• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (4 Viewers)

  • Chương 3676-3680

Chương 3676 Hoang Nguyên Triệu Hoán (1)

Khương Phàm không quản được nhiều như vậy, hắn tiếp tục đi đường.

Tính toán khoảng cách, cũng không xê xích gì nhiều.

- Ai...

Chúng Diệu Thiên thật sự hối hận, lúc ấy không nên nhắc đến chuyện Hoang Nguyên.

Dù sao hắn cũng không phải hiểu rõ nơi đó rất sâu, nếu như không giống như mong muốn thì phải làm sao? Sợ rằng nơi đó sẽ triệt để mai táng bọn hắn.

Cùng lúc đó, Chúa Tể Thương Thiên cũng cảm giác được hành tinh mẫu thân tồn tại, lập tức khóa chặt quỹ tích, mang theo bốn phân thân triển khai đuổi bắt.

Trước sau dài đến hơn ba mươi năm lang thang trong thâm không, rốt cuộc Khương Phàm cũng nhìn vào tinh không Hoang Nguyên trong miệng Chúng Diệu Thiên.

Nó giống như một con mắt thon dài mà mỹ lệ, mê ly, lười biếng, có chút mở to, ngóng nhìn tinh không hắc ám lại giá lạnh.

Nó cao quý như vậy, lại như cô độc như vậy.

Như là mệt mỏi nhìn thấu vũ trụ biến thiên, nhìn cái bức tranh không đổi này.

Nhưng, bất kể là ai lần đầu tiên nhìn thấy nó, đều không tự chủ mà bị nó hấp dẫn, vì nó mà mê say. Mặc dù chỉ là một con mắt, lại như là thấy được một đôi mắt, thấy được một khuôn mặt mỹ lệ, thấy được một nữ tử cô độc mà cao ngạo.

Khương Phàm và Dạ An Nhiên từ từ thả chậm tốc độ lại.

Mặc dù rời khỏi hoang mạc Vẫn Thạch đã hơn trăm năm, gặp được rất nhiều tinh vực thần bí, rung động trước cảnh đẹp vũ trụ, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng mỹ lệ phương xa vẫn có loại kinh diễm cùng trầm luân không cách nào nói rõ, cứ như đó là một con mắt thật sự, là một sinh mệnh tươi sống.

Thiên Nguyên cũng là chỉ nghe tên, không thấy nó, đối với việc sớm đã xem quen vũ trụ như hắn mà nói, tựa hồ đã không có cái gì có thể để hắn kinh ngạc, nhưng con mắt mê ly lười biếng nơi xa kia, lại làm cho hắn mê say không tự chủ được.

Hắn còn muốn chạy đến gần nó, nhìn chăm chú nó, ôm nó...

- Đáng sợ không?

Một âm thanh đột nhiên truyền vào thế giới của Khương Phàm, bọn hắn từ trong hoảng hốt bừng tỉnh.

Tinh nguyên Chúng Diệu Thiên ngóng nhìn thâm không:

- Năm đó ta cũng bị hấp dẫn, suýt nữa đi đến Hoang Nguyên trận vực. Một khi đi đến, cũng đừng nghĩ đi ra ngoài nữa.

Khương Phàm, Dạ An Nhiên, Thiên Nguyên lập tức kích phát Vạn Đạo pháp tắc, đề cao cảnh giác. Lại nhìn Hoang Nguyên xa xa, mặc dù con mắt vẫn đẹp rực rỡ như vậy, cao ngạo lạnh nhạt như vậy, nhưng Vạn Đạo pháp tắc thuận lợi vận chuyển, lại cho bọn hắn kích phát ra ý thức nguy cơ.

Chúng Diệu Thiên nói:

- Tiếp tục đi đến phía trước, còn rất xa. Phạm vi của Hoang Nguyên đạt tới cả tỷ dặm, khu vực ảnh hưởng xung quanh càng đạt tới ba trăm triệu dặm. Chúng ta chỉ cần tiến tới khu ảnh hưởng là được, không cần tiến vào Hoang Nguyên kia thật.

- Quy mô tỷ dặm, có thể so với cấm khu.

Khương Phàm cùng Thiên Nguyên kích ra lực lượng pháp tắc, bước lên hướng Hoang Nguyên.

- Nơi đó là Hoang Nguyên?

- Bọn hắn đi qua nơi này, hay là tiến vào Hoang Nguyên!

- Trên đường đi luôn cảm thấy kỳ quái, mặc dù quỹ tích không ngừng thay đổi, nhưng vẫn chỉ đi đến một hướng.

- Ta hiểu được, bọn hắn muốn lợi dụng hoàn cảnh đặc thù của Hoang Nguyên chờ cứu viện!

Hai vị Thiên Tôn cùng hai tinh cầu Thiên Đế của Ô Mông lần lượt dừng lại, đuổi mấy chục năm, vậy mà lại đuổi tới Hoang Nguyên.

Vu Cổ Thiên Đế nện bước nặng nề, đi tới mặt trước đội ngũ:

- Các ngươi có cảm giác kỳ quái hay không, nếu như muốn hội hợp cùng Thương Thiên, không phải nên đi hướng này, càng không nhất định phải đến Hoang Nguyên.

Ô Mông Thiên Tôn nói:

- Chúa Tể chúng ta truyền đến tin tức, Chúa Tể Thương Thiên cũng là tới hướng này. Nếu như bọn hắn muốn hội hợp, không cần thiết chạy xa như vậy. Bọn hắn nhất định là có mục đích đặc biệt, ví dụ như... Lợi dụng Hoang Nguyên làm cục.

Vu Cổ kỳ quái:

- Hoang Nguyên có thể làm cái gì? Chẳng lẽ bọn hắn không biết, đánh thức Hoang Nguyên, trăm triệu dặm thâm không đều sẽ bị thôn phệ!

Bầu không khí thoáng kiềm chế, chúng Thiên Đế đều bị kinh đến, cơ hồ trăm miệng một lời:

- Bọn hắn không biết!!

Hoang Nguyên là tinh vực cực đoan đặc thù của vũ trụ, nghe nói là từ khi mới bắt đầu vũ trụ sinh ra đã tồn tại, thôn phệ qua vô số tinh vực, thậm chí thôn phệ qua một vị Chúa Tể.

Nhưng, thời gian Hoang Nguyên gây nên oanh động đã quá lâu, bởi vì sau này tất cả tinh cầu đều kiêng kị nên mới không có ai lại tới gần nơi này, mấy triệu năm trôi qua, chuyện được lưu truyền cũng không còn kỹ càng, chủ yếu nhất chính là —— có đi không về!

Nhưng, bọn hắn làm tinh vực phụ thuộc Chúa Tể, đối với một ít bí mật vũ trụ đều hiểu rất rõ.

Nhất là chỗ như Hoang Nguyên, tức thì bị Chúa Tể nghiêm khắc nhắc nhở qua.

Mà Thương Thiên cùng Tu La quật khởi mới trăm vạn năm, rất nhiều nơi vũ trụ đều chưa hẳn đi qua, huống chi một ít bí mật cực đoan.

- Thôi diễn xem, nhìn bọn hắn muốn làm cục gì.

Hai viên tinh cầu phụ thuộc Ô Mông liên thủ Vu Cổ tinh cầu thôi diễn pháp tắc, muốn nhìn trộm xem thứ gì.

Nhưng, dính đến nơi cực đoan như Hoang Nguyên này, bọn hắn thôi diễn tập thể mất đi hiệu lực, đừng nói là thôi diễn ra hình dáng gì, quả thực chỉ là một mảnh hỗn độn.

- Làm cục tại Hoang Nguyên...

Ô Mông Thiên Tôn nói:

- Thương Thiên tinh vực đều là tên điên. Trước đó chỉ nghe nói, còn không có trải nghiệm, nhưng lần đầu tiên tiếp xúc, vậy mà hắn lại dẫn nổ phân thân!! Đó là tâm huyết mấy trăm ngàn năm của hắn, vậy mà lại trực tiếp phát nổ!

- Lấy tinh cầu Thiên đế cấp làm vũ khí dẫn bạo! Chuyện như vậy, các ngươi nghe nói qua chưa?

- Ngay cả phân thân đều có thể bạo, hắn làm cục tại Hoang Nguyên tựa hồ cũng không kỳ quái.

Một vị Thiên Tôn khác nói:

- Nếu như bọn hắn thật không biết bí mật bừng tỉnh Hoang Nguyên, ngược lại là chúng ta có thể...

Hai viên tinh cầu phụ thuộc trầm mặc một lát, chậm rãi gật đầu:

- Nếu như hơn hai vị Chúa Tể toàn lực bộc phát, lại có càng nhiều Thiên Đế phóng thích năng lượng, Hoang Nguyên chắc chắn sẽ thức tỉnh. Đến lúc đó, trăm triệu dặm thâm không đều sẽ bị bao phủ, coi như Thương Thiên có thể sống, phân thân cũng hoàn toàn không có. Chỉ là không biết Chúa Tể chúng ta có nguyện ý liều lĩnh tràng phiêu lưu này hay không.

Năm vị Thiên Tôn không có di chuyển đến Hoang Nguyên, mà lựa chọn rút lui về phía sau.
Chương 3677 Hoang Nguyên Triệu Hoán (2)

Bọn hắn áp chế pháp tắc, che giấu ánh sáng, tận hết khả năng che giấu, để tránh sau khi Chúa Tể Thương Thiên chạy tới nơi này lại săn giết bọn hắn.

Chỉ cần Thiên Nguyên cùng viên tinh cầu phụ thuộc kia còn trong phạm vi giám sát, không đến mức mất dấu, là được.

Khương Phàm cùng Chúng Diệu Thiên cũng không biết nguy cơ thật sự của Hoang Nguyên, vẫn cứ tiếp tục bước lên hướng Hoang Nguyên.

Ở phía xa nhìn ra, Hoang Nguyên vừa mỹ lệ vừa thần bí, nhưng sau khi dần dần tới gần, cảnh tượng Hoang Nguyên lại làm cho bọn họ chấn kinh và khẩn trương.

Hoang Nguyên càng giống như một vòng xoáy khổng lồ mà lộng lẫy, nhưng hình dáng cũng không phải là hình tròn, mà là hình hai đầu mũi khoan lanh lảnh, cho nên thoạt nhìn như một con mắt có chút nheo lại.

Chính là bởi vì hình dáng bất quy tắc như thế này, ở xung quanh khu vực Hoang Nguyên xoay tròn hình thành ba động vặn vẹo hỗn loạn, giống như là tầng tầng lớp lớp không gian đại mạc dây dưa cùng một chỗ, để mấy triệu dặm thâm không bên ngoài đều lâm vào trong mê loạn phức tạp mà kinh khủng.

Nếu như bị cuốn đến bên trong, tất nhiên vừa đi vừa về chuyển đổi trong các tầng không gian khác biệt, tốc độ càng lúc càng nhanh, không gian càng ngày càng sâu.

Cuối cùng không phải là bị vô tình xé nát, chính là càng lún càng sâu.

Bọn người Khương Phàm ngừng tại chỗ cách biên giới Hoang Nguyên chừng một triệu dặm, năng lượng không gian nơi này bị xé rách đã vô cùng cường đại, ảnh hưởng đến Hỗn Độn hư không của bọn hắn.

- Ở chỗ này không sai biệt lắm, bọn hắn cũng không dám cùng vào...

Tinh Nguyên Chúng Diệu Thiên quay đầu nhìn ra xa, đột nhiên phát hiện... Truy binh không có?

Hơn ba mươi năm theo đuổi không bỏ, nói biến mất liền biến mất?

Hoang Nguyên uy hiếp mạnh như vậy sao?

Hay là đám tinh cầu kia thôi diễn ra cái gì rồi?

Thiên Nguyên cẩn thận nhìn ra xa, thật đúng là không nhìn thấy bóng dáng.

Dạ An Nhiên kỳ quái:

- Bọn hắn kiêng kị Hoang Nguyên, ta có thể hiểu được. Nhưng... Chạy?

Thiên Nguyên cũng nói:

- Có một khả năng, bọn hắn hẳn là đoán được chúng ta muốn chờ đợi Tu La ở chỗ này. Nếu như Tu La tới, chính là thời khắc chúng ta phản kích, đến lúc đó thân phận con mồi và thợ săn liền thay đổi.

- Bọn hắn kiêng kị Hoang Nguyên, không thể vào tới. Bọn hắn càng kiêng kị Tu La, cho nên dứt khoát rời khỏi.

Dạ An Nhiên đồng ý, khả năng này rất lớn.

Tinh cầu không phải sinh linh, không có cái gọi là lòng tự trọng hay ý chí chấp nhất, mà là hành vi pháp tắc chủ đạo. Nếu như biết chuyện không thể làm, đồng thời có khả năng gặp phải nguy cơ, thì sẽ dùng pháp tắc thôi diễn ra lựa chọn an toàn nhất.

Thiên Nguyên nói:

- Còn có một loại khả năng, bọn hắn chỉ là rời xa, ẩn tàng, tránh cho bị lùng bắt, sau đó chờ đợi Chúa Tể Ô Mông.

- Tính toán thời gian, Ô Mông cùng Hằng Vũ hẳn là đánh Thương Thiên đến tàn phế chạy, có khả năng sẽ liên thủ tiếp tìm kiếm Tu La.

Chúng Diệu Thiên nói:

- Nếu như chỉ là Chúa Tể Ô Mông tới, hẳn là cũng kiêng kị Hoang Nguyên. Nhưng nếu như mang theo Chúa Tể Hằng Vũ đuổi tới, sợ rằng bọn hắn sẽ thử khiêu chiến Hoang Nguyên.

- Thật ra ta có một đề nghị, trực tiếp rời khỏi nơi này, tìm kiếm Tu La. Người thật sự có thể bảo hộ chúng ta, chỉ có thể là Tu La. Khương Phàm, ngươi nói xem? Khương Phàm?

Khương Phàm đang thất thần ngắm nhìn Hoang Nguyên phương xa, không nhìn đến không gian ba động rối loạn mà mãnh liệt ở xung quanh, cũng không có để ý tới truy binh phía sau.

Một loại cảm giác kỳ diệu đang sinh sôi bên trong thế giới.

Cái gọi là cảm giác, tự nhiên là Vạn Đạo pháp tắc va chạm.

Vạn Đạo pháp tắc của hắn là năng lượng thần bí bên trong Thời Không Trường Hà kích phát ra tới, là hoàn toàn mới, cường thịnh, tiềm lực to lớn, gần với Chúa Tể. Nhưng giờ khắc này, theo Khương Phàm ngóng nhìn Hoang Nguyên, pháp tắc thế giới lại bất chợt xuất hiện xao động.

Là Vạn Đạo pháp tắc không bình thường, mất tự nhiên va chạm ra cảm giác kỳ diệu.

Cùng lúc đó, bên trong thế giới Địa Ngục cũng bất chợt xuất hiện số lượng lớn chỉ đen và tơ máu.

Bọn chúng từ trong địa tầng lan tràn đi ra, từ trong hư không thẩm thấu ra.

Bọn chúng từ trong bóng tối diễn biến đi ra, từ bên trong pháp tắc chảy tràn đi ra.

Bọn chúng có số lượng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều...

Dưới cái nhìn soi mói hồi hộp của đám quỷ vật dần dần treo đầy toàn bộ thế giới.

Chỉ đen, đen giá lạnh, yên tĩnh, giống như là vết nứt không gian.

Bọn chúng tràn ngập tuyệt vọng, ai oán cùng mê mang nồng đậm.

Tơ máu, đỏ như máu, như tương, như nước mắt, tỏa ra tia sáng yêu dị.

Bọn chúng tràn ngập bi thống, tức giận, thù hận.

Số lượng chỉ đen cùng tơ máu càng ngày càng nhiều, chật ních các ngõ ngách thế giới, bao gồ cả không gian cùng pháp tắc, đã dần dần dẫn phát pháp tắc Địa Ngục cuồn cuộn kịch liệt, cũng va chạm ra cảm giác kỳ quái.

Mới đầu Khương Phàm chỉ cảm giác kỳ quái, giống như bên trong quang hải vô tận ở sâu trong Hoang Nguyên có cái gì đó đang khiến hắn xúc động.

Nhưng theo pháp tắc thế giới cùng pháp tắc Địa Ngục tiếp tục va chạm, hắn đã dần dần hiểu đến tột cùng hai loại cảm giác đó là cái gì.

Pháp tắc thế giới mang tới là khẩn trương! Giống như đang nóng nảy nhắc nhở hắn, nơi đó gặp nguy hiểm, không thể đi đến!

Pháp tắc Địa Ngục mang tới thì là xao động! Giống như đang cuồng nhiệt thúc giục hắn, tranh thủ thời gian xông vào, nơi đó có sứ mệnh của ngươi!

Sâu trong thế giới, Thiên Hậu mở ra đôi mắt giống như tinh thần bao phủ, cách vũ trụ mịt mờ, ngắm nhìn Hoang Nguyên.

Bên trong không gian bao quanh xung quanh nàng như xiềng xích đại dương, mênh mông lại sáng chói, nhìn như lộn xộn, lại ngay ngắn trật tự.

Nhân Quả Tỏa Liên nổi lên gợn sóng, va chạm giao kích lẫn nhau, diễn biến ra hình ảnh ầm ầm sóng dậy phức tạp, tại nơi cực sâu trong hình ảnh, chìm nổi lấy quang ảnh thần bí.

Thiên Hậu cố gắng muốn nhìn rõ ràng, nhưng quang ảnh rõ ràng là ở chỗ này, lại như là ngăn trở nhân quả đụng vào.

- Khương Phàm!!

Tinh nguyên Chúng Diệu Thiên đột nhiên bộc phát ra ánh sáng mênh mông, giống như là một mặt trời đột nhiên tại nở rộ trong thế giới Khương Phàm, khuấy động Vạn Đạo pháp tắc.

Từ vận mệnh nhân quả thời không lại đến vạn kiếp trật tự, vân vân… tất cả pháp tắc của thế giới Khương Phàm đều nhận trùng kích.

Khương Phàm bỗng nhiên bừng tỉnh:

- Thế nào?
Chương 3678 Kết Cục Của Khương Phàm (1)

Chúng Diệu Thiên nghiêm túc nói:

- Ngươi nói thế nào! Ngươi mất phương hướng! Ta đều đã nhắc nhở qua ngươi, phải thường xuyên giữ vững cảnh giác!

Dạ An Nhiên quan sát Khương Phàm, Thiên Đế Thụ nổi lên tầng tầng mê quang:

- Chàng không sao chứ? Chúng ta gọi chàng rất lâu.

- Thời điểm các ngươi nhìn Hoang Nguyên, pháp tắc là cảm giác gì?

Khương Phàm khôi phục tỉnh táo, nhưng pháp tắc bên trong thế giới của hắn cùng thế giới Địa Ngục vẫn đang ba động kịch liệt.

Một cái nhắc nhở hắn nguy hiểm, một cái thúc giục hắn đi đến.

- Cảm giác?

- Có cảm giác nguy hiểm hay không?

- Không có, chính là hoảng hốt, là pháp tắc yên lặng, là thế giới an tĩnh.

- Không có sao? Ta đây là thế nào?

- Ngươi có cảm giác gì?

Thiên Nguyên cùng Chúng Diệu Thiên cũng cảm thấy kỳ quái nhìn Khương Phàm.

Theo lý thuyết mà nói pháp tắc của Khương Phàm mạnh hơn, ảnh hưởng hẳn là càng yếu ớt mới đúng a.

Khương Phàm chậm rãi lắc đầu, pháp tắc còn đang va chạm, hai ý thức tiếp tục mạnh lên.

Nhất là trong không gian Địa Ngục, cơ hồ bị chỉ đen cùng tơ máu lấp đầy, trong lúc mơ hồ quanh quẩn lên tiếng oanh minh cùng tiếng kêu rên kịch liệt.

Tu La và Dương Biện đều khẩn cấp hỏi thăm Khương Phàm đã xảy ra chuyện gì, những cái thứ đồ quỷ dị này để bọn hắn đều cảm nhận được bất an mãnh liệt.

Phong Đô Quỷ Chủ và các Quỷ Chủ khác đều như lâm vào giữa lòng đại địch, cho là bên ngoài gặp nguy cơ gì, ép Khương Phàm muốn tế hiến Địa Ngục.

Khương Phàm cảnh giác một lát, ý chí toàn diện chuyển dời đến thế giới Địa Ngục, cưỡng ép khống chế Địa Ngục pháp tắc, cẩn thận theo dõi những sợi chỉ đen và tơ máu kia.

Dần dần, trong ý thức xuất hiện hình ảnh mông lung mà phiêu miểu.

Chỉ đen va chạm ra cảnh tượng tinh cầu sụp đổ, mà còn là rất nhiều rất nhiều.

Từng viên tinh cầu tàn lụi, từng viên tinh cầu đang sụp đổ trong phiêu miễu.

Tơ máu va chạm ra hình ảnh vạn vật chịu chết, tinh cầu khác nhau có hình ảnh khác nhau, nhưng đều là tuyệt vọng.

Sinh linh vô tận đều dưới tình huống không có chút chuẩn bị nào, bị vận mệnh chà đạp, bị tai nạn bao phủ. Bọn hắn hô hoán tinh cầu của mình, nhưng tinh cầu đã yên lặng, tàn lụi.

Khương Phàm yên lặng nhìn, như là cảm động lây.

Mỗi hành tinh sụp đổ, đều để hắn cảm thấy như tê liệt đau đớn, giống như chính hắn đang sụp đổ.

Hàng tỷ sinh linh tuyệt vọng trên mỗi hành tinh đều để hắn cảm thấy vô lực cùng tuyệt vọng, như là con dân mình ở trước mặt của hắn ngã xuống toàn bộ, biến thành biển máu.

Không biết từ lúc nào, chỉ đen và tơ máu đã bắt đầu xen lẫn, hình ảnh tinh cầu sụp đổ cùng vạn vật chịu chết giao hòa.

Cảm giác đau đớn cùng vô lực lộn xộn cùng một chỗ, bộc phát gấp trăm lần nghìn lần.

Khương Phàm đau đớn, tức giận, gào thét, oán hận, tuyệt vọng...

Hắn muốn hò hét, lại không phát ra được thanh âm nào.

Hắn muốn cứu vớt, lại bất lực đứng đó.

Hắn phải thoát khỏi, lại bị vây ở bên trong.

Chỉ đen cùng tơ máu tiếp tục xen lẫn, hình ảnh khủng bố tiếp tục giao hòa, đánh thẳng vào Khương Phàm, tàn phá Khương Phàm, bao phủ Khương Phàm... Sau đó... Đột nhiên, biến mất... không có dấu hiệu nào...

Không còn bóng dáng!

Như là vũ trụ tịch diệt, vạn vật tuyệt tích, chỉ còn lại hoang vu vô tận, cô độc vô tận, bóng tối vô tận.

Lại sau đó, ngay cả hắc ám cũng không có, biến thành hư vô.

Khương Phàm cũng cảm giác mình giống như là... Biến mất... Không tồn tại...

Loại cảm giác này huyền diệu không nói ra được.

Thật giống như hắn trơ mắt nhìn chính mình triệt để bị xóa đi từ trong vũ trụ này, mà vũ trụ này cũng không còn tồn tại, như là tất cả… tất cả, đều là hư ảo... Không tồn tại...

- Khương Phàm!! Khương Phàm chàng tỉnh lại đi!!

- Khương Phàm, ngươi thế nào? Ngươi tỉnh lại đi!

Bên ngoài thế giới, Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên đều kinh hãi lui lại, pháp tắc toàn thân ba động, hình thành bảo vệ mãnh liệt.

Khương Phàm biến thành tinh cầu hình người đang yên lặng đứng ở nơi đó, vẫn bộ dáng ban đầu, vẫn năng lượng bình thường, nhưng tinh cầu biến thành khuôn mặt vậy mà xuất hiện thể hiện.

Thể hiện??

Không sai, chính là thể hiện!!

Sơn hà biến thành khuôn mặt, đang oanh oanh liệt liệt di chuyển, biến thành thể hiện!!

Trong lúc thể hiện có hồi ức, có mê mang, có uể oải, có đau thương, thậm chí còn có từ bỏ tất cả lãnh đạm.

Kinh khủng nhất là Địa Ngục sau lưng của hắn đang phát sinh thay đổi kịch liệt.

Hắc ám toàn thân Khương Phàm lan tràn ra đường vân tinh hồng, như là nguyền rủa, lít nha lít nhít bò đầy cả tinh cầu, mà tinh cầu biến thành khuôn mặt xuất hiện thể hiện.

Trong lúc thể hiện dữ tợn, có oán độc, có điên cuồng, có bạo ngược, còn có xúc động quyết tuyệt chịu chết.

Đột nhiên...

Hắc ám trong Khương Phàm căm tức nhìn Hoang Nguyên, cuồng nộ khàn giọng gào thét, sau đó bắt đầu giãy dụa kịch liệt, nhúc nhích kinh khủng, như là muốn rời khỏi Khương Phàm, nhào về phía Hoang Nguyên Thâm Uyên xa xôi kia.

Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên đều bị một màn này hù dọa.

Mà hắc ám trong thân thể Khương Phàm bộc phát ra năng lượng tà ác, để bọn hắn nhận trùng kích, như là muốn theo hắn cùng một chỗ hủy diệt.

Thiên Đế Thụ trong thế giới Dạ An Nhiên kịch liệt nhúc nhích, xuất hiện hình dáng mơ hồ, như là một đôi mắt vượt qua thời không vô tận hiển hiện ở chỗ này, chăm chú nhìn Khương Phàm kịch liệt thay đổi.

- Khương Phàm!! Ngươi chịu ảnh hưởng!!

Tinh nguyên Chúng Diệu Thiên lo lắng gào thét, liên hệ cùng Tinh hạch, để Tinh hạch thông qua rung chuyển Sinh Tử Chiến Kích đến ảnh hưởng Khương Phàm.

Nhưng, Sinh Tử Chiến Kích đã bị hắc ám Khương Phàm gắt gao nắm chặt, nguyền rủa màu máu lan tràn từ trong tinh cầu Địa Ngục, bò đầy chiến kích, thậm chí xâm nhập ý chí Tinh Hạch.

Thiên Nguyên lo lắng la lên:

- Chúng Diệu Thiên, đây là có chuyện gì! Giải thích rõ ràng! Ngươi cũng không có nói Hoang Nguyên sẽ xuất hiện tình huống như vậy!

Chúng Diệu Thiên hô to:

- Ngươi xem một chút ngươi bị ảnh hưởng tới? Thiên Nguyên bị ảnh hưởng tới? Ta cũng bị ảnh hưởng tới? Đây là nguyên nhân từ ta sao? Đây là nguyên nhân từ Khương Phàm!!

Thiên Nguyên điều động năng lượng, muốn hung hăng gõ lấy Khương Phàm, nhìn xem có thể đánh tỉnh hay không, nhưng chú ý tới Khương Phàm đã giơ lên Sinh Tử Chiến Kích, vẫn đè lại xúc động.

Hắn sợ một quyền mình đầu đập tới, Khương Phàm nâng chiến kích quét hắn bay đi.
Chương 3679 Kết Cục Của Khương Phàm(2)

Ngay tại thời điểm bọn hắn khẩn trương không biết làm sao thì thân thể phía trước của Khương Phàm lại đột nhiên phát ra một tiếng nói nhỏ:

- Chớ khẩn trương, ta vẫn còn ở đó.

Ý chí Khương Phàm là hai bộ phận, mặc dù phía sau táo bạo, nhưng phía trước coi như tỉnh táo.

Mặc dù hắn nhận lấy ảnh hưởng, những cũng không đến mức mê thất, hắn thờ ơ, chỉ là đang quan sát Địa Ngục thay đổi, cảm nhận được cảnh tượng trong Địa Ngục truyền lại.

Tinh cầu sụp đổ, vũ trụ tịch diệt, cái này không phải chính là hình ảnh hắn nhìn thấy lúc trước khi bị Quỷ Bí trưởng tử xâm nhập sao?

Chỉ là lần này càng chân thực càng cường liệt!

Lúc đó là đứng ngoài quan sát, lần này lại là tự mình trải qua, xúc động càng sâu.

Lúc đó là bị Quỷ Bí kích phát, lần này là thụ Hoang Nguyên kích thích.

Những hình ảnh kia cùng hai nơi đều có liên quan sao?

Không, lúc ấy bị Quỷ Bí kích phát, hẳn là giải trừ phong ấn thức tỉnh.

Lần này thì xúc động chân thực.

Nói cách khác, hình ảnh hủy diệt hắn nhìn thấy, có liên quan cùng Hoang Nguyên?

Khương Phàm còn nhớ rõ thời điểm Vũ Trụ Thụ rời khỏi lúc ấy, xuất hiện qua cảm giác vi diệu cùng loại với khát vọng, giống như không kịp chờ đợi muốn đi qua.

Vũ trụ hủy diệt?

Chuyện khi nào!

Hoang Nguyên có liên quan cùng với ciệc vũ trụ hủy diệt?

Nhưng, Khương Phàm vẫn thắc mắc, mảnh vỡ tinh cầu làm thế nào chồng chất đến chỗ mình đây? Chính là vì tạo nên hắn?

Cái gọi là ký ức này, vì sao lại phong cấm trước thời gian Trường Hà? Là ai phong cấm!!

Hắn, ý nghĩa sinh ra ở đâu??

Thật chỉ là Vũ Trụ Thụ tùy tiện gảy sao?

Khương Phàm đột nhiên xúc động, phải xâm nhập vào sâu trong Hoang Nguyên điều tra chân tướng!!

Những tinh cầu khác có đến hay không, nếu như hắn gánh vác một loại sứ mệnh nào đó, có lẽ...

Nơi đó chính là kết cục của mình!

Kết cục?

Thời điểm Khương Phàm thôi diễn đến cái từ này, Vạn Đạo pháp tắc phía trước thế giới liền an tĩnh, Vạn Đạo pháp tắc phía sau thế giới... An tĩnh...

Kết cục?

Kết cục!!

Khương Phàm ở trong hai thế giới bình tĩnh ngắm nhìn con mắt Vũ Trụ ở xa xôi kia.

Nơi đó có nguyên nhân sinh ra hắn!

Nơi đó có ý nghĩa tồn tại của hắn!

Nơi đó là kết cục cuối cùng của hắn!

Khương Phàm từ từ giơ chân lên, muốn đi đến Hoang Nguyên, nhưng lại thật lâu không có rơi xuống.

Ngay một khắc này, thế giới trước mặt lần nữa bắn ra khẩn trương, thế giới phía sau một lần nữa mở ra xao động.

Một cái là ngăn lại, một cái thì là thúc giục,.

Khương Phàm một lần nữa rơi chân xuống, cũng cưỡng ép nắm pháp tắc hai thế giới trong tay, để bọn hắn khôi phục vận chuyển bình thường.

Giờ khắc này, Thiên Nguyên, Chúng Diệu Thiên cùng bọn người Dạ An Nhiên đều thoáng buông xuống cảnh giới.

Thiên Đế Thụ trong thế giới của Dạ An Nhiên cũng nhắm lại cặp kia con mắt thần bí.

Khương Phàm tiếp tục ngắm nhìn Hoang Nguyên, thản nhiên nói:

- Thiên Nguyên, phải chăng vũ trụ từng phát sinh qua phá diệt?

Thiên Nguyên duy trì cảnh giác cùng cảnh giới:

- Sau khi ta sinh ra là chưa từng xảy ra. Tại sao muốn hỏi cái này?

Khương Phàm lại hỏi:

- Vũ trụ có lịch sử bao lâu?

- Lịch sử? Lịch sử vũ trụ?

Thiên Nguyên đột nhiên bị hỏi:

- Ta còn thực sự không biết. Nhưng thông qua lịch sử tinh cầu, hẳn là có thể suy đoán ra tới. Bằng vào ta mà nói, từ khi cảnh giới Thiên Đế bắt đầu hoá hình đến bây giờ, hơn năm trăm bảy mươi vạn năm. Nếu như tính từ khi ta mở ra thời đại Hồng Hoang, còn phải đi phía trước trăm vạn năm. Nói cách khác, ta đã sinh ra được bảy triệu năm.

- Những tinh cầu khác thì sao?

- Đa số tinh vực cấp Thiên Đế và ta không khác nhau lắm, một số nhỏ trẻ tuổi hơn so với ta, cũng có một số nhỏ nhiều hơn ta mấy triệu năm.

- Chúa Tể thì sao?

- Các Chúa Tể thì đương nhiên có thời gian dài hơn rất nhiều, có người là sinh ra từ ngàn vạn năm trước, nghe nói có người là từ hai ba ngàn vạn năm trước. Ngươi nghĩ ra cái gì, tại sao lại muốn hỏi cái này?

- Tinh cầu thai nghén dài đằng đẵng, nhất là thời kỳ Hỗn Độn tụ tập lúc đầu, thường thường cần càng lâu hơn, lâu đến mấy chục triệu năm. Nói cách khác...

- Cái gì?

Thiên Nguyên cùng Dạ An Nhiên cũng cảm thấy kỳ quái nhìn Khương Phàm, đây là nhận phải cái gì kích phát sao?

- Nói cách khác, vũ trụ là đột nhiên xuất hiện từ mấy chục triệu năm trước, thậm chí là cả tỷ năm trước.

- Trong những năm tháng dài đằng đẵng kia, vũ trụ an tĩnh, cô độc, chỉ có năng lượng Hỗn Độn đang yên lặng dành dụm.

- Trải qua mấy ngàn vạn năm diễn biến tự nhiên, những năng lượng Hỗn Độn quy mô lớn nhất kia dẫn đầu sinh ra ra tinh cầu cùng khu vực đặc biệt.

- Lại qua ngàn vạn năm, nhóm tinh cầu cùng khu vực đặc biệt ban sơ này biến thành Chúa Tể và cấm khu.

- Lại là ngàn vạn năm, những Hỗn Độn quy mô nhỏ kia tản mát các nơi trong vũ trụ có thể biến đến khổng lồ, tiến tới ra đời tinh cầu Thần cấp cùng đế cấp.

Khương Phàm yên lặng phân tích quá trình vũ trụ sinh ra.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Thiên Nguyên còn chưa từng nghĩ tới những thứ này.

- Vũ trụ là sinh ra như thế nào? Tại sao là tỷ năm trước đột nhiên xuất hiện?

- Ta không rõ ngươi bị cái gì xúc động, nhưng hoàn cảnh chúng ta sinh sống trong vũ trụ, tuân theo quy tắc sinh tồn và phát triển của vũ trụ là được, không cần tìm tòi nghiên cứu vũ trụ sinh ra ảo diệu.

- Nếu như ngươi thật muốn nghiên cứu, cũng phải chờ tới khi ngươi đạt tới vấn đề Chúa Tể, thực sự không có chuyện làm, tựa như... Chúa tể Tu La như thế.

Chúng Diệu Thiên rất bất đắc dĩ, bây giờ bọn hắn còn gặp phải Thương Thiên truy sát, nguy cơ thân phận, sống sót trước mới là việc cấp bách, nào có tâm tư tìm tòi nghiên cứu những cái kia.

Khương Phàm tiếp tục phân tích:

- Tỷ năm trước, nếu như không phải vũ trụ đột nhiên ra đời, chính là vũ trụ đã trải qua một trận kiếp nạn hủy diệt, sau đó một lần nữa chữa trị, diễn biến, ra đời vũ trụ bây giờ.

Thiên Nguyên nhìn về phía Dạ An Nhiên, nam tử của ngươi điên rồi? Vốn là một con buôn chiến tranh, đột nhiên biến thành người học sử? Không báo thù Thương Thiên, mà là chuẩn bị nghiên cứu lịch sử vũ trụ?

Dạ An Nhiên cũng cảm thấy kỳ quái, vừa rồi Địa Ngục còn rất táo bạo, đột nhiên lại an tĩnh, giống như biến thành người khác.

Khương Phàm lại hỏi Tần Diễm:

- Phụ thân các ngươi ở biên giới vũ trụ làm cái gì?
Chương 3680 Thời Gian Trong Vũ Trụ

Phân thân thứ ba nhún nhún vai:

- Nhàn rỗi nhàm chán, dù sao cũng phải tìm một chút chuyện làm.

Đồng Ngôn nói:

- Thời điểm vừa mới bắt đầu lang thang vũ trụ, ngài còn không quên được sư tỷ, tình nhân cái gì, lần lượt làm chút phân thân, bồi kiếp này bồi kiếp sau, bồi đến chết đi sống lại, thuận tiện tìm lại cảm giác mình còn sống.

- Sau khi phát hiện vũ trụ mênh mông, tinh cầu trải rộng, liền bắt đầu chinh chiến vũ trụ, lại sau khi đụng phải Thương Thiên, thì bắt đầu đùa Thương Thiên.

- Cuối cùng chơi chán tình nhân sư tỷ, trong vũ trụ không có địch thủ, liền bắt đầu nghiên cứu ảo diệu vũ trụ.

- Ngươi đó...

Hỗn Thế Chiến Vương bất đắc dĩ lắc đầu, chừa chút mặt cho tỷ phu ngươi đi.

- Sư tỷ gì, tình nhân gì?

Ba bộ phân thân Tần Diễm đồng loạt nhìn về phía hắn.

Không phải chính là mấy di nương kia sao? Lúc nào đụng tới sư tỷ, người báo đáp ân tình?

- Chuyện của người lớn, tiểu hài tử đừng nghe làm gì.

Đồng Ngôn liếc bọn họ một chút.

- Ai vậy?

Ba bộ phân thân Tần Diễm đồng loạt nhìn về phía Bạch Hổ.

- Thượng Thanh Thiên Nữ, chủ nhân Thiên Cảnh.

Bạch Hổ nói.

- Thượng Thanh Thiên Nữ??

- Chủ nhân Thiên Cảnh??

- Bọn họ là tình nhân của phụ thân??

- Ngọa tào, trách không được năm đó Tần Niệm giết tới Thiên Cảnh sơn, nhất định phải cưới chủ nhân Thiên Cảnh, bị phụ thân trấn áp tại Huyền Tinh giới một trăm ngàn năm. Thì ra đó là hậu cung bí mật của phụ thân?

- Ta đã nói Thượng Thanh Thiên Nữ có vấn đề! Nguyệt Tình di nương đều từng chiếu cố! Không đúng, tình phụ của phụ thân, Nguyệt Tình di nương còn chiếu cố?

- Thượng Thanh Thiên Nữ là ai? Chủ nhân Thiên Cảnh là ai!!

- Rõ ràng, làm sao ngươi biết? Lão tổ Thiên Đế kia của ngươi nói? Không thể nào, lão tổ kia như câm điếc, ba bàn tay phiến không ra một cái rắm. Có phải... Chiến tổ nói hay không? Đúng, khẳng định là hắn, ta nhớ hắn từng mang ngươi lịch luyện qua một thời gian, cái miệng kia của hắn như cái sàng, cái gì cũng đều tiết lộ với bên ngoài.

Theo ba bộ phân thân kinh hô gọi bậy, bầu trời bỗng nhiên an tĩnh.

Bạch Hổ thuận miệng nói ra, là muốn ngăn chặn miệng của bọn hắn, kết quả... Nổ??

- Thượng Thanh Thiên Nữ, Lăng Tuyết. Chủ nhân Thiên Cảnh, Sở Vạn Di.

Hỗn Thế Chiến Vương nói xong, đưa tay chỉ điểm bọn hắn.

Mau ngậm miệng, chớ nói nữa!

Nhưng ba bộ phân thân hiển nhiên không chịu bỏ qua, trăm miệng một lời:

- Có con riêng không??

- Không xong rồi?

Hỗn Thế Chiến Vương quát lớn một tiếng.

- Cần ăn đòn rồi?

- Chính là hỏi một chút, nhìn xem chúng ta có các huynh đệ khác hay không.

Rốt cuộc ba bộ phân thân cũng ngậm miệng lại, chỉ là hiển nhiên có chút không phục.

Lại có tình nhân?

Còn bồi dưỡng đến Chí Tôn!

Muốn nói không có hài tử, bọn hắn là không tin!

Chẳng lẽ bọn hắn còn có các huynh đệ khác?

Chính là như Tần Niệm?

Ba bộ phân thân đứng ở nơi đó bắt đầu chăm chú suy nghĩ, thân cầu thảo luận. Dần dần sàng chọn những cường giả đặc thù trong tinh cầu, nhìn xem có ai không bình thường, chờ trở về thu thập sau.

Khương Phàm ho nhẹ vài tiếng, lật về chủ đề:

- Chúa tể Tu La tìm kiếm cái tại biên giới vũ trụ gì?

Đồng Ngôn nói:

- Đi dạo.

- Đi dạo có thể đi dạo mấy trăm ngàn năm?

- Đến cấp bậc Tinh Cầu, thời gian chính là khái niệm mà thôi, hắn có đôi khi đi tới đi ngủ, tựa như những lão huynh đệ này của chúng ta, cũng đều là động một tí đã ngủ say mấy vạn năm, một trăm ngàn năm, ngủ quá lâu, thì thức tỉnh đi ra hoạt động một chút, gây sóng đủ thì lại trở về ngủ tiếp.

Giọng Khương Phàm từ không trung bay xuống:

- Hắn đang tìm kiếm ảo diệu vũ trụ, tìm kiếm vết tích vũ trụ đã từng sụp đổ!

Đồng Ngôn, Hỗn Thế Chiến Vương, Bạch Hổ, đồng thời trầm mặc, tiếp đó lại khẽ nhíu mày, nhìn phía bầu trời.

- Làm sao ngươi biết??

- Hắn tìm kiếm mấy chục vạn năm, hẳn là đã tìm được thứ gì, ta chờ hắn tới.

Khương Phàm không biết Tu La đã phát hiện ra cái gì, nhưng tìm kiếm đến năm trăm ngàn năm, tất nhiên hắn có kiên trì lý do.

Không biết phải chăng Tu La đã thấy qua được hình ảnh hắn thấy bây giờ?

Không biết Tu La có đụng vào cấm địa Hoang Nguyên đặc thù này hay không?

- Bọn hắn đang ở chỗ này!

- Bất động, hẳn là đang đợi Thương Thiên tụ hợp.

- Không biết Tu La là ở bên trong, hay là đang đi đường.

Bên trong tinh không hắc ám, các Thiên Tôn Ô Mông cùng tinh cầu phụ thuộc tiếp tục ẩn núp, cách mấy triệu dặm thâm không ngắm nhìn ba viên tinh cầu ở gần Hoang Nguyên.

Bởi vì không gian xung quanh Hoang Nguyên hỗn loạn mãnh liệt, giống như là đại mạc chồng chất xen lẫn va chạm vào nhau, để không gian nơi đó mê loạn mà vặn vẹo, ngay cả hình dáng ba viên tinh cầu đều trở nên mông lung.

Tuy nhiên ba viên tinh cầu kia đều quá lớn, một cái cao ba trăm vạn dặm, hai cái cao năm triệu dặm, cứ việc bị không gian loạn lưu bao phủ, nhưng cũng có thể nhìn thấy hình dáng.

- Đều khống chế ánh sáng và pháp tắc lại, tuyệt đối không được để Thương Thiên phát hiện.

Thiên Tôn Ô Mông nhắc nhở lấy hai viên tinh cầu phụ thuộc cùng tinh cầu Vu Cổ, tuyệt đối không nên bị Thương Thiên khóa chặt.

Mặc dù Chúa Tể không thể bắt giết Thiên Đế, nhưng Chúa Tể Thương Thiên đã động đến Thiên Tiên, vẫn xứng là Chúa Tể sao??

Mặc dù tinh cầu Vu Cổ cao ngạo, nhưng cũng không dám khinh thường.

Nghĩ đến tình cảnh phân thân Thương Thiên tự bạo, đều dùng hết khả năng áp chế Vạn Đạo pháp tắc, che giấu ánh sáng, hận không thể tự biến mình thành tử tinh.

Mười năm sau...

Chân thân Tần Diễm vẫn không tới, Tu La còn chưa tới, ngược lại là Thương Thiên tới trước.

- Đó là Hoang Nguyên? Hắn lại biết tìm nơi, dám chui vào trong Hoang Nguyên.

Thương Thiên cùng phân thân lần lượt dừng lại, ngắm nhìn con mắt Vũ Trụ nơi xa.

Mấy năm trước, bọn hắn đột nhiên phát giác hành tinh mẫu thân ngừng lại bất động, còn giống như bị năng lượng nào đó bao phủ, ngay cả cảm giác pháp tắc lẫn nhau đều lơ lửng không cố định.

Bọn hắn nghiêm trọng hoài nghi là hành tinh mẫu thân cùng Tu La gặp nhau, lúc ấy còn chần chờ xem nên tiếp tục đuổi bắt hay không.

Dù sao tình huống bọn hắn bây giờ đối đầu với Tu La là hoàn toàn không có phần thắng.

Rốt cuộc cũng mang theo cảnh giới đuổi theo tới, lại phát hiện hành tinh mẫu thân lại là núp ở Hoang Nguyên bên trong.

Mặc dù không có Tu La, nhưng đó là Hoang Nguyên, không phải cấm khu, thậm chí so với cấm khu còn nguy hiểm hơn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom