Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-28
Chương 28: Vô tình tặng cho em tình địch
Sau khi vào thang máy, lúc này Cung Hàn Và Lệ Doanh đều không hẹn mà cùng hỏi Hàn Cảnh Văn.
"Hàn Tổng/ Cảnh Văn, sao anh lại đến đây?"
Hàn Cảnh Văn cùng nhìn hai người, anh nói:
"Cổ đông lớn nhất Air- Space, đương nhiên phải đến tham quan công ty rồi."
Ra là vậy, Cung Hàn và Lệ Doanh mới ngớ ra. Vẫn chưa hết thắc mắc, Lệ Doanh lại hỏi anh:
"Ông xã à, vậy sáng nay sao anh không vào cùng với em lúc đó luôn, anh là đi đâu mới quay lại hả."
Hàn Cảnh Văn cười đưa tay xoa đầu cô, sau đó anh đưa sát khuôn mặt của mình vào tai cô rồi đáp:
"Đương nhiên là phải đi mua đồ tẩm bổ cho vợ anh rồi, em quá ốm yếu, thể lực quá kém, cần được chăm sóc kĩ càng."
Nghe anh nói xong, Lệ Doanh bỗng chốc mặt đỏ bừng, Cảnh Văn, anh thật xấu tính mà, cô xấu hổ không thôi, liền quay mặt đi chỗ khác.
Cung Hàn nhìn hai vợ chồng Hàn Cảnh Văn trêu chọc lẫn nhau, anh thầm than, "ông trời ơi, con vẫn chưa ăn sáng đâu, vậy mà đã được ăn cẩu lương đến no luôn rồi."
Ba người ra khỏi thang máy, Hàn Cảnh Văn đi về hướng phòng họp của hội đồng quản trị. Cung Hàn và Lệ Doanh cùng vào phòng thiết kế.
Trước khi đi, Hàn Cảnh Văn căn dặn Lệ Doanh.
"Doanh Doanh, buổi trưa anh phải quay về công ty, chiều nay anh qua đón em, chúng ta cùng về Hàn Gia nhé."
Lệ Doanh nghe anh nói sẽ đưa cô về Hàn Gia, trong lòng có chút lo sợ, nhưng vẫn gật đầu đồng ý để anh yên tâm.
Sau khi Hàn Cảnh Văn đi rồi, Cung Hàn quay sang liền hỏi Lệ Doanh,
"Lệ Doanh, vậy còn buổi cắm trại ngày mai, em có tham gia không? Lần này Hàn Tổng cũng tham gia đó."
Lệ Doanh nghe anh nói xong, liền nhớ lại hai tháng trước, hai cô gái tên Tú Nhi và A Tử có nói Hàn Tổng sẽ đi cùng, vậy nhưng cô chưa nghe Hàn Cảnh Văn nhắc đến bao giờ.
Cô gật đầu rồi nói, "Giám Đốc Cung em biết rồi. Ngày mai nếu đi, em sẽ liên lạc với anh ạ."
Hai người trao đổi một số vấn đề trong công việc xong, liền ai về chỗ nấy, đều tiếp tục công việc của mình.
,,,,,
Buổi chiều, đúng như anh nói, sau khi tan ca, Hàn Cảnh Văn đã đứng trước cổng công ty để đợi Lệ Doanh. Vừa thấy anh, cô cười tít mắt đi vội đến chỗ anh.
"Ông xã à, đợi em có lâu không? Lệ Doanh phấn khích hỏi anh."
Hàn Cành Văn cười vui vẻ, anh lắc đầu rồi nói: "Vợ ngốc anh đợi em bao lâu cũng được. Chúng ta đi thôi. Về Hàn Gia nhé."
Lệ Doanh gật đầu, vừa ngồi vào trong xe, cô nàng kinh hỉ hét rầm lên vì thấy Sky cũng đang ở trên xe. Ánh mắt đầy thích thú, cô hỏi anh:
"Ông xã, Sky cũng theo chúng ta về nhà luôn sao?"
"Ừm, là cha anh nói anh đưa nó về, ông ấy cũng nhớ nó." Hàn Cảnh Văn nhẹ giọng nói.
Lệ Doanh gật đầu qua loa với anh, rồi lấy hai tay mình mà lôi lôi kéo kéo cặo tai của Sky, riêng Sky nó cũng vui vẻ mà tận hưởng sự sủng ái của cô chủ nhà mình.
....
Biệt thự Hàn Gia.
Trước cổng lớn, chiếc Roll-royce của Hàn Cảnh Văn dừng lại. Cổng vừa mở, anh lái xe đưa Lệ Doanh vào. Lệ Doanh ngồi trong xe, quan sát từng chút một xung quanh căn biệt thự này.
Biệt thự Hàn Gia, khác hẳn Thục Uyển. Hình dáng của nó được xây dựng theo kiểu pháp, gần như nhà của vua chúa thời xư vậy. Đặc biệt nơi này bên những hàng rao trắng, có trồng rất nhiều dây leo thường xuân.
Xe dừng lại rồi đậu trước khuôn viên rộng lớn. Hàn Cảnh Văn cau mày khi thấy một chiếc ô tô khác, hình như là đến từ sớm rồi. "Là Ôn Tuyền, bà ta đến đây làm gì? Năm đó nếu không phải tại bà ta thì mẹ anh cũng không chết, hôm nay bà ta còn dám vác mặt về đây."
Người Phụ nữ tên Ôn Tuyền mà anh nói chính là bạn thân của mẹ anh. Hai người chơi với nhau rất thân, nhưng là sau khi Thục Uyển Văn mẹ anh chết, Ôn Tuyền bà ta dường như không mấy đau lòng, thậm chí có vài phần vui vẻ.
Hàn Cảnh Văn mở cửa xuống xe, Lệ Doanh cũng xuống rồii dẫn Sky theo cùng. Bước vào bên trong nhà, anh đi trước, cô với chú chó Sky đi sau.
Đang ngồi trên ghế sôpha, vừa thấy anh, Ôn Chỉ Dung chạy vội tới định hỏi thăm Hàn Cảnh Văn, nhưng lập tức khựng lại không dám bước tới vì Sky ở phía sau đang nhìn chằm chằm cô ta.
Ánh mắt nó vô cùng hung dữ, nó vùng vẫy thoát khỏi tay của Lệ Doanh lao đến trước mặt cậu chủ nhà mình, sủa lớn, Ôn Chỉ Dung sợ hãi ngồi phịch xuống ghế. Mặt tái mét.
Lệ Doanh nhìn thấy một màn này, cô suýt bật cười, nhưng cố nén lại, vội vàng đi tới chỗ Sky ôm nó rồi dỗ:
"Sky, em làm sao thế, không được kích động." Chú chó được Lệ Doanh vuốt ve, nó yên lặng nằm xuống không sủa nữa.
Thấy Lệ Doanh, hai mẹ con Ôn Tuyền và Ôn Chỉ Dung từ ngạc nhiên rồi bất ngờ sau cùng lại thành căm ghét.
Ôn Tuyền nhìn Lệ Doanh, bà ta lạnh giọng hỏi:
"Cô là ai, sao lại bước chân vào Hàn Gia. Nơi này người ngoài như cô có thể đến sao?"
Lệ Doanh chưa kịp trả lời thì Hàn Cảnh Văn đã ngăn cô lại, anh kéo Lệ Doanh ngồi xuống sôpha với mình. Chân anh vắt chéo lên nhau, anh ngả người dựa vào ghế, bộ dáng vô cùng thoải mái, anh nói:
"Ôn Tuyền, bà nói cô ấy là người ngoài, vậy bà và đứa con gái không rõ lai lịch kia của bà thì tính là gì? Bà Là mẹ vợ, còn cô ta là vợ tôi sao? "
Ôn Tuyền bị Hàn Cảnh Văn chất vấn ngược lại, bà ta liền cứng họng không phản bác lại được. Đúng như anh nói, mẹ con bà ta chả tính là gì, không họ hàng, không thân thích, chẳng có một chút dây mơ rễ má nào? Ôn Tuyền gương mặt sầm xuống không dám nói gì.
Lệ Doanh nhìn Ôn Chỉ Dung, thấy cô ta đang dùng ánh máy căm gét mà nhìn mình, cô có chút chột dạ, thầm than trong lòng, "ôi trời ơi, Cảnh Văn à, anh vô tình lại tặng cho em thêm một tình địch nữa rồi..."
Sau khi vào thang máy, lúc này Cung Hàn Và Lệ Doanh đều không hẹn mà cùng hỏi Hàn Cảnh Văn.
"Hàn Tổng/ Cảnh Văn, sao anh lại đến đây?"
Hàn Cảnh Văn cùng nhìn hai người, anh nói:
"Cổ đông lớn nhất Air- Space, đương nhiên phải đến tham quan công ty rồi."
Ra là vậy, Cung Hàn và Lệ Doanh mới ngớ ra. Vẫn chưa hết thắc mắc, Lệ Doanh lại hỏi anh:
"Ông xã à, vậy sáng nay sao anh không vào cùng với em lúc đó luôn, anh là đi đâu mới quay lại hả."
Hàn Cảnh Văn cười đưa tay xoa đầu cô, sau đó anh đưa sát khuôn mặt của mình vào tai cô rồi đáp:
"Đương nhiên là phải đi mua đồ tẩm bổ cho vợ anh rồi, em quá ốm yếu, thể lực quá kém, cần được chăm sóc kĩ càng."
Nghe anh nói xong, Lệ Doanh bỗng chốc mặt đỏ bừng, Cảnh Văn, anh thật xấu tính mà, cô xấu hổ không thôi, liền quay mặt đi chỗ khác.
Cung Hàn nhìn hai vợ chồng Hàn Cảnh Văn trêu chọc lẫn nhau, anh thầm than, "ông trời ơi, con vẫn chưa ăn sáng đâu, vậy mà đã được ăn cẩu lương đến no luôn rồi."
Ba người ra khỏi thang máy, Hàn Cảnh Văn đi về hướng phòng họp của hội đồng quản trị. Cung Hàn và Lệ Doanh cùng vào phòng thiết kế.
Trước khi đi, Hàn Cảnh Văn căn dặn Lệ Doanh.
"Doanh Doanh, buổi trưa anh phải quay về công ty, chiều nay anh qua đón em, chúng ta cùng về Hàn Gia nhé."
Lệ Doanh nghe anh nói sẽ đưa cô về Hàn Gia, trong lòng có chút lo sợ, nhưng vẫn gật đầu đồng ý để anh yên tâm.
Sau khi Hàn Cảnh Văn đi rồi, Cung Hàn quay sang liền hỏi Lệ Doanh,
"Lệ Doanh, vậy còn buổi cắm trại ngày mai, em có tham gia không? Lần này Hàn Tổng cũng tham gia đó."
Lệ Doanh nghe anh nói xong, liền nhớ lại hai tháng trước, hai cô gái tên Tú Nhi và A Tử có nói Hàn Tổng sẽ đi cùng, vậy nhưng cô chưa nghe Hàn Cảnh Văn nhắc đến bao giờ.
Cô gật đầu rồi nói, "Giám Đốc Cung em biết rồi. Ngày mai nếu đi, em sẽ liên lạc với anh ạ."
Hai người trao đổi một số vấn đề trong công việc xong, liền ai về chỗ nấy, đều tiếp tục công việc của mình.
,,,,,
Buổi chiều, đúng như anh nói, sau khi tan ca, Hàn Cảnh Văn đã đứng trước cổng công ty để đợi Lệ Doanh. Vừa thấy anh, cô cười tít mắt đi vội đến chỗ anh.
"Ông xã à, đợi em có lâu không? Lệ Doanh phấn khích hỏi anh."
Hàn Cành Văn cười vui vẻ, anh lắc đầu rồi nói: "Vợ ngốc anh đợi em bao lâu cũng được. Chúng ta đi thôi. Về Hàn Gia nhé."
Lệ Doanh gật đầu, vừa ngồi vào trong xe, cô nàng kinh hỉ hét rầm lên vì thấy Sky cũng đang ở trên xe. Ánh mắt đầy thích thú, cô hỏi anh:
"Ông xã, Sky cũng theo chúng ta về nhà luôn sao?"
"Ừm, là cha anh nói anh đưa nó về, ông ấy cũng nhớ nó." Hàn Cảnh Văn nhẹ giọng nói.
Lệ Doanh gật đầu qua loa với anh, rồi lấy hai tay mình mà lôi lôi kéo kéo cặo tai của Sky, riêng Sky nó cũng vui vẻ mà tận hưởng sự sủng ái của cô chủ nhà mình.
....
Biệt thự Hàn Gia.
Trước cổng lớn, chiếc Roll-royce của Hàn Cảnh Văn dừng lại. Cổng vừa mở, anh lái xe đưa Lệ Doanh vào. Lệ Doanh ngồi trong xe, quan sát từng chút một xung quanh căn biệt thự này.
Biệt thự Hàn Gia, khác hẳn Thục Uyển. Hình dáng của nó được xây dựng theo kiểu pháp, gần như nhà của vua chúa thời xư vậy. Đặc biệt nơi này bên những hàng rao trắng, có trồng rất nhiều dây leo thường xuân.
Xe dừng lại rồi đậu trước khuôn viên rộng lớn. Hàn Cảnh Văn cau mày khi thấy một chiếc ô tô khác, hình như là đến từ sớm rồi. "Là Ôn Tuyền, bà ta đến đây làm gì? Năm đó nếu không phải tại bà ta thì mẹ anh cũng không chết, hôm nay bà ta còn dám vác mặt về đây."
Người Phụ nữ tên Ôn Tuyền mà anh nói chính là bạn thân của mẹ anh. Hai người chơi với nhau rất thân, nhưng là sau khi Thục Uyển Văn mẹ anh chết, Ôn Tuyền bà ta dường như không mấy đau lòng, thậm chí có vài phần vui vẻ.
Hàn Cảnh Văn mở cửa xuống xe, Lệ Doanh cũng xuống rồii dẫn Sky theo cùng. Bước vào bên trong nhà, anh đi trước, cô với chú chó Sky đi sau.
Đang ngồi trên ghế sôpha, vừa thấy anh, Ôn Chỉ Dung chạy vội tới định hỏi thăm Hàn Cảnh Văn, nhưng lập tức khựng lại không dám bước tới vì Sky ở phía sau đang nhìn chằm chằm cô ta.
Ánh mắt nó vô cùng hung dữ, nó vùng vẫy thoát khỏi tay của Lệ Doanh lao đến trước mặt cậu chủ nhà mình, sủa lớn, Ôn Chỉ Dung sợ hãi ngồi phịch xuống ghế. Mặt tái mét.
Lệ Doanh nhìn thấy một màn này, cô suýt bật cười, nhưng cố nén lại, vội vàng đi tới chỗ Sky ôm nó rồi dỗ:
"Sky, em làm sao thế, không được kích động." Chú chó được Lệ Doanh vuốt ve, nó yên lặng nằm xuống không sủa nữa.
Thấy Lệ Doanh, hai mẹ con Ôn Tuyền và Ôn Chỉ Dung từ ngạc nhiên rồi bất ngờ sau cùng lại thành căm ghét.
Ôn Tuyền nhìn Lệ Doanh, bà ta lạnh giọng hỏi:
"Cô là ai, sao lại bước chân vào Hàn Gia. Nơi này người ngoài như cô có thể đến sao?"
Lệ Doanh chưa kịp trả lời thì Hàn Cảnh Văn đã ngăn cô lại, anh kéo Lệ Doanh ngồi xuống sôpha với mình. Chân anh vắt chéo lên nhau, anh ngả người dựa vào ghế, bộ dáng vô cùng thoải mái, anh nói:
"Ôn Tuyền, bà nói cô ấy là người ngoài, vậy bà và đứa con gái không rõ lai lịch kia của bà thì tính là gì? Bà Là mẹ vợ, còn cô ta là vợ tôi sao? "
Ôn Tuyền bị Hàn Cảnh Văn chất vấn ngược lại, bà ta liền cứng họng không phản bác lại được. Đúng như anh nói, mẹ con bà ta chả tính là gì, không họ hàng, không thân thích, chẳng có một chút dây mơ rễ má nào? Ôn Tuyền gương mặt sầm xuống không dám nói gì.
Lệ Doanh nhìn Ôn Chỉ Dung, thấy cô ta đang dùng ánh máy căm gét mà nhìn mình, cô có chút chột dạ, thầm than trong lòng, "ôi trời ơi, Cảnh Văn à, anh vô tình lại tặng cho em thêm một tình địch nữa rồi..."
Bình luận facebook