• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đạo Tình (4 Viewers)

  • Chương 73

Đập vào mắt không phải là căn phòng âm u, cũng không phải cảnh tượng đáng sợ, mà là những cỗ máy không ngừng chuyển động. Trong phòng chỉ có vài người đang chăm chú theo dõi thiết bị ở vị trí trung tâm. Hóa ra đây phòng thí nghiệm dưới lòng đất.

Đám Tề Mặc bất giác cau mày. Phía trước đặt nhiều máy móc như vậy mà chỉ có vài người điều khiển, thêm vào đó là bộ mặt nghiêm túc của tộc trưởng Bunu, xem ra vấn đề không phải đơn giản.

"Khoáng thạch Titan". Bạch Ưng lên tiếng khi nhìn thấy cục khoáng thạch màu xám bạc trong cỗ máy giữa phòng.

Tề Mặc đưa mắt qua tộc trưởng Bunu đứng bên cạnh, hắn cất giọng lạnh lùng: "Tộc trưởng muốn tôi đến đây để xem thứ này?"

Titan là kim loại nhẹ thuộc loại quý hiếm, một trong những nguyên liệu tốt nhất dùng để chế tạo máy bay và tàu bè. Tuy đứng vào hàng ngũ hy hữu nhưng thế giới có không ít nơi tàng trữ đến cả ngàn tấn vạn tấn Titan. Vì vậy, Titan không quý bằng những kim loại hiếm khác. Tề Gia là nhà sản xuất vũ khí nên không lạ gì nguyên liệu sản xuất máy bay chiến đấu hay quân hạm. Bạch Ưng lại là người chuyên phụ trách về phương diện này nên anh ta thoạt nhìn đã nhận ra ngay.

Tộc trưởng Bunu gật đầu: "Đúng là tôi muốn cho các anh xem thứ này. Nhưng nó không phải là khoáng thạch Titan".

Bạch Ưng hơi sững người. Anh ta từ từ tiến lại gần quan sát cục khoáng thạch. Nó có màu xám bạc, nhưng trắng hơn khoáng thạch Titan một chút. Anh ta ngẫm nghĩ một hồi vẫn không đoán ra là thứ gì.

"Đây là kết quả trắc nghiệm. Tề lão đại, anh xem đi". Tộc trưởng Bunu lấy tập tài liệu từ một nhân viên thí nghiệm rồi quay sang đưa cho Tề Mặc.

Tề Mặc đảo mắt qua tập tài liệu, hắn đột ngột lên tiếng: "Tei" (PS: Công thức hóa học Tc). Câu nói của Tề Mặc khiến Bạch Ưng lập tức đổi sắc mặt. Lập Hộ và Hoàng Ưng đứng ở đằng sau kinh ngạc liếc nhìn nhau rồi quay đầu nhìn cục khoáng thạch màu xám bạc đặt ở trung tâm căn phòng.

Tộc trưởng Bunu gật đầu: "Đúng vậy. Đây không phải là khoáng thạch Titan mà là Tei".

Tề Mặc trầm ngâm đi gần đến chỗ cục khoáng thạch nhìn ngó một hồi, hắn cất giọng lạnh lùng: "Đây không phải là trò đùa đâu".

Tộc trưởng Bunu bước đến bên Tề Mặc, nói chậm rãi từng từ: "Tôi biết đây không phải là trò đùa. Vì vậy tôi mới tìm đến anh. Việc phát hiện ra thứ này sẽ khiến thế giới có thay đổi vô cùng to lớn". Đôi mắt ông ta lóe lên một tia đầy hưng phấn.

Tề Mặc cau mày nhìn cục khoáng thạch trước mặt. Tei là kim loại cực kỳ quý hiếm, không có sẵn trong thiên nhiên mà có thể được tinh luyện từ trong lòng khoáng thạch Titan. Tei là nguyên tố quan trọng hàng đầu của phản ứng phân hạch hạt nhân, có tác dụng lớn trong lĩnh vực vũ khí hạt nhân. Bởi vì Tei chỉ có thể tạo thành từ quá trình tinh luyện nên máy móc và kỹ thuật đòi hỏi yêu cầu rất cao, không có công nghệ nhất định không thể tinh luyện ra Tei nguyên chất.

Vậy mà cục khoáng thạch màu xám bạc trước mặt trực tiếp chứa nguyên tố Tei. Điều này khiến đám Tề Mặc vô cùng không khỏi sững sờ. Nếu Tei thực sự tồn tại trong thiên nhiên, Tề Mặc có thể dự đoán thế giới sẽ thay đổi như thế nào một khi nó được khai thác.

Thấy Tề Mặc không lên tiếng, tộc trưởng Bunu quay đầu nói với Bạch Ưng: "Tôi biết anh là chuyên gia trong lĩnh vực này. Ở đây tôi còn khoáng thạch nguyên dạng chưa từng động đến, anh có thể đích thân đi kiểm tra". Nói xong, ông ta chỉ tay về một cục khoáng thạch bị đậy kín ở giữa phòng.

Nghe tộc trưởng Bunu nói vậy, Bạch Ưng ngẩng đầu nhìn Tề Mặc. Tề Mặc vẫn chăm chú quan sát khoáng thạch màu xám bạc, hắn đầu gật đầu biểu thị Bạch Ưng hãy đích thân xác nhận. Nhận được sự đồng ý của Tề Mặc, Bạch Ưng đi sang bên cạnh mặc bộ quần áo chống bức xạ.

Nắp thủy tinh mở ra, Bạch Ưng một mình đi vào trong, bắt đầu tiến hành phân tích khoáng thạch. Ở bên ngoài, Tề Mặc và tộc trưởng Bunu đều im lặng, chăm chú theo dõi cử động của Bạch Ưng, chờ đợi Bạch Ưng báo cáo kết quả.

Ly Tâm hoàn toàn mù mờ về nguyên tố quý hiếm. Chứng kiến vẻ mặt nghiêm túc của Tề Mặc, cô bất giác đưa mắt về cục khoáng thạch màu xám bạc ở giữa phòng. Không biết đây là thứ gì, có tác dụng như thế nào mà khiến người đến núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mặt cũng không thay đổi thần sắc như Tề Mặc lại có vẻ căng thẳng đến mức đó. Ly Tâm tò mò tiến lại gần cục đá để nhìn rõ hơn.

Bên trong chụp thủy tinh, Bạch Ưng tập trung tinh thần tiến hành kiểm trắc. Gương mặt anh ta dần dần bộc lộ sự kinh ngạc, khiến Tề Mặc đứng bên ngoài hơi nhíu mày.

"Lão đại, đúng là Tei". Bạch Ưng chui ra khỏi nắp thủy tinh, gương mặt vẫn chưa hết vẻ ngạc nhiên. Đây đúng là một sự kiện động trời. Trên đời này tồn tại khoáng thạch chứa tei. Đây tuyệt đối là phát hiện có một không hai, là phát hiện to lớn phủ nhận các lý luận về nguyên tố hiện hữu.

Tề Mặc gật đầu rồi quay người về phía tộc trưởng Bunu: "Ngài muốn thế nào?".

Thấy Tề Mặc không vòng vo tam quốc, tộc trưởng Bunu thẳng thắn đưa ra đề nghị: "Tề lão đại, tôi muốn tiến hành một vụ giao dịch với anh".

Tề Mặc hắng giọng: "Ngài muốn bán cho tôi?"

Tộc trưởng Bunu gật đầu rồi lại lắc đầu: "Vừa đúng vừa không. Tôi không ngại nói cho anh biết, cục khoáng thạch này là do thuộc hạ của tôi vô tình lượm về. Nghe nói nơi đó có rất nhiều khoáng thạch tương tự. Anh cũng biết đấy, thứ này tuy quý giá nhưng chẳng có tác dụng đối với tôi. Nếu tôi giữ trong tay, nó trở thành mầm mống gây họa cũng không biết chừng. Ngược lại, nó hữu dụng đối với anh. Đây là một trong những nguyên liệu sản xuất vũ khí hạt nhân. Có nó, sau này anh sẽ không đối thủ trong giới buôn bán vũ khí trên thế giới".

Nói đến đây, tộc trưởng Bunu mỉm cười. Có trong tay nguyên liệu độc nhất vô nhị này, Tề Mặc không những có thể trở thành lão đại thật sự của thế giới ngầm, mà còn là bá chủ bất cứ quốc gia nào cũng phải nể mặt.

Tề Mặc cất giọng trầm trầm: "Ngài muốn bao nhiêu?"

Nghe Tề Mặc nói vậy, tộc trưởng Bunu biết hắn đã đồng ý hợp tác với ông ta. Ông ta tỏ ra bình thản: "Tôi cũng xin nói thẳng, tôi chỉ cung cấp tin tức cho anh, những việc khác tôi không can thiệp. Khẩu vị của tôi không lớn lắm, tôi chỉ lấy hai mươi phần trăm lợi nhuận, còn lại phần anh".

Tề Mặc hắng giọng: "Vụ này rất nguy hiểm".

Tộc trưởng Bunu mỉm cười. Tề Mặc đã đoán ra, ông ta cũng không cần dấu diếm. Ông ta nhìn Tề Mặc chăm chú: "Đúng là rất nguy hiểm. Thuộc hạ của tôi tuy vô tình lượm được nhưng không một ai sống sót. Tôi liên tiếp cử mấy đợt đi, cuối cùng chỉ một người mang nó về cho tôi. Người đó sau khi về đến đây cũng đã lìa đời. Hình như nguyên tố phóng xạ của khoáng thạch đã làm thay đổi năng lượng và cấu tạo cơ thể của thổ dân địa phương, mức độ vượt quá giới hạn của người bình thường. Mấy thuộc hạ xuất sắc nhất của tôi đều bỏ mạng trong vụ này".

Lập Hộ đứng đằng sau lên tiếng: "Tại sao tộc trưởng Bunu lại muốn hợp tác với chúng tôi?"

Tộc trưởng Bunu quay người nhìn Lập Hộ, ông ta nói thản nhiên: "Lẽ nào các anh không cần?"

Thấy phản ứng của tộc trưởng Bunu, Bạch Ưng mở miệng: "Tộc trưởng rất anh minh".

Đúng vậy, bọn họ cần đến thứ đó. Vũ khí hạt nhân không phải loại vũ khí được đặt mua bừa bãi và dễ dàng sản xuất, nhưng nếu nguyên tố biến dị như Tei bị người khác phát hiện và sử dụng, hậu quả sẽ rất khó lường.

Nghe câu nói của Bạch Ưng, nụ cười trên môi tộc trưởng Bunu càng rộng hơn: "Không dám". Tộc trưởng Bunu biết, nếu ông ta sử dụng khoáng thạch Tei vào mục đích nào đó, chuyện ông ta phát hiện ra thứ quý hiếm này sớm muộn gì cũng bị lộ ra bên ngoài. Dựa vào thế lực của ông ta không chắc đã giữ được khoáng thạch. Dầu mỏ đã khiến khu vực Trung Đông chiến loạn liên miên. Cộng thêm khoáng thạch Tei, khu vực này chắc chắn sẽ bị hủy diệt trong nay mai. Vì vậy, tộc trưởng Bunu cần hết sức thận trọng.

Còn nếu bỏ khoáng thạch đó đi thì quá thiệt, một phát hiện lớn như vậy mà bị chôn vùi thì thật đáng tiếc. Cách tốt nhất là bán tin cho một thế lực lớn. Dù sao tiền nhiều tiền ít không thành vấn đề, quan trọng hơn là thiết lập mối quan hệ, chỉ có lợi cho tộc trưởng Bunu chứ không có hại. Trong số những nhà sản xuất vũ khí có máu mặt trên thế giới, Tề Mặc là đối tượng tốt nhất. Hắn có thế lực mạnh, tuy ra tay tàn nhẫn nhưng lại là người có quy tắc và giữ chữ tín. Hắn hoàn toàn là đối tượng có thể hợp tác.

Tề Mặc phất tay ngắt lời mấy người ở bên cạnh. Hắn cất giọng lạnh lùng: "Được, tôi đồng ý".

Tộc trưởng Bunu tươi cười rạng rỡ: "Tốt lắm. Tôi sẽ chỉ địa điểm và..."

"Mau lại đây". Tộc trưởng Bunu còn chưa nói dứt câu, Lập Hộ đột ngột hét lớn. Tiếng hét của anh ta có vẻ rất khẩn trương, khiến tất cả mọi người đều nhìn theo ánh mắt anh ta.

Lúc này, Ly Tâm đang đứng ở nơi gần nắp thủy tinh nhất. Cô vẫn chăm chú quan sát cục khoáng thạch màu xám bạc. Nghe tiếng hét của Lập Hộ, Ly Tâm giật bắn mình. Cô còn chưa kịp định thần, một lực mạnh kéo cô về hướng ngược lại.

"Anh làm gì vậy?". Ly Tâm bị kéo mạnh về đằng sau, cô mất thăng bằng ngồi phịch xuống đất. Ly Tâm nghiến răng nhìn Bạch Ưng, người vừa kéo cô.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom