Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 88
Trình Cung hung hăng, càn quấy, bá đạo, làm cho bọn người Chiêm Hùng Phi hận không thể lập tức xông lên giết hắn đi, nhưng mà không ai dám động. Trước kia chỉ là nghe qua đồng môn làm việc ở Vân Ca Thành rất hưng phấn nhắc tới Vân Ca Thành Tứ đại hại, lúc ấy cảm giác là tiểu hài tử ỷ vào thế lực trong nhà hồ đồ. Nhưng hiện tại, không ngờ mấy hoàn khố này đã ức hiếp đến đỉnh đầu La Phù Kiếm Phái.
Cho tới bây giờ còn chưa thấy qua có người kiêu ngạo như vậy, quả thực là cưỡi trên cổ đi ị, giờ phút này bọn hắn cũng giận không kiềm được. Chỉ đợi môn chủ ra lệnh một tiếng, mặc kệ hắn có bối cảnh gì, trước giết hắn nói sau. Có mấy cái nóng tính, ngực không ngừng phập phồng, có một cảm giác muốn thổ huyết. Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!! Sắc mặt Lạc Trường Không cũng khó coi, đúng như Trình Cung nói, thân là môn chủ La Phù Kiếm Phái, sự tình hắn cân nhắc cũng không chỉ đơn giản như vậy. Trình Cung nói một phen làm lòng của hắn bất ổn, trên thực tế gần vài thập niên nay, La Phù Kiếm Phái phát triển đã bị hạn chế, dù sao vị trí La Phù Kiếm Phái quá đặc biệt. Đúng như Trình Cung nói, hoàn toàn là cổ họng Lam Vân Đế Quốc, ở chiến loạn thì không sao cả, có một thế lực giang hồ cường đại như vậy, hiệp trợ quốc gia chống cự kẻ thù bên ngoài, quốc gia nào cũng đều ủng hộ.
Nhưng hiện tại niên đại bất đồng, địch nhân chung quanh đã không có ai có thể uy hiếp được đế đô Lam Vân Đế Quốc. Sự hiện hữu của bọn hắn trở nên như nghẹn ở cổ họng, thanh kiếm sắc bén chọc vào chỗ này, tuyệt đối là làm cho Hoàng đế Lam Vân Đế Quốc không thoải mái. Những năm này đế quốc đã không còn giúp đỡ La Phù Kiếm Phái, hơn nữa âm thầm tiến hành một ít hạn chế, La Phù Kiếm Phái cũng tận lực cẩn thận thu liễm. Bởi vì ở thời điểm Hoàng đế đăng cơ đã theo chân bọn họ liên hệ qua, bọn hắn cũng không có góp sức cho Hoàng đế, muốn giữ vững môn phái giang hồ độc lập như trước, tuy Hoàng đế không nói gì, nhưng mặc cho ai cũng tinh tường Hoàng đế bệ hạ rất không thoải mái, rất không vui.
Vừa rồi Lạc Trường Không nói đã trực tiếp thượng tấu Hoàng đế bất quá là uy hiếp Trình Cung, tình huống không có như trong tưởng tượng của hắn, bởi vì ở Lạc Trường Không xem ra. Đừng nói là một hoàn khố phá gia chi tử, cho dù Bạch Khải Nguyên, Trình Tiếu Thiên cũng không dám một mình đối phó La Phù Kiếm Phái. Nếu như La Phù Kiếm Phái liều chết tương bác, cái kia cũng sẽ làm cho nguyên khí Lam Vân Đế Quốc đại thương, trừ khi đây là ý tứ của Hoàng đế bệ hạ. Mà giờ khắc này Trình Cung càng cường thế, càng cường ngạnh hắn càng cảm giác mình suy đoán đúng.
Có Bạch Khải Nguyên cùng mười vạn đại quân, nếu như bọn hắn muốn diệt Lạc gia, tại sao có thể để cho phụ tử bọn hắn trốn về La Phù Kiếm Phái, rõ ràng là muốn mượn Lạc gia đến đối phó La Phù Kiếm Phái. Nếu như giờ phút này La Phù Kiếm Phái vì thể diện liều mạng cùng đại quân, Hoàng đế bệ hạ liền có cớ ra tay với La Phù Kiếm Phái, một lần hành động nhổ tận gốc La Phù Kiếm Phái.
Xem ra, sự tình trước kia thương lượng cùng mấy vị lão tổ tông cần phải nhanh chóng tiến hành, lực lượng La Phù Kiếm Phái cần phải nghĩ biện pháp di chuyển ra phía ngoài. Nếu không cây to đón gió, sớm muộn gì cũng sẽ chống lại cùng triều đình, trừ khi La Phù Kiếm Phái chịu trở thành tay sai cho triều đình.
Thấy Lạc Trường Không đứng ở đó không nhúc nhích, trong lòng Trình Cung tự nhủ, còn con mẹ nó ngưu bức cùng lão tử, nói trực tiếp thượng tấu Hoàng đế, thực coi lão tử cái gì cũng không biết sao. La Phù các ngươi chưa hẳn sống khá giả hơn Trình gia bao nhiêu, nếu như nói Hoàng đế cảm giác Trình gia là một phương bá chủ Vân Ca Thành, công cao chấn chủ mà nói, như vậy La Phù Kiếm Phái là cái đinh trong mắt Hoàng đế. Trình Cung tin tưởng, nếu quả thật đánh nhau mà nói, trước hết nhất định Hoàng đế sẽ để cho mình liều lưỡng bại câu thương, tốt nhất là La Phù Kiếm Phái diệt mình cùng Bạch thúc thúc, hắn lại tiêu diệt La Phù Kiếm Phái thành nhất cử lưỡng tiện.
Mà hiện tại tình huống La Phù Kiếm Phái rất đặc biệt, bọn hắn so với mình còn cố kỵ nhiều hơn, thậm chí hắn rất có thể cho hành động này của mình, là do Hoàng đế âm thầm bày mưu đặt kế. Đã như vầy, tự nhiên Trình Cung không sợ hắn, cho nên sau khi nói xong, Trình Cung cuồng ngạo nhìn Lạc Trường Không, một bộ không phục chúng ta đánh một trận, hơn nữa biểu hiện rất kích động.
Về phần Trình Trảm đó là lợi kiếm lãnh nhược, huyết tinh lạnh như băng, không có bất kỳ biểu lộ, còn Hung Thần Bạch Khải Nguyên chỉ cần đứng đó là sát khí trùng thiên, khí thế hung ác cái thế. Mà đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ trên xe đều kích động, hoàn toàn là một bộ không sợ sự tình náo đại.
Biểu hiện của bọn hắn, làm cho Lạc Trường Không càng cảm giác đây hết thảy là âm mưu nhằm vào La Phù Kiếm Phái, cũng đang chờ mình chui vào. Nhưng vào lúc này, có người lao xuống rất nhanh, khống chế thanh âm ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu. Cái kia là người lưu lại hỏi thăm Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên, duới tình huống như thế, Lạc Xuyên muốn không nói thật cũng không thể, hắn vì bảo hiểm còn nói ra người sau lưng hắn. Thời điểm Lạc Trường Không nghe thủ hạ báo cáo đoạn Lạc Xuyên tự nhận có một ít đồ có thể đả động hắn, rốt cục sắc mặt hắn thay đổi.
- Đồ hỗn trướng.
Lạc Trường Không mắng một câu, mãnh liệt ngẩng đầu, ánh mắt như lợi kiếm nhìn về phía Trình Cung:
- Bổn phái đã điều tra rõ ràng, Lạc Xuyên, Lạc Tiểu Xuyên không chỉ có phạm quốc pháp, còn xúc phạm môn quy. Hôm nay căn cứ môn quy La Phù Kiếm Phái ta, dùng trượng đánh chết, sau đó La Phù Kiếm Phái ta sẽ ném thi thể bọn chúng xuống núi, các ngươi nguyện ý mà nói cứ nhặt tùy tiện. Nếu như còn muốn động võ, thì La Phù Kiếm Phái ta chưa sợ qua bất luận kẻ nào.
- Ha ha…
Trình Cung thoả mãn hung hăng càn quấy, cười to nói:
- Sớm như vậy không phải tốt sao, con vịt đã đun sôi còn mạnh miệng, bất quá cái này bản đại thiếu chẳng muốn quản ngươi, về sau chớ chọc ta là được. Người đâu, chúng ta đi.
Trình Cung nói làm Lạc Trường Không tức giận đến sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên lửa giận lại không ngừng cưỡng ép ngăn chặn. Chính hắn vô cùng rõ ràng, mặc kệ chết sống chỉ cần giao Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên ra, hôm nay La Phù Kiếm Phái đã nhận thua. Nhưng mà hắn lại không có biện pháp, hai tên khốn kiếp này quả thực không biết chết sống, ngay cả hoàng tử tranh đấu bọn hắn cũng dám nhúng tay, cho rằng đầu nhập vào một hoàng tử là rất giỏi. Lại không biết xấu hổ khoe khoang cùng mình, dẫn tiến cho La Phù Kiếm Phái, chẳng lẽ bọn hắn không biết như vậy sẽ làm cho Hoàng đế hạ quyết tâm tiêu diệt La Phù Kiếm Phái sao.
Nếu có đầy đủ thực lực, trung lập mà nói còn có thể tự bảo vệ vốn liếng, chỉ khi nào tham dự đến trong tranh đấu, cái kia chính là cục diện không chết không ngớt. La Phù Kiếm Phái tồn tại qua ngàn năm, còn lâu dài hơn so với lịch sử của Lam Vân Đế Quốc, vấn đề này lịch đại môn chủ đều rất tinh tường.
Cũng chính vì Lạc Xuyên nói chỗ dựa của hắn là hoàng tửiểm, Lạc Trường Không mới không có ý định bảo vệ bọn hắn, hạ quyết tâm giết bọn hắn. Nếu không, Lạc Trường Không còn đang suy nghĩ làm sao mới có thể tìm bậc thang cùng biện pháp phù hợp.
Hắn cũng là bị tức nóng nảy, cuối cùng nói ra vài câu giữ thể diện, sau đó bị Trình Cung cười chê, hắn tức giận đến phổi cũng muốn nổ.
- Môn chủ, quả thực khinh người quá đáng, lúc nào La Phù Kiếm Phái ta sợ qua người khác, chém giết cùng thiết kỵ thảo nguyên, giết cùng Ma Môn chúng ta cũng chưa bao giờ sợ, sao có thể để cho một hoàn khố ngồi lên đầu như vậy.
- Liều mạng, môn chủ, chúng ta không sợ chết.
- Quá kiêu ngạo, không thể nhẫn nhịn.
Dù sao La Phù Kiếm Phái cũng là thế lực lớn trong Lam Vân Đế Quốc, quy củ cũng phi thường nghiêm khắc, vừa rồi Lạc Trường Không đã xuất hiện nói chuyện, những người khác không có ai dám lên tiếng. Nhưng giờ phút này cả đám đều nhịn không được. Bọn hắn cũng không phải là loại người chưa trải qua chém giết, mặc dù hiện tại không có chiến đấu, sinh tử rèn luyện trong Yêu Thú Sâm Lâm, chiến đấu cùng Ma Môn, đến các loại hiểm cảnh lịch lãm rèn luyện, người La Phù Kiếm Phái trong giang hồ cũng là nổi danh hiếu chiến, giờ phút này lại bị Trình Cung hung hăng càn quấy ngồi trên đầu, bọn hắn thật sự nhịn không được.
- Các ngươi biết cái gì, truyền mệnh lệnh của ta, từ ngày hôm nay phong núi. Không có mệnh lệnh của ta cùng Trưởng lão hội, bất luận kẻ nào một mình bước ra khỏi La Phù Sơn, lập tức trục xuất sư môn.
Bọn hắn tức giận, Lạc Trường Không so với bọn hắn càng khó chịu hơn.
Tuổi còn trẻ đã tới Thoát Tục kỳ, thân là nhất phái môn chủ, lại bị một hoàn khố đè đầu cởi cổ, khi dễ đến loại tình trạng này hắn còn phải nhẫn, hắn cũng tức muốn hộc máu a. Nói xong, Lạc Trường Không hóa thành một đạo quang mang lần nữa, mấy cái chớp động đã biến mất không thấy gì nữa....
Soái kỳ Trình Cung xuất hiện, Phi Hổ kéo xe trở lại trong đại quân, đại quân lập tức lên đường suốt đêm.
- Hô!
Sau khi ly khai La Phù Sơn hơn mười dặm, lúc này Bạch Khải Nguyên mới tiến vào trong xe thở ra một hơi. Hắn trải qua vô số lần sinh tử chém giết, nhưng chưa từng có khẩn trương như hôm nay, nhưng không phải là khẩn trương chiến đấu. Đừng nói đối diện là một La Phù Kiếm Phái, cho dù năm đó đối mặt kỵ binh Thảo Nguyên Vương Đình đuổi giết, hắn cũng không sợ chút nào. Chỉ là Trình Cung là trưởng Tôn đời thứ ba của Trình gia, lão gia tử giao hắn cho mình, kết quả chưa có đi vài trăm dặm đã xảy ra loại chuyện này.
Nếu như lúc ấy thật sự chém giết, một ít lão quái vật La Phù Kiếm Phái ra tay, cái kia là có thể lập tức bắt Trình Cung, mình căn bản không có biện pháp. Coi như hiện tại lực lượng của mình tăng lên, hắn cũng có thể cảm giác được, Lạc Trường Không hơn hắn rất nhiều, xem ra Lạc Trường Không đã đến Thoát Tục kỳ, chỉ là Lạc Trường Không đơn đả độc đấu, lúc ấy cũng không có người là đối thủ của hắn.
- Quá mạo hiểm, hơn nữa giải quyết tốt hậu quả chuyện này sẽ rất phiền toái.
Có lẽ chuyện này truyền ra, sẽ có người khó hiểu, cho rằng vận khí Trình Cung trùng hợp, không biết đầu óc Lạc Trường Không có bị cửa kẹp hay không mà sợ hắn, nhưng bây giờ Bạch Khải Nguyên đã có thể khẳng định, loại cục diện này khẳng định Trình Cung đã cân nhắc qua. Hơn nữa sau đó hắn một mực suy nghĩ, kết hợp những lời lúc ấy, cũng có thể đoán ra bảy tám phần, chỉ là làm cho hắn khó hiểu chính là cuối cùng tại sao Lạc Trường Không phải giết Lạc Xuyên, Lạc Tiểu Xuyên.
- A...
Trình Cung cười nói:
- Kỳ thật ta đánh vào mặt La Phù Kiếm Phái, chắc hẳn bệ hạ sẽ rất vui vẻ. Đương nhiên, chúng ta phải sửa lại tấu chương, nói La Phù Kiếm Phái hỗ trợ đánh chết Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên. Sự tình khác sợ cái gì, hiện tại phụ tử bọn hắn đã bị chết, cũng không tin còn có người vì hai người chết mà đối nghịch cùng chúng ta. Đúng rồi, Bạch thúc, một hồi đại quân dừng ở La Phù Thành thoáng một phát.
Bạch Khải Nguyên nghe xong lời này rốt cục nhịn không được lộ ra không vui:
- Chuyện này đã náo thành hiện tại, tin tưởng bệ hạ đã biết rõ tình huống nơi này, chúng ta nên nhanh chóng ly khai nơi này thì tốt hơn.
Cho tới bây giờ còn chưa thấy qua có người kiêu ngạo như vậy, quả thực là cưỡi trên cổ đi ị, giờ phút này bọn hắn cũng giận không kiềm được. Chỉ đợi môn chủ ra lệnh một tiếng, mặc kệ hắn có bối cảnh gì, trước giết hắn nói sau. Có mấy cái nóng tính, ngực không ngừng phập phồng, có một cảm giác muốn thổ huyết. Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!! Sắc mặt Lạc Trường Không cũng khó coi, đúng như Trình Cung nói, thân là môn chủ La Phù Kiếm Phái, sự tình hắn cân nhắc cũng không chỉ đơn giản như vậy. Trình Cung nói một phen làm lòng của hắn bất ổn, trên thực tế gần vài thập niên nay, La Phù Kiếm Phái phát triển đã bị hạn chế, dù sao vị trí La Phù Kiếm Phái quá đặc biệt. Đúng như Trình Cung nói, hoàn toàn là cổ họng Lam Vân Đế Quốc, ở chiến loạn thì không sao cả, có một thế lực giang hồ cường đại như vậy, hiệp trợ quốc gia chống cự kẻ thù bên ngoài, quốc gia nào cũng đều ủng hộ.
Nhưng hiện tại niên đại bất đồng, địch nhân chung quanh đã không có ai có thể uy hiếp được đế đô Lam Vân Đế Quốc. Sự hiện hữu của bọn hắn trở nên như nghẹn ở cổ họng, thanh kiếm sắc bén chọc vào chỗ này, tuyệt đối là làm cho Hoàng đế Lam Vân Đế Quốc không thoải mái. Những năm này đế quốc đã không còn giúp đỡ La Phù Kiếm Phái, hơn nữa âm thầm tiến hành một ít hạn chế, La Phù Kiếm Phái cũng tận lực cẩn thận thu liễm. Bởi vì ở thời điểm Hoàng đế đăng cơ đã theo chân bọn họ liên hệ qua, bọn hắn cũng không có góp sức cho Hoàng đế, muốn giữ vững môn phái giang hồ độc lập như trước, tuy Hoàng đế không nói gì, nhưng mặc cho ai cũng tinh tường Hoàng đế bệ hạ rất không thoải mái, rất không vui.
Vừa rồi Lạc Trường Không nói đã trực tiếp thượng tấu Hoàng đế bất quá là uy hiếp Trình Cung, tình huống không có như trong tưởng tượng của hắn, bởi vì ở Lạc Trường Không xem ra. Đừng nói là một hoàn khố phá gia chi tử, cho dù Bạch Khải Nguyên, Trình Tiếu Thiên cũng không dám một mình đối phó La Phù Kiếm Phái. Nếu như La Phù Kiếm Phái liều chết tương bác, cái kia cũng sẽ làm cho nguyên khí Lam Vân Đế Quốc đại thương, trừ khi đây là ý tứ của Hoàng đế bệ hạ. Mà giờ khắc này Trình Cung càng cường thế, càng cường ngạnh hắn càng cảm giác mình suy đoán đúng.
Có Bạch Khải Nguyên cùng mười vạn đại quân, nếu như bọn hắn muốn diệt Lạc gia, tại sao có thể để cho phụ tử bọn hắn trốn về La Phù Kiếm Phái, rõ ràng là muốn mượn Lạc gia đến đối phó La Phù Kiếm Phái. Nếu như giờ phút này La Phù Kiếm Phái vì thể diện liều mạng cùng đại quân, Hoàng đế bệ hạ liền có cớ ra tay với La Phù Kiếm Phái, một lần hành động nhổ tận gốc La Phù Kiếm Phái.
Xem ra, sự tình trước kia thương lượng cùng mấy vị lão tổ tông cần phải nhanh chóng tiến hành, lực lượng La Phù Kiếm Phái cần phải nghĩ biện pháp di chuyển ra phía ngoài. Nếu không cây to đón gió, sớm muộn gì cũng sẽ chống lại cùng triều đình, trừ khi La Phù Kiếm Phái chịu trở thành tay sai cho triều đình.
Thấy Lạc Trường Không đứng ở đó không nhúc nhích, trong lòng Trình Cung tự nhủ, còn con mẹ nó ngưu bức cùng lão tử, nói trực tiếp thượng tấu Hoàng đế, thực coi lão tử cái gì cũng không biết sao. La Phù các ngươi chưa hẳn sống khá giả hơn Trình gia bao nhiêu, nếu như nói Hoàng đế cảm giác Trình gia là một phương bá chủ Vân Ca Thành, công cao chấn chủ mà nói, như vậy La Phù Kiếm Phái là cái đinh trong mắt Hoàng đế. Trình Cung tin tưởng, nếu quả thật đánh nhau mà nói, trước hết nhất định Hoàng đế sẽ để cho mình liều lưỡng bại câu thương, tốt nhất là La Phù Kiếm Phái diệt mình cùng Bạch thúc thúc, hắn lại tiêu diệt La Phù Kiếm Phái thành nhất cử lưỡng tiện.
Mà hiện tại tình huống La Phù Kiếm Phái rất đặc biệt, bọn hắn so với mình còn cố kỵ nhiều hơn, thậm chí hắn rất có thể cho hành động này của mình, là do Hoàng đế âm thầm bày mưu đặt kế. Đã như vầy, tự nhiên Trình Cung không sợ hắn, cho nên sau khi nói xong, Trình Cung cuồng ngạo nhìn Lạc Trường Không, một bộ không phục chúng ta đánh một trận, hơn nữa biểu hiện rất kích động.
Về phần Trình Trảm đó là lợi kiếm lãnh nhược, huyết tinh lạnh như băng, không có bất kỳ biểu lộ, còn Hung Thần Bạch Khải Nguyên chỉ cần đứng đó là sát khí trùng thiên, khí thế hung ác cái thế. Mà đám người Bàn Tử, Sắc Quỷ trên xe đều kích động, hoàn toàn là một bộ không sợ sự tình náo đại.
Biểu hiện của bọn hắn, làm cho Lạc Trường Không càng cảm giác đây hết thảy là âm mưu nhằm vào La Phù Kiếm Phái, cũng đang chờ mình chui vào. Nhưng vào lúc này, có người lao xuống rất nhanh, khống chế thanh âm ghé vào lỗ tai hắn nói vài câu. Cái kia là người lưu lại hỏi thăm Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên, duới tình huống như thế, Lạc Xuyên muốn không nói thật cũng không thể, hắn vì bảo hiểm còn nói ra người sau lưng hắn. Thời điểm Lạc Trường Không nghe thủ hạ báo cáo đoạn Lạc Xuyên tự nhận có một ít đồ có thể đả động hắn, rốt cục sắc mặt hắn thay đổi.
- Đồ hỗn trướng.
Lạc Trường Không mắng một câu, mãnh liệt ngẩng đầu, ánh mắt như lợi kiếm nhìn về phía Trình Cung:
- Bổn phái đã điều tra rõ ràng, Lạc Xuyên, Lạc Tiểu Xuyên không chỉ có phạm quốc pháp, còn xúc phạm môn quy. Hôm nay căn cứ môn quy La Phù Kiếm Phái ta, dùng trượng đánh chết, sau đó La Phù Kiếm Phái ta sẽ ném thi thể bọn chúng xuống núi, các ngươi nguyện ý mà nói cứ nhặt tùy tiện. Nếu như còn muốn động võ, thì La Phù Kiếm Phái ta chưa sợ qua bất luận kẻ nào.
- Ha ha…
Trình Cung thoả mãn hung hăng càn quấy, cười to nói:
- Sớm như vậy không phải tốt sao, con vịt đã đun sôi còn mạnh miệng, bất quá cái này bản đại thiếu chẳng muốn quản ngươi, về sau chớ chọc ta là được. Người đâu, chúng ta đi.
Trình Cung nói làm Lạc Trường Không tức giận đến sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên lửa giận lại không ngừng cưỡng ép ngăn chặn. Chính hắn vô cùng rõ ràng, mặc kệ chết sống chỉ cần giao Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên ra, hôm nay La Phù Kiếm Phái đã nhận thua. Nhưng mà hắn lại không có biện pháp, hai tên khốn kiếp này quả thực không biết chết sống, ngay cả hoàng tử tranh đấu bọn hắn cũng dám nhúng tay, cho rằng đầu nhập vào một hoàng tử là rất giỏi. Lại không biết xấu hổ khoe khoang cùng mình, dẫn tiến cho La Phù Kiếm Phái, chẳng lẽ bọn hắn không biết như vậy sẽ làm cho Hoàng đế hạ quyết tâm tiêu diệt La Phù Kiếm Phái sao.
Nếu có đầy đủ thực lực, trung lập mà nói còn có thể tự bảo vệ vốn liếng, chỉ khi nào tham dự đến trong tranh đấu, cái kia chính là cục diện không chết không ngớt. La Phù Kiếm Phái tồn tại qua ngàn năm, còn lâu dài hơn so với lịch sử của Lam Vân Đế Quốc, vấn đề này lịch đại môn chủ đều rất tinh tường.
Cũng chính vì Lạc Xuyên nói chỗ dựa của hắn là hoàng tửiểm, Lạc Trường Không mới không có ý định bảo vệ bọn hắn, hạ quyết tâm giết bọn hắn. Nếu không, Lạc Trường Không còn đang suy nghĩ làm sao mới có thể tìm bậc thang cùng biện pháp phù hợp.
Hắn cũng là bị tức nóng nảy, cuối cùng nói ra vài câu giữ thể diện, sau đó bị Trình Cung cười chê, hắn tức giận đến phổi cũng muốn nổ.
- Môn chủ, quả thực khinh người quá đáng, lúc nào La Phù Kiếm Phái ta sợ qua người khác, chém giết cùng thiết kỵ thảo nguyên, giết cùng Ma Môn chúng ta cũng chưa bao giờ sợ, sao có thể để cho một hoàn khố ngồi lên đầu như vậy.
- Liều mạng, môn chủ, chúng ta không sợ chết.
- Quá kiêu ngạo, không thể nhẫn nhịn.
Dù sao La Phù Kiếm Phái cũng là thế lực lớn trong Lam Vân Đế Quốc, quy củ cũng phi thường nghiêm khắc, vừa rồi Lạc Trường Không đã xuất hiện nói chuyện, những người khác không có ai dám lên tiếng. Nhưng giờ phút này cả đám đều nhịn không được. Bọn hắn cũng không phải là loại người chưa trải qua chém giết, mặc dù hiện tại không có chiến đấu, sinh tử rèn luyện trong Yêu Thú Sâm Lâm, chiến đấu cùng Ma Môn, đến các loại hiểm cảnh lịch lãm rèn luyện, người La Phù Kiếm Phái trong giang hồ cũng là nổi danh hiếu chiến, giờ phút này lại bị Trình Cung hung hăng càn quấy ngồi trên đầu, bọn hắn thật sự nhịn không được.
- Các ngươi biết cái gì, truyền mệnh lệnh của ta, từ ngày hôm nay phong núi. Không có mệnh lệnh của ta cùng Trưởng lão hội, bất luận kẻ nào một mình bước ra khỏi La Phù Sơn, lập tức trục xuất sư môn.
Bọn hắn tức giận, Lạc Trường Không so với bọn hắn càng khó chịu hơn.
Tuổi còn trẻ đã tới Thoát Tục kỳ, thân là nhất phái môn chủ, lại bị một hoàn khố đè đầu cởi cổ, khi dễ đến loại tình trạng này hắn còn phải nhẫn, hắn cũng tức muốn hộc máu a. Nói xong, Lạc Trường Không hóa thành một đạo quang mang lần nữa, mấy cái chớp động đã biến mất không thấy gì nữa....
Soái kỳ Trình Cung xuất hiện, Phi Hổ kéo xe trở lại trong đại quân, đại quân lập tức lên đường suốt đêm.
- Hô!
Sau khi ly khai La Phù Sơn hơn mười dặm, lúc này Bạch Khải Nguyên mới tiến vào trong xe thở ra một hơi. Hắn trải qua vô số lần sinh tử chém giết, nhưng chưa từng có khẩn trương như hôm nay, nhưng không phải là khẩn trương chiến đấu. Đừng nói đối diện là một La Phù Kiếm Phái, cho dù năm đó đối mặt kỵ binh Thảo Nguyên Vương Đình đuổi giết, hắn cũng không sợ chút nào. Chỉ là Trình Cung là trưởng Tôn đời thứ ba của Trình gia, lão gia tử giao hắn cho mình, kết quả chưa có đi vài trăm dặm đã xảy ra loại chuyện này.
Nếu như lúc ấy thật sự chém giết, một ít lão quái vật La Phù Kiếm Phái ra tay, cái kia là có thể lập tức bắt Trình Cung, mình căn bản không có biện pháp. Coi như hiện tại lực lượng của mình tăng lên, hắn cũng có thể cảm giác được, Lạc Trường Không hơn hắn rất nhiều, xem ra Lạc Trường Không đã đến Thoát Tục kỳ, chỉ là Lạc Trường Không đơn đả độc đấu, lúc ấy cũng không có người là đối thủ của hắn.
- Quá mạo hiểm, hơn nữa giải quyết tốt hậu quả chuyện này sẽ rất phiền toái.
Có lẽ chuyện này truyền ra, sẽ có người khó hiểu, cho rằng vận khí Trình Cung trùng hợp, không biết đầu óc Lạc Trường Không có bị cửa kẹp hay không mà sợ hắn, nhưng bây giờ Bạch Khải Nguyên đã có thể khẳng định, loại cục diện này khẳng định Trình Cung đã cân nhắc qua. Hơn nữa sau đó hắn một mực suy nghĩ, kết hợp những lời lúc ấy, cũng có thể đoán ra bảy tám phần, chỉ là làm cho hắn khó hiểu chính là cuối cùng tại sao Lạc Trường Không phải giết Lạc Xuyên, Lạc Tiểu Xuyên.
- A...
Trình Cung cười nói:
- Kỳ thật ta đánh vào mặt La Phù Kiếm Phái, chắc hẳn bệ hạ sẽ rất vui vẻ. Đương nhiên, chúng ta phải sửa lại tấu chương, nói La Phù Kiếm Phái hỗ trợ đánh chết Lạc Xuyên cùng Lạc Tiểu Xuyên. Sự tình khác sợ cái gì, hiện tại phụ tử bọn hắn đã bị chết, cũng không tin còn có người vì hai người chết mà đối nghịch cùng chúng ta. Đúng rồi, Bạch thúc, một hồi đại quân dừng ở La Phù Thành thoáng một phát.
Bạch Khải Nguyên nghe xong lời này rốt cục nhịn không được lộ ra không vui:
- Chuyện này đã náo thành hiện tại, tin tưởng bệ hạ đã biết rõ tình huống nơi này, chúng ta nên nhanh chóng ly khai nơi này thì tốt hơn.
Bình luận facebook