Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210
Mặt trời sớm mọc vào ngày hôm sau, hoàng chung trên lầu các hoàng thành vang lên, chính thức mở ra thịnh yến Quỳnh Hoa.
Sáng sớm kinh thành náo nhiệt hẳn lên, người trong cung tất bật bày trí, trăm hoa đua nở ngoài điện Nhân Đức, quang cảnh giàu sang phú quý.
Trong điện Ỷ Vân, Cẩn quý phi mặc triều phục đỏ nhạt, khóe môi nở nụ cười, khuôn mặt thanh tú đầy quyền thế, ngược lại có chút giống người hoàng tộc.
Nàng chỉnh lại triều phục Thái tử cho Hàn Vân trước mặt, nhỏ giọng dặn dò "Thái tử, hôm nay tám vị hoàng thúc của con sẽ vào cung, có họ ở đây, Đế Tử Nguyên không dám tiếp tục ức hiếp con, Đế Tẫn Ngôn mất phu đức, mẫu phi tuyết đối sẽ không để hắn làm lão sư của con."
Thấy Hàn Vân cúi đầu không nói, Cẩn quý phi phủi phủi y phục của cậu nhóc, trầm giọng nói "Vân nhi, hoàng gia chúng ta chỉ còn lại mình con, còn là Thái tử Hàn gia, dù mẫu phi làm gì, cũng đều vì tốt cho con, đừng để mẫu phi thất vọng nữa, biết không?"
Hàn Vân gật gật đầu, khóe môi mím chặt, nhưng không có trả lời.
Cẩn quý phi chỉ nghĩ cậu nhóc không nỡ Đế Tẫn Ngôn, tính tình trẻ con nên không nói nhiều, dẫn Hàn Vân lên Ngự liễn đến điện Nhân Đức.
"Điện hạ, người nói Bệ hạ rời biệt uyển ngoại ô phía Tây, đã vào cung rồi?"
Thi phủ, Thi Tranh Ngôn chuẩn bị vào cung dự tiệc dừng bước trước cửa thư phòng, nét mặt ngạc nhiên.
Vốn Hàn Diệp định đến biệt uyển gặp vua Gia Ninh sau tiệc Quỳnh Hoa, nhưng một giờ trước khi tiệc Quỳnh Hoa bắt đầu, hắn nhận được tin vua Gia Ninh đã bí mật từ biệt uyển về cung.
Hàn Diệp gật đầu, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
"Bệ hạ về cung lúc này, lẽ nào muốn tham dự tiệc Quỳnh Hoa?"
"Trước mắt vẫn chưa rõ ý định của phụ hoàng, hôm nay ông ấy rời biệt uyển, thời gian cũng quá mức trùng hợp. Tranh Ngôn, ta cùng ngươi vào cung."
Thi Tranh Ngôn sửng sốt "Vâng, Điện hạ."
Ngoài điện Nhân Đức, tám vương hầu ngồi bên hàng ghế trái, vị trí dưới An vương, Hữu tướng Ngụy Gián và Lạc Minh Tây dẫn đầu Nội các ngồi bên hàng ghế phải, đối diện với tám vương hầu, ngồi dưới họ là quan viên trong triều. Không biết là cố ý hay vô tình, Tam giáp của khoa cử năm nay lại ngồi dưới quan nhất phẩm, được xem như là đặc biệt xếp đầu. Dưới quan viên, là các sĩ tử có tên trên bảng vàng khoa cử năm nay, vào thời điểm này những năm trước, tất cả sĩ tử đỗ kỳ thi đều đã được bổ nhiệm chức vụ hoặc được giao chức quan địa phương, năm nay vì hai vụ án gian lận khoa cử, triều đình còn chưa ra chỉ dụ, bọn họ cũng bị trì hoãn ở kinh thành. Nói ra thì, hy vọng vụ án gian lận khoa cử lộ ra chân tướng nhất chính là những người này.
Gỗ lim làm bàn, đồ dùng vàng ngọc, trăm hoa bày trí, múa hát thái bình. Tiệc Quỳnh Hoa năm nay long trọng, chưa từng có trong mười mấy năm qua, điều này cho thấy hoàng gia rất xem trọng nó.
Tiệc Quỳnh Hoa giờ Thân bắt đầu, lúc này chỉ còn kém vài khắc. Lúc Cẩn quý phi và Thái tử bước lên đài chính, chư hầu và bá quan đứng dậy, tiếng hành lễ thỉnh an vang vọng khắp ngoài điện Nhân Đức.
"Chúng khanh bình thân." Cẩn quý phi giơ tay, gương mặt uy nghi, đắc ý hài lòng, cao giọng hỏi "Tiệc Quỳnh Hoa sắp bắt đầu, chúng khanh đều đã đến đủ?"
"Bẩm quý phi nương nương, Thi tướng quân đã vào cửa cung, sẽ sớm tới đây." tổng quản điện Ỷ Vân bên cạnh tiến lên bẩm báo, lại lộ vẻ mặt chần chừ "Chỉ là ......"
"Chỉ là cái gì?"
"Chỉ là ngày hôm qua Nhiếp chính vương không nghỉ ngơi trong cung, nô tài tìm không thấy Nhiếp chính vương, không biết Nhiếp chính vương và thế tử Tĩnh An Hầu lúc nào sẽ đến?"
Cẩn quý phi nhìn về phía ghế trống bên cạnh, thản nhiên nói "Nhiếp chính vương lo việc nước việc dân, chính sự bận rộn, có lẽ yến tiệc nhỏ Quỳnh Hoa do bổn cung tổ chức không lọt được vào mắt của Nhiếp chính vương."
Ngoài điện Nhân Đức lâm vào trầm mặc, hoàng thân quý tộc, văn võ cả triều đều ở đây, Nhiếp chính vương làm gì có chuyện triều chính cần thương nghị, ý trong lời Cẩn quý phi chỉ nhằm mỉa mai Đế gia công cao hơn chủ, xem thường hoàng gia mà thôi.
"Quý phi nương nương nói đùa rồi, yến tiệc người tổ chức, bổn vương nào dám vắng mặt."
Trước cổng cung điện Nhân Đức, Đế Tử Nguyên mặc tấn phục đỏ thẫm đang đi tới. Sau lưng nàng, Thi Tranh Ngôn và Đế Tẫn Ngôn mặc triều phục theo sau.
Đế Tử Nguyên buộc cao mái tóc dài, gương mặt uy nghi, bước lên bậc đá, từng bước đi về phía lễ đài cao, đi đến đâu, tất cả quan viên đều đứng dậy cúi đầu nghênh đón.
Đây là lần đầu tiên Cẩn quý phi chính thức đối đầu với Đế Tử Nguyên, dù đã sớm biết Đế Tử Nguyên không phải người thường, nhưng lần gặp này, trong lòng Cẩn quý phi như có sóng to gió lớn. Chưởng quản hậu cung hai năm, Cẩn quý phi gặp qua vô số người, nhưng chỉ có ở trước mặt Đế Tử Nguyên mới nhìn thấy khí thế đế vương và sát khí tương tự như vua Gia Ninh.
Chẳng trách có thể buộc Bệ hạ phải lui về biệt uyển ngoại ô phía Tây, nắm chắc cả vương triều Đại Tĩnh trong tay! Nhìn bá quan văn võ đứng dậy nghênh đón trên bậc đá, bàn tay Cẩn quý phi siết chặt giấu trong tay áo, cố gắng duy trì phong thái cao quý.
"Quý phi nương nương, lúc bổn vương vào cửa cung tình cờ gặp được Thi nguyên soái, nên dẫn theo hắn cùng đi, bổn vương không đến muộn chứ." Đế Tử Nguyên mỉm cười bước lên đài cao, ung dung ngồi vào Ngự ỷ cùng hàng với Cẩn quý phi, nhìn sang nàng.
Lúc này, tiếng chuông hoàng cung vang lên, giờ Thân đã đến.
Cẩn quý phi trở lại bình thường cười nói "Tiệc Quỳnh Hoa sắp bắt đầu, Nhiếp chính vương và Thi nguyên soái tới vừa đúng lúc." nàng nâng ly lên đài cao "Thịnh yến Quỳnh Hoa hôm nay vừa hay có tám vương hầu về kinh, sĩ tử đỗ kỳ thi năm nay, có thể nói là chuyện vui của triều ta, nào, bổn cung kính các vị ái khanh, nguyện Đại Tĩnh ta được trời phù hộ, phúc lộc kéo dài!"
"Nguyện Đại Tĩnh ta được trời phù hộ, phúc lộc kéo dài!" bá quan cùng nhau nâng ly, thanh thế cuộn trào.
Cẩn quý phi phất tay, tiếng ti tiếng trúc vang dưới ánh trăng, vũ cơ cung đình nhảy múa trên vũ đài, điện Nhân Đức nhất thời tiếng cười liên miên, thật náo nhiệt.
Đế Tử Nguyên lười biếng ngồi trên Ngự ỷ, híp mắt thưởng thức ca múa, dáng vẻ lười nhác.
Cẩn quý phi nâng ly với nàng, nàng cũng nâng nhẹ ly trong tay, mỉm cười uống cạn.
Nói về đạo hạnh giả vờ cung kính, Đế Tử Nguyên ở trong triều nhiều năm như vậy, nàng dám nhận đứng thứ hai dưới vua Gia Ninh, cũng không ai dám nhận qua mặt nàng.
"Đại Tĩnh trải qua chiến loạn, Bệ hạ thân thể không khỏe không thể lâm triều, hai năm qua nhờ sự trợ giúp của Nhiếp chính vương, mới có thể ổn định triều chính. Kỳ thi xuân năm nay, Nhiếp chính vương lựa chọn nhân tài cho Đại Tĩnh, càng vất vả công lao càng lớn."
Giọng của Cẩn quý phi không nhẹ không nặng, vừa đủ làm lu mờ tiếng ca múa "Nào, Nhiếp chính vương, bổn cung thay Bệ hạ kính người một ly."
Cẩn quý phi cao giọng nói, quan viên trên bậc đá đều nghe rõ ràng, đặt ly xuống, nhìn trên đài cao.
Đế Tử Nguyên híp mắt lại, thầm nói Cẩn quý phi cũng không hề che giấu, ánh đao bóng kiếm đều lộ ra rõ ràng. Nhưng Đế Tử Nguyên là ai, cả vua Gia Ninh cũng chiếm được chút lợi nào trước mặt nàng, nàng làm sao có thể nhẫn nhịn những lời chế giễu của Cẩn quý phi trước mặt triều thần.
"Nương nương quá khen, tuy khoa cử đã kết thúc, nhưng vẫn còn có chuyện nhỏ chưa tra được. Ly rượu này của nương nương, bổn vương không dám nhận." Đế Tử Nguyên nhìn Cẩn quý phi, chậm rãi nói.
Khóe môi Cẩn quý phi mím nhẹ, nhướng mày, thu tay lại "Xem trí nhớ bổn cung kìa, nghe nói thời gian trước, Lý đại nhân gõ chuông Thanh Long, nói có bài thi của thí sinh bị Lễ bộ Thượng thư Cung đại nhân tráo đổi, còn nói gì mà thế tử Tĩnh An Hầu tiết lộ đề thi ......" Cẩn quý phi nhìn Lý Định Khôn trên bậc đá "Lý đại nhân, có chuyện này sao?"
Hàn Vân đang ngồi bên cạnh Cẩn quý phi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Cẩn quý phi mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Đế Tẫn Ngôn ngồi dưới đài, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng căng thẳng.
Sau câu hỏi của Cẩn quý phi, ngoài điện Nhân Đức trở nên an tĩnh, trong lòng các triều thần đều biết rõ kịch hay của buổi tiệc Quỳnh Hoa này sắp bắt đầu, ai nấy đều ngồi nghiêm túc chờ diễn biến của sự việc.
"Bẩm Quý phi nương nương, quả thật có chuyện này, chính thần đã gõ chuông Thanh Long, trình lên Nhiếp chính vương hai vụ án này." Lý Định Khôn bước ra khỏi triều thần, quỳ xuống đất.
"Lý khanh, chuông Thanh Long há có thể tùy ý gõ? Chuyện liên quan đến thanh danh của Cung lão đại nhân và thế tử Tĩnh An Hầu, không thể cẩu thả được!"
"Nương nương, nếu không có chứng cứ xác thực, thần dù có gan to bằng trời, cũng không dám gõ chuông Thanh Long, một tháng trước, thần đã giao chứng cứ vụ án này cho Đại Lý Tự."
"Ồ?" Cẩn quý phi nghe vậy liền nhìn về phía Đế Tử Nguyên "Nhiếp chính vương, thời gian trôi nhanh thật, vụ án này cũng đã hơn một tháng rồi nhỉ. Bổn cung nghe nói Nhiếp chính vương đã ấn định thời hạn một tháng cho vụ án này, tính toán thời gian cũng đến rồi, không biết Đại Lý Tự đã điều tra hai vụ án này như thế nào? Nghe nói vì hai vụ án này, các thí sinh của khoa cử vẫn bị trì hoãn ở đế đô, nếu đã tra rõ rồi, nên sớm ngày trả trong sạch cho Cung lão đại nhân và thế tử, cũng để các thí sinh nhanh chóng đến các nơi nhậm chức mới là chính sự. Nhiếp chính vương ...... người nói bổn cung nói có đúng không?"
Cẩn quý phi mỉm cười nhân hậu, gương mặt mang theo vẻ vô cùng lo lắng cho Cung Quý Chá và Đế Tẫn Ngôn.
Đế Tử Nguyên khó hiểu trong lòng, rõ ràng năm đó là một nữ tử đơn thuần thiện lương, ngấm chìm trong hậu cung vài năm, sao lại biến thành dáng vẻ này.
"Nương nương nói đúng, hai vụ án nên sớm tra rõ mới tốt. Hôm nay vừa đúng là ngày bổn vương ấn định cho Đại Lý Tự ......" Đế Tử Nguyên nhẹ nhàng phất tay về phía dưới "Du An, thời hạn một tháng đã đến, khanh kết án hai vụ này thế nào?"
Đại Lý Tự Khanh Hoàng Phổ thấy Đế Tử Nguyên dò hỏi, đứng dậy bẩm báo "Điện hạ, thần bất tài, vẫn chưa tra rõ án tình của hai vụ này."
Những lời của Hoàng Phổ có phần khiến các triều thần trên bậc đá ngạc nhiên, Hoàng Phổ xưa nay thẩm án mạnh mẽ vang dội, hơn nữa quả quyết kết án, chưa từng hành sự chần chừ thế này.
Tuy nhiên có liên quan thế tử Tĩnh An Hầu, chuyện hắn chậm trễ trong kết án cũng có thể hiểu được. Nói cho cùng, Nhiếp chính vương năm đó có ân tri ngộ với Hoàng Phổ, những năm qua hắn còn được xem là cánh tay đắc lực.
"Hoàng đại nhân! Lý đại nhân vừa rồi nói hai vụ án này có bằng chứng xác thực, vẫn chưa tra rõ của ngươi ...... là không tra được chân tướng vụ án, hay là không tìm được chứng cứ có thể rửa sạch hiềm nghi cho Cung Quý Chá và Đế thế tử? Nếu là án tình chưa được tra rõ, bổn vương vẫn có thể khoan dung, nếu như ngươi chỉ muốn rửa sạch tội danh cho Cung Quý Chá và Đế thế tử ...... vậy bổn vương hỏi ngươi, Đại Lý Tự lẽ nào do nhà nào phủ nào mở? Dù có chứng cứ xác thực cũng không thể kết tội kẻ vi phạm vương pháp!"
Giọng của Thụy vương như chuông đồng vang lên bên hàng ghế tám vị vương hầu, vừa lên tiếng đã không khách khí chất vấn.
Những lời của Thụy vương đều có dụng ý, nói rõ ra là Hoàng Phổ thiên vị làm trái vương pháp, Đế Tử Nguyên bao che đệ đệ.
"Thụy vương gia, không phải như vậy, hai vụ án này nhìn thì có chứng cứ xác thực, nhưng bên trong có điểm kỳ lạ ......"
Hoàng Phổ ngẩng đầu giải thích, Thụy vương lại phất tay, cao giọng nói "Có gì kỳ lạ, chỉ là hai vụ án gian lận khoa cử có chứng cứ xác thực, kẻ có tội thì kết tội là được." hắn ngẩng đầu nhìn Đế Tử Nguyên, trầm giọng nói "Lẽ nào Nhiếp chính vương không nỡ định tội Đế thế tử, nên mới kéo một vụ án đơn giản như vậy đến hôm nay! Nhiếp chính vương không nỡ xuống tay, bổn vương có thể hiểu, suy cho cùng cũng là lòng dạ đàn bà, khó gánh trọng trách. Nếu chuyện gì Nhiếp chính vương cũng như vậy, sau này quyết định đại sự quốc gia thế nào, bổn vương thấy vẫn là mời Bệ hạ từ biệt uyển về, lâm triều trở lại!"
Ngoài điện Nhân Đức, sâu trong hành lang, Hàn Diệp lo lắng về tiệc Quỳnh Hoa nên cùng vào cung với Thi Tranh Ngôn, cau mày khi nghe điều này.
Sáng sớm kinh thành náo nhiệt hẳn lên, người trong cung tất bật bày trí, trăm hoa đua nở ngoài điện Nhân Đức, quang cảnh giàu sang phú quý.
Trong điện Ỷ Vân, Cẩn quý phi mặc triều phục đỏ nhạt, khóe môi nở nụ cười, khuôn mặt thanh tú đầy quyền thế, ngược lại có chút giống người hoàng tộc.
Nàng chỉnh lại triều phục Thái tử cho Hàn Vân trước mặt, nhỏ giọng dặn dò "Thái tử, hôm nay tám vị hoàng thúc của con sẽ vào cung, có họ ở đây, Đế Tử Nguyên không dám tiếp tục ức hiếp con, Đế Tẫn Ngôn mất phu đức, mẫu phi tuyết đối sẽ không để hắn làm lão sư của con."
Thấy Hàn Vân cúi đầu không nói, Cẩn quý phi phủi phủi y phục của cậu nhóc, trầm giọng nói "Vân nhi, hoàng gia chúng ta chỉ còn lại mình con, còn là Thái tử Hàn gia, dù mẫu phi làm gì, cũng đều vì tốt cho con, đừng để mẫu phi thất vọng nữa, biết không?"
Hàn Vân gật gật đầu, khóe môi mím chặt, nhưng không có trả lời.
Cẩn quý phi chỉ nghĩ cậu nhóc không nỡ Đế Tẫn Ngôn, tính tình trẻ con nên không nói nhiều, dẫn Hàn Vân lên Ngự liễn đến điện Nhân Đức.
"Điện hạ, người nói Bệ hạ rời biệt uyển ngoại ô phía Tây, đã vào cung rồi?"
Thi phủ, Thi Tranh Ngôn chuẩn bị vào cung dự tiệc dừng bước trước cửa thư phòng, nét mặt ngạc nhiên.
Vốn Hàn Diệp định đến biệt uyển gặp vua Gia Ninh sau tiệc Quỳnh Hoa, nhưng một giờ trước khi tiệc Quỳnh Hoa bắt đầu, hắn nhận được tin vua Gia Ninh đã bí mật từ biệt uyển về cung.
Hàn Diệp gật đầu, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
"Bệ hạ về cung lúc này, lẽ nào muốn tham dự tiệc Quỳnh Hoa?"
"Trước mắt vẫn chưa rõ ý định của phụ hoàng, hôm nay ông ấy rời biệt uyển, thời gian cũng quá mức trùng hợp. Tranh Ngôn, ta cùng ngươi vào cung."
Thi Tranh Ngôn sửng sốt "Vâng, Điện hạ."
Ngoài điện Nhân Đức, tám vương hầu ngồi bên hàng ghế trái, vị trí dưới An vương, Hữu tướng Ngụy Gián và Lạc Minh Tây dẫn đầu Nội các ngồi bên hàng ghế phải, đối diện với tám vương hầu, ngồi dưới họ là quan viên trong triều. Không biết là cố ý hay vô tình, Tam giáp của khoa cử năm nay lại ngồi dưới quan nhất phẩm, được xem như là đặc biệt xếp đầu. Dưới quan viên, là các sĩ tử có tên trên bảng vàng khoa cử năm nay, vào thời điểm này những năm trước, tất cả sĩ tử đỗ kỳ thi đều đã được bổ nhiệm chức vụ hoặc được giao chức quan địa phương, năm nay vì hai vụ án gian lận khoa cử, triều đình còn chưa ra chỉ dụ, bọn họ cũng bị trì hoãn ở kinh thành. Nói ra thì, hy vọng vụ án gian lận khoa cử lộ ra chân tướng nhất chính là những người này.
Gỗ lim làm bàn, đồ dùng vàng ngọc, trăm hoa bày trí, múa hát thái bình. Tiệc Quỳnh Hoa năm nay long trọng, chưa từng có trong mười mấy năm qua, điều này cho thấy hoàng gia rất xem trọng nó.
Tiệc Quỳnh Hoa giờ Thân bắt đầu, lúc này chỉ còn kém vài khắc. Lúc Cẩn quý phi và Thái tử bước lên đài chính, chư hầu và bá quan đứng dậy, tiếng hành lễ thỉnh an vang vọng khắp ngoài điện Nhân Đức.
"Chúng khanh bình thân." Cẩn quý phi giơ tay, gương mặt uy nghi, đắc ý hài lòng, cao giọng hỏi "Tiệc Quỳnh Hoa sắp bắt đầu, chúng khanh đều đã đến đủ?"
"Bẩm quý phi nương nương, Thi tướng quân đã vào cửa cung, sẽ sớm tới đây." tổng quản điện Ỷ Vân bên cạnh tiến lên bẩm báo, lại lộ vẻ mặt chần chừ "Chỉ là ......"
"Chỉ là cái gì?"
"Chỉ là ngày hôm qua Nhiếp chính vương không nghỉ ngơi trong cung, nô tài tìm không thấy Nhiếp chính vương, không biết Nhiếp chính vương và thế tử Tĩnh An Hầu lúc nào sẽ đến?"
Cẩn quý phi nhìn về phía ghế trống bên cạnh, thản nhiên nói "Nhiếp chính vương lo việc nước việc dân, chính sự bận rộn, có lẽ yến tiệc nhỏ Quỳnh Hoa do bổn cung tổ chức không lọt được vào mắt của Nhiếp chính vương."
Ngoài điện Nhân Đức lâm vào trầm mặc, hoàng thân quý tộc, văn võ cả triều đều ở đây, Nhiếp chính vương làm gì có chuyện triều chính cần thương nghị, ý trong lời Cẩn quý phi chỉ nhằm mỉa mai Đế gia công cao hơn chủ, xem thường hoàng gia mà thôi.
"Quý phi nương nương nói đùa rồi, yến tiệc người tổ chức, bổn vương nào dám vắng mặt."
Trước cổng cung điện Nhân Đức, Đế Tử Nguyên mặc tấn phục đỏ thẫm đang đi tới. Sau lưng nàng, Thi Tranh Ngôn và Đế Tẫn Ngôn mặc triều phục theo sau.
Đế Tử Nguyên buộc cao mái tóc dài, gương mặt uy nghi, bước lên bậc đá, từng bước đi về phía lễ đài cao, đi đến đâu, tất cả quan viên đều đứng dậy cúi đầu nghênh đón.
Đây là lần đầu tiên Cẩn quý phi chính thức đối đầu với Đế Tử Nguyên, dù đã sớm biết Đế Tử Nguyên không phải người thường, nhưng lần gặp này, trong lòng Cẩn quý phi như có sóng to gió lớn. Chưởng quản hậu cung hai năm, Cẩn quý phi gặp qua vô số người, nhưng chỉ có ở trước mặt Đế Tử Nguyên mới nhìn thấy khí thế đế vương và sát khí tương tự như vua Gia Ninh.
Chẳng trách có thể buộc Bệ hạ phải lui về biệt uyển ngoại ô phía Tây, nắm chắc cả vương triều Đại Tĩnh trong tay! Nhìn bá quan văn võ đứng dậy nghênh đón trên bậc đá, bàn tay Cẩn quý phi siết chặt giấu trong tay áo, cố gắng duy trì phong thái cao quý.
"Quý phi nương nương, lúc bổn vương vào cửa cung tình cờ gặp được Thi nguyên soái, nên dẫn theo hắn cùng đi, bổn vương không đến muộn chứ." Đế Tử Nguyên mỉm cười bước lên đài cao, ung dung ngồi vào Ngự ỷ cùng hàng với Cẩn quý phi, nhìn sang nàng.
Lúc này, tiếng chuông hoàng cung vang lên, giờ Thân đã đến.
Cẩn quý phi trở lại bình thường cười nói "Tiệc Quỳnh Hoa sắp bắt đầu, Nhiếp chính vương và Thi nguyên soái tới vừa đúng lúc." nàng nâng ly lên đài cao "Thịnh yến Quỳnh Hoa hôm nay vừa hay có tám vương hầu về kinh, sĩ tử đỗ kỳ thi năm nay, có thể nói là chuyện vui của triều ta, nào, bổn cung kính các vị ái khanh, nguyện Đại Tĩnh ta được trời phù hộ, phúc lộc kéo dài!"
"Nguyện Đại Tĩnh ta được trời phù hộ, phúc lộc kéo dài!" bá quan cùng nhau nâng ly, thanh thế cuộn trào.
Cẩn quý phi phất tay, tiếng ti tiếng trúc vang dưới ánh trăng, vũ cơ cung đình nhảy múa trên vũ đài, điện Nhân Đức nhất thời tiếng cười liên miên, thật náo nhiệt.
Đế Tử Nguyên lười biếng ngồi trên Ngự ỷ, híp mắt thưởng thức ca múa, dáng vẻ lười nhác.
Cẩn quý phi nâng ly với nàng, nàng cũng nâng nhẹ ly trong tay, mỉm cười uống cạn.
Nói về đạo hạnh giả vờ cung kính, Đế Tử Nguyên ở trong triều nhiều năm như vậy, nàng dám nhận đứng thứ hai dưới vua Gia Ninh, cũng không ai dám nhận qua mặt nàng.
"Đại Tĩnh trải qua chiến loạn, Bệ hạ thân thể không khỏe không thể lâm triều, hai năm qua nhờ sự trợ giúp của Nhiếp chính vương, mới có thể ổn định triều chính. Kỳ thi xuân năm nay, Nhiếp chính vương lựa chọn nhân tài cho Đại Tĩnh, càng vất vả công lao càng lớn."
Giọng của Cẩn quý phi không nhẹ không nặng, vừa đủ làm lu mờ tiếng ca múa "Nào, Nhiếp chính vương, bổn cung thay Bệ hạ kính người một ly."
Cẩn quý phi cao giọng nói, quan viên trên bậc đá đều nghe rõ ràng, đặt ly xuống, nhìn trên đài cao.
Đế Tử Nguyên híp mắt lại, thầm nói Cẩn quý phi cũng không hề che giấu, ánh đao bóng kiếm đều lộ ra rõ ràng. Nhưng Đế Tử Nguyên là ai, cả vua Gia Ninh cũng chiếm được chút lợi nào trước mặt nàng, nàng làm sao có thể nhẫn nhịn những lời chế giễu của Cẩn quý phi trước mặt triều thần.
"Nương nương quá khen, tuy khoa cử đã kết thúc, nhưng vẫn còn có chuyện nhỏ chưa tra được. Ly rượu này của nương nương, bổn vương không dám nhận." Đế Tử Nguyên nhìn Cẩn quý phi, chậm rãi nói.
Khóe môi Cẩn quý phi mím nhẹ, nhướng mày, thu tay lại "Xem trí nhớ bổn cung kìa, nghe nói thời gian trước, Lý đại nhân gõ chuông Thanh Long, nói có bài thi của thí sinh bị Lễ bộ Thượng thư Cung đại nhân tráo đổi, còn nói gì mà thế tử Tĩnh An Hầu tiết lộ đề thi ......" Cẩn quý phi nhìn Lý Định Khôn trên bậc đá "Lý đại nhân, có chuyện này sao?"
Hàn Vân đang ngồi bên cạnh Cẩn quý phi đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Cẩn quý phi mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Đế Tẫn Ngôn ngồi dưới đài, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng căng thẳng.
Sau câu hỏi của Cẩn quý phi, ngoài điện Nhân Đức trở nên an tĩnh, trong lòng các triều thần đều biết rõ kịch hay của buổi tiệc Quỳnh Hoa này sắp bắt đầu, ai nấy đều ngồi nghiêm túc chờ diễn biến của sự việc.
"Bẩm Quý phi nương nương, quả thật có chuyện này, chính thần đã gõ chuông Thanh Long, trình lên Nhiếp chính vương hai vụ án này." Lý Định Khôn bước ra khỏi triều thần, quỳ xuống đất.
"Lý khanh, chuông Thanh Long há có thể tùy ý gõ? Chuyện liên quan đến thanh danh của Cung lão đại nhân và thế tử Tĩnh An Hầu, không thể cẩu thả được!"
"Nương nương, nếu không có chứng cứ xác thực, thần dù có gan to bằng trời, cũng không dám gõ chuông Thanh Long, một tháng trước, thần đã giao chứng cứ vụ án này cho Đại Lý Tự."
"Ồ?" Cẩn quý phi nghe vậy liền nhìn về phía Đế Tử Nguyên "Nhiếp chính vương, thời gian trôi nhanh thật, vụ án này cũng đã hơn một tháng rồi nhỉ. Bổn cung nghe nói Nhiếp chính vương đã ấn định thời hạn một tháng cho vụ án này, tính toán thời gian cũng đến rồi, không biết Đại Lý Tự đã điều tra hai vụ án này như thế nào? Nghe nói vì hai vụ án này, các thí sinh của khoa cử vẫn bị trì hoãn ở đế đô, nếu đã tra rõ rồi, nên sớm ngày trả trong sạch cho Cung lão đại nhân và thế tử, cũng để các thí sinh nhanh chóng đến các nơi nhậm chức mới là chính sự. Nhiếp chính vương ...... người nói bổn cung nói có đúng không?"
Cẩn quý phi mỉm cười nhân hậu, gương mặt mang theo vẻ vô cùng lo lắng cho Cung Quý Chá và Đế Tẫn Ngôn.
Đế Tử Nguyên khó hiểu trong lòng, rõ ràng năm đó là một nữ tử đơn thuần thiện lương, ngấm chìm trong hậu cung vài năm, sao lại biến thành dáng vẻ này.
"Nương nương nói đúng, hai vụ án nên sớm tra rõ mới tốt. Hôm nay vừa đúng là ngày bổn vương ấn định cho Đại Lý Tự ......" Đế Tử Nguyên nhẹ nhàng phất tay về phía dưới "Du An, thời hạn một tháng đã đến, khanh kết án hai vụ này thế nào?"
Đại Lý Tự Khanh Hoàng Phổ thấy Đế Tử Nguyên dò hỏi, đứng dậy bẩm báo "Điện hạ, thần bất tài, vẫn chưa tra rõ án tình của hai vụ này."
Những lời của Hoàng Phổ có phần khiến các triều thần trên bậc đá ngạc nhiên, Hoàng Phổ xưa nay thẩm án mạnh mẽ vang dội, hơn nữa quả quyết kết án, chưa từng hành sự chần chừ thế này.
Tuy nhiên có liên quan thế tử Tĩnh An Hầu, chuyện hắn chậm trễ trong kết án cũng có thể hiểu được. Nói cho cùng, Nhiếp chính vương năm đó có ân tri ngộ với Hoàng Phổ, những năm qua hắn còn được xem là cánh tay đắc lực.
"Hoàng đại nhân! Lý đại nhân vừa rồi nói hai vụ án này có bằng chứng xác thực, vẫn chưa tra rõ của ngươi ...... là không tra được chân tướng vụ án, hay là không tìm được chứng cứ có thể rửa sạch hiềm nghi cho Cung Quý Chá và Đế thế tử? Nếu là án tình chưa được tra rõ, bổn vương vẫn có thể khoan dung, nếu như ngươi chỉ muốn rửa sạch tội danh cho Cung Quý Chá và Đế thế tử ...... vậy bổn vương hỏi ngươi, Đại Lý Tự lẽ nào do nhà nào phủ nào mở? Dù có chứng cứ xác thực cũng không thể kết tội kẻ vi phạm vương pháp!"
Giọng của Thụy vương như chuông đồng vang lên bên hàng ghế tám vị vương hầu, vừa lên tiếng đã không khách khí chất vấn.
Những lời của Thụy vương đều có dụng ý, nói rõ ra là Hoàng Phổ thiên vị làm trái vương pháp, Đế Tử Nguyên bao che đệ đệ.
"Thụy vương gia, không phải như vậy, hai vụ án này nhìn thì có chứng cứ xác thực, nhưng bên trong có điểm kỳ lạ ......"
Hoàng Phổ ngẩng đầu giải thích, Thụy vương lại phất tay, cao giọng nói "Có gì kỳ lạ, chỉ là hai vụ án gian lận khoa cử có chứng cứ xác thực, kẻ có tội thì kết tội là được." hắn ngẩng đầu nhìn Đế Tử Nguyên, trầm giọng nói "Lẽ nào Nhiếp chính vương không nỡ định tội Đế thế tử, nên mới kéo một vụ án đơn giản như vậy đến hôm nay! Nhiếp chính vương không nỡ xuống tay, bổn vương có thể hiểu, suy cho cùng cũng là lòng dạ đàn bà, khó gánh trọng trách. Nếu chuyện gì Nhiếp chính vương cũng như vậy, sau này quyết định đại sự quốc gia thế nào, bổn vương thấy vẫn là mời Bệ hạ từ biệt uyển về, lâm triều trở lại!"
Ngoài điện Nhân Đức, sâu trong hành lang, Hàn Diệp lo lắng về tiệc Quỳnh Hoa nên cùng vào cung với Thi Tranh Ngôn, cau mày khi nghe điều này.
Bình luận facebook