Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 33
Rời khỏi Lâm gia, Lâm Khiếu Đường một mạch vội vã đi thẳng, bất quá cũng không hướng Vương gia đi tới, lấy hiểu biết của hắn đối với lão Tam Tử, hơn phân nửa là tiểu tử này không đi tới Vương gia mà là tới dược phô.
Tính cách lão Tam tử tương đối hướng nội, tương đối bướng bỉnh, nếu một khi đã quyết định một việc gì đó sẽ quyết không buông tha, hơn nữa có cừu oán tất báo, có ơn hiển nhiên cũng là như vậy.
Từ khi đi khỏi dược phô năm tháng trước, Lâm Khiếu Đường cũng không nghĩ sẽ quay trở lại, trước cửa dược phô người đến người đi, cùng với mọi ngày cũng không có bất cứ cái gì bất đồng, tựa hồ không phát sinh bất cứ cái gì.
Hiện nay ngũ giác đều đã đề cao, Lâm Khiếu Đường từ trong không khí ngửi được mùi thuốc súng, một chút cảm ứng dường như có cũng dường như không làm hắn phải đưa ánh mắt về phía ngõ nhỏ.
Quanh quẩn vài chỗ ngoặt, dễ dàng nghe thấy một vài âm thanh huyên náo, cuối hẻm nhỏ vắng vẻ thấy rõ hai người chính là lão Tam Tử và tiểu Lan, trên mặt đất còn có một người.
"Lão Tam Tử, ngươi như thế nào lại kích động như vậy chứ, làm việc không lo lắng đến hậu quả, bây giờ thì hay rồi, ngươi xem làm thế nào đây!" Tiểu Lan thở phì phì nói.
Sát khí trên mặt chậm rãi tan đi, lão Tam tử cúi đầu không nói hồi lâu mới mở miệng: "Ai bảo bọn chúng đập phá dược phô của cúng ta, chết là đúng tội".
Tiểu Lan không thể nói lý nhìn lão Tam tử nói" Thật vất vả chúng ta mới thoát được sự theo dõi của Vương gia, ngươi làm chuyện như vậy, tung tích của chúng ta có thể bị phát hiện, hiện tại không phải là chuyện của một mình ngươi".
Lão Tam tử trầm giọng nói: "Không vấn đề gì, ta dùng chính là kĩ thuật ám sát, không ai có thể phát hiện ra".
Tiểu Lan vội la lên: "Ngươi giết hắn không ai phát hiện, thế người người không có, sao lại không phát hiện ra được".
Nghe hai người đối thoại, Lâm Khiếu Đường đại khái đoán được nguyên do, lúc này mới từ chỗ ngoặt đi ra, vừa rồi bởi vì hẻm nhỏ không lớn lắm nên không nhìn thấy rõ, giờ mới phát hiện nằm trên mặt đất chính là đầu mục gia tướng Vương gia Vương Nhị lần trước đến lục soát dược phô.
"Giết thì cũng giết rồi, cũng không có gì nghiêm trọng, đem thi thể này huỷ bỏ, làm sạch sẽ một chút". Lâm Khiếu Đường mặt không biểu tình nói, trong giọng nói xen lẫn một tia hàn ý nói không nên lời.
"Lão đại!"
"Đại sư huynh!"
Lão Tam Tử cùng Tiểu Lan không hề ngờ tới Lâm Khiếu Đường lại xuất hiện từ phía sau, càng thêm bất ngờ chính là bọn họ một chút cũng không nhận thấy được đại sư huynh đến gần, thì ra mấy tháng gần đây bị họ bỏ lại phía sau.
Trầm lặng nhìn thi thể nằm trên mặt đất, Lâm Khiếu Đường nhìn xung quanh, xác định gần đó không có ai, từ trên người lấy ra một bình thuốc nhỏ.
Trong lọ thuốc có chứa một loại dịch thể, dịch thể có tính ăn mòn mạnh mẽ. Đó là Lâm Khiếu Đường trong lúc vô ý mà điều chế ra, tính ăn mòn vượt xa cường toan nhưng lại có chút độc nguyên lực nhất định.
Trước đây Lâm Khiếu Đường mang theo bên người là để phòng thân, hiện tại tựa hồ không cần dùng nữa.
Chỉ dùng non nửa bình thi thể liền vô thanh vô tức hoá thành một bãi chất lỏng, Lâm Khiếu Đường đánh một chưởng, một đạo hoả diễm chưởng kình đánh về phía bãi chất lỏng, một lúc sau chất lỏng bốc hơi không nhìn thấy nữa.
Tiểu Lan kinh ngạc nhìn Lâm Khiếu Đường nói: "Lão đại, một tháng không gặp quả là thoát thai hoán cốt a!"
Lâm Khiếu Đường tức giận nói: "Xú nha đầu, ngươi cũng đừng giả ngơ nữa, hẳn là đã đột phá "phi vũ" tầng thứ ba rồi!"
Tiểu Lan cũng không đáp lại, chỉ là cười cười.
Lúc này lão Tam Tử nhỏ giọng nói: "Đại sư huynh, lúc nào chúng ta đi cứu sư phụ?"
"Bây giờ không phải lúc thích hợp, sư phụ chỉ cần không mang ra bí pháp trị liệu của Nhất Đao Môn, thì sẽ không có vấn đề gì!" Lâm Khiếu đường rất chắc chắn trả lời.
Do dự một chút, lão Tam Tử lo lắng nói: "Thế nhưng, vạn nhất Vương gia không kiên trì được, giận dữ dùng cực hình đối với sư phụ thì làm sao bây giờ, lão nhân gia hắn sẽ không chịu nổi dày vò.
Tình huống của lão Tam Tử cùng với tiểu Lan và A Mãnh có điểm bất đồng, hắn không phải là do Lâm Khiếu đường dẫn vào Nhất Đao Môn, mà là do trước đây Hoàng Nhất Đao phiêu bạt giang hồ thu lưu một cô nhi, hắn còn biết Hoàng Nhất Đao sớm hơn so với Lâm Khiếu Đường.
Năm tuổi đã theo Hoàng Nhất Đao lang thang khắp nơi, cho đến khi gặp Lâm Khiếu Đường mới ổn định được, tình cảm đối với Hoàng Nhất Đao tự nhiên sâu đậm hơn nhiều so với ba người, cho dù hắn là người bị Hoàng Nhất Đao đánh chửi nhiều nhất.
Nếu nói Lâm Khiếu Đường không lo lắng thì rõ ràng là nói dối, tin tức bọn họ biết được là do năm tháng trước lẻn vào Vương gia mà có được, từ đó về sau hoàn toàn không có một chút tin tức gì.
Lấy năng lực của Kỳ Áo làm được cũng là hiển nhiên, nhưng đối với bọn Lâm Khiếu Đường mặc dù trong nửa năm qua có tiến bộ rất lớn, cũng tuyệt đối không có năng lực xông vào Vương gia cứu người, dù là lẻn vào tìm kiếm cũng tuyệt đối không có khả năng.
Hoàng Nhất Đao bị bắt, Lâm Khiếu đường biết được thì rất tức giận, trong lòng mắng mỏ hắn mê làm ông chủ, nếu không phải hắn mê tiền thì Vương gia cũng không thể bắt được hắn nhẹ nhàng như vậy, dù sao dược phô cũng là trên địa bàn của Lâm gia.
Huống hồ đối với Lâm Khiếu đường mà nói, Hoàng Nhất Đao và hắn chỉ là quan hệ lơi dụng qua lại, hiển nhiên không nói đến thâm sâu, bất quá nếu tình huống cho phép, Lâm Khiếu Đường sẽ cứu hắn, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải lúc thích hợp.
Lâm Khiếu Đường đương nhiên biết ính tình của lão Tam Tử, hôm nay sợ là giải thích gì nhiều cũng sẽ không có tác dụng, tâm niệm vừa chuyển nói: "Lấy thực lực của bốn người chúng ta hiện nay, nếu đến Vương gia rõ ràng là muốn chết, nếu như ngươi có khả năng trong ba tháng đột phá tầng thứ năm Ảnh Thứ, đạt đuợc 10 tinh võ phó tiêu chuẩn, chúng ta sẽ đi cứu người".
"Thực sự!" Lão Tam Tử như là thấy được ước muốn.
Hiện nay lão Tam Tử bất quá mới tiến nhập ảnh thứ tầng thứ ba sơ kì, miễn cưỡng đạt được 5 tinh võ phó tiêu chuẩn, ba tháng đột phá tầng thứ năm nói dễ vậy sao, bất luận là bí tịch gì thì càng về sau càng khó luyện, bất quá Kỳ Áo đích thực quá trâu bò, Lâm Khiếu Đường làm thế nào cũng không hiểu nổi, những bí tịch hắn xuất ra là từ nơi nào có được, mỗi một bí tịch đều rất cường hãn, ngay cả hai người Lão Tam tử và A Mãnh trứơc kia đối với nguyên lực đúng là ù ù cạc cạc, trong thời gian tu luyện rất ngắn đã có thành tựu.
"Đại sư huynh lúc nào lừa gạt ngươi?. Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng cười nói.
Bắt đầu từ ngày hôm sau lão Tam Tử dường như điên cuồng tiến nhập quá trình tu luyện, rất nhanh Lâm Khiếu Đường đã phải hối hận hứa hẹn sảng khoái đó, trước kia bẩy tám ngày tiểu Lan mới đến đòi tiền, hiện tại đổi thành bốn năm ngày một lần.
Nghe nói tất cả là dành cho lão Tam Tử dùng, các loại ám khí dành cho tu luyện, tiêu hao dược nguyên không có phẩm cấp ngày một tăng cao.
Vương Nhị mất tích đối với Vương gia mà nói cũng không có gì quan trọng, một người chỉ là 2 tinh đạo phó cũng không có nhiều tác dụng cho lắm, bởi vậy đối với án mất tích này cũng không khiến cho nhiều người chú ý, huống hồ những chuyện như vậy phát sinh hàng năm, hơn phân nửa là do đệ tử các gia tộc vô học vô nghề nghiệp dong chơi lêu lổng bên ngoài gây tai hoạ, rất nhiều bởi vì đánh bạc mà chạy trốn, những chuyện trái với gia quy như thế này gia tộc sẽ không xuất đầu giải quyết.
Vương gia mất tích một người làm Lâm Khiếu Đường phiền muộn muốn chết, hầu bao gần đây dư dả lại bắt đầu kêu gào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bất quá khi Lâm Bình đến một lần nữa thì đưa tới một in tức vô cùng tốt.
Điều này làm Lâm Khiếu Đường thấy được cơ hội đại phát tài, trứơc đây không nghĩ tới sẽ có hậu trường như thế điều khiển.
Lực lượng của tấm gương quảng cáo hiển nhiên là vô cùng to lớn.
Lĩnh hội được điểm này, Lam Khiếu Đường hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, một bên xoa xoa tay một bên hai mắt toả sáng suy nghĩ cái gì đó.
Tính cách lão Tam tử tương đối hướng nội, tương đối bướng bỉnh, nếu một khi đã quyết định một việc gì đó sẽ quyết không buông tha, hơn nữa có cừu oán tất báo, có ơn hiển nhiên cũng là như vậy.
Từ khi đi khỏi dược phô năm tháng trước, Lâm Khiếu Đường cũng không nghĩ sẽ quay trở lại, trước cửa dược phô người đến người đi, cùng với mọi ngày cũng không có bất cứ cái gì bất đồng, tựa hồ không phát sinh bất cứ cái gì.
Hiện nay ngũ giác đều đã đề cao, Lâm Khiếu Đường từ trong không khí ngửi được mùi thuốc súng, một chút cảm ứng dường như có cũng dường như không làm hắn phải đưa ánh mắt về phía ngõ nhỏ.
Quanh quẩn vài chỗ ngoặt, dễ dàng nghe thấy một vài âm thanh huyên náo, cuối hẻm nhỏ vắng vẻ thấy rõ hai người chính là lão Tam Tử và tiểu Lan, trên mặt đất còn có một người.
"Lão Tam Tử, ngươi như thế nào lại kích động như vậy chứ, làm việc không lo lắng đến hậu quả, bây giờ thì hay rồi, ngươi xem làm thế nào đây!" Tiểu Lan thở phì phì nói.
Sát khí trên mặt chậm rãi tan đi, lão Tam tử cúi đầu không nói hồi lâu mới mở miệng: "Ai bảo bọn chúng đập phá dược phô của cúng ta, chết là đúng tội".
Tiểu Lan không thể nói lý nhìn lão Tam tử nói" Thật vất vả chúng ta mới thoát được sự theo dõi của Vương gia, ngươi làm chuyện như vậy, tung tích của chúng ta có thể bị phát hiện, hiện tại không phải là chuyện của một mình ngươi".
Lão Tam tử trầm giọng nói: "Không vấn đề gì, ta dùng chính là kĩ thuật ám sát, không ai có thể phát hiện ra".
Tiểu Lan vội la lên: "Ngươi giết hắn không ai phát hiện, thế người người không có, sao lại không phát hiện ra được".
Nghe hai người đối thoại, Lâm Khiếu Đường đại khái đoán được nguyên do, lúc này mới từ chỗ ngoặt đi ra, vừa rồi bởi vì hẻm nhỏ không lớn lắm nên không nhìn thấy rõ, giờ mới phát hiện nằm trên mặt đất chính là đầu mục gia tướng Vương gia Vương Nhị lần trước đến lục soát dược phô.
"Giết thì cũng giết rồi, cũng không có gì nghiêm trọng, đem thi thể này huỷ bỏ, làm sạch sẽ một chút". Lâm Khiếu Đường mặt không biểu tình nói, trong giọng nói xen lẫn một tia hàn ý nói không nên lời.
"Lão đại!"
"Đại sư huynh!"
Lão Tam Tử cùng Tiểu Lan không hề ngờ tới Lâm Khiếu Đường lại xuất hiện từ phía sau, càng thêm bất ngờ chính là bọn họ một chút cũng không nhận thấy được đại sư huynh đến gần, thì ra mấy tháng gần đây bị họ bỏ lại phía sau.
Trầm lặng nhìn thi thể nằm trên mặt đất, Lâm Khiếu Đường nhìn xung quanh, xác định gần đó không có ai, từ trên người lấy ra một bình thuốc nhỏ.
Trong lọ thuốc có chứa một loại dịch thể, dịch thể có tính ăn mòn mạnh mẽ. Đó là Lâm Khiếu Đường trong lúc vô ý mà điều chế ra, tính ăn mòn vượt xa cường toan nhưng lại có chút độc nguyên lực nhất định.
Trước đây Lâm Khiếu Đường mang theo bên người là để phòng thân, hiện tại tựa hồ không cần dùng nữa.
Chỉ dùng non nửa bình thi thể liền vô thanh vô tức hoá thành một bãi chất lỏng, Lâm Khiếu Đường đánh một chưởng, một đạo hoả diễm chưởng kình đánh về phía bãi chất lỏng, một lúc sau chất lỏng bốc hơi không nhìn thấy nữa.
Tiểu Lan kinh ngạc nhìn Lâm Khiếu Đường nói: "Lão đại, một tháng không gặp quả là thoát thai hoán cốt a!"
Lâm Khiếu Đường tức giận nói: "Xú nha đầu, ngươi cũng đừng giả ngơ nữa, hẳn là đã đột phá "phi vũ" tầng thứ ba rồi!"
Tiểu Lan cũng không đáp lại, chỉ là cười cười.
Lúc này lão Tam Tử nhỏ giọng nói: "Đại sư huynh, lúc nào chúng ta đi cứu sư phụ?"
"Bây giờ không phải lúc thích hợp, sư phụ chỉ cần không mang ra bí pháp trị liệu của Nhất Đao Môn, thì sẽ không có vấn đề gì!" Lâm Khiếu đường rất chắc chắn trả lời.
Do dự một chút, lão Tam Tử lo lắng nói: "Thế nhưng, vạn nhất Vương gia không kiên trì được, giận dữ dùng cực hình đối với sư phụ thì làm sao bây giờ, lão nhân gia hắn sẽ không chịu nổi dày vò.
Tình huống của lão Tam Tử cùng với tiểu Lan và A Mãnh có điểm bất đồng, hắn không phải là do Lâm Khiếu đường dẫn vào Nhất Đao Môn, mà là do trước đây Hoàng Nhất Đao phiêu bạt giang hồ thu lưu một cô nhi, hắn còn biết Hoàng Nhất Đao sớm hơn so với Lâm Khiếu Đường.
Năm tuổi đã theo Hoàng Nhất Đao lang thang khắp nơi, cho đến khi gặp Lâm Khiếu Đường mới ổn định được, tình cảm đối với Hoàng Nhất Đao tự nhiên sâu đậm hơn nhiều so với ba người, cho dù hắn là người bị Hoàng Nhất Đao đánh chửi nhiều nhất.
Nếu nói Lâm Khiếu Đường không lo lắng thì rõ ràng là nói dối, tin tức bọn họ biết được là do năm tháng trước lẻn vào Vương gia mà có được, từ đó về sau hoàn toàn không có một chút tin tức gì.
Lấy năng lực của Kỳ Áo làm được cũng là hiển nhiên, nhưng đối với bọn Lâm Khiếu Đường mặc dù trong nửa năm qua có tiến bộ rất lớn, cũng tuyệt đối không có năng lực xông vào Vương gia cứu người, dù là lẻn vào tìm kiếm cũng tuyệt đối không có khả năng.
Hoàng Nhất Đao bị bắt, Lâm Khiếu đường biết được thì rất tức giận, trong lòng mắng mỏ hắn mê làm ông chủ, nếu không phải hắn mê tiền thì Vương gia cũng không thể bắt được hắn nhẹ nhàng như vậy, dù sao dược phô cũng là trên địa bàn của Lâm gia.
Huống hồ đối với Lâm Khiếu đường mà nói, Hoàng Nhất Đao và hắn chỉ là quan hệ lơi dụng qua lại, hiển nhiên không nói đến thâm sâu, bất quá nếu tình huống cho phép, Lâm Khiếu Đường sẽ cứu hắn, nhưng hiện tại hiển nhiên không phải lúc thích hợp.
Lâm Khiếu Đường đương nhiên biết ính tình của lão Tam Tử, hôm nay sợ là giải thích gì nhiều cũng sẽ không có tác dụng, tâm niệm vừa chuyển nói: "Lấy thực lực của bốn người chúng ta hiện nay, nếu đến Vương gia rõ ràng là muốn chết, nếu như ngươi có khả năng trong ba tháng đột phá tầng thứ năm Ảnh Thứ, đạt đuợc 10 tinh võ phó tiêu chuẩn, chúng ta sẽ đi cứu người".
"Thực sự!" Lão Tam Tử như là thấy được ước muốn.
Hiện nay lão Tam Tử bất quá mới tiến nhập ảnh thứ tầng thứ ba sơ kì, miễn cưỡng đạt được 5 tinh võ phó tiêu chuẩn, ba tháng đột phá tầng thứ năm nói dễ vậy sao, bất luận là bí tịch gì thì càng về sau càng khó luyện, bất quá Kỳ Áo đích thực quá trâu bò, Lâm Khiếu Đường làm thế nào cũng không hiểu nổi, những bí tịch hắn xuất ra là từ nơi nào có được, mỗi một bí tịch đều rất cường hãn, ngay cả hai người Lão Tam tử và A Mãnh trứơc kia đối với nguyên lực đúng là ù ù cạc cạc, trong thời gian tu luyện rất ngắn đã có thành tựu.
"Đại sư huynh lúc nào lừa gạt ngươi?. Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng cười nói.
Bắt đầu từ ngày hôm sau lão Tam Tử dường như điên cuồng tiến nhập quá trình tu luyện, rất nhanh Lâm Khiếu Đường đã phải hối hận hứa hẹn sảng khoái đó, trước kia bẩy tám ngày tiểu Lan mới đến đòi tiền, hiện tại đổi thành bốn năm ngày một lần.
Nghe nói tất cả là dành cho lão Tam Tử dùng, các loại ám khí dành cho tu luyện, tiêu hao dược nguyên không có phẩm cấp ngày một tăng cao.
Vương Nhị mất tích đối với Vương gia mà nói cũng không có gì quan trọng, một người chỉ là 2 tinh đạo phó cũng không có nhiều tác dụng cho lắm, bởi vậy đối với án mất tích này cũng không khiến cho nhiều người chú ý, huống hồ những chuyện như vậy phát sinh hàng năm, hơn phân nửa là do đệ tử các gia tộc vô học vô nghề nghiệp dong chơi lêu lổng bên ngoài gây tai hoạ, rất nhiều bởi vì đánh bạc mà chạy trốn, những chuyện trái với gia quy như thế này gia tộc sẽ không xuất đầu giải quyết.
Vương gia mất tích một người làm Lâm Khiếu Đường phiền muộn muốn chết, hầu bao gần đây dư dả lại bắt đầu kêu gào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bất quá khi Lâm Bình đến một lần nữa thì đưa tới một in tức vô cùng tốt.
Điều này làm Lâm Khiếu Đường thấy được cơ hội đại phát tài, trứơc đây không nghĩ tới sẽ có hậu trường như thế điều khiển.
Lực lượng của tấm gương quảng cáo hiển nhiên là vô cùng to lớn.
Lĩnh hội được điểm này, Lam Khiếu Đường hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, một bên xoa xoa tay một bên hai mắt toả sáng suy nghĩ cái gì đó.
Bình luận facebook