Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212
Thần Dạ im lặng, công pháp kỳ lạ như thế sẽ kéo theo đủ loại nguy cơ. Chính là, ai có thể sẽ dễ dàng bỏ qua? Phải biết rằng, nếu như thật sự có thể nắm giữ bộ công pháp này, cùng với luyện hóa chỗ vũ khí mà Quỷ Chân Nhân lưu lại. Thì một đời này liền có cơ hội đi lên ngôi vị võ đạo chí cao.
Sức dụ dỗ này, chỉ cần là cá nhân thì bình thường đều không thể cự tuyệt!
Thần Dạ tự hỏi, nếu như trước đây vào lúc hắn còn chưa gặp được Thiên Đao, nếu có một cơ may như vậy, đặc biệt cơ may này còn có thể đủ để cho hắn có cơ hội tìm lại mẫu thân ở trong cả đời này, đồng thời hóa giải nguy cơ của gia tộc. Như vậy, hắn cũng không có cách nào dứt bỏ!
Nói tới đây, Phong Tam Nương thản nhiên cười một tiếng, rồi lấy một loại giọng điệu thập phần khát vọng mà nói:
- Trước kia, ta cho là chính mình tu luyện thì chỉ có thể dựa vào chính mình để đi tới từng bước từng bước, rồi có lẽ đều vẫn không nhất thiết có thể thành công. Thế nhưng từ sau khi nhìn thấy ngươi, ta đã biết rõ, có lẽ con đường tương lai của ta sẽ có thể xoay chuyển rất lớn.
Thần Dạ đột nhiên tỉnh táo lại, điểm này, đúng là điều hắn cũng rất muốn biết. Phong Tam Nương làm như thế nào lại phát hiện được, ở trên người hắn có được vật phi phàm.
Phong Tam Nương cười cười mà nói:
- Ta có mang vài vật do sư phụ lưu lại. Mặc dù còn chưa hề luyện hóa, nhưng có thể để cho ta cảm ứng được, những người khác có được thần vật hay không.
Thần Dạ ngạc nhiên, vũ khí của Quỷ Chân Nhân này, cũng quá nghịch thiên đi. Ít nhất, Thiên Đao và Cổ Đế Điện của chính mình liền không hề phát hiện vật gì trên người Phong Tam Nương. Đương nhiên, có thể cũng là do bọn hắn hiện nay đang ở trạng thái không tốt.
- Lúc ấy, ta cũng hoài nghi. Ngươi mặc dù có được vật phi phàm, nhưng tu vi của bản thân ngươi không sâu, thì có thể nào giúp được ta? Nhưng mà, sau khi ta biết, ngươi chỉ có một mình mà nhận được một khối Quỷ Thi trong Quỷ Mộ thì ta có thể khẳng định, ngươi có thể giúp ta chiếu cố. Mà ba ngày trước, ngươi giúp ta hóa giải khó khăn từ ông trời, ta càng thêm yên tâm.
- Quỷ Thi? Hoạt Tử Nhân kia là quỷ thi?
Thần Dạ ánh mắt chợt lóe, tâm niệm chớp động, khiến cho Quỷ Thi lập tức xuất hiện ở nơi này.
Quỷ Thi xuất hiện, chẳng những Phong Tam Nương, mà ngay cả Thần Dạ thân là chủ nhân đang đứng trước mặt, thì vào giờ phút này, cũng không khỏi cảm giác thần sắc biến đổi nhiều lần!
Quỷ Thi vẫn còn giống như trước đây, hai mắt vô thần mờ mịt. Như lúc mới nhìn thấy lần đầu, trên vẻ mặt nó tịnh không có bất cứ điều gì khác biệt. Bên ngoài thân thể của nó vẫn tản ra ánh sáng đen đen lờ mờ, sắc mặt cứng ngắc xanh mét, trông tựa như Cương Thi!
Tuy nhiên, ở trong ánh sáng đen lờ mờ kia, lúc này lại còn kèm theo một loại tia sáng khác. Ánh sáng đó nửa giống như màu tím, nửa giống như màu bạc. Nếu như Thần Dạ không hề nhìn lầm, thì so với tia sáng tím bạc hủy diệt trước đây mà ông trời đưa ra là giống nhau phi thường, cơ hồ giống nhau như đúc!
Hơn nữa, ánh sáng này đột nhiên xuất hiện ở trên bề mặt thân thể của Quỷ Thi, như ẩn như hiện. Tựa như làn sóng nước đang nhẹ nhàng dập dờn chậm rãi lưu động. Nhìn qua thì lại như là Quỷ Thi đang luyện hóa những ánh sáng này.
- Phong cô nương, đây là có chuyện gì?
Sau khi hỏi xong, Thần Dạ lại nói tiếp:
- Phong cô nương, vào lúc ngươi đang tiến hóa công pháp, luyện hóa vũ khí Quỷ Chân Nhân lưu lại, vào lúc trời cao đánh xuống kiếp nạn thì đã tách ra một bộ phận rất nhỏ đến công kích ta. Hẳn là có liên quan cùng Quỷ Thi này, chẳng lẽ sự tồn tại của những Quỷ Thi này, đồng dạng không được thiên địa chấp nhận sao?
Nếu mà là như vậy thì Quỷ Chân Nhân thật sự quá mức nghịch thiên. Công pháp có khả năng tiến hóa, khi luyện hóa vũ khí của ông ta thì phải hứng chịu Thiên Kiếp. Mà ngay cả Quỷ Thi cũng bị Thiên Kiếp đánh. Thần Dạ khó có thể tưởng tượng, đến tột cùng, Quỷ Chân Nhân kia là tồn tại như thế nào. Chẳng lẽ, bản thân ông ta cũng không được thiên địa thừa nhận sao?
Thần Dạ nói như thế, khiến cho Phong Tam Nương hết sức trầm tư. Phải một hồi rất lâu sau, ở trong sắc mặt lướt qua một tia mừng rỡ, rồi lập tức nói:
- Thần Dạ, tất cả những gì sư phụ lưu lại, thậm chí bản thân sư phụ đến tột cùng là như thế nào. Nói thật, ta cũng không quá quan tâm tìm hiểu. Cho nên câu hỏi của ngươi thì ta vô phương đưa ra một đáp án xác thực. Bởi vì truyền thừa mà ta đoạt được cũng không phải toàn diện.
- Nhưng mà!
Phong Tam Nương nói:
- Trong số những lời sư phụ để lại cho, thì người từng nói, Quỷ Thi có khả năng tiến hóa. Một khi đạt tới trình độ nhất định, nó có khả năng không sợ hãi ánh mặt trời, tự do xuất hiện mọi nơi.
- Quỷ Thi tiến hóa?
Phong Tam Nương gật đầu, đáp:
- Trời xanh giáng kiếp nạn, là nhằm vào tất cả những gì sư phụ lưu lại. Căn cứ vào thu hoạch của ta những năm gần đây, chỉ cần trải qua một lần kiếp nạn của ông trời, như vậy, chỗ mình đã thu được sẽ càng thăng tiến thêm một bậc. Ngươi đã thu được khối Quỷ Thi, nay bởi vì ngươi đánh tan kiếp nạn của ông trời cho nên thu được chỗ tốt. Nói cách khác, nó sẽ tiến hóa!
Nghe đến đó, trong lòng Thần Dạ lập tức vui vẻ. Vốn là Quỷ Thi đã có được lực lượng công kích bằng cao thủ Thượng Huyền. Nếu mà có thể lại tiến hóa một bước, như vậy, lực công kích của nó có thể đạt tới loại tình trạng nào? Cảnh giới Thông Huyền sao?
Hiện tại Quỷ Thi, hẳn chính là đang luyện hóa đạo tia sáng tím bạc kia. Cũng không biết, sau khi luyện hóa thì Quỷ Thi có thể tiến hóa hay không?
Mà phần lực công kích tăng lên sau khi tiến hóa vẫn là hàng thứ yếu,... chủ yếu nhất vào lúc này là làm sao để Quỷ Thi có thể không sợ hãi ánh mặt trời chiếu vào. Đó mới là mấu chốt nhất.
Chỉ cần Quỷ Thi không sợ hãi ánh mặt trời, coi như lực công kích của hắn không hề tăng lên, thì riêng với thời điểm hiện tại, cũng tương đương như thể Thần Dạ lúc nào cũng mang theo một cao thủ cảnh giới Thượng Huyền. Điều này đối với Thần Dạ mà nói, mới là lợi ích khá lớn.
- Phong cô nương, ngươi có thể xác định được không. Xem thử lần này đây Quỷ Thi sau khi tiến hóa, liệu có thể không sợ ánh mặt trời hay không. Hoặc là, hắn còn cần bao nhiêu lần tiến hóa tương tự thì mới có thể không sợ ánh mặt trời. Hoặc là, sau này vào lúc ta chỉ có một mình, vậy phải như thế nào mới có thể đủ để cho hắn tiến hóa?
Sau khi suy nghĩ, Thần Dạ lại hỏi.
Nghe vậy, Phong Tam Nương cười khổ một tiếng rồi nói:
- Thần Dạ, ngươi hỏi những điều này, một mình ta cũng không thể xác thực trả lời ngươi. Ta chỉ có thể nói, có lẽ, đáp án mà ngươi muốn sẽ ở trong Quỷ Mộ. Chỉ tiếc, hiện tại ta vẫn còn không vào được trong Quỷ Mộ.
Nói tới đây, Phong Tam Nương nghiêng đầu nhìn về phía Thần Dạ. Trong đôi mắt nhung để lộ ra một ánh giảo hoạt.
- Ngươi không phải là muốn để ta giúp ngươi tiến vào Quỷ Mộ sao....
Sức dụ dỗ này, chỉ cần là cá nhân thì bình thường đều không thể cự tuyệt!
Thần Dạ tự hỏi, nếu như trước đây vào lúc hắn còn chưa gặp được Thiên Đao, nếu có một cơ may như vậy, đặc biệt cơ may này còn có thể đủ để cho hắn có cơ hội tìm lại mẫu thân ở trong cả đời này, đồng thời hóa giải nguy cơ của gia tộc. Như vậy, hắn cũng không có cách nào dứt bỏ!
Nói tới đây, Phong Tam Nương thản nhiên cười một tiếng, rồi lấy một loại giọng điệu thập phần khát vọng mà nói:
- Trước kia, ta cho là chính mình tu luyện thì chỉ có thể dựa vào chính mình để đi tới từng bước từng bước, rồi có lẽ đều vẫn không nhất thiết có thể thành công. Thế nhưng từ sau khi nhìn thấy ngươi, ta đã biết rõ, có lẽ con đường tương lai của ta sẽ có thể xoay chuyển rất lớn.
Thần Dạ đột nhiên tỉnh táo lại, điểm này, đúng là điều hắn cũng rất muốn biết. Phong Tam Nương làm như thế nào lại phát hiện được, ở trên người hắn có được vật phi phàm.
Phong Tam Nương cười cười mà nói:
- Ta có mang vài vật do sư phụ lưu lại. Mặc dù còn chưa hề luyện hóa, nhưng có thể để cho ta cảm ứng được, những người khác có được thần vật hay không.
Thần Dạ ngạc nhiên, vũ khí của Quỷ Chân Nhân này, cũng quá nghịch thiên đi. Ít nhất, Thiên Đao và Cổ Đế Điện của chính mình liền không hề phát hiện vật gì trên người Phong Tam Nương. Đương nhiên, có thể cũng là do bọn hắn hiện nay đang ở trạng thái không tốt.
- Lúc ấy, ta cũng hoài nghi. Ngươi mặc dù có được vật phi phàm, nhưng tu vi của bản thân ngươi không sâu, thì có thể nào giúp được ta? Nhưng mà, sau khi ta biết, ngươi chỉ có một mình mà nhận được một khối Quỷ Thi trong Quỷ Mộ thì ta có thể khẳng định, ngươi có thể giúp ta chiếu cố. Mà ba ngày trước, ngươi giúp ta hóa giải khó khăn từ ông trời, ta càng thêm yên tâm.
- Quỷ Thi? Hoạt Tử Nhân kia là quỷ thi?
Thần Dạ ánh mắt chợt lóe, tâm niệm chớp động, khiến cho Quỷ Thi lập tức xuất hiện ở nơi này.
Quỷ Thi xuất hiện, chẳng những Phong Tam Nương, mà ngay cả Thần Dạ thân là chủ nhân đang đứng trước mặt, thì vào giờ phút này, cũng không khỏi cảm giác thần sắc biến đổi nhiều lần!
Quỷ Thi vẫn còn giống như trước đây, hai mắt vô thần mờ mịt. Như lúc mới nhìn thấy lần đầu, trên vẻ mặt nó tịnh không có bất cứ điều gì khác biệt. Bên ngoài thân thể của nó vẫn tản ra ánh sáng đen đen lờ mờ, sắc mặt cứng ngắc xanh mét, trông tựa như Cương Thi!
Tuy nhiên, ở trong ánh sáng đen lờ mờ kia, lúc này lại còn kèm theo một loại tia sáng khác. Ánh sáng đó nửa giống như màu tím, nửa giống như màu bạc. Nếu như Thần Dạ không hề nhìn lầm, thì so với tia sáng tím bạc hủy diệt trước đây mà ông trời đưa ra là giống nhau phi thường, cơ hồ giống nhau như đúc!
Hơn nữa, ánh sáng này đột nhiên xuất hiện ở trên bề mặt thân thể của Quỷ Thi, như ẩn như hiện. Tựa như làn sóng nước đang nhẹ nhàng dập dờn chậm rãi lưu động. Nhìn qua thì lại như là Quỷ Thi đang luyện hóa những ánh sáng này.
- Phong cô nương, đây là có chuyện gì?
Sau khi hỏi xong, Thần Dạ lại nói tiếp:
- Phong cô nương, vào lúc ngươi đang tiến hóa công pháp, luyện hóa vũ khí Quỷ Chân Nhân lưu lại, vào lúc trời cao đánh xuống kiếp nạn thì đã tách ra một bộ phận rất nhỏ đến công kích ta. Hẳn là có liên quan cùng Quỷ Thi này, chẳng lẽ sự tồn tại của những Quỷ Thi này, đồng dạng không được thiên địa chấp nhận sao?
Nếu mà là như vậy thì Quỷ Chân Nhân thật sự quá mức nghịch thiên. Công pháp có khả năng tiến hóa, khi luyện hóa vũ khí của ông ta thì phải hứng chịu Thiên Kiếp. Mà ngay cả Quỷ Thi cũng bị Thiên Kiếp đánh. Thần Dạ khó có thể tưởng tượng, đến tột cùng, Quỷ Chân Nhân kia là tồn tại như thế nào. Chẳng lẽ, bản thân ông ta cũng không được thiên địa thừa nhận sao?
Thần Dạ nói như thế, khiến cho Phong Tam Nương hết sức trầm tư. Phải một hồi rất lâu sau, ở trong sắc mặt lướt qua một tia mừng rỡ, rồi lập tức nói:
- Thần Dạ, tất cả những gì sư phụ lưu lại, thậm chí bản thân sư phụ đến tột cùng là như thế nào. Nói thật, ta cũng không quá quan tâm tìm hiểu. Cho nên câu hỏi của ngươi thì ta vô phương đưa ra một đáp án xác thực. Bởi vì truyền thừa mà ta đoạt được cũng không phải toàn diện.
- Nhưng mà!
Phong Tam Nương nói:
- Trong số những lời sư phụ để lại cho, thì người từng nói, Quỷ Thi có khả năng tiến hóa. Một khi đạt tới trình độ nhất định, nó có khả năng không sợ hãi ánh mặt trời, tự do xuất hiện mọi nơi.
- Quỷ Thi tiến hóa?
Phong Tam Nương gật đầu, đáp:
- Trời xanh giáng kiếp nạn, là nhằm vào tất cả những gì sư phụ lưu lại. Căn cứ vào thu hoạch của ta những năm gần đây, chỉ cần trải qua một lần kiếp nạn của ông trời, như vậy, chỗ mình đã thu được sẽ càng thăng tiến thêm một bậc. Ngươi đã thu được khối Quỷ Thi, nay bởi vì ngươi đánh tan kiếp nạn của ông trời cho nên thu được chỗ tốt. Nói cách khác, nó sẽ tiến hóa!
Nghe đến đó, trong lòng Thần Dạ lập tức vui vẻ. Vốn là Quỷ Thi đã có được lực lượng công kích bằng cao thủ Thượng Huyền. Nếu mà có thể lại tiến hóa một bước, như vậy, lực công kích của nó có thể đạt tới loại tình trạng nào? Cảnh giới Thông Huyền sao?
Hiện tại Quỷ Thi, hẳn chính là đang luyện hóa đạo tia sáng tím bạc kia. Cũng không biết, sau khi luyện hóa thì Quỷ Thi có thể tiến hóa hay không?
Mà phần lực công kích tăng lên sau khi tiến hóa vẫn là hàng thứ yếu,... chủ yếu nhất vào lúc này là làm sao để Quỷ Thi có thể không sợ hãi ánh mặt trời chiếu vào. Đó mới là mấu chốt nhất.
Chỉ cần Quỷ Thi không sợ hãi ánh mặt trời, coi như lực công kích của hắn không hề tăng lên, thì riêng với thời điểm hiện tại, cũng tương đương như thể Thần Dạ lúc nào cũng mang theo một cao thủ cảnh giới Thượng Huyền. Điều này đối với Thần Dạ mà nói, mới là lợi ích khá lớn.
- Phong cô nương, ngươi có thể xác định được không. Xem thử lần này đây Quỷ Thi sau khi tiến hóa, liệu có thể không sợ ánh mặt trời hay không. Hoặc là, hắn còn cần bao nhiêu lần tiến hóa tương tự thì mới có thể không sợ ánh mặt trời. Hoặc là, sau này vào lúc ta chỉ có một mình, vậy phải như thế nào mới có thể đủ để cho hắn tiến hóa?
Sau khi suy nghĩ, Thần Dạ lại hỏi.
Nghe vậy, Phong Tam Nương cười khổ một tiếng rồi nói:
- Thần Dạ, ngươi hỏi những điều này, một mình ta cũng không thể xác thực trả lời ngươi. Ta chỉ có thể nói, có lẽ, đáp án mà ngươi muốn sẽ ở trong Quỷ Mộ. Chỉ tiếc, hiện tại ta vẫn còn không vào được trong Quỷ Mộ.
Nói tới đây, Phong Tam Nương nghiêng đầu nhìn về phía Thần Dạ. Trong đôi mắt nhung để lộ ra một ánh giảo hoạt.
- Ngươi không phải là muốn để ta giúp ngươi tiến vào Quỷ Mộ sao....
Bình luận facebook