Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 124
Thân đao trong như gương, lưỡi đao sắc bén, chuôi đao có đường vân rõ ràng, đây tuyệt đối là một thanh trảm đao giống như vừa mới luyện chế ra!
Có lực lượng cường đại, đây là cảm giác đầu tiên mà thanh tiểu đao này cấp cho Thần Dạ!
Từ trên thân của tiểu đao này, Thần Dạ cảm nhận được cỗ tâng thương cổ lão, có đại khí bàng bạc, khí tức này cơ hồ cùng Cổ Đế điện giống nhau như đúc, nhưng mà Thần Dạ cũng cảm ứng được một cỗ bi ai thật sâu!
Một thanh tiểu đao liền phảng phất diễn biến thành một cái thế giới, một cái thời đại...
- Chủ nhân!
Bỗng nhiên một đạo thân ảnh nhẹ nhàng vang lên!
Thần Dạ không khỏi ngẩn người, thanh âm này xuất hiện trong đầu để cho hắn có một loại cảm giác giống như là điện giật, hắn cơ hồ đều muốn nhảy lên. Bởi vì thanh âm này chính là đến từ tiểu đao!
Trừ nhân loại ra, các sinh linh khác trên thế gian đều có thể tu luyện, sau khi đạt tới một trình độ nhất định là có thể hóa thành hình người, miệng nói tiếng người, một thân trí tuệ cũng tuyệt không ở dưới nhân loại.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Thường Vị Nhiên ở lúc phân tách hai đóa kỳ hoa kia nói lên những câu như vậy! Có lẽ bọn nó tạm thời nghe không hiểu nhưng nhất định có thể nhớ kỹ, sau đó từ từ lĩnh hội!
Thế gian vạn vật đều có linh tính, tự nhiên linh tính cũng có sự phân chia mạnh yếu, người có linh tính đầy đủ càng thêm dễ dàng tu luyện, đều nói nhân loại là đứng đầu vạn vật liền là ý tứ này.
Mà ở trong cái gọi là vạn vạt không chỉ bao gồm sinh linh do thiên địa dưỡng ra, còn có một loại đồ vật được nhân loại luyện chế ra.
Binh khí, đan dược, vân vân, những thứ này cũng là có linh tính!
Linh bảo, Tiên thiên linh bảo, thần binh, Hỗn Nguyên chi bảo, đây là phân chia của người trên thế gian đối với binh khí. Binh khí đạt tới Tiên thiên linh bảo liền có một chút linh tính, loại vật này có thể lĩnh hội tâm ý chủ nhân ở hạn độ lớn nhất, có thể đạt tới trình độ nhân khí hợp nhất, giúp đỡ chủ nhân cùng kẻ địch chiến một trận!
Mà Sau khi tới được cấp độ Thần binh, linh tính vốn có đã có thể tiến hành tâm thần câu thông đơn giản với chủ nhân, đủ loạn thần thông lại càng tuyệt không thể tả!
Hỗn Nguyên chi bảo, thần vật trong truyền thuyết, chúng nó đã có linh trí độc lập, nói cách khác bọn chúng mặc dù còn là một kiện bảo vật nhưng bọn họ càng giống như là một cái sinh linh độc lập, bởi vì ở bên trong Hỗn Nguyên chi bảo tồn tại khí linh đặc biệt.
Khí linh giống như là hồn phách của nhân loại, có hồn phách thì nhân loại mới có thể sinh tồn được, đạo lý đồng dạng, có tồn tại khí linh mới có thể xưng là Hỗn Nguyên chi bảo!
Vô luận là linh bảo hay là Tiên thiên linh bảo, hoặc là thần binh đều có thể bị cao thủ luyện khí dùng tài liệu phụ trợ đặc thù luyện chế ra, nhưng Hỗn Nguyên chi bảo chính là thiên sinh địa dưỡng, lấy thiên làm cha, lấy địa làm mẫu, tự nhiên dựng dục ra, phàm là có Hỗn Nguyên chi bảo xuất hiện đều sẽ dẫn động thiên địa đại biến, dẫn tới vô số cao thủ chém giết!
Có được một kiện Hỗn Nguyên chi bảo, chỉ cần không phải vận khí quá kém, trên căn bản cũng quyết định người này cả đời nhất định sẽ đạt tới võ đạo đỉnh phong chi lộ!
Mà miệng phun tiếng người chính là một cái biểu hiện bên ngoài nhất của Hỗn Nguyên chi bảo.
Thần Dạ biết, bản thân tiểu đao chú định cực kỳ bất phàm, nhưng cũng không bao giờ hi vọng quá xa vời tiểu đao là một kiện Hỗn Nguyên chi bảo!
Nếu như tiểu đao chính là Hỗn Nguyên chi bảo mà nói, như vậy giờ phút này tiểu đao mà Thần Dạ nhìn thấy chính là đao linh của tiểu đao!
- Đao linh!
Mặc dù nghe được rõ ràng đao linh của tiểu đao đang gọi hắn, Thần Dạ vẫn là thoáng như đang ở trong mộng, nhìn đao linh nhẹ nhàng kêu một tiếng
- Chủ nhân!
Có lẽ là nghe được Thần Dạ đang đáp lại nó, thanh âm của đao linh lộ ra vẻ hết sức kích động, thân thể kia nhẹ nhàng run rẩy khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng phấn.
- Quả nhiên là Hỗn Nguyên chi bảo!
Thần Dạ không nhịn được mà cảm thán, trong đương thế, võ đạo đỉnh phong là mỗi một cá nhân đều theo đuổi đến cùng, ở trên con đường này đồ vật hấp dẫn võ giả có rất nhiều, thiên tài địa bảo, đan dược vân vân, trong những thứ này Hỗn Nguyên chi bảo tuyệt đối là vật được xếp ở vị trí đầu tiên!
Hỗn Nguyên chi bảo, đây chính là tồn tại để cho thiên địa cũng hơi bị kiêng kỵ!
Bởi vì mõi một kiện Hỗn Nguyên chi bảo xuất hiện đều sẽ dẫn động thiên địa đại biến, đưa đến thiên cơ rối loạn, sẽ xuất hiện những chuyện vô cùng khó tưởng tượng.
Không nghĩ tới có một gnayf ở trong tay hắn lại có thể xuất hiện một vật thần kỳ như thế!
Nhưng sau khi vui mừng, Thần Dạ bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, tiểu đao đi theo hắn cũng đã có một đoạn thời gian rồi, tại sao đến bây giờ đao linh mới xuất hiện liên lạc với hắn?
Tựa như nhìn thấu nghi hoặc của Thần Dạ, đao linh nói:
- Chủ nhân, ngươi lần này bị thương, kinh mạch vỡ vụn, xương cốt toàn bộ gãy lìa, một thân huyền khí tiêu hao đến không còn thừa chút nào, nếu như đổi lại là người bình thường đã sớm chết rồi.
Điểm này Thần Dạ tự mình vô cùng rõ ràng, trong lòng hắn cũng hiểu được mình không chết hẳn là công lao của tiểu đao.
- Trọng thương như vậy đối với những người khác mà nói là một cái tử lộ, nhưng ở chỗ của chủ nhân nhưng chính là một cái cơ hội tuyệt hảo.
Thần Dạ ngẩn ra, đây làm sao lại là một cái cơ hội tốt? Chẳng lẽ để cho đao linh của tiểu đao giác tỉnh?
- Phá rồi lại lập!
Đao linh nói:
- Thân thể của chủ nhân vừa lúc ở sinh tử một đường, như thế chính là phù hợp với điều kiện để ta xuất hiện, nếu như trí nhớ của chủ nhận rõ ràng mà nói, hẳn là sẽ nhớ kỳ thật ta đã xuất hiện qua một lần!
- Đã xuất hiện qua một lần?
Thần Dạ nhìn đao linh, khổ não suy tư, nếu như đao linh từng giác tỉnh qua, như vậy hắn nhất định có ấn tượng, một kiện Hỗn Nguyên chi bảo liền là người ngu sau một lần gặp gỡ đều không thể quên được.
- Chủ nhân, ngươi hẳn là còn không có quên ngươi là như thế nào đi tới cái thế giới này.
Thần sắc của Thần Dạ đại biến, hắn rốt cuộc nghĩ tới một kiếp trước kia ở trong Bắc Vọng sơn, hắn không còn hi vọng mà bị quang mang của tiểu đao bao phủ, sau đó mất đi ý thức, sau khi lần nữa tỉnh lại chính là trở lại thời điểm mười lăm tuổi!
Nhưng mà ở trong sát na bị quang mang của tiểu đao bao phủ cùng mất đi ý thức, hắn mơ hồ nghe được một giọng nói...
Chỉ là bởi vì đạo thanh âm này nghe quá mơ hồ, quá xa xôi, hơn nữa tốc độ mất đi ý thức của hắn quá nhanh, cho nên không có quá nhiều ấn tượng, sau khi trọng sinh lại một lòng nghĩ tới như thế nào thay đổi vận mệnh của gia tộc, như thế nào đối kháng hoàng thất, cho nên một mực đều không có suy nghĩ đến đạo thanh âm kia.
Nguyên lai ở thời khắc đó đao linh của tiểu đao cũng đã thức tỉnh rồi.
- Tại sao trong khoảng thời gian này ngươi đều không xuất hiện?
Có lực lượng cường đại, đây là cảm giác đầu tiên mà thanh tiểu đao này cấp cho Thần Dạ!
Từ trên thân của tiểu đao này, Thần Dạ cảm nhận được cỗ tâng thương cổ lão, có đại khí bàng bạc, khí tức này cơ hồ cùng Cổ Đế điện giống nhau như đúc, nhưng mà Thần Dạ cũng cảm ứng được một cỗ bi ai thật sâu!
Một thanh tiểu đao liền phảng phất diễn biến thành một cái thế giới, một cái thời đại...
- Chủ nhân!
Bỗng nhiên một đạo thân ảnh nhẹ nhàng vang lên!
Thần Dạ không khỏi ngẩn người, thanh âm này xuất hiện trong đầu để cho hắn có một loại cảm giác giống như là điện giật, hắn cơ hồ đều muốn nhảy lên. Bởi vì thanh âm này chính là đến từ tiểu đao!
Trừ nhân loại ra, các sinh linh khác trên thế gian đều có thể tu luyện, sau khi đạt tới một trình độ nhất định là có thể hóa thành hình người, miệng nói tiếng người, một thân trí tuệ cũng tuyệt không ở dưới nhân loại.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Thường Vị Nhiên ở lúc phân tách hai đóa kỳ hoa kia nói lên những câu như vậy! Có lẽ bọn nó tạm thời nghe không hiểu nhưng nhất định có thể nhớ kỹ, sau đó từ từ lĩnh hội!
Thế gian vạn vật đều có linh tính, tự nhiên linh tính cũng có sự phân chia mạnh yếu, người có linh tính đầy đủ càng thêm dễ dàng tu luyện, đều nói nhân loại là đứng đầu vạn vật liền là ý tứ này.
Mà ở trong cái gọi là vạn vạt không chỉ bao gồm sinh linh do thiên địa dưỡng ra, còn có một loại đồ vật được nhân loại luyện chế ra.
Binh khí, đan dược, vân vân, những thứ này cũng là có linh tính!
Linh bảo, Tiên thiên linh bảo, thần binh, Hỗn Nguyên chi bảo, đây là phân chia của người trên thế gian đối với binh khí. Binh khí đạt tới Tiên thiên linh bảo liền có một chút linh tính, loại vật này có thể lĩnh hội tâm ý chủ nhân ở hạn độ lớn nhất, có thể đạt tới trình độ nhân khí hợp nhất, giúp đỡ chủ nhân cùng kẻ địch chiến một trận!
Mà Sau khi tới được cấp độ Thần binh, linh tính vốn có đã có thể tiến hành tâm thần câu thông đơn giản với chủ nhân, đủ loạn thần thông lại càng tuyệt không thể tả!
Hỗn Nguyên chi bảo, thần vật trong truyền thuyết, chúng nó đã có linh trí độc lập, nói cách khác bọn chúng mặc dù còn là một kiện bảo vật nhưng bọn họ càng giống như là một cái sinh linh độc lập, bởi vì ở bên trong Hỗn Nguyên chi bảo tồn tại khí linh đặc biệt.
Khí linh giống như là hồn phách của nhân loại, có hồn phách thì nhân loại mới có thể sinh tồn được, đạo lý đồng dạng, có tồn tại khí linh mới có thể xưng là Hỗn Nguyên chi bảo!
Vô luận là linh bảo hay là Tiên thiên linh bảo, hoặc là thần binh đều có thể bị cao thủ luyện khí dùng tài liệu phụ trợ đặc thù luyện chế ra, nhưng Hỗn Nguyên chi bảo chính là thiên sinh địa dưỡng, lấy thiên làm cha, lấy địa làm mẫu, tự nhiên dựng dục ra, phàm là có Hỗn Nguyên chi bảo xuất hiện đều sẽ dẫn động thiên địa đại biến, dẫn tới vô số cao thủ chém giết!
Có được một kiện Hỗn Nguyên chi bảo, chỉ cần không phải vận khí quá kém, trên căn bản cũng quyết định người này cả đời nhất định sẽ đạt tới võ đạo đỉnh phong chi lộ!
Mà miệng phun tiếng người chính là một cái biểu hiện bên ngoài nhất của Hỗn Nguyên chi bảo.
Thần Dạ biết, bản thân tiểu đao chú định cực kỳ bất phàm, nhưng cũng không bao giờ hi vọng quá xa vời tiểu đao là một kiện Hỗn Nguyên chi bảo!
Nếu như tiểu đao chính là Hỗn Nguyên chi bảo mà nói, như vậy giờ phút này tiểu đao mà Thần Dạ nhìn thấy chính là đao linh của tiểu đao!
- Đao linh!
Mặc dù nghe được rõ ràng đao linh của tiểu đao đang gọi hắn, Thần Dạ vẫn là thoáng như đang ở trong mộng, nhìn đao linh nhẹ nhàng kêu một tiếng
- Chủ nhân!
Có lẽ là nghe được Thần Dạ đang đáp lại nó, thanh âm của đao linh lộ ra vẻ hết sức kích động, thân thể kia nhẹ nhàng run rẩy khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng phấn.
- Quả nhiên là Hỗn Nguyên chi bảo!
Thần Dạ không nhịn được mà cảm thán, trong đương thế, võ đạo đỉnh phong là mỗi một cá nhân đều theo đuổi đến cùng, ở trên con đường này đồ vật hấp dẫn võ giả có rất nhiều, thiên tài địa bảo, đan dược vân vân, trong những thứ này Hỗn Nguyên chi bảo tuyệt đối là vật được xếp ở vị trí đầu tiên!
Hỗn Nguyên chi bảo, đây chính là tồn tại để cho thiên địa cũng hơi bị kiêng kỵ!
Bởi vì mõi một kiện Hỗn Nguyên chi bảo xuất hiện đều sẽ dẫn động thiên địa đại biến, đưa đến thiên cơ rối loạn, sẽ xuất hiện những chuyện vô cùng khó tưởng tượng.
Không nghĩ tới có một gnayf ở trong tay hắn lại có thể xuất hiện một vật thần kỳ như thế!
Nhưng sau khi vui mừng, Thần Dạ bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, tiểu đao đi theo hắn cũng đã có một đoạn thời gian rồi, tại sao đến bây giờ đao linh mới xuất hiện liên lạc với hắn?
Tựa như nhìn thấu nghi hoặc của Thần Dạ, đao linh nói:
- Chủ nhân, ngươi lần này bị thương, kinh mạch vỡ vụn, xương cốt toàn bộ gãy lìa, một thân huyền khí tiêu hao đến không còn thừa chút nào, nếu như đổi lại là người bình thường đã sớm chết rồi.
Điểm này Thần Dạ tự mình vô cùng rõ ràng, trong lòng hắn cũng hiểu được mình không chết hẳn là công lao của tiểu đao.
- Trọng thương như vậy đối với những người khác mà nói là một cái tử lộ, nhưng ở chỗ của chủ nhân nhưng chính là một cái cơ hội tuyệt hảo.
Thần Dạ ngẩn ra, đây làm sao lại là một cái cơ hội tốt? Chẳng lẽ để cho đao linh của tiểu đao giác tỉnh?
- Phá rồi lại lập!
Đao linh nói:
- Thân thể của chủ nhân vừa lúc ở sinh tử một đường, như thế chính là phù hợp với điều kiện để ta xuất hiện, nếu như trí nhớ của chủ nhận rõ ràng mà nói, hẳn là sẽ nhớ kỳ thật ta đã xuất hiện qua một lần!
- Đã xuất hiện qua một lần?
Thần Dạ nhìn đao linh, khổ não suy tư, nếu như đao linh từng giác tỉnh qua, như vậy hắn nhất định có ấn tượng, một kiện Hỗn Nguyên chi bảo liền là người ngu sau một lần gặp gỡ đều không thể quên được.
- Chủ nhân, ngươi hẳn là còn không có quên ngươi là như thế nào đi tới cái thế giới này.
Thần sắc của Thần Dạ đại biến, hắn rốt cuộc nghĩ tới một kiếp trước kia ở trong Bắc Vọng sơn, hắn không còn hi vọng mà bị quang mang của tiểu đao bao phủ, sau đó mất đi ý thức, sau khi lần nữa tỉnh lại chính là trở lại thời điểm mười lăm tuổi!
Nhưng mà ở trong sát na bị quang mang của tiểu đao bao phủ cùng mất đi ý thức, hắn mơ hồ nghe được một giọng nói...
Chỉ là bởi vì đạo thanh âm này nghe quá mơ hồ, quá xa xôi, hơn nữa tốc độ mất đi ý thức của hắn quá nhanh, cho nên không có quá nhiều ấn tượng, sau khi trọng sinh lại một lòng nghĩ tới như thế nào thay đổi vận mệnh của gia tộc, như thế nào đối kháng hoàng thất, cho nên một mực đều không có suy nghĩ đến đạo thanh âm kia.
Nguyên lai ở thời khắc đó đao linh của tiểu đao cũng đã thức tỉnh rồi.
- Tại sao trong khoảng thời gian này ngươi đều không xuất hiện?
Bình luận facebook