Dịch: hoaanhhung
Biên dịch+Biên Tập: anhdendem
Lần này Đường Tam tu luyện trong thời gian rất lâu, trên đường cũng chỉ là cùng Tiểu Vũ tùy tiện ăn chút cơm chiều, tu luyện thời gian dài, một là bởi vì Huyền Thiên Công của hắn đã tới tương đương với hồn lực hai mươi chín cấp hậu kỳ, sắp tiến vào cánh cửa của cấp ba mươi. Cho nên hắn tu luyện cực kỳ nỗ lực, chỉ mong nhanh chóng đột phá cấp ba mươi đi tìm hồn hoàn thứ ba cho chính mình.
Một nguyên nhân khác, là liên quan mật thiết đến chuyện giao thủ cùng Đái Mộc Bạch, Đái Mộc Bạch cũng nhắc nhở Đường Tam, cho dù kỹ xảo tốt cũng phải có thực lực làm hậu thuẫn. Tựa như bọn họ chiến đấu lúc đó, trong khi lúc bắt đầu ai cũng không dùng ra Vũ hồn, Đường Tam bằng vào sự tinh diệu của Khống Hạc Cầm Long cùng đặc tính của Huyền Ngọc Thủ đã làm Đái Mộc Bạch gặp khó khăn. Nhưng sau khi Đái Mộc Bạch sử dụng Vũ hồn Bạch hổ phụ thể thì Khống Hạc Cầm Long của Đường Tam cũng rất khó phát huy tác dụng. Đây là sự chênh lệch của thực lực.
Sau khi cẩn thận phân tích phán đoán thực lực của Đái Mộc Bạch, Đường Tam phát hiện, chính mình muốn chiến thắng hắn, biện pháp tốt nhất là nhanh chóng đề thăng hồn lực, để cho hồn lực của mình tiếp cận Đái Mộc Bạch, ít nhất cũng phải đạt được đệ tam hoàn hồn kỹ năng, mới có thể chống lại y. Ngay cả nếu là ám khí, cũng sẽ có càng cao thêm một tầng Huyền Thiên Công chống đỡ, uy lực cũng sẽ được tăng cường rất lớn.
"Tiểu Tam, ca, theo ta ra ngoài chơi có được không? Suốt ngày ở trong phòng, ngươi không thấy chán sao?" Sáng sớm, Tiểu Vũ thừa dịp Đường Tam dùng điểm tâm nhịn không được liền than phiền.
Đường Tam mỉm cười nói:
" Ta và ngươi không giống nhau, ngươi thiên phú dị bẩm, không cần tu luyện thực lực cũng có thể không ngừng tăng lên, ta đây là "bổn điểu tiên phi
" a. Ngươi cũng thấy được, Đái Mộc Bạch cũng là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, thực lực hắn như thế nào? Đã có một người có thực lực như vậy, nói không chừng cũng sẽ có người thứ hai, người thứ ba. Mà Sử Lai Khắc học viện này nguyên lai vốn bất đồng với Nặc Đinh học viện chúng ta, sẽ không lại nghe lời một mình ngươi. Không nhanh tăng lên thực lực, sau này ta làm sao có thể giữ lời hứa bảo vệ ngươi được?"
*: Bổn điểu tiên phi: Chim ngu phi trước (nghĩa đen)
Tiểu Vũ bĩu môi bất mãn, cũng không nói lời nào, cứ như vậy lôi tay Đường Tam, trong đôi mắt tràn ngập u oán nhìn hắn chằm chằm. Tỏ ý nếu ngươi không đáp ứng theo ta ra ngoài, ta nhất định không buông tay.
Đường Tam đối với nàng thực sự là không có một chút biện pháp nào, bất đắc dĩ gật đầu, nói:
" Được rồi, dù sao thì ngày mai mới đến Sử lai khắc học viện báo danh. Để ta đi cùng ngươi ra ngoài, nhưng bất quá giữa trữa là phải quay về, buổi chiều càng không được quấy rầy ta tu luyện."
"Hảo" thanh âm thanh thúy của Tiểu Vũ tràn ngập khoái ý, sự u oán trong mắt tựa như có ma thuật làm biến mất, diễn xuất của nàng này thực đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh.
Phục vụ của tửu điếm hoa hồng rất tận tình, khi Đường Tam cùng Tiểu Vũ ra ngoài thì thấy người phục vụ đã đẩy một xe hoa hồng mới đi tới, sau khi hỏi mới biết được hoa hồng trong phòng màu đỏ hải dương đều thay đổi mỗi ngày. Cho dù hoa hồng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng dưới tình huống với một số lượng nhất định, giá cả là không hề rẻ. Đường Tam thử thăm dò giá phòng một chút, lúc đó mới phát hiện, chính mình ngày hôm qua đã đáp ứng với vị Vương quản lý kia mấy ngày nay miễn phí là một quyết định sáng suốt cỡ nào.
Ra khỏi tửu điếm hoa hồng, Đường Tam hỏi TIểu Vũ:
" Ngươi muốn đi đâu?"
Tiểu Vũ làm ra một cái vẻ mặt tỉnh bơ nói:
"Tùy tiện thôi, đi đâu cũng được. Chỉ cần không ở trong phòng buồn chán đó là tốt rồi."
Trước kia tại Nặc Đinh, bình thường bên cạnh nàng đều có một đoàn tiểu đệ vây quanh, thực sự là một tiểu phách vương, vị tiền nhiệm đệ tử lão đại là Tiêu Trần Vũ kia mặc dù đã sớm tốt nghiệp đi trung cấp hồn sư học viện, nhưng thế lực của nhà hắn tại Nặc Đinh thành cũng không nhỏ, hắn đối với Tiểu Vũ rất khâm phục, tự nhiên cũng để gia đình chiếu cố một chút, bởi vậy, cuộc sống tại Nặc Đinh của Tiểu Vũ có thể xem như cá gặp nước
Quen sống náo nhiệt rồi, bây giờ bên cạnh chỉ có một mình Đường Tam, nàng tự nhiên có chút không thích ứng.
Hai người chậm rãi thả bộ vào trong thành, Tác Thác thành không hổ là thành thị cấp chủ thành, mặc dù vẫn còn buổi sáng nhưng đã hiện ra một cảnh tượng phồn hoa vô cùng.
Tiết tấu cuộc sống trong thành rõ ràng so với Nặc Đinh thành thì nhanh hơn nhiều, người qua lại trên đường đều có một bộ dáng vội vàng.
Các loại, các dạng cửa hàng nhìn hoa cả mắt, sau khi Đường Tam bị Tiểu Vũ lôi kéo vòng vo mấy cửa hàng bán trang phục, đã có chút cảm giác đầu váng mắt hoa.
May là Tiểu Vũ phát huy đầy đủ nghĩa của từ đi dạo, chỉ nhìn chứ không mua, lúc này mới không để cho tiền chung của hai người bị giảm xuống.
Giá cả ở Tác Thác thành so với Nặc Đinh thành ít nhất là cao hơn ba thành, nhất là trên vật phẩm càng thể hiện rõ ràng, những chất lượng so với Nặc Đinh thành thì tốt hơn một chút. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì nguyên nhân là Nặc Đinh thành là thành thị biên cảnh, nếu là tiểu thành thị ở bên trong, vậy thì càng xa xa không cách nào so sánh với Tác Thác thành rồi.
" Di, Tiểu Tam, ngươi nhìn chỗ đó." Tiểu Vũ đột nhiên kêu lên ngạc nhiên. Bên ngoài nàng thường gọi Đường Tam là Tiểu Tam, chỉ lúc có hai người nàng mới gọi hắn là ca. Mỹ kỳ danh viết*, đây là bí mật của hai người. Đường Tam cũng cũng không quan trọng lắm vấn đề này, vì vậy tùy nàng.
*: Nghĩa là cách nói và viết khác nhau nhưng có cùng một ý nghĩa.
"Lại là cửa hàng trang phục nữa a? Đại tiểu thư, chúng ta có đúng là nên tìm chỗ nào ăn trưa, sau đó trở về không?" Đường Tam chỉ chỉ mặt trời đang ngay chính ngọ.
Tiểu Vũ kéo tay hắn, hoạt bát nói:
" Ngươi xem a, mau nhìn. Nơi này hình như cùng Hồn sư có liên quan"
Đường Tam lúc này mới nhìn theo hướng ngón tay nàng chỉ, chỉ thấy một cửa hàng cách đó không xa, mặt tiền cũng không lớn, nhưng biển quảng cáo của hàng này lại bất đồng với những cửa hiệu chung quanh.
Trên biển có khắc một dấu hiệu hình tròn, trên đó có mấy ký hiệu đặc thù. Người thường có thể không hiểu hàm nghĩa mấy dấu hiệu này, nhưng Đường Tam cùng Tiểu Vũ đều biết. Bởi bì dấu hiệu này cùng với lệnh bài của Vũ Hồn điện là giống nhau.
Phân biệt là một thanh kiếm, một thanh chuy tử cùng một lam điện phách vương long. Ba dấu hiệu này hợp cùng một chỗ, cùng lện bài của Đại sư mà Vũ Hồn điện cấp cho thật giống nhau. Không biết tại sao lại có thể bắt gặp ký hiệu này tại chiêu bài của một cửa hàng.
Bình luận facebook