-
Chương 3736-3740
Chương 3736 Cường Giả Chiến Tộc
- Ngươi nghĩ ta là đồ đần sao?
- Ta nói đều là thật, ta lấy Tinh Thần Thụ tôn quý xin thề!!
Khang Ninh tay trái đỡ ngực, tay phải giơ cao.
Nam tử cưỡi hùng sư cau chặt lông mày, lấy Tinh Thần Thụ phát thệ, không có sai.
Nhưng, bộ lạc nhỏ có thể có vận khí tốt như vậy?
Nhặt được Côn Bằng, Côn Bằng không có từ chối, hoàn thành khế ước.
Nhặt được Chu Tước, Chu Tước cũng không có từ chối, cũng hoàn thành khế ước?
Đây là cái khí vận nghịch thiên gì?
Khương Phàm ngắt lời, nói:
- Bát Tinh Bộ là thế lực gì?
Diêu Vũ nhìn Khương Phàm thật sâu, lại nhìn An An trên lưng hắn, đáy mắt nổi lên tia dị dạng:
- Hỗn Nguyên địa khu, liên minh thể của tám đỉnh cấp bộ lạc. Chúng ta không lệ thuộc vào bất cứ Chiến tộc hay bí cảnh nào, hoàn toàn độc lập tự chủ, chỉ cần thay phiên thực hiện nghĩa vụ trấn thủ tiền tuyến.
Thế này sao.
Khương Phàm giật mình.
Khang Ninh và An An rất kinh ngạc, không phải nói tất cả bộ lạc cỡ lớn và đỉnh cấp bộ lạc đều thuộc về Chiến tộc và bí cảnh sao?
Lại còn có trường hợp đặc biệt.
Tuy nhiên, tám đỉnh cấp bộ lạc, tám vị cường giả thất giai?
Tổ hợp như vậy, quả thật có thể cam đoan an toàn, không cần bị quản chế bởi Chiến tộc cùng bí cảnh.
- Ta mời bộ lạc các ngươi, toàn bộ gia nhập bộ lạc Liệt Tinh chúng ta.
Tư thái và ngữ khí của Diêu Vũ rõ ràng chậm dần.
Tinh thú hoàn toàn mới như thế này, vô cùng đáng để mời chào.
Khí vận nghịch thiên như vậy, càng đáng để mời chào.
Nàng mời chào toàn bộ lạc, cũng là muốn xác định xem có phải bộ lạc Chân Tinh kia là bộ lạc nhỏ hay không.
- Cái này...
Khang Ninh cuồng loạn trong lòng, đây chính là phúc vận trên trời rơi xuống.
Mặc dù bộ lạc nhỏ rất an nhàn, nhưng cũng dễ gặp phải nguy hiểm, nếu như có thể tiến vào đỉnh cấp bộ lạc, thân phận cùng đãi ngộ hay các loại của bọn hắn đều là thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Nam tử cưỡi mãnh hổ nhíu mày, quả nhiên như mình mong muốn, lão tộc trưởng coi trọng tiểu cô nương kia.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nàng là muốn bồi dưỡng thành tộc trưởng mới.
Một nữ tộc trưởng.
Một tộc trưởng có thể hoàn toàn khống chế.
Một tộc trưởng khế ước với Chu Tước cường hãn.
Nàng quả thực là vật thay thế hoàn mỹ của Diêu Tế.
- Có thể!
Khương Phàm thay Khang Ninh đồng ý.
Trực tiếp tiến vào bộ lạc Thương Thiên vẫn còn có chút nguy hiểm, nhưng nếu như có thể tiến vào bộ lạc đặc thù như thế này, tương đương với có một cái giảm xóc.
- Ta cần thương lượng cùng phụ thân.
Khang Ninh nói xong, lại bổ sung câu:
- Phụ thân hẳn sẽ không từ chối.
An An nhìn ca ca, lại nhìn nữ tử lãnh diễm kia, nàng không nghĩ tới chuyện này sẽ phát triển đến tình trạng hiện tại.
Các bộ lạc đều tụ ở bên ngoài mấy chục dặm, chờ đợi xem kịch vui, kết quả nơi đó lại vui sướng trán nói chuyện với nhau.
- Còn không đấu võ sao?
- Cái dáng vẻ của tên Chu Tước kia nhìn rất phách lối, ngược lại phản kháng đi chứ.
- Diêu Vũ đang làm gì vậy, thật sự từ bỏ Diêu Tế, mời chào Chu Tước kia sao?
Bọn hắn chờ lại chờ, lại thấy được một màn để bọn hắn hoảng hốt.
Chu Tước hiện ra hình người, lôi kéo tay nữ hài nhi, rơi xuống trên lưng Thực Tinh Tước.
Các bộ lạc tập thể trầm mặc.
Diêu Vũ thật sự chiêu mộ tên Chu Tước kia?
Diêu Tế là tộc trưởng bộ lạc Liệt Tinh, nói không cần là không cần, nói đổi liền đổi?
Thao tác này thật sự là quá tuyệt tình.
Cái tên Chu Tước kia nhìn rất phách lối, kết quả liền khuất phục vô cùng đơn giản?
- Các ngươi nói Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ là chỉ bộ lạc Liệt Tinh các ngươi sao?
Khương Phàm vuốt ve phía sau lưng Thực Tinh Tước, cảm nhận được năng lượng tinh thú Thiên giai.
Thực Tinh Tước bị Khương Phàm sờ trên người nên rất không được tự nhiên. Nếu như không phải bị chủ nhân khống chế, nàng tuyệt đối không thể nào để một tên Thánh Thú lục giai rơi xuống trên lưng mình.
- Một trong những điều kiện mà Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ giữ vững độc lập, chính là phải thay phiên tiến về tiền tuyến chiến trường.
- Mỗi lần đều là đội hình ba bộ lạc, lại trấn thủ tới trăm năm. Năm người bộ lạc khác phải gánh vác nhiệm vụ bế quan tu dưỡng, tuần sát lãnh địa, và tìm kiếm tinh thú mới. Trong khoảng thời gian này bộ lạc Liệt Tinh chúng ta phụ trách tìm kiếm tinh thú mới.
Khi đang nói chuyện, Diêu Vũ lại quan sát tỉ mỉ An An.
Bộ dáng xinh đẹp, lộ ra linh tính.
Mặc dù cục xúc bất an, nhưng trong ánh mắt để lộ ra một chút hiếu kỳ, cũng đang len lén đánh giá nàng.
Khương Phàm hỏi:
- Thực Tinh Tước có tiềm lực rất lớn, vì sao ngươi không liên thủ những bộ lạc khác, bồi dưỡng nó biến đổi?
Diêu Vũ liếc nhìn hắn, chỉ trả lời:
- Đơn thuần. Giữa Thiên giai và Thần Nguyên có khoảng cách không thể vượt qua. Mặc dù Thực Tinh Tước có tiềm lực biến đổi, nhưng muốn biến đổi, chỉ sợ cần nuốt mười mấy, thậm chí nhiều tinh thú Thiên giai hơn.
- Tinh thú Thiên giai, không phải người canh giữ bộ lạc đỉnh cấp, chính là chiến tướng tiên phong của Chiến tộc và bí cảnh.
Ngươi có thể săn giết ai?
Ngươi dám săn giết ai! Huống chi, nếu Hỗn Nguyên Bát Bộ rơi không nguyện ý quy thuận Chiến tộc cùng bí cảnh, mà lựa chọn liên minh, chính là cao ngạo từ trong lòng, kiên định với tín niệm tự do.
Tại sao muốn liên thủ bồi dưỡng bộ lạc Liệt Tinh của ngươi?
Nếu như ngươi biến đổi, không phải ngươi chính là Chiến tộc sao, bọn hắn không được thần phục họ sao?
Khương Phàm hỏi:
- Lúc nào bộ lạc Liệt Tinh đi tiền tuyến?
Diêu Vũ nói:
- Sáu năm sau, ba bộ lạc trên tiền tuyến sẽ rút về, năm bộ lạc chúng ta sẽ sớm làm quyết định. Nếu như chọn chúng ta, chúng ta sẽ đi ngay, không phải chúng ta, liền đợi thêm một trăm năm.
- Làm sao quyết định?
- Đơn giản, rút thăm.
- Có thể chủ động xin đi giết giặc không?
- Đầu ngươi có hố?
- Ta nghĩ đến tiền tuyến nhìn.
- Nếu như tiền tuyến an toàn, trong trăm năm chỉ là trấn thủ, nếu như bộc phát chiến tranh, khả năng ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
- Đánh với ai??
- Thế giới khác! Bên ngoài có rất nhiều thế giới, phiêu lưu trong Thần Bí Hà, không biết lúc nào sẽ gặp nhau, lại với ai gặp nhau. Một khi Tiên Vực, ma sát cùng thăm dò là tránh không khỏi.
- Thần Bí Hà?
- Một loại xưng hô.
- Điều kiện bị điều động đến tiền tuyến trấn thủ là cái gì?
- Nếu như lần này chọn bộ lạc Liệt Tinh, điều động toàn bộ ngũ giai trở lên.
Chương 3737 Chúa Tể Ngày Xưa (1)
Khi bọn hắn đang nói chuyện, ở giữa Thiên Hải xa xôi truyền đến tiếng oanh minh trầm muộn, giống như là lôi đình bạo động, chấn động đến Thiên Hải cũng hơi run rẩy, nhưng cẩn thận lắng nghe, lại như là một loại cự thú nào đó đang đi lại.
Các bộ lạc đang tản ra nhao nhao nhìn về phương xa, ở giữa hải triều đang cuộn trào mãnh liệt, một tôn cự quy đang rẻ sóng mà đi.
Cự quy giống như là một hòn đảo di động, phía sau chở đi sơn phong màu đen, vô cùng nặng nề, mỗi một bước dẫm xuống đều lay động Thiên Hải, mà toàn thân còn lan tràn tinh văn vô cùng sáng chói, giống như là tinh đoàn thần bí.
- Vu Cổ?
Khương Phàm nhìn tôn cự quy kia không khỏi nghĩ đến tinh vực Vu Cổ.
Bởi vì ngọn núi hắc ám kia như là một tòa chuông tang.
Diêu Vũ nói:
- Là Vu Tinh Thú. Tinh thú thất giai trong bộ lạc Hằng Vũ, thực lực vô cùng cường đại, chủ nhân là Tam trưởng lão bộ lạc Hằng Vũ, Hồng Đào.
Khương Phàm âm thầm lắc đầu, mỗi khi muốn đắm chìm đến thế giới này thì lại luôn xuất hiện chút đồ quen thuộc kéo hắn về hiện thực, cho hắn biết đây là đang nằm mơ.
- Ngươi không phải đang nằm mơ!
An An lập tức hừ hắn một tiếng ở trong đầu.
Sau khi Vu Tinh Thú đến, Già Thiên Vân Tước của bộ lạc Tinh Không liền chở Thông Thiên Chiến Vượn chủ động nghênh đón.
Rõ ràng Thông Thiên Chiến Vượn nói với Vu Tinh Thú cái gì đó, Vu Tinh Thú lại nhìn phía Thực Tinh Tước, nhưng cũng không có để ý tới, mà là quan sát cột sáng ngập trời kia.
Vu Tinh Thú đến, để lực chú ý của các bộ lạc một lần nữa về tới cột sáng.
Nếu như tinh thú bát giai có thể xuất thế trong ngắn hạn, không chút huyền niệm sẽ rơi xuống trên tay Vu Tinh Thú. Mặc dù trong những bộ lạc của bọn hắn cũng có tinh thú thất giai, nhưng trừ phi là có thể thật sự liên hợp lại, nếu không cũng không thể nào đánh thắng được.
Huống chi, bọn hắn cũng không nguyện ý chủ động xuất kích.
Vu Tinh Thú không có nhàn rỗi, sau khi vòng quanh cột sáng vài vòng, nó lại xốc lên đại dương, xông vào đáy biển, ý đồ điều tra đầu nguồn.
Nhưng đáy biển tựa như là tinh văn giao thoa thành pháp trận, càng là đi xuống, tinh văn càng nhiều. Mà tinh văn là giao hòa cùng đại dương, số lượng càng nhiều, uy lực hải dương tràn ngập càng khủng bố hơn.
Vu Tinh Thú chỉ là trầm xuống mấy ngàn mét nhưng rốt cuộc đã chìm không nổi nữa.
Phía dưới đơn giản chính là phiến tinh hải, không chỉ có ánh sáng loá mắt, mà cảm giác áp bách từ hải dương còn cực nặng, lấy mai rùa cứng rắn của nó đều không chịu nổi.
Bất đắc dĩ, Vu Tinh Thú chỉ có thể trở lại mặt biển chờ đợi.
- Phía dưới đang thai nghén tinh thú bát giai, há có thể tuỳ tiện tới gần. Bây giờ chỉ có thể chờ đợi tinh thú bát giai tự mình xuất thế, cũng thừa dịp nó đang trong thời kỳ suy yếu u mê ngắn ngủi, cưỡng ép khống chế.
Diêu Vũ nhìn ra xa, bên cạnh vẻ cao ngạo lại hơi có chút không cam lòng.
Trận sự kiện này, nàng chỉ là quần chúng.
Có tư cách đứng gần phía trước chứng kiến tinh thú bát giai xuất thế.
Không có tư cách nhúng tay cướp đoạt tinh thú bát giai.
Vài ngày sau, một thanh Thanh Đồng Kiếm phá vỡ bầu trời, đánh xuyên tinh quang lộng lẫy ở giữa Thiên Hải, đã tới chiến trường.
Đó là Tinh khí thất giai, đến từ vùng đất Quỷ Bí.
Khống chế chính là cường giả Quỷ Bí.
Bộ dáng già nua nhưng tư thái vô cùng cường thế, sau khi quan sát đơn giản, khống chế Thanh Đồng Kiếm xông vào đáy biển.
Nhưng thật đáng tiếc, cũng bị năng lượng kinh khủng dưới đáy biển bức cho trở về.
Lại sau đó, một con kiến khổng lồ nện bước bước chân nặng nề đi tới chiến trường.
Đó là tinh thú thất giai, Hồng Cự Nghĩ, đến từ Chiến tộc Ô Mông.
Chủ nhân là Ô Mông trưởng lão, Huyền Hi.
Hồng Cự Nghĩ không chỉ có hình thể khổng lồ, có thể xưng là cự thú, mà còn có được lực lượng kinh khủng rung chuyển Thiên Hải. Hắn muốn ảnh hưởng cột sáng, kích thích tinh thú sớm xuất thế, mau chóng bắt lấy trước khi có càng nhiều bộ lạc đến đây.
Nhưng bất luận như thế nào cố gắng, cột sáng đều không có chịu ảnh hưởng.
Hồng Đào, Màn Diệu, Huyền Hi, chủ động hiệu triệu các bộ lạc liên thủ xuất kích, rung chuyển tinh văn ở giữa Thiên Hải, dẫn dụ tinh thú xuất thế.
- Ngươi không tham dự sao?
Khương Phàm nhìn đội ngũ đang tập kết, kích động.
- Bây giờ tinh thú bị kinh động ra thì còn có ý tứ gì? Tốt nhất tất cả Chiến tộc cùng bí cảnh tập kết toàn bộ, giết lung tung một trận!!
Mặc dù Diêu Vũ không có hy vọng xa vời có thể được đến tinh thú bát giai, nhưng vẫn rất chờ mong có thể phát sinh hỗn chiến thảm liệt, nàng thuận tiện nhặt mấy cái tiện nghi.
- Ngươi ở chỗ này giữ lại, ta đến trong biển nhìn.
Khương Phàm không đợi Diêu Vũ đồng ý đã thả người nhảy xuống Thực Tinh Tước, xông về hải dương.
- Không phải ngươi nên ở trên trời sao?
Diêu Vũ lắc đầu, một hỏa điểu như ngươi đi xuống đáy biển không phải tìm khó xử sao? Tuy nhiên nàng không có ngăn cản, dù sao An An cũng vẫn còn ở chỗ này.
Nhưng lần này Khương Phàm đi lại để An An khẩn trương.
Chưa bao giờ cùng đợi một chỗ với cường giả thất giai, huống chi nữ tử này nhìn... thật hung dữ.
Sau khi Khương Phàm xông vào đáy biển, bên trong đã tập kết rất nhiều tinh thú, đang khiên động tinh văn rung chuyển hải triều, gây nên vòng xoáy hải dương kịch liệt.
Khương Phàm tận hết khả năng tránh khỏi đàn tinh thú, chạy xa xa, sau đó lặn xuống đáy biển.
Nếu như nơi này là Hoang Nguyên chỉ dẫn, rất có thể tinh thú dưới đó có liên quan tới hắn.
Nói không chừng...
Tinh thú nơi đó đang chờ hắn đi qua thì sao.
- A, là Chu Tước kia sao?
Tiêu Dương đang lái Côn Bằng, xen lẫn bên trong hải triều, xa xa thấy được bóng dáng Khương Phàm.
- Hắn chạy đến đáy biển làm gì?
Thanh Liên cảm thấy kỳ quái, quay đầu nhìn xung quanh, không thấy được Côn Bằng kia, cũng không thấy được mấy bộ lạc Liệt Tinh kia.
- Như tên trộm, khẳng định có nguyên nhân, đi, theo sau.
- Tiêu Dương lặng lẽ mang theo Thanh Liên đi theo.
Khương Phàm khống chế tinh năng, không ngừng lặn xuống.
Càng là hướng xuống, tinh văn càng dày đặc, càng bạo động, mỗi đường tinh văn đều dẫn động tới đại dương cuồn cuộn, ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố.
Hắn chỉ là đi xuống hơn một ngàn mét, đều có chút gánh không được.
Hải triều mãnh liệt như là đều có thể nghiền nát hắn bất cứ lúc nào.
Khương Phàm gian nan thừa nhận đau đớn mà hải triều mang tới, một bên rung động huyễn cảnh chân thực, một bên dò xét đáy biển Thâm Uyên.
Nhưng, hắn thất vọng.
Chương 3738 Chúa Tể Ngày Xưa (2)
Bất luận dò xét như thế nào, đều không nhìn thấy diện mạo thật sự của đáy biển Thâm Uyên, càng không nhìn thấy bất kỳ quy luật nào.
Càng là hướng xuống, ánh sáng càng là hừng hực, tinh văn càng là phức tạp, giống như là xiềng xích giăng khắp nơi, giam cấm cái gì đó, lại như là lít nha lít nhít dây leo, xen lẫn thành kén như Tinh Thần Thụ mà dựng dục cái gì đó.
- Quá yếu.
Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, thật lâu không có thể nghiệm qua cảm giác bất lực như thế này.
Mặc dù đang trong huyễn cảnh nhưng hắn vẫn rất khó chịu.
Nhưng...
Lúc mà Khương Phàm đang chuẩn bị rời khỏi, một tinh văn dưới đáy biển đột nhiên đụng phải tinh văn trên người Khương Phàm, sau đó... Treo lại...
Những tinh văn này phiêu đãng bên trong hải triều, thuộc về hải dương, pháp lệnh đại dương, cũng là sau khi tích lũy đầy đủ năng lượng, thai nghén ra tinh thú.
Mà tinh văn của Khương Phàm là hấp thu năng lượng vũ trụ, là một loại môi giới nào đó.
Đây là hai thứ hoàn toàn khác biệt.
Chí ít thì Khương Phàm cho là như vậy.
Nhưng, tinh văn trong hải triều này lại thật sự ôm lấy tinh văn của Khương Phàm.
Lúc Khương Phàm đang kinh ngạc quan sát, một đầu lại một đầu tinh văn khác lại theo hải triều phiêu lưu tới, ôm lấy Khương Phàm.
Giống như là Địa Tinh đẹp đẽ, lại như là rắn biển uốn lượn.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, vậy mà lại cảm nhận được có chút bối rối, sau khi những tinh văn này đỡ đón tinh văn của hắn, vậy mà mang đến kinh khủng cảm giác áp bách, thật giống như... Có thể rút ra tinh văn của hắn, để hắn trực tiếp tiêu vong, lại hình như có thể tụ tập đại thế đại dương mênh mông, vô tình nghiền nát hắn.
Nhưng Khương Phàm cố nén bối rối, không có tiến hành chống cự, mà là tùy ý để càng ngày càng nhiều tinh văn treo ở trên người hắn.
Huyễn cảnh mà thôi!!
Cái này rất có thể chính là chỉ dẫn mà hắn chờ đợi!!
- Đó là cái gì?
Đám người Tiêu Dương tiềm phục bên trong hải triều nơi xa, khiếp sợ nhìn một màn phía trước.
Con tinh thú kia lại đang giao hòa cùng hải dương?
Đây là thôn phệ sao?
Hay là đang mạnh lên?
Tiêu Dương cùng Thanh Liên trao đổi ánh mắt, hoành hành mấy ngàn năm tại đáy biển, bọn hắn chưa từng gặp được tình huống như vậy.
Khi tinh văn toàn thân Khương Phàm đều cùng tinh văn bên trong hải triều đỡ tiếp, tinh văn hải triều lại đột nhiên cuồn cuộn, giống như là xiềng xích kéo lấy Khương Phàm phóng tới đáy biển.
Tinh văn giăng khắp nơi dưới đáy biển nhao nhao nhường đường, hình thành con đường giống như vòng xoáy.
Nhưng Khương Phàm vừa đi qua khỏi, tinh văn chợt khôi phục bình thường, tiếp tục phiêu đãng giữa hải triều, ngăn chặn lấy tinh thú khác dò xét và trùng kích.
Tiêu Dương cùng Thanh Liên âm thầm hít một hơi, khó có thể tin được mà nhìn một màn kia.
Vậy mà...
Bị cuốn đi!
Là ai?
Là tinh thú thần bí dưới đáy biển sao?
Cái này sao có thể!
Lúc tinh thú vừa mới xuất thế là không có ý thức.
Chẳng lẽ tinh thú đã xuất thế, chỉ là không có vội vã rời khỏi, mà đang khôi phục năng lượng?
Nhưng phía ngoài nhiều tinh thú như vậy, tại sao lại muốn lựa chọn tên Chu Tước này?
Bọn hắn khống chế tinh văn, tiềm phục trong đại dương mênh mông, yên lặng quan sát, chờ đợi.
Khương Phàm bị tinh văn kéo lấy không ngừng lặn xuống.
Ba ngàn mét... Năm ngàn mét...
Tám ngàn mét!
Mười ki-lô-mét!
Hai mươi ki-lô-mét... Ba vạn mét... Năm vạn mét...
Chiều sâu dưới đáy biển để Khương Phàm rung động, tinh văn tràn ngập xung quanh càng làm cho Khương Phàm hồi hộp, trong lòng vậy mà tuôn ra cảm giác nhỏ bé cùng yếu ớt hiếm thấy, như là sinh tử của mình hoàn toàn bị nắm trong tay đối phương.
Phía dưới, đến tột cùng là cái gì??
Khương Phàm lần nữa tuôn ra bất an, nhưng vẫn không có chống cự.
Cũng xác thực không có lực chống cự.
Không biết qua bao lâu, cảnh tượng trước mặt lại đột nhiên kịch biến.
Không còn là hải triều, mà là không gian huyền diệu.
Tinh văn ơi này tráng kiện, như xiềng xích đan vào một chỗ, toàn bộ quấn quanh lấy một tòa cổ điện thần bí.
Toàn bộ tinh văn hải triều trên người Khương Phàm đều được giải tán, chỉ còn lại mỗi hắn phiêu phù ở trong không gian.
- Xin chào, tinh cầu cố hương.
Cửa điện chậm rãi rộng mở, một nam tử đi tới.
Thân thể hắn khoẻ mạnh, trên đầu có hai cái sừng, trên lưng có hai cánh, trong tay mang theo một thanh cự phủ nặng nề, đôi mắt đang mở hí, bắn ra tinh quang thâm thúy.
- Ngươi là...
Khương Phàm kinh ngạc, tinh cầu cố hương? Xưng hô thế này mang cho hắn sự quen thuộc không hiểu, trong thoáng chốc muốn từ trong mộng cảnh tỉnh lại, trở lại thế giới vũ trụ hiện thực.
Giọng nói nam tử như chuông đồng, quanh quẩn trong không gian:
- Có thể ngươi từng nghe nói, trong thời gian xa xôi, có vị Chúa Tể mang theo các Thiên Đế phụ thuộc ngài xông vào cấm khu thần bí nhất trong vũ trụ, Hoang Nguyên!
Đôi mắt Khương Phàm có chút ngưng tụ, chợt phóng đại:
- Chúa Tể Vô Vọng?
Nam tử chậm rãi gật đầu:
- Vũ trụ còn không có quên Chúa Tể ngày xưa.
Khương Phàm vội vàng lao xuống, đi tới trước mặt cổ điện:
- Ngài là Chúa Tể Vô Vọng?
- Ta là Thiên Đế dưới trướng Chúa Tể.
- Chúa Tể đâu...
- Xin hỏi, vũ trụ đã đi qua bao nhiêu năm tháng?
- Hơn mười triệu năm.
- Hơn mười triệu năm... Ha ha... Quả nhiên là thế... Thời gian là không ngang nhau.
- Có ý gì?
- Dựa theo thời gian của thế giới này để tính, chúng ta chỉ qua mười ba vạn năm. Nói cách khác, nơi này một năm, bên ngoài trăm năm.
- Xin hỏi, Chúa Tể đâu?
Thể hiện của Khương Phàm trở nên quái dị.
- Hơn mười triệu năm, vũ trụ hẳn là rất phồn thịnh nhỉ, có phải xuất hiện hai Chúa Tể mới hay không?
Nam tử không có trả lời Khương Phàm, chỉ là tiếp tục nói về vấn đề của mình.
- Chúa tể Tu La, Chúa Tể Thương Thiên.
- Nơi này chỉ là năm ngàn năm, bên ngoài hẳn là đã năm trăm ngàn rồi. Thời kỳ của chúng ta rất tốt, vì sao có thể trong thời gian ngắn đột nhiên xuất hiện hai vị Chúa Tể? Đây không phải chuyện rất hợp tình lý.
- Chúa tể Tu La đạt được biến đổi trong Vũ Trụ Thụ.
- Vũ Trụ Thụ sao, trách không được….
- Tình huống của Chúa Tể Thương Thiên... hơi có vẻ phức tạp.
- Nếu như ngươi không nôn nóng, nói kỹ càng một chút?
- Nói đến thật sự rất phức tạp. Ta muốn xin hỏi, Chúa Tể Vô Vọng vẫn còn chứ?
Khương Phàm trông mong nhìn qua thạch điện đóng chặt cửa đá, thì ra nơi này không phải Nguyên Thần xuất thế gì, mà là một tôn Nguyên Thần đang ngủ say.
- Ngươi trả lời xong vấn đề của ta, ta đưa ngươi một trận cơ duyên.
Nam tử cũng không đề cập tới Chúa Tể Vô Vọng.
- Chúa Tể Thương Thiên dính đến một ít bí mật, ta không tiện nói ra.
Khương Phàm đột nhiên cảnh giác, trong lòng sinh ra cảm giác khác thường.
Chương 3739
Có thể nơi này chính là bẫy của Hoang Nguyên hay không, cố ý kích thích ra bí mật của Chúa Tể Thương Thiên, cũng chính là bí mật của chính bản thân hắn?
Nam tử hơi trầm mặc, nói:
- Vì sao ngươi lại đến đây?
Khương Phàm nói:
- Tìm kiếm Hoang Nguyên.
Nam tử hỏi lại:
- Có cảm nhận gì? Cảm nhận trực quan nhất.
Khương Phàm nhìn nam tử, nói ra từng chữ:
- Ảo giác!
Nam tử cười:
- Ảo giác, cảm giác quen thuộc cỡ nào. Không sai, thời điểm chúng ta vừa mới tiến tới, đã từng chất vấn qua tính chân thực của thế giới này, cho là chúng ta bị Hoang Nguyên thao túng Vạn Đạo pháp tắc, diễn biến ra huyễn cảnh của thế giới.
- Nhưng, Hoang Nguyên dù có mạnh hơn, há lại có thể tuỳ tiện khống chế pháp tắc của Chúa Tể?
- Ngươi phải biết, ngay lúc đó Chúa Tể Hư Vọng đã đạt đến đỉnh phong, là vì tìm kiếm đột phá, mới tìm kiếm Hoang Nguyên.
- Nhưng, chúng ta từ đầu đến cuối kiên trì xem nơi này là ảo giác, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là, chúng ta đã từng là tinh cầu, vì sao bây giờ lại biến thân thành cơ thể.
- Chúng ta xem nơi này như huyễn cảnh, liền cưỡng ép chinh chiến, hoắc loạn thế giới, nhưng cho đến khi đồng bạn Thiên Đế vẫn lạc, tiêu vong tại thế giới này, cho đến khi chúng ta đi tiền tuyến, tự mình tiếp xúc sức mạnh càng khủng bố hơn, chúng ta mới biết được... Chúng ta sai.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, ý thức chấn động mãnh liệt, cố gắng giữ vững thanh minh.
Hắn không muốn bị ảnh hưởng, hắn phải cố gắng phán đoán ý tứ khác trong lời nói của nam tử này.
Nam tử nhìn Khương Phàm, ngữ khí trầm trọng:
- Tất cả tinh cầu trong vũ trụ, đều là dựa vào Vạn Đạo pháp tắc đến vận chuyển, khống chế tinh cầu, cần chính là Vạn Đạo pháp tắc.
- Mà Vạn Đạo pháp tắc, không thể nghi ngờ là lực lượng mạnh nhất của tất cả tinh cầu. Nhưng... Ngươi có thể từng nghĩ tới, Vạn Đạo pháp tắc của tất cả tinh cầu đều cơ bản giống nhau, tất cả tinh cầu đều là đang diễn biến pháp tắc, học tập pháp tắc, khống chế pháp tắc.
- Thật giống như, tất cả tinh cầu đều bị pháp tắc trói buộc! Có thể thoát khỏi pháp tắc hay không? Hoặc là khai sáng pháp tắc!!
Khương Phàm hô hấp dần dần gấp rút, thể hiện càng là nghiêm trọng.
Lúc trước cảm ngộ Tinh Thần Thụ, chất vấn tính chân thực của thế giới, hắn cũng đã từng sinh ra qua ý nghĩ như vậy.
Chỉ là ý nghĩ đó quá khủng bố, lại như là chạm tới cái gì đó, đầu đau muốn nứt, lập tức lâm vào hôn mê.
Nam tử nói:
- Thế giới này, đã tồn tại loại năng lượng này. Xác thực mà nói, Hoang Nguyên chính là loại lực lượng kia.
- Nơi đó chân chính khống chế pháp tắc, mà không phải bị pháp tắc khống chế. Nơi đó có thể tùy ý thay đổi pháp tắc, thao túng pháp tắc, thậm chí là dựa theo ý nguyện khai phách ra pháp tắc hoàn toàn mới.
- Ví dụ như, thay đổi bản chất vật chất. Huyết nhục cùng nham thạch, tùy ý thay đổi; bầu trời và hải dương, tùy ý thay đổi; sinh tồn và tử vong, huyết nhục cùng linh hồn, không gian cùng thời gian, vân vân… đều có thể dựa theo ý nguyện tùy ý chuyển đổi.
- Đây là một thứ năng lượng cao cấp hơn. Đây là một loại lực lượng hoàn toàn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng, hơn những gì chúng ta nhận biết.
- Pháp tắc của Hoang Nguyên, chính là để bất cứ vật chất gì xông vào, đều biến thành tinh thú ở nơi này, nhận nơi này khống chế.
Khương Phàm có chút há mồm, trong đôi mắt kịch liệt lấp lóe tinh quang.
Nam tử nói:
- Ngươi không hiểu, ngươi rất khiếp sợ, thậm chí ngươi đang hoài nghi điều mà ta nói. Nhưng, đây chính là sự thật.
- Chúng ta dùng thời gian mấy ngàn năm, phát hiện những bí mật này. Sau đó lại dùng thời gian trên vạn năm, truy tìm nguồn năng lượng này. Nhưng... Chúng ta lại phát hiện được bí mật càng kinh khủng hơn, cũng chính là diện mạo thật sự của vũ trụ.
Nam tử nói đến đây, vẻ mặt rõ ràng ảm đạm, không còn nói nữa.
Những điều này đã đủ rung động.
Khương Phàm hốt hoảng, trời đất quay cuồng.
Lúc ấy hắn chất vấn chính là cái này, nhưng so với những gì nam tử này nói, có khả năng tưởng tượng của hắn cũng vẻn vẹn một góc của băng sơn.
Tinh cầu là khống chế pháp tắc, thực tế là bị pháp tắc trói buộc?
Năng lượng cao cấp hơn, vấn đề phía trên Chúa Tể lại là chân chính thao túng pháp tắc, thay đổi pháp tắc, khai phách pháp tắc mới, để tất cả mọi thứ đều theo ý chí mà thay đổi?
Đây là cái gì?
Cái này chẳng phải là, siêu nhiên chân chính! Tạo Vật Chủ chân chính sao?!
Nam tử cho Khương Phàm đầy đủ thời gian để tiêu hóa, mới nói:
- Ta cho ngươi biết bí mật của thế giới, là để cho ngươi tiếp nhận hiện thực, đừng lại chất vấn lung tung. Nếu đều đã đi tới nơi này, muốn trở về vũ trụ là chuyện không thể nào.
- Từ nay về sau, đừng lại suy nghĩ lung tung, đừng lại không sợ hãi.
Con ngươi tan rã của Khương Phàm dần dần khôi phục tiêu cự:
- Chúa Tể Vô Vọng, truy đuổi đến nguồn năng lượng kia sao?
Nam tử lắc đầu nói:
- Đó là chuyện không thể.
- Bí mật càng kinh khủng là cái gì?
- Ngươi đã tới nơi này, thì không cần lại chú ý vũ trụ. Làm tinh cầu kỳ thật rất mệt mỏi, nếu biến thành cơ thể xương máu thì hãy hưởng thụ cuộc sống ở nơi này một chút.
- Bây giờ, đến lượt ngươi nói cho ta biết, nguyên nhân tinh vực Thương Thiên có thể đi đến Chúa Tể.
Kỳ thật cũng không phải bọn hắn rất quan tâm, chỉ là còn có chút lưu luyến đối với cố hương vũ trụ, muốn biết nơi đó xảy ra chuyện gì.
Mà trong những năm này, điều làm cho bọn hắn hiếu kỳ nhất chính là đồng thời sinh ra hai tinh vực Chúa Tể.
Khương Phàm chần chờ một lát, nói:
- Ta là phân thân của một viên tinh cầu Thiên đế cấp.
- Chúng ta đã nhìn ra.
- Viên tinh cầu Thiên đế cấp kia, gọi Thái Hoàng Thiên. Chúa Tể Thương Thiên, chính là chia ra từ Thái Hoàng Thiên.
- Ngươi chờ một chút! Tinh cầu Thiên đế cấp, chia ra tinh cầu, biến thành Chúa Tể?
Nam tử rất bất đắc dĩ, đây không phải là đang bịa chuyện sao?
Đều là cùng từ quê quán tới, cần phải như thế à?
Nhưng hắn là tinh cầu Thiên đế cấp, có thể không biết khác biệt giữa tinh cầu Thiên đế cấp cùng tinh cầu Chúa Tể sao?
Vậy mà gia hỏa này có thể nói ra lời như vậy đối với hắn.
- Điều ta nói chính là tình hình thực tế, ta càng không nhất định phải dùng loại chuyện nhìn như hoang đường này đến lừa gạt các ngươi.
Khương Phàm hít một hơi thật sâu, triệt để khôi phục tỉnh táo.
Chương 3740 Phá Vỡ Nhận Biết, Năng Lượng Siêu Phàm (1)
- Ngươi muốn biết nguyên nhân sao? Để cho ta nhìn Chúa Tể Vô Vọng một chút.
- Chúa Tể Vô Vọng ngủ say một trăm ngàn năm, lần này là ta cảm nhận được ngươi xuất hiện, mang theo ngươi tới nơi này. Ngươi, có thể trực tiếp nói với ta.
- Ngươi nói bí mật, khiếp sợ đến ta, ta nói bí mật, có thể chấn kinh đến ngươi. Nhưng bí mật như thế này, chính ngươi tiêu hóa không được, ta hy vọng có thể gặp Chúa Tể Vô Vọng.
- Ta nói, Chúa Tể Vô Vọng đang ngủ say.
- Thật sao? Trận tinh văn bạo động quét sạch đại dương này là ngươi tinh thú thất giai có thể tạo nên? Chúa Tể Vô Vọng lại ở bên trong, ta có bí mật, muốn bàn bạc ở trước mặt hắn. Nếu như sau khi nói xong, để hắn thất vọng, vậy thì cứ tùy tiện xử trí ta.
Khương Phàm ngẩng đầu, đón lấy ánh mắt thâm thúy của nam tử.
Hắn vẫn rất khó tiếp nhận loại năng lượng phá vỡ nhận biết này, nhưng hắn đã trải qua biến đổi từ dân chúng đến tinh cầu, đã trải qua khai thác từ Hoang Nguyên đến vũ trụ, năng lực thích ứng vô cùng mạnh, cũng là đang cố gắng thích ứng.
Mặc kệ nơi này là huyễn cảnh hay là thế giới thực, mục đích hắn tới nơi này cũng sẽ không biến mất.
Dù là càng khó khăn, hắn cũng không thể từ bỏ.
Hành tinh mẫu thân, đang chờ hắn trong vũ trụ.
Thiên Hậu, An Nhiên, người thân bằng hữu, đều ở nơi đó chờ hắn.
- Để hắn tiến đến.
Trong thạch điện truyền ra một thanh âm thanh lãnh.
Nam tử hạ thấp người lĩnh mệnh, đưa tay đẩy cửa điện nặng nề ra:
- Mời đi.
Khương Phàm giẫm lên Tinh Văn Thạch, đi đến đại điện mờ tối.
Cung điện rộng rãi, nhưng rất trống trải.
Một tòa quan tài đá lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, bên trong chảy xuôi tinh quang, giống như một vùng biển sao, dựng dục sinh linh khủng bố.
Ở hai bên quan tài đá, có những bức tượng đá đứng vững ở đó.
Theo tầng ngoài rạn nứt, lộ ra hơn phân nửa bộ dáng.
Đều là thân thể thẳng tắp oai hùng, một cái là đầu lâu, trong tay quấn lấy xiềng xích đen kịt, cả người khoác áo giáp hạng nặng, trong tay mang theo trọng chùy khoa trương.
Bọn hắn đều chậm rãi đưa cái cổ cứng ngắc, nhìn về Khương Phàm đang đi tới.
Khương Phàm nhìn quan tài đá, bên trong hẳn là Chúa Tể Vô Vọng.
Chúa Tể đầu tiên xông vào Hoang Nguyên, cũng là Chúa Tể duy nhất xông xáo Hoang Nguyên.
Mặc dù để lại bi tình cùng thổn thức vô tận, nhưng loại trực diện không biết này, lại là dũng khí nghênh chiến thứ không biết lại để cho người ta khâm phục.
- Cố sự này, hơi dài, nhưng các ngươi ngủ say lâu như vậy, không quan tâm thời gian, xin nghe ta từ từ trò chuyện.
Đầu tiên Khương Phàm giới thiệu về mình, sau đó giới thiệu quá trình tinh cầu mình phát triển, sau đó giới thiệu cuộc chiến sát thiên, cùng thăm dò đối với vũ trụ.
Sau đó lại nói đến Thương Thiên.
Chúa Tể Vô Vọng trong quan tài đá cùng ba vị Thiên Đế ở bên ngoài đều là kiên nhẫn lắng nghe, không có phát biểu ý kiến.
Bọn hắn không có hứng thú đối với công tích lấy người chiến thiên vĩ đại của Khương Phàm, cũng không quan tâm đại ái vô cương đối với việc Khương Phàm cứu vớt tinh cầu, bọn hắn chờ đợi chính là viên Thương Thiên kia biến đổi.
Khương Phàm nói tiếp:
- Thương Thiên không đạt được cơ duyên có từ Vũ Trụ Thụ liền không có khả năng biến đổi đến Chúa Tể, huống chi còn có thể không ngừng ngưng tụ ra hải dương Hỗn Độn, kích phát ra tinh cầu diễn biến khai thiên tích địa.
- Nhưng trên thực tế, hắn xác thực làm được. Truy cứu nguyên nhân, chỉ có thể là hành tinh mẫu thân thai nghén hắn rất đặc thù.
- Hành tinh mẫu thân không chỉ là tinh cầu Thiên đế cấp, mà là có tiềm lực cấp Chúa Tể.
Khương Phàm hồi tưởng tràng diện nghênh chiến trưởng tử Quỷ Bí lúc trước:
- Ta ở ngoài Vũ Trụ Thụ gặp phải trưởng tử Quỷ Bí tập kích, năng lượng Quỷ Bí xâm nhập Vạn Đạo pháp tắc, suýt nữa để cho ta hủy diệt. Nhưng ngay lúc trưởng tử Quỷ Bí xâm nhập Trường thời gian Hà, chạm tới thời gian Cổ Hà. Cổ hà hiện ra cho ta hình ảnh ta được sinh ra.
- Bên trong một mảnh hư vô, bay tới vô số mảnh vỡ tinh cầu, tạo thành thạch quyển với đường kính hơn một tỷ dặm.
- Theo thời gian kéo dài, toàn bộ năng lượng Hỗn Độn trong mây thiên thạch dành dụm về Trung Bộ, xuất hiện Hỗn Độn Hải. Lại sau đó... Vũ Trụ Thụ xuất hiện, lưu lại cái gì đó, cũng đã dẫn phát Hỗn Độn Hải biến đổi, biến thành một viên tinh cầu.
- Khi hình ảnh tiêu tán, thời gian Cổ Hà phóng xuất ra năng lượng cực kỳ khủng bố, không chỉ có phá hủy Thiên Luân Nhãn, cũng tái tạo Vạn Đạo pháp tắc hoàn chỉnh. So với trước đó càng cường đại hơn, như là để cho ta có tiềm lực biến đổi thành Chúa Tể.
- Năng lượng khủng bố do thời gian Cổ Hà thả ra chia làm hai loại, một loại là tái tạo Vạn Đạo pháp tắc của ta, một loại thì gánh chịu lấy ý chí oán niệm cùng hủy diệt kinh khủng đi đến Địa Ngục, nhường cho địa ngục không gian biến thành thế giới Địa ngục, mà còn là thế giới Địa ngục cấp Thiên Đế.
Ba vị Thiên Đế không biết từ khi nào đã đều chuyển hướng Khương Phàm, trong đôi mắt thâm thúy lấp lóe tinh quang, nhìn chằm chằm hắn.
Chúa Tể Vô Vọng trong quan tài đá ngồi dậy, là nữ tử cả người uyển chuyển, toàn thân bành trướng tinh quang, vặn vẹo lên hình dáng chân thực, cũng che giấu bộ dáng.
Nàng ngồi trong quan tài đá, nhìn về Khương Phàm.
Khương Phàm nói:
- Sau khi sự kiện Vũ Trụ Thụ kết thúc, ta tiến về Hoang Nguyên tị nạn, lại không muốn chạm tới năng lượng nào đó ở nơi đó.
- Bên trong thế giới có sinh mệnh, Vạn Đạo pháp tắc mang cho ta kiêng kị và sợ hãi, không để cho ta tiến về Hoang Nguyên.
- Bên trong thế giới Địa ngục lại sôi trào oán niệm, thôi động ta tiến về Hoang Nguyên. Thậm chí Hoang Nguyên lần nữa hiện ra cho ta hình ảnh hành tinh mẫu thân thành hình, càng kỹ lưỡng hơn rõ ràng hơn.
- Giống như là lần trước sau khi vũ trụ hủy diệt, do Vũ Trụ Thụ sưu tập tất cả mảnh vỡ tinh cầu, chồng chất đến khu vực hắc ám mảnh hoang vu kia.
- Trong những mảnh vỡ kia tràn ngập khí tức Hỗn Độn, uy lực Vạn Đạo mà tinh cầu sụp đổ lưu lại, cũng nhiễm lấy oán niệm cùng máu tươi của vô tận sinh linh khi tinh cầu bị hủy diệt.
- Cho nên, ta sinh ra, không chỉ có được tất cả năng lượng tinh vực của vòng trước vũ trụ, cũng có được oán niệm của tất cả tinh vực.
Ta không biết giữa ta cùng Hoang Nguyên tồn tại liên hệ gì, nhưng ta biết ta sinh ra có liên quan cùng Hoang Nguyên, cho nên... Ta thả ra phân thân Đại Đế, tiến về Hoang Nguyên, tìm tòi hư thực!
- Ngươi nghĩ ta là đồ đần sao?
- Ta nói đều là thật, ta lấy Tinh Thần Thụ tôn quý xin thề!!
Khang Ninh tay trái đỡ ngực, tay phải giơ cao.
Nam tử cưỡi hùng sư cau chặt lông mày, lấy Tinh Thần Thụ phát thệ, không có sai.
Nhưng, bộ lạc nhỏ có thể có vận khí tốt như vậy?
Nhặt được Côn Bằng, Côn Bằng không có từ chối, hoàn thành khế ước.
Nhặt được Chu Tước, Chu Tước cũng không có từ chối, cũng hoàn thành khế ước?
Đây là cái khí vận nghịch thiên gì?
Khương Phàm ngắt lời, nói:
- Bát Tinh Bộ là thế lực gì?
Diêu Vũ nhìn Khương Phàm thật sâu, lại nhìn An An trên lưng hắn, đáy mắt nổi lên tia dị dạng:
- Hỗn Nguyên địa khu, liên minh thể của tám đỉnh cấp bộ lạc. Chúng ta không lệ thuộc vào bất cứ Chiến tộc hay bí cảnh nào, hoàn toàn độc lập tự chủ, chỉ cần thay phiên thực hiện nghĩa vụ trấn thủ tiền tuyến.
Thế này sao.
Khương Phàm giật mình.
Khang Ninh và An An rất kinh ngạc, không phải nói tất cả bộ lạc cỡ lớn và đỉnh cấp bộ lạc đều thuộc về Chiến tộc và bí cảnh sao?
Lại còn có trường hợp đặc biệt.
Tuy nhiên, tám đỉnh cấp bộ lạc, tám vị cường giả thất giai?
Tổ hợp như vậy, quả thật có thể cam đoan an toàn, không cần bị quản chế bởi Chiến tộc cùng bí cảnh.
- Ta mời bộ lạc các ngươi, toàn bộ gia nhập bộ lạc Liệt Tinh chúng ta.
Tư thái và ngữ khí của Diêu Vũ rõ ràng chậm dần.
Tinh thú hoàn toàn mới như thế này, vô cùng đáng để mời chào.
Khí vận nghịch thiên như vậy, càng đáng để mời chào.
Nàng mời chào toàn bộ lạc, cũng là muốn xác định xem có phải bộ lạc Chân Tinh kia là bộ lạc nhỏ hay không.
- Cái này...
Khang Ninh cuồng loạn trong lòng, đây chính là phúc vận trên trời rơi xuống.
Mặc dù bộ lạc nhỏ rất an nhàn, nhưng cũng dễ gặp phải nguy hiểm, nếu như có thể tiến vào đỉnh cấp bộ lạc, thân phận cùng đãi ngộ hay các loại của bọn hắn đều là thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Nam tử cưỡi mãnh hổ nhíu mày, quả nhiên như mình mong muốn, lão tộc trưởng coi trọng tiểu cô nương kia.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nàng là muốn bồi dưỡng thành tộc trưởng mới.
Một nữ tộc trưởng.
Một tộc trưởng có thể hoàn toàn khống chế.
Một tộc trưởng khế ước với Chu Tước cường hãn.
Nàng quả thực là vật thay thế hoàn mỹ của Diêu Tế.
- Có thể!
Khương Phàm thay Khang Ninh đồng ý.
Trực tiếp tiến vào bộ lạc Thương Thiên vẫn còn có chút nguy hiểm, nhưng nếu như có thể tiến vào bộ lạc đặc thù như thế này, tương đương với có một cái giảm xóc.
- Ta cần thương lượng cùng phụ thân.
Khang Ninh nói xong, lại bổ sung câu:
- Phụ thân hẳn sẽ không từ chối.
An An nhìn ca ca, lại nhìn nữ tử lãnh diễm kia, nàng không nghĩ tới chuyện này sẽ phát triển đến tình trạng hiện tại.
Các bộ lạc đều tụ ở bên ngoài mấy chục dặm, chờ đợi xem kịch vui, kết quả nơi đó lại vui sướng trán nói chuyện với nhau.
- Còn không đấu võ sao?
- Cái dáng vẻ của tên Chu Tước kia nhìn rất phách lối, ngược lại phản kháng đi chứ.
- Diêu Vũ đang làm gì vậy, thật sự từ bỏ Diêu Tế, mời chào Chu Tước kia sao?
Bọn hắn chờ lại chờ, lại thấy được một màn để bọn hắn hoảng hốt.
Chu Tước hiện ra hình người, lôi kéo tay nữ hài nhi, rơi xuống trên lưng Thực Tinh Tước.
Các bộ lạc tập thể trầm mặc.
Diêu Vũ thật sự chiêu mộ tên Chu Tước kia?
Diêu Tế là tộc trưởng bộ lạc Liệt Tinh, nói không cần là không cần, nói đổi liền đổi?
Thao tác này thật sự là quá tuyệt tình.
Cái tên Chu Tước kia nhìn rất phách lối, kết quả liền khuất phục vô cùng đơn giản?
- Các ngươi nói Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ là chỉ bộ lạc Liệt Tinh các ngươi sao?
Khương Phàm vuốt ve phía sau lưng Thực Tinh Tước, cảm nhận được năng lượng tinh thú Thiên giai.
Thực Tinh Tước bị Khương Phàm sờ trên người nên rất không được tự nhiên. Nếu như không phải bị chủ nhân khống chế, nàng tuyệt đối không thể nào để một tên Thánh Thú lục giai rơi xuống trên lưng mình.
- Một trong những điều kiện mà Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ giữ vững độc lập, chính là phải thay phiên tiến về tiền tuyến chiến trường.
- Mỗi lần đều là đội hình ba bộ lạc, lại trấn thủ tới trăm năm. Năm người bộ lạc khác phải gánh vác nhiệm vụ bế quan tu dưỡng, tuần sát lãnh địa, và tìm kiếm tinh thú mới. Trong khoảng thời gian này bộ lạc Liệt Tinh chúng ta phụ trách tìm kiếm tinh thú mới.
Khi đang nói chuyện, Diêu Vũ lại quan sát tỉ mỉ An An.
Bộ dáng xinh đẹp, lộ ra linh tính.
Mặc dù cục xúc bất an, nhưng trong ánh mắt để lộ ra một chút hiếu kỳ, cũng đang len lén đánh giá nàng.
Khương Phàm hỏi:
- Thực Tinh Tước có tiềm lực rất lớn, vì sao ngươi không liên thủ những bộ lạc khác, bồi dưỡng nó biến đổi?
Diêu Vũ liếc nhìn hắn, chỉ trả lời:
- Đơn thuần. Giữa Thiên giai và Thần Nguyên có khoảng cách không thể vượt qua. Mặc dù Thực Tinh Tước có tiềm lực biến đổi, nhưng muốn biến đổi, chỉ sợ cần nuốt mười mấy, thậm chí nhiều tinh thú Thiên giai hơn.
- Tinh thú Thiên giai, không phải người canh giữ bộ lạc đỉnh cấp, chính là chiến tướng tiên phong của Chiến tộc và bí cảnh.
Ngươi có thể săn giết ai?
Ngươi dám săn giết ai! Huống chi, nếu Hỗn Nguyên Bát Bộ rơi không nguyện ý quy thuận Chiến tộc cùng bí cảnh, mà lựa chọn liên minh, chính là cao ngạo từ trong lòng, kiên định với tín niệm tự do.
Tại sao muốn liên thủ bồi dưỡng bộ lạc Liệt Tinh của ngươi?
Nếu như ngươi biến đổi, không phải ngươi chính là Chiến tộc sao, bọn hắn không được thần phục họ sao?
Khương Phàm hỏi:
- Lúc nào bộ lạc Liệt Tinh đi tiền tuyến?
Diêu Vũ nói:
- Sáu năm sau, ba bộ lạc trên tiền tuyến sẽ rút về, năm bộ lạc chúng ta sẽ sớm làm quyết định. Nếu như chọn chúng ta, chúng ta sẽ đi ngay, không phải chúng ta, liền đợi thêm một trăm năm.
- Làm sao quyết định?
- Đơn giản, rút thăm.
- Có thể chủ động xin đi giết giặc không?
- Đầu ngươi có hố?
- Ta nghĩ đến tiền tuyến nhìn.
- Nếu như tiền tuyến an toàn, trong trăm năm chỉ là trấn thủ, nếu như bộc phát chiến tranh, khả năng ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
- Đánh với ai??
- Thế giới khác! Bên ngoài có rất nhiều thế giới, phiêu lưu trong Thần Bí Hà, không biết lúc nào sẽ gặp nhau, lại với ai gặp nhau. Một khi Tiên Vực, ma sát cùng thăm dò là tránh không khỏi.
- Thần Bí Hà?
- Một loại xưng hô.
- Điều kiện bị điều động đến tiền tuyến trấn thủ là cái gì?
- Nếu như lần này chọn bộ lạc Liệt Tinh, điều động toàn bộ ngũ giai trở lên.
Chương 3737 Chúa Tể Ngày Xưa (1)
Khi bọn hắn đang nói chuyện, ở giữa Thiên Hải xa xôi truyền đến tiếng oanh minh trầm muộn, giống như là lôi đình bạo động, chấn động đến Thiên Hải cũng hơi run rẩy, nhưng cẩn thận lắng nghe, lại như là một loại cự thú nào đó đang đi lại.
Các bộ lạc đang tản ra nhao nhao nhìn về phương xa, ở giữa hải triều đang cuộn trào mãnh liệt, một tôn cự quy đang rẻ sóng mà đi.
Cự quy giống như là một hòn đảo di động, phía sau chở đi sơn phong màu đen, vô cùng nặng nề, mỗi một bước dẫm xuống đều lay động Thiên Hải, mà toàn thân còn lan tràn tinh văn vô cùng sáng chói, giống như là tinh đoàn thần bí.
- Vu Cổ?
Khương Phàm nhìn tôn cự quy kia không khỏi nghĩ đến tinh vực Vu Cổ.
Bởi vì ngọn núi hắc ám kia như là một tòa chuông tang.
Diêu Vũ nói:
- Là Vu Tinh Thú. Tinh thú thất giai trong bộ lạc Hằng Vũ, thực lực vô cùng cường đại, chủ nhân là Tam trưởng lão bộ lạc Hằng Vũ, Hồng Đào.
Khương Phàm âm thầm lắc đầu, mỗi khi muốn đắm chìm đến thế giới này thì lại luôn xuất hiện chút đồ quen thuộc kéo hắn về hiện thực, cho hắn biết đây là đang nằm mơ.
- Ngươi không phải đang nằm mơ!
An An lập tức hừ hắn một tiếng ở trong đầu.
Sau khi Vu Tinh Thú đến, Già Thiên Vân Tước của bộ lạc Tinh Không liền chở Thông Thiên Chiến Vượn chủ động nghênh đón.
Rõ ràng Thông Thiên Chiến Vượn nói với Vu Tinh Thú cái gì đó, Vu Tinh Thú lại nhìn phía Thực Tinh Tước, nhưng cũng không có để ý tới, mà là quan sát cột sáng ngập trời kia.
Vu Tinh Thú đến, để lực chú ý của các bộ lạc một lần nữa về tới cột sáng.
Nếu như tinh thú bát giai có thể xuất thế trong ngắn hạn, không chút huyền niệm sẽ rơi xuống trên tay Vu Tinh Thú. Mặc dù trong những bộ lạc của bọn hắn cũng có tinh thú thất giai, nhưng trừ phi là có thể thật sự liên hợp lại, nếu không cũng không thể nào đánh thắng được.
Huống chi, bọn hắn cũng không nguyện ý chủ động xuất kích.
Vu Tinh Thú không có nhàn rỗi, sau khi vòng quanh cột sáng vài vòng, nó lại xốc lên đại dương, xông vào đáy biển, ý đồ điều tra đầu nguồn.
Nhưng đáy biển tựa như là tinh văn giao thoa thành pháp trận, càng là đi xuống, tinh văn càng nhiều. Mà tinh văn là giao hòa cùng đại dương, số lượng càng nhiều, uy lực hải dương tràn ngập càng khủng bố hơn.
Vu Tinh Thú chỉ là trầm xuống mấy ngàn mét nhưng rốt cuộc đã chìm không nổi nữa.
Phía dưới đơn giản chính là phiến tinh hải, không chỉ có ánh sáng loá mắt, mà cảm giác áp bách từ hải dương còn cực nặng, lấy mai rùa cứng rắn của nó đều không chịu nổi.
Bất đắc dĩ, Vu Tinh Thú chỉ có thể trở lại mặt biển chờ đợi.
- Phía dưới đang thai nghén tinh thú bát giai, há có thể tuỳ tiện tới gần. Bây giờ chỉ có thể chờ đợi tinh thú bát giai tự mình xuất thế, cũng thừa dịp nó đang trong thời kỳ suy yếu u mê ngắn ngủi, cưỡng ép khống chế.
Diêu Vũ nhìn ra xa, bên cạnh vẻ cao ngạo lại hơi có chút không cam lòng.
Trận sự kiện này, nàng chỉ là quần chúng.
Có tư cách đứng gần phía trước chứng kiến tinh thú bát giai xuất thế.
Không có tư cách nhúng tay cướp đoạt tinh thú bát giai.
Vài ngày sau, một thanh Thanh Đồng Kiếm phá vỡ bầu trời, đánh xuyên tinh quang lộng lẫy ở giữa Thiên Hải, đã tới chiến trường.
Đó là Tinh khí thất giai, đến từ vùng đất Quỷ Bí.
Khống chế chính là cường giả Quỷ Bí.
Bộ dáng già nua nhưng tư thái vô cùng cường thế, sau khi quan sát đơn giản, khống chế Thanh Đồng Kiếm xông vào đáy biển.
Nhưng thật đáng tiếc, cũng bị năng lượng kinh khủng dưới đáy biển bức cho trở về.
Lại sau đó, một con kiến khổng lồ nện bước bước chân nặng nề đi tới chiến trường.
Đó là tinh thú thất giai, Hồng Cự Nghĩ, đến từ Chiến tộc Ô Mông.
Chủ nhân là Ô Mông trưởng lão, Huyền Hi.
Hồng Cự Nghĩ không chỉ có hình thể khổng lồ, có thể xưng là cự thú, mà còn có được lực lượng kinh khủng rung chuyển Thiên Hải. Hắn muốn ảnh hưởng cột sáng, kích thích tinh thú sớm xuất thế, mau chóng bắt lấy trước khi có càng nhiều bộ lạc đến đây.
Nhưng bất luận như thế nào cố gắng, cột sáng đều không có chịu ảnh hưởng.
Hồng Đào, Màn Diệu, Huyền Hi, chủ động hiệu triệu các bộ lạc liên thủ xuất kích, rung chuyển tinh văn ở giữa Thiên Hải, dẫn dụ tinh thú xuất thế.
- Ngươi không tham dự sao?
Khương Phàm nhìn đội ngũ đang tập kết, kích động.
- Bây giờ tinh thú bị kinh động ra thì còn có ý tứ gì? Tốt nhất tất cả Chiến tộc cùng bí cảnh tập kết toàn bộ, giết lung tung một trận!!
Mặc dù Diêu Vũ không có hy vọng xa vời có thể được đến tinh thú bát giai, nhưng vẫn rất chờ mong có thể phát sinh hỗn chiến thảm liệt, nàng thuận tiện nhặt mấy cái tiện nghi.
- Ngươi ở chỗ này giữ lại, ta đến trong biển nhìn.
Khương Phàm không đợi Diêu Vũ đồng ý đã thả người nhảy xuống Thực Tinh Tước, xông về hải dương.
- Không phải ngươi nên ở trên trời sao?
Diêu Vũ lắc đầu, một hỏa điểu như ngươi đi xuống đáy biển không phải tìm khó xử sao? Tuy nhiên nàng không có ngăn cản, dù sao An An cũng vẫn còn ở chỗ này.
Nhưng lần này Khương Phàm đi lại để An An khẩn trương.
Chưa bao giờ cùng đợi một chỗ với cường giả thất giai, huống chi nữ tử này nhìn... thật hung dữ.
Sau khi Khương Phàm xông vào đáy biển, bên trong đã tập kết rất nhiều tinh thú, đang khiên động tinh văn rung chuyển hải triều, gây nên vòng xoáy hải dương kịch liệt.
Khương Phàm tận hết khả năng tránh khỏi đàn tinh thú, chạy xa xa, sau đó lặn xuống đáy biển.
Nếu như nơi này là Hoang Nguyên chỉ dẫn, rất có thể tinh thú dưới đó có liên quan tới hắn.
Nói không chừng...
Tinh thú nơi đó đang chờ hắn đi qua thì sao.
- A, là Chu Tước kia sao?
Tiêu Dương đang lái Côn Bằng, xen lẫn bên trong hải triều, xa xa thấy được bóng dáng Khương Phàm.
- Hắn chạy đến đáy biển làm gì?
Thanh Liên cảm thấy kỳ quái, quay đầu nhìn xung quanh, không thấy được Côn Bằng kia, cũng không thấy được mấy bộ lạc Liệt Tinh kia.
- Như tên trộm, khẳng định có nguyên nhân, đi, theo sau.
- Tiêu Dương lặng lẽ mang theo Thanh Liên đi theo.
Khương Phàm khống chế tinh năng, không ngừng lặn xuống.
Càng là hướng xuống, tinh văn càng dày đặc, càng bạo động, mỗi đường tinh văn đều dẫn động tới đại dương cuồn cuộn, ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố.
Hắn chỉ là đi xuống hơn một ngàn mét, đều có chút gánh không được.
Hải triều mãnh liệt như là đều có thể nghiền nát hắn bất cứ lúc nào.
Khương Phàm gian nan thừa nhận đau đớn mà hải triều mang tới, một bên rung động huyễn cảnh chân thực, một bên dò xét đáy biển Thâm Uyên.
Nhưng, hắn thất vọng.
Chương 3738 Chúa Tể Ngày Xưa (2)
Bất luận dò xét như thế nào, đều không nhìn thấy diện mạo thật sự của đáy biển Thâm Uyên, càng không nhìn thấy bất kỳ quy luật nào.
Càng là hướng xuống, ánh sáng càng là hừng hực, tinh văn càng là phức tạp, giống như là xiềng xích giăng khắp nơi, giam cấm cái gì đó, lại như là lít nha lít nhít dây leo, xen lẫn thành kén như Tinh Thần Thụ mà dựng dục cái gì đó.
- Quá yếu.
Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, thật lâu không có thể nghiệm qua cảm giác bất lực như thế này.
Mặc dù đang trong huyễn cảnh nhưng hắn vẫn rất khó chịu.
Nhưng...
Lúc mà Khương Phàm đang chuẩn bị rời khỏi, một tinh văn dưới đáy biển đột nhiên đụng phải tinh văn trên người Khương Phàm, sau đó... Treo lại...
Những tinh văn này phiêu đãng bên trong hải triều, thuộc về hải dương, pháp lệnh đại dương, cũng là sau khi tích lũy đầy đủ năng lượng, thai nghén ra tinh thú.
Mà tinh văn của Khương Phàm là hấp thu năng lượng vũ trụ, là một loại môi giới nào đó.
Đây là hai thứ hoàn toàn khác biệt.
Chí ít thì Khương Phàm cho là như vậy.
Nhưng, tinh văn trong hải triều này lại thật sự ôm lấy tinh văn của Khương Phàm.
Lúc Khương Phàm đang kinh ngạc quan sát, một đầu lại một đầu tinh văn khác lại theo hải triều phiêu lưu tới, ôm lấy Khương Phàm.
Giống như là Địa Tinh đẹp đẽ, lại như là rắn biển uốn lượn.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, vậy mà lại cảm nhận được có chút bối rối, sau khi những tinh văn này đỡ đón tinh văn của hắn, vậy mà mang đến kinh khủng cảm giác áp bách, thật giống như... Có thể rút ra tinh văn của hắn, để hắn trực tiếp tiêu vong, lại hình như có thể tụ tập đại thế đại dương mênh mông, vô tình nghiền nát hắn.
Nhưng Khương Phàm cố nén bối rối, không có tiến hành chống cự, mà là tùy ý để càng ngày càng nhiều tinh văn treo ở trên người hắn.
Huyễn cảnh mà thôi!!
Cái này rất có thể chính là chỉ dẫn mà hắn chờ đợi!!
- Đó là cái gì?
Đám người Tiêu Dương tiềm phục bên trong hải triều nơi xa, khiếp sợ nhìn một màn phía trước.
Con tinh thú kia lại đang giao hòa cùng hải dương?
Đây là thôn phệ sao?
Hay là đang mạnh lên?
Tiêu Dương cùng Thanh Liên trao đổi ánh mắt, hoành hành mấy ngàn năm tại đáy biển, bọn hắn chưa từng gặp được tình huống như vậy.
Khi tinh văn toàn thân Khương Phàm đều cùng tinh văn bên trong hải triều đỡ tiếp, tinh văn hải triều lại đột nhiên cuồn cuộn, giống như là xiềng xích kéo lấy Khương Phàm phóng tới đáy biển.
Tinh văn giăng khắp nơi dưới đáy biển nhao nhao nhường đường, hình thành con đường giống như vòng xoáy.
Nhưng Khương Phàm vừa đi qua khỏi, tinh văn chợt khôi phục bình thường, tiếp tục phiêu đãng giữa hải triều, ngăn chặn lấy tinh thú khác dò xét và trùng kích.
Tiêu Dương cùng Thanh Liên âm thầm hít một hơi, khó có thể tin được mà nhìn một màn kia.
Vậy mà...
Bị cuốn đi!
Là ai?
Là tinh thú thần bí dưới đáy biển sao?
Cái này sao có thể!
Lúc tinh thú vừa mới xuất thế là không có ý thức.
Chẳng lẽ tinh thú đã xuất thế, chỉ là không có vội vã rời khỏi, mà đang khôi phục năng lượng?
Nhưng phía ngoài nhiều tinh thú như vậy, tại sao lại muốn lựa chọn tên Chu Tước này?
Bọn hắn khống chế tinh văn, tiềm phục trong đại dương mênh mông, yên lặng quan sát, chờ đợi.
Khương Phàm bị tinh văn kéo lấy không ngừng lặn xuống.
Ba ngàn mét... Năm ngàn mét...
Tám ngàn mét!
Mười ki-lô-mét!
Hai mươi ki-lô-mét... Ba vạn mét... Năm vạn mét...
Chiều sâu dưới đáy biển để Khương Phàm rung động, tinh văn tràn ngập xung quanh càng làm cho Khương Phàm hồi hộp, trong lòng vậy mà tuôn ra cảm giác nhỏ bé cùng yếu ớt hiếm thấy, như là sinh tử của mình hoàn toàn bị nắm trong tay đối phương.
Phía dưới, đến tột cùng là cái gì??
Khương Phàm lần nữa tuôn ra bất an, nhưng vẫn không có chống cự.
Cũng xác thực không có lực chống cự.
Không biết qua bao lâu, cảnh tượng trước mặt lại đột nhiên kịch biến.
Không còn là hải triều, mà là không gian huyền diệu.
Tinh văn ơi này tráng kiện, như xiềng xích đan vào một chỗ, toàn bộ quấn quanh lấy một tòa cổ điện thần bí.
Toàn bộ tinh văn hải triều trên người Khương Phàm đều được giải tán, chỉ còn lại mỗi hắn phiêu phù ở trong không gian.
- Xin chào, tinh cầu cố hương.
Cửa điện chậm rãi rộng mở, một nam tử đi tới.
Thân thể hắn khoẻ mạnh, trên đầu có hai cái sừng, trên lưng có hai cánh, trong tay mang theo một thanh cự phủ nặng nề, đôi mắt đang mở hí, bắn ra tinh quang thâm thúy.
- Ngươi là...
Khương Phàm kinh ngạc, tinh cầu cố hương? Xưng hô thế này mang cho hắn sự quen thuộc không hiểu, trong thoáng chốc muốn từ trong mộng cảnh tỉnh lại, trở lại thế giới vũ trụ hiện thực.
Giọng nói nam tử như chuông đồng, quanh quẩn trong không gian:
- Có thể ngươi từng nghe nói, trong thời gian xa xôi, có vị Chúa Tể mang theo các Thiên Đế phụ thuộc ngài xông vào cấm khu thần bí nhất trong vũ trụ, Hoang Nguyên!
Đôi mắt Khương Phàm có chút ngưng tụ, chợt phóng đại:
- Chúa Tể Vô Vọng?
Nam tử chậm rãi gật đầu:
- Vũ trụ còn không có quên Chúa Tể ngày xưa.
Khương Phàm vội vàng lao xuống, đi tới trước mặt cổ điện:
- Ngài là Chúa Tể Vô Vọng?
- Ta là Thiên Đế dưới trướng Chúa Tể.
- Chúa Tể đâu...
- Xin hỏi, vũ trụ đã đi qua bao nhiêu năm tháng?
- Hơn mười triệu năm.
- Hơn mười triệu năm... Ha ha... Quả nhiên là thế... Thời gian là không ngang nhau.
- Có ý gì?
- Dựa theo thời gian của thế giới này để tính, chúng ta chỉ qua mười ba vạn năm. Nói cách khác, nơi này một năm, bên ngoài trăm năm.
- Xin hỏi, Chúa Tể đâu?
Thể hiện của Khương Phàm trở nên quái dị.
- Hơn mười triệu năm, vũ trụ hẳn là rất phồn thịnh nhỉ, có phải xuất hiện hai Chúa Tể mới hay không?
Nam tử không có trả lời Khương Phàm, chỉ là tiếp tục nói về vấn đề của mình.
- Chúa tể Tu La, Chúa Tể Thương Thiên.
- Nơi này chỉ là năm ngàn năm, bên ngoài hẳn là đã năm trăm ngàn rồi. Thời kỳ của chúng ta rất tốt, vì sao có thể trong thời gian ngắn đột nhiên xuất hiện hai vị Chúa Tể? Đây không phải chuyện rất hợp tình lý.
- Chúa tể Tu La đạt được biến đổi trong Vũ Trụ Thụ.
- Vũ Trụ Thụ sao, trách không được….
- Tình huống của Chúa Tể Thương Thiên... hơi có vẻ phức tạp.
- Nếu như ngươi không nôn nóng, nói kỹ càng một chút?
- Nói đến thật sự rất phức tạp. Ta muốn xin hỏi, Chúa Tể Vô Vọng vẫn còn chứ?
Khương Phàm trông mong nhìn qua thạch điện đóng chặt cửa đá, thì ra nơi này không phải Nguyên Thần xuất thế gì, mà là một tôn Nguyên Thần đang ngủ say.
- Ngươi trả lời xong vấn đề của ta, ta đưa ngươi một trận cơ duyên.
Nam tử cũng không đề cập tới Chúa Tể Vô Vọng.
- Chúa Tể Thương Thiên dính đến một ít bí mật, ta không tiện nói ra.
Khương Phàm đột nhiên cảnh giác, trong lòng sinh ra cảm giác khác thường.
Chương 3739
Có thể nơi này chính là bẫy của Hoang Nguyên hay không, cố ý kích thích ra bí mật của Chúa Tể Thương Thiên, cũng chính là bí mật của chính bản thân hắn?
Nam tử hơi trầm mặc, nói:
- Vì sao ngươi lại đến đây?
Khương Phàm nói:
- Tìm kiếm Hoang Nguyên.
Nam tử hỏi lại:
- Có cảm nhận gì? Cảm nhận trực quan nhất.
Khương Phàm nhìn nam tử, nói ra từng chữ:
- Ảo giác!
Nam tử cười:
- Ảo giác, cảm giác quen thuộc cỡ nào. Không sai, thời điểm chúng ta vừa mới tiến tới, đã từng chất vấn qua tính chân thực của thế giới này, cho là chúng ta bị Hoang Nguyên thao túng Vạn Đạo pháp tắc, diễn biến ra huyễn cảnh của thế giới.
- Nhưng, Hoang Nguyên dù có mạnh hơn, há lại có thể tuỳ tiện khống chế pháp tắc của Chúa Tể?
- Ngươi phải biết, ngay lúc đó Chúa Tể Hư Vọng đã đạt đến đỉnh phong, là vì tìm kiếm đột phá, mới tìm kiếm Hoang Nguyên.
- Nhưng, chúng ta từ đầu đến cuối kiên trì xem nơi này là ảo giác, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là, chúng ta đã từng là tinh cầu, vì sao bây giờ lại biến thân thành cơ thể.
- Chúng ta xem nơi này như huyễn cảnh, liền cưỡng ép chinh chiến, hoắc loạn thế giới, nhưng cho đến khi đồng bạn Thiên Đế vẫn lạc, tiêu vong tại thế giới này, cho đến khi chúng ta đi tiền tuyến, tự mình tiếp xúc sức mạnh càng khủng bố hơn, chúng ta mới biết được... Chúng ta sai.
Khương Phàm khẽ nhíu mày, ý thức chấn động mãnh liệt, cố gắng giữ vững thanh minh.
Hắn không muốn bị ảnh hưởng, hắn phải cố gắng phán đoán ý tứ khác trong lời nói của nam tử này.
Nam tử nhìn Khương Phàm, ngữ khí trầm trọng:
- Tất cả tinh cầu trong vũ trụ, đều là dựa vào Vạn Đạo pháp tắc đến vận chuyển, khống chế tinh cầu, cần chính là Vạn Đạo pháp tắc.
- Mà Vạn Đạo pháp tắc, không thể nghi ngờ là lực lượng mạnh nhất của tất cả tinh cầu. Nhưng... Ngươi có thể từng nghĩ tới, Vạn Đạo pháp tắc của tất cả tinh cầu đều cơ bản giống nhau, tất cả tinh cầu đều là đang diễn biến pháp tắc, học tập pháp tắc, khống chế pháp tắc.
- Thật giống như, tất cả tinh cầu đều bị pháp tắc trói buộc! Có thể thoát khỏi pháp tắc hay không? Hoặc là khai sáng pháp tắc!!
Khương Phàm hô hấp dần dần gấp rút, thể hiện càng là nghiêm trọng.
Lúc trước cảm ngộ Tinh Thần Thụ, chất vấn tính chân thực của thế giới, hắn cũng đã từng sinh ra qua ý nghĩ như vậy.
Chỉ là ý nghĩ đó quá khủng bố, lại như là chạm tới cái gì đó, đầu đau muốn nứt, lập tức lâm vào hôn mê.
Nam tử nói:
- Thế giới này, đã tồn tại loại năng lượng này. Xác thực mà nói, Hoang Nguyên chính là loại lực lượng kia.
- Nơi đó chân chính khống chế pháp tắc, mà không phải bị pháp tắc khống chế. Nơi đó có thể tùy ý thay đổi pháp tắc, thao túng pháp tắc, thậm chí là dựa theo ý nguyện khai phách ra pháp tắc hoàn toàn mới.
- Ví dụ như, thay đổi bản chất vật chất. Huyết nhục cùng nham thạch, tùy ý thay đổi; bầu trời và hải dương, tùy ý thay đổi; sinh tồn và tử vong, huyết nhục cùng linh hồn, không gian cùng thời gian, vân vân… đều có thể dựa theo ý nguyện tùy ý chuyển đổi.
- Đây là một thứ năng lượng cao cấp hơn. Đây là một loại lực lượng hoàn toàn mạnh hơn chúng ta tưởng tượng, hơn những gì chúng ta nhận biết.
- Pháp tắc của Hoang Nguyên, chính là để bất cứ vật chất gì xông vào, đều biến thành tinh thú ở nơi này, nhận nơi này khống chế.
Khương Phàm có chút há mồm, trong đôi mắt kịch liệt lấp lóe tinh quang.
Nam tử nói:
- Ngươi không hiểu, ngươi rất khiếp sợ, thậm chí ngươi đang hoài nghi điều mà ta nói. Nhưng, đây chính là sự thật.
- Chúng ta dùng thời gian mấy ngàn năm, phát hiện những bí mật này. Sau đó lại dùng thời gian trên vạn năm, truy tìm nguồn năng lượng này. Nhưng... Chúng ta lại phát hiện được bí mật càng kinh khủng hơn, cũng chính là diện mạo thật sự của vũ trụ.
Nam tử nói đến đây, vẻ mặt rõ ràng ảm đạm, không còn nói nữa.
Những điều này đã đủ rung động.
Khương Phàm hốt hoảng, trời đất quay cuồng.
Lúc ấy hắn chất vấn chính là cái này, nhưng so với những gì nam tử này nói, có khả năng tưởng tượng của hắn cũng vẻn vẹn một góc của băng sơn.
Tinh cầu là khống chế pháp tắc, thực tế là bị pháp tắc trói buộc?
Năng lượng cao cấp hơn, vấn đề phía trên Chúa Tể lại là chân chính thao túng pháp tắc, thay đổi pháp tắc, khai phách pháp tắc mới, để tất cả mọi thứ đều theo ý chí mà thay đổi?
Đây là cái gì?
Cái này chẳng phải là, siêu nhiên chân chính! Tạo Vật Chủ chân chính sao?!
Nam tử cho Khương Phàm đầy đủ thời gian để tiêu hóa, mới nói:
- Ta cho ngươi biết bí mật của thế giới, là để cho ngươi tiếp nhận hiện thực, đừng lại chất vấn lung tung. Nếu đều đã đi tới nơi này, muốn trở về vũ trụ là chuyện không thể nào.
- Từ nay về sau, đừng lại suy nghĩ lung tung, đừng lại không sợ hãi.
Con ngươi tan rã của Khương Phàm dần dần khôi phục tiêu cự:
- Chúa Tể Vô Vọng, truy đuổi đến nguồn năng lượng kia sao?
Nam tử lắc đầu nói:
- Đó là chuyện không thể.
- Bí mật càng kinh khủng là cái gì?
- Ngươi đã tới nơi này, thì không cần lại chú ý vũ trụ. Làm tinh cầu kỳ thật rất mệt mỏi, nếu biến thành cơ thể xương máu thì hãy hưởng thụ cuộc sống ở nơi này một chút.
- Bây giờ, đến lượt ngươi nói cho ta biết, nguyên nhân tinh vực Thương Thiên có thể đi đến Chúa Tể.
Kỳ thật cũng không phải bọn hắn rất quan tâm, chỉ là còn có chút lưu luyến đối với cố hương vũ trụ, muốn biết nơi đó xảy ra chuyện gì.
Mà trong những năm này, điều làm cho bọn hắn hiếu kỳ nhất chính là đồng thời sinh ra hai tinh vực Chúa Tể.
Khương Phàm chần chờ một lát, nói:
- Ta là phân thân của một viên tinh cầu Thiên đế cấp.
- Chúng ta đã nhìn ra.
- Viên tinh cầu Thiên đế cấp kia, gọi Thái Hoàng Thiên. Chúa Tể Thương Thiên, chính là chia ra từ Thái Hoàng Thiên.
- Ngươi chờ một chút! Tinh cầu Thiên đế cấp, chia ra tinh cầu, biến thành Chúa Tể?
Nam tử rất bất đắc dĩ, đây không phải là đang bịa chuyện sao?
Đều là cùng từ quê quán tới, cần phải như thế à?
Nhưng hắn là tinh cầu Thiên đế cấp, có thể không biết khác biệt giữa tinh cầu Thiên đế cấp cùng tinh cầu Chúa Tể sao?
Vậy mà gia hỏa này có thể nói ra lời như vậy đối với hắn.
- Điều ta nói chính là tình hình thực tế, ta càng không nhất định phải dùng loại chuyện nhìn như hoang đường này đến lừa gạt các ngươi.
Khương Phàm hít một hơi thật sâu, triệt để khôi phục tỉnh táo.
Chương 3740 Phá Vỡ Nhận Biết, Năng Lượng Siêu Phàm (1)
- Ngươi muốn biết nguyên nhân sao? Để cho ta nhìn Chúa Tể Vô Vọng một chút.
- Chúa Tể Vô Vọng ngủ say một trăm ngàn năm, lần này là ta cảm nhận được ngươi xuất hiện, mang theo ngươi tới nơi này. Ngươi, có thể trực tiếp nói với ta.
- Ngươi nói bí mật, khiếp sợ đến ta, ta nói bí mật, có thể chấn kinh đến ngươi. Nhưng bí mật như thế này, chính ngươi tiêu hóa không được, ta hy vọng có thể gặp Chúa Tể Vô Vọng.
- Ta nói, Chúa Tể Vô Vọng đang ngủ say.
- Thật sao? Trận tinh văn bạo động quét sạch đại dương này là ngươi tinh thú thất giai có thể tạo nên? Chúa Tể Vô Vọng lại ở bên trong, ta có bí mật, muốn bàn bạc ở trước mặt hắn. Nếu như sau khi nói xong, để hắn thất vọng, vậy thì cứ tùy tiện xử trí ta.
Khương Phàm ngẩng đầu, đón lấy ánh mắt thâm thúy của nam tử.
Hắn vẫn rất khó tiếp nhận loại năng lượng phá vỡ nhận biết này, nhưng hắn đã trải qua biến đổi từ dân chúng đến tinh cầu, đã trải qua khai thác từ Hoang Nguyên đến vũ trụ, năng lực thích ứng vô cùng mạnh, cũng là đang cố gắng thích ứng.
Mặc kệ nơi này là huyễn cảnh hay là thế giới thực, mục đích hắn tới nơi này cũng sẽ không biến mất.
Dù là càng khó khăn, hắn cũng không thể từ bỏ.
Hành tinh mẫu thân, đang chờ hắn trong vũ trụ.
Thiên Hậu, An Nhiên, người thân bằng hữu, đều ở nơi đó chờ hắn.
- Để hắn tiến đến.
Trong thạch điện truyền ra một thanh âm thanh lãnh.
Nam tử hạ thấp người lĩnh mệnh, đưa tay đẩy cửa điện nặng nề ra:
- Mời đi.
Khương Phàm giẫm lên Tinh Văn Thạch, đi đến đại điện mờ tối.
Cung điện rộng rãi, nhưng rất trống trải.
Một tòa quan tài đá lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, bên trong chảy xuôi tinh quang, giống như một vùng biển sao, dựng dục sinh linh khủng bố.
Ở hai bên quan tài đá, có những bức tượng đá đứng vững ở đó.
Theo tầng ngoài rạn nứt, lộ ra hơn phân nửa bộ dáng.
Đều là thân thể thẳng tắp oai hùng, một cái là đầu lâu, trong tay quấn lấy xiềng xích đen kịt, cả người khoác áo giáp hạng nặng, trong tay mang theo trọng chùy khoa trương.
Bọn hắn đều chậm rãi đưa cái cổ cứng ngắc, nhìn về Khương Phàm đang đi tới.
Khương Phàm nhìn quan tài đá, bên trong hẳn là Chúa Tể Vô Vọng.
Chúa Tể đầu tiên xông vào Hoang Nguyên, cũng là Chúa Tể duy nhất xông xáo Hoang Nguyên.
Mặc dù để lại bi tình cùng thổn thức vô tận, nhưng loại trực diện không biết này, lại là dũng khí nghênh chiến thứ không biết lại để cho người ta khâm phục.
- Cố sự này, hơi dài, nhưng các ngươi ngủ say lâu như vậy, không quan tâm thời gian, xin nghe ta từ từ trò chuyện.
Đầu tiên Khương Phàm giới thiệu về mình, sau đó giới thiệu quá trình tinh cầu mình phát triển, sau đó giới thiệu cuộc chiến sát thiên, cùng thăm dò đối với vũ trụ.
Sau đó lại nói đến Thương Thiên.
Chúa Tể Vô Vọng trong quan tài đá cùng ba vị Thiên Đế ở bên ngoài đều là kiên nhẫn lắng nghe, không có phát biểu ý kiến.
Bọn hắn không có hứng thú đối với công tích lấy người chiến thiên vĩ đại của Khương Phàm, cũng không quan tâm đại ái vô cương đối với việc Khương Phàm cứu vớt tinh cầu, bọn hắn chờ đợi chính là viên Thương Thiên kia biến đổi.
Khương Phàm nói tiếp:
- Thương Thiên không đạt được cơ duyên có từ Vũ Trụ Thụ liền không có khả năng biến đổi đến Chúa Tể, huống chi còn có thể không ngừng ngưng tụ ra hải dương Hỗn Độn, kích phát ra tinh cầu diễn biến khai thiên tích địa.
- Nhưng trên thực tế, hắn xác thực làm được. Truy cứu nguyên nhân, chỉ có thể là hành tinh mẫu thân thai nghén hắn rất đặc thù.
- Hành tinh mẫu thân không chỉ là tinh cầu Thiên đế cấp, mà là có tiềm lực cấp Chúa Tể.
Khương Phàm hồi tưởng tràng diện nghênh chiến trưởng tử Quỷ Bí lúc trước:
- Ta ở ngoài Vũ Trụ Thụ gặp phải trưởng tử Quỷ Bí tập kích, năng lượng Quỷ Bí xâm nhập Vạn Đạo pháp tắc, suýt nữa để cho ta hủy diệt. Nhưng ngay lúc trưởng tử Quỷ Bí xâm nhập Trường thời gian Hà, chạm tới thời gian Cổ Hà. Cổ hà hiện ra cho ta hình ảnh ta được sinh ra.
- Bên trong một mảnh hư vô, bay tới vô số mảnh vỡ tinh cầu, tạo thành thạch quyển với đường kính hơn một tỷ dặm.
- Theo thời gian kéo dài, toàn bộ năng lượng Hỗn Độn trong mây thiên thạch dành dụm về Trung Bộ, xuất hiện Hỗn Độn Hải. Lại sau đó... Vũ Trụ Thụ xuất hiện, lưu lại cái gì đó, cũng đã dẫn phát Hỗn Độn Hải biến đổi, biến thành một viên tinh cầu.
- Khi hình ảnh tiêu tán, thời gian Cổ Hà phóng xuất ra năng lượng cực kỳ khủng bố, không chỉ có phá hủy Thiên Luân Nhãn, cũng tái tạo Vạn Đạo pháp tắc hoàn chỉnh. So với trước đó càng cường đại hơn, như là để cho ta có tiềm lực biến đổi thành Chúa Tể.
- Năng lượng khủng bố do thời gian Cổ Hà thả ra chia làm hai loại, một loại là tái tạo Vạn Đạo pháp tắc của ta, một loại thì gánh chịu lấy ý chí oán niệm cùng hủy diệt kinh khủng đi đến Địa Ngục, nhường cho địa ngục không gian biến thành thế giới Địa ngục, mà còn là thế giới Địa ngục cấp Thiên Đế.
Ba vị Thiên Đế không biết từ khi nào đã đều chuyển hướng Khương Phàm, trong đôi mắt thâm thúy lấp lóe tinh quang, nhìn chằm chằm hắn.
Chúa Tể Vô Vọng trong quan tài đá ngồi dậy, là nữ tử cả người uyển chuyển, toàn thân bành trướng tinh quang, vặn vẹo lên hình dáng chân thực, cũng che giấu bộ dáng.
Nàng ngồi trong quan tài đá, nhìn về Khương Phàm.
Khương Phàm nói:
- Sau khi sự kiện Vũ Trụ Thụ kết thúc, ta tiến về Hoang Nguyên tị nạn, lại không muốn chạm tới năng lượng nào đó ở nơi đó.
- Bên trong thế giới có sinh mệnh, Vạn Đạo pháp tắc mang cho ta kiêng kị và sợ hãi, không để cho ta tiến về Hoang Nguyên.
- Bên trong thế giới Địa ngục lại sôi trào oán niệm, thôi động ta tiến về Hoang Nguyên. Thậm chí Hoang Nguyên lần nữa hiện ra cho ta hình ảnh hành tinh mẫu thân thành hình, càng kỹ lưỡng hơn rõ ràng hơn.
- Giống như là lần trước sau khi vũ trụ hủy diệt, do Vũ Trụ Thụ sưu tập tất cả mảnh vỡ tinh cầu, chồng chất đến khu vực hắc ám mảnh hoang vu kia.
- Trong những mảnh vỡ kia tràn ngập khí tức Hỗn Độn, uy lực Vạn Đạo mà tinh cầu sụp đổ lưu lại, cũng nhiễm lấy oán niệm cùng máu tươi của vô tận sinh linh khi tinh cầu bị hủy diệt.
- Cho nên, ta sinh ra, không chỉ có được tất cả năng lượng tinh vực của vòng trước vũ trụ, cũng có được oán niệm của tất cả tinh vực.
Ta không biết giữa ta cùng Hoang Nguyên tồn tại liên hệ gì, nhưng ta biết ta sinh ra có liên quan cùng Hoang Nguyên, cho nên... Ta thả ra phân thân Đại Đế, tiến về Hoang Nguyên, tìm tòi hư thực!
Bình luận facebook