kích động từ Đông Hoàng Càn vang vọng khắp Tinh Linh Đế Thành.
Khương Phàm, Thiên Hậu, Thiên Nghi Nữ Hoàng và toàn bộ đuổi tới đại điện, nhìn thấy dáng vẻ Đông Hoàng Càn kích động khoa tay múa chân, cũng nhao nhao nhận lấy cảm nhiễm, kích động mong đợi nhìn hắn.
- Tin tức tốt!! Hư Không Đế Quân...
Đông Hoàng Càn dừng lại một chút, chờ sau khi tất cả mọi người ngừng thở, ánh mắt cuồng nhiệt, lên tiếng hô to:
- Hư Không Đế Quân vẫn còn ý thức! Linh hồn tế dâng cho cánh cửa Hư Không!!
- Linh hồn vẫn còn??
Tinh Linh Đế Quân bỗng nhiên đứng dậy, kích động lại chấn kinh, nhưng càng cảm thấy chuyện kỳ quái:
- Đế Quân nhận thiên kiếp rèn luyện, giao hòa cùng thế giới, ở trình độ nào đó mà nói, tương đương với Thương Thiên hóa thân. Mặc dù tuổi thọ vài vạn năm, nhưng một khi chết đi, linh hồn sẽ quy về thế giới, không còn luân hồi.
Sau khi Hư Không Đế Quân chết, linh hồn cũng hẳn là không còn tồn tại mới đúng.
- Đế Quân không còn luân hồi?
Đông Hoàng Càn kinh ngạc.
Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu đều trao đổi ánh mắt, Đế Quân còn có loại kết cục này?
Chết là triệt để chết rồi??
Tinh Linh Đế Quân hỏi lại:
- Các ngươi không biết? Nếu như Đế Quân chết còn có thể luân hồi, Địa Ngục dám thu sao? Chẳng phải là sau khi luân hồi sẽ lần nữa khôi phục, lần nữa trưởng thành, lần nữa xưng đế?
Bọn người Khương Phàm ngưng nghẹn im lặng, đạo lý tựa như là như thế.
Đan Hoàng chất vấn:
- Không đúng, nếu linh hồn tồn tại, còn khống chế cánh cửa Pháp Tắc, vì sao ba mươi ngàn năm không xuất hiện? Hắn hoàn toàn có thể khống chế cánh cửa Pháp Tắc, trấn thủ Thương Huyền. Vấn đề là ở trên cánh cửa Hư Không? Linh hồn của hắn là thật sự tồn tại, hay chỉ lưu lại ý niệm?
Tinh Linh Đế Quân tiếp cận Đông Hoàng Càn:
- Ngài ấy còn nói cái gì rồi??
Đông Hoàng Càn nói:
- Hư Không Đế Quân để cho ta chuyển cáo, ngài ấy sẽ tuân thủ lời hứa đúng hạn vào ở Tinh Linh Đế Thành. Bây giờ ngài ấy đang tự mình chỉ dẫn Hư Không Đế Thành, tiến về Thương Huyền tọa trấn.
- Trở về Thương Huyền!
Khương Phàm rất phấn chấn!
Trước đó chỉ là tưởng tượng, không nghĩ tới sẽ thực hiện thật, còn đơn giản như vậy!
- Hư Không Đế Thành!!
Bọn người Thiên Hậu đều cũng không nghĩ tới sẽ nhẹ nhõm như vậy.
Đối với quen thuộc long đong và ngoài ý muốn như bọn hắn mà nói, thông thuận như thế thật sự là rất hiếm thấy, lại có chút không quen.
Thiên Nghi Nữ Hoàng nói:
- Mang theo Khương Thương đi.
- Không nôn nóng! Chờ ta thu xếp tốt lại đến đón hắn.
Khương Phàm vội vã không nhịn nổi, chào hỏi bọn người Thiên Hậu bay lên không rời khỏi, lao thẳng đến tế đàn không gian bên ngoài Đế Thành.
- Hư Không Đế Quân... Lại còn lưu lại ý thức...
Tinh Linh Đế Quân nhìn lên thâm không, vẻ mặt phức tạp.
Mặc dù còn không biết phần ý thức này là tồn tại như thế nào, lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, nhưng... Đối với bảy đại Đế Quân mà nói, cái này chỉ sợ là rung động không nhỏ.
Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng đi ra, một tiếng 'còn tốt chứ' của Hư Không Đế Quân, sẽ mang đến áp lực tinh thần bao lớn cho bảy Đế Quân kia.
- Càng ngày càng có ý tứ...
Tinh Linh Đế Quân thu hồi ánh mắt, lặng lẽ chờ Hư Không Đế Quân trở về.
Sinh Mệnh Thần Điện!
Khi Hư Không Đế Thành va chạm thế giới, tái nhập Thương Huyền đại địa, nhìn lên không gian ba động mãnh liệt, cũng không có ảnh hưởng quá xa, cực hạn tại Trung Vực, giáng lâm Địa Chu, sóng triều không gian cũng ngăn cách dò xét.
Cho dù là tai mắt Đế tộc tiềm phục tại Thương Huyền cũng đều tưởng rằng Sí Thiên giới vẫn tồn tại.
Nhưng, Nữ Đế trong thần điện đã bị kinh động.
- Cánh cửa Hư Không... Ngươi lại còn trở về...
Dáng người Nữ Đế mông lung, phiêu miểu khó lường.
Nàng đưa tay sờ nhẹ không gian, cảm nhận được gợn sóng pháp tắc vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Từ sau khi bị giam giữ đến Thượng Thương cổ thành, nàng đã triệt để ngăn cách liên hệ cùng thế giới này, mà vừa đóng chính là trăm vạn năm.
Sau khi thoát khốn mới phát hiện 'Mười hai huynh muội' đã từng của chỉ còn 'Tử Vong' cùng 'Kiếp Nạn'.
Tử Vong trấn thủ U Minh, vẫn lạnh nhạt y hệt năm đó, mặc kệ chuyện nhân gian, không để ý tới thế gian hỗn loạn, một lòng diễn biến Địa Ngục Quỷ tộc.
Kiếp Nạn tàn phá không chịu nổi, đã không có cường thịnh như năm đó, biến thành vũ khí của Nhân tộc, lại cố chấp lấy kiêu ngạo đã từng, không chịu quay về hệ thống pháp tắc.
Hồi tưởng trận ‘loạn cục Hoang Cổ’ trăm vạn năm trước kia, nàng đã không có hy vọng xa vời đối với những 'huynh muội' khác.
Ngủ say thì ngủ say, biến mất thì biến mất, hẳn là sẽ không lại xuất hiện.
Không nghĩ tới, nàng lại đột nhiên cảm nhận được cánh cửa Hư Không giáng lâm!
- Năm đó, ngươi chính là kẻ đầu tiên từ bỏ. Trăm vạn năm, bọn hắn đều đã không còn, vậy mà ngươi lại trở về. Vì sao?
Chương 3029 Hư Không Đế Quân (4)
Thân hình Nữ Đế dần dần mơ hồ, rời khỏi thần điện.
Vừa đúng lúc này, tế đàn không gian lại nở rộ ánh sáng, lộng lẫy khắp dãy núi.
Khương Phàm, bọn người Thiên Hậu vượt qua vũ trụ, trở lại Thương Huyền đại lục.
- Thiên Bảo Thánh Thụ!!
Khương Phàm quát lớn một tiếng, vang vọng dãy núi, toàn bộ Linh tộc đều kinh hãi run lẩy bẩy.
- Hắn đến rồi!!
Thiên Bảo Thánh Thụ vội vàng chạy đến trong thần điện xin chỉ thị, kết quả bên trong im lặng, không có bất kỳ lời đáp lại nào.
- Nữ Đế?
Thiên Bảo Thánh Thụ hiếu kỳ nhìn quanh, đây là từ chối gặp mặt Khương Phàm sao?
Vậy ta thì sao!!
- Nàng ở đâu!
Giọng Khương Phàm còn đang quanh quẩn, thân thể hư vô đã chấn vỡ vụn không gian, giáng lâm đến trước mặt thần điện.
- Rốt cuộc ngài muốn tìm ai chứ, ngài đừng cố chấp...
Thiên Bảo Thánh Thụ vừa muốn giải thích, lại bị Khương Phàm một phát bắt được, nhét vào Thông Thiên Tháp.
- Chuyển cáo nàng! Ta chờ tại Sí Thiên giới!
Khương Phàm gào thét, tiếp đó là nhanh chóng rời khỏi.
Linh tộc xung quanh Thần điện đều hai mặt nhìn nhau, bắt đi? Bắt đi thật?? Trước sau vài phút mà thôi, đây cũng quá nhanh nhẹn!!
Dưới sự dẫn dắt của Đông Hoàng Như Ảnh cùng Đông Hoàng Toại, Hư Không Đế Thành giáng lâm đến gần Thượng Thương cổ thành.
Mặc dù chỉ là lộ ra một phần nhỏ, lại nhấc lên triều cường không gian thật lớn, giống như là biển động sôi trào lao nhanh về bốn phương tám hướng, liên miên bất tuyệt, kinh thế hãi tục.
Các cường giả bên trong Sí Thiên giới nhao nhao kinh động, bọn hắn không rõ tình huống còn tưởng rằng các Đế Quân giết tới.
- Là Hư Không Đế Thành!
Đông Hoàng Toại tranh thủ thời gian giới thiệu cho Thôn Thiên Ma Hoàng đang cùng nhau giết đi ra.
- Các ngươi thật sự nó đẩy ra ngoài rồi?
Thôn Thiên Ma Hoàng chấn kinh đến tột đỉnh, đây chính là cái siêu cấp Đế Thành thời đại kia của hắn.
Mặc dù các Đế Quân đều rất cường đại, nhưng cái gọi là 'Thời gian là tôn' 'Không gian là vua', địa vị cường giả không gian tại Thánh Linh cảnh cùng Thần Linh cảnh tôn quý đến mức vấn đề Đế Quân tức bị phóng đại vô hạn.
Tại thời đại của bọn hắn, chính là tồn tại của Hư Không Đế Quân, bảo đảm địa vị của Thương Huyền tổ địa, nhận tám phương Đế Quân tôn trọng.
- Hư Không Đế Thành!!
Bọn người Ngu Chính Uyên liên tục hít một hơi, mặc dù biết mục đích lần này Khương Phàm đi Tinh Linh Đế tộc, nhưng thật không nghĩ tới sẽ có thể kéo Đế Thành trong truyền thuyết về.
Đế Thành a!!
Mặc dù năm đó Hư Không Đế Quân vẫn lạc, nhưng thời điểm vẫn lạc khẳng định đã tiến hành qua tu sửa đối với Đế Thành. Nhất là sau khi trải qua trận chiến đấu với Bắc Thái Đế Thành, nhận biết của bọn hắn đối với Đế Thành đã càng sâu hơn.
Có cái này, thậm chí bọn hắn có thể kiềm chế Đế Quân nào đó lại!
Vui mừng tới quá đột nhiên, cũng quá kích thích!!
- Hư Không Đế Quân vẫn còn ý thức, giữ vững tôn trọng!!
Đông Hoàng Toại nhắc nhở đám người đang oanh oanh liệt liệt tụ tập tới.
- Ý thức vẫn còn??
Đám người hồi hộp, Đế Quân còn lưu lại ý thức?
Cái này chẳng phải là còn có thể khống chế Đế Thành??
Đám người nghiêm nghị kính trọng, đều theo bản năng chỉnh lý vạt áo, thẳng tắp lồng ngực, triển hiện phong thái thần thái của mình với chủ nhân Thương Huyền ngày xưa, đám yêu thú cũng đều kích phát huyết mạch, hiện ra uy thế cường đại, ngẩng đầu ưỡn ngực hướng Đế Thành.
Bọn hắn được Đông Hoàng Như Ảnh dẫn dắt, xuyên qua xác ngoài tinh thần, dọc theo hoành cầu vạn dặm, đi tới Đế Thành hùng vĩ.
Đế Thành to lớn, giống như là Trái Tim Tinh Thần bị móc rỗng, tạo dựng mà thành ở bên trong, mang theo hùng vĩ rung động, cũng tràn ngập quỷ phủ thần công tinh xảo.
Đây là siêu cấp đại thủ múa bút, cho dù bọn hắn đều đã được tôn làm Thần Linh, nhưng cũng khó mà tưởng tượng được nguồn lực lượng kia.
Bọn người Triệu Thiên Khoát cũng xen lẫn trong bên trong, khiếp sợ đến tột đỉnh, cho dù tầm mắt bây giờ đã không phải bình thường, nhưng vẫn khó có thể tưởng tượng lại có người có thể đục khắc tinh thần đúc thành.
Đế Thành chia làm hai tầng cấu tạo nội ngoại, ngoại tầng là nơi dân chúng bình thường sinh hoạt, bên trong thì là chỗ ở của cường giả sở thuộc Đế tộc.
Nhưng bất luận là ngoại thành hay là nội thành, con đường và kiến trúc đều sắp xếp dựa theo quỹ tích đặc thù, lại lóe ra mê quang, trải rộng pháp trận cùng đạo ngấn, như là kiến trúc cả tòa Đế Thành đều giống như sinh mệnh tự do hô hấp.
Đông Hoàng Như Ảnh và đám người đứng ở trong đó, bỗng nhiên có chút thương cảm.
Nơi này đã từng phồn hoa náo nhiệt, hưng thịnh càng tôn quý, có thể sinh sống ở nơi này không thể nghi ngờ là mộng tưởng của tất cả mọi người khắp thiên hạ, mà nơi này lại càng là Hư Không Đế tộc - càng là Đế tộc mạnh nhất thế gian, nhưng... Người giết trời xông ra Thiên Khải, tàn sát nơi này.
Tại trước mặt loại năng lượng kinh khủng đó, chỉ sợ con dân nơi này ngay cả sức hoàn thủ cũng đều không có.
Huy hoàng cực hạn, xuống dốc cực hạn, trong mấy ngày ngắn ngủi đã hoàn thành chuyển đổi.
Là rung động đến cỡ nào!
Đông Hoàng tộc thật sự tưởng tượng không ra khi Hư Không Đế Quân trở lại Thương Huyền, nhìn thấy Đế Thành thây ngang khắp đồng, thì sẽ là tâm tình như thế nào?
Bọn hắn đi qua ngoại thành, cùng vào nội thành, cuối cùng toàn bộ đều đứng tại trước cung điện.
Nơi đó chính là nơi Hư Không Đế Quân ngủ say!!
Mặc dù nhìn rất bình tĩnh, không có một gợn sóng, nhưng lại có loại lực lượng kinh khủng không nói được, để cho người ta sợ hãi, cũng làm cho người người kính sợ.
- Hư Không Đế Thành!! Nó đã trở về!!
Bọn người Khương Phàm trở về, xuyên qua Không Gian Mê Sào, chân chính gặp được Hư Không Đế Thành.
Đầu tiên đập vào mi mắt là tinh thần, trùng kích ánh mắt, trực kích linh hồn, để bọn hắn nhao nhao hít một hơi, nói thầm một tiếng đại thủ múa bút.
Tinh thần không có hoàn toàn giáng lâm, chỉ là chen vào thế giới thật một phần nhỏ, nhưng bởi vì cùng thâm không tương liên, đến mức hình dáng toàn bộ tinh thần toàn bộ hiện ra ở trước mắt.
Thật giống như... Một cái siêu cấp cự tinh, quăng tới hư ảnh rung động!
Như mộng như ảo, rung động tuyệt luân!
- Ta, Khương Phàm, chủ nhân Thương Huyền hiện nay, bái kiến Đế Quân!
Khương Phàm đi tới sâu trong Đế Thành, bao hàm kính trọng hành lễ.
Bọn người Khương Diễm nhao nhao lui lại, tách rời ở hai bên, cũng theo Khương Phàm một lần nữa hành lễ.
- Bất Diệt Thiên Thể, linh hồn Chu Tước, song đế mạch phù hợp hoàn mỹ, Thương Thiên đối với Thương Huyền ta không tệ.
Bên trong Hư Không Đế Thành truyền ra thanh âm chậm rãi phiêu miểu của Đế Quân.
- Nhận được trời bảo hộ, Thương Huyền không có biến thành phụ thuộc Đế tộc.
Khương Phàm khiêm tốn đáp lại.
- Thời đại sẽ không phụ lòng một người thật sự cố gắng.
Chương 3030 Hư Không Đế Quân (5)
Giọng của Đế Quân dừng lại một chút, nhẹ giọng thở dài:
- Lão bằng hữu, chúng ta lại gặp mặt.
- Ba mươi ngàn năm, hoan nghênh trở về.
Đan Hoàng nhìn qua cung điện, lòng sinh rung động.
Tưởng tượng năm đó, hắn đã từng là tự do ra vào Hư Không Đế Thành mà kiêu ngạo; tưởng tượng năm đó, hắn tìm kiếm Chiến Thần tiên phong, đã từng nhận Hư Không Đế tộc trợ giúp; tưởng tượng năm đó, cũng chính là Hư Không Đế Quân chiếu cố trong nháy mắt đó, để hắn bảo vệ một đầu tàn mệnh.
Ba mươi ngàn năm đã qua, cảnh còn người mất.
Hắn may mắn có thể trùng sinh, tái thế Thần Linh, Hư Không Đế Quân lại chỉ còn mỗi di cốt.
Hư Không Đế Quân khẽ nói:
- Ta đã không còn là ta năm đó, gửi lại tại cánh cửa Hư Không, chỉ vì nhìn Thương Huyền ba mươi ngàn năm sau một chút.
Đan Hoàng nói:
- Thương Huyền đang khôi phục vinh quang thuộc về nó, ngươi không cần lo lắng. Nhưng nguy cơ năm đó, đang giáng lâm. So với lúc trước không có chút chuẩn bị nào, lần này chúng ta không chỉ có hiểu rõ rất nhiều bí mật, cũng làm ra chuẩn bị.
- Ví dụ như, mười vạn năm trước, thế giới này đã từng phát khởi một trận phản kích hoàn mỹ, mặc dù cũng đã thất bại, nhưng lưu lại rất nhiều tư liệu quý giá. Ví dụ như, năm mươi vạn năm trước, thế giới này đã từng thử tạo nên một siêu cấp cường giả, mặc dù cũng là thất bại, nhưng này siêu cấp cường giả này vẫn không có hủy diệt, bây giờ đã thức tỉnh. Lại ví dụ như, trăm vạn năm trước, thế giới này phản kích lần đầu tiên, mặc dù cũng là thất bại, nhưng còn sót lại vết tích, đều đã một lần nữa thức tỉnh.
- Từ xưa đến nay, mặc dù ba lần phản kích mạnh nhất đều thất bại, nhưng đều lưu lại truyền thừa, lại một lần nữa thức tỉnh ở thời đại này. Thời đại này đã làm tốt chuẩn bị toàn diện, chúng ta cũng đã toàn lực ứng phó. Hư Không Đế Quân, ngài lựa chọn ba mươi ngàn năm làm thời gian thức tỉnh, có lẽ cũng là số mệnh chỉ dẫn.
- Chúng ta cần ngài, cần cánh cửa Hư Không, cũng cần Hư Không Đế Thành. Tiếc nuối lớn nhất khi còn sống của ngài cũng không biết trận nguyên nhân nguy cơ thảm liệt kia, cùng toàn bộ Thiên Khải sụp đổ, bây giờ... Cơ hội một lần nữa bày ở trước mặt của ngài, vì chính ngài, vì Thương Huyền, xin nhờ.
Đan Hoàng, thi lễ một cái thật sâu đối với người đã từng là hảo hữu, đã từng là chủ nhân Thương Huyền.
- Siêu cấp cường giả năm mươi vạn năm trước?
Hư Không Đế Quân còn không có tỏ thái độ, bọn người Ngu Chính Uyên thì toàn bộ có phản ứng.
Đây lại là phát hiện bí mật gì?
- Nguy cơ gì?
Còn có một số người thì ngây ngẩn cả người, bọn hắn còn không biết cuộc chiến sát thiên, đều coi uy hiếp lớn nhất chính là cuộc chiến Đăng Thiên Kiều.
Bên trong Hư Không Đế Thành trầm mặc hồi lâu, mặc dù đã từ 'tiểu bối' nghe được một chút giới thiệu, nhưng vừa mới thức tỉnh, trong tiềm thức vẫn chỉ duy trì mỗi chất vấn.
Cho đến giờ phút này, chính miệng Đan Hoàng nói ra, rốt cuộc hắn cũng phải tin tưởng.
Muốn nói thế giới bây giờ, hắn có thể tin tưởng ai vô điều kiện, trừ Đan Hoàng ra thì không còn có thể là ai khác.
Dù sao kiếp trước bọn hắn đều hiểu rất rõ nhau.
Hư Không Đế Quân nhẹ giọng thở dài:
- Ta thật đáng tiếc, chỉ có thể làm người chứng kiến.
Đan Hoàng hỏi:
- Tha thứ ta mạo muội, tình huống Đế Quân ngài bây giờ là...
Hư Không Đế Quân nói:
- Đế Quân tử vong, hồn về Thiên Đạo, không vào luân hồi. Nhưng ta làm giao dịch đặc thù cùng Hư Không cánh cửa, trước khi chết, thời khắc chưa chết, thiêu đốt đế khu huyết nhục, tẩm bổ cánh cửa Hư Không, giúp đỡ khôi phục nguyên khí, nó thì lại lấy uy lực đại đạo, phong tồn một chút linh hồn của ta, gửi lại tại Hư Không cánh cửa. Bây giờ cánh cửa Hư Không, mạnh hơn so với lúc trước, nhưng ta lại không thể tránh thoát khỏi cánh cửa Hư Không được, cũng không thể khống chế cánh cửa Hư Không.
Khương Phàm giật mình:
- Cánh cửa Hư Không... Có ý thức?
Hư Không Đế Quân nói:
- Nó tồn tại rất phức tạp, không có ý thức như chúng ta hiểu, cũng không phải vũ khí như chúng ta hiểu. Nó là hình thái cụ thể do thế giới pháp tắc diễn biến ra, để vô hình biến thành hữu hình. Tương đương với... Không Gian Đại Đạo hóa thân.
Nó đã từng bị trọng thương, yên lặng vượt qua sáu trăm ngàn năm, sau đó quy về đại đạo, lấy trạng thái vô hình tồn tại hơn ba trăm ngàn năm, cho đến chín vạn năm trước, ta lên trời chứng đạo, một khắc này, cảm nhận được nó tồn tại, nó đoàn tụ hình thái, giáng lâm thế gian, hiệp trợ ta trọng chỉnh trật tự không gian thế giới.
Ta tuyên cáo với những khác Đế Quân, đây là cánh cửa diễn sinh trong mười hai cánh cửa Pháp Tắc, chính là lo lắng Đế Quân khác sinh ra tham niệm quá độ. Không nghĩ tới... sau khi ta rời khỏi bọn chúng vẫn bị tham lam hủ thực tâm trí.
Khương Phàm cùng Đan Hoàng chấn kinh thật sâu, cái này lại thật là cánh cửa Pháp Tắc!!
Yên lặng sáu trăm ngàn năm?
Trạng thái vô hình tồn tại hơn ba trăm ngàn năm?
Chẳng phải là nói, nó từ hậu kỳ Hồng Hoang đã... bắt đầu tồn tại...
- Xin hỏi Đế Quân, cánh cửa Hư Không đã từng nhận trọng thương gì?
Khương Phàm cùng Đan Hoàng cơ hồ trăm miệng một lời, rốt cuộc hậu kỳ Hồng Hoang đã xảy ra chuyện gì, chuyện gì mà lại có thể khiến cho cánh cửa Hư Không trọng thương đến không thể không yên lặng, mà gần trăm vạn năm không dám ra đến!
Các cánh cửa Pháp Tắc khác đâu?
Chẳng phải cũng là loại trạng thái này!!
Đây là muốn triệt để táng diệt toàn bộ thế giới, hay là mưu toan khống chế tất cả pháp tắc thế giới!
Đế Quân tiếc nuối:
- Ta từng tìm tòi nghiên cứu, nhưng không thu hoạch được gì.
Khương Phàm có một loại dự cảm mãnh liệt, thân phận của người giết trời, hoặc là bí mật chân chính, rất có thể trận biến động lớn trăm vạn năm trước kia cũng có liên quan cùng mười hai cánh cửa Pháp Tắc.
Đan Hoàng hỏi:
- Ta nghe Tinh Linh Đế Quân nói, ngài làm giao dịch cùng với nàng, muốn để cánh cửa Hư Không vào ở Tinh Linh Đế Thành? Tha thứ ta nói thẳng, nàng có thể khống chế sao?
Hư Không Đế Quân nói:
- Cánh cửa Hư Không là cánh cửa Pháp Tắc, trước kia suy yếu, có lẽ Đế Quân khác có thể cưỡng ép khống chế, thôi phát ra năng lượng không gian cực mạnh. Nhưng cánh cửa Hư Không bây giờ đã hấp thu huyết nhục của ta, lại lợi dụng Hư Không Đế Thành khôi phục ba mươi ngàn năm, thực lực đã cao hơn lúc trước. Muốn thật sự khống chế, chỉ có thể là cường giả Không Gian, còn nhất định phải Thần Linh trở lên, ít nhất là Bán Thần trở lên.
- Vậy ngài đây chẳng phải là lừa nàng?
- Ta cam đoan cánh cửa Hư Không vào ở Hư Không Đế Thành. Mặc dù nàng không cách nào khống chế, nhưng cánh cửa Hư Không đủ để bảo đảm Tinh Linh Đế Thành vững như thành đồng.
Bình luận facebook