• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (2 Viewers)

  • Chương 3401-3405

Chương 3401 Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (1)

- Hại chúng ta lo lắng vô ích lâu như vậy.

Thâm Uyên Ma Tổ chậm rãi gật đầu.

Năng lượng tự nhiên trong thế giới này vô cùng cường đại, biển dung nham trong địa tầng không chỉ có quy mô khổng lồ, năng lượng khẳng định mạnh hơn, tiến vào nơi đó, chẳng khác nào đứng ở thế bất bại.

- Ta đã biết Liệt Ngục Ma Tổ có thể chống đỡ được, lúc ấy rời khỏi, chủ yếu là tìm kiếm sự giúp đỡ, đến vây bắt tên điên kia.

Kim Nguyệt Đế Tổ cởi mở cười nói.

Các tộc Thần Ma cũng hơi nhíu mày, lời này thật không biết xấu hổ mà.

Rõ ràng chính là chạy trốn.

Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ đều nặng nề hừ một tiếng, vô cùng không khách khí.

Làm Đế tộc tại Thiên Nguyên chủ tinh, bọn hắn tự nhiên có cảm giác ưu việt.

Thiên Nguyên chủ tinh không chỉ là Thiên tinh cầu Đế cấp, cao hơn năm tinh cầu khác một cấp bậc, càng là bởi vì bọn hắn trực thuộc Đại Thiên Đế, bình thường nhận không ít chiếu cố và bồi dưỡng.

Bất luận thân phận hay thực lực đều cao hơn một đoạn so với những tinh cầu khác.

Kim Nguyệt Đế Tổ cũng không xấu hổ, ai bảo mình chạy thật chứ.

Nhưng không xấu hổ thì xấu hổ, hắn thật sự là cảm thấy rất uất ức!!

Bí thuật của Kim Nguyệt Đế Tổ là bí thuật bá đạo lại càng tà ác hơn, danh chấn Thiên Nguyên tinh vực, cơ hồ không có người nào không coi trọng, nhưng... thời điểm đối mặt với tên điên kia, cơ hồ hoàn toàn mất đi hiệu lực!

Trong thân thể tên hỗn đản kia căn bản cũng không phải là huyết dịch, mà là năng lượng đặc thù nào đó.

- Chúng ta là chờ Liệt Ngục Ma Tổ tự mình phản kích, hay là bây giờ liền vây bắt người điên kia?

Thâm Uyên Ma Tổ ngọ nguậy cơ thể to béo, rất muốn làm rõ ràng tên điên kia rốt cuộc là cái thể chất gì, sao lại có thể hóa giải sát chiêu của hắn.

- Chờ Liệt Ngục Ma Tổ chủ động phản kích.

Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ trăm miệng một lời.

Không phải bọn hắn e ngại tên điên kia, mà là bận tâm mặt mũi Liệt Ngục Ma Tổ, càng tin tưởng Liệt Ngục Ma Tổ đang khôi phục, cũng đang tích góp sát chiêu kinh khủng.

Các Ma tộc Liệt Ngục đều biểu thị đồng ý.

Bọn hắn đứng trên chiến thuyền, cao ngạo nâng cao cơ thể, đang mong đợi Đế Tổ cuồng nuốt dung nham trong lòng đất tinh cầu cấp Chúa Tể, diễn biến ra sát chiêu cực hàn rung động tuyệt luân.

Hiện ra một chút phong thái tuyệt thế.

Chấn nhiếp Đế tộc khác một chút.

Cứ như vậy...

Bọn hắn phát hiện mục tiêu, lại yên tĩnh trở lại.

Sâu trong địa tầng, Tần Diễm đang thao thao bất tuyệt nuốt luyện lấy Đại Địa Mẫu Khí nồng đậm, tiến hành trấn áp sau cùng đối với Liệt Ngục Ma Tổ.

Liệt Ngục Ma Tổ vùng vẫy giãy chết, thê lương kêu rên, không ngừng phát ra tiếng gào thét hùng hậu.

Khi thì cầu xin tha thứ.

Khi thì hô hoán Thiên Nguyên.

Cũng gầm thét tộc nhân tranh thủ thời gian dẫn đầu Đế Tổ khác đến nghĩ cách cứu viện.

- Sao bọn hắn không ra tay?

Đại hỏa cuồn cuộn trong rừng rậm, Đông Hoàng Thiên Du đang lúc ăn linh quả, nhìn qua chiến thuyền chiếm cứ trên bầu trời xa xa.

- Bị thực lực của Tần Diễm dọa sợ rồi chăng, hẳn là đang chờ đợi Đế tộc khác tới.

Hai tay Giới Chủ cũng không có nhàn rỗi, không ngừng lật ra nhiều loại linh quả từ trong vật chứa không gian.

- Thiên Nguyên Đế tộc cũng chỉ là như vậy.

Đông Hoàng Thiên Du khẽ nói.

- An nhàn quen thuộc quá lâu. Thiên Nguyên tinh vực có địa vị đặc thù, không có người nào dám đến nơi đó làm càn, bình thường đều là Thần Linh ra ngoài hành động, Đế Tổ phụ trách trấn thủ.

- Thần Linh của bọn hắn hẳn là rất có huyết tính, nhưng Đế Tổ... Chính là mạnh mà thôi.

Giới Chủ đột nhiên dừng lại, kỳ quái nhìn linh quả trong tay.

- Đây là cái gì?

Đông Hoàng Thiên Du liếc mắt:

- Tiểu vương bát?

Linh quả trong tay Giới Chủ vậy mà giống như một con rùa đen tinh điêu tế trác, tỏa ra tầng tầng vầng sáng, nhìn rất không tầm thường.

- Không dám ăn, cho Thiết Long.

Đông Hoàng Thiên Du ra hiệu Thiết Long cổ thụ đi đoạt.

Giới Chủ không đợi Thiết Long cổ thụ vung chạc cây lên thì đã há mồm nuốt xuống.

- Thật keo kiệt!

Đông Hoàng Thiên Du trợn mắt trừng một cái, nói:

- Ngươi đó, từ đầu đến cuối không có bày ngay ngắn vị trí của mình. Theo lý thuyết, tiềm lực của ngươi rất lớn, đáng để Khương Phàm bồi dưỡng. Kết quả đây, hắn để ý đến ngươi sao?

Sau khi Giới Chủ nuốt vào linh quả bỗng nhiên cảm giác không ổn, tranh thủ thời gian xếp bằng ở trên tảng đá, toàn lực luyện hóa năng lượng bạo động.

- Ta không cần chiếu cố đặc thù.

Đông Hoàng Thiên Du hừ một tiếng:

- Thế nhưng ngươi là Vạn Đạo Thần Thụ, có thể thông qua thôn phệ giống loài, cướp đoạt huyết mạch, diễn luyện ra bí thuật.

- Từ tiềm lực của ngươi đến xem, ngươi không phụ cái danh Vạn Đạo. Nhưng trên thực tế thì sao? Bí thuật ngươi diễn luyện ra, kém xa một phần ba bí thuật chân chính, ngươi càng không có dung hội xuyên suốt sự phức tạp trong bí thuật, chỉ là đơn giản dừng lại tại 'sẽ' mà thôi.

- Ngươi chờ mong thăng hoa cực hạn, chờ mong bước lên Đế cấp, nhưng ngươi có nghĩ tới không, kẻ thật sự chế ước ngươi là ai? Là thôn phệ còn chưa đủ à? Là tích tụ năng lượng còn chưa đủ à?

- Không phải!! Đều không phải như thế!! Ngươi thuộc về cấm kỵ!! Ngươi có thể từ Thánh Thụ, phá vỡ mà vào Thần Thụ, đã là trường hợp đặc biệt, còn vọng tưởng tiến đến Đế cảnh, chân chính khống chế Vạn Đạo thiên hạ?

Giới Chủ khẽ nhíu mày, đột nhiên giống như đốn ngộ ra cái gì, nhưng năng lượng cuồn cuộn trong thân thể quá mạnh, để hắn không thể không tập trung lực chú ý, trấn áp luyện hóa.

Viên linh quả này, giống như là nuốt một tôn Chân Thần.

Đông Hoàng Thiên Du nói:

- Ngươi thắng được niềm tin của Khương Phàm, mới là biện pháp duy nhất giải trừ cấm kỵ. Ngươi không chiếm được sự tán thành của Khương Phàm, vĩnh viễn dẫn không đến thiên kiếp.

- Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới, ngươi rất giống với Hắc Ma Đế Quân? Hắc Ma là Thiên Nô, có thể mượn dùng Vạn Đạo pháp tắc. Trên lý luận nếu như ngươi xưng đế, cũng là muốn khống chế Vạn Đạo pháp tắc.
Chương 3402 Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (2)

- Ngươi và Hắc Ma, đụng hình. Đệ đệ của ta ơi. Ngươi có thể có, cũng có thể không. Ngươi có thể dùng, cũng không thể dùng.

Cũng không biết là nhận lấy xúc động thật, hay là do năng lượng trong linh quả quá mạnh, Giới Chủ càng nhăn chặt lông mày, thể hiện càng trở nên đau đớn lên.

Đông Hoàng Thiên Du nói đến nghiện:

- Kỳ thật, trong mắt của ta, Khương Phàm vẫn rất cần ngươi. Ngươi tưởng tượng xem, nếu như một gốc siêu cấp Đế Thụ có thể mượn dẫn Vạn Đạo pháp tắc cắm đến Đế Thành của hắn, chẳng phải là tạo thành hệ thống phòng ngự hoàn chỉnh cho Đế Thành?

- Cái kia so bất cứ thứ gì đều có tác dụng uy hiếp! Nếu như Khương Phàm giải trừ cấm kỵ của ngươi, bồi dưỡng ngươi đến tiếp quản Vạn Đạo Đế cảnh, còn có thể hình thành chấn nhiếp đối với Hắc Ma Đế tộc, để bọn hắn không đến mức phách lối quá độ.

- Chỉ tiếc, ngươi quá đề cao bản thân, quá kiêu ngạo. Theo ta thấy, cao ngạo là không sai, nhưng ngươi không cần thiết cao ngạo đối với thế giới.

- Trước kia, cúi đầu rất khuất nhục đối với Khương Phàm, nhưng bây giờ, không mất mặt.

Nói đến đây, Đông Hoàng Thiên Du đột nhiên nói:

- Ngươi tin hay không, Khương Phàm đưa ra ngươi ngoài, để cho ngươi bồi tiếp ta, là khảo nghiệm ngươi? Nếu như ngươi chiếu cố tốt ta, ta trở về tùy tiện nói tốt vài câu, cấm kỵ của ngươi sẽ được tháo ngay lập tức!

Giới Chủ cưỡng ép luyện hóa linh quả, đáy mắt có chút khép mở lại loé lên ánh mắt khác.

Giải trừ cấm kỵ?

Tiếp dẫn Vạn Đạo pháp tắc?

Thỏa hiệp với Khương Phàm sao??

Nếu quả thật muốn thông qua thỏa hiệp đạt được uy lực Vạn Đạo, vì sao không trực tiếp thỏa hiệp tại tinh cầu Chúa Tể này?

Nếu như hắn đạt được uy lực Vạn Đạo nơi này, chẳng phải là có thể thu được thực lực càng kinh khủng?

Đúng vào lúc này, địa tầng nơi xa đột nhiên lay động kịch liệt, đại địa nứt ra, bụi mù ngập trời.

Rừng rậm đang cháy hừng hực đều bị bụi mù bao phủ, mảng lớn mảng lớn dập tắt.

Tần Diễm đè Liệt Ngục Ma Tổ lại, từ trong địa tầng vọt ra.

- Hắn đi ra!!

- Hắn là chờ đã không kịp, từ bỏ, hay là phát giác được Liệt Ngục Ma Tổ mạnh lên, chuẩn bị chạy trốn?

- Ngươi mặc kệ hắn! Vây khốn hắn đi!

- Vây khốn hắn, chờ Liệt Ngục Ma Tổ đi ra, tự tay giải quyết.

Bốn vị Đế Tổ đồng thời bay lên không, phóng thích đế uy mênh mông, ép về phía Tần Diễm.

- Lại tới?

Tần Diễm mang theo tư thái hình người đứng trong phế tích, ngực bụng nhấc lên, ợ một cái thật dài đối với các chiến thuyền trên bầu trời, bên trong một cái ợ này lại tràn đầy khí tức cực âm cực hàn.

- Hương vị của Liệt Ngục Ma Tổ... Không tệ...

Tần Diễm cố ý làm cái tư thế xỉa răng, nhe răng cười với đám người trên bầu trời.

Bốn vị Đế Tổ đang phân tán bỗng cảm giác không ổn.

- Đế Tổ của chúng ta đâu!!

Các cường giả của Liệt Ngục Ma tộc khống chế chiến thuyền, vọt tới phía trước, nhao nhao căm tức nhìn Tần Diễm.

- Ngươi đoán xem??

Tần Diễm vỗ vỗ cái bụng, phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc.

- Ta đoán không được, hắn ở đâu!!

Liệt Ngục Ma tộc càng thêm bất an.

- Ta đều muốn thả hắn đi, kết quả hắn một đầu đâm vào trong bụng của ta, không có cách nào khác, ta chỉ có thể luyện.

Tần Diễm nhún nhún vai, lắc lắc đầu, nổ bắn ra trời cao, xuất hiện ở độ cao ngang với bốn vị Đế Tổ.

- Đánh rắm!!

Các cường giả Liệt Ngục Ma tộc khống chế chiến thuyền, xông về cửa hang ở xa xa, đón lấy dung nham dâng trào phóng tới địa tầng, tìm kiếm Đế Tổ của bọn hắn.

- Tiếp tục đánh? Là từng tên đi lên, hay là cùng tiến lên đây?

Tần Diễm quét ánh mắt về Kim Nguyệt Đế Tổ, thổi một cái huýt sáo vang dội:

- Cái tên ngu xuẩn kia, ngươi còn ở đây! Ngươi rõ ràng không tổn thương được ta, còn dám đi theo tham gia náo nhiệt. Trong đầu ngươi là có hố, hay là cái hố dài quá đầu? Nếu ngươi đã chấp nhất như thế, ta không thành toàn cho ngươi, đều có lỗi với ngươi!

Kim Nguyệt Đế Tổ kinh sợ lui hai bước, ánh mắt lấp lóe, lại không chần chờ, quả quyết lui về chiến thuyền, mang theo hai đại Thần tộc rút lui.

Lại chạy?

Mặt Huyết Nguyệt Thần tộc cùng Lam Nguyệt Thần tộc đều nóng bỏng, nhưng Đế Tổ đã chạy, bọn hắn ở lại chỉ có thể chờ chết.

- Ha ha, ha ha, ha ha ha... Kim Bì lão tặc, trốn thật xa cho ta, lại để cho ta nhìn thấy ngươi một lần nữa, ta luyện sống ngươi!!

Tần Diễm tùy tiện cười to, điên cuồng cùng phách lối đến cực điểm, nhưng mấy giây ngắn ngủi, nụ cười chợt dừng lại, sát khí cuồng liệt cuồn cuộn ra khắp nơi, hắn đánh rách tả tơi không gian, vung lên Huyền Hoàng trọng quyền, sát bôn Thâm Uyên Ma Tổ.

- Con rệp, mẫu thân nó, ngươi đánh lén gia gia ta hai lần! Hôm nay, ngươi không đi được!!

- Ngăn hắn lại!!

Ma khí toàn thân Thâm Uyên Ma Tổ như cuồng triều tụ tập, khí tức kịch liệt suy yếu, nhưng ma khí trong thân thể như tuyệt thế luyện lô, đang tầng tầng lớp lớp áp chế.

Quy mô từ đại dương mênh mông đến kích cỡ hồ nước, lại đến dòng suối, lại đến một thanh ngân châm.

Áp chế kinh khủng hoàn thành trong vài phút ngắn ngủi.

Một siêu cấp sát khí được cường giả Đế cấp ngưng luyện toàn bộ ma khí, thành hình trong thân thể hắn.

Một kích này, đủ để trọng thương Đế Tổ!!

Một kích này, đủ để chấn nhiếp tất cả Đế Tổ của Thiên Nguyên tinh vực!

Nhưng tại thời khắc này, Thâm Uyên Ma Tổ cảm nhận được sự khẩn trương trước nay chưa từng có!

- Cuồng ngạo! Dám khiêu khích Thiên Nguyên tinh vực như thế, ngươi vẫn là kẻ đầu tiên!

Không gian xung quanh Hỗn Thế Đế Tổ cuồn cuộn mãnh liệt, thiên địa vạn vật đều như là rối loạn ở xung quanh hắn, hắn ngược dòng không gian, chặn lại được trước mặt Tần Diễm.

Từng luồng từng luồng năng lượng cực hạn cuồn cuộn từ toàn thân, hội tụ ở cánh tay phải.

Răng rắc!!

Một quyền tuôn ra, đất trời phá toái.

Một loại cực hạn ảo diệu, tràn ngập ý chí bất diệt, loạn pháp đại độ, tại trong chớp mắt, phá toái hết thảy pháp tắc cùng áo nghĩa.
Chương 3403 Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (3)

Giữa thế gian rộng lớn, trong rừng rậm vô hạn, thậm chí pháp tắc thế giới Chúa Tể, đều nhận trùng kích kịch liệt.

Tần Diễm gào thét như dã thú, khí tức Huyền Hoàng trong cơ thể sôi trào, uy thế nặng nề vô tận khuấy động toàn thân, đón triều cường hỗn loạn, nộ chiến Hỗn Thế Đế Tổ.

Bành!!

Trọng quyền bạo kích.

Cực hạn hỗn loạn, đối oanh nặng nề vô hạn.

Sóng triều hỗn loạn bao phủ Tần Diễm, như là muốn vỡ nát sống hắn, nhưng hắn chống đỡ được, nương tựa theo thân thể vô cùng nặng nề, uy lực Huyền Hoàng giao hòa cùng thiên địa, quả thực là đã gánh vác được pháp tắc cực hạn hủy trời diệt đất.

Răng rắc!

Trọng quyền của Hỗn Thế Đế Tổ vỡ nát ngay lập tức, uy lực Huyền Hoàng chạm tới mặt giống như dòng lũ ngược dòng sông, ngạnh kháng uy lực hỗn loạn.

Sau khi Tần Diễm giao hòa cùng, uy lực Huyền Hoàng càng tăng lên hơn so với trước đó, sau khi nuốt luyện Ma Tổ cường hãn, khí tức trở nên càng mạnh.

Hỗn Thế Đế Tổ cuồn cuộn ngực bụng phun một ngụm máu, bị đánh bay ra ngoài.

- Không chịu nổi một kích!!

Tần Diễm không có thừa thắng xông lên, mà là nhằm vào trời mà bay lên, đuổi giết Thôn Thiên Đế Tổ.

- Tới thật đúng lúc!

Thôn Thiên Đế Tổ đang xé rách thiên địa, mênh mông vạn dặm đều giống như bức tranh hỗn loạn, bị hắn cưỡng ép thôn phệ.

Tại thời điểm Tần Diễm giết qua, hắn biến thành cường quang như sấm trong vòng xoáy, cuồn cuộn kịch liệt, đánh ra một lợi kiếm sơn hà kinh khủng.

Lợi kiếm dài tới trăm dặm, cường quang lượn lờ, sinh cơ bàng bạc, khuấy động uy lực sơn hà vô biên, ép về phía Tần Diễm.

Nhưng...

- Lấy danh Địa Mẫu!

Tần Diễm đối diện bay lên, tại thời điểm va chạm trọng kiếm sơn hà, một tiếng bạo hống vang dội, Huyền Hoàng Mẫu Khí cuồn cuộn, phóng lên tận trời, trấn trụ sơn hà trọng kiếm.

- Xảy ra chuyện gì?

Thôn Thiên Đế Tổ đột nhiên phát hiện hắn khống chế không nổi sơn hà trọng kiếm.

Sơn hà trọng kiếm tràn ngập khí tức tự nhiên nặng nề, vắt ngang ở giữa không trung.

Tần Diễm đạp trên trọng kiếm cất bước phóng tới, tại thời điểm đến gần chuôi kiếm, hình thể khổng lồ một phát bắt được, cánh tay vặn vẹo, cuồng lực cuồn cuộn, bổ sơn hà trọng kiếm về phía vòng xoáy thôn thiên ở không trung.

- Ngươi... Đáng chết!!

Thôn Thiên Đế Tổ ngạnh kháng sơn hà trọng kiếm, sóng triều thôn phệ thảm liệt như hàng tỷ tia lôi đình, cưỡng ép tách rời trọng kiếm.

Nhưng ngay sau đó Tần Diễm lại giết vào vòng xoáy thôn phệ, ngạnh kháng lấy mảnh sóng triều có thể thôn phệ Chư Thiên kia, đuổi giết chân thân Thôn Thiên Đế Tổ.

Thôn Thiên Đế Tổ triển khai toàn bộ thực lực, uy thế thôn phệ đạt tới cực hạn, vòng xoáy cuồn cuộn kịch liệt như là hiện ra hình dáng Thiên Nguyên Đại Thiên Đế, muốn thiên địa vạn vật đều thuộc về năng lượng bản nguyên.

Cơ thể Tần Diễm vậy mà lại xuất hiện dấu hiệu hòa tan, nhưng không có ảnh hưởng đến bất cứ hành động gì của hắn:

- Thời đại loạn võ năm đó, Thôn Thiên Ma Đế đều không thể luyện hóa ta, chỉ bằng ngươi?

- Dám vào Thôn Phệ lĩnh vực của ta, ngươi cũng là người đầu tiên!

Thôn Thiên Đế Tổ như là mượn tới uy lực Thiên Nguyên, trải rộng ra hơn nghìn dặm đại dương thôn phệ, điên cuồng thôn phệ Tần Diễm.

Bên ngoài vòng xoáy, đất trời rung chuyển, vô số cây rừng đột ngột nhảy lên, số lượng lớn núi cao đều bị phá thành mảnh vỡ, trùng điệp, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên tràn vào vòng xoáy, trong giây lát đã hóa thành năng lượng.

Ngay cả mê vụ trên không trung, thậm chí là Cửu Trọng Thiên Mạc, đều hứng chịu tới xé rách.

Về phần trong vòng xoáy, thì hắc ám bạo động, kịch liệt nhấc lên, bên trong không có phương hướng, cũng không có thôn thiên vết tích, bốn phương tám hướng tất cả đều là thôn phệ năng lượng.

- Ha ha, thả ra toàn bộ thực lực sao? Cái này gọi tính sai lầm chiến thuật! Từ giờ trở đi, ngươi muốn luyện hóa ta, lại không thể có bất cứ sự thư giãn nào cả, thôn phệ tất cả những thứ vỡ nát trong trời đất, như thế này thì sẽ không có ai dám đến nhúng tay.

- Chiến trường này, chỉ có ngươi cùng ta. Nhưng ngươi muốn luyện hóa ta, không có mười ngày là điều không thể nào. Mười ngày, đủ để ta tìm tới ngươi một trăm lần!

Tần Diễm mạnh mẽ đâm tới trong nước xoáy, khí tức Huyền Hoàng tiếp tục bạo động, cuồn cuộn lấy vòng xoáy thôn phệ, cẩn thận lục soát vết tích Thôn Thiên Đế Tổ.

Thôn Thiên Đế Tổ xác thực đã đẩy Thôn Phệ lĩnh vực lên đến cực hạn.

Dựa theo dự đoán, không có bất kỳ cơ thể nào có thể kiên trì trong lĩnh vực của hắn.

Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện vấn đề.

Đây cũng không phải cơ thể náu thịt nào cả, thậm chí càng không phải năng lượng thể!

Cũng không thể xem như là một vật sống!

Đây là vật gì?

Thôn Thiên Đế Tổ cẩn thận cảm nhận năng lượng thôn phệ, cái này không phải chính là khí tức sơn hà sao, còn có Huyền Hoàng Mẫu Khí!

Đây là một phiến đại lục?

Đại lục có ý thức?

Lại còn dùng đại lục rèn luyện vũ khí nào đó?

A?? Đúng, vũ khí??

Đây là Đế binh?

Đây là một kiện Đế binh có được ý thức của bản thân?

Trách không được Kim Nguyệt Đế Tổ không làm gì được hắn, trách không được Thâm Uyên Ma Tổ tập kích không có hiệu quả trí mạng.

Cái này… mẫu thân nó… đây lại là Đế binh hình người?

Thâm Uyên Ma Tổ tụ tập toàn bộ khí tức, từ bên ngoài nhìn không có chút ba động nào, tiềm phục trong phế tích, nhìn chằm chằm bầu trời vận sức chờ phát động.

Lần này, hắn không đánh ngực tên điên kia, hắn muốn nhắm chuẩn chỗ mi tâm, nhìn xem có cái hiệu quả gì.

- Đều rút lui về sau, giữ vững khoảng cách an toàn, không được để bị ngộ thương.

Hỗn Thế Đế Tổ thét lên ra lệnh chiến thuyền lui lại, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vòng xoáy thôn phệ tiếp tục mở rộng trên không trung, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Mặc kệ tình huống bên trong như thế nào, đều có thời điểm tản ra.

Đến lúc đó, nếu như là Thôn Thiên Đế Tổ thắng, hắn sẽ lập tức bổ nhào qua bổ sung một kích trí mạng, nếu như là tên hỗn đản kia càng hơn một bậc, cũng hẳn là bị nuốt đến trọng thương, hắn có thể đánh một kích trí mạng.
Chương 3404 Ta, Tuần Sát Sứ Tinh Vực (4)

- Ra tay!!

Lúc này, ba vị Thần Tôn bảy vị Thánh Hoàng của Thôn Thiên Đế tộc lại rời khỏi chiến thuyền, xông về vòng xoáy trên không trung.

Bọn hắn muốn hiệp trợ Đế Tổ của mình, luyện cái tên điên không biết từ đâu xuất hiện kia.

- Dừng tay cho ta!!

Đột nhiên, một tiếng lệ quát vang vọng đất trời.

Rung chuyển từ sâu trong rừng rậm, một gốc Thần Thụ lượn lờ kỳ quang nhanh chóng sinh trưởng, thân cây sinh trưởng tốt, nhánh cây vung vẩy, giơ lên cường quang đầy trời, giữa mấy hơi ngắn ngủi, hóa thành đại thụ nguy nga mấy ngàn thước.

Mặt ngoài thân cây uốn lượn lấy hoa văn cổ lão mà phức tạp, như là uy lực sụp đổ đại đạo, mà trong tán cây tươi tốt lại treo đầy lấy lít nha lít nhít linh quả, mỗi viên linh quả đều có hình thái khác nhau, cũng khuấy động năng lượng khác biệt.

Tại đỉnh tán cây, chạc cây xen kẽ, tạo thành một chiếc ghế, phía trên là một vị nữ tử mỹ lệ phong hoa tuyệt đại ngồi đấy, mặc dù mang theo mạng che mặt, nhưng lại khó nén phong thái tuyệt thế của mình, càng không thể che hết phần giận dữ kia.

- Có chừng có mực đi! Tinh vực chúng ta mở ra toàn diện là quà tặng đối với vũ trụ. Chúng ta tiếp nhận cùng bỏ mặc toàn bộ sinh linh tiến đến tìm kiếm cơ duyên. Các ngươi nên biết đội ơn, phải hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Cho dù là muốn ồn ào, cũng phải chú ý phân tấc.

- Nhìn, nhìn đi! Nhìn xem các ngươi đều làm cái gì?

- Ngũ Hành Thần Thụ bị rút đi hủy hơn ba vạn dặm sơn hà. Hơn một ngàn bảy trăm cái cây, hơn hai mươi hai triệu gốc bảo dược, cứ như vậy bị các ngươi chà đạp rồi? Đối với các ngươi mà nói, bọn chúng đều là thực vật! Nhưng đối với chúng ta mà nói, bọn chúng là sinh mệnh, là con dân tinh vực chúng ta! Con dân!!

Đông Hoàng Thiên Du giận dữ đứng dậy, chỉ vào các tộc trên trời giận mắng.

Rống!!

Thiết Long cổ thụ giống như là Cương Thiết Ác Long, quay quanh trên người Địa Ma Thụ, ngẩn đầu lên trời phát ra tiếng long ngâm mát lạnh.

Toàn thân Địa Ma Thụ tăng sinh ra chạc cây tráng kiện, như là từng con Huyết Long, hoành hành tứ phương, va chạm mặt đất, hét lên đầy giận dữ với bầu trời.

Một màn đột nhiên này, không chỉ có trấn trụ các tộc đang rút lui, cũng hù dọa Hỗn Loạn Đế Tổ.

Bọn hắn nhìn kỹ gốc Thần Thụ nở rộ uy lực đại đạo kia một chút, lại nhìn Ma Thụ tương tự ác thú, cùng Thiết Thụ tương tự Chiến Long ở phía sau, trong lúc bất chợt hít vào từng ngụm khí lạnh.

Đây là Thụ Linh bên trong tinh vực Truyền Thuyết?

Nữ tử thần bí kia là ai?

Chẳng lẽ là một loại Thụ Linh nào đó? Hoa Linh? Yêu Linh?

Bọn hắn lại kinh động đến... ừm... Hộ giả tinh vực Chúa Tể cấp?

Đông Hoàng Thiên Du chỉ vào bọn hắn quát tháo:

- Các ngươi là tiến đến, trước tiên không nắm chặt thời gian tìm kiếm cơ duyên, cảm nhận uy lực tự nhiên, kết quả lại là náo lại là giết, lại là làm càn phá hư, đối với thực tinh vực chúng ta vật không có bất kỳ sự tôn trọng nào, hành vi của các ngươi đơn giản chính là tùy ý chà đạp!

- Nếu các ngươi thật sự không hiểu thu liễm, đừng trách chúng ta không khách khí! Nếu như chọc giận Chúa Tể của chúng ta, trực tiếp đóng tinh vực lại, biến mất từ vũ trụ, các ngươi đều để lại chất dinh dưỡng đi!

Hỗn Thế Đế Tổ há miệng, chần chờ một lát, quả thực là đã đè đế uy hỗn loạn đang sôi trào lại, bày ra tư thái tôn kính, còn nghiêm túc thi lễ một cái đối với Đông Hoàng Thiên Du:

- Linh Nữ bớt giận, chúng ta vô ý mạo phạm tinh vực Truyền Thuyết, là có một người điên khiêu khích chúng ta, sát hại Đế Tổ tinh vực chúng ta, bất đắc dĩ mới ra tay.

Thánh Hoàng cùng các Thần Ma trên chiến thuyền trao đổi ánh mắt, đều liên tiếp thu liễm tư thái.

Linh tộc bảo vệ!

Đắc tội không nổi.

Trước đó thật sự là quá ngây thơ rồi, coi là tiến vào nơi này có thể tùy tiện náo, không nghĩ tới người ta còn đang chú ý bọn hắn.

Ngẫm lại cũng đúng.

Thôn Thiên Đế Tổ bên trong vòng xoáy thôn phệ cũng chú ý tới tình huống phía dưới, lập tức tản ra uy lực thôn phệ, kết quả trong bóng tối ngao âm thanh quái khiếu, Tần Diễm giết tới gần hắn.

- Mẫu thân nó ngươi là kẻ ngu xuẩn sao? Đều ngừng!

Thôn Thiên Đế Tổ chửi ầm lên, dưới sự vội vàng, chật vật phản kích, kết quả oanh tiếng nổ, nửa người vỡ vụn, nương theo huyết thủy đầy trời, đánh về phía rừng rậm.

Đông Hoàng Thiên Du chỉ lên trời quát tháo.

- Ta bảo các ngươi dừng tay! Không nên ép đích thân Chí Tôn chúng ta tới sao?

Tần Diễm không hiểu thấu, nhưng vẫn dừng lại.

Con quỷ nhỏ đang làm gì?

Thôn Thiên Đế Tổ chịu đựng đau nhức kịch liệt, đi tới bên cạnh Hỗn Thế Đế Tổ.

- Đều nghe kỹ cho ta, ta đến truyền đạt chỉ lệnh tới các ngươi. Nếu như những Đại Đế các ngươi đây không tuân thủ quy củ nơi này, tùy ý phá hư môi trường tự nhiên, Chúa Tể đuổi toàn bộ các ngươi ra ngoài.

- Không chỉ là các ngươi, còn có tất cả Thần Ma cùng Đại Đế khác!! Nếu như lại phát sinh chuyện gì quá phận, thời gian lần mở ra này, rút ngắn năm năm!

Đông Hoàng Thiên Du với tư thái uy nghiêm, ngữ khí bá đạo.

Thôn Thiên Đế Tổ cùng Hỗn Thế Đế Tổ liên xưng không dám, Thánh Hoàng cùng các Thần Ma ở phía sau càng thu liễm tư thái, không dám có chút bất kính.

Thâm Uyên Ma Tổ đều từ trong rừng rậm xuất hiện, trở lại bên trong chiến thuyền, tản ra ma khí cô đọng.

Đông Hoàng Thiên Du nói:

- Vừa rồi là mệnh lệnh Chúa Tể, cũng chỉ là cảnh cáo rộng rãi. Nếu như các ngươi không biết hối cải, chọc giận mười tám Chí Tôn, hậu quả... Do các ngươi tự hành gánh chịu.

- Mười tám Chí Tôn?

Bọn người Thôn Thiên Đế Tổ âm thầm hít một hơi, chẳng lẽ là Đại Đế Chí Tôn cấp?

Mười tám vị sao?

Không hổ là tinh vực Truyền Thuyết, không hổ là tinh vực cấp Chúa Tể, lại có nhiều tồn tại kinh khủng như vậy.

Vạn Đạo Thần Thụ đều bội phục, nương môn nhi này mê sảng, nói dối là há mồm liền đến.
Chương 3405 Lão Nương Không Hứng Thú

- Ta nhớ kỹ bộ dáng mấy người các ngươi! Tự giải quyết cho tốt!

Đông Hoàng Thiên Du hừ một tiếng, ngồi trở lại trên ghế mây.

- Về!

Vạn Đạo Thần Thụ phối hợp với nàng diễn kịch, chở nàng đi đến chỗ rừng sâu.

Địa Ma Thụ chở Thiết Long cổ thụ, cũng đi theo rời khỏi.

- Mỹ nữ ! Chờ một chút!

Tần Diễm đột nhiên một cuống họng, lao xuống, đuổi về phía Đông Hoàng Thiên Du:

- Ta có thể gặp Chí Tôn các ngươi một chút hay không?

- Chí Tôn cao quý, không tiếp khách.

- Ta muốn chuộc tội vì ta vừa mới lỗ mãng, không biết...

- Nếu quả thật có thành ý, cùng ta tới.

Bọn người Thôn Thiên Đế Tổ đứng giữa không trung, sắc mặt tương đương không dễ nhìn.

Vậy mà kinh động đến Chúa Tể rồi?

Tuy nhiên nhìn phế tích kéo dài mấy vạn dặm xung quanh này, bọn hắn xác thực huyên náo quá mức.

Tương đương mở một cái đầu hỏng bét, để sau khi cường tộc tiến đến phía sau thấy ấn tượng đầu tiên chính là, nơi này có thể tùy tiện náo.

Cũng khó trách Chúa Tể sẽ tức giận.

Trong lòng bọn họ cảm giác sầu lo sâu sắc, nếu đắc tội chủ nhân tinh vực, không biết phía sau còn có cơ hội tìm ra cơ duyên tốt hơn hay không.

Dù sao nơi này cũng là tinh cầu Chúa Tể khống chế, nếu như cố ý không để cho bọn hắn tìm kiếm, hoàn toàn có thể điều động pháp tắc để bọn hắn gặp không may.

Ai...

Việc này khó khăn rồi.

Đều trách cái tên Kim Nguyệt Đế Tổ kia, nếu không phải cho gây bọn hắn phiền phức lớn như vậy.

- Tên điên kia nhìn tùy tiện như thế, vậy mà cũng biết thỏa hiệp. Trực tiếp liền đi chuộc tội.

Có Thần Tôn âm thầm rung động, đế co được dãn được như thế này, thật sự là hiếm thấy.

- Cái kia nào chỉ là chuộc tội, nếu như vận khí tốt, gặp được Chí Tôn thật, nhất định có thể đạt được cơ duyên phi phàm.

Thần Tôn khác cũng rất hâm mộ.

- Chúng ta có nên theo sau hay không?

Thôn Thiên Đế Tổ cau mày, hắn tràn đầy chờ mong đối với trận siêu cấp cơ duyên năm trăm ngàn năm vừa gặp này, nếu như bởi vì không tôn trọng nơi này mà bị hạn chế, thật sự là đủ uất ức.

- Không nên nhìn Chúa Tể nhỏ mọn như vậy, nếu quả thật muốn hạn chế chúng ta, chỉ sợ sẽ không đi ra cảnh cáo.

Thâm Uyên Ma Tổ nói.

Thôn Thiên Đế Tổ nghiêm túc nói:

- Bất kể như thế nào, chúng ta vẫn là nên thu liễm một chút, nơi này cuối cùng cũng không phải Thiên Nguyên tinh vực.

- Truyền tin tức đi, nhắc nhở Thần tộc cùng Đế tộc tinh vực chúng ta, làm việc chú ý phân tấc.

- Nếu như gặp lại bảo vật như Ngũ Hành Thần Thụ, hái linh quả là được rồi, tuyệt đối không được trực tiếp đào đi.

- Còn có, nếu như gặp phải một Linh Nữ thần bí ngồi ở trên tàng cây, tuyệt đối không được bất kính, rất có thể là nàng người tuần tra tinh vực này.

Tất cả cường giả Thần tộc Đế tộc gật đầu thật sâu, tuyệt đối không nên mạo phạm Linh Nữ kia.

Mặc dù cảnh giới giống như chỉ là Thánh Hoàng, nhưng có thể cưỡi thụ yêu Thần cấp, còn thụ mệnh Chúa Tể, chỉ sợ thân phận vô cùng đặc thù.

Nói không chừng chính là hậu đại vị Chí Tôn nào đó!!

Không thể nào gây được!!

Thôn Thiên Ma Đế còn nói thêm:

- Cũng phải cảnh giác người điên kia, hắn giống như... ừm... Là vũ khí.

Khuôn mặt các Thần Ma khác có chút động:

- Vũ khí? Vũ khí Đế cấp đã thức tỉnh linh trí? Lại còn là linh trí gửi vào trên một loại vũ khí nào đó? Trách không được bốc lửa như vậy.

- Không tệ, vậy mà có thể nghĩ ra chủ ý như thế này.

Tần Diễm đi theo phía sau Vạn Đạo Thần Thụ, thật phục con quỷ nhỏ này, lại hù dọa những Đế tộc cao ngạo kia.

- Không cần cứ phải chém chém giết giết, chúng ta là tới tìm bảo vật. Phạm vi tinh vực Truyền Thuyết rộng đến hàng tỷ dặm, coi như cho chúng ta một trăm năm, đều đi không hết.

Đông Hoàng Thiên Du ngồi trong tán cây, hưởng dụng linh quả, đôi mắt chiếu lấp lánh quét mắt nhìn cây rừng xung quanh.

- Ngươi vẫn luôn bưu... ừm... Không sợ trời không sợ đất như thế sao?

Lần đầu tiên Tần Diễm nhìn thấy Thánh Hoàng trêu đùa Thần Ma cùng Đại Đế, còn phóng khoáng thong dong như vậy, thật sự là làm cho hắn mở to con mắt.

- Cái này gọi mưu trí, cái này gọi là ứng biến, tiểu gia hỏa học tập một chút đi.

- Sao ta lại cảm thấy ngươi có chút khí chất tìm đường chết vậy?

- Có biết nói chuyện hay không?

Đông Hoàng Thiên Du liếc nhìn hắn.

Thiết Long cổ thụ ở bên cạnh lắc đầu.

Trước đó tại tổ sơn có lão đầu nhi Ngụy Thiên Thu kia kia trói buộc, nương môn nhi này còn thu liễm một chút, lần này Khương Phàm để một mình nàng đi, ai... Giải phóng thiên tính.

Vạn Đạo Thần Thụ cũng lắc đầu, ai bảo đồ đệ người ta là con trai nuôi, còn dưỡng thành chủ nhân thế giới cơ chứ.

Tần Diễm đi mau mấy bước:

- Hỏi thật, lão bạn nhi ngươi vẫn còn chứ?

Đông Hoàng Thiên Du thuận miệng nói:

- Lão nương khắc chồng! Ngươi cút cho ta!

Gương mặt thô cuồng của Tần Diễm gạt ra mấy phần nụ cười khó có được:

- Ngươi có hứng thú theo đuổi ta hay không?

- Cái quái gì?

- Theo đuổi ta đấy. Ta vẫn còn chưa thử qua nữ tử, ngươi theo đuổi thử một chút một chút, nói không chừng sẽ thành.

- Lão nương lại tịch mịch, cũng sẽ không phát tao đối với một cái Địa Hang.

- Địa Hang? Lão tử là Đại Địa Mẫu Đỉnh!!

- Đỉnh không phải vạc? Cút ngay!!

- Con quỷ nhỏ, cho tới bây giờ không người nào dám nói chuyện như thế cùng Tần Diễm ta!

- Vậy thì không có rồi?

Đông Hoàng Thiên Du ra hiệu Vạn Đạo Thần Thụ tăng thêm tốc độ, cái Địa Hang này làm sao lại đột nhiên xao động.

Tần Diễm có loại cảm giác phức tạp không nói được, theo sát mấy bước, nhảy vọt lên, vững vững vàng vàng rơi xuống bên cạnh Đông Hoàng Thiên Du:

- Ngươi có nam tử sao?

- Không xong rồi? Ngươi là tới tìm bảo vật, hay là đến cua nữ tử?

- Ta là đột nhiên nghĩ đến, nếu như ta mang nữ tử trở về, phụ thân ta hẳn là càng vui mừng.

- Cút!! Lão nương không có hứng thú đối với Địa Hang!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom