-
Chương 3356-3360
Chương 3356 Dã man trả thù (1)
Đúng vậy, viên Thiên Đế tinh cầu nếu đã mạo hiểm tập kích Thiên Nguyên, khẳng định không thể nào tuỳ tiện bỏ qua.
Hai bên kết thúc chiến tranh, rất có thể mang ý nghĩa đã đạt thành giao dịch bí mật.
Đế tộc bọn hắn bây giờ đang gặp cái gì?
Nếu như Đại Thiên Đế bọn hắn tự mình ra tay, cũng không bị gì, hẳn chỉ là trấn áp đám tù binh mang đi. Nhưng nếu như Thiên Đế viên tinh cầu kia phái ra cường giả??
Hướng Vãn Tình cười khẽ hai tiếng, trừng mắt nhìn:
- Chúng ta chờ các ngươi ở bên ngoài! Không thấy... Không tiêu tan.
Bọn người Sở Thiên Hùng, Đan Thần, Xích Dương Thú đều gom lại cùng một chỗ, dõi nhìn ra xa tinh cầu mình, muốn nhìn rõ ràng thứ gì.
Trong lòng bọn họ thật sốt ruột.
Tiềm thức phỏng đoán Thiên Nguyên hẳn sẽ không để cho kẻ địch nhúng tay Đế tộc 'Nhà mình', nhưng nói cho cùng, bọn hắn không tính là Thiên Nguyên Đế tộc, mà là thuộc về Thương Thiên Chúa Tể.
Nếu như Thiên Nguyên cố ý mượn dùng sự kiện lần này gõ bọn hắn thì sao?
Bọn hắn càng nghĩ càng khẩn trương, càng nghĩ càng có khả năng.
Nhưng...
Đám hỗn đản này ở trong tinh không nhìn chằm chằm đâu, nếu như bây giờ bọn hắn ra ngoài, đừng nói giết trở về, mệnh đều có thể mất luôn nơi đó.
Xích Dương Thú coi như chịu được, dù sao nơi của bọn hắn không có tù binh, nhiều nhất chính là trừng trị.
Sở Thiên Hùng cùng Đan Thần lại sốt ruột.
Sở Thiên Hùng dù sao cũng là chủ nhân đế quốc, đâ có thể bỏ mặc khi đế quốc đang trong thời điểm khó khăn nhất?
Đan Thần thì sốt ruột kho đan dược bên trong Đế tộc. Nếu như bị tập kích, không thể nghi ngờ là tai nạn.
Bọn hắn đồng thời quay người, nhìn sang Tam Sinh Đế Tổ.
Tam Sinh Đế Tổ không cần bọn hắn mở miệng đã biết có ý gì.
Nhưng, bên ngoài không thuộc về lãnh địa của bọn hắn, nếu như còn muốn nhúng tay, chẳng khác nào là khai chiến, cũng nhất định sẽ khai chiến.
Sở Thiên Hùng chủ động hạ thấp tư thái:
- Nếu như Tam Sinh Đế Tổ bảo hộ chúng ta an toàn trở về Đế tộc, sau đó tất có thâm tạ, cũng coi như Sở Thiên Hùng ta thiếu Tam Sinh Đế tộc một cái nhân tình.
Đan Thần cũng nói:
- Đế Tổ có thể bây giờ ra điều kiện, muốn bao nhiêu đan dược, đan dược phẩm cấp gì, chỉ cần hợp lý, ta bằng vào ta danh dự đảm bảo, sau đó tất nhiên giao phó toàn bộ.
Các tộc nhân Tam Sinh Đế tộc âm thầm chờ mong.
Có thể được chủ nhân Thiên Nguyên đế quốc nợ nhân tình, thật đúng là hiếm có.
Đan Thần chính miệng hứa hẹn đan dược, càng là cầu bình thường đều cầu không đến.
Tam Sinh Đế Tổ rất động tâm, nhưng vẫn kiên trì nói:
- Đế Thành chúng ta bây giờ chỉ có ba vị Thần Tôn, cộng lại sáu vị, muốn đột phá năm vị Thần Tôn bọn hắn còn có võ giả không gian phong tỏa, độ khó quá lớn.
- Coi như đột phá thành công, các ngươi sẽ về ba viên tinh cầu khác biệt.
Đưa về một tên, số lượng Thần Tôn của chúng ta sẽ thiếu đi một người, muốn đưa người thứ hai trở về, độ khó cực lớn, chớ nói chi lại đưa người thứ ba trở về.
- Tha thứ ta nói thẳng, các ngươi cuối cùng chỉ sợ chỉ có thể sống một người! Ai sống? Kẻ nào chết?
Bọn người Sở Thiên Hùng cau chặt lông mày, nhưng ngay sau đó kịp phản ứng:
- Các ngươi có thể mời Thần Tôn khác.
- Ngươi không có chú ý sao? Lúc Thiên Nguyên Đại Thiên Đế cùng viên tinh cầu kia khai chiến, toàn bộ Thần Tôn tất cả Đế tộc rút lui vào Đế Thành của mình.
- Các ngươi chỉ cần chúng ta đưa về Thiên Nguyên tinh, chúng ta có thể từ trong đế quốc điều động càng nhiều Thần Tôn, sau đó lại liên chiến Thiên Mạch tinh, Thiên Tổ tinh.
- Từ nơi này đến Thiên Nguyên tinh, mênh mông ngàn vạn dặm. Kẻ địch phía ngoài không chỉ có tinh không Thần Tôn, còn có Hư Không Thánh hoàng, bọn hắn đều am hiểu tác chiến thâm không...
- Đủ rồi!! Ngươi chính là không nguyện ý hỗ trợ.
- Ngươi là chủ nhân đế quốc, hẳn là hiểu cái gì gọi là uyển chuyển từ chối.
- Ngươi đã muốn tìm minh hữu, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Nếu như ta giúp ngươi sẽ nhấc lên nguy hiểm hao tổn Thần Tôn, càng đắc tội tinh cầu Thiên Đế kia.
- Ta không giúp ngươi, hợp tình lại hợp lý!
- Ngươi muốn tị nạn ở chỗ này, ta hoan nghênh. Ngươi muốn lựa chọn rời khỏi, xin cứ tự nhiên.
Bọn người Sở Thiên Hùng tức giận càng bất đắc dĩ.
Tam Sinh Đế tộc không chịu giúp, Đế tộc khác chỉ sợ càng khó. Mà khoảng cách quá xa, khi đuổi tới nơi đó, lại tụ tập người, lại hành động, không biết bao nhiêu ngày.
- Đáng chết!
Sở Thiên Hùng nắm chặt nắm đấm, tình huống đế quốc bây giờ như thế nào?
Ngàn vạn... Ngàn vạn... Đừng xảy ra chuyện!
Đó là cơ nghiệp mấy chục vạn năm của bọn họ.
Mấy chục vạn năm, mấy ngàn đời khổ sở kinh doanh, vô số lần xử lý nguy cơ, mới đổi lấy thời đại cường thịnh bây giờ.
Nếu cứ bị hủy như vậy, hắn thật sự khó mà tiếp nhận.
Bọn người Dirent nhìn lên bầu trời, cũng rất muốn biết tình huống cặn kẽ nơi đó, nhưng bây giờ chuyện đã thăng cấp đến vấn đề cấp Thiên Đế, bọn hắn... Nhỏ bé như sâu kiến.
Loại cảm giác phức tạp chưa bao giờ có, xúc động loại người từ đầu đến cuối cao ngạo tôn quý như bọn hắn thật sâu, tự xưng là thần quan sát chúng sinh.
Lúc này Thiên Nguyên tinh đang phát sinh rung chuyển kịch liệt.
Thiên Nguyên tinh! Đế Hoàng tộc!
Sâu trong đế cung Đế quốc, trong bí cảnh dưới mặt đất.
Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh đều bị trấn áp ở chỗ này.
Bọn hắn đều là cường giả Đế cấp, còn là Chu Tước Yêu Đế cùng Hư Không Đại Đế, bất kể là năng lượng tràn ngập hay tính nguy hiểm, không thể nghi ngờ đạt đến mức cực hạn Đế Hoàng tộc có khả năng trấn áp.
Lúc trước Đế Hoàng lão tổ có thể đồng ý, trừ bất đắc dĩ, cũng là bởi vì Lãnh Tuyền đồng ý tự mình tọa trấn.
Cho dù như thế này, Đế Hoàng lão tổ vẫn tra tấn bọn hắn đến trình độ cực độ mệt mỏi, trấn áp nghiêm mật nhất, mới miễn cưỡng xem như yên tâm.
Chương 3357 Dã man trả thù (2)
Kiều Vô Hối, rút khô đế huyết, phong tỏa linh hồn, dùng mấy triệu chữ 'Tử' ngưng tụ chữ ‘trụ', xuyên qua trái tim Kiều Vô Hối.
Đau đớn cực độ.
Đông Hoàng Như Ảnh, lấy chữ 'Luyện' bao quanh linh hồn, dùng chữ 'Phong' cùng 'Cấm' diễn biến lồng giam, triệt để giam cầm từ linh hồn đến huyết nhục.
Cực độ suy yếu.
Đế Hoàng lão tổ vốn cho rằng chuyện cứ như vậy, chỉ cần kiên trì mười năm, chờ bọn người Lãnh Tuyền rời khỏi.
Nhưng, đột nhiên xuất hiện chấn động để Đế Hoàng lão tổ khẩn trương cao độ.
Lãnh Tuyền không để ý khuyên can rời khỏi, Đế Hoàng lão tổ bắt đầu điều động Thần Linh cùng Thánh Hoàng toàn tộc toàn diện thôi động bí cảnh pháp trận, trấn áp hai tôn Đại Đế phía dưới.
Để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, bọn hắn dùng chữ 'Giết' cùng 'Phá', cùng 'Chú' ba cỗ năng lượng tàn nhẫn, phá giải thịt xương Kiều Vô Hối, rút ra máu tươi của Đông Hoàng Như Ảnh, để bọn hắn ở vào trình độ sắp chết mà chưa chết.
Không phải hắn quá cẩn thận, quá độ coi chừng, mà là quá mạnh bị trấn áp cường giả.
Hai tôn Đại Đế.
Còn trấn áp ở phía dưới đế cung.
Nếu như tức giận phản kích, rất có thể để cả tòa đế cung đều bị lật tung.
- Đều xốc lại tinh thần cho ta! Không được lười biếng!
- Toàn lực ứng phó cho ta, bảo đảm hiệu quả trấn áp giữ vững trạng thái mạnh nhất!
Đế Hoàng lão tổ phát giác được trấn áp thoáng có chỗ yếu bớt, lập tức quát tháo ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng xung quanh.
- Lão tổ, chiến đấu phía ngoài không phải kết thúc rồi à?
- Đúng vậy, chiến đấu đều kết thúc, người xâm nhập không biết sống chết khẳng định rút lui, Nữ Đế hẳn là chẳng mấy chốc sẽ trở về.
- Hai tên này đều bị trấn áp một năm, nửa sống nửa chết, coi như thức tỉnh cũng ảnh hưởng không lớn.
Ba vị Thần Tôn rất không hiểu sao Đế Tổ khẩn trương như vậy.
Ngài thế nhưng là Đế Tổ, nơi này càng là đế cung, đừng nói hai người rưỡi Đại Đế gần chết, xem như thức tỉnh, khôi phục, đều khó có khả năng tránh thoát.
- Ai dám lười biếng, sau đó trấn áp trăm năm-.
Đế Hoàng lão tổ trực tiếp dùng nghiêm trị đáp lễ bọn hắn chất vấn.
Bọn hắn không hiểu rõ tình huống, nhưng hắn từ Lãnh Tuyền nơi đó hiẻu được chuyện đã trải qua.
Thân phận hai người này quá đặc thù.
Một người là hài tử Thiên Đế.
Một người là nữ tử của Thiên Đế.
Không chỉ có thân phận đặc thù, huyết mạch thực lực khẳng định càng đặc thù.
Nếu như Khương Phàm gì đó chỉ là Thiên Đế cấp tinh cầu, còn chưa đủ, nhưng... Mẫu thân nó trực tiếp dung hợp tinh cầu giết tới.
Chẳng phải tăng lên tới cấp bậc như Thiên Nguyên Đại Thiên Đế sao?
Hắn không biết tình huống bên ngoài bây giờ như thế nào, càng không biết Thiên Nguyên cùng Thiên Đế kia có làm giao dịch gì không, hắn muốn làm chính là trước khi Lãnh Tuyền trở về, dốc hết có khả năng trấn áp hai tôn Đại Đế, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn. Nếu không, truyền thừa mấy chục vạn năm của Đế Hoàng tộc sẽ lọt vào nguy cơ trước đó chưa từng có.
Ba vị Thần Tôn tranh thủ thời gian nghiêm túc lên, không còn dám nói loạn.
Bọn người Thánh Hoàng tiếp tục thôi động năng lượng, duy trì uy lực 'Tự Kinh'.
Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh bị dìm ngập bên trong 'Tự Hải', nhìn Tự Hải hoa lệ chói lọi, lại vô tình tước đoạt lấy huyết nhục, tàn phá lấy linh hồn.
Bọn hắn giống như bị rút gân lột da, đốt cháy linh hồn, loại đau khổ này cho dù lấy ý chí của bọn hắn, đều cơ hồ sụp đổ.
Nhưng...
Thời điểm Thiên Nguyên cùng Khương Phàm chém giết, khiên động mênh mông tinh vực bạo động, nơi này nhận lấy chấn động.
Kiều Vô Hối, Đông Hoàng Như Ảnh đều cảm giác được.
Bọn hắn đau đớn than nhẹ, mệt mỏi nỉ non.
Chẳng lẽ...
Hắn tới rồi sao?
Hắn... Tới cứu chúng ta sao?
Đây là sự thực, hay là mộng cảnh?
Bọn hắn đau đớn hoảng hốt, nhưng không có dám nghĩ sâu.
Nếu như bị tra tấn mộng cảnh, nếu như bị cưỡng ép đưa tới mộng cảnh, bọn hắn rất có thể thật sâu rơi vào.
Mà một khi đi vào mộng tỉnh, bọn hắn nhất định sẽ triệt để sụp đổ.
Cũng sẽ bởi vậy mà... Phế bỏ...
Đế Hoàng lão tổ đứng phía trên bọn hắn, tự mình cảm giác tình huống năng lượng Tự Hải, cũng cẩn thận quan sát trạng thái ý thức của bọn hắn.
Một khi bọn hắn có dấu hiệu thức tỉnh, lập tức tăng cường trấn áp.
Thời gian trôi qua, nét mặt của hắn không có bất kỳ thư giãn gì, ngược lại càng ngày càng khẩn trương.
Lãnh Tuyền đâu?
Vẫn chưa trở lại?
Địa động bên ngoài đã kết thúc, tộc nhân cũng đã sớm báo cáo nói cường địch rút lui, tinh vực quy vị.
Lãnh Tuyền hẳn là trở lại Thiên Nguyên tinh.
Chẳng lẽ thương lượng gì với Thiên Nguyên?
Thương lượng cũng phải có thời gian.
Không sợ nơi này xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
Đột nhiên...
- Rống!!
Gào thét chấn thiên động địa đột nhiên nổ vang, cách địa tầng thật dày, phong ấn thì phong ấn vẫn như cũ vang vọng bí cảnh.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ đều căng cứng, ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng càng không tự chủ được rụt cổ một cái.
Sắc mặt bọn hắn hơi biến đổi, đồng loạt ngẩng đầu.
Xảy ra chuyện gì?
Đây là quái vật gì đang gầm thét, rõ ràng rất xa xôi, nhưng thật giống như trực tiếp nổ tung ở bên tai.
Sâu trong mênh mông Tự Hải, Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh gian nan ngẩng đầu.
Gương mặt bạch cốt sâm sâm treo thịt nát, hốc mắt trống trải đã không có con mắt, chỉ có linh hồn mệt mỏi đang phát tán ra ba động yếu ớt, thúc giục ý thức đã hoảng hốt.
- Hống hống hống hống...
Gào thét như sấm, nổ tung thiên địa, như là toàn bộ Thiên Nguyên tinh vực đều đang lay động, mà càng ngày càng gần, giống như thanh triều biển động sôi trào, hướng về phương hướng Đế Thành tràn ngập đất trời nghiền ép xuống.
- Không tốt!! Trấn cho ta!!
- Đây là bí cảnh, là nơi kiên cố nhất Đế Thành.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Hoàng lão tổ bỗng nhiên biến sắc, điên cuồng thúc giục, đế uy cuồn cuộn, tự phù giống như trận bão lao ra khỏi cơ thể, trùng kích tầng ngoài bên trong bí cảnh, tự mình đóng giữ bí cảnh.
Chương 3358 Dã man trả thù (3)
Bọn người Thần Tôn cùng Thánh Hoàng hít vào từng ngụm khí lạnh, cũng không quan tâm phóng thích tự phù, trùng kích Tự Hải, trấn áp Đại Đế phía dưới.
Nhưng...
Oanh!!
Địa tầng rung chuyển, như là long trời lở đất, ngay sau đó đỉnh đầu sáng lên.
Toàn bộ tổ từ mộ viên liên đới tầng đất đều bị hất bay ra ngoài.
Bọn người Đế Hoàng lão tổ ngẩng đầu nhìn lên trời, ngưng tụ con ngươi, sắc mặt trắng bệch, theo bản năng kêu lên đầy sợ hãi.
Một cái đầu to lớn đang ở phía trên bí cảnh, lớn để cho người ta ngạt thở, lớn để cho người ta sợ hãi, như là một ngụm đã có thể nuốt vào nửa toà đế cung.
- Rống!!
Cự mãng mở ra miệng rộng hơn trăm dặm, bỗng nhiên vọt tới bí cảnh.
Cửa hang bí cảnh đã rất lớn, nhưng ở trước mặt cái đầu kia lại kích cỡ tương đương như một cái bát.
Ầm ầm tiếng vang, miệng rộng va sụp địa tầng, dễ như trở bàn tay hoành hành hơn trăm dặm hướng xuống phía dưới, cả cái đầu đều bao phủ đi vào.
- Ngọa tào! Ta ta ta...
- Là đầu cự mãng kia sao? Là đầu cự mãng xông ra từ bên trong Thiên Mạch tinh sao?
- Sao nó lại ở đây! Sao nó lại ở đây.
Da đầu đám Thần Tôn cùng Thánh Hoàng đều muốn nổ.
Nơi này là Thiên Nguyên tinh.
Nơi này... Mẫu thân nó... Là Thiên Nguyên tinh.
- Gào cái rắm!! Phản kích!!
Đế Hoàng lão tổ cuồng loạn gầm thét, điên cuồng thôi động biển tự phù trong bí cảnh, hội tụ thành triều dâng hủy diệt, xông về miệng cự mãng.
Cự mãng cắn cả khối bí cảnh giam cầm dưới đất, bỗng nhiên rút ra, ngẩng lên trời gầm thét, từng luồng từng luồng Hỗn Độn triều dâng kinh khủng lao nhanh từ toàn thân, như vạn lưu nhập hải, hội tụ yết hầu.
Một tiếng vang thật lớn, Hỗn Độn sôi trào, như tinh hải lao nhanh, giống như sôi trào biển động, liên miên bất tuyệt đụng chạm lấy miệng bí cảnh, tách rời lít nha lít nhít tự phù.
Bên trong Đế Thành đã bị quét thành phế tích, số lượng lớn người sống sót từ trong phế tích leo ra, rung động nhìn đầu cự mãng quay quanh giữa không trung ngẩng đầu lên trời gầm thét.
Có ít người ngất tại chỗ.
Có ít người trực tiếp xụi lơ quỳ ở nơi đó.
- Chịu đựng! Kiên trì...
Đế Hoàng lão tổ cùng bọn người Thần Tôn Thánh Hoàng đều kinh hồn gào thét, điên cuồng thôi động pháp trận, nhưng Tự Hải đầy kiêu ngạo của bọn họ bị Hỗn Độn triều dâng trùng kích vào liên miên tan rã.
- A... Đế Tổ...
- Đế Tổ, cứu ta! Cứu ta a...
- A a a...
Một Thánh Hoàng theo Tự Hải tan rã, bị Hỗn Độn triều dâng bao phủ, ngay sau đó phá toái... Hòa tan... Hài cốt không còn...
Khác Thánh Hoàng ớn lạnh toàn thân, sợ hãi muốn rời khỏi, kết quả... Ầm ầm... Tự Hải toàn diện tan rã, tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn bại lộ trong Hỗn Độn cuồng triều, bị tàn nhẫn tách rời...
- Đại Thiên Đế! Ngươi như thế nào dễ dàng tha thứ bọn hắn giết hại Đế tộc của ngươi...
Đế Hoàng lão tổ khàn giọng gầm thét, đang muốn tức giận giết ra ngoài, cự mãng lại mãnh liệt đong đưa đầu, răng nanh đột nhiên tản ra, Hỗn Độn triều dâng trùng kích vào bí cảnh rộng chừng ba mươi dặm, gào thét mà đi.
Bành!
Bí cảnh bạo động hơn trăm dặm, va sụp tường thành ngoại bộ Đế Thành, nghiền chết số lượng lớn trú quân, lại mãnh liệt bắn ngược, tiếp tục nhấc lên, một trăm dặm... Hai trăm dặm... Ba trăm dặm...
Nương theo tiếng ầm ầm gào thét, đế cung kiên cố nhất bí cảnh bị phá thành mảnh nhỏ, Tự Hải bên trong như hồng lưu vỡ đê, sôi trào năng lượng cuồn cuộn, tuôn trào ra bốn phương tám hướng.
Đám Thần Tôn cùng Thánh Hoàng bị chấn động thất điên bát đảo cũng theo bí cảnh phá toái mà chật vật bay ra ngoài.
Nhưng...
Không chờ bọn hắn ổn định, đầu đột nhiên lọt vào trọng kích, thân thể đang nhấc lên cưỡng bức định ở nơi đó.
Khương Thương, Tinh Linh Đế Quân, Ngu Chính Uyên, và một đám người từ trên trời giáng xuống, nhao nhao dùng chân dẫm lên bọn trên đầu hắn.
Bọn người Thánh Hoàng cùng Thần Tôn cao ngạo lúc này vùi đầu vào trong hỗ đất.
- Oa a a...
Hắc Ma Đế Quân gầm thét đánh tới Đế Hoàng lão tổ.
Sát khí ngập trời, ma khí cuồn cuộn.
Cứng rắn chiến khu của Hắc Ma Đế Quân tiếp nhận thiên uy vô tận, bạo phát ra hủy diệt bạo kích khủng bố tuyệt luân.
Bành!! Răng rắc!!
Nắm đấm to lớn rắn rắn chắc chắc đánh vào khuôn mặt già nua tang thương của Đế Hoàng lão tổ.
Gương mặt lõm vào, da thịt nổi sóng chập trùng, theo đầu mãnh liệt đong đưa, răng hòa với nước bọt phun tung toé mà ra.
Ngay sau đó, trọng quyền Hắc Ma bộc phát ra thiên uy tuyệt thế, không thua gì lôi kiếp kinh khủng, che mất đầu Đế Hoàng lão tổ.
Cái cổ Đế Hoàng lão tổ gãy đoạn tại chỗ, thân thể nhanh chóng sôi trào bay ra ngoài.
- Rống! Hống hống hống!
Hắc Ma Đế Quân dã man gào thét, cuồng bạo bước lên, trọng quyền giống như trận bão lít nha lít nhít rơi trên người Đế Hoàng lão tổ.
Đế Hoàng lão tổ liên tiếp nhấc lên, tiếp tục trọng thương.
Cơ hồ trong nháy mắt, bạo kích hơn ba trăm quyền, tháo chạy hơn ba ngàn dặm.
Hắc Ma Đế Quân không ngừng tấn công, bạo kích Đế Hoàng lão tổ, quét ngang năm ngàn dặm... Tám ngàn dặm... Một vạn dặm...
Cuồng đánh!
Cuồng ngược!
Bọn hắn vượt qua mênh mông hoang dã, xuyên qua mênh mông rừng rậm, phá toái vũng bùn hồ chiểu, bay vọt thành trấn, tiến đụng vào Thánh tộc, Hoàng tộc, lưu lại khe rãnh rộng chừng hơn trăm dặm, kéo dài năm vạn dặm, cũng lưu lại yêu thú cùng con dân từ rung động đến hoảng hốt.
Ngay cả hoàng tộc cao ngạo đều đứng trong phế tích, mờ mịt nhìn hai bóng người trong nháy mắt biến mất.
Thẳng đến sau năm vạn dặm, bị Đế Hoàng lão tổ bạo tẩu hơn bảy ngàn quyền, rốt cuộc cũng xem như thong thả lại sức, chiến khu rách mướp phun trào vô tận sinh cơ, bộc phát ra tự phù kinh khủng, dẫn động lôi kiếp tràn ngập đất trời.
Nhưng...
Hắc Ma Đế Quân đâu sợ lôi kiếp?
Chiến khu thẳng tắp ngập trời chiến ý, nhấc lên thế công cuồng bạo; tuyệt thế thiên uy như tay Thiên Đế, Trấn Áp dân chúng vạn vật; Vạn Đạo pháp tắc càng như lôi đình đi nhanh, bạo kích bốn phương tám hướng.
Đế Hoàng lão tổ bộc phát toàn diện giống như hồi quang phản chiếu, trong lúc thoáng qua lần nữa bị nghiền ép.
Bành bành bành...
Cuồng đánh! Cuồng ngược!
Sáu vạn dặm... Bảy vạn dặm... Tám vạn dặm...
Chương 3359 Dã man trả thù (4)
Trong phế tích bí cảnh, Đông Hoàng Như Ảnh cùng Kiều Vô Hối gục ở chỗ này, toàn thân bò đầy xiềng xích tự phù giống như mạng nhện, toàn thân rách rưới, bạch cốt treo thịt nát, tương tự như đầu lâu.
- Các ngươi chịu khổ.
- Chúng ta... Về nhà...
Thiên Hậu giơ cao ánh sáng Cứu Thục, làm dịu nổi đau đớn của bọn hắn, để bọn hắn tạm thời lâm vào mộng cảnh.
Ý chí Đông Hoàng Như Ảnh cùng Kiều Vô Hối đau khổ kiên trì rốt cuộc cũng tan rã, ý thức trời đất quay cuồng, lâm vào trong mộng cảnh tươi đẹp.
- Giết!!
Thiên Hậu thu hồi quyền trượng, âm thanh lạnh lùng như trời đông giá rét giáng lâm, tràn ngập Đế Thành.
- Rống!!
Hỗn Độn Cự Mãng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, phát ra gào thét đinh tai nhức óc, mười tám cánh thịt cuồng liệt chấn kích, hình thành mười tám cỗ gió lốc tuyệt thế kinh khủng, như Thần Ma tàn phá bừa bãi, cuồn cuộn Đế Thành.
Đế Thành cường đại nguy nga rộng rãi, đại biểu cho đế quốc trước mặt gió lốc tính hủy diệt, bị tách rời thất linh bát lạc.
- Giết!!
Khương Thương đạp vỡ đầu Thần Tôn dưới chân vang lên tiếng tạch tạch, bay thẳng lên trời, lao thẳng đến cường giả Đế hoàng tộc chưa tỉnh hồn.
Ngu Chính Uyên, Khương Diễm mấy người không chút khách khí, triển khai đồ sát tàn nhẫn đối với Đế Hoàng tộc truyền thừa mấy chục vạn năm.
Đế cung tràn ngập khí tức tôn quý rất nhanh biến thành Địa Ngục.
Đối mặt với Thần Ma cường hãn, thậm chí là Đế Quân, sự chống cự của bọn hắn cơ hồ không có chút ý nghĩa nào.
- Đại Thiên Đế! Cứu chúng ta!
- Đại Thiên Đế... Đại Thiên Đế...
- Thiên Nguyên Đại Thiên Đế, chúng ta là Đế tộc của ngài, ngài không thể nào khoanh tay đứng nhìn.
Đế Hoàng tộc kêu rên tuyệt vọng, thê lương tê khiếu.
Bọn hắn không rõ, bọn cường giả kinh khủng này làm sao lại không chút kiêng kỵ xuất hiện ở Thiên Nguyên tinh.
Nơi này chính là hạch tâm Thiên Nguyên tinh vực, càng là thân thể của Thiên Nguyên Đại Thiên Đế.
Chẳng lẽ Thiên Nguyên Đại Thiên Đế cho đi?
Vì sao?
Vì sao!
Chẳng lẽ Đại Thiên Đế từ bỏ Đế Hoàng tộc bọn hắn?
Đây là Đại Thiên Đế thỏa hiệp vị Thiên Đế thần bí kia sao?
Đại Thiên Đế không sợ đắc tội Thương Thiên Chúa Tể sao?
Đồ sát tàn nhẫn kéo dài nửa ngày.
Người đế cung sống sót không đến một phần mười, toàn bộ co quắp trong phế tích, trong thi hài, run lẩy bẩy nhìn qua đám đồ tể kinh khủng.
Đưa nhìn khắp toàn bộ Đế Thành, khắp nơi đều là đổ nát thê lương, không có một chỗ công trình kiến trúc hoàn chỉnh.
Bọn người Khương Diễm dạo bước các nơi đế cung cùng Đế Thành, lật tung địa tầng, lột ra bí cảnh, tùy ý lùng bắt lấy tất cả tài nguyên.
Cho dù một cây linh thảo, đều không lưu lại cho bọn hắn.
Cho dù một kiện vũ khí, cũng không buông tha.
Cường giả bên trong Đế Hoàng tộc cùng Đế Thành hoảng sợ nhìn một màn này, nhưng không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm ngăn trở.
Giờ khắc này, bọn hắn đều cảm nhận được sợ hãi trước đó chưa từng có cùng giá lạnh, một loại tuyệt vọng chưa bao giờ có —— vứt bỏ.
Bọn hắn bị thế giới từ bỏ.
Bọn hắn bị Thiên Đế từ bỏ.
Nơi này đã từng là nơi phồn hoa nhất Thiên Nguyên, giờ phút này lại là nơi bi thảm nhất.
Cường thịnh cùng rách nát, vậy mà trong vòng nửa ngày ngắn ngủi hoàn thành chuyển biến.
Sự kiêu ngạo của bọn họ, không chịu được một kích như vậy.
Bọn hắn cường đại, suy nhược đáng thương như vậy.
- Bành...
Một cỗ ma uy từ trên trời giáng xuống, đạp tan phế tích, xuất hiện ở sâu trong đế cung.
Toàn thân Hắc Ma Đế Quân khuấy động khí tức bạo ngược, tiện tay ném ra Đế Hoàng lão tổ đã hấp hối.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ rách rưới, xương cốt cơ hồ từng tấc xương thốn liệt, không có một chút hoàn chỉnh, ném ở nơi đó cơ hồ giống như bãy thịt nhão.
- Lão già, hảo hảo hưởng thụ quãng đời còn lại của ngươi.
Thiên Hậu giơ lên Cứu Thục Quyền Trượng, rơi xuống trên đầu đã vỡ vụn của Đế Hoàng lão tổ:
- Chỉ mong ngươi có thể nuốt trôi, ngủ cho ngon.
- Thương Thiên... Sẽ không... Tha... Các ngươi...
Đế Hoàng lão tổ mập mờ nói nhỏ.
- Chúng ta đang chờ hắn đi tìm cái chết.
Thiên Hậu giơ lên quyền trượng:
- Đi Thiên Mạch tinh, đồ Thái Thượng Đế tộc.
Hỗn Độn Cự Mãng đong đưa thân thể ngàn dặm, chở được tất cả mọi người, nhấc lên cuồn cuộn cuồng phong, xông về Thiên Mạch tinh bên ngoài ngàn vạn dặm.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ dâng lên cường quang chói mắt, diễn biến ra phù chữ 'Sinh', tu dưỡng thân thể rách rưới.
Hồi lâu...
Hắn gian nan chống thân thể lên, nhìn đế cung xung quanh bừa bộn rách nát, thi hài máu tươi khắp nơi trên đất, tức giận đến toàn thân đều đang run rẩy.
- Thiên Nguyên, ta xxx nhà ngươi...
Đế Hoàng lão tổ trùng thiên giận dữ, giận chỉ bầu trời.
- Ở đây.
Một tiếng nói phiêu miểu trống rỗng đột nhiên xuất hiện phía sau hắn.
Trong lòng Đế Hoàng lão tổ run rẩy, gào thét đến miệng cưỡng bức ngừng lại.
Thiên Nguyên Đại Thiên Đế hiện ra hư ảnh mơ hồ, đang nhìn đế cung sụp đổ xung quanh cùng Đế Thành thảm liệt.
Đế Hoàng lão tổ cố nén tức giận cùng không hiểu, hạ thấp thân phận hành lễ, sau đó cắn răng hỏi:
- Đại Thiên Đế, vì sao?
Hư ảnh Thiên Nguyên Đại Thiên Đế phiêu miểu mông lung, như thật như ảo, hành tẩu ở giữa gạch ngói vụn hài cốt:
- Chủ nhân viên tinh cầu này là ai?
- Là ngài.
- Chủ nhân của ngươi ai?
- Là...
- Là ai?
- Là... ÂÀn... Là...
- Đế Hoàng tộc hẳn là thận trọng suy nghĩ một chút.
Trên trán Đế Hoàng lão tổ dần dần chảy ra mồ hôi lạnh, há to miệng, lại nói không ra lời.
Mặc dù bọn hắn ở Thiên Nguyên tinh, nhưng Đế Hoàng tộc bọn hắn từ khai sáng đến kéo dài, đều nhờ vào Thương Thiên Chúa Tể đến đỡ. Mà địa vị cùng thực lực bây giờ Thương Thiên càng làm cho bọn hắn cảm thấy kiêu ngạo cùng tự hào, cho nên bọn hắn chân chính lòng cảm mến không phải Thiên Nguyên, mà là Thương Thiên.
Thiên Nguyên Đại Thiên Đế đi tới phía trước tổ từ rơi xuống sau khi bị tung bay:
- Trải qua một nạn này, không biết Đế Hoàng tộc còn có thể khôi phục lại huy hoàng đã từng hay không, đáng tiếc chư vị tổ tông Đế Hoàng cố gắng bên trong tám trăm ngàn năm.
Chương 3360 Các cục thay đổi
Đế Hoàng lão tổ run rẩy trong lòng, trước đã hiểu thâm ý trong lời Thiên Nguyên nói.
Đây là Thiên Nguyên đang suy nghĩ có để cho Đế Hoàng tộc trở lại đỉnh phong hay không, thậm chí đang suy nghĩ có để cho Đế Hoàng tộc tiếp tục làm Đế tộc hay không.
Mặc dù chủ nhân phía sau bọn hắn là Thương Thiên, Thiên Nguyên sẽ không tùy tiện trực tiếp hủy diệt, càng sẽ không cưỡng ép can thiệp Đế Hoàng tộc phát triển. Nhưng, trận kiếp nạn đột nhiên xuất hiện này trọng thương Đế Hoàng tộc, Thiên Nguyên không cần trực tiếp làm cái gì, chỉ cần lạnh nhạt đối đãi, bỏ mặc, Đế tộc khác đều có thể sẽ bắt lấy cơ hội đặc thù này, đối khởi xướng khiêu khích cùng xâm lấn thanh thế thật lớn đối với Đế Hoàng tộc.
Dù sao, Đế Hoàng tộc ỷ vào bối cảnh Thương Thiên Chúa Tể, tộc bí mật liên hệ cùng Thái Thượng Đế tộc cùng Chí Tôn Đế, bình thường làm việc hơi có vẻ cường thế bá đạo, liên quan cũng không tính hòa thuận với các Đế tộc khác.
Đế Hoàng tộc có thể chống đỡ được tự nhiên tốt nhất, gánh không được...
Đế Hoàng lão tổ âm thầm giật mình.
Nếu Thiên Nguyên từ bỏ nơi này, Thái Thượng Đế tộc cùng Chí Tôn Đế tộc có khả năng lọt vào xâm lấn cùng trọng thương.
Tam đại Đế tộc bọn hắn đều đứng trước nguy cơ, cũng sẽ không thể lại cùng ủng hộ hai bên.
Mà viện quân của Thương Thiên trong thời gian ngắn chỉ sợ không thể nào tới đây.
- Đại Thiên Đế, ta...
Mặt mũi Đế Hoàng lão tổ trắng bệch.
- Suy nghĩ thật kỹ, không nôn nóng.
Thân ảnh Thiên Nguyên Đại Thiên Đế phiêu miểu dần dần mông lung, hoàn toàn biến mất.
Hắn xác thực cố kỵ địa vị Thương Thiên tại vũ trụ, cho nên từ đầu đến cuối đều là tư thái bỏ mặc, mặc cho Đế tộc cường hãn này thống ngự mười vạn dặm cương vực, hai mươi tỷ con dân.
Kỳ thật hắn có thể tiếp nhận những Thiên Đế cùng các Chúa Tể tinh cầu khác thiết trí phân bộ ở chỗ này, dù sao cũng là mở ra tinh vực, hải nạp bách xuyên. Cũng chính là bởi vì nơi này tồn tại rất nhiều phân bộ Thiên Đế cùng Chúa Tể, để thế cục Thiên Nguyên tinh vực trở nên vô cùng phức tạp, không có người nào dám hủy nơi này.
Nhưng, trực tiếp bố trí ba cái siêu cấp Đế tộc giống như Thương Thiên thế này, vẫn là một người duy nhất. Mà, ba Đế tộc ở giữa bù đắp nhau, bí mật hợp tác, kéo dài cường thịnh phát triển, đến bây giờ đã cực kỳ cường đại, còn bí mật nắm trong tay rất nhiều Thần tộc cùng thương hội.
Hắn vô cùng để ý, nhưng không có lấy cớ thích hợp, thực sự không tiện cưỡng ép can thiệp.
Nếu không không chỉ có Thương Thiên tức giận, Thiên Đế cùng Chúa Tể những tinh cầu khác đều có thể hoài nghi, có phải Thiên Nguyên thay đổi thái độ hay không, lập tức rút về phân bộ của mình. Như thế này địa vị cùng lực ảnh hưởng Thiên Nguyên tinh chỉ sợ cũng sẽ gặp phải chất vấn nghiêm trọng.
Bây giờ, không thể nghi ngờ là một cơ hội tuyệt hảo.
Hắn có thể mượn dùng ta của viên Thiên Đế tinh cầu kia, trọng thương tam đại Đế tộc, sau đó lợi dụng quá trình tam đại Đế tộc trùng kiến, triển khai thẩm thấu cùng khống chế.
Trước khi Hỗn Độn Cự Mãng rời khỏi Thiên Nguyên tinh, sôi trào một lát trong Hỗn Độn hư không, tìm được tòa Thiên Nguyên cung điện thần bí, hạ xuống số lượng lớn Linh Bảo, tinh thạch, di hài.
Đây là tẩy sạch tài phú đế cung cùng Đế Thành sưu tập.
Tài phú cùng tài nguyên Đế Hoàng tộc tích lũy tám trăm ngàn năm, toàn bộ đều bị cuốn đi.
Cường tộc thương hội bên trong Đế Thành góp nhặt tài nguyên, một kiện không để thừa.
Dựa theo Khương Phàm cùng Thiên Nguyên thương lượng, phân chia năm năm.
Thiên Nguyên đệ nhất đế quốc, huy hoàng tám trăm ngàn năm cường thịnh phát triển, tài phú cùng tài nguyên tuyệt đối là khủng bố.
Cho dù là Thiên Nguyên Đại Thiên Đế đều thèm nhỏ dãi không thôi.
Mặc kệ dùng để tẩm bổ mình, hay để đỡ hắn những Đế tộc lệ thuộc trực tiếp kia đều rất không tệ.
Hỗn Độn Cự Mãng huy động mười tám cánh thịt, nhấc lên cuồng phong thao thao bất tuyệt, rời khỏi Thiên Nguyên tinh, xông về Thiên Mạch tinh.
Thái Thượng Đế tộc, một trong tam đại Đế tộc toàn tinh vực.
Nơi này là vùng đất triều thánh của Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư.
Nơi này hội tụ Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư cấp cao nhất toàn tinh vực.
Nơi này nắm trong tay tiêu thụ một phần năm đan dược và binh khí toàn tinh vực.
Nơi này cam đoan quy luật truyền kỳ ngàn năm luyện tạo một viên thần đan, ngàn năm rèn đúc một kiện Thần Binh, càng làm cho cường tộc toàn tinh vực phụng nơi này làm thần đàn.
Nhưng, chính là một nơi có địa vị chí cao vô thượng, ảnh hưởng đến toàn tinh vực phát triển như vậy giờ phút này lại bị Thiên Nguyên tàn nhẫn 'Từ bỏ'.
Khi Hỗn Độn Cự Mãng chở Thiên Hậu và các Đại Đế cùng Thần Ma giáng lâm Thái Thượng Đế tộc, Thái Thượng Đế tộc lập tức lâm vào khủng hoảng.
Bọn hắn thất kinh thôi động pháp trận.
Nhưng, vạn ức dân chúng toàn tinh vực tôn sùng nơi này dài đến mấy chục vạn năm đã để nơi này trở thành tuyệt đối tịnh thổ, từ đầu đến cuối cũng chưa từng xảy ra nguy hiểm, càng không có gặp phải qua uy hiếp gì.
Cứ việc bên trong Thái Thượng Đế tộc có bảo vệ giả, cũng có pháp trận, nhưng đứng trước tuyệt vọng như vậy giáng lâm, bọn hắn phản kích cùng giãy dụa lộ ra non nớt vô lực.
Bọn hắn cuồng loạn la lên Thiên Nguyên.
Nhưng, Thiên Nguyên chỉ lạnh lùng nhìn đồ sát phía dưới, không có bất kỳ cái thương hại và viện trợ.
- Giết cho ta!!
- Mang ra Hồng Hoang Thiên Long cùng Huyền Vũ!
- Tìm kiếm di cốt Hồng Võ Đế Quân đi ra cho ta.
Thiên Hậu lạnh lùng ra sát lệnh vang vọng dãy núi, như hàn phong lạnh thấu xương, hồi hộp tất cả người canh giữ.
- Hống hống hống hống...
Hỗn Độn Cự Mãng hoành hành năm trăm dặm Thái Thượng bí cảnh, phá hủy tất cả hỏa diễm, thôn phệ lấy tất cả Dược sơn, không chút kiêng kỵ hoành hành tạo thành tử vong kinh khủng.
Số lượng lớn Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư chết thảm ở trong tấn công mạnh giống như thiên băng địa liệt.
Đúng vậy, viên Thiên Đế tinh cầu nếu đã mạo hiểm tập kích Thiên Nguyên, khẳng định không thể nào tuỳ tiện bỏ qua.
Hai bên kết thúc chiến tranh, rất có thể mang ý nghĩa đã đạt thành giao dịch bí mật.
Đế tộc bọn hắn bây giờ đang gặp cái gì?
Nếu như Đại Thiên Đế bọn hắn tự mình ra tay, cũng không bị gì, hẳn chỉ là trấn áp đám tù binh mang đi. Nhưng nếu như Thiên Đế viên tinh cầu kia phái ra cường giả??
Hướng Vãn Tình cười khẽ hai tiếng, trừng mắt nhìn:
- Chúng ta chờ các ngươi ở bên ngoài! Không thấy... Không tiêu tan.
Bọn người Sở Thiên Hùng, Đan Thần, Xích Dương Thú đều gom lại cùng một chỗ, dõi nhìn ra xa tinh cầu mình, muốn nhìn rõ ràng thứ gì.
Trong lòng bọn họ thật sốt ruột.
Tiềm thức phỏng đoán Thiên Nguyên hẳn sẽ không để cho kẻ địch nhúng tay Đế tộc 'Nhà mình', nhưng nói cho cùng, bọn hắn không tính là Thiên Nguyên Đế tộc, mà là thuộc về Thương Thiên Chúa Tể.
Nếu như Thiên Nguyên cố ý mượn dùng sự kiện lần này gõ bọn hắn thì sao?
Bọn hắn càng nghĩ càng khẩn trương, càng nghĩ càng có khả năng.
Nhưng...
Đám hỗn đản này ở trong tinh không nhìn chằm chằm đâu, nếu như bây giờ bọn hắn ra ngoài, đừng nói giết trở về, mệnh đều có thể mất luôn nơi đó.
Xích Dương Thú coi như chịu được, dù sao nơi của bọn hắn không có tù binh, nhiều nhất chính là trừng trị.
Sở Thiên Hùng cùng Đan Thần lại sốt ruột.
Sở Thiên Hùng dù sao cũng là chủ nhân đế quốc, đâ có thể bỏ mặc khi đế quốc đang trong thời điểm khó khăn nhất?
Đan Thần thì sốt ruột kho đan dược bên trong Đế tộc. Nếu như bị tập kích, không thể nghi ngờ là tai nạn.
Bọn hắn đồng thời quay người, nhìn sang Tam Sinh Đế Tổ.
Tam Sinh Đế Tổ không cần bọn hắn mở miệng đã biết có ý gì.
Nhưng, bên ngoài không thuộc về lãnh địa của bọn hắn, nếu như còn muốn nhúng tay, chẳng khác nào là khai chiến, cũng nhất định sẽ khai chiến.
Sở Thiên Hùng chủ động hạ thấp tư thái:
- Nếu như Tam Sinh Đế Tổ bảo hộ chúng ta an toàn trở về Đế tộc, sau đó tất có thâm tạ, cũng coi như Sở Thiên Hùng ta thiếu Tam Sinh Đế tộc một cái nhân tình.
Đan Thần cũng nói:
- Đế Tổ có thể bây giờ ra điều kiện, muốn bao nhiêu đan dược, đan dược phẩm cấp gì, chỉ cần hợp lý, ta bằng vào ta danh dự đảm bảo, sau đó tất nhiên giao phó toàn bộ.
Các tộc nhân Tam Sinh Đế tộc âm thầm chờ mong.
Có thể được chủ nhân Thiên Nguyên đế quốc nợ nhân tình, thật đúng là hiếm có.
Đan Thần chính miệng hứa hẹn đan dược, càng là cầu bình thường đều cầu không đến.
Tam Sinh Đế Tổ rất động tâm, nhưng vẫn kiên trì nói:
- Đế Thành chúng ta bây giờ chỉ có ba vị Thần Tôn, cộng lại sáu vị, muốn đột phá năm vị Thần Tôn bọn hắn còn có võ giả không gian phong tỏa, độ khó quá lớn.
- Coi như đột phá thành công, các ngươi sẽ về ba viên tinh cầu khác biệt.
Đưa về một tên, số lượng Thần Tôn của chúng ta sẽ thiếu đi một người, muốn đưa người thứ hai trở về, độ khó cực lớn, chớ nói chi lại đưa người thứ ba trở về.
- Tha thứ ta nói thẳng, các ngươi cuối cùng chỉ sợ chỉ có thể sống một người! Ai sống? Kẻ nào chết?
Bọn người Sở Thiên Hùng cau chặt lông mày, nhưng ngay sau đó kịp phản ứng:
- Các ngươi có thể mời Thần Tôn khác.
- Ngươi không có chú ý sao? Lúc Thiên Nguyên Đại Thiên Đế cùng viên tinh cầu kia khai chiến, toàn bộ Thần Tôn tất cả Đế tộc rút lui vào Đế Thành của mình.
- Các ngươi chỉ cần chúng ta đưa về Thiên Nguyên tinh, chúng ta có thể từ trong đế quốc điều động càng nhiều Thần Tôn, sau đó lại liên chiến Thiên Mạch tinh, Thiên Tổ tinh.
- Từ nơi này đến Thiên Nguyên tinh, mênh mông ngàn vạn dặm. Kẻ địch phía ngoài không chỉ có tinh không Thần Tôn, còn có Hư Không Thánh hoàng, bọn hắn đều am hiểu tác chiến thâm không...
- Đủ rồi!! Ngươi chính là không nguyện ý hỗ trợ.
- Ngươi là chủ nhân đế quốc, hẳn là hiểu cái gì gọi là uyển chuyển từ chối.
- Ngươi đã muốn tìm minh hữu, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Nếu như ta giúp ngươi sẽ nhấc lên nguy hiểm hao tổn Thần Tôn, càng đắc tội tinh cầu Thiên Đế kia.
- Ta không giúp ngươi, hợp tình lại hợp lý!
- Ngươi muốn tị nạn ở chỗ này, ta hoan nghênh. Ngươi muốn lựa chọn rời khỏi, xin cứ tự nhiên.
Bọn người Sở Thiên Hùng tức giận càng bất đắc dĩ.
Tam Sinh Đế tộc không chịu giúp, Đế tộc khác chỉ sợ càng khó. Mà khoảng cách quá xa, khi đuổi tới nơi đó, lại tụ tập người, lại hành động, không biết bao nhiêu ngày.
- Đáng chết!
Sở Thiên Hùng nắm chặt nắm đấm, tình huống đế quốc bây giờ như thế nào?
Ngàn vạn... Ngàn vạn... Đừng xảy ra chuyện!
Đó là cơ nghiệp mấy chục vạn năm của bọn họ.
Mấy chục vạn năm, mấy ngàn đời khổ sở kinh doanh, vô số lần xử lý nguy cơ, mới đổi lấy thời đại cường thịnh bây giờ.
Nếu cứ bị hủy như vậy, hắn thật sự khó mà tiếp nhận.
Bọn người Dirent nhìn lên bầu trời, cũng rất muốn biết tình huống cặn kẽ nơi đó, nhưng bây giờ chuyện đã thăng cấp đến vấn đề cấp Thiên Đế, bọn hắn... Nhỏ bé như sâu kiến.
Loại cảm giác phức tạp chưa bao giờ có, xúc động loại người từ đầu đến cuối cao ngạo tôn quý như bọn hắn thật sâu, tự xưng là thần quan sát chúng sinh.
Lúc này Thiên Nguyên tinh đang phát sinh rung chuyển kịch liệt.
Thiên Nguyên tinh! Đế Hoàng tộc!
Sâu trong đế cung Đế quốc, trong bí cảnh dưới mặt đất.
Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh đều bị trấn áp ở chỗ này.
Bọn hắn đều là cường giả Đế cấp, còn là Chu Tước Yêu Đế cùng Hư Không Đại Đế, bất kể là năng lượng tràn ngập hay tính nguy hiểm, không thể nghi ngờ đạt đến mức cực hạn Đế Hoàng tộc có khả năng trấn áp.
Lúc trước Đế Hoàng lão tổ có thể đồng ý, trừ bất đắc dĩ, cũng là bởi vì Lãnh Tuyền đồng ý tự mình tọa trấn.
Cho dù như thế này, Đế Hoàng lão tổ vẫn tra tấn bọn hắn đến trình độ cực độ mệt mỏi, trấn áp nghiêm mật nhất, mới miễn cưỡng xem như yên tâm.
Chương 3357 Dã man trả thù (2)
Kiều Vô Hối, rút khô đế huyết, phong tỏa linh hồn, dùng mấy triệu chữ 'Tử' ngưng tụ chữ ‘trụ', xuyên qua trái tim Kiều Vô Hối.
Đau đớn cực độ.
Đông Hoàng Như Ảnh, lấy chữ 'Luyện' bao quanh linh hồn, dùng chữ 'Phong' cùng 'Cấm' diễn biến lồng giam, triệt để giam cầm từ linh hồn đến huyết nhục.
Cực độ suy yếu.
Đế Hoàng lão tổ vốn cho rằng chuyện cứ như vậy, chỉ cần kiên trì mười năm, chờ bọn người Lãnh Tuyền rời khỏi.
Nhưng, đột nhiên xuất hiện chấn động để Đế Hoàng lão tổ khẩn trương cao độ.
Lãnh Tuyền không để ý khuyên can rời khỏi, Đế Hoàng lão tổ bắt đầu điều động Thần Linh cùng Thánh Hoàng toàn tộc toàn diện thôi động bí cảnh pháp trận, trấn áp hai tôn Đại Đế phía dưới.
Để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, bọn hắn dùng chữ 'Giết' cùng 'Phá', cùng 'Chú' ba cỗ năng lượng tàn nhẫn, phá giải thịt xương Kiều Vô Hối, rút ra máu tươi của Đông Hoàng Như Ảnh, để bọn hắn ở vào trình độ sắp chết mà chưa chết.
Không phải hắn quá cẩn thận, quá độ coi chừng, mà là quá mạnh bị trấn áp cường giả.
Hai tôn Đại Đế.
Còn trấn áp ở phía dưới đế cung.
Nếu như tức giận phản kích, rất có thể để cả tòa đế cung đều bị lật tung.
- Đều xốc lại tinh thần cho ta! Không được lười biếng!
- Toàn lực ứng phó cho ta, bảo đảm hiệu quả trấn áp giữ vững trạng thái mạnh nhất!
Đế Hoàng lão tổ phát giác được trấn áp thoáng có chỗ yếu bớt, lập tức quát tháo ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng xung quanh.
- Lão tổ, chiến đấu phía ngoài không phải kết thúc rồi à?
- Đúng vậy, chiến đấu đều kết thúc, người xâm nhập không biết sống chết khẳng định rút lui, Nữ Đế hẳn là chẳng mấy chốc sẽ trở về.
- Hai tên này đều bị trấn áp một năm, nửa sống nửa chết, coi như thức tỉnh cũng ảnh hưởng không lớn.
Ba vị Thần Tôn rất không hiểu sao Đế Tổ khẩn trương như vậy.
Ngài thế nhưng là Đế Tổ, nơi này càng là đế cung, đừng nói hai người rưỡi Đại Đế gần chết, xem như thức tỉnh, khôi phục, đều khó có khả năng tránh thoát.
- Ai dám lười biếng, sau đó trấn áp trăm năm-.
Đế Hoàng lão tổ trực tiếp dùng nghiêm trị đáp lễ bọn hắn chất vấn.
Bọn hắn không hiểu rõ tình huống, nhưng hắn từ Lãnh Tuyền nơi đó hiẻu được chuyện đã trải qua.
Thân phận hai người này quá đặc thù.
Một người là hài tử Thiên Đế.
Một người là nữ tử của Thiên Đế.
Không chỉ có thân phận đặc thù, huyết mạch thực lực khẳng định càng đặc thù.
Nếu như Khương Phàm gì đó chỉ là Thiên Đế cấp tinh cầu, còn chưa đủ, nhưng... Mẫu thân nó trực tiếp dung hợp tinh cầu giết tới.
Chẳng phải tăng lên tới cấp bậc như Thiên Nguyên Đại Thiên Đế sao?
Hắn không biết tình huống bên ngoài bây giờ như thế nào, càng không biết Thiên Nguyên cùng Thiên Đế kia có làm giao dịch gì không, hắn muốn làm chính là trước khi Lãnh Tuyền trở về, dốc hết có khả năng trấn áp hai tôn Đại Đế, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn. Nếu không, truyền thừa mấy chục vạn năm của Đế Hoàng tộc sẽ lọt vào nguy cơ trước đó chưa từng có.
Ba vị Thần Tôn tranh thủ thời gian nghiêm túc lên, không còn dám nói loạn.
Bọn người Thánh Hoàng tiếp tục thôi động năng lượng, duy trì uy lực 'Tự Kinh'.
Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh bị dìm ngập bên trong 'Tự Hải', nhìn Tự Hải hoa lệ chói lọi, lại vô tình tước đoạt lấy huyết nhục, tàn phá lấy linh hồn.
Bọn hắn giống như bị rút gân lột da, đốt cháy linh hồn, loại đau khổ này cho dù lấy ý chí của bọn hắn, đều cơ hồ sụp đổ.
Nhưng...
Thời điểm Thiên Nguyên cùng Khương Phàm chém giết, khiên động mênh mông tinh vực bạo động, nơi này nhận lấy chấn động.
Kiều Vô Hối, Đông Hoàng Như Ảnh đều cảm giác được.
Bọn hắn đau đớn than nhẹ, mệt mỏi nỉ non.
Chẳng lẽ...
Hắn tới rồi sao?
Hắn... Tới cứu chúng ta sao?
Đây là sự thực, hay là mộng cảnh?
Bọn hắn đau đớn hoảng hốt, nhưng không có dám nghĩ sâu.
Nếu như bị tra tấn mộng cảnh, nếu như bị cưỡng ép đưa tới mộng cảnh, bọn hắn rất có thể thật sâu rơi vào.
Mà một khi đi vào mộng tỉnh, bọn hắn nhất định sẽ triệt để sụp đổ.
Cũng sẽ bởi vậy mà... Phế bỏ...
Đế Hoàng lão tổ đứng phía trên bọn hắn, tự mình cảm giác tình huống năng lượng Tự Hải, cũng cẩn thận quan sát trạng thái ý thức của bọn hắn.
Một khi bọn hắn có dấu hiệu thức tỉnh, lập tức tăng cường trấn áp.
Thời gian trôi qua, nét mặt của hắn không có bất kỳ thư giãn gì, ngược lại càng ngày càng khẩn trương.
Lãnh Tuyền đâu?
Vẫn chưa trở lại?
Địa động bên ngoài đã kết thúc, tộc nhân cũng đã sớm báo cáo nói cường địch rút lui, tinh vực quy vị.
Lãnh Tuyền hẳn là trở lại Thiên Nguyên tinh.
Chẳng lẽ thương lượng gì với Thiên Nguyên?
Thương lượng cũng phải có thời gian.
Không sợ nơi này xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
Đột nhiên...
- Rống!!
Gào thét chấn thiên động địa đột nhiên nổ vang, cách địa tầng thật dày, phong ấn thì phong ấn vẫn như cũ vang vọng bí cảnh.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ đều căng cứng, ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng càng không tự chủ được rụt cổ một cái.
Sắc mặt bọn hắn hơi biến đổi, đồng loạt ngẩng đầu.
Xảy ra chuyện gì?
Đây là quái vật gì đang gầm thét, rõ ràng rất xa xôi, nhưng thật giống như trực tiếp nổ tung ở bên tai.
Sâu trong mênh mông Tự Hải, Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh gian nan ngẩng đầu.
Gương mặt bạch cốt sâm sâm treo thịt nát, hốc mắt trống trải đã không có con mắt, chỉ có linh hồn mệt mỏi đang phát tán ra ba động yếu ớt, thúc giục ý thức đã hoảng hốt.
- Hống hống hống hống...
Gào thét như sấm, nổ tung thiên địa, như là toàn bộ Thiên Nguyên tinh vực đều đang lay động, mà càng ngày càng gần, giống như thanh triều biển động sôi trào, hướng về phương hướng Đế Thành tràn ngập đất trời nghiền ép xuống.
- Không tốt!! Trấn cho ta!!
- Đây là bí cảnh, là nơi kiên cố nhất Đế Thành.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Hoàng lão tổ bỗng nhiên biến sắc, điên cuồng thúc giục, đế uy cuồn cuộn, tự phù giống như trận bão lao ra khỏi cơ thể, trùng kích tầng ngoài bên trong bí cảnh, tự mình đóng giữ bí cảnh.
Chương 3358 Dã man trả thù (3)
Bọn người Thần Tôn cùng Thánh Hoàng hít vào từng ngụm khí lạnh, cũng không quan tâm phóng thích tự phù, trùng kích Tự Hải, trấn áp Đại Đế phía dưới.
Nhưng...
Oanh!!
Địa tầng rung chuyển, như là long trời lở đất, ngay sau đó đỉnh đầu sáng lên.
Toàn bộ tổ từ mộ viên liên đới tầng đất đều bị hất bay ra ngoài.
Bọn người Đế Hoàng lão tổ ngẩng đầu nhìn lên trời, ngưng tụ con ngươi, sắc mặt trắng bệch, theo bản năng kêu lên đầy sợ hãi.
Một cái đầu to lớn đang ở phía trên bí cảnh, lớn để cho người ta ngạt thở, lớn để cho người ta sợ hãi, như là một ngụm đã có thể nuốt vào nửa toà đế cung.
- Rống!!
Cự mãng mở ra miệng rộng hơn trăm dặm, bỗng nhiên vọt tới bí cảnh.
Cửa hang bí cảnh đã rất lớn, nhưng ở trước mặt cái đầu kia lại kích cỡ tương đương như một cái bát.
Ầm ầm tiếng vang, miệng rộng va sụp địa tầng, dễ như trở bàn tay hoành hành hơn trăm dặm hướng xuống phía dưới, cả cái đầu đều bao phủ đi vào.
- Ngọa tào! Ta ta ta...
- Là đầu cự mãng kia sao? Là đầu cự mãng xông ra từ bên trong Thiên Mạch tinh sao?
- Sao nó lại ở đây! Sao nó lại ở đây.
Da đầu đám Thần Tôn cùng Thánh Hoàng đều muốn nổ.
Nơi này là Thiên Nguyên tinh.
Nơi này... Mẫu thân nó... Là Thiên Nguyên tinh.
- Gào cái rắm!! Phản kích!!
Đế Hoàng lão tổ cuồng loạn gầm thét, điên cuồng thôi động biển tự phù trong bí cảnh, hội tụ thành triều dâng hủy diệt, xông về miệng cự mãng.
Cự mãng cắn cả khối bí cảnh giam cầm dưới đất, bỗng nhiên rút ra, ngẩng lên trời gầm thét, từng luồng từng luồng Hỗn Độn triều dâng kinh khủng lao nhanh từ toàn thân, như vạn lưu nhập hải, hội tụ yết hầu.
Một tiếng vang thật lớn, Hỗn Độn sôi trào, như tinh hải lao nhanh, giống như sôi trào biển động, liên miên bất tuyệt đụng chạm lấy miệng bí cảnh, tách rời lít nha lít nhít tự phù.
Bên trong Đế Thành đã bị quét thành phế tích, số lượng lớn người sống sót từ trong phế tích leo ra, rung động nhìn đầu cự mãng quay quanh giữa không trung ngẩng đầu lên trời gầm thét.
Có ít người ngất tại chỗ.
Có ít người trực tiếp xụi lơ quỳ ở nơi đó.
- Chịu đựng! Kiên trì...
Đế Hoàng lão tổ cùng bọn người Thần Tôn Thánh Hoàng đều kinh hồn gào thét, điên cuồng thôi động pháp trận, nhưng Tự Hải đầy kiêu ngạo của bọn họ bị Hỗn Độn triều dâng trùng kích vào liên miên tan rã.
- A... Đế Tổ...
- Đế Tổ, cứu ta! Cứu ta a...
- A a a...
Một Thánh Hoàng theo Tự Hải tan rã, bị Hỗn Độn triều dâng bao phủ, ngay sau đó phá toái... Hòa tan... Hài cốt không còn...
Khác Thánh Hoàng ớn lạnh toàn thân, sợ hãi muốn rời khỏi, kết quả... Ầm ầm... Tự Hải toàn diện tan rã, tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn bại lộ trong Hỗn Độn cuồng triều, bị tàn nhẫn tách rời...
- Đại Thiên Đế! Ngươi như thế nào dễ dàng tha thứ bọn hắn giết hại Đế tộc của ngươi...
Đế Hoàng lão tổ khàn giọng gầm thét, đang muốn tức giận giết ra ngoài, cự mãng lại mãnh liệt đong đưa đầu, răng nanh đột nhiên tản ra, Hỗn Độn triều dâng trùng kích vào bí cảnh rộng chừng ba mươi dặm, gào thét mà đi.
Bành!
Bí cảnh bạo động hơn trăm dặm, va sụp tường thành ngoại bộ Đế Thành, nghiền chết số lượng lớn trú quân, lại mãnh liệt bắn ngược, tiếp tục nhấc lên, một trăm dặm... Hai trăm dặm... Ba trăm dặm...
Nương theo tiếng ầm ầm gào thét, đế cung kiên cố nhất bí cảnh bị phá thành mảnh nhỏ, Tự Hải bên trong như hồng lưu vỡ đê, sôi trào năng lượng cuồn cuộn, tuôn trào ra bốn phương tám hướng.
Đám Thần Tôn cùng Thánh Hoàng bị chấn động thất điên bát đảo cũng theo bí cảnh phá toái mà chật vật bay ra ngoài.
Nhưng...
Không chờ bọn hắn ổn định, đầu đột nhiên lọt vào trọng kích, thân thể đang nhấc lên cưỡng bức định ở nơi đó.
Khương Thương, Tinh Linh Đế Quân, Ngu Chính Uyên, và một đám người từ trên trời giáng xuống, nhao nhao dùng chân dẫm lên bọn trên đầu hắn.
Bọn người Thánh Hoàng cùng Thần Tôn cao ngạo lúc này vùi đầu vào trong hỗ đất.
- Oa a a...
Hắc Ma Đế Quân gầm thét đánh tới Đế Hoàng lão tổ.
Sát khí ngập trời, ma khí cuồn cuộn.
Cứng rắn chiến khu của Hắc Ma Đế Quân tiếp nhận thiên uy vô tận, bạo phát ra hủy diệt bạo kích khủng bố tuyệt luân.
Bành!! Răng rắc!!
Nắm đấm to lớn rắn rắn chắc chắc đánh vào khuôn mặt già nua tang thương của Đế Hoàng lão tổ.
Gương mặt lõm vào, da thịt nổi sóng chập trùng, theo đầu mãnh liệt đong đưa, răng hòa với nước bọt phun tung toé mà ra.
Ngay sau đó, trọng quyền Hắc Ma bộc phát ra thiên uy tuyệt thế, không thua gì lôi kiếp kinh khủng, che mất đầu Đế Hoàng lão tổ.
Cái cổ Đế Hoàng lão tổ gãy đoạn tại chỗ, thân thể nhanh chóng sôi trào bay ra ngoài.
- Rống! Hống hống hống!
Hắc Ma Đế Quân dã man gào thét, cuồng bạo bước lên, trọng quyền giống như trận bão lít nha lít nhít rơi trên người Đế Hoàng lão tổ.
Đế Hoàng lão tổ liên tiếp nhấc lên, tiếp tục trọng thương.
Cơ hồ trong nháy mắt, bạo kích hơn ba trăm quyền, tháo chạy hơn ba ngàn dặm.
Hắc Ma Đế Quân không ngừng tấn công, bạo kích Đế Hoàng lão tổ, quét ngang năm ngàn dặm... Tám ngàn dặm... Một vạn dặm...
Cuồng đánh!
Cuồng ngược!
Bọn hắn vượt qua mênh mông hoang dã, xuyên qua mênh mông rừng rậm, phá toái vũng bùn hồ chiểu, bay vọt thành trấn, tiến đụng vào Thánh tộc, Hoàng tộc, lưu lại khe rãnh rộng chừng hơn trăm dặm, kéo dài năm vạn dặm, cũng lưu lại yêu thú cùng con dân từ rung động đến hoảng hốt.
Ngay cả hoàng tộc cao ngạo đều đứng trong phế tích, mờ mịt nhìn hai bóng người trong nháy mắt biến mất.
Thẳng đến sau năm vạn dặm, bị Đế Hoàng lão tổ bạo tẩu hơn bảy ngàn quyền, rốt cuộc cũng xem như thong thả lại sức, chiến khu rách mướp phun trào vô tận sinh cơ, bộc phát ra tự phù kinh khủng, dẫn động lôi kiếp tràn ngập đất trời.
Nhưng...
Hắc Ma Đế Quân đâu sợ lôi kiếp?
Chiến khu thẳng tắp ngập trời chiến ý, nhấc lên thế công cuồng bạo; tuyệt thế thiên uy như tay Thiên Đế, Trấn Áp dân chúng vạn vật; Vạn Đạo pháp tắc càng như lôi đình đi nhanh, bạo kích bốn phương tám hướng.
Đế Hoàng lão tổ bộc phát toàn diện giống như hồi quang phản chiếu, trong lúc thoáng qua lần nữa bị nghiền ép.
Bành bành bành...
Cuồng đánh! Cuồng ngược!
Sáu vạn dặm... Bảy vạn dặm... Tám vạn dặm...
Chương 3359 Dã man trả thù (4)
Trong phế tích bí cảnh, Đông Hoàng Như Ảnh cùng Kiều Vô Hối gục ở chỗ này, toàn thân bò đầy xiềng xích tự phù giống như mạng nhện, toàn thân rách rưới, bạch cốt treo thịt nát, tương tự như đầu lâu.
- Các ngươi chịu khổ.
- Chúng ta... Về nhà...
Thiên Hậu giơ cao ánh sáng Cứu Thục, làm dịu nổi đau đớn của bọn hắn, để bọn hắn tạm thời lâm vào mộng cảnh.
Ý chí Đông Hoàng Như Ảnh cùng Kiều Vô Hối đau khổ kiên trì rốt cuộc cũng tan rã, ý thức trời đất quay cuồng, lâm vào trong mộng cảnh tươi đẹp.
- Giết!!
Thiên Hậu thu hồi quyền trượng, âm thanh lạnh lùng như trời đông giá rét giáng lâm, tràn ngập Đế Thành.
- Rống!!
Hỗn Độn Cự Mãng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, phát ra gào thét đinh tai nhức óc, mười tám cánh thịt cuồng liệt chấn kích, hình thành mười tám cỗ gió lốc tuyệt thế kinh khủng, như Thần Ma tàn phá bừa bãi, cuồn cuộn Đế Thành.
Đế Thành cường đại nguy nga rộng rãi, đại biểu cho đế quốc trước mặt gió lốc tính hủy diệt, bị tách rời thất linh bát lạc.
- Giết!!
Khương Thương đạp vỡ đầu Thần Tôn dưới chân vang lên tiếng tạch tạch, bay thẳng lên trời, lao thẳng đến cường giả Đế hoàng tộc chưa tỉnh hồn.
Ngu Chính Uyên, Khương Diễm mấy người không chút khách khí, triển khai đồ sát tàn nhẫn đối với Đế Hoàng tộc truyền thừa mấy chục vạn năm.
Đế cung tràn ngập khí tức tôn quý rất nhanh biến thành Địa Ngục.
Đối mặt với Thần Ma cường hãn, thậm chí là Đế Quân, sự chống cự của bọn hắn cơ hồ không có chút ý nghĩa nào.
- Đại Thiên Đế! Cứu chúng ta!
- Đại Thiên Đế... Đại Thiên Đế...
- Thiên Nguyên Đại Thiên Đế, chúng ta là Đế tộc của ngài, ngài không thể nào khoanh tay đứng nhìn.
Đế Hoàng tộc kêu rên tuyệt vọng, thê lương tê khiếu.
Bọn hắn không rõ, bọn cường giả kinh khủng này làm sao lại không chút kiêng kỵ xuất hiện ở Thiên Nguyên tinh.
Nơi này chính là hạch tâm Thiên Nguyên tinh vực, càng là thân thể của Thiên Nguyên Đại Thiên Đế.
Chẳng lẽ Thiên Nguyên Đại Thiên Đế cho đi?
Vì sao?
Vì sao!
Chẳng lẽ Đại Thiên Đế từ bỏ Đế Hoàng tộc bọn hắn?
Đây là Đại Thiên Đế thỏa hiệp vị Thiên Đế thần bí kia sao?
Đại Thiên Đế không sợ đắc tội Thương Thiên Chúa Tể sao?
Đồ sát tàn nhẫn kéo dài nửa ngày.
Người đế cung sống sót không đến một phần mười, toàn bộ co quắp trong phế tích, trong thi hài, run lẩy bẩy nhìn qua đám đồ tể kinh khủng.
Đưa nhìn khắp toàn bộ Đế Thành, khắp nơi đều là đổ nát thê lương, không có một chỗ công trình kiến trúc hoàn chỉnh.
Bọn người Khương Diễm dạo bước các nơi đế cung cùng Đế Thành, lật tung địa tầng, lột ra bí cảnh, tùy ý lùng bắt lấy tất cả tài nguyên.
Cho dù một cây linh thảo, đều không lưu lại cho bọn hắn.
Cho dù một kiện vũ khí, cũng không buông tha.
Cường giả bên trong Đế Hoàng tộc cùng Đế Thành hoảng sợ nhìn một màn này, nhưng không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm ngăn trở.
Giờ khắc này, bọn hắn đều cảm nhận được sợ hãi trước đó chưa từng có cùng giá lạnh, một loại tuyệt vọng chưa bao giờ có —— vứt bỏ.
Bọn hắn bị thế giới từ bỏ.
Bọn hắn bị Thiên Đế từ bỏ.
Nơi này đã từng là nơi phồn hoa nhất Thiên Nguyên, giờ phút này lại là nơi bi thảm nhất.
Cường thịnh cùng rách nát, vậy mà trong vòng nửa ngày ngắn ngủi hoàn thành chuyển biến.
Sự kiêu ngạo của bọn họ, không chịu được một kích như vậy.
Bọn hắn cường đại, suy nhược đáng thương như vậy.
- Bành...
Một cỗ ma uy từ trên trời giáng xuống, đạp tan phế tích, xuất hiện ở sâu trong đế cung.
Toàn thân Hắc Ma Đế Quân khuấy động khí tức bạo ngược, tiện tay ném ra Đế Hoàng lão tổ đã hấp hối.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ rách rưới, xương cốt cơ hồ từng tấc xương thốn liệt, không có một chút hoàn chỉnh, ném ở nơi đó cơ hồ giống như bãy thịt nhão.
- Lão già, hảo hảo hưởng thụ quãng đời còn lại của ngươi.
Thiên Hậu giơ lên Cứu Thục Quyền Trượng, rơi xuống trên đầu đã vỡ vụn của Đế Hoàng lão tổ:
- Chỉ mong ngươi có thể nuốt trôi, ngủ cho ngon.
- Thương Thiên... Sẽ không... Tha... Các ngươi...
Đế Hoàng lão tổ mập mờ nói nhỏ.
- Chúng ta đang chờ hắn đi tìm cái chết.
Thiên Hậu giơ lên quyền trượng:
- Đi Thiên Mạch tinh, đồ Thái Thượng Đế tộc.
Hỗn Độn Cự Mãng đong đưa thân thể ngàn dặm, chở được tất cả mọi người, nhấc lên cuồn cuộn cuồng phong, xông về Thiên Mạch tinh bên ngoài ngàn vạn dặm.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ dâng lên cường quang chói mắt, diễn biến ra phù chữ 'Sinh', tu dưỡng thân thể rách rưới.
Hồi lâu...
Hắn gian nan chống thân thể lên, nhìn đế cung xung quanh bừa bộn rách nát, thi hài máu tươi khắp nơi trên đất, tức giận đến toàn thân đều đang run rẩy.
- Thiên Nguyên, ta xxx nhà ngươi...
Đế Hoàng lão tổ trùng thiên giận dữ, giận chỉ bầu trời.
- Ở đây.
Một tiếng nói phiêu miểu trống rỗng đột nhiên xuất hiện phía sau hắn.
Trong lòng Đế Hoàng lão tổ run rẩy, gào thét đến miệng cưỡng bức ngừng lại.
Thiên Nguyên Đại Thiên Đế hiện ra hư ảnh mơ hồ, đang nhìn đế cung sụp đổ xung quanh cùng Đế Thành thảm liệt.
Đế Hoàng lão tổ cố nén tức giận cùng không hiểu, hạ thấp thân phận hành lễ, sau đó cắn răng hỏi:
- Đại Thiên Đế, vì sao?
Hư ảnh Thiên Nguyên Đại Thiên Đế phiêu miểu mông lung, như thật như ảo, hành tẩu ở giữa gạch ngói vụn hài cốt:
- Chủ nhân viên tinh cầu này là ai?
- Là ngài.
- Chủ nhân của ngươi ai?
- Là...
- Là ai?
- Là... ÂÀn... Là...
- Đế Hoàng tộc hẳn là thận trọng suy nghĩ một chút.
Trên trán Đế Hoàng lão tổ dần dần chảy ra mồ hôi lạnh, há to miệng, lại nói không ra lời.
Mặc dù bọn hắn ở Thiên Nguyên tinh, nhưng Đế Hoàng tộc bọn hắn từ khai sáng đến kéo dài, đều nhờ vào Thương Thiên Chúa Tể đến đỡ. Mà địa vị cùng thực lực bây giờ Thương Thiên càng làm cho bọn hắn cảm thấy kiêu ngạo cùng tự hào, cho nên bọn hắn chân chính lòng cảm mến không phải Thiên Nguyên, mà là Thương Thiên.
Thiên Nguyên Đại Thiên Đế đi tới phía trước tổ từ rơi xuống sau khi bị tung bay:
- Trải qua một nạn này, không biết Đế Hoàng tộc còn có thể khôi phục lại huy hoàng đã từng hay không, đáng tiếc chư vị tổ tông Đế Hoàng cố gắng bên trong tám trăm ngàn năm.
Chương 3360 Các cục thay đổi
Đế Hoàng lão tổ run rẩy trong lòng, trước đã hiểu thâm ý trong lời Thiên Nguyên nói.
Đây là Thiên Nguyên đang suy nghĩ có để cho Đế Hoàng tộc trở lại đỉnh phong hay không, thậm chí đang suy nghĩ có để cho Đế Hoàng tộc tiếp tục làm Đế tộc hay không.
Mặc dù chủ nhân phía sau bọn hắn là Thương Thiên, Thiên Nguyên sẽ không tùy tiện trực tiếp hủy diệt, càng sẽ không cưỡng ép can thiệp Đế Hoàng tộc phát triển. Nhưng, trận kiếp nạn đột nhiên xuất hiện này trọng thương Đế Hoàng tộc, Thiên Nguyên không cần trực tiếp làm cái gì, chỉ cần lạnh nhạt đối đãi, bỏ mặc, Đế tộc khác đều có thể sẽ bắt lấy cơ hội đặc thù này, đối khởi xướng khiêu khích cùng xâm lấn thanh thế thật lớn đối với Đế Hoàng tộc.
Dù sao, Đế Hoàng tộc ỷ vào bối cảnh Thương Thiên Chúa Tể, tộc bí mật liên hệ cùng Thái Thượng Đế tộc cùng Chí Tôn Đế, bình thường làm việc hơi có vẻ cường thế bá đạo, liên quan cũng không tính hòa thuận với các Đế tộc khác.
Đế Hoàng tộc có thể chống đỡ được tự nhiên tốt nhất, gánh không được...
Đế Hoàng lão tổ âm thầm giật mình.
Nếu Thiên Nguyên từ bỏ nơi này, Thái Thượng Đế tộc cùng Chí Tôn Đế tộc có khả năng lọt vào xâm lấn cùng trọng thương.
Tam đại Đế tộc bọn hắn đều đứng trước nguy cơ, cũng sẽ không thể lại cùng ủng hộ hai bên.
Mà viện quân của Thương Thiên trong thời gian ngắn chỉ sợ không thể nào tới đây.
- Đại Thiên Đế, ta...
Mặt mũi Đế Hoàng lão tổ trắng bệch.
- Suy nghĩ thật kỹ, không nôn nóng.
Thân ảnh Thiên Nguyên Đại Thiên Đế phiêu miểu dần dần mông lung, hoàn toàn biến mất.
Hắn xác thực cố kỵ địa vị Thương Thiên tại vũ trụ, cho nên từ đầu đến cuối đều là tư thái bỏ mặc, mặc cho Đế tộc cường hãn này thống ngự mười vạn dặm cương vực, hai mươi tỷ con dân.
Kỳ thật hắn có thể tiếp nhận những Thiên Đế cùng các Chúa Tể tinh cầu khác thiết trí phân bộ ở chỗ này, dù sao cũng là mở ra tinh vực, hải nạp bách xuyên. Cũng chính là bởi vì nơi này tồn tại rất nhiều phân bộ Thiên Đế cùng Chúa Tể, để thế cục Thiên Nguyên tinh vực trở nên vô cùng phức tạp, không có người nào dám hủy nơi này.
Nhưng, trực tiếp bố trí ba cái siêu cấp Đế tộc giống như Thương Thiên thế này, vẫn là một người duy nhất. Mà, ba Đế tộc ở giữa bù đắp nhau, bí mật hợp tác, kéo dài cường thịnh phát triển, đến bây giờ đã cực kỳ cường đại, còn bí mật nắm trong tay rất nhiều Thần tộc cùng thương hội.
Hắn vô cùng để ý, nhưng không có lấy cớ thích hợp, thực sự không tiện cưỡng ép can thiệp.
Nếu không không chỉ có Thương Thiên tức giận, Thiên Đế cùng Chúa Tể những tinh cầu khác đều có thể hoài nghi, có phải Thiên Nguyên thay đổi thái độ hay không, lập tức rút về phân bộ của mình. Như thế này địa vị cùng lực ảnh hưởng Thiên Nguyên tinh chỉ sợ cũng sẽ gặp phải chất vấn nghiêm trọng.
Bây giờ, không thể nghi ngờ là một cơ hội tuyệt hảo.
Hắn có thể mượn dùng ta của viên Thiên Đế tinh cầu kia, trọng thương tam đại Đế tộc, sau đó lợi dụng quá trình tam đại Đế tộc trùng kiến, triển khai thẩm thấu cùng khống chế.
Trước khi Hỗn Độn Cự Mãng rời khỏi Thiên Nguyên tinh, sôi trào một lát trong Hỗn Độn hư không, tìm được tòa Thiên Nguyên cung điện thần bí, hạ xuống số lượng lớn Linh Bảo, tinh thạch, di hài.
Đây là tẩy sạch tài phú đế cung cùng Đế Thành sưu tập.
Tài phú cùng tài nguyên Đế Hoàng tộc tích lũy tám trăm ngàn năm, toàn bộ đều bị cuốn đi.
Cường tộc thương hội bên trong Đế Thành góp nhặt tài nguyên, một kiện không để thừa.
Dựa theo Khương Phàm cùng Thiên Nguyên thương lượng, phân chia năm năm.
Thiên Nguyên đệ nhất đế quốc, huy hoàng tám trăm ngàn năm cường thịnh phát triển, tài phú cùng tài nguyên tuyệt đối là khủng bố.
Cho dù là Thiên Nguyên Đại Thiên Đế đều thèm nhỏ dãi không thôi.
Mặc kệ dùng để tẩm bổ mình, hay để đỡ hắn những Đế tộc lệ thuộc trực tiếp kia đều rất không tệ.
Hỗn Độn Cự Mãng huy động mười tám cánh thịt, nhấc lên cuồng phong thao thao bất tuyệt, rời khỏi Thiên Nguyên tinh, xông về Thiên Mạch tinh.
Thái Thượng Đế tộc, một trong tam đại Đế tộc toàn tinh vực.
Nơi này là vùng đất triều thánh của Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư.
Nơi này hội tụ Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư cấp cao nhất toàn tinh vực.
Nơi này nắm trong tay tiêu thụ một phần năm đan dược và binh khí toàn tinh vực.
Nơi này cam đoan quy luật truyền kỳ ngàn năm luyện tạo một viên thần đan, ngàn năm rèn đúc một kiện Thần Binh, càng làm cho cường tộc toàn tinh vực phụng nơi này làm thần đàn.
Nhưng, chính là một nơi có địa vị chí cao vô thượng, ảnh hưởng đến toàn tinh vực phát triển như vậy giờ phút này lại bị Thiên Nguyên tàn nhẫn 'Từ bỏ'.
Khi Hỗn Độn Cự Mãng chở Thiên Hậu và các Đại Đế cùng Thần Ma giáng lâm Thái Thượng Đế tộc, Thái Thượng Đế tộc lập tức lâm vào khủng hoảng.
Bọn hắn thất kinh thôi động pháp trận.
Nhưng, vạn ức dân chúng toàn tinh vực tôn sùng nơi này dài đến mấy chục vạn năm đã để nơi này trở thành tuyệt đối tịnh thổ, từ đầu đến cuối cũng chưa từng xảy ra nguy hiểm, càng không có gặp phải qua uy hiếp gì.
Cứ việc bên trong Thái Thượng Đế tộc có bảo vệ giả, cũng có pháp trận, nhưng đứng trước tuyệt vọng như vậy giáng lâm, bọn hắn phản kích cùng giãy dụa lộ ra non nớt vô lực.
Bọn hắn cuồng loạn la lên Thiên Nguyên.
Nhưng, Thiên Nguyên chỉ lạnh lùng nhìn đồ sát phía dưới, không có bất kỳ cái thương hại và viện trợ.
- Giết cho ta!!
- Mang ra Hồng Hoang Thiên Long cùng Huyền Vũ!
- Tìm kiếm di cốt Hồng Võ Đế Quân đi ra cho ta.
Thiên Hậu lạnh lùng ra sát lệnh vang vọng dãy núi, như hàn phong lạnh thấu xương, hồi hộp tất cả người canh giữ.
- Hống hống hống hống...
Hỗn Độn Cự Mãng hoành hành năm trăm dặm Thái Thượng bí cảnh, phá hủy tất cả hỏa diễm, thôn phệ lấy tất cả Dược sơn, không chút kiêng kỵ hoành hành tạo thành tử vong kinh khủng.
Số lượng lớn Luyện Đan sư cùng Luyện Binh sư chết thảm ở trong tấn công mạnh giống như thiên băng địa liệt.
Bình luận facebook