• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (3 Viewers)

  • Chương 3596-3600

Chương 3596 Nhìn trộm (3)

Khương Phàm tin tưởng lời nói này không chỉ có thể kích thích Hắc Ám cấm khu hứng thú, càng có thể mang đến cảm giác tham dự.

Để cái cấm khu không biết cô độc cùng yên lặng mấy chục triệu năm này thời khắc chú ý đến hắn, nói không chừng... Sau này nhìn hắn lại thật sự có nhiệt tình, còn có thể vụng trộm đến đỡ một tay,... Thật có cái ngày chạy nạn đó, còn có thể đến bên trong Hắc Ám cấm khu tránh một chút.

Tinh Nguyên bất đắc dĩ, lúc này lại còn nghĩ đến tính toán Hắc Ám cấm khu.

- Còn đang di chuyển sao?

Khương Phàm hỏi thăm Tinh Nguyên từ bên trong, cũng tra xét rõ ràng hắc ám thâm không.

- Còn đang di chuyển!!

Tinh Nguyên cho ra phán đoán chính xác.

Khương Phàm khẩn trương, không dùng được sao? Nhưng hắn thật vất vả mới thôn phệ ba phân thân, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết.

- Ta cũng không phải không có chút phần thắng nào, kỳ thật cho đến bây giờ, Chúa tể Tu La, Cực Lạc cấm khu cùng Quỷ Bí cấm khu, đều đã hoặc nhiều hoặc ít liên luỵ vào.

Ngươi hẳn là chú ý tới Chúa Tể thứ tám - Đại Thụ Vũ Trụ giáng lâm, ta mới từ nơi đó trở về, chính ở chỗ này liên hợp Long Quỳ Thiên Đế, cũng chính là con trai Cực Lạc, đồng thời trấn sát con trai Quỷ Bí. Ta còn phối hợp với con trai Tu La là Tần Diễm trong nội bộ Đại Thụ Vũ Trụ, vây bắt Thanh Đồng Quỷ Tượng của Quỷ Bí cấm khu.

- Ngừng rồi!

Tinh Nguyên cẩn thận dò xét nguồn năng lượng lỗ đen kia.

Hắc Ám cấm khu xác thực đã ngừng lại.

Vừa rồi chuẩn bị rời khỏi, tiếp tục đến trong lỗ đen trước mặt điều tra.

Nhưng, Tu La? Quỷ Bí? Cực lạc? Đều sinh ra dính líu cùng viên hành tinh mẫu thân này?

- Có ý tứ...

Hắc Ám cấm khu có phán đoán, nhưng còn cần đến trong lỗ đen điều tra, cũng muốn tìm hiểu tình huống Vũ Trụ Thụ.

- Coi chừng!! Lại di chuyển!!

Tinh Nguyên lập tức nhắc nhở Khương Phàm.

- Đến đây sao?

Khương Phàm sẵn sàng chiến đấu, đây là muốn thôn phệ mình? Hay là muốn mời mình đến nơi sâu nhất trong hắc ám ngồi một chút?

- Chờ một lát...

Tinh Nguyên tra xét rõ ràng.

- Đến đâu rồi!!

Khương Phàm khẩn trương tìm kiếm, hoàn toàn không lo được tiếp tục dung hợp tinh cầu thứ tám.

- Giống như... Rời khỏi...

- Cái gì??

- Nguồn năng lượng kia... Yếu đi...

Tinh Nguyên ngóng nhìn qua lỗ đen hắn giam cầm:

- Hắn giống như không để ý tới ngươi, mà đi thẳng đến cái lỗ đen kia.

Khương Phàm trầm mặc im lặng, không để ý tới ta?

Hoàn toàn không có hứng thú đối với ta sao? Nói cách khác, đối với chuyện hắn khiêu chiến Thương Thiên này, hoàn toàn không hứng thú?

Cái này...

Lúng túng.

Mình ngao ngao nửa ngày, vậy mà người ta đều không xem ra gì cả?

- Không hổ là cấm khu, thấy qua việc đời.

Tinh Hạch cũng không khỏi rung động.

Thời gian Hắc Ám cấm khu tồn tại không có tỷ năm, đều muốn mấy chục triệu năm, đừng nói Thiên Đế khiêu chiến Chúa Tể, xem như Chúa Tể hỗn chiến, cấm khu hỗn chiến, thậm chí là vũ trụ đại bạo loạn, cũng không biết người ta đã trải qua mấy lần. Chút chuyện của bọn hắn ở trong mắt người ta, chỉ sợ cũng như con nít ranh.

- Xác định rời khỏi?

Khương Phàm nhìn lỗ đen phương hướng.

- Hẳn là không sai, xác thực rời khỏi.

Tinh Nguyên thoáng thở phào.

- Khu vực Hắc Ám cấm khu ảnh hưởng ở đâu?

- Cái này không rõ. Tất cả Chúa Tể cùng cấm khu bình thường đều có khu vực ảnh hưởng của riêng phần mình, xem như là lãnh địa. Nhưng một ít Chúa Tể cùng cấm khu rất đặc thù, không chỉ có không có khu ảnh hưởng, thậm chí đều rất ít xuất hiện.

- Hắc Ám cấm khu chính là một trong số đó, nghe nói từ đầu đến cuối ở vào trạng thái ngủ say. Nguyên nhân thì mỗi người nói một kiểu.

- Có người nói là Hắc Ám cấm khu quá đặc thù, nếu như nó tùy ý thôn phệ, bành trướng vô hạn, khuếch trương vô hạn, uy hiếp được sự an toàn của toàn bộ vũ trụ, cho nên tất cả cấm khu liên hợp làm kinh sợ, không thể không lựa chọn ngủ say.

- Có người nói là thời gian Hắc Ám cấm khu tồn tại quá lâu, trải qua quá chuyện nhiều, đã sớm chán ngán, dứt khoát ngủ say giết thời gian. Kỳ thật ví dụ giống như vậy còn có rất nhiều. Thậm chí trước khi Tu La cùng Thương Thiên quật khởi, những cấm khu cùng Chúa Tể kia đều ngủ say mấy triệu năm.

- Cũng có lời giải thích là, Hắc Ám cấm khu phiêu ở biên giới vũ trụ, truy tìm lấy truyền thuyết càng xa xưa. Gọi là cái gì nhỉ... ừm... kỷ nguyên Tiên Cổ?

- Vũ trụ còn có biên giới?

- Hẳn là có, mặc dù rất khó hiểu, nhưng cũng có thể hiểu. Ví dụ như, tại thời điểm ngươi vẫn là sinh linh bình thường, cảm giác đại lục là vô hạn, cố gắng cả đời đều đi không đến cuối cùng. Nhưng chờ ngươi biến thành cường giả chân chính, mới có khái niệm đại lục, trăm vạn dặm mà thôi. Trước khi ngươi hóa thành tinh cầu, tiếp quản Vạn Đạo pháp tắc, ngươi cảm thấy thế giới của ngươi chính là toàn bộ, kết quả thì sao? Bên ngoài thế giới còn có Vũ Trụ Vô Hạn.

- Cho nên... Trong vũ trụ từ đầu đến cuối lưu truyền một thuyết pháp, chính là cuối cùng của vũ trụ, kỳ thật còn có khu vực càng mênh mông hơn càng thần bí hơn. Tình huống cụ thể ta cũng không biết.

Tinh Hạch lắc đầu, thời điểm lúc trước hắn vẫn là tinh cầu Thiên đế cấp, từng du lịch vũ trụ, sưu tập thiên thạch cùng tinh cầu nguyên tố để lớn mạnh mình, nhưng ròng rã mấy trăm vạn năm đều không có tìm tới điểm cuối cùng.

Tinh Nguyên nhìn phương hướng cấm khu Hắc Ám di chuyển, nói:

- Hắc Ám cấm khu hẳn là bị lỗ đen kia hấp dẫn. Nhưng cái lỗ đen này vẫn luôn tồn tại, vì sao trước đó không đến? Chẳng lẽ sau khi thôn phệ tinh cầu Chúng Diệu Thiên chúng ta, lần nữa sinh trưởng?

- Có lẽ vậy.

Khương Phàm có cảm giác không hiểu, chỉ sợ điều thật sự hấp dẫn cấm khu Hắc Ám không chỉ đơn giản là một cái lỗ đen như vậy.

Hắc Ám cấm khu khẳng định thôn phệ qua rất nhiều tinh cầu, dung hợp qua vô số lỗ đen, sớm đã đến cực hạn. Một cái lỗ đen cho dù mạnh hơn, tựa hồ cũng không đáng để hắn thức tỉnh từ biên giới vũ trụ, cũng tốn hao mấy trăm đến hơn ngàn năm chạy tới.

Mà, ngay cả chuyện hắn khiêu chiến Chúa Tể cấm khu có khả năng dẫn phát chiến tranh như thế này đều không có hứng thú, nguyên nhân hấp dẫn Hắc Ám cấm khu thật sự hẳn là cực kỳ đặc biệt.

- Không liên quan tới chúng ta.

Khương Phàm tiếp tục dung hợp tinh cầu phân thân thứ tám.

Cả viên tinh cầu tách rời, sụp đổ trong tiếng oanh minh kịch liệt...

Các sinh linh may mắn còn sống sót đều bị Khương Phàm chuyển dời đến trên đại lục thứ mười hai hắn trùng kiến.
Chương 3597 Chấp niệm của Đông Hoàng Thiên Du (1)

Hắn giữ lại những con dân này, ngoại trừ phải hiểu rõ tinh cầu Thương Thiên diễn biến ra, còn có chính là cần khí tức sinh mệnh mênh mông của bọn hắn, đến tăng cường hắn Sinh Mệnh Pháp Tắc.

Đương nhiên sinh linh càng nhiều, tử linh càng nhiều, nhờ vào đó tăng cường thực lực Địa Ngục.

Trừ cái đó ra, số lượng sinh linh tăng vọt, cũng có thể tăng cường nhân quả, vận mệnh và một ít lực lượng pháp tắc, còn có thể kích phát huyết mạch biến dị, sinh ra sinh linh mạnh mẽ.

Dù sao sinh linh con dân không chỉ là ký sinh của tinh cầu, cũng là tài nguyên và năng lượng.

Nếu như chỉ là số lượng mấy triệu, ảnh hưởng không lớn, nhưng hai viên tinh cầu tùy tiện tụ tập chính là mấy chục tỷ, có thể làm cho số lượng sinh linh viên tinh cầu này của hắn tăng gấp bội.

- Chúng ta, làm được.

Khương Phàm cảm nhận được năng lượng không ngừng liên tục rót vào tinh cầu, rốt cuộc cũng xem như nhẹ nhàng thở ra.

Cuộc chiến tập kích coi như thuận lợi, càng quan trọng hơn là may mắn.

Tinh cầu Truyền Thuyết xuất hiện, để ba viên tinh cầu tách ra, nếu bị vây bắt thì kẻ bị hủy diệt chính là hắn.

Cũng may có tinh vực Truyền Thuyết xuất hiện, để hắn đạt được viên Thiên Luân Nhãn kia, tập kích ngay từ đầu đã phế đi Vạn Đạo pháp tắc tinh cầu thứ ba, nếu không tránh không được một trận ác chiến.

Ba viên tinh cầu cấp Thiên Đế!

Ba bộ pháp tắc cấp Thiên Đế!

Không, tính cả những tinh cầu nguyên tố cùng thiên thạch kia của Thiên Nguyên, cùng Giới Nguyên của Chúng Diệu Thiên, tương đương với bốn viên tinh cầu Thiên đế cấp cùng bốn bộ pháp tắc Thiên Đế cấp.

Rốt cuộc bây giờ Khương Phàm cũng xem như khôi phục nguyên khí, có nghênh chiến lực lượng Thương Thiên.

- Ba viên tinh cầu liên tiếp cắt đứt liên lạc cùng tinh vực, Thương Thiên chân thân hẳn sẽ hiểu xảy ra chuyện gì.

Dạ An Nhiên nhìn tinh không vô tận, Thương Thiên, khiêu chiến mà ngươi muốn đã sắp tới, muốn ổn định địa vị tinh vực Chúa Tể của ngươi, trước tiên hãy chịu đựng chúng ta báo thù đi.

Tinh Hạch Chúng Diệu Thiên hỏi.

- Sau khi ngươi dung hợp tinh cầu, là lang thang thâm không, tiếp tục tìm kiếm tinh cầu nguyên tố, khỏe mạnh tinh cầu, hay là tìm kiếm Chúa tể Tu La?

Tinh Nguyên cũng nói:

- Mặc dù ta rất hi vọng tinh cầu lang thang của ngươi, tránh khỏi chiến tranh. Nhưng... Vẫn đề nghị ngươi tìm kiếm Chúa tể Tu La.

- Ngươi bây giờ không chỉ có đối mặt với Thương Thiên khiêu chiến, còn có Quỷ Bí cấm khu báo thù. Mặc kệ gặp được người nào, đều tránh không được đại chiến, mà đến đại chiến lúc đó, chỉ sợ ngươi phải đối mặt với vũ khí cấp Chúa Tể!!

Khương Phàm liếc mắt nhìn hoang mạc Vẫn Thạch ở xa xa.

Nếu như không phải đã cam đoan cùng Chúng Diệu Thiên, sau này nơi này sẽ thuộc về nó, thật muốn nuốt toàn bộ mây thiên thạch rộng lượng ở nơi này.

- Đi tinh vực Truyền Thuyết, gặp Tần Diễm, tìm kiếm Chúa tể Tu La.

Khương Phàm chờ mong gặp mặt cùng Chúa tể Tu La, nói không chừng có thể được đến một loại vũ khí cấp Chúa Tể thì sao.



Tinh vực Truyền Thuyết!

Từ lúc mở ra đến nay đã mười sáu năm, vẫn không có bất cứ dấu hiệu muốn biến mất nào.

Điều này cũng làm cho cường giả tụ tập trong tinh cầu càng ngày càng nhiều.

Những tinh vực ở khoảng cách xa xôi kia, khi lấy được tin tức thì cũng đã rất muộn, trên đường chạy tới từ đầu đến cuối đều lo lắng tinh vực Truyền Thuyết sẽ biến mất.

Tuyệt đối không nghĩ tới, bọn hắn lại thấy được 'Vũ Trụ Thụ'.

Bọn hắn đều phấn khởi lại nóng nảy nhào vào, vô cùng lo lắng, sợ tinh vực lập tức biến mất, sau khi tiến vào hận không thể đều cất tất cả mọi thứ xung quanh vào trong vật chứa không gian của mình.

Trừ cái đó ra, còn có rất nhiều cường giả tinh vực ngoài trăm ngàn dặm cũng bắt đầu hành động.

Mặc dù dựa theo thời gian tồn tại dĩ vãng của 'Vũ Trụ Thụ' đến suy tính, khi bọn hắn lấy được tin tức, chỉ sợ Vũ Trụ Thụ đã biến mất, nhưng bọn hắn vẫn khởi động chiến thuyền vũ trụ, thành tốp thành đàn đi đến mảnh tinh vực này.

Thật ra mục đích thực sự của bọn hắn là Thiên Nguyên tinh vực!

Nếu Vũ Trụ Thụ xuất hiện ở gần Thiên Nguyên tinh vực, Thiên Nguyên tinh vực sẽ có được nhiều nhất, thậm chí có thể đều thăm dò toàn bộ tinh vực Truyền Thuyết mấy lần, bảo vật lấy được khó có thể tưởng tượng.

Bảo vật Thần cấp cùng Đế cấp là không cần nhiều lời, thậm chí có khả năng đào được bảo vật cấp Chí Tôn.

Bọn hắn muốn liên hợp hành động, bức bách Thiên Nguyên bán ra!!

Cho nên, bọn hắn không chỉ có xuất động, còn tỉnh lại cường giả Đế cấp đang ngủ say, thậm chí là có cường giả Chí Tôn áp trận.

Có mấy tinh vực Thiên Đế cấp đều tự mình di chuyển đến nơi này, muốn tự mình làm giao dịch cùng Thiên Nguyên.

Cứ như vậy, theo sự kiện tinh vực Truyền Thuyết phóng xạ đến càng ngày càng nhiều khu vực, cường giả đi đến mảnh tinh vực này cũng càng ngày càng nhiều, Thiên Nguyên Hỗn Độn Chiến Khu, Tần Diễm, Cửu Anh, Hỗn Độn Cự Mãng, Hắc Ma Đế Quân, vân vân… tiếp tục đắm chìm trong tinh vực Truyền Thuyết, thăm dò bốn chỗ, đào móc thật sâu.

Mặc dù bọn hắn đều đã phân chia khu vực thăm dò cho riêng mình một lần, nhưng tình huống thật đều không khác mấy, chính là lo lắng tinh vực Truyền Thuyết có thể biến mất bất cứ lúc nào, chỉ là thăm dò mặt ngoài, đào móc bằng cảm giác.

Bây giờ cơ bản đều đã càn quét một lần, tinh vực Truyền Thuyết chậm chạp không có dấu hiệu biến mất, bọn hắn cũng bắt đầu thăm dò lần thứ hai.

Một lần này không chỉ tìm kiếm bảo vật bị bỏ sót, cũng bắt đầu thôi diễn phân tích.

Lần lượt đều có thu hoạch mới.

Một ngày này, các nhà thám hiểm khu vực 'tán cây', cùng nhau chứng kiến một màn rung động.

Một con cự mãng dài tới hai, ba ngàn dặm, từ trong 'chạc cây' giao thoa lộn xộn ném ra một gốc đại thụ che trời.

Đại thụ nguy nga với uy lực kinh hồn đập vào mắt, chân chính hiện ra cái gì gọi là vươn cao lên trời trấn áp sơn hà.

Rễ cây vung vẩy giống như từng con rồng lớn, thậm chí phát ra tiếng ngâm khẽ chân thực, thân cây cứng cáp như là trụ trời của thế giới, cứng cỏi lại thô to, tán cây thanh thúy tươi tốt tỏa ra ánh sáng chồng chất, ánh sáng ngũ sắc, khí tượng chấn thế, như là là đè vào bên trên trụ trời một viên tinh cầu.

Oanh... Oanh...

Khi cự mãng quay quanh lấy đại thụ rút ra từ bên trong 'không gian rối loạn', toàn bộ thế giới đều như là bắt đầu lay động.
Chương 3598 Chấp niệm của Đông Hoàng Thiên Du (2)

Bầu trời cuồn cuộn mây mù, bên ngoài Hỗn Độn bành trướng, như là dành dụm lấy thiên uy vô tận, để vây xem các cường giả sắp nứt cả tim gan, nhịn không được đều muốn quỳ xuống.

Nhưng...

- Rút ra!! Không cần kiêng kị, rút ra!!

Đông Hoàng Thiên Du khàn giọng la lên.

Hỗn Độn Thụ!!

Đó chính là Hỗn Độn Thụ nàng đau khổ tìm vài chục năm!!

Thiên Nguyên kính sợ thiên uy của Chúa Tể Truyền Thuyết, cuối cùng vẫn từ bỏ, nhưng nàng không có ý định từ bỏ, từ đầu đến cuối vẫn đều nhớ lấy.

Cho nên sau hai lần thăm dò, nàng đã thuyết phục Hỗn Độn Cự Mãng, mang theo nàng chuyên chú tìm kiếm Hỗn Độn Thụ.

Rốt cuộc….

Rốt cuộc…. rốt cuộc... Bọn hắn cũng tìm được!!

Mặc dù mây mù cuồn cuộn, thiên uy dành dụm, nhưng Đông Hoàng Thiên Du không hề từ bỏ, lo lắng la lên gọi Hỗn Độn Cự Mãng.

Dưới cái nhìn của nàng, trừ phi Chúa Tể Truyền Thuyết thật muốn giáng lâm thiên phạt, thậm chí phá hủy Hỗn Độn Cự Mãng, nếu không bây giờ cũng chỉ là 'không tình nguyện' cùng 'không vui mừng', còn chưa tới trình độ 'tức giận', nói cách khác... Ta không muốn cho ngươi, nhưng ngươi khăng khăng mang đi, ta cũng không phải không thể ngăn cản.

Nói một câu đơn giản, chính là... Có thể cầm!!

Rống... Rống...

Thân thể tráng kiện của Hỗn Độn Cự Mãng quay quanh Hỗn Độn Thụ, điên cuồng đối kháng không gian hỗn loạn, ở trong đó như là có nguồn năng lượng đặc biệt đang ngăn cản hắn mang gốc cây này đi.

Mà bên ngoài thế giới, thiên uy cuồn cuộn tràn ngập đất trời bao phủ nó, mặc dù không có giáng lâm trừng phạt thật, nhưng cái khí thế này đã để nó hồi hộp, thậm chí là ngạt thở.

Nó lại rõ ràng có cảm giác mãnh liệt, Chúa Tể Truyền Thuyết giáng lâm, còn đang nhắc nhở nó buông tay!

Đổi thành những người khác, chỉ sợ thật muốn buông tay.

Đắc tội Chúa Tể Truyền Thuyết tại tinh vực Truyền Thuyết, tùy tiện mấy đường Vận Mệnh Pháp Tắc cuốn lấy ngươi, cuối cùng đừng nói cái gì ngươi cũng không chiếm được, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.

Thiên Nguyên lúc ấy chính là xuất phát từ các loại lo lắng, cuối cùng vẫn từ bỏ!

Nhưng, dưới sự lo lắng gào thét của Đông Hoàng Thiên Du, Hỗn Độn Cự Mãng vẫn ngoan cường gánh vác cái áp bách cùng cảm giác hồi hộp xuất hiện từ linh hồn kia, điên cuồng đối kháng giam cầm đến từ không gian hỗn loạn, huy động đôi cánh mấy trăm dặm, hung hãn giãy dụa ra bên ngoài.

Ầm ầm...

Thiên uy cuồn cuộn, lôi phạt phun trào, cường quang chiếu thấu không gian.

Bầu trời mênh mông vạn dặm đều cuồn cuộn lấy uy áp đến từ Chúa Tể.

Hỗn Độn Thụ cũng đang giãy dụa, đang gào thét, tán cây tươi tốt lay động mãnh liệt, Ngũ Hành linh nguyên bên trong, cùng diễn sinh ra lôi nguyên, băng nguyên, nguồn gió, vân vân… đều oanh minh giống như vòng xoáy, bộc phát ra khí tức cường thịnh tựa như là hủy diệt.

Đường vân mặt ngoài thân cây bắt đầu khôi phục, khuấy động ánh sáng Hỗn Độn nguyên thủy nhất tinh khiết nhất.

Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng tiếp nhận uy hiếp nghiêm trọng hơn, nhưng càng như vậy, càng là kích thích nó phải kiên trì.

- Tốt!! Kiên trì!! Đẩy nó ra ngoài!! Nuốt nó!! Tìm đúng cơ hội, nuốt nó!!

Đông Hoàng Thiên Du vội vàng la lên, hận không thể tiến lên.

Thiết Long cổ thụ bồi tiếp nàng nhìn Thánh Chủ giống như nhìn người điên, đều đã như vậy, còn kiên trì sao?

Thật coi Chúa Tể Truyền Thuyết là tốt tính sao!!

- Nếu không... Buông tay đi!

Đông Hoàng Như Ảnh nhìn thấy mà hoảng sợ run rẩy, không ngừng nhìn lên bầu trời.

Uy áp tràn ngập đất trời mang cho nàng áp bách đến ngạt thở, một cơn tức giận rõ ràng đã quanh quẩn ở giữa trời đất.

- Kiên trì! Đẩy ra ngoài!!

Đông Hoàng Thiên Du lo lắng la lên, cũng đang không ngừng ngóng nhìn bầu trời, khẩn trương quan sát đến thiên lôi đã bắt đầu cuồn cuộn ở nơi đó!

Nàng là đang mạo hiểm, càng là đang đánh cược.

Chỉ cần không phải chân chính hàng phạt, đối với Chúa Tể Truyền Thuyết mà nói cũng không phải là không thể nào tiếp nhận, cũng sẽ đáng để nàng bắt buộc mạo hiểm, đánh cược là lấy hay bỏ.

Mà, ở trong mắt Đông Hoàng Thiên Du xem ra, Chúa Tể Truyền Thuyết hẳn là sẽ không từ chối bất cứ bảo vật gì kính dâng nơi này, chỉ là sẽ từ chối người không muốn giao cho.

Ví dụ như những Thiên Kiếp Quả, huyết tinh các loại kia, đều là bảo vật Chí Tôn, bọn hắn còn không phải tùy tiện đào?

Lại ví dụ như, không phải năm đó Chúa tể Tu La chính là từ nơi này mang đi bảo vật càng cực đoan càng đặc thù, đặc thù đến nỗi có thể gây nên biến đổi?

Cho nên, Đông Hoàng Thiên Du đang đánh cược!

Cược Chúa Tể có nguyện ý giao Hỗn Độn Thụ, cho Khương Phàm hay không!!

Nếu quả thật không nguyện ý, thiên phạt tất nhiên giáng lâm, nàng không còn kiên trì, sẽ để cho Hỗn Độn Cự Mãng rút lui.

Nhưng nếu như là nguyện ý, thiên phạt cùng uy hiếp tại thời khắc này, hẳn là chỉ là đang cho thấy thái độ, chính là chấn nhiếp cường giả khác, mà không phải Hỗn Độn Cự Mãng!

Ầm ầm...

Một tiếng vang long trời lở đất nổ tung vang vọng đất trời, chấn động đến đá vụn đầy đất đều nhảy dựng lên, sau một khắc, trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người, thiên phạt dành dụm ở sâu trong tầng mây tràn ngập đất trời rơi xuống, hàng tỷ tia lôi đình xé rách không gian, rung động sơn hà, mang uy lực Vạn Đạo đánh về phía Hỗn Độn Cự Mãng, bao trùm vạn dặm.

Số lượng lớn cường giả vây xem hoảng sợ chạy tứ tán, sợ sẽ bị liên lụy.

- Rút lui!!

Đông Hoàng Thiên Du bỗng nhiên biến sắc, lập tức hô to.

- Nhanh!

Đông Hoàng Như Ảnh lo lắng la lên.

Thân thể Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng hơn hai ngàn dặm lập tức tiếp nhận lôi kiếp đầy trời, lân giáp bay lên, da tróc thịt bong, uy thế này mạnh hơn cao nguyên Thiên Kiếp không biết bao nhiêu lần.

Vẻn vẹn trong chớp mắt, cự mãng cũng cảm giác được hủy diệt cùng tử vong.

Nhưng cũng đợi đúng vào lúc này, Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng đã rút ra toàn bộ Hỗn Độn Thụ.

Cả cái cây đều tỏa ra ánh sáng Hỗn Độn, khuấy động năng lượng Hỗn Độn, giống như là muốn hóa thành một viên tinh cầu.

Mà sau khi ánh sáng Hỗn Độn bao phủ Hỗn Độn Cự Mãng, vậy mà lại đnag tư dưỡng thân thể rách rưới.

Thập Bát Dực Hỗn Độn Cự Mãng cũng là đủ điên, không có lập tức tản Hỗn Độn Thụ ra, mà là mãnh liệt quay quanh, trực tiếp khóa gốc cự

thụ kình thiên này nuốt xuống dưới.

Giày vò lâu như vậy, trực tiếp từ bỏ?

Không thể nào.

Ít nhất phải thử một chút!

Dù chỉ là một hồi!

Tiếng oanh minh ở nơi này cực kỳ rung động, nhất là thiên nộ giáng lâm đã dẫn phát Hỗn Độn hư không xung quanh nổi lên gợn sóng kịch liệt.

Từ vũ trụ thâm không nhìn tới, tựa như một con côn trùng, từ bên trong chạc cây lay ra một giọt nước, sau đó... Nuốt...
Chương 3599 Hỗn Độn Đế Thụ

Trước khi Hỗn Độn Cự Mãng nuốt Hỗn Độn Thụ vào thì đã làm xong chuẩn bị phun ra.

Mặc dù rất không cam lòng, nhưng nếu như thiên phạt xuất hiện rõ ràng tăng cường, nó cũng không thể không từ bỏ.

Nhưng... một màn kỳ quái xuất hiện.

Mặc dù lôi kiếp đầy trời dày đặc lại cuồng bạo, nương theo Vạn Đạo pháp tắc cùng cường quang sáng chói tiếp tục bạo kích lấy Hỗn Độn Cự Mãng, thoạt nhìn như là muốn tươi sống đánh nát nó, nhưng... thân thể Hỗn Độn Cự Mãng tựa như một siêu cấp luyện lô, nhất là luyện hóa đối với năng lượng Hỗn Độn vô cùng cường liệt, cho nên năng lượng Hỗn Độn Thụ tự nhiên mà bị hấp thu, nhanh chóng tư dưỡng thân thể phá toái.

Đây là Hỗn Độn Thụ tinh cầu được thai nghén.

Hỗn Độn Cự Mãng thì là Hỗn Độn thai nghén.

Bọn hắn đều là năng lượng Hỗn Độn nguyên thủy nhất, tương đương với chung.

Cho nên, bất luận là tốc độ luyện hóa hay là tốc độ tẩm bổ, đều vô cùng, vô cùng nhanh.

Hỗn Độn Cự Mãng phát hiện mấu chốt này trước tiên, nó đang muốn phun Hỗn Độn Thụ ra ngoài thì xúc động cưỡng bức ngăn chặn.

Nó cẩn thận cảm nhận, sau khi xác định tốc độ hấp thu cùng luyện hóa có thể đuổi kịp tốc độ phá toái thì nhẹ nhàng thở ra, cố ý nhấc lên ngao du trong lôi kiếp cuồng bạo, rất có một bộ tư thế tôi thể.

Giờ khắc này, mênh mông vạn dặm sơn hà toàn bộ đều bao phủ trong lôi triều.

Tất cả cường giả đều trốn được không còn bóng dáng, thầm mắng đám người này không biết sống chết, vậy mà lại dám mạo phạm thiên uy.

Đông Hoàng Thiên Du cùng Đông Hoàng Như Ảnh đều kịp thời rút khỏi, lo lắng ngắm nhìn lôi kiếp vô tận.

Nhưng bên trong hoàn toàn mờ mịt, cường quang cơ hồ có thể chọc mù con mắt, lôi triều càng là đánh vỡ nát không gian, tê liệt hết thảy, cái gì bọn hắn cũng đều không nhìn thấy.

Cũng may lôi kiếp chỉ kéo dài một một thời gian thì cũng đã bắt đầu yếu bớt.

- Vào xem.

Đông Hoàng Như Ảnh không đợi lôi kiếp tản ra thì đã nhấc lên lôi triều tràn ngập đất trời xông vào.

Hỗn Độn Cự Mãng là bảo bối quý giá của Khương Phàm, là một trong hai vị cường giả Chí Tôn trước mắt, tuyệt đối không thể để bị chà đạp tại nơi này.

Đông Hoàng Thiên Du theo sát ở phía sau, lo lắng lật tới lật lui bảo bối trong lỗ đen không gian, chuẩn bị tẩm bổ Hỗn Độn Cự Mãng bất cứ lúc nào.

Mặc dù thiên uy khủng bố, nhưng Hỗn Độn Cự Mãng là Hỗn Độn biến thành, cũng không đến mức đã chết thật rồi.

Mênh mông vạn dặm đã bị triệt để phá hủy, núi cao sụp đổ, hố to khắp nơi trên đất, khắp nơi đều là lân giáp vẩy xuống, mỗi phiến đều có mấy trăm mét, nhiễm lấy máu tươi.

Máu tươi chảy ngang trong khe rãnh, còn có thể thấy được thịt nát ở khắp nơi.

Nhìn thấy mà giật mình!

Đông Hoàng Như Ảnh và Đông Hoàng Thiên Du đều âm thầm hít một hơi.

Cho dù là cao nguyên Thiên Kiếp đều không thể đả kích Hỗn Độn Cự Mãng thành như thế này, thiên uy nơi này chỉ ngắn ngủi vài phút mà thôi, liền tạo thành thương tổn như vậy.

Đây là sự thực nổi giận?

Khó trách Thiên Nguyên Hỗn Độn Chiến Khu sẽ còn từ bỏ ở thời khắc sống.

Là các nàng mù quáng tự tin.

- Nơi đó!!

Đông Hoàng Thiên Du cùng Đông Hoàng Như Ảnh đồng thời chú ý tới thân ảnh to lớn trong lôi triều nơi xa.

Hỗn Độn Cự Mãng từ trên trời giáng xuống, nện ở trong phế tích, nhấc lên bụi mù bàng bạc, giống như là biển gầm lao nhanh đến bốn phương tám hướng.

Chiến khu kéo dài hơn hai ngàn dặm quay quanh ở nơi đó, mang đến áp bách đến ngạt thở, nhưng cơ thể nó đã chồng chất vết thương, rách nát không chịu nổi, rất nhiều nơi thậm chí lộ ra hài cốt Hỗn Độn, giống như là gặp phải đả kích trí mạng.

- Thế nào? Là ta liều lĩnh, lỗ mãng.

Đông Hoàng Thiên Du cười khổ.

Xem ra tinh vực Truyền Thuyết không nguyện ý giao bảo vật như Hỗn Độn Thụ cho Khương Phàm.

Đáng tiếc thật.

Tuy nhiên, cũng coi là tuyệt vọng rồi.

Phía sau không lãng phí thời gian nữa chấp nhất Hỗn Độn Thụ, hội hợp cùng bọn người Thiên Hậu, tìm kiếm bảo bối khác.

- Khả năng Hỗn Độn Thụ dính đến một ít bí mật. Chúng ta cũng coi như biết Chúa Tể Truyền Thuyết cấm kỵ, phía sau không còn đụng là được.

Đông Hoàng Như Ảnh vỗ nhẹ Đông Hoàng Thiên Du, không giết chết Hỗn Độn Cự Mãng đã coi như là may mắn.

- Tu La năm đó mang cấm kỵ nơi này đi như thế nào?

Đông Hoàng Thiên Du tiếc nuối lắc đầu.

- Hẳn là do số mệnh.

Đông Hoàng Như Ảnh khẽ nói, cũng không có oán trách Thánh Chủ, bởi vì nàng chấp nhất tại Hỗn Độn Thụ cũng không phải là vì mình, mà là vì Khương Phàm, là vì Dạ An Nhiên, là vì tất cả mọi người.

Lúc này, cái đầu giống như cự nhạc của Hỗn Độn Cự Mãng kia chậm rãi hất lên, phát ra tiếng gào thét hùng hồn.

Trong thân thể Hỗn Độn Thụ tiếp tục tỏa ra ánh sáng Hỗn Độn, thân thể giống như bị lò luyện tinh luyện lấy năng lượng Hỗn Độn, tư dưỡng huyết nhục.

- A?

Hai nữ tử kinh ngạc, bay lên không ngắm nhìn thân thể rách nát quay quanh uốn lượn.

Quá lớn, một chút đều không trông thấy được hết.

Nhưng, từ ánh sáng Hỗn Độn bốc hơi lên trong cơ thể rõ ràng mang theo sắc thái hoa mỹ, thậm chí phần bụng đang ngọ nguậy không theo quy luật.

Đông Hoàng Thiên Du cùng Đông Hoàng Như Ảnh trao đổi ánh mắt, đều thấy được tinh mang trong đáy mắt nhau, đồng loạt tiếp cận Hỗn Độn Cự Mãng.

- Đế Thụ, vẫn còn ở đó.

Hỗn Độn Cự Mãng chậm rãi giãy dụa cơ thể, hưởng thụ lấy năng lượng Hỗn Độn do Hỗn Độn Thụ tán phát.

Loại cảm giác này rất đặc biệt, tựa như trong thân thể dựng dục một viên tinh cầu.

- Thật?!

Đông Hoàng Thiên Du cuồng hỉ, lần nữa bay vụt lên vạn mét.

Mây mù còn đang cuồn cuộn, thiên uy còn đang tràn ngập, nhưng lôi triều đang từ từ tản ra.

Vậy mà không có mang Hỗn Độn Thụ đi??

Đây là đồng ý sao?

Đông Hoàng Thiên Du phấn chấn đến kích động, Chúa Tể Truyền Thuyết buông tay Hỗn Độn Thụ, chẳng khác nào công nhận Khương Phàm?

Có phải như vậy hay không!!

Lúc này Đông Hoàng Thiên Du hiện lên một cảm giác xúc động, tranh thủ thời gian tìm kiếm Hỗn Độn Thụ khác, nhưng thoáng qua lại liền đè xuống.

Thời điểm nên mạo hiểm phải mạo hiểm, nhưng tuyệt đối không nên không biết tốt xấu, có thể có được gốc cây này đã rất thỏa mãn, đừng lại được một tấc lại muốn tiến một thước.

- Thật sự lấy được! Vậy vừa rồi là cái gì, cảnh cáo sao? Ngũ Hành Thụ đều có thể diễn biến thế giới Hỗn Độn, Hỗn Độn Thụ thì? Có thể diễn biến ra cái gì!
Chương 3600 Lão Hắc Tử (1)

Đông Hoàng Như Ảnh cũng rất kích động, mặc dù trên danh nghĩa là Đế Thụ, còn không bằng những đồ Chí Tôn kia, nhưng từ phản ứng của Chúa Tể Truyền Thuyết đến xem, ý nghĩa cùng tiềm lực của nó là cao hơn những bảo vật Chí Tôn kia.

Mấy năm này mạo hiểm, thật sự là đáng giá.

- Thiên Nguyên nói qua, sau khi Hỗn Độn Thụ thành thục, trực tiếp biến thành tinh cầu. Chính là thời điểm chúng ta quan sát Đại Thụ Vũ Trụ từ bên ngoài, những 'giọt nước' tung bay trên lá cây kia.

- Gốc Hỗn Độn Thụ này hẳn là vẫn chưa hoàn toàn thành thục. Mang về thế giới Khương Phàm, để hắn từ từ tẩm bổ. Bây giờ chính là thời điểm tài nguyên tự nhiên trong thế giới hắn mênh mông nhất, tận lực tẩm bổ hẳn là rất dễ dàng thành thục.

- Đến lúc đó, Khương Phàm là tự mình hấp thu, hay là giao cho Dạ An Nhiên, đều theo hắn an bài.

Đông Hoàng Thiên Du cũng thở phào, mấy năm kiên trì rốt cuộc cũng có thu hoạch, cũng coi như cho mọi người một cái công đạo.

Về phần Khương Phàm xử trí như thế nào, không cần nàng phí tâm.

Đông Hoàng Như Ảnh nói:

- Không biết tinh vực Truyền Thuyết còn muốn tồn tại bao nhiêu năm. Nhưng Hỗn Độn Thụ đều đưa đến tay chúng ta, không có gì phải tiếc nuối nữa. Đi thôi, tìm tới bọn người Thiên Hậu.

Đông Hoàng Thiên Du cũng nói:

- Không biết bọn người Thiên Hậu có phát hiện Thực Tinh Thảo hay không.

Thực Tinh Thảo!!

Siêu cấp Linh Bảo mà bọn người Triệu Tử Mạt vừa mới tiến tinh vực Truyền Thuyết liền chấp nhất tìm kiếm, nghe nói nguyên lực có thể tinh luyện tinh vực.

Sau khi bắt đầu thăm dò lần hai, nàng cùng Đông Hoàng Như Ảnh tìm kiếm Hỗn Độn Đế Thụ, mà Thiên Hậu cùng Đan Hoàng thì tìm kiếm Thực Tinh Thảo.

Cường giả tụ tập tại tinh vực Truyền Thuyết càng ngày càng nhiều, nhưng vẫn không có bất kỳ dấu hiệu muốn biến mất nào.

Lúc bắt đầu mọi người rất hưng phấn, sau đó lại từ từ cảnh giác.

Đầu tiên cần tra rõ ràng cuối cùng là tinh vực Truyền Thuyết bất chợt biến mất, hay là một loại dấu hiệu rõ ràng nào đó.

Không lâu sau đó, một ít cường tộc cổ lão truyền ra tin tức —— trước khi tinh vực Truyền Thuyết biến mất sẽ vang lên tiếng chuông xa xăm, vừa mới bắt đầu khoảng cách tiếng chuông rất dài, sau đó sẽ từ từ gấp rút, thời gian tiếp tục ước chừng nửa năm.

Đến lúc một tiếng chuông cuối cùng rơi xuống, toàn bộ tinh vực Truyền Thuyết sẽ triệt để biến mất trong vũ trụ.

Nói cách khác, chỉ cần nghe được tiếng chuông thì phải chuẩn bị rời khỏi.

Nhưng bây giờ, tiếng chuông đầu tiên đều không có vang lên, cho nên có thể tiếp tục thăm dò.

Một tháng... Hai tháng... Ba tháng... Một năm... Hai năm... thời gian tinh vực Truyền Thuyết kéo dài phá vỡ ghi chép, trong lúc bất tri bất giác đã đạt đến mười tám năm!

Ánh sáng cường thịnh, khí tượng chấn thế!

Tinh vực Truyền Thuyết không có bất kỳ dấu hiệu muốn biến mất gì!

Long Quỳ cuộn nằm tại vũ trụ thâm không, ngắm nhìn tinh vực Truyền Thuyết.

Không biết vì sao, đột nhiên có loại bất an không hiểu.

Tinh vực Truyền Thuyết từ đầu đến cuối vẫn tồn tại, rốt cuộc là chuyện tốt, hay chính là nguy cơ?

Bây giờ cường giả tụ tập càng ngày càng nhiều, tinh vực còn lộ ra vắng vẻ trước đó cũng bắt đầu náo nhiệt.

Cảnh giới thấp nhất đều là Thánh Hoàng, số lượng cường giả Thần cấp là nhiều nhất, không nói hơn vạn, chỉ sợ đều có mấy ngàn, cường giả Đế cấp thô sơ giản lược đoán chừng cũng phải có ba năm trăm người.

Cường giả Chí Tôn đã đạt tới số lượng mười bảy!!

Đây là khái niệm gì?

Quả thực là khủng bố!!

Nếu như cuối cùng tản ra, bọn hắn mang ra bảo vật khẳng định gây nên oanh động trước nay chưa từng có.

Nhưng nếu như tinh vực Truyền Thuyết đột nhiên phong bế, không thể nghi ngờ là một trận tai nạn cấp Vũ Trụ.

Lần đầu tiên Long Quỳ Thiên Đế có cảm giác chờ đợi tinh vực Truyền Thuyết khép kín.

Chuyện khác thường, tất giấu giếm lo lắng âm thầm.

- Là Thiên Nguyên sao? Hắn kiềm chế không được?

Long Quỳ đột nhiên quay người, nhìn thâm không xa xôi.

Một viên 'tinh thần' đang di chuyển tới nơi này, từ trên vị trí suy đoán, hẳn là Thiên Nguyên tinh vực rút đi trước đó.

Nửa năm sau...

Long Quỳ ngóng nhìn hướng khác, nhìn thấy một viên 'tinh thần' đang chạy tới nơi đây.

- Là viên hành tinh mẫu thân kia? Tính toán thời gian, cũng nên tới.

Long Quỳ Thiên Đế nhìn thâm không mênh mông xung quanh, dần dần quan sát đến những 'tinh thần' lấp lóe kia, muốn xác định viên nào còn dừng lại ở nguyên chỗ, viên nào có di dấu hiệu chuyển.

- Một viên... Hai viên... Ba viên... Tới không ít nhỉ. Là dự cảm được cái gì sao?

Long Quỳ Thiên Đế cái sự bất an không hiểu, càng ngày càng mãnh liệt.

Tất cả tinh cầu sinh ra ý thức, đều là pháp tắc thao túng cảm giác, bao gồm cả chính hắn!

Nếu hắn đã nhận ra cái gọi là bất an, những tinh cầu kia hẳn là cũng không ngoại lệ.

Nếu như tinh vực Truyền Thuyết tiếp tục tồn tại, chỉ sợ những tinh cầu Thiên đế cấp kia đều sẽ tự mình tới.

Lấy tinh vực Truyền Thuyết làm trung tâm, một trận thịnh hội Thiên Đế, cũng sẽ kéo ra màn che!

Nửa năm sau, Thiên Nguyên tinh vực tới gần tinh vực Truyền Thuyết.

Chủ tinh hóa thành hình người, nguy nga hơn năm triệu dặm, tản ra cường quang hừng hực, cũng khuấy động thủy triều Hỗn Độn bàng bạc.

Năm viên tinh cầu Đại đế cấp vờn ở xung quanh, Vạn Đạo pháp tắc của bọn chúng cũng theo khí tức Hỗn Độn mãnh liệt tràn vào chủ tinh.

Ở giữa chủ tinh cùng năm viên đế tinh hình thành pháp tắc tuần hoàn, tăng lên lực lượng pháp tắc cho chủ tinh.

Lại qua hai tháng, Khương Phàm cũng tới gần nơi này.

Ba viên Thiên tinh cầu đế cấp đều duy trì khoảng cách mấy chục triệu dặm, nhìn... Không quen!

Nhất là Thiên Nguyên tinh, trực tiếp kéo ra khoảng cách hơn năm mươi triệu dặm. Dù sao mặt ngoài đến xem, hắn và Khương Phàm chính là kẻ thù! Là cái tên này đã đánh cướp hắn! Hắn hận!

- Là phân thân nào?

Thiên Nguyên cùng Long Quỳ đều cách thâm không quan sát đến Khương Phàm, cũng đồng thời phát ra thanh âm.

- Viên thứ tám cùng viên thứ chín.

Khương Phàm ngưng tụ thanh âm, phân biệt mang đến hai viên tinh cầu.

- Thương Thiên phái tới ba tinh cầu Thiên đế cấp? Đủ để mắt ngươi.

Long Quỳ cảm thấy ngoài ý muốn.

Đây là coi trọng hay là trực tiếp đoán được hành tinh mẫu thân hoá hình rồi?

- Không phải hắn để mắt ta, hắn là muốn trấn áp ta, kéo ta về Thương Thiên tinh vực. Vì đề phòng trên đường xảy ra vấn đề, an bài hai viên tinh cầu phân thân. Sau đó lại dự cảm đến nguy cơ, liền phái phân thân thứ ba tới.

Khương Phàm nhìn tinh vực Truyền Thuyết, thật muốn cảm tạ nơi này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom