-
Chương 3661-3665
Chương 3661 Khởi nguyên truyền thừa
Một ngày này, Thiên Hậu đang tìm kiếm lấy Linh Bảo, một sợi mê quang từ trên trời giáng xuống, bao phủ thân thể mảnh mai mảnh khảnh của nàng.
Thiên Hậu vừa muốn cảnh giác, lại phát giác thân thể không thể nào động, ngay sau đó Thiên khí 'Nhân Quả Tỏa Liên' ủa nàng vậy mà chậm rãi nhấc lên, tự phát trải rộng ra về xung quanh.
Mê quang cuồn cuộn, mênh mông như biển, như mang nàng tới trong thế giới mới thần bí.
- Ngươi là ai?
Thiên Hậu kinh ngạc nhìn cái bóng mơ hồ trong hải dương mê quang kia.
Bóng dáng phiêu miểu vặn vẹo, nhìn không ra rốt cuộc là cái gì, nhưng rõ ràng có thể cảm giác đang nhìn chăm chú nàng.
- Hài tử, ta chỗ này có hạt giống tặng cho ngươi.
- Ngươi cần dốc lòng tẩm bổ, chăm chú lĩnh hội.
- Hạt giống này dính đến ảo diệu vũ trụ, vạn vực tương lai.
- Không nên oán ta không thể giúp ngươi đi lĩnh hội, bởi vì hạt giống này chỉ có chính ngươi tẩm bổ, tự mình lĩnh hội mới có thể chân chính khống chế.
- Hài tử, hạt giống này có thể mang cho ngươi năng lượng phi phàm, cũng có thể mang cho ngươi sứ mệnh nặng nề. Nhưng ta tin tưởng, ngươi vì hắn hẳn là có thể gánh vác được.
Thanh âm chợt xa chợt gần, uy nghiêm lại dẫn theo mấy phần ôn hòa.
- Ngài là...
Thiên Hậu không hiểu thấu, vừa vặn đi về phía trước, mê quang xung quanh đột nhiên cuồn cuộn, từ bốn phương tám hướng tụ đến, nhưng không phải trực tiếp rót vào thân thể của nàng, mà tiếp tục xiềng xích xung quanh.
Thiên Hậu đột nhiên thấy rõ ràng, đây không phải mê quang, mà là xiềng xích, xiềng xích lít nha lít nhít, đếm bằng ức vạn, vô biên vô tận.
Quá mênh mông, quá phức tạp.
Như là từ vũ trụ vô tận tụ đến, từ mênh mông ức vạn năm tụ đến.
Ức vạn xiềng xích phiên dũng bôn đằng, mang đến hình ảnh vũ trụ ầm ầm sóng dậy, càng mang đến thời không triều cường kịch liệt cuồn cuộn.
Bọn chúng như gánh chịu lấy trưởng thành cùng tương lai toàn bộ vũ trụ, xâu chuỗi lấy tất cả tinh thần vũ trụ bây giờ cùng trước kia đã từng tồn tại, thậm chí sinh linh trên các tinh thần.
Mỗi đầu xiềng xích đều dọc theo vô số xiềng xích, ở giữa xiềng xích khác biệt đều dây dưa cùng nhau, lẫn nhau đụng vào, phức tạp mà mênh mông.
- Nhân Quả Tỏa Liên?
Thiên Hậu chấn kinh, những đây rõ ràng chính là Nhân Quả Tỏa Liên, nhưng so với tinh cầu xiềng xích nàng khống chế phức tạp vô số lần, mênh mông vô số lần, giống như là... Nhân quả toàn bộ vũ trụ!
Thiên Hậu vừa mới bắt đầu còn có thể tiếp nhận, nhưng theo càng ngày càng nhiều xiềng xích hội tụ, không chỉ có Thiên khí của nàng không chịu nổi, nàng cũng không chịu nổi.
Nương theo đau đớn, ý thức Thiên Hậu trời đất quay cuồng, ngã trên mặt đất, nhưng mênh mông xiềng xích còn đang không ngừng liên tục hội tụ, thậm chí nói... Bây giờ chỉ là mới bắt đầu...
Bên trong vô tận mê quang, bóng dáng Vũ Trụ Thụ như ẩn như hiện.
Hắn giơ lên chạc cây hoa mỹ, bao phủ Thiên Hậu, tư dưỡng thân thể cùng ý thức của nàng, trợ giúp nàng tiếp nhận nhân quả hải dương hội tụ.
Nếu Khương Phàm đã toàn diện 'Thức tỉnh', bí mật tội ác nhất định bị chủ nhân phát giác.
Hắn không biết chủ nhân lúc nào chân chính tỉnh lại, nhưng hắn biết một khắc chủ nhân thức tỉnh này, tất nhiên muốn triệt để gạt bỏ hắn.
Nếu kết cục đã định, hắn vô lực thay đổi, cũng chống lại không được.
Chỉ có thể lưu lại truyền thừa ở trước đó một khắc.
Tinh vực chi nguyên, chuyển cho Dạ An Nhiên.
Vũ trụ khởi nguyên, chuyển cho nữ hài này.
Hắn chỉ hy vọng các nàng có thể chân chính kế thừa y bát của mình.
Một người tiếp nhận truyền thừa, tiếp tục tuần sát vũ trụ, mang đến tài nguyên cho Khương Phàm.
Một người tiếp nhận sứ mệnh, biết ảo diệu vũ trụ, mang đến chỉ dẫn cho Khương Phàm.
Hắn thật không nghĩ tới sẽ đi đến một bước này, nhưng hắn đã hiểu nguyên do.
Bởi vì, hắn vi phạm với sứ mệnh hắn tồn tại.
Bởi vì, hắn nhúng tay truyền thừa vũ trụ.
Hắn làm chuyện hắn không nên làm, cũng tất nhiên làm đến phản phệ.
Cái này chỉ sợ là thời điểm chủ nhân tạo nên hắn, bí mật bố trí nguyền rủa ở trên người hắn.
Chỉ là đây hết thảy diễn ra đột nhiên lại quá nhanh chóng, vượt xa dự liệu của hắn.
- Ta có thể làm, chỉ có những thứ này.
- Là Tiên Cổ kỷ nguyên sớm bộc phát, hay vận rủi vũ trụ kết thúc như vậy, không phải ta có thể chi phối.
- Ta nghiệp chướng nặng nề, cam nguyện chịu chết.
- Chỉ là đáng tiếc phương vũ trụ này... Ai...
Nương theo một tiếng thở dài, ý thức Vũ Trụ Thụ lặng yên rời khỏi, chỉ để lại Nhân Quả Tỏa Liên như đại dương chiếm cứ ở trong thân thể Thiên Hậu... Xen lẫn... Ngưng kết... Cuối cùng biến thành một viên chủng tử (quả trứng) Nhân Quả, chìm ở ý thức hải của Thiên Hậu.
Bởi vì nhân quả mênh mông vô tận, phức tạp xen lẫn, chỉ có thể để Thiên Hậu bắt đầu lại từ đầu, từ từ nhìn trộm, từ từ lĩnh ngộ.
Cũng chính là quá trình hạt giống nảy mầm, sinh trưởng.
Năm năm sau...
Thế giới Khương Phàm dần dần khôi phục sức sống, thời gian Trường Hà lao nhanh về phía trước, mở ra lịch sử kỷ nguyên hoàn toàn mới.
Toàn bộ xóa đi vết tích trước đó, hết thảy từ giờ trở đi.
Lý Dần, Bạch Tai, Kiều Linh Vận tất cả mọi người, sinh mệnh đã từng chiến tử đều bị Khương Phàm tìm kiếm được trong vết tích lúc trước, dùng khác loại phương thức tái hiện.
Bọn hắn đều là hài nhi tân sinh, không có ký ức trước đó, nhưng cái này đã đủ rồi.
Khương Phàm bắt đầu cẩn thận nghiên cứu Địa Ngục bồng bột phát triển.
Địa Ngục xác thực hiện ra hình thái tinh cầu, không còn là một bộ phận của thế giới.
Nhưng Địa Ngục cũng không phải hoàn toàn tách rời tinh cầu, càng giống như cộng sinh thể cùng Khương Phàm.
Bộ vị ở giữa hai viên tinh cầu kết nối vẫn là Cửu U thâm không.
Chỉ là Cửu U thâm không trở nên vô cùng cường đại, phạm vi bao gồm bộ vị sau lưng hai viên tinh cầu phía kết nối, mênh mông mấy trăm vạn dặm.
Người được lợi trực tiếp nhất đương nhiên là Tịch Nhan.
Nàng bây giờ nào chỉ là Luân Hồi Thần Hoàng, càng không chỉ đến mức Đế cấp, mà là biến đổi hướng về Chí Tôn cảnh giới.
Chương 3662 Cơ duyên của Tịch Nhan
Nếu như Khương Phàm có thể biến đổi đến Chúa Tể, vấn đề cảnh giới Tịch Nhan chỉ sợ sẽ tiếp tục biến đổi.
Cái gì là cơ duyên? Tịch Nhan chính là chứng minh tốt nhất.
Địa Ngục bồng bột phát triển cùng diễn biến cũng cường hóa hệ thống nội bộ.
Từ hắc ám đến tử vong, từ nguyền rủa đến mục nát, chờ một chút... cũng bắt đầu sinh trưởng, thậm chí là biến đổi.
Thực lực mấy người Phong Đô Quỷ Chủ cũng theo đó tăng vọt.
Đầu tiên Khương Phàm Tu La bỏ vào, nếu là thế giới mới, đương nhiên phải có chủ nhân Thế Giới.
Hắn cũng không có thể làm cho Phong Đô chủ nhân tiếp quản, cũng không thể để U Linh Đại Đế phụ trách, chỉ có thể để Tu La quan sát Địa Ngục.
Tu La vừa vặn ở nơi đó khai phát ra mới Địa Ngục, cùng có kinh nghiệm chưởng khống địa ngục diễn biến.
Trong quá trình Khương Phàm tiếp quản tinh cầu cùng chỉ dẫn thế giới, không ngừng hồi tưởng đến những hình ảnh thời khắc 'Trùng sinh' nhìn thấy kia.
Những thiên thạch kia không phải đá bình thường, mà là mảnh vỡ sau khi tinh cầu sụp đổ.
Những mảnh vỡ kia cũng không phải Hỗn Độn tinh cầu diễn biến thất bại, đổ xuống mảnh vỡ, mà là tinh cầu sinh mệnh chân chân chính chính.
Nhưng...
Mảnh vỡ ức vạn năm…
Tuyệt đối không chỉ là mấy viên tinh cầu sụp đổ có thể hình thành, mấy chục viên mấy trăm viên sụp đổ, đều khó mà hình thành quy mô như thế.
Mấy trăm hành tinh?
Toàn bộ vũ trụ có nhiều tinh cầu như vậy sao?
Nếu như tính luôn Thần cấp, Đế cấp, có lẽ có khả năng.
Nhưng bởi như vậy, chẳng phải mảnh vỡ toàn bộ vũ trụ?
Cái này quá hoang đường rồi.
Chẳng lẽ vũ trụ sụp đổ?
Dạng sự kiện gì tạo thành tai nạn vũ trụ như thế này.
Hắn kỳ quái hơn chính là, ai làm!
Mảnh vỡ tinh cầu không thể nào tự phát tụ tập, chỉ có thể là ai mạnh mẽ can thiệp.
Nếu như là ai tụ tập mảnh vỡ đến nơi đó, mục đích đúng là tạo nên một viên tinh cầu mới.
Mục đích tạo ra tinh cầu mới lại là cái gì?
Vũ Trụ Thụ...
Khương Phàm lúc ấy giống như nhìn thấy hình ảnh Vũ Trụ Thụ giáng lâm sau khi Hỗn Độn Hải sinh ra.
Phong cấm Thời gian Cổ Hà rất có thể liền có liên quan cùng Vũ Trụ Thụ. Nói cách khác, Vũ Trụ Thụ khẳng định biết chút ít gì đó.
Khương Phàm từ sau khi tiếp quản thế giới, cảm giác siêu thoát ra phạm trù 'Quân cờ', biến thành người thao túng bàn cờ. Nhưng, theo trận ngoài ý muốn này thức tỉnh, hắn đột nhiên cảm giác mình lại biến thành quân cờ.
Toàn bộ vũ trụ đều là một bàn cờ, hắn chính là một viên quân cờ mưu đồ đã lâu trên bàn cờ.
Ai đang đánh cờ?
Ai có thể bày ra ván cờ như thế này.
Cuối cùng ván cờ lại là cái gì?
Khương Phàm rất nghi hoặc, cũng rất bất an, loại cảm giác bị bố trí cùng thao túng này thật không tốt, nhưng cùng lúc lại kích phát ra chiến ý mãnh liệt.
Hắn đã từng chính là quân cờ, nhưng bây giờ hắn vượt qua bàn cờ.
Nếu lần nữa biến thành quân cờ, hắn muốn lần nữa nhảy ra, nhìn một chút bí mật ngoài vũ trụ, gặp một lần người bày mưu.
- Ta có thể cùng ngài thảo luận chuyện ta sinh ra không?
Khương Phàm hướng về phía Vũ Trụ Thụ phát đi ý thức, hy vọng có thể thẳng thắn nói một chút.
Mặc dù Vũ Trụ Thụ xuất hiện trong ký ức của hắn nhưng hắn có loại cảm giác, Vũ Trụ Thụ không phải người chân chính ở phía sau.
Vũ Trụ Thụ tỏa ra hào quang sáng chói, khí tượng chấn thế, ầm ầm sóng dậy, chỉ là không nhìn Khương Phàm hỏi thăm.
Đột nhiên...
Từng đạo ánh sáng kịch liệt lấp lóe tại thâm không xa xôi.
Đưa tới Khương Phàm chú ý, cũng kinh động đến Thiên Đế tinh vực khác.
Bọn hắn nhao nhao quay người ngắm nhìn phương xa.
Ánh sáng rất yếu ớt, hiển nhiên khoảng cách vô cùng xa xôi, nhưng ba động như có như không lại làm cho những Thiên Đế bọn họ đều cảm nhận được kinh ngạc.
- Thương Thiên tới?
Khương Phàm thức tỉnh, rõ ràng đã nhận ra pháp tắc vô cùng ba động.
Bây giờ pháp tắc vô cùng cường hãn, giống như lại nuốt mấy Thương Thiên phân thân.
Pháp tắc mạnh lên, cảm giác tùy theo tăng cường.
Thời khắc này pháp tắc ba động quen thuộc mà mãnh liệt, thậm chí mang đến mấy phần áp bách.
Khương Phàm suy đoán, hẳn là Thương Thiên tới. Nhưng, ánh sáng nơi đó giống như không phải rất bình thường, lấp loé không yên, số lượng phức tạp. Không giống như một tinh vực đang di động, giống như là mấy cái.
Tình huống như thế nào?
Khương Phàm không hiểu thấu.
Chẳng lẽ Thương Thiên mang theo những tinh vực khác?
- Là hắn đích thân đến, nhưng tràng diện này...
Khương Phàm ngắm nhìn phương hướng ánh sáng lấp lóe, mơ hồ cảm thấy là lạ.
Bên trong dự đoán của hắn, cho dù Chúa Tể Thương Thiên đến, cũng hẳn là áp chế pháp tắc, khống chế ánh sáng, cẩn thận tới gần.
Nhưng ánh sáng nơi đó rõ ràng không phải.
Mặc dù khoảng cách rất rất xa, cũng có thể nhìn ra được nơi đó ánh sáng bành trướng mà cường thịnh, mà... Rất hỗn loạn.
- Thương Thiên tới, ngươi nên rời khỏi. Nhưng, ngươi muốn đi đâu.
Chúng Diệu Thiên mặc kệ tình huống nơi đó như thế nào, chỉ cần là Thương Thiên tới, bọn hắn nên rời khỏi.
- Hoang Nguyên đi, tới đó chờ đợi Chúa Tể Tu La giáng lâm.
Khương Phàm thu hồi ánh mắt, đúng vậy, mặc kệ tình huống nơi đó như thế nào, bọn hắn đều không phải đối thủ của Chúa Tể Thương Thiên.
- Hoang Nguyên loại nơi kia, có thể không đi vẫn nên không đi.
- Ngươi có thể... Ân... Bái phỏng Cực Lạc cấm khu.
- Cũng có thể thông qua Dạ An Nhiên làm chút thương lượng cùng Vũ Trụ Thụ, để hắn mang theo ngươi biến mất.
- Cực Lạc cấm khu coi như xong. Quỷ Bí cấm khu đang giằng co với nơi đó đây, nếu như ta dẫn Thương Thiên đi qua, Quỷ Bí cấm khu rất có thể cùng hắn kết minh, sau đó vây công Cực Lạc cấm khu.
- Vũ Trụ Thụ... Cũng không được, ta nếm thử trao đổi qua cùng hắn, hắn không có trả lời.
- Bây giờ có thể giúp chúng ta, chỉ có thể là Chúa Tể Tu La, ta cũng rất chờ mong gặp mặt Chúa Tể Tu La.
- Trực tiếp tìm kiếm rất khó, vẫn đến Hoang Nguyên chờ xem.
Khương Phàm kỳ thật có chút hiếu kỳ đối với Hoang Nguyên, thậm chí có chút không kịp chờ đợi.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, thật giống như trong cõi U Minh có đồ gì đó đang thúc giục hắn gấp rút đi qua.
Chương 3663 Ngoài ý muốn gặp phải, Chúa Tể đại chiến
- Hoang Nguyên...
Chúng Diệu Thiên đột nhiên có chút hối hận nhắc cho Khương Phàm đên nơi đó, nơi đó mặc dù rất đặc thù, nhưng giống như nơi không phải tránh né tốt.
- Thiên Nguyên, Thương Thiên đến, chúng ta nên rút lui, ngươi gọi người trở về hết đi.
Sau khi Khương Phàm chào hỏi Thiên Nguyên, nhìn sang tinh vực Truyền Thuyết phát đi hiệu lệnh, nhắc nhở Thiên Hậu, Đan Hoàng, còn có bọn người Tần Diễm bên trong trở về.
- Ai... Tần Diễm cùng Chúa Tể Tu La bắt được liên lạc chưa?
Thiên Nguyên rất bất đắc dĩ, rõ ràng không có hắn chuyện gì, hắn hoàn toàn có thể ngồi đợi tinh vực Truyền Thuyết biến mất, trở lại chỗ cũ nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi kết quả cuối cùng. Bây giờ ngược lại tốt, lại muốn đi theo Khương Phàm đi lang thang bốn chỗ.
- Đã có liên lạc, còn chỉ định địa điểm, chúng ta tới đó hội hợp.
Khương Phàm trấn an Thiên Nguyên, không dám nói tình hình thực tế.
- Còn tốt.
Thiên Nguyên chậm rãi gật đầu, vậy mà có liên lạc, không cần chạy trốn bốn chỗ, trực tiếp đi gặp mặt.
Thời điểm bọn hắn ở chỗ này bắt đầu liên hệ, cũng không có chú ý tới Thiên Tiên tinh vực nơi xa đang khẩn trương nhìn bọn hắn chằm chằm.
Thương Thiên xác thực tới.
Từ khi phân thân thứ ba, phân thân thứ chín, phân thân thứ tám lần lượt bị hủy diệt, hắn đã ý thức được hành tinh mẫu thân nơi đó xảy ra biến cố.
Chuyện càng nghiêm trọng xa so với hắn mong muốn.
Đầu tiên, hành tinh mẫu thân không chỉ có ra đời Tân Thiên, còn tiếp quản Vạn Đạo pháp tắc, thậm chí tiếp quản tinh cầu.
Còn xa không chỉ như vậy.
Hành tinh mẫu thân bị chiếm đoạt trăm vạn năm, sớm đã suy yếu khô kiệt. Cho dù hoá hình, cũng là tinh cầu cấp Thiên Đế suy yếu nhất, thậm chí không cường hãn bằng phân thân thứ chín của hắn, càng không khả năng đánh tan ba bộ phân thân.
Kết quả lại là phân thân thứ ba đầu tiên gặp phải hủy diệt, tiếp theo là hai viên tinh cầu khác.
Cái này không khác săn giết.
Hành tinh mẫu thân không có năng lực kia, cho dù khống chế thời gian Thiên Toa.
Chỉ có một nguyên nhân, đó chính là hành tinh mẫu thân không chỉ có hoá hình, còn rời khỏi Vẫn Thạch hoang mạc, tìm được viện quân.
Nhưng, viện quân?
Thương Thiên càng nghĩ càng không thông.
Trong hơn mười năm ngắn ngủi, hành tinh mẫu thân tìm viện quân ở đâu.
Chỉ sợ ngay cả vũ trụ cũng chưa hiểu thấu hết.
Huống chi hành tinh nào dám can đảm mạo phạm Thương Thiên tinh vực hắn?Chẳng lẽ là tinh cầu cấp Chúa Tể?
Hay cấm khu?
Nhưng hắn tự nhận lực ảnh hưởng của mình khắp vũ trụ vô cùng mạnh, đối phương làm như vậy chẳng phải muốn nhấc lên chiến tranh?
Từ hành tinh mẫu thân hoá hình, đến săn giết phân thân, lại đến kết minh Chúa Tể hoặc cấm khu, mặc dù đều là phỏng đoán bết bát nhất, rất khó tin tưởng, càng khó tiếp nhận. Nhưng chuyện đã phát sinh, hắn nhất định phải điều tra chân tướng, càng phải báo thù thay phân thân tinh cầu của hắn.
Sở dĩ nói phỏng đoán, bởi vì tất cả thôi diễn của hắn đều không nhìn thấy vận mệnh hành tinh mẫu thân, thậm chí nhìn không thấu vận mệnh mình.
Hắn đã từng liên hợp phân thân, triệu tập tất cả pháp tắc, tiến hành toàn diện thôi diễn, kết quả nhìn thấy vẫn la hình ảnh mơ hồ mà mông lung.
Cái này tuyệt đối không bình thường.
Mơ hồ, đại biểu cho không biết.
Một loại khả năng là thực lực hắn không đủ, nhìn trộm không thấu.
Một loại khả năng là biến cố trùng điệp, liên lụy trọng đại, bây giờ còn không có đến thời điểm có thể thôi diễn.
Thực lực không đủ?
Đương nhiên không phải.
Lấy thực lực của hắn, phối hợp pháp tắc phân thân, đưa mắt nhìn khắp vũ trụ ai có thể chống lại?
Chỉ có thể là loại thứ hai khả năng.
Biến cố? Liên lụy?
Hành tinh mẫu thân tất nhiên đã kết minh cùng tinh vực nào đó, còn lộ rõ bí mật giữa hắn và mình, đối phương muốn lợi dụng cái này chèn ép hắn.
Là ai!!
Ai dám?
Thương Thiên đầu tiên khóa chặt Chúa Tể Ô Mông, Cực Lạc cấm khu, Quỷ Bí cấm khu.
Nơi đó là người mạnh nhất hành tinh mẫu thân có khả năng tiếp xúc trong thời gian ngắn.
Thương Thiên bí mật liên hệ ba minh hữu của hắn, sau đó mang theo toàn bộ phân thân, đi Vẫn Thạch hoang mạc.
Nếu hành tinh mẫu thân muốn khai chiến, đã có kình địch muốn nhúng tay, hắn đương nhiên muốn toàn diện nghênh chiến.
Vừa vặn nhân cơ hội này nhấc lên một trận chiến tranh.
Hắn từ đầu đến cuối tin tưởng vững chắc chiến tranh vĩnh viễn là thủ đoạn tốt nhất thu hoạch được tài nguyên.
Cứ như vậy...
Sau khi trải qua thời gian hai mươi năm chờ đợi minh hữu tập kết, Chúa Tể Thương Thiên xuất phát.
Không có gióng trống khua chiêng bước lên, mà khống chế chân thân cùng phân thân pháp tắc, áp chế ánh sáng tinh cầu, lao tới Vẫn Thạch hoang mạc.
Mặc dù chỉnh thể hành động như thế này khẳng định sẽ khiến người khác chú ý, nhưng chỉ cần không kinh động hành tinh mẫu thân là có thể.
Nhưng...
Tại thời điểm Khương Phàm nhìn thấy ánh sáng, phát giác được Chúa Tể Thương Thiên tiến đến.
Cũng không phải Thương Thiên tiến vào khu vực Khương Phàm cảm giác, mà là... Thương Thiên khai chiến!
Thương Thiên gặp phải phục kích!!
Người phục kích là Chúa Tể Ô Mông!!
Đây kỳ thật chính là một lần hiểu lầm!
Chúa Tể Ô Mông đầu tiên đạt được Thiên Tiên tinh vực báo cáo, vẫn không ngừng liên tục báo cáo.
Không sai, chính là không ngừng liên tục.
Đối với loại Chúa Tể tồn tại mấy chục triệu năm như hắn mà nói, thời gian đều là luận ngàn năm trăm năm, nhưng Thiên Tiên nơi đó mấy năm một lần mấy năm một lần, đúng là không ngừng liên tục.
Mà biểu đạt hơi có vẻ khoa trương.
Nói phân thân Thương Thiên phách lối như thế nào, khiêu khích như thế nào, mê hoặc như thế nào.
Nói phân thân Thương Thiên như thế nào bắt được liên lạc cùng Vũ Trụ Thụ.
Còn nói Thương Thiên như thế nào liên hệ kết minh cùng Cực Lạc, cùng Thiên Nguyên, như thế nào đánh tan ba vị truyền thừa Quỷ Bí.
Trong lúc này, Hằng Vũ Chúa Tể còn khống chế Vu Cổ Thiên Đế bắt liền hệ với hắn, nói Thương Thiên muốn bốc lên chiến tranh, liên luỵ cực lớn. Hắn thông qua Vu Cổ Thiên Đế tại hiện trường thôi diễn qua, trận chiến tranh này vô tiền khoáng hậu. Bọn hắn nhất định phải sớm làm chuẩn bị.
Chúa Tể Ô Mông tin tưởng, sau đó bắt đầu tập kết tinh cầu phụ thuộc hắn.
Chương 3664 Thật không dám tin
Kết quả lúc này, Thương Thiên mang theo phân thân nhào tới phía hắn. Tra xét rõ ràng, trong tinh không cách đó không xa còn giống như có ba tinh vực cấp Thiên Đế đang di động.
Thương Thiên thật đến rồi!
Còn hướng về phía hắn?
Đây là muốn làm gì?
Đối hạ thủ với hắn?
Mà... Như tên trộm!! Giống như đang tra xét rõ ràng hắn nơi này.
Chúa Tể Ô Mông cũng không phải người lương thiện.
Đánh!!
Trực tiếp đánh!!
Chúa Tể Ô Mông liên hệ Hằng Vũ Chúa Tể, tranh thủ thời gian tới trợ giúp, mình mang theo tinh cầu phụ thuộc, đuổi giết Thương Thiên tinh vực.
Sau khi khoảng cách rút ngắn, Vạn Đạo pháp tắc của hắn quả nhiên thôi diễn ra hình ảnh chiến tranh cho hắn, cũng xác thực thấy được trong phế tích màu máu có bóng dáng Thương Thiên cùng Tu La đang đứng.
Không có gì đáng nói, làm liền xong rồi.
Thời điểm Chúa Tể Thương Thiên đi qua nơi này, đúng là đang bí mật dò xét. Dù sao dựa theo hắn dự đoán, hành tinh mẫu thân có khả năng kết minh cùng một vị Chúa Tể nào đó, Chúa Tể duy nhất bên trong khu vực gần đó chính là Ô Mông. Cho nên hắn hãm lại tốc độ, đề cao cảnh giác.
Nếu như Ô Mông còn đang ngủ say, nói rõ không có liên quan gì với hắn.
Nếu như thức tỉnh liền có thể là đối tượng hành tinh mẫu thân kết minh.
Kết quả, cứ như vậy bị Ô Mông hiểu lầm.
Khi Chúa Tể Ô Mông đột nhiên nhào tới, Chúa Tể Thương Thiên lập tức giật mình, vậy mà thức tỉnh, còn chủ động xuất kích, đây là muốn phục kích hắn?
Đây rõ ràng là đã kết minh cùng hành tinh mẫu thân.
Lão già đáng chết, cũng dám hủy diệt phân thân của hắn, cũng dám nhúng tay tinh vực của hắn.
Không có gì đáng nói, đánh!!
Cứ như vậy...
Hai cường giả cấp Chúa Tể, mang theo tinh cầu phụ thuộc bọn hắn vô tận tức giận va vào nhau.
Thương Thiên vừa vặn muốn thử xem thực lực Chúa Tể thế hệ trước.
Ô Mông càng muốn giáo huấn tiểu oa nhi này.
Cho nên vừa mới bắt đầu, bọn hắn thật không lưu thủ, đánh một trận gọi là oanh oanh liệt liệt.
Thương Thiên cùng Ô Mông cũng đều không phải tính cách thích nói chuyện nhảm, trực tiếp đấnh, đẩy vào chỗ chết.
Càng đánh càng hung, càng đánh càng cuồng.
Tinh cầu phụ thuộc lẫn nhau cũng cuồng dã tiến lên, các loại phối hợp, các loại năng lượng, oanh oanh liệt liệt chào hỏi.
Bọn người Khương Phàm nhìn thấy ánh sáng, chính là hỗn chiến giữa tinh vực cấp Chúa Tể ở chỗ này.
Cùng lúc đó, tinh vực Hằng Vũ đang theo Chúa Tể Ô Mông tới gần nơi này.
Tinh vực Hằng Vũ mặc dù khoảng cách xa xôi, nhưng hai mươi năm trước đã bắt đầu động thân, thậm chí đều không có tập kết các tinh cầu phụ thuộc bọn họ khác, liền lao về hướng Vũ Trụ Thụ nơi này.
Một là muốn thương lượng cùng Chúa Tể Ô Mông một chút, sớm chấn nhiếp Thương Thiên, hay ứng đối ra sao.
Hai là muốn trực tiếp đi Vũ Trụ Thụ, bắt lấy viên tinh cầu phụ thuộc Thương Thiên kia, hảo hảo hỏi thăm tình huống.
Thời điểm đang muốn tới gần, vậy mà thấy được nơi xa bộc phát ánh sáng. Lấy năng lực của hắn, hoàn toàn có thể nhìn ra được, đó là đánh nhau.
Thương Thiên cùng Ô Mông đánh nhau?
Thương Thiên vậy mà sớm ra tay?
Thương Thiên bây giờ iền muốn nhấc lên chiến tranh vụ trũ?
Không thể tha thứ!!
Chúa Tể Hằng Vũ, Chúa Tể ánh sáng vũ trụ, ngụ ý vĩnh hằng vũ trụ. Hắn sôi trào lên biển lửa ức vạn dặm, nghiền ép thâm không, đốt thấu thời không, đuổi giết chiến trường xa xa.
Ánh sáng quá hừng hực, so Vũ Trụ Thụ và bọn người Thương Thiên muốn đều cường thịnh hơn mấy lần, cách trăm ức dặm đều có thể thấy rõ.
Không lâu sau đó, bọn người Khương Phàm cũng chú ý tới nơi này.
Kỳ quái.
Nhìn phương hướng viên mặt trời kia di động, giống như cũng là nơi những 'Tinh quang lấp lóe' kia.
Nơi đó xảy ra chuyện gì sao?
Khương Phàm hỏi:
- Phương hướng kia là tinh vực gì?
Thiên Nguyên ngắm nhìn phương xa:
- Tinh vực Ô Mông thì phải.
- Chúa Tể Ô Mông? Hắn ở nơi đó
- Phương hướng không sai, nhưng về khoảng cách... Chúng ta nơi này hẳn không nhìn thấy ánh sáng như vậy.
- Trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi là hoàn toàn thức tỉnh, sau đó còn đánh nhau.
Khương Phàm đột nhiên có một loại cảm giác quái dị. Nơi đó khẳng định có Thương Thiên, nếu như lại có Chúa Tể Ô Mông, có phải hay không là đánh nhau rồi?
- Ai đánh ai? Ô Mông cùng Thương Thiên? Không có lý do...
Thiên Nguyên nói, đột nhiên ngừng.
- Chẳng lẽ, Ô Mông thật coi Thương Thiên là thành người phạm chiến tranh? Thương Thiên lại nghĩ Ô Mông là tinh vực ta đầu nhập vào?
Giọng Khương Phàm thấp đi rất nhiều, nếu thật sự là như thế này... Ta cái xxx... Mình ở nơi này ngao ngao nửa ngày, thật có hiệu quả rồi?
Chúng Diệu Thiên cùng Thiên Nguyên đều trầm mặc, từ từ quay đầu, nhìn về hướng Tinh vực Thiên Tiên.
Tinh vực Thiên Tiên có liên hệ cùng Tinh vực Ô Mông, nếu như Thiên Tiên tiếp tục giảng giải tình huống nơi này cho Ô Mông, thật đúng là có khả năng kích thích đến Chúa Tể Ô Mông.
Nếu như trước đó Vu Cổ Thiên Đế thuận đường đi một chuyến Tinh vực Ô Mông, đại biểu Hằng Vũ giao thiệp, Chúa Tể Ô Mông càng có thể có thể nhận định Thương Thiên muốn gây lên chiến tranh.
Mà Khương Phàm liên tiếp làm thịt ba bộ phân thân, Thương Thiên tự nhiên sẽ phỏng đoán Khương Phàm là kết minh cùng tinh vực nào đó, mà là cấp Chúa Tể.
Sau đó liền...
Đánh nhau?
Thời điểm bọn hắn nhìn về phía Thiên Tiên, Thiên Tiên đang theo dõi bọn hắn.
Ánh mắt kia, thật giống như muốn đề phòng Khương Phàm đi qua tiếp viện.
Chẳng lẽ, thật đánh nhau!!
Thiên Nguyên cùng Chúng Diệu Thiên đều mộng.
Chúa Tể gặp mặt, không chào hỏi, không tâm sự sao?
Không hỏi xem gần đây tình huống như thế nào, không hỏi xem nghi ngờ trong lòng sao?
Trực tiếp liền mở màn đánh nhau.
Chúa Tể chính là Chúa Tể, thật sự dứt khoát!! Đều không nói nhảm!!
Còn viên tàn phá 'mặt trời' khác đang lao đến thì sao?
Chẳng lẽ là Chúa Tể Hằng Vũ?
Mấy chục tỉ dặm đâu, đột nhiên đã đến?
Hay nói lúc tinh vực Vu Cổ rời khỏi, tinh vực Hằng Vũ liền trực tiếp động thân?
Những Chúa Tể ngủ say thời gian vô tận nóng nảy như thế sao?
- Bọn hắn không thôi diễn pháp tắc sao? Không phán đoán thật giả à?
Tinh hạch Chúng Diệu Thiên rất chấn kinh, thật sự làm cho các Chúa Tể bắt đầu chiến tranh? Tại sao phải có một loại cảm giác hoang đường.
Chương 3665 Điên cuồng (1)
- Bọn hắn chịu đánh là bởi vì thôi diễn.
Tinh nguyên Chúng Diệu Thiên cũng rất khiếp sợ. Chúa Tể không thôi diễn là không thể nào, nhưng thôi diễn còn trực tiếp đánh nhau, chỉ có thể nói bọn hắn đều thấy được hình ảnh chiến tranh cùng tai nạn, mà Thương Thiên tự nhiên mà vậy nghĩ đến hành tinh mẫu thân cùng hợp tác Chúa Tể khác, Chúa Tể khác tự nhiên mà vậy nghĩ đến Thương Thiên muốn nhấc lên chiến tranh toàn diện.
- Ha ha...
Khương Phàm vui vẻ. Thật có hiệu quả. Mặc dù có dự cảm sẽ sinh ra hiệu quả đặc biệt, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy.
- Ngươi cười cái gì? Nếu như bọn hắn đánh lấy đánh lấy, đột nhiên đã hiểu đánh nhầm. Ngươi có thể nghĩ đến hậu quả chưa?
Thiên Nguyên kinh ngạc xong thì sợ hãi thật sâu.
Nhìn oanh oanh liệt liệt, Thương Thiên muốn bị hai tinh vực Chúa Tể dạy dỗ. Nhưng, một khi hai Chúa Tể kia biết mình bị chơi xỏ, nhất định trước tiên hoà giải cùng Thương Thiên, sau đó nhào về phía Khương Phàm.
Rõ ràng chỉ là một kẻ địch như Thương Thiên, đột nhiên biến thành ba cái?! Cái này nếu để cho Tu La biết, chỉ sợ phải cân nhắc cho thật kĩ còn muốn giúp Khương Phàm hay không.
Nếu như Thiên Nguyên có tư duy bình thường, bây giờ chỉ sợ sẽ kêu rên, ta rốt cuộc lên một bàn đánh bạc gì thế, đây là sự thực muốn để ta bồi sạch sành sanh hả. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp không?
Bây giờ rút lui khỏi bàn đánh bạc còn kịp không?
Từ bỏ luôn đầu tư trước đó được không?
- Cái gì đánh nhầm?
- Chỉ cần bắt đầu đánh, liền đánh không hồi kết!
- Thương Thiên không rõ tình huống, không tin chính ta làm chết khô ba viên tinh cầu của hắn.
- Ô Mông nếu đã mở đầu chiến tranh liền nhận định Thương Thiên muốn nhấc lên chiến tranh vụ trũ.
- Một cái là sâu trong huyết hải, một cái muốn vì dân trừ hại, ha ha, bọn hắn sẽ chỉ càng đánh càng kích tình.
Khương Phàm mong mỏi Thương Thiên trọng thương, mong mỏi có thể lại làm phế mấy viên tinh cầu phân thân.
Thiên Nguyên nói:
- Ta nói không phải bây giờ, là tương lai. Bọn hắn sớm muộn cũng sẽ biết chuyện ngươi là hành tinh mẫu thân Thương Thiên.
Khương Phàm nói:
- Ta không nói, Thương Thiên không nói, ai sẽ biết?
Thiên Nguyên kỳ quái:
- Thương Thiên không nói? Thương Thiên dựa vào cái gì không nói!
Khương Phàm nhìn hắn, giống như cười mà không phải cười:
- Tại sao Thương Thiên muốn nói? Hắn ước gì những tinh vực khác không biết thân phận của ta.
Thiên Nguyên thoáng hoảng hốt? Tựa như là thế này...
- Nhưng mặc kệ như thế nào, toàn vũ trụ cuối cùng đều sẽ biết thân phận của ngươi, loại chuyện này có thể lừa gạt được nhất thời, lừa không được vĩnh viễn.
Khương Phàm đong đưa bả vai, cuồn cuộn Hỗn Độn thủy triều:
- Thật đến ngày đó, ta đã có sức tự vệ, ai dám khiêu chiến ta thử một chút? Chuẩn bị đi!
- Chuẩn bị cái gì?
- Trợ giúp Thương Thiên chứ gì!
- Cái gì?
Khương Phàm đột nhiên vung tay, hướng về phía tinh vực Truyền Thuyết hét lớn:
- Trở về! Nhanh chóng trở về! Gấp rút tiếp viện chủ tinh!
Thiên Nguyên đã hiểu ý đồ, dù có đủ kiểu không muốn, cũng phối hợp vung tay hô to:
- Toàn thể trở về! Trong vòng hai tháng, trở về tinh vực!!
Tinh vực Thiên Tiên nơi đó lập tức khẩn trương.
Nàng biết Chúa Tể Ô Mông cùng Chúa Tể Thương Thiên đánh nhau, đang âm thầm đề phòng viên tinh cầu phụ thuộc nơi này có thể trợ giúp hay không, lúc nào trợ giúp.
Bây giờ đột nhiên hô to, tất nhiên muốn đi chi viện.
Tinh vực Thiên Tiên quả quyết bắt được liên lạc cùng nơi đó Chúa Tể Ô Mông —— nơi này muốn động thân, nơi đó phải làm chuẩn bị cho tốt.
Mặc dù hai viên tinh cầu không ảnh hưởng tới chiến đấu giữa các Chúa Tể, nhưng bọn người Thiên Nguyên tương đương với đội hình bốn viên tinh cầu Thiên Đế, tuyệt đối có thể uy hiếp được các Thiên Đế thuộc Tinh vực Ô Mông.
Tinh vực Thiên Tiên nhắc nhở, rất nhanh truyền đến Chúa Tể Ô Mông nơi đó.
Chúa Tể Ô Mông lúc này thông qua ý thức liên hệ các Thiên Đế của hắn.
Các Thiên Đế nhao nhao bộc phát, toàn lực tấn công mạnh lấy phân thân tinh vực Thương Thiên.
Ở bên Thương Thiên, sáu cỗ phân thân, cộng thêm ba viên tinh vực cấp Thiên Đế bí mật kết minh.
Đội hình siêu cường chín vị Thiên Đế.
Tinh vực Ô Mông có năm viên tinh cầu phụ thuộc (còn có hai viên không thể trở về), cộng thêm hai vị Thiên Tôn cấp Thiên Đế ( Ô Mông tự tay tạo nên, có thể so với con trai Quỷ Bí).
Đội hình bảy vị Thiên Đế.
Thoạt nhìn là bên Thương Thiên càng hơn một bậc. Nhưng, bên phía Thương Thiên trừ hai bộ phía trước là Thiên Đế hoàn thiện mà cường hãn, mấy cái khác từ pháp tắc đến tinh cầu đều có chỗ thiếu hụt, dù sao thời gian phát triển còn ở đó, mấy chục năm không thể nào chống lại cùng tinh vực Ô Mông mấy trăm vạn năm tồn tại.
Ba bộ tinh vực kết minh ngược lại rất mạnh, nhưng so với tinh vực phụ thuộc Chúa Tể, cũng là cùng lắm chỉ đánh ngang tay.
Nhất là hai vị cấp Thiên Tôn bên phía Chúa Tể Ô Mông, thời gian tồn tại đều gần ngàn vạn năm.
Cho nên, nhìn chung toàn bộ chiến trường, Chúa Tể Ô Mông rõ ràng áp chế Chúa Tể Thương Thiên, mà các Thiên Đế của bên Ô Mông đè lại đánh tinh vực Thương Thiên.
Nói cho cùng, tinh vực Thương Thiên hiện nay chỉ là được vũ trụ tán thành mà thôi.
Tán thành cảnh giới của hắn, tán thành thực lực của hắn, tán thành địa vị của hắn, tán thành tiềm lực tương lai của hắn, tán thành ý nghĩa sự tồn tại của hắn.
Nhưng thực lực chân chính, so với các Chúa Tể thế hệ trước, các mặt đều là gần bằng chứ chưa ngang bằng hoàn toàn.
Dù sao hắn biến đổi Chúa Tể mới mấy trăm ngàn năm, lại đang không ngừng mà phân liệt, không ngừng tạo nên phân thân. Có thể đối kháng cùng cấp Chúa Tể tồn tại ngàn vạn năm như Ô Mông đã rất hiếm thấy.
Đương nhiên, nếu như phân thân thứ ba không có bị hủy, phân thân thứ tám thứ chín vẫn còn, phân thân thứ mười lại thành hình, cộng thêm ba viên tinh cầu cấp Thiên Đế bí mật kết minh, cường giả Thiên Đế bên phía Thương Thiên tất có thể chống lại tinh vực cấp Chúa Tể khác. Nếu như dưới tình huống phân thân Thiên Đế không thay đổi, hắn toàn diện khống chế pháp tắc phân thân, cũng có thể trì hành cùng Chúa Tể thế hệ trước.
Một ngày này, Thiên Hậu đang tìm kiếm lấy Linh Bảo, một sợi mê quang từ trên trời giáng xuống, bao phủ thân thể mảnh mai mảnh khảnh của nàng.
Thiên Hậu vừa muốn cảnh giác, lại phát giác thân thể không thể nào động, ngay sau đó Thiên khí 'Nhân Quả Tỏa Liên' ủa nàng vậy mà chậm rãi nhấc lên, tự phát trải rộng ra về xung quanh.
Mê quang cuồn cuộn, mênh mông như biển, như mang nàng tới trong thế giới mới thần bí.
- Ngươi là ai?
Thiên Hậu kinh ngạc nhìn cái bóng mơ hồ trong hải dương mê quang kia.
Bóng dáng phiêu miểu vặn vẹo, nhìn không ra rốt cuộc là cái gì, nhưng rõ ràng có thể cảm giác đang nhìn chăm chú nàng.
- Hài tử, ta chỗ này có hạt giống tặng cho ngươi.
- Ngươi cần dốc lòng tẩm bổ, chăm chú lĩnh hội.
- Hạt giống này dính đến ảo diệu vũ trụ, vạn vực tương lai.
- Không nên oán ta không thể giúp ngươi đi lĩnh hội, bởi vì hạt giống này chỉ có chính ngươi tẩm bổ, tự mình lĩnh hội mới có thể chân chính khống chế.
- Hài tử, hạt giống này có thể mang cho ngươi năng lượng phi phàm, cũng có thể mang cho ngươi sứ mệnh nặng nề. Nhưng ta tin tưởng, ngươi vì hắn hẳn là có thể gánh vác được.
Thanh âm chợt xa chợt gần, uy nghiêm lại dẫn theo mấy phần ôn hòa.
- Ngài là...
Thiên Hậu không hiểu thấu, vừa vặn đi về phía trước, mê quang xung quanh đột nhiên cuồn cuộn, từ bốn phương tám hướng tụ đến, nhưng không phải trực tiếp rót vào thân thể của nàng, mà tiếp tục xiềng xích xung quanh.
Thiên Hậu đột nhiên thấy rõ ràng, đây không phải mê quang, mà là xiềng xích, xiềng xích lít nha lít nhít, đếm bằng ức vạn, vô biên vô tận.
Quá mênh mông, quá phức tạp.
Như là từ vũ trụ vô tận tụ đến, từ mênh mông ức vạn năm tụ đến.
Ức vạn xiềng xích phiên dũng bôn đằng, mang đến hình ảnh vũ trụ ầm ầm sóng dậy, càng mang đến thời không triều cường kịch liệt cuồn cuộn.
Bọn chúng như gánh chịu lấy trưởng thành cùng tương lai toàn bộ vũ trụ, xâu chuỗi lấy tất cả tinh thần vũ trụ bây giờ cùng trước kia đã từng tồn tại, thậm chí sinh linh trên các tinh thần.
Mỗi đầu xiềng xích đều dọc theo vô số xiềng xích, ở giữa xiềng xích khác biệt đều dây dưa cùng nhau, lẫn nhau đụng vào, phức tạp mà mênh mông.
- Nhân Quả Tỏa Liên?
Thiên Hậu chấn kinh, những đây rõ ràng chính là Nhân Quả Tỏa Liên, nhưng so với tinh cầu xiềng xích nàng khống chế phức tạp vô số lần, mênh mông vô số lần, giống như là... Nhân quả toàn bộ vũ trụ!
Thiên Hậu vừa mới bắt đầu còn có thể tiếp nhận, nhưng theo càng ngày càng nhiều xiềng xích hội tụ, không chỉ có Thiên khí của nàng không chịu nổi, nàng cũng không chịu nổi.
Nương theo đau đớn, ý thức Thiên Hậu trời đất quay cuồng, ngã trên mặt đất, nhưng mênh mông xiềng xích còn đang không ngừng liên tục hội tụ, thậm chí nói... Bây giờ chỉ là mới bắt đầu...
Bên trong vô tận mê quang, bóng dáng Vũ Trụ Thụ như ẩn như hiện.
Hắn giơ lên chạc cây hoa mỹ, bao phủ Thiên Hậu, tư dưỡng thân thể cùng ý thức của nàng, trợ giúp nàng tiếp nhận nhân quả hải dương hội tụ.
Nếu Khương Phàm đã toàn diện 'Thức tỉnh', bí mật tội ác nhất định bị chủ nhân phát giác.
Hắn không biết chủ nhân lúc nào chân chính tỉnh lại, nhưng hắn biết một khắc chủ nhân thức tỉnh này, tất nhiên muốn triệt để gạt bỏ hắn.
Nếu kết cục đã định, hắn vô lực thay đổi, cũng chống lại không được.
Chỉ có thể lưu lại truyền thừa ở trước đó một khắc.
Tinh vực chi nguyên, chuyển cho Dạ An Nhiên.
Vũ trụ khởi nguyên, chuyển cho nữ hài này.
Hắn chỉ hy vọng các nàng có thể chân chính kế thừa y bát của mình.
Một người tiếp nhận truyền thừa, tiếp tục tuần sát vũ trụ, mang đến tài nguyên cho Khương Phàm.
Một người tiếp nhận sứ mệnh, biết ảo diệu vũ trụ, mang đến chỉ dẫn cho Khương Phàm.
Hắn thật không nghĩ tới sẽ đi đến một bước này, nhưng hắn đã hiểu nguyên do.
Bởi vì, hắn vi phạm với sứ mệnh hắn tồn tại.
Bởi vì, hắn nhúng tay truyền thừa vũ trụ.
Hắn làm chuyện hắn không nên làm, cũng tất nhiên làm đến phản phệ.
Cái này chỉ sợ là thời điểm chủ nhân tạo nên hắn, bí mật bố trí nguyền rủa ở trên người hắn.
Chỉ là đây hết thảy diễn ra đột nhiên lại quá nhanh chóng, vượt xa dự liệu của hắn.
- Ta có thể làm, chỉ có những thứ này.
- Là Tiên Cổ kỷ nguyên sớm bộc phát, hay vận rủi vũ trụ kết thúc như vậy, không phải ta có thể chi phối.
- Ta nghiệp chướng nặng nề, cam nguyện chịu chết.
- Chỉ là đáng tiếc phương vũ trụ này... Ai...
Nương theo một tiếng thở dài, ý thức Vũ Trụ Thụ lặng yên rời khỏi, chỉ để lại Nhân Quả Tỏa Liên như đại dương chiếm cứ ở trong thân thể Thiên Hậu... Xen lẫn... Ngưng kết... Cuối cùng biến thành một viên chủng tử (quả trứng) Nhân Quả, chìm ở ý thức hải của Thiên Hậu.
Bởi vì nhân quả mênh mông vô tận, phức tạp xen lẫn, chỉ có thể để Thiên Hậu bắt đầu lại từ đầu, từ từ nhìn trộm, từ từ lĩnh ngộ.
Cũng chính là quá trình hạt giống nảy mầm, sinh trưởng.
Năm năm sau...
Thế giới Khương Phàm dần dần khôi phục sức sống, thời gian Trường Hà lao nhanh về phía trước, mở ra lịch sử kỷ nguyên hoàn toàn mới.
Toàn bộ xóa đi vết tích trước đó, hết thảy từ giờ trở đi.
Lý Dần, Bạch Tai, Kiều Linh Vận tất cả mọi người, sinh mệnh đã từng chiến tử đều bị Khương Phàm tìm kiếm được trong vết tích lúc trước, dùng khác loại phương thức tái hiện.
Bọn hắn đều là hài nhi tân sinh, không có ký ức trước đó, nhưng cái này đã đủ rồi.
Khương Phàm bắt đầu cẩn thận nghiên cứu Địa Ngục bồng bột phát triển.
Địa Ngục xác thực hiện ra hình thái tinh cầu, không còn là một bộ phận của thế giới.
Nhưng Địa Ngục cũng không phải hoàn toàn tách rời tinh cầu, càng giống như cộng sinh thể cùng Khương Phàm.
Bộ vị ở giữa hai viên tinh cầu kết nối vẫn là Cửu U thâm không.
Chỉ là Cửu U thâm không trở nên vô cùng cường đại, phạm vi bao gồm bộ vị sau lưng hai viên tinh cầu phía kết nối, mênh mông mấy trăm vạn dặm.
Người được lợi trực tiếp nhất đương nhiên là Tịch Nhan.
Nàng bây giờ nào chỉ là Luân Hồi Thần Hoàng, càng không chỉ đến mức Đế cấp, mà là biến đổi hướng về Chí Tôn cảnh giới.
Chương 3662 Cơ duyên của Tịch Nhan
Nếu như Khương Phàm có thể biến đổi đến Chúa Tể, vấn đề cảnh giới Tịch Nhan chỉ sợ sẽ tiếp tục biến đổi.
Cái gì là cơ duyên? Tịch Nhan chính là chứng minh tốt nhất.
Địa Ngục bồng bột phát triển cùng diễn biến cũng cường hóa hệ thống nội bộ.
Từ hắc ám đến tử vong, từ nguyền rủa đến mục nát, chờ một chút... cũng bắt đầu sinh trưởng, thậm chí là biến đổi.
Thực lực mấy người Phong Đô Quỷ Chủ cũng theo đó tăng vọt.
Đầu tiên Khương Phàm Tu La bỏ vào, nếu là thế giới mới, đương nhiên phải có chủ nhân Thế Giới.
Hắn cũng không có thể làm cho Phong Đô chủ nhân tiếp quản, cũng không thể để U Linh Đại Đế phụ trách, chỉ có thể để Tu La quan sát Địa Ngục.
Tu La vừa vặn ở nơi đó khai phát ra mới Địa Ngục, cùng có kinh nghiệm chưởng khống địa ngục diễn biến.
Trong quá trình Khương Phàm tiếp quản tinh cầu cùng chỉ dẫn thế giới, không ngừng hồi tưởng đến những hình ảnh thời khắc 'Trùng sinh' nhìn thấy kia.
Những thiên thạch kia không phải đá bình thường, mà là mảnh vỡ sau khi tinh cầu sụp đổ.
Những mảnh vỡ kia cũng không phải Hỗn Độn tinh cầu diễn biến thất bại, đổ xuống mảnh vỡ, mà là tinh cầu sinh mệnh chân chân chính chính.
Nhưng...
Mảnh vỡ ức vạn năm…
Tuyệt đối không chỉ là mấy viên tinh cầu sụp đổ có thể hình thành, mấy chục viên mấy trăm viên sụp đổ, đều khó mà hình thành quy mô như thế.
Mấy trăm hành tinh?
Toàn bộ vũ trụ có nhiều tinh cầu như vậy sao?
Nếu như tính luôn Thần cấp, Đế cấp, có lẽ có khả năng.
Nhưng bởi như vậy, chẳng phải mảnh vỡ toàn bộ vũ trụ?
Cái này quá hoang đường rồi.
Chẳng lẽ vũ trụ sụp đổ?
Dạng sự kiện gì tạo thành tai nạn vũ trụ như thế này.
Hắn kỳ quái hơn chính là, ai làm!
Mảnh vỡ tinh cầu không thể nào tự phát tụ tập, chỉ có thể là ai mạnh mẽ can thiệp.
Nếu như là ai tụ tập mảnh vỡ đến nơi đó, mục đích đúng là tạo nên một viên tinh cầu mới.
Mục đích tạo ra tinh cầu mới lại là cái gì?
Vũ Trụ Thụ...
Khương Phàm lúc ấy giống như nhìn thấy hình ảnh Vũ Trụ Thụ giáng lâm sau khi Hỗn Độn Hải sinh ra.
Phong cấm Thời gian Cổ Hà rất có thể liền có liên quan cùng Vũ Trụ Thụ. Nói cách khác, Vũ Trụ Thụ khẳng định biết chút ít gì đó.
Khương Phàm từ sau khi tiếp quản thế giới, cảm giác siêu thoát ra phạm trù 'Quân cờ', biến thành người thao túng bàn cờ. Nhưng, theo trận ngoài ý muốn này thức tỉnh, hắn đột nhiên cảm giác mình lại biến thành quân cờ.
Toàn bộ vũ trụ đều là một bàn cờ, hắn chính là một viên quân cờ mưu đồ đã lâu trên bàn cờ.
Ai đang đánh cờ?
Ai có thể bày ra ván cờ như thế này.
Cuối cùng ván cờ lại là cái gì?
Khương Phàm rất nghi hoặc, cũng rất bất an, loại cảm giác bị bố trí cùng thao túng này thật không tốt, nhưng cùng lúc lại kích phát ra chiến ý mãnh liệt.
Hắn đã từng chính là quân cờ, nhưng bây giờ hắn vượt qua bàn cờ.
Nếu lần nữa biến thành quân cờ, hắn muốn lần nữa nhảy ra, nhìn một chút bí mật ngoài vũ trụ, gặp một lần người bày mưu.
- Ta có thể cùng ngài thảo luận chuyện ta sinh ra không?
Khương Phàm hướng về phía Vũ Trụ Thụ phát đi ý thức, hy vọng có thể thẳng thắn nói một chút.
Mặc dù Vũ Trụ Thụ xuất hiện trong ký ức của hắn nhưng hắn có loại cảm giác, Vũ Trụ Thụ không phải người chân chính ở phía sau.
Vũ Trụ Thụ tỏa ra hào quang sáng chói, khí tượng chấn thế, ầm ầm sóng dậy, chỉ là không nhìn Khương Phàm hỏi thăm.
Đột nhiên...
Từng đạo ánh sáng kịch liệt lấp lóe tại thâm không xa xôi.
Đưa tới Khương Phàm chú ý, cũng kinh động đến Thiên Đế tinh vực khác.
Bọn hắn nhao nhao quay người ngắm nhìn phương xa.
Ánh sáng rất yếu ớt, hiển nhiên khoảng cách vô cùng xa xôi, nhưng ba động như có như không lại làm cho những Thiên Đế bọn họ đều cảm nhận được kinh ngạc.
- Thương Thiên tới?
Khương Phàm thức tỉnh, rõ ràng đã nhận ra pháp tắc vô cùng ba động.
Bây giờ pháp tắc vô cùng cường hãn, giống như lại nuốt mấy Thương Thiên phân thân.
Pháp tắc mạnh lên, cảm giác tùy theo tăng cường.
Thời khắc này pháp tắc ba động quen thuộc mà mãnh liệt, thậm chí mang đến mấy phần áp bách.
Khương Phàm suy đoán, hẳn là Thương Thiên tới. Nhưng, ánh sáng nơi đó giống như không phải rất bình thường, lấp loé không yên, số lượng phức tạp. Không giống như một tinh vực đang di động, giống như là mấy cái.
Tình huống như thế nào?
Khương Phàm không hiểu thấu.
Chẳng lẽ Thương Thiên mang theo những tinh vực khác?
- Là hắn đích thân đến, nhưng tràng diện này...
Khương Phàm ngắm nhìn phương hướng ánh sáng lấp lóe, mơ hồ cảm thấy là lạ.
Bên trong dự đoán của hắn, cho dù Chúa Tể Thương Thiên đến, cũng hẳn là áp chế pháp tắc, khống chế ánh sáng, cẩn thận tới gần.
Nhưng ánh sáng nơi đó rõ ràng không phải.
Mặc dù khoảng cách rất rất xa, cũng có thể nhìn ra được nơi đó ánh sáng bành trướng mà cường thịnh, mà... Rất hỗn loạn.
- Thương Thiên tới, ngươi nên rời khỏi. Nhưng, ngươi muốn đi đâu.
Chúng Diệu Thiên mặc kệ tình huống nơi đó như thế nào, chỉ cần là Thương Thiên tới, bọn hắn nên rời khỏi.
- Hoang Nguyên đi, tới đó chờ đợi Chúa Tể Tu La giáng lâm.
Khương Phàm thu hồi ánh mắt, đúng vậy, mặc kệ tình huống nơi đó như thế nào, bọn hắn đều không phải đối thủ của Chúa Tể Thương Thiên.
- Hoang Nguyên loại nơi kia, có thể không đi vẫn nên không đi.
- Ngươi có thể... Ân... Bái phỏng Cực Lạc cấm khu.
- Cũng có thể thông qua Dạ An Nhiên làm chút thương lượng cùng Vũ Trụ Thụ, để hắn mang theo ngươi biến mất.
- Cực Lạc cấm khu coi như xong. Quỷ Bí cấm khu đang giằng co với nơi đó đây, nếu như ta dẫn Thương Thiên đi qua, Quỷ Bí cấm khu rất có thể cùng hắn kết minh, sau đó vây công Cực Lạc cấm khu.
- Vũ Trụ Thụ... Cũng không được, ta nếm thử trao đổi qua cùng hắn, hắn không có trả lời.
- Bây giờ có thể giúp chúng ta, chỉ có thể là Chúa Tể Tu La, ta cũng rất chờ mong gặp mặt Chúa Tể Tu La.
- Trực tiếp tìm kiếm rất khó, vẫn đến Hoang Nguyên chờ xem.
Khương Phàm kỳ thật có chút hiếu kỳ đối với Hoang Nguyên, thậm chí có chút không kịp chờ đợi.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, thật giống như trong cõi U Minh có đồ gì đó đang thúc giục hắn gấp rút đi qua.
Chương 3663 Ngoài ý muốn gặp phải, Chúa Tể đại chiến
- Hoang Nguyên...
Chúng Diệu Thiên đột nhiên có chút hối hận nhắc cho Khương Phàm đên nơi đó, nơi đó mặc dù rất đặc thù, nhưng giống như nơi không phải tránh né tốt.
- Thiên Nguyên, Thương Thiên đến, chúng ta nên rút lui, ngươi gọi người trở về hết đi.
Sau khi Khương Phàm chào hỏi Thiên Nguyên, nhìn sang tinh vực Truyền Thuyết phát đi hiệu lệnh, nhắc nhở Thiên Hậu, Đan Hoàng, còn có bọn người Tần Diễm bên trong trở về.
- Ai... Tần Diễm cùng Chúa Tể Tu La bắt được liên lạc chưa?
Thiên Nguyên rất bất đắc dĩ, rõ ràng không có hắn chuyện gì, hắn hoàn toàn có thể ngồi đợi tinh vực Truyền Thuyết biến mất, trở lại chỗ cũ nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi kết quả cuối cùng. Bây giờ ngược lại tốt, lại muốn đi theo Khương Phàm đi lang thang bốn chỗ.
- Đã có liên lạc, còn chỉ định địa điểm, chúng ta tới đó hội hợp.
Khương Phàm trấn an Thiên Nguyên, không dám nói tình hình thực tế.
- Còn tốt.
Thiên Nguyên chậm rãi gật đầu, vậy mà có liên lạc, không cần chạy trốn bốn chỗ, trực tiếp đi gặp mặt.
Thời điểm bọn hắn ở chỗ này bắt đầu liên hệ, cũng không có chú ý tới Thiên Tiên tinh vực nơi xa đang khẩn trương nhìn bọn hắn chằm chằm.
Thương Thiên xác thực tới.
Từ khi phân thân thứ ba, phân thân thứ chín, phân thân thứ tám lần lượt bị hủy diệt, hắn đã ý thức được hành tinh mẫu thân nơi đó xảy ra biến cố.
Chuyện càng nghiêm trọng xa so với hắn mong muốn.
Đầu tiên, hành tinh mẫu thân không chỉ có ra đời Tân Thiên, còn tiếp quản Vạn Đạo pháp tắc, thậm chí tiếp quản tinh cầu.
Còn xa không chỉ như vậy.
Hành tinh mẫu thân bị chiếm đoạt trăm vạn năm, sớm đã suy yếu khô kiệt. Cho dù hoá hình, cũng là tinh cầu cấp Thiên Đế suy yếu nhất, thậm chí không cường hãn bằng phân thân thứ chín của hắn, càng không khả năng đánh tan ba bộ phân thân.
Kết quả lại là phân thân thứ ba đầu tiên gặp phải hủy diệt, tiếp theo là hai viên tinh cầu khác.
Cái này không khác săn giết.
Hành tinh mẫu thân không có năng lực kia, cho dù khống chế thời gian Thiên Toa.
Chỉ có một nguyên nhân, đó chính là hành tinh mẫu thân không chỉ có hoá hình, còn rời khỏi Vẫn Thạch hoang mạc, tìm được viện quân.
Nhưng, viện quân?
Thương Thiên càng nghĩ càng không thông.
Trong hơn mười năm ngắn ngủi, hành tinh mẫu thân tìm viện quân ở đâu.
Chỉ sợ ngay cả vũ trụ cũng chưa hiểu thấu hết.
Huống chi hành tinh nào dám can đảm mạo phạm Thương Thiên tinh vực hắn?Chẳng lẽ là tinh cầu cấp Chúa Tể?
Hay cấm khu?
Nhưng hắn tự nhận lực ảnh hưởng của mình khắp vũ trụ vô cùng mạnh, đối phương làm như vậy chẳng phải muốn nhấc lên chiến tranh?
Từ hành tinh mẫu thân hoá hình, đến săn giết phân thân, lại đến kết minh Chúa Tể hoặc cấm khu, mặc dù đều là phỏng đoán bết bát nhất, rất khó tin tưởng, càng khó tiếp nhận. Nhưng chuyện đã phát sinh, hắn nhất định phải điều tra chân tướng, càng phải báo thù thay phân thân tinh cầu của hắn.
Sở dĩ nói phỏng đoán, bởi vì tất cả thôi diễn của hắn đều không nhìn thấy vận mệnh hành tinh mẫu thân, thậm chí nhìn không thấu vận mệnh mình.
Hắn đã từng liên hợp phân thân, triệu tập tất cả pháp tắc, tiến hành toàn diện thôi diễn, kết quả nhìn thấy vẫn la hình ảnh mơ hồ mà mông lung.
Cái này tuyệt đối không bình thường.
Mơ hồ, đại biểu cho không biết.
Một loại khả năng là thực lực hắn không đủ, nhìn trộm không thấu.
Một loại khả năng là biến cố trùng điệp, liên lụy trọng đại, bây giờ còn không có đến thời điểm có thể thôi diễn.
Thực lực không đủ?
Đương nhiên không phải.
Lấy thực lực của hắn, phối hợp pháp tắc phân thân, đưa mắt nhìn khắp vũ trụ ai có thể chống lại?
Chỉ có thể là loại thứ hai khả năng.
Biến cố? Liên lụy?
Hành tinh mẫu thân tất nhiên đã kết minh cùng tinh vực nào đó, còn lộ rõ bí mật giữa hắn và mình, đối phương muốn lợi dụng cái này chèn ép hắn.
Là ai!!
Ai dám?
Thương Thiên đầu tiên khóa chặt Chúa Tể Ô Mông, Cực Lạc cấm khu, Quỷ Bí cấm khu.
Nơi đó là người mạnh nhất hành tinh mẫu thân có khả năng tiếp xúc trong thời gian ngắn.
Thương Thiên bí mật liên hệ ba minh hữu của hắn, sau đó mang theo toàn bộ phân thân, đi Vẫn Thạch hoang mạc.
Nếu hành tinh mẫu thân muốn khai chiến, đã có kình địch muốn nhúng tay, hắn đương nhiên muốn toàn diện nghênh chiến.
Vừa vặn nhân cơ hội này nhấc lên một trận chiến tranh.
Hắn từ đầu đến cuối tin tưởng vững chắc chiến tranh vĩnh viễn là thủ đoạn tốt nhất thu hoạch được tài nguyên.
Cứ như vậy...
Sau khi trải qua thời gian hai mươi năm chờ đợi minh hữu tập kết, Chúa Tể Thương Thiên xuất phát.
Không có gióng trống khua chiêng bước lên, mà khống chế chân thân cùng phân thân pháp tắc, áp chế ánh sáng tinh cầu, lao tới Vẫn Thạch hoang mạc.
Mặc dù chỉnh thể hành động như thế này khẳng định sẽ khiến người khác chú ý, nhưng chỉ cần không kinh động hành tinh mẫu thân là có thể.
Nhưng...
Tại thời điểm Khương Phàm nhìn thấy ánh sáng, phát giác được Chúa Tể Thương Thiên tiến đến.
Cũng không phải Thương Thiên tiến vào khu vực Khương Phàm cảm giác, mà là... Thương Thiên khai chiến!
Thương Thiên gặp phải phục kích!!
Người phục kích là Chúa Tể Ô Mông!!
Đây kỳ thật chính là một lần hiểu lầm!
Chúa Tể Ô Mông đầu tiên đạt được Thiên Tiên tinh vực báo cáo, vẫn không ngừng liên tục báo cáo.
Không sai, chính là không ngừng liên tục.
Đối với loại Chúa Tể tồn tại mấy chục triệu năm như hắn mà nói, thời gian đều là luận ngàn năm trăm năm, nhưng Thiên Tiên nơi đó mấy năm một lần mấy năm một lần, đúng là không ngừng liên tục.
Mà biểu đạt hơi có vẻ khoa trương.
Nói phân thân Thương Thiên phách lối như thế nào, khiêu khích như thế nào, mê hoặc như thế nào.
Nói phân thân Thương Thiên như thế nào bắt được liên lạc cùng Vũ Trụ Thụ.
Còn nói Thương Thiên như thế nào liên hệ kết minh cùng Cực Lạc, cùng Thiên Nguyên, như thế nào đánh tan ba vị truyền thừa Quỷ Bí.
Trong lúc này, Hằng Vũ Chúa Tể còn khống chế Vu Cổ Thiên Đế bắt liền hệ với hắn, nói Thương Thiên muốn bốc lên chiến tranh, liên luỵ cực lớn. Hắn thông qua Vu Cổ Thiên Đế tại hiện trường thôi diễn qua, trận chiến tranh này vô tiền khoáng hậu. Bọn hắn nhất định phải sớm làm chuẩn bị.
Chúa Tể Ô Mông tin tưởng, sau đó bắt đầu tập kết tinh cầu phụ thuộc hắn.
Chương 3664 Thật không dám tin
Kết quả lúc này, Thương Thiên mang theo phân thân nhào tới phía hắn. Tra xét rõ ràng, trong tinh không cách đó không xa còn giống như có ba tinh vực cấp Thiên Đế đang di động.
Thương Thiên thật đến rồi!
Còn hướng về phía hắn?
Đây là muốn làm gì?
Đối hạ thủ với hắn?
Mà... Như tên trộm!! Giống như đang tra xét rõ ràng hắn nơi này.
Chúa Tể Ô Mông cũng không phải người lương thiện.
Đánh!!
Trực tiếp đánh!!
Chúa Tể Ô Mông liên hệ Hằng Vũ Chúa Tể, tranh thủ thời gian tới trợ giúp, mình mang theo tinh cầu phụ thuộc, đuổi giết Thương Thiên tinh vực.
Sau khi khoảng cách rút ngắn, Vạn Đạo pháp tắc của hắn quả nhiên thôi diễn ra hình ảnh chiến tranh cho hắn, cũng xác thực thấy được trong phế tích màu máu có bóng dáng Thương Thiên cùng Tu La đang đứng.
Không có gì đáng nói, làm liền xong rồi.
Thời điểm Chúa Tể Thương Thiên đi qua nơi này, đúng là đang bí mật dò xét. Dù sao dựa theo hắn dự đoán, hành tinh mẫu thân có khả năng kết minh cùng một vị Chúa Tể nào đó, Chúa Tể duy nhất bên trong khu vực gần đó chính là Ô Mông. Cho nên hắn hãm lại tốc độ, đề cao cảnh giác.
Nếu như Ô Mông còn đang ngủ say, nói rõ không có liên quan gì với hắn.
Nếu như thức tỉnh liền có thể là đối tượng hành tinh mẫu thân kết minh.
Kết quả, cứ như vậy bị Ô Mông hiểu lầm.
Khi Chúa Tể Ô Mông đột nhiên nhào tới, Chúa Tể Thương Thiên lập tức giật mình, vậy mà thức tỉnh, còn chủ động xuất kích, đây là muốn phục kích hắn?
Đây rõ ràng là đã kết minh cùng hành tinh mẫu thân.
Lão già đáng chết, cũng dám hủy diệt phân thân của hắn, cũng dám nhúng tay tinh vực của hắn.
Không có gì đáng nói, đánh!!
Cứ như vậy...
Hai cường giả cấp Chúa Tể, mang theo tinh cầu phụ thuộc bọn hắn vô tận tức giận va vào nhau.
Thương Thiên vừa vặn muốn thử xem thực lực Chúa Tể thế hệ trước.
Ô Mông càng muốn giáo huấn tiểu oa nhi này.
Cho nên vừa mới bắt đầu, bọn hắn thật không lưu thủ, đánh một trận gọi là oanh oanh liệt liệt.
Thương Thiên cùng Ô Mông cũng đều không phải tính cách thích nói chuyện nhảm, trực tiếp đấnh, đẩy vào chỗ chết.
Càng đánh càng hung, càng đánh càng cuồng.
Tinh cầu phụ thuộc lẫn nhau cũng cuồng dã tiến lên, các loại phối hợp, các loại năng lượng, oanh oanh liệt liệt chào hỏi.
Bọn người Khương Phàm nhìn thấy ánh sáng, chính là hỗn chiến giữa tinh vực cấp Chúa Tể ở chỗ này.
Cùng lúc đó, tinh vực Hằng Vũ đang theo Chúa Tể Ô Mông tới gần nơi này.
Tinh vực Hằng Vũ mặc dù khoảng cách xa xôi, nhưng hai mươi năm trước đã bắt đầu động thân, thậm chí đều không có tập kết các tinh cầu phụ thuộc bọn họ khác, liền lao về hướng Vũ Trụ Thụ nơi này.
Một là muốn thương lượng cùng Chúa Tể Ô Mông một chút, sớm chấn nhiếp Thương Thiên, hay ứng đối ra sao.
Hai là muốn trực tiếp đi Vũ Trụ Thụ, bắt lấy viên tinh cầu phụ thuộc Thương Thiên kia, hảo hảo hỏi thăm tình huống.
Thời điểm đang muốn tới gần, vậy mà thấy được nơi xa bộc phát ánh sáng. Lấy năng lực của hắn, hoàn toàn có thể nhìn ra được, đó là đánh nhau.
Thương Thiên cùng Ô Mông đánh nhau?
Thương Thiên vậy mà sớm ra tay?
Thương Thiên bây giờ iền muốn nhấc lên chiến tranh vụ trũ?
Không thể tha thứ!!
Chúa Tể Hằng Vũ, Chúa Tể ánh sáng vũ trụ, ngụ ý vĩnh hằng vũ trụ. Hắn sôi trào lên biển lửa ức vạn dặm, nghiền ép thâm không, đốt thấu thời không, đuổi giết chiến trường xa xa.
Ánh sáng quá hừng hực, so Vũ Trụ Thụ và bọn người Thương Thiên muốn đều cường thịnh hơn mấy lần, cách trăm ức dặm đều có thể thấy rõ.
Không lâu sau đó, bọn người Khương Phàm cũng chú ý tới nơi này.
Kỳ quái.
Nhìn phương hướng viên mặt trời kia di động, giống như cũng là nơi những 'Tinh quang lấp lóe' kia.
Nơi đó xảy ra chuyện gì sao?
Khương Phàm hỏi:
- Phương hướng kia là tinh vực gì?
Thiên Nguyên ngắm nhìn phương xa:
- Tinh vực Ô Mông thì phải.
- Chúa Tể Ô Mông? Hắn ở nơi đó
- Phương hướng không sai, nhưng về khoảng cách... Chúng ta nơi này hẳn không nhìn thấy ánh sáng như vậy.
- Trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi là hoàn toàn thức tỉnh, sau đó còn đánh nhau.
Khương Phàm đột nhiên có một loại cảm giác quái dị. Nơi đó khẳng định có Thương Thiên, nếu như lại có Chúa Tể Ô Mông, có phải hay không là đánh nhau rồi?
- Ai đánh ai? Ô Mông cùng Thương Thiên? Không có lý do...
Thiên Nguyên nói, đột nhiên ngừng.
- Chẳng lẽ, Ô Mông thật coi Thương Thiên là thành người phạm chiến tranh? Thương Thiên lại nghĩ Ô Mông là tinh vực ta đầu nhập vào?
Giọng Khương Phàm thấp đi rất nhiều, nếu thật sự là như thế này... Ta cái xxx... Mình ở nơi này ngao ngao nửa ngày, thật có hiệu quả rồi?
Chúng Diệu Thiên cùng Thiên Nguyên đều trầm mặc, từ từ quay đầu, nhìn về hướng Tinh vực Thiên Tiên.
Tinh vực Thiên Tiên có liên hệ cùng Tinh vực Ô Mông, nếu như Thiên Tiên tiếp tục giảng giải tình huống nơi này cho Ô Mông, thật đúng là có khả năng kích thích đến Chúa Tể Ô Mông.
Nếu như trước đó Vu Cổ Thiên Đế thuận đường đi một chuyến Tinh vực Ô Mông, đại biểu Hằng Vũ giao thiệp, Chúa Tể Ô Mông càng có thể có thể nhận định Thương Thiên muốn gây lên chiến tranh.
Mà Khương Phàm liên tiếp làm thịt ba bộ phân thân, Thương Thiên tự nhiên sẽ phỏng đoán Khương Phàm là kết minh cùng tinh vực nào đó, mà là cấp Chúa Tể.
Sau đó liền...
Đánh nhau?
Thời điểm bọn hắn nhìn về phía Thiên Tiên, Thiên Tiên đang theo dõi bọn hắn.
Ánh mắt kia, thật giống như muốn đề phòng Khương Phàm đi qua tiếp viện.
Chẳng lẽ, thật đánh nhau!!
Thiên Nguyên cùng Chúng Diệu Thiên đều mộng.
Chúa Tể gặp mặt, không chào hỏi, không tâm sự sao?
Không hỏi xem gần đây tình huống như thế nào, không hỏi xem nghi ngờ trong lòng sao?
Trực tiếp liền mở màn đánh nhau.
Chúa Tể chính là Chúa Tể, thật sự dứt khoát!! Đều không nói nhảm!!
Còn viên tàn phá 'mặt trời' khác đang lao đến thì sao?
Chẳng lẽ là Chúa Tể Hằng Vũ?
Mấy chục tỉ dặm đâu, đột nhiên đã đến?
Hay nói lúc tinh vực Vu Cổ rời khỏi, tinh vực Hằng Vũ liền trực tiếp động thân?
Những Chúa Tể ngủ say thời gian vô tận nóng nảy như thế sao?
- Bọn hắn không thôi diễn pháp tắc sao? Không phán đoán thật giả à?
Tinh hạch Chúng Diệu Thiên rất chấn kinh, thật sự làm cho các Chúa Tể bắt đầu chiến tranh? Tại sao phải có một loại cảm giác hoang đường.
Chương 3665 Điên cuồng (1)
- Bọn hắn chịu đánh là bởi vì thôi diễn.
Tinh nguyên Chúng Diệu Thiên cũng rất khiếp sợ. Chúa Tể không thôi diễn là không thể nào, nhưng thôi diễn còn trực tiếp đánh nhau, chỉ có thể nói bọn hắn đều thấy được hình ảnh chiến tranh cùng tai nạn, mà Thương Thiên tự nhiên mà vậy nghĩ đến hành tinh mẫu thân cùng hợp tác Chúa Tể khác, Chúa Tể khác tự nhiên mà vậy nghĩ đến Thương Thiên muốn nhấc lên chiến tranh toàn diện.
- Ha ha...
Khương Phàm vui vẻ. Thật có hiệu quả. Mặc dù có dự cảm sẽ sinh ra hiệu quả đặc biệt, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy.
- Ngươi cười cái gì? Nếu như bọn hắn đánh lấy đánh lấy, đột nhiên đã hiểu đánh nhầm. Ngươi có thể nghĩ đến hậu quả chưa?
Thiên Nguyên kinh ngạc xong thì sợ hãi thật sâu.
Nhìn oanh oanh liệt liệt, Thương Thiên muốn bị hai tinh vực Chúa Tể dạy dỗ. Nhưng, một khi hai Chúa Tể kia biết mình bị chơi xỏ, nhất định trước tiên hoà giải cùng Thương Thiên, sau đó nhào về phía Khương Phàm.
Rõ ràng chỉ là một kẻ địch như Thương Thiên, đột nhiên biến thành ba cái?! Cái này nếu để cho Tu La biết, chỉ sợ phải cân nhắc cho thật kĩ còn muốn giúp Khương Phàm hay không.
Nếu như Thiên Nguyên có tư duy bình thường, bây giờ chỉ sợ sẽ kêu rên, ta rốt cuộc lên một bàn đánh bạc gì thế, đây là sự thực muốn để ta bồi sạch sành sanh hả. Bây giờ hối hận vẫn còn kịp không?
Bây giờ rút lui khỏi bàn đánh bạc còn kịp không?
Từ bỏ luôn đầu tư trước đó được không?
- Cái gì đánh nhầm?
- Chỉ cần bắt đầu đánh, liền đánh không hồi kết!
- Thương Thiên không rõ tình huống, không tin chính ta làm chết khô ba viên tinh cầu của hắn.
- Ô Mông nếu đã mở đầu chiến tranh liền nhận định Thương Thiên muốn nhấc lên chiến tranh vụ trũ.
- Một cái là sâu trong huyết hải, một cái muốn vì dân trừ hại, ha ha, bọn hắn sẽ chỉ càng đánh càng kích tình.
Khương Phàm mong mỏi Thương Thiên trọng thương, mong mỏi có thể lại làm phế mấy viên tinh cầu phân thân.
Thiên Nguyên nói:
- Ta nói không phải bây giờ, là tương lai. Bọn hắn sớm muộn cũng sẽ biết chuyện ngươi là hành tinh mẫu thân Thương Thiên.
Khương Phàm nói:
- Ta không nói, Thương Thiên không nói, ai sẽ biết?
Thiên Nguyên kỳ quái:
- Thương Thiên không nói? Thương Thiên dựa vào cái gì không nói!
Khương Phàm nhìn hắn, giống như cười mà không phải cười:
- Tại sao Thương Thiên muốn nói? Hắn ước gì những tinh vực khác không biết thân phận của ta.
Thiên Nguyên thoáng hoảng hốt? Tựa như là thế này...
- Nhưng mặc kệ như thế nào, toàn vũ trụ cuối cùng đều sẽ biết thân phận của ngươi, loại chuyện này có thể lừa gạt được nhất thời, lừa không được vĩnh viễn.
Khương Phàm đong đưa bả vai, cuồn cuộn Hỗn Độn thủy triều:
- Thật đến ngày đó, ta đã có sức tự vệ, ai dám khiêu chiến ta thử một chút? Chuẩn bị đi!
- Chuẩn bị cái gì?
- Trợ giúp Thương Thiên chứ gì!
- Cái gì?
Khương Phàm đột nhiên vung tay, hướng về phía tinh vực Truyền Thuyết hét lớn:
- Trở về! Nhanh chóng trở về! Gấp rút tiếp viện chủ tinh!
Thiên Nguyên đã hiểu ý đồ, dù có đủ kiểu không muốn, cũng phối hợp vung tay hô to:
- Toàn thể trở về! Trong vòng hai tháng, trở về tinh vực!!
Tinh vực Thiên Tiên nơi đó lập tức khẩn trương.
Nàng biết Chúa Tể Ô Mông cùng Chúa Tể Thương Thiên đánh nhau, đang âm thầm đề phòng viên tinh cầu phụ thuộc nơi này có thể trợ giúp hay không, lúc nào trợ giúp.
Bây giờ đột nhiên hô to, tất nhiên muốn đi chi viện.
Tinh vực Thiên Tiên quả quyết bắt được liên lạc cùng nơi đó Chúa Tể Ô Mông —— nơi này muốn động thân, nơi đó phải làm chuẩn bị cho tốt.
Mặc dù hai viên tinh cầu không ảnh hưởng tới chiến đấu giữa các Chúa Tể, nhưng bọn người Thiên Nguyên tương đương với đội hình bốn viên tinh cầu Thiên Đế, tuyệt đối có thể uy hiếp được các Thiên Đế thuộc Tinh vực Ô Mông.
Tinh vực Thiên Tiên nhắc nhở, rất nhanh truyền đến Chúa Tể Ô Mông nơi đó.
Chúa Tể Ô Mông lúc này thông qua ý thức liên hệ các Thiên Đế của hắn.
Các Thiên Đế nhao nhao bộc phát, toàn lực tấn công mạnh lấy phân thân tinh vực Thương Thiên.
Ở bên Thương Thiên, sáu cỗ phân thân, cộng thêm ba viên tinh vực cấp Thiên Đế bí mật kết minh.
Đội hình siêu cường chín vị Thiên Đế.
Tinh vực Ô Mông có năm viên tinh cầu phụ thuộc (còn có hai viên không thể trở về), cộng thêm hai vị Thiên Tôn cấp Thiên Đế ( Ô Mông tự tay tạo nên, có thể so với con trai Quỷ Bí).
Đội hình bảy vị Thiên Đế.
Thoạt nhìn là bên Thương Thiên càng hơn một bậc. Nhưng, bên phía Thương Thiên trừ hai bộ phía trước là Thiên Đế hoàn thiện mà cường hãn, mấy cái khác từ pháp tắc đến tinh cầu đều có chỗ thiếu hụt, dù sao thời gian phát triển còn ở đó, mấy chục năm không thể nào chống lại cùng tinh vực Ô Mông mấy trăm vạn năm tồn tại.
Ba bộ tinh vực kết minh ngược lại rất mạnh, nhưng so với tinh vực phụ thuộc Chúa Tể, cũng là cùng lắm chỉ đánh ngang tay.
Nhất là hai vị cấp Thiên Tôn bên phía Chúa Tể Ô Mông, thời gian tồn tại đều gần ngàn vạn năm.
Cho nên, nhìn chung toàn bộ chiến trường, Chúa Tể Ô Mông rõ ràng áp chế Chúa Tể Thương Thiên, mà các Thiên Đế của bên Ô Mông đè lại đánh tinh vực Thương Thiên.
Nói cho cùng, tinh vực Thương Thiên hiện nay chỉ là được vũ trụ tán thành mà thôi.
Tán thành cảnh giới của hắn, tán thành thực lực của hắn, tán thành địa vị của hắn, tán thành tiềm lực tương lai của hắn, tán thành ý nghĩa sự tồn tại của hắn.
Nhưng thực lực chân chính, so với các Chúa Tể thế hệ trước, các mặt đều là gần bằng chứ chưa ngang bằng hoàn toàn.
Dù sao hắn biến đổi Chúa Tể mới mấy trăm ngàn năm, lại đang không ngừng mà phân liệt, không ngừng tạo nên phân thân. Có thể đối kháng cùng cấp Chúa Tể tồn tại ngàn vạn năm như Ô Mông đã rất hiếm thấy.
Đương nhiên, nếu như phân thân thứ ba không có bị hủy, phân thân thứ tám thứ chín vẫn còn, phân thân thứ mười lại thành hình, cộng thêm ba viên tinh cầu cấp Thiên Đế bí mật kết minh, cường giả Thiên Đế bên phía Thương Thiên tất có thể chống lại tinh vực cấp Chúa Tể khác. Nếu như dưới tình huống phân thân Thiên Đế không thay đổi, hắn toàn diện khống chế pháp tắc phân thân, cũng có thể trì hành cùng Chúa Tể thế hệ trước.
Bình luận facebook