Thiên ma Thánh nữ đột nhiên sắc mặt cổ quái, kéo Lý Dật qua một bên, nói khẽ bên tai:
- Ta chỉ muốn ôm cháu nội, Dật nhi, ta hỏi ngươi, những cô nương này, ngươi rốt cuộc hợp ý người nào?
Nói xong, liếc qua mọi người bên cạnh cái ao.
Bên cạnh cái ao, là một mảnh Oanh Oanh Yến Yến, cung vô song, lý băng, lý na, Lạc Thủy, thanh nhi, Long Y... Ánh mắt của các nàng nguyên vốn tại trên người Lý Dật, nhưng tựa hồ là ý thức được thiên ma Thánh nữ cùng Lý Dật đang thấp giọng thương lượng, vì vậy tất cả đều quay mặt đi, thấp giọng nói thầm.
Vấn đề này sao, rất đơn giản. Lý Dật tà tà cười, nhìn thiên ma Thánh nữ nói:
- Con đều hợp ý... Không quan hệ, Tu La động phủ nhiều phòng như vậy, một người mười gian đều đủ. Về phần cháu nội, người ôm không hết.
Thiên ma Thánh nữ hơi lộ vẻ giận:
- Dật nhi, ngươi có thể đứng đắn một điểm hay không, hôn nhân đại sự không thể đùa bỡn được.
- Ta nói rất đúng, cha ta không có tam thê tứ thiếp, cũng không thể để cho ta độc thủ một cành hoa. Nương, chuyện này người cũng đừng quản, chỉ cần chờ ôm cháu nội là được rồi.
Lý Dật nói, hướng cung vô song giương lên tay, lớn tiếng nói:
- Vô song, nàng tới đây.
Cung vô song đi đến, tại trước mặt thiên ma Thánh nữ bảo trì hình tượng thục nữ.
- Các ngươi đang nói thầm cái gì đó?
Lý Dật cười hì hì hỏi.
Cung vô song nhìn nhìn thiên ma Thánh nữ, tựa hồ có chút khó xử, nhưng nàng vẫn nói:
- Cần phải sắp xếp lớn nhỏ.
- Sắp xếp cái gì lớn nhỏ?
Lý Dật cùng thiên ma Thánh nữ cơ hồ là cùng hỏi thăm.
- Nói nhảm, không phân biệt lớn nhỏ, tỷ muội chúng ta từ nay về sau xưng hô như thế nào. Lý Dật, chúng ta thương lượng từ nay về sau ngươi còn dám đi ra bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, hừ, xem chúng ta thu thập ngươi như thế nào.
Nói ra như vậy, chúng mỹ nữ đều chấp nhận.
Thấy Cung vô song nói như thế, thiên ma Thánh nữ cười thở dài một hơi, lặng yên đi đến bên người trượng phu.
Thiên ma Thánh nữ không ở bên, Lý Dật nói:
- Vô Song tỷ, sắp xếp lớn nhỏ như thế nào?
- Còn không biết sao, căn cứ theo như ngày sinh tháng đẻ, nhưng Thanh chỉ không quá nhớ rõ ngày sinh của mình, cho nên chỉ sợ có điểm phiền toái.
Lý Dật ha ha cười:
- Cái này có phiền toái gì, vô cùng đơn giản, các ngươi chỉ cần công nhận là được. Nhưng Vô Song tỷ, ngươi cũng không phải sắp xếp, ngươi nhất định là đại phòng của ta.
- Cút.
- Đúng rồi, còn có một vấn đề trọng yếu, chuyện tình cùng phòng an bài như thế nào? Hay là cùng một chỗ...
- Cút.
Cung vô song không khách khí nữa, dương tay phát xuống, đáng vào thân thể long lực Lý Dật đã được rèn luyện cũng không có nửa điểm hiệu quả.
- Tốt lắm, không náo loạn với ngươi, ta phải đi hội họp các lão bằng hữu, Tác Mã Lý tên hải tặc kia cũng tới?
- Đúng vậy a, hắn nói muốn tới tìm ngươi tính sổ.
- Tìm ta tính sổ? Tính sổ cái gì?
- Ngươi không phải để cho hắn tạo thuyền sao? Hắn nói thuyền tạo tốt lắm, nhưng bây giờ có truyện tống trận, hắn sống làm gì... Lý Dật, cái này cũng không phiền toái, trước mặt ngươi còn có phiền toái hơn nữa.
Thấy vậy, Lý Dật không khỏi lộ ra vẻ khổ sở:
- Vô Song tỷ, ta cho ngươi dẫn người, làm sao ngươi mang phiền toái cho ta... Rốt cuộc là cái phiền toái gì?
- Chính ngươi nên đi xem.
Tay chỉ ra, hướng về trong đám người, xuất hiện một cái thân ảnh xinh đẹp.
- Mạc nhu tâm.
Lý Dật thấy chuyện này cũng không phải chuyện đùa, từ khi hắn rời khỏi vạn triều thành, hắn không có tạm biệt qua nàng, cơ hồ quên nàng rồi.
- Vô Song tỷ, vì sao mang nàng đến?
- Cái này cũng không phải là ta, chính nàng muốn tới, chính ngươi phải tự đi giải quyết.
Lý Dật bất đắc dĩ, kiên trì đi về phía Mạc tâm nhu. Gần bốn năm không thấy, mạc nhu tâm có vẻ càng thêm thành thục, giống như quả Đào chín mọng. Nhìn thấy Lý Dật, mạc nhu tâm sắc mặt cũng trở nên cổ quái. Trước nàng vẫn dấu kín sau lưng mọi người, cho nên Lý Dật không có phát giác.
- Mạc tiểu thư, ngươi cũng tới, chúng ta... Chúng ta cũng nên nói chuyện.
Đã không cách nào lảng tránh, vậy chính diện đối mặt thôi.
Lý Dật cùng mạc nhu tâm đưa nhau rời xa chỗ mọi người, nhất thời cũng không nói gì.
- Lý Dật, ngươi lỡ hẹn.
Sau nửa ngày, Mạc nhu tâm mới lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, ta lỡ hẹn.
Lý Dật thành thật thừa nhận, ngày đó tại Mạc gia, hai người định ra ước hẹn ba năm, đáng tiếc từ ba năm đó, hắn một mực cũng không có cơ hội trở về Thiên phong đế quốc, càng không có cơ hội đi thực hiện cái ước định này.
- Ngươi đã lỡ hẹn, đó chính là ngươi thua... Ngươi còn nhớ rõ năm đó ta đã nói cái gì sao?
- Đương nhiên nhớ rõ.
Lý Dật cười nhạt một tiếng:
- Ngươi nói nếu như ta thua, muốn đem ta cắt thành mảnh nhỏ, để cho ta chết không toàn thây.
- Ngươi nếu còn nhớ rõ, vậy hiện tại còn có lời gì nói?
- Không có chuyện gì để nói, ngươi hiện tại có thể động thủ, cắt ta thành mảnh nhỏ.
Lý Dật nhàn nhạt cười, với tu vi hiện tại cùng long lực rèn luyện, cho dù Mạc nhu Tâm dùng cực hạn đấu khí cộng thêm vũ khí tốt nhất trên người nàng, muốn đem Lý Dật cắt ra, cũng không phải dễ dàng.
- Ngươi... Ngươi thật sự để cho ta cắt ngươi?
Mạc nhu Tâm ngữ khí lạnh như băng, nhưng lại bắt đầu phát run.
Lý Dật thu hồi vẻ bất cần đời, nghiêm mặt nói:
- Mặc kệ ngươi tin hay không, năm đó ta đối với ngươi như vậy, nhưng thật ra là bị người khác hãm hại, bọn họ nghĩ đoạt vị trí gia chủ Lý gia... Bất quá, ta một chút cũng không hối hận, Mạc tiểu thư, kỳ thật ngươi cũng không hối hận, không phải sao?
Bị Lý Dật đánh trúng nội tâm, Mạc nhu Tâm khí tức lạnh lùng lập tức tan rã, nàng nhào vào trong ngực Lý Dật, rung động thanh âm nói:
- Lý Dật, ngươi là tên hỗn đản, đúng là đại hỗn đản, ta hận ngươi, hận ngươi cả đời, ta muốn dây dưa ngươi cả đời, cả đời ngươi đều đừng thoát khỏi tay của ta.
Mạc nhu Tâm bổ nhào vào trong lòng ngực của Lý Dật, làm cho Lý Dật nhớ lại chuyện hơn ba năm trước, thời điểm mình mới tới Đấu Thần đại lục, khi đó hắn gây ra nhiều vấn đề, nhưng hắn cũng thật không ngờ, người ở thế giới này có quyền thế nhất là Đấu Thần điện tổng Điện chủ, Tu La giới giới chủ, đều bị hắn dẫm nát dưới chân.
Bình luận facebook