Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Đế Cuồng - Chương 240: Vỏ kiếm bí ẩn
Hàn Phi hết nhìn hoang phân thân lại nhìn sang bốn hình chiếu của Nhân kiếp trên trời cao, trong lòng tràn đầy lo lắng.
- Ba cây Trấn Đạo Thần Trụ đã phát huy công dụng của ba giọt hồn huyết, duy chỉ có cây cột của Bá Luân và thủy tổ Độc Cô gia vẫn lặng yên không chút tiếng động. Lý Ẩn, hy vọng dự đoán của ngươi là đúng, bằng không chúng ta đều phải chôn thây nơi đây. Truyền thừa của ngươi vĩnh viễn không có người thừa kế...
Vì Lý Ẩn chết quá sớm nên không thể biết được Khi Thiên Hoán Mệnh đại trận sau khi kích hoạt sẽ tạo ra tràng cảnh gì, nhưng phỏng theo sơ đồ bố cục lúc trước của y và bốn vị hào kiệt kia thì Thái Phong Điên, Khán Bất Xuyên sẽ đóng vai trò tiêu diệt Hoả kiếp, Lôi kiếp.
Lý Ẩn dùng cục đạo hỗ trợ, kéo dài thời gian để Bá Luân bảo toàn thực lực, sau đó tiêu diệt Nhân kiếp.
Nên biết rằng Nhân kiếp là hình chiếu mô phỏng của những người độ kiếp. Mà đám Lý Ẩn, Thái Phong Điên ai ai cũng là hào kiệt, tu vi, thần thông đều khủng bố nhất thời đại của họ. Chẳng ai dám đủ tự tin nói một mình có thể chiến đấu với năm vị hào kiệt, bao gồm cả hình chiếu của bản thân ngoài Bá Luân.
Cùng lúc chiến thắng địch nhân, chiến thắng bản thân, tự cổ đến nay duy nhất chỉ có Bá Luân là làm được.
Còn nhiệm vụ của thủy tổ Độc Cô gia rất nhẹ nhàng nhưng lại quan trọng nhất. Tế luyện ra một thanh Tuế Nguyệt bảo kiếm thuộc vào "cấm kỵ binh khí" có khả năng xé mở thời không, đánh phá ra một tiết điểm giúp hiện tại thông với quá khứ, giúp những khí cơ thiên địa của quá khứ trong nháy mắt tràn vào vùng tế đàn này.
Đây là đoạn ký ức bị Lý Ẩn giấu rất kín, không hề mảy may truyền lại cho Hàn Phi. Tuy nhiên Hàn Phi không phải kẻ ngốc, từ những manh mối đứt đoạn ngay lập tức đoán ra được ý đồ của y. Dẫu sao truyền thừa của Lý Ẩn là truyền lại toàn bộ cho gã, tất cả tâm tư, âm mưu, suy tính, thuật quyền mưu của Lý Ẩn gã đều học được, rất dễ bắt bài.
Mặc dù không quá chắc về điều Lý Ẩn định làm, nhưng chỉ riêng việc y không cho gã giết Độc Cô Minh mà yêu cầu đưa hắn tới tận tế đàn đã là một dấu chấm hỏi rất lớn.
Thanh Tuế Nguyệt kiếm kia dù sao cũng là do thủy tổ Độc Cô gia huyết luyện mà thành, nó nằm lưu lạc trong dòng chảy thời không. Một khi bị Khi Thiên Hoán Mệnh đại trận triệu hoán ra rất có thể sẽ do tên tiểu bối là Độc Cô Minh tiếp quản. Đến lúc đó, đừng nói là cơ duyên khí vận, ngay cả tính mệnh của Hàn Phi cũng do hắn quyết định.
- Cậy sức sao? Loại mãng phu như ngươi ta gặp nhiều rồi!
Hàn Phi hừ lạnh, nhanh chóng thu lại mấy trăm thanh phi kiếm vào trong khổ hải. Thiên Ma pháp tướng, Vô Ngã pháp tướng ba đầu sáu tay vẫn được gã giữ lại. Kế đến thân hình gã nhanh như cắt lao về phía hoang phân thân, vẻ mặt âm trầm nhưng đầy bình tĩnh.
Hoang phân thân dường như chỉ có duy nhất hai phương thức tấn công là đấm và cắn xé, mắt thấy gã nam tử ba đầu sáu tay kia lao tới. Nó rống lớn một tiếng rồi vung nắm đấm về phía trước.
Tiếng xé gió vun vút vang lên, những tưởng Hàn Phi sẽ lấy cứng đối cứng với hoang phân thân nhưng không. Vai trái gã hơi lách nhẹ vè phía sau, lập tức thành công tránh đi nắm đấm như quả núi nặng ngàn cân kia, sau đó dùng sáu cánh tay của mình khóa chặt những phương vị hiểm yếu trên tay phải của hoang phân thân.
- Gãy cho ta!
Hàn Phi quát lớn, sáu cánh tay siết chặt lại. Tiếng xương cốt gãy nát vang lên, hoang phân thân điên cuồng gầm rống, không những không lui lại mà còn dùng miệng cắn vào bả vai của Hàn Phi, xé ra một miếng thịt đỏ lòm.
Máu tươi từ bả vai Hàn Phi phun ra như suối, gã là phàm thể, không có khả năng hồi phục mạnh mẽ như hoang phân thân, vì vậy vết thương này cũng xem như khá nghiêm trọng.
- Thịt của ta, máu của ta, ngươi có mạng để ăn sao?
Hàn Phi cười lạnh, vẻ mặt tàn nhẫn đến cực điểm. Chỉ thấy miếng thịt trong miệng hoang phân thân dần chuyển sang đen, từng làn hắc khí bốc lên khiến hoang phân thân khi ngửi vào liền hoa mắt chóng mặt. Chưa tới mấy giây sau, từ trong miếng thịt chạy ra vô số giòi bọ. Bọn chúng nhắm thẳng vào cổ họng hoang phân thân chạy vào, kế đến hung tợn cắn xé lục phủ ngũ tạng của nó.
- Đây là Vu thuật của Vu tộc Tây Thiên, kèm theo Độc đạo thuộc về Dược Ma tông thời thái cổ. Ta từng nói rồi, có thể ta không sở hữu chiến lực mạnh nhất, giao chiến dưới cơ rất nhiều thiên kiêu nhưng ta biết cách giết người, quyết sinh tử ta sẽ luôn là kẻ sống sót cuối cùng!
Ánh mắt hoang phân thân hiện lên vẻ mê man, toàn thân buông thõng.
Hàn Phi không bỏ qua cơ hội này, sáu cánh tay dụng lực thật mạnh, trong nháy mắt đã xé xác hoang phân thân ra thành nhiều mảnh. Có điều kim huyết thật sự quá bá đạo, từ thân thể tàn tật của hoang phân thân bắt đầu lại tiếp tục mọc ra tứ chi, mặc dù tốc độ khá chậm.
Nhưng ý định của Hàn Phi không chỉ đơn giản như vậy. Gã đoạn đi tứ chi của hoang phân thân trước dù biết nó sẽ mọc lại là để làm giảm khả năng hồi phục của nó. Lúc này kim huyết vừa phải chống chọi độc tố và Vu thuật, lại vừa phải tham gia tái tạo tứ chi, khẳng định trong thời gian ngắn nó không thể vẫy vùng gì được. Khi chút khả năng phản kháng cuối cùng của đối thủ đã mất đi, Hàn Phi mới bày ra sát chiêu chân chính của mình.
Kim huyết Trường Sinh thể hồi phục được mọi thứ chỉ trừ đầu ra. Bị đánh nát đầu đồng nghĩa với mất mạng. Một trong sáu cánh tay của Hàn Phi vung lên, đích đến của nó là huyệt Bách Hội nơi đỉnh đầu của hoang phân thân. Khoảnh khắc nó hạ xuống thì sinh mệnh kỳ dị chỉ vừa mới sinh ra này sẽ lập tức chết yểu, không thể sáng tạo thêm kỳ tích gì nữa.
Cánh tay của Hàn Phi vỗ xuống, mặc dù vẫn chạm được tới đỉnh đầu hoang phân thân nhưng lại không còn chút lực đạo nào.
Sắc mặt Hàn Phi trở nên âm trầm tới cực điểm, bởi vì khoảnh khắc vừa rồi có một đạo ánh sáng lướt qua chém đứt cánh tay do Thiên Ma pháp tướng biến thành của gã. Nhờ đó cứu được tên lông lá kia một mạng.
- Độc Cô Minh, đã như vậy ta sẽ cùng lúc tiễn ngươi và nó xuống hoàng tuyền!
Kẻ ra tay đúng là Độc Cô Minh đang bị Toả Hồn tác vây khốn. Lúc vừa vùng vẫy thành công xong, hắn lập tức tham chiến hòng ngăn cản Hàn Phi giết hoang phân thân.
Mặc dù nói bộ phân thân này không hề bị hắn khống chế nhưng dù sao giữa cả hai cũng tồn tại sự liên hệ nhất định. Trong tiềm thức của hoang phân thân luôn mặc định rằng ngoài bảo vệ "bản thân" thì cũng phải bảo vệ tính mạng cho Độc Cô Minh, bằng không có chuyện rất khủng khiếp sẽ xảy ra.
Nói về tu vi, Độc Cô Minh chỉ vừa đột phá Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ không lâu, thậm chí hiện tại sau khi tự bạo hoả phân thân và khinh hành phân thân, tu vi hắn càng trở nên bất ổn hơn bao giờ hết, lúc nào cũng muốn rơi rớt xuống cảnh giới Khổ Hải. Nếu không phải tám loại đạo vận còn lại đang ở giai đoạn chín muồi, sôi sục giống như muốn ngay lập tức ngưng tụ phân thân thì hắn đã bị hạ cảnh giới từ lâu.
Hàn Phi lại là Hỗn Nguyên đại viên mãn, hay còn gọi là nửa bước Tiên Thai. Cảnh giới của gã cao hơn Độc Cô Minh tới ba tiểu cảnh, hơn nữa còn am hiểu rất nhiều con đường phụ trợ và thần thông tuyệt học của tiền nhân. Nếu một địch một, Độc Cô Minh không bao giờ là đối thủ của Hàn Phi.
Trừ phi hắn có một trợ thủ đủ sức uy hiếp gã ta. Kẻ đó ngoài hoang phân thân thì làm gì có ai khác. Đừng nhìn hoang phân thân vừa mới sinh ra, kinh nghiệm chiến đấu còn non nớt, lại vừa suýt chết dưới tay Hàn Phi mà coi thường nó. Chỉ riêng việc sức mạnh nguyên thủy và độ cường hãn của thân thể gia tăng theo sự tức giận, hung hiểm bản thân gặp phải thì đã đủ hiểu con đường của nó gần như không có giới hạn. Địch nhân càng mạnh, nó sẽ càng mạnh. Càng dồn ép nó, nó sẽ càng đánh trả mãnh liệt hơn.
Hoang phân thân lúc này đang trúng phải Vu thuật và kịch độc của Hàn Phi. Trong cơ thể nó lại bắt đầu xuất hiện tình trạng phá rồi lập như trước. Độc dược và vu thuật cố gắng phá hủy nội tạng, ăn mòn kinh mạch, còn kim huyết mặc dù đang bị suy yếu do phải chia ra để tái tạo tứ chi nhưng vẫn đủ sức lấn áp độc dược và vu thuật, rất nhanh sẽ tiêu diệt nó hoàn toàn.
Nhìn tia sáng trong mắt hoang phân thân dần trở lại, Độc Cô Minh cũng càng quyết tâm hơn. Đánh thắng Hàn Phi là điều không thể, nhưng kiềm toả gã ta trong mấy khắc thì hắn tự tin làm được.
Thiên Nhai kiếm xanh biếc tra vào vỏ, từng tiếng kiếm minh vang vọng khắp không trung, giống như hoà cùng tiếng kiếm minh do cái bóng của thủy tổ Độc Cô gia tạo thành. Gần như đồng thời cây cột trong suốt của y cũng toả ra ánh sáng lấp lánh huyền ảo. Sự cộng minh này khiến cho Độc Cô Minh trở nên kinh ngạc.
Duy chỉ mình hắn mới cảm nhận được tất cả những gì đang diễn ra đều bắt nguồn từ vỏ kiếm hắn đang đeo bên hông.
Đây là vỏ kiếm mà Đại Ngưu đưa cho hắn kèm với Tẩy Tủy kinh làm vật trao đổi một thức Nhất Kiếm Cô Hành cùng Cửu Chuyển Thiên Công. Lúc mới cầm nó vào tay thì năm hình thái kiếm đạo hắn từng ngộ ra đã thoáng dao động nhẹ, đủ hiểu vỏ kiếm này cực kỳ bất phàm. Dù sau đó Độc Cô Minh không tìm ra cách sử dụng nó nhưng hắn có cảm giác dùng nó thi triển Nhất Kiếm Cô Hành sẽ giúp chiêu thức này trở nên lưu loát hơn, bản thân cũng rất dễ chìm vào trạng thái vô ngã, đưa kiếm đạo vận thăng hoa đến cực hạn.
- Ba cây Trấn Đạo Thần Trụ đã phát huy công dụng của ba giọt hồn huyết, duy chỉ có cây cột của Bá Luân và thủy tổ Độc Cô gia vẫn lặng yên không chút tiếng động. Lý Ẩn, hy vọng dự đoán của ngươi là đúng, bằng không chúng ta đều phải chôn thây nơi đây. Truyền thừa của ngươi vĩnh viễn không có người thừa kế...
Vì Lý Ẩn chết quá sớm nên không thể biết được Khi Thiên Hoán Mệnh đại trận sau khi kích hoạt sẽ tạo ra tràng cảnh gì, nhưng phỏng theo sơ đồ bố cục lúc trước của y và bốn vị hào kiệt kia thì Thái Phong Điên, Khán Bất Xuyên sẽ đóng vai trò tiêu diệt Hoả kiếp, Lôi kiếp.
Lý Ẩn dùng cục đạo hỗ trợ, kéo dài thời gian để Bá Luân bảo toàn thực lực, sau đó tiêu diệt Nhân kiếp.
Nên biết rằng Nhân kiếp là hình chiếu mô phỏng của những người độ kiếp. Mà đám Lý Ẩn, Thái Phong Điên ai ai cũng là hào kiệt, tu vi, thần thông đều khủng bố nhất thời đại của họ. Chẳng ai dám đủ tự tin nói một mình có thể chiến đấu với năm vị hào kiệt, bao gồm cả hình chiếu của bản thân ngoài Bá Luân.
Cùng lúc chiến thắng địch nhân, chiến thắng bản thân, tự cổ đến nay duy nhất chỉ có Bá Luân là làm được.
Còn nhiệm vụ của thủy tổ Độc Cô gia rất nhẹ nhàng nhưng lại quan trọng nhất. Tế luyện ra một thanh Tuế Nguyệt bảo kiếm thuộc vào "cấm kỵ binh khí" có khả năng xé mở thời không, đánh phá ra một tiết điểm giúp hiện tại thông với quá khứ, giúp những khí cơ thiên địa của quá khứ trong nháy mắt tràn vào vùng tế đàn này.
Đây là đoạn ký ức bị Lý Ẩn giấu rất kín, không hề mảy may truyền lại cho Hàn Phi. Tuy nhiên Hàn Phi không phải kẻ ngốc, từ những manh mối đứt đoạn ngay lập tức đoán ra được ý đồ của y. Dẫu sao truyền thừa của Lý Ẩn là truyền lại toàn bộ cho gã, tất cả tâm tư, âm mưu, suy tính, thuật quyền mưu của Lý Ẩn gã đều học được, rất dễ bắt bài.
Mặc dù không quá chắc về điều Lý Ẩn định làm, nhưng chỉ riêng việc y không cho gã giết Độc Cô Minh mà yêu cầu đưa hắn tới tận tế đàn đã là một dấu chấm hỏi rất lớn.
Thanh Tuế Nguyệt kiếm kia dù sao cũng là do thủy tổ Độc Cô gia huyết luyện mà thành, nó nằm lưu lạc trong dòng chảy thời không. Một khi bị Khi Thiên Hoán Mệnh đại trận triệu hoán ra rất có thể sẽ do tên tiểu bối là Độc Cô Minh tiếp quản. Đến lúc đó, đừng nói là cơ duyên khí vận, ngay cả tính mệnh của Hàn Phi cũng do hắn quyết định.
- Cậy sức sao? Loại mãng phu như ngươi ta gặp nhiều rồi!
Hàn Phi hừ lạnh, nhanh chóng thu lại mấy trăm thanh phi kiếm vào trong khổ hải. Thiên Ma pháp tướng, Vô Ngã pháp tướng ba đầu sáu tay vẫn được gã giữ lại. Kế đến thân hình gã nhanh như cắt lao về phía hoang phân thân, vẻ mặt âm trầm nhưng đầy bình tĩnh.
Hoang phân thân dường như chỉ có duy nhất hai phương thức tấn công là đấm và cắn xé, mắt thấy gã nam tử ba đầu sáu tay kia lao tới. Nó rống lớn một tiếng rồi vung nắm đấm về phía trước.
Tiếng xé gió vun vút vang lên, những tưởng Hàn Phi sẽ lấy cứng đối cứng với hoang phân thân nhưng không. Vai trái gã hơi lách nhẹ vè phía sau, lập tức thành công tránh đi nắm đấm như quả núi nặng ngàn cân kia, sau đó dùng sáu cánh tay của mình khóa chặt những phương vị hiểm yếu trên tay phải của hoang phân thân.
- Gãy cho ta!
Hàn Phi quát lớn, sáu cánh tay siết chặt lại. Tiếng xương cốt gãy nát vang lên, hoang phân thân điên cuồng gầm rống, không những không lui lại mà còn dùng miệng cắn vào bả vai của Hàn Phi, xé ra một miếng thịt đỏ lòm.
Máu tươi từ bả vai Hàn Phi phun ra như suối, gã là phàm thể, không có khả năng hồi phục mạnh mẽ như hoang phân thân, vì vậy vết thương này cũng xem như khá nghiêm trọng.
- Thịt của ta, máu của ta, ngươi có mạng để ăn sao?
Hàn Phi cười lạnh, vẻ mặt tàn nhẫn đến cực điểm. Chỉ thấy miếng thịt trong miệng hoang phân thân dần chuyển sang đen, từng làn hắc khí bốc lên khiến hoang phân thân khi ngửi vào liền hoa mắt chóng mặt. Chưa tới mấy giây sau, từ trong miếng thịt chạy ra vô số giòi bọ. Bọn chúng nhắm thẳng vào cổ họng hoang phân thân chạy vào, kế đến hung tợn cắn xé lục phủ ngũ tạng của nó.
- Đây là Vu thuật của Vu tộc Tây Thiên, kèm theo Độc đạo thuộc về Dược Ma tông thời thái cổ. Ta từng nói rồi, có thể ta không sở hữu chiến lực mạnh nhất, giao chiến dưới cơ rất nhiều thiên kiêu nhưng ta biết cách giết người, quyết sinh tử ta sẽ luôn là kẻ sống sót cuối cùng!
Ánh mắt hoang phân thân hiện lên vẻ mê man, toàn thân buông thõng.
Hàn Phi không bỏ qua cơ hội này, sáu cánh tay dụng lực thật mạnh, trong nháy mắt đã xé xác hoang phân thân ra thành nhiều mảnh. Có điều kim huyết thật sự quá bá đạo, từ thân thể tàn tật của hoang phân thân bắt đầu lại tiếp tục mọc ra tứ chi, mặc dù tốc độ khá chậm.
Nhưng ý định của Hàn Phi không chỉ đơn giản như vậy. Gã đoạn đi tứ chi của hoang phân thân trước dù biết nó sẽ mọc lại là để làm giảm khả năng hồi phục của nó. Lúc này kim huyết vừa phải chống chọi độc tố và Vu thuật, lại vừa phải tham gia tái tạo tứ chi, khẳng định trong thời gian ngắn nó không thể vẫy vùng gì được. Khi chút khả năng phản kháng cuối cùng của đối thủ đã mất đi, Hàn Phi mới bày ra sát chiêu chân chính của mình.
Kim huyết Trường Sinh thể hồi phục được mọi thứ chỉ trừ đầu ra. Bị đánh nát đầu đồng nghĩa với mất mạng. Một trong sáu cánh tay của Hàn Phi vung lên, đích đến của nó là huyệt Bách Hội nơi đỉnh đầu của hoang phân thân. Khoảnh khắc nó hạ xuống thì sinh mệnh kỳ dị chỉ vừa mới sinh ra này sẽ lập tức chết yểu, không thể sáng tạo thêm kỳ tích gì nữa.
Cánh tay của Hàn Phi vỗ xuống, mặc dù vẫn chạm được tới đỉnh đầu hoang phân thân nhưng lại không còn chút lực đạo nào.
Sắc mặt Hàn Phi trở nên âm trầm tới cực điểm, bởi vì khoảnh khắc vừa rồi có một đạo ánh sáng lướt qua chém đứt cánh tay do Thiên Ma pháp tướng biến thành của gã. Nhờ đó cứu được tên lông lá kia một mạng.
- Độc Cô Minh, đã như vậy ta sẽ cùng lúc tiễn ngươi và nó xuống hoàng tuyền!
Kẻ ra tay đúng là Độc Cô Minh đang bị Toả Hồn tác vây khốn. Lúc vừa vùng vẫy thành công xong, hắn lập tức tham chiến hòng ngăn cản Hàn Phi giết hoang phân thân.
Mặc dù nói bộ phân thân này không hề bị hắn khống chế nhưng dù sao giữa cả hai cũng tồn tại sự liên hệ nhất định. Trong tiềm thức của hoang phân thân luôn mặc định rằng ngoài bảo vệ "bản thân" thì cũng phải bảo vệ tính mạng cho Độc Cô Minh, bằng không có chuyện rất khủng khiếp sẽ xảy ra.
Nói về tu vi, Độc Cô Minh chỉ vừa đột phá Hỗn Nguyên cảnh sơ kỳ không lâu, thậm chí hiện tại sau khi tự bạo hoả phân thân và khinh hành phân thân, tu vi hắn càng trở nên bất ổn hơn bao giờ hết, lúc nào cũng muốn rơi rớt xuống cảnh giới Khổ Hải. Nếu không phải tám loại đạo vận còn lại đang ở giai đoạn chín muồi, sôi sục giống như muốn ngay lập tức ngưng tụ phân thân thì hắn đã bị hạ cảnh giới từ lâu.
Hàn Phi lại là Hỗn Nguyên đại viên mãn, hay còn gọi là nửa bước Tiên Thai. Cảnh giới của gã cao hơn Độc Cô Minh tới ba tiểu cảnh, hơn nữa còn am hiểu rất nhiều con đường phụ trợ và thần thông tuyệt học của tiền nhân. Nếu một địch một, Độc Cô Minh không bao giờ là đối thủ của Hàn Phi.
Trừ phi hắn có một trợ thủ đủ sức uy hiếp gã ta. Kẻ đó ngoài hoang phân thân thì làm gì có ai khác. Đừng nhìn hoang phân thân vừa mới sinh ra, kinh nghiệm chiến đấu còn non nớt, lại vừa suýt chết dưới tay Hàn Phi mà coi thường nó. Chỉ riêng việc sức mạnh nguyên thủy và độ cường hãn của thân thể gia tăng theo sự tức giận, hung hiểm bản thân gặp phải thì đã đủ hiểu con đường của nó gần như không có giới hạn. Địch nhân càng mạnh, nó sẽ càng mạnh. Càng dồn ép nó, nó sẽ càng đánh trả mãnh liệt hơn.
Hoang phân thân lúc này đang trúng phải Vu thuật và kịch độc của Hàn Phi. Trong cơ thể nó lại bắt đầu xuất hiện tình trạng phá rồi lập như trước. Độc dược và vu thuật cố gắng phá hủy nội tạng, ăn mòn kinh mạch, còn kim huyết mặc dù đang bị suy yếu do phải chia ra để tái tạo tứ chi nhưng vẫn đủ sức lấn áp độc dược và vu thuật, rất nhanh sẽ tiêu diệt nó hoàn toàn.
Nhìn tia sáng trong mắt hoang phân thân dần trở lại, Độc Cô Minh cũng càng quyết tâm hơn. Đánh thắng Hàn Phi là điều không thể, nhưng kiềm toả gã ta trong mấy khắc thì hắn tự tin làm được.
Thiên Nhai kiếm xanh biếc tra vào vỏ, từng tiếng kiếm minh vang vọng khắp không trung, giống như hoà cùng tiếng kiếm minh do cái bóng của thủy tổ Độc Cô gia tạo thành. Gần như đồng thời cây cột trong suốt của y cũng toả ra ánh sáng lấp lánh huyền ảo. Sự cộng minh này khiến cho Độc Cô Minh trở nên kinh ngạc.
Duy chỉ mình hắn mới cảm nhận được tất cả những gì đang diễn ra đều bắt nguồn từ vỏ kiếm hắn đang đeo bên hông.
Đây là vỏ kiếm mà Đại Ngưu đưa cho hắn kèm với Tẩy Tủy kinh làm vật trao đổi một thức Nhất Kiếm Cô Hành cùng Cửu Chuyển Thiên Công. Lúc mới cầm nó vào tay thì năm hình thái kiếm đạo hắn từng ngộ ra đã thoáng dao động nhẹ, đủ hiểu vỏ kiếm này cực kỳ bất phàm. Dù sau đó Độc Cô Minh không tìm ra cách sử dụng nó nhưng hắn có cảm giác dùng nó thi triển Nhất Kiếm Cô Hành sẽ giúp chiêu thức này trở nên lưu loát hơn, bản thân cũng rất dễ chìm vào trạng thái vô ngã, đưa kiếm đạo vận thăng hoa đến cực hạn.