• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (10 Viewers)

  • Chương 3906-3910

Chương 3906 Trận Tập Kết Lớn

Khương Phàm hỏi:

- Bây giờ tiền tuyến là mấy Nguyên Thần nào đang trấn thủ?

Thiên Khôi đưa bộ lạc vừa bắt đến nơi này, lập tức trả lời, nói:

- Là Tu La, Vô Thiên cùng Quỷ Bí.

Khương Phàm lại nói:

- Tu La và Vô Thiên, bộ lạc nào gần nơi này nhất?

Vô Vọng lắc đầu:

- Cũng không tính là gần. Gần đây chính là Chiến tộc Hằng Vũ, đại lục Bá Dương.

- Trước tiên đến đại lục Bá Dương, nhưng không phải tập kích Hằng Vũ, mà là phục kích bí cảnh tập kết ở nơi đó.

Khương Phàm suy đoán hẳn là tất cả bí cảnh đều phân tán ra, đến tất cả Chiến tộc nơi đó tập kết, mà không phải tập kết toàn bộ cùng một chỗ.

So ra mà nói, như thế lại càng dễ thao túng, cũng càng dễ dàng để tất cả Chiến tộc cùng bí cảnh yên tâm.

Nhưng, coi như tất cả bí cảnh đồng ý tập kết, cũng không thể sau khi nhận được tin tức liền trực tiếp khởi hành, không thương lượng một chút, không dọn dẹp một chút? Mà tốc độ di động lại nhanh, cũng không thể nào chống lại hắn bây giờ.

- Các ngươi ở lại tiếp tục bắt bộ lạc chạy trốn! Có thể bắt lấy đều đừng buông tha!

Khương Phàm không mang theo bọn người Thiên Khôi, chở Vô Vọng vỗ cánh bay lên không, nhấc lên liệt diễm mãnh liệt, lao tới đại lục Bá Dương.

Hắn còn không có hoàn toàn dung hợp Tinh Thần Thụ cùng Thiên Hoàng Kính của Chiến tộc Thương Thiên, cũng không có dung hợp những cường giả phân thân kia, nhưng thời gian cấp bách, chỉ có thể từ từ dung hợp ở trên đường.

Cùng lúc đó, các nơi bí cảnh đều đã hành động.

Bọn hắn không có trực tiếp chứng kiến hình ảnh hiển hiện tại tiền tuyến, trong tiềm thức đều là cảm thấy... Khoa trương!

Đột nhiên xuất hiện hai Nguyên Thần đã rất không thể tin hơn, lại còn có thể mạnh đến mức một kích công phá màn bình chướng? Càng có thể săn giết Ô Mông cùng Thương Thiên trong thời gian ngắn?

Bọn hắn thật sự không thể tin.

Cho dù là thật, cũng khẳng định là bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt.

Ví dụ như, chủ quan! Khinh địch! Phòng ngự bất lợi!

Nhưng gặp phải tiền tuyến nghiêm khắc nhắc nhở, tất cả bí cảnh vẫn lần lượt làm ra đáp lại, rời khỏi trụ sở riêng phần mình, chạy tới tất cả Chiến tộc lân cận tập kết.

Chỉ là đều không có cấp bách như tưởng tượng.

Chính như Khương Phàm đoán như thế, các bí cảnh đều cố định tại nơi nào đó mấy vạn năm, tạo thành dung hợp khác biệt giữa cùng hoàn cảnh xung quanh, mặc dù có thể cưỡng ép tháo rời, nhưng như thế rất dễ khiến cho bí cảnh cùng hoàn cảnh không gian xung quanh bị tổn hại, cho nên phải từ từ tới.

Huống chi rất nhiều tộc nhân trong bọn hắn đều còn thí luyện ở bên ngoài, cần thông báo bọn hắn tập kết, trở về, sau đó lại hành động.

Cũng không thể trực tiếp từ bỏ được!!

Cho nên, cho đến khi Khương Phàm kết thúc chiến đấu, cũng triển khai hành động, bí cảnh ở các nơi mới xem như lên đường toàn bộ.

Tiến về đại lục Bá Dương chính là bí cảnh Thiên Hà cùng bí cảnh Tẫn Hư.

Kỳ thật bí cảnh Thiên Hà đang ở gần đại lục Bá Dương, là một dòng sông dài phiêu đãng tại trong biển mây mênh mông, khoảng cách giữa nhau chừng năm mươi vạn dặm.

Không tính gần, nhưng tuyệt đối không xa.

Nhưng, bí cảnh Tẫn Hư lại ở gần bộ lạc Ô Mông, cách Bá Dương hơn trăm vạn dặm đường.

Chỉ là đối với khác bí cảnh mà nói, hắn cách đại lục Bá Dương đều gần hơn rất nhiều, cho nên bị tiền tuyến phân phối đến bộ lạc Hằng Vũ.

Dựa theo tiền tuyến phỏng đoán, nếu như Nguyên Thần thần bí sáng suốt, hẳn là sau khi săn giết Chiến tộc Thương Thiên sẽ lập tức ẩn núp, chờ đợi cơ hội khác lại xuất kích. Nhưng nếu như vẫn muốn tiếp tục hành động, mục tiêu hẳn là sẽ phóng tới gần Chiến tộc Hằng Vũ, cho nên tiền tuyến lặp đi lặp lại nhắc nhở Thiên Hà cùng Tẫn Hư phải hành động nhanh một chút.

Chiến tộc Hằng Vũ!

Tọa lạc trong nơi sâu nhất tại đại lục Bá Dương.

Bởi vì tính đặc thù của Thần khí Hằng Vũ nên Tinh Thần Thụ nơi này tỏa ra ánh sáng màu mạ vàng, lại cực kỳ sáng chói, chiếu khắp trăm vạn dặm sơn hà đại lục rộng lớn.

Tựa như là một vòng mặt trời rơi xuống trần thế, cách ba mươi đến năm mươi vạn dặm đều có thể thấy rõ ràng hình dáng nơi đó.

Làm Chiến tộc cổ lão truyền thừa mười ba vạn năm, các con dân ở bộ lạc nơi này đều có kiêu ngạo cùng tôn quý chảy xuôi bên trong tinh văn.

Cổ kim tiền tuyến ác chiến mấy trăm lần, lão tổ Hằng Vũ cùng Chiến tộc Hằng Vũ đều từng phát huy tác dụng quan trọng.

Cho nên khi tiền tuyến truyền về tin tức, Hằng Vũ lão tổ cũng là không nguyện ý tin tưởng.

Đây rõ ràng là không hợp với lẽ thường.

Nguyên Thần làm sao có thể đột nhiên xuất hiện?

Lại còn có tới hai kẻ!

Mà lại đều không có chủ nhân?

Là tinh thú chinh chiến trực tiếp, săn giết Chiến tộc!

Nhưng, sau một lúc tỉnh táo, hắn đột nhiên nhớ tới trận sự kiện Viễn Cổ chín vạn năm trước kia.

Lúc đó chính là đột nhiên xuất hiện Nguyên Thần thần bí, cùng Thiên thú thần bí, cũng đều là không có chủ nhân, mà lại còn hung tàn bạo ngược, săn giết bốn chỗ.

Chẳng lẽ tình huống bây giờ cũng là tương tự?

Hằng Vũ lão tổ bắt đầu cảnh giác, lập tức hạ lệnh tất cả bộ lạc đại lục Bá Dương dùng tốc độ nhanh nhất tập kết đến Chiến tộc Hằng Vũ.

So sánh với Thương Thiên nơi đó chậm chạp, bộ lạc nơi này sau khi đáp lại thì tốc độ di động rõ ràng đều muốn nhanh hơn rất nhiều.

Bởi vì cường giả bị an bài đi ra đều rất am hiểu tốc độ, sau khi đến các bộ lạc, cũng là trực tiếp nghiêm lệnh tập kết, sau đó tự mình nhấc Tinh Thần Thụ lên rút lui.

Được Chiến tộc Hằng Vũ tự mình thao túng, tộc nhân lịch luyện ở bên ngoài, bộ lạc ở các nơi trên đại lục, đều trong vòng một tháng hoàn thành tập kết.
Chương 3907 Săn Giết (1)

Tất cả Tinh Thần Thụ của các bộ lạc dựa theo mạnh yếu, tập trung xung quanh Tinh Thần Thụ Hằng Vũ, tộc nhân sở thuộc quay thì ngồi xếp bằng xung quanh, liên thủ chống lên màn bình chướng mênh mông.

Đây là màn trời phòng ngự của đại lục Bá Dương khi được toàn bộ tập kết, so với Ô Mông và Thương Thiên là mạnh chừng gấp hai.

Hằng Vũ tin tưởng, phòng ngự như thế này phối hợp với hắn tự mình trấn thủ, thậm chí không cần tiền tuyến trợ giúp, đều có thể vững vàng chống đỡ cường địch xâm lấn. Đương nhiên, muốn phản sát mục tiêu, vẫn cần tiền tuyến trợ giúp.

Mà điều thật sự để Hằng Vũ yên lòng, là Thiên Hà bí cảnh đến.

Thiên Hà cuồn cuộn từ trong biển mây, giống như chín khúc hà triều, quay quanh mặt ngoài màn trời bình chướng.

Hà triều sôi trào mãnh liệt lên mê vụ, hình thành biển mây hoàn toàn mới, bao phủ Chiến tộc Hằng Vũ.

Một gốc Tinh Thần Thụ hình thái phiêu miểu chìm nổi trong Thiên Hà, tỏa ra ánh sáng tươi mát, cùng Tinh Thần Thụ màu mạ vàng phía dưới hình thành sắc thái so sánh mãnh liệt.

Lấy chủ nhân Thiên Hà cầm đầu tộc nhân bí cảnh, đều đứng trên Tinh Thần Thụ, đều cầm Tinh khí, thần thái nghiêm nghị.

Nhìn thấy bọn hắn đến, không chỉ có lão tổ Hằng Vũ nhẹ nhàng thở ra, mà các tộc nhân trong bộ lạc đều tăng lòng tin hơn nhiều.

Đội hình như vậy, ai dám xâm phạm?

Hoặc là không đến, nếu đã tới thì sẽ phải để bọn hắn có đến mà không có về!!

- Đại lục bộ lạc đều tụ họp lại rồi? Tốc độ không chậm nha, Thì ra ngươi lão già này cũng sợ chết.

Chủ nhân Thiên Hà là một nam tử tuấn mỹ, phong thần như ngọc, tóc dài phiêu dật, trên trán rạng rỡ tinh mang, nơi đó là con mắt thứ ba.

Thần khí của hắn chính là bộ y phục chỉnh tề trên người hắn kia —— Phong Thiên Chiến Bào!

- Ô Mông, Thương Thiên, đều không sợ chết, kết quả chết rồi.

Hằng Vũ là một nam tử khôi ngô, so với chủ nhân Thiên Hà thì lại càng anh tuấn, mà phía sau là mười hai cái cánh chim hoàng kim hoa lệ, làm nổi bật tư thái của hắn, càng lộ vẻ thần võ, giống như Chiến Thần bất bại.

Giữa bọn hắn… có ân oán!

Vẻ mặt Thiên Hà có chút âm trầm.

Chết!

Ô Mông cùng Thương Thiên, đều đã chết!!

Đến bây giờ hắn vẫn còn không thể nào tiếp nhận!!

Nguyên Thần, vậy mà lại chết rồi?

Mặc dù hắn không thích cái tên cuồng thần Ô Mông mạnh mẽ đâm tới chiến đấu kia, nhưng không thể không thừa nhận hắn cường hãn.

Nhất là ở trên chiến trường tiền tuyến, Ô Mông càng là bằng vào phương thức chiến đấu cuồng bạo, nhiều lần phá cục. Mà cổ kim tất cả các trận chiến trên tiền tuyến, chỉ cần là vòng chiến do Ô Mông phụ trách, cơ hồ chưa bao giờ để bọn hắn lo lắng qua.

Về phần Thương Thiên, đó càng là người được vị chủ nhân Thiên Hà hắn đây bí mật đến đỡ lên, mấy lần ác chiến trên tiền tuyến, bọn hắn phối hợp còn rất ăn ý.

Kết quả, đều đã chết!!

Hắn thật sự là không tưởng tượng ra được, đến tột cùng là dạng Nguyên Thần thần bí gì, vậy mà lại có thể công phá bình chướng, đồ sát Chiến tộc!!

- Đối phương dám can đảm săn giết Nguyên Thần, chính là tuyên chiến cùng toàn bộ Chiến tộc và bí cảnh chúng ta. Mặc kệ là vì mặt mũi của chúng ta, hay là vì ổn định tại tiền tuyến, đều cần liên thủ lại, mau chóng giải quyết hết bọn hắn!

Hằng Vũ chậm rãi huy động mười hai kim dực sau lưng mình, hào quang màu vàng bành trướng mà loá mắt.

- Bọn hắn có thể liên tiếp săn giết Ô Mông cùng Thương Thiên, tuyệt đối không chỉ là bằng vào thực lực, cũng có mưu kế và chiến thuật.

- Nếu bọn hắn biết tiền tuyến đã chú ý tới bọn hắn, cũng sẽ đoán được chúng ta làm ra ứng đối, có khả năng sẽ che giấu tạm thời.

Thần Nhãn trên trán chủ nhân Thiên Hà đang mở hí, tinh mang như sấm, bắn ra mê quang kỳ dị, để khuôn mặt anh tuấn của hắn lại nhiều hơn mấy phần tà ác.

- Tốt nhất là bọn hắn tiếp tục săn giết. Nếu như che giấu, phiền phức chính là chúng ta, đến lúc đó để đó mặc kệ không thích hợp, nhưng phải lùng bắt khắp thiên hạ, lại phải điều động chí ít ba vị Nguyên Thần.

- Bởi như vậy, không chỉ có sẽ có gặp phải nguy hiểm phục kích, cũng có thể để phòng ngự tất cả Chiến tộc cùng bí cảnh trống rỗng, Nguyên Thần trấn thủ tại tiền tuyến càng không phát huy ra lực lượng vốn có.

Mặc dù Hằng Vũ rất cảnh giác hai Nguyên Thần thần bí này tới đánh lén, nhưng càng hy vọng có thể mau chóng xuất hiện.

Nơi này đã bố trí tốt bẫy, chỉ cần mắc câu, chắc chắn là phải chết.

Nhưng nếu như đối phương lui ẩn nấp thì sẽ có thể biến thành thợ săn, mà bọn hắn sẽ dần dần biến thành con mồi.

Dù sao Chiến tộc cùng bí cảnh cũng không thể nào một mực căng thẳng ẩn núp như vậy, tiền tuyến vĩnh viễn là trọng điểm của bọn hắn.

- Chúng ta không nên di chuyển như gióng trống khua chiêng.

Chủ nhân Thiên Hà nhìn biển mây bình tĩnh xung quanh, đội hình phối hợp như vậy, khẳng định sẽ kinh sợ lui hai Nguyên Thần kia.

Coi như hai Nguyên Thần kia phách lối, lại bá đạo đi chăng nữa, thì cũng đều khó có khả năng trực tiếp tấn công mạnh khu vực phòng ngự do Tam Nguyên Thần phối hợp.

Nếu như thay đổi chiến thuật, có lẽ có thể kích thích hai Nguyên Thần kia tiếp tục tiến công.

- Như bây giờ, chí ít có thể tránh khỏi bọn hắn lại săn giết Nguyên Thần khác. Cũng là không có cách nào.

Hằng Vũ lão tổ khẽ nhíu mày, không hiểu thấu đã chết hai Nguyên Thần, nếu như lại chết thêm một, mặt mũi bọn hắn thực sự là quá khó coi.

- Lão gia hỏa, ngươi cảm thấy hai Nguyên Thần kia là xuất hiện như thế nào?

Chủ nhân Thiên Hà cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ là hải vực Lạc Tinh?

- Khó mà nói được.

Hằng Vũ lão tổ có suy đoán, nhưng không chắc chắn lắm.
Chương 3908 Săn Giết (2)

Dù sao chuyện cũng đã xảy ra chín mươi ngàn năm trước. Mà Nguyên Thần năm đó, đã bị bọn hắn giết rồi.

Chín ngày sau...

Chân trời xuất hiện một viên tinh cầu màu đỏ ngòm, đỏ lên tầng mây, chiếu đến dãy núi, giống như là một cây huyết mâu yêu dị, quan sát sơn hà đại địa rộng lớn, mang đến cảm giác áp bách kinh khủng.

- Tẫn Hư đến rồi!

- Tốc độ cũng không chậm nhỉ.

Chủ nhân Thiên Hà đang mở hí ba mắt, tinh mang lẫm liệt, nhìn tinh cầu xuất hiện ở trong phạm vi tầm mắt.

Hắn cách gần đó, đều dùng một tháng, Tẫn Hư cách khá xa, vậy mà chỉ chậm hơn bọn hắn chín ngày, là tên điên kia sợ hãi, hay tiền tuyến sốt ruột thúc giục rồi?

Dựa theo tiền tuyến phỏng đoán, nếu như hai kẻ địch thần bí kia còn muốn xuất kích, xác suất tập kích Hằng Vũ là rất lớn.

Điểm khẩn trương trong lòng này của Hằng Vũ lão tổ hoàn toàn biến mất.

Bất luận là Thiên Hà, hay là Tẫn Hư, tốc độ tới đều nhanh hơn so với hắn mong muốn.

Mặc kệ tình huống như thế nào, trước tiên phải tập hợp một chỗ, bão đoàn sưởi ấm, giữ được tính mạng rồi lại nói.

Dù sao cũng chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, vậy mà đã liên tiếp chết mất hai Nguyên Thần, biến mất hai Chiến tộc.

Mặc cho ai cũng đều phải e ngại.

Bí cảnh Tẫn Hư giống như là một tinh cầu thiêu đốt, vượt qua mấy trăm vạn dặm, rốt cuộc cũng đã tới đại lục Bá Dương.

Chủ nhân Tẫn Hư là một quái vật với gương mặt xấu xí, cả người cao trăm mét, đỉnh đầu có hai cái sừng nhọn, trong tay lấy chính là Phá Tinh Trọng Chùy, có được thần uy khủng bố phá diệt vạn vật.

Hắn cũng là kẻ có tính cách dữ dằn, càng là cuồng thần khát máu hiếu chiến, không khác Ô Mông lắm, hắn chưa hề biết e ngại là gì.

Nhưng, thời điểm hắn nhận được tin tức vẫn vô cùng khẩn trương.

Lúc đầu là muốn chờ tộc nhân ra ngoài trở về lại hành động, nhưng tiền tuyến liên tiếp thúc giục, nhất là Tu La, một ngày thúc giục hắn mười lần!!

Chủ nhân Tẫn Hư cảm thấy vô cùng phiền phức, chỉ có thể sớm khởi hành, đi đại lục Bá Dương.

Thế này cũng chưa hết, Tu La còn không ngừng nhắc nhở hắn, phải tăng tốc tốc độ, đề phòng mai phục, thậm chí thúc giục hắn quấn một con đường.

Tẫn Hư thật sự là nổi nóng.

Hắn là một Nguyên Thần thân kinh bách chiến, sống một trăm ngàn năm, đã trải qua mấy trăm lần chinh chiến tại tiền tuyến, chuyện gì chưa từng gặp qua, lại còn bị tiểu tử Tu La kia thúc giục cùng chỉ đạo.

Nếu như không phải tình thế đặc thù, hắn thật muốn một búa nện chết hắn.

Rốt cuộc cũng... Đến!!

Phía trước chính là đại lục Bá Dương, nơi đó có Chiến tộc Hằng Vũ, cũng có bí cảnh Thiên Hà.

Ba bên liên hợp, đừng nói phòng ngự, xem như phản kích cũng có thể làm được.

Chỉ là...

Liên hợp như thế này, có thể hù chạy hai Nguyên Thần kia hay không??

Hắn vẫn thật muốn nhìn một chút xem hai kẻ điên không biết sống chết kia là như thế nào.

Rốt cuộc là dạng ba đầu sáu tay gì, dạng kỳ binh lợi khí gì mà lại có thể săn giết Ô Mông cùng Thương Thiên.

Nghe nói Tinh Thần Thụ trên hai đại lục đó đều bị hủy?

- Nếu như giấu đi thì thật không dễ chơi.

- Tới đi, tiếp tục đến đây.

Chủ nhân Tẫn Hư cầm trong tay Phá Tinh Trọng Chùy, mắt lại nhìn hải dương bình tĩnh không lay động phía sau.

- A? Đó là ai...

Ngay một khắc này, trong tầng mây phương xa đột nhiên cuồn cuộn kịch liệt, một đạo hỏa ảnh hừng hực như ẩn như hiện, bằng tốc độ kinh người xen kẽ bay lượn ở bên trong.

Là tộc nhân nào đuổi theo tới?

Chủ nhân Tẫn Hư nhíu mày, cực lực muốn nhìn rõ ràng hỏa ảnh kia.

Chờ chút!

Hỏa ảnh??

Tiền tuyến nói một trong hai Nguyên Thần là hỏa điểu?

Chủ nhân Tẫn Hư bỗng nhiên biến sắc, vung đánh trọng chùy, gào thét hùng hậu:

- Toàn tộc cảnh giới, cường địch đột kích!

- Địch tập??

- Đến rồi!!

Các tộc nhân trong bí cảnh vừa mới nhẹ nhàng thở ra, đang ngóng nhìn phương hướng Chiến tộc Hằng Vũ.

Bất chợt một cuống họng không có dấu hiệu nào này, để trái tim đang rơi xuống của bọn hắn bỗng nhiên nhấc lên, lập tức thôi động Tinh Thần Thụ, duy trì tầng phòng ngự của bí cảnh.

- Liên hệ tiền tuyến!

- Nhanh, nhanh đi!

- Mở ra tế đàn, liên hệ tiền tuyến!

Sắc mặt chủ nhân Tẫn Hư biến rồi lại biến, tốc độ hỏa ảnh kia quá nhanh, từ lúc hắn bắt đầu chú ý tới cho đến bây giờ, chỉ là ngắn ngủi vài phút mà thôi, thế mà đối phương lại như muốn giết tới rồi.

Các tộc nhân trong bí cảnh cũng còn không có xác định kẻ địch đến từ nơi đâu, nhưng vẫn tuân theo chỉ lệnh, phân ra một phần tinh lực thúc giục tế đàn.

Sợi rễ Tinh Thần Thụ như ngàn vạn xúc tu, vẩy xuống tế đàn, tỉnh lại tế đàn, cưỡng ép đả thông con đường không gian, thẳng tới tiền tuyến.

Tiền tuyến đang trong thời khắc đề phòng, ba vị Nguyên Thần đã tập kết đến trên tế đàn Chiến tộc Hằng Vũ. Chỉ cần nơi đó xuất hiện mục tiêu, bọn hắn sẽ lập tức vượt tới, cũng thông báo các Nguyên Thần Cửu Tướng tự mình tới tiền tuyến tọa trấn.

Nhưng chờ lại chờ, tế đàn bí cảnh Tẫn Hư nơi xa lại đột nhiên nở rộ lên ánh sáng.

- Mục tiêu xuất hiện, trực chỉ bí cảnh Tẫn Hư... Đến rồi!!

Tiếng la lên đột nhiên biến thành tiếng hét thê lương.

Năm ngày trước Khương Phàm đã nhìn chằm chằm Tẫn Hư, lại cố nén không có lập tức ra tay.

Một là muốn chờ bí cảnh Tẫn Hư tới gần đại lục Bá Dương lại ra tay, kích thích nơi đó tới trợ giúp, nhìn tình huống xem có thể lại săn giết mấy kẻ hay không.

Hai là giữ vững cảnh giới, xem xét tình huống xung quanh, để tránh bị phục kích. Dù sao bây giờ hắn cũng còn không rõ ràng lắm về an bài thật sự giữa Chiến tộc và bí cảnh.

Hắn áp chế năng lượng ba động, ẩn nấp trong biển mây, xa xa đi theo, cũng đang lặng lẽ rút ngắn khoảng cách.
Chương 3909 Phá Tinh

Rốt cuộc giờ khắc này hắn cũng cũng quyết định xuất hiện, khoảng cách với Tẫn Hư không đủ ba ngàn dặm.

Bốn lần Lăng Thiên Thuật!

Tốc độ cực hạn giống như vượt qua không gian!

Khương Phàm vỗ cánh cuồng kích, gió mạnh gào thét, lôi ra liệt diễm ngập trời, linh vũ trên trán âm vang tranh minh, hóa thành ba thanh hỏa kiếm kình thiên, chuẩn bị sắc bén, liệt diễm vờn quanh.

Trong liệt diễm cuồn cuộn trừ Chu Tước, còn có cự thú của Ô Mông đang gầm thét, Thiên Hoàng Kính của Thương Thiên đang phát sáng.

Vô Vọng đứng ở trên lưng Khương Phàm, hai tay huy động, diễn biến ra chín ngôi sao, lấy Cửu Tinh Liên Châu vắt ngang phía trên, làm xong chuẩn bị sụp đổ.

Tại thời điểm bí cảnh Tẫn Hư xuyên suốt tiền tuyến, truyền tin tức đến nơi đó, tốc độ Khương Phàm lại lần nữa tăng vọt, gần như lấp lóe xuất hiện ở phía trước bí cảnh.

Tốc độ... Quá nhanh...

- Thông báo tiền tuyến, lập tức gấp rút tiếp viện! Lập tức!

Chủ nhân Tẫn Hư lớn tiếng gào thét, từ kinh ngạc biến thành chấn kinh, chấn kinh lại biến thành sợ hãi.

Hắn lên tiếng gào thét, thôi động Phá Tinh Trọng Chùy phóng thích tinh năng mênh mông, phối hợp Tinh Thần Thụ gia cố phòng ngự.

Mặc dù còn không có chính thức giao thủ, nhưng chủ nhân Tẫn Hư cao ngạo cường thế đã đã nhận ra khí thế khủng bố đập vào mặt, trái tim cũng bắt đầu điên cuồng nhảy lên.

Cái này hình như so với tiền tuyến nói càng mạnh a.

- Tiền tuyến, lập tức gấp rút tiếp viện!!

Tộc nhân bí cảnh cuồng loạn la lên truyền vào tế đàn, đồng thời phóng thích tinh năng, thôi động Tinh Thần Thụ.

Oanh!!

Khương Phàm giết tới, va chạm đối diện.

Gần như hai ngôi sao đụng vào nhau, lập tức nổ tung lên tiếng vang đinh tai nhức óc, vang vọng đất trời, vỡ vụn không gian.

Toàn bộ bí cảnh lắc lư kịch liệt, bình chướng như thủy triều cuồn cuộn, nổi sóng chập trùng, không gian nội bộ đều cơ hồ muốn bị tươi sống chấn vỡ, số lượng lớn tộc nhân thất khiếu rướm máu, kêu gào thê lương thảm thiết.

Oanh!

Rầm rầm rầm!!

Liệt diễm ngập trời bao quanh ba thanh sát kiếm, hình thái Chu Tước, thái độ Ô Mông, uy lực Thiên Hoàng Kính, tam trọng giao kích, lấy phương thức cực kỳ thảm liệt, phá toái mặt ngoài bình chướng Tẫn Hư.

Bí cảnh Tẫn Hư vô cùng cứng rắn, tương đương với xác ngoài tinh thần thật sự. Nhưng, đối mặt với thực lực Nguyên Thần gần bốn lần kinh khủng của Khương Phàm, cùng với Chu Tước liên hoàn bộc phát mạnh nhất, vẫn bị bổ ra một cái lỗ rách, liệt diễm kinh khủng cùng sát uy thuận theo lỗ rách quét sạch bí cảnh.

Theo sát phía sau, Vô Vọng vung ra Cửu Tinh Liên Châu.

Cửu tinh đi nhanh, liên tiếp sụp đổ, trước một khắc còn một viên so với một viên sáng chói, sau một khắc một viên lại tiếp lấy một viên sụp đổ... Bạo tạc...

Tạo ra chính là cảnh tượng Cửu Tinh Liên Châu hoa mỹ, sau khi đánh ra liền thành chín cái lỗ đen tương liên, toàn bộ va vào cái lỗ lớn do Khương Phàm bổ ra, đánh vào trong bí cảnh Tẫn Hư.

Oanh!

Rầm rầm rầm...

Chín ngôi sao sụp đổ, chín cái lỗ đen áp súc.

Dưới ánh mắt kinh hãi muốn tuyệt của con dân toàn tộc, chín cái lỗ đen giáng lâm bí cảnh, lại không có bất kỳ sự hòa hoãn nào, cứ trực tiếp bạo động như thế. Mang theo sóng triều tai nạn giống như thiên băng địa liệt, mang theo tai biến vô tận giống như táng diệt chúng sinh, lấp kín toàn bộ bí cảnh.

Chủ nhân Tẫn Hư ngưng tụ con ngươi, đối mặt với bạo kích tấn mãnh như vậy, lấy kinh nghiệm của hắn vậy mà đều không biết phải phản kích thế nào.

Mà lỗ đen đổ sụp càng không có cho hắn bất kỳ cơ hội phản ứng nào.

- Rút lui!!

Khương Phàm vỗ cánh bạo kích, chở Vô Vọng nhanh chóng rút lui, kéo ra khoảng cách an toàn.

Sau mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, bí cảnh Tẫn Hư bị chín cái lỗ đen lấp đầy... Phát nổ!!

Bạo tạc đầu tiên kéo theo bí cảnh mãnh liệt phồng lên, vết nứt từ cái hang lớn Khương Phàm bổ ra kia bắt đầu cuồng dã lan tràn, lấy tốc độ kinh người quét sạch tầng ngoài toàn bộ bí cảnh, sau đó lập tức ầm vang sụp đổ. Sơn hà vạn vật bên trong đều theo năng lượng lỗ đen triệt để nổ tung, cuồng kích mấy vạn dặm Thiên Hải.

Ngay cả Khương Phàm đều bị tàn nhẫn nuốt hết, chật vật lật tung ra ngoài.

Bí cảnh Tẫn Hư, hết rồi!!

Siêu cấp bí cảnh được chủ nhân Tẫn Hư đau khổ gầy dựng mười mấy vạn năm, cứ một kích vỡ vụn như vậy!!

Tất cả mọi thứ ở bên trong đều nát, duy chỉ còn lại Tinh Thần Thụ nguy nga, cùng bộ phận con dân xung quanh Tinh Thần Thụ.

Sợi rễ Tinh Thần Thụ bị phá hủy, tế đàn rơi xuống.

Con đường tiền tuyến, cứ tách ra như vậy!

Tộc nhân Tẫn Hư ở tiền tuyến đang muốn thông qua tế đàn trở về lập tức thay đổi sắc mặt.

Ba vị Nguyên Thần đang muốn chạy tới tế đàn, cũng đều kinh đến.

Xảy ra chuyện gì?

Làm sao tế đàn lại yên lặng rồi?

Chẳng lẽ...

Con đường không gian tách ra rồi?

Chẳng phải là nói... Tinh Thần Thụ bị trọng thương?

Không phải vừa mới bắt đầu tiếp xúc sao?

Bên ngoài có bình chướng bảo vệ, bên trong có Tinh Thần Thụ duy trì, lại còn là trạng thái nghiêm phòng tử thủ.

Sao lại thế...

Bình chướng của bí cảnh Tẫn Hư là để bài trí sao!

Không phải Tẫn Hư được danh xưng là bí cảnh có phòng ngự mạnh nhất sao?

Trong nháy mắt đã rách??

Rốt cuộc là phòng ngự của Tẫn Hư xảy ra vấn đề, hay là do hai Nguyên Thần kia quá mạnh rồi?

Bọn hắn cũng không nguyện ý tiếp nhận cái thứ hai, lại đều không hẹn mà cùng nghĩ đến cái thứ hai!

- Thông báo Cửu Tướng, lập tức đến về tuyến tọa trấn!!

- Chúng ta đi Chiến tộc Hằng Vũ!

- Tẫn Hư hẳn là đang ở gần đại lục Bá Dương, chúng ta tụ hợp cùng Hằng Vũ, lập tức đi trợ giúp.

Tu La, Vô Thiên, Quỷ Bí, lần lượt bừng tỉnh, lập tức thôi động Chiến tộc Hằng Vũ mở ra tế đàn.
Chương 3910 Điên Cuồng Đột Kích (1)

Cùng lúc đó, tế đàn Hằng Vũ chủ động thức tỉnh, xuyên suốt tiền tuyến, Hằng Vũ lão tổ lo lắng la lên truyền tới:

- Nhanh, mang tới trợ giúp đặc biệt! Tẫn Hư bị tập kích!

Hằng Vũ cùng Thiên Hà thật sự là bị kinh đến, tất cả ngạo mạn cùng cường thế, đều tại một khắc tận mắt thấy Tẫn Hư sụp đổ này đã biến thành sợ hãi.

Mặc kệ trước đó đạt được dạng tin tức rung động gì, thì cũng đều không có một kích thích cùng mãnh liệt như một màn vừa rồi.

Thậm chí bọn hắn đều không có thấy rõ ràng đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một mảnh lửa nóng va chạm bí cảnh Tẫn Hư, sau đó... Bí cảnh nổ...

Nổ?

Mẫu thân nó…. đó là bí cảnh mà, lại còn là bí cảnh Tẫn Hư! cứng cỏi!

Trực tiếp bị xỏ xuyên rồi??

Đó là cái thực lực kinh khủng gì?

Vượt ra khỏi những gì bọn hắn có thể tưởng tượng!

Bọn hắn vô ý thức liền muốn lao ra, đến chiến trường nghĩ cách cứu viện chủ nhân Tẫn Hư.

Nhưng... Bọn hắn cưỡng ép đè lại cái cảm giác xúc động kia, ngược lại mở ra tế đàn, xuyên suốt con đường tiền tuyến, để Nguyên Thần nơi đó tới phối hợp.

Chỉ dựa vào hai người bọn họ, thật không dám a!

- Chịu đựng! Ngàn vạn lần phải chịu đựng!

Chủ nhân Thiên Hà âm thầm cắn răng, Phong Thiên Chiến Khải oanh minh kịch liệt, nhìn chằm chằm phương xa, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

- Rốt cuộc, bọn hắn là ai?

Hằng Vũ lão tổ cau mày, mười hai cái cánh lớn ở phía sau toàn bộ kéo căng, vận sức chờ phát động.

Các tộc nhân trong bí cảnh cùng Chiến tộc đều đờ đẫn nhìn qua phương xa, tràng diện kinh khủng lấp lóe ở trong ánh mắt lắc lư của bọn hắn, trong lúc nhất thời vậy mà đều quên đi suy nghĩ.

Mấy phút đồng hồ sau...

Tế đàn tiếng oanh minh kịch liệt, nương theo ngập trời quang triều, Tu La, Vô Thiên, Quỷ Bí, ba vị cường hãn Nguyên Thần lần lượt giáng lâm đến Chiến tộc Hằng Vũ.

Ba nguồn năng lượng Nguyên Thần mênh mông như biển, rung động sơn hà cung điện bộ lạc, cũng mang cho các tộc nhân cảm giác áp bách giống như ngạt thở.

Đây là lần đầu tiên trong bộ lạc nào đó có ba vị Nguyên Thần giáng lâm từ bên ngoài đến.

- Xuất phát!!

Hằng Vũ cùng Thiên Hà đồng thời gào thét, trước tiên rời khỏi Tinh Thần Thụ của riêng phần mình, lao tới chiến trường bên ngoài mấy chục vạn dặm.

Đám người Tu La khẽ nhíu mày, đi theo nhìn về phía phương xa, thấy được cái nguồn năng lượng ánh sáng đang bạo động ở giữa Thiên Hải kia, cho dù là tưởng tượng đến, nhưng khi tận nhìn thấy thì vẫn hít vào ngụm khí lạnh, lấy địa vị cùng việc biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi của bọn hắn, đều cảm thấy da đầu mình đang run lên.

- Xuất phát!!

Tu La hô to, dẫn đầu xuất kích.

- Đi!

Vô Thiên cùng Quỷ Bí bừng tỉnh, mang theo sợ hãi cùng chiến ý, xuất kích với tốc độ cao nhất.

Năm vị Nguyên Thần liên hợp hành động để các tộc nhân trong bí cảnh và bộ lạc phấn chấn, chỉ cần có thể kịp thời đuổi tới, hẳn là có thể vây khốn hai Nguyên Thần điên cuồng kia, hẳn là... Có thể chăng!

- Nhanh nhanh nhanh, Nhanh đi.

Hằng Vũ hiện ra tốc độ cực hạn, giống như là viên mặt trời xông lên phía trước nhất, không ngừng thúc giục bốn vị Nguyên Thần ở phía sau.

Hắn hận không thể lập tức xuất hiện ở nơi đó.

Tu La và cả đám người đều liều mạng hiện ra cực hạn tốc độ, nhưng... Năm mươi vạn dặm a!

Há có thể nói đến liền đến!

Bọn hắn chỉ có thể chờ đợi chủ nhân Tẫn Hư có thể kiên trì nhiều thêm một hồi.

Kiên trì đến khi bọn hắn đến.

Nhưng, chủ nhân Tẫn Hư có thể kiên trì được không?

Rất hiển nhiên, hắn gánh không được!!

Đối mặt với thực lực gần bốn lần Nguyên Thần kinh khủng của Khương Phàm, ngay từ đầu chủ nhân Tẫn Hư đã lâm vào bị động, bị đánh chật vật tháo chạy.

Chủ nhân Tẫn Hư tức giận muốn điên, điên cuồng muốn thay đổi thế cục, tranh thủ đến một tơ một hào chủ động, nhưng Nguyên Thần cùng với loại Chu Tước này quá kinh khủng, không quan tâm múa bút phóng thích tinh năng, nhấc lên liệt diễm tràn ngập đất trời nuốt hết hắn, bạo kích hắn, luyện hóa hắn.

Chủ nhân Tẫn Hư càng muốn nghĩ cách thoát khỏi, càng là chật vật, bị thương càng là nghiêm trọng.

- Mở cho ta!!

Chủ nhân Tẫn Hư huyết tế chiến khu, thay phiên Phá Tinh Trọng Chùy lấy uy lực phá diệt tinh thần, vỡ vụn vạn vật, bộc phát ra năng lượng kinh khủng.

Khương Phàm vỗ cánh đánh giết, phóng thích Bác Thiên Thuật cực hạn, bốn lần uy lực nghiền ép hết thảy, cùng trọng chùy rắn rắn chắc chắc đụng vào nhau.

Oanh!!

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc rung động Thiên Hải, lật ngược tầng mây, vỡ vụn liệt diễm, run rẩy đại dương bao la, nhấc lên bạo động kinh khủng.

Nhưng...

Răng rắc!!

Chủ nhân Tẫn Hư nát móng vuốt!!

Phá Tinh Trọng Chùy không thể đánh vỡ móng vuốt Chu Tước, ngược lại tại lúc đánh trúng đã làm vỡ nát móng vuốt của chính hắn.

Lúc này Phá Tinh Trọng Chùy tuột tay, gào thét lên đánh tới phía hải triều, toàn thân chủ nhân Tẫn Hư mất khống chế, giống như là một con quay nhanh chóng xoay tròn, cũng đánh tới mặt biển.

Khương Phàm vỗ cánh đánh giết, kéo lấy liệt diễm cuồn cuộn, lướt qua chủ nhân Tẫn Hư đang mất khống chế, chộp tới Phá Tinh Trọng Chùy.

Phá Tinh Trọng Chùy quá nặng đi.

Bỗng nhiên nắm chặt, suýt chút nữa đã kéo Khương Phàm đến bên trong hải triều.

Thậm chí Phá Tinh Trọng Chùy còn chủ động phản kích, sôi trào lên bạo động khủng bố phá toái vạn vật, chấn động móng vuốt Khương Phàm.

Khương Phàm giống như là bắt lấy một viên tinh cầu, lại còn là tinh cầu lôi đình, nặng nề lại táo bạo.

Chỉ mấy hơi ngắn ngủi mà thôi, thế mà móng vuốt cứng cỏi của Chu Tước lại giống như là muốn bị chấn vỡ.

- Nhanh dung hợp nó!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom