• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến (1 Viewer)

  • Đêm thứ 2: Chương 3 + 4

Đêm thứ hai 3


Nhưng vừa rồi nhìn thoáng qua thấy khuôn mặt xinh đẹp còn vương hơi nước từ trong phòng tắm, hơi nước như sương mù càng làm cho đôi mắt ấy thêm long lanh mang theo vô số ý xuân động lòng người. Khoảnh khắc vừa nhìn thấy bản thân liền kinh ngạc, trong lúc ánh mắt lưu chuyển, anh thực sự đã nhìn thấy một loại mê hoặc quyến rũ, chỉ cảm thấy trái tim dưới lồng ngực như muốn ngừng đập trong vài giây.


Bên cạnh cái miệng nhỏ còn có một hột gạo nông nông, thoát ẩn thoát hiện khi nói chuyện đặc biệt thu hút. Đôi môi hồng hào như quả anh đào chín mọng, mở miệng hay khép miệng đều hiện ra một màu hồng anh đào mềm mại ngọt ngào. Với trình độ tiếng Trung còn hạn hẹp của anh, cũng cho rằng bộ dạng da trắng mặt xinh này thật quyến rũ. Những giọt nước trên mái tóc dài trượt xuống làn da trắng nõn như tuyết, rơi thẳng vào trong đường viền cổ của chiếc váy hai dây hoa mà cô đang mặc, một số thì rơi thẳng xuống chiếc váy hoa, làm thấm ướt vết nước hết mảng này đến mảng khác.


“A, vậy sao? Hoá ra là chị nhìn nhầm thời gian…” Thư Khuynh Mặc làm bộ nhìn vào chiếc đồng hồ hình mặt trăng đáng yêu treo trên tường, khoác lên mình dáng vẻ trưởng thành, gọi bằng cách xưng hô lúc nhỏ: “A Tỷ, đã lâu không gặp em. Vốn định thay một bộ váy trang trọng hơn để đón em. Ai ngờ lại nhớ nhầm thời gian, nên bộ váy này không cần phải thay nữa.”


Liếc nhìn thấy Hoa Tỷ Thần đang chuẩn bị đứng dậy khỏi ghế sô pha nhỏ, cô đi về phía trước mấy bước, ấn vai anh xuống từ phía sau, cúi đầu nói một cách rất bình tĩnh: “Em ngồi yên đi, chị đi nhấc một cái ghế khác qua. Chị không dám làm lãng phí thời gian học tập của em. Dù sao thì sau khi về nước, thời gian của em trai A Tỷ của chị là vàng bạc, thậm chí còn không có thời gian để đi gặp chị Mạc thời thơ ấu của em nữa mà…Bây giờ chỉ còn lại bốn mươi tám phút bổ túc, chúng ta bắt đầu thôi!”


Mặc dù giọng điệu không mặn không nhạt của Thư Khuynh Mặc không mang một chút sắc thái cảm xúc nào, nhưng từ ngữ và câu chữ hoàn toàn giải thích được sự bất mãn của cô đối với “thanh mai trúc mã của mình về nước một tháng trời mà không có lấy một lời hẹn gặp mặt.”


Xoay người đi ôm chiếc ghế sô pha xinh xắn bên giường, nhẹ nhàng đặt bên cạnh ghế sô pha mềm mại màu hồng mà Hoa Tỷ Thần đang ngồi, sau khi cúi người ngồi xuống, cũng không thèm nhìn Hoa Tỷ Thần lấy một cái, bàn tay nhỏ chìa ra lấy một quyển sách trong chồng sách trên bàn, tuỳ ý lật xem, hàng mi dài khẽ chớp động, chiếu xuống dưới mắt một bóng râm yên tĩnh, nhìn có vẻ dịu dàng và trầm lặng như đang suy nghĩ nên bắt đầu dạy học từ đâu. Ai ngờ rằng đôi mắt dưới hàng mi dài lại lộ tia đắc ý của một âm mưu thành công.


Là một mỹ nhân, Thư Khuynh Mặc đã quen với việc nhìn nhan sắc của mình trong gương, cô cũng rất khắt khe với tiêu chuẩn ngoại hình của bạn trai, nên dù đã bước qua tuổi hai mươi nhưng vẫn chưa có chàng trai nào lọt vào mắt xanh của cô. Cho đến nửa tháng trước, khi cô về nhà vào cuối tuần thì vô tình nhìn thấy một chàng trai sơ mi trắng ở ngã tư nhà mình, trong phút chốc nhịp tim của cô tăng nhanh, vừa nhìn thoáng qua, cô biết mình đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.


Lần đầu tiên trong đời, Thư đại mỹ nhân trở thành “kẻ bám đuôi”, lặng lẽ đi theo sau một anh chàng đẹp trai. Khi đến thời điểm thích hợp, mới tạo ra một cuộc gặp gỡ tình cờ một cách cố ý. Kết quả là, càng đi con đường càng trở nên quen thuộc, đây chẳng phải là con đường dẫn về nhà cô hay sao? Trong lúc đang nghi ngờ, cô nhìn thấy anh chàng mình yêu thích bước vào căn biệt thự bên cạnh nhà mình đã gần mười năm nay không có ai ở. Hơn nữa, với thị lực tốt của mình, Thư Khuynh Mặc phát hiện chàng thiếu niên kia dùng chìa khoá mở cửa, có thể loại trừ khả năng họ hàng tới thăm viếng.


Có điều hình như ngôi nhà đó là nhà của cậu bạn thuở nhỏ của cô nhưng mà gia đình của A Tỷ đã ra nước ngoài sinh sống gần mười năm nay. Cô bước vào nhà mình với sự nghi ngờ, dù sao đi nữa, biết được cậu thiếu niên ấy là hàng xóm bên cạnh thì dễ xử lí hơn nhiều rồi, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Vào nhà cô giả vờ vô tình nhắc đến chuyện với bà hàng xóm bên cạnh rồi hỏi mẹ già đã dọn ở xóm mới bên cạnh chưa.


Chỉ hỏi một câu, bà mẹ thường trả lời đến trăm câu cũng may là không làm cô thất vọng, dăm ba câu là cô đã hiểu ra, không ngờ anh chàng áo trắng khiến cô rung động lại chính là cậu em trai A Tỷ hay chơi với mình hồi nhỏ, có lầm gì không vậy?


Quả là nam nhi mười tám tuổi có khác, rõ ràng là khi còn nhỏ là một cậu bé dễ thương ngây ngô, lớn lên lại trở thành một thiếu niên trong sáng thuần khiết như ngọc? Cô thích nhất loại nam sinh sạch sẽ, thanh khiết nhã nhặn, quan trọng là đẹp trai như cậu ấy. Thư Khuynh Mặc nghe ngóng được thiếu niên không kết giao bạn gái ở nước ngoài cho nên rất toại nguyện và hạnh phúc, mặc dù chàng thiếu niên có trẻ tuổi hơn một chút, nhưng tình yêu là không phân biệt tuổi tác.


Tuy nhiên, tiết mục thanh mai trúc mã này mà không nắm bắt cho tốt thì rất có thể bỏ lỡ cơ hội. Cô nghe nói rằng A Tỷ trở về Trung Quốc vì chú và dì muốn cậu ấy trải nghiệm nền giáo dục Trung Quốc và tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học và cũng nghe nói rằng dì cảm thấy trình độ tiếng Trung của A Tỷ rất hỏng. Cô tỏ vẻ nhiệt tình, nói bóng nói gió thêm vào giả đò muốn chủ động giúp đỡ, cuối cùng mẹ cô cũng hiểu ý là cô muốn giúp em trai bên cạnh dạy bổ túc tiếng Trung.





Đêm thứ hai 4


Sau đó, lý do cô không đi thăm cậu hàng xóm cũ với ba mẹ, ăn cơm tiệc tùng để gắn kết tình cảm với nhau, là vì trước hết là quay lại trường chăm chỉ học hành, quan trọng nhất là làn da thô ráp trên khuôn mặt do thức khuya chơi game và coi phim, tuy cô có đẹp tự nhiên nhưng làm người thì luôn phải có một thứ để theo đuổi, không cầu mong nhất, nhưng phải mong đẹp hơn.


Hơn nữa, chưa phải thời điểm thích hợp, không thể gặp mặt ngay lập tức được, phải để tên của cô xuất hiện trong cuộc sống của anh ấy một cách bất tri bất giác, sau đó mới có thể có thu hoạch đáng kể được. Sau nửa tháng chuẩn bị, chăm sóc da, chọn quần áo, nhân tiện xem vài đoạn phim khiêu dâm để mở mang kiến thức về tâm sinh lý, cuối cùng cũng đã chuẩn bị đầy đủ để nghênh đón cậu em nhà kế bên học kèm tiếng Trung.


Đầu tiên, “ngấm ngầm đạo diễn” nhờ mẹ mời Hoa Tỷ Thần đến nhà học kèm vào ngày chủ nhật, sau đó giả vờ nhớ nhầm thời gian, cố ý đi tắm rửa ngay khi đến thời gian học kèm, sau khi anh ấy vào cửa thì nói ra những lời trách móc mẹ không cho vào làm phiền đến thế giới hai người của bọn họ, đồng thời cũng tìm ra lý do khéo léo cho việc không có thời gian thay quần áo, tạo nên một sự cám dỗ “trùng hợp ngẫu nhiên” hoàn hảo.


Và đi tắm là điểm nhấn, không chỉ có thể quang minh chính đại làm rớt áo ngực và quần lót xuống sàn nhà ở giữa tủ quần áo và phòng tắm, mà còn giải thích lý do tại sao cô ấy không mặc đồ lót trong lúc dạy học mà chỉ diện một chiếc váy hai dây ngắn cũn cỡn, xẻ tà sâu để tôn lên vóc dáng nóng bỏng của cô.


Để đảm bảo quá trình thực hiện kế hoạch được suôn sẻ, màu sắc của đồ lót, họa tiết và hình dáng của bộ váy ngủ đều được so sánh và lựa chọn kĩ càng, thậm chí chiếc ghế sô pha đơn có tay vịn mà Hoa Tỷ Thần ngồi trong thời gian học kèm và chiếc ghế sô pha hình trụ cô đang ngồi cũng được sắp xếp một cách khéo léo, cố gắng thực hiện ý đồ dụ dỗ tiểu trúc mã nhà bên cạnh như một tai nạn “ngẫu nhiên” một cách khéo léo.


Trên sàn gỗ tối màu, nhất định phải chọn đồ lót sáng màu, sao cho vừa mắt, có thể thu hút được ánh mắt của Hoa Tỷ Thần, thậm chí có thể khiến anh ấy đưa tay ra nhặt lên. Và chiếc váy ngắn lụa in hoa ngắn này trên người cô cũng được lựa chọn cẩn thận, không chỉ vị trí ngực khoét thấp mà xẻ tà váy còn cao.


Có thể không nhìn thấy gì đặc biệt khi cô ấy đang đứng, nhưng một lát nữa sau khi ngồi xuống…


Vị trí chiều cao của sô pha trụ và sô pha đơn cũng rất khéo léo, sô pha trụ cao hơn sô pha đơn một chút vừa vặn cao tới vị trí tay vịn của sô pha đơn, vậy thì khi cô ngồi xuống ghế sô pha trụ, vị trí bộ ngực sẽ vô tình nằm ngang tầm mắt của chàng trai đang ngồi ở ghế sô pha đơn thấp hơn.


Giả sử khi cô đặt một câu hỏi gì đó buộc anh nhìn về phía cô, cộng thêm sự hỗ trợ đắc lực của chiếc váy bó sát, cạp cao siêu ngắn của mình, đến lúc đó, Hoa Tỷ Thần đều sẽ nhìn thấy những thứ đáng lẽ không nên nhìn, và sẽ biết thế nào là thân hình nóng bỏng, bộ ngực lớn và cặp mông nhô cao của cô, nếu anh nhìn xuống, thậm chí còn có thể nhìn thấy cảnh đẹp dưới váy của cô.


Khi cô nói chuyện chú ý đến việc đào lỗ và đặt bẫy trong từng câu từng chữ, khả năng ngôn ngữ thành thạo giúp cô bày ra ý tứ khen anh học hành chăm chỉ, nhưng thực tế là cô đang phàn nàn rằng bạn chơi thuở nhỏ của mình đã về lâu như vậy rồi mà không chịu tới thăm cô và một lần nữa cung cấp một cái cớ tuyệt vời cho việc cô không có thời gian để thay quần áo.


Cái sự “thông tình đạt lí” hùng hổ bức người này của cô, trong lời nói luôn luôn chứa cùng một ý tứ là tuyệt đối không dám lãng phí thời gian học tập quý giá của anh một giây một phút nào, đúng là không thể quan tâm hơn và thân thiện hơn được nữa! Rốt cuộc, nếu Hoa Tỷ Thần là thanh niên cứng, yêu cầu ở ngoài phòng đợi cô thay quần áo rồi mới vào, chẳng phải những cái bẫy mưu mô bày ra trước đó sẽ vô nghĩa sao?


Để trở nên hoàn hảo, cô còn cân nhắc đến độ khô và ướt của tóc, tóc dài khô sáu phần sẽ không quá sát da đầu, đuôi tóc vẫn còn vài giọt nước chảy xuống, tóc ướt xoã tự nhiên, rối một cách tuỳ ý. Nghĩ đến đây, trong lòng cô không khỏi thán phục trí khôn của mình, thiên thời địa lợi nhân hoà như vậy, không tin Hoa Tỷ Thần không cắn câu…


“Mặc… Chị Mặc… đừng có nhạo em nữa.” Hoa Tỷ Thần lại không hề hay biết mình bị Thư Khuynh Mặc coi như một con cá lớn. Sau khi nghe những lời đầy ẩn ý của Thư Khuynh Mặc, anh hơi ngượng ngùng đi giải thích, anh dừng lại một chút rồi mới xưng hô như thuở nhỏ: “Sở dĩ chúng ta không gặp nhau chủ yếu là vì việc học của chị Mặc bận quá mới đúng. Em có đến thăm mấy lần mà dì và chú đều nói chị vẫn ở lại trường chưa về…Chị đừng hiểu nhầm em… “


Anh nhìn khuôn mặt và đường cong body tuyệt đẹp của Thư Khuynh Mặc, khuôn mặt quyến rũ đang cuối xuống lật sách khiến người ta không khỏi động lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn do vừa mới tắm xong nên trắng mịn, gò má ửng hồng ngọt ngào và trong trẻo, đôi mắt đầy sao đang cười, giống như mặt hồ mùa thu đêm khuya phản chiếu hàng ngàn vì sao trời, long lanh rực rỡ, dưới chiếc mũi cao thẳng là đôi môi đỏ mọng không tỳ vết, cánh môi hơi bĩu ra giống như một nụ hồng, là loại nụ hồng còn ẩm ướt sương mai, khiến cho người ta muốn hôn một cái…


Thiếu niên nhận ra mình đang suy nghĩ lạc hướng nên không dám nhìn đến bờ môi ẩm ướt đó nữa, lúc nghiêng đầu lại nhìn thấy một “mỹ cảnh” càng khiến người ta phải say sưa khó dứt hơn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom