-
Chương 96
“các trường quân sự hợp tác trong sự yêu thương lẫn nhau”
Trong nháy mắt Ứng Tinh Quyết nhận thấy cảm giác của Vệ Tam lại tràn ra ngoài nhưng lại cực nhanh thu hồi, lúc này đã có tiến bộ so với lúc trước khi cô không kiêng nể gì phóng thích cảm giác ở trong phòng huấn luyện.
Nhưng với lối đánh điên rồ của cô ấy, cảm giác sẽ bị kí/ch thích ngày một nhiều hơn.
Ứng Tinh Quyết đứng ở tầng trên cùng của tòa nhà nhìn đám người trong bầy tinh thú, hiện tại cô ấy không thể bại lộ được.
“Vệ Tam!”
Kim Kha nhìn vụ thảm sát điên cuồng mất hết chiêu thức của Vệ Tam thì trong lòng sốt ruột. Trước khi vào sân, thầy muốn cậu để mắt tới Vệ Tam, nay vừa quay đầu lại đã thấy Vệ Tam cứ như đã mất hết lý trí.
Cảm giác của cô vẫn không ổn định, bây giờ cưỡng ép tăng lên thì trăm hại mà chả được một lợi.
“... Tớ không sao.” Vệ Tam một mực giết vào trong vòng của bọn họ mới cất tiếng, giọng cô cũng hơi nghẹn ắng, “Trước tiên kéo Đế Quốc xuống nước, hai người chiến sĩ độc lập của bọn họ ở bên kia.”
Bây giờ Kim Kha mang theo nấm dịch tím là “lá cờ” chỉ huy cho hành động của tinh thú, cậu đi đâu thì tinh thú sẽ theo đó.
Liêu Như Ninh thở hổn hển: “Một người cũng đừng bỏ qua, đợi lát nữa đi về phía tòa nhà cuối cùng đi. Để tôi xem trường nào muốn không ra tay mà vòng qua được tụi mình.”
“Đi.” Hoắc Tuyên Sơn nói thẳng, “Viện Bình Thông ở ngay phía sau, kéo bọn họ xuống nước tiếp ngay.”
Khán giả bên ngoài sân đấu: Được lắm, bàn tính của đại tướng Cơ chắc chắn đã thất bại. Trường Quân sự Damocles đang kéo tất cả các trường quân sự khác xuống nước, buộc họ phải đoàn kết.
Bên kia, Hoắc Kiếm đang mở sát chiêu rất lớn và Tư Đồ Gia đã nhanh chóng lao ra khỏi vòng tinh thú. Nay Vệ Tam đột nhiên điên cuồng mang theo Kim Kha giết tới, có thêm Liêu Như Ninh cùng Hoắc Tuyên Sơn ở hai bên mở đường, tinh thú phía sau cứ thế lập tức bao vây như thủy triều.
Tư Đồ Gia chả duy trì nổi phong độ con cháu thế gia, y chửi rủa một tiếng. Y thích chém giết tinh thú tích lũy tài nguyên, không phải cái dạng tinh thú cấp cao rậm rạp vây quanh chằng chịt thế này.
“Muốn đi xuống không?” Cơ Sơ Vũ hỏi.
Ứng Tinh Quyết rũ mắt che đi thần sắc trong mắt: “Đi.”
Đội tuyển trường Đế Quốc trong tình trạng chiến đấu đủ đầy đã chạy về phía bọn người bên kia.
Ứng Tinh Quyết đứng ở phía trước, bên trái anh là Cơ Sơ Vũ, phía sau là đội tuyển trường bày trận. Tinh thú nhận thấy có người đằng sau bèn muốn tấn công người dẫn đầu, nhưng ngay cả cơ hội ra tay cũng không có vì đã bị cảm giác tấn công vào não bộ ngay.
Đội trường Đế Quốc dần dần mở rộng phạm vi, tất cả mọi người trực tiếp chấp nhận chuyện điều khiển của Ứng Tinh Quyết. Bất kể là chỉ huy hay là chiến sĩ độc lập, bọn họ giống như một cái túi co giãn, một hồi mở ra, mở rộng phạm vi của bọn họ; một hồi thắt chặt, cùng nhau tàn sát một phần nhỏ tinh thú.
Về phần Cơ Sơ Vũ, cậu ta ở xung quanh thu hoạch tinh thú cấp 3S.
“Bọn họ lại đây kìa.” Hoắc Tuyên Sơn một mực ở giữa không trung đối phó tinh thú bay, cậu vừa đưa mắt một cái đã nhìn thấy tốc độ tiến lên của trường Đế Quốc.
Cái khác không nói, chỉ riêng Ứng Tinh Quyết thì quả thật là chỉ huy tiêu chuẩn cấp siêu 3S, vượt xa các chỉ huy mấy trường khác.
Bên này Vệ Tam dùng hai tay nắm hợp đao, giết tinh thú càng nhiều, sương trắng trên đao của cô càng kết đậm hơn, thậm chí khi vung đao còn mang theo khí lạnh.
Nhưng lúc này đường đua Cốc Vũ bắt đầu mưa lần nữa, không ai có thể nhìn thấy sự khác thường của cây đao cô trong mưa.
Ứng Thành Hà nhìn chằm chằm vào số liệu của bảng điều khiển, tim anh đập mạnh. Tu di kim quả nhiên có khả năng phát triển như lời đồn, Vệ Tam dùng đao nặng tay quá, số liệu đã có dấu hiệu dao động.
Đồng thời Vệ Tam cũng đang thích ứng cực nhanh với Chu Giáng. Không biết là vì Vệ Tam có cảm giác cấp cao hay là bởi vì cô cũng là một cơ giáp sư đúng chuẩn, cô thích ứng với chiếc cơ giáp này quá nhanh.
Những người khác chỉ thấy chiêu thức của cô càng ngày càng loạn, đã mất đi bình tĩnh; nhưng Ứng Thành Hà vẫn luôn có số liệu của cơ giáp Vệ Tam, có thể so sánh và nhìn ra với mỗi một chiêu của Vệ Tam, cô đang thăm dò cực hạn của cơ giáp.
Anh nhìn xuyên qua cửa sổ của cơ giáp, nhìn về phía Chu Giáng màu đỏ bên ngoài. Dám trong trường hợp này còn có lòng thử cơ giáp chỉ e cũng chỉ có mỗi mình Vệ Tam.
“Người của đội tuyển trường sắp tới rồi.” Kim Kha bỗng nhiên nói.
Những người khác ngạc nhiên, Liêu Như Ninh chém đứt một con tinh thú cấp S gần Kim Kha: “Sao bọn họ lại đến nhanh như vậy?” Theo thời gian, đội tuyển trường cần ít nhất phải mất một ngày nữa mới tới.
Trước khi đi, Kim Kha ra lệnh cho bọn họ không được đi về phía trước với trạng thái cơ giáp để tiết kiệm năng lượng, đồng thời tránh làn sóng tinh thú. Tất nhiên bây giờ kế hoạch đã thất bại, không ai ngờ được lối ra bị chặn, họ rút cờ cũng chả có hiệu quả.
“Nếu đã tới thì tham chiến.” Hoắc Tuyên Sơn nhìn về phía xa xa, cậu ta vẫn chưa thấy được đội tuyển trường, “Cơ hội hiếm có.”
Bọn họ không nhìn thấy tình huống của đội tuyển trường, nhưng khán giả có thể lựa chọn màn hình để xem. Từ sau khi đội tuyển trường Damocles tách ra khỏi đội chủ lực thì Thân Đồ Khôn cũng không đi theo từng bước, anh ấy dẫn theo bọn họ theo sau tinh thú cấp S. Tất cả chỉ huy có liên kết, mặc dù không có chỉ huy chính phối hợp nhưng để 1000 người đối phó với một ít tinh thú cấp S cũng chả coi là quá khó khăn.
Thân Đồ Khôn mang theo đội tuyển trường đối phó tinh thú, đổi năng lượng rồi lại mở ra trạng thái bay lên đi về phía trước, đến khi năng lượng tiêu hao hết lại tiếp tục chiến đấu. Một đường đánh, một đường trao đổi, không tiêu hao tài nguyên của hai trận.
Anh đã quá thích nghi với tình trạng khó khăn này, thêm chuyện đội tuyển có rất nhiều thành viên là thành viên lão làng cắn răng chống đỡ. Họ làm thế cũng vì để đến càng sớm càng tốt, hội hộp với đội chủ lực. Nếu bọn Vệ Tam có thể nhổ cờ là tốt nhất; bằng không còn có đội tuyển phía sau chạy tới chống đỡ.
Tinh thần thực sự của Damocles được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn vào lúc này.
...
Ứng Tinh Quyết mang theo đội Đế Quốc tiến lên cực nhanh, nhanh chóng hội họp với Tư Đồ Gia và Hoắc Kiếm, cùng lúc bên trong vòng tròn có cả bọn người Vệ Tam.
Vệ Tam nhìn Cơ Sơ Vũ giết tinh thú nhàn nhã ở bên cạnh thì ghen tị: Cơ giáp của cậu ta thoạt trông bóng loáng không dính nước.
Cô ghen tị, cường độ ra tay không chú ý đã tăng thêm làm tinh thú bên cạnh có xu thế nhượng bộ mơ hồ.
“Người của viện Bình Thông muốn vòng qua.” Ứng Thành Hà phát hiện đội chủ lực của viện Bình Thông phía sau sắp giết ra ngoài, “Trường Samuel và South Pasadena đến cả rồi, chỉ có đội chủ lực.”
Kim Kha nhìn về phía Ứng Tinh Quyết, đây là lần đầu tiên hai người chỉ huy gặp nhau trong đấu trường.
“Tinh thú nhiều như vậy, không bằng kêu bọn họ cùng vào chơi?” Kim Kha nói với Ứng Tinh Quyết, “Nhiều người thế này sẽ giảm bớt áp lực, cũng tiện cho các anh thu tài nguyên.”
Ứng Tinh Quyết đưa tay, trực tiếp dùng cảm giác đánh trả một con tinh thú cấp cao từ trên trời lao xuống. Con thú kia ngay cả tru lên cũng chưa kịp đã rơi thẳng, nện nặng nề vào trên người tinh thú phía dưới, kéo theo một trận rối loại của tinh thú nhỏ.
Kim Kha: “…”
Chỉ huy cấp siêu 3S có tuyệt vời không? Có... một tí lợi hại.
Ứng Tinh Quyết nhìn một vòng các thành viên Đế Quốc, phát hiện không ai tỏ vẻ mâu thuẫn với đề nghị của Kim Kha, thậm chí tổng binh đội tuyển trường mình đã đã xông lên sau lưng Vệ Tam.
Tất cả các trường quân sự là kẻ thù trên sân đấu, nhưng cũng có thể là đối tác.
Lúc này Đế Quốc đã có trong tay vị trí thứ nhất, vẫn còn cơ hội để tiếp tục tích lũy tài nguyên nên không phải là không thể khuấy đục nước.
Và như Kim Kha đã nói, kéo các trường quân sự khác vào thì với rất nhiều chiến sĩ độc lập 3S, áp lực sẽ giảm đáng kể, cho dù đối với là trường Damocles hay Đế Quốc. Đặc biệt là trường Đế Quốc hiện là đội duy nhất có mang theo đội tuyển trường, ắt có thể thu hoạch được nhiều tinh thú hơn.
“Được.” Ứng Tinh Quyết đồng ý.
Trường Đế Quốc và trường Damocles hợp tác chạy về phía điểm cuối. Có Kim Kha, tinh thú ngay lập tức bắt đầu đổ xô đến đích.
Tốc độ của đội chủ lực viện Bình Thông càng ngày càng chậm, cuối cùng bị tinh thú kéo lại bước chân.
“Trường Damocles làm liên lụy tất cả các trường khác mà anh còn muốn giúp họ?” Lộ Thời Bạch xoay người hỏi Ứng Tinh Quyết cách đó không xa.
“Anh bạn, không thể nói như vậy.” Tốc độ giết tinh thú của Vệ Tam chẳng những không chậm lại theo thời gian mà còn mơ hồ tăng lên, cô dẫn đầu giết đến sau lưng viện Bình Thông, “Chúng tôi mang đến tài nguyên vô cùng vô tận cho các cậu.”
Lộ Thời Bạch: “... Lộ mỗ chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày trường Damocles sẽ có loại người như cô.”
Toàn thân chỉ lộ ra một loại tín hiệu du côn lưu manh.
“Thất Bại.” Vệ Tam thân thiết hô, “Loại người như tôi phiền nhất là loại người tinh tướng như anh.”
Ngay lúc Lộ Thời Bạch cho rằng mình sẽ không nói chuyện với Vệ Tam nữa, ai ngờ cô cầm đao lớn đâm vào cổ tinh thú bên trái anh ta. Máu lúc rút ra văng lên cơ giáp, thậm chí làm bẩn luôn cửa sổ của anh.
“Làm sao bây giờ?” Vệ Tam khoa trương thở dài, “Loại người như tôi cứu loại người như anh.”
Lộ Thời Bạch: “Tôi có Giới, không cần cô cứu.”
Giới là cơ giáp phòng hộ được cơ giáp sư viện Bình Thông tên Quý Giản làm cho bọn họ.
Khi Kim Kha mang theo nấm dịch tím đến gần, viện Bình Thông buộc phải rơi vào vũng bùn, cùng họ đối phó với các tinh thú xung quanh.
Vệ Tam đứng bên trái Liêu Như Ninh, bên phải cô là Tông Chính Việt Nhân, cô quay đầu nhìn sang phải: “Thật ra các anh cũng không cần gấp gáp, đi lên nhổ cờ cũng chẳng có gì đâu. Chúng tôi vừa mới nhổ xong thì cò súng nổ bên kia cũng bị hỏng. Họ thông báo được cho trường Đế Quốc rồi là chả có động tĩnh gì, các anh đi cũng thế.”
“Chẳng lẽ không phải do trường Damocles bị trừng phạt?” Lộ Thời Bạch cười lạnh, “Chỉ sợ lần này xếp hạng của mấy cô bị hủy rồi.”
Chẳng ai là kẻ ngốc, hiện tại lối ra đã đóng cửa, không cho trường rút cờ đi ra ngoài ắt bên ngoài chắc chắn có quân đội ra mặt. Người duy nhất có thể làm cho giáo viên dẫn đội trường Đế Quốc yên tĩnh chỉ có đại tướng Cơ.
Vệ Tam chậc chậc một tiếng, người bây giờ ranh ma, không lừa được tí nào.
“Người South Pasadena bên kia sắp đi lên.” Kim Kha tiếp tục vận động hành lang, “Xếp hạng của tụi tôi có thể bị bỏ, cơ mà chẳng lẽ muốn cho các trường khác cướp trước viện Bình Thông à? Chi bằng mọi người cùng nhau tích lũy tài nguyên trước.”
“... ”
Sau một thời gian im lặng, viện Bình Thông đã gia nhập hai trường quân sự.
Trường South Pasadena bị chặn kế tiếp và trường Samuel muốn nhặt nhạnh chỗ tốt: “...” Mẹ kiếp, một nhóm điên!
Khán giả bên ngoài sân đấu: Bắt đầu rồi à? Năm trường quân sự “yêu thương đoàn kết” hợp tác với nhau.
Có nhiều cấp 3S vào vòng tròn như vậy đã làm áp lực trên vai Liêu Như Ninh và Hoắc Tuyên Sơn buông lỏng. Ứng Thành Hà nhân cơ hội này giúp bọn họ sửa chữa bộ phận cơ giáp quan trọng bị hỏng.
Bên cạnh không có ai phân tán chú ý, chỉ toàn là tinh thú cấp cao, Vệ Tam giết muốn đỏ mắt, cô chỉ có thể nhìn thấy tinh thú xung quanh.
Kim Kha vẫn nhìn chằm chằm vào trạng thái của cô. Cậu đang muốn nhắc nhở thì Ứng Tinh Quyết vòng qua bên cạnh Vệ Tam, dùng cảm giác phá hủy hai con tinh thú cấp cao 3S, đội tuyển trường Đế Quốc cũng bắt đầu thắt chặt bên kia.
Thấy tình trạng của Vệ Tam đã ổn định, Kim Kha lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. May mà Ứng Tinh Quyết chuyên chọn ra tay với tinh thú cấp cao 3S.
[Vệ Tam, cậu đi đón đội tuyển trường, nhóm của đàn anh tới rồi.]
Giọng nói của Kim Kha vang lên trong đầu Vệ Tam, cô quay đầu nhìn về phía sau, đội tuyển trường Damocles đã tiếp cận đuôi biển tinh thú. Bọn họ họ dừng lại một chặp rồi lập tức bắt đầu đi đường vòng, muốn vây quanh từ bên hông.
Đội tuyển trường chỉ có một chiến sĩ độc lập SS nhưng vẫn dùng cơ giáp cấp A. Lúc này cần thành viên chủ lực ở bên cạnh che chở và chỉ huy chính thống nhất bày trận mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất.
Giống như trường Đế Quốc bây giờ, họ dựa vào đội chủ lực để giải quyết tinh thú cấp SS trở lên, trong khi đội tuyển trường phụ trách giết các tinh thú khác và khuếch trương lãnh địa chiến đấu.
Kim Kha trong nháy mắt liên hệ với tất cả chỉ huy của trường Damocles, điều khiển bọn họ giống như một thanh kiếm sắc bén phá vỡ làn sóng tinh thú, nhanh chóng chạy tới chỗ Vệ Tam tụ họp.
Khả năng kiểm soát sân của chỉ huy chính bắt đầu được thể hiện.
Trong nháy mắt Ứng Tinh Quyết nhận thấy cảm giác của Vệ Tam lại tràn ra ngoài nhưng lại cực nhanh thu hồi, lúc này đã có tiến bộ so với lúc trước khi cô không kiêng nể gì phóng thích cảm giác ở trong phòng huấn luyện.
Nhưng với lối đánh điên rồ của cô ấy, cảm giác sẽ bị kí/ch thích ngày một nhiều hơn.
Ứng Tinh Quyết đứng ở tầng trên cùng của tòa nhà nhìn đám người trong bầy tinh thú, hiện tại cô ấy không thể bại lộ được.
“Vệ Tam!”
Kim Kha nhìn vụ thảm sát điên cuồng mất hết chiêu thức của Vệ Tam thì trong lòng sốt ruột. Trước khi vào sân, thầy muốn cậu để mắt tới Vệ Tam, nay vừa quay đầu lại đã thấy Vệ Tam cứ như đã mất hết lý trí.
Cảm giác của cô vẫn không ổn định, bây giờ cưỡng ép tăng lên thì trăm hại mà chả được một lợi.
“... Tớ không sao.” Vệ Tam một mực giết vào trong vòng của bọn họ mới cất tiếng, giọng cô cũng hơi nghẹn ắng, “Trước tiên kéo Đế Quốc xuống nước, hai người chiến sĩ độc lập của bọn họ ở bên kia.”
Bây giờ Kim Kha mang theo nấm dịch tím là “lá cờ” chỉ huy cho hành động của tinh thú, cậu đi đâu thì tinh thú sẽ theo đó.
Liêu Như Ninh thở hổn hển: “Một người cũng đừng bỏ qua, đợi lát nữa đi về phía tòa nhà cuối cùng đi. Để tôi xem trường nào muốn không ra tay mà vòng qua được tụi mình.”
“Đi.” Hoắc Tuyên Sơn nói thẳng, “Viện Bình Thông ở ngay phía sau, kéo bọn họ xuống nước tiếp ngay.”
Khán giả bên ngoài sân đấu: Được lắm, bàn tính của đại tướng Cơ chắc chắn đã thất bại. Trường Quân sự Damocles đang kéo tất cả các trường quân sự khác xuống nước, buộc họ phải đoàn kết.
Bên kia, Hoắc Kiếm đang mở sát chiêu rất lớn và Tư Đồ Gia đã nhanh chóng lao ra khỏi vòng tinh thú. Nay Vệ Tam đột nhiên điên cuồng mang theo Kim Kha giết tới, có thêm Liêu Như Ninh cùng Hoắc Tuyên Sơn ở hai bên mở đường, tinh thú phía sau cứ thế lập tức bao vây như thủy triều.
Tư Đồ Gia chả duy trì nổi phong độ con cháu thế gia, y chửi rủa một tiếng. Y thích chém giết tinh thú tích lũy tài nguyên, không phải cái dạng tinh thú cấp cao rậm rạp vây quanh chằng chịt thế này.
“Muốn đi xuống không?” Cơ Sơ Vũ hỏi.
Ứng Tinh Quyết rũ mắt che đi thần sắc trong mắt: “Đi.”
Đội tuyển trường Đế Quốc trong tình trạng chiến đấu đủ đầy đã chạy về phía bọn người bên kia.
Ứng Tinh Quyết đứng ở phía trước, bên trái anh là Cơ Sơ Vũ, phía sau là đội tuyển trường bày trận. Tinh thú nhận thấy có người đằng sau bèn muốn tấn công người dẫn đầu, nhưng ngay cả cơ hội ra tay cũng không có vì đã bị cảm giác tấn công vào não bộ ngay.
Đội trường Đế Quốc dần dần mở rộng phạm vi, tất cả mọi người trực tiếp chấp nhận chuyện điều khiển của Ứng Tinh Quyết. Bất kể là chỉ huy hay là chiến sĩ độc lập, bọn họ giống như một cái túi co giãn, một hồi mở ra, mở rộng phạm vi của bọn họ; một hồi thắt chặt, cùng nhau tàn sát một phần nhỏ tinh thú.
Về phần Cơ Sơ Vũ, cậu ta ở xung quanh thu hoạch tinh thú cấp 3S.
“Bọn họ lại đây kìa.” Hoắc Tuyên Sơn một mực ở giữa không trung đối phó tinh thú bay, cậu vừa đưa mắt một cái đã nhìn thấy tốc độ tiến lên của trường Đế Quốc.
Cái khác không nói, chỉ riêng Ứng Tinh Quyết thì quả thật là chỉ huy tiêu chuẩn cấp siêu 3S, vượt xa các chỉ huy mấy trường khác.
Bên này Vệ Tam dùng hai tay nắm hợp đao, giết tinh thú càng nhiều, sương trắng trên đao của cô càng kết đậm hơn, thậm chí khi vung đao còn mang theo khí lạnh.
Nhưng lúc này đường đua Cốc Vũ bắt đầu mưa lần nữa, không ai có thể nhìn thấy sự khác thường của cây đao cô trong mưa.
Ứng Thành Hà nhìn chằm chằm vào số liệu của bảng điều khiển, tim anh đập mạnh. Tu di kim quả nhiên có khả năng phát triển như lời đồn, Vệ Tam dùng đao nặng tay quá, số liệu đã có dấu hiệu dao động.
Đồng thời Vệ Tam cũng đang thích ứng cực nhanh với Chu Giáng. Không biết là vì Vệ Tam có cảm giác cấp cao hay là bởi vì cô cũng là một cơ giáp sư đúng chuẩn, cô thích ứng với chiếc cơ giáp này quá nhanh.
Những người khác chỉ thấy chiêu thức của cô càng ngày càng loạn, đã mất đi bình tĩnh; nhưng Ứng Thành Hà vẫn luôn có số liệu của cơ giáp Vệ Tam, có thể so sánh và nhìn ra với mỗi một chiêu của Vệ Tam, cô đang thăm dò cực hạn của cơ giáp.
Anh nhìn xuyên qua cửa sổ của cơ giáp, nhìn về phía Chu Giáng màu đỏ bên ngoài. Dám trong trường hợp này còn có lòng thử cơ giáp chỉ e cũng chỉ có mỗi mình Vệ Tam.
“Người của đội tuyển trường sắp tới rồi.” Kim Kha bỗng nhiên nói.
Những người khác ngạc nhiên, Liêu Như Ninh chém đứt một con tinh thú cấp S gần Kim Kha: “Sao bọn họ lại đến nhanh như vậy?” Theo thời gian, đội tuyển trường cần ít nhất phải mất một ngày nữa mới tới.
Trước khi đi, Kim Kha ra lệnh cho bọn họ không được đi về phía trước với trạng thái cơ giáp để tiết kiệm năng lượng, đồng thời tránh làn sóng tinh thú. Tất nhiên bây giờ kế hoạch đã thất bại, không ai ngờ được lối ra bị chặn, họ rút cờ cũng chả có hiệu quả.
“Nếu đã tới thì tham chiến.” Hoắc Tuyên Sơn nhìn về phía xa xa, cậu ta vẫn chưa thấy được đội tuyển trường, “Cơ hội hiếm có.”
Bọn họ không nhìn thấy tình huống của đội tuyển trường, nhưng khán giả có thể lựa chọn màn hình để xem. Từ sau khi đội tuyển trường Damocles tách ra khỏi đội chủ lực thì Thân Đồ Khôn cũng không đi theo từng bước, anh ấy dẫn theo bọn họ theo sau tinh thú cấp S. Tất cả chỉ huy có liên kết, mặc dù không có chỉ huy chính phối hợp nhưng để 1000 người đối phó với một ít tinh thú cấp S cũng chả coi là quá khó khăn.
Thân Đồ Khôn mang theo đội tuyển trường đối phó tinh thú, đổi năng lượng rồi lại mở ra trạng thái bay lên đi về phía trước, đến khi năng lượng tiêu hao hết lại tiếp tục chiến đấu. Một đường đánh, một đường trao đổi, không tiêu hao tài nguyên của hai trận.
Anh đã quá thích nghi với tình trạng khó khăn này, thêm chuyện đội tuyển có rất nhiều thành viên là thành viên lão làng cắn răng chống đỡ. Họ làm thế cũng vì để đến càng sớm càng tốt, hội hộp với đội chủ lực. Nếu bọn Vệ Tam có thể nhổ cờ là tốt nhất; bằng không còn có đội tuyển phía sau chạy tới chống đỡ.
Tinh thần thực sự của Damocles được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn vào lúc này.
...
Ứng Tinh Quyết mang theo đội Đế Quốc tiến lên cực nhanh, nhanh chóng hội họp với Tư Đồ Gia và Hoắc Kiếm, cùng lúc bên trong vòng tròn có cả bọn người Vệ Tam.
Vệ Tam nhìn Cơ Sơ Vũ giết tinh thú nhàn nhã ở bên cạnh thì ghen tị: Cơ giáp của cậu ta thoạt trông bóng loáng không dính nước.
Cô ghen tị, cường độ ra tay không chú ý đã tăng thêm làm tinh thú bên cạnh có xu thế nhượng bộ mơ hồ.
“Người của viện Bình Thông muốn vòng qua.” Ứng Thành Hà phát hiện đội chủ lực của viện Bình Thông phía sau sắp giết ra ngoài, “Trường Samuel và South Pasadena đến cả rồi, chỉ có đội chủ lực.”
Kim Kha nhìn về phía Ứng Tinh Quyết, đây là lần đầu tiên hai người chỉ huy gặp nhau trong đấu trường.
“Tinh thú nhiều như vậy, không bằng kêu bọn họ cùng vào chơi?” Kim Kha nói với Ứng Tinh Quyết, “Nhiều người thế này sẽ giảm bớt áp lực, cũng tiện cho các anh thu tài nguyên.”
Ứng Tinh Quyết đưa tay, trực tiếp dùng cảm giác đánh trả một con tinh thú cấp cao từ trên trời lao xuống. Con thú kia ngay cả tru lên cũng chưa kịp đã rơi thẳng, nện nặng nề vào trên người tinh thú phía dưới, kéo theo một trận rối loại của tinh thú nhỏ.
Kim Kha: “…”
Chỉ huy cấp siêu 3S có tuyệt vời không? Có... một tí lợi hại.
Ứng Tinh Quyết nhìn một vòng các thành viên Đế Quốc, phát hiện không ai tỏ vẻ mâu thuẫn với đề nghị của Kim Kha, thậm chí tổng binh đội tuyển trường mình đã đã xông lên sau lưng Vệ Tam.
Tất cả các trường quân sự là kẻ thù trên sân đấu, nhưng cũng có thể là đối tác.
Lúc này Đế Quốc đã có trong tay vị trí thứ nhất, vẫn còn cơ hội để tiếp tục tích lũy tài nguyên nên không phải là không thể khuấy đục nước.
Và như Kim Kha đã nói, kéo các trường quân sự khác vào thì với rất nhiều chiến sĩ độc lập 3S, áp lực sẽ giảm đáng kể, cho dù đối với là trường Damocles hay Đế Quốc. Đặc biệt là trường Đế Quốc hiện là đội duy nhất có mang theo đội tuyển trường, ắt có thể thu hoạch được nhiều tinh thú hơn.
“Được.” Ứng Tinh Quyết đồng ý.
Trường Đế Quốc và trường Damocles hợp tác chạy về phía điểm cuối. Có Kim Kha, tinh thú ngay lập tức bắt đầu đổ xô đến đích.
Tốc độ của đội chủ lực viện Bình Thông càng ngày càng chậm, cuối cùng bị tinh thú kéo lại bước chân.
“Trường Damocles làm liên lụy tất cả các trường khác mà anh còn muốn giúp họ?” Lộ Thời Bạch xoay người hỏi Ứng Tinh Quyết cách đó không xa.
“Anh bạn, không thể nói như vậy.” Tốc độ giết tinh thú của Vệ Tam chẳng những không chậm lại theo thời gian mà còn mơ hồ tăng lên, cô dẫn đầu giết đến sau lưng viện Bình Thông, “Chúng tôi mang đến tài nguyên vô cùng vô tận cho các cậu.”
Lộ Thời Bạch: “... Lộ mỗ chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày trường Damocles sẽ có loại người như cô.”
Toàn thân chỉ lộ ra một loại tín hiệu du côn lưu manh.
“Thất Bại.” Vệ Tam thân thiết hô, “Loại người như tôi phiền nhất là loại người tinh tướng như anh.”
Ngay lúc Lộ Thời Bạch cho rằng mình sẽ không nói chuyện với Vệ Tam nữa, ai ngờ cô cầm đao lớn đâm vào cổ tinh thú bên trái anh ta. Máu lúc rút ra văng lên cơ giáp, thậm chí làm bẩn luôn cửa sổ của anh.
“Làm sao bây giờ?” Vệ Tam khoa trương thở dài, “Loại người như tôi cứu loại người như anh.”
Lộ Thời Bạch: “Tôi có Giới, không cần cô cứu.”
Giới là cơ giáp phòng hộ được cơ giáp sư viện Bình Thông tên Quý Giản làm cho bọn họ.
Khi Kim Kha mang theo nấm dịch tím đến gần, viện Bình Thông buộc phải rơi vào vũng bùn, cùng họ đối phó với các tinh thú xung quanh.
Vệ Tam đứng bên trái Liêu Như Ninh, bên phải cô là Tông Chính Việt Nhân, cô quay đầu nhìn sang phải: “Thật ra các anh cũng không cần gấp gáp, đi lên nhổ cờ cũng chẳng có gì đâu. Chúng tôi vừa mới nhổ xong thì cò súng nổ bên kia cũng bị hỏng. Họ thông báo được cho trường Đế Quốc rồi là chả có động tĩnh gì, các anh đi cũng thế.”
“Chẳng lẽ không phải do trường Damocles bị trừng phạt?” Lộ Thời Bạch cười lạnh, “Chỉ sợ lần này xếp hạng của mấy cô bị hủy rồi.”
Chẳng ai là kẻ ngốc, hiện tại lối ra đã đóng cửa, không cho trường rút cờ đi ra ngoài ắt bên ngoài chắc chắn có quân đội ra mặt. Người duy nhất có thể làm cho giáo viên dẫn đội trường Đế Quốc yên tĩnh chỉ có đại tướng Cơ.
Vệ Tam chậc chậc một tiếng, người bây giờ ranh ma, không lừa được tí nào.
“Người South Pasadena bên kia sắp đi lên.” Kim Kha tiếp tục vận động hành lang, “Xếp hạng của tụi tôi có thể bị bỏ, cơ mà chẳng lẽ muốn cho các trường khác cướp trước viện Bình Thông à? Chi bằng mọi người cùng nhau tích lũy tài nguyên trước.”
“... ”
Sau một thời gian im lặng, viện Bình Thông đã gia nhập hai trường quân sự.
Trường South Pasadena bị chặn kế tiếp và trường Samuel muốn nhặt nhạnh chỗ tốt: “...” Mẹ kiếp, một nhóm điên!
Khán giả bên ngoài sân đấu: Bắt đầu rồi à? Năm trường quân sự “yêu thương đoàn kết” hợp tác với nhau.
Có nhiều cấp 3S vào vòng tròn như vậy đã làm áp lực trên vai Liêu Như Ninh và Hoắc Tuyên Sơn buông lỏng. Ứng Thành Hà nhân cơ hội này giúp bọn họ sửa chữa bộ phận cơ giáp quan trọng bị hỏng.
Bên cạnh không có ai phân tán chú ý, chỉ toàn là tinh thú cấp cao, Vệ Tam giết muốn đỏ mắt, cô chỉ có thể nhìn thấy tinh thú xung quanh.
Kim Kha vẫn nhìn chằm chằm vào trạng thái của cô. Cậu đang muốn nhắc nhở thì Ứng Tinh Quyết vòng qua bên cạnh Vệ Tam, dùng cảm giác phá hủy hai con tinh thú cấp cao 3S, đội tuyển trường Đế Quốc cũng bắt đầu thắt chặt bên kia.
Thấy tình trạng của Vệ Tam đã ổn định, Kim Kha lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. May mà Ứng Tinh Quyết chuyên chọn ra tay với tinh thú cấp cao 3S.
[Vệ Tam, cậu đi đón đội tuyển trường, nhóm của đàn anh tới rồi.]
Giọng nói của Kim Kha vang lên trong đầu Vệ Tam, cô quay đầu nhìn về phía sau, đội tuyển trường Damocles đã tiếp cận đuôi biển tinh thú. Bọn họ họ dừng lại một chặp rồi lập tức bắt đầu đi đường vòng, muốn vây quanh từ bên hông.
Đội tuyển trường chỉ có một chiến sĩ độc lập SS nhưng vẫn dùng cơ giáp cấp A. Lúc này cần thành viên chủ lực ở bên cạnh che chở và chỉ huy chính thống nhất bày trận mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất.
Giống như trường Đế Quốc bây giờ, họ dựa vào đội chủ lực để giải quyết tinh thú cấp SS trở lên, trong khi đội tuyển trường phụ trách giết các tinh thú khác và khuếch trương lãnh địa chiến đấu.
Kim Kha trong nháy mắt liên hệ với tất cả chỉ huy của trường Damocles, điều khiển bọn họ giống như một thanh kiếm sắc bén phá vỡ làn sóng tinh thú, nhanh chóng chạy tới chỗ Vệ Tam tụ họp.
Khả năng kiểm soát sân của chỉ huy chính bắt đầu được thể hiện.
Bình luận facebook