• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (14 Viewers)

  • Chương 3316-3320

Chương 3316 Chiến huyết sôi trào (2)

Có ý gì?

Chủ tử phía sau?

Sao hắn lại biết chuyện này?

Khương Phàm ngưng tụ đồng mâu, nhìn chằm chằm nam tử với gương mặt dữ tợn kia.

Chủ tử sau lưng Chí Tôn Đế tộc, là Thương Thiên!!

Vậy mà cái tên phân thân thần bí này lại không sợ Thương Thiên?? Nào chỉ là không sợ, còn giống như có chút thù hận!

Hướng Vãn Tình cùng Hàn Ngạo trao đổi ánh mắt, một màn này có chút ngoài ý muốn.

Hộ giả đưa tay, chỉ phía xa toàn trường:

- Các ngươi bỏ ra tinh thạch, đập xuống nô lệ, bọn hắn thuộc về các ngươi! Lão tử không đoạt, nhưng thù này, xem như đã kết!

- Dực Thần tộc sợ đầu sợ đuôi nhiều năm như vậy, lão tử đã sớm chịu đủ, lần này... Thừa dịp mấy triệu Dực Nhân nguyên thủy trở về, lão tử nhất định phải để bọn hắn làm đến Đế tộc!! Mẫu thân nó ai dám không phục, lão tử đánh tới khi hắn phục! Giết tới khi hắn phục!!

- Hiểu chưa? Lỗ tai nhét lông chó, lão già si ngốc, giả vờ ngây ngốc, đều nghe rõ chưa! Nói chuyện đi!!

Hộ giả hét lớn, không gian đều nổi lên gợn sóng, đại địa càng là oanh minh.

Sắc mặt tất cả đại biểu cường tộc đều trở nên cực kỳ âm trầm, không sai, đây đúng là người điên, tên điên từ đầu đến đuôi.

Chỉ bằng thái độ của hắn bây giờ, Dực Thần tộc đã cách hủy diệt không xa.

Dực Lâu và Dực Thần tộc toàn thân khô nóng, kích động phấn chấn.

Đế tộc?

Lần này hộ giả muốn trợ giúp bọn hắn trùng kích Đế tộc sao??

Trước đó xác thực không có bao nhiêu hi vọng, nhưng hiện tại bọn hắn đã đạt được ba vị Tổ Thần, số lượng lớn Dực Nhân, thực lực đột nhiên tăng mạnh, càng quan trọng hơn là thái độ của hộ giả.

- Đủ rồi!!

Dirent đột nhiên hét lớn, phía trước là giá trường hội đấu, phía sau chính là đế cung của bọn hắn, há có thể để nơi này phát sinh bạo loạn.

Nếu như quấy rầy Đế Tổ, hắn khó thoát khỏi trừng trị.

Hộ giả lộ ra nụ cười tàn nhẫn, chỉ chỉ Dirent:

- Ngươi mới là kẻ cầm đầu! Ngươi trốn không thoát!!

- Ngươi dám uy hiếp Tam Sinh Đế tộc?

- Mẫu thân nó ngươi ngu xuẩn sao? Ta không phải đang uy hiếp sao? Còn hỏi ta có dám hay không! Dực Diễn, đứng ở phía trước cho ta, tất cả Dực Nhân mua xuống... Nhớ rõ ràng!!

- Được!!

Dực Diễn sải bước về phía trước, đôi mắt đảo qua các đại biểu tất cả cường tộc cùng thương hội.

Giờ khắc này, hắn lại sinh ra hào tình vạn trượng, không sợ Thần tộc cùng Đế tộc.

- Đập xuống, toàn bộ mang đi!!

Đế tộc thứ ba của Thiên Võ đại lục - Thiên Vu Đế tộc, Thiên Tuyền Đế tộc của Thiên Tuyền đại lục, Loạn Thế Đế tộc của Thiên Mộ Đại Lục, nhao nhao bước về phía trước, dùng hành động thực tế tỏ thái độ của mình.

Huống chi dưới loại cục diện này, bọn hắn đều muốn biểu hiện ra tinh thần đoàn kết của Thiên Võ tinh cầu.

Tất cả Thần tộc lần lượt ra tay, cũng không chút khách khí giao ra tinh thạch, mang nô lệ bọn hắn mua đi.

Bọn hắn muốn nhìn một chút, Dực Thần tộc khiêu chiến bọn hắn, đồ sát bọn hắn như thế nào!

Dực Diễn múa bút thành văn, dần dần viết xuống tên của bọn hắn.

Duy chỉ có các đại biểu những thương hội kia tiến thoái lưỡng nan.

Cục diện này huyên náo quá hung, nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Chuyện giao dịch nô lệ bình thường là không thể bình thường hơn được, kẻ nào đã gặp được tình huống như vậy.

- Không dám muốn rồi? Chuyển cho chúng ta?

Kim Như Ngọc cố ý cao giọng nói:

- Ta có thể cho các ngươi đánh phiếu nợ, trong vòng một năm, chắc chắn dâng lên đủ. Cộng thêm... Mười phần trăm tạ ơn.

- Như vậy rất tốt!

Các đại biểu thương hội nhao nhao tỏ thái độ, bọn hắn không muốn chuyến vũng nước đục này.

Kim Như Ngọc khiêu khích nhìn về hướng Dực Thần tộc, cái này trong tay hơn ba mươi thương hội nắm mười mấy vạn Dực Nhân!

Hộ giả cười gằn nói:

- Ngươi dám ra khỏi thành, ta liền dám giết chết ngươi! Dực Nhân ngươi lấy được, toàn bộ thuộc về ta! Tin hay không?

Kim Như Ngọc cười lạnh đáp lễ:

- Tên điên không biết từ đâu xuất hiện, tự cho là rất phách lối, kỳ thật chính là thằng ngu.

Hộ giả bẻ bẻ cổ, hoạt động bả vai:

- Đánh cược, ta không đánh chết ngươi, đầu ta cho ngươi làm cái bô, ta giết chết ngươi, ta lấy đầu ngươi làm cái bô, mỗi ngày ban đêm nhìn nước tiểu trong miệng ngươi!

- Ngươi muốn chết!!

Kim Như Ngọc giận tím mặt, nhưng không đợi giận dữ mắng mỏ, đế cung phía sau đột nhiên bạo phát ra cường quang ngập trời, rọi khắp đế cung, chiếu rọi Đế Thành rộng lớn, nương theo cuồng phong gào thét cùng đế uy mênh mông, khuấy động bốn phương tám hướng, đánh thẳng vào toàn bộ sinh linh bên trong Đế Thành.

Số lượng lớn dân chúng vội vàng không kịp chuẩn bị, sợ hãi quỳ trên mặt đất.

Dirent, Kim Như Ngọc và các cường giả phía ngoài Đế cung nhao nhao kinh sợ lui lại mấy bước, hãi nhiên nhìn sâu trong đế cung.

Đế Tổ của Tam Sinh Đế tộc, tỉnh?

Chẳng lẽ là do bọn hắn gây gổ, chọc giận vị Đế Tổ đầu tiên của Thiên Võ tinh này sao?

- Toàn tộc cảnh giới, phong bế Đế Thành!!

- Lập tức hành động, không được sai sót!!

Đế Tổ Tam Sinh Đế tộc đạp không bay lên trời, đế uy kinh khủng giống như như đại dương mênh mông, tràn ngập đất trời, cuồn cuộn lao nhanh, để ngàn vạn sinh linh trong ngoài Đế Thành hồi hộp.

Toàn thân hắn tỏa ra cường quang chói mắt, như mặt trời mọc lên ở phương đông, rọi khắp thế gian, xua tan hắc ám.

Mặt hắn giận dữ, sát ý cuồn cuộn, một tiếng gào rít, tế lên Đế binh Tam Sinh Thạch, đuổi giết Di Thất thâm uyên.

- Xảy ra chuyện gì?

Dirent hồi hộp bất an, nhìn qua phương hướng Đế Tổ rời khỏi, hoàn toàn không rõ tình huống.

Không phải bọn hắn đánh thức Đế Tổ?

Đế Tổ đây là đi đâu?

Giống như rất tức giận?

Tam Sinh bí thuật của Hắn đều xuất hiện chấn động mãnh liệt, chẳng lẽ là Tam Sinh Thạch? Đế Tổ đều mang đi Đế binh trấn tộc? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt bọn người Kim Như Ngọc đều nghiêm trọng, chuyện gì có thể chọc giận Tam Sinh Đế Tổ? Vị lão tổ tông này đều ngủ say ba mươi ngàn năm rồi.

Trên mặt Khương Phàm lộ ra tươi cười quái dị, nhất định là Di Thất thâm uyên sụp đổ, Hỗn Độn Cự Linh nơi đó thoát khốn.

Hộ vệ giả quay đầu nhìn về phía Khương Phàm nơi này. Chẳng lẽ là hắn? Bố trí của hắn bắt đầu phát động rồi? Chuyện gì có thể chọc giận Đế Tổ cao ngạo?
Chương 3317 Chiến huyết sôi trào (3)

Khương Phàm nháy mắt mấy cái, xem như đáp lại. Trò hay bắt đầu, tới phiên ngươi.

Hộ vệ giả không rõ tình huống, nhưng không trở ngại hắn hành động.

- Còn chờ cái gì?

Khương Phàm nhún vai, ra hiệu Tặc Điểu trên vai.

- Còn không có loạn quá đâu.

Tặc Điểu nhìn như lười biếng, kỳ thật đã hưng phấn lên. Khóe mắt không ngừng liếc nhìn trong góc quảng trường, nơi đó cảnh giới nghiêm ngặt, nhất định là phong tồn lấy tất cả bảo vật hội đấu giá! Ha ha, của ta, của ta, đều là của ta!

- Đều thất thần làm gì, toàn tộc cảnh giới, phong bế Đế Thành!

Dirent bay lên không bạo khởi, Tam Xoa Kích chấn kích khung trời, đánh ra cường quang trùng thiên.

- Lên!!

Các nơi Đế Thành, tất cả cường giả Đế tộc kích phát huyết mạch, diễn biến bí thuật, toàn thân bành trướng ra mê quang huyền diệu, mang theo Tam Xoa Kích phóng tới khu vực khác nhau, tiến hành phong tỏa cùng cảnh giới.

Các cường giả cung phụng Tam Sinh Đế tộc bồi dưỡng cũng đều liên tiếp hành động, đóng giữ khu vực tương ứng.

Bầu không khí bỗng nhiên khẩn trương lên.

- Mời các ngươi tạm thời rời khỏi nơi này, đến khu ngoại thành Đông Bộ tập kết.

- Sau khi Đế Tổ trở về, lại tiến hành giao dịch.

- Chuyện đột nhiên xảy ra, tình huống khẩn cấp, nếu như có đắc tội, ngày khác định đến nhà bái phỏng.

Ánh mắt Dirent lăng lệ, cảnh cáo tất cả cường tộc trên quảng trường.

Dực Lâu cao giọng nói:

- Chúng ta không có gì giao dịch, hy vọng có thể trực tiếp rời khỏi.

Kim Như Ngọc nói:

- Chúng ta sau đó cũng không có giao dịch, hy vọng có thể rời khỏi Đế Thành. –

Các cường tộc như Thái Thượng Đế tộc cũng nói:

- Đế Tổ các ngươi đột nhiên thức tỉnh, nhất định có đại sự xảy ra, chúng ta cần ra ngoài điều tra, tạm thời cáo từ.

Dirent thoáng chần chờ, quả quyết ra hiệu cho đi.

Ở giữa các cường tộc đã bắt đầu giằng co, thậm chí là cừu thị, nếu như cưỡng ép tạm giam ở trong thành, còn tụ tập lại một chỗ, lúc nào cũng có thể bộc phát ác chiến.

Bây giờ Đế Tổ rời khỏi, bọn hắn căn bản ép không được.

Xảy ra bất kỳ chuyện gì, đều để cho đại thống lĩnh là hắn trực tiếp phụ trách.

Còn không bằng trực tiếp thả bọn họ đi.

Ra đến bên ngoài, muốn làm sao náo liền náo thế ấy.

Chí ít không có liên quan gì với bọn họ, cũng không ảnh hưởng tới Đế Thành, càng không ảnh hưởng tới hắn.

Khương Phàm cùng Tặc Điểu đụng đụng ánh mắt, đều lộ ra nụ cười nghiền ngẫm. Thông báo giao dịch, bảo bối đều ở lại nơi này, vừa vặn thuận tiện bọn hắn.

- Nội bộ Đế Thành tuyệt đối không cho phép bất kỳ đấu đá nào.

- Nếu như phát sinh bất kỳ ngoài ý muốn gì, chúng ta sưu tập máu của các ngươi, khắc bên trên Tam Sinh Thạch.

- Hậu quả, tự chịu!

Dirent ra hiệu hai vị Thần Tôn khác tự mình giám thị, cần phải bảo đảm bọn hắn 'An tĩnh' rời khỏi Đế Thành.

- Nếu chúng ta giao tinh thạch,liền có quyền lợi mang Dực Nhân của chúng ta.

Dực Lâu lật tay tế lên năm chiến thuyền.

Chiến thuyền có tạo hình thon dài, hai bên giang ra cánh chim, giống như năm Dực Nhân đang giương cánh, tỏa ra tia sáng hoa mỹ.

Dực Huyên phất tay hô to với sáu mươi bốn vạn Dực Nhân đã được tuyển định:

- Toàn bộ các ngươi lên thuyền.

Vân Liên đột nhiên quay người, đi về phía Kim Như Ngọc nơi đó. Nàng phải dùng mình, trao đổi những Thánh Linh Thánh Vương trong tay Kim Nguyệt Đế tộc. Nàng thật không thể để cho mấy trăm ngàn tộc nhân rơi xuống trong tay đám cường tộc căm thù tộc nhân mình.

- Không nên vọng động.

Khương Phàm nhìn thấu ý nàng, đưa tay ngăn lại:

- Nơi này là Thiên Võ tinh, nơi các ngươi muốn về là Thiên Mạch tinh. Nhìn kẻ địch ở xung quanh, một khắc ra khỏi thành, bọn hắn sẽ bổ nhào qua.

- Giao dịch cùng bọn hắn, không bằng giết bọn hắn, đoạt lại tộc nhân trong tay bọn hắn.

- Bọn hắn là Đế tộc.

- Đế tộc cũng không sợ!

Khương Phàm nắm chặt tay Vân Liên:

- Có thể để ngươi nhanh chóng khôi phục.

Vân Liên vô ý thức muốn rút về tay, lại cảm giác được bên trong là viên thuốc, nàng nhan sắc mỹ lệ nổi lên mấy phần thần tình phức tạp.

- Ngươi tên là gì?

Khương Phàm nói:

- Lục Du.

Lỗ tai hộ vệ giả khẽ nhúc nhích, đôi mắt ẩn ẩn có ý lạnh lấp lóe, hắn đi tới đánh giá Khương Phàm:

- Ngươi nói ngươi kêu cái gì?

Khương Phàm lập lại:

- Lục... Du...

- Dùng tên giả?

- Tên thật.

- Ha ha, nếu thật sự là như thế này, ngươi tốt nhất sửa lại.

- Vì sao??

- Ngươi và gia phụ trùng tên, không thích hợp.

- Cái này... Ta là dùng tên giả!!

- Đừng để trong lòng, gia phụ ta cũng dùng tên giả.

Hộ vệ giả vỗ vỗ bả vai Khương Phàm, thấp giọng nói:

- Ta gọi Tần Diễm. Ngươi có khả năng chưa từng nghe qua, nhưng ngươi tốt nhất nhớ kỹ, ghi ở trong lòng. Nói không chừng ngày nào, hữu dụng.

Khương Phàm thấp giọng nói:

- Ta gọi Khương Phàm, ngươi chưa từng nghe qua, nhưng nói không chừng ngày nào, bên trong vũ trụ mênh mông này sẽ vang vọng cái tên này.

Tần Diễm khô cằn cười hai tiếng, tay rơi vào trên bờ vai Khương Phàm thuận thế vỗ vỗ mặt của hắn:

- Thiên Đế vậy mà cũng nằm mơ.

Hàn Ngạo nhíu mày, ngươi dám đập hắn mặt? Ta đều không có đập qua đâu.

- Chúng ta cần phải đi.

Tần Diễm chào hỏi bọn người Vân Liên lên thuyền, thuận tiện nói:

- Dực Lâu, chuẩn bị xong đan dược phát cho bọn hắn, chuẩn bị khai chiến! Giết giết giết, giết cho thống khoái.

Tuyên chiến khiêu khích không chút kiêng kỵ lập tức chọc giận Kim Như Ngọc và các cường tộc.

Bọn người Kim Như Ngọc vừa mới còn đang tính toán dùng lý do gì cùng lấy cớ đi ra bên ngoài khởi xướng vây bắt, nếu người ta đều ngay thẳng như vậy, vậy bọn hắn không có gì lo lắng, trực tiếp khai chiến.

Dirent đều không còn gì để nói, ở đâu ra tên điên, đơn giản không cố kỵ gì, không biết sống chết:

- Ta nhắc nhở mỗi một vị các ngươi, phạm vi xung quanh Đế Thành ba ngàn dặm đều thuộc về khu quản hạt tuyệt đối của Tam Sinh Đế tộc chúng ta! Nếu như ở nơi đó phát sinh chém giết, coi là khiêu khích Tam Sinh Đế tộc.

Được thị vệ Tam Sinh Đế tộc dẫn đầu, tất cả cường tộc nhao nhao rời khỏi quảng trường.

Khu nội thành cùng khu ngoại thành đang lâm vào hỗn loạn, rất nhiều người đang ở trên đường đi cuộn trào mãnh liệt, số lượng lớn cửa hàng nhanh chóng phong bế, phòng ốc các nơi liên tiếp đóng cửa.
Chương 3318 Chiến huyết sôi trào (4)

Trong lúc cường giả Đế tộc nghiêm túc thét lên ra lệnh, Đế Thành triển khai phong cấm nghiêm khắc.

Mà Tụ Linh Pháo ẩn tàng các nơi Đế Thành cũng đều lần lượt hiển hiện, có bộ phận nhắm ngay vào bên trong, có bộ phận chỉ phía xa bên ngoài.

Bầu không khí trong lúc hỗn loạn trở nên khẩn trương.

Bọn người Khương Phàm rất mau ra tới khu ngoài thành.

Các đại biểu thương hội quy quy củ củ 'Ở lại'.

Bọn người Tần Diễm thì sải bước đi ra cửa thành, đi về khu pho tượng tập kết nơi xa.

- Chúc các ngươi may mắn.

Khương Phàm mỉm cười khoát tay, đi đến tường thành trước mặt.

Một màn này để bọn người Kim Như Ngọc cảm thấy kinh ngạc, bốn vị Thần Linh này vậy mà lưu lại? Chẳng lẽ bọn hắn hợp tác cực hạn tại những Dực Nhân tộc kia?

Ngẫm lại đúng thế, bây giờ cục diện khẩn trương như vậy, ra ngoài chính là muốn trở mặt cùng Thần tộc cùng Đế tộc các phương.

Khương Phàm ngoài ý muốn tỏ thái độ, cũng làm cho các đại biểu những Thần tộc đang do dự có nên vây bắt Dực Thần tộc hay không yên tâm.

Dực Thần tộc đã có bảy vị Thần Linh, bảy mươi hai vị pho tượng, nếu như tính luôn bốn vị này, thực lực thật sự quá mạnh, thật muốn náo, thế tất là thương vong thê thảm đau đớn.

Nhưng bốn vị này không tham gia, quy mô hỗn chiến sẽ ít đi rất nhiều, bọn hắn không để ý nhúng tay.

Kim Như Ngọc nhìn đám người, cao giọng nói:

- Nếu Dực Thần tộc công khai tuyên chiến, chúng ta ngàn vạn phải cho đủ mặt mũi.

- Phía trước không chỉ có ba vị Tổ Thần, còn có hai triệu Dực Nhân Dực Thần tộc, càng có bảy mươi hai pho tượng.

- Ta tuyên bố, hết thảy nơi đó, ai cướp được chính là của người đó.

Bầu không khí lập tức lửa nóng, các lão bản thương hội vừa muốn tiến vào tửu lâu đều nhao nhao ngừng chân, đáy mắt nổi lên hào quang rừng rực.

Ai cướp được chính là của người đó?

Hơn hai triệu Dực Nhân.

Hơn hai triệu nô lệ! Tinh thạch đếm mãi không hết.

Nhất là những pho tượng kia, càng làm cho người động tâm.

Nếu như có thể lấy tới một hai cái, tuyệt đối có thể đánh ra giá cả mấy triệu tinh thạch.

- Chớ ngẩn ra đó, đi thôi.

Các lão bản nhao nhao ra hiệu cho cung phụng bên cạnh.

Những đỉnh cấp cung phụng của các siêu cấp thương hội có chút là Thánh Vương, có mấy vị thậm chí là Thánh Hoàng.

Bọn hắn giả vờ tiếp tục tiến vào tửu lâu, lại sau khi ngụy trang đơn giản, rời khỏi từ cửa sau.

- Ha ha... Càng ngày càng có ý tứ.

- Tới đi... Đều tới đi... Đều đi tìm cái chết đi!

Tần Diễm không sợ hãi, cất tiếng cười to, chiến huyết bành trướng.

- Ngươi làm cái gì?

Denia hấp tấp tìm tới Khương Phàm.

- Denia cô nương, ai chọc ngươi tức giận?

Khương Phàm đang đứng dưới tường thành, ngắm nhìn cường giả các tộc rời khỏi.

- Đế Tổ thịnh nộ rời khỏi, nhất định có đại sự xảy ra.

- Ta cái gì cũng không làm, vẫn luôn cạnh tranh trong hội đấu giá.

- Cầm thú đâu? Từ khi hắn rời khỏi, lại không có trở về.

- Hắn à, đi phóng túng rồi.

- Cái gì?

- Ngươi không có chú ý ánh mắt hắn nhìn ngươi không đúng sao? Hắn là thực sự nhịn không nổi, cầm chút tinh thạch, đi Đế Thành khác phóng túng.

-...

Denia ngưng nghẹn im lặng.

- Chúng ta lần này lưu lạc vài chục năm tại thâm không, quá làm khó hắn.

Khương Phàm lắc đầu thở dài.

- Ngươi... Ngươi xem ta là đồ đần sao?

- Cô nương cớ gì nói ra lời ấy. Nam tử có nhu cầu, không bình thường sao? Ta thấy ánh mắt của hắn, không có bổ nhào vào ngươi, đã coi như ta dạy bảo có phương pháp.

- Chớ có nói hươu nói vượn! Ta đang cùng ngươi nói chuyện chính sự.

- Chính sự gì? Lão tổ tông ngươi nổ, ta chọc?

- Tổ tông ngươi mới nổ!

- Nhìn, trò hay muốn bắt đầu.

Khương Phàm chỉ vào nơi xa.

- Đừng đổi chủ đề cho ta. Khẳng định là ngươi! Từ khi ngươi biết được người thân của ngươi ở chỗ này đã bắt đầu bí mật bố trí, trận sự kiện đột phát này khẳng định có liên quan với ngươi.

Denia một mực ở lại bên cạnh đoàn người, chính là quan sát bọn hắn, đề phòng bọn hắn, vốn cho rằng mục đích cuối cùng nhất chính là hợp tác cùng Dực Thần tộc, không nghĩ tới... Đế Tổ bọn hắn đột nhiên tức giận rời khỏi?!

Khẳng định đã phát sinh đại sự đặc biệt nghiêm trọng.

- Đã xảy ra chuyện gì, liên quan thế nào đến ta? Denia cô nương, ngươi cũng đừng vu oan người tốt.

Khương Phàm thuận miệng nói, nhìn đội ngũ các phương đang đi xa.

- Ngươi, rốt cuộc làm cái gì?

Denia đi đến trước mặt Khương Phàm, thân hình hơn ba thước mang đến cái bóng to lớn.

Mặc dù thời gian cùng tiểu nam tử này chung đụng không dài, nhưng trước đó luôn luôn mang theo vài phần kiềm chế cùng lạnh nhạt, bây giờ trong lúc bất chợt... Dễ dàng...

Rõ ràng huyết hải thâm thù ngay ở chỗ này, đột nhiên dễ dàng?

Chỉ có thể nói rõ, kế hoạch của tiểu nam tử này đã bắt đầu.

Dực Thần tộc chỉ là một bộ phận, bộ phận càng lớn nhất định ở phương xa, cũng chính là nguyên nhân Đế Tổ rời khỏi.

- Chúng ta ở chỗ này, có thể làm cái gì?

Khương Phàm nhấc nhấc tay, chỉ chỉ phía trước.

- Ta không để ý ngắm phong cảnh từ giữa hai đôi chân dài hơn mét của ngươi, nhưng cái tư thế này... Đối với ta mà nói hơi có vẻ lúng túng.

- Di Thất thâm uyên?? Là Di Thất thâm uyên!!

Denia đột nhiên biến sắc, bắt lại Khương Phàm trước mặt, thô lỗ nhắc đến trước mặt:

- Có phải Di Thất thâm uyên hay không?

Hàn Ngạo vô ý thức muốn rút đao, lại bị Hướng Vãn Tình kịp thời ngăn lại.

Khương Phàm không có giãy dụa, thản nhiên nói:

- Còn nhớ rõ ta nhắc nhở qua ngươi không? Tam Sinh Đế tộc các ngươi có kiếp sau hay không, tất cả đều là một ý niệm của lão tổ ngươi.

- Ta cho ngươi hẳn sẽ đi nhắc nhở lão tổ tông kia của ngươi, bây giờ xem ra... Ngươi thật giống như không có ta để trong lòng.

- Denia cô nương, kế hoạch của ta xác thực bắt đầu. Nếu ngươi biết ta là vì người thân bằng hữu của ta, hẳn phải biết ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào ngăn chặn kế hoạch của ta.

- Quả nhiên là Di Thất thâm uyên! Ngươi... Ngươi... Ngươi biết chỗ kia đối với Đế tộc chúng ta, đối với Thiên Võ tinh có ý vị như thế nào sao?

Denia khàn giọng thét lên, gắt gao nắm chặt Khương Phàm, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy.

Tên hỗn đản này quả nhiên vẫn xuống tay với Di Thất thâm uyên.

Mình rõ ràng một mực đi theo, vậy mà không có phát giác?

Còn thật không nghĩ tới hắn dám làm như vậy?
Chương 3319 Chiến huyết sôi trào (5)

Di Thất thâm uyên, giam cầm Hỗn Độn Cự Linh trăm vạn năm, càng là nguyên lực để tất cả Đế tộc Thiên Võ tinh phát triển.

Một khi nơi đó xảy ra chuyện, toàn bộ Thiên Nguyên tinh vực đều sẽ kích động.

Một khi nơi đó xảy ra chuyện, tương lai tất cả Đế tộc Thiên Võ tinh đều sẽ nhận trùng kích.

Nàng, hiểu rõ tình hình mà không báo.

Nhất định là tội không thể tha.

Vẻ mặt Khương Phàm không thay đổi, ngữ khí bình tĩnh:

- Lão tổ các ngươi đi. Lựa chọn của hắn, quyết định tương lai Đế tộc các ngươi. Lão tổ các ngươi đi, Đế Thành phong tỏa, mà ta... Ở lại nơi này! Ngươi cảm giác, thủ vệ trong tòa thành này, có ai là đối thủ của ta? Một cái thái độ của ta có thể san thành bình địa tòa Đế Thành tồn tại trăm vạn năm này của các ngươi.

- Ta không phải đang nói đùa.

- Không phải ngươi hiếu kỳ thân phận của ta sao? Không có kiếp trước, không có kiếp sau.

- Ta đương nhiên không có, bởi vì ta chỉ là một bộ phân thân do chân chính ta tùy tiện làm ra mà thôi.

- Ta chân chính, đang dừng ở ức vạn dặm ngoài thâm không.

- Vì sao không đến? Bởi vì sợ đánh cỏ động rắn.

- Vì sao ngừng xa như vậy? Bởi vì cảm ứng cực hạn giữa các Thiên Đế chính là ức vạn dặm.

Denia kinh ngạc nhìn nam tử trong tay, cảm xúc đang lo lắng cùng hối hận dần dần bình tĩnh, thay vào đó thì là... Chấn kinh...

Phân thân?

Tùy tiện làm chính là phân thân Thần cấp?

Ở giữa các Thiên Đế?

Khương Phàm nói:

- Nửa năm trước, đám cừu địch của ta giáng lâm Thiên Nguyên tinh vực, vì sao có thể kinh động tất cả Đế Tổ? Đương nhiên là bởi vì bọn hắn quá quá mạnh.

Ta có thể đuổi bắt săn giết kẻ địch như vậy, bằng cái gì? Chỉ bằng mấy người cảnh giới là Thần như chúng ta đây, hay chỉ bằng mấy món Thần khí của chúng ta? Dĩ nhiên không phải!! Bằng chính là chúng ta càng mạnh hơn.

- Ngươi không hiếu kỳ ta lấy ở đâu ra nhiều đế cốt như vậy à?

- Thế giới của ta, có rất nhiều!

Denia lắc lư ánh mắt, hô hấp cũng dần dần gấp rút.

Khương Phàm tránh ra khỏi bàn tay Denia đang run nhè, bay tới trước mặt của nàng, thấp giọng nói:

- Đạp diệt Thiên Võ tinh ngươi, với ta mà nói, lật tay mà thôi!! Ta khuyên ngươi, thành thành thật thật đợi, trước khi chuyện kết thúc, đừng lộ ra. Ta nhắc nhở ngươi, đừng để linh hồn ngươi trong Đế tộc nói lung tung.

- Phân thân ta bây giờ, mặc dù chỉ là Thần cấp, nhưng xin ngươi nhất định phải tin tưởng, bộ thần khu này của ta, tòa Đế Thành này của ngươi... Mai táng không được! Nhưng bộ thần khu này của ta có thể mai táng cả tòa Đế Thành của ngươi.

Denia khẽ run môi đỏ, lại nói không ra lời.

- Chúng ta không sao, tiếp tục xem đùa giỡn!

- Ngươi đừng có gấp Đế Tổ ngươi. Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng đang đuổi tới nơi này, lão tổ ngươi hẳn muốn đi theo đến đây.

Khương Phàm rơi xuống trên đầu tường, thần tình lạnh nhạt nhìn về phương xa.

Hướng Vãn Tình cùng Hàn Ngạo phân biệt đứng hai bên Denia, nhắc nhở:

- Thực lực của chúng ta mạnh hơn xa so với ngươi tưởng tượng, quyết tâm chúng ta báo thù, cũng viễn siêu hiểu biết của ngươi.

- Cho nên... Tuyệt đối không nên tự cho là thông minh.

- Xảy ra chuyện, ngươi thật đảm đương không nổi!

Denia hốt hoảng, đầu óc trống rỗng, không biết mình có nên tin hay không, cũng không biết mình nên làm cái gì.

Khương Phàm ngược lại nhẹ nhõm tùy ý, có chút hăng hái ngắm nhìn phương xa hoang dã.

- Tần Diễm?

Vậy mà biết phía sau Thái Thượng Đế tộc có chủ tử?

Vậy mà không sợ Thương Thiên?

Tần Diễm biểu hiện ra ngoài phách lối thoạt nhìn như không biết sống chết, nhưng Khương Phàm mơ hồ cảm giác hắn hẳn là có lực lượng.

Tựa như hắn, lấy tư thái siêu nhiên quan sát thế giới này, ở trong mắt Tần Diễm, thế giới này chỉ sợ cũng không có chút uy hiếp nào.

- Tần Diễm... Tần Diễm...

Khương Phàm nhẹ giọng nỉ non, ghi tạc trong lòng cái tên này.

Biên giới ba ngàn dặm.

Thánh Vương Thánh Hoàng của Dực Thần tộc đều cầm vũ khí trong tay, tập trung vào các phương cường tộc tới gần phía trước.

Bảy mươi hai pho tượng Thập Dực liên tiếp bay lên không, hai cánh mãnh liệt huy động, nhấc lên cuồn cuộn cuồng phong, tàn phá bừa bãi dãy núi rừng rậm. Cường giả bên trong hai triệu Dực Nhân liên tiếp phát động trận pháp, tỉnh lại Thần Linh di thể ngủ say, kích hoạt năng lượng tinh thạch tản mát các nơi.

- Oanh...

- Rầm rầm rầm...

Bảy mươi hai pho tượng chậm rãi mở miệng ra, bên trong xuất hiện vòng xoáy năng lượng kinh khủng, cường quang liệt liệt, năng lượng tự nhiên đều bị xé rách mãnh liệt.

Đám cường tộc đang truy kích lần lượt dừng lại, cảnh giác pho tượng phương xa.

Đó là pho tượng bảo vệ Dực Thần tộc, được xưng là cổ thành tường Dực Thần tộc, bảo vệ địa vị Thần tộc của Dực Thần tộc, bảo vệ lấy Dực Thần tộc tám trăm ngàn năm truyền thừa.

Không ai không biết thực lực của bọn hắn, bộc phát toàn diện tuyệt đối có thể so với Bán Thần.

Tập thể năng lượng bộc phát khó có thể tưởng tượng.

- Sưu sưu sưu...

Năm Thiên Dực Chiến Thuyền đột phá biên giới, hội hợp cùng bảy mươi hai pho tượng.

Dực Lâu thu hồi chiến thuyền, hơn sáu trăm ngàn Dực Nhân phân biệt đi vào pho tượng các nơi.

Pho tượng không chỉ là vũ khí chiến đấu, càng là Bảo khí bảo vệ.

Bọn hắn cũng đều là cường giả Linh Hồn cảnh, mỗi pho tượng chưa tám, chín vạn cũng có thể tăng lên sức chiến đấu cho pho tượng.

- Bảy mươi hai pho tượng, tạo thành chiến trận bảo vệ.

- Thánh Vương Thánh Hoàng, toàn bộ tọa trấn pháp trận, điều tiết khống chế chỉ huy.

Dực Lâu cao giọng thét lên ra lệnh, Dực Diễn, Dực Huyên cùng hét lên giận dữ, toàn thân bộc phát Vạn Đạo cường quang, hình thể tăng vọt, mười cảnh chấn động, phóng lên tận trời. Kim vũ rời khỏi, âm vang tranh minh, hóa thành một trăm ngàn hoàng kim sát kiếm, bao quanh như cơn lốc triều dâng, bịt kín một tầng khí tức sát phạt cho thiên địa mênh mông.

Vân Liên, Vân Hoa, Vân Tuyệt ba vị tổ Thần ra hiệu lẫn nhau, cũng đi đến phía trước. Cảnh giới của bọn hắn còn không có khôi phục, nhưng không trở ngại bọn hắn chiến đấu.

Cố hương hủy diệt, lang thang vũ trụ, nô dịch sỉ nhục để lửa giận của bọn hắn sớm đã trữ hàng như biển, bọn hắn bạo kích mười cánh, bắn rọi trời cao. Từng luồng từng luồng ba động kỳ diệu như ngàn vạn trọng cuồng triều, kích động bốn phương tám hướng, trùng kích thiên địa mênh mông.

Bọn hắn đang đoạt lấy thiên địa tạo hóa, vận chuyển Hỗn Độn diệu pháp.

Cánh chim bọn hắn dần dần óng ánh, thân thể của bọn hắn dần dần trong suốt, bọn hắn như dung hợp cùng thiên địa, bọn hắn càng đang thôn phệ thiên địa.
Chương 3320 Tần Diễm! Tần Diễm!

- Phía trước toàn bộ đều là con mồi, ai bắt được coi như của người đó!

Kim Như Ngọc giơ cao quyền trượng vàng óng, nhấc lên kèn hiệu chiến tranh. Nàng dẫn đầu khởi xướng trùng kích, kim quang sáng chói, tầng tầng tăng vọt, giống như trăng tròn màu vàng lướt qua hoang dã, kéo lấy ánh sáng cuồn cuộn, đánh tới chiến trường Dực Thần tộc.

Kim Minh trọng thương chưa lành, nhưng chiến đấu như vậy há có thể bỏ lỡ, hắn nhanh chóng đuổi kịp Kim Như Ngọc, liên thủ thôi động Kim Nguyệt sát trận.

- Rống...

Lam Nguyệt Thần Tôn lưu chuyển cường quang toàn thân, như Vạn Đạo lôi đình nhấc lên, chiến khu trăm mét đạp tan mặt đất, oanh oanh liệt liệt đuổi giết Dực Thần tộc. Hắn toàn thân khuấy động vô hạn sinh cơ, càng sinh ra kỳ diệu cộng minh cùng vô hạn tinh thần hạo hãn vũ trụ, xung quanh vậy mà hiện ra hư ảnh tinh thần huyền diệu, như Vạn Đạo tinh thần vờn quanh ở hai bên, thần bí uy nghiêm, cường đại vô địch.

- Dực Thần tộc tự chịu diệt vong, không oán chúng ta được, giết!

Thống lĩnh Thiên Vu Đế tộc theo sát ra tay. Vô hạn mê quang nở rộ, xen lẫn thành Vạn Đạo phù văn, hình thành lĩnh vực hủy diệt.

Bí thuật truyền thừa Thiên Vu Đế tộc có thể làm cho Thiên Địa suy bại, Đại Đạo hủ thực, càng có thể làm cho Thần Ma táng diệt.

- Giết! Giết giết giết!!

Loạn Thế Đế tộc Thiên mộ đại lục theo sát xuất kích.

Đây không chỉ là cuộc chiến săn giết, càng là thời khắc khác hiện ra thực lực trước mặt cường tộc tinh vực khác.

Hắn chiến huyết sôi trào, diễn biến dòng lũ thời loạn.

Trọng quyền bạo kích, sát khí sôi trào giữa thiên địa.

Trọng quyền hoành hành, ý niệm loạn thế cuồn cuộn vạn cổ.

Trọng quyền oanh minh, kích phát thực lực bạo tăng mấy lần.

Thiên Tuyền Đế tộc là Thiên Tuyền đế quốc, chủ nhân đế quốc cao điệu xuất kích. Nhưng không phải uy lực đế quốc tôn quý, cũng không phải dòng lũ đế quốc mênh mông, mà là đế quốc ai ca. Một cỗ uy lực thê lương cuồn cuộn thiên địa, một cỗ uy lực tuyệt vọng tràn ngập hoang dã.

Đế quốc thương vong, thiên địa đồng bi, vạn vật tịch diệt.

Đế quốc thương vong, đại quốc táng diệt, chúng sinh kêu rên.

Hành khúc thê lương mà cổ lão như xuyên qua vạn cổ mà tới.

Tuyệt vọng mà bi tráng năng lượng như để thiên địa vạn vật đều thuộc về yên lặng.

- Đế quốc bi ca sao!

Sở Thiên Hùng nhìn về chủ nhân Thiên Tuyền đế quốc nơi xa, cũng kích thích hào hùng chiến ý, hắn mang theo tướng lĩnh dưới trướng ngạo nghễ bước lên. Toàn thân hắn phát sáng, tăng vọt uy thế, hàng ngàn hàng vạn kiểu chữ từ trong thân thể xông ra, trong nháy mắt bao trùm thiên địa, như diễn biến ra một mảnh trấn quốc hịch văn, phong cách cổ xưa cứng cáp, huyền diệu to lớn.

Bên trong hịch văn truyền thừa nguyện vọng khai quốc Đế Tổ, gánh chịu lấy sự đại nghĩa ức vạn con dân.

Xung quanh hắn hình thành đế hoàng lĩnh vực khó mà kháng cự.

Càn, Khôn, Phá, Diệt, Phong, Cấm, Giết, Công các loại tự phù càng sáng chói, như giao hòa cùng ngàn vạn đại đạo.

Xích Dương Thú vỗ cánh gáy to, nhấc lên ngọn lửa màu vàng óng như bài sơn đảo hải, ầm vang lao nhanh về phía trước.

Uy lực chí dương như Cửu Dương lao nhanh, uy lực chí phách vạn thú hoành hành.

Hắn như biến thành chín viên thái dương, hoành hành khung trời, hung uy cái thế.

Nếu Đế Hoàng tộc cùng Chí Tôn Đế tộc đều ra tay, Đan Thần giả lắc đầu thở dài, cũng triển khai bí thuật cuẩ mình.

Thân thể nho nhã của hắn vang lên tiếng oanh minh kịch liệt, phát ra thanh thế đất rung núi chuyển. Chín tòa bảo đỉnh sâu trong khí hải oanh minh, chung dung cùng hắn thân thể, hiển hiện hình dáng ở trong thiên địa.

Chín tòa Thái Thượng Đan Đỉnh phun trào đại uy Đan Đạo, như là có thể hấp thu tất cả trong thiên địa, ngưng tụ thành đan dược.

Bộ pháp hắn vững vàng, cất bước về phía trước, hai mắt sinh huy, bắn ra thần uy vô thượng.

Theo tất cả Đế tộc ra tay, các Thần tộc khác cùng cường tộc lại không lo lắng, nhao nhao hiện ra bí thuật riêng phần mình, nghiền ép lên phía đội hình Dực Thần tộc.

- Ầm ầm...

Bảy mươi hai pho tượng không chần chờ chút nào, năng lượng vận sức chờ phát động toàn diện bạo khởi. Thiên địa cuồn cuộn, năng lượng sôi trào, từng đạo cột sáng mang theo tiếng oanh minh kịch liệt nổ bắn ra, giống như sông lớn lao nhanh. Giống như lôi triều cuồng kích, đánh ra hơn mười dặm, xen lẫn thành triều dâng hủy diệt, toàn diện bạo kích những cường địch kia.

Thế công của bọn hắn vô cùng ác độc, không có trực tiếp oanh kích những Thần Linh nhìn như cường đại, mà toàn diện chiếu cố những Thánh Vương kia cùng Thánh Hoàng vận sức chờ phát động phía sau.

Đám Thánh Vương cùng Thánh Hoàng đang ma quyền sát chưởng, chờ Thần Tôn mấy người cùng Dực Thần tộc đánh túi bụi lại thừa cơ tập kích, không nghĩ tới 'Cổ thành tường' của Dực Thần tộc chiếu vào bọn hắn đánh tới.

Bất ngờ không đề phòng, số lượng lớn Thánh Vương cùng Thánh Hoàng bị oanh thành mảnh vỡ, bị đánh bay mấy trăm dặm.

Bảy mươi hai pho tượng, đợt đầu tiên đã diệt tuyệt đại đa số uy hiếp.

Nhưng thế công của bọn người Kim Như Ngọc không có bất kỳ cái gì ngăn trở, hướng phía Tần Diễm bọn hắn nhào tới.

Đội hình cường đại tổng cộng mười ba vị Thần Linh, cơ hồ tạo thành ưu thế áp đảo đối với bọn người Tần Diễm.

Huống chi, bất kể là Kim Như Ngọc hay Sở Thiên Hùng, đa số đều là Thần Tôn Đế tộc, từ chiến khu đến võ pháp đều hơn xa Dực Thần tộc.

Nhưng...

- Ta chính là… Đại Địa Mẫu Đỉnh!!

Tần Diễm đột nhiên phát ra tiếng gào thét cuồng liệt, khí tức giết ngược ngập trời, cộng minh cùng mênh mông sơn hà, nhấc lên chồng chất đại địa ba động, trùng kích phạm vi siêu vạn dặm, ngay cả Tam Sinh Đế Thành xa xa đều như đặt mình vào đại dương mênh mông vô tận, bị sóng lớn va chạm.

Tần Diễm như là Cự Ma thức tỉnh, khí thế đáng sợ dọa người, trong mắt tràn ngập điên cuồng cùng bạo ngược, vậy mà để tất cả Thần Ma toàn trường đều cảm thấy một cỗ sợ hãi dâng lên từ linh hồn.

Hắn không phải Hỗn Độn tạo thành phân thân, mà là thân phân do Đại Địa Mẫu Đỉnh diễn biến.

Trong thế giới Tu La là Chúa Tể, một trong chín tòa Đại Địa Mẫu Đỉnh trấn áp mênh mông lục địa.

Chân thân Tần Diễm sớm đã ngủ say, nhưng Đại Địa Mẫu Đỉnh biến thành của hóa thân hắn, gánh chịu lấy ý thức của hắn, hoành hành các nơi vũ trụ.

- Ầm ầm...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom