Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 150
“Vậy làm cách nào…” Naruto hơi mở rộng cánh tay ra, vẻ mặt trở nên hơi âm trầm và khẩn trương.
Ngay sau đó Uzumaki Kushina đã trả lời hắn, vẻ mặt nàng cũng mang theo khó hiểu và nghi ngờ: “Kẻ đeo mặt nạ đó, mẹ không biết hắn thế nào lại biết được thởi điểm phong ấn bị suy yếu nhất. Đó là thời điểm hắn rút cửu vĩ ra khỏi cơ thể mẹ.” Vẻ mặt nàng cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Không giống như các jinchuriki nam thì các jinchuriki nữ đều có một điểm cực kỳ bất lợi. Thời gian mang thai một jinchuriki là mười tháng. Sức mạnh dùng để khống chế cửu vĩ được chuyển sang nuôi dưỡng đứa bé trong bụng. Chính vì vậy mà phong ấn cũng vì thế mà suy yếu theo.”
Naruto càng nghe càng cảm giác có mùi âm mưu ở đây. Dường như đã có một âm mưu nào đó. Có lẽ do sống ở làng Lá lâu mà Naruto có tính cảnh giác quá cao. Hắn nhìn thẳng thấy bộ dạng nghiêm túc của Kushina khi nói chuyện: “Mẹ đã được ngài đệ tam đưa đến một nơi ngoài làng Lá. Ông ấy còn cử một đội ANBU bảo vệ và dùng phong ấn để bao quanh nơi đó. Ngay cả vợ Hokage đệ tam cũng tham gia cuộc đỡ đẻ ở đó. Nhưng bằng một cách nào đó hắn đã không kinh động thủ vệ và giết chết tất cả các ANBU. Ngay cả vợ Hokage đệ tam cũng chết trong tay hắn và hắn dùng con để uy hiếp cha của con sau đó bắt đi mẹ. Hắn thả ra cửu vĩ và dụng con mắt của mình khống chế cửu vĩ và tấn công làng.”
“Sự việc toàn bộ là như vậy sao?” Uzumaki Naruto nghe Kushina kể. Hai bàn tay hắn siết chặt lại với nhau. Vì quá kích động nên đôi mắt Sharingan không tự chủ được hiện lên.
Kushina cũng hơi thoáng qua kinh ngạc thầm nghĩ: “Là Sharingan sao?”. Nàng có chút hơi sợ vì Naruto sở hữu Sharingan. Bản thân nàng từng có một người bạn tộc Uchiha. Chính vì vậy nàng biết rõ đặc tính Sharingan. Nó có sức mạnh làm người mê luyến tuy nhiên mặt trái của nó khiến cho con người dễ dàng kích động và đi vào con đường lạc lối. Kushina rất sợ Naruto sẽ giống như người tộc Uchiha như vậy.
“Mẹ thực sự xin lỗi!” Hai mắt Kushina đã đẫm lệ. Nàng đưa bàn tay lên gạt đi khoé mắt của mình: “Chúng ta đã biến con thành jinchuriki và để con hứng chịu bao nhiêu khổ sở mà mẹ lại không ở đó để nuôi dạy, yêu thương con. Con cũng không cần phải tha thứ cho chúng ta vì đó là lỗi lầm mà chúng ta đáng phải nhận. Chỉ cần con sống được hạnh phúc, con hận chúng ta cũng không sao cả?”
Trái tim Naruto hơi nhói một chút. Hắn không dám nhìn thẳng về phía mắt Uzumaki Kushina. Đến cuối cùng hắn vẫn phải hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh. Bàn tay đưa lên gãi gãi sống mũi và cố gắng để nở nụ cười khá xấu hổ và vẫn tránh né ánh mắt Kushina: “Thực ra thì ban đầu tốt rất ghét và hận bà và lão Đệ Tứ đó! Nhưng giờ gặp mặt, tôi nhận ra bà không quá đáng ghét như tôi nghĩ. À… ừm… Cảm ơn bà vì những tình cảm bà dành tặng cho tôi.” Sau đó hắn lại cười gượng nhìn về phía Kushina: “Tôi… tôi nhất định sẽ sống hạnh phúc. Bà yên tâm đi!”
“Naruto!” Đôi mắt Kushina dưng dưng nước mắt: “Cảm ơn con vì đã trở thành con trai của ta. Chỉ điều này cũng đã đủ. Mẹ cũng cảm thấy hạnh phúc rồi!” Bàn tay nữ nhân đưa lên lau lau nước mắt, Naruto không dám đối mặt với đôi mắt tràn đầy mẫu tính ấy. Kushina mở miệng hỏi: “Ta sắp phải rời đi rồi! Thời gian thực sự là ngắn. Nếu như có thể ở bên cạnh con thêm lúc nữa thì tốt biết bao. Naruto…” Giọng nói Kushina trở nên ấp úng: “Trước khi đi, con có thể gọi ta một tiếng mẹ được không?”
“…” Naruto trầm mặc, đôi môi hắn theo đó hơi run rẩy. Tuy nhiên cuối cùng lại không nói lên lời.
“Không được sao?” Bàn tay Kushina đưa lên lau khoé mắt của mình, nàng nở nụ cười mà nàng cho rạng rỡ nhất khi từ biệt con trai mình. Không hiểu sao trong nụ cười ấy lại mang theo buồn bã và thê lương: “Không sao! Chỉ cần con có thể sống hạnh phúc là mẹ vui rồi. Naruto này… con cũng là một người chồng rồi nên mẹ cũng không biết phải nói gì với con cả. Một người chồng thì nên có trách nhiệm một người chồng. Đừng quá kén ăn nhé những ông chồng khó tính không được các bà vợ thích đâu. Đặc biệt cần phải tắm rửa sạch sẽ mỗi ngày và không đi làm quá khuya mới về nhà. Con sẽ phải có bạn nhưng đừng đi nhậu quá khuya mới trở về nhà nhé! Hãy quan tâm đến cô ấy một chút. Phụ nữ thường khó tính lắm. Họ thường nổi nóng thất thường nhưng đừng vì thế mà nản nòng. Mẹ cũng là phụ nữ nên hiểu họ muốn gì. Còn rất nhiều điều mẹ muốn dạy cho con….” Thân ảnh Kushina bắt đầu trở nên mờ ảo, đôi mắt hơi nhắm lại và nước mắt chảy ra.
“Mẹ!” Đột nhiên Naruto cảm giác được mình như bị ma xui quỷ khiến ngẩng đầu nhìn về thiếu nữ tóc đỏ hô lên. Tiếng nói này đã nghẹn ở họng hắn nãy giờ rồi đến cuối cùng hắn cũng nói được ra. Không biết có phải bụi bay vào mắt Naruto không mà đôi mắt hắn trở nên ướt át.
“Cảm ơn con, Naruto…” Kushina nở nụ cười trong khi đôi mắt nàng vẫn đẫm lệ: “Vì con đã gọi ta là mẹ! Giờ ta có thể đi gặp cha con rồi!”
Naruto vẫn lẳng lặng ở trong không gian đó được một thời gian. Hắn không biết lúc nào thì một âm thanh vang lên đánh thức hắn: “Ngươi… còn ở trong đó bao lâu vậy hả? Còn không ra đi!”
Cả người Naruto ngẩn ra. Trên mặt hắn xuất hiện nụ cười gượng gạo, ngón tay hắn đưa lên gãi gãi sống mũi mình. Theo sau tinh thần hắn thối lui ra khỏi không gian đó và đôi mắt cũng từ từ mở ra. Trước mặt hắn, khung cảnh cũng theo đó biến về phía thực tại.
“Ngươi khóc!?” Naruto nhìn về phía trước. Cậu nhóc Dan cũng đem thu tay lại. Đôi mắt ươn ướt của cậu nhóc làm Naruto trở nên tò mò.
“Không là mưa đấy!” Cậu nhóc Dan lắc đầu phản đối.
“Ngươi rõ ràng là khóc!” Uzumaki Naruto phản bác lại: “Đừng quên hai chúng ta là một. Ngươi có khóc hay không ta còn không biết sao? Mà phải ngươi hiện giờ chỉ là một đứa bé mà thôi. Khóc là một điều hết sức bình thường mà!” Hai vai hắn theo đó nhún nhún.
Vẻ mặt cậu nhóc Dan liên tục co giật lại, bàn tay hắn nắm thật chặt tức giận quát lên: “Ngươi cũng không phải như vậy sao? Đừng có nói những lời ngu ngốc thế. Giờ cũng muộn rồi. Chúng ta cần trở về thôi!”
Oanh! Một vụ nổ lớn vang lên, khói trắng tản ra khắp nơi. Rasa cùng với Mizukage đệ nhị lại lần nữa hội họp với nhau. Mizukage đệ nhị đảo qua chiến trường. Thanh niên xinh đẹp Băng Độn thì đang giao chiến với thiếu nữ tóc lam sử dụng Chỉ Độn. Zabuza thì đang giao đấu với mấy tên Rinnegan. Những uế thổ chuyển sinh ninja làng Cát thì triền đấu với Pain. Vì họ là uế thổ chuyển sinh nên hoàn toàn không sợ chết biểu hiện cực kỳ điên cuồng.
“Rasa… ngươi nhận ra sao?” Hozuki Gengestu đảo qua một đám thông linh thú đang điên cuồng phá hư khắp nơi. Vẻ mặt hắn thực sự trở nên âm trầm lên. Mặc dù như thế nhưng khả năng quát sát tinh tế Hozuki Gengetsu cực kỳ tinh nhạy. Hắn mở miệng nói: “Tên cầm đầu có thể sử dụng sức đẩy và sức hút. Dường như có thời gian giãn cách sau đó mới có thể sử dụng tiếp. Tên gầy dường như có thể vô hiệu hoá được những ninja sử dụng uế thổ chuyển sinh.”
Mizukage đệ nhị nói đến đây thì Nhân Đạo đã đưa tay nắm lấy đầu một ninja uế thổ chuyển sinh giống như kéo ra cái gì đó. Ngay sau đó uế thổ chuyển sinh lập tức hoá thành một đám vụn giấy. Uế thổ chuyển sinh đơn giản bị giải trừ.
Rasa cũng trực tiếp tiếp lời: “Tên to trọc có thể sử dụng vũ khí và thể thuật cực mạnh. Cô gái đó có thể sử dụng thuật triều hồi. Tên béo có thể hấp thu nhẫn thuật. Ngay cả bụi vàng của ta cũng không ngoại lệ. Tên còn lại thì không có năng lực gì đặc biệt cả.”
Bùm! Rasa vừa nói thì Atula đạo đã bắn ra một đám đạn pháo bắt đầu truy đuổi hai người Rasa và Gengetsu.
“Hãy cẩn thận! Đặc biệt là mấy thanh sắt màu đen đó…” Mizukage đệ nhị cảm giác mình đau răng. Hắn chưa từng bao giờ chiến đấu nghẹn khuất như vậy. Bất cứ nhẫn thuật gì sử dụng ra thì đều bị tên béo đó hấp thu sạch. Ngay cả hắn triệu hồi ra Huyễn Thận cũng bị tên béo đó hấp thu rớt. Quả thực là khắc tinh của hắn.
Vút, vút… Giấy từ cơ thể Konan trực tiếp tách ra sau đó trực tiếp biến hoá thành phi tiêu bắn về phía Haku. Ngay sau đó nó va chạm vào tấm kính khi Haku đưa lên. Nó phát ra những tiếng vang lớn và những phi tiêu giấy không có cách nào phá nát được tấm gương cả.
Vút, vút… Yuuki Haku cũng lập tức ăn miếng trả miếng. Bàn tay hắn kết ấn sau đó đưa lên vỗ mạnh vào tấm gương bằng băng của mình. Lập tức tấm băng bắn mạnh ra những miếng băng sắc bén đánh về phía Konan.
Những miếng băng sắc nhón theo đó bắn tới. Đôi mắt Konan nheo lại để mặc những miếng băng bắn về phía cơ thể mình. Ngay sau đó cơ thể Konan hoá thành một đám giấy trắng bắn thẳng về phía Yuuki Haku đem Haku vây kín vào. Những miếng giấy cũng biến thành cực kỳ sắc nhọn.
Bàn tay Yuuki Haku đưa lên mở rộng, một đám băng tạo ra một vòng tròn bào hộ giống như Hồi Thiên của gia tộc Hyuuga. Nó xoay tròn tạo ra một lực đẩy mạnh mẽ.
Đinh, đinh… âm thanh những mảnh giấy va chạm vào những tâm băng lại giống như kim loại đâm vào miếng sắt. Âm thanh cực kỳ chói tai.
Ngay sau đó Uzumaki Kushina đã trả lời hắn, vẻ mặt nàng cũng mang theo khó hiểu và nghi ngờ: “Kẻ đeo mặt nạ đó, mẹ không biết hắn thế nào lại biết được thởi điểm phong ấn bị suy yếu nhất. Đó là thời điểm hắn rút cửu vĩ ra khỏi cơ thể mẹ.” Vẻ mặt nàng cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Không giống như các jinchuriki nam thì các jinchuriki nữ đều có một điểm cực kỳ bất lợi. Thời gian mang thai một jinchuriki là mười tháng. Sức mạnh dùng để khống chế cửu vĩ được chuyển sang nuôi dưỡng đứa bé trong bụng. Chính vì vậy mà phong ấn cũng vì thế mà suy yếu theo.”
Naruto càng nghe càng cảm giác có mùi âm mưu ở đây. Dường như đã có một âm mưu nào đó. Có lẽ do sống ở làng Lá lâu mà Naruto có tính cảnh giác quá cao. Hắn nhìn thẳng thấy bộ dạng nghiêm túc của Kushina khi nói chuyện: “Mẹ đã được ngài đệ tam đưa đến một nơi ngoài làng Lá. Ông ấy còn cử một đội ANBU bảo vệ và dùng phong ấn để bao quanh nơi đó. Ngay cả vợ Hokage đệ tam cũng tham gia cuộc đỡ đẻ ở đó. Nhưng bằng một cách nào đó hắn đã không kinh động thủ vệ và giết chết tất cả các ANBU. Ngay cả vợ Hokage đệ tam cũng chết trong tay hắn và hắn dùng con để uy hiếp cha của con sau đó bắt đi mẹ. Hắn thả ra cửu vĩ và dụng con mắt của mình khống chế cửu vĩ và tấn công làng.”
“Sự việc toàn bộ là như vậy sao?” Uzumaki Naruto nghe Kushina kể. Hai bàn tay hắn siết chặt lại với nhau. Vì quá kích động nên đôi mắt Sharingan không tự chủ được hiện lên.
Kushina cũng hơi thoáng qua kinh ngạc thầm nghĩ: “Là Sharingan sao?”. Nàng có chút hơi sợ vì Naruto sở hữu Sharingan. Bản thân nàng từng có một người bạn tộc Uchiha. Chính vì vậy nàng biết rõ đặc tính Sharingan. Nó có sức mạnh làm người mê luyến tuy nhiên mặt trái của nó khiến cho con người dễ dàng kích động và đi vào con đường lạc lối. Kushina rất sợ Naruto sẽ giống như người tộc Uchiha như vậy.
“Mẹ thực sự xin lỗi!” Hai mắt Kushina đã đẫm lệ. Nàng đưa bàn tay lên gạt đi khoé mắt của mình: “Chúng ta đã biến con thành jinchuriki và để con hứng chịu bao nhiêu khổ sở mà mẹ lại không ở đó để nuôi dạy, yêu thương con. Con cũng không cần phải tha thứ cho chúng ta vì đó là lỗi lầm mà chúng ta đáng phải nhận. Chỉ cần con sống được hạnh phúc, con hận chúng ta cũng không sao cả?”
Trái tim Naruto hơi nhói một chút. Hắn không dám nhìn thẳng về phía mắt Uzumaki Kushina. Đến cuối cùng hắn vẫn phải hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh. Bàn tay đưa lên gãi gãi sống mũi và cố gắng để nở nụ cười khá xấu hổ và vẫn tránh né ánh mắt Kushina: “Thực ra thì ban đầu tốt rất ghét và hận bà và lão Đệ Tứ đó! Nhưng giờ gặp mặt, tôi nhận ra bà không quá đáng ghét như tôi nghĩ. À… ừm… Cảm ơn bà vì những tình cảm bà dành tặng cho tôi.” Sau đó hắn lại cười gượng nhìn về phía Kushina: “Tôi… tôi nhất định sẽ sống hạnh phúc. Bà yên tâm đi!”
“Naruto!” Đôi mắt Kushina dưng dưng nước mắt: “Cảm ơn con vì đã trở thành con trai của ta. Chỉ điều này cũng đã đủ. Mẹ cũng cảm thấy hạnh phúc rồi!” Bàn tay nữ nhân đưa lên lau lau nước mắt, Naruto không dám đối mặt với đôi mắt tràn đầy mẫu tính ấy. Kushina mở miệng hỏi: “Ta sắp phải rời đi rồi! Thời gian thực sự là ngắn. Nếu như có thể ở bên cạnh con thêm lúc nữa thì tốt biết bao. Naruto…” Giọng nói Kushina trở nên ấp úng: “Trước khi đi, con có thể gọi ta một tiếng mẹ được không?”
“…” Naruto trầm mặc, đôi môi hắn theo đó hơi run rẩy. Tuy nhiên cuối cùng lại không nói lên lời.
“Không được sao?” Bàn tay Kushina đưa lên lau khoé mắt của mình, nàng nở nụ cười mà nàng cho rạng rỡ nhất khi từ biệt con trai mình. Không hiểu sao trong nụ cười ấy lại mang theo buồn bã và thê lương: “Không sao! Chỉ cần con có thể sống hạnh phúc là mẹ vui rồi. Naruto này… con cũng là một người chồng rồi nên mẹ cũng không biết phải nói gì với con cả. Một người chồng thì nên có trách nhiệm một người chồng. Đừng quá kén ăn nhé những ông chồng khó tính không được các bà vợ thích đâu. Đặc biệt cần phải tắm rửa sạch sẽ mỗi ngày và không đi làm quá khuya mới về nhà. Con sẽ phải có bạn nhưng đừng đi nhậu quá khuya mới trở về nhà nhé! Hãy quan tâm đến cô ấy một chút. Phụ nữ thường khó tính lắm. Họ thường nổi nóng thất thường nhưng đừng vì thế mà nản nòng. Mẹ cũng là phụ nữ nên hiểu họ muốn gì. Còn rất nhiều điều mẹ muốn dạy cho con….” Thân ảnh Kushina bắt đầu trở nên mờ ảo, đôi mắt hơi nhắm lại và nước mắt chảy ra.
“Mẹ!” Đột nhiên Naruto cảm giác được mình như bị ma xui quỷ khiến ngẩng đầu nhìn về thiếu nữ tóc đỏ hô lên. Tiếng nói này đã nghẹn ở họng hắn nãy giờ rồi đến cuối cùng hắn cũng nói được ra. Không biết có phải bụi bay vào mắt Naruto không mà đôi mắt hắn trở nên ướt át.
“Cảm ơn con, Naruto…” Kushina nở nụ cười trong khi đôi mắt nàng vẫn đẫm lệ: “Vì con đã gọi ta là mẹ! Giờ ta có thể đi gặp cha con rồi!”
Naruto vẫn lẳng lặng ở trong không gian đó được một thời gian. Hắn không biết lúc nào thì một âm thanh vang lên đánh thức hắn: “Ngươi… còn ở trong đó bao lâu vậy hả? Còn không ra đi!”
Cả người Naruto ngẩn ra. Trên mặt hắn xuất hiện nụ cười gượng gạo, ngón tay hắn đưa lên gãi gãi sống mũi mình. Theo sau tinh thần hắn thối lui ra khỏi không gian đó và đôi mắt cũng từ từ mở ra. Trước mặt hắn, khung cảnh cũng theo đó biến về phía thực tại.
“Ngươi khóc!?” Naruto nhìn về phía trước. Cậu nhóc Dan cũng đem thu tay lại. Đôi mắt ươn ướt của cậu nhóc làm Naruto trở nên tò mò.
“Không là mưa đấy!” Cậu nhóc Dan lắc đầu phản đối.
“Ngươi rõ ràng là khóc!” Uzumaki Naruto phản bác lại: “Đừng quên hai chúng ta là một. Ngươi có khóc hay không ta còn không biết sao? Mà phải ngươi hiện giờ chỉ là một đứa bé mà thôi. Khóc là một điều hết sức bình thường mà!” Hai vai hắn theo đó nhún nhún.
Vẻ mặt cậu nhóc Dan liên tục co giật lại, bàn tay hắn nắm thật chặt tức giận quát lên: “Ngươi cũng không phải như vậy sao? Đừng có nói những lời ngu ngốc thế. Giờ cũng muộn rồi. Chúng ta cần trở về thôi!”
Oanh! Một vụ nổ lớn vang lên, khói trắng tản ra khắp nơi. Rasa cùng với Mizukage đệ nhị lại lần nữa hội họp với nhau. Mizukage đệ nhị đảo qua chiến trường. Thanh niên xinh đẹp Băng Độn thì đang giao chiến với thiếu nữ tóc lam sử dụng Chỉ Độn. Zabuza thì đang giao đấu với mấy tên Rinnegan. Những uế thổ chuyển sinh ninja làng Cát thì triền đấu với Pain. Vì họ là uế thổ chuyển sinh nên hoàn toàn không sợ chết biểu hiện cực kỳ điên cuồng.
“Rasa… ngươi nhận ra sao?” Hozuki Gengestu đảo qua một đám thông linh thú đang điên cuồng phá hư khắp nơi. Vẻ mặt hắn thực sự trở nên âm trầm lên. Mặc dù như thế nhưng khả năng quát sát tinh tế Hozuki Gengetsu cực kỳ tinh nhạy. Hắn mở miệng nói: “Tên cầm đầu có thể sử dụng sức đẩy và sức hút. Dường như có thời gian giãn cách sau đó mới có thể sử dụng tiếp. Tên gầy dường như có thể vô hiệu hoá được những ninja sử dụng uế thổ chuyển sinh.”
Mizukage đệ nhị nói đến đây thì Nhân Đạo đã đưa tay nắm lấy đầu một ninja uế thổ chuyển sinh giống như kéo ra cái gì đó. Ngay sau đó uế thổ chuyển sinh lập tức hoá thành một đám vụn giấy. Uế thổ chuyển sinh đơn giản bị giải trừ.
Rasa cũng trực tiếp tiếp lời: “Tên to trọc có thể sử dụng vũ khí và thể thuật cực mạnh. Cô gái đó có thể sử dụng thuật triều hồi. Tên béo có thể hấp thu nhẫn thuật. Ngay cả bụi vàng của ta cũng không ngoại lệ. Tên còn lại thì không có năng lực gì đặc biệt cả.”
Bùm! Rasa vừa nói thì Atula đạo đã bắn ra một đám đạn pháo bắt đầu truy đuổi hai người Rasa và Gengetsu.
“Hãy cẩn thận! Đặc biệt là mấy thanh sắt màu đen đó…” Mizukage đệ nhị cảm giác mình đau răng. Hắn chưa từng bao giờ chiến đấu nghẹn khuất như vậy. Bất cứ nhẫn thuật gì sử dụng ra thì đều bị tên béo đó hấp thu sạch. Ngay cả hắn triệu hồi ra Huyễn Thận cũng bị tên béo đó hấp thu rớt. Quả thực là khắc tinh của hắn.
Vút, vút… Giấy từ cơ thể Konan trực tiếp tách ra sau đó trực tiếp biến hoá thành phi tiêu bắn về phía Haku. Ngay sau đó nó va chạm vào tấm kính khi Haku đưa lên. Nó phát ra những tiếng vang lớn và những phi tiêu giấy không có cách nào phá nát được tấm gương cả.
Vút, vút… Yuuki Haku cũng lập tức ăn miếng trả miếng. Bàn tay hắn kết ấn sau đó đưa lên vỗ mạnh vào tấm gương bằng băng của mình. Lập tức tấm băng bắn mạnh ra những miếng băng sắc bén đánh về phía Konan.
Những miếng băng sắc nhón theo đó bắn tới. Đôi mắt Konan nheo lại để mặc những miếng băng bắn về phía cơ thể mình. Ngay sau đó cơ thể Konan hoá thành một đám giấy trắng bắn thẳng về phía Yuuki Haku đem Haku vây kín vào. Những miếng giấy cũng biến thành cực kỳ sắc nhọn.
Bàn tay Yuuki Haku đưa lên mở rộng, một đám băng tạo ra một vòng tròn bào hộ giống như Hồi Thiên của gia tộc Hyuuga. Nó xoay tròn tạo ra một lực đẩy mạnh mẽ.
Đinh, đinh… âm thanh những mảnh giấy va chạm vào những tâm băng lại giống như kim loại đâm vào miếng sắt. Âm thanh cực kỳ chói tai.
Bình luận facebook