Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1275
Đương nhiên, nếu bọn người Thần Dạ cũng có được thực lực không người nào trong Thiên Địa này có thể rung chuyển, vậy thì sẽ không có tình hình kia, chỉ là, trước đó, người có ý sao có thể dễ dàng tha thứ, cứ để bọn hắn binh tĩnh phát triển được chứ.
- Phong cô nương, thì ra ngươi biết rất nhiều.
Thần Dạ cười khổ một tiếng, nói.
Phong Tam Nương cười khẽ:
- Mấy năm trước, Dạ Minh ngang trời xuất thế, giang hồ đồn đãi, minh chủ Tử Huyên, thiều hoa bạch nhan, hóa thân thành Tu La, trên thế gian thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, dùng tâm tính của Tử Huyên sao lại đột nhiên chuyển biến lớn như thế được.
- Ta tuy rằng không tiến đến Dạ Minh, nhưng chuyện Dạ Minh ta vẫn luôn chú ý đến, hai tộc Thiên, Liễu hiện giờ luôn nhìn chằm chằm vào Dạ Minh, Thần Dạ, ngươi không có chuyện gì, ta rất vui vẻ, tinh lực của ngươi hiện giờ không nên đặt trên người ta, ngươi bây giờ, có cường đại Dạ Minh ở đó, cũng không phải là ngươi của trước kia nữa.
- Nhiều lần, người Dạ Minh xuất ngoại gặp nạn đều có một người thần bí hiện thân xuất thủ cứu giúp, Phong cô nương, đa tạ.
Giữa không trung lên, Tử Huyên chắp tay cảm ơn.
- Tất cả mọi người là bằng hữu, chỉ cần ta có thể làm được, sẽ không đứng ngoài nhìn.
Phong Tam Nương thản nhiên nói.
Tử Huyên cười cười, nói:
- Phong cô nương nói không sai, đều là bằng hữu, tự nhiên sẽ trông coi lẫn nhau, cho nên...
Trong lúc đó, Tử Huyên biến mất không thấy gì nữa, khi xuất hiện lại đã ở trước quỷ khí, một đạo năng lượng thải luyện vô cùng mênh mông lập tức giam cầm quỷ khí lại.
Sâm La Quỷ Điện kia cùng với Âm Dương Luân Hồi Lực, không nằm trong phạm trù Tử Huyên có thể lĩnh ngộ được, cho nên, trước kia Phong Tam Nương giao phong cùng Thần Dạ nàng chỉ có thể ở bên cạnh nhìn xem.
Hiện giờ, tuy rằng vẫn là quỷ khí, nhưng chính là do bản thân Phong Tam Nương biến thành, phạm trù này lại không thoát khỏi Tử Huyên, dùng thực lực của Tử Huyên, đánh chết Phong Tam Nương có lẽ không dễ dàng, nhưng muốn khiến nàng không thể nào lẫn trốn thì cũng không khó khăn lắm.
Ngay khi Tử Huyên động thủ, Thần Dạ tâm ý tương thông liền khẽ nhấc tay, Âm Dương La Bàn như lưu tinh bắn đến, trước khi Tử Huyên giam cầm Phong Tam Nương đã hoàn toàn bao phủ đoàn quỷ khí kia lại.
- Thần Dạ, Tử Huyên.
Thanh âm Phong Tam Nương vẫn vô cùng bình tĩnh, không có chút gợn sóng:
- Kiếp này Phong Tam Nương ta có thể có hai bằng hữu như các ngươi đã không tiếc, các ngươi coi ta là bằng hữu chân chính, mà ta, sao có thể làm ra chuyện liên luỵn đến bằng hữu được.
Vừa mới nói xong, đoàn quỷ khí do Phong Tam Nương biến thành đột nhiên chợt nổ tung lên, toàn bộ bầu trời, dưới uy lực nổ tung bao phủ lập tức biến thành hư vô, mà quỷ khí kia tựa hồ cũng bởi vậy mà tan thành mây khoái.
Uy lực kia quá lớn, chẳng những cưỡng ép khai mở Âm Dương La Bàn bao phủ mà ngay cả giam cầm của Tử Huyên cũng cứ thế bị tách ra.
Oanh.
Trên trời, năng lượng nổ vang, quỷ khí chợt nổ tung đến phảng phất như hiện ra đóa đóa mây đen, nháy mắt liền có hắc mang cực kỳ chói mắt từ trong đó mãnh liệt bắn ra.
Cả phương Thiên Địa này liền lập tức hắc ám xuống, ngay cả ánh mặt trời rốt cục cũng không cách nào xuyên vào được nữa, từng đạo hắc sắc quang mang chói mắt phảng phất như kết nối cửu thiên thập địa chi quang, trong bao phủ này thình lình, lại trở thành một phương ngăn cách chi địa.
Mà mượn nhờ lấy nháy mắt đại địa lần nữa đen kịt, hắc mang bao phủ, cưỡng ép bao phủ Âm Dương La Bàn vào trong đó.
Âm Dương La Bàn đại biểu chính là Luân Hồi chi lực, vốn vô luận Phong Tam Nương thi triển như thế nào cũng không thể tạo thành quá nhiều uy hiếp cho Âm Dương La Bàn, nhưng mà, hiện giờ Phong Tam Nương dùng thân hóa Luân Hồi, bản thân nàng đã ẩn chứa một tia Luân Hồi chi lực, tiếp xúc Âm Dương La Bàn, lại trở thành chuyện nước chảy thành sông.
Truyền thừa Quỷ Chân Nhân, tuy Phong Tam Nương cũng không lĩnh ngộ ra Luân Hồi chi đạo, nhưng dưới nhất mạch tương thừa, mặc dù không lĩnh ngộ nhưng cùng công pháp tu luyện, bản thân Phong Tam Nương cũng đã ẩn chứa sẳn rồi, không hề giống Thần Dạ, phải đạt được từ trên người Quỷ Thi.
Hắc mang bao vây lấy Âm Dương La Bàn, chỉ mấy giây trôi qua, phản kháng của nó đã trở nên như có như không, sau đó liền bắn đi xa xa.
Tất cả diễn ra Thần Dạ cũng không muốn ngăn cản, Phong Tam Nương mang đi Âm Dương La Bàn, trên thực tế, hắn muốn ngăn cản cũng không được, những Luân Hồi Lực này dù sao cũng vốn thuộc về Quỷ Chân Nhân.
- Phong cô nương...
Không đợi hai người Thần Dạ đuổi kịp, thanh âm của Phong Tam Nương đã từ chỗ xa xa truyền đến:
- Ta biết rõ hành động bây giờ, có lẽ sẽ khiến mình vạn kiếp bất phục, nhưng tín niệm suốt đời của ta cũng không muốn cứ vậy vĩnh viễn tiêu tán.
Phong Tam Nương dùng thân hóa Luân Hồi, mặc dù không phải tự bạo, nhưng tới một mức độ nào đó, nếu so với tự bạo lại càng thêm đáng sợ.
Tự bạo, chỉ là bạo đi hồn phách bản thân, vĩnh viễn tiêu tán trong trời đất này, mất đi cơ hội sinh tử Luân Hồi, nói cho cùng, cũng là một loại lựa chọn khi không còn gì lưu luyến nữa.
Nhưng cử động lần này của Phong Tam Nương nếu không thể thành công, như vậy, nàng cả đời này... Phải nói, nàng sẽ vĩnh viễn đều phải sinh hoạt trong trầm luân, không cách nào giải thoát, điều này quả thật cực kỳ tàn nhẫn.
- La Linh bị ta phong ấn ở trong núi này, các ngươi mang nàng rời đi đi, Thần Dạ, hảo hảo chiếu cố nàng, nàng cũng là người đáng thường, còn có, Thần Dạ, cám ơn ngươi thành toàn
Bản thân Phong Tam Nương rất rõ ràng, nếu như Thần Dạ quyết tâm không muốn cho Phong Tam Nương đạt được Luân Hồi lực, như vậy, cử động vừa rồi của nàng nếu muốn thành công tất nhiên sẽ khó hơn rất nhiều.
Luân Hồi chi lực, đối với bất kỳ một võ giả nào trên thế gian này mà nói đều cực kỳ trân quý, Luân Hồi, liền có nghĩa là tân sinh.
Nếu có thể triệt để hiểu thấu đáo Luân Hồi, tuy rằng không có khả năng ra vào Luân Hồi như ăn cơm, nhưng trên trình độ rất lớn cũng quyết định một người khi đối mặt với sinh tử sẽ nhẹ nhàng hơn người bình thường rất nhiều
- Phong cô nương...
- Thần Dạ.
Tử Huyên nhẹ nhàng giữ chặt tay Thần Dạ, nói:
- Để cho nàng đi thôi, cho dù ngươi cưỡng ép lưu nàng lại, để nàng bình an sống sót, nhưng đối với nàng đó lại là sống không bằng chết, mỗi người đều có chấp niệm trong lòng, cái này ngươi không cách nào cướp đoạt được, nếu chúng ta đã không thể thay đổi, vậy cứ để bản thân Phong cô nương đi kiên trì đi, chỉ hi vọng, nàng có thể chính thức làm được.
Thần sắc Thần Dạ không khỏi buồn bã.
Hắn không biết Quỷ Chân Nhân, do đó cũng không biết truyền thừa Quỷ Chân Nhân lưu lại đến tột cùng đáng sợ thế nào, nhưng biểu hiện của Phong Tam Nương hôm nay không thể nghi ngờ đã nói choThần Dạ biết, con đường tương lai của nàng, nói dễ nghe một chút là kiên trì, kỳ thật, bất quá chỉ là nghe thiên mệnh mà thôi.
Để một nữ tử như Phong Tam Nương độc thân đi đối diện với những điều này, thân là bằng hữu, Thần Dạ thật sự không đành lòng.
- Phong cô nương, thì ra ngươi biết rất nhiều.
Thần Dạ cười khổ một tiếng, nói.
Phong Tam Nương cười khẽ:
- Mấy năm trước, Dạ Minh ngang trời xuất thế, giang hồ đồn đãi, minh chủ Tử Huyên, thiều hoa bạch nhan, hóa thân thành Tu La, trên thế gian thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, dùng tâm tính của Tử Huyên sao lại đột nhiên chuyển biến lớn như thế được.
- Ta tuy rằng không tiến đến Dạ Minh, nhưng chuyện Dạ Minh ta vẫn luôn chú ý đến, hai tộc Thiên, Liễu hiện giờ luôn nhìn chằm chằm vào Dạ Minh, Thần Dạ, ngươi không có chuyện gì, ta rất vui vẻ, tinh lực của ngươi hiện giờ không nên đặt trên người ta, ngươi bây giờ, có cường đại Dạ Minh ở đó, cũng không phải là ngươi của trước kia nữa.
- Nhiều lần, người Dạ Minh xuất ngoại gặp nạn đều có một người thần bí hiện thân xuất thủ cứu giúp, Phong cô nương, đa tạ.
Giữa không trung lên, Tử Huyên chắp tay cảm ơn.
- Tất cả mọi người là bằng hữu, chỉ cần ta có thể làm được, sẽ không đứng ngoài nhìn.
Phong Tam Nương thản nhiên nói.
Tử Huyên cười cười, nói:
- Phong cô nương nói không sai, đều là bằng hữu, tự nhiên sẽ trông coi lẫn nhau, cho nên...
Trong lúc đó, Tử Huyên biến mất không thấy gì nữa, khi xuất hiện lại đã ở trước quỷ khí, một đạo năng lượng thải luyện vô cùng mênh mông lập tức giam cầm quỷ khí lại.
Sâm La Quỷ Điện kia cùng với Âm Dương Luân Hồi Lực, không nằm trong phạm trù Tử Huyên có thể lĩnh ngộ được, cho nên, trước kia Phong Tam Nương giao phong cùng Thần Dạ nàng chỉ có thể ở bên cạnh nhìn xem.
Hiện giờ, tuy rằng vẫn là quỷ khí, nhưng chính là do bản thân Phong Tam Nương biến thành, phạm trù này lại không thoát khỏi Tử Huyên, dùng thực lực của Tử Huyên, đánh chết Phong Tam Nương có lẽ không dễ dàng, nhưng muốn khiến nàng không thể nào lẫn trốn thì cũng không khó khăn lắm.
Ngay khi Tử Huyên động thủ, Thần Dạ tâm ý tương thông liền khẽ nhấc tay, Âm Dương La Bàn như lưu tinh bắn đến, trước khi Tử Huyên giam cầm Phong Tam Nương đã hoàn toàn bao phủ đoàn quỷ khí kia lại.
- Thần Dạ, Tử Huyên.
Thanh âm Phong Tam Nương vẫn vô cùng bình tĩnh, không có chút gợn sóng:
- Kiếp này Phong Tam Nương ta có thể có hai bằng hữu như các ngươi đã không tiếc, các ngươi coi ta là bằng hữu chân chính, mà ta, sao có thể làm ra chuyện liên luỵn đến bằng hữu được.
Vừa mới nói xong, đoàn quỷ khí do Phong Tam Nương biến thành đột nhiên chợt nổ tung lên, toàn bộ bầu trời, dưới uy lực nổ tung bao phủ lập tức biến thành hư vô, mà quỷ khí kia tựa hồ cũng bởi vậy mà tan thành mây khoái.
Uy lực kia quá lớn, chẳng những cưỡng ép khai mở Âm Dương La Bàn bao phủ mà ngay cả giam cầm của Tử Huyên cũng cứ thế bị tách ra.
Oanh.
Trên trời, năng lượng nổ vang, quỷ khí chợt nổ tung đến phảng phất như hiện ra đóa đóa mây đen, nháy mắt liền có hắc mang cực kỳ chói mắt từ trong đó mãnh liệt bắn ra.
Cả phương Thiên Địa này liền lập tức hắc ám xuống, ngay cả ánh mặt trời rốt cục cũng không cách nào xuyên vào được nữa, từng đạo hắc sắc quang mang chói mắt phảng phất như kết nối cửu thiên thập địa chi quang, trong bao phủ này thình lình, lại trở thành một phương ngăn cách chi địa.
Mà mượn nhờ lấy nháy mắt đại địa lần nữa đen kịt, hắc mang bao phủ, cưỡng ép bao phủ Âm Dương La Bàn vào trong đó.
Âm Dương La Bàn đại biểu chính là Luân Hồi chi lực, vốn vô luận Phong Tam Nương thi triển như thế nào cũng không thể tạo thành quá nhiều uy hiếp cho Âm Dương La Bàn, nhưng mà, hiện giờ Phong Tam Nương dùng thân hóa Luân Hồi, bản thân nàng đã ẩn chứa một tia Luân Hồi chi lực, tiếp xúc Âm Dương La Bàn, lại trở thành chuyện nước chảy thành sông.
Truyền thừa Quỷ Chân Nhân, tuy Phong Tam Nương cũng không lĩnh ngộ ra Luân Hồi chi đạo, nhưng dưới nhất mạch tương thừa, mặc dù không lĩnh ngộ nhưng cùng công pháp tu luyện, bản thân Phong Tam Nương cũng đã ẩn chứa sẳn rồi, không hề giống Thần Dạ, phải đạt được từ trên người Quỷ Thi.
Hắc mang bao vây lấy Âm Dương La Bàn, chỉ mấy giây trôi qua, phản kháng của nó đã trở nên như có như không, sau đó liền bắn đi xa xa.
Tất cả diễn ra Thần Dạ cũng không muốn ngăn cản, Phong Tam Nương mang đi Âm Dương La Bàn, trên thực tế, hắn muốn ngăn cản cũng không được, những Luân Hồi Lực này dù sao cũng vốn thuộc về Quỷ Chân Nhân.
- Phong cô nương...
Không đợi hai người Thần Dạ đuổi kịp, thanh âm của Phong Tam Nương đã từ chỗ xa xa truyền đến:
- Ta biết rõ hành động bây giờ, có lẽ sẽ khiến mình vạn kiếp bất phục, nhưng tín niệm suốt đời của ta cũng không muốn cứ vậy vĩnh viễn tiêu tán.
Phong Tam Nương dùng thân hóa Luân Hồi, mặc dù không phải tự bạo, nhưng tới một mức độ nào đó, nếu so với tự bạo lại càng thêm đáng sợ.
Tự bạo, chỉ là bạo đi hồn phách bản thân, vĩnh viễn tiêu tán trong trời đất này, mất đi cơ hội sinh tử Luân Hồi, nói cho cùng, cũng là một loại lựa chọn khi không còn gì lưu luyến nữa.
Nhưng cử động lần này của Phong Tam Nương nếu không thể thành công, như vậy, nàng cả đời này... Phải nói, nàng sẽ vĩnh viễn đều phải sinh hoạt trong trầm luân, không cách nào giải thoát, điều này quả thật cực kỳ tàn nhẫn.
- La Linh bị ta phong ấn ở trong núi này, các ngươi mang nàng rời đi đi, Thần Dạ, hảo hảo chiếu cố nàng, nàng cũng là người đáng thường, còn có, Thần Dạ, cám ơn ngươi thành toàn
Bản thân Phong Tam Nương rất rõ ràng, nếu như Thần Dạ quyết tâm không muốn cho Phong Tam Nương đạt được Luân Hồi lực, như vậy, cử động vừa rồi của nàng nếu muốn thành công tất nhiên sẽ khó hơn rất nhiều.
Luân Hồi chi lực, đối với bất kỳ một võ giả nào trên thế gian này mà nói đều cực kỳ trân quý, Luân Hồi, liền có nghĩa là tân sinh.
Nếu có thể triệt để hiểu thấu đáo Luân Hồi, tuy rằng không có khả năng ra vào Luân Hồi như ăn cơm, nhưng trên trình độ rất lớn cũng quyết định một người khi đối mặt với sinh tử sẽ nhẹ nhàng hơn người bình thường rất nhiều
- Phong cô nương...
- Thần Dạ.
Tử Huyên nhẹ nhàng giữ chặt tay Thần Dạ, nói:
- Để cho nàng đi thôi, cho dù ngươi cưỡng ép lưu nàng lại, để nàng bình an sống sót, nhưng đối với nàng đó lại là sống không bằng chết, mỗi người đều có chấp niệm trong lòng, cái này ngươi không cách nào cướp đoạt được, nếu chúng ta đã không thể thay đổi, vậy cứ để bản thân Phong cô nương đi kiên trì đi, chỉ hi vọng, nàng có thể chính thức làm được.
Thần sắc Thần Dạ không khỏi buồn bã.
Hắn không biết Quỷ Chân Nhân, do đó cũng không biết truyền thừa Quỷ Chân Nhân lưu lại đến tột cùng đáng sợ thế nào, nhưng biểu hiện của Phong Tam Nương hôm nay không thể nghi ngờ đã nói choThần Dạ biết, con đường tương lai của nàng, nói dễ nghe một chút là kiên trì, kỳ thật, bất quá chỉ là nghe thiên mệnh mà thôi.
Để một nữ tử như Phong Tam Nương độc thân đi đối diện với những điều này, thân là bằng hữu, Thần Dạ thật sự không đành lòng.
Bình luận facebook