Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1325
- Bởi vậy, ta nhất định phải có được ngươi. Chỉ có ngươi mới có thể đủ sức trợ giúp ta làm được những việc này, được chứ?
Giọng nói của Tử Huyên hơi hơi dừng lại. Nàng vươn tay ra cầm lấy quả kia đỏ như lửa, nhẹ nhàng bao trùm kín rồi sau đó nhẹ nhàng nói:
- Ngươi yên tâm, ta muốn có được ngươi, chỉ là muốn có được sự trợ giúp của ngươi, chứ thực sự không phải là xóa đi. Ta đồng ý ngươi, khi ta đến ngày đại nạn liền là lúc thả ngươi quay về tự do. Hơn nữa, ngươi sẽ thu được những lợi ích mà ngươi không tưởng được. Như vậy, điều này thì ngươi hẳn là có thể cảm thụ được.
- Ngươi nguyện ý sao?
Âm thanh mềm mại khiến cho Thiên Địa Huyền Hoàng Quả tựa hồ nhẹ nhàng run rẩy một cái. Mặc dù nó chưa từng Hóa Hình thành người nên tất cả hành động cũng là đến từ bản năng, tuy nhiên nó có được linh tính, vẫn là đủ cho nó phân biệt ra. Những lời như thế này, không phải không có bất cứ tình cảm giả dối nào.
Đã là miếng thịt trên thớt gỗ, rồi sẽ là thịt kho tàu hay xào nấu thì toàn bộ đều theo tâm trạng của Tử Huyên, không hề cần phải nhắc tới một lần rồi hãy nói sau như vậy. Chỉ cần nàng muốn dùng thì bất kể chính mình có tình nguyện hay không, toàn bộ tinh hoa của bản thân đều phải để cho nàng hút lấy thu hoạch. Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không có cách nào khác để ngăn cản.
Cho nên, lời này có phát ra từ nội tâm hay không, thì Thiên Địa Huyền Hoàng Quả tịnh không nghi ngờ.
Nếu không nghi ngờ, thì trái cây nho nhỏ kia quả thực lần thứ hai có sức sống dạt dào trào ra. Trái cây kia quả thực đang lúc run rẩy tựa hồ đang truyền lại tin tức cho Tử Huyên.
Tử Huyên nhẹ nhàng cười nói:
- Ta đã hiểu, ngươi có thể còn có chút không yên lòng. Mà ta cũng không cách nào làm ra để ngươi an toàn an tâm hành động. Ta chỉ muốn nói cho ngươi, nếu là vào lúc không có quyền lựa chọn, hay là cũng không muốn lựa chọn, vậy thì cứ làm theo tâm ý của chính mình đi. Dù sao, kết quả kém cỏi nhất chẳng qua cũng là bị ta ăn, đúng không?
Trái quả nho nhỏ run lên lần thứ hai. Lần này đây, Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không còn có bất cứ do dự nào. Vào lúc hào quang đỏ như lửa bốc lên mạnh nhất, trái quả kia liền tự động tách ra từ trên thân cành. Sau đó, nó nhanh như chớp bay đến mi tâm của Tử Huyên rồi tức thì tiến trong cơ thể nàng.
Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã hiểu được ý tứ của Tử Huyên. Nó đã không có lựa chọn, bất kể có đồng ý và tin tưởng Tử Huyên hay không thì kết quả xấu nhất cũng là bị nuốt chửng. Nếu bị như vậy, còn không bằng để cho chính mình có một chút quyền chủ động.
Thân là số ít ỏi linh vật trong thiên địa này, đối với Thiên Địa Huyền Hoàng Quả mà nói, Bản Nguyên Chi Lực mặc dù cũng bị tiêu hao không bù đắp nổi. Một khi bị dùng quá độ, đối với nó mà nói, cũng là không chịu đựng nổi. Thế nhưng chỉ cần bản thể của nó vẫn còn thì những thứ này đều có thể khôi phục lại. Rồi thứ mà nó cần, chẳng qua là thời gian mà thôi.
So sánh với thời gian thì sự tồn tại của bản thân, tự nhiên là càng quan trọng hơn.
Mà Tử Huyên là người mang điều thần kỳ, Thiên Địa Huyền Hoàng Quả cũng là phi thường thích. Cũng giống như Băng Linh Hổ Giao nguyện ý quy thuận Tử Huyên vậy, ngoại trừ thực lực không bằng người ra, thì vào lúc liên quan đến sự sống chết sắp tới, ở một mức độ rất lớn cũng là bởi vì Tử Huyên có được sự thần kỳ.
Bản thân cứ ở trong cơ thể Tử Huyên, bản thể vẫn còn. Cho dù tiêu hao mất Bản Nguyên Chi Lực, nhưng có sự thần kỳ của nàng tồn tại thì Thiên Địa Huyền Hoàng Quả có khả năng có con đường mới phía trước.
Đến sau khi Thiên Địa Huyền Hoàng Quả nhập thể, một gốc cây thân cành kia cũng là từ chỗ sâu trong lòng đất mà chui ra từ dưới đất lên. Lập tức, dưới ánh mắt nhìn kỹ của Thần Dạ bọn họ, thân cành nó Hóa Hình rồi tựa như một con Chân Long quấn quanh ở trên song chưởng của Tử Huyên. Sau đó, nó từ từ biến mất không thấy.
Nếu như lúc này vén tay áo trên song chưởng Tử Huyên lên thì có thể nhìn thấy. Có một đạo hào quang màu xanh biếc nhàn nhạt đang lóe ra. Mà cùng với lúc Tử Huyên vận hành công pháp thì những hào quang này chậm rãi ẩn đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Một cỗ khí tức sinh mệnh khổng lồ chỉ sau một lát, liền không ngừng tuôn trào dữ dội ra từ trong cơ thể Tử Huyên. Mức độ nồng nặc như vậy đúng là không kém Thiên Địa Huyền Hoàng Quả phát ra sau khi chín tới đích thực chút nào.
Khắp trên bầu trời đều là khí tức sinh mệnh thuần khiết kia. Từng đám từng đám chúng quay về, thật giống như đang hình thành một vòi rồng Long Quyển Phong cực kỳ đáng sợ.
Chỉ có điều là, hiện tại thì vòi rồng Long Quyển Phong này không hề mang cho Thần Dạ bọn họ một chút ít áp lực nào. Ngược lại, khi mà khí tức sinh mệnh kia biến thành vòi rồng Long Quyển Phong, sau khi chúng bao phủ bọn họ đi vào thì Thần Dạ lập tức cảm ứng được, khí tức sinh mệnh thuần khiết đã chạy dọc theo sự hô hấp của hắn rồi tức thì tiến vào trong thân thể.
Rõ ràng, hắn đang bị trọng thương, nhưng sau khi khí tức sinh mệnh tiến vào thì những vết thương bắt đầu nhanh chóng lành lại rồi khỏi hẳn. Loại tốc độ này, so sánh với dược hiệu của bất cứ báu vật thiên địa nào thì đều phải nhanh chóng và chuẩn xác hơn rất nhiều.
Mà Băng Linh Hổ Giao và Trạc Ly, càng là bởi vì những khí tức sinh mệnh này, ngoài ra tu vi của bản thân Trạc Ly có yếu hơn một chút, vào lúc khí tức sinh mệnh tràn ngập thì gông cùm xiềng xích vốn có liền vỡ vụn tan tành như thủy tinh. Chỉ trong khoảng mấy phút đồng hồ, tu vi của hắn liền thăng tiến một cấp độ.
- Không hổ là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, hiệu lực và tác dụng đúng là to lớn như thế!
Trạc Ly kêu lên một tiếng, vội vàng cũng là ngồi xếp bằng mà tiến vào trong tu luyện. Hắn biết rõ ràng, đây mới là vừa mới bắt đầu mà thôi. Đến tiếp sau, nương theo khí tức sinh mệnh tiến vào đến trong cơ thể của chính mình, sau khi được luyện hóa toàn bộ thì tu vi của hắn còn có thể có được sự thăng tiến rất rõ ràng.
Chính mình còn là như vậy. Băng Linh Hổ Giao có khả năng thu được lợi ích vẫn còn lớn hơn nữa. Mà với thiên phú bẩm sinh cùng thủ đoạn của Thần Dạ, e rằng sẽ càng rõ ràng hơn. Còn Tử Huyên... Đến sau khi mọi chuyện nơi đây đều kết thúc, lợi ích mà nàng thu hoạch được chỉ sợ sẽ làm cho người ta thất kinh ư?
Đỉnh Tuyết Sơn, một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Vì im lặng, chỉ là Thần Dạ bọn họ im lặng. Do được khí tức sinh mệnh bao phủ, làm cho cả đỉnh Tuyết Sơn, lại một lần nữa biến thành dáng dấp trước đây, như khi Thiên Địa Huyền Hoàng Quả chưa từng đại chiến cùng bọn họ.
Gió lạnh lạnh thấu xương gào thét ào qua, bão tuyết đầy trời bao phủ cả thiên địa. Khí tức sinh mệnh tràn ngập ở bên trong khiến cho nơi này thật giống như đã trở lại quanh cảnh đáng sợ trước đây.
Giọng nói của Tử Huyên hơi hơi dừng lại. Nàng vươn tay ra cầm lấy quả kia đỏ như lửa, nhẹ nhàng bao trùm kín rồi sau đó nhẹ nhàng nói:
- Ngươi yên tâm, ta muốn có được ngươi, chỉ là muốn có được sự trợ giúp của ngươi, chứ thực sự không phải là xóa đi. Ta đồng ý ngươi, khi ta đến ngày đại nạn liền là lúc thả ngươi quay về tự do. Hơn nữa, ngươi sẽ thu được những lợi ích mà ngươi không tưởng được. Như vậy, điều này thì ngươi hẳn là có thể cảm thụ được.
- Ngươi nguyện ý sao?
Âm thanh mềm mại khiến cho Thiên Địa Huyền Hoàng Quả tựa hồ nhẹ nhàng run rẩy một cái. Mặc dù nó chưa từng Hóa Hình thành người nên tất cả hành động cũng là đến từ bản năng, tuy nhiên nó có được linh tính, vẫn là đủ cho nó phân biệt ra. Những lời như thế này, không phải không có bất cứ tình cảm giả dối nào.
Đã là miếng thịt trên thớt gỗ, rồi sẽ là thịt kho tàu hay xào nấu thì toàn bộ đều theo tâm trạng của Tử Huyên, không hề cần phải nhắc tới một lần rồi hãy nói sau như vậy. Chỉ cần nàng muốn dùng thì bất kể chính mình có tình nguyện hay không, toàn bộ tinh hoa của bản thân đều phải để cho nàng hút lấy thu hoạch. Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không có cách nào khác để ngăn cản.
Cho nên, lời này có phát ra từ nội tâm hay không, thì Thiên Địa Huyền Hoàng Quả tịnh không nghi ngờ.
Nếu không nghi ngờ, thì trái cây nho nhỏ kia quả thực lần thứ hai có sức sống dạt dào trào ra. Trái cây kia quả thực đang lúc run rẩy tựa hồ đang truyền lại tin tức cho Tử Huyên.
Tử Huyên nhẹ nhàng cười nói:
- Ta đã hiểu, ngươi có thể còn có chút không yên lòng. Mà ta cũng không cách nào làm ra để ngươi an toàn an tâm hành động. Ta chỉ muốn nói cho ngươi, nếu là vào lúc không có quyền lựa chọn, hay là cũng không muốn lựa chọn, vậy thì cứ làm theo tâm ý của chính mình đi. Dù sao, kết quả kém cỏi nhất chẳng qua cũng là bị ta ăn, đúng không?
Trái quả nho nhỏ run lên lần thứ hai. Lần này đây, Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không còn có bất cứ do dự nào. Vào lúc hào quang đỏ như lửa bốc lên mạnh nhất, trái quả kia liền tự động tách ra từ trên thân cành. Sau đó, nó nhanh như chớp bay đến mi tâm của Tử Huyên rồi tức thì tiến trong cơ thể nàng.
Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã hiểu được ý tứ của Tử Huyên. Nó đã không có lựa chọn, bất kể có đồng ý và tin tưởng Tử Huyên hay không thì kết quả xấu nhất cũng là bị nuốt chửng. Nếu bị như vậy, còn không bằng để cho chính mình có một chút quyền chủ động.
Thân là số ít ỏi linh vật trong thiên địa này, đối với Thiên Địa Huyền Hoàng Quả mà nói, Bản Nguyên Chi Lực mặc dù cũng bị tiêu hao không bù đắp nổi. Một khi bị dùng quá độ, đối với nó mà nói, cũng là không chịu đựng nổi. Thế nhưng chỉ cần bản thể của nó vẫn còn thì những thứ này đều có thể khôi phục lại. Rồi thứ mà nó cần, chẳng qua là thời gian mà thôi.
So sánh với thời gian thì sự tồn tại của bản thân, tự nhiên là càng quan trọng hơn.
Mà Tử Huyên là người mang điều thần kỳ, Thiên Địa Huyền Hoàng Quả cũng là phi thường thích. Cũng giống như Băng Linh Hổ Giao nguyện ý quy thuận Tử Huyên vậy, ngoại trừ thực lực không bằng người ra, thì vào lúc liên quan đến sự sống chết sắp tới, ở một mức độ rất lớn cũng là bởi vì Tử Huyên có được sự thần kỳ.
Bản thân cứ ở trong cơ thể Tử Huyên, bản thể vẫn còn. Cho dù tiêu hao mất Bản Nguyên Chi Lực, nhưng có sự thần kỳ của nàng tồn tại thì Thiên Địa Huyền Hoàng Quả có khả năng có con đường mới phía trước.
Đến sau khi Thiên Địa Huyền Hoàng Quả nhập thể, một gốc cây thân cành kia cũng là từ chỗ sâu trong lòng đất mà chui ra từ dưới đất lên. Lập tức, dưới ánh mắt nhìn kỹ của Thần Dạ bọn họ, thân cành nó Hóa Hình rồi tựa như một con Chân Long quấn quanh ở trên song chưởng của Tử Huyên. Sau đó, nó từ từ biến mất không thấy.
Nếu như lúc này vén tay áo trên song chưởng Tử Huyên lên thì có thể nhìn thấy. Có một đạo hào quang màu xanh biếc nhàn nhạt đang lóe ra. Mà cùng với lúc Tử Huyên vận hành công pháp thì những hào quang này chậm rãi ẩn đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Một cỗ khí tức sinh mệnh khổng lồ chỉ sau một lát, liền không ngừng tuôn trào dữ dội ra từ trong cơ thể Tử Huyên. Mức độ nồng nặc như vậy đúng là không kém Thiên Địa Huyền Hoàng Quả phát ra sau khi chín tới đích thực chút nào.
Khắp trên bầu trời đều là khí tức sinh mệnh thuần khiết kia. Từng đám từng đám chúng quay về, thật giống như đang hình thành một vòi rồng Long Quyển Phong cực kỳ đáng sợ.
Chỉ có điều là, hiện tại thì vòi rồng Long Quyển Phong này không hề mang cho Thần Dạ bọn họ một chút ít áp lực nào. Ngược lại, khi mà khí tức sinh mệnh kia biến thành vòi rồng Long Quyển Phong, sau khi chúng bao phủ bọn họ đi vào thì Thần Dạ lập tức cảm ứng được, khí tức sinh mệnh thuần khiết đã chạy dọc theo sự hô hấp của hắn rồi tức thì tiến vào trong thân thể.
Rõ ràng, hắn đang bị trọng thương, nhưng sau khi khí tức sinh mệnh tiến vào thì những vết thương bắt đầu nhanh chóng lành lại rồi khỏi hẳn. Loại tốc độ này, so sánh với dược hiệu của bất cứ báu vật thiên địa nào thì đều phải nhanh chóng và chuẩn xác hơn rất nhiều.
Mà Băng Linh Hổ Giao và Trạc Ly, càng là bởi vì những khí tức sinh mệnh này, ngoài ra tu vi của bản thân Trạc Ly có yếu hơn một chút, vào lúc khí tức sinh mệnh tràn ngập thì gông cùm xiềng xích vốn có liền vỡ vụn tan tành như thủy tinh. Chỉ trong khoảng mấy phút đồng hồ, tu vi của hắn liền thăng tiến một cấp độ.
- Không hổ là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, hiệu lực và tác dụng đúng là to lớn như thế!
Trạc Ly kêu lên một tiếng, vội vàng cũng là ngồi xếp bằng mà tiến vào trong tu luyện. Hắn biết rõ ràng, đây mới là vừa mới bắt đầu mà thôi. Đến tiếp sau, nương theo khí tức sinh mệnh tiến vào đến trong cơ thể của chính mình, sau khi được luyện hóa toàn bộ thì tu vi của hắn còn có thể có được sự thăng tiến rất rõ ràng.
Chính mình còn là như vậy. Băng Linh Hổ Giao có khả năng thu được lợi ích vẫn còn lớn hơn nữa. Mà với thiên phú bẩm sinh cùng thủ đoạn của Thần Dạ, e rằng sẽ càng rõ ràng hơn. Còn Tử Huyên... Đến sau khi mọi chuyện nơi đây đều kết thúc, lợi ích mà nàng thu hoạch được chỉ sợ sẽ làm cho người ta thất kinh ư?
Đỉnh Tuyết Sơn, một lần nữa yên tĩnh trở lại.
Vì im lặng, chỉ là Thần Dạ bọn họ im lặng. Do được khí tức sinh mệnh bao phủ, làm cho cả đỉnh Tuyết Sơn, lại một lần nữa biến thành dáng dấp trước đây, như khi Thiên Địa Huyền Hoàng Quả chưa từng đại chiến cùng bọn họ.
Gió lạnh lạnh thấu xương gào thét ào qua, bão tuyết đầy trời bao phủ cả thiên địa. Khí tức sinh mệnh tràn ngập ở bên trong khiến cho nơi này thật giống như đã trở lại quanh cảnh đáng sợ trước đây.
Bình luận facebook