Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210
Thế nhưng phong ấn kết giới thật sự quá mức cường đại. Mặc dù là điềm báo sắp sửa đầy đủ đã xuất hiện, nhưng cũng khiến cho Thần Dạ cảm giác cần phải mất không ít thời gian. Tới lúc này, hắn đều đã sắp suy kiệt, còn hai đại thần vật Thiên Đao và Cổ Đế Điện lại cũng phát ra một tin tức về khả năng lực bất tòng tâm.
Rõ ràng, trình độ của phong ấn kết giới này là quá mức cường đại!
- Rầm rầm!
Cuối cùng vào một thời khắc nào đó, cả vùng không gian này hơi bị rung lên nhẹ nhàng. Một cảm giác chắc chắn trong nháy mắt hiện ra trong lòng Thần Dạ. Hắn biết, phong ấn kết giới đã hoàn toàn được chữa trị xong xuôi.
Mệt lử khi kết thúc, nói cách khác, đến chính Thần Dạ liền đã sớm không kiên trì nổi nữa.
- Thần Dạ, cám ơn ngươi!
Nói xong một câu, cả người Phong Tam Nương hình như đã suy kiệt, vô lực nằm gục ở trên mặt đất.
- Phong cô nương, ngươi làm sao vậy?
Tử khí thuần khiết tràn ngập trong cả không gian, giờ phút này, phảng phất như làn gió chỉ trong khoảnh khắc liền đã biến mất bặt vô âm tín. Thần Dạ bản thân đang ở trong đó mà cũng không hề cảm ứng được Tử khí đã biến mất vào nơi nào. Bởi vì, bọn chúng cũng không hề đi vào trong thân thể của Phong Tam Nương.
Nói cách khác, những Tử khí này cũng không phải là do Phong Tam Nương phát tán ra.
Mà đã không có Tử khí bao phủ, khí tức toàn thân của Phong Tam Nương phát tán ra ngoài, rốt cục cũng là khí tức cùng mùi vị mà một người bình thường nên có.Nét hồng hào trên gương mặt cũng đã dần dần khôi phục được....
- Ta không sao, tu luyện một hồi là tốt.
Nói xong, Phong Tam Nương cố gắng ngồi xếp bằng rồi lập tức tiến vào trong tu luyện.
Thần Dạ sau khi hơi hơi nhìn qua mọi nơi, liền cũng ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Thật sự là chung quanh không có gì đẹp mắt, hoàn toàn trống rỗng. Từ sau khi phong ấn kết giới trở lại đầy đủ thì nơi này, chỉ là một chốn không gian rất bình thường. Chỉ có điều là nó được ngăn cách với bên ngoài mà thôi.
Lần này đây, Thần Dạ phải gánh chịu cũng không nhỏ. Bởi vậy, ước chừng trôi qua thời gian ba ngày sau, thì hắn mới khôi phục được trạng thái đỉnh cao, tỉnh táo lại từ trong tu luyện.
Mở ra mắt, chỉ thấy Phong Tam Nương đã có trạng thái tốt, Thần Dạ không khỏi ngây ra một lúc.
Dựa theo đạo lý, ba ngày trước đây, Phong Tam Nương suy yếu như vậy thì ít nhất cũng cần thời gian năm ngày mới có thể đủ phục hồi như cũ. Không có lý do gì mà nàng đã tốt lên so với chính mình còn nhanh hơn a....
Xem ra, chẳng những là phiến không gian này còn có điều kì dị cổ quái, mà bản thân Phong Tam Nương nàng cũng tồn tại những điều kì dị cổ quái nhất định.
Nhưng mà trong lòng Thần Dạ, cuối cùng cũng có được an ủi không nhỏ!
Nếu như Phong Tam Nương cố tình, như vậy, sau khi nàng kết thúc tu luyện, sẽ trước tiên ra tay đối với chính mình. Nhưng nàng không làm như vậy, cũng để cho Thần Dạ hiểu rõ ràng hơn, chính mình lần này đây ra tay trợ giúp, thực sự không phải là tự chuốc vạ vào thân!
- Thần Dạ, cám ơn ngươi!
Phong Tam Nương lại một lần nữa nói cám ơn, trong đôi mắt nhung kia nhận rõ do kìm lòng không đậu mà dần hiện ra một vẻ hiếu kỳ cực kỳ rõ nét....
Thần Dạ cười cười, trả lời:
- Đừng có khách khí như vậy, giúp ngươi, cũng là giúp chính mình. Nói cách khác, rất có khả năng ta cũng không rời khỏi nổi nơi này.
- Ngươi như vậy quả là biết lời nói thật....
Thần Dạ nói, tựa hồ để cho Phong Tam Nương rất vừa lòng. Sau khi đánh tan sự hiếu kỳ trong con ngươi, nàng nghiêm mặt hỏi:
- Ngươi cũng không có gì muốn hỏi ta à?
- Có!
Thần Dạ đáp lại cũng không chút do dự, rồi nói thêm:
- Ta muốn biết, tất cả, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Việc Quỷ Mộ, tự nhiên để cho Thần Dạ cảm thấy tò mò. Sự tồn tại của Hoạt Tử Nhân, đồng dạng là điều tồn tại khó có thể tin nổi. Mà một màn đã phát sanh mấy ngày trước càng làm cho người ta không thể quên được!
Nếu như nói không muốn biết thật rõ ràng, đó là lừa mình dối người!
- Ngươi quả nhiên thành thực!
Phong Tam Nương sau một lát trầm lặng liền nhẹ nhàng nói nhỏ:
- Phiến phần mộ mà chúng ta gặp nhau kia, tên là Quỷ Mộ. Ở trong Quỷ Mộ tồn tại cái gì thì ngươi đã biết. Mà ta có thể hơi chút khống chế Quỷ Mộ, nguyên nhân đích thực lại nằm ở chỗ này.
- Nơi này?
Chỗ mà Phong Tam Nương chỉ, chính lúc vùng đất mà hai người bọn họ đang đứng. Vào những lúc như thế này, Thần Dạ cũng đã phát hiện, phong ấn kết giới nơi này cùng với phong ấn bên ngoài Quỷ Mộ đều có khí tức phát tán ra ngoài giống nhau như đúc. Hiển nhiên, là cùng một người thiết lập.
- Thần Dạ, ngươi nhìn!
Hai tay Phong Tam Nương nhẹ nhàng lướt một đường trong không gian. Tức thì liền có một mặt gương bằng phẳng mà trơn bóng xuất hiện. Tuân theo động tác tay của nàng lướt nhẹ ở trên mặt gương, thì bên trong gương phản chiếu ra khung cảnh một chốn giả định. Mà quanh cảnh kia đúng là chỗ Quỷ Mộ!
Thần Dạ hơi nhướn mày kiếm một cái. Thủ đoạn của Phong Tam Nương làm cho người rất bất ngờ.
- Không ngờ là Huyền Quang Kính!
Đến ngay cả âm thanh của Đao Linh cũng không nhịn được xen lẫn những nét kinh ngạc.
Thiên Đao là tồn tại như thế nào. Ở trong chốn thiên địa này, vật mà có thể khiến cho hắn động lòng thì Thần Dạ cam đoan, tuyệt đối không nhiều lắm!
- Huyền Quang Kính chính là một loại thần thông uyên thâm, nhất định phải đánh dấu ở bên ngoài các vật khác nhau, sau khi xây dựng xong đồng dạng phong ấn như nhau thì mới có thể đủ thi triển ra được. Như vậy giúp cho người thi triển kết giới có khả năng vào mọi thời khắc cảm ứng được tình huống ở các mặt phong ấn khác!
Đao Linh giải thích thêm:
- Các cao thủ đương thời đều có thể trang bị rất nhiều phong ấn kết giới. Cái này bản thân không có gì đặc biệt. Nhưng mà, muốn mỗi một phong ấn đều là như nhau lại quá khó khăn. Năm đó lão chủ nhân cũng đều không thể làm được. Chủ nhân của Quỷ Mộ thật sự quá thần kỳ.
Trong thế gian, vốn là không tồn tại những món đồ giống nhau như đúc. Đây là điều bất cứ cao thủ nào đều không thể phục chế ra, dĩ nhiên....
- Xem ra, ngươi đã biết lai lịch của nó rồi. Như vậy, ta liền không nói nhiều những điều này.
Thấy vẻ mặt của Thần Dạ, Phong Tam Nương cười nhạt rồi chợt nói:
- Người xây dựng ra được một chốn thần bí như vậy, chính là một vị cao thủ tiền bối có tên gọi là Quỷ Chân Nhân lưu lại....
- Quỷ Chân Nhân?
Thần Dạ vội hỏi:
- Đao Linh, đối với cái tên Quỷ Chân Nhân này, các ngươi có ấn tượng hay không?
Sau một hồi trầm lặng, Đao Linh trả lời:
- Không có! Nhưng mà chủ nhân, ta có một loại cảm giác, rằng Quỷ Chân Nhân là người thuộc về thời đại, nhất định vẫn còn trước cả thời của lão chủ nhân....
- Là như thế nào?
Thần Dạ mặt mày căng thẳng. Hắn cũng không thể xác định, thời đại của chủ nhân cũ của Thiên Đao là khi nào. Tuy nhiên, từng không chỉ một lần nghe Đao Linh nhắc tới, đã là trải qua vô số năm....
Rõ ràng, trình độ của phong ấn kết giới này là quá mức cường đại!
- Rầm rầm!
Cuối cùng vào một thời khắc nào đó, cả vùng không gian này hơi bị rung lên nhẹ nhàng. Một cảm giác chắc chắn trong nháy mắt hiện ra trong lòng Thần Dạ. Hắn biết, phong ấn kết giới đã hoàn toàn được chữa trị xong xuôi.
Mệt lử khi kết thúc, nói cách khác, đến chính Thần Dạ liền đã sớm không kiên trì nổi nữa.
- Thần Dạ, cám ơn ngươi!
Nói xong một câu, cả người Phong Tam Nương hình như đã suy kiệt, vô lực nằm gục ở trên mặt đất.
- Phong cô nương, ngươi làm sao vậy?
Tử khí thuần khiết tràn ngập trong cả không gian, giờ phút này, phảng phất như làn gió chỉ trong khoảnh khắc liền đã biến mất bặt vô âm tín. Thần Dạ bản thân đang ở trong đó mà cũng không hề cảm ứng được Tử khí đã biến mất vào nơi nào. Bởi vì, bọn chúng cũng không hề đi vào trong thân thể của Phong Tam Nương.
Nói cách khác, những Tử khí này cũng không phải là do Phong Tam Nương phát tán ra.
Mà đã không có Tử khí bao phủ, khí tức toàn thân của Phong Tam Nương phát tán ra ngoài, rốt cục cũng là khí tức cùng mùi vị mà một người bình thường nên có.Nét hồng hào trên gương mặt cũng đã dần dần khôi phục được....
- Ta không sao, tu luyện một hồi là tốt.
Nói xong, Phong Tam Nương cố gắng ngồi xếp bằng rồi lập tức tiến vào trong tu luyện.
Thần Dạ sau khi hơi hơi nhìn qua mọi nơi, liền cũng ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Thật sự là chung quanh không có gì đẹp mắt, hoàn toàn trống rỗng. Từ sau khi phong ấn kết giới trở lại đầy đủ thì nơi này, chỉ là một chốn không gian rất bình thường. Chỉ có điều là nó được ngăn cách với bên ngoài mà thôi.
Lần này đây, Thần Dạ phải gánh chịu cũng không nhỏ. Bởi vậy, ước chừng trôi qua thời gian ba ngày sau, thì hắn mới khôi phục được trạng thái đỉnh cao, tỉnh táo lại từ trong tu luyện.
Mở ra mắt, chỉ thấy Phong Tam Nương đã có trạng thái tốt, Thần Dạ không khỏi ngây ra một lúc.
Dựa theo đạo lý, ba ngày trước đây, Phong Tam Nương suy yếu như vậy thì ít nhất cũng cần thời gian năm ngày mới có thể đủ phục hồi như cũ. Không có lý do gì mà nàng đã tốt lên so với chính mình còn nhanh hơn a....
Xem ra, chẳng những là phiến không gian này còn có điều kì dị cổ quái, mà bản thân Phong Tam Nương nàng cũng tồn tại những điều kì dị cổ quái nhất định.
Nhưng mà trong lòng Thần Dạ, cuối cùng cũng có được an ủi không nhỏ!
Nếu như Phong Tam Nương cố tình, như vậy, sau khi nàng kết thúc tu luyện, sẽ trước tiên ra tay đối với chính mình. Nhưng nàng không làm như vậy, cũng để cho Thần Dạ hiểu rõ ràng hơn, chính mình lần này đây ra tay trợ giúp, thực sự không phải là tự chuốc vạ vào thân!
- Thần Dạ, cám ơn ngươi!
Phong Tam Nương lại một lần nữa nói cám ơn, trong đôi mắt nhung kia nhận rõ do kìm lòng không đậu mà dần hiện ra một vẻ hiếu kỳ cực kỳ rõ nét....
Thần Dạ cười cười, trả lời:
- Đừng có khách khí như vậy, giúp ngươi, cũng là giúp chính mình. Nói cách khác, rất có khả năng ta cũng không rời khỏi nổi nơi này.
- Ngươi như vậy quả là biết lời nói thật....
Thần Dạ nói, tựa hồ để cho Phong Tam Nương rất vừa lòng. Sau khi đánh tan sự hiếu kỳ trong con ngươi, nàng nghiêm mặt hỏi:
- Ngươi cũng không có gì muốn hỏi ta à?
- Có!
Thần Dạ đáp lại cũng không chút do dự, rồi nói thêm:
- Ta muốn biết, tất cả, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Việc Quỷ Mộ, tự nhiên để cho Thần Dạ cảm thấy tò mò. Sự tồn tại của Hoạt Tử Nhân, đồng dạng là điều tồn tại khó có thể tin nổi. Mà một màn đã phát sanh mấy ngày trước càng làm cho người ta không thể quên được!
Nếu như nói không muốn biết thật rõ ràng, đó là lừa mình dối người!
- Ngươi quả nhiên thành thực!
Phong Tam Nương sau một lát trầm lặng liền nhẹ nhàng nói nhỏ:
- Phiến phần mộ mà chúng ta gặp nhau kia, tên là Quỷ Mộ. Ở trong Quỷ Mộ tồn tại cái gì thì ngươi đã biết. Mà ta có thể hơi chút khống chế Quỷ Mộ, nguyên nhân đích thực lại nằm ở chỗ này.
- Nơi này?
Chỗ mà Phong Tam Nương chỉ, chính lúc vùng đất mà hai người bọn họ đang đứng. Vào những lúc như thế này, Thần Dạ cũng đã phát hiện, phong ấn kết giới nơi này cùng với phong ấn bên ngoài Quỷ Mộ đều có khí tức phát tán ra ngoài giống nhau như đúc. Hiển nhiên, là cùng một người thiết lập.
- Thần Dạ, ngươi nhìn!
Hai tay Phong Tam Nương nhẹ nhàng lướt một đường trong không gian. Tức thì liền có một mặt gương bằng phẳng mà trơn bóng xuất hiện. Tuân theo động tác tay của nàng lướt nhẹ ở trên mặt gương, thì bên trong gương phản chiếu ra khung cảnh một chốn giả định. Mà quanh cảnh kia đúng là chỗ Quỷ Mộ!
Thần Dạ hơi nhướn mày kiếm một cái. Thủ đoạn của Phong Tam Nương làm cho người rất bất ngờ.
- Không ngờ là Huyền Quang Kính!
Đến ngay cả âm thanh của Đao Linh cũng không nhịn được xen lẫn những nét kinh ngạc.
Thiên Đao là tồn tại như thế nào. Ở trong chốn thiên địa này, vật mà có thể khiến cho hắn động lòng thì Thần Dạ cam đoan, tuyệt đối không nhiều lắm!
- Huyền Quang Kính chính là một loại thần thông uyên thâm, nhất định phải đánh dấu ở bên ngoài các vật khác nhau, sau khi xây dựng xong đồng dạng phong ấn như nhau thì mới có thể đủ thi triển ra được. Như vậy giúp cho người thi triển kết giới có khả năng vào mọi thời khắc cảm ứng được tình huống ở các mặt phong ấn khác!
Đao Linh giải thích thêm:
- Các cao thủ đương thời đều có thể trang bị rất nhiều phong ấn kết giới. Cái này bản thân không có gì đặc biệt. Nhưng mà, muốn mỗi một phong ấn đều là như nhau lại quá khó khăn. Năm đó lão chủ nhân cũng đều không thể làm được. Chủ nhân của Quỷ Mộ thật sự quá thần kỳ.
Trong thế gian, vốn là không tồn tại những món đồ giống nhau như đúc. Đây là điều bất cứ cao thủ nào đều không thể phục chế ra, dĩ nhiên....
- Xem ra, ngươi đã biết lai lịch của nó rồi. Như vậy, ta liền không nói nhiều những điều này.
Thấy vẻ mặt của Thần Dạ, Phong Tam Nương cười nhạt rồi chợt nói:
- Người xây dựng ra được một chốn thần bí như vậy, chính là một vị cao thủ tiền bối có tên gọi là Quỷ Chân Nhân lưu lại....
- Quỷ Chân Nhân?
Thần Dạ vội hỏi:
- Đao Linh, đối với cái tên Quỷ Chân Nhân này, các ngươi có ấn tượng hay không?
Sau một hồi trầm lặng, Đao Linh trả lời:
- Không có! Nhưng mà chủ nhân, ta có một loại cảm giác, rằng Quỷ Chân Nhân là người thuộc về thời đại, nhất định vẫn còn trước cả thời của lão chủ nhân....
- Là như thế nào?
Thần Dạ mặt mày căng thẳng. Hắn cũng không thể xác định, thời đại của chủ nhân cũ của Thiên Đao là khi nào. Tuy nhiên, từng không chỉ một lần nghe Đao Linh nhắc tới, đã là trải qua vô số năm....